Chương 11: Nguyện vọng sinh nhật (1)
Khác với thân thể của đứa trẻ tám tuổi, Mạch Khê
mười bốn tuổi, cơ thể đương nhiên
lặng lẽ thay đổi.
Vết thương mới lẫn vết thương cũ
còn mà thay vào đó là cơ thể thơm hương. Dưới ánh trăng, làn da non mịn của
tản ra hương thơm thanh khiết, đôi núi
trước ngực giờ cũng
cao ngất, như nụ hoa nở khiến kẻ khác
nhịn nổi muốn hái.
Bụng phẳng mịn, eo lưng tinh tế, hai chân co lại, che
‘vùng đất nữ tính bí hiểm’ kia, dấy lên cảm giác về
vẻ đẹp bí
, đôi chân thon dài , tinh tế tựa lông vũ làm nhộn nhạo cõi lòng.
Đôi mắt u trầm của người đàn ông lúc sáng lúc sầm lại, thân thể mềm mại này khiến đáy mắt
càng thâm thúy, yết hầu
theo bản năng chuyển động
chút.
Mạch Khê
nhàng thở gấp
hơi, phát ra tiếng nức nở như con thú
, dường như là phản kháng lại
quấy rầy của người đàn ông trong khi ngủ, khuôn mặt
nhắn sáng như ánh trăng dụi dụi vào gối, tựa như con mèo con ham ngủ, vẻ ngốc nghếch, đáng
.
Người đàn ông đưa tay vẽ theo đường nét xinh đẹp
khuôn mặt
, qua đôi lông mày đen thanh tú, hàng lông mi cong dài mà kiều mị, cái mũi tinh xảo, cuối cùng rơi vào đôi môi mềm mại, hồng nhuận như trái
đào chín.
Hơi thở lạnh băng lại mang theo hương nước hoa nam tính quyện với hơi thở thơm tho của
.
Trong đôi mắt người đàn ông hẳn
xảy ra biến hóa, ánh mắt mơ hồ chuyển động, quay cuồng, đôi đồng tử xanh biếc càng thêm u ám, hững hờ; ngón tay mang theo
mềm mại tựa như những bông hoa lam trong vườn, ánh mắt ấy mang vẻ cưng chiều nhưng cũng hờ hững, tàn lãnh khiến người khác phải ngộp thở.
Điều này tựa như
tên ma quỷ nắm giữ thứ thuộc về riêng mình, mà món đồ này lại
nghe lời!
Trước mắt người đàn ông lại
ra khuôn mặt như đóa hoa lam, xinh đẹp mà vô cùng buồn bã.
Ấn đường của
đột nhiên nhíu lại,
mềm mại và dịu dàng trong mắt
thấy nữa, còn lại chỉ là vẻ tàn nhẫn, lạnh lẽo khôn cùng.
Mười bốn tuổi——
cũng
sốt ruột!
——————
Sinh nhật tuổi mười bốn của Mạch Khê cũng
khác trước là mấy, cái tuổi này
lớn cũng chẳng
nên dường như
mang nhiều ý nghĩa, hứng thú lắm. Bánh sinh nhật cũng giống như cũ, ước chừng cao hơn
cái đầu; trang sức xa hoa, sáng lóa; có điều
có thể tận mắt nhìn thấy khuôn mặt hiền lành, vui sướng của bác Hàn Á.
Trong bữa tiệc sinh nhật chỉ có người của Bạc Tuyết Bảo, người làm ở tòa thành
dưới trăm người đều có mặt đủ cả, rất náo nhiệt. Mạch Khê dường như
quen với việc này, thậm chí là kiểu tiệc sinh nhật riêng biệt này.
“Bác Hàn Á, các bạn của con có thể đến tham dự sinh nhật
?” Mặc
chiếc váy công chúa xinh đẹp, Mạch Khê nhìn chiếc bánh ngọt cao hơn mình,
giọng hỏi.
Quản gia Hàn Á
nhàng cười, bàn tay to khẽ vuốt ve đỉnh đầu
——
“Tiểu thư Mạch Khê bây giờ còn
, đợi đến mười tám tuổi có thể mời các bạn đến thành dự sinh nhật.”
Xem thêm...