1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời - Ân Tầm (8 hồi + Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 6: Uy hiếp, chút nào để ý (4)
      Yên tĩnh, loại yên tĩnh đến chết chóc…

      Trong mắt , đây chính là hành vi ‘đại nghịch bất đạo’!

      Mạch Khê phải muốn quăng dao nĩa . Khuôn mặt nhắn tái nhợt lên chút xấu hổ, sau lại khôi phục vẻ quật cường như trước.

      Tròng mắt Lôi Dận nhìn thẳng vào , con ngươi sâu thẳm nhìn ra vui hay giận, như đá quý màu lục được khảm vào giữa mặt hồ. nhìn , lại như nhìn thấu cả nỗi sợ hãi của

      “Tôi, tôi giải thích gì hết.” Mạch Khê quay khuôn mặt sang chỗ khác, nhìn đôi đồng tử như hàn sương lạnh lẽo của .

      Lôi Dận lời, bén nhọn trong mắt dần dần mất . Người phục vụ trong nhà bếp lập tức bước đến cẩn thận lau ngón tay dính nước của , sau đó đổi mới toàn bộ thức ăn.

      Sắc mặt Mạch Khê đầy xấu hổ, muốn tránh thoát nhưng chỉ cần cánh tay của lại hoàn toàn vây trụ lấy , thể động đậy. màn như vậy khiến cảm thấy vô cùng khó mà chịu đựng nổi, dù sao đều có người làm ở đây.

      “Muốn biết mẹ em ở đâu, nghe lời cho tôi, bằng …“

      Ngữ điệu nhàng bâng quơ lại chứa hương vị của nguy hiểm, chỉ nửa như vậy, hiệu quả uy hiếp lớn vô cùng.

      Thân mình Mạch Khê run run, quay đầu hung hăng nhìn chằm chằm Lôi Dận——

      “Ông rất bỉ ổi, lại lấy chuyện này để uy hiếp tôi?”

      sao nào?”

      Khóe môi vốn kiên nghị của Lôi Dận hơi hơi nhếch lên, đôi mắt màu lục xẹt qua tia sáng, “Điều tôi muốn rất đơn giản, em hãy ngoan ngoãn nghe lời.”

      “Tôi tha thứ cho ông, vĩnh viễn !”

      Tâm Mạch Khê có chút đau đớn. Tiếng bình thản như vậy, lại giống hệt như mũi tên xuyên thấu lòng , vỡ nát đến đau đớn, khiến chút nữa ngộp thở.

      Cứ như vậy, vẫn nép trong ngực . Lôi Dận giữ lấy gáy , nỗi bất an đột nhiên đánh úp lại về phía

      sao cả, cái tôi muốn chỉ là…“

      Lôi Dận cố nén cảm xúc kỳ lạ nhen nhóm trong lòng, ngữ khí lạnh băng đến cực độ mà , “…thân thể của em!”

      Mạch Khê run lên. Tiếng tàn khốc lạnh lẽo của gã đàn ông chảy dọc xuống, thẩm thấu vào lỗ chân lông của , khiến còn thấy tia hy vọng nào nữa…

      “Từ hôm nay trở , nơi nào cũng được phép , chỉ có thể ở trong toà thành!” Lôi Dận chút để ý ra câu, lời cũng mang theo vẻ độc đoán, ích kỷ.

      “Tôi làm con rối của ông!” Ngữ khí Mạch Khê cũng rất kiên quyết.

      còn có rất nhiều việc phải làm, muốn tìm hiểu tất cả mọi chuyện liên quan đến cha mẹ, muốn ca hát, muốn thoát khỏi trói buộc của tên ma quỷ này.

      Lôi Dận giữ lấy khuôn mặt nhắn của , đôi mắt xanh bình tình như nước nhìn chằm chằm. Khuôn mặt lúc này giống như điêu khắc tỉ mỉ từ cẩm thạch băng giá. gằn từng tiếng…

      “Đây là vận mệnh của em!”

      tia cười lạnh bên môi Mạch Khê tràn ra. phẫn nộ, cũng hét lớn tiếng, chỉ là cái nhếch môi lạnh bạc mà ưu thương dần tràn đến tận cùng trong đáy mắt…

      “Vậy cái cuối cùng ông nhìn thấy, cũng chỉ là cái xác, giống mẹ tôi mà thôi!”

      Sắc mặt Lôi Dận đột nhiên trở nên khó coi vô cùng, gần như chuyển thành xanh mét cả rồi. Đôi mắt sắc bén lạnh lẽo khóa chặt lấy hình ảnh của trong lòng——

      “Em quả thực là con nhóc biết trời cao đất rộng!”

      Tiếng trầm thấp vang lên, Mạch Khê bị người đàn ông mạnh mẽ lạnh lùng bắt buộc ngẩng lên, đối diện với ánh mắt của .

      áp chế mạnh mẽ của khiến Mạch Khê sinh ra cảm giác thoải mái, có chút đau đớn truyền lên những vẫn quật cường mà nhìn , cũng chưa câu gì như thử sức chịu đựng của cả hai.

      lâu, lâu sau——

      Ý lạnh trong đáy mắt Lôi Dận dần dần biến mất, ngũ quan như khắc lại vẻ bình thản như cũ. Nhìn vẻ khiêu khích trong mắt Mạch Khê, thân hình cao lớn của cũng nhúc nhích, lát sau——

      “Phí Dạ!”

      Phí Dạ luôn đứng ở bên ngoài phòng ăn liền bước vào, giờ phút này lại nhìn thấy cảnh tượng mờ ám như vậy, đôi con ngươi thâm thúy của có chút ảm đạm. Nhưng ngay sau đó lại khôi phục vẻ bình thường…

      “Lôi tiên sinh, xin phân phó.”

      “Theo dõi ấy, giây cũng được rời !” hạ xuống mệnh lệnh, lại rời mắt khỏi Mạch Khê.

      “Vâng.” Phí Dạ cúi thấp người.

      Mạch Khê siết nhanh nắm tay, khớp hàm cũng nghiến chặt lại. Ngay sau đó đẩy ra, hai lời rời khỏi nhà ăn. Phí Dạ lại hướng Lôi Dận cúi người lần nữa, nhanh chóng theo…

      Lôi Dận áp dụng chính sách giám sát người 24/24 giờ, bất kể Mạch Khê đến đâu cũng có thể nhìn thấy bóng của Phí Dạ. thậm chí còn đảm đương việc lái xe riêng cho Mạch Khê, nhất cử nhất động của đều bị theo sát chặt chẽ.

      Công việc hợp tác cùng nhóm RTY của Hàn Quốc được tiếp tục tiến hành. Ngoại trừ buổi họp báo lần trước bị bỏ lỡ, Mạch Khê lãng phí bất kỳ cơ hội nào nữa. Bởi chỉ khi bản thân mạnh mẽ lên mới có cơ hội trốn thoát khỏi khống chế của Lôi Dận. muốn cả đời làm con chim trong cái lồng của . Dù có biết mẹ ruột mình bị giết chết, cũng có cách báo thù.

      Tin tức về chuyến lưu diễn quanh thế giới của RTY thực thành đề tài nóng bỏng của các ngôi sao, thậm chí rất nhiều fan ca nhạc theo thần tượng. Mà khi bọn họ mạo hiểm mời người mới làm khách quý, mọi đều tài đều chĩa về Mạch Khê. Hơn nữa trước đó còn có chuyện hủy bỏ hợp đồng với ca sĩ Mia, đông đảo công chúng đều thực quan tâm đến Mạch Khê, nhất là fan của RTY, khen chê đồng nhất.

      Chuyện Mia bị sa thải vẫn là thông tin được nhai nhai lại trước đợt biểu diễn. Nhưng tin đồn bất lợi nhất đối với Mạch Khê chính là liên quan đến thế lực sau lưng . Tin đồn ấy vô cùng sinh động, cứ như thể đó là vậy. Thậm chí có chỗ còn nhắc tới quan hệ giữa và Tổng giám đốc của Lôi thị. Truyền thông vì kiện này mà chấn động vô cùng, thi nhau phỏng vấn, câu tin. Mia đương nhiên bị thế lực cường ngạnh bịt miệng nên thể nào xuất trước truyền thông được.

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 7: Tình cảm dịu dàng như dòng nước ấm (1)
      Trong lúc nhất thời, truyền thông lại thấy có động tĩnh gì. Dù đêm trước hôm biểu diễn, nhiều người vẫn nghĩ tin tức này bị khui ra, gây ảnh hưởng đến RTY.

      Tuy nhiên, trí nhớ của công chúng luôn luôn có hạn. Khi truyền thông rốt cuộc chẳng moi được thông tin gì về bối cảnh sau lưng Mạch Khê cũng tạm thời buông tha tâm điểm chú ý. Lịch trình của buổi biểu diễn lại vào quỹ đạo.

      Đối với tất thảy mọi chuyện phát sinh này, Mạch Khê trước giờ vẫn có phản ứng gì. Mà người đại diện Ron dường như cũng rất hài lòng với hiệu quả này, cũng để truyền thông tùy ý đoán mò. Trải qua lần biểu diễn cùng Phỉ Tỳ Mạn trước đây, khi Mạch Khê bộc lộ tài năng ca hát làm cho người ta có bao nhiêu là ấn tượng. Lần này truyền thông chỉ đơn giản đẩy mạnh thêm chút, dù thế nào cũng xấu.

      Trải qua hai ngày điều chỉnh, Mạch Khê rất nhanh bước vào trạng thái tập trung cao độ cho buổi diễn, vì điều gì khác, chỉ có thể cho bản thân ít sức mạnh. lần nữa quay về công ty, Mạch Khê trầm mặc rất nhiều, thường chuyện, cũng hay cười, chỉ đơn giản nhốt mình vào phòng tập mà luyện thanh và luyện vũ đạo; làm bạn cùng chỉ có độc cùng độc, tịch mịch lại thêm tịch mịch…

      Trời càng lúc càng tối, bên trong phòng tập vẫn chỉ còn bóng dáng của mỗi Mạch Khê…

      Bên ngoài phòng tập, bóng Phí Dạ kéo dài dưới ánh sáng của ngọn đèn. Bộ tây trang gọn gàng tôn lên thân hình cương nghị cao lớn của

      Hai ngày nay cơ bản đều là như vậy, Mạch Khê yên lặng luyện tập, còn yên lặng bảo vệ.

      Xuyên qua tấm kính từ ô cửa sổ, nhìn bóng dáng của miệt mài tập từng động tác. Thân mình tràn đầy sức sống như thế, nhưng ánh mắt lại thê lương cùng trống rỗng khiến người khác phải đau lòng.

      Lôi Dận lần này lại phá lệ, chẳng những cho phép tiếp tục ca hát, tự do tham gia buổi biểu diễn, mà còn ngầm đồng ý cho vì việc tập mà về tòa thành. Tuy nhiên cầu chỉ có : Được theo dõi 24/24 giờ.

      Đối với thỏa hiệp lần này của Lôi Dận, ngay cả Phí Dạ cũng thực lắm. Nhiều năm như vậy, Phí Dạ luôn luôn theo bên cạnh Lôi Dận. biết người này hai, cho tới bây giờ thay đổi ý nghĩ của chính mình, cũng cho phép bất cứ kẻ nào có ý kiến với quyết định của mình. Thế nhưng chỉ bằng câu của Mạch Khê mà lại phủ định mọi nguyên tắc từ trước đến này.

      “Á——“

      Phí Dạ chìm trong suy nghĩ, chợt bị tiếng kêu đau của Mạch Khê trong phòng tập làm giật mình. Thấy ngồi thụp xuống xoa xoa mắt cá chân, lời nào, trực tiếp đẩy cửa sải bước vào bên trong.

      “Tiểu thư Mạch Khê…”

      bước tới, ngồi xuống, bóng dáng cao lớn bao phủ lấy dáng vẻ bé của . cẩn trọng chạm vào vết thương chân , ngón tay thô giống như sợ làm đau mà chạm vào rất .

      “Đầu có bị thương ?” Ngay cả ngữ khí cũng rất nhàng, nghe qua có vẻ lãnh đạm nhưng lại tràn ngập vẻ thân thiết.

      trả lời câu hỏi của Phí Dạ. Giọt lệ từ trong hốc mắt chậm rãi ứa thành dòng, hề nghe thấy tiếng khóc mà chỉ thấy nước mắt yên lặng chảy xuống. Nước mắt rơi xuống tựa như chuỗi trân châu bị đứt ra, từng giọt từng giọt xuống, khẽ dừng lại dấu hôn .

      Mạch Khê cứ yên lặng mà khóc như vậy càng khiến người ta đau lòng. Ánh mắt Phí Dạ rụt lại, trong lòng như bị kẻ khác siết chặt. mong có thể khóc lớn lên, hoặc phẫn nộ mà đánh cũng được, chỉ cần, đừng yên lặng mà khóc như vậy là tốt rồi. Chuyện này đối với , như là loại lăng trì đầy đau đớn.

      Nhiều năm sống trong hắc đạo dường như khiến Phí Dạ quên mùi vị của nước mắt. Thậm chí, đối với nước mắt của phụ nữ cũng rất khinh thường. Nhưng mà hôm nay, ngay trong buổi tối này, tại căn phòng tập, Mạch Khê cứ yên lặng mà chảy những giọt nước mắt nóng rẫy làm cho kẻ trước giờ luôn lạnh lùng như lại có cảm giác tay chân thừa thãi, luống cuống cả lên.

      “Rất đau đúng ? Tôi đưa đến gặp bác sĩ.”

      biết điều gì để an ủi , trong nhất thời lại thấy bản thân vô dụng. Biết nguyên nhân vì sao khóc nhưng cũng thể thay chia sẻ dù chỉ chút.

      Mạch Khê nhàng lắc đầu, giọt nước mắt như hạt thủy tinh trong suốt rơi xuống mu bàn tay Phí Dạ. Nỗi đau trong đôi mắt càng thêm sâu.

      “Tôi mệt mỏi quá…” lâu sau, mới mở miệng chuyện, giọng mất hết cả sức lực như thoảng trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.

      “Tôi đưa tiểu thư về nhà nghỉ ngơi.” Phí Dạ hai lời, vừa định ôm lấy ——

      cần…”

      Bàn tay bé của Mạch Khê giữ lấy cánh tay tráng kiện của Phí Dạ, biểu tình ràng còn có kích động “Tôi muốn trở về, chút cũng muốn.”

      “Nhưng xem , rất mệt rồi. Hơn nữa ngày mai cùng thành viên của RTY gặp mặt, như thế này rất tiều tụy.” Phí Dạ thấp giọng khuyên, nhưng cũng có chút ý cưỡng cầu.

      Mạch Khê ngẩng đầu nhìn , bên môi chậm rãi nở nụ cười khổ sở, như hoa đào thống khổ trong mưa…

      “Đúng vậy, là do ông ta phái tới theo dõi tôi…”

      “Tiểu thư Mạch Khê, hiểu lầm rồi. Lôi tiên sinh là lo lắng cho an nguy của , nhất là khi nhóm người Hàn Quốc kia đến. Có khả năng người khác nhân cơ hội trong nhạc hội mà làm hại đến tiểu thư.” Phí Dạ rất chân thành, giọng thấp trầm toàn ý giải thích.

      Mạch Khê vô lực cười, “Tôi chính là người nhoi đáng kể gì cả, ai muốn hại tôi chứ? Ngoại trừ ông ta…”

      phải như vậy——“

      Phí Dạ muốn giải thích nhiều thêm chút, nhưng đến đấy lại im bặt mà dừng lại, ánh mắt có chút ảm đạm, thêm điều gì nữa.

      Mạch Khê thấy muốn rồi lại thôi, biết tình gì đó nhưng cũng có tâm tư hỏi tiếp. Nhìn xuống chân mình, ngón tay vừa muốn chạm vào mắt cá chân Phí Dạ ngăn lại. lên tiếng, ngón tay thô lớn chậm rãi xoa mắt cá chân cho . Ánh sáng từ ngọn đèn lan tràn ngũ quan cương nghị của , ánh mắt chuyên chú là vậy…

      Mạch Khê nhìn . Người đàn ông này luôn đem đến cho cảm giác khó hiểu. tựa như cái bóng luôn theo bên người Lôi Dận. Ngoại trừ Lôi Dận, chính là kẻ mà người khác nghe đến sợ mất mật. Nghe năm đó khi ngồi lên vị trí Nghi trượng, việc đầu tiên làm chính là thanh toán tổ chức Dị Tâm, giúp Lôi Dận thu thêm rất nhiều bất động sản.

      Bàn tay to lớn này của , cũng có thể dính đầy máu tươi.

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 7:Tình cảm dịu dàng như dòng nước ấm (2)
      Có điều…

      Trong đêm yên tĩnh như thế này, vẻ mặt lại dịu dàng có chút ôn hòa, bình tĩnh chứ mang vẻ lạnh lùng ngập sát khí. hẳn là người đàn ông đáng để tin tưởng, trầm mặc ít lời, làm việc lại mạnh mẽ vang dội, bằng bên cạnh Lôi Dận nhiều năm như vậy.

      Tất cả đều tính cách của với Lôi Dận rất giống nhau, chính xác gọi là “gần mực đen, gần đèn sáng”[1], nhưng mà, thấy như vậy.

      Cảm giác được Mạch Khê nhìn mình chăm chú, Phí Dạ nâng mắt. Đối diện với đôi mắt đẹp của , thân thiết nhàng tràn đầy bên trong——

      “Taychân tôi thô như vậy, có làm đau ?”

      Mạch Khê nhàng lắc đầu. Kỳ thực chân còn đau nữa, chỉ có cõi lòng…

      “Chuyện gì xảy ra với Mia vậy?”

      lâu sau, rốt cuộc cũng hỏi nghi vấn trong lòng. phải là đồ ngốc, lời đồn đại với Mia ngay thời điểm sôi trào lại im bặt như thế, nhất định là có nguyên nhân, mà người có khả năng can thiệp vào chuyện này nhất hẳn phải là người liên quan đến .

      Ngón tay Phí Dạ tạm dừng chút, trong ánh mắt có tia dịu dàng. tiếp tục xoa mắt cá chân cho , lại lãnh đạm , “ ta khiến tinh thần yên, biểu diễn tốt. Tôi muốn bị quấy rầy.”

      Mạch Khê nao nao…

      làm gì ấy rồi?”

      ra là ra tay can thiệp, hành động giống Lôi Dận như vậy khiến có chút e ngại.

      Khóe môi cương nghị của Phí Dạ hơi hơi nhếch lên, ý cười như nắng ấm ngày xuân nhàn nhạt tràn vào lòng Mạch Khê. Đây là lần đầu tiên thấy cười…

      “Yên tâm, chỉ là trừng phạt nho , để có áp lực tâm lý.”

      Lời của nhàng giống như dòng nước ấm xuôi chảy, khác với cường ngạnh của Lôi Dận. Hành vi cùng lời của Phí Dạ đều trực tiếp cho rằng, hết thảy mọi thứ làm đều vì .

      ra, còn có người như vậy, có thể lo lắng cho cảm xúc cùng cảm nhận của

      Người này, mình có thể tin tưởng ?

      Thấy , Phí Dạ cũng gì nữa. Ánh sáng tĩnh lặng từ ngọn đèn tràn gương mặt . lâu sau, Mạch Khê ngẩng đầu thêm lần nữa nhìn , giọng lạnh nhạt như vậy khiến có chút chuẩn bị nào——

      “Chuyện mẹ tôi, biết được bao nhiêu?”

      Động tác Phí Dạ hoàn toàn dừng lại, đôi mắt nhàng nhìn sâu vào mắt . Sườn mặt cương nghị của chút trắc . Mãi lâu sau mới lãnh đạm , “Mẹ của , là người phụ nữ rất xinh đẹp, đẹp đến độ khiến đàn ông có thể điên cuồng——“ tới dây, nhìn khuôn mặt nhắn đầy đau đớn của , nhàng bổ sung thêm câu——

      rất giống bà ấy.”

      Tảng đá đè nặng trong lòng Mạch Khê rốt cuộc được nhấc lên chút. Chân mày xinh đẹp tràn ra bi thương…

      “Phí Dạ, cho tôi biết tất cả mọi chuyện liên quan đến bà, được ?”

      “Thực xin lỗi…” Phí Dạ rất muốn nâng tay khẽ vuốt chân mày ưu sầu của nhưng cố nén lại, , “Tôi chỉ gặp mẹ lần, đối với bà ấy, tôi thực biết gì.”

      dối!” Mạch Khê tin mà lắc đầu, “ theo ông ta nhiều năm như vậy, sao có thể biết chuyện của ông ta? Là ông ta giết mẹ tôi!”

      đúng!” Ngữ khí Phí Dạ kiên định phủ nhận, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn.

      “Là chính miệng ông ta thừa nhận!” Giọng Mạch Khê cao lên, khuôn mặt đầy bi thương cùng thống hận.

      Sắc mặt Phí Dạ dường như nhẫn điều gì đó, hồ như đè nén cảm xúc. Qua hồi lâu mới khôi phục lại bình thường, nhìn , giọng .

      “Tóm lại, Lôi tiên sinh phải như trong tưởng tượng của . Tuy rằng tôi biết vì sao ngài ấy lại như vậy, nhưng ở bên người ngài ấy nhiều năm, tôi biết con người này.”

      “Ông ta là người ư?” Mạch Khê cười lạnh, “Ông ta xem như là người sao? Ông ta sinh ra trong bầy sói, lớn lên trong đó, có tính người; tàn nhẫn, khát máu cũng thành thói quen rồi.”

      Phí Dạ giật mình, đôi mày hơi hơi nhíu lại…

      “Tiểu thư Mạch Khê, thể Lôi tiên sinh như vậy. Ngài ấy…chính xác là trước đây chịu rất nhiều khổ đau. Cho tới bây giờ, có thể , tất cả những gì ngài ấy có được đều dựa vào năng lực của mình, bao gồm địa vị như ngày hôm nay.”

      sao? Tôi chỉ biết rằng, ông ta là người đàn ông tôi hận nhất!” Mạch Khê siết nhanh nắm tay, ánh mắt bùng lên lửa giận, ngay cả nước mắt cũng bị ngọn lửa che lấp.

      Phí Dạ kéo nắm tay về phía mình, than tiếng, mở ra mười ngón tay của , dùng thân phận vệ sĩ hoàn toàn phù hợp để san sẻ nội tâm phẫn hận đó. nhàng ——

      “Về chuyện của mẹ , tuy rằng tôi biết rất ít, nhưng có điều có thể khẳng định được.”

      “Điều gì?” Mạch Khê nhìn , chờ tiếp.

      Phí Dạ buông bàn tay bé của ra, hơi ấm còn dừng lại ở đầu ngón tay , lướt qua nơi sâu nhất tận đáy lòng…

      “Bạc Tuyết, đối với Lôi tiên sinh mà người phụ nữ rất quan trọng. Vậy nên ngài ấy bao giờ hại bà.” nhìn , từng tiếng giải thích.

      Đêm nay, chuyện ra là nhiều lắm rồi, sở dĩ cũng bởi chỉ biết được từng ấy thôi.

      Mạch Khê chợt ngẩn ra, hồi lâu gì…

      ________________

      Nhóm RTY vừa đến liền ngay lập tức trở nên như liều thuốc kích thích. Những người trẻ tuổi này đều thu hút mọi chú ý của truyền thông, hơn nữa còn có phần đông fan ủng hộ. Thanh thế to lớn này khiến cho khí trước lúc mở màn của buổi biểu diễn liền đạt tới điểm sôi trào chưa từng có từ trước đến nay.

      Khi xe của RTY đến công ty DIO, cổng lớn đầy tràn hoa tươi ủng hộ và gấu bông, các món quà sớm chất đầy.

      Cách tấm cửa xe, cảnh náo nhiệt bên ngoài hoàn toàn đối lập với vẻ yên tĩnh bên trong…

      “Mạch Khê, chị nghĩ bao lâu nữa em cũng được như vậy.” Trợ lý nghệ sĩ Apple ngồi cạnh Mạch Khê, hâm mộ mang theo chút sùng kính.

      Mạch Khê khẽ nhếch môi, nhưng lại điều gì. Ngồi ở vị trí tài xế, Phí Dạ nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, nhìn khuôn mặt nhắn hơi nhợt nhạt của , giọng , “Mạch Khê tiểu thư, chúng ta lên thôi.”

      Mạch Khê gật đầu…

      [1]: Trong bản convert: ‘Gần chu giả xích, gần mặc giả hắc’, nghĩa làgần son đỏ, gần mực đen. Câu này tương tự với câu “Gần mực đen, gần đèn sáng” của Việt Nam.

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 8 (1): lùi bước. Trước đêm biểu diễn (1)
      Quá trình gặp mặt các thành viên RTY diễn ra rất tự nhiên. Khi ba người đại diện cùng họ vào phòng họp, Mạch Khê vẫn luôn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, thân thiện.

      thể thừa nhận ba thành viên trong nhóm này khiến cả phòng họp như nổ tung khi họ bước vào. Nhất là vẻ ngoài quá mức xuất sắc của cả ba khiến nhiều nghệ sĩ trứ danh phải chùn bước…

      Ba chàng trai sau người đại diện. Ánh sáng mặt trời rọi bóng dáng của cả ba người như thể toàn bộ ánh sáng của vũ trụ này ngưng tụ hết họ.

      Trong ba người, có người đầu tóc nhuộm vàng; tuổi nhìn qua lớn lắm, có vẻ xấp xỉ Mạch Khê, khuôn mặt tinh xảo hàm chứa ý cười nhàn nhạt. người khác có mái tóc đen ngắn, ánh mắt thản nhiên, bộ dáng cuồng ngạo kiềm chế được. Người cuối cùng, ngồi chính giữa, có mái tóc bạch kim ngắn, dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng nhàn nhạt, dường như khiến đôi mắt ấy trở nên mơ hồ, xa xăm hơn. Đôi con ngươi đạm mạc như vậy, làm cho người ta nghĩ đến vùng đất sa mạc khô nóng.

      Điều khiến người ta hâm mộ nhất chính là nước da sáng đẹp của họ. Cả ba người, mỗi người vẻ, mang theo chút xa cách, có cảm giác khó tiếp cận được.

      Mạch Khê nao nao, thể ba thanh niên này, danh xưng “hoa mỹ nam” chút cũng giả. Có điều cũng nghĩ đến Hàn Quốc chính là nơi nổi tiếng về phẫu thuật thẩm mỹ nên bội phục trong lòng cũng giảm bớt xuống.

      Ngũ quan hoàn hảo như vậy thẩm mỹ mới là lạ. Khi bọn họ vừa debut bao lâu hình như tin đồn thẩm mỹ cũng được tung ra. vẫn theo bản năng ngồi ngay ngắn cạnh Phí Dạ, trong lúc đó cũng ngừng cân nhắc xem gương mặt của Lôi Dận có qua thẩm mỹ hay [xin lỗi, nhưng mình nhịn được :)))))))]

      chính là Mạch Khê?” lúc suy nghĩ thất thần, bên tai lại vang lên giọng dễ nghe. Nhưng chủ nhân của giọng này có vẻ rành Tiếng , cách phát cũng chuẩn, còn mang Hàn khá nặng.

      Mạch Khê vội vàng vứt mấy suy nghĩ lung tung, ngẩng đầu đối diện với ba người, nhất là ánh mắt của vị này. Thấy trong mắt chút mê ly hững hờ, cười cười.

      Đại diện Ron vội , “Mạch Khê, cần tôi giới thiệu ba người này chứ? Đại danh lẫy lừng, đều đốn ngã bao nhiêu nữ ca sĩ.”

      Phiên dịch viên bước đến, bên tai người thanh niên giọng giải thích câu của Ron.

      Chàng trai sau khi nghe xong, lễ phép cười cười, duỗi ra bàn tay lớn trước mặt Mạch Khê, dùng Tiếng chuẩn lắm tiếp, “Tôi là Kim Min Jong, chào , Mạch Khê. Tôi có nghe qua ca khúc biểu diễn sân khấu của ca hậu Phỉ Tỳ Mạn, thích. rất được hoan nghênh.”

      Bởi vì tiếng Hàn cùng tiếng có ngữ pháp khác nhau, lời Kim Min Jong cũng chuẩn xác. Tránh chuyện sinh ra nhiều nghĩa câu rắc rối, Mạch Khê bắt tay với ta, trực tiếp dùng tiếng Hàn để chuyện——

      “Tôi còn muốn học tập ở các nhiều hơn. Các debut sớm hơn tôi, là tiền bối của tôi rồi. Xin chỉ giáo nhiều hơn.”

      Hai người nhìn nhau cười lúc, đôi mắt xa cách của Kim Min Jong bỗng có nét vui mừng đầy ngạc nhiên, “Tiếng Hàn của rất chuẩn.”

      Mạch Khê cười . Đây đều là nhờ Lôi Dận. Khi trong thời gian học tập, mời sáu giáo sư nước ngoài đến dạy cho . Nhờ vậy, tinh thông bốn ngoại ngữ, trong đó có tiếng Hàn.

      khí đột nhiên trở nên náo nhiệt, mọi người ngồi xuống và bắt đầu thương lượng công việc trọng yếu. Bởi vì Mạch Khê lần đầu tiên hợp tác cùng họ, hơn nữa vẫn còn là người mới nên chuyện cẩn thận chỉ có thừa thiếu.

      “Mạch tiểu thư, lần trước ở buổi biểu diễn của ca hậu trình diễn ca khúc rất hay, chúng tôi muốn chuyển sang tiếng Hàn để hát ở buổi biểu diễn.” Người đại diện phụ trách công việc cho RTY đề nghị .

      “Chuyện này…”

      Nhóm nhân viên DIO đều hai mặt nhìn nhau, Ron ngược lại nhìn về phía Phí Dạ. Tuy rằng Lôi tiên sinh có ở đây, nhưng Phí Dạ này có thể phát ngôn thay cho Lôi tiên sinh. Nếu thực đồng ý, Lôi tiên sinh nhất định giận dữ. Nếu đồng ý, đây lại là thái độ hợp tác thành ý đối với RTY.

      Phí Dạ có trực tiếp mở miệng cự tuyệt, ngược lại nhìn về phía Mạch Khê, lẳng lặng chờ trả lời. Thái độ nhìn Mạch Khê trong mắt, đều là vẻ ấm áp, khó nhìn ra đối với này đầy tôn trọng.

      Ron thấy thế, trong lòng có chút sáng tỏ, ho ho vài tiếng , “Ý tưởng của chúng tôi là thế này, Mạch Khê là khách mời đặt biệt cho nhóm RTY, cũng mượn cơ hội quảng bá ca khúc mới, bài hát lần trước thích hợp để biểu diễn——“

      “Đây là sân nhà của RTY, người quyết định là chúng tôi mới đúng!”

      Thái độ của người đại diện đối phương có chút cường ngạnh, ngôn từ tuy có lễ phép nhất định, nhưng lại để lộ ra kiên quyết nhường bước, “Chúng tôi nghe được ca khúc lần trước mới chú ý đến Mạch tiểu thư. , Mạch tiểu thư phải là ca sĩ nổi danh, chỉ là dựa thế mà thôi. Nếu phù hợp với cầu của chúng tôi, chúng tôi có lý do thay đổi người.”

      ——“ Ron nghĩ đối phương khách khí chút nào như vậy, vừa muốn phản kích, lại nghe đến Mạch Khê mở miệng——

      “Điều kiện như thế này hiển nhiên có công bằng.”

      nhìn thẳng người đại diện của đối phương, đôi mắt xinh đẹp đảo qua từng thành viên của RTY, dùng tiếng Hàn để họ chắc chắn hiểu được, thẳng thắn , “Bên ngoài RTY luôn quảng cáo rầm rộ là muốn nâng đỡ người mới, nếu ngôn từ cao quý vừa rồi của truyền ra ngoài, ồn ào đến cỡ nào?”

      Ba thanh niên ngạc nhiên nhìn nhau. Người đại diện đối phương vừa nghe được ánh mắt dừng ngay người Mạch Khê, lần đầu tiên thận trọng đánh giá này. có vẻ tuổi còn rất , chuyện lại sắc bén, nhân vật dễ đối phó.

      “Mạch tiểu thư hiểu lầm rồi, kỳ thực đề nghị vừa rồi của tôi rất có lợi. Mượn danh tiếng của RTY, tiếng tăm của cũng nhanh nổi.”

      “Mời ràng chuyện này chút. Điều tôi muốn phải là tiếng tăm, mà là ca khúc của tôi được khẳng định giá trị.” Ngữ khí của Mạch Khê vô cùng kiên quyết, tuy rằng khuôn mặt xinh đẹp chứa ý cười nhàn nhạt nhưng cũng rất xa lạ, khiến người ta thể tiếp cận được.

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 8 (1): lùi bước. Trước đêm biểu diễn (2)
      “Cái gì?” Người đại diện của đối phương như thể được mở rộng tầm mắt, lần đầu tiên bị con nhóc cho đến nỗi á khẩu trả lời được.

      Kim Min Jong gì, ngược lại càng có hứng thú nhìn Mạch Khê, đôi mắt đạm bạc nổi lóe chút ánh sáng…

      Mạch Khê hồ như chút cũng sợ hãi, hắng hắng giọng, tiếp tục , “Nếu muốn tôi dựa vào tiếng tăm người khác, tôi nghĩ RTY căn bản thể so được với công ty của Phỉ Tỳ Mạn. ấy là ca hậu toàn thế giới, còn RTY thế nào? hay cho lắm, chỉ đơn giản là tổ hợp mĩ nammà thôi. Nếu tôi muốn mượn danh tiếng như , chẳng thà theo Phỉ Tỳ Mạn, tham gia vài buổi biểu diễn, như vậy trực tiếp hơn sao? Còn nữa, ca sĩ của công ty DIO đều là ngôi sao quốc tế số số hai, về độ nổi tiếng, tôi nghĩ cả thế giới này có mấy nghệ sĩ của công ty đào tạo nhạc khác có thể so với DIO. Vậy nên cần giúp cho tiếng tăm của tôi, chúng ta vẫn chỉ đơn giản là quan hệ hợp tác!”

      Đối phương bị Mạch Khê cho đến nỗi trợn mắt há mồm, trong nhất thời chỉ có thể giương mắt nhìn, hơn nửa ngày mới có phản ứng, quay đầu nhìn Ron: “Nghệ sĩ của các đều coi ai ra gì như vậy sao? Nếu thái độ của Mạch tiểu thư đây là như vậy, chúng tôi thể hợp tác.”

      Ron há miệng thở dốc muốn giải thích nhưng lại biết làm cách nào ra. chỉ có ta, ngay cả nhân viên công tác khác đều nhận ra bất đồng của Mạch Khê so với trước đây, sắc bén hơn nhiều. Tuy lời của vừa đúng duy trì danh dự của công ty DIO, nhưng khí thế bức người ấy chĩa vào đối phương lại chút kiêng dè.

      Nhưng Ron lại dám chỉ trích điều gì, nhất là khi người của Lôi tiên sinh bên cạnh. Đồ ngu cũng có thể nhìn ra mối quan hệ của Lôi tiên sinh cùng Mạch Khê.

      Phí Dạ bên cạnh lại hề có ý vui, ngược lại ánh mắt mang nét cười nhìn Mạch Khê. vẫn trầm ổn như thể dung túng cho đứa nhóc nghịch ngợm.

      nhìn Mạch Khê lớn lên, tuy rằng phải lúc nào cũng bên cạnh từng phút từng giờ, nhưng tâm tư đơn thuần của liếc mắt cái cũng có thể nhìn thấu. Coi như đây là cách phát tiết hờn dỗi cùng bi thương trong lòng vậy. Và may, vật hy sinh là nhóm người kia.

      Để cho phát tiết chút cũng tốt, nhưng mà——dáng vẻ sắc bén này, giống Lôi tiên sinh.

      Nghĩ đến đây, con ngươi đen thâm thúy của Phí Dạ hơi trầm xuống, lại nhìn trong ánh mắt có tia đau lòng.

      Bên kia bàn hội nghị, Mạch Khê vẫn nhìn chằm chằm người đại diện đối tác. Nghe xong, bên môi vẫn giữ nguyên ý cười lãnh đạm…

      “Nếu các vị muốn hủy bỏ hợp tác, xin cứ tự nhiên. Nhưng tôi nghĩ đến lúc đó, tổn thất hẳn là các vị.”

      “Ý là gì?” Ca sĩ tóc đen nhịn được mở miệng, ta là Park Tae Huyn, có tiếng lạnh lùng.

      “Ý tứ rất đơn giản.” Giọng Mạch Khê nhàng nhưng lại mang khí thế bức người——

      “Tôi là người mới, sai, nhưng tôi là ca sĩ chủ chốt mà công ty DIO đào tạo ra. Sức ảnh hưởng từ buổi biểu diễn lần trước hẳn các cũng thấy được. Tôi đích xác có khả năng này, bằng sao có thể được công ty DIO danh tiếng hàng đầu tuyển chọn? Mục đích lưu diễn của các cũng chỉ muốn thêm tiếng tăm mà thôi. Nhìn xem fan hâm mộ bên ngoài , cơ bản đều là người Hàn Quốc, hoặc là lưu học sinh ở đây. Danh tiếng của các thực rất nổi, nhưng chỉ là ở Hàn Quốc, đến thị trường khổng lồ như Trung Quốc lại có cơ hội. Tôi giống như vậy, phát triển toàn cầu. Vòng giải trí vốn là như vậy. Các là người châu Á, hẳn là nghe câu ngạn ngữ này của Trung Quốc, “Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây”, phong thủy luân chuyển. Ngàn vạn lần nên vì tức giận mà ra lại chặt nốt đường lui của mình.”

      tràng toạc ra hoàn toàn khiến đối phương phải ngậm miệng, thậm chí mặt ta cũng lên chút vẻ xấu hổ.

      Ron ngồi cạnh Mạnh Khê, trong lòng khỏi thầm bội phục. Con nhóc này về sau số đỏ lắm đây!

      khí trong nhất thời lâm vào cục diện bế tắc, cho đến khi Kim Min Jong mở miệng xua tan bầu khí ngột ngạt…

      “Mạch tiểu thư muốn làm như thế nào?” là nhóm trưởng, cũng là người hát chính, tất nhiên lời cũng có trọng lượng.

      Mạch Khê nghĩ ngợi gì mà trực tiếp trả lời: “Tôi chỉ có hai cầu!”

      Đôi mắt xinh đẹp như hoa tỏa ra ánh sáng lấp lánh phản chiếu vào đồng tử Kim Min Jong——

      “Thứ nhất, trong buổi biểu diễn, tôi tuyệt đối hát tiếng Hàn, lại càng theo cầu của các mà hát bài hát nào. Thứ hai, tôi hát ca khúc debut của tôi, ngay trong buổi biểu diễn của các !”

      Kim Min Jong nhìn chằm chằm, dường như rất có hứng thú mà nhếch môi, “Rất hiếm có ca sĩ nào đưa ra lời đề nghị táo bạo giống . Vậy hỏi qua chút ý kiến của công ty hay sao?”

      Mạch Khê nhìn thoáng qua Ron, mà Ron sau đó lại nhìn về phía Phí Dạ.

      Nhìn bộ dạng như con nhím của , Phí Dạ chỉ cúi đầu cười , trầm thấp , “Công ty DIO tôn trọng ý nguyện của mỗi ca sĩ.”

      câu cẩn thận ràng, lại cho đối phương hiểu điều——Ý kiến của Mạch Khê chính là ý kiến của công ty!

      Ngoại trừ Kim Min Jong, những người khác bên đối phương đều giọng bàn tán. Nhất là người đại diện, sắc mặt ta ràng có chút vui.

      Mạch Khê ‘tâm bình khí hòa’ tựa lưng vào ghế ngồi. Có trời mới biết hôm nay là ngày chuyện nhiều nhất, mệt chết được…

      lâu sau đó——

      “Tôi đồng ý với điều kiện đưa ra!”

      Kim Min Jong đứng dậy, thân hình thuận thế che khuất ánh sáng mặt trời. nhìn về phía Mạch Khê, khẽ mỉm cười, “Mạch tiểu tỷ, thực là mồm miệng lanh lợi. thắng!”

      Mạch Khê mỉm cười. Vinh nhục sợ hãi nha!

      Người đại diện nghe vậy đột ngột đứng lên, sắc mặt thay đổi, nhìn về phía Kim Min Jong, “Cái gì? Cậu, cậu sao có thể đáp ứng được?”

      “Đây là quyết định của tôi, mọi hậu quả tôi chịu trách nhiệm.” Giọng Kim Min Jong trầm ổn, có vẻ hoàn toàn tự tin.

      Hai thành viên khác có ý kiến, chỉ là bộ dáng nhún nhún vai kia khiến người ta buồn cười thôi.

      Mạch Khê cũng đứng lên, lạnh nhạt : “ yên tâm, tôi hoàn thành tốt, quá tệ đâu.”

      —————————————

      “Tôi làm ghét chứ?” Mạch Khê như quả bóng cao su xì hơi, ngồi phịch xuống ghế.

      , tốt lắm, biểu của rất được…” Phí Dạ nhàng cười mà trả lời, trong tiếng trầm thấp vẫn hàm chứa vẻ cưng chiều.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :