1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời - Ân Tầm (8 hồi + Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 4: Kim chủ (3)
      “Tìm kim chủ?” Mạch Khê cảm thấy cái đầu sao có thể nghĩ được nhiều chuyện như vậy. chỉ muốn chuyên tâm ca hát.

      Apple thận trọng gật đầu: “Tất nhiên rồi! Mạch Khê, nghe tổng giám đốc mới đối với em có vài phần chiếu cố. Em có thể theo tổng giám đốc Lôi thị tốt rồi, bao nhiêu ngôi sao còn mỏi mắt chờ. Tổng giám đốc Lôi thị cũng như tổng giám đốc Hoắc thị đều được mấy nữ minh tinh say mê, chẳng qua Lôi tiên sinh kia quá mức thần bí thôi!”

      Tim Mạch Khê ‘thình thịch’ tiếng, lập tức cầm lấy cốc nước uống ngụm. Hơi nước che lấp ánh mắt mang nội tâm bất an của , “Chị cũng Lôi tiên sinh luôn rất thần bí, cho nên em cũng nghĩ có quan hệ gì với ta.”

      “Aiz, nương à, em nên học tập Úc Noãn Tâm kìa. ấy lúc trước cũng quật cường giống em, như thế nào đến giờ vẫn phải cúi đầu!” Apple nhún nhún vai

      Mạch Khê thèm lại, lẳng lặng nhìn hướng Úc Noãn Tâm, hiểu sao trong lòng có chút đau xót. Mà ánh mắt Úc Noãn Tâm lại quá mức bình tĩnh.

      ________________

      Đến gần tối đêm, Mạch Khê mới từ đại sảnh công ty DIO ra. Khuôn mặt nhắn của phiếm lên vẻ vui sướng.

      khí có chút lạnh lẽo, nhưng hô hấp lại cực kì thoải mái. lúc tâm tình Mạch Khê vô cùng tốt hai chiếc xe cao cấp dừng ngay bên cạnh .

      Dưới ánh trăng, thân xe trở nên cực kì sáng bóng.

      Các nhân viên của DIO lần lượt ra nhìn thấy màn phô trương này rỉ tai nhau bàn tán.

      Sắc mặt Mạch khê trở nên thực khó coi. nhận ra được chủ nhân của chiếc xe!

      Cửa chiếc xe phía trước mở ra, bóng dáng cao lớn của Phí Dạ phản chiếu dưới ánh trăng. Miệng vết thương của nhìn qua hẳn là khá ổn rồi, bộ dáng cũng nhìn ra được là chịu trọng thương.

      “Mời tiểu thư Mạch Khê lên xe!” đến trước mặt Mạch Khê, từ đầu đến cuối mang vẻ cường thế, lạnh lùng.

      Mạch Khê lại hướng tới chiếc xe thứ hai nhưng cửa kính dày đặc khiến nhìn thấy gì bên trong.

      “Phí Dạ, tôi…tự tôi về được rồi!”

      “Tiểu thư Mạch Khê, Lôi tiên sinh ở trong xe!” câu của Phí Dạ đúng là lời ít mà ý nhiều chặn đứt suy nghĩ của .

      Mạch Khê run lên lập tức nhìn nhìn bốn phía rồi khẽ “Nhân viên công ty…” nhưng vẫn đành phải lên chiếc xe thứ hai.

      Chiếc xe cao cấp dài hơn sáng bóng phản chiếu khuôn mặt nhắn của . Cửa xe “oành” tiếng, cũng thuận thế nhìn thấy người đàn ông ngồi đối diện. run sợ chút liền phát ra Bạc Cơ ngồi trong xe.

      ấy tựa như con mèo dịu dàng rúc trong lòng Lôi Dận, thân hình cao lớn cùng bộ dáng nhắn kết hợp đúng là cảnh hoàn mĩ. Nhìn thấy Mạch Khê lên xe, có chút ngượng ngùng cười cười, muốn thẳng người dậy lại bị bàn tay to của người đàn ông ôm chặt lấy.

      Tóc Bạc Cơ có chút hỗn độn, thậm chí quần áo người cũng xộc xệch. Mạch Khê cảm thấy hơi tức mắt, ngồi lui về góc mà vẫn thấy được tự nhiên cho lắm.

      Cha nuôi biến ngây thơ như thành phụ nữ đích thực nên tự nhiên cũng hiểu được gương mặt đỏ hồng của Bạc Cơ cùng mớ quần áo hỗn độn lên điều gì. Trong lồng ngực bỗng nhiên hơi đau nhói….

      “Dận…đừng như vậy!” Bạc Cơ ngượng ngùng gắt giọng

      Lôi Dận hề chớp mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của Mạch Khê, bên môi lại cong cong, dấy lên tia băng lãnh, “ thích được ôm như vậy?”

      Lời tuy rằng nhất quán lạnh như băng lại ràng mang theo vẻ ái muội.

      Bạc Cơ ôn nhu cười phong tình vạn chủng, thấp giọng : “Dận…. đáng ghét, phải có người ngoài ở đây sao?”

      “Người ngoài?”

      Lôi Dận cười lạnh, bàn tay to vòng qua thân mình Bạc Cơ, ngón tay dừng lại trước bầu ngực đẫy đà của . “Mạch Khê phải người ngoài, là con của !”

      “Hả?!”

      Giọng Bạc Cơ mang theo vẻ nghi hoặc, sau đó thở gấp hơi bởi câu của Lôi Dận, vì bình thường thấy nhắc đến chuyện này.

      Khuôn mặt nhắn của Mạch Khê thầm nhăn nhó, màn thối nát như vậy làm thực chán ghét. Nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày vui vẻ, việc này còn tốt hơn gấp vạn chuyện cha nuôi làm tối qua.

      “Mạch Khê… ra em là…”

      Cơ thể mềm mại của Bạc Cơ dựa vào lòng Lôi Dận, vui vẻ : “Thẩm nào lần đầu tiên chị nhìn thấy em có cảm giác rất thân thiết. À, đúng rồi, hôm nay còn quên chưa chúc mừng em kí được hợp đồng.”

      “Cũng nhờ có sợ tiến cử của chị! Cảm ơn chị!” Mạch Khê nặng nhọc ra như vậy.

      Bạc Cơ nở nụ cười thực ngọt ngào, tiện đà quay đầu hướng Lôi Dận làm nũng : “Dận… cũng đừng trói buộc Mạch Khê nha. ấy là người Lôi gia nhưng cũng là bạn tốt của em đấy”

      “Được!”

      Lôi Dận bình thản trả lời, đôi mắt thâm thúy ra bộ suy nghĩ rồi kéo chặt Bạc Cơ đến bên mình, bên môi hơi nhếch lên.

      “Em làm thế nào báo đáp đây, hả?” Câu tựa như cưng chiều nhưng lại vô cùng lạnh lùng.

      Bạc Cơ đỏ bừng mặt dám đối diện Mạch Khê, ôm lấy Lôi Dận thẹn thùng : “Dận, em là của rồi còn muốn báo đáp như thế nào!”

      “Cũng đúng!”

      Lôi Dận ngồi thẳng lưng dậy tản ra áp lực: “Cuộc tuyển chọn siêu mẫu quốc tế bắt đầu, đến lúc ấy ngoan ngoãn hầu hạ có thể được!”

      Bạc Cơ nghe vậy khuôn mặt nhắn nhất thời sáng ngời. “Dận… ý của là …em, em có thể giành được danh hiệu siêu mẫu quốc tế?”

      Lôi Dận gì cả, khóe môi thản nhiên nhếch lên.

      Bạc Cơ kích động thôi ôm : “Dận, đối với em tốt, cảm ơn !”

      Lôi Dận khẽ vuốt mái tóc dài của , trong mắt thoáng có chút tình cảm lại rất nhanh khôi phục vẻ đạm bạc: “ còn sớm nữa, để Phí Dạ đưa em về!”

      oOo

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 4: Kim chủ (4)
      “Dận!”

      Bạc Cơ dám cãi lời nhưng vẫn có chút ủy khuất : “ cùng em ăn tối sao?”

      Tuy biết là hy vọng xa vời nhưng so với để nghẹn trong bụng ra vẫn tốt hơn.

      Lôi Dận khẽ vuốt khuôn mặt nhắn của , khóe môi khẽ nhếch, “ phải vừa mới ăn no sao?” Giọng lãnh đạm khó ám chỉ hai người họ vừa trải qua màn kích tình.

      Khuôn mặt nhắn của Bạc Cơ càng ngày càng đỏ, theo bản năng nhìn thoáng qua Mạch Khê.

      “Ngoan ngoãn nghe lời! Trở về chờ điện thoại của !” Lôi Dận vỗ vỗ lưng rồi rút di động ra bấm dãy số: “Phí Dạ! Đưa Bạc Cơ trở về!”

      Phí Dạ lập tức xuất , mở cửa sau : “Bạc tiểu thư, mời!”

      Bạc Cơ quyến luyến muốn xuống xe. Mạch Khê nhìn thoáng hai chân run lên.

      Bạc Cơ là người tình của cha nuôi, trong làng giải trí còn gọi kiểu như cha nuôi là kim chủ. Quả thế, Bạc Cơ rất đơn giản có được danh siêu mẫu quốc tế, chỉ cần…

      Nghĩ đến đây, trong lòng Mạch Khê càng kinh hãi hơn.

      “Trở về thành bảo!” Lôi Dận chút để ý tới tâm tình khác thường của Mạch Khê, lạnh lùng hạ lệnh.

      “Dạ được! Lôi tiên sinh!”

      Xe khởi động, thân xe mạnh mẽ xoẹt qua mà đêm yên tĩnh.

      _________________

      Trong phòng ngủ, Lôi Dận tùy ý ngồi sô pha, thân thể vừa mới tắm quấn chiếc khăn ngang hông. Thân hình rắn chắc tản ra vẻ cường tráng, làn da màu đồng khỏe mạnh, đầu vai có vết sẹo chói mắt.

      So với khí thái nhàn nhã của Mạch Khê lại như ngọn cỏ yếu ớt, dường như thể thừa nhận ánh nhìn chằm chằm của , chỗ nào che giấu.

      Vừa mới về đến tòa thành, cha nuôi liền lệnh cho bác Hàn Á đem hết đồ đạc của dọn đến phòng , hơn nữa còn chút nào che giấu : “Từ hôm nay ấy ở phòng này!”

      Cho tới bây giờ Mạch Khê vẫn còn nhớ ánh mắt nghi hoặc cùng đau lòng của bác Hàn Á.

      “Cha nuôi, tôi…tôi hôm nay rất mệt mỏi!” Mạch Khê nghĩ rằng chính mình lại hèn mọn như vậy trước mặt .

      “Mệt?”

      Lôi Dận nghe vậy lãnh đạm cười rồi đột nhiên đứng dậy về hướng . Bóng dáng cao lớn lộ ra vẻ cường thế làm sợ hãi mở to mắt nhìn.

      “Còn chưa có làm gì kêu mệt, người phụ nữ của tôi thể như vậy!” Từ lúc bắt đầu, thấy dưới thân dung nhan thực mĩ miều.

      Đôi mắt hẹp dài lóe ra tia u, băng lãnh.

      “Cha nuôi, cầu xin ông buông tha tôi !”

      Vẻ mặt cầu xin của Mạch Khê càng như sợ hãi hơn bởi thân hình nóng bỏng của người đàn ông tiến lại, làm lý trí tan ra. có chút tự chủ được mà mềm nhũn người ra, trái tim lại như trống trận đập liên hồi, mãnh liệt.

      “Thân mình tay tôi khai phá, còn chưa hưởng thụ hết tôi buông tha!” Đôi môi kề bên đôi môi hồng nhuận của nhàng .

      Hơi thở của như vờn quanh mũi , nhiệt độ cơ thể như truyền vào thân thể .

      !”

      “Bé con, chứng cớ ở trong này!” Lôi Dận kéo áo xuống, bầu ngực cao ngất còn ràng dấu hôn để lại. lấy ngón tay chạm vào dấu đỏ

      “Đây!” Dấu hôn này ghi lại từng nóng bỏng, từng cái kích tình làn da , thể xóa tan được.

      “Xấu hổ? Khê nhi, tim đập rất nhanh. Thân mình hơi run run này thực đáng !”

      Lôi Dận kề bên tai , lới mang theo hơi thở nóng bỏng, tràn ngập ái muội. Bàn tay lạnh lẽo to gan chụp lên bầu ngực , khóe miệng tà tà cười như được thưởng thức vật phẩm tuyệt vời, đường nét bộ ngực cao ngất hoàn mỹ.

      “Đừng!” Mạch Khê muốn trốn tránh, cần phải lại trêu đùa , cần lại lần nữa phá hủy cố gắng bảo vệ lý trí của .

      cần?”

      Bàn tay ấm áp chậm rãi xoa nắn bầu ngực đầy đặn, ngữ khí mang theo vẻ ma mị: “Con của tôi mới như vậy sốt ruột tiến vào giới giải trí, nên cũng phải học cách hầu hạ đàn ông mới được.”

      Mạch Khê bị cảm giác xa lạ bao vây, khuôn mặt phiếm hồng lại càng hồng hơn.

      nghĩ cách rời khỏi tôi?”

      Lôi Dận liếc mắt cái nhìn thấu mục đích của cười lạnh, “Chuyện này thể được, là đồ chơi của tôi, mà đồ chơi phải làm cho chủ nhân vui vẻ mới được!”

      Mạch Khê phát run, hốc mắt chậm rãi ngấn lệ. vì sao cha nuôi hận như vậy.

      “Bé con, chỉ cần trước mặt tôi biểu tốt chút tiền đồ có thể tiến thẳng đường!”

      Lôi Dận tháo chiếc khăn tắm ra, nâng tay to luồn vào váy , từ từ mà cảm thụ. Cơ thể nhanh chóng sinh ra cảm giác run rẩy kì lạ.

      Cảm giác mãnh liệt làm Lôi Dận kéo Mạch Khê đẩy ngã lên sô pha. Thân mình cao lớn đè lên, nâng hai chân lên, dũng mãnh đâm vào.

      “A… đau quá!”

      Bất thình lình chiếm đoạt làm Mạch Khê thiếu chút nữa ngất . Khoảnh khắc kết hợp khiến run run, thân thể sinh ra loại cảm giác kì lạ, đau đớn, cùng vui sướng, thỏa mãn.

      “Bé cưng, về sau càng đau!”

      Lôi Dận câu ái muội, khóe môi nổi lên ý tàn khốc, lạnh như băng. kiềm chế, như là cố ý hành hạ , bắt đầu thả chậm tốc độ, chậm rãi, chậm rãi tra tấn ý chí của !

      Va chạm kịch liệt như tia chớp xuyên qua thắt lưng làm Mạch Khê lơ đãng kêu lên thanh xa lạ.

      Đôi mắt Lôi Dận trở nên thâm thúy, tối tăm, mị hoặc. Hơi thở huyễn hoặc của người con thực kích thích khiến động tác càng trở lên cuồng dã.

      là mẹ nào con nấy! Hạ tiện giống nhau!”

      đột nhiên rút ra, bàn tay to tìm tòi, vén mái tóc đen dài Mạch Khê, rồi kéo bàn tay bé của trực tiếp đặt lên vật tượng trưng nam tính của mình.

      “Trong người chảy dòng máu con hát, cam lòng vậy giống con hát ngoan ngoãn hầu hạ tôi cho tốt!”

      About these ads

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 5: tra tấn ác ý của ma quỷ (1) (18+)
      !”

      Mạch Khê liều mạng lắc đầu. cha nuôi vì cái gì phải như vậy. Đôi mắt ngập vẻ ủy khuất, lòng bàn tay mềm mại trực tiếp chạm vào vật tượng trưng kiêu ngạo nóng bỏng của người đàn ông làm muốn rụt về nhưng lại bị bàn tay ấn xuống.

      “Đừng bắt tôi lặp lại lần thứ hai!” Lôi Dận kiên nhẫn trực tiếp cầm tay Mạch Khê đặt lên.

      Lần đầu tiên đụng chạm vào vật đàn ông to lớn, cứng rắn cùng nóng bỏng dần sưng to khiến khỏi phát ra tiếng kinh hô.

      “Cha nuôi!”

      Khuôn mặt nhắn của Mạch Khê đỏ hồng như trái táo chín, bàn tay bé cực kì gian nan để ở đó.

      Lôi Dận gì, đôi mắt nhìn chằm chằm , tay hướng dẫn động tác cho , tay tham lam tiến vào giữa hai chân , như là cố ý tra tấn. dường như cố ý giảm tốc độ xâm nhập, ngón tay phủ lên nhụy hoa của , dễ dàng bắt được điểm mẫn cảm.

      Mạch Khê cắn chặt môi. Ngón tay tà ác của người đàn ông làm thân thể từng đợt run rẩy, khiến thiếu chút nữa thể hít thở.

      Cuối cùng tia lý trí cũng phiêu tán. Khuôn mặt nhắn, xinh đẹp như trăng sáng toát lên vẻ mê hoặc. Nhất là cặp cặp mắt kia quá mức mĩ lệ, con ngươi trong trẻo tựa ngọc lưu ly. Thân mình quyến rũ, mềm mại như nước dựa trong lòng Lôi Dận. Động tác của tuy rằng rất vụng về nhưng lại làm cho thị giác cùng xúc giác người đàn ông này bị kích thích đến vạn phần.

      “Khê nhi, đúng là đứa thông minh!” Giọng Lôi Dận trở nên khàn đục, tiếng thở dốc dần dần tăng thêm như là loại ca ngợi lại như thỏa mãn mà gầm ra.

      “Ưm…”

      Ý thức Mạch khê càng ngày càng phiêu tán. chẳng qua cũng chỉ là người con mới biết mùi nhục dục chưa bao lâu, như thế nào lại để Lôi Dận dạy dỗ cách thức như vậy! Thân mình tuyệt mĩ vô lực run run, giống như là bông hoa chậm rãi nở rộ trong bóng đêm.

      Biểu phong tình như vậy của kích thích Lôi Dận cúi thấp đầu xuống, đôi môi đặt cánh môi đỏ mọng của , cường thế ép phải tiếp nhận hết thảy của .

      “Cha nuôi, tôi, tôi rất khó chịu!” Mạch Khê đơn thuần thể phát trong lòng mình nghĩ gì, chỉ cảm thấy loại cảm giác xa lạ này làm sợ hãi, tựa như lửa ngùn ngụt thiêu đốt trong cơ thể .

      “Muốn cái gì?” Đôi mắt lạnh như băng của Lôi Dận nổi lên tia tà ác, khóe miệng hơi phiết, bất động chờ cầu.

      “Tôi, tôi biết như thế nào nữa!”

      Cảm giác như lửa nóng của mới vừa đây trong nháy mắt biến mất làm Mạch Khê sợ hãi, có cảm giác hư , mất mát. Lúc này chỉ muốn ôm chặt mình.

      “Bé ngoan, cho tôi biết nghĩ muốn cái gì?”

      Trước phản ứng của , Lôi Dận dịu dàng ôm lấy thân thể , vuốt ve, mơn trớn da thịt. Thân thể nóng rực của bỗng cảm giác rét lạnh.

      “Tôi…tôi muốn ông!” Ý thức của Mạch Khê hoàn toàn tiêu tán, đôi chân thon dài ôm quắp lấy thắt lưng .

      Mạch Khê chỉ theo bản năng mà ngây ngô kích thích xâm phạm. Lôi Dận rút toàn bộ quần áo hai người, động thân cái, hoàn toàn thâm nhập sâu vào giữa ‘đầm lầy ấm áp’ của .

      “A …cha nuôi!”

      Mạch Khê cảm giác bị áp chế trong ngực làm cho thân thể hai người càng thêm chặt chẽ kết hợp cùng chỗ. Hai bờ môi cực nóng du di qua lại cổ , động tác cường hãn kích thích mọi điểm mẫn cảm của . Cảm giác thân thể giao nhau làm lý trí hoàn toàn bị đánh mất.

      lúc màn nóng bỏng bên trong dần cao trào tiếng chuông di động chói tai vang lên.

      Là di động của Mạch Khê!

      cần tiếp!” Mạch Khê kêu tiếng, sao có thể giả vờ như có gì mà nghe điện thoại.

      Lôi Dận hơi hơi nhíu mi tâm, cười lạnh, hôn lên mi Mạch Khê rồi lại khuynh thân về phía trước, thuận thế càng xâm nhập sâu hơn vào cơ thể . Cánh tay phải lướt qua đỉnh đầu của , với đến bàn trà cầm lấy di động.

      !” Lôi Dận trầm giọng , lại khôi phục vẻ lạnh lùng trước giờ đồng thời chậm rãi cử động thắt lưng.

      “Á, đây, đây phải là di động của Mạch Khê sao? Tôi là Ron – đại diện của ấy. là …Lôi tiên sinh?”

      Phía bên kia đầu dây, giọng hưng phấn của Ron cất lên. Làm người đại diện trong ngành giải trí, ta giỏi nhất là nhận giọng . Dù rằng chỉ gặp mặt có lần nhưng ta cũng nhớ rất giọng băng lạnh của Lôi Dận.

      “Là Ron!” Lôi Dận cúi xuống phía dưới cho biết đối phương là ai.

      Khuôn mặt nhắn của Mạch khê đột nhiên trở nên trắng bệch!

      Là người đại diện! Trời ạ! Tuyệt đối thể cho ta biết cùng Lôi Dận có quan hệ! thể cho ta biết tại cùng thân mật!

      Mạch Khê mân nhanh môi dưới nín nhịn, muốn lao ra khỏi vòng tay nhưng Lôi Dận lại đẩy nhanh tốc độ thắt lưng.

      “Mạch Khê đích thực là cùng chỗ với tôi!” Lôi Dận nghiêng đầu kẹp lấy điện thoại ở bả vai, hai tay xoa nắn bộ ngực , tiếp tục ra vào.

      Mạch Khê dùng bàn tay bé che miệng lại, ngừng vặn vẹo thân mình muốn lùi lại, né tránh tấn công của . sợ chính mình chịu nổi mà phát ra tiếng kêu bị phía bên kia điện thoại biết được chuyện của họ.

      ấy ở đây!” Khóe miệng Lôi Dận cong lên, lạnh lùng đưa điện thoại di động đặt bên tai Mạch Khê.

      Tại sao lại bắt nghe điện thoại vào lúc này? Bộ dạng lúc này phải nghe như thế nào đây? lắc đầu nguầy nguậy, mảnh vải che thân lại cùng cha nuôi làm như nào có thể nhận điện thoại?

      Đầu bên kia di động chờ đợi hồi lâu người đáp lại vì thế vội vàng kêu to làm cho Mạch Khê thể lên tiếng.

      “Chào Ron!”

      Hai tay Lôi Dận ôm lấy vòng eo trắng nõn, trơn nhẵn của , thắt lưng động cái lại tiến vào trong cơ thể .

      oOo

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 5: tra tấn ác ý của ma quỷ (2) (18+)
      “A …” Mạch Khê hoảng hốt kêu lên, lập tức áp chế hơi thở dốc, “ sao, tôi cẩn thận nên bị ngã.”

      đơn thuần chịu nổi, lại chưa từng trải qua loại chuyện như thế này nên vừa sợ lại vừa thẹn.

      “Mạch Khê à, ra với Lôi tiên sinh ở cùng chỗ. Tốt, tốt, tôi với này, nếu có vinh hạnh được Lôi tiên sinh chiếu cố nhanh chóng thu được thành công!” Phía bên kia Ron hiểu lầm hai người ăn bữa tối lãng mạn dưới ánh nến hưng phấn thôi, liền dặn dò.

      “Tôi…”

      Mạch Khê dám nhiều. Người đàn ông phía hề cố kỵ đòi lấy thân thể , khiến càng hoảng loạn.

      “Tốt lắm, được rồi, hầu hạ Lôi tiên sinh tốt chút, ngày mai đến công ty nha!”

      “Vâng!” Mạch Khê rất nhanh cúp điện thoại, rốt cục nhịn được kêu ra tiếng.

      “Bé con diễn tồi, đúng là trời sinh có máu con hát!”

      Lôi Dận cười lạnh nhìn khó chịu nhịn kích thích, vẻ mặt vui hẳn. Tuy rằng lời lạnh như băng nhưng lại liếm hôn đôi môi vừa rồi vì cắn chặt mà lưu lại dấu răng của . Hai tay mơn trớn đường cong thân thể , thay lau những giọt mồ hôi nóng ấm.

      “Ông, ông sao có thể như vậy?” Mạch Khê xấu hổ đánh vào lồng ngực nhưng lại phát ra đối với tấn công của hề có cảm giác.

      Lôi Dận hừ lạnh, đôi mắt trầm ngập sâu trong dục vọng.

      “Người đại diện của rất là thông minh. Tôi nghe ta phải hầu hạ tôi cho tốt mới được!” xong duỗi bàn tay to ra nâng hai chân đặt lên đầu vai rắn chắc của , hai tay tóm lấy vòng eo mảnh khảnh.

      Mạch Khê còn chưa kịp phản ứng liền bị xâm nhập sâu còn mãnh liệt hơn lần trước. như điên cuồng mà đòi lấy .

      _______________

      đêm kích tình đáng sợ rốt cục cũng qua.

      Mạch Khê nặng nề thiếp , khuôn mặt nhắn ấp trong lồng ngực to lớn của người đàn ông. Cơ thể mềm mại, nõn nà lưu lại đầy những dấu vết của trận kích tình.

      Lôi Dận vẫn chưa ngủ say, thân thể thỏa mãn cũng vì tinh thần được thỏa mãn.

      chăm chú nhìn thân mình , miệng khô đắng. Cơ thể trắng nõn, phủ tầng mồ hôi bóng loáng, lại hơi hơi phiếm hồng. Hai cánh tay ôm lấy cánh tay . Đôi mắt khép nhưng vẫn mê muội, huyễn hoặc. Đôi môi hồng nhuận nhàng thở ra hương thơm tho. Thậm chí, còn nhớ tối hôm qua, mỗi lần động thân, lại bị đẩy về phía sau về sau, bầu ngực đầy đặn cũng theo tiết tấu luật động mà run rẩy. Đó dường như là cảnh tượng đẹp nhất từng thấy.

      Rất khó tưởng tượng được lại để nép trong ngực đêm ngọt ngào ngủ. Ánh mắt còn mang theo dấu vết chịu nổi kích tình đêm qua.

      Đôi mắt Lôi Dận hề chớp nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của Mạch Khê dần nổi lên biến hóa.

      Đó là khuôn mặt nhắn tương tự , mỗi khi cùng triền miên cũng đều là vẻ quyến rũ như vậy.

      Thậm chí …

      Bên tai Lôi Dận còn thoáng tiếng người con .

      “Dận…đừng có nhìn em hư như vậy!”

      Thân mình người phụ nữ đẫm mồ hôi, mấy sợi tóc dính loạn khuôn mặt ướt nhẹp. trong người khó chịu nổi kích thích mà thống khổ kêu ngâm, bộ dáng vặn vẹo, hai chân quấn quanh vòng eo cường tráng của người đàn ông.

      Nhìn lại trong lòng, mi tâm Lôi Dận đột nhiên nhíu lại, thấy Mạch Khê có điểm bất an ánh mắt nổi lên tia phức tạp.

      theo bản năng cậy mở bàn tay ra, đem áp đến bên tai, rồi cùng mười ngón giao nhau. hôn lên cái trán trơn bóng của , hôn lên hốc mắt, mũi, hai má rồi kề bên vành tai như thầm .

      “Ưm…”

      Hơi thở ấm nóng của người đàn ông đánh thức Mạch Khê. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là vết sẹo chói mắt ở bả vai người đàn ông.

      “Cha nuôi”

      ý thức được đôi mắt Lôi Dận chậm rãi nhìn thân thể mình hô hấp lại lần nữa trở nên dồn dập.

      “Tỉnh?”

      Giọng khàn khàn như rượu lâu năm làm say lòng người, lại như thanh ma mị mê hoặc lòng , cứ quẩn quanh, quẩn quanh trong óc.

      Lúc này, hoảng hốt phát trong mắt cha nuôi vừa chớp cái biến mất vẻ nhu tình. Trong khoảng thời gian này thường thường là như vậy, nhất là có đôi khi nhạy cảm phát ở cha nuôi ràng là cái nhìn chằm chằm nhưng dường như lại như muốn nhìn xuyên thấu con người .

      “Đừng, tôi muốn tới công ty.”

      Mạch Khê sợ lại lần nữa đắm chìm bởi kỹ xảo cao siêu của , cũng sợ bị vây hãm bởi hơi thở nóng bỏng của , vội vàng vươn bàn tay bé để ở đầu vai .

      “Xoay người!” Lôi Dận ngoảnh mặt làm ngơ, mặt lại phục hồi vẻ băng lãnh, cường thế.

      Bàn tay to cưỡng chế vòng qua lưng , bắt quay lưng về phía , hai đầu gối gấp lại nằm úp giường.

      Tư thế nhục nhã này làm Mạch khê liều mạng lắc đầu, muốn như vậy.

      “Cảm thấy tối qua thực nhục nhã!”

      Bàn tay to của Lôi Dận nhàng vỗ về thân mình mảnh khảnh, cầm hai cổ tay kéo về phía sau. khuynh thân về phía trước, sâu mà xâm nhập vào cơ thể .

      “A…”

      Mạch Khê sợ hãi kêu lên. Từ thắt lưng truyền đến trận run rẩy tản đến chỗ sâu nhất trong cơ thể.

      Tuổi thanh xuân của Mạch Khê bị người đàn ông thuần thục dẫn dắt, tâm trí lại lần nữa bị bao phủ bởi khoái cảm cùng thỏa mãn.

      lâu sau người đàn ông ôm chặt , đồng thời gầm tiếng phóng xuất ra mầm mống nóng bỏng rót vào chỗ sâu nhất trong cơ thể .

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 6: Quan hệ kinh người (1)
      Đầu ngón tay Mạch Khê vẫn còn như cảm nhận được thân thể cường tráng của . Trong cơ thể vẫn còn cảm giác hai người chặt chẽ kết hợp, đến khi thỏa mãn thân thể kia run run, cảm thụ cực lạc ngừng kích động cảm quan của . Hơi thở vẫn còn nồng đậm hương thơm của riêng người đàn ông đó. Trong lòng trào dâng cảm giác rung động cùng quyến luyến.

      mới mẻ! Lần nếm thử kích tình kia hẳn là có rụt rè nhưng vẫn nhớ sót chút.

      “Mạch Khê, Mạch Khê…”

      Tiếng gọi to dồn dập bên tai làm Mạch Khê đột nhiên có phản ứng trở lại, nhìn về phía vẻ mặt lo lắng của Apple.

      Trời ạ!

      cảm thấy xấu hổ vô cùng, thế nào mà lại nhớ về mà nóng bỏng tối qua và sáng nay!

      Trong phòng họp, mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Mạch Khê. mất tự nhiên mà cười trừ, trong lòng cũng ngừng thầm oán trách mình như thế nào có thể sa đọa như vậy!

      “Mạch Khê, em sao chứ? Sắc mặt sao đỏ hồng vậy?” Apple hai lời liền đưa tay đặt lên trán , “A… phải em bệnh chứ?”

      “Á, có.” Mạch Khê vội vàng gạt tay ra. Nhớ đến loại tình này, thân thể nóng mới là lạ.

      “Mạch Khê à, chúng tôi vừa thảo luận tìm phong cách cho . Mọi người đều cho rằng thích hợp với phong cách thanh tân, tươi mới. Đúng rồi, Mạch Khê có thể múa ?” Ron hỏi.

      Mạch Khê gật đầu, “Trước đây có học qua!”

      “Vậy là tốt rồi, Mạch Khê cứ giao cho hai vị Đàm sư phụ !” Ron .

      thành vấn đề, nhưng mà hôm nay hình như Mạch Khê được khỏe, bộ dáng từ lúc vào cửa đến giờ cứ thất tha thất thểu.” Tiếng người đàn ông vang lên, còn mang theo ý châm chọc.

      Mạch Khê sửng sốt, quay đầu về phía phát ra tiếng .

      Thế này mới phát , ra người đại diện vì mà sắp xếp thầy dạy vũ đạo rất trẻ trung. Ánh mắt ta phiếm gợi tia xấu xa, đàn ông kiểu này khẳng định là lằng nhằng với rất nhiều phụ nữ. Nhưng mà diện mạo ta quả thực rất giống với nhạc sĩ Đàm Trử Quân.

      Bắt gặp ánh mắt Mạch Khê dừng người mình, ta cười cười : “Hello, là Đàm Trử Bách, với nhạc sĩ Đàm Trử Quân tên gọi chỉ khác có chữ, nghi ngờ gì nữa, bọn là hai em.”

      Mạch Khê hiểu ra, nở nụ cười “Phiền về sau chiếu cố em nhiều!”

      Nhạc sĩ Đàm Trử Quân nhíu mày bất mãn “Hy vọng tiểu thư Mạch Khê có thể chuyên tâm chút, nếu công ty chỉ thị tham gia cuộc thi chọn ca sĩ mới triển vọng trước mắt phải nhanh chóng phát hành ca khúc mới được!”

      “Vâng, tôi cố gắng!”

      Mạch Khê có chút sợ vị nhạc sĩ này, lần nữa lại nhìn thầy dạy vũ đạo, trong lòng khỏi thở dài. Cùng là em mà sao tính tình trời vực!

      “Cố gắng? Hy vọng cố gắng mới được!”

      Đàm Trử Quân kiêng nể , ánh mắt lên tia hờn giận cũng chẳng chán ghét: “Sáng nay đến muộn tiếng, vì lo sắp xếp cho nên mọi người phải đợi hơn tiếng đồng hồ, hy vọng có quan niệm chuẩn về thời gian!”

      “Tôi…”

      Mạch Khê đầy bụng ấm ức. Sáng nay cũng muốn đến công ty sớm chút, nhưng mà cha nuôi… ta…

      “Tôi biết rồi, lần sau tôi chú ý.”

      “Ai dà, tốt lắm, tốt lắm, Mạch Khê còn nên đương nhiên chỉ ham chơi chút thôi, mọi người cũng nên thông cảm cho ấy.” Người đại diện Ron tuy rằng trước kia đối Mạch Khê có chút phê bình kín đáo, nhưng tối hôm qua biết Mạch Khê cùng tổng giám đốc ở cùng chỗ, nên đối với có vài phần kính trọng.

      Thứ nhất, này phải là cái bình hoa di động mà thực là nhân tài khó kiếm được. Thứ hai, dung mạo mỹ miều như thiên sứ quả rất thuận lợi để tiến vào làng giải trí. Hơn nữa, này nhìn qua có vẻ thanh thuần, nghĩ tới lại nhanh như vậy mà am hiểu quy tắc ngầm trong vòng giải trí. Mới vậy mà có thể tiếp cận được tổng giám đốc, tiền đồ của nhất định còn lên cao hơn cả Phỉ Tỳ Mạn. làm người đại diện tự nhiên phải cân nhắc chút nặng .

      Đáy mắt Mạch Khê nổi lên chút cảm kích.

      “Chúng ta bàn chuyện chính !”

      Jon vội vã, bình tĩnh : “Giai đoạn hoạt động trước rất quan trọng. tại Mạch Khê là người mới nhưng còn chưa ra mắt công chúng, nếu muốn ấy thẳng đường tiến lên, cần song ca cùng với ngôi sao khác. Ron, ca sĩ của cậu toàn ngôi sao lớn, cậu sắp xếp .”

      “Tôi làm…Tốt nhất là được Phỉ Tỳ Mạn gật đầu, nhưng mà hy vọng phải rất lớn nha. Phỉ Tỷ Mạn ấy, chưa từng song ca cùng người mới. Điểm ấy thôi cũng làm tôi đau đầu.” Ron thầm than tiếng, lắc đầu.

      cần biết như thế nào cậu đều phải làm! tại quan trọng là phải sáng tác được ca khúc cho Mạch Khê, nhưng trước khi học, tìm ca sĩ hát cùng cũng rất cần thiết. tìm được phải làm sao bây giờ? Các ngôi sao lớn chắc cúi thấp người mà hát cùng người mới đâu.” Jon mặc dù có điểm ẻo lả nhưng với công việc có tinh thần trách nhiệm rất cao. “Còn nữa, về vấn đề tài trợ trang phục cho Mạch Khê, Ron, nhất định phải tìm được hãng thời trang nổi danh quốc tế…”

      “Chuyện đấy yên tâm. Bằng quan hệ của tôi, DDJ muốn tài trợ toàn bộ trang phục biểu diễn cho Mạch Khê rồi!” Ron nhún nhún vai .

      “Công ty đó được!”

      Jon thầm thở dài hơi.

      “Tuy rằng DDJ cũng là nhãn hàng nổi tiếng thế giới, nhưng đại đa số sản phẩm chỉ hợp với hình tượng thục nữ nhu mì, thích hợp với phong cách Mạch Khê. Tốt nhất là KY bởi vì thiết kế của KY kì thực rất thích hợp với Mạch Khê.”

      oOo

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :