1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời - Ân Tầm (8 hồi + Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 4: Kim chủ (1)
      Mạch Khê dường như vẫn còn chìm đắm trong giai điệu bi thương của bài hát. Bên kia Jon có vẻ rất hưng phấn, khoa tay múa chân, vội vàng chạy đến trước mặt Mạch Khê, chủ động thay tháo tai nghe xuống rồi kích động : “Giọng hát là quá tuyệt vời, rất cuốn hút người nghe!”

      “Cám ơn Jon!” Mạch Khê nở nụ cười để lộ ra đôi má lúm đồng tiền duyên dáng.

      “Người cần cảm ơn phải tôi mà là Lôi tiên sinh! Nào đến bên này…”

      Jon kéo Mạch Khê đến trước mặt Lôi Dận, giọng trở nên rất cung kính: “Lôi tiên sinh… vừa mới nghe Mạch Khê hát, xem…”

      Mạch Khê hạ tầm nhìn cố ý né tránh cặp mắt cha nuôi. Biểu của cha nuôi quá mức bình tĩnh khiến thể đoán được trong lòng nghĩ gì nữa.

      Lôi Dận hề chớp mắt nhìn chằm chằm . Khuôn mặt tuấn lại lạnh lùng, sắc bén. lúc sau mới cất giọng trầm thấp: “Vị kia là người quản lý?”

      Phó tổng nghe vậy vội vàng trả lời : “Ron là trong hai người quản lý xuất sắc của công ty, cùng với cậu ấy có quản lý của ca sĩ Phỉ Tỳ Mạn.”

      “Lôi tiên sinh tôi là Ron!” Ron lập tức tiến lên tới trước mặt Lôi Dận. Dù ta có cao ngạo tới đâu cũng biết thể nào đắc tội với vị tổng giám đốc này.

      Lôi Dận chỉ nhìn lướt qua Ron, cuối cùng vẫn là dừng tầm mắt khuôn mặt nhắn của Mạch Khê.

      “Tiến hành ký hợp đồng! Chuẩn bị ca khúc ra mắt cho ấy!”

      Mạch Khê đột nhiên ngẩng đầu. Đôi mắt đẹp ràng hàm chứa vẻ khiếp sợ đối lại ánh mắt chút tình người của Lôi Dận.

      “Vâng vâng vâng!”

      Phó tổng cuối cùng cũng có thể thở phào nhõm “Lôi tiên sinh… làm chậm trễ thời gian của nên tôi mạn phép mời uống chén trà.”

      Trước vẻ mặt hớn hở của phó tổng, Lôi Dận vẫn ngoảnh mặt làm ngơ mà như cũ nhìn khuôn mặt xinh xắn của Mạch Khê. Cứ thế hồi lâu, cuối cùng thấy trước mặt bao nhiêu người, kiêng dè nâng cằm lên.

      còn có cầu gì ?”

      Trong mắt chỉ còn hình ảnh Mạch Khê!

      Cái miệng nhắn của Mạch Khê hơi hé mở. Đối với việc xảy ra bất thình lình như thế này quả thực rất kinh hãi, biết nên phản ứng ra sao. Hành động này giống với tác phong của cha nuôi trước giờ.

      Những người có mặt trong phòng thu cũng bị hành động này của Lôi Dận làm cho khiếp sợ.

      trầm mặc cùng kinh ngạc của Mạch Khê làm Lôi Dận tức giận. Ngược lại, đôi mắt thâm thúy của nhìn lại như nhìn, bàn tay to nâng lên khuôn mặt , nhàng như vuốt ve báu vật, rồi vỗ lên đỉnh đầu . Đôi mắt rời nhưng lại trầm giọng : “Tìm chuyên gia đến giúp ấy luyện tập!” xong câu đó liền thu tay lại rồi rời .

      Phó tổng sửng sốt vội vàng đuổi theo. Trong phòng còn nghe thoang thoáng tiếng : “Lôi tiên sinh yên tâm . Với mắt nhìn người của tôi, tôi đảm bảo Mạch Khê sớm trở thành ngôi sao lớn trong làng nhạc.”

      Phòng thu rơi vào khoảng yên tĩnh!

      lâu sau Jon mới có phản ứng lại. mặt ta lộ vẻ rạng rỡ, tươi rói. ta ôm lấy bả vai Mạch Khê cao hứng : “Mạch Khê hoan nghênh gia nhập DIO. Chờ lúc nữa hoàn tất các thủ tục, chính thức trở thành thành viên của DIO.”

      “Cảm ơn mọi người! Hôm nay làm mọi người phen sợ hãi, là ngại quá!” Mạch Khê lễ phép .

      sao sao! Tôi muốn là chỉ cần có thực lực có gì phải lo cả. Dù kinh nghiệm của còn hơi ít, nhưng chính miệng Lôi tiên sinh có lời chắc chắn tiền đồ rộng mở, cứ yên tâm !”

      Jon xong liền kiêu ngạo mà liếc Ron cái, cố ý kéo dài giọng ra, “Ron! Cậu phải cho rằng Mạch Khê được trời phú cho khả năng ca hát sao! Xem ra chỉ còn có tôi là có thể thành quản lí của ấy thôi. Cậu bận rộn như vậy, trong tay cũng toàn những đại minh tinh, chắc chẳng còn thời gian mà để ý đến người mới như Mạch Khê đâu nhỉ!”

      Ron vừa nghe thấy thế liền vội vàng kéo Mạch Khê đến cạnh mình, trưng mắt liếc nhìn John: “Nhưng mà là Lôi tiên sinh chỉ định tôi làm quản lí của Mạch Khê. Mà kể cả tôi làm cũng phiền đến cậu quan tâm.”

      “Chuyện này…Hình tượng và giọng hát của Mạch Khê đều rất ổn. Cậu tốt nhất là nhanh chóng soạn kế hoạch luyện tập để Mạch Khê ra mắt công chúng. Nếu cấp qưở phạt tôi cũng thay cậu gánh trách nhiệm đâu!” John cuối cùng lấy lại bộ dáng hãnh diện.

      Ron nghe vậy lạnh lùng cười: “Đào tạo ca sĩ là nhiệm vụ của tôi, hơn nữa, với năng lực cỡ như tôi sao có thể có gì sai sót?”

      Mạch khê kinh ngạc nhìn hai người đàn ông đấu võ mồm. vẫn biết làng giải trí cạnh tranh gay gắt, nhưng nghĩ rằng ngoài cuộc đấu đá của giới nghệ sĩ còn có nội bộ nhân viên cũng thầm ganh đua năng lực.

      Taynhạc sĩ vẫn trầm mặc gì, chỉ thầm mà đánh giá Mạch Khê. bị ta nhìn đến phát hoảng lúc này ta mới hỏi câu còn đáng sợ hơn: “ và Lôi tiên sinh có quen biết nhau?”

      “Hả?!”

      Mạch Khê giật mình sửng sốt chút. Đôi mắt đẹp hàm chứa tia cảnh giác, con ngươi thoáng đảo, lập tức phủ nhận : “…tôi biết ta!”

      khi ra khỏi thành bảo, thực muốn nghĩ mình có quan hệ gì với người đàn ông kia.

      Nhạc sĩ nghê vậy song vẫn có chút đăm chiêu, gật đầu rồi vươn bàn tay ra, “Mạch Khê, chào , tôi là Đàm Trử Quân. cũng có thể gọi tôi là Tom. Từ hôm nay trở tôi là nhạc sĩ sáng tác cho , tôi tìm phong cách nhạc thích hợp với . Nhưng mà tôi trước, cần biết và Lôi tiên sinh có quan hệ gì, vẫn phải trải qua đào tạo như những người khác, hiểu chưa?”

      Mạch Khê cẩn thận đánh giá người đàn ông trước mặt. Người này cao lớn, ánh mắt ta có chút nghiêm khắc, khó nhìn ra khí chất chuyên nghiệp của . Diện mạo của mang đặc trưng của đàn ông châu Á.

      “Thầy Đàm, yên tâm, tôi làm thất vọng!”

      Đàm Trử Quân chỉ gật đầu mà gì nữa.

      oOo

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 4: Kim chủ (2)
      Ron chủ động tiến đến trước mặt Mạch Khê, cười : “Hôm nay là ngày đầu tiên đến công ty, chốc nữa tôi dẫn đến phòng nhân làm các thủ tục. Vì tôi là người phụ trách chính của nên tôi lập tức tìm cho trợ lí. ấy đưa thăm quan DIO. Ngày mai chúng ta bắt đầu dốc toàn lực chọn lựa phong cách thích hợp cho . OK?”

      “Vâng, cám ơn mọi người!” Đôi mắt Mạch Khê sáng trong như ngọc lưu ly, cần phải cũng biết trong lòng vui đến nhường nào.

      Tuy cha nuôi thu mua công ty này, nhưng dù sao cũng có thể làm chính việc mình thích trong lòng nhõm nhiều.

      DIO hổ danh là công ty chuyên nghiệp. Tất cả các bộ phận đều làm việc rất quy củ. nhanh chóng kí xong hợp đồng cùng các thủ tục. Mấy người trợ lí đều có vị trí và cương vị riêng, vì Lôi Dận ngay từ đầu là phải có ba trợ lí cho Mạch Khê: người chuyên phụ trách việc ăn uống cho Mạch Khê, người đảm nhiệm việc trang điểm, còn người là trợ lí trực tiếp kiêm người đại diện, lo tất cả mọi công việc và đối ngoại cho .

      Bạc Cơ bởi vì có việc nên sớm rời . Mạch Khê đầy bụng vui sướng mà biết chia sẻ cùng ai, chỉ có thể thầm theo trợ lí Apple thăm toàn bộ công ty.

      Apple là nhiệt tình, sôi nổi. So với Mạch Khê, ấy cùng lắm cũng chỉ hơn vài tuổi. Bởi vậy hai người tán gẫu rất vui vẻ. Nhưng ngay Mạch Khê cũng hiểu vì sao Apple lại có cái tên như vậy!

      “Mạch Khê, em biết , tại toàn công ty đều thảo luận về em” Apple đưa cho ly nước, cười .

      Mạch Khê ngẩn ra nhận cái cốc thủy tinh, theo bản năng hỏi: “Thảo luận về em?”

      “Đúng vậy! Mọi người đều đoán em và ông chủ mới có quan hệ. Nếu vì cái gì mà ta chỉ định phải dốc toàn lực đào tạo em. Lúc vừa mới gặp qua, có hai ca sĩ ta là vị tổng giám đốc giàu có đẹp trai của Lôi thị. Ngẫm lại đúng là làm người ta phát cuồng mà!” Apple làm ra cái vẻ háo sắc.

      Mạch Khê gì chỉ cười cười. phản bác mà là thản nhiên : “Em chỉ là dựa vào thực lực thôi!”

      “Đương nhiên! Chị nghe Jon , ta khen chất giọng của em ví như “thiên ” còn quá!” Apple hướng phía trước hơi cúi đầu : “Còn hơn cả đương kim ca hậu Phỉ Tỳ Mạn!”

      “Em làm sao có thể so sánh với ấy!” Mạch Khê ngượng ngùng , lập tức giơ giơ cốc thủy tinh lên: “À mà.. em uống Cocacola được ?”

      “Đương nhiên được!”

      Apple hề nghĩ ngợi mà lập tức phản bác: “Về sau Cocacola này, bánh ngọt này, chung là mấy thứ đồ ngọt, em đừng có mơ tưởng đến. Điều quan trọng số của nghệ sĩ là phải giữ dáng. Tuy rằng bây giờ em còn tuổi nhưng mà tính trước cho tương lai!”

      Mạch Khê rên tiếng bất đắc dĩ, tầm mắt chú ý nhìn đến tách cà phê ở bàn bên cạnh hơi hơi sợ.

      Tách cà phê kia của đoán chừng hai mươi mấy tuổi. Mái tóc đen dài thả đưa theo gió làm dung mạo càng xinh đẹp bội phần. Khuôn mặt bình tĩnh như nước lại làm người ta thấy nỗi đau đớn, tuyệt vọng.

      Mạch Khê nhìn nơi đáy mắt , biết vì sao trong lòng đột nhiên đau xót. này nhìn bộ dáng khá quen.

      “Apple, chị đừng có mà lừa người. Người kia cũng là nghệ sĩ mà uống cà phê kìa!” Mạch Khê tuy rằng ra vẻ thoải mái mà oán giận nhưng vẫn chớp mắt nhìn chằm chằm kia.

      Apple giật mình chút nhưng chỉ liếc mắt cái liền bĩu môi: “Em đó, thích làm gì làm, ai dám quản!”

      Mạch Khê chớp mắt khó hiểu, vì cái gì dám quản, chẳng lẽ phải nghệ sĩ sao?

      Apple buông cốc nước thần bí : “ ấy tên là Úc Noãn Tâm, là diễn viên mới kí hợp đồng với công ty năm nay. Coi bộ vận khí của ấy rất tốt. Hơn nữa, bộ dáng xinh đẹp nên được rất nhiều nhà đầu tư để mắt đến. Có đợt ấy vướng vào chuỗi những vụ lùm xùm. Nhưng mà sau nghe tìm được kim chủ là Hoắc Thiên Kình. Người đàn ông đó nổi tiếng “thần thông quảng đại”, chỉ trong đêm mà giải quyết hết mọi chuyện cho ấy, cả tiền nợ lẫn đơn kiện từ phía tòa án. Hôm nay là ngày đầu tiên ấy làm lại, kể từ sau tuần nghỉ phép cùng kim chủ về.”

      “Hoắc Thiên Kình”… Mạch Khê nhíu mi suy nghĩ … “Tổng giám đốc Hoắc thị?…”

      ở bên cạnh cha nuôi thời gian nên đối với Hoắc thị có chút hiểu biết. Hoắc thị là tập đoàn tài chính hàng đầu, nắm trong tay huyết mạch kinh tế toàn cầu. Mà thấy được Hoắc thị cùng Lôi thị luôn quan hệ rất tốt.

      Apple nhún nhún vai “Đúng vậy! Vị Hoắc tiên sinh kia là đối tượng được các nữ ngôi sao rất thèm muốn. Nhưng mà nghe bên người ta có diễn viên Ngu Ngọc ba năm nay. Lâu như vậy rồi, sớm muôn gì cũng có trò hay cho mà xem.”

      Mạch Khê chấn động khỏi bội phục bí mật trong làng giải trí. Mọi chuyện bát quái trong nội bộ ai là biết, lại trở nên kín như bưng trước truyền thông. Chỉ cần nghĩ đến cũng sợ chỉ cần câu cũng mang đến biết bao phiền phức.

      “Apple! Em nhớ ra rồi, em từng xem qua diễn xuất của Úc Noãn Tâm, đúng là thiên phú nha, vì cái gì mà phải dựa vào đàn ông?”

      Apple nhàng cười: “Mạch Khê, em đúng là rất đơn thuần. Trong làng giải trí, càng thành công lại muốn lên cao hơn, ai cũng vậy chứ đừng ấy. Còn em cho rằng mình có thể thoát được cái quy tắc ngầm kia sao?”

      “Á!” Mạch Khê sửng sốt, khuôn mặt nhắn lộ vẻ khó hiểu cùng mờ mịt.

      Apple thở dài: “Mạch Khê, bất kể là giới ca sĩ hay diễn viên đều giống nhau. Em khi dấn thân vào con đường này phải đối mặt với ! Quang minh chính đại, thực lực thôi là đủ, mà phải cần có bàn tay đàn ông. Bao nhiêu nhà đầu tư với đại tổng tài, chỉ cần em dựa vào đúng người tiền đồ lên như diều gặp gió. Còn nếu em đắc tội với vị nào có máu mặt tuyệt đối hết hi vọng. Cho nên…Mạch Khê vì chính mình mà nên tìm “ ngọn núi” mà dựa vào, nếu ổn.”

      oOo

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :