Chương 2: Cho em thứ em muốn (
“Ý tứ rất đơn giản!” Giọng
của Lôi Dận khàn khàn, nồng đượm như rượu vang, trong
trung thản nhiên làm người ta say mê. “
và tôi ngủ cùng nhau, khi nào tôi cho phép mới được rời
.”
Ý
có chút hài hước nhưng lại mang khí thế bức người.
“Cái gì?” Mạch Khê như là nghe được
chuyện thực vớ vẩn
đời, trợn to mắt nhìn
.
Độ băng lãnh trong mắt Lôi Dận
giảm, lại xoa xoa khuôn mặt non mịn của
: “
phải là rất hận tôi
chiếm đoạt thân mình
sao? Như vậy, ở bên cạnh hầu hạ tôi, chỉ có thế
mới có cơ hội trả thù!”
“Tôi
cần!”
Hai tròng mắt Mạch Khê rộ ra tia lửa giận,
hận
thể lập tức chấm dứt loại quan hệ hoang đường này,
sao lại có thể
kiêng nể gì mà mệnh lệnh cho mình?
Biểu cảm của Lôi Dận trùng xuống.
“Khê nhi, ngoan ngoãn nghe lời!”
tiến sát
, tiếng
cực kỳ lạnh lùng: “Ngàn vạn lần đừng làm tôi mất hứng, nếu
…hậu quả
khó lường”
Hơi thở nguy hiểm
người
tỏa ra ngưng tụ thành đám mây đen u ám, cuồn cuộn vọt tới, trấn áp lòng người.
________________
Công ty DIO…
Nơi đây là
trung tâm thương nghiệp lớn, phồn hoa. Mỗi
tầng đều phân công quản lý
ràng. DIO là công ty giải trí nổi tiếng. Khi mới sáng lập
công ty cũng chưa có danh tiếng lắm. Công ty chiêu mộ nghệ sĩ
ngừng rồi đưa họ
biểu diễn ở khắp thành thị. Đến mỗi thành phố đều để lại chút ấn tượng của công ty, danh tiếng cũng dần dần theo đó mà lan rộng. Hoạt động chính của công ty là sản xuất đĩa nhạc cùng đào tạo ca sĩ, vài năm trở lại đây phát triển thêm cả chiêu mộ diễn viên, đào tạo người mẫu, từ đó trở thành công ty giải trí hàng đầu.
“Ôi,
chính là Mạch Khê? Tôi
xem qua ảnh chụp của
, nhưng gặp tận mặt còn xinh đẹp hơn nhiều!
Lúc Mạch Khê vừa theo Bạc Cơ vào đại sảnh công ty
thấy
người đàn ông
ra,
mặt mang vẻ vui sướng, tươi cười.
“Vị này chính là quản lí nghệ sĩ, Jon.” Bạc Cơ vội vàng giới thiệu
.
“Mạch Khê này, người này là quản lí chung của tất cả nghệ sĩ, dưới quyền
ấy còn có hơn mười vị quản lí nữa.”
“Bạc Cơ,
quá khen rồi, tôi cũng là dựa vào các
mà kiếm chút cơm ăn thôi,
có các
sao có Jon tôi đây!”
Bộ dáng
ta
chuyện có chút khoa trương, Mạch Khê hơi có chút nghiêm trọng mà hoài nghi, khuynh hướng giới tính của
ta có vấn đề.
“Jon, xin chào, tôi là Mạch Khê, hy vọng có thể được
chỉ giáo.”
lễ phép chào
ta.
Thực lực của công ty này quả thực
thể nghi ngờ. Chỉ là đứng ở đại sảnh
gặp rất nhiều gương mặt quen thuộc.
“Nhìn xem này
bé, miệng
là ngọt, yên tâm
,
là do Bạc Cơ giới thiệu, hẳn là năng lực
tồi chút nào. Đến bên này, tôi giới thiệu
với những người khác
chút. “
Jon cười toe toét.
này diện mạo cực kỳ xinh đẹp, phấn điêu ngọc mài, tựa như búp bê vậy. Nếu có thể đưa
xuất
trước công chúng, chắc chắn
trở thành trụ cột nhất nhì của công ty.
Trong công ty có phòng ban nào, Jon đều giới thiệu từng chút từng chút cho Mạch Khê. Mạch Khê có chút kinh ngạc,
chẳng phải là mới nhập môn sao, Jon lại phản ứng như
thực
gia nhập công ty rồi.
theo bản năng nhìn thoáng qua Bạc Cơ, Bạc Cơ cười thực ảm đạm, hẳn là vì lí do này.
“Mạch Khê à, đây là phòng tập luyện. Phàm là người mới đều phải luyện tập quy củ tại đây. Đây là nơi các chuyên gia
đào tạo, hướng dẫn nghệ sĩ” Jon mở ra
gian phòng rồi
.
Mạch Khê gật gật đầu,
theo
đường về phía trước.
“
tới đây chủ yếu là vì muốn được ca hát. Nhưng tôi thấy, hình tượng của
như vậy hoàn toàn có thể vừa làm diễn viên, vừa làm ca sĩ.”
Jon cười khanh khách
tràng rồi đưa
vào
nơi.
“Đây là phòng thu
,
lát nữa
thu
thử trong này, bên kia là phòng điều chỉnh
thanh, còn có phòng chụp ảnh, ở đây có thể cho ra
đĩa nhạc hoàn chỉnh. À, đúng rồi,
lầu đó là nơi làm việc của cơ quan cao nhất, chờ
thực
trở thành nghệ sĩ của công ty, người đại diện
đặc biệt
cho
.”
“Cám ơn Jon.” Mạch Khê trong lòng nổi lên cảm kích.
“
nào, chúng ta
thu
.” Jon
.
Mạch Khê luôn tưởng tượng chỗ thu
thực là
nơi thần thánh.
vừa theo Jon bước vào bên trong
liền nhìn thấy
thu
đĩa nhạc.
tập trung nhìn, kích động mở to hai mắt.
“
ấy là…”
“Là ca sĩ Phỉ Tỳ Mạn,
biết
tốt rồi,
nên gấp gáp.” Jon kiêu ngạo mà
câu.
Mạch Khê liên tục gật đầu,
nghĩ tới hôm nay
có thể nhìn thấy thần tượng…ca hậu Phỉ Tỳ Mạn.
Bạc Cơ thấp giọng bên tai
: “Phỉ Tỳ Mạn trước kia cũng là ca sĩ
theo Jon, về sau lại có người đại diện phụ trách quản lí.”
Giọng của
ấy rất êm tai, tràn đầy sức sống,
hổ danh là ca sĩ nổi tiếng hàng đầu. Mạch Khê đối với
cực kì sùng bái.
Thừa dịp Phỉ Tỳ Mạn nghỉ ngơi, Jon gọi chuyên viên thu
cùng nhạc sĩ hòa
đến. “
lát nữa chuẩn bị cho vị tiểu thư này thu
. Nếu có thể, Ron, cậu cho
ấy
chút ý kiến.”
xong,
ta quay đầu lại nhìn về phía Mạch Khê,
giọng
: “Thu
đừng quá hồi hộp, cứ coi như ca hát bình thường thôi. Hai vị này đều là chuyên gia trong giới
nhạc, Phỉ Tỳ Mạn chính là do họ đào tạo, thể
rất tốt.”
Lòng bàn tay Mạch Khê hơi ẩm ướt mồ hôi,
khẽ gật đầu..
“Jon, có
người muốn đích thân đến khảo, chắc phải chờ
lúc nữa mới sắp xếp cho vị tiểu thư này thu
được.” Ron dù sao cũng là người đại diện,
mặt tự nhiên
, “Sáng hôm nay, tổng giám đốc mới nhậm chức tra tên từng nghệ sĩ,
là
có người mới đến thu
.”
“Hả? “
“DIO bị thu mua?”
Sáng nay Jon bận bịu cả buổi, giờ mới nhận được tin tức, nhún nhún vai
, “Vị Tổng Giám Đốc mới này
là cẩn thận, chỉ là
người mới thôi mà muốn chính mình khảo nghiệm?”
“Công ty là của người ta, chúng ta cũng chỉ là nghe theo lệnh mà giữ miếng cơm thôi, chờ
chút
. Mạch Khê tiểu thư,
bận chứ?”
Nhạc sĩ nhìn về phía Mạch Khê.
Mạch Khê cười, lắc đầu, cho dù là vất vả cũng còn tốt hơn trở lại tòa thành.
nhất định phải biểu
tốt mới được.
Xem thêm...