Chương 11: Đêm đồ mi (2)
Điều đầu tiên phải
đến, chính là kinh nghiệm giao tiếp xã hội của Mạch Khê còn thấp, hơn nữa cũng chưa từng giáp mặt nhiều loại người như vậy. Thứ hai,
hoàn toàn bị hưng phấn làm lu mờ lí trí, bởi dù sao cũng được tận mắt nhìn thấy thần tượng của mình, lại còn được chính thần tượng khích lệ, khiến
nhất thời quên mất phải hỏi bản thân rằng những lời lẽ đó
hiểu
chưa, hay còn hàm ý nào khác . . .
“ Thanh
của tôi thực
tốt vậy sao, bởi tôi cũng chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp . . .”
hỏi, dù giọng vẫn ra chiều hết sức vui vẻ nhưng cũng
thực
tự tin.
“Đó là bởi vì
số người, chính là do yếu tố bẩm sinh trời ban cho mà được. Mạch Khê,
cũng là
trong số đó.”
Kỳ Á
xong liền tiến lên, trong đáy mắt gã
gợn sóng.
chút khách khí,
làm bộ đặt hai tay lên vai
, ngón tay còn cố ý lướt qua làn da trắng mềm.
“Tôi lại nghe
thực
thích ca hát. Tối nay lại là
cơ hội tốt hiếm có, vậy chi bằng để tôi tự mình hướng dẫn
?”
Chẳng biết vô tình hay hữu ý mà qua giọng
của Kỳ Á, hai chữ “tự mình” lại như cao hẳn lên
bậc. Câu
, về căn bản chỉ có thể dùng hai từ để miêu tả: “thối nát”!
Những người khác chỉ cần
cái liếc mắt cũng hiểu ý tứ của lão già Kỳ Á, mặt lão như vậy
cần
cũng biết. Chỉ hiềm nỗi Mạch Khê trời sinh tình tính đơn giản lại thuần khiết, hơn nữa còn chưa bao giờ giao thiệp với người trong giới giải trí, thử hỏi
làm sao có thể hiểu được những ý nghĩ ám muội như vậy. Thê nên vừa nghe
,
liền cười tươi như hoa:
“Cảm ơn ngài!”
Tay nhạc sĩ Kỳ Á nghe xong liền thỏa mãn cười to, quay sang
lớn với những người
đứng đó: “Xem ra tôi được tiểu thư Mạch Khê hoan nghênh rồi, mong các vị thứ lỗi. Hahaha ~”
Sắc mặt những người đàn ông mấy phút trước còn hào hứng sôi nổi, nay để lộ
nuối tiếc
che giấu. Ngài chủ tịch Henry dường như có vẻ
cam lòng nên
: “
ấy thích hợp với việc ca hát quả là
sai, nhưng tôi thấy làm
diễn viên cũng hoàn toàn phù hợp với Mạch Khê, các ngài thấy có phải
?”
“ Nhạc sĩ Kỳ Á” Mạch Khê bối rối quay sang nhìn
.
Những người khác nghe vậy
tràng cười bỗng rộ lên. Trong đó, gã da đen
nhanh chóng đem Mạch Khê thoát khỏi vòng tay của Kỳ Á, bàn tay
dừng lại bên vòng eo
nhắn của
:
“Để xem nào, có vẻ như vị tiểu thư tên Mạch Khê hết sức thuần khiết này rất hợp làm diễn viên. Vậy
có muốn làm diễn viên của tôi
, sweetheart? ”
lại nhìn về phía Mạch Khê, trong tiếng cười mang theo cả
mờ ám
thể chịu nổi. Trong lòng, Mạch Khê vô cùng cẳng thẳng, bởi ánh mắt của người đàn ông này, lại giống hệt ánh mắt của cha nuôi trước. Thân hình
bé của
trong
phút lơ đãng, bỗng rùng mình
cái.
“Tôi có điều muốn
, các ngài cũng
nên dọa
ấy như vậy. Dù sao
ấy vẫn chưa là hội viên ở đây, nên cẩn thận vẫn hơn, đùa quá trớn là
thể giấu được đâu…” Đạo diễn thấy tình hình có phần căng thẳng, liền
vài câu.
Sau đó lại thấp giọng
: “Vẫn còn là người mới, chưa thể giống như các ngôi sao ở kia được.”
Gã da đen bèn buông Mạch Khê ra, nhưng đến
với vị đạo diễn, vẻ mặt đầy bất mãn: “
vô lý, tại sao lại
thể thưởng thức chứ, ông đùa với tôi chắc. Mấy người kia… ngôi sao gì
cũng
qua tay hết cả rồi, chúng tôi làm sao còn hứng thú chứ. Chẳng phải chính ông cũng
,
ấy tuy là người mới nhưng chúng tôi vẫn thưởng thức được chứ sao.”
Kỳ Á thấy vậy cũng bước lên trước, nở nụ cười châm biếm: “Tôi thấy
cũng chả còn chút tính người nào.
thử nhìn xem,
ấy còn bé như vậy, lại mỏng manh như búp bê sứ, làm thế nào chịu đựng được mấy người các
. Lẽ nào
lại muốn lấy mạng
ấy. Vậy cứ như thế này
, để tôi là người đầu tiên trước
, mấy người các
cứ từ từ rồi sau hẵng hay.
thấy thế nào?”
“Con
lại là người mới như vậy, tất nhiên phải cùng nhau thưởng thức mới thích, chứ
chẳng lẽ mình ông được hưởng, còn bọn tôi chịu thiệt.” Henry cũng
chịu thua kém, mặt hằm hằm
.
Thấy tình hình mỗi lúc
xấu, đạo diễn bèn vội vàng khuyên giải: “ Các ngài đừng gây khó dễ cho
ấy như thế.
ấy cái gì cũng
biết, mấy người lại còn đòi cùng thưởng thức, như vậy khác nào giết
ấy?”
“Thế nào ông cũng
được…” Kỳ Á tức tối nhìn đạo diễn “Vậy ông muốn làm thế nào?
đem
ta tới đây,
cũng phải giải thích cho
ràng, hơn nữa, chẳng phải
ta cũng rất có hứng thú với tiền của ngành giải trí sao?
sớm có ý định
loại chuyện như thế này phải tự hiểu, thử hỏi mấy ngôi sao kia, có
nào là thanh khiết với đơn thuần?
ngôi sao bồi mấy người cùng
lúc, cũng là chuyện thường tình,
ta lại còn thanh thuần, vậy chẳng phải rất tôt sao?”
“Những thứ đàn ông cần mà
ấy
hiểu,
có tôi từ từ dạy dỗ,
cần mấy người các ông phải nóng vội.” Henry lại
kiểu nửa đùa nửa
, ánh mắt mang ý cười lướt qua rồi cuối cùng dừng lại khuôn mặt khả ái với đôi mắt nai to tròn của Mạch Khê.
Gã sán gần lại
, giọng điệu có phần hòa nhã: “Mạch Khê,
cứ việc thoải mái lựa chọn nhé. Dù thích ca hát, nhưng
vẫn có thể làm diễn viên.”
Mạch Khê từ đầu vẫn luôn nghe được những gì bọn họ trao đổi với nhau, chỉ có điều nửa hiểu nửa
.
tò mò nhìn Henry, rồi lại cắn cắn môi dưới, rốt cuộc
: “ Tôi tuy thực
thích ca hát, nhưng đối với diễn phim
cũng có phần hứng thú. Vì vậy, nếu có cơ hội, Mạch Khê còn phải học hỏi nhiều từ ngài Henry và các vị đạo diễn.”
Lời
vừa dứt, những người ở dưới
nhìn nhau nháy mắt, rồi cùng cười to. Riêng Mạch Khê lại cảm thấy có phần khó hiểu,
thực
hiểu vì sao bọn họ lại bỗng dưng cao hứng như thế.
Kỳ Á cũng bước về phía Mạch Khê, quay sang
với Henry:
“Xem ra, tiểu thư Mạch Khê so với tưởng tượng của chúng ta, còn nóng vội hơn rất nhiều.” Xong,
lại cúi đầu
với
:
“
yên tâm, chỉ cần
thích xoay vòng
chỉ cần nỗ lực
tốt, tối nay chúng tôi
chỉ cho
những thứ cần làm khi mới vào. Như vậy cũng
sao, bởi rất nhiều ngôi sao cũng phải
nhiều đường vòng.”
Nụ cười của
chiếu vào mắt Mạch Khê khiến
có chút ngơ ngác. Cảm thấy có điểm là lạ nhưng
tài nào
được,
chỉ gật gật đầu, cười lấy lệ.
hề nghĩ, cơ hội lại đến với mình dễ dàng như vậy.
có thể tiếng vào giới giải trí
sao?
Bầu
khí
càng lúc càng trở nên mờ ám
có
nữ ngôi sao tay cầm ly vang đỏ,
nhàng
lướt qua mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Kỳ Á. Cánh tay nõn nà
an phận của
ta lại chẳng chút e dè vòng lên cổ
: “Kỳ Á,
mặc kệ người ta như vậy sao? Đêm nay người ta tới đây, là vì
chứ vì ai.”
Mạch Khê ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn, hình như thấy
này có hơi quen mắt, hình như là ca sĩ
phải. Sớm biết ở đây có nhiều ngôi sao như vậy,
mang máy ảnh
.
Kỳ Á thấy
ta như vậy cũng chẳng hề đẩy ra, ngược lại còn có
số hành động hết sức mờ ám.
ta ra chiều dụ dỗ
: “Đừng quấy rối, đêm nay tôi còn phải đích thân hướng dẫn cho
người bạn
. Chẳng phải hôm nay có rất nhiều người trong giới
nhạc sao, em sợ gì
đơn?”
Xem thêm...