1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời - Ân Tầm (8 hồi + Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      7. Xấu hổ (1)
      luôn kiêu hãnh bởi khả năng khống chế, nhưng…trước mặt người con này hoàn toàn biến mất? , nghiêm túc mà , mới chỉ là bé, hơn mình rất nhiều, tuổi so ra có thể làm chú của !

      Nhưng mà, qua nụ hôn vừa rồi mới biết, có bao nhiêu tốt đẹp. hoàn toàn như đứa ngây thơ, ngốc nghếch, hồ đồ thừa nhận ‘tấn công’ của …Thậm chí còn cảm nhận được, đây là nụ hôn đầu tiên của !

      Đứa đơn thuần!

      Phí Dạ , thế nhưng, lại đoạt lấy nụ hôn đầu của bé!

      Nghĩ đến càng cảm thấy áy náy, nhưng trong lòng lại sinh ra cảm giác thỏa mãn chưa bao giờ có.

      Hơi thở Huân Y dồn dập, có điều, cũng cảm nhận được hơi thở rối loạn của Phí Dạ. Gương mặt cương nghị gần trong gang tấc, khiến khuôn mặt đỏ ửng lên…

      hôn ra, cảm giác khi hôn rất tuyệt, gần như khiến ngất .

      , …hôn tôi?” có đôi chút lên án, bởi vì câu ‘Thực xin lỗi!’ của , biết muốn biểu đạt nội dung gì nữa.

      bé ngốc ạ…” cúi đầu cười, tiếng cười trầm thấp như hương rượu ngon, quanh quẩn bên Huân Y, “Thực xin lỗi, là tôi… kìm lòng được.”

      Huân Y cụp mắt xuống, dám nhìn vào ánh mắt . kìm lòng được…đó là điều phát ra từ nội tâm sao?

      phải xin lỗi với tôi…” nhàng cắn môi. Kỳ , thích , còn ? Có phải vì thích nên mới hôn ?

      Phí Dạ thấy nhìn , trong lúc nhất thời biết phải làm thế nào, đương nhiên cũng tài nào hiểu được tâm tư của . Nhất là khi làn gió đêm thoảng qua, nhiều thứ khiến khống chế được cảm xúc. xấu hổ , “Tôi… cố ý xâm phạm , xin lỗi.”

      “Ngoài xin lỗi ra, chẳng lẽ còn gì để sao?” Huân Y nâng tầm mắt, ngượng ngùng nhìn , giọng cũng dần.

      “Tôi…” Phí Dạ hiểu ý của , cúi đầu , “ muốn tôi cái gì?”

      …” Huân Y chán nản, cơn sóng lòng dâng lên bị câu này của dập xuống. Dồn toàn lực đẩy ra, bực bội rống lớn…

      “Phí Dạ, là đồ đần!” Quát xong, liền quay đâu bỏ chạy.

      Phí Dạ lẳng lặng đứng trong làn gió đêm. biết sao mình lại đắc tội với ấy, duy nhất điều có thể nghĩ đến: Vừa rồi đúng là cầm thú, cướp đoạt nụ hôn đầu tiên của bé!

      “Phí Dạ chết tiệt, Phí Dạ thối thây! Đồ đần! Đại đại đần!” Trong phòng tắm, Huân Y căm phẫn mắng nhiếc. Cứ nghĩ tới bộ dáng như khúc gỗ của Phí Dạ cánh đồng hoa là lại tức giận!

      đúng là ngu ngốc! Sao tôi lại có thể gặp tên đần như cơ chứ?”

      Sao có thể như vậy? Sau khi hôn , câu ‘thích!’ cũng , hại quá mất mặt, chỉ có thể đầm đìa mồ hôi chạy về phòng!

      là con nhé, chẳng lẽ chuyện thổ lộ này còn muốn làm sao?

      Tắm xong, Huân Y quấn khăn tắm rồi về phòng, đôi mày đen ràng mang theo vẻ ấm ức. Cái gì chứ, chuyện này có được gọi là bình thường ?

      ngốc đễn nỗi hiểu nguyên nhân đỏ mặt đấy chứ?

      Nhưng ngẫm lại, là Huân Y ôm quá nhiều hy vọng. Trải qua khoảng thời gian tiếp xúc, phát ra Phí Dạ này tuy rằng chỉ số thông minh cao, nhưng đối với phụ nữ đúng như là có vấn đề ở đầu. Nghĩ đến là lại chán nản vô cùng, cánh tay Huân Y bực bội mà vung lên…

      “A…” Cú đập này khiến kêu lên tiếng. là người xui uống nước lạnh cũng nghẹn mà. quay người lại, ai ngờ, chỉ vì bước vững, lần này là tiếng thét chói tai, cả người ngã xoài xuống…

      “Huân Y…” Cửa phòng đúng lúc bị đẩy ra. Đôi mắt Phí Dạ vẻ kinh hãi, ngay sau đó duỗi cánh tay ra, vững vàng ôm lấy !

      Cả người Huân Y trực tiếp nép vào lòng Phí Dạ!

      Hương thơm nam tính thoang thoảng trong nhất thời khiến ‘ý loạn tình mê’. Mà quấn khăn tắm, thân quần áo chỉnh tề… – Cảnh tượng này nhìn qua có chút quái dị, còn có chút mờ ám….

      Huân Y mở to hai mắt nhìn, trong lúc nhất thời quên sạch điều muốn .

      Mà Phí Dạ cũng giật mình sửng sốt, cũng quên phải đẩy ra, cứ ôm lấy nhúc nhích, đôi mắt càng thêm tối lại.

      …” Mãi lâu sau Huân Y mới có phản ứng lại, giãy giụa đẩy ra, “Ai cho vào? Sao gõ cửa vào phòng tôi?”

      Phí Dạ bỗng lấy lại tinh thần, sắc mặt cũng vẻ xấu hổ, vội vàng buông tay ra, “Xin lỗi, tôi, tôi chỉ cảm thấy vừa rồi mình hơi quá đáng, muốn vào giải thích với , tôi…”

      “Tôi cần nghe xin lỗi, tránh ra…” Huân Y cực kỳ phiền não, sao còn lo lắng được đến chuyện khác. Hơn nữa, khoảng cách hai người lúc này quá gần, gần đến mức khiến càng thêm bối rối. Chiếc khăn tắm người rất lớn, luôn thích loại khăn tắm dài, ngờ hôm nay nó lại phát huy tác dụng!

      Bàn chân vừa đặt bước liền giẫm thẳng lên góc khăn. Huân Y lại hét lên, cả người như cái bánh tét lảo đảo ngừng…

      “Cẩn thận…” Phí Dạ quýnh lên, vốn chỉ thầm muốn tiến lên đỡ lấy , ai ngờ tầm với lại khống chế được nên nắm luôn đến khăn tắm, ngay sau đó, thân mình Huân Y hoàn toàn lộ ra…

      Suýt chút nữa ngạt thở, mà Phí Dạ cũng cực kỳ hoảng sợ. Hơn nữa, Huân Y vốn đứng vững, thân mình đàn ông lực lưỡng lại áp tới khiến cả hai người ngã xuống nền nhà!

      Khăn tắm bị xả tới bên…

      Dưới thân mình cao lớn của Phí Dạ là thân thể trần như nhộng của Huân Y…

      Hình ảnh này, càng thêm sinh động.

      Huân Y bị ngã đau điếng, cả người bị Phí Dạ đè lên, ngay cả hơi thở cũng gần như bị tắc lại nhưng lại quên giãy giụa, quên hét ầm lên, chỉ cảm thấy hơi thở nam tính vây chặt lấy mình…

      Còn Phí Dạ lại cảm thấy hương thơm nữ tính xộc thẳng vào mặt. Giờ khắc này, cảm giác mê ly khi ở cánh đồng hoa lại trở về, khiến cho mất tự chủ mà cứ nhìn chằm chằm, quên hết tất cả…

      Ánh mắt của trong lòng ngây thơ, như làn nước xuân, dễ thương mà gợi vẻ đa tình, sống mũi thanh tú, đôi môi phớt hồng, hai má mềm mại, mịn màng.

      Cần cổ của trắng nõn, bờ vai gầy tròn trịa. Đôi bầu ngực đầy đặn nữ tính hơi phập phồng, khi chạm vào lồng ngực rắn chắc của mềm mại khiến đầu óc người nào đó dần mông lung.

      Hai cánh tay ngọc ngà mềm mại, những ngón tay cũng thon thon mà trắng mịn như tuyết, vòng eo thon gọn cùng cái bụng trơn nhẵn, phía dưới là đôi chân thon dài. Từng đường nét đều dịu dàng mà quyến rũ, tựa như hình ảnh của tiên nữ ở cung Dao Trì vậy.

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      7. Xấu hổ (2)
      Mười tám tuổi – Huân Y có loại khí chất thanh thuần, cảm giác chỉ có ở trong sạch, chưa từng trải qua chuyện ‘gió trăng’.

      Người con tràn sức sống nằm dưới thân, ánh mắt Phí Dạ tự chủ được mà bị hấp dẫn, hề chớp nhìn . Giờ phút này, mới biết Huân Y đúng người phụ nữ, chỉ đơn giản là bé.

      “Huân Y…” cúi đầu gọi tên , gương mặt cương nghị tự chủ được liền cúi xuống, hai đôi môi chậm rãi chạm vào nhau, như say mê cánh hoa, hấp thụ hương vị của nhau…

      Thân mình Huân Y run nhè . có thể cảm nhận được biến hóa ràng thân thể người đàn ông. Ngay cả ánh mắt cũng có điểm khiến người ta sợ hãi. cũng sợ…

      Hẳn là phải đẩy ra, lập tức đẩy ra, nhưng …

      Khi hơi thở người đàn ông khẽ vờn qua cổ Huân Y càng thêm run rẩy, kiềm chế được mà gọi tên

      “Phí Dạ…” Cùng với tiếng chuông gió, giọng nghe ra lại càng dễ chịu.

      Nhưng chỉ bởi tiếng này mà đầu Phí Dạ như bị gáo nước lạnh tạt xuống, khiến đột nhiên tỉnh ngộ ra chính mình làm gì!

      “Huân Y…” vội vàng đứng dậy, quay đầu hề nhìn đến thân mình , chỉ cầm khăn tắm choàng lên người , che ‘cảnh xuân mơn mởn’.

      “Thực xin lỗi, tôi cố ý .”

      Lại là câu xin lỗi. Huân Y ngây ngốc ngồi sàn nhà, nhìn bóng dáng Phí Dạ đứng dậy. Nhất thời, đôi mày đen lên vẻ ấm ức cùng u buồn.

      cũng phải người con tùy tiện. Thế nhưng, thời điểm nằm dưới người , cũng xấu hổ vô cùng. Nhưng sao lại có loại thái độ này? Đoạt lấy nụ hôn đầu của , nhìn thân thể , kết quả chỉ là câu – “Thực xin lỗi!”?

      Chẳng lẽ đối với chút động tâm cũng có sao?

      Thấy bộ dáng cúi đầu ngồi thảm, trong lòng Phí Dạ khẽ đau. Lần thứ hai cúi người xuống, gì mà bế lên…

      “Phí Dạ, làm gì đấy?” Huân Y hoảng sợ, thấy hướng tới phía giường, trong lòng càng thêm bối rối.

      Phí Dạ gì, cũng để ý đến tiếng thét ầm ĩ của . Sau khi đặt xuống giường, giọng , “Tuy là đầu mùa hè nhưng cứ cẩn thận cảm lạnh là tốt nhất.”

      Huân Y nghiêng đầu sang bên, thèm để ý đến .

      Phí Dạ cũng ngượng ngùng, sờ sờ mũi rồi xấu hổ , “Trước khi về, tôi vẫn muốn giải thích với , vào phòng gõ cửa là tôi đúng, tôi….”

      “Nếu muốn giải thích với tôi tôi nhận, tôi mệt chết rồi, phải nghỉ ngơi.” Huân Y chặn ngang lời , dùng khăn tắm bọc kín mình rồi nằm xuống, đưa lưng về phía .

      Phí Dạ muốn lại thôi. tự nhận là mình đuối lý, đêm nay liên tục đắc tội với .

      “Vậy…chúc ngủ ngon.” thể ra ngoài, cũng thể cứ đứng nhìn mặc quần áo. Nghĩ nghĩ, đưa tay kéo chăn lại, chu đáo đắp lên người , nhìn lát rồi đứng dậy rời phòng.

      Đợi cửa phòng đóng lại, tiếng bước chân cũng dần, Huân Y lập tức ngồi dậy, từng chút từng chút thở phì phò. Trời ạ…

      Vừa rồi sắp điên lên!

      thừa nhận mình có chút ‘háo sắc’. Ngón tay chạm lên môi theo bản năng, dường như còn có thể cảm nhận được hơi thở của …Hai má dần đỏ lên, màu đỏ hồng lan đến cổ. khó có thể tưởng tượng nổi nếu có bước hành động tiếp theo…

      Nghĩ đến đây, Huân Y lắc mạnh đầu. Tưởng tượng cái gì đấy? như tên đầu gỗ, ngay cả câu giải thích cũng đáng ghét. còn dám làm gì với nữa?

      “Đồ đần! Đần trăm phần trăm!” thấp giọng mắng.



      Ánh nắng chiếu lên khu vườn trường xanh um cây cối. Huân Y ra từ phòng giáo vụ, trong tay ôm ít tài liệu liên quan đến việc học nghiên cứu sinh. Tuy rằng tốt nghiệp, nhưng diện mạo có thể so với những sinh viên năm nhất, chỉ dạo qua vườn trường cũng có thể thu hút rất nhiều ánh nhìn chăm chú.

      Trường đại học này tuy bằng Havard của Mỹ hay Cambridge của , nhưng cũng là ngôi trường danh tiếng, sinh viên ở đây ít người là nhân tài. Đối với ánh mắt chăm chú của nhóm nam sinh, Huân Y cũng chỉ mang ý cười nhạt vì nó đáng quan tâm.

      Có điều, vừa xuyên qua vườn trường, thấy người đàn ông đứng bên bồn hoa. Ánh mặt trời chiếu xuống , dáng người như tượng điêu khắc Roma thu hút rất nhiều ánh mắt của nữ sinh.

      Thứ nhất, bởi diện mạo của cương nghị, tràn ngập vẻ nam tính. Thứ hai, bộ dáng mặc âu phục, giày da của cũng đủ gây chú ý.

      Tim Huân Y bắt đầu đập thình thịch, vì người đàn ông kia phải ai khác, chính là người to gan xâm phạm tối qua – Phí Dạ! Tên đàn ông này hiền như khúc gỗ!

      Cố gắng trấn định, tức giận hỏi, “Sao xuất ở đây?”

      Phí Dạ hơi nhếch môi, “Tôi tới tìm em.”

      Sáng sớm nay, nhóc này như là ngồi phi cơ mà ra khỏi nhà vậy, Nghe ông Cather mới biết phía nào.

      “Tìm tôi?” Huân Y cau mày, trong lòng cũng bất ổn, “ phải ban ngày luôn bề bộn công việc sao? Hôm nay sao lại nhàn như vậy?”

      “Tôi đặc biệt đến chờ em, bởi vì tôi cảm thấy cần phải chuyện nghiêm túc với em mới được.” Phí Dạ vô cùng nghiêm túc.

      “Chúng ta có cái gì phải chuyện?” Trong lòng Huân Y rối bời.

      Phí Dạ than tiếng, “ chuyện xảy ra ngày hôm qua, tôi sợ em hiểu lầm.”

      …” Huân Y ngẩng đầu, tức giận trừng mắt với , “Xin lỗi, hôm nay tôi bận nhiều việc, tôi phải tìm thầy hướng dẫn, có thời gian chuyện với .” xong, xoay người bước .

      Phí Dạ cũng vội tiến lên cản trở, ngược lại, chậm chạp theo sau , nhanh cũng chậm.

      Huân Y nhìn lướt qua phía sau, khỏi chán nản. Tên này đúng là tên đầu gỗ! Chẳng lẽ biết con thường muốn càu nhàu thế sao?

      Thở hổn hển bước nhanh về phía trước, lại phát ra Phí Dạ cũng bước nhanh theo nhưng tiến lên trước, chỉ lẳng lặng theo sau , giống như tên vệ sĩ vậy…

      Đồ ngốc…

      Tận trong đáy lòng, Huân Y thầm mắng. Cách đó xa bỗng vang lên tiếng…

      “Huân Y?” Giọng của nam giới mang theo vẻ kinh ngạc.

      Huân Y dừng lại, ngoảnh đầu về phía đó. chàng trai mặc trang phục thoải mái tiến lên. Cậu ta có vẻ khá tuấn, đôi mắt thâm sâu nhưng còn mang theo vẻ lãng mạn vốn có của đàn ông Pháp.

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      8. Người đàn ông ngốc? Người đàn ông tốt? (1)
      Dưới ánh mặt trời, nụ cười bên môi chàng trai này càng thêm rạng ngời, so với ánh dương kia còn khiến người ta thấy chói mắt hơn.

      “Tiền bối?” Huân Y giật mình, ngay sau đó khóe môi nhoẻn cười, bước lên, “ trùng hợp, sao lại ở đây?”

      Chàng trai cười cười, “Từ năm nay bắt đầu nhận nhiệm vụ làm giảng viên, hôm nay coi như là ngày đầu tiên làm.” xong, chàng liếc mắt đánh giá Huân Y, đôi mắt ràng mang theo vẻ tán thưởng, “Mới gặp vậy mà em càng ngày càng đẹp.”

      Huân Y mỉm cười, “Tiền bối quá khen, phải trông em vẫn thế sao?”

      , , tại cũng có ý vị, là vị phụ nữ!” Gã trai cười ha ha, phát huy vẻ lãng mạn vốn có của người Pháp, lại nhìn thấy bóng dáng người đàn ông cao lớn nghi hoặc hỏi, “Huân Y, người kia là…bạn trai của em?”

      Huân Y hơi ngoảnh đầu nhìn, thấy Phí Dạ vẫn có ý muốn tiến tới. chỉ đứng yên đó, rút ra điếu thuốc rồi châm lên, làn khói bạc bao phủ lấy khuôn mặt cương nghị của .

      Trái tim khỏi đau nhói…

      Có lẽ, trong lòng , nếu tại sao có chút phản ứng nào?

      ta, là bạn em.” Huân Y thản nhiên , nhưng đôi mắt lại ràng vẻ mất mát.

      Vị tiền bối kia mỉm cười, tiếp tục hỏi nữa, chỉ thân thiết , “À, đúng rồi, nghe hôm nay em đến làm thủ tục xin học nghiên cứu sinh. Thế nào, tất cả ổn thỏa rồi chứ?”

      “Chưa xong, còn phải nộp lệ phí nữa, em chuẩn bị nộp.” Huân Y giọng trả lời.

      “Lệ phí?” Vị tiền bối kia nhíu mày, “Toàn bộ lệ phí của em nộp xong rồi, vừa từ bên thầy hướng dẫn về, là chính ông ấy với thế.”

      “Hả?” Huân Y sửng sốt. nộp lệ phí? Nộp khi nào? Ai nộp? Sao có thể chứ, đây là khoản lệ phí . Cũng chính bởi vậy mà phải dồn tất cả tiền lại, thêm việc cho người đàn ông kia thuê nhà, mượn cơ hội dọa dẫm. đúng…

      quay ngoắt về phía Phí Dạ. hút xong điếu thuốc, vứt đầu mẩu thuốc vào thùng rác, từng cử chỉ đều rất thản nhiên nhưng lại mang vẻ trầm ổn.

      Giờ khắc này, cười khổ dập tắt nghi ngờ trong lòng. Sao còn có thể nghĩ là chứ? cũng liên quan gì đến . Cho dù là người , cũng nhất định phải làm như vậy; Huống chi, sau khi ông Cather giao được số rượu với cũng mỗi người ngả, hề có liên hệ gì.

      Hơi cụp hàng mi dài xuống, vô thức than tiếng, nỗi mất mát trong lòng càng lớn hơn…

      Hai người căn bản là hai đường thẳng song song, sao có thể gặp nhau cơ chứ, nhất định là có kết quả gì.

      “Huân Y, Huân Y?” Vị tiền bối giọng gọi. Thấy vẻ mặt hơi u buồn, ta bất giác nhìn về phía Phí Dạ cách đó xa, lại đưa ánh mắt nhìn về Huân Y, “Em với ta đúng là bạn bình thường sao?”

      “Dạ?” Huân Y ngẩng mặt, khó hiểu hàm ý trong câu này của ta.

      “Huân Y, em đừng hiểu lầm, có ý muốn tìm hiểu đời sống riêng tư của em. Được rồi, đến ta nữa, về em .” Vị tiền bối cười quyến rũ, “Hôm nay em có thời gian ? biết có nhà hàng rất được, mời em ăn cơm.”

      “Hôm nay?” Huân Y nghĩ nghĩ.

      “Chúng ta lâu gặp, hàn huyên chút cũng tốt.” Vị tiền bối thành .

      “Em…”

      “Huân Y…” đợi Huân Y lên tiếng, giọng Phí Dạ vang lên từ phía sau khiến Huân Y sợ hãi quay đầu nhìn . Tên đàn ông này là quỷ rồi, tiếng bước chân cũng nghe thấy.

      Sắc mặt Phí Dạ vẫn bình tĩnh như thường, chút gợn sóng cũng có. Thấy Huân Y trợn mắt nhìn mình, thản nhiên , “Ông Cather vừa mới gọi điện, muốn em về hỗ trợ rượu trang.”

      “Hả?” Huân Y ngây ngốc nhìn Phí Dạ, lúc lâu sau mới phản ứng kịp. “Ông Cather, vì sao phải tìm tôi thông qua ?”

      “Bởi vì hôm nay em mang di động.” Tốt lắm, lấy cái cớ này, đương nhiên có thể khiến Phí Dạ thong dong, bình tĩnh. Đúng là mang di động, nếu cũng cần thông qua ông Cather mới biết đến trường.

      Vị tiền bối đứng bên cạnh thấy thế cười cười, “Huân Y, xem ra bữa cơm hôm nay được rồi. Em có việc vội để lần sau mời em.”

      Huân Y nhàng gật đầu, “Cám ơn tiền bối.”

      Vị tiền bối mỉm cười, ý vị thâm tường nhìn thoáng qua Phí Dạ rồi rời .

      Huân Y gì với Phí Dạ nữa, vừa muốn nhấc chân lại bị Phí Dạ kéo lấy…

      làm gì đấy? Buông ra.” quay đầu lại, tức giận trừng mắt với .

      “Em muốn đâu?” Phí Dạ hỏi.

      Huân Y làm vẻ xem thường, “Ngài Phí Dạ, chính miệng vừa là ông Cather muốn tôi về hỗ trợ rượu trang. buông tay, sao tôi về được?”

      Phí Dạ nghe thế, mặt thoáng vẻ xấu hổ, hắng giọng, “Em cần về rượu trang.”

      “Vì sao?”

      “Bởi vì…” Phí Dạ ngập ngừng, nhìn Huân Y rồi thà : “Ông Cather hề gọi điện đến.”

      câu này khiến Huân Y giật mình sửng sốt, sau lại nhíu mày nhìn , “ ra dối.”

      “Thực xin lỗi.”

      Huân Y nhìn , “Rốt cục muốn thế nào?”

      “Muốn…mời em ăn cơm.”

      “Hả?…” Huân Y sửng sốt, thấy vẻ mặt tự nhiên cho lắm kinh ngạc , “ ràng thấy tiền bối muốn đưa tôi ăn, cho nên mới lừa tôi?”

      “Đúng.”

      dựa vào cái gì mà làm như vậy?”

      Phí Dạ nhìn chằm chằm, còn chấp nhất mà trả lời, “Bởi vì tôi muốn mời em ăn cơm.”

      …” Huân Y hết chỗ rồi. Phương thức chuyện của tên này luôn kỳ lạ, thậm chí cách xử lý việc cũng quái lạ luôn. “Ngài Phí Dạ, tôi từ chối lời mời của .”

      “Vì sao?”

      “Bởi vì tôi có thời gian, tôi còn phải tìm người hướng dẫn!”

      “Tìm người hướng dẫn làm gì?” Phí Dạ khó hiểu, hơi cau mày, “Em thích gã hướng dẫn đó?”

      bậy bạ gì đấy?” Huân Y hoàn toàn bị lời của đả kích, chằm chằm nhìn , “Người hướng dẫn của tôi hơn năm mươi tuổi, sao tôi có thể thích ông ấy? đúng, từ từ…” lập tức phản ứng được, nghi hoặc nhìn , “Làm sao biết người hướng dẫn của tôi là nam?”

      “Tôi…” Phí Dạ lắp, suy nghĩ ‘nửa ngày’ mới nghẹn ra câu, “Đoán.”

      Huân Y bất đắc dĩ thở dài, xoay người bước .

      “Huân Y…” đợi bước được hai bước, Phí Dạ đứng trước mặt , bóng dáng cao lớn gần như che ánh nắng đầu .

      Hẳn là dự đoán được đột ngột đứng chặn trước mặt, cả thân mình Huân Y đập thẳng vào người Phí Dạ, chóp mũi nho ‘hôn’ luôn lên vòm ngực rắn chắc của

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      8. Người đàn ông ngốc? Người đàn ông tốt? (2)
      “A…Đau quá!” Huân Y nắm lấy chóp mũi, nước mắt cũng rịn ra, “Thân mình làm bằng sắt sao?” Hôm nay đúng là ngày đen đủi của . thầm muốn tự lấy lại bình tĩnh chút, sao người đàn ông này lại như u hồn mà xuất trong tầm mắt vậy?

      Lòng cũng đủ rối loạn rồi.

      Phí Dạ đưa tay đỡ lấy , nhìn thấy người con bị đâm sầm cho tối mày tối mặt khỏi áy náy, “Xin lỗi…”

      “Phí Dạ, ngoại trừ xin lỗi, có thể được cái gì khác ?” Huân Y thể nhịn được nữa, quát lên với !

      “Có.” Phí Dạ nghiêm túc trả lời, sắc mặt có đôi chút thay đổi, “ ăn cơm cùng tôi .”

      …” Huân Y muốn bổ đầu ra xem ở trong có gì. Sao lại hiền như khúc gỗ vậy? Hoàn toàn giống tên đầu gỗ. À , phải là người sắt mới đúng, vô tâm vô phế , đằng này, ngay cả câu khiến con vui mà cũng có.

      “Tôi rồi, tôi muốn tìm thầy hướng dẫn, có thời gian ăn cơm với !” xong, đợi Phí Dạ lên tiếng, lại bổ sung, “Còn nữa, tôi rồi, nếu muốn giải thích với tôi, miễn.”

      “Huân Y…”

      “Đừng theo tôi!” Huân Y thở phì phò đến văn phòng trường.

      Phí Dạ ngu ngơ đứng nguyên tại chỗ. lại đắc tội với ư? Bộ dáng của sao có vẻ càng ngày càng tức giận?

      Tại văn phòng thầy hướng dẫn.

      “Cái gì ạ?” Giọng kinh ngạc của Huân Y gần như xốc cả văn phòng lên…

      “Lệ phí của em đều nộp rồi ạ?”

      “Đúng vậy, Huân Y, sáng nay có người nộp toàn bộ lệ phí cho em rồi. Em biết sao?” Thầy hướng dẫn hiền từ nhìn Huân Y.

      “Ai nộp cho em ạ? Thưa thầy, em chuyện này, hay là có gì nhầm lẫn ạ?” lấy làm vui mừng. cho rằng, mình kết giao với bạn nhiều tiền, duy cho có người quen là ông Cather. Nhưng nửa câu với ông cơ mà.

      Người hướng dẫn nghĩ nghĩ, “Là người đàn ông, trông rất cao lớn, giống người địa phương cho lắm.”

      “Là đàn ông? Cao…cao lớn…” Trong đầu Huân Y lập tức lên bóng dáng Phí Dạ. nghĩ ngợi, chợt thấy thầy hướng dẫn chỉ tay về phía cửa…

      “Này, chính là người đàn ông này, ta nộp toàn bộ lệ phí thủ tục cho em.”

      Huân Y quay đầu lại, nhất thời há hốc miệng…

      Là Phí Dạ!

      biết từ khi nào đứng trước cửa văn phòng, bộ dáng thực kiên nhẫn chờ đợi. Thấy thế, e dè mà tiến đến, nhìn Huân Y

      “Bây giờ, em có thể ăn cơm với tôi chứ?”

      Á…



      Nhà ăn bàn xoay sang trọng nằm tầng cao nhất của tòa nhà này. Ngoài cửa sổ là cảnh đô thị phồn hoa, trong cửa sổ là bộ dáng dùng cơm rất máy móc của Huân Y. Đối diện là Phí Dạ. ăn nhiều, nhưng từ đầu đến cuối đều mang vẻ ổn trọng.

      Mãi lâu sau…

      “Tôi ăn no rồi, nếu chuyện tôi đây.” Huân Y vừa ăn như hổ đói, buông dao dĩa xuống rồi . Kỳ , rất muốn ngồi ăn nhã nhặn như thục nữ, nhưng Phí Dạ này đúng là khiến tức giận.

      Sau khi đưa đến nhà hàng, rất chu đáo gọi bàn đầy thức ăn. Nhưng hết chỗ để rồi! Suốt quá trình dùng cơm, cứ trầm mặc gì. phải có chuyện muốn với sao?

      Lúc mới bắt đầu Huân Y còn ăn với vẻ điềm đạm, chỉ sợ bỏ qua cơ hội nghe lên tiếng. Thậm chí trong lòng còn ôm ảo tưởng, liệu người đàn ông này có phải muốn thổ lộ chút với ? Nếu sao lại dối đuổi tiền bối . Nhưng…nửa tiếng trôi qua, trừ bỏ thất vọng, cũng chỉ còn thất vọng mà thôi…

      Phí Dạ thấy dáng vẻ tức tối của cười cười, lấy khăn tay trực tiếp lau khóe môi cho , giọng , “Con ăn uống phải có vẻ thục nữ chứ.”

      Tiếng trầm thấp dễ nghe khiến cho Huân Y trong nháy mắt như lạc lối. lẳng lặng nhìn . cười rộ lên trông rất đẹp. Có lẽ, những người đàn ông khác có khả năng quyến rũ mãnh liệt như thế này, trầm mặc, điềm tĩnh của mới là loại hấp dẫn trí mạng nhất.

      phải người đàn ông như lửa, cũng phải gã như nước, giống sắt hơn, càng giống thép hơn. Cứ như vậy, xuất , dùng thứ nội liễm sắt thép để chinh phục trái tim người khác.

      “Huân Y, ra tôi chỉ muốn với em là tôi có lỗi.” thấy thèm đáp lại, cũng trốn tránh tầm mắt giọng , “Có lẽ cách chuyện của tôi khiến người khác thích, cũng có lẽ em muốn nghe tôi xin lỗi. Tôi chỉ muốn rằng, đoạt nụ hôn đầu của em, còn …nhìn thân thể của em, hoàn toàn tôi khống chế được. Tôi muốn em ngày nào cũng trốn tránh tôi, thấy tôi như thấy kẻ thù.”

      “Ai thấy như thấy kẻ thù?” Huân Y bất mãn than thở câu, khuôn mặt nhắn lại đỏ lên, “Tôi tức giận phải chuyện này.”

      “Vậy em…”

      còn hỏi?” Huân Y nhích về phía gần . người Phí Dạ có loại hương nam tính hấp dẫn trí mạng, sợ chính mình bị lạc vào hương thơm đó của mất.

      “Tôi…”

      “Phí Dạ, tôi cho biết, tôi tức giận phải vì chuyện đó, tôi phải là đứa trẻ con, còn nữa…” Hai má Huân Y đỏ lên, như hoa sen nở trong hồ, bộ dáng thẹn thùng này khiến tim người đàn ông đập nhanh.

      “Ai với , đó là nụ hôn đầu của tôi? …đừng có đoán mò.”

      Phí Dạ nhàng cười, cũng trực tiếp phản bác lời , chỉ gọi cho phần đồ ăn ngọt, đặt trước mặt .

      Trong lòng Huân Y có chút cảm động. , người đàn ông Phí Dạ này có điểm ngốc nghếch, có điều, phải là đàn ông đích thực hay sao?

      Gần đây có chăm sóc đến , đương nhiên chỉ là quan tâm nho . Chẳng hạn như nếu về nhà trước, tỉ mỉ chuẩn bị bữa tối. Đây vẫn là lần đầu tiên biết, ra đàn ông cũng có thể làm bữa ăn thịnh soạn đến vậy. Mỗi khi nhìn bóng lưng , lòng tràn ngập ấm áp, cũng thường ảo tưởng là chồng

      làm việc luôn rất yên lặng, nếu cẩn thận phát ra, đem mọi đồ điện hỏng trong nhà thay hết. Mỗi ngày đều thay tưới nước cho vườn hoa… lúc nào cũng làm nhiều hơn , luôn vào thời điểm phát ra công việc hoàn tất.

      Cho nên mới , là người đàn ông ngốc, người đàn ông khó hiểu, đồng thời cũng là người đàn ông tốt, chỉ cần ở bên cạnh liền cảm thấy an toàn.

      Có lẽ, cách quan tâm người con chỉ là quan tâm nho . Huân Y thể thừa nhận, có đôi khi đích thực có chút khuynh hướng của chủ nghĩa nam quyền. Cho nên, nhìn bộ dáng mỉm cười, tim Huân Y lại đập thình thịch…

      …có gì mà buồn cười? Tôi gì sai cả.” Vẻ mặt có đôi phần mất tự nhiên.

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      8. Người đàn ông ngốc? Người đàn ông tốt? (3)
      Phí Dạ uống ngụm café, mỉm cười rồi thản nhiên : “Em cũng có kinh nghiệm hôn môi.”

      câu này khiến khuôn mặt Huân Y đỏ bừng lên, nghẹn lời tận ‘nửa ngày’. biết nên gì, lúc sau mới rầu rĩ trừng mắt với cái, “Sao? có kinh nghiệm sao? Cũng phải, loại người như kinh nghiệm đương nhiên là phải lão luyện rồi.”

      Vừa nghĩ tới cảnh cùng người con khác “ – em em” là lại tức điên lên, trong lòng đột nhiên chảy qua dòng nước chua loét, khiến ăn gì cũng thấy ngon miệng.

      Phí Dạ cũng nghe ra giọng điệu châm chọc của , hơi nhíu mày lại, “Vì sao em lại cho rằng như vậy?”

      “Nhìn là cũng đủ đoán ra được.” Huân Y dỗi hờn : “ , là đàn ông có năng lực lại có diện mạo, đương nhiên thiếu phụ nữ thương nhung nhớ rồi.”

      Kỳ , muốn ngắn gọn hỏi , có người phụ nữ nào hay hay từng có bao nhiêu phụ nữ.

      “Nếu đây là khích lệ của em đối với tôi tôi xin nhận, về phần phụ nữ…” Phí Dạ dừng chút, “… thương nhung nhớ vô cùng thiếu.”

      Huân Y sửng sốt, ngây ngô hỏi, “Vì sao?”

      “Bởi vì nhiều người phụ nữ chỉ sợ tôi, sao họ sám chủ động đến gần tôi chứ? Cho dù muốn tới gần cũng có nhiều cơ hội lắm.” như thể đây là lẽ thường, biểu cảm cũng thực bình tĩnh.

      Lúc này Huân Y mới nhớ tới thân phận của , lại liên hệ chút đến tính cách hẳn là sai, có điều…

      là rất ít, vậy hẳn là vẫn có?”

      Phí Dạ nhún vai…

      “Tôi thể khống chế hành vi của người khác.”

      câu, ý tứ rất ràng.

      Huân Y cụp mắt, hề đặt câu hỏi nữa, trong lòng cũng thoáng tê tái… biết chờ mong điều gì, chỉ cảm thấy cố ý giải thích rất khó chịu.

      Thấy lại gì nữa, Phí Dạ biết mình kể sai chuyện gì, mãi lâu sau, mới giọng : “Em còn trách tôi nữa chứ?”

      Huân Y vẫn gì, rầu rĩ uống nước.

      Phí Dạ còn cách nào, nhìn , : “Vậy , tôi có thể giúp em làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần em vui, tức giận nữa, được ? Muốn thế nào tùy em.”

      “Tôi có thể làm thế nào được? Chẳng lẽ muốn tôi đánh , chửi ?” Rốt cục Huân Y cũng lên tiếng, “ khỏe mạnh như vậy, tôi mà đánh , đợi đau tôi đau trước.”

      “Vậy…” Phí Dạ thực biết phải làm sao, “Vậy muốn như thế nào em mới có thể hết tức giận? Đúng là tôi nhìn thân thể em, hay em muốn về xem của tôi cho huề?” (Jins: like like !!!)

      “Xì…” Huân Y nhịn được, rốt cục cũng cười ra tiếng. Đối với người đàn ông như vậy, thể giận nổi, trừng mắt nhìn , “ nhàng, lại đều là lợi dụng.”

      Phí Dạ thấy nở nụ cười, tảng đá nặng nề trong lòng rốt cục cũng thả được xuống. thầm thở phào hơi, : “Đây đúng là con bọn em biết lý lẽ. Đàn ông nhìn phụ nữ bị gọi là lợi dụng; Phụ nữ nhìn đàn ông, sao lại có thể là đàn ông lợi dụng được?”

      “Sao ngốc vậy?” Huân Y thấy thực nghiêm túc lại muốn cười.

      “Được, tùy em thế nào cũng được, chỉ cần em cười là tốt rồi.” Phí Dạ cũng khẽ cười, đáy mắt vẻ thoải mái.

      hy vọng tôi cười để làm gì?”

      Phí Dạ nhếch môi, “Bởi vì em cười lên rất đẹp.”

      “Á…” Huân Y đỏ mặt, vội vàng cầm ly nước trái cây lên uống để che vẻ mặt ngượng ngùng, hắng giọng, “Nào có ai thẳng như cơ chứ.”

      “Đẹp là đẹp, có gì phải che giấu?” Phí Dạ cười cười.

      Huân Y lặng lẽ quan sát , đáy lòng sớm rung động, lại thấy nhìn mình mỉm cười vội vàng lia tầm mắt sang bên, “ thèm nghe khen đâu! Trở lại chuyện chính, vì sao muốn nộp tiền thay tôi?”

      Phí Dạ dựa người vào ghế, hơi nhíu mày, “ phải em thiếu tiền sao?”

      Sắc mặt Huân Y vẻ xấu hổ, “Tôi, tiền của tôi đủ rồi, mà cho dù tôi thiếu tiền cũng thể lấy tiền của được.”

      “Vì sao thể?” Phí Dạ khó hiểu.

      “Vì sao có thể?” Huân Y càng kiên định hơn.

      “Bởi vì…” Phí Dạ thốt lên hai chữ xong lại chần chừ.

      “Bởi vì sao?”

      lúc lâu sau…

      “Bởi vì tôi là thầy phụ đạo của em, em là học trò của tôi!” Lý do này khá hợp lý, Phí Dạ tìm đến ‘nửa ngày’ rốt cục cũng có thể tìm được lý do cho hành vi của mình.

      Huân Y vừa nghe thấy thế cảm thấy như trời sụp vậy. Ông trời ạ, tên đàn ông này thể bớt ngốc chút được hay sao?

      là khách thuê nhà, cho dù là thầy cũng chỉ có thể xem như thầy dạy thêm.” Huân Y chu miệng , “Tôi trả lại tiền cho .”

      cần.”

      “Đây là số tiền !”

      Huân Y vẫn cương quyết, lại thấy chằm chằm nhìn mình rồi hắng hắng giọng, “Tôi biết em cần chỗ tiền đó, nhưng mà, tôi thể quan tâm tới người tôi thích được.”

      Á…

      Lần thứ hai Huân Y giật mình sửng sốt. Người đàn ông này, đến tột cùng là có ý gì?

      ___________

      Ban ngày ở Provence thực bình yên. Đầu hạ đúng là thời điểm náo nhiệt, gần như là ngày hội bởi khách du lịch đến đây ngày càng nhiều. Có điều, thị trấn nơi rượu trang Tuffy vẫn yên tĩnh. Hương rượu lẫn với hương hoa oải hương lấp đầy trong khí.

      Sáng hôm sau, khi những ánh nắng rực rỡ chiếu xuống biển hoa tím biếc, vừa từ trong trang trại ra, Phí Dạ thấy chàng trai bước đến gần, bó hoa ta cầm trong tay gần như có thể che được ánh mặt trời.

      nhíu mày lại. Chàng trai này biết, chính là người mời Huân Y ăn cơm hôm qua, là tiền bối của .

      Người này sao lại đến đây?

      nghĩ ngợi, chàng trai đến gần. Hẳn là dự đoán người đàn ông trong trang trại, ta hơi sửng sốt, lại cười cười, “Xin lỗi, Huân Y có ở đây ?”

      ta còn nhớ người đàn ông này, chính là người đàn ông theo sau Huân Y ngày hôm qua. Sao lại xuất ở trang trại của Huân Y? Tầm giờ này rồi mà vẫn mặc bộ quần áo ở nhà? Huân Y hai người là bạn, vậy sao?

      Phí Dạ liếc nhìn chàng, mà theo sau là chú mèo cứ kêu meo meo mãi. Nhìn thấy chàng trai xa lạ xuất trong trang trại, nó xoay mình dựng đứng cái đuôi lên, cong lưng, hướng về phía ta nhe răng ra. Điều này chứng tỏ nó có phòng ngự với ta, chào đón ta.

      Phí Dạ hơi nhíu mày, cúi đầu nhìn con mèo khỏi nhếch môi. Đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng tức giận của con vật này.

      Lại ngẩng đầu sắc mặt vẫn mang vẻ bình tĩnh… “ tìm Huân Y có việc ư?”

      Sắc mặt chàng trai kia có chút xấu hổ. Bộ dạng của con mèo kia khiến ta cực kỳ thoải mái, ta cố nặn ra nụ cười, “Đúng, xin hỏi ấy có nhà ?” Hỏi xong câu này, ta lại cười cười, “Thiếu chút nữa quên mất, tôi nghĩ cũng chỉ đến làm khách mà thôi, cứ vào nhà tìm ấy có khi còn tốt hơn.”

      xong, ta muốn tiến vào…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :