1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 71: Cậu và Đại Ma Vương có tiến triển sao?

      Liên tiếp hai ngày, Tần Lạc vẫn đều ở nhà có ra cửa, vốn tưởng rằng mình nhận được thư từ....đuổi việc, dù sao mình chống đối cấp , nhất định là có quả ngon để ăn.

      Nhưng ngờ chính là, hộp thư rỗng tuếch.

      Công ty cũng còn người gọi điện thoại tới thúc giục làm. . . . . .

      Bỗng dưng, nghĩ đến mấy buổi cuối tuần này phụ đạo ngữ cho Tiểu Hỏa Tinh, vội vàng gọi điện thoại cho cậu nhóc, đầu kia nhanh chóng bắt máy.

      "Chị , thân thể chị khá hơn chút nào ?"

      Bên kia điện thoại là giọng non nớt của trẻ con tràn đầy quan tâm, khiến trong lòng Tần Lạc hơi ấm, càng có loại cảm giác ra lời. . . . . .

      "Chị tốt hơn nhiều rồi, Tiểu Tinh trách tuần này chị phụ đạo ngữ cho em chứ?"

      Tần Lạc có chút áy náy , hoàn toàn ngờ câu đầu tiên Tiểu Tinh là quan tâm thân thể của mình, xem ra là Đại Ma Vương cho nó biết. . . . . .

      Hoắc Gia Tinh giống như người lớn : " có, cha chị ngã bệnh, cuối tuần xin nghỉ tới được, tuy nhiên Tiểu Tinh rất nhớ chị , nhưng Tiểu Tinh càng hy vọng chị nhanh chóng tốt lên chút, như vậy tuần sau Tiểu Tinh có thể nhìn thấy chị khỏe mạnh!"

      Giọng cậu nhóc ngây thơ đáng , đơn thuần khiến người đau lòng.

      Tần Lạc có chút đờ đẫn, Đại Ma Vương lạnh lùng bá đạo như vậy làm sao sinh ra đứa con trai đáng ấm lòng như thế?

      Nếu phải diện mạo hai cha con tương tự, hoài nghi Tiểu Tinh phải con ruột của . . . . . .

      "Ừ, chị lập tức tốt thôi."

      "Hì hì! Vậy quá tốt!"

      Cúp điện thoại xong, Tần Lạc ngơ ngác ngồi ghế sa lon, lại , đúng là bỏ được đứa bé Tiểu Tinh này, lại nó khéo léo đáng , mỗi lần nghe được nó mềm dẻo gọi mình là"Chị " .

      Lòng của cũng muốn tán chảy.

      Cho dù ai cũng cự tuyệt được!

      Nghĩ tới đây, khỏi thở dài, chính là đáng tiếc nó có người cha như thế!

      Chợt, tiếng chuông điện thoại di động reo lên.

      Tần Lạc vội vàng bắt máy, là bạn tốt Bùi Tử Ninh gọi tới.

      "Lạc Lạc, cậu và Đại Ma Vương có tiến triển sao?"

      Bạn tốt câu giải thích được khiến Tần Lạc có chút ngơ ngẩn, "Linh tinh gì đấy?"

      Bùi Tử Ninh gào to : "Cậu xem tin tức sao? Sáng sớm hôm nay Hoắc Tứ thiếu đăng ở web công bố thanh minh, ddlqd.com-mèo hoang thừa nhận trước mình hiểu lầm cậu là kẻ bắt cóc, ra cậu tốt bụng cứu con trai ta."

      Tần Lạc có chút ngây người.

      Bùi Tử Ninh lại : "Cậu làm sao? Điều này khiến Microblogging có lượt xem kinh người! Ngay cả phía cục cảnh sát chính phủ thành phố A cũng đăng lên Microblogging, còn hại cậu bị giữ 24 giờ rất xin lỗi, là bọn họ xét lầm."

      Tần Lạc vẫn còn có chút dám tin, Đại Ma Vương cá tính kiêu ngạo như vậy mà cũng đăn lên Microblogging thừa nhận sai lầm sao?

      "Cậu chắc chắn đó là Đại Ma Vương đăng lên Microblogging sao? ta cũng giống như là người có Microblogging."

      "Đương nhiên mình xác định! Bởi vì chủ tài khoẳn được Tân Lãng chứng thực, cái này thể nào làm giả, vả lại! Có ai có lá gan lớn như vậy dám ở web giả mạo Hoắc Tứ thiếu! Đó phải là muốn chết sao?"

      Bùi Tử Ninh khẳng định phân tích .

      Tần Lạc cũng biết phân tích rất có đạo lý, nhưng chuyện vẫn thể tưởng tượng nổi, vốn tưởng rằng hai ngày nay nhận được thông báo khai trừ, kết quả ngoài dự đoán là được giải thích chuyện "Phạm tội bắt cóc".

      Ngay sau đó lúng túng : " ta trả trong sạch cho mình cũng là việc nên làm."

      Bùi Tử Ninh ở đầu bên kia điện thoại cười, "Hắc hắc chẳng lẽ phải là bởi vì cậu sao?"

      Tần Lạc tức giận trả lời: "Cậu nghĩ đâu thế! Làm sao mình và Đại Ma Vương có thể! Nhưng ấy là chú ba của Hoắc Cẩm Dương! Mình nghĩ lại có bất kỳ dính dáng nào với người nhà họ Hoắc!"

      Bùi Tử Ninh bĩu môi, "Cậu đây là muốn cầm gậy tre đánh chết mọi người sao? Mình thấy khẳng định cậu và Tiểu Hỏa Tinh thoát khỏi liên quan."

      Tần Lạc nghẹn họng, "Vậy có thể như nhau sao? Tiểu Hỏa Tinh chỉ là đứa bé năm tuổi, hơn nữa quan hệ của mình với nó cũng chỉ là giáo và học sinh.”

      Bùi Tử Ninh có ý định kích thích bạn tốt, ý vị sâu xa đáp tiếng, “À”

      Dù sao, chính là có loại dự cảm, Lạc Lạc và Đại Ma Vương thể nào thoát khỏi quan hệ nhanh như vậy.

      *****

      Sau khi bạn tốt gọi điện thoại tới, Tần Lạc liên tục nhận được rất nhiều điện thoại, người trong đó chính là em riêng Đồng Ngữ Phỉ.

      “Chị, chị và Hoắc Tứ thiếu quen lắm sao? Tại sao ta lại đột nhiên gửi tin lên Microblogging thừa nhận trước đó là mình hiểu lầm chị? Rốt cuộc bây giờ chị làm ở đâu? Tại sao chịu về nhà?”

      Hình như sợ cúp điện thoại, Đồng Ngữ Phỉ liên tiếp hỏi nhiều vấn đề.

      Tần Lạc chợt cảm thấy nhức đầu, trong sạch của chứng minh, nhưng phiền toái cũng theo đó mà đến, tất cả mọi người đều cho là và Đại Ma Vương có cái gì đó, mỗi người đều gọi điện tới hỏi thăm ! là phạm nhân sao?

      Nhất định phải tiếp nhận từng câu thẩm vấn điều tra?

      “Đồng Ngữ Phỉ, tôi vốn có bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc, người ta trả lại trong sạch cho tôi cũng là chuyện đương nhiên, tư tưởng của có thể bình thường được ? Còn nữa, tôi họ Tần, họ Đồng! Những lời này là và mẹ từng cho tôi nghe, gần xa ý rất ràng rồi, hôm nay còn chạy tới với tôi những lời này để làm cái gì?”

      “Chị, chị có thể đề cập tới chuyện lúc trước ? Đều qua lâu như vậy chị còn nhớ thù? Cần gì chứ? Em và mẹ biết hối cải rồi, chúng ta là người nhà, sinh hoạt chỗ tốt hơn sao?”

      Đồng Ngữ Phỉ bộ độ lượng, xong càng thêm tình thâm ý trọng.

      Tần Lạc cười lạnh hai tiếng, “Đồng Ngữ Phỉ, xin hỏi, chó đổi ăn cứt sao?”

      Đồng Ngữ Phỉ giận kìm chế được, “Tần Lạc! đừng có mà được cho mặt mũi mà lên mặt! Chẳng lẽ và tôi phải đồng loại sao? Chửi chúng tôi là chó lương tâm của mới bị chó ăn hết!”

      Tần Lạc cười, “Mới đôi câu liền lộ tính cách, ha ha! Chính cứ nhất định dò số của tôi nên còn cách gì?”

      Đồng Ngữ Phỉ giận đến ngực phập phồng dữ dội, kể từ khi Tần Lạc rời , tài ăn của càng trở nên tốt, mình lần qua được !

      Chẳng lẽ là có liên quan tới nghề nghiệp phiên dịch?

      Liên tục nhiều giờ, điện thoại của Tần Lạc cũng chưa có gián đoạn, trong lúc vô tình đăng Microblogging, phát mình bị vô số người ngoài phản hồi, tin nhắn càng thêm mấy trăm tin.

      bị dọa đến nỗi vội vã mở cài đặt ra, cho phép người xa lạ gửi tin nhắn cho mình, nếu mấy ngày nay Microblogging nổ tung.

      Hơn nữa, người ái mộ cũng tăng ít.

      Càng quá mức, tin tức Đại Ma Vương gửi lên Microblogging trở thành top, mình thành nữ chính đứng đầu.

      Đơn giản là hiểu sao nổi danh!

      Buổi tối, thử gửi vài hồ sơ lý lịch, kết quả rất nhanh được trả lời, nhưng căn bản cũng cùng chủ đề: Tần tiểu thư, trước mắt nhậm chức ở tổ 3 phiên dịch của Tập đoàn Đế An, còn chưa có từ chức gửi sơ yếu lý lịch chỗ khác là hợp quy định ngành nghề.

      Tần Lạc chán nản thầm nghĩ: Say! làm ở Tập đoàn Đế An mọi người cũng đều biết sao?

      *****

      Sáng sớm hôm sau.

      Tần Lạc ngủ say chợt nghe điện thoại reo, chút nghĩ ngợi bắt máy, “A lô?”

      “Tần Lạc, liên tục nghỉ mấy ngày, lần trước Hongkong làm việc trở về còn thèm gửi báo cáo tới cho tôi, còn có buổi case của công ty hàng theo sát, chiều nay có nhân viên kỹ thuật tới đây, cần đón tiếp”

      Giang Ánh Tuyết dặn dò đống.

      Tần Lạc còn ngủ gật lập tức tỉnh táo, “Giang tổ trưởng, tôi”

      Giang Ánh Tuyết lạnh lùng ngắt lời , “Cảm mạo hay sốt cũng nghỉ phép bốn ngày đủ rồi, nhanh tới công ty !”

      Dứt lời, liền ngắt điện thoại.

      Tần Lạc cầm điện thoại di động ngồi ở giường ngẩn người kinh ngạc, đây là tình huống gì?

      nghĩ, ngay sau đó gửi cho Giang Ánh Tuyết tin nhắn: Giang tổ trưởng, tôi chuẩn bị từ chức.

      Tin nhắn nhanh chóng trả lời: chắc chắn mình muốn làm đào ngũ?

      “Đào ngũ” cái từ này khiến toàn thân Tần Lạc chấn động, từ trước tới nay luôn là người dũng cảm tiến tới, tuyệt đối có chuyện đào ngũ nào.

      Sau đó hai phút, trả lời lại: Giang tổ trưởng, cám ơn , ta đến công ty ngay.

      Rời giường, rửa mặt, mặc chỉnh tề.

      Tần Lạc lái chiếc xe của mình tới công ty, cho dù muốn từ chức, cũng phải đem làm xong công việc bận rộn trước mắt.

      Muốn , cũng phải sĩ diện mà .

      Chứ phải bị người ta thành đào ngũ.

      Như vậy, còn có mặt mũi nào đặt chân ở đây?

      Chỉ sợ chuyện mình “Đào ngũ” truyền cho mọi người biết

      Giang Ánh Tuyết càng ngờ tới lời khinh thường của mình lại đem tới động lực cho tình địch chịu ở lại, sớm biết vậy ban đầu nghĩ hết biện pháp đuổi Tần Lạc .
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyetHale205 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72: Bị tính kế (1)

      Tần Lạc đến công ty chuyện thứ nhất đó là tập hợp báo cáo công tác lần trước giao cho tổ trưởng Giang, lúc chuẩn bị ra ngoài bị gọi lại.

      "Tin tức ngày hôm qua tôiđã xem, chuyện bị hiểu lầm được giải thích, về sau cần lấy việc này quấy rầy tổng giám đốc nữa, sở dĩ tôi lựa chọn giữcô lại là nhìn trúng năng lực làm việc của , làm người phiểu hiểu được thế nào là đủ, nên được tấc lại muốn tiến thước, lại càng được hy vọng xa vời có số thứ căn bản thể thuộc về mình."

      Lời Giang Ánh Tuyết mang theo cảnh cáo.

      Tần Lạc dám tin nhìn ta cái: "Tổ trưởng Giang, tôi biết cái gì."

      Giang Ánh Tuyết lại đầy thâm ý: "Người phụ nữ thông minh nên nghe hiểu được, tôi tin ngu."

      Tần Lạc: "..."

      Giang Ánh Tuyết cho cơ hội chuyện: " ra ngoài trước! Buổi chiều kỹ sư bên công ty hàng nước Pháp đến đây, phụ trách cùng tiếp khách."

      Tần Lạc gật đầu: "Ừ."

      Công việc phiên dịch của công ty hàng lớn nước Pháp này côvẫn luôn xử lý, đểcô phụ trách cùng tiếp đãi cũng hợp tình hợp lý.

      Đợi sau khi Tần Lạc rời , Giang Ánh Tuyết gọi cú điện thoại đến văn phòng tổng giám đốc, người nghe điện thoại là Trình Sâm, biết Tần Lạc sau khi trở về cũng cái gì, bày tỏ mình truyền đạt cho Boss.

      Giang Ánh Tuyết nhịn được hỏi câu: "Trợ lý Trình, Kỷ Thành ấy có hứng thú với Tần Lạc đúng ?"

      Trình Sâm đầu đầy hắc tuyến, điều này ta phải trả lời thế nào?

      ta chỉ có thể uyển chuyển : "Giang tiểu thư, vấn đề riêng của Boss tôi công việc trợ lý làm sao mà biết? Lại , người thân thiết với Boss nhất phải là mới đúng."

      Trả lời rất khéo léo vứt đề tài này cho Giang Ánh Tuyết.

      Giang Ánh Tuyết nghẹn họng, ta biết mình nên hỏi vấn đề này, lập tức : "Trợ lý Trình coi như vừa rồi tôi hỏi, chuyện gì cũng chưa xảy ra."

      Trình Sâm hiểu : "Đương nhiên! Tôi cái gì cũng chưa nghe."

      Cúp điện thoại xong, Giang Ánh Tuyết nhíu mày thầm nghĩ: Mặc kệ Kỷ Thành cảm thấy hứng thú với người phụ nữa nào, ta cũng phải bóp chết nó khi ở trong kén!

      Về phần Tần Lạc, mặc dù sắc đẹp cũng tệ lắm, nhưng qua điều tra đời tư, mẹ ta mất sớm, tài sản nhà họ Tần sớm bị ba ta ở rể chiếm lấy, hơn nữa, căn nhà vốn thuộc về ta bị cha tavới mẹ và em kế chiếm mất...

      Xuất thân đia đình như vậy, hoàn toàn đủ để trở thành đối thủ cạnh tranh của !

      Gữi ta ở bên cạnh, để giám sát tốt hơn.

      Vẹn cả đôi đường!

      ta lại quên, có đôi khi nơi an toàn nhất cũng là nơi nguy hiểm nhất.

      Chính bởi vì ta khinh thường Tần Lạc, cảm thấy đáng để lo, mới có thể mất móng ngựa trước.

      ****

      Sau khi Tần Lạc từ văn phòng Giang Ánh Tuyết ra ngoài tâm tình tốt, từ khi nào *** quẫy nhiễu quá đại ma vương? ràng ta chủ động chạy đến trêu chọc mình!

      Chẳng lẽ Đại Ma Vương gì đó với Giang Ánh Tuyết?

      giải thích được!

      chỉ mong sao mỗi ngày làm việc cho tốt, quan tâm đến chuyện bên ngoài!

      Lương Tinh nhìn thấy vội vàngân cần hỏi han: "Bị cảm khá hơn rồi chứ?"

      Tần Lạc gật đầu: "Ừ, tốt hơn nhiều, mấy ngày nay xảy ra chuyện gì lớn ?"

      biết, nếu muốn biết bát quái, chỉ cần hỏi Lương Tinh này là được.

      Lương Tinh cười như tên trộm: "Chuyện lớn sao! Còn phải liên quan đến !"

      Tần Lạc sửng sốt giây, lập tức hiểu, ra Lương Tinh là chuyện webio ngày hôm qua.

      Lập tức cười khổ hai tiếng: "Tôi đây là nằm cũng bị trúng đạn! lại, tôi vốn là bị hiểu lầm, trả trong sạch cho tôi cũng là phải thôi."

      Lương Tinh cười hì hì gần sát vào : "Tôi tò mò tại sao tổng giám đốc Kỳ đột nhiên giải thích chuyện này? Giữa các người…"

      ấy dám , cố ý rất mập mờ.

      Ngươc lại dáng vẻ Tần Lạc trong sạch vô tội: "Bất cứ chuyện gì sớm hay muộn có ngày ràng! Này có gì kỳ lạ?"

      Lương Tinh thấy vẻ mặt thẳng thắn vô tư, ngược lại có gì để nữa.

      Từ trong việc này, Tần Lạc phát mình bị người khác hiểu lầm chút

      Dù sao thanh giả tự thanh, quả với Đại Ma Vương có quan hệ ràng, muốn từ trong miệng đào ra tin tức gì có giá trị là có khả năng.

      Tai trái tiến vào, tai phải ra!

      Buổi chiều.

      Tần Lạc cùng phó tổng tiếp kỹ sư từ nước Pháp sang đây, cả quá trình rất thuận lợi, hẹn ngày mai thị sát nhà xưởng mới xây xong, sau đó ngày thứ ba người phụ trách hai bên gặp mặt ký hợp đồng.

      Liên tục ba ngày từ sáng đến tối cùng phiên dịch, vừa khéo thân thể Tần Lạc ăn có chút tiêu, này so với ngồi ở văn phòng phải vất vả hơn.

      Dẫm giày cao gót theo bọn đàn ông chạy tới chạy lui mệt mới là lạ!

      vất vả đợi đến ngày thứ ba ký hợp đồng, Tần Lạc thở phào nhõm, qua đêm nay, nhiệm vụ của hoàn thành tốt đẹp rồi.

      Tiệc chúc mừng quyết định ở du thuyền xa hoa, bởi vì đêm đó đúng lúc du thuyền có party ngoài trời, cầu tham dự.

      Tần Lạc thể làm gì, xem ra từ nay về sau trong tủ quần áo của phải chuẩn bị hai bộ lễ phục dạ hội có thể dự tiệc.

      Bời vì thời gian cấp bách, đành phải vội vàng thuê chiếc váy hở vai ngắn đến đầu gối màu hồng nhạt.

      Trong bữa tiệc tối, Tần Lạc làm phiên dịch vẫn theo người phụ trách George tiên sinh cùng Kỹ Sư Âu Văn tiên sinh bên đối phương.

      ảo não phát George tiên sinh có chút thích động tay động chân, luôn mượn cơ hội rót rượu để chấm mút mình, làm cho ghê tởm muốn chết.

      Nhưng trước mặt phó tổng Dư, cũng chỉ có thể nhịn.

      Lúc này, bỗng nhiên có chút nhớ nhung Đại Ma Vương, nếu ta ở đây, để mặc loại hành vi này?

      “Phó tổng Dư, George tiên sinh, Âu Văn tiên sinh, tôi toilet chút.”

      Tần Lạc tìm viện cớ rời trước, đối phó loại đàn ông thích chấm mút này, thể giáp mặt cự tuyệt cũng chỉ có thể tự mình cơ trí xử lý.

      Sau khi rời , George tiên sinh vẫn quyến luyến quên nhìn bóng lưng yểu điệu của , ánh mắt sắc nheo nheo.

      Dư An Cầu sớm biết, George tiên sinh thích nữ sắc, xem ra ông ta coi trọng Tần Lạc, mặc dù trước kia công ty từng có tiền lệ phiên dịch tiếp khách, nhưng Tần Lạc này.

      ta phải xin chỉ thị tổng giám đốc chút mới được.

      Ngay lúc ta do dự, Giang Ánh Tuyết bỗng nhiên bưng ly rượu tới, ta dường như tới sớm, còn quan sát thầm tình huống bên này.

      Hàn huyên lát, Giang Ánh Tuyết kéo Dư An Cầu sang bên: “George tiên sinh có ý tứ với Tần Lạc phải ?”

      Dư An Cầu chỉ có thể gật đầu: “Ừ, nhưng chuyện này cần phải xem người trong cuộc đồng ý mới được, chúng ta thể ép buộc, dù sao công ty chúng ta có quy định này.”

      Giang Ánh Tuyết gật đầu: “Đây là đương nhiên, ý của tôi là nếu chúng ta muốn thuận lợi ký hợp đồng, chỉ sợ phải để cho Tần Lạc giả vờ đón ý hùa của George tiên sinh mới được, chỉ giả vờ, chẳng phải , biết ý của tôi chứ?”

      Dư AnCầu vẫn có chút nghi ngờ, nhưng nghĩ Giang Ánh Tuyết là vị hôn thê của tổng giám đốc điều động nội bộ chọn người, ta cũng tiện gì, có lẽ đây là ý của tổng giám đốc.

      “Vâng, tôi khuyên ấy.”

      “Đợi lát nữa trút vài ly rượu cho George tiên sinh, tôi dẫn đầu trước.”

      xong, Giang Ánh Tuyết dẫm giày cao gót xuống dáng vẻ thướt tha mềm mại mắt chớp chớp đến George, vài năm nay ta luôn cố ý luyện tửu lượng, vì có thể đứng ở bên cạnh Hoắc Kỷ Thành, có thể làm tốt đồng bọn cùng kề vai chiến đấu.

      George tiên sinh luôn thích người đẹp, cho nên khi Giang Ánh Tuyết nâng ly cũng - từ chối.

      Mấy chén xuống bụng, mặt ông ta nổi lên đỏ ửng.

      Mà lúc này Tần Lạc cũng trở lại, nhìn thấy Giang Ánh Tuyết cùng George tiên sinh uống rượu, dự cảm xấu, chẳng lẽ cũng phải uống?

      Giang Ánh Tuyết thấy đến cười tít mắt dặn: “Tần Lạc, tiếp George tiên sinh tốt, tôi qua bên kia có chút việc, trước.”

      xong, ta rời trước.

      Người phục vụ bên cạnh lập tức cơ trí rót ly rượu cho Tần Lạc, bị đẩy đến lưỡi dao Tần Lạc cũng đành phải tiếp nhận, trong lòng còn ngừng kêu khổ.

      Ba ly rượu xuống bụng, Tần Lạc cảm thấy trong bụng nóng ran, chỉ có thể kiếm cớ toilet, bị George tiên sinh chặn lại: “Tần tiểu thư là thích uống rượu cùng tôi sao? Sao mới uống ba chén muốn rồi hả?”

      Tần Lạc chỉ có thể dằn lại tính tình giải thích: “George tiên sinh, hôm nay có thể tôi ăn đồ linh tinh, bụng thoải mái, thô tục giải thích chút là tiêu chảy, đều người có ba việc gấp, ngài là nhân vật lớn như vậy thể hiểu chứ?”

      Lời kiêu ngạo siểm nịnh, vừa lúc người bên cạnh đều có thể nghe thấy, coi George tiên sinh là ác bá.

      George nhìn cái, mặc dù nhìn sắc mặc tốt, nhưng chỉ có thể để rời trước, trong lòng vẫn suy nghĩ đêm nay bất luận thế nào cũng thể buông tha cho !
      Last edited by a moderator: 20/12/16

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73: Bị tính kế (2)

      Từ toilet ra ngoài, Tần Lạc lập tức trở về bữa tiệc, mà đến ban công hóng mát, nghĩ đợi lát nữa phải làm sao ứng phó với George tiên sinh.

      Làm việc nhiều năm như vậy, phải chưa bao giờ gặp kẻ háo sắc như George tiên sinh, mỗi khi ai giúp bản thân chỉ có thể dựa vào tùy cơ ứng biến.

      Lúc ở đại học với bạn cùng phòng kiêm bạn tốt Đường Dừ Dừ còn từng đến hộp đêm làm thêm em bán rượu, bởi vì công việc này kiếm tiền nhanh nhất, chỉ cần bảo vệ mình tốt bị khách *** quẫy nhiễu là được.

      Có thể khi đó luyện thành cơ trí!

      Đối phó khách hàng muốn chấm mút cơ bản vẫn có thể đảm nhiệm, đương nhiên, vận khí cũng có phần.

      cũng biết mình thể vẫn có vận khí tốt như thế, cho nên sau khi tốt nghiệp đại học tìm được công việc liền rời chỗ đó , mà bạn tốt Đường Du Du ban ngày làm và buổi tối vẫn vào trong đó làm kiêm chức như cũ.

      Tình huống của ấy với mình có chút khác nhau, ấu còn có em trai ốm yếu cần chăm sóc...

      7 phút sau, Tần Lạc mới trở lại bữa tiệc, George tiên sinh vừa thấy bảo người phục vụ rót rượu cho , lại còn cái gì đêm nay phải uống, nhất định say về.

      Tần Lạc hiểu đây phải ở hộp đêm, đối phó biện pháp đầu cơ trục lợi dùng được với ông ta, chỉ có thể cười : "Được! Nhưng đêm nay bụng tôi tốt, hơn nữa rượu đỏ này cũng thích hợp uống thả cửa, George tiên sinh ngài là thân sĩ nước Pháp, người có thưởng thức tương đối! Chúng ta cứ từ từ."

      George tiên sinh vừa nghe, lập tức vui vẻ ra mặt, nào có người thích được người khác khen ngợi, nhất là được người đẹp hoan nghênh!

      Ngay cả phó tổng Dư đứng ở bên có chút bội phục Tần Lạc, gặp phải giống tình huống này cơ bản là bó tay có biện pháp, George tiên sinh bởi vì quanh năm uống rượu dáng người sớm mập ra, hơn nữa tuổi cũng , thích trẻ.

      Trừ phi là loại người có tiền...

      Từ biểu của Tần Lạc, ấy thuộc loại sau.

      Có thể thấy được, này rất cơ trí linh hoạt, hiểu được tùy cơ ứng biến, căn cứ hoàn cảnh thích hợp điều tiết cảm xúc của mình, mặc dù thích việc làm, cũng cố gắng biểu ra, chỉ biết cơ trí vòng...

      Rất hiếm có!

      Tổ ba phiên dịch bọn họ quả cần người tài cơ trí như vậy!

      Trong công việc sau này khó tránh khỏi gặp đối tác muôn hình muôn vẻ, có phiên dịch đối đáp linh hoạt đương nhiên tốt hơn nhiều so với phiên dịch cố chấp.

      Suy nghĩ như vậy, ta cảm thấy Tần Lạc là nhân viên có tính cách rất mạnh mẽ.

      Tần Lạc biết hành động lần này của mình càng thêm khó có thể từ chức rồi...

      George tiên sinh luôn miệng : "Đương nhiên! Rượu đỏ là phải thưởng thức từ từ, bằng chúng ta về phòng từ từ uống?"

      Tần Lạc cười xinh đẹp: "Về phòng sao? nhiều tình thú! Chúng ta lên sàn tàu uống! Gió biển thổi, thưởng thức cảnh đêm, đẹp!"

      cố nén ghê tởm , đoán rằng sau khi trở về ngay cả cơm tối hôm qua ăn cũng phải phun ra...

      Phó tổng Dư nhịn được ở trong lòng khen Tần Lạc, xoay chuyển quá cơ trí rồi! Ngay cả ta cũng trầm trồ khen ngợi !

      Xem ra tối nay ấy ăn thiệt thòi rồi.

      Lập tức : "Nếu George tiên sinh có nhã hứng tốt như vậy, tôi đây quấy rầy hai người."

      Lúc ta rời quên liếc mắt ra hiệu cho Tần Lạc, ý bảo tiếp George tiên sinh.

      Tần Lạc ở ngoài mặt cười ríu rít, trong lòng lại mắng phó tổng Dư đến đầu rơi máu chảy! Chuyện đàn ông làm được liền muốn để phụ nữ ra mặt sao?

      Còn ném mình ở bên miệng cá mập?

      Nghĩ lại, vô cùng tức giận!

      Nhưng cục diện hôm nay, chỉ có thể tạm thời nhịn xuống.

      George tiên sinh vừa nghe, sớm cười thành đóa hoa, phó tổng Dư rất có tâm, đúng là ông ta nghĩ như vậy!

      Sau khi những người khác rời , Tần Lạc đành phải theo George tiên sinh lên sàn tàu, phục vụ khoang thuyền vì bọn họ chuẩn bị xong bàn cùng ghế dựa, còn giúp mang lên bó hoa hồng.

      Tần Lạc hận thể ném hoa hồng xuống biển, là chói mắt!

      George tiên sinh lại cười đến rất sáng lạn, dường như đoán được tốt đẹp đêm nay.

      ly rượu xuống bụng, Tần Lạc biết mình thể uống nữa, kiếm cớ lại toilet chuyến, vì muốn cho George tiên sinh cơ hội hạ - dược với mình.

      Chỉ có như vậy, mới có thể tốc chiến tốc thắng.

      Nếu uống đến khi nào đây!

      Từ toilet trở về, Tần Lạc phát George tiên sinh cười đặc biệt sáng lạn, khỏi bưng ly rượu lên quơ quơ, cũng muốn ngửi thấy chút mùi vị.

      Mặc dù bây giờ rất nhiều dược vật mùi vô vị, nhưng ở hộp đêm làm kiêm chức cũng học được biện pháp phân biệt khác.

      Cho nên, chỉ cần nhàng dao động, có thể phân biệt ra ly rượu này có thêm cái khác .

      Quả nhiên!

      bình tĩnh đặt ly rượu xuống, tay phải cằm, con ngươi đen như nước chảy nhìn thẳng phương xa: “Oa! Cảnh đêm tối nay đẹp!”

      Ngồi ở đối diện George tiên sinh thấy làm ra như vậy cảm khái khỏi quay đầu nhìn về phía trước.

      Thừa dịp vài giây này, Tần Lạc nhanh chóng đổi ly rượu trước mặt với George tiên sinh...

      Cách đổi ly rượu linh hoạt này, với Đường Du Du lúc trước luyện qua, phải biết rằng hộp đêm cần phải đề phòng nhiều hơn, nếu hai học thêm chút biện pháp phòng thân, sớm bị người mưu ăn sạch sành sanh rồi.

      Chính bởi vì phần kiêm chức có tính nguy hiểm này, Tử Ninh vẫn khuyên mình được làm, nhưng khi đó phải kiếm lấy sinh hoạt phí, chỉ dựa vào làm công quán cà phê vào chủ nhật duy trì được tháng sinh hoạt.

      Cho nên sau khi nhìn thấy bảng hiệu hộp đêm kiêm chức em bán bia, với Đường Du Du liền .

      Bây giờ, cũng hối hận những việc lúc mình kiêm chức trải qua, dù sao thời gian hai năm kia học được ít bản lĩnh.

      Có lẽ đúng là ở trong hoàn cảnh, người mới nhanh lớn dần!

      George chỉ nhìn hai giây quay đầu lại, ông ta vội vàng bưng ly rượu lên: “Đến, lần này cần uống ngụm lớn.”

      Mí mắt Tần Lạc buông xuống, lướt qua nụ cười lạnh dễ dàng phát , mặc dù rất ghê tởm cái ly người khác dùng qua, nhưng ít ra còn tốt hơn so với ly bị bỏ đồ vào.

      Nửa ly rượu xuống bụng, George la hét mình uống nhiều, phải trở về phòng nghỉ ngơi, vừa vừa muốn dựa vào người Tần Lạc.

      Tần Lạc rất nhanh trí gọi phục vụ nam qua dìu ông ta, mặc dù George hài lòng, nhưng chỉ cần nghĩ đến trở về phòng người phụ nữ này là của mình, ông ta rất hưng phấn!

      *******

      Mới vừa vào phòng, George thể chờ đợi muốn hôn Tần Lạc, Tần Lạc vội vàng né tránh, chịu đựng buồn nôn : “George tiên sinh, ông còn chưa tắm rửa! Dù sao tắm rửa trước hãy sau! Gấp cái gì?”

      Giọng đáng , George nghe thấy xương cốt cũng phải tan ra.

      Nghĩ thầm, dù sao người đẹp trốn thoát, nên tắm rửa chút hãy .

      Mắt thấy ông ta vào phòng tắm, đầu óc Tần Lạc bắt đầu nhanh chóng vận chuyển, tiếp theo nên làm cái gì bây giờ? lại thể đắc tội vị này, lại thể đưa mình vào miệng cọp.

      Phải nghĩ biện pháp vẹn toàn đôi bên mới được!

      Khi ngừng lo lắng, bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa, tưởng người phục vụ, bước nhanh qua mở cửa.

      Kết quả - -

      Người đứng ngoài cửa lại là Đại Ma Vương!

      Hoắc Kỷ Thành đen mặt nhìn Tần Lạc, hung hang kéo từ trong phòng ra ngoài, lớn tiếng quát lớn : “Lá gan ?”

      Tần Lạc bị gầm lên giải thích được, còn cảm thấy oan ức đây!

      ràng chỉ là phiên dịch nho , lại vô duyên vô cớ bị cài quy kết lên đỉnh đầu như vậy, giống như ký được hợp đồng là trách nhiệm .

      Lập tức tức giận trả lời: “Còn phải các người ép tôi! Tôi chỉ là phiên dịch có thể có biện pháp gì? Chẳng lẽ tôi muốn là có thể sao?”

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành trầm: “Tại sao cho tôi biết?”

      Tần Lạc càng thêm tức giận: “Ta cho ? cho có tác dụng sao? là ai của tôi? Thân là phiên dịch của công ty, lãnh đạo sắp xếp tôi làm gì tôi có thể phản kháng sao?”

      Trong con ngươi đen Hoắc Kỷ Thành chứa ngọn lửa: “Tôi thấy là to gan lớn mật! cho rằng dựa vào chút thông minh của có thể thoát khỏi George tiên sinh?”

      Tần Lạc càng ủy khuất: “Vậy tôi có thể làm gì?”

      Bất tri bất giác lộ ra dáng vẻ giận dữ của với Hoắc Kỷ Thành, dù sao gặp được chuyện này bình tĩnh nữa cũng chỉ là , vẫn hi vọng có thể có bả vai để dựa vào.

      Hoắc Kỷ Thành thấy dáng vẻ đầy bụng ủy khuất nhịn tiếp tục trách cứ : “George tiên sinh đâu?”

      Tần Lạc bĩu môi: “Ông ta tắm, ông ta uống rượu bỏ thuốc của tôi đổi, chắc thuốc nhanh phát tác, vẫn nên khẩn trương nghĩ biện pháp ! Nếu hợp đồng ký được đừng là tôi làm hỏng, tôi gánh nổi trách nhiệm này.”

      Hoắc Kỷ Thành nghe xong, nhịn được : “Ngược lại rất nhanh trí!”
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, Hale205Dion thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 74: cố ý tới cứu mình?

      Tần Lạc nhếch khóe môi lên, "Đó là đương nhiên! Người khắp bốn phương làm sao có thể học chút năng lực tự vệ?"

      Hoắc Kỷ Thành ngờ nhìn cái, loại cá tính này của cũng lần đầu tiên nhìn thấy, có lẽ là bên cạnh có loại phụ nữ vì kế sinh nhai mà bôn ba lo lắng.

      Cuộc sống hoàn cảnh giống nhau, chuyện trải qua cũng giống nhau.

      Ngay sau đó : " thôi!"


      Sau khi Hoắc Kỷ Thành kéo Tần Lạc rời , quên để cho người ta mang xinh đẹp như hoa vào trong phòng của George, uống tăng thêm liều rượu, chỉ sợ chiều mai cũng ngừng được.

      ta lại dám hạ thuốc Tần Lạc?

      Suy nghĩ chút nếu phải này nhạy bén, chỉ sợ sớm bị. . . . . .

      Cái loại hình ảnh đó, đều dám tưởng tượng.

      Lần này, ắt phải cho George biết chút lợi hại!

      . . . . . .

      Sau khi từ thuyền rời , trong lòng Tần Lạc thể ra cảm giác đối với người đàn ông bên cạnh là gì, vừa đúng xuất kịp thời sao?

      Hay là cố ý tới cứu mình?

      Trong lúc nhất thời, tâm tình hơi khác thường.

      đường từ bờ biển chạy nhanh trở về thành phố, Tần Lạc đều quay mặt sang nhìn đèn đường sáng trưng phía ngoài cửa sổ, câu, chuyện đêm nay có thể thoát khỏi hang sói vẫn đủ may mắn. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành vốn phải người thích nhiều chuyện, nên cũng yên tĩnh lái xe.

      Sau khi vào nội thành, trầm giọng mở miệng, "Muốn ăn chút gì ?"

      hỏi còn được, vừa hỏi bụng có chút đói, buổi tối ở thuyền chưa ăn cái gì, ngược lại uống mấy ly rượu đỏ, lúc này bụng sớm đói đến kêu la ọc ọc.

      Chỉ là, lúc này có nhiều nơi đều đóng cửa rồi!

      "Tùy tiện ăn chút thịt nướng ở quán ven đường ."

      Sau khi xong, Tần Lạc liền ý thức đến có thể đại ma vương quen quán ven đường, dù sao luôn sống trong nhưng lụa, giống mình khổ gì cũng quen.

      Hoắc Kỷ Thành cũng tiếp lời, mà lái xe đến nhà hàng ven đường , vùng này cũng phải là khu náo nhiệt phồn hoa gì, nhưng trước nhà hàng lại đỗ nhiều loại xe, bên trong tân khách cũng là nối liền dứt.

      Tần Lạc có chút bất ngờ làm sao Hoắc Kỷ Thành lại mang mình tới nơi này, kết quả sau khi tiến vào mới phát có khoảng trời riêng, ngược lại cửa được sửa sang rất đê điều, nhưng bày trí bên trong tinh trí đến nơi, xuyên qua hành lang mới đến phòng bao bên trong.

      đúng ra là nhã gian.

      Hình như nhân viên phục vụ ở đây biết Hoắc Kỷ Thành, đều rất cung kính gọi tiếng, "Tứ thiếu."

      Nhìn thấy Tần Lạc càng thêm tò mò.

      Hình như bất ngờ Tứ thiếu lại có thể mang tới nơi này ăn. . . . . .

      " phần cháo cua, xào chút rau, chỉ hai thứ thế thôi."

      "Được."

      Sau khi phục vụ ghi nhớ liền rời .

      Ngược lại Tần Lạc có chút tò mò đánh giá thiết bị lắp đặt xung quanh gian phòng, đơn giản rất khác biệt, trong phòng cũng có dư thừa vật dụng, bàn, ghế, tranh vẽ. . . . . .

      "Đây là chỗ nào?"

      " chị mở quán, thỉnh thoảng chúng tôi tới thăm."

      Hoắc Kỷ Thành hời hợt giải thích.

      Tần Lạc lại nghe ra chút bất thường, có thể để Đại Ma Vương xưng là chị, chắc hẳn rất đáng gờm! Chỉ là, mở quán ăn đặc biệt như vậy, rốt cuộc là kiểu phụ nữ gì?

      Tần Lạc chợt có chút tò mò. . . . . .

      suy nghĩ, cửa chợt bị đẩy ra.

      vào là đôi nam nữ, người đàn ông Tần Lạc thấy trong đêm sinh nhật năm tuổi của Tiểu Tinh, hình như là chú hai của Tiểu Tinh Tống Tư Bạch.

      bên cạnh có mái tóc dài đến eo mềm mại, ống tay áo vạt áo màu nâu sẫm, quần dài vải bông màu đỏ rượu, khuôn mặt thanh nhã tinh xảo, giống như từ trong tranh thanh tân thoát tục ra!

      "Mới vừa nghe cấp dưới nhìn thấy cậu mang theo tới, tôi còn tin, liền kéo Đại Bạch tới đây nhìn ngó." Cảnh Uyển cười híp mắt .

      Hoắc Kỷ Thành giới thiệu: "Chị Uyển chính là bà chủ của quán này."

      Ngay sau đó Tần Lạc lễ phép gọi tiếng, "Chị Uyển."

      ra trong lòng vẫn được tự nhiên, bởi vì trong lời ngoài ý của chị Uyển giống như nghi ngờ quan hệ của mình với Đại Ma Vương, nhưng mình đột ngột đứng ra giải thích cũng tiện.

      Cảnh Uyển tươi cười rạng rỡ nhìn Tần Lạc cái, ngược lại là khéo léo.

      Tống Tư Bạch nghiêng người dựa vào khung cửa, trêu ghẹo : “ tệ lắm! Cuộc sống gia đình tạm ổn đấy, phát triển còn rất nhanh!”

      Lần này, Tần Lạc cũng nhịn được nữa, “Chú hai của Tiểu Hỏa Tinh, tôi và đại… Tổng giám đốc chỉ vừa làm việc xong nên đói bụng mới tới đây mà thôi.”

      Cảnh Uyển che miệng cười, “ này xấu hổ!”

      Tống Tư Bạch chế nhạo : “Công việc? trễ thế này hai người ở chung chỗ làm việc sao?”

      Ý trong lời này rất dễ nhận thấy, mặt Tần Lạc càng đỏ hơn.

      Mẹ nó! đây là cho mình cái hố sao?

      Hoắc Kỷ Thành kịp thời giơ tay giúp đỡ, liếc bạn tốt cái, “Cậu rất rảnh rỗi?”

      Mặt Tống Tư Bạch đen sì, cố làm nghiêm chỉnh : “Tần tiểu thư, tôi có danh tính họ Tống tên Tư Bạch.”

      Tần Lạc ngập ngừng: “Tôi nhớ là chú hai của Tiểu Hỏa Tinh….”

      Đáy mắt Cảnh Uyển lướt qua vẻ kinh ngạc, “Xem ra này còn rất quen thuộc với Tiểu Hỏa Tinh.”

      Tống Tư Bạch vội vàng giải thích: “Cũng phải sao! Tiểu Tinh khỏi phải vì có rất nhiều chị thích! Mấy người chú như chúng tôi nhìn cũng thấy ghen.”

      Hai gò má Tần Lạc lướt qua màu đỏ, có chút khiển trách nghĩ thầm: nào có khoa trương như vậy.

      Dĩ nhiên, cũng ra.

      Hoắc Kỷ Thành ho hai tiếng, “Có muốn để phục vụ mang hai bộ bát đũa tới ?”

      Tống Tư Bạch liền vội lôi kéo Cảnh Uyển , “Ngược lại tôi muốn ở đây, chỉ sợ ai đó cho là chúng tôi hiểu phong tình trở thành bóng đèn.”

      Cảnh Uyển cười “Ha ha” mặc cho ta lôi .

      ấy lớn hơn Tống Tư Bạch ba tuổi, người khác quan hệ bên cạnh ai được, nhưng làm em của Tống Tư Bạch, trong lòng Hoắc Kỷ Thành rất ràng Đại Bạch luôn chị Uyển, nhưng nhà họ Tống vẫn đồng ý…….

      Người có tình luôn khó có thể trở thành thân thuộc.

      Sau khi bọn họ rời , mặt Tần Lạc còn có chút hồng, may là lúc này nhân viên phục vụ đem cháo vào, cũng thân thiếp múc hai chén cho hai người.

      Ngay sau đó Tần Lạc vùi đầu ăn cháo, mặc cho hơi nóng bốc lên mặt.

      Hoắc Kỷ Thành trầm giọng mở miệng, “Cháo mới vừa bưng lên rất nóng, cẩn thận nóng miệng đó!”

      Tần Lạc nóng đến miệng rồi, vội vã gắp chút thức ăn ăn, phát mùi vị cực kỳ ngon, khỏi mở miệng, “ là ngon!”

      Phía sau lời có chút ràng, Hoắc Kỷ Thành cũng gắp chút bỏ vào trong miệng, “Mùi vị nơi này vẫn có có nơi thứ hai vượt được.”

      *****

      Ăn xong ra ngoài, Tần Lạc chỉ cảm thấy cực kỳ no bụng, lần này buổi tối ngủ được sao?

      Hơn nữa, có dấu hiệu phát to người!

      Hoắc Kỷ Thành lái xe đưa đến chung cư, “Về sau gặp lại chuyện như vậy nhớ với tôi, phải mỗi lần đều may mắn giống như tối nay đâu.”

      Tần Lạc: “……”

      đợi trả lời, Hoắc Kỷ Thành liền lái xe rời .

      Tần Lạc ngây ở tại chỗ nửa ngày, lời Đại Ma Vương là có ý gì? Là quan tâm mình sao?

      lại quan tâm mình sao?

      kinh hãi!

      Ngay sau đó lắc đầu, muốn bỏ cái suy nghĩ kinh khủng này, cùng lúc xoay người nhìn thấy người đàn ông là Hoắc Cẩm Dương ra từ trong chỗ tối.

      Tần Lạc làm bộ như nhìn thấy ta về phía trước, lại bị ta kéo lấy cánh tay, lấy giọng chất vấn hỏi: “Em đúng là kết giao với chú ba sao? Chúng ta chia tay mới mấy ngày chứ?”

      Tần Lạc tức giận hất tay ta, “Hoắc Cẩm Dương! nên ràng tình trạng có được hay ? Là đạp chân trước! Hơn nữa chúng ta chia tay rồi, tôi và người nào lui tới đó là quyền và tự do của tôi! Còn nữa, căn bản tôi có lui tới với chú ba của ! Chúng tôi chỉ là quan hệ cấp .”

      Hoắc Cẩm Dương vốn tin lời của …, nếu như chỉ là quan hệ cấp đơn thuần, sao trễ rồi chú ba có thể đưa Lạc Lạc về như thế?

      Còn hai ngày trước, chú ba chưa bao giờ dùng Microblogging lại đăng Microblogging, chỉ vì giải thích chuyện Lạc Lạc bắt cóc.

      Đây cũng là chuyện quá khứ!

      Lấy cá tính của chú ba làm sao có thể nhớ mãi quên cho đến bây giờ?

      Suy nghĩ chút, ta đều cảm thấy khả nghi!

      “Lạc Lạc, em có thể lừa gạt người khác, nhưng muốn lừa gạt thể nào! Cá tính của em quá ràng, nhất định em thích người đàn ông này, em lại còn hẹn hò với chú ấy trễ vậy? Còn để cho chú ấy đưa em về?”

      Tần Lạc có chút bất đắc dĩ, “Tối nay tôi làm thêm giờ.”

      Hoắc Cẩm Dương cười nhạo tiếng, “Làm thêm giờ? Em làm thêm giờ mà cần tổng giám đốc tự mình đưa tiến em sao? Em còn dám mình và chú ba của có bất cứ quan hệ gì?”

      Tần Lạc bị ta đây dưa thể làm gì, giọng vui: “Hoắc Cẩm Dương, là gì của tôi? Tại sao cứ quơ tay múa chân trong cuộc sống của tôi? Tôi có nhất thiết phải giải thích với sao?”
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Hale205, PhongVyDion thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75 tâm tư khó dò của người nhà

      Hoắc Cẩm Dương lại cho là chột dạ, "Lạc Lạc, đây chính em , chút cũng giấu được ý định."

      ta cho là mình rất hiểu Tần Lạc, nhưng thực tế căn bản cũng phải là như vậy!

      Tần Lạc hít vào hơi sâu, "Hoắc Cẩm Dương, chẳng qua chỉ là tự cho mình hiểu tôi mà thôi, ngay từ lúc chia tay ấy, giữa chúng ta cũng , bây giờ tôi cũng cần thiết giải thích với cái gì, có tin hay !"

      dứt khoát lười cái gì nữa, đầu mọc ở người ta, đoán chừng mình nát cổ họng ta cũng tin tưởng, cần gì phải lãng phí miệng lưỡi chứ?

      Sắc mặt Hoắc Cẩm Dương lúc trắng lúc xanh, tối nay ta bị trúng gió mới có thể lái xe tới đây, vốn là muốn đợi Tần Lạc trở lại để gửi món quà sinh nhật chấp thuận cho , kết quả lại để ta tức giận thấy màn như vậy!

      Ban đầu ta cũng chỉ suy đoán Tần Lạc và chú ba có quan hệ minh bạch, bây giờ nhìn lại chỉ sợ là . . . . . .

      Chỉ tưởng tượng thôi, ta cũng có chút khó tiếp nhận!

      Với đàn ông mà , có thể cho phép mình bên ngoài, nhưng tuyệt đối tiếp thu nổi việc người phụ nữ của mình qua lại với người đàn ông khác.

      "Trước khi chia tay với , em và chú ba cũng ở cùng chỗ ư!"

      ta chợt bật ra câu khiến Tần Lạc được hai bước khiếp sợ trở lại, " bị thần kinh sao? Chính ở bên ngoài còn cần lôi tôi gian cùng sao? Chỉ có như vậy trong lòng mới dễ chịu hả?"

      Sắc mặt Hoắc Cẩm Dương tái xanh, " bên ngoài.... thừa nhận, nhưng em sao?"

      Tần Lạc coi như là hết ý kiến, "Tôi thấy hình như hôm nay ra cửa quên uống thuốc! Cái này nếu bị bạn môn đăng hộ đối của biết nửa đêm chạy đến nhà bạn trước, chỉ sợ quậy với lật trời đó!"

      xong, cũng lười phản ứng lại Hoắc Cẩm Dương nữa, trực tiếp cà thẻ vào khóa cửa khu 17.

      Nhìn bóng dáng rời , Hoắc Cẩm Dương hung hăng nắm chặt quả đấm, mình từng quý trọng như thế, cần liền cần ư. . . . . .

      Nhưng vừa nghĩ tới có lẽ vui vẻ ở dưới thân chú ba, ta liền áp chế nổi lửa giận thiêu đốt.

      . . . . . .

      Về đến nhà Tần Lạc uống vội cốc nước, kết quả cẩn thận bị sặc. . . . . .

      tức giận thầm nghĩ: Lúc người xui xẻo uống nước lạnh cũng bị sặc! Cái này, đúng là ứng nghiệm!

      hiểu Hoắc Cẩm Dương bị trúng gió gì mà lại chạy đến nơi này tìm mình.

      cũng nhận ra ta còn đối với mình tình cũ khó quên!

      Thôi! Tử Ninh đúng, trong đời mỗi người phụ nữ khó tránh khỏi cũng gặp phải hai mảnh vụn đàn ông, coi như là dẫm vào cứt chó, rửa sạch vận rủi là còn.

      Nghĩ như vậy, liền vào phòng tắm tắm rửa để chuẩn bị ngủ.

      *****

      Buổi tối hôm sau.

      Nhà chính của nhà họ Hoắc, cực kỳ náo nhiệt.

      Hôm nay là sinh nhật ông cụ Hoắc 66 tuổi, tất cả ba con trai và con đều đến đông đủ, con lớn nhất Hoắc Kỷ Vĩ, con thứ hai Hoắc Kỷ Nghiệp, con thứ ba Hoắc Kỷ Lan, và con trai út Hoắc Kỷ Thành.

      Lại , lúc ông cụ Hoắc tuổi còn trẻ cũng là người tuấn tú phong lưu lịch , ba con trai và con của ông đều do ba người phụ nữ sinh ra.

      Con lớn nhất là vợ chính thức Lý thị sinh, chỉ vì thân thể tốt sớm qua đời.

      Con thứ hai và con là do vợ hai Doãn thị sinh, hai người sinh sống với nhau chừng mười năm liền ly hôn, hôm nay Doãn thị sớm dời ra nước ngoài ở.

      Bà ta sinh cho Hoắc Quốc An trai đương nhiên phải buồn rầu ăn mặc sau này, hơn nữa gia thế bối cảnh của bà cũng kém, mặc dù cách cưới và sinh sống tạm ổn.

      Con trai Hoắc Kỷ Thành là người vợ bây giờ Phương Lệ Hoa sinh, bà là người xuất thân từ diễn viên múa, quen biết với Hoắc Quốc An cũng là duyên với buổi biểu diễn.

      Ngay lúc đó Phương Lệ Hoa mới 19 tuổi, chính là lứa tuổi thanh xuân xinh xắn, lại gặp được Hoắc Quốc An 35 tuổi thành thục ổn trọng, từ đó hai người rơi vào tình thể ngăn cản.

      Hoắc Quốc An còn vì Phương Lệ Hoa mà ly hôn với Doãn thị, sau đó cưới bà, hai người mới vừa kết hôn bao lâu Phương Lệ Hoa liền sinh ra con trai Hoắc Kỷ Thành.

      Từ đó về sau, bà liền vững vàng bảo vệ trái tim chồng.

      nhiều năm như vậy, thỉnh thoảng Hoắc Quốc An ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng có gây ra chuyện ly hôn hay có suy nghĩ tái giá….

      Mặc dù từ lúc Hoắc Kỷ Thành vừa ra đời cũng rất được cưng chiều, nhưng bởi vì nhà mẹ quyền thế, nên khi còn bé tất cả những gì có được đều dựa vào thương của cha với mình.

      Sau khi lớn lên, dần dần hiểu, rất nhiều chuyện đều cần dựa vào năng lực chính mình tranh thủ…..

      Ngay cả sáu năm trước tìm người sinh Tiểu Tinh, cũng là bất đắc dĩ mà thôi.

      Hoắc Gia Tinh năm tuổi vừa vào nhà chính họ Hoắc liền ngọt ngào gọi: “Ông nội, bà nội, bác cả, bác , bác hai, mẹ hai, ba, chồng ba, cả, chị hai, chị ba, tư……”

      Giọng của nó non nớt trẻ con lập tức bắt sống hết đám người lớn, ông cụ Hoắc cưng chìu ôm cháu trai nhất ngồi đùi, đối với cầu của nó xin gì được nấy.

      Có thể thấy được, trình độ cưng chiều rất sâu!

      Lại , tất cả cũng là công của bản thân Hoắc Gia Tinh, nó giống cha nó ít như vậy, từ khéo léo, nhìn thấy ai cũng cười híp mắt, bà nội dạy nó kêu ai nó liền kêu người đó.

      Hơn nữa, đặc biệt ranh mãnh.

      Khiến ông cụ Hoắc luôn luôn nghiêm túc cũng bị cậu nhóc làm nũng bắt sống, từ đó về sau càng thể ngăn cản.

      Đến người giúp việc trong nhà chính cũng biết cháu trai là bảo bối của ông cụ, cho nên biết biết cậu nhóc đến liền chuẩn bị những món đồ chơi và những món cậu nhóc thích ăn nhất.

      cả Hoắc Kỷ Vĩ của nhà họ Hoắc nhìn màn này mà ghen ghét, con trai ông ta từ khi còn bé cũng có thấy ông cụ thương như vậy! Tại sao chuyện gì cứ tới chú ba là giống nhau chứ?

      Tối nay mặc dù là tiệc gia đình, nhưng Hoắc Cẩm Dương lại mang bạn Giang Ánh Thần đến, Giang Ánh Thần rất hiểu chuyện chuẩn bị món quà cho ông cụ, còn ngọt ngào : “Ông nội, đây là chút tâm ý của con, chúc thân thể ông khỏe mạnh, hạnh phúc hai bên! Trước khi con tới, bác cả còn cố ý bảo với con, hôm nào cứ tới tìm ông chơi cờ khuây khỏa!”

      như vậy ý rất đơn giản chính là bác cả rất coi trọng mình, cũng cố ý cho ông cụ Hoắc nghe.

      Hoắc Kỷ Vĩ rất hài lòng người con dâu này, là cho mình mặt mũi!

      Chỉ là, vấn đề bối phận cũng rất phiền toái.

      Theo lý thuyết, ông cụ Giang đúng là bạn tốt của cha, chính mình cũng phải gọi ông là bác Giang, nhưng Giang Ánh Thần sắp là con dâu lại là con của em trai nhà ông cụ Giang.

      Này

      là loạn!

      Ông cụ Hoắc cũng rất hài lòng với đứa cháu dâu này, cười ha hả : “Tốt! Tôi sớm muốn bàn luận chút với con cả!”

      Hoắc Gia Tinh ngước đầu , bất thình lình xen vào, “Ông nội, lần trước ông đánh cờ của con có tiến bộ, nếu chúng ta cũng so tài ?”

      Ông cụ Hoắc nghe giọng cháu trai khiêu khích khỏi nổi lên ý định đánh cờ, Phương Lệ Hoa vội vàng bày xong bàn cờ cho hai ông cháu, “Quốc An, Tiểu Tinh còn , ông nên dễ với nó chút.”

      Hoắc ông cụ phùng mang trợn mắt, “Nó là đại tiểu quỷ!”

      Hoắc Gia Tinh vội vàng cười hì hì, hiển nhiên bộ đứa bé lanh lợi!

      câu đánh cờ của Giang Ánh Thần ngược lại làm cho ông cụ Hoắc và cháu trai bảo bối lại so tài, đương nhiên Hoắc Kỷ Vĩ cũng giận muốn chết, ngược lại Hoắc Gia Tinh cười híp mắt cái gì cũng hiểu, ra là quỷ tinh ranh!

      Đối với màn này, Hoắc Kỷ Thành cũng bày tỏ biết làm sao, cũng dạy con trai những thứ này, chẳng lẽ là di truyền từ kia?

      Hôm nay suy nghĩ chút, con trai có rất nhiều chỗ giống mình lắm, nhất là thấy ai cũng cười híp mắt, mà phương diện miệng ngọt say chết lòng người, hoàn toàn giống bản thân!

      Khi còn bé cũng thể làm tới như vậy.

      Hoắc Kỷ Nghiệp chỉ có thể làm bộ như trông thấy, ông ta cũng có con trai mà chỉ có hai con sinh đôi, cho nên mỗi lần thấy cháu trai lớn và cháu trai ở trước mặt cha “Tranh thủ tình cảm”, ông cũng chỉ có thể cảm khái vài phần!

      Mà đôi chị em song bào thai Hoắc Thái Vi và Hoắc Thái Ny cũng biết tình cảnh của cha, mỗi lần đều thay đổi biện pháp dụ dỗ ông nội vui vẻ, càng thêm thân thiếp mang quà tặng cho ông nội.

      Nhưng lại biết làm sao với em trai Hoắc Gia Tinh rất biết làm nũng, nên hai bé cũng nhịn được thích cậu nhóc.

      Hoắc Kỷ Lan lòng muốn giúp hai, hôm nay càng thêm nỗ lực bồi dưỡng đứa con trai mới vừa vào đại học ở Jersey, hi vọng cha có thể ưu ái chút với đứa cháu ngoại thiên tài này.

      Mà tất cả mọi người tụ chung chỗ, mỗi lần đều dồn tâm tư, vụng trộm so tài.

      Trong bữa tiệc.

      Hoắc Kỷ Vĩ giả vờ với con trai: “Cẩm Dương, tuổi con cũng lớn rồi, lúc nào tổ chức hôn với Ánh Thần?”

      Lúc ấy biết Hoắc Cẩm Dương kích động từ đâu, bật thốt lên, “Cha, chú ba còn gấp gáp, con gấp gáp cái gì? Chú ba và chị hai Ánh Thần cũng chuyện qua lại nhiều năm như vậy mà còn chưa có đề cập kết hôn, nếu con và Ánh Thần dám ở trước mặt chẳng phải có vẻ là hiểu chuyện sao?”

      Lời ta vừa thốt ra, ánh mắt tất cả bàn người đều nhìn về phía Hoắc Kỷ Thành yên tĩnh ăn cơm.
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, Hale205Dion thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :