1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57: có loại cảm giác nhảy vào trong hầm liền thể bò dậy

      Hoắc Gia Tinh chạy đến trước mặt Tần Lạc, ngước đầu mắt lấp lánh, "Chị , chị chứ?"

      Tần Lạc cảm thấy người nào có thể ở dưới ánh mắt nhìn soi mói của Tiểu Tinh mà còn có thể ra cự tuyệt, kìm hãm được lắc đầu, "Chị ."

      Hoắc Gia Tinh lập tức vui vẻ lôi kéo tới phòng ăn ăn cơm, chí hướng của nó chính là khiến chị trở thành mẹ!

      Trong lúc ăn cơm tối, Tần Lạc vẫn có chút tập trung, hơn nữa bên ngoài còn mưa , đúng như tâm tình của bây giờ, lặng lẽ gửi cho bạn trai Cẩm Dương tin nhắn, kết quả vẫn có được trả lời.

      Hoắc Kỷ Thành ngồi ở đối diện nhận ra tâm tình của , giữa hai lông mày lướt qua chút tàn bạo, người phụ nữ đáng chết! Lúc ăn cơm lại còn nghĩ tới người đàn ông khác!

      Xem ra, phải chọn cơ hội thích hợp để cho hiểu chân tướng rồi. . . . . .

      Ăn cơm được nửa, bầu trời chợt nổ sấm "Ầm" tiếng, Tần Lạc có chút lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, "Hình như thời tiết thay đổi, tôi nên về trước đây?"

      Hoắc Gia Tinh bĩu môi non nớt : "Chị , cơm còn chưa có ăn xong !"

      Hoắc Kỷ Thành ngước mắt liếc cái, "Lúc này mới 7 giờ rưỡi, đợi mưa tạnh rồi ."

      Tần Lạc: ". . . . . ."

      Vậy mà, mưa cũng có ngừng, ngược lại càng rơi càng nhiều, kèm theo tiếng sấm sét vang dội, nghiễm nhiên chính là chịu ngừng lại.

      Tần Lạc đợi đến trong lòng có chút yên, ngay cả việc chơi trò chơi với Hoắc Gia Tinh cũng có chút chú ý. . . . . .

      Hoắc Gia Tinh ngừng mếu máo tố cáo : "Chị , chị cũng nên cố ý thua Tiểu Tinh chứ!"

      Tần Lạc vểnh môi cười yếu ớt, "Làm sao lại vậy? Là Tiểu Tinh tiến bộ.”

      Hoắc Gia Tinh nhếch khóe môi lôi kéo chơi thêm vòng….

      Hoắc Kỷ Thành ngồi ở ghế sa lon nhìn giá cổ phiếu và dự án Trình Sâm vừa gửi tới, thỉnh thoảng chú ý động tĩnh bên cạnh.

      ………

      Đến 10 giờ tối, mưa bên ngoài vẫn có dấu hiệu dừng lại, sấm sét vang dội hoàn toàn liên tiếp từng cơn, chịu ngừng chút nào.

      Tần Lạc thể ngồi yên, “Tiểu Tinh, chị phải về.”

      Vừa hay đúng lúc này có tia sấm sét từ bầu trời giáng xuống, dọa Hoắc Gia Tinh sợ hãi vội vàng trốn vào trong ngực Tần Lạc, “Chị , Tiểu Tinh sợ.”

      Tần Lạc kiềm chế được vỗ vỗ lưng của cậu nhóc, dịu dàng dụ dỗ : “Tiểu Tinh sợ, chị ở đây!”

      Hoắc Kỷ Thành ngẩng đầu nhìn về phía màn mẹ con bọn họ ôm nhau, chỉ cảm thấy cực kỳ ấm áp……

      Có lẽ, nên thay đổi chủ ý thử khiến này dung nhập vào cuộc sống của mình, dù sao, qua nhiều năm như vậy, là người phụ nữ duy nhất khiến Tiểu Tinh nguyện ý thân cận.

      Hơn nữa, mình cũng có hứng thú đối với !

      “Tiểu Tinh, nên tắm rồi ngủ.”

      “Con muốn chị tắm giúp con.”

      “Cái này…… Cha thể tự tiện quyết định.”

      Trong lúc nhất thời, ánh mắt lớn tụ hợp lại người của Tần Lạc, có loại cảm giác nhảy vào trong hầm liền thể bò dậy……



      Chương 58: Là đụng vào tôi trước


      Sau khi tắm cho Hoắc Gia Tinh rồi dụ dỗ nó ngủ xong tới 11 giờ, bên ngoài vẫn là cơn mưa xối xả, Tần Lạc cầm túi chuẩn bị rời , lại bị Hoắc Kỷ Thành chặn lại.

      “Sấm chớp lớn như vậy trở về an toàn, nhỡ đường xuất sơ xuất gì, tôi chịu nổi trách nhiệm này.”

      Tần Lạc tức giận trừng mắt liếc cái, “Ai muốn nguyền rủa tôi chứ? Tôi lại tin bên ngoài có ai lái xe.”

      Hoắc Kỷ Thành bình tĩnh nhìn , “Người khác tôi xen vào, nhưng là nhân viên công ty tôi, cũng là gia sư của con tôi, nếu xảy ra chuyện gì khẳng định tôi phải gánh trách nhiệm.”

      rất nghiêm túc.

      Tần Lạc giận đến muốn chết, “Này! Rốt cuộc là làm sao như vậy!”

      Hoắc Kỷ Thành để ý tới lên án, “Tôi đây chỉ vì nghĩ tới an toàn của , chẳng lẽ lại còn lo lắng tôi làm cái gì với sao?”

      Tần Lạc nổi đóa, “ nghĩ nhiều rồi!”

      Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành híp lại, “ như vậy, tối nay cứ ở buổi tại phòng cho khách, vừa đúng lúc ngày mai cũng phải dạy ngữ cho Tiểu Tinh.”

      Bỏ lại những lời này, Hoắc Kỷ Thành liền nhấc chân lên lầu.

      Tần Lạc nhìn bóng lưng của chỉ cảm thấy cực kỳ tức giận, Đại Ma Vương khốn kiếp!

      Mấy lần tới cửa cũng bị sấm sét vang dội phía ngoài làm kinh hãi, là quá kinh khủng! Ông trời giống như nổi giận vậy, dù là đứng ở trong phòng cũng có thể cảm thấy tia chớp bổ tới…….

      Vừa nghĩ tới trở về còn phải xe tiếng đồng hồ, lại có chút e sợ.

      Lúc này người giúp việc tới, “Tần tiểu thư, sấm chớp lớn như vậy xe an toàn, chung quanh đây lại nhiều cây cối nếu quả bị sét đánh trước sau thôn xóm….. Tôi đưa tới phòng khách nghỉ ngơi! Vẫn là chỗ từng nghỉ ngơi.”

      Tần Lạc: “…….”

      Trong lòng muốn trở về lập tức còn, mặc kệ thế nào, sinh mạng rất đáng quý!

      *****

      Phòng khách ở lầu , người giúp việc sớm chuẩn bị quần áo tắm rửa cho Tần Lạc, nhìn thấy, quần áo đều có, hơn nữa đồ trong cũng có……..

      cầm quần áo về phía nhà tắm, kết quả tắm được nửa đột nhiên cúp điện.

      Lúc này, bầu trời vang lên tiếng sấm nổ, Tần Lạc bị dọa thiếu chút nữa trượt ngã mặt đất, má ơi! Biệt thự sang trọng như vậy cũng bị cúp điện sao?

      Nhất định sấm chớp tối nay muốn làm thịt người!

      Hơn nữa điện thoại di động cũng có mang, tối lửa tắt đèn……

      sờ lấy áo ngủ mặc lên người, từ từ ra ngoài, còn chưa được mấy bước cảm thấy phía trước có bóng dáng cao lớn ép tới gần mình……

      Sau đó, liền đụng phải lồng ngực vững chắc của người đàn ông, hai người hề có điềm báo trước té ngã đất……..

      Bịch --

      Tần Lạc đau đến nhe răng nhếch miệng, “ hơn nửa đêm tại sao còn đột nhiên ra ngoài chứ? muốn hù chết tôi à!”

      Mặc dù thấy đối phương là người nào, nhưng mùi là cũng cảm thấy, ngay sau đó tức giận oán giận .

      Hoắc Kỷ Thành vốn tốt bụng tới xem chút, sợ hoảng sợ, kết quả vừa vào liền bị đụng phải ngã mặt đất, còn bị trách mắng, nhất định chính là tốt bụng có báo đáp!

      “Là đụng vào tôi trước đấy.”
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, PhongVyDion thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59 Tôi thấy chính là cố ý

      như chuyện đương nhiên, Tần Lạc lại giận đến khóe môi run rẩy, Đại Ma Vương khốn kiếp! còn bóp méo ! Ngay sau đó đưa tay muốn chống lồng ngực của đứng dậy.

      " cố ý."

      Trong hoàn cảnh tối đen, giọng của người đàn ông trầm thấp từ tính có vẻ cực kỳ say lòng người.

      Tay Tần Lạc vừa chạm, đụng phải cái gì sao? Hình như là hạt tròn tròn. . . . . .

      "Hừ!"

      Hoắc Kỷ Thành giọng kêu ra tiếng lần nữa, đáng chết! Nhất định là cố ý!

      Trái tim Tần Lạc run lên, mới vừa rồi tay chà xát đến hạt tròn tròn, tuy chỉ ngắn ngủn mấy giây, nhưng cọ xát cũng có chút đau. . . . . .

      囧!

      "Tôi phải cố ý."

      vừa vừa luống cuống tay chân muốn đứng lên, cách xa Đại Ma Vương nguy hiểm.

      Kết quả càng nhanh càng loạn, ngược lại thân thể chống lên rồi, nhưng hai chân biết đạp phải cái gì, cả người ngã trở về trong ngực của Hoắc Kỷ Thành lần nữa.

      "Uỵch --"

      Hoắc Kỷ Thành bị đau đến nhếch miệng, hoàn toàn phục trước mắt! Kể từ khi mình hiểu lầm , sau này mỗi lần đều mang theo lòng riêng trả thù mình!

      Trong hoàn cảnh tối đen, tiếng đụng chạm lẫn nhau càng kích thích càng làm cho người ta biết thế nào. . . . . .

      Tần Lạc lo lắng hỏi: " mang điện thoại di động ? Nhanh mở đèn pin lên !"

      Giọng Hoắc Kỷ Thành nặng nề, "Trước đừng động."

      xong, dùng tay chống đất, chuẩn bị ngồi dậy .

      Tần Lạc vốn định phối hợp với , nhưng hàng động này lại đụng phải. . . . . . Cái gì đó.

      Còn càng ngày càng cứng rắn.

      Mặt của hồng thành màu gan heo lần nữa, may là giờ phút này cảnh tối lửa tắt đèn cái gì cũng nhìn thấy, ngay sau đó lên tiếng, "Tôi. . . . . ."

      chữ, câu kế tiếp cũng thể ra khỏi miệng.

      Hoắc Kỷ Thành thể nhịn được nữa, cắn răng, "Tôi thấy chính là cố ý!"

      Dứt lời, tay ấn đầu , đôi môi chính xác che lại cái miệng đào của , trằn trọc mút - hút, để lại chút xíu tình cảm.

      “Ưmh…..”

      Tần Lạc liều mạng muốn kháng nghị, nhưng làm sao hơi sức của có thể rung chuyển được Hoắc Kỷ Thành, chỉ có thể bị hôn đến đầu óc choáng váng…..

      Hoắc Kỷ Thành tham luyến cảm giác hôn , mỗi lần đều có cảm giác giống nhau, để cho khắc sâu vào tủy.

      Trong thoáng chốc, đột nhiên Tần Lạc cảm thấy loại cảm giác này có chút quen thuộc, hình như trước kia cũng ở hoàn cảnh tối om, cũng bị người đàn ông này cường thế bá đạo hôn qua…..

      Chợt, trước mắt có luồng ánh sáng, làm cho người ta có phần mở mắt được.

      Tần Lạc thừa dịp lúc này chợt đẩy Hoắc Kỷ Thành ra, biết, khóe miệng của còn treo tia chất lỏng trong suốt, làm cho người ta thèm thuồng.

      Hoắc Kỷ Thành hề chớp mắt nhìn chằm chằm , nơi bụng dưới dâng lên hồi nóng ran.

      Hình như, lâu chưa từng có loại cảm giác này.

      Để cho nóng lòng muốn thử.

      Tần Lạc xoay mặt , muốn nhìn thẳng vào mắt , ánh mắt của sâu như hồ nước, giống như luồng nước xoáy hút người ta lối thoát……

      “Tôi trở về phòng.”

      vừa mới đứng dậy phát áo ngủ của mình mở ra, chợt vừa nhấc mắt, phát người đàn ông nhìn chằm chằm vào trước ngực mình……


      Chương 60: Là lộ cho tôi xem


      Trong nháy mắt, Tần Lạc quẫn bách gương mặt đỏ bừng, ngừng che lại cảnh xuân trước ngực mình, xấu hổ trợn mắt nhìn người đàn ông cái, “ cho phép nhìn!”

      Sâu trong tròng mắt của Hoắc Kỷ Thành thoáng qua hai ngọn lửa , “Là lộ cho tôi xem.”

      Tần Lạc hơi ảo não, nhịn được tục, “Mẹ nó! ràng nhìn thấy… Cũng nhắc nhở tôi!”

      Hoắc Kỷ Thành nổi lên tâm tư đùa giỡn , “Mới vừa rồi tối lửa tắt đèn, cái gì tôi cũng thấy.”

      Tần Lạc hận đến cắn môi, chỉ đành phải thừa nhận xui xẻo, thở hổn hển xoay người rời .

      Ánh mắt Hoắc Kỷ Thành vẫn rời khỏi bóng lưng của , cho đến khi hoàn toàn biến mất thấy mới thu hồi tầm mắt, trong đầu kiềm chế dược lên màn cảnh xuân lõa lồ của , là khiến lồng ngực ngưng tụ khí nóng, lại chiếm được…

      Nếu phải sợ hù dọa , để cho về sau dám ngủ lại ở chỗ này, tối nay liền muốn trở về chỗ buổi tối tươi đẹp sáu năm trước.

      Tần Lạc trở về phòng liền khóa cửa phòng lại, tình cảnh vừa nãy là quá… Xấu hổ.

      Đến bây giờ khuôn mặt vẫn hồng mảng……

      Nhất định là bị mắc cỡ chết người! Áo choàng tắm mở ra lúc nào cũng biết, còn bị ma vương lạnh lùng đó thấy được……

      A a a a a!

      ******

      Sáng sớm hôm sau, bầu trời trong, giống như sấp chớp mưa to tối hôm qua tồn tại.

      Tần Lạc suy nghĩ phải đối mặt với Đại Ma Vương thế nào, phát kết quả có ở đây, nhất thời trong lòng thở phào cái.

      Hoắc Gia Tinh tinh mắt phát chị thấy cha có ở trong phòng ăn thở phào nhõm, khỏi hỏi “Chị , có phải chị thích cha em hay ?”

      Tần Lạc gật đầu, “Đúng vậy! Chị có bạn trai rồi.” Lời xoay chuyển, cười híp mắt : “Chỉ là chị rất ưa thích Tiểu Hỏa Tinh.”

      Hoắc Gia Tinh nhếch miệng cười, “Hì hì! Em cũng thích chị !”

      Trong cái đầu hạt dưa của cậu nhóc suy tư: chị thích cha, cái này phải nghĩ biện pháp nào cho phải đây?

      ………..

      Bốn giờ chiều, Tần Lạc từ rời khỏi biệt thự nhà họ Hoắc, Hoắc Gia Tinh đứng ở cửa lưu luyến lôi kéo rất nhiều lời, đơn giản là để cho thứ bảy tuần sau tới sớm chút.

      Tần Lạc gật đầu đồng ý, “Được, chị đồng ý với em.”

      Lúc này Hoắc Gia Tinh mới đưa mắt nhìn rời , cha rồi, đối với chị , nhất định phải tiến hành theo chất lượng mới được, thể vừa lên liền dọa sợ dám tới nữa.

      Vẫn là cha thông minh!

      Sau khi Tần Lạc rời liền gọi điện thoại cho bạn trai Hoắc Cẩm Dương, “Cẩm Dương, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé? Hơn tuần rồi có thấy , rất nhớ đấy…..”

      Giọng Hoắc Cẩm Dương cũng có vui vẻ như trong tưởng tượng của , “Lạc Lạc, buổi tối còn có chút công việc bận rộn, em cũng biết tính chất công việc của luôn luôn phải làm thêm giờ.”

      Tần Lạc có chút mất mác, nhưng cũng có quấn quít chặt lấy, “Ừ, vậy nhớ ăn cơm.”

      Hoắc Cẩm Dương lên tiếng, sau khi cúp điện thoại xong liền đối mặt với ánh mắt của đối diện, “Còn chưa có ràng với ấy sao?”

      Ánh mắt ta lóe lên, “Tôi tìm cơ hội với ấy.”

      Giang Ánh Thần tươi cười, “Vậy tốt.”
      Last edited by a moderator: 20/12/16

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61: Tất cả đều có trong kế hoạch

      Tần Lạc có chút chán nản liếc nhìn điện thoại di động, thời gian gần đây mình luôn đúng lúc với Cẩm Dương, khi bận rộn mình có thời gian, lúc mình được lại rảnh.

      Ai...

      Bời vì thời gian còn sớm, liền gọi điện thoại cho bạn tốt Tử Ninh, hai người hẹn gặp ở quán cà phê góc phố khu thương mại.

      Trong quá trình chờ đợi bạn tốt, vẫn luôn nhàm chán nhìn ngoài cửa sổ, nhưng trong lúc lơ đãng dường như thấy cái bóng lưng rất giống Cẩm Dương.

      thể tin được đứng dậy, rất kinh ngạc phát bên cạnh còn dắt người phụ nữ, vội vàng cầm túi xách lên muốn đuổi theo ra ngoài rốt cuộc...

      Vừa đến cửa gặp Bùi Tử Ninh đúng lúc vào.

      "Lạc Lạc, cậu làm sao vậy?"

      "Mình... hình như nhìn thấy Cẩm Dương."

      Sắc mặt Tần Lạc do dự, dường như có chút xác định, cũng muốn tin đây là .

      Bùi Tử Ninh đành phải an ủi bạn tốt: "Lạc Lạc, có lẽ là cậu nhìn lầm."

      Vẻ mặt Tần Lạc ngưng trọng gật đầu: "Có lẽ vậy! Chỉ cái bóng lưng mà thôi."

      Hai người lại ngồi xuống, tinh thần Tần Lạc có chút hoảng hốt, Bùi Tử Ninh nhìn dáng vẻ bạn tốt, liền nhớ đến lần trước cùng bạn tốt xem phim trong lúc vô tình nhìn thấy bên mặt rất giống Hoắc Cẩm Dương...

      Cũng biết nên hay .

      Bùi Tử Ninh khuấy ly cà phê để trước mặt: "Hai cậu gặp mặt bao lâu rồi hả?"

      Tần Lạc cắn môi: " tuần rồi! Tối hôm qua ấy ở dưới nhà chờ mình, mà lúc đó mình đồng ý cùng ăn cơm với Tiểu Hỏa Tinh, hơn nữa ngày hôm qua là ngày đầu tiên mình làm gia sư, mình cũng muốn giữ lời với trẻ con... Vốn định hôm nay hẹn với Cẩm Dương, kết quả ấy phải tăng ca.”

      Bùi Tử Ninh trầm mặc hồi: “Lạc Lạc, hai cậu xuất vấn đề gì chứ?”

      Tần Lạc lắc đầu: “Mình cũng biết, trước chúng mình vẫn rất tốt, chỉ mới hai tuần gần đây...”

      *****

      Cùng trong lúc đó.

      Trong văn phòng tầng 59 cao ốc tập đoàn Đế An, Hoắc Kỷ Thành lắng nghe trợ lý Trình Sâm báo cáo.

      “Boss, gần đây Cẩm Dương thiếu gia qua lại với tam tiểu thư nhà họ Giang rất mật thiết, nghiễm nhiên có chiều hướng phát triển.”

      “A? Xem ra nó định nghe theo sắp xếp của trong nhà, vứt bỏ... Tần Lạc.”

      “Căn cứ vào tình thế trước mắt, đúng là như vậy.”

      Hoắc Kỷ Thành nữa, hai tay đan vào nhau, trong con ngươi đen thâm thúy lướt qua chút hứng thú, vốn nghĩ rằng đứa cháu này giống người khác, kết quả vẫn thoát khỏi hấp dẫn.

      Cũng được! Vậy xem ai là cười đến cuối cùng!

      “Buổi tối thứ năm tuần sau là bữa tiệc lễ mừng tròn 60 năm thành lập công ty, kế hoạch nhớ báo cho ông cụ chuẩn bị, mặt khác, bên cả với hai kia cũng thông báo tiếng.”

      Trình Sâm hiểu gật đầu: “Thuộc hạ biết rồi.”

      Dừng chút: “Còn Cẩm Dương thiếu gia?”

      Con ngươi Hoắc Kỷ Thành chợt lên tia giảo hoạt: “Buổi tiệc long trọng chúc mừng công ty như vậy làm sao có thể thiếu con trai bảo bối của cả được, tôi nghĩ tối đó bạn cậu ta mời chắc chắn là tam tiểu thư nhà họ Giang.”

      Trình Sâm ngầm hiểu: “Boss, ngài muốn mời Tần tiểu thư làm bạn sao?”

      Hoắc Kỷ Thành liếc ta cái, dường như với ta: “Xen vào việc của người khác.”

      Trình Sâm lập tức im miệng.


      Chương 62: Làm ra hạnh phúc giả


      Buổi tối vừa về nhà, Tần Lạc nhận được điện thoại của ba , do dự hai giây vẫn tiếp nghe: “Có chuyện gì sao?”

      “Lạc Lạc, ngày mai là sinh nhật con, về nhà ăn cơm ! Ba biết trước kia làm sai rồi, thế nào nữa chúng ta cũng là cha con, là ruột thịt người nhà, người nhà nên qua lại nhiều...”

      Vẻ mặt Đồng Thắng Lợi từ ái tràng, đơn giản muốn sửa chữa phục hồi quan hệ cha con với Tần Lạc.

      Tần Lạc có chút ngẩn ngơ, cảm thấy đây là trong lòng ba , chừng là trò quỷ của mẹ kế và em kế.

      “Ba, gần đây công việc của con hơi bận...”

      “Bận rộn cũng phải ăn cơm! Lạc Lạc, con chịu tha thứ cho ba sao?”

      “Ba, con rất nhiều việc.”

      “Chuyện tối mai về nhà ăn cơm cứ định như vậy nhé.”

      xong câu đó, Đồng Thắng Lợi liền cúp điện thoại, hoàn toàn cho Tần Lạc có cơ hội phản bác, làm cho có chút thể làm gì.

      Vốn nhà đó thuộc về mẹ, mà bây giờ nó mang họ Đồng, còn đất dung thân cho ...

      Nghĩ lại, Tần Lạc cảm thấy đau đầu, rất lâu có bước vào cái nhà làm cho chua xót khó chịu kia, từ sau khi mẹ rời , đầy ký ức tốt.

      Về phần ngày mai, Cẩm Dương còn nhớ ?

      ******

      Buổi tối hôm sau, Tần Lạc vừa chuẩn bị gửi tin nhắn cho ba tạm thời phải làm thêm giờ trở về được, nhận được điện thoại của Hoắc Cẩm Dương: “Lạc Lạc, hẹn ăn tối ở 'Âu Hoàng', 5 giờ rưỡi ở dưới lầu công ty chờ em.”

      Trong lòng Tần Lạc vui sướng dứt, tốt quá! Cẩm Dương quên, mặc kệ tối qua nhìn thấy bóng người có phải hay , giữa người nên tín tưởng lẫn nhau phải sao?

      vui vẻ gật đầu: “Dạ.”

      ...

      Trước khi tan làm, gửi tin nhắn cho ba, mình phải làm thêm giờ thể trở về ăn cơm được, tâm ý của ông mình xin nhận.

      Mặc kệ xuất phát từ lòng hay giả dối, muốn ầm ĩ.

      Chỉ chốc lát sau, Đồng Thắng Lợi gọi điện thoại đến: “Lạc Lạc, buổi tối con ăn cơm với bạn trai phải ? Nếu con dẫn cậu ta đến nhà , ba có thể nhận xét giúp con.”

      Tần Lạc vừa nghe lời này lại cảm thấy ghê tởm, té ra đây chính chủ ý của bọn họ này! Cũng khó trách tối hôm qua ba đột nhiên gọi điện thoại cho mình, ra là Đồng Ngữ Phỉ xui khiến, có dụng ý khác!

      Ha ha!

      Môi nâng lên nụ cười khổ: “ cần, tối nay con phải làm thêm giờ.”

      xong, trực tiếp cúp điện thoại, cho số ông ta vào danh sách đen, từ chối nhận.

      Sau đó về phía xe của bạn trai.

      Vừa lên xe, Hoắc Cẩm Dương đưa bó hoa hồng cho : “Lạc Lạc, sinh nhật vui vẻ!”

      Tần Lạc hạnh phúc nhận lấy, thoải mái vừa rồi nháy mắt biến mất.

      “Cảm ơn còn nhớ .”

      “Nhóc ngốc! đương nhiên nhớ chứ!”

      Hoắc Cẩm Dương cưng chiều xoa đầu của , trong nháy mắt, chỗ sâu nhất dưới đáy mắt giống như lướt qua chút đành lòng, nhưng lập tức biến mất.

      Qua sinh nhật này, muốn tìm cơ hội chia tay với Lạc Lạc, còn phải ngăn cản bữa tiệc chúc mừng tròn 60 năm của “Tập đoàn Đế An” phía trước mới được.
      Last edited by a moderator: 20/12/16

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 63: Tâm tư của

      Phòng ăn tây nhà hàng Âu hoàng.

      Tối nay Hoắc Cẩm Dương khá hào phóng ném nhiều tiền bao toàn bộ, còn mời người đến đàn violon diễn tấu, trường được trang trí bằng hoa hồng tươi đẹp cùng bong bóng màu sắc rực rỡ, rất lãng mạn.

      Tần Lạc vừa vào liền bị rung động, lúng ta lúng túng giận trách : "Này cũng... Quá hoang phí?"

      Hoắc Cẩm Dương cong khóe môi lên: "Em thích ?"

      mặt Tần Lạc ra chút hạnh phúc thẹn thùng: "Ừ, em rất thích."

      bỗng nhiên cảm thấy tối hôm qua mình nhìn lầm rồi, còn làm hại miên man suy nghĩ cả nửa ngày, là buồn lo vô cớ! Cẩm Dương tốt với mình như vậy, làm sao có thể phản bội mình chứ!

      Hai người vừa ngồi xuống, người phục vụ nhà hàng liền bày biện bàn thức ăn tinh xảo lên, làm cho Tần Lạc có cảm giác mộng mơ, cảnh tượng trong phim truyền hình mặt giống như tái diễn ở người mình...

      Chẳng lẽ, hôm nay Cẩm Dương muốn cầu hôn với mình sao?

      suy nghĩ, tâm tư dần dần bay xa...

      Hoắc Cẩm Dương cắt thịt bò bít tết xong đến tới trong đĩa bạn , giống như vô ý hỏi: "Nghe công ty các em muốn cử hành tiệc chúc mừng tròn 60 năm, đến lúc đó em tham gia ?"

      Tần Lạc sửng sốt nửa giây: "Em nghe đồng nghiệp là tối thứ năm này, nhưng em chỉ là chức trong công ty nhất định được tham gia, trong khoảng thời gian này nhiệm vụ phiên dịch rất nhiều, có thể phải công tác."

      Hoắc Cẩm Dương nhướng mày: " công tác?"

      Tần Lạc cắt thịt bò bỏ vào trong miệng: "Còn chưa xác định!"

      Hoắc Cẩm Dương đáp tiếng tiếp tục đề tài này nữa, có đôi khi quan tâm quá nhiều ngược lại có dụng ý khác.

      Ngược lại hi vọng tiệc chúc mừng tối thứ năm này Lạc Lạc tham gia, như vậy, cũng tránh gặp mặt đối diện.

      ...

      Sau khi ăn xong, Hoắc Cẩm Dương đề xuất xem phim, trong lúc ra ngoài nhận cuộc điện thoại hơn mười phút, Tần Lạc cảm thấy kỳ lạ, chuyện công việc mà thôi! Khó tránh khỏi thời gian lâu chút.

      Xem xong phim, Hoắc Cẩm Dương đưa bạn trở về.

      Trước khi xuống xe, Tần Lạc lấy dũng khí : “Cẩm Dương, muốn lên ngồi ?”

      Quen bạn trai hai năm, là lúc giao mình cho , mặc dù đêm nay cầu hôn, nhưng mình qua sinh nhật mình 26 tuổi rất vui, rất hạnh phúc!

      Hơn nữa, cũng đến tuổi nên lập gia đình rồi.

      Ai ngờ - -

      Hoắc Cẩm Dương chỉ khẽ hôn trán cái: “Ngày mai còn phải làm, nghỉ ngơi sớm chút! Ngủ ngon!”

      Trong lòng Tần Lạc lướt qua mất mác nhàn nhạt, đáp tiếng: “Ừ, ngủ ngon.”

      tự mình an ủi: Chắc là Cẩm Dương quý trọng mình, giống người đàn ông chỉ biết dùng nửa người dưới suy nghĩ.

      Nghĩ như vậy, càng cảm thấy bạn trai rất đáng quý.

      Hoắc Cẩm Dương đưa mắt nhìn Tần Lạc sau khi tiến vào khởi động xe rời , đồng ý với Ánh Thần trước khi tiệc chúc mừng công ty tròn năm bắt đầu với Lạc Lạc ràng, xem ra chỉ có thể tìm cơ hội khác.

      Hôm nay dù sao cũng là sinh nhật của , coi như mình vì làm chuyện cuối cùng.


      Chương 64: Tần tiểu thư có thể đồng ý ?

      Liên tục vài ngày, chuyện Tần Lạc nghe nhiều nhất ở công ty đó là bữa tiệc chúc mừng tròn 60 năm, Lương Tinh và mấy sớm vì tham gia tiệc chúc mừng này mà làm chuẩn bị rồi.

      Chiều thứ tư, Tần Lạc mới từ văn phòng phó Tổ Trưởng ra ngoài bị ba người Lương Tinh vây quanh: “Có phải tổ trưởng Giang với chuyện bữa tiệc tham gia lễ chúc mừng đúng ?”

      Tần Lạc lắc đầu: “No! Tôi mới vừa nhận được thông báo, sáng ngày mai phải công tác Hongkong.”

      Chu Thiến kinh ngạc: “ công tác Hongkong? Chẳng lẽ tham gia bữa tiệc chúc mừng công ty?”

      Tần Lạc nhún vai: “ tham gia cũng sao cả, tôi có hứng thú.”

      xong, cầm tư liệu trong tay trở về chỗ ngồi của mình.

      Ba người Lương Tinh, Chu Thiến cùng Hứa Vi đưa mắt nhìn nhau, có chút hiểu Tần Lạc, phải ấy cửa sau vào sao? Chẳng lẽ các hiểu lầm ấy?

      ...

      Tan tầm, Tần Lạc gọi điện thoại cho bạn trai, muốn ăn cơm tối với , thuận tiện cho biết ngày mai mình phải công tác vài ngày.

      Hoắc Cẩm Dương vừa nghe muốn công tác vài ngày, nhất thời an lòng, xem ra Lạc Lạc xuất ở bữa tiệc chúc mừng vào thứ năm rồi.

      Trong lúc ăn cơm, nhiều lần muốn đề xuất chia tay, nhưng mỗi khi nhìn vẻ mặt bạn vui vẻ đành lòng , cảm thấy lúc này ra là chuyện rất tàn nhẫn.

      “Lạc Lạc, chúng ta...”

      Hoắc Cẩm Dương lấy hết dũng khí mở miệng, mới vừa hai chữ di động của Tần Lạc vang lên, chỉ có thể tạm thời nhịn xuống.

      Tần Lạc vừa nhìn là điện thoại của Chu, biết ngày mai phải công tác, chuyện với ta xong mới chuyển sang bạn trai: “Xin lỗi! Đồng nghiệp ngày mai em phải công tác, vừa rồi định cái gì?”

      Hoắc Cẩm Dương mỉm cười: “ có gì, ngày mai em với lãnh đạo sao?”

      Tần Lạc lắc đầu: “, em với Chu còn có trợ lý khác nữa.”

      Hoắc Cẩm Dương gật đầu, nghĩ thầm: Xem ra lần này chú ba sắp xếp Tần Lạc công tác Hongkong, muốn để ấy nhìn thấy mình trong bữa tiệc!

      Chú ấy làm như vậy rốt cuộc có ý đồ gì?

      Vì mình suy nghĩ sao?

      Chú ba có lòng tốt như vậy ?

      ...

      Đến khi đưa bạn trở về, Hoắc Cẩm Dương chưa ra lời “Chia tay”, ta nghĩ, hay là chờ Lạc Lạc công tác trở về rồi sau!

      *****

      Trong văn phòng tầng 59 cao ốc tập đoàn Đế An.

      Hoắc Kỷ Thành đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn dưới lầu xe qua lại như nước, đốt điếu thuốc cho mình.

      Trình Sâm đứng sau lưng lên tiếng, , ta có chút hiểu cách làm của Boss, tại sao lúc này phái Tần tiểu thư công tác ở Hongkong?

      ràng có thể sắp xếp những người khác, nhưng...

      Coi như ấy mang Tần tiểu thư tham dự bữa tiệc, cũng hoàn toàn có thể lấy thân phận nhân viên công ty cho ấy tham dự, như vậy có thể chính mắt vạch trần thân phận bạn trai Hoắc Cẩm Dương của ấy.

      Kế sách hay!

      Hút xong điếu thuốc, Hoắc Kỷ Thành mới chậm rãi xoay người: “Hai ngày này có mấy khách hàng quan trọng lần lượt đến, nhất định phải sắp xếp người tiếp đãi, đặt phòng cho bọn họ ở khách sạn tốt nhất, cùng phiên dịch để thu xếp tốt.”

      Trình Sâm gật đầu: “Thuộc hạ hiểu.”



      Dặn dò những chuyện này xong, Hoắc Kỷ Thành mới từ từ : “Đặt cho Tần Lạc vé máy bay năm giờ chiều thứ năm bay trở về, sắp xếp lái xe đón ấy. Tiếng Italy của ấy phải rất tốt sao? Để ấy làm phiên dịch cho Uy Nhĩ Tư tiên sinh.”

      Trình Sâm sửng sốt hai giây, lập tức hiểu , xem ra chiêu này của Boss là lạt mềm buộc chặt!

      Trước cho Hoắc Cẩm Dương ăn viên thuốc an thần, sau đó lại cho ta trở tay kịp, nhưng Tần tiểu thư có thể chịu được ?
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, Hale205PhongVy thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 65: Sấm sét giữa trời quang (1)

      Lễ kỷ niệm 60 năm của Tập đoàn Đế An là trong những kiện quan trong của công ty trong năm nay, ngoài các nhân viên cấp cao công ty và các cổ đông tham gia, ít nhất bên ngoài cũng gửi hàng trăm tấm thiếp mời, tất cả đều là khách hàng và đối tác kinh doanh quan trọng mấy chục năm nay với tập đoàn Đế An.

      Cũng có thiếu hào môn quyền quý, cách khác buổi dạ tiệc này tương đương với buổi hợp mặt của các tài phiệt, có thể may mắn tham gia buổi dạ tiệc, coi như câu được rể rùa vàng ít nhất cũng có cơ hội được nhìn thấy danh môn quý tộc. . . . . .

      Thấy thế nào đều là nơi vô cùng có hời.

      Ba người Lương Tinh, Chu Thiến và Hứa Vi sớm bắt đầu chuẩn bị cho buổi dạ tiệc, mặc dù chỉ có thể đảm nhiệm phục vụ nho , nhưng có thể tham gia cũng là vinh hạnh của các rồi editor: mèo hoang.

      Giang Ánh Tuyết sớm lên kế hoạch vì hôm nay lâu rồi, ta biết tối nay mình là bạn Hoắc Tứ thiếu, đồng thời có hàm ý tối nay lấy được công nhận của tất cả mọi người, muốn gả cho Kỷ Thành vẫn là tâm nguyện nhiều năm qua của ta.

      Tối nay ta mặc bộ dạ phục màu trắng lộ vai, có ruy băng làm đẹp khiến cho chiếc váy càng bắt mắt, buộc vòng quanh đường cong lộ liễu lưu loát của ta.

      Đoan trang ưu nhã!

      ta đôi giày cao gót mười phần ôm lấy tay áo tây trang màu đen của Hoắc Kỷ Thành, hai người nghiễm nhiên chính là trai tài sắc!

      Mới vừa vào hội trường, liền khiến mọi người ngừng thổn thức, ít các trưởng bối nhà họ Hoắc có quan hệ tốt với nhà họ Giang đều rất coi trọng đôi này.

      Hoắc Kỷ Thành bẩm sinh khí chất vương giả, vừa thân liền bắt sống đống tim của fan nữ, mọi người lộ ra ánh mắt đào tâm với , với vóc người và khí thế ngay cả các nam model trang bìa tạp chí cũng sánh bằng nữa!

      Giang Ánh Tuyết kìm lòng được vẫn dính chặt bên cạnh người đàn ông này, trong lòng dâng lên ham muốn chiếm giữ mạnh mẽ, người đàn ông này chỉ có thể là của ta!

      Ai cũng thể giành được!

      Vừa mới bắt đầu, lúc Tần Lạc đến tổ ba, ta còn tưởng rằng Kỷ Thành có hứng thú với , kết quả từ từ tiếp xúc ta phát căn bản cũng phải như mình tưởng tượng, mặc dù Kỷ Thành chợt có biểu để cho mình xem hiểu, nhưng căn bản có bất kỳ quan hệ tiếp xúc thân mật nào với , cũng có đặc biệt chăm sóc đối với . . . . . .

      Ngay cả lần này công ty tổ chức buổi tiệc kỷ niệm trong 60 năm, Kỷ Thành lại sắp xếp cho làm việc vặt, ra trong lòng ta rất ràng, lần này Tần Lạc được sang Hongkong có cũng được có cũng được. . . . . .

      Xem ra, căn bản là Kỷ Thành có bất kỳ ý tứ gì đối với .

      Nghĩ tới đây, ta liền an tâm.

      Tối nay ông cụ nhà họ Hoắc và ông cụ nhà họ Giang đến đây, gặp được là cả hai đều cười ha hả trêu ghẹo, "Kỷ Thành, con chuẩn bị lúc nào cưới Ánh Tuyết làm vợ! Hai đứa tuổi còn , chuyện này nhiều năm, cũng nên quyết định."

      Giang Ánh Tuyết đứng ở bên thẹn thùng, lời do hai ông cụ ra là thích hợp hơn hết, mình coi như muốn hỏi cũng hỏi được .

      Hình như Hoắc Kỷ Thành sớm ngờ tới tối nay có tình cảnh này, lạnh nhạt nhếch môi, "Cha, bác Giang, con à Ánh Tuyết thương lượng qua, chờ đến cơ hội thích hợp tất nhiên công bố tin vui với mọi người."

      Ông cụ Hoắc và ông cụ Giang liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên là rất hài lòng với câu trả lời của Hoắc Kỷ Thành, hai nhà luôn luôn tương giao rất tốt, nếu như tiểu bối có thể kết thân, đương nhiên thể tốt hơn.

      Ông cụ nhà họ Giang là bác cả của Giang Ánh Tuyết, DDLQD.COMcha ở nhà xếp hạng thứ 6, tất cả họ chị họ phía ta đều kết hôn có con rồi, con trai của chị họ cả còn lớn hơn so với ta.

      Lại , người lợi hại nhất trong nhà họ Giang là nhà bác cả, chỉ cháu của bác cả quá , vừa mới học lớp mười.

      Cho nên mới khiến ta có cơ hội biết Kỷ Thành, mặc dù con trai năm tuổi, nhưng ta cũng để ý những thứ này, chỉ cần mình có thể gả cho , đến lúc đó lại sinh con trai cho , chẳng nhẽ mình ngồi yên được cái vị trí nữ chủ nhân sao?

      Sau khi cùng các trưởng bối chào hỏi xong, Hoắc Kỷ Thành liền xã giao với và vị khách đối tác quan trong thương trường.

      Giang Ánh Tuyết cũng biết ý làm việc của mình, vừa mới xoay người, liền thấy mấy vị tiểu thư nhà danh giá thường vây ở bên cạnh mình bây giờ lại vậy quanh mặc váy màu hồng trễ ngực.

      Bất ngờ chính là em ruột của mình Giang Ánh Thần!

      Hôm nay con bé muốn giành danh tiếng của mình sao?

      bưng ly rượu thướt tha tới, mỉm cười : "Ánh Thần, em cũng tới rồi."

      Giang Ánh Thần sớm thấy chị hai, liền vội vàng cười chào hỏi, "Chị hai, cái chị vậy là có ý gì? Tối nay là buổi dạ tiệc quan trong, làm sao em có thể đến!"

      Mấy tiểu thư bên cạnh thấy tình thế đúng, liền rối rít kiếm cớ rút lui.

      Giang Ánh Tuyết liếc mắt nhìn trang phục lộng lẫy tối nay của em , Ánh Thần, em nghĩ xong?"

      Ánh Tuyết che miệng cười, "chị hai, nghĩ xong cái gì? Em có chút hiểu chỉ gì."

      Giang Ánh Tuyết uống cạn ly sâm banh, "Em lựa chọn Hoắc Cẩm Dương, phải là muốn đứng ở vị trí đối địch với chị sao? Biết có nửa phần phần thắng, em còn muốn làm như vậy?"

      Giang Ánh Thần vừa cười, "Chị hai, chị khỏi quá tự tin chứ? Ai Cẩm Dương của em có phần thắng? Bây giờ ấy là có tiềm lực trong nhà họ Hoắc, mặc kệ là năng lực hay là tuổi tác. . . . . ."

      ta lời này tràn ngập mùi thuốc súng.

      Giang Ánh Tuyết cười lạnh thành tiếng, " sao? Nhưng hình như em quên bây giờ tập đoàn Đế An do ai nắm quyền!"

      tới chỗ này, đúng là khiến Giang Ánh Thần đau đớn, mặc kệ thế nào, người nắm quyền tập đoàn Đế An là Hoắc Kỷ Thành, chứ phải là Hoắc Cẩm Dương.

      cũng tức giận, "Chị hai, vật đổi sao dời! Chuyện của tương lai người nào ràng được đây? Ngược lại em thấy dám tin, chị đồng ý làm mẹ ghẻ của đứa bé năm tuổi.”

      Giang Ánh Tuyết tức giận đến toàn thân phát run, có bị người khác chọc giận, ngược lại bị chính em ruột của mình chọc tức hộc máu, ra cũng mất thể diện!

      sai, Hoắc Cẩm Dương còn trẻ, nhưng vậy thế nào? Khi Kỷ Thành còn trẻ sớm đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc rồi? Nhưng Hoắc Cẩm Dương sao? Cậu ta vẫn chỉ được người ta coi là có tiềm lực mà thôi! Từ điểm đó mà , chú ba của cậu ta toàn thắng!”

      Sau khi hít vào hơi sâu, Giang Ánh Tuyết hung hăng phản kích .

      chút lưu tình!

      Giang Ánh Thần sớm nhịn được siết chặt nắm đấm, ngay sau đó lại cười duyên : “Chị hai, mới vừa rồi người ta chỉ là đùa với chị thôi! Dù sao hai ta cũng là chị em thân thiết, tương lai cũng trở thành người nhà, cho nên đoàn kết nhất trí mới đúng…”

      Đối với việc đột nhiên thay đổi sắc mặt, Giang Ánh Tuyết cũng có cho sắc mặt tốt, hừ lạnh tiếng, bưng ly rượu rời .

      ta đối với em này, hồi thích cùng mình tranh búp bê, tranh thủ tình cảm, ý định cũng so với mình nhiều, khi đó lơ đễnh, hôm nay nghĩ đến, đúng là lạnh cả sau gáy.

      ******

      Phi trường.

      Tần Lạc mới vừa xuống máy bay liền nhận được điện thoại của tài xế tiểu Vũ, vội vã ta tới cửa ra số 3 chờ, từ lúc lên máy bay đến bây giờ, đều phải tranh giành từng giây từng phút thời gian.

      thấy hơi mệt bóp bóp bắp chân mỏi nhừ, trong lòng hiểu là làm nhân viên đều như vậy, nơi nào cần mình cũng bị gọi tới đó….

      Tài xế tiểu Vũ nhìn thấy qua kính chiếu hậu, “Tần tiểu thư, cái hộp chỗ ngồi phía sau là dạ phục chuẩn bị cho , muốn đâu thay trước?”

      Tần Lạc có chút hoảng hốt liếc mắt nhìn cái hộp ở ghế sau, “Còn phải thay quần áo sao?”

      Tiểu Vũ gật đầu, “Mặc dù là người phiên dịch theo tiên sinh Uy Nhĩ Tư, nhưng dù sao có mặt cũng là dạ tiệc, đương nhiên phải ăn mặc chính thức.”

      Tần Lạc hiểu ngầm trong lòng, “Vậy trước tiên về công ty chuyến !”

      ……..

      Thay xong lễ phục tới dạ tiệc là 8 giờ, lúc đó tiên sinh Uy Nhĩ Tư cũng vừa tới, Tần Lạc mặc chiếc váy ngắn màu đen tới gối, ưu nhã tài trí, mái tóc dài màu hạt dẻ gợn sóng xõa ra, vừa lúc lộ ra đường cong cần cổ đẹp đẽ của …..

      khiêm tốn theo phía sau tiên sinh Uy Nhĩ Tư, gặp phải người chào hỏi liền giọng phiên dịch giúp ông ta.

      vẫn là lần đầu tiên được tham gia buổi tiệc lớn như vậy, trường bố trí rất xa hoa, hình như tân khách có mặt cũng nhân vật bình thường nào.

      Nhưng cũng chú ý tới mấy cái này, chỉ chú ý tới điểm tâm mỹ vị bàn ăn.

      Chạy đường từ Hongkong trở về, ở máy bay chỉ ăn cái bánh mì mà thôi, bây giờ sớm bụng đói, hận được nhào tới bàn ăn.

      Vừa đúng lúc tiên sinh Uy Nhĩ Tư đụng phải người bạn già, liền bảo Tần Lạc tự mình qua bên chơi.

      Tần Lạc liền mừng rỡ, chạy tới chỗ đồ ăn.

      mình mừng rỡ tự tại nếm chút điểm tâm, chợt, lơ đãng ngước mắt, thế nhưng thấy được bóng dáng người để tưởng tượng được.

      Lần này, có nhìn lầm!

      Tối nay Cẩm Dương thân tây trang màu xanh, đẹp trai ưu nhã, bên cạnh còn có xinh đẹp mặc váy màu hồng, thân mật kéo cánh tay của …..

      Hai người……. Rất xứng đôi.

      Trong nháy mắt, đôi chân của giống như bị gắn đinh ở đó, cũng di động chút nào.

      Rốt cuộc đây là chuyện gì xảy ra?

      Làm sao Cẩm Dương lại xuất tại buổi dạ tiệc chúc mừng kỷ niệm công ty tròn 60 năm?

      Rốt cuộc xinh đẹp bên cạnh là ai?

      Tại sao có nghe tham gia dạ tiệc tối nay?

      Bỗng dưng, nghĩ tới từng hỏi có tham gia buổi tiệc hay ……

      Chẳng lẽ --

      lại dám nghĩ tiếp, trong đầu kìm hãm được nổi lên bóng lưng lần trước vô tình thấy được ở trong phố thương mại, là Cẩm Dương sao?

      Tại sao lại làm như vậy?

      Tại sao phải lừa gạt mình?

      bên lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ mình, bên lại thân mật lui tới với khác sao?

      ………

      Trong đầu Tần Lạc u mê, dụi dụi con mắt, hy vọng màn mà mình thấy được chỉ là ảo giác, chỉ là giả………

      “Tần Lạc? !”

      Chợt, giọng quen thuộc kéo mạch suy nghĩ của trở về, nhìn người tới cái, là Lương Tinh.

      Ngay sau đó che giấu tâm tình gẩy tóc của mình, “Ừ.”

      Lương Tinh nhìn kỳ lạ cái, “ phải Hongkong sao?”

      Tần Lạc gật đầu, “Tạm thời bị điều trở lại phiên dịch cho tiên sinh Uy Nhĩ Tư, vừa tới lúc.”

      Lúc này Lương Tinh mới thoải mái, “Hoá ra là như vậy! Hẳn nào vừa rồi tôi có gặp .”

      xong liền phát Tần Lạc vẫn nhìn chằm chằm vào cháu trai trưởng của ông cụ Hoắc, khỏi trêu : “Tần Lạc, coi trọng thiếu gia Cẩm Dương người ta chứ?”

      Tần Lạc sững sờ nhìn về phía , “ gọi ấy là gì?”

      Lương Tinh nghi ngờ gì : “Thiếu gia Cẩm Dương! Cháu trai trưởng của ông cụ Hoắc, cũng chính là cháu trai của boss chúng ta.”

      Dưới chân Tần Lạc lảo đảo cái, thiếu chút nữa là ngã xuống.

      Cẩm Dương lại là cháu trai của Hoắc Kỷ Thành sao?

      A! Tại sao mình chưa từng hoài nghi ấy và nhà họ Hoắc có quan hệ chứ?

      Chẳng lẽ họ Hoắc nhất định chính là con cháu nhà họ Hoắc tiếng tăm lừng lẫy?

      Vốn là tin lần này cũng thể tin….

      Cẩm Dương là tráu trai trưởng nhà họ Hoắc, cách khác ấy biết mình làm ở tập đoàn Đế An lại vài lời về thân thế của mình.

      Cũng khó trách lúc trước biết mình bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc lại kích động như vậy, nhưng cuối cùng cũng gì.

      Giờ phút này, Tần Lạc chợt có loại cảm giác sấm sét giữa trời quang, hy vọng dường nào Hoắc Cẩm Dương mình biết cũng phải là Hoắc Cẩm Dương trước mắt.

      Có lẽ, chỉ là trùng tên trùng họ bộ dạng tương tự thôi sao?

      Lương Tinh thấy ngẩn người khỏi đặt câu hỏi lần nữa: “ làm sao đấy?”

      Tần Lạc hít vào hơi sâu, “Tôi sao, tôi vào phòng rửa tay chút.”

      Bây giờ vội vàng muốn chạy khỏi nơi này, có chút sắp thở được, chỉ cần vừa nghĩ tới bạn trai lừa gạt và phản bội mình, cảm thấy mình như đứa ngốc.

      ràng dịu dàng quan tâm đối với mình như vậy, cho mình sinh nhật lãng mạn như vậy, tại sao chỉ trong chớp mắt liền sánh đôi có cặp với khác?

      Đến thân phận cũng tự với mình

      Chẳng lẽ là sợ mình coi trọng thân phận đại thiếu gia của sao?

      Ha ha!

      Tần Lạc chỉ cảm thấy mỗi bước giống như là giẫm ở thảm đinh, đâm đến tim đau, có loại kích động muốn trực tiếp đứng ở trước mặt của Hoắc Cẩm Dương, ngay mặt hỏi ràng

      Nhưng vẫn nhịn được.

      *****

      Từ phòng rửa tay ra ngoài, Tần Lạc có ý nghĩ trở lại bữa tiệc chút nào, sợ mình kiềm chế được về phía Hoắc Cẩm Dương hỏi ràng.

      cũng phải chịu ngậm đắng nuốt cay!

      Lại chán ghét hơn khi bị người ta đùa giỡn tình cảm!

      Nếu như thích mình, hoàn toàn có thể tất cả, cần gì bằng mặt nhưng bằng lòng?

      Hoắc Kỷ Thành xã giao hết với khách khứa buôn bán, liền nháy mắt với trợ lý Trình Sâm, ta lập tức ra bên ngoài gọi điện thoại.

      phút sau trở trở lại bên cạnh , “boss, Tần tiểu thư đến.”

      Hoắc Kỷ Thành lạnh nhạt quét phòng bữa tiệc vòng, vừa hay nhìn thấy tiên sinh Uy Nhĩ Tư cùng chuyện trò vui vẻ với người nào đó, lại thấy bóng dáng Tần Lạc, lông mày khỏi run sợ, “ thấy Hoắc Cẩm Dương sao?”

      Trình Sâm lắc đầu, “Thuộc hạ biết, tối nay phòng bữa tiệc quá lớn, chia làm bốn khu vực a, b, c, d, hơn nữa khu vực a và khu vực d nhìn tới nhau, có lẽ Tần tiểu thư ở khu d.”

      Hoắc Kỷ Thành cau mày tới khu d, mới vừa mấy bước thấy vẻ mặt Tần Lạc thất hồn lạc phách, khỏi chau mày.

      Nhìn theo ánh mắt của sang, vừa hay nhìn thấy chớp mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hoắc Cẩm Dương

      Ngay sau đó sải bước tới bên , chút suy nghĩ lôi kéo ra bên ngoài.

      Tần Lạc do dự có nên chất vấn Hoắc Cẩm Dương hay , kết quả là bị người ta dùng lực kéo rời khỏi phòng bữa tiệc, đợi thấy người tới là ai vui : “ làm gì thế! Buông tay!”

      Hoắc Kỷ Thành mặt lạnh, “Những lời này nên do tôi hỏi mới đúng, thân là phiên dịch theo tiên sinh Uy Nhĩ Tư, bây giờ lại làm gì?”

      Tần Lạc chỉ chần chờ chút, ngay sau đó vẻ mặt lạnh lùng nhìn , “ cũng biết có đúng hay ?”

      Hoắc Kỷ Thành nhíu mày, “Biết cái gì?”

      Đáy mắt Tần Lạc lướt qua vẻ tức giận, “ biết Hoắc Cẩm Dương là bạn trai tôi!”

      Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành lạnh nhạt, “Hả? Bạn trai của cũng tên là Hoắc Cẩm Dương sao? Cái này tôi chưa nghe ai qua.”

      Hoắc Kỷ Thành mang giọng điệu vô tội lại khinh bạc nghe cực kỳ ghét, Tần Lạc tức giận thôi, cũng bất chấp gì khác, trực tiếp phát tiết tất cả tức giận ở người của , vung đấm sang chào hỏi.

      “Khốn kiếp!Nhất định điều tra qua!”

      Tần Lạc liên tưởng đến mọi chuyện xảy ra, càng thêm chắc chắn Hoắc Kỷ Thành biết Hoắc Cẩm Dương là bạn trai mình, bằng tại sao ngôn ngữ hành động của lại kỳ lạ như thế.

      phải người ngu, cũng ưa thích bị người ta coi kẻ ngu đùa giỡn!
      Last edited by a moderator: 20/12/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :