1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46: Hình như đám người này có chút chỉ sợ thiên hạ chưa loạn

      Bữa cơm này Tần Lạc ăn rất được tự nhiên, bàn người có bốn là vừa mới mới quen, còn có người chỉ gặp lần, về phần hai cha con Hoắc Kỷ Thành với Tiểu Hỏa Tinh, cũng chưa đến rất quen thuộc!

      Hoắc Gia Tinh cũng rất săn sóc : "Cha, hôm nay chị là khách con mời đến, cha làm thân sĩ, phải giúp con chăm sóc chị ấy, sao có thể chỉ lo ăn cơm của mình!"

      trán Hoắc Kỷ Thành bò mấy đường hắc tuyến, thôi! Hôm nay sinh nhật con trai, vì bé làm ít chuyện.

      mới vừa gắp đũa thức ăn cho Tần Lạc, bị phất tay khéo léo từ chối, " cần khách sáo như vậy, tự tôi gắp được."

      Đường Triều cười tít mắt bồi thêm câu: "Nam chưa vợ chăm sóc chưa chồng vốn là chuyện nên làm!"

      Ước Hàn tiếng Trung chuẩn: "Tôi vẫn luôn rất chăm sóc chưa chồng bên cạnh tôi! A Thành cậu học chút."

      Tần Lạc: "..."

      Sao cảm thấy đám người này có chút chỉ sợ thiên hạ còn chưa đủ loạn...

      ****

      Lúc mở quà, Tần Lạc hận thể tìm cái lỗ để chui vào, so với quà tặng của đám người cha nuôi, chú Tiểu Hỏa Tinh, của quá kém.

      Hoắc Gia Tinh quen nhìn bản Transformers, Hàng Mẫu Hạm số lượng có hạn cùng món đồ chơi vô cùng đắt, khi nhìn thấy mô hình máy bay bằng gỗ điêu khắc thủ công Tần Lạc đưa, vui vẻ thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

      "Oa! Chị quá hiểu em rồi! Quà sinh nhật năm nay em thích chính là cái này!”

      Vẻ mặt Đường Triều đưa đám : “Tiểu Tinh Tinh, cháu quá bất công rồi! phải con quà năm nay mong đợi nhất là Hàng Mẫu Hạm sao? Sao lập tức liền thích cái máy bay cọc gỗ này rồi hả?”

      Tay Hoắc Gia Tinh thích ôm máy bay điêu khắc thủ công buông tay, vểnh miệng: “Đây mới là số lượng có hạn chân chính! Chị nhất định mất rất nhiều tâm tư mới mua được.”

      Tần Lạc được khen mặt ửng đỏ: “Tàm tạm!”

      Nhất thời tất cả mọi người nhìn Tần Lạc với cặp mắt khác xưa, xem ra phải ấy miễn cưỡng tùy tiện mua quà sinh nhật Tiểu Tinh, có thể tìm được hàng thủ công mỹ nghệ như vậy nhất định là tốn tâm tư.

      Hoắc Kỷ Thành có thâm ý khác lườm dáng vẻ thuận theo cười yếu ớt của Tần Lạc, tâm tình có chút khác thường...

      Sau khi ăn xong, năm người đàn ông nổi hứng chơi bài, nhưng hai người phụ nữ lại cùng chơi với Tiểu Thọ Tinh, Mary là người lai Trung , miễn cưỡng có thể chút tiếng Trung, tính cách ấy cởi mở, rất nhanh trở thành bạn với Tần Lạc.

      ...

      Năm người đàn ông nhân cơ hội lặng lẽ chuyện.

      “A Thành, cậu muốn mình thử?”Là tiếng Trung tiêu chuẩn của Ước Hàn, muốn có xác nhận.

      “Ừ.”

      Hoắc Kỷ Thành khẳng định gật đầu, bây giờ cần xác định Tần Lạc cuối cùng có nhớ ra chuyện năm năm trước , nếu như nhớ ra, vậy chứng tỏ ấy tiếp cận là có ý đồ, hơn nữa, ấy luôn luôn diễn trò với mình.

      Nếu nhớ ra, vậy chứng minh là có quan hệ “Huyết thống mẹ con”...

      Ước Hàn hiểu: “Được, vậy để Tiểu Tinh Tinh giữ ấy ở lại đêm.”

      Đường Triều nhịn được xen mồm: “Hai ngươi biết là rất tàn nhẫn sao?”

      ta vừa dứt lời, liền gặp phải xem thường của bốn người khác, lập tức bĩu môi, “Làm như tôi chưa .”

      Hoắc Kỷ Thành từ từ nhả ra vòng khói, tâm tư khó dò.



      Chương 47: Đêm khuya thử thăm dò


      Tần Lạc cưỡng được van nài của Tiểu Hỏa Tinh, chỉ có thể ở lại ngủ đêm, đám người cũng ở lại, nếu muốn về mình, Tiểu Hỏa Tinh nhất định bảo ba bé đưa mình , đến lúc đó còn biết đường phát sinh cái gì.

      Thay vì phát sinh xác định, còn bằng lựa chọn ở lại cùng đám người...

      Tiếp xúc với Tiểu Hỏa Tinh càng nhiều, càng lúc càng có cảm giác thân thiết rất quen thuộc, hoàn toàn giải thích được.

      ...

      Ban đêm, biệt thự rất yên tĩnh.

      Tần Lạc ngủ phòng khách ở lầu hai, khi ngủ say, cửa phòng bị người ta lặng lẽ mở ra, Mary rón rén vào, đốt cây hương ở đầu giường.

      Sau đó, ra ngoài.

      Khoảng mười phút sau, Ước Hàn mới vào phòng.

      Khi đó, Tần Lạc ngủ mờ mịt mở to mắt, đập vào mắt là giây chuyền thủy tinh hình bầu dục, ở trước mắt lắc lư có quy luật...

      Dần dần, ý thức của gần như rơi vào trạng thái mơ hồ.

      Lúc này Ước Hàn mới giọng mở miệng: “ là ai?”

      Tần Lạc ngẩn ngơ mở miệng: “Tôi là Tần Lạc.”

      “Năm năm trước, làm nghiên cứu sinh ở đại học La Mã?”

      “Đúng.”

      xác định?”

      “Xác định.”

      “Còn phát sinh chuyện gì khác có ấn tượng khắc sâu ?”

      có, đều rất mơ hồ.”

      ...

      Tiếng đối thoại bên trong rất , Hoắc Kỷ Thành với Mary ở bên ngoài căn bản nghe được.

      Mười phút sau, Ước Hàn đẩy cửa ra, tay cầm cây hương, giọng mở miệng, “ ấy cái gì cũng có nhớ ra.”

      Mặt Hoắc Kỷ Thành lộ vẻ kinh ngạc: “Cái gì cũng nhớ ra?”

      Ước Hàn gật đầu: “Phải.”

      Hoắc Kỷ Thành nữa, biết thuật thôi miên của bạn tốt chưa bao giờ xảy ra lỗi, thanh danh của cậu ta vang khắp quốc tế, hơn nữa cậu ta sáng tạo liệu pháp thôi miên độc đáo độc quyền, vô số phú thương và chính khách thế giới muốn mời cậu ta.

      *****

      Cùng buổi tối.

      Hoắc Cẩm Dương bị ba Hoắc Kỷ Vĩ gọi vào thư phòng chuyện phiếm.

      “Cẩm Dương, con định khi nào đính hôn với tam tiểu thư nhà họ Giang?”

      “Ba? Điều này quá nhanh! Dù sao chúng con mới gặp được hai lần.” Hoắc Cẩm Dương kinh ngạc thôi.

      “Nhanh cái gì mà nhanh! Hai người môn đăng hộ đối có ấn tượng tốt khẩn trương quyết định, như vậy cha mẹ hai bên cũng bớt lo, chẳng lẽ con muốn chờ chú ba con đính hôn với Giang Ánh Tuyết trước?”

      Hoắc Cẩm Dương do dự chốc lát mới mở miệng: “Ba, con có tin tức rất muốn cho ba biết, nếu con cho ba, ba có thể tạm thời can thiệp đến hôn của con.”

      Hoắc Kỷ Vĩ liếc nhìn con trai: “Cẩm Dương, vợ của con chỉ có thể là Giang Ánh Thần tam tiểu thư nhà họ Giang. Nếu con có tin tức hữu dụng, ba đồng ý gia hạn thêm tháng nữa.”

      Giữa hai lông mày của Hoắc Cẩm Dương lên đau khổ: “Ba...”

      Hoắc Kỷ Vĩ phất tay: “Sau khi cưới con thích ai chỉ cần ảnh hưởng đến tình cảm giữa con với Ánh Thần, ba với mẹ quản con.”

      Lời này, ra đủ hiểu.

      Hoắc Cẩm Dương chỉ cảm thấy đau đầu, dường như có chút đứng vững, sinh ra ở trong gia đình nhà giàu có, phía sau tất cả quang vinh chói lọi, lại khát vọng... tự do của người bình thường.
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, PhongVyDion thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 48: Giấc mơ kỳ lạ

      Hoắc Kỷ Vĩ thấy con trai lên tiếng, nhắc nhở: "Vừa rồi con muốn cho ba tin tức gì?"

      Hoắc Cẩm Dương hít hơi sâu: "Ba, phải ba vẫn muốn phá hoại hợp tác giữa chú ba với công ty mậu dịch quốc tế sao? Bây giờ con nắm giữ nhu cầu công ty đối phương, có thể giúp chúng ta giành được trước."

      Hai mắt Hoắc Kỷ Vĩ sáng lên: " ?"

      Ông ta nằm mơ cũng nghĩ đến trong tay con trai nắm giữ tin tức hữu dụng như vậy.

      Hoắc Cẩm Dương thấy vẻ mặt ba, liền biết ông rất hài lòng, lập tức : "Ba, cái tin tức này có đáng giá kéo dài thời hạn ba tháng ."

      Bây giờ cần cố gắng kéo dài thời gian, chỉ cần ba ép mình đính hôn với Giang Ánh Thần, có cơ hội khiến cho cha mẹ công nhận Lạc Lạc.

      Mặc dù ngày gặp mặt Giang Ánh Thần bị chú ba thấy được, nhưng tối hôm qua nhìn thấy Lạc Lạc khác thường, vậy chú ba nhiều chuyện những thứ này với nhân viên, là mình suy nghĩ nhiều...

      Hoắc Kỷ Vĩ có thâm ý khác nhìn về phía con trai: "Cẩm Dương, ba làm như vậy phải hại con, quyền thế địa vị nhà họ Giang đứng sau nhà họ Hoắc chúng ta, hơn nữa ông nội con với ông nội Giang Ánh Thần có giao tình cách mạng, nếu hai nhà kết thông gia phát triển của con sau này trăm lợi mà hại, bây giờ con thể bị phụ nữ bên ngoài làm cho tâm trí bị lạc!"

      Hoắc Cẩm Dương biết ba là vì tốt cho mình, nhưng cũng có dã tâm lớn như vậy...

      "Ba, con..."

      "Thôi, đừng nữa, ba có thể đồng ý cho con kéo dài thời hạn hai tháng, nhưng trong hai tháng này con phải rút ra tất cả thời gian hẹn hò với Giang Ánh Thần, để cho ấy có cảm giác con thích ấy, khi con làm hỏng, ba bỏ qua người phụ nữ con thích kia!” Hoắc Kỷ Vĩ lạnh lùng .

      Hoắc Cẩm Dương hiểu, ba luôn luôn được làm được.

      ****

      Buổi sáng hôm sau, là đồng hồ báo thức đánh thức Tần Lạc, dụi mắt, cảm thấy đầu có chút nặng, tối hôm qua hình như mơ thấy ác mộng, nhưng cụ thể là cái gì cũng nhớ ra.

      Đều nằm mơ làm cho người ta cảm thấy rất mệt mỏi, quả sai!

      Rửa mặt xong đến phòng ăn dùng cơm, chỉ nhìn thấy Ước Hàn, Mary và Tiểu Hỏa Tinh, mỉm cười chào hỏi với bọn họ.

      Hoắc Gia Tinh vui vẻ nhảy đến trước mặt , nắm tay : “Chị, chúng ta ăn bữa sáng.”

      Tần Lạc nhịn được : “ đợi những người khác sao?”

      Ước Hàn chen vào : “Bọn A Thành ăn qua làm rồi.”

      Tần Lạc kinh ngạc há to mồm: “A?”

      Sớm như vậy?!

      Hoắc Gia Tinh lại bổ sung câu: “Mỗi ngày ba đều rất sớm, Tiểu Tinh quen rồi.”

      Tần Lạc thương sờ sờ đầu bé, đáy lòng nén nổi dâng lên tình thương của mẹ mà ngay cả nghĩ đến.

      màn này đúng lúc bị Ước Hàn với Mary nhìn ở trong mắt, hai người liếc mắt nhìn nhau, tâm tình rất phức tạp.

      Trong bữa ăn, Ước Hàn làm như có việc gì hỏi: “Tối hôm qua Tần tiểu thư nghỉ ngơi tốt ?”

      Tần Lạc uống ngụm sữa đậu nành mới vừa ép ra: “ tệ! Có thể là nằm mơ, có chút mệt mỏi.”

      Đáy mắt Ước Hàn lướt qua hứng thú: “A...? Tôi là bác sĩ tâm lí, có lẽ Tần tiểu thư ra tôi có thể giúp giải mộng.”

      Tần Lạc lắc đầu: “ nhớ .”

      Ước Hàn thấy ánh mắt mê mang, giống như là dối, cũng hỏi nữa.


      Chương 49: Việc này xu quan hệ gì với mình


      Kể từ đêm sinh nhật Tiểu Hỏa Tinh, Tần Lạc liên tục vài ngày đều nằm mơ cảnh tượng giống nhau, người phụ nữ có thai đứng ở trước cửa sổ, si mê nhìn hoàn cảnh bên ngoài náo nhiệt, nghe tiếng sóng biển với tiếng mọi người cười vui vẻ...

      Nhiều lần còn muốn chạy đến gần để thấy dung mạo phụ nữ, nhưng làm thế nào cũng thấy ...

      Đêm nay, Tần Lạc lại mơ thấy người phụ nữ có thai kia, mắt thấy ấy muốn quay đầu qua, đồng hồ báo thức vang lên.

      Tỉnh lại Tần Lạc ảo não tóm lấy tóc, trong mộng kia đáng thương như thế, định cứu vớt ấy, nhưng mỗi lần đều đến lúc cuối cùng thức dậy.

      Rửa mặt, đánh răng, làm.

      Vừa đến công ty liền nghe thấy ba người Lương Tinh, Chu Thiến cùng Hứa Vi giọng nghị luận cái gì, đến gần mới nghe .

      “Các nghe chưa? Công ty Dubai khách hàng lớn công ty chúng ta kia bị người ta đoạt rồi.”

      “Tin tức giả này nghe từ đâu đến?”

      “Tin tức giả gì chứ? Bây giờ nội bộ công ty đều truyền ra, nghe tầng 59 hôm nay lại mây đen dầy đặc...” Đây là tiếng của Chu Thiến.

      Tần Lạc qua tựa ở bàn làm việc: “Hôm qua tôi nhờ các chuẩn bị văn kiện ok chưa?”

      Lương Tinh từ trong ngăn kéo lấy ra xấp văn kiện đưa cho : “Ừ! Cho .”

      Tần Lạc nhận lấy định chuẩn bị trở về chỗ ngồi của mình, luôn luôn hứng thú với bát quái.

      Lương Tinh bỗng nhiên gọi lại: “Tần Lạc, mấy ngày hôm trước từng phiên dịch phần văn kiện bên công ty Dubai truyền đến phải ?”

      Tần Lạc suy nghĩ hai giây: “Đúng phiên dịch qua phần văn kiện tiếng Ả rập, làm sao à?”

      Chu Thiến ý vị thâm trường nhìn cái: “ khéo như vậy chứ?”

      Tần Lạc sửng sốt hai giây: “ có ý gì?”

      đợi Chu Thiến mở miệng, Hứa Vi mỉm cười hoà giải: “Cạnh tranh thương trường luôn luôn rất kịch liệt, trong sáng trong tối đều có, nhưng chuyện này tầng cùng, sao chúng ta dám nắm chắc nghi ngờ? Nên bận việc gì làm thôi!”

      Lời này rất cơ trí, nhàng hóa giải đề tài bén nhọn vừa rồi.

      Chu Thiến cũng biết mình kích thích, Tần Lạc là lính nhảy dù, việc này khó có thể liên quan với ấy, là các suy nghĩ nhiều.

      “Đừng quan tâm, tôi xuống lầu 19 đưa văn kiện.”Lương Tinh xong trước.

      Chu Thiến bưng cốc nước đến phòng trà nước.

      Hứa Vi mỉm cười với Tần Lạc cũng rời , lập tức người tán gẫu bát quái còn mống.

      Tần Lạc cắn môi, trở lại chỗ ngồi của mình, vừa rồi ý trong lời của Chu Thiến là nghi ngờ mình sao?

      Việc này có xu quan hệ gì với mình chứ?

      hiểu ra sao cả!

      ****

      Chiều thứ sáu, Tần Lạc tra tìm tư liệu phiên dịch máy tính, công ty hợp tác lần này là công ty hàng lớn ở nước Pháp, từ giới thiệu công ty đến kỹ thuật phân tích đều cần phiên dịch, còn phải hiểu biết thuật ngữ chuyên ngành phương diện hàng chút, là đau đầu!

      xoa xoa thái dương **, tra tư liệu làm đầu cũng to ra.

      Từ khi vào tập đoàn Đế An, mới biết tập đoàn bao gồm rất nhiều lĩnh vực! Tài chính và kinh tế, chứng khoán, dầu mỏ, bất động sản, hàng , khách sạn, truyền thông...
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, PhongVyDion thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 50 Đồng nghiệp liên hoan

      Chỉ là tập đoàn Kỳ Hạ chuyên khách sạn do cả Hoắc Kỷ Vĩ của nhà họ Hoắc trông coi, mà công ty truyền thông là do hai Hoắc Kỷ Nghiệp trông coi, hai công ty này đều là công ty con, nên tổ 2 và tổ 2 cũng là đặc biệt phục vụ cho họ, so sánh với lượng công việc tổ ba mà , họ ung dung hơn rất nhiều.

      Cho nên mỗi ngày văn kiện phiên dịch tới tay nhân viên tổ ba nhân viên ít nhất vài cái, nặng giống nhau, thỉnh thoảng còn phải công tác, nhất định là mệt mỏi!

      Cho nên mỗi người đều bận rộn, hiếm có cơ hội trao đổi lẫn nhau.

      Nhưng, là tối nay tổ ba liên hoan, ba người Lương Tinh, Chu Thiến và Hứa Vi cũng lại hàng ngũ được mời, ba người khỏi cao hứng biết bao, sáng sớm liền mang quần áo đẹp của mình đến đây.

      Tần Lạc là người cuối cùng biết được, ai là người mới.

      Đối với lần này, cũng ôm thái độ thờ ơ, liên hoan sao! phải là cùng các đồng nghiệp nhận biết chút, cần phải ăn mặc rất long trọng.

      Chỉ là, sáng nay và Cẩm Dương hẹn tối nay gặp mặt, cả tuần tất cả mọi người đều bận, vất vả đến tối thứ sáu còn phải ở cùng chỗ với các đồng nghiệp . . . . .

      Làm người mới, nhất định là được.

      Ngay sau đó gửi cho bạn trai tin nhắn: Cẩm Dương, tối nay tổ ba bọn em có liên hoan, từ chối được, sau khi cơm nước xong em lại tìm được ?

      Hoắc Cẩm Dương vốn muốn tối nay cho bạn bữa ăn tối lãng mạn, sau đó tâm chút, xem ra lại bị hoãn rồi.

      khỏi ghen tị trả lời: xem ra bạn trai cũng có quan trọng bằng đồng nghiệp!

      Khóe môi Tần Lạc khẽ nhếch, ngón tay uốn lượn: nào có! Edit Mèo Hoang Ăn được lúc em kiếm cớ rời trước.

      ****

      Tần Lạc vốn tưởng rằng liên hoan chỉ là tìm khách sạn ăn bữa cơm, sau đó ai về nhà nấy, nghĩ đến ăn xong còn có hoạt động…

      Đường Triều làm tổ trưởng tổ ba, tối nay cũng tới, ta tuyên bố, “Khó có khi tối nay mọi người tổ ba chúng ta đến đông đủ, mỹ nữ cũng ít, đợi lát nữa đến thẳng tầng víp 16, bản thiếu gia đặt xong rồi.”

      bàn người lập tức nâng chén hoan hô, chỉ muốn làm thân với Đường thiếu.

      Tần Lạc lại phiền muộn dứt, còn chuẩn bị chạy, lần này hay rồi, còn biết mấy giờ mới có thể .

      Đợi mọi người rời chỗ tiến về phía phòng bao, lặng lẽ tới bên cạnh Đường Triều, “Đường thiếu, tôi có chút việc gấp, có thể trước hay ?”

      Đường Triều nhìn cái, “Dĩ nhiên…… thể.”

      Nghe được hai chữ trước, trong lòng Tần Lạc vui vẻ, nhưng cố tình quanh co chuyển lời, vốn đồng ý.

      Tần Lạc chưa từ bỏ ý định cầu khẩn, “Tôi có chuyện rất quan trọng phải rời .”

      Đường Triều híp mắt, “Cả nhân viên tổ ba đều ở đây, mình trước thích hợp sao?”

      Tối nay mấy người A Thành cũng ở “Hoàng Đình” chơi, ta có nên tạo chút cơ hội cho họ ?

      Tần Lạc: “…..”

      Đường Triều lại bổ sung câu, “Hoặc là, lý do của có thể đả động tôi.”

      Tần Lạc: “……”

      Nếu có hẹn với bạn trai, chỉ sợ là tuyệt đối đánh động được Đường thiếu.


      Chương 51: Say rượu tố cáo


      Phòng bao VIP lầu 16 rất lớn, quầy rượu và Mic cái gì cần có đều có, thích ca hát ca hát, thích uống rượu tiếp tục uống.

      Căn bản là Tần Lạc có tâm tư ầm ĩ như họ, chỉ muốn tìm cơ hội lách người.

      Thân là bạn học kiêm đàn , Chu Thần bưng ly rượu tới trước mặt , “Tiểu sư muội, có muốn quen biết các vị tiền bối trong tổ chúng ta ?”

      Tần Lạc chỉ có thể nhắm mắt cùng, vòng, vẫn thể nhận hết toàn bộ, chỉ biết là trong đó có mấy vị danh tiếng.

      “Tôi là phiên dịch mới tới, Tần Lạc, hi vọng các vị tiền bối sau này chỉ giáo nhiều hơn.”

      “Mới tới? Biết uống rượu ?”

      “Tôi…..”

      Tần Lạc vừa định mình uống, liền bị đàn Chu Thần lấy cùi chỏ huých cái, xem ra là uống cũng phải uống rồi……

      Công ty liên hoan chính là như vậy, mình uống ly thứ nhất, vậy có ly thứ hai, ly thứ ba…..

      Cũng được dừng lại ở giữa.

      Sau vài vòng, Tần Lạc chỉ có cảm giác mình váng đầu nhanh chóng tìm ra nam bắc, cố chống đứng lên, muốn ra ngoài toilet, thuận tiện hóng mát chút.

      Tầng này lắp đặt thiết bị lộng lẫy, vách tường tất cả đều là gạch pha lê trắng đen trong suốt, đồ trang trí trần nhà đầy đủ rèm hoa mọi màu sắc, khiến ánh mắt sắp mù.

      Tần Lạc cảm giác mình bị lạc đường, mẹ nó! Rốt cuộc Toilet ở đâu?

      Thời điểm quẹo cua, cẩn thận vấp chân, thân thể kiểm soát được nhào về phía trước, có té đất, mà là được đôi cánh tay mạnh mẽ vịn lấy, xông vào mũi, là hơi thở phái nam mãnh liệt.

      Còn có chút quen thuộc!

      “Tần Lạc?”

      Trong giọng thuần hậu dễ nghe của ngươi đàn ông có chút ngờ, tại sao lại ở chỗ này?

      Tần Lạc đột nhiên ngẩng đầu, hơi chớp chớp đôi mắt to hơi nước mông lung, lại chớp chớp…..

      Sau hai giây, dìu cánh tay đứng lên, bởi vì uống nhiều, thân thể chỉ có thể dựa vách tường mới có thể đứng vững.

      Hoắc Kỷ Thành vui lấn đến gần , sau khi uống rượu say hai gò má đỏ hồng, giống như là gốc cây hoa hồng kiều diễm ướt át, có mùi hương đặc biệt!

      Tần Lạc khẽ nhếch cằm, khóe mắt xếch lên, đưa ngón tay ngọc thon dài ra chỉ lên ngực của người đàn ông, “Hì hì…….Tôi biết là ai, Đại Ma Vương…..”

      Nháy mắt sắc mặt Hoắc Kỷ Thành vô cùng tối tăm, Đại Ma Vương?

      tiến lên bước giữ chặt cằm Tần Lạc, “Tôi là ai?”

      Tần Lạc bị buộc ngước đầu nhìn , cặp mắt sương mù, chợt nhếch miệng cười, “Đại Ma Vương! Làm sao lại ở đây?”

      lát sau, lại mím môi uất ức tố cáo : “Nhất định do Hầu Tử phái tới khi dễ tôi! phân tốt xấu cho tôi cái tội bắt cóc! Làm hại tôi bị bạn bè hàng xóm trong chung cư phỉ nhổ! Cho tới bây giờ bọn họ đều nhìn tôi bằng ánh mắt khác thường, còn cho đứa bé đến gần tôi….. Khốn kiếp! Đều là tên khốn làm hại! Tôi ghê tởm

      Sau khi Tần Lạc uống rượu say ra tất cả những lời lòng ở trong lòng mình, chất chứa quá lâu, lập tức bộc phát.

      Hoắc Kỷ Thành cau mày, kể từ khi biết được nhớ ra cái gì, mới giật mình biết mình hiểu lầm , nhưng là lòng tự ái của đàn ông, cũng ra lời xin lỗi.

      Nhưng lúc này, trong lòng chợt có chút dao động, có lẽ là mình thiếu công bằng.
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, PhongVyDion thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 52: Khốn kiếp thả tôi xuống

      Mặc cho Tần Lạc tố cáo sau mấy phút đồng hồ, Hoắc Kỷ Thành mới trầm giọng : " uống say rồi, tôi đưa trở về."

      xong, liền đưa tay ra đỡ thân thể lảo đảo muốn ngã của .

      Tần Lạc nhẫn tâm đập vào tay , liếc cái, "Lấybàn tay quấy rối của ra! Ai muốn đỡ? Tôi muốn gọi điện thoại cho Cẩm Dương, cho ấy đến đón tôi."

      vừa vừa móc điện thoại di động.

      Nghe được lời của ..., Hoắc Kỷ Thành cũng biết là tại sao tức giận, cường thế bá đạo : "Tôi đưa trở về!"

      Sau đó, liền cho cơ hội phản kháng, trực tiếp vác vai.

      Đột nhiên bị người vác vai, Tần Lạc ngừng la ầm lên: "Khốn kiếp! Thả tôi xuống!"

      Hoắc Kỷ Thành khẽ nguyền rủa tiếng, "**!"

      Sau đó khiêng Tần Lạc nhanh chóng rời .

      . . . . . .

      Lương Tinh thấy Tần Lạc vẫn có trở về liền ra ngoài tìm , kết quả vào toilet gọi cũng nghe được đáp lại, mới ra ngoài liền nghe được tiếng rất giống Tần Lạc, đuổi theo lại thấy người, khỏi buồn bực: ah? ấy trốn rồi hả? Chẳng lẽ mượn cơ hội này chạy cùng bạn trai hẹn hò?

      *****

      Hoắc Kỷ Thành khiêng Tần Lạc vào lối vip chuyên dụng, cho nên có người thấy bọn họ, mới vừa vào thang máy, Tần Lạc liền quyền đấm cước đá với , "Khốn kiếp! buông tôi ra!"

      Hoắc Kỷ Thành đen mặt vững vàng giữ chặt đôi tay loạn xạ của , lạnh giọng uy hiếp : " kêu lung tung nữa có tin tôi ở chỗ anyf làm hay !"

      Tần Lạc lập tức cảnh giác nhìn chằm chằm, lông nhím cả người đều dựng hết lên, liều mạng vung đấm chào hỏi với , "Cái tên Đại Ma Vương máu lạnh vô tình này! Rốt cuộc tôi trêi chọc chỗ nào? lại bắt nạt tôi như vậy? Tôi cứu con của , lại mang oán báo ơn đưa tôi tới cục cảnh sát! ràng tôi có bạn trai còn động chút là cưỡng hôn tôi, khốn khiếp. . . . . ."

      Lời còn chưa hết liền bị người ta ngăn miệng lại.

      "Ưmh. . . . . ."

      Hoắc Kỷ Thành lười phải nghe om sòm, trực tiếp chặn lại cái miệng nhắn của , đáng chết! có biết Tiểu Tinh là con trai hay ? Cũng sinh đứa bé còn ? Đối tượng còn là cháu trai của mình? !

      hôn rất dùng sức, như muốn hút hết khí trong cơ thể , giống như mưa rào gió to….

      Tần Lạc giãy giụa thế nào cũng giãy thoát được, bị thân thể cao lớn khỏe mạnh của đè lên vách tường bên trong thang máy, trong nháy mắt não lại thiếu dưỡng khí…

      “Đinh” --

      Cửa thang máy mở ra, Hoắc Kỷ Thành trực tiếp ôm ngang Tần Lạc về phía chiếc Spyker của mình, Đại Vệ sớm chờ ở đấy, nhìn thấy boss ôm tới đây, vội vàng xuống xe mở cửa sau ra.

      Sau đó lời trở lại ghế lái.

      “Tới chung cư Hoa Uyển.”

      “Vâng”

      ……….

      Xe mới vừa khởi động, di động Tần Lạc vang lên, Hoắc Kỷ Thành cầm lên nhìn, phía hiển thị cuộc gọi đến là “Cẩm Dương”, nhất thời sắc mặt vô cùng u.

      Tần Lạc đưa tay muốn giành, “Khốn kiếp! trả điện thoại di động lại cho tôi!”

      Hoắc Kỷ Thành duỗi cánh tay ra cho với tới, mặc cho tiếng chuông vẫn vang.

      Tần Lạc cũng bỏ qua.

      Trong lúc nhất thời, phía sau chiến rất kịch liệt…..

      Đại vệ cũng đành lòng nhìn thẳng.

      Hoắc Kỷ Thành thể nhịn được nữa, dứt khoát gõ cái ở sau gáy Tần Lạc, lập tức yên tĩnh hôn mê bất tỉnh.


      Chương 53 hát đoạn phiến


      Bên trong xe yên tĩnh, tiếng chuông điện thoại di động vẫn còn ngừng vang lên, vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành trầm nhìn cái tên hiển thị cuộc gọi, sau vài giây do dự liền chuyển điện thoại sang tình trạng tắt tiếng, sau đó ném vào trong túi xách của Tần Lạc.

      Đại Vệ đậu xe ở lầu dưới, Hoắc Kỷ Thành ôm Tần Lạc ngủ mê man lên lầu, trong túi xách của chìa khóa, rất dễ dàng liền tìm được.

      Đây là lần đầu tiên Hoắc Kỷ Thành đưa phụ nữ về nhà, nhất định là xưa nay chưa từng có!

      Căn nhà bé có hai phòng ngủ và hai phòng làm việc, tổng cộng diện tích cũng bằng được phòng khách nhà , con trai lại còn nhớ mãi quên đối với nơi này, suy nghĩ chút đều cảm thấy thể tin được.

      Sau khi quan sát quanh các phòng lần, Hoắc Kỷ Thành liền đặt Tần Lạc ngủ mê man lên giường, ngưng mắt nhìn ngủ, trong lòng loại cảm giác ra lời.

      Sau đó hai phút, xoay người rời .

      …….

      Xe của vừa rời phút, xe Hoắc Cẩm Dương liền đến dưới lầu nhà Tần Lạc, thấy đèn nhà bạn tắt, khỏi gọi tới, vẫn người nào nghe máy, chẳng lẽ là trong phòng bao quá ồn?

      Liên tục gọi năm sáu cuộc điện thoại cũng người nhận, vừa đúng lại có điện thoại của Giang Ánh Thần gọi tới.

      ta bắt máy, đối phương trực tiếp hỏi: “ là bạn trai Ánh Thần à? Tối nay ấy uống nhiều quá, qua đón ấy , chúng tôi ở phòng bao 1608 Kim Lan quốc tế.”

      Hoắc Cẩm Dương vừa định ta phải bạn trai Giang Ánh Thần, kết quả đối phương cúp.

      Hết cách rồi, ta chỉ có thể quay đầu xe qua.

      *****

      Sáng sớm hôm sau.

      Tần Lạc mở mắt lại cảm thấy đầu đau muốn nứt, day day đầu, có chút buồn bực tối hôm qua làm sao mình trở về được, hoàn toàn có ấn tượng gì…..

      Rời giường, lấy điện thoại từ trong ra, phát điện thoại tắt máy, vội vàng rửa mặt tới công ty.

      Sau khi thang máy mở ra bị Lương Tinh kéo lại, “Tối hôm qua bỏ trốn mà cũng thèm lên tiếng chào hỏi? Cùng bạn trai hẹn sao?”

      Tần Lạc sửng sốt giây, cười cười, “Đúng vậy! Tối hôm qua uống nhiều quá, mới vừa vào toilet liền nhận được điện thoại của bạn trai, sau đó ấy nhất định tới đón tôi, tôi lại mơ màng liền về trước với ấy, xin lỗi nhé!”

      Lương Tinh tỏ ra vẻ mặt hiểu, “Ai nha! có việc gì á! Hiểu rồi.”

      Tần Lạc lộ ra bộ mặt “ hiểu là tốt rồi”, sau đó trở về chỗ ngồi của mình, mặc dù tối hôm qua có chút, nhưng cẩn thận nhớ lại tối hôm người mang mình phải là bạn trai mà là cái người ma vương lạnh lùng đó!

      Rốt cuộc tối hôm qua có làm gì với hoàn toàn nhớ, chỉ biết là buổi sáng tỉnh lại giường nhà mình, quần áo vẫn bị ngày hôm qua, có ai động tới……

      Sạc điện, mở máy điện thoại di động, lập tức nhảy ra năm sáu cuộc điện thoại chưa nhận, tất cả đều là bạn trai Cẩm Dương, trong lòng “Lộp bộp” chút, xong rồi! Tối hôm qua có hẹn với Cẩm Dương là dùng bữa xong tìm , kết quả sau đó lại ca hát, rồi mình lại phải uống rượu.

      Vội vàng gọi cú điện thoại qua--

      “Cẩm Dương, xin lỗi! Tối hôm qua lúc em hát có uống rượu, sau lại được đồng nghiệp đưa em trở về, mà bên trong KTV quá ồn nghe được, rồi điện thoạt hết pin tắt máy, em xin lỗi nhé……” Tần Lạc làm nũng xin lỗi.
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, PhongVyDion thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 55: Vui mừng trùng hợp

      Mấy ngày tới, bạn trai Cẩm Dương đều rất bận, Tần Lạc cũng nghĩ nhiều, đàn ông mà! Đương nhiên là lấy nghiệp làm trọng, hai người ngày ngày dính chung chỗ cũng được.

      Buổi chiều, chợt nhận được cuộc điện thoại xa lạ, "Là Tần tiểu thư Tần Lạc sao? Tôi thấy đăng ký trang web của chúng tôi tìm công việc, tại có điều kiện phù hợp, muốn làm ?"

      Tần Lạc hơi bất ngờ, "Đúng, cụ thể là làm cái gì vậy?"

      Đối phương trả lời: "Phụ đạo ngữ cho đứa bé."

      Tần Lạc vừa nghe vậy liền đồng ý, "Được, vậy tiền lương sao?"

      Đối phương : "Thời gian thử việc lương tháng 6000, chính thức tuyển dụng tự mình chuyện với chủ nhà."

      Tần Lạc bỗng nhiên cảm thấy đây là trời rớt xuống, lập tức đồng ý.

      *****

      Buổi sáng thứ bảy, Tần Lạc chạy tới nơi hẹn với đối phương, là phòng bao riêng, còn rất lịch tao nhã, suy đoán đối phương là dạng gia đình xuất thân thế nào, cửa liền bị đẩy ra.

      Hả. . . . . .

      Trong lúc nhất thời, ba người mắt to trừng mắt , hình như đối với cảnh tượng gặp mặt này có chút ngoài ý muốn.

      Vẫn là Hoắc Gia Tinh phản ứng kịp trước, mừng rỡ kêu lên: "Chị ! Làm sao chị lại ở chỗ này?"

      Tần Lạc cũng có chút trợn tròn mắt, chẳng lẽ đứa bé phải phụ đạo chính là Tiểu Hỏa Tinh?

      Hoắc Kỷ Thành kinh ngạc rồi khôi phục tỉnh táo trước sau như qua, " ra Tần tiểu thư chính là người nộp đơn làm giáo viên phụ đạo cho Tiểu Tinh."

      Tần Lạc sửng sốt giây, "Có phải lầm hay ? Lúc đầu tôi điền hy vọng muốn phụ đạo đối tượng là học sinh trung hoặc là học sinh phổ thông mà. . . . . ."

      vừa dứt lời, Hoắc Gia Tinh liền chu cái miệng nhắn, "Chị , có phải chị muốn làm gia sư cho Tiểu Hỏa Tinh ?"

      Giọng mềm dẻo đáng , làm người ta sinh thương.

      Tần Lạc vừa nghe vậy lòng đành rồi, "Chị phải ý này."

      Hoắc Gia Tinh vội vàng mừng rỡ tiếp, "Vậy là chị đồng ý rồi nhé! Oa! tốt quá! Sau này có chị dạy ngữ cho em, khẳng định em học rất nhanh!”

      Tần Lạc thấy Tiểu Hỏa Tinh vui mừng như thế càng tiện cự tuyệt rồi, vốn còn muốn cùng hoàn toàn giữ khoảng cách với đại ma vương, kết quả trời đất xui khiến thế nào mà càng ngày càng gần……

      Ai!

      Hoắc Kỷ Thành biết nhất định đây là Trình Sâm sắp xếp, bằng cũng trùng hợp như thế.

      “Chắc hẳn Tần tiểu thư cũng xem qua cầu đối tượng chúng tôi cần, thời gian hai ngày cuối tuần thể tới trễ hay vắng mặt, nếu như có việc gấp cần xin nghỉ trước, Tiểu Tinh nhà tôi mới năm tuổi, nhưng vẫn cần Tần tiểu thư nghiêm túc dạy, dù sao giáo dục vỡ lòng cho đứa bé là quan trọng nhất…”

      Tần Lạc gật đầu liên tục, “Hoắc tiên sinh xin yên tâm, nếu tôi đồng ý phụ đạo ngữ cho đứa , tất nhiên đối xử nghiêm túc.”

      Hoắc Gia Tinh nghiêm túc ngồi ở bên lắng nghe cha và chị chuyện, mắt đen to linh lợi đảo quanh vòng tới vòng lui, như tính toán cái gì…..

      “Phương diện tiền lương, thời gian thử việc ba tháng đầu, mỗi tháng 6000, nếu như thái độ dạy học của Tần tiểu thư làm cho tôi hài lòng tôi suy tính cho thêm gấp đôi. Ngoài ra, Chủ nhật bảo mẫu nghỉ, có thể giúp tay chuẩn bị sinh hoạt hàng ngày cho nó? Tôi có thể thêm tiền.”

      Tần Lạc cảm thấy đây là vấn đề lớn, liền gật đầu, “Ừ.”


      Chương 56: vẹn toàn đôi bên


      Sai khi hai bên đạt thành giao ước, liền quyết định thứ bảy tuần này bắt đầu dạy học, vui vẻ nhất lại chính là Hoắc Gia Tinh, cậu nhóc hoan hô dứt, “Oh! tốt quá!”

      Thấy con trai vui mừng như thế, Hoắc Kỷ Thành biết quyết định này của mình có sai, hơn nữa làm như vậy có thể ngăn chặn việc cuối tuần Tần Lạc và Hoắc Cẩm Dương có thời gian hẹn hò.

      Nhất định chính là phương pháp xử lí vẹn toàn đôi bên!

      Dĩ nhiên Tần Lạc biết trong lòng suy tính gì, mặc dù vừa bắt đầu có chút mâu thuẫn và dính dáng tới Đại Ma Vương, nhưng Tiểu Hỏa Tinh đáng như vậy, dù sao đứa bé cũng vô tội, mình cũng thích nó, dạy nó học ngữ nhất định là rất chuyện rất thú vị….

      “Chị , chị thích ăn cái gì? Em muốn gọi điện thoại cho thím Mễ để buổi tối thím ấy làm đồ ăn ngon.” Tâm tình Hoắc Gia Tinh rất tốt .

      Tần Lạc vội vàng từ chối khéo, “Xong tiết học chị phải về nhà rồi.”

      Hoắc Gia Tinh vội vàng mếu máo, “Chị hư! Mới vừa rồi còn đồng ý cha phải chiếu cố em, bây giờ bồi Tiểu Tinh ăn cơm tối cũng được!”

      xong, liền giả bộ tức giận quay đầu .

      Tần Lạc đưa tay ra nửa…… Chỉ có thể cầu cứu nhìn về phía Hoắc Kỷ Thành, dùng miệng hỏi làm thế nào?

      Hoắc Kỷ Thành nhún vai cái, bày tỏ mình cũng có biện pháp.

      Tần Lạc chỉ có thể tới dụ dỗ : “Tiểu Tinh ngoan, chị đồng ý em, cùng em ăn cơm tối.”

      Hoắc Gia Tinh lập tức vui mừng ngẩng đầu lên, đưa tay bé ra ngoéo tay với , “ lời định!”

      Tần Lạc gật đầu, “Ừ.”

      Hoắc Kỷ Thành nhìn động tác hai mẹ con bọn họ thân mật như vậy, trong lòng dâng lên hồi cảm giác khác thường, nếu như giờ phút này có thể vĩnh viễn dừng lại tốt….

      Ngay sau đó, lại bị ý nghĩ này của mình dọa sợ.

      *****

      Buổi chiều học tiết đầu, Tần Lạc và Hoắc Gia Tinh học rất vui, hồi tiếng tiếng cười, thời gian qua rất nhanh.

      Buổi trưa Hoắc Kỷ Thành cũng có tới công ty, mà ở thư phòng làm việc, thỉnh thoảng có thể nghe được bên phòng con trai truyền ra tiếng cười vui vẻ, khóe môi khỏi hơi nhếch lên, tâm tình vui vẻ.

      Buổi tối trước khi ăn cơm, Tần Lạc chợt nhận được điện thoại của bạn trai Hoắc Cẩm Dương, “Lạc Lạc, gần đây là công việc quá bận rộn, buổi tối cùng nhau ăn cơm nhé?”

      Tần Lạc giật mình lúc, thế nào cũng ngờ tới tối nay Cẩm Dương lại hẹn mình……

      “Cẩm Dương, em…..”

      mới vừa mở miệng liền phát Tiểu Tinh ngước mắt to đen đẹp như bảo thạch nhìn mình, khỏi phải bộ dạng bao nhiêu vô tội.

      Lập tức nghĩ đến mình đồng ý Tiểu Tinh phải ăn cơm tối với nó.

      “Buổi tối em có chuyện, nếu tối mai nhé?”

      “Lạc Lạc, bây giờ ở dưới nhà em, buổi tối em có chuyện gì vậy?”

      “Cẩm Dương, hôm nay em mới vừa xin việc làm gia sư cho gia đình, đây là ngày đầu tiên làm, cho nên về sớm được…..”

      Tần Lạc lộ vẻ áy náy .

      Trong lòng Hoắc Cẩm Dương khó tránh khỏi có chút vui, ở trong lòng bạn , chẳng lẽ mình cũng sánh nổi phần công việc?

      biết rồi.”

      “……”

      Tần Lạc vừa mới chuẩn bị cái gì nữa lại phát điện thoại bị cúp, khỏi có chút đưa đám, Cẩm Dương tức giận sao?
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, PhongVyDion thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :