Chương 242: Bị ngăn chặn
Cố Nam Châu giống như điều tra hỏi câu: "Bây giờ vẫn mình?"
Tần Lạc sửng sốt hai giây: "Đúng vậy! Cậu ưu tú như vậy, nhất định có bạn rồi chứ?"
Câu phía sau của thuần túy chỉ là giúp đồng nghiệp Tiểu Kim hỏi, nếu là bạn học cũ mở miệng hỏi mình trước, vậy hỏi lại cũng là hành vi lễ phép.
Ý cười ở đáy mắt của Cố Nam Châu dần dần sâu, Hongkong lần này rất đáng giá!
" có. Trước từng , che dấu lâu chưa kịp , kết quả bị người đàn ông khác giành trước rồi."
Tần Lạc dám tin trợn tròn mắt: "Bạn học Cố ưu tú như vậy còn đuổi kịp sao? Vậy ánh mắt người con kia nhất định tốt."
Cố Nam Châu bật cười: "! Ánh mắt ấy rất tốt, là tôi còn chưa đủ tốt."
Tần Lạc bội phục sát đất với khiêm tốn của cậu ta, ra đời còn có người đàn ông ưu tú lại khiêm tốn như vậy!
Nếu Tiểu Kim có thể theo đuổi được cậu ta, nhất định là phúc khí của ấy!
Tần Lạc từ đáy lòng: "Đó là cậu quá khiêm tốn!"
Cố Nam Châu mỉm cười, cái gì nữa, xem ra suy đoán của mình hoàn toàn chính xác, chỉ là rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ Tần Lạc lựa chọn mất trí nhớ sao?
Có lẽ, đây là cơ hội ông trời cho mình!
Lần này, nhất định phải nắm chắc!
Tất cả thời gian party, bởi vì có Cố Nam Châu "Hộ giá hộ tống", Tần Lạc còn bị người đàn ông khác quấy nhiễu, hai người bởi vì là bạn học, ở chỗ chuyện trọng tâm đề tài cũng tương đối nhiều.
Vương tổng nhìn thấy hai người bọn họ trò chuyện với nhau vui khỏi hỏi: "Cố luật sư, cậu quen Tần tiểu thư?"
Khóe môi Cố Nam Châu gợi lên nụ cười yếu ớt: "Ừ, chúng ta là bạn thời trung học, Vương tổng nên làm khó ấy."
Câu phía sau có thâm ý khác.
Kinh nghiệm thương trường cùng lăn lộn trong mạng lưới quan hệ nhiều năm sao Vương tổng nghe hiểu, lập tức cười hề hề : "Cố luật sư gì vậy? Bạn của cậu chính là bạn của tôi! Hơn nữa Tần tiểu thư vốn là khách quý tôi mời tới, nào có làm khó xử gì?"
phen khéo đưa đẩy rơi rớt dấu vết.
Vẻ mặt Cố Nam Châu lạnh nhạt: "Vậy là tốt rồi."
Tần Lạc ở bên nghe lại thầm suy nghĩ : ra danh tiếng bạn học Cố so với trong tưởng tượng của mình còn đại hơn, ngay cả Vương tổng cũng phải cung kính với cậu ta, bối cảnh thế lực cùng năng lực đều thể khinh thường!
Vương tổng cũng nghĩ tới Tần Lạc lại là bạn thời trung học với Cố luật sư danh tiếng lẫy lừng này, mà nghe giọng Cố luật sư chuyện, lại còn che chở ấy...
Hai người này, chẳng lẽ có cái gì khó hiểu?
Mặc dù trong lòng ông ta nghi hoặc, nhưng chỉ có thể dấu ở trong lòng, đồng thời cũng hiểu mình phải cư xử tốt hợp tác lần này rồi.
...
Buổi tối trở về khách sạn, Tiểu Kim dám tin cầm bản hợp đồng hai bên ký: "Trời! Em cho rằng Vương tổng nhất định kéo chúng ta hai ngày nữa, ngờ tối nay liền sảng khoái ký rồi!"
Tần Lạc che dấu tính ho tiếng: "Đúng vậy! Chị cũng rất bất ngờ."
Tiểu Kim bỗng nhiên đến gần : "Ha ha... Em cảm thấy lần này chúng ta có thể nhanh chóng ký hợp đồng, nhất định có liên quan đến bạn học Đại luật sư của chị! ngờ ta có năng lực như vậy! Ngay cả Vương tổng cũng phải nể ta vài phần mặt mũi!"
Tần Lạc khẽ cười : "Quả rất có thể dằn lại. Đúng rồi, chị giúp em hỏi thăm xong, bây giờ cậu ta độc thân, em có thể yên tâm theo đuổi."
Tiểu kim cười có bao nhiêu mập mờ: "Ai nha nha! Sao em ngửi thấy vị chua?"
Tần Lạc : "Em bậy bạ gì đó?"
Tiểu Kim vẫn cười tim phổi: "Chị Tần, em cảm thấy Cố Đại luật sư có ý với chị, sở dĩ người ta chào hỏi với Vương tổng cũng là nể mặt chị thôi! Chị đẩy ta cho em, người ta khẳng định bị tổn thương..."
Tần Lạc tức giận : "Nhóc con chết tiệt kia! ràng là chính em muốn chị hỏi, bây giờ còn là chị giao cho em."
Tiểu Kim cười lộ cả hai răng nanh ra: "Em chỉ đùa thôi! Con người của em luôn luôn rất tự biết mình, nếu người ta có hứng thú với em, em mặt dày mày dạn đuổi theo rời, loại tình đó quá mệt mỏi, em muốn nổi!"
Mỗi người đều có quan điểm tình của mình, Tần Lạc thích tùy ý bình phán người khác.
"Quan điểm của em sai! Rốt cục đêm nay có thể ngủ ngon, ngày mai khởi hành trở về!"
Tần Lạc duỗi thắt lưng, đây là hoàn thành công việc đầu tiên từ sau khu mình "Mất trí nhớ", vô cùng có ý nghĩa! Lại còn gặp bạn học cũ...
Ưm... Khách quan mà , quả Cố Nam Châu là người đàn ông rất ưu tú, người cao ráo, dung mạo cùng năng lực bản thân đều hơn rất nhiều đàn ông bây giờ.
Quang trọng nhất là, khí thế của cậu ta so với cái chú kia... dễ đến gần hơn!
Cứ như vậy, Tần Lạc mơ mơ màng màng ngủ thiếp ...
*****
Sáng hôm sau, Tần Lạc với Tiểu Kim ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh mới chậm rãi rời giường rửa mặt, dù sao hoàn thành nhiệm vụ ký hợp đồng trước thời hạn nên hôm nay là thời gian tự do.
"Chị Tần, sau khi chúng ta ăn xong dạo được ? Đồ trang điểm của em sắp dùng hết rồi, đúng lúc mua điểm trở về tích trữ."
"Ừ."
Hongkong quả là thiên đường mua sắm của phụ nữ, thấy cái gì đều muốn mua, bởi vì rẻ hơn so với trong nước, nghĩ vừa tiết kiệm tiền lại vừa có thể mua bộ quần áo hoặc là cái gì, nhịn được vung tay rồi...
Mua đồ xong từ trung tâm thương mại ra ngoài, đúng lúc gặp phải nhóm người biểu tình, đường bị phong tỏa hết, căn bản có biện pháp qua.
Tiểu Kim tự trách : "Chị Tần, đều do em tốt, em nên bảo chị ra ngoài dạo phố, bây giờ hai chị em bị ngăn ở trong này thể quay về khách sạn, hơn nữa còn gần hai giờ nữa máy bay cất cánh, nên làm cái gì bây giờ!"
Đầu Tần Lạc như muốn nổ tung, nhưng giờ phút này cần phải giữ đầu óc tỉnh táo mới được, Tiểu Kim sốt ruột, nếu mình cũng sốt ruột theo ấy, loạn càng thêm phiền!
"Đến khách sạn chỉ có con đường này sao?"
"Em chỉ biết con đường này, tình hình bây thờ thế này coi như chúng ta gọi 110 cũng có tác dụng, về sau muốn đến Hongkong nữa..."
"Nếu chúng ta hãy tìm người hỏi đường chút."
Tần Lạc xong tìm phụ nữ trung niên nhìn rất ôn hòa hỏi đường, kết quả vẻ mặt đối phương cũng sốt ruột: "Tôi cũng là dân du lịch đến đây."
"..."
Trong lòng Tần Lạc chợt lạnh, xem ra tìm người địa phương hỏi đường thể nghi ngờ là khó hơn lên trời.
Tiểu Kim cũng thấy tình hình này, trong lòng càng sốt ruột: "Người địa phương chạy đến đoàn người biểu tình thị uy, khổ vẫn là những du khách chúng ta."
Tần Lạc cầm điện thoại ra, bởi vì quá nhiều người, nên internet có tín hiệu, niềm hi vọng muốn lên mạng tra đường cũng sụp đổ rồi...
Bỗng dưng, Tiểu Kim nghĩ đến cái gì : "Chị Tần, nếu chị thử gọi điện thoại cho bạn đại luật sư của chị xem, có lẽ ta có thể giúp chúng ta!"
Tần Lạc cầm lấy điện thoại mới nhớ mình có tìm số điện thoại của Cố Nam Châu, nhưng vẫn mở danh bạ lật lật lại, bất ngờ phát lại có dãy số của Cố Nam Châu!
Điều này làm cho càng thêm tin tưởng trong sáu năm này hai người từng gặp nhau rồi.
Sau khi điện thoại gọi , cố Nam Châu rất nhanh nhận nghe, sau khi nghe bị ngăn ở đoàn biểu tình đường, bình tĩnh : " trước đừng có gấp, cho tôi biết địa chỉ, tôi lập tức qua đó tìm ."
Tần Lạc lắc đầu: " được, cậu qua đây cũng vô dụng, cậu chỉ cần cho tôi biết còn con đường khác có thể rời khỏi nơi này , mặc dù đường xa vòng vèo cũng sao."
Cố Nam Châu trầm ngâm hai giây: "Vé máy bay trở về đặt?"
Tần Lạc sửng sốt, bạn học Cố là quá thông minh rồi.
"Ừ, lúc này tôi ở đường số 13, khoảng cách đến cửa trung tâm thương mại tới 1000 m..."
nhanh chóng báo vị trí của mình đứng, chung quanh quá ồn, sợ kéo dài tiếp ngay cả giọng của Cố Nam Châu cũng nghe .
Mặc dù Cố Nam Châu thường xuyên đến Hongkong công tác, nhưng chỗ dạo phố của phụ nữ quen, nhưng vẫn dùng bút ký xuống.
quen, bạn quen thuộc.
"Được rồi, tạm thời hai đứng yên ở đấy, mặt khác gửi số hiệu chuyến bay của hai người cho tôi."
"Ừ, cám ơn!"
...
Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt Tiểu Kim chờ đợi nhìn : "Chị Tần, chúng ta có thể lập tức rời khỏi đây ."
Tần Lạc nhún vai: "Chị cảm thấy Cố luật sư cũng quen thuộc chỗ này, cậu ta là người là ít khi dạo phố."
Nghe đến đó, vẻ mặt chờ đợi hưng phấn của Tiểu Kim tức tan thành mây khói...
Mắt thấy bị du khách càng ngày càng nhiều, bốn phương tám hướng đều là đám người chen chúc, chỗ nào đều chậm như ốc sên bò.
Tần Lạc cảm thấy bi thương, bây giờ rất sợ nơi có đoàn người dày đặc như thế, làm cho đầu như muốn nổ tung...
Last edited by a moderator: 30/8/17