Chương 224: Người nào đó phát điên
Trò chơi bắt đầu hơn nửa giờ, Hoắc Kỷ Thành còn chưa đến, vẻ mặt Hoắc Gia Tinh khó tránh khỏi chuyển biến thành thất vọng.
Mặc dù trong miệng bé chỉ cần có chị là đủ rồi, nhưng trẻ con mà! Làm sao hy vọng họp phụ huynh ba với mẹ đều đến.
Huống chi, vừa rồi bé còn thề son sắt đảm bảo ở trước mặt Tiết Tử Hạo đối thủ mất còn.
Nếu ba đến, về sau bé chắc chắn bị Tiết Tử Hạo chế nhạo.
Tần Lạc cũng nhìn ra thất vọng mặt Hoắc Gia Tinh, trong lòng thầm kinh ngạc thôi, vốn cho rằng coi như Hoắc Kỷ Thành đến Tiểu Tinh cũng có việc gì, bây giờ xem ra, là thể hiểu suy nghĩ của trẻ con.
Qua chuyện này, hiểu thêm chút về Tiểu Tinh.
ra nghĩ lại cũng đúng, đổi lại là , giáo cầu họp phụ huynh cũng hi vọng ba mẹ đều tham gia, đây chỉ thỏa mãn khát khao cùng đòi hỏi của của đứa trẻ với ba mẹ, cũng làm cho bé ở trước mặt các bạn đặc biệt có mặt mũi.
Dù sao ba mẹ các bạn bây giờ đều bận rộn.
há miệng thở dốc, muốn an ủi Tiểu Tinh, nhưng lời đến bên miệng vẫn phải nuốt xuống, ngộ nhỡ Hoắc Kỷ Thành có việc đến, chẳng phải lời mình trờ thành dối sao?
Thà để cho bé ôm ấp hi vọng rồi lại thất vọng, còn bằng cái gì cũng .
"Dưới đây, đến phiên bạn Hoắc Gia Tinh chúng ta cùng ba mẹ bé, bây giờ xin mời nhà ba người Hoắc Gia Tinh lên sân khấu."
giáo Nhan cười tít mắt .
Mặt Hoắc Gia Tinh buồn thối, ba vẫn chưa đến.
Tiết Tử Hạo vui vẻ cười nhạo bé: "Hoắc Gia Tinh, phải cậu bảo tôi chờ coi à? Ba cậu đâu? Chỉ sợ người đến này cũng phải mẹ cậu !"
Hoắc Gia Tinh lặng lẽ nắm thành quả đấm.
Tần Lạc nhịn được nhíu mày: "Người bạn này, là mẹ của Hoắc Gia Tinh, nên lung tung, coi như ba bé đến, cũng là có tình huống đặc biệt, cháu cười nhạo bạn học của mình như vậy được tốt?"
Tiết Tử Hạo bị răn dạy khó tránh khỏi có chút khó chịu, người phụ nữ đứng sau lưng bé lại càng buồn bực nhìn về phía Tần Lạc: "Tranh cãi giữa trẻ con người lớn chen vào làm gì? có quyền gì dạy bảo con tôi?"
Mắt thấy chiến hỏa hết sức căng thẳng, giáo Nhan vội vàng làm người hoà giải, "Mẹ Hoắc Gia Tinh với mẹ Tiết Tử Hạo, hai người có thể ầm ĩ được ? Bây giờ là trò chơi gia đình của chúng tôi, chúng tôi còn chưa kết thúc!"
Tần Lạc bĩu môi, đến nhà trẻ mở họp phụ huynh cũng dễ dàng!
đành phải dắt tay con trai, cổ vũ cho bé: "Tiểu Tinh, mẹ rất vui cùng con chơi trò chơi, con sao?"
Đây là lần đầu tiên, tự xưng "Mẹ", cũng chỉ có lúc này, mới có thể được đúng lý hợp tình, cần giải thích quá nhiều.
Hoắc Gia Tinh ngẩng đầu nhìn cái, gật đầu.
Hai mẹ con nắm tay nhau lên sân khấu, cơ bản hai người bọn họ cùng chung khuôn mặt, ai nghi ngờ bọn họ phải mẹ con ruột.
Mặt mày là quá giống rồi.
"Bây giờ mời bạn Hoắc gia Tinh với mẹ bé chơi trò chơi đoán đố chữ, hai người ai biểu thị ai đoán?"
"Tiểu Tinh biểu thị, tôi đoán."
Giọng Tần Lạc dịu dàng cong khóe môi, tin tưởng Tiểu Tinh.
Hoắc Gia Tinh nhìn về phía giá, gật đầu.
giáo Nhan vừa mới chuẩn bị tuyên bố trò chơi bắt đầu, kết quả bị giọng nam ngắt lời: "Xin lỗi, tôi là ba Hoắc Gia Tinh, tôi đến chậm."
Lúc này Hoắc Kỷ Thành xuất giống như chúa cứu thế từ trời giáng xuống, cả người đều mang theo ánh sáng vàng, lập tức hấp dẫn lực chú ý mọi người trong phòng học.
Vui vẻ nhất là Hoắc Gia Tinh, bé vung hai chân chạy về phía người đến: "Ba! Đây là bất ngờ ba cho Tiểu Tinh sao?"
Hoắc Kỷ Thành thương sờ đầu con trai: "Đương nhiên! Ba đồng ý cho con bất ngờ làm sao có thể nuốt lời?"
Hoắc Gia Tinh nhất thời nhảy nhót ngừng, đây so với bé được thưởng còn vui vẻ hơn!
Thấy màn như vậy, Tần Lạc cũng tự đáy lòng cong khóe môi lên, tốt! Lần đầu tiên Tiểu Tinh họp phụ huynh kết thúc tốt đẹp rồi.
giáo Nhan nhìn người đàn ông đột nhiên xuất này, mặt lí do ửng đỏ, trong lòng cảm khái thôi: ra ba bạn Hoắc Gia Tinh đẹp trai như vậy! Khó trách gien bé tốt như thế.
Chỉ là, kỳ lạ...!
Tại sao cảm thấy từng gặp ba Hoắc Gia Tinh ở đâu?
chỉ có giáo nghĩ như vậy, mấy ba mẹ trong phòng đều có suy nghĩ giống vậy.
Bao gồm ba mẹ Tiết Tử Hạo, bản nhân Tiết Tử Hạo đương nhiên rất nổi giận, còn tưởng rằng đưọc cười nhạo Hoắc Gia Tinh!
Kết quả ba người ta vào thời khắc mấu chốt xuất rồi.
Bởi vì tâm tình sung sướng, Hoắc Gia Tinh phát huy vô cùng tốt, sau khi ba đến đây do bé với mẹ cùng biểu thị thành ngữ hoặc là nội dung từ ngữ, sau đó ba đoán.
nhà ba người phối hợp đặc biệt tốt, sai lệch chỉ 2%, lần đoạt giải nhất!
"Hôm nay trò chơi gia đình rất thành công, đạt giải nhất chính là nhà bạn Hoắc Gia Tinh, để cho chúng ta chúc mừng bọn họ!"
giáo Nhan dẫn đầu vỗ tay, phía dưới ít bạn với ba mẹ nhao nhao noi theo, trong lúc này đầy vẻ vang.
Lần đầu tiên "Biểu diễn" trước mặt nhiều người như vậy, Hoắc Kỷ Thành vừa mới bắt đầu rất khó chịu, cũng may có Tần Lạc với con ở cùng, lại là vì con trai, từ từ mới tự nhiên lại.
Mặc dù rất thích trường hợp như vậy, nhưng thấy Tiểu Tinh vui vẻ như vậy, cũng đáng.
Sau khi xuống đài, Tần Lạc giọng hỏi: "Sao bỏ vải bó cánh tay ?"
Hoắc Kỷ Thành thấp giọng trả lời: "Đây được cho phép của bác sĩ điều trị, giờ mà thôi, sau khi kết thúc lập tức trở về bệnh viện băng bó lại."
Tần Lạc có chút lo lắng: "Nặng hơn ?"
Hoắc Kỷ Thành lắc đầu: " sao, là đàn ông, da thô, chút vết thương tính là gì."
Tần Lạc liếc mắt cái, hạ giọng: "Cái gì vết thương ?! nghiêm túc chút có được ?"
Tâm tình Hoắc Kỷ Thành rất tốt: "Lạc Lạc, em quan tâm sao?"
Quả thực Tần Lạc cũng bị lời ngọt xớt của làm cho tức chết rồi: " còn như vậy em để ý đến nữa."
Hoắc Kỷ Thành gật đầu ngừng: "Được được được! đảm bảo có việc gì, sau khi trở về bệnh viện liền phối hợp bác sỹ trị liệu nghỉ ngơi lấy lại sức."
Lúc này Tần Lạc mới hài lòng trợn mắt nhìn , cũng biết ra ngoài là vì Tiểu Tinh, xem ra cũng xứng chức người ba.
So với trong tưởng tượng của mình còn tốt hơn rất nhiều.
*****
Lúc trời tối mới vừa tan tầm, Tống Tư Kỳ đến bãi đỗ xe bị Đường Dục chặn lại, còn bị ta cứng rắn nhét vào trong xe.
" làm gì vậy ? Muốn mang tôi đâu?"
" biết."
" muốn với ! Đây là ép buộc!"
Tống Tư Kỳ rất tức giận, nhưng sức lực của mình lại bằng người ta, chỉ có thể bị ta mạnh mẽ nhét vào trong xe, sớm biết thế năm đó nên học Taekwondo.
Đường Dục gì, sắc mặt u ám.
Nửa giờ sau.
Đường Dục lái xe đến bãi đỗ xe làng du lịch, sau đó xuống xe.
Tống Tư Kỳ ngồi bất động ở xe, trong lòng cân nhắc mình nên làm cái gì bây giờ, cần phải nghĩ biện pháp tách khỏi mới được!
"Em muốn ngồi ở xe cả đêm sao?"
" "
Trong lòng Tống Tư Kỳ ngạc nhiên, cả đêm? Rốt cuộc ta muốn làm gì?
Ở dưới ánh mắt Đường Dục nhìn, chậm rì rì xuống xe, theo phía sau ta vào làng du lịch, trong đầu ngừng chuyển động suy nghĩ đối sách.
Bỗng nhiên, trong đầu nhanh trí, sắc mặt đau khổ ôm bụng: "Bụng tôi có chút đau, tôi toilet ."
"Đợi chút!"
Đường Dục ngoài cười nhưng trong cười tới, câu trúng tâm tư của : "Em muốn chạy?"
Tống Tư Kỳ lắc đầu: " có. Tôi đau bụng, tin cùng tôi vào toilet?"
Hừ! cho rằng như vậy có thể lừa được tôi?"
"Tôi nhịn được."
Dáng vẻ Tống Tư Kỳ đau khổ đến được, Đường Dục bán tín bán nghi: " chờ em ở cửa."
Quả nhiên là biến thái!
Rốt cuộc ta muốn làm gì!
êm đẹp đưa mình đến đây để làm gì?
Quả thực là phát điên đến cực điểm!
"Tùy !"
Tống Tư Kỳ sao cả bĩu môi, bước nhanh về phía toilet, biết Đường Dục có biến thái canh giữ ở cửa .
Trong lòng có vạn con ngựa lao nhanh, có chút đêm nay Đường Dục làm sao vậy, mình lại đắc tội với ta, chẳng lẽ ta tức giận muốn tìm mình phát tiết.
Last edited by a moderator: 30/8/17