1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 206: Sao lại ở đây?

      Tần Lạc ở nhà nghỉ ngơi vài ngày nhận được điện thoại của công ty bảo công tác ở Dubai, đồng ý chút do dự.

      Đối với , lần này công tác vừa đúng lúc, còn ở nhà nữa, người muốn mốc meo rồi.

      Quan trọng hơn là, trong khoảng thời gian này mỗi ngày Hoắc Kỷ Thành đều lắc lư ở trước mắt , quan hệ của hai người càng mập mờ .

      Cho nên, cần nhanh chóng công tác lần để điều tiết.

      Lúc ngồi máy bay, mới gửi tin nhắn cho Hoắc Kỷ Thành: Em phải công tác ở Dubai tuần, em cho Tiểu Tinh rồi.

      Sau đó, tiếp viên hàng xinh đẹp đến nhắc nhở những hành khách tắt thiết bị điện tử lại.

      Mười phút sau, Hoắc Kỷ Thành mới nhìn thấy tin nhắn này cái, chờ khi gọi điện qua, Tần Lạc tắt điện thoại, sắc mặt nhất thời thâm trầm như nước.

      Mà ở công ty, quả thể được.

      Trình Sâm gõ cửa tiến vào: "Boss, còn 2 phút nữa đến hội nghị."

      Ngón tay Hoắc Kỷ Thành xoa mi tâm: "Tôi biết rồi."

      Ạm biết, hội nghị hôm nay còn khó ứng phó hơn so với Hồng Môn Yến, gần đây tần suất xuất tin tức quả rất cao, dẫn đến ít người bất mãn, tất cả mọi người đến hôm nay chờ xen truyện cười của .

      Bỗng dưng, khóe môi lên nụ cười bí hiểm, lập tức đứng dậy rời khỏi văn phòng.

      Trong phòng họp.

      Vui vẻ nhất hôm nay là hai ba con Hoắc Kỷ Vĩ, Hoắc Kỷ Nghiệp với Hoắc Kỷ Lan chỉ đơn thuần ngồi ở kia xem trò vui.

      Chuyện phát triển đến bước này, bọn họ chỉ có tranh thủ lợi ích cá thân lớn nhất mới là thượng sách, giúp ai cũng nhất định có thể chiếm được thứ tốt.

      "Hoắc tổng, dự án chúng ta hợp tác với tập đoàn Ranst tới bước cuối cùng, nhưng gần đến giờ ký hợp đồng bọn họ lại thay đổi rồi."

      Vẻ mặt phó tổng giám đốc Lý cam lòng báo cáo tình hình công tác bên mình.

      Ông ta vừa dứt lời, những cán bộ cao cấp ngồi bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Hoắc Kỷ Thành ở vị trí trung tâm.

      giống như nghe thấy tiếp tục mở miệng: "Phòng khai thác ở nước ngoài gần đây có hạng mục gì mới ?"

      Tổng phụ trách khối này : "Hạng mục gần đây đều tiến hành tương đối chậm, mặc dù trước kia phát triển thế cũng tệ lắm, số mặt gần đây ít nhiều cũng chịu ảnh hưởng."

      Vẻ mặt ta muốn lại thôi làm cho trong lòng tất cả người ngồi ở đây đều hiểu.

      Rất nhanh, liền có người ra: "Hoắc tổng, gần đây có rất nhiều dự án công ty chúng ta hợp tác đều gặp phải trở ngại, chuyện nên , đều là tin tình cảm của ngài ảnh hưởng."

      "Hoắc tổng, phải chúng tôi can thiệp cuộc sống cá nhân của ngài, dù sao ngài cũng là nhân vật công chúng, mỗi tiếng cử động đều được mọi người nhìn, trước cùng nhị tiểu thư nhà họ Giang quả đẹp đôi, đối với ngài cùng công ty chúng ta đều có ảnh hưởng rất tốt, mà lúc này "

      "Đúng vậy! Người phụ nữ kia vừa nhìn chính là kẻ ham tiền, Hoắc tổng ngài qua lại với người phụ nữ như vậy chỉ làm giảm danh dự của bản thân."

      Đề tài này khi mở ra, những cán bộ cao cấp công ty lời tôi câu thảo luận.

      Hoắc Kỷ Vĩ yên tĩnh ngồi ở kia dùng trà, ở ngoài mặt biến sắc, nhưng trong lòng sớm vui như hoa nở, ông ta chỉ mong sao tất cả mọi người công khai lên án Hoắc Kỷ Thành, sau đó kích thích nhiều người tức giận.

      Hoắc Cẩm Dương chỉ là nghe mọi người , cũng phát biểu cái gì.

      Chờ mọi người xong, Hoắc Kỷ Thành mới chậm rãi : "Ý kiến các vị cổ đông tôi đều , nhưng vấn đề cá nhân tôi, cần các người tới phán xét."

      câu ràng lạnh lùng, làm cho mọi người lời nào để .

      Những cổ đông đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt cùng đáy mắt cũng có chút vui, bởi vì cảm thấy lời của mình chịu tiếp thu.

      Lúc này Hoắc Kỷ Vĩ mới hắng giọng cái: "Em Tư! ra mọi người là có lòng tốt, cuộc sống cá nhân gần đây của em quả rất hot, khó tránh khỏi dẫn đến quần chúng bàn tán cùng quan tâm. Nếu em là người bình thường, hẹn hò với ai sao cả, nhưng dù sao em cũng là người đứng đầu 'Tập đoàn Đế An', mỗi tiếng hành động của em đều thay mặt cho tập đoàn chúng ta! Còn như vậy tiếp, danh dự cùng thị trường chứng khoán công ty chúng ta cũng phải chịu ảnh hưởng."

      Ông ta tận tình khuyên bảo , vẻ mặt như "là vì tốt cho em cùng chúng ta ".

      Hoắc Kỷ Thành đương nhiên biết trong bụng cả có chủ ý gì, vẻ mặt lạnh nhạt: " cả rất đúng, về mặt này em có biện pháp."

      chút để ý , coi như rác thèm để ý, lại coi như nghe lọt.

      Hoắc Kỷ Vĩ có tức giận cũng có thể phát, buồn bực uống ngụm trà, liếc mắt ra hiệu cho vị cổ đông nào đó ở đối diện.

      Đối phương lập tức : "Hoắc tổng, gần đây công ty gặp phải nhiều vấn đề nan giải như vậy, từng hạng mục đều bị ảnh hưởng, mình ngài phân thân phải biện pháp, gần đây Đại công tử biểu rất tốt, tôi cảm thấy được ấy có thể nhận phần hạng mục."

      Rất nhanh, liền có nguồ phụ họa : "Tôi cũng đề cử Đại công tử, năng lực của ấy mọi người đều quá ràng."

      "Đại công tử vốn là cháu ruột của Hoắc tổng, hai người phối hợp với nhau nhất định mang đến cho công ty chúng ta lợi ích lớn hơn nữa."

      "Đúng! Hôn nhân của đại công tử thành công, tam tiểu thư nhà họ Giang có hiền đức lại là nữ cường nhân, về mặt này tăng thêm ít."

      màn này, dường như Hoắc Kỷ Thành sớm dự liệu đến, vẻ mặt anhlạnh nhạt nhìn vẻ mặt đặc sắc của từng người, cũng chỉ vàolúc này, mới nhìn ra được bản chất của người.

      "Tốt! Nếu tất cả mọi người đề cử Cẩm Dương, vậy để cho nó phụ trách dự án hợp tác với tập đoàn Ranst trước. có gì việc tan họp."

      Dứt lời, Hoắc Kỷ Thành đứng dậy rời .

      Còn có cổ đông chuẩn bị cái gì lại nhận được ánh mắt Hoắc Kỷ Vĩ, lập tức im miệng.

      Hoắc Kỷ Nghiệp vừa lúc bắt được chi tiết, ông ta biết hội nghị hôm nay cả thầm chu - toàn, hoàn toàn chính là sân nhà của ta với con trai!

      biết em Tư nghĩ thế nào!

      Lại để Hoắc Cẩm Dương phụ trách dự án hợp tác với tập đoàn Ranst, đó là miếng công việc béo bở mà mọi người đều muốn tiếp nhận, làm tốt được danh dự cùng tiền tài.

      Trong lòng ông ta khó tránh khỏi có chút thoải mái.

      So với việc của ông ta thoải mái, ngược lại vẻ mặt Hoắc Kỷ Vĩ đầy vui vẻ, đoạt lấy vị trí người thừa kế từ trong tay Hoắc Kỷ Thành, vốn cần từng bước , quá sốt ruột cũng được!

      Cho nên, hôm nay bước đầu tiên rất tốt!

      Sau khi tan họp, hai ba con liền vào văn phòng của bọn họ.

      "Cẩm Dương, com cũng nhìn thấy cục diện ngày hôm nay, chú ba con cơ bản mất chỗ dựa, chỉ cần con cố gắng, vị trí kia là của con! Cho nên dự án hợp tác với tập đoàn Ranst lần này chúng ta chỉ có thể thành công được thất bại! Sau khi trở về phải thương lượng nhiều với Ánh Thần biết ?"

      Hoắc Kỷ Vĩ vẫn có chút lo lắng cho con trai, cố ý nhấn mạnh để cho nó trở về thương lượng với con dâu.

      Về số mặt, ông biết tâm kế con trai bằng con dâu, cho nên đặc biệt dựa vào con dâu.

      Nhưng lời này nghe vào trong tai Hoắc Cẩm Dương cũng có chút thoải mái, tại sao tất cả mọi người cảm thấy ta vô dụng, Giang Ánh thần có năng lực như thế sao?

      "Ba, tự con có thể làm được!"

      Giọng của ta có chút nặng, thậm chí còn kiên nhẫn.

      Hoắc Kỷ Vĩ biết mình chọc đến con trai, vẫn dương dương đắc ý : "Tự tin là chuyện tốt, nhưng đừng tự tin quá mức."

      Hoắc Cẩm Dương muốn nghe tiếp: "Ba, con còn có chút việc trước."

      Hoắc Kỷ Vĩ gật đầu: "Ừ, con !"

      Hoắc Kỷ Thành vừa mới vào văn phòng, hai Hoắc Kỷ Nghiệp vào theo, vẻ mặt tức giận : "Em Tư, cả hôm nay cũng hơi quá đáng! Đây ràng chính là cố ý kết hợp nhóm người cổ đông ép em phân quyền!"

      Hoắc Kỷ Thành đốt cho mình điếu thuốc, đứng ở trước cửa sổ nhìn dòng xe như nước phía dưới: "Mặc dù như vậy, nhưng cảnói có lý, em thể phản bác được, em lại có biện pháp nào?"

      Hoắc Kỷ Nghiệp vội vàng : "Em hoàn toàn cần thiết giaodự án hợp tác với tập đoàn Ranst cho Cẩm Dương! Tùy tiện tìm hạng mục khác được sao?"

      Hoắc Kỷ Thànhnhíu mày liếc nhìn hai: "Cho Cẩm Dương cơ hội rèn luyện cũng được, dù sao nó còn trẻ, có tiềm lực hơn so với chúng ta!"

      Trong lòng Hoắc Kỷ Nghiệp bị đình trệ, cũng biết lời này là có ý gì: "Em Tư, ra emlớn hơn Cẩm Dương sáu tuổi, trẻ giống nó! Già chính là !"

      Trong lời của ông ta hàm chứa rất nhiều cảm xúc.

      Hoắc Kỷ Thànhngầm hiểu, cũng nhiều: " haigiàchỗ nào? Bốn mươi năm mươi tuổi là tuổisung sức của đàn ông."

      Sau khi Hoắc Kỷ Vĩ biết được em hai vào phòng làm việc của em Tư, khinh thường hừ câu: "Bây giờ biết bám víu thằng Tưđể cứu mạng rơm rạ rồi hả? Chỉ tiếc tính toán của mày đời này đều đánh đúng!"

      *****

      Hai ngày trước vừa đến Dubai bề rộn nhiều việc, dường như mỗi đêmTần Lạc đều phải tăng ca, xong việc rất trễ, hơn nữa giờ giấctrong nước có chênh lệch, nên chưa gọi điện thoại cùng gửi tin nhắn cho ba con Hoắc Kỷ Thành.

      Ngược lại Tiểu Tinh có gửi tin nhắn cho mình, nhưng người đàn ông nào đấy lại đôi câu vài lời.

      Trong khoảng thời gian này thường xuyên chú ý tin tức, tập đoàn Đế An gần đây giống như có ít tin tức xấu, thị trường chứng khoán cũng xuống ít.

      Mọi người quy kết tất cả những lỗi này cho Hoắc Kỷ Thành, chia tay vớiGiang Ánh Tuyết là quyết định sáng suốt, tâm trí bị hồ ly tinh mê hoặc, ngay cả công ty cũng cần.

      Nhìn thấy những lời đồn đại này, lòng Tần Lạc như dao cắt, đồng thời cũng có chút sợ hãi những lời đồn đại internet này, ràng cái gì cũng chưa làm, ràng có được thành tích cao cùng năng lựclàm việc tài giỏi, nhưng bởi vì phải thiên kim nhà giàu có, liền bị mọi ngườigạt bỏ.

      Gán éprất nhiều tên ở người !

      Đủ loại vũ nhục, chịu nổi.

      Giống như nước lũ hắt về phía .

      Tiểu kim cũng nhìn ra vui, an ủi: "Lạc Lạc, mọi người chỉ ghen tị là người phụ nữ của Hoắc Tứ thiếu thôi! Bây giờ mọi người như vậy, ghen tị làm cho người ta trở nên mất lý trí, cần quá để ý."

      Tần Lạc gật đầu,Tiểu Kim là gáitốt thiện lương đơn thuần.

      "Ừ, cám ơn ."

      "Lời người đáng sợ, nhưng lời đồn đãi chỉ cần để ý đến tự nhiên biến mất, mấy ngày nay cầnlênweibovới trang web, mắt thấy tâm phiền!"

      "Ừ."

      Bởi vì nước ngoài công tác, cho nên chỉ cần chú ý tin tức trong nước, cơ bản ngăn những lời đồn đãi tốt lọt vào tai.

      Tần Lạc chỉ có thể thử điều tiết bản thân, từng đồng ý với Hoắc Kỷ Thành, phải tin tưởng .

      Chỉ cần chia tay với mình, mình cần thiết chặt đứt đoạn tình cảm này trước, nước lũ bên ngoài mạnh nữa, chỉ cần giữa hai người xây lên tường thành vững chắc gì có thể vào là được sao?

      Gần tốt ngày thứ ba.

      Tần Lạc với tiểu kim có việc gì thìhẹn nhauđếnquán bar hồ bơi, chỗ các ởlà khách sạn cấp năm sao, bên trong đầy đủ mọi thứ, mỗi ngày ra vào đều có thể nhìn thấy ít các chàng đẹp trai.

      Lòng Tiểu kim sớm ngứa rồi!

      Thừa dịp buổi tối có việc gì liền hẹn Tần Lạc đếnhồ bơi, chừng ở hồ bơi có thể gặp chàng đẹp trai!

      Tần Lạc bởi vì tạm thời nhận được điện thoại của trưởng phòng bảoTiểu Kim đến bể bơi trước chờ mình, nhận điện thoại xongcô mới khoác thêm áo tắm ra cửa.

      Trong nháy mắt mở cửa, còn tưởng rằng gặp kẻ trộm.

      Bình tĩnh lại nhìn, nhưng là người đàn ông nào đấy.

      Lập tức kêu lên: "Sao lại ở chỗ này?"
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyetPhương Lăng thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 207: Cùng bơi

      tay Hoắc Kỷ Thành chống vách tường, trong con ngươi đen ra tơ máu có thể thấy được, chứng tỏ mấy ngày nay đều ngủ ngon.

      Giọng khàn khàn mở miệng: " nhớ em, cho nên đến đây."

      Tần Lạc bị trắng ra như vậy làm cho mang tai phiếm hồng, chỉ có thể dời lực chú ý : "Mấy ngày nay mệt chết ? Trong mắt đều có tia máu."

      Hoắc Kỷ Thành vẫn thâm tình khẩn thiết nhìn , bỗng nhiên tiến lên bước ôm chặt vào trong ngực, dùng sức như vậy. . .

      Mặc dù Tần Lạc cảm thấy bị ôm chặt có chút đau, nhưng cảm nhận được nhớ mình...

      Trong đầu có dòng nước ấm lặng lẽ chảy qua...

      Hai người lẳng lặng ôm vài phút chậm rãi tách ra, lúc này Hoắc Kỷ Thành mới hỏi: "Sao mặc như vậy ra cửa?"

      Tần Lạc cúi đầu nhìn áo tắm người mình, mặt xấu hổ: "Hẹn bơi với đồng nghiệp."

      Trong cổ họng Hoắc Kỷ Thành tự giác phát ra tiếng khó chịu: "Bơi lội?"

      Tần Lạc gật đầu: "Ừ."

      Ngón trỏ Hoắc Kỷ Thành ngẩng cằm của lên: "Nếu cho em ?"

      Tần Lạc giận dữ trợn mắt nhìn : "Em mới vừa biết bơi, thường xuyên luyện tập sao được? Hơn nữa em đồng y với Tiểu Kim, ấy rất tốt, em muốn giữ lời."

      Ý ở ngoài lời đó là: Em nhất định phải !

      Mặc dù giọng khẳng định, nhưng có phần làm nũng ở đây...

      Con ngươi đen Hoắc Kỷ Thành dán ở giao nhau cổ áo choàng tắm của , giống như muốn xuyên thấu qua chỗ đó thấy cái gì...

      Tần Lạc vội vàng đưa tay che cổ áo, giọng hờn dỗi: "Ai nha! cùng với em là được!"

      Hoắc Kỷ Thành suy nghĩ nửa giây, vẫn có thể xem là ý kiến hay!

      "Vậy miễn cưỡng đồng ý."

      "Xì!"

      Tần Lạc vui trợn mắt nhìn , lập tức lại hỏi: "Sao mang Tiểu Tinh cùng đến?"

      Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành tự nhiên trả lời: "Bà nội đón con , hơn nữa năm nay chuẩn bị để cho bé nhà trẻ bên ngoài học, nửa năm sau phải lên lớp , coi như đoạn thời gian thích ứng trước."

      Phía sau lý do hợp lý này còn có mọn của muốn mình ở chung với Tần Lạc...

      Dù sao, mang theo con trai vẫn tiện.

      Tần Lạc chút nghi ngờ tin: "A...."

      ...

      Tần Lạc vừa đến bể bơi nhìn thấy Tiểu Kim cùng chàng đẹp trai tóc vàng mắt xanh chuyện với nhau, vẻ mặt hai người rất hớn hở, có thể thấy chuyện cũng tệ lắm!

      cười ra hiệu ánh mắt cùng ấy, sau đó liền cùng Hoắc Kỷ Thành ra phía sau phòng thay quần áo.

      Tiểu Kim cũng thấy Hoắc Kỷ Thànhbên cạnh Tần Lạc, dám tin hai mắt mở to, omg! Là mình nhìn lầm rồi sao?

      chàng đẹp trai tóc vàng thấy dáng vẻ của khỏi hỏi: "Bạn của ?"

      Tiểu Kim gật đầu: "Ừ! Xin lỗi tiếp chuyện được!"

      chàng đẹp trai tóc vàng nở nụ cười: "Bên cạnh bạn của có bạn nam kèm, xác định bây giờ qua đó thích hợp sao?"

      Tiểu Kim chợt tỉnh ngộ lại: "Ách..."

      Hình như là thích hợp, ngộ nhỡ thấy cái gì nên thấy...

      Giờ phút này - -

      Trong phòng thay quần áo phía sau.

      Hôm nay Tần Lạc mặc bộ áo tắm tương đối bảo thủ hồng nhạt hoa , quần bơi tam giác bên ngoài lại còn thêm tầng váy có thể chắn cặp mông.

      Mặc dù váy ở bên trong nước nổi lên, căn bản ngăn hết, nhưng ở tâm lí Tần Lạc cảm thấy dễ chịu chút.

      Ít nhất, nhìn bại lộ như thế.

      Từ khi mình cởi áo khác tắm bên ngoài, Tần Lạc cảm thấy ánh mắt Hoắc Kỷ Thành hừng hực như lửa vẫn nhúc nhích dán người mình...

      Ánh mắt nhìn kỹ như vậy, cũng biết nên để tay với chân mình ở đâu...

      Ánh mắt đen nhánh mà mang theo xâm lược tính khóa chặt người phụ nữ trước mắt, dây buộc áo tắm hoa màu hồng nhạt treo cổ làm nổi lên bộ ngực hoàn mỹ của ra ngoài, vòng eo gợi cảm mê người vòng tay nắm hết.

      Cặp mông vểnh cao bị váy che đậy, như như câu tầm mắt của người ta, đôi chân thon dài cân xứng trắng nõn, tóc dài quăn bị tùy ý buộc lên đỉnh đầu, là hình viên thuốc lưu hành nhất...

      Bởi vì mặc áo tắm, Tần Lạc khó tránh khỏi có chút xấu hổ, dáng vẻ mặt đỏ thẹn thùng e lệ làm cho càng thêm xinh đẹp động lòng người, quyến rũ với thanh thuần đồng thời được tô đến mức cực hạn, lập tức dẫn đốt dục - vọng nguyên thủy của người đàn ông.

      " có đồ bảo thủ hơn à?"

      Giọng Hoắc Kỷ Thànhkhàn khàn, trong con ngươi đen như hai ngọn lửa nhảy múa.

      Tần Lạc được tự nhiên kéo áo tắm người, thầm nho : "Đây rất bảo thủ, thấy áo tắm những người phụ nữa bên ngoài mặc sao?"

      Hoắc Kỷ Thành lắc đầu: " có, quan tâm đến bọn họ."

      Tần Lạc: "..."

      bị đánh bại rồi!

      " nhanh lên! Em ra bên ngoài chờ ."

      Tần Lạc xoay người chuẩn bị ra ngoài, lại bị Hoắc Kỷ Thành kéo cánh tay lại, sau đó cả người ngã vào trong lòng ...

      Còn chờ kháng nghị, miệng bị người đàn ông bá đạo che lại rồi.

      "Ưm..."

      Hoắc Kỷ Thành hôn rất kịch liệt, ba ngày thấy, như qua thế kỷ vậy.

      Hai tay Tần Lạc kìm lòng được ôm chặt cổ của , hai người cũng dán sát rất chặt chẽ...

      Cái hôn này, tình đầu ý hợp.

      Triền miên làm cho hai người có chút ngây ngất...

      Hoắc Kỷ Thành lưu luyến buông môi ra, khàn giọng : "Chúng ta trở về phòng được ?"

      Câu của anhlàm cho Tần Lạc trong nháy mắt tìm lý trí về, đỏ bừng cả khuôn mặt đẩy ra: " được!"

      Sau đó, cũng quay đầu lại chạy ra bên ngoài phòng thay quần áo.

      Còn ở lại hoài nghi mình bị mê hoặc...

      Nhìn bóng lưng thoát , khóe môi Hoắc Kỷ Thànhhiện lên nụ cười sung sướng, nhanh chóng thay quần áo theo ra ngoài.

      Người phụ nữ của , đương nhiên phải tấc cũng rời trong phạm vi tầm mắt của !

      *****

      Dáng người Tần Lạc rất đẹp, hiễn nhiên đưa tới ít người đàn ông quay đầu, nhưng mỗi khi có người đàn ông nhìn , đều bị Hoắc Kỷ Thành hung hăng trừng trở về, tuyên bố quyền sở hữu của ...

      Có bạn trai bá đạo như vậy thủ ở bên cạnh, Tần Lạc cũng tránh bị người khác quấy nhiễu.

      vui vẻ tự tại!

      Tiểu Kim cười tít mắt bơi tới bên cạnh : "Lạc Lạc, Tứ thiếu nhà quá che chở với ? xem ánh mắt ấy nhìn về phía những người đàn ông này, quả thực giống như giết người, khủng khiếp."

      Tần Lạc bị chế nhạo có chút xấu hổ: "Lại trêu tôi."

      Tiểu Kim vội vàng nhấc tay đầu hàng: "Tôi có! Tôi chỉ ăn ngay mà thôi, đêm nay có hộ hoa sứ giả rất tận tâm hoàn thành trách nhiệm!"

      Giữa hai lông mày của Tần Lạc giấu được ý cười: " với chàng đẹp trai tóc vàng kia chuyện như thế nào?"

      Tiểu Kim bĩu môi: "Tìm tôi muốn xin số, còn mời tôi cùng đến Jordan chơi."

      Tần Lạc nở nụ cười: "Xem ra có ý với nha!"

      Tiểu Kim thở dài hơi: "Mỗi lần công tác ở quốc gia, chỉ cần muốn, ra đều có thể gặp, nhưng nhiều lần cũng còn ý nghĩa gì! Tôi vẫn muốn bạn trai cố định."

      Tần Lạc hiểu ý trong lời ấy : "Yên tâm! Cuối cùng gặp được người đàn ông thích hợp với mình."

      Tiểu Kim gật đầu: "Mượn lời chúc cho !"

      Sau đó, lấy tay khuỷu tay chọc Tần Lạc: "Mau nhìn! Có mỹ nữ về phía Tứ thiếu nhà cậu, dáng người kia, chậc chậc!"

      Ánh mắt Tần Lạc tự giác theo phương hướng ngón tay Tiểu Kim nhìn lại, trong lòng có lí do dâng lên trận ghen tuông.

      thiếu chút nữa quên, mới là vương giả chân chính, chỗ nào đều hấp dẫn tầm mắt phụ nữ.

      Huống chi, dáng người của rất đẹp...

      Lồng ngực màu mật ong, cơ bụng sáu mũi hoàn mỹ, chút sẹo lồi dư thừa, nhìn muốn dời tầm mắt...

      Tình tiết rất nhanh xoay ngược lại.

      Hoắc Kỷ Thành lạnh như băng cự tuyệt mỹ nữ, đồng thời, mặt cũng viết bốn chữ to ràng"Người sống chớ lại gần".

      Tiểu Kim nhịn được nở nụ cười: "Nếu Tứ thiếu phải người đàn ông của , tôi nghi ngờ phương diện kia của ấy có phải có vấn đề , ngay cả nhìn thẳng mỹ nữ cũng có."

      Trong lòng Tần Lạc ngọt ngào: "Tính cách ấy có vẻ lạnh lùng."

      Tiểu Kim trêu chọc : "Tôi thấy là quá sâu sắc!"

      Tần Lạc hiểu ý cười, cái gì nữa.

      ...

      tới giờ, Hoắc Kỷ Thành thúc giục Tần Lạc trở về phòng, là ngâm ở trong lâu làn da nhiều nếp nhăn.

      Còn rất ghét ánh mắt phụ nữ nhìn chăm chú vào...

      Tuy những lời này có đầy tự kỷ cùng đáng ghét, nhưng Tần Lạc nghe cũng rất thoải mái, co bị đàn ông quấy nhiễu đồng thời Hoắc Kỷ Thành cũng bị phụ nữ quấy nhiễu, nhưng vẻ mặt vẫn lạnh như băng cự người ngoài ngàn dặm.
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyet thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 208: phải bảo em chờ cùng tắm sao?

      Vốn Tần Lạc vớiTiểu Kim ở phòng, Hoắc kỷ thành đến làm cho thể dọn sang phòng xa hoa với .

      Vừa ra đến trước cửa, Tiểu Kim cười đến cần ra có bao nhiêu mập mờ: "Lạc Lạc, chúc ban đêm vui vẻ!"

      Mặt Tần Lạc nhất thời đỏ thành quả táo lớn: "Ngày mai có việc liên hệ điện thoại."

      Tiểu Kim làm dấu tay "ok": "Tôisẽ quấy nhiễu của hai người quá sớm."

      Tần Lạc: "..."

      Mặt trong nháy mắt đỏ thành cà chua, vội vàng rút lui.

      ...

      Buổi tối, Tần Lạc tắm rồi đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa khỏi sẳng giọng: "Làm sao vậy! Ai gọi điện thoại cho em sao?"

      Hoắc Kỷ Thànhtrầm giọng : "Khóa cửa rồi hả?"

      Tần Lạc nghĩ thầm: Em khóa cửa, chừng liền vào...

      "Em lập tức tắm xong."

      " phải chờ cùngtắm sao?"

      Giọng Hoắc Kỷ Thànhtrầm thấp từ tính, tràn ngập lực hấp dẫn.

      Tần Lạc thầm lè lưỡi, mở quốc tế vui đùa gì? Chờ cùng tắm? Đó phải là ở trongnhà tắm bị ăn sạch sành sanh sao?

      vẫn cảm thấy như bây giờ liền phát triển quá nhanh!

      "Em tắm xong, hơn nữatrong phòng ngủ chính còn phòng tắm!"

      lập lại lần, sau đó nhanh chóng lau khô thân thể mặc áo tắm vào.

      Khi kéo cửa ra, tay Hoắc Kỷ Thành vẫn dừng lại ở giữa trung, vẻ mặt đầy kiên nhẫn...

      Đều người phụ nữ mới tắm ra là đẹp nhất, sai!

      Giờ phút này làn da Tần Lạc nõn nà, mặt như hoa đào, bởi vì hơi nóng sau khi tắm gương mặt trắng nõn trơn bóng lộ ra đỏ ửng, lông mi thon dài còn hơi ẩm, vốn như cánh hoa sen, trong nháy mắt duyên dáng kiều giống như nước.

      Tầm mắt Hoắc Kỷ Thành giống như keo dán ở người , cũng di chuyển chút nào, trong mắt toát ra ngọn lửa sáng rực, hừng hực thiêu đốt.

      " tắm !"

      Tần Lạc nhìn cái, vừa nhìn làm cho mặt đỏ tai hồng, cả người chỉ có mặc quần đùi đều tỏa ra hormone giống đực.

      "!"

      nhịn được che kín hai mắt, chuẩn bị chạy , lại bị Hoắc Kỷ Thành ôm lấy.

      "Lạc Lạc, rất nhớ em."

      Trong giọng Hoắc Kỷ Thành trầm thấp để lộ ra đầy đè nén, kiềm nén phần khát vọng này rất lâu rồi.

      Đêm nay, là nhịn được nữa.

      Tần Lạc cảm thấy những lời có nhiều ý tứ, hai gò má nhịn được bay đỏ bừng, mặc dù chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn ….

      " tắm trước ."

      " phải em chờ cùng tắm sao?"

      "Đáng ghét! nhanh !"

      "Ngoan, kịp chờ sao?"

      "Khốn khiếp! mới chờ kịp!"

      Tần Lạc bị chế nhạo thẹn quá thành giận, vung quả đấm lên muốn đánh .

      Hoắc Kỷ Thành biết đùa cũng phải vừa hai phải, nếu chọc giận quá người đẹp hay rồi.

      Hiếm khi có đêm vui vẻ, đương nhiên phải hưởng thụ tốt mới được!

      "Ngoan, lập tức ra."

      " vĩnh viễn được là tốt nhất!"

      Tần Lạc tức giận đáp trả , thở phì phò ngồi ở ghế sofa xem tivi.

      Tâm tình Hoắc Kỷ Thành tốt vào phòng tắm, còn thiếu hát lên.

      đêm này, Hoắc Kỷ Thành hoàn toàn hóa thân thành mãnh thú, lâu ăn thịt giống như sói đói!

      Tần Lạc quên nhắc nhở : "Mang cái kia"

      Hoắc Kỷ Thành vốn định lừa mang theo, kết quả Tần Lạc rất kiên định : " mang tối nay ngủ ở bên ngoài!"

      Hoắc Kỷ Thành: " "

      Được rồi! Vì tính phúc, vẫn nên theo .

      Nhiệt độ phòng ngủ nhanh chóng nóng lên, phòng kiều diễm.

      *****

      Mấy ngày nay Hoắc Kỷ Thành với Tần Lạc ở Dubai bắt đầu cuộc sống tính phúc của hai người, mà ở thành phố A lại bình tĩnh như thế.

      Bên trong tập đoàn Đế An xuất phân chia thành hai phe nghiêm trọng, số người kiên định ủng hộ Hoắc Kỷ Thành, số người quầy đầu hướng Hoắc Cẩm Dương.

      Cạnh tranh rất kịch liệt!

      Mấy ngày nay Hoắc Cẩm Dương mỗi ngày sớm về trễ, thường xuyên uống đến say khướt mới trở về.

      Giang Ánh Thần chút quan tâm với thân thể ta, ngược lại hỏi nhiều nhất là dự án hợp tác với tập đoàn Ranst rốt cuộc có thành công , lại còn tự ra chủ ý giúp ta.

      "Ông xã, em nghe tiên sinh Dori tập đoàn Ranst thích nữ sắc, nếu chúng ta xuống tay từ mặt này? thương trường mà! Nhất định phải biết người biết ta, như thế mỗi lần chuyện làm ăn mới có thể bốc thuốc đúng bệnh."

      Giang Ánh Thần tự nhiên tràng.

      Hoắc Cẩm Dương nghe mà đau đầu: "Tôi biết nên làm như thế nào, cần đến dậy tôi."

      Giang Ánh Thần vẫn tự cho là đúng : "Ông xã, tâm tư quá đơn thuần, tự tin là vô dụng, vẫn phải dựa vào đầu óc!"

      Hoắc Cẩm Dương tức giận hỏi lại: " Giang Ánh Thần, lúc trước lựa chọn kết hôn với tôi là coi trọng con người của tôi sao?"

      Giang Ánh Thần giải thích được bỗng nhiên trở nên tức giận: " tốt lành sao lại như vậy? Bây giờ những thứ này có ý gì?"

      Đáy lòng Hoắc Cẩm Dương chợt lạnh, lạnh giọng : "Quả có ý nghĩa! Giang Ánh Thần, để tay lên ngực tự hỏi, coi trọng con người của tôi hay là bối cảnh gia đình tôi!"

      Giang Ánh Thần bị kích thích bởi tức giận của ta, thái độ cũng tốt: "Hoắc Cẩm Dương rốt cuộc phát điên cái gì? Công việc thuận lợi trở về nhà lấy tôi ra trút giật? Bây giờ tôi mang thai đứa bé còn xoắn xuýt những thứ này có ý gì? phải đại diện cho gia thế bối cảnh của sao? Có khác nhau sao?"

      Trong lòng Hoắc Cẩm Dương lại lạnh như hầm băng: " khác nhau? Hoắc Cẩm Dương tôi ở trong mắt chỉ là cháu trai trưởng nhà họ Hoắc! khi tôi có thân phận cháu trai trưởng nhà họ Hoắc..."

      Giang Ánh Thần lạnh lùng cắt ngang lời ta: "Đủ rồi! Nếu cháu trai trưởng nhà họ Hoắc, chúng ta thể quen biết, chuyện thể xảy ra cần gì lấy ra để giả thiết? là người đàn ông làm việc lớn, muốn ở đây những việc nhặt quan trọng này để làm gì?"

      Rốt cuộc Hoắc Cẩm Dương hoàn toàn hiểu , ra người phụ nữ này coi trọng chỉ là quyền thế mà thôi, trong đầu ta lòng dạ đều là quyền lợi cùng địa vị, tất cả tâm kế đều dùng ở đó.

      Ha ha!

      Sao lúc trước ta phát ra chứ?

      Tình với hôn nhân quả nhiên thể bao gồm được cả hai thứ!

      "Tôi mệt mỏi, đêm nay tôi ngủ ở thư phòng."

      xong, Hoắc Cẩm Dương xoay người ra ngoài.

      Giang Ánh Thần tiến lên bước ngăn ta lại: "Hoắc Cẩm Dương, tối nay bị kích thích gì sao? tốt lành ầm ĩ khó chịu với em cái gì? Em là phụ nữ có thai! Chẳng lẽ còn muốn em dỗ dành ? chín chắn chút được ?"

      Đáy mắt Hoắc Cẩm Dương lạnh lẽo: "Lúc trước em nên mở to hai mắt mà nhìn, chính là chín chắn, em chấp nhận cũng phải chấp nhận, chấp nhận cũng có cách nào khác!"

      Giọng ta rất cứng rắn.

      Lần đầu tiên Giang Ánh Thần nghe ta chuyện với mình như vậy, trong lúc này có chút tiếp thu được: " là đủ rồi! muốn cáu kỉnh cần ầm ĩ ở trước mặt tôi! Tôi nghĩa vụ nhận lấy tức giận của !"

      xong, ta xoay người ra ngoài trước.

      Nghe tiếng cửa "Loảng xoảng" vang lên, toàn thân Hoắc Cẩm Dương mệt mỏi tê liệt ngã ở ghế sofa.

      mệt mỏi.

      đầy lát, nghe thấy tiếng mẹ ở dưới lầu truyền đến: "Ánh Thần, trễ như vậy con còn muốn đâu?"

      Giang Ánh Thần tức giận : "Con trai tốt của mẹ bực bội công việc liền trở về trút giận lên con."

      Lý Bình vội cười làm lành: "Ánh Thần, gần đây áp lực công việc của Cẩm Dương rất lớn, con nên thông cảm cho nó."

      Giang Ánh Thần cả giận : "Tâm tình ấy tốt trút giận lên con? Tâm tình con tốt tìm ai trút đây! Làm người đàn ông biết thông cảm cho con thôi, lại còn hiểu chuyện như vậy!"

      Sắc mặt Lý Bình cứng đờ, sớm biết con dâu mạnh mẽ, lần này

      "Ánh Thần, đêm khuya, con cần gì làm như vậy? Nghe mẹ , lên lầu ngủ !"

      " được, con vẫn nên về nhà mình, đỡ phải tức giận!"

      xong, cũng nhìn sắc mặt Lý Bình, lập tức ra ngoài.

      Để lại sắc mặt Lý Bình rất tốt, chồng mới vừa tắm xong từ trong phòng ra; "Chuyện gì xảy ra?"

      Lý Bình tức giận : "Tôi thấy gia đình này thể yên bình nữa rồi! Lúc trước tôi tán thành Cẩm Dương cưới Ánh Thần, bây giờ tốt rồi! Con trai đâu phải đối thủ của ta?"

      Hoắc Kỷ Vĩ : "Bà đúng là đồ đàn bà! linh tinh cái gì! Khẩn trương lên khuyên nhủ Cẩm Dương, bảo nó ngày mai đến nhà họ Giang đón Ánh Thần trở về, hai vợ chồng cãi nhau là chuyện rất bình thường! Đừng lo lắng!"

      Lý Bình dứt khoát .
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyetPhương Lăng thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 209: còn như vậy lần sau ngủ ghế sofa

      Buổi tối ngày trước khi rời khỏi Dubai, Tần Lạc cảm thấy xương cốt toàn thân mình đều bị người đàn ông nào đó nghiền nát, quả thực chính là hóa thân của dã thú...

      Làm hại buổi sáng mấy ngày nay đều bị Tiểu Kim đùa cợt, đắm chìm trong tình cuồng nhiệt...

      Sáng sớm hôm nay mới vừa tỉnh, Tần Lạc liền rón ra rón rén chuẩn bị rời giường rửa mặt chải đầu, 11 giờ phải gặp khách hàng, phải chuẩn bị tư liệu xong trước mới được.

      Vốn tối hôm qua có thể chuẩn bị ổn thỏa, sau đó ngủ nướng giấc rồi ung dung rời giường, kết quả. . .

      Bị người đàn ông nào đó đánh gãy kế hoạch!

      Mấy ngày nay đến, buổi tối nào mình có thể làm việc, mỗi khi vừa mới bắt đầu còn tâm tư rồi...

      Khụ... Nam sắc hại người rất nặng!

      nhàng hoạt động hai chân, muốn đánh thức , nhưng chỉ vừa động, giữa hai chân đau khiến nhe răng nhếch miệng...

      Trong lòng khỏi ngầm mắng người đàn ông nào đó, quả thực giống như sói đói từ trong tù thả ra, hoàn toàn biết tiết chế...

      Hai chân mới vừa đặt mặt đất, bị đôi cánh tay kéo lại.

      "Ai nha!"

      Hoắc Kỷ Thành bật người cái, liền đè ở dưới thân.

      Tần Lạc đẩy lồng ngực to lớn của : "Buông ra! Em muốn rời giường!"

      Hoắc Kỷ Thành đương nhiên chịu buông: "Hôm nay chúng ta về nước, bây giờ phải nên tiếp tục nữa sao?"

      Con ngươi đen của vô cùng nóng bỏng, giọng mập mờ.

      Trong nháy mắt Tần Lạc hiểu, hai gò má đỏ bừng: "Đáng ghét! 11 giờ em còn phải gặp khách hàng, em muốn rời giường chuẩn bị tài liệu trước!"

      Hoắc Kỷ Thành đưa tay lấy đồng hồ ở đầu giường nhìn thoáng qua: "Bây giờ mới 8 giờ 46 phút."

      Tần Lạc giận dữ trợn mắt nhìn : "Rời giường rửa mặt cùng chuẩn bị tài liệu là cần thời gian, đừng ồn ào!"

      Hoắc Kỷ Thành vẫn buông tay: "Vậy theo giúp 10 phút nữa?"

      Tần Lạc dẩu môi: " còn như vậy lần sau liền ngủ sô pha!"

      Hoắc Kỷ Thành vội vàng ôn nhu dỗ dành : " chỉ 10 phút, lần này sau khi trở về khẳng định bề bộn nhiều việc, thường xuyên phải tăng ca, có thời gian ở cùng em với Tiểu Tinh, cho nên phải thừa dịp bây giờ ôm em nhiều chút."

      thâm tình như vậy, Tần Lạc cự tuyệt được.

      Trầm mặc 2 phút, Tần Lạc từ từ : "... sao cả chứ?"

      hỏi khó hiểu, nhưng Hoắc Kỷ Thành lại nghe hiểu: "Ngoan, em chỉ cần tin tưởng được rồi, mặc kệ người khác cái gì cũng được để ở trong lòng, lời của mới chân thành nhất, hiểu chưa?"

      Tần Lạc mím môi: "Ừ, nhưng..."

      Hoắc Kỷ Thành lại cho ăn viên thuốc an thần: "Tất cả đều giao cho xử lý, lời đồn đãi nhảm bên ngoài đều là người khác ghen tị, có quan hệ gì với chúng ta, được sắp xếp em với Tiểu Tinh nghỉ ở nước ngoài, như vậy cũng đỡ phải bị quấy nhiễu."

      Tần Lạc lắc đầu: " sao, em yếu ớt như thế."

      ****

      Hoắc Kỷ Thành bởi vì nhận được điện thoại nên đặt vé máy bay về nước trước, Tần Lạc chuyện với khách hàng xong mới cùng Tiểu Kim lên đường về nước.

      Sau khi bay đến Bắc Kinh, Tần Lạc chuyển máy bay trở về thành phố A, tuần gặp Tiểu Tinh, rất nhớ!

      Bởi vì hẹn buổi tối ăn cơm, cầm hành lý liền vội vàng ra phía ngoài, mới vài bước nghe thấy có người ở phía sau gọi mình.

      quay đầu lại, rất ngoài ý muốn thấy Giang Ánh Tuyết.

      "Còn tưởng rằng mình nhận sai người, ngờ ."

      "Tôi nghĩ rằng cho dù chúng ta gặp nhau, cũng giả vờ như biết."

      Khóe môi Tần Lạc cong lên nụ cười yếu ớt, nhàng .

      Giang Ánh Tuyết vén tóc rơi trán: "Chúng ta còn chưa đến mức cả đời qua lại với nhau chứ? Chẳng lẽ đoạt người đàn ông của tôi nên ngại đối mặt với tôi sao?"

      Trong lời của ta chứa châm chọc.

      Tần Lạc mỉm cười nhìn về phía ta: " ra, giữa phụ nữ với phụ nữ luôn có hận thù, đều vì đàn ông mà lên. ràng là chuyện do đàn ông quyết định, kỳ lạ phụ nữ lại đổ tội ở đầu phụ nữ kia, ?"

      Giang Ánh Tuyết liếc mắt đánh giá dưới cái: "Hơn tháng gặp, miệng càng lúc càng sắc bén rồi?"

      Tần Lạc vẫn duy trì mỉm cười nhàn nhạt như cũ: "Chẳng lẽ tôi đúng sao?"

      Giang Ánh Tuyết bị nụ cười tự tin xinh đẹp của làm cho có chút mở được mắt ra, trong lòng dâng lên trận chua xót, bị này cười nhạo, cũng quá mất mặt rồi!

      "Tần Lạc, tôi biết bây giờ rất đắc ý, Hoắc Kỷ Thành công bố với mọi người là người phụ nữ ấy nhất, lại còn hứa hẹn cả đời, nhưng nghĩ tới điều này , lời hứa của đàn ông có thể tin sao?"

      Tần Lạc bị ảnh hưởng chút nào bởi lời của ta: "Tôi tin ấy."

      Bốn chữ đơn giản, năng có khí thế, giọng khẳng định giống như tin bản thân mình...


      Giang Ánh Tuyết có chút sợ sệt, dám tin ngước mắt nhìn về phía Tần Lạc, ta dựa vào cái gì tự tin như vậy?

      "Có đôi khi tự tin quá mức cũng phải chuyện tốt."

      ta lành lạnh hắt chậu nước lạnh.

      Dường như Tần Lạc sớm làm chuẩn bị tâm lý xong: "Tự tin cũng phải tùy người, Giang tiểu thư quan tâm chuyện người khác như vậy, còn bằng suy nghĩ nhiều cho mình."

      Bỏ lại những lời này, Tần Lạc kéo hành lí rời .

      Giang Ánh Tuyết quên bồi thêm câu: " cho là cửa lớn nhà họ Hoắc dễ dàng vào như vậy sao? Bây giờ tự tin trở thành truyện cười của tôi về sau!"

      Tần Lạc lạnh lùng quay đầu, ánh mắt lạnh lùng: "Giang tiểu thư châm biếm bản thân sao? Cửa lớn nhà họ Hoắc, chỉ sợ vĩnh viễn có cơ hội vào!"

      Giang Ánh Tuyết: "..."

      ta tức giận đến câu cũng lên được, kìm lòng được xiết chặt thành nắm đấm, móng tay đâm sâu vào trong thịt...

      Quả Tần Lạc chọc đến chỗ đau của , nhưng cũng chờ xem truyện cười của ta!

      Cửa lớn nhà họ Hoắc nghiêm ngặt như vậy, người phụ nữ như Tần Lạc còn dám nghĩ muốn?

      là người ngu xuẩn nằm mơ!

      *****

      Ngồi ở xe Hoắc Kỷ Thành phái đến đón , tâm tình Tần Lạc rất bình tĩnh, nếu đổi lại trước kia, nghe xong lời của Giang Ánh Tuyết kia trong lòng nhất định giảm sút, nhưng lần này !

      Buổi sáng hôm nay với Hoắc Kỷ Thành còn chuyện về đề tài này, chẳng những cho mình ăn định tâm hoàn, quan trọng hơn là, bản thân nghĩ thông, nếu đều quyết định tin tưởng , vậy kiên định lùi bước!

      Khi đến nhà hàng Tây hẹn, Hoắc Kỷ Thành gọi điện thoại đến đường có chút kẹt xe, bảo tìm vị trí ngồi xuống trước chờ bọn họ.

      Tần Lạc trở về câu: "Ừ, lái xe chú ý an toàn."

      Sau khi ngồi vào chỗ của mình, gọi ly coffee, sau đó toilet, vừa ra đụng phải người quen.

      Tần Lạc cảm thấy hôm nay ra cửa xem ngày tốt!

      Hoắc Cẩm Dương thấy cũng có chút ngoài ý muốn, vội vàng đẩy người phụ nữ bên cạnh khoác cánh tay mình ra: "Tần Lạc, em với chú ba đến chỗ này ăn cơm?"

      Tần Lạc nhàn nhạt nhìn lướt qua nam nữ đối diện, rất ràng người phụ nữ này phải Giang Ánh Thần, ấy khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, thanh thuần xinh đẹp.

      Ha ha!

      " , chẳng lẽ biết người đàn ông bên cạnh kết hôn sao?"

      Khóe môi Tần Lạc lên nụ cười mỉa mai.

      kia vui lườm cái: "Chị , chị lo quá nhiều chuyện rồi? Bản thân chị hẹn hò với ông già, lại còn khoa tay múa chân với tôi? Cũng lấy gương soi mình!"

      ta nghe thấy Hoắc Cẩm Dương "Chú ba", theo lẽ thường "Chú ba" này phải là ông già, cũng có lập tức thay đổi suy nghĩ chú ba đó là Hoắc Kỷ Thành ông xã chất lượng tốt trong lòng của tất cả phụ nữ thành phố A...

      Tần Lạc tự giễu mỉm cười, được rồi! Lòng tốt mà bị coi là lòng lừa!

      lách mình chuẩn bị rời , với Hoắc Cẩm Dương vốn có gì để .

      Hoắc Cẩm Dương lại răn dạy kia câu: " biết cái gì! Nhanh cút cho tôi!"

      kia có chút uất ức : "Cẩm thiếu, em... Làm sai cái gì?"

      Hoắc Cẩm Dương kiên nhẫn giải thích: " cút nghe hiểu sao?"

      kia uất ức lập tức rời , lúc gần vẫn quên oán hận trừng mắt với Tần Lạc cái, giống như chính là kẻ đầu sỏ gây nên.

      Tần Lạc có chút buồn cười nhìn màn này, phụ nữ tội gì phải làm khó phụ nữ?

      Hoắc Cẩm Dương : "Tần Lạc, làm bạn trai trước, vẫn nên khuyên em câu chân thành, em với chú ba có khả năng, em đừng tưởng ."

      Tần Lạc lạnh lùng nhìn ta: "Làm phiền Hoắc đại công tử quan tâm, tôi tự biết chuyện của mình nên làm như thế nào, vẫn nên chăm sóc tốt cho bản thân !"

      Khi xoay người rời , Tần Lạc hít hơi sâu, chia tay lâu như vậy, cảm thấy duy nhất lần Hoắc Cẩm Dương cuối cùng là lòng khuyên giải mình.

      Chỉ tiếc, định quay đầu.

      ...

      kia, sau khi được vài bước, đột nhiên thấy Tần Lạc rất quen mặt, còn có chú ba của Hoắc Cẩm Dương phải là Hoắc Kỷ Thành sao?
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyetPhương Lăng thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 210: Hiệp thứ nhất, thắng

      Khi Tần Lạc về đến chỗ ngồi, đúng lúc Hoắc Kỷ Thành nắm tay con trai Hoắc Gia Tinh tiến vào, nhìn thấy sắc mặt đúng, khỏi hỏi: "Sao vậy?"

      Tần Lạc bưng cà phê lên uống ngụm: "Đụng phải người muốn gặp mà thôi, sao!"

      Bời có Hoắc Gia Tinh ở đây, Hoắc Kỷ Thành tiện hỏi nhiều, người Lạc Lạc muốn gặp cũng có mấy ai, rất dễ dàng có thể đoán được.

      Hoắc Gia Tinh hiểu chuyện giữa người lớn này, lòng tràn đắm chìm trong vui sướng được nhìn thấy Tần Lạc, luôn líu ríu ngừng với .

      Khi bé năn nỉ mãi, lúc này Tần Lạc mới đồng ý buổi tối đến biệt thự nhà họ Hoắc.

      Ai ngờ, vừa mới vào cửa nhìn thấy người phụ nữ ăn mặc giống như quý bà ngồi ngay ngắn ở sofa trong phòng khách, Tần Lạc nhất thời có dự cảm tốt...

      Ngược lại Hoắc Gia Tinh cười tít mắt nhảy qua đó: "Bà nội, sao bà đến đây!"

      Hoắc Kỷ Thành gọi tiếng, "Mẹ."

      Tần Lạc lễ phép gọi: "Chào dì."

      Trực giác phụ nữ, mẹ của Hoắc Kỷ Thành rất thích mình...

      Khi Phương Lệ Hoa nhìn thấy Tần Lạc với con trai cháu trai cùng tiến vào, trong lòng dâng lên bất mãn lớn, nhưng ngại cháu trai bảo bối ở đây, bà lại nỗi bão được, chỉ có thể tình nguyện hừ lạnh tiếng, lên tiếng cũng hoàn toàn cự tuyệt.

      Hoắc Gia Tinh tung tăng chạy đến trước mặt bà nội: "Bà nội, đây là chị cháu thường xuyên nhắc đến với bà, cháu rất thích chị ấy, bà nên làm chị ấy sợ...!"

      Bé nghiêm trang , mặc dù trẻ con hiểu thế giới người lớn, nhưng phải cái gì cũng hiểu...

      Phương Lệ Hoa : "Cháu gọi ta là chị ? Vậy xưng hô giữa ta với ba cháu như thế nào?"

      Hoắc Gia Tinh chớp chớp mắt: "Ba , chị cũng chỉ là cách gọi mà thôi, nếu bà nội thích cháu gọi là 'Chị ', cháu liền gọi 'Mẹ'."

      Đầu Tần Lạc đầy vạch đen...

      Phương Lệ Hoa lại càng giận dữ: "Ai dạy cháu gọi 'Mẹ'? 'Mẹ' cũng có thể gọi loạn à?"

      Bà ta đột nhiên cất cao lượng Hoắc Gia Tinh sợ tới mức lui về sau bước, ánh mắt nhìn về phía bà ta có chút xa lạ...

      "Bà nội..."

      Lúc này Phương Lệ Hoa mới ý thức được mình nên phát giận ở trước mặt cháu trai, vội vàng giọng xuống: "Tiểu Tinh ngoan, bà nội chỉ sợ cháu bị lừa mà thôi, ở trong xã hội có số người như vậy! Cũng muốn cháu nghĩ đơn giản như thế…."

      Sắc mặt Tần Lạc trắng xanh, nghe ra được giữa những hàng chữ Hoắc phu nhân đều ngầm mình là người đàn bà xấu.

      Hoắc Kỷ Thành kiên nhẫn cắt ngang lời mẹ: "Mẹ, Tiểu Tinh mới năm tuổi, mẹ những chuyện này với bé để làm gì? có chuyện gì người vẫn nên về trước !"

      Phương Lệ Hoa nhất thời bất mãn nhìn về phía con trai: "A Thành, đây là thái độ con chuyện với mẹ sao? Mẹ nhớ con với Tiểu Tinh đến thăm các người, con lại muốn đuổi mẹ ?"

      Hoắc Kỷ Thành có chút bất đắc dĩ: "Mẹ, phải con có ý đó."

      Tần Lạc thấy khí rất gượng gạo, khỏi lạnh nhạt mở miệng: "Hay để em rời !"

      " được!"

      Dường như Hoắc Kỷ Thành với Hoắc Gia Tinh cùng lúc ra, bất ngờ lớn đều hiểu ngầm.

      Phương Lệ Hoa thiếu chút nữa tức chết.

      Đây là thế nào?

      Con trai bị này con hồ ly tinh mê hoặc, ngay cả cháu trai bảo bối cũng bị ta lấy lòng rồi hả?

      Rốt cuộc ta có sức quyến rũ đặc biệt gì?

      Trong lúc này Tần Lạc có chút biết nên hay nên , cứ như vậy nhất định gây ảnh hưởng tốt cho Tiểu Tinh...

      Phương Lệ Hoa cũng cân nhắc đến những nhân tố này, nhìn về phía cháu trai: "Tiểu Tinh ngoan, con với ba con lên lầu chơi trước, bà nội tán dóc với Tần tiểu thư lúc được ?"

      Giọng của bà ta cố gắng hết sức dịu dàng, muốn dọa đến cháu trai.

      Hoắc Gia Tinh mếu máo: "Bà nội, nhưng cho bà hung dữ với chị , chị là khách cháu mời đến."

      Phương Lệ Hoa sờ đầu cháu trai: "Ừ, Tiểu Tinh yên tâm !"

      Hoắc Gia Tinh lại chạy đến trước mặt Tần Lạc, ngước đầu lên : "Chị, ra bà nội em là người tốt, chị phải sợ, nếu bà nội nặng lời chọc chị vui chị lớn tiếng gọi em với ba, chúng em lập tức đến bảo vệ chị."

      Dáng vẻ bé như nam tử hán , giọng điệu cần ra có bao nhiêu nghiêm túc.

      Trong lòng Tần Lạc khỏi ấm áp, đây là con trai của .

      đứa con trai ấm áp!

      Ánh mắt cưng nhiều nhìn về phía Tiểu Tinh: "Ừ, chị biết."

      Hoắc Kỷ Thành nhíu mày gọi tiếng: "Mẹ."

      Hiển nhiên là muốn mẹ mình chuyện với Tần Lạc.

      Tần Lạc biết thể tránh khỏi, dứt khoát chủ động mở miệng: " sao."

      Cho dù tránh được hôm nay, tránh được ngày mai sao?

      Nếu để cho Hoắc Kỷ Thành khó xử, còn bằng thoải mái chuyện với mẹ , mặc kệ kết quả như thế nào, cũng lùi bước!

      Phương Lệ Hoa trừng mắt liếc nhìn con trai cái, giống như : Người ta chưa cái gì con kích động cái gì?

      Hoắc Kỷ Thành chỉ có thể cho Tần Lạc ánh mắt "Có ở đây, đừng sợ!".

      Tần Lạc hiểu trở lại cho ánh mắt.

      Nào ngờ, nhìn hình ảnh con trai với Tần Lạc mắt mày lại, Phương Lệ Hoa tức giận đến gan cũng đau.

      Nhưng trước mặt bọn họ, bà cũng chỉ có thể chịu đựng.

      *****

      Sau khi Hoắc Kỷ Thành dắt con trai lên lầu, Phương Lệ Hoa với Tần Lạc ra vườn hoa.

      Phương Lệ Hoa thẳng vào vấn đề : "Tần tiểu thư, tôi tin là người thông minh, tôi thích ! Cũng hy vọng trở thành con dâu của tôi! Đương nhiên, ý tưởng muốn gả đến nhà họ Hoắc chúng tôi cũng thể thực ."

      Giọng của bà ta khẳng định, có gì nghi ngờ.

      Tần Lạc hít hơi sâu: "Dì, tôi nghĩ là người có thành kiến với tôi, tôi từng đồng ý với A Thành tin tưởng ấy, mặc kệ người cái gì, tôi cũng dao động."

      Phương Lệ Hoa buồn bực trừng mắt về phía : "Da mặt dầy! cho rằng thu phục con tôi nhất định có thể gả vào được nhà của chúng tôi sao? Đừng mơ mộng hão huyền!"

      Tần Lạc cố gắng thả chậm giọng : "Dì, tôi biết mục đích của người, đơn giản muốn những lời này để chọc giận tôi, để cho tôi rời khỏi A Thành."

      Phương Lệ Hoa dám tin nhìn chằm chằm vào , lòng của phụ nữ này là làm bằng sắt à?

      Lại lì lợm như vậy?

      " sai, nếu Tần tiểu thư là người thông minh, vậy cần tôi nhiều lời, muốn gả cho con tôi là có khả năng, sớm chết tâm này !"

      Phương Lệ Hoa dương dương đắc ý , cho rằng Tần Lạc bị bà dọa sợ.

      Kết quả - -

      Tần Lạc tức giận chút nào: "Cảm ơn lời khuyên của dì, nhưng tôi vẫn câu kia, trừ khi chính miệng A Thành chia tay với tôi, nếu tôi bị bất kỳ nhân tố bên ngoài nào dọa lùi bước."

      Giọng của rất kiên định, biết, càng là lúc này càng phải giữ vững lập trường của mình.

      Phương Lệ Hoa tức giận đến tay phát run lên: " nghe hiểu tiếng người sao? Tôi cho phép tiến vào cửa nhà chúng tôi."

      Tần Lạc mím môi, lạnh nhạt mở miệng: "Tôi nghe hiểu, nhưng tôi phải nữ chính trong phim tình cảm lúc tám giờ, sau khi bị uy hiếp bỏ cho xong việc, khiến dì thất vọng rồi."

      Phương Lệ Hoa nhìn giống như nhìn quái vật, làm sao có người phụ nữ như vậy?

      Quả dầu muối vào!

      cái gì giống như nghe hiểu!

      ""

      "Tính cách tôi là như vậy, nếu chọc dì tức giận vẫn xin dì bớt giận, nên chấp nhặt với tôi."

      Giọng Tần Lạc thỏa đáng, có thêm khiêm tốn.

      Mặc kệ như thế nào, đối phương cũng là mẹ của Hoắc Kỷ Thành, bà nội của Tiểu Tinh, mình nhất định phải ầm ĩ vui với bà ta, còn việc bà rất ghét mình, mình cũng phải mỉm cười chào hỏi với bà.

      Phương Lệ Hoa hoàn toàn biết cái gì.

      Lúc Hoắc Kỷ Thành xuống lầu nhìn thấy mẹ cầm túi xách nổi giận đùng đùng chuẩn bị rời , khỏi : "Mẹ, ngàn vạn lần người đừng chọc giận thân thể, để con bảo lái xe đưa mẹ trở về."

      Phương Lệ Hoa tức giận trừng mắt nhìn con trai cái: "Mẹ thấy đó là mưu đồ của con! Mẹ lặp lại lần nữa, muốn người phụ nữ kia tiến vào cửa nhà họ Hoắc chúng ta tuyệt đối thể nào!"

      Hoắc Kỷ Thành có chút đau đầu: "Mẹ, người trở về nghỉ ngơi cho khỏe."

      Phương Lệ Hoa hừ tiếng, nổi giận đùng đùng rời .

      Sau khi chờ bà rời , Tần Lạc quay đầu áy náy nhìn về phía Hoắc Kỷ Thành: "Mẹ có việc gì chứ?"

      Hoắc Kỷ Thành lắc đầu: "Tính tình mẹ là như vậy, em đừng để ở trong lòng là được, bà ấy làm khó em chứ?"

      Tần Lạc nhún vai: " nhìn bà ấy tức giận thành như vậy, em giống người có việc gì, bà ấy làm thế nào gây khó dễ em?"

      Ánh mắt Hoắc Kỷ Thành dịu dàng: " biết mẹ nhất định rất nhiều lời khó nghe, nhưng em rộng lượng để ở trong lòng. Lạc Lạc, phụ lòng tín nhiệm của em đối với ."

      Lòng Tần Lạc lại bị dịu dàng đánh bại rồi.
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyetPhương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :