1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 156: Mang con trai theo đuổi bà xã

      Tần Lạc buồn bực qua, hạ giọng hung dữ : " đừng tưởng rằng có Tiểu Tinh ở đây là có thể muốn làm gì làm! như vậy chỉ càng làm cho tôi khinh thường thêm!"

      Tay Hoắc Kỷ Thành mở tủ lạnh ra dừng chút, chân mày thâm thúy nhếch lên: "Vừa rồi phải ?"

      Ánh mắt Tần Lạc lạnh lung: "Là thế nào? Với có quan hệ gì? là ai của tôi?"

      Hoắc Kỷ Thành để bụng với châm chọc khiêu khích của : " là ba của con trai em."

      Tần Lạc rất khinh thường với hành vi mặt dày mày dạn của , kìm nén lúc mới phun ra bốn chữ: " biết xấu hổ!"

      Sau đó, dứt khoát xoay người quan tâm đến .

      Ngay trước mặt Tiểu Tinh thể nổi giận với , nhưng vẫn có thể coi như khí!

      Hoắc Gia Tinh ngẩng đầu nhìn xung quanh, có chút nghi ngờ ba với chị làm gì...

      Tuy nhiên từ góc độ của bé nhìn thấy chính diện mặt của chị , nhưng có thể nhìn thấy sườn mặt, vẻ mặt chị giống như rất vui vẻ, ngược lại là...

      Dáng vẻ rất tức giận.

      Ài...

      Bé thở dài, va quá kém! Ngay cả chuyện dụ dỗ con đơn giản như vậy cũng làm được...

      ...

      giờ sau.

      Tần Lạc làm xong hai món canh đơn giản, đĩa ớt xanh xào thịt, đĩa khoai tây xào, còn có canh hầm thịt với nấm.

      Đều là đồ ăn Tiểu Tinh thích, thả hạt tiêu, vừa vặn thích hợp cho trẻ con.

      Đối với động vật ăn thịt Hoắc Kỷ Thành mà , những thứ này khỏi qua thanh đạm, hơn nữa tất cả quá trình ăn cơm Tần Lạc cũng liếc mắt nhìn mình cái.

      Ngay cả cơm, cũng đơm cho mình...

      "Tiểu Tinh, chị nấu cơm kém hơn dì xinh đẹp, lần sau chúng ta vẫn nên ra bên ngoài ăn có được ?"

      "Em cảm thấy chị làm đồ ăn càng ngày càng tốt, ba, ba ?"

      Hoắc Gia Tinh cười tít mắt nhìn về phía ba vẫn cơ hội lên tiếng, ném đề tài về phía .

      Hoắc Kỷ Thành vội vàng khen: "Ăn nhiều thịt cá bên ngoài, món ăn gia đình đơn giản ngon hơn, Tiểu Tinh sai, hương vị rất tuyệt!"

      Đối với khen ngợi của , từ đầu Tần Lạc dễ chịu, vẫn coi như khí...

      "Tiểu Tinh ngoan, ăn nhiều chút."

      "Ách..."

      Miệng Hoắc Gia Tinh chứa đầy cơm mơ hồ gật đầu, sau đó thừa dịp lúc Tần Lạc vùi đầu ăn cơm ném cho ba ánh mắt bất đắc dĩ, giống như : ba, con bó tay rồi...

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành đen như đáy nồi, ra trước khi đến chuẩn bị tâm lý, nhưng chân chính bị coi như thất vẫn rất chán nản...

      Mặc kệ cái gì đều như lầm bầm lầu bầu với khí, mặc kệ làm cái gì đều sai...

      Loại cảm giác này rất thất bại!

      Từ đến lớn, còn chưa từng uất ức như vậy.

      cảm thấy điều duy nhất bây giờ có thể làm là ăn hết tất cả hai món ăn canh bàn, như vậy Tần Lạc có thể nấu cơm nhiều cho với Tiểu Tinh ăn.

      Tần Lạc vẫn thờ ơ như cũ với gắng sức của , khi chuẩn bị đứng dậy thu dọn bát đũa bị Tiểu Tinh kéo lại: "Chị, chị nấu cơm vất vả như thế đương nhiên thể tiếp tục rửa chén! Để ba rửa! Chúng ta ra phòng khách chơi trò chơi!"

      Tần Lạc muốn cái gì kết quả bát bị Hoắc Kỷ Thành cầm ...

      tới 10 phút, ở trong phòng bếp truyền đến tiếng gốm sứ chạm vào nhau thanh thúy, hai người Tần Lạc với Hoắc Gia Tinh ở chơi trò chơi cùng ngẩng đầu nhìn qua, sau đó liếc nhau.

      Tần Lạc vội vàng dép đến phòng bếp, như đoán, tiếng vừa mới nghe được là thanh bát vỡ...

      " cho tôi biết ngay cả bát cũng biết rửa chứ?"

      Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành đầy vạch đen đứng ở đó, nhìn đống bát vỡ cảm nhận được ưu thương sâu...

      Nghĩ đường đường tổng giám đốc tập đoàn Đế An, hai tay cho đến bây giờ đều chỉ lấy bút máy ký văn kiện, lúc nào từng rửa bát?

      Sau khi rửa sạch bát dễ bị trơn làm cho bắt được...

      Sau đó hề dự đoán điện thoại di động của chảy xuống...

      Hoàn toàn có cách nào nắm trong tay!

      Đối với chất vấn của Tần Lạc, chỉ có thể ấp úng trả lời: " cho đến bây giờ chưa từng rửa bát."

      Tần Lạc hít hơi sâu: "Chưa từng rửa bát lại còn tranh rửa? Tôi nhìn chính là cố ý!"

      Hoắc Kỷ Thành lạnh nhạt bĩu môi: " có."

      Lúc này, Hoắc Gia Tinh "thùng thùng thùng" chạy tới, nhìn đất đầy bát vỡ, bỗng nhiên cười tít mắt : "Chị, em muốn vui vẻ! Vỡ là bình an! Em thấy ngụ ý này rất tốt! Nếu ba đánh vỡ, để cho ba thu dọn sạch , sau đó phạt ba siêu thị mua bộ bát đũa mới về, có được ?"

      Hoắc Gia Tinh lanh trí trả lời làm cho trong lòng Tần Lạc dễ chịu rất nhiều, việc đến nước này, thêm nữa cũng chẳng có ích gì, bằng cứ dựa theo Tiểu Tinh mà làm.

      "Nếu Tiểu Tinh như vậy, chính nhìn mà làm !"

      Tính ra, đây là câu tương đối bình thường của Tần Lạc từ sau khi nhìn thấy Hoắc Kỷ Thành, trong lòng nhất thời vô cùng vui vẻ, mang con trai theo đuổi bà xã vẫn đáng tin hơn so với hành động đơn độc đến!

      Hoắc Gia Tinh thấy chuyện giải quyết xong lôi kéo Tần Lạc trở về phòng khách tiếp tục chơi trò chơi, để lại Hoắc Kỷ Thành mình ở phòng bếp lẻ loi thu dọn mảnh bát vỡ...

      *****

      Cho đến bây giờ tay Hoắc Kỷ Thành chưa từng làm việc vặt trong nhà nên mất thời gian lâu mới dọn sạch mặt đất, chỉ có như vậy, còn làm đứt tay mình.

      Làm đàn ông, có để ý những thứ này, chỉ dung nước rửa sạch cái quan tâm.

      Trong phòng khách, Hoắc Gia Tinh vẫn giống như lúc đầu dựa vào người Tần Lạc chơi trò chơi, dáng vẻ hai mẹ con thỉnh thoảng nhíu mày, thỉnh thoảng cười to giống như có bàn tay vô hình kích thích tiếng lòng .

      Đây mới là người nhà mà chờ mong!

      Ấm áp, hòa thuận, mỹ mãn.

      "Ba, sao tay ba chảy máu?"

      Mắt Hoắc Gia Tinh chợt phát tay ba máu, khỏi kinh ngạc kêu lên.

      Ánh mắt Tần Lạc tự chủ được nhìn ngón tay Hoắc Kỷ Thành, ngón trỏ tay phải của quả nhiên máu.

      Lúc này Hoắc Kỷ Thành mới nhìn ngón tay cái, sao cả : " sao, bị bát vỡ cứa vào."

      xong, tiện tay rút tờ giấy lau vết máu tay.

      Hoắc Gia Tinh vội vàng nhảy dựng lên: "Chị, trong nhà có cồn dùng tiêu độc với bông băng ? xử lý chút có thể bị nhiễm trùng?"

      Tần Lạc nâng trán: " , chỉ cẩn thận bị mảnh bát cứa mà thôi."

      Nhưng Hoắc Gia Tinh vẫn dáng vẻ nghiêm túc, khẩn trương ngậm miệng được lời, ở trong tư duy đứa bé, bé cảm thấy đây là chuyện lớn.

      Bởi vì mỗi khi bé cẩn thận cứa tay, ba với người hầu trong nhà đều rất khẩn trương giúp bé dùng cồn tiêu độc, sau đó dùng miếng dán vào miệng vết thương.

      Tại sao đối với bé là như thế này, nhưng ngón tay ba chảy máu cần?

      Hoắc Kỷ Thành lập tức qua nét mặt con trai hiểu cách nghĩ của bé, chậm dãi : "Tiểu Tinh ngoan, bởi vì ba là người lớn, con là bạn , cho nên phương pháp xử lý giống nhau, hiểu chưa?"

      Hoắc Gia Tinh cái hiểu cái nhìn ba: "Chẳng lẽ tay ba với tay của con khác nhau sao?"

      Hoắc Kỷ Thành: " "

      Có lúc, biết nên giảng đạo lý với đứa bé, chúng nó có thói quen học tập người lớn, đều cha mẹ là thầy giáo dạy con tốt nhất, điểm ấy quả sai.

      Hơn nữa năng lực bắt chước của trẻ con rất nhanh, trí nhớ cũng rất tốt.

      Tần Lạc xoay người đến lấy cồn cùng bông băng trong ngăn kéo tủ TV, giả vờ giận : "Thân là cha mẹ, đương nhiên phải làm gương cho con, bây giờ có việc gì, ngộ nhỡ lần sau tay Tiểu Tinh bị cắt bé cũng học thế làm sao?"

      Giọng như oán trách làm cho Hoắc Kỷ Thành có chút thụ sủng nhược kinh, Lạc Lạc quan tâm mình sao?

      Sau đó, si ngốc vươn tay để mặc giúp bản thân tiêu độc băng bó, mặc dù cồn có chút xót, nhưng trong lòng vẫn ngọt.

      Hoắc Gia Tinh thấy màn như vậy mới hài lòng, giống như người lớn chỉ trích ba: "Chị đúng! Ba em hiểu chuyện rồi!"

      Hoắc Kỷ Thành: " "

      Chảy vạch đen, bị con trai răn dạy là mất mặt.

      Khóe môi Tần Lạc nhịn được hơi nhếch lên, ngay cả chính cũng phát .

      Trong lúc này, trong nhà trọ độc thân nho nhà ba người tràn ngập ấm áp cùng lãng mạn.

      Hoắc Kỷ Thành bỗng nhiên có chút may mắn mình vừa rồi bị cứa ngón tay, sớm biết như vậy có thể đổi lấy dịu dàng của Tần Lạc, nên để tay cắt nhiều hơn chút.

      Thất sách a thất sách!

      Mãi cho đến 10 giờ, Hoắc Kỷ Thành vẫn có dáng vẻ muốn , Tần Lạc dứt khoát chẳng muốn để ý đến , lập tức đưa Tiểu Tinh vào toilet tắm rửa.

      Dù sao đêm nay muốn lại ở đây cũng chỉ có thể ngủ sô pha!
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyet, PhongVyHale205 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 157: Ba, ba muốn ban đêm bị chị đuổi ra khỏi nhà sao?

      Tần Lạc ở trong nhà vệ sinh mấy mét vuông giúp Hoắc Gia Tinh tắm rửa, còn Hoắc Kỷ Thành tựa vào ghế sofa xem tivi, đồng thời cùng bạn tốt Đường Triều chuyện phiếm.

      【Thành công đánh vào bên trong rồi hả?】

      Đường Triều nhịn được gửi tin nhắn trêu chọc bạn tốt.

      【Coi như đúng.】

      Hoắc Kỷ Thành cảm thấy vẫn tính là thành công, nhiều lắm chỉ mượn con trai cùng da mặt dày mà vào được.

      sao! Mang con trai theo đuổi bà xã còn rất dễ dàng! Làm người mẹ cũng nhẫn tâm cự tuyệt con trai, hơn nữa Tiểu Tinh thông minh như thế, nhất định có thể phối hợp tốt quan hệ giữa hai người.】

      như vậy, nhưng tính tình Tần Lạc rất cứng đầu, ấy luôn coi mình là khí. 】

      Soạn tin này xong, bỗng dưng Hoắc Kỷ Thành cảm thấy lòng chua xót.

      Đường đường Hoắc Tứ thiếu lại lưu lạc đến nông nỗi như thế này, cũng làm cho người ta thể tưởng được, đều tình là gì? đúng là làm người rất khó.

      Đường Triều vội vàng đáp: Càng như thế này cậu càng phải lắc lư nhiều ở trước mặt chị dây, có đôi khi phụ nữ miệng cứng lòng mềm, A Thành cậu phải phát huy công phu mặt dày mày dạn tỷ lệ thành công mới cao.

      【Phải ? Mỗi lần cậu đạo lý đâu ra đấy, sao mỗi lần trốn Tống Tư Kỳ như trốn ôn thần thế? Mình thấy người ta rất tốt, Đại Bạch vẫn vui để cho em cậu ta gả cho cậu!】

      【Khụ Tống Tư Kỳ là con nhóc thối tha chưa lớn! Từ đầu em ấy phải đồ ăn của tôi! Đại Bạch nghĩ cách đúng!】

      【Ừ hừ! Ông cụ nhà cậu gọi điện thoại đến cho tôi, còn kém nhờ mình làm thuyết khách, muốn mình , con nhóc Tống Tư Kỳ kia cũng phải được.】

      【Được! Mình luôn luôn xuống tay với người quen, ngộ nhỡ ngày hợp mà giải tán gặp ngại nhiều, hơn nữa em ấy còn là em bảo bối của Đại Bạch, mình muốn xuống tay với em ấy chẳng phải là nghiệp chướng?】

      【Mình thấy cậu sớm hay muộn phải bại ở người phụ nữ!】

      【Lão Đại có phải chúng ta lạc đề quá xa ! Vẫn nên trở về vấn đề chính !】

      【Chủ ý của cậu luôn luôn ôi thiu.】

      Nhìn đến câu trả lời này, tim Đường Triều nhất thời lạnh, vô cùng oan ức trả lời: Là mình xem chị dâu, xem ra sau này bộ lý luận mình am hiểu thích hợp dùng người ấy.

      Hoắc Kỷ Thành lành lạnh đáp: Cậu biết tốt.

      trò chuyện, Hoắc Gia Tinh mặc áo ngủ phim hoạt hình chạy ra: "Ba, vừa rồi con với chị , buổi tối ba ở phòng khách trông coi, con với chị ngủ bên trong phòng ngủ."

      Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành oan ức nhìn về phía con trai: "Giường trong phòng ngủ lớn như vậy, ràng ba người có thể nằm ngủ."

      Hoắc Gia Tinh giống như người lớn nhún vai, ngọt ngào ngây thơ mở miệng: "Ba, ba muốn ban đêm bị chị đuổi ra khỏi nhà sao?"

      Hoắc Kỷ Thành: " "

      Con của học được từ đâu những thành ngữ này?

      Tần Lạc dọn xong phòng tắm tới, vào phòng ngủ cầm chiếc thảm ra ngoài: " có chăn thừa, bên trong có lò sưởi cũng lạnh."

      Hoắc Kỷ Thành đưa tay muốn nhận, kết quả Tần Lạc ném thảm sang bên, chính là muốn có bất kỳ tiếp xúc trực tiếp gì với .

      Sau đó dịu dàng nhìn về phía Hoắc Gia Tinh: "Tiểu Tinh, em ở phòng khách chơi trước hoặc là vào phòng ngủ cùng chị đều được."

      Hoắc Gia Tinh nhu thuận gật đầu: "Vâng."

      Sau khi dặn dò xong, Tần Lạc tiến vào phòng tắm rửa mặt.

      Ngoài cửa, hai cha con mắt to trừng mắt .

      Hoắc Kỷ Thành hạ giọng hỏi con trai: "Con ở bên trong với chị gì ? Có giúp ba ?"

      Hoắc Gia Tinh gật đầu: "Có nha! Nhưng chị bảo Tiểu Tinh về sau cần giúp ba, mặc dù có ba, chị cũng rất thích Tiểu Tinh."

      Hoắc Kỷ Thành: " "

      Xem ra Tần Lạc vẫn chịu tha thứ cho mình.

      Như vậy đến khi nào mới chịu.

      Hoắc Gia Tinh chạy đến trước mặt ba: "Ba, rốt cuộc ba làm sai gì? Con thấy lần này chị rất tức giận."

      Hoắc Kỷ Thành nâng trán: " lời khó hết, trẻ con nên biết, nhanh ngủ !"

      Hoắc Gia Tinh mếu máo: "Nếu ba còn cam chịu như vậy Tiểu Tinh cũng muốn quan tâm ba rồi."

      Hoắc Kỷ Thành vội vàng kéo con trai: "Con ngoan, ba cũng có cam chịu, nếu con giúp ba con có mẹ rồi."

      Hoắc Gia Tinh cố vặn lông mày suy nghĩ: "Được rồi! Vậy ba nhất định phải biểu tốt mới được."

      Hoắc Kỷ Thành vươn ngón tay ra cùng con trai ngoéo tay, hai cha con xem như đạt được nhận thức chung.

      Tần Lạc tắm rửa đương nhiên biết những thứ này.

      *****

      Hoắc Cẩm Dương phát , sau khi hôn lễ kết thúc nhìn thấy chú ba, khỏi buồn bực: Chẳng lẽ giữa chú ba với chị hai Thần Thần xảy ra vấn đề?

      Bên Hoắc Kỷ Vĩ hỏi Hoắc Kỷ Thành đâu: "Dì Phương, sao chớp mắt thấy tăm hơi em Tư đâu?"

      Phương Lệ Hoa với lời dương kỳ lạ của ông ta chỉ cười cười: "Bình thường A Thành rất bận, hiếm khi xế chiều hôm nay được rảnh, đương nhiên ở lại với Tiểu Tinh lúc, hai cha con cần bồi dưỡng tình cảm nhiều phải rất bình thường à? Kỷ Vĩ con ?"

      Hoắc Kỷ Vĩ liên tục gật đầu: "Dì Phương rất đúng, đứa bé Tiểu Tinh kia có mẹ, bình thường em Tư lại bận rộn, là nên rút ra nhiều thời gian ở cùng."

      Phương Lệ Hoa cười cười, vừa mới chuẩn bị , lại nghe Hoắc Kỷ Vĩ : "Ai nha! ra người nhà chúng ta cũng biết mẹ ruột Tiểu Tinh là ai? Cũng biết lúc trước em Tư làm thế nào trong thời gian ngắn vậy liền ôm trở về người con trai, nếu nhìn kết quả giám định DNA, tôi đến nay cũng thể tin em Tư nhanh như vậy liền có con trai rồi."

      mặt tươi cười của Phương Lệ Hoa có chút cứng ngắc, liếc mắt nhìn con riêng: "Con lời này là có ý gì? Chẳng lẽ chỉ cho con có con trai mà A Thành thể có con trai sao? Đừng cho là tôi biết những tin tức lung tung năm đó sao mà đến! Ba con sớm biết việc này, chỉ là mở con mắt nhắm con mắt thôi!"

      Trong lòng Hoắc Kỷ Vĩ kinh hãi, nhưng ở bên ngoài vẫn thản nhiên: "Con nghe hoàn toàn hiểu dì Phương người cái gì, tin tức năm đó cái gì, nhưng liên quan hệ gì đến con!"

      Phương Lệ Hoa cười lạnh tiếng: "Con cho bây giờ con phủ nhận chuyện gì sao? Giấy gói được lửa, chuyện là ai làm trong lòng tất cả mọi người biết , ba con rất coi trọng người trong gia đình, ông thích nhìn thấy nhất chính là mấy em các con tranh đấu lẫn nhau, dì hi vọng con phải hiểu được điểm ấy!"

      Dứt lời, xoay người rời .

      Đối với đứa "Con trai cả" này, bà chút cũng thích nổi, tuổi hai người vốn xấp xỉ, mỗi lần nó đều tình nguyện gọi mình "dì Phương" như thế.

      Năm đó khi gả vào nhà họ Hoắc, cũng từng chịu đối xử lạnh nhạt của nó.

      Nếu phải mình chịu thua kém sinh hạ A Thành, chỉ sợ nó sớm xúi giục ba ly hôn với mình.

      Nhìn bóng lưng bà ta rời , Hoắc Kỷ Vĩ cũng hận nghiến răng nghiến lợi! Nếu năm đó con hồ ly tinh này sinh con , nhà họ Hoắc sớm có chỗ dung thân cho bà ta rồi!

      Nghĩ lại cũng đáng giận!

      Hoắc Cẩm Dương thấy sắc mặt ba tốt, khỏi giọng hỏi: "Ba, vừa rồi ba với bà nội cái gì vậy?"

      Hoắc Kỷ Vĩ tức giận trách mắng: "Bây giờ việc quan trọng nhất là con phải quan hệ tốt với nhà họ Giang, tranh thủ mọi mặt để bọn họ ủng hộ, chỉ có như vậy, đại hội cổ đông tháng sau chúng ta mới có thể hòa ván!"

      Hoắc Cẩm Dương thấy vẻ mặt ba thêm nữa: "Vâng, Cẩm Dương hiểu."

      Giang Ánh Thần liên tục gọi mấy cú điện thoại cho chị hai cũng có người nghe, đành phải phái người đến nhà chị ta tìm chị ta, kết quả cho hay có ai ở nhà.

      Trong lòng khỏi vạn phần buồn bực: Rốt cuộc chị hau làm trò quỷ gì? Hôm nay những đến tham dự hôn lễ của mình, mà còn nghe điện thoại, chẳng lẽ thất tình rồi hả?

      Nghĩ đến đây, ta khỏi hưng phấn khác thường!

      Nếu quả như vậy tốt quá!

      Mặc kệ như thế nào, ta cần phải làm ràng mới được! Chị hai càng trốn tránh mình, mình lại càng muốn tìm chị ta để hỏi !

      Tránh được mồng tránh được 15 sao?

      cũng tin chị ta vẫn trở về nhà!

      Giang Ánh Tuyết nhốt mình ở khách sạn ngày vẫn nhịn được chú ý đến tin tức trong ngày, trang web cùng Weibo đều đưa tin cùng ảnh chụp kết hôn của Giang Ánh Thần với Hoắc Cẩm Dương vào hôm nay, phóng viên chụp ta rất đẹp, quả ứng với câu kia: dâu mới đều xinh đẹp!

      Đáy lòng bỗng nhiên sinh ra hâm mộ.

      Ha ha!

      có người phụ nữ nào khát khao kết hôn với người đàn ông mình thương, dâu mặc váy trắng, hạnh phúc đứng ở bên cạnh chú rể.

      ta từng cho rằng, ngày này xa.

      Nhưng hôm nay mới biết được, đều là giấc mộng nam kha!

      Đột nhiên, đáy lòng ta sinh ra cỗ hận ý, trực tiếp ném vỡ di động đưa tin Giang Ánh Thần hạnh phúc…
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyet thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 158: Chạm vào họng súng rồi

      Ngủ thẳng đến nửa đêm, bỗng nhiên Tần Lạc cảm thấy rất khát nước, có thể sau bữa cơm tối ăn nhiều cá mực...

      Mơ mơ màng màng đứng lên ra bên ngoài phòng khách tìm nước uống, giơ cánh tay lên ở vách tường mò mẫn công tắc.

      Đèn "Ba" cái sáng lên.

      Đồng thời, "A - -" tiếng thét chói tai vang ở trong phòng trống trải.

      Khi thấy Hoắc Kỷ Thành ngồi ở ghế sofa hút thuốc, Tần Lạc hiển nhiên còn chưa tỉnh táo lại, tự chủ được kêu lên tiếng, thân thể theo bản năng lui về phía sau, đúng lúc lui đến bên cạnh sofa.

      Mắt thấy có dấu hiệu ngã sấp xuống, Hoắc Kỷ Thành đứng dậy, chân dài bước, ôm eo của , bởi vì quán tính, nghiêng thân thể đến trước, hai người ngã chồng lên nhau ở ghế sofa.

      Tư thế tiêu chuẩn nam nữ dưới.

      khéo hơn, môi Hoắc Kỷ Thành đúng lúc đặt ở môi , hai người đều trừng lớn hai mắt, nhất là Tần Lạc, tức giận đến đôi má đỏ bừng.

      "Buông..."

      Lần này, Hoắc Kỷ Thành rất nhanh chóng buông lỏng môi ra, sau đó chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị đưa tay kéo Tần Lạc.

      Dù sao Tần Lạc còn giận , hôn môi vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, nếu mình mạnh mẽ hôn chỉ sợ đưa đến ác cảm của ...

      Cho nên, vừa hai phải tương đối thỏa đáng.

      " cố ý đúng ?"

      Khẩu khí Tần Lạc rất tốt, người đàn ông thối chết tiệt! Hơn nửa đêm ngủ còn ngồi ở ghế sofa hút thuốc gì! Ngay cả đèn cũng mở, làm hại còn tưởng rằng...

      Nghĩ lại mà đáng giận!

      Để ở lại có chuyện tốt!

      Hơn nữa coi như ngã cũng chỉ ngã ở ghế sofa, muốn mèo giả từ bi khóc chuột để làm gì?!

      " biết em nửa đêm dậy."

      Tần Lạc cắn môi: "Mặc kệ tôi có dậy hay , hơn nửa đêm mở đèn ngồi ở ghế sofa hút thuốc rất dọa người!"

      Hoắc Kỷ Thành rất oan uổng: " chỉ là "

      Từ đầu Tần Lạc muốn nghe giải thích: "Thôi! Tôi cũng muốn nghe giải thích! Trời sáng trực tiếp rời là được, nhà tôi quá , chào đón !"

      Sau đó, hề quan tâm đến , lập tức về phía tủ lạnh.

      Bỗng nhiên Hoắc Kỷ Thành cảm giác va vào họng súng.

      *****

      Tập đoàn Đường thị.

      Vẻ măt trợ lý tổng giám đốc Tô Thần đầy vạch đen, từ khi Tống tiểu thư đến công ty làm trợ lý thực tập, sắc mặt Đường thiếu liền có dễ chịu, khiến cho ta dám tiến vào văn phòng tổng giám đốc.

      Nhưng có biện pháp, ai bảo ta là trợ lý cao cấp của ông chủ?

      Cũng có việc gì phải dạo vòng trong hầm băng.

      "Đuổi việc ta cho tôi."

      "A?"

      Khi báo cáo công tác tiến hành được nửa, bỗng nhiên Đường Triều nhả ra câu như vậy, Tô Thần nhất thời ngây ngẩn cả người.

      Ánh mắt kinh ngạc của ta làm cho Đường Triều raats khó chịu, giọng lạnh lẽo: "Cậu muốn để tôi đuổi việc cậu sao?"

      Đầu Tô Thần đầy vạch đen, sờ mồ hôi trán, nơm nớp lo sợ đáp: "Ông chủ, Tống tiểu thư phải tôi sắp xếp vào, từ đầu tôi cũng biết việc này!"

      Đuôi mắt Đường Triều tà tứ, ngón tay khẽ gõ mặt bàn, trong giọng có chút kiên nhẫn: "Tôi bảo cậu đuổi việc ta!"

      Tô Thần càng xấu hổ: "Ông chủ, đây là bên nhà họ Tống tự mình đến chào hỏi mẹ ngài."

      Ý ngầm của ta đó là: Đuổi việc Tống Tư Kỳ giống như thích hợp?

      Đường Triều trực tiếp ném văn kiện trong tay đến người ta, giọng lạnh lung : "Lập tức đuổi việc ta!"

      Mặc dù nhà họ Đường là nhà ngoại giao, nhưng vẫn lướt qua thương trường, mẹ của Đường Triều vốn là con nhà giàu, sau khi gả đến nhà họ Đường dựa vào năng lực bản thân để tiếp quản vị trí tổng giám đốc "Tập đoàn Đường thị", khi bà quản lý sản nghiệp "Tập đoàn Đường thị" lại càng tăng gấp bội, tài sản cũng tăng lên.

      Rất được long bà cụ Đường, bây giờ xem như lui về phía sau màn, giao công ty cho con trai xử lý, cho nên thân phận thực của Đường Triều đó là tổng giám đốc "Tập đoàn Đường thị", kiêm chức tổ trưởng bộ phận phiên dịch tổ ba của "Tập đoàn Đế An", ra cũng chỉ treo tên tuổi mà thôi.

      Coi như biến tướng ủng hộ Hoắc Kỷ Thành.

      trán Tô thần chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, theo ông chủ nhiều năm như vậy, ta biết tính tình ông chủ, lúc này nghiễm nhiên vô cùng tức giận.

      Chỉ có thể gật đầu: "Vâng, thuộc hạ hiểu."

      Từ văn phòng tổng giám đốc ra ngoài, khối băng người ta lập tức tan, hít hơi sâu, trở về văn phòng mình bấm điện thoại nội bộ cho trưởng phòng bộ phận nhân .

      "Lập tức đuổi việc Tống Tư Kỳ."

      "Này"

      "Cậu muốn bị đuổi việc hả?"

      "Tôi hiểu rồi."

      Mười phút sau, ra mệnh lệnh đến tai Tống Tư Kỳ, quả dám tin, cầm sơ yếu lý lịch của mình chạt thẳng đến văn phòng Đường Triều.

      Kết quả bị thư ký ngăn cản ở bên ngoài cho tiến vào.

      "Đừng cản tôi! Để cho tôi vào!"

      "Tống tiểu thư, người thể vào."

      " Đường Triều, dựa vào cái gì đuổi việc em? Bằng cấp của em có chỗ nào xứng với chức vị hả? Em làm từ nhân viên !"

      " Đường Triều, quá công bằng với em rồi! Tại sao người khác có thể đến đây làm mà em thể?"

      " cho em hợp lý, cái gì em cũng !"

      Tống Tư Kỳ ở ngoài cửa lớn tiếng ồn ào, Đường Triều bị làm cho đau cả đầu, lạnh lùng quát tiếng: "Để cho ấy tiến vào!"

      Thư ký lập tức biết đứng sang bên.

      Tống Tư Kỳ giống như trận gió vọt vào văn phòng Đường Triều.

      " Đường Triều, rốt cuộc em làm sai chỗ nào hả?"

      Đường triều sẳng giọng nhíu mày: "Đây là công ty."

      Tống Tư Kỳ cắn môi, thay đổi xưng hô: "Đường tổng, em rất tự tin , lấy bằng cấp của em có thể nhàng đảm đương công việc bây giờ, xin cho em cơ hội."

      Đường triều quả quyết cự tuyệt: " được! Tôi muốn ở trong này chôn vùi tài hoa của mình."

      "Em thích."

      "Tống Tư Kỳ, sở dĩ tôi vẫn nhẫn nại là vì , đừng làm tôi chán ghét ."

      Đường Triều chỉ gọi cả tên lẫn họ của , lời ra lại càng rét lạnh, băng dày ba thước.

      Dù sao Tống Tư Kỳ vẫn chỉ là , trong hốc mắt nổi lên nước mắt trong suốt, vẻ mặt cũng rất kiên định: "Em buông tay!"

      xoay người ra khỏi văn phòng Đường Triều, trực tiếp thang máy đến bãi đỗ xe, ngồi xe gọi điện thoại cho trai.

      " ba, em biết tán thành em theo đuổi Đường Triều, mà em chỉ thích ấy, từ đến lớn em cái gì cũng chưa từng cầu xin , bây giờ, giúp em được ?"

      khóc nức nở làm cho Tống Tư Bạch có cách nào cự tuyệt, ngoại trừ ở trong lòng thở dài có phương pháp khác.

      "Đường Triều đuổi em rồi hả?"

      "Vâng, ấy rất quá đáng!"

      Tống Tư Bạch thở dài tiếng, Đường Triều ở bên ngoài là hoa hoa công tử, ra vẫn có chút thủ đoạn tàn nhẫn, ra, thái độ bất cần đời của cật ta cũng thích hợp với Kỳ Kỳ, nhưng lại chính là người con bé thích.

      "Kỳ Kỳ, Đường Triều thích hợp với em."

      Tống Tư Kỳ rất quật cường: ", thử sao biết thích hợp? Em mặc kệ, nhất định phải giúp em! Cả đời này em chỉ biết ấy."

      Sắc mặt Tống Tư Bạch nặng nề, lâu sau, mới chậm rãi : "Em đồng ý với , nếu đụng phải bức tường nhanh chóng quay đầu, được ?"

      "Vâng."

      Tống Tư Kỳ gật đầu.

      nghĩ, tại sao con thiêu thân đều thích nhào vào lửa?

      Bởi vì lửa rất sáng, rất chói mắt, giống như Đường Triều của , tình nguyện vì thiêu thân lao đầu vào lửa lần

      ****

      Đường Triều chút ngoài ý muốn nhận được điện thoại của Tống Tư Bạch, trực tiếp cự tuyệt cậu ta: "Nếu là vì chuyện em cậu, cần ."

      Tống Tư Bạch tức giận : "Cậu nghĩ rằng mình muốn gọi cú điện thoại cho cậu sao? Mình có biện pháp thuyết phục mối tình đầu của , nếu con bé khăng khăng thích cậu, mình hi vọng cậu hung hăng cự tuyệt con bé, cần lưu chút tình cảm nào, để cho con bé hoàn toàn hết hy vọng!"

      Đường Triều xoa mi tâm: "Cậu muốn bảo mình độc ác?"

      Tống Tư Bạch hừ lạnh: "Có biện pháp nào ? Người trong lòng Kỳ Kỳ là cậu, con bé căn bản nghe bất kỳ ai khuyên bảo, hơn nữa coi như mình gọi điện thoại cho cậu, mình tin tưởng mẹ mình hoặc là ai đó trong nhà mình cũng thích tác hợp hai người."

      Đường Triều nâng trán: "Mình cảm nhận được uy hiếp của cậu."

      Giọng Tống Tư Bạch lạnh nhạt: "Đương nhiên, nhóc Kỳ Kỳ kia quá cố chấp, mình khuyên được, chỉ có thể ném đến bên cạnh cậu tự sinh tự diệt."

      Đường Triều nhíu mày: "Cậu rất tàn nhẫn."

      Đây là câu khẳng định.

      "Cũng vậy."
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyet thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 159: Ở lại nhà

      Tống Tư Bạch với Đường Triều hàn huyên vài câu đơn giản cúp điện thoại, người là hy vọng em mình muội thích hoa hoa công tử giống như bạn tốt; còn người luôncoi em của bạn tốtlàm em mà đối đãi, từ đầu có suynghĩ đến phương diện khác.

      Hai người tự nhiên ăn nhịp với nhau.

      Cúp điện thoại, Đường Triều bấm điện thoại nội cho Tô Thần, đơn giản dặn dò lần.

      Tô Thần lên tiếng trả lời, trong lòng cảm thán: Xem ra Tống thiếu vừa mới gọi điện thoại cho ông chủ, nếu , việc này tuyệt đối có đường sống, chỉ có thể Tống tiểu thư có người tốt, nhất là hai ấy, nângtiêu chuẩn mặt mũilên!

      Sau khi Tống Tư Kỳ biết được tin này hưng phấn kềm chế được, mặc dù bắt đầu làm từmột chức vụ , cũng rất vui vẻ!

      nhất định làm cho Đường Triều thích mình!

      Mới vừa khởi động xe chuẩn bị rời khỏi tìm bạn tốt chúc mừng chút, kết quả chiếc xe thể thao Aston Martin màu xanh ngọc chạy như bay tiến vào, ánh đèn chói mắt thiếu chút nữa làm mù quáng mắt .

      thở hồng hộc xuống xe: "Này! có biết lái xe ! Sao lái xe kiểu đó!"

      Toàn thân người đàn ông mặc áo khoác màu đen, đeo mắt kính gọng vạng, khuôn mặt bị che khuất nửa, nhưng có thể nhìn ra tướng mạo khá tốt.

      Chỉ là khí chất cả người quá mức cà lơ phất phơ cùng khoe khoang.

      "Tiểu thư, ràng là chính lái xe chú ý, bây giờ lạiđổ đầu tôi? Chẳng phải cố ý lừa tôi sao?"

      Tống Tư Kỳ thiếu chút nữa bị lời của talàm cho tức chết: "Lừa ? cho rằng là cái gì? Đức hạnh này của làm bản nương rất chướng mắt!"

      Khóe môi Đường Dục nhếch lên độ cong tà tứ: "Tính tình bây giờ đều ngang ngược như vậy sao?"

      Tống Tư Kỳ chút khách khí đáp: "Với có quan hệ sao? Tránh ra! Chó ngoan chắn đường!"

      Đường Dục thiếu chút nữa lên lời, khẩu khí a! Dám chuyện với như vậy? Phải biết rằngtừ trước đến nay Đường Dục đều là miếng mồi ngon của mọi phụ nữ, chỉ cần là phụ nữ thể nể mặt !

      này đúng là

      Lập tức tháo mắt kính xuống từng bước tới gần , cho đến đường thối lui dựa ở tường.

      " , tính tình ngang quá cũng tốt!"

      Tống Tư Kỳ dám tin trừng mắt với ,tên vô lại này muốn làm gì?

      ta còn muốn dạy dỗ mình?

      ta cho rằng là rễ hành sao!

      "Cút ngay! Tôi cảnh cáo ! Cách xa tôi chút! Nếu tôi làm cho có hoa quả ngon để ăn đâu!"

      Tống Tư Kỳ ngang ngược kiêu ngạo , từ đến lớn, là thiên kim tiểu thư ngang ngược kiêu ngạo, nào có người dám đối xử với như vậy?

      Đường Dục tà ác phả hơi ở mặt : "A...? Làm cho tôi có hoa quả ngon để ăn sao?"

      Tống Tư Kỳ xấu hổ giận dữ làm hai gò má đỏ bừng, còn chưa từng bị người đàn ông nàocợt nhả như vậy, khó tránh khỏi có chút được tự nhiên, nhưngĐường Dục vẫn muốn trêu đùa , cho rời .

      "Cút ngay!"

      Trong con ngươi đen của Đường Dục lướt quaranh mãnh, đầu cúi thấp xuống muốn hôn Tống Tư Kỳ.

      Trêu chọc em !

      Tống Tư Kỳ bị chọc giận nhấc chân giẫm mạnh lên Đường Dục, giày cao gót gót giầy vừa vặn giẫm lên đầu ngón chân Đường Dục, Đường Dục đau đến nhe răng nhếch miệng, thiếu chút nữa té ngã đất...

      Tống Tư Kỳ vội vàng thoát khỏi vòng vây của ta, quên câu khinh thường: "Đồ con rùa! Lần sau còn dám trêu chọc bản tiểu thư tôi cho đoạn tử tuyệt tôn!"

      Sau đó, vênh váo tự đắc xoay người .

      Ngồi chồm hổm mặt đất đau đến đứng dậy được Đường Dục tức giận đến sắc mặt trắng bệch, chết tiệt! nhất định sẽđiều tra ra là ai, để cho hối hận làm chuyện hôm nay!

      Hai người xem như hoàn toàn kết oán rồi!

      ****

      Buổi chiều.

      Chỗ ngồi gần cửa sổ trong quán cà phê, hai người phụ nữ mặt đối mặt mà ngồi.

      Người phụ nữ đối diện ung dung quý phái, xem ra khoảng bốn mươi tuổi; người phụ nữ khác trẻ tuổi hơn rất nhiều, vừa hai mươi.

      "Dì Phương, người càng ngày càng trẻ, làn da so lần trước nhìn thấy người trắng hơn rất nhiều." Giang Ánh Tuyết cố gắng hết sức khen.

      Phương Lệ Hoa sờ sờ mặt mình, cười : "Nào có khoa trương như con ? Dìvới mẹ con bằng tuổi nhau, bà ấy cũng còn rất trẻ!"

      Giang Ánh Tuyết vội vàng : "Mẹ conphải nhiềuhơn vài tuổi, vàgià hơn so với dì."

      Phụ nữ thích nghe những thứ này nhất, Giang Ánh Tuyết tâng bốc rất khéo léo.

      Phương Lệ Hoa tao nhã bưng cà phê lên uống ngụm: "Bây giờ dì hối hận sinh được con , vẫn là mẹ conmay mắn nhất, tất cả ba con đều hiếu thuận, giống dì, mỗi ngày A Thành có nhà, ài."

      Giang Ánh Tuyết tiếp: "Dì Phương, ra người khả dĩ coi con như con ."

      ta đươck nửa dừng lại, chỉ vì nghĩ tới chuyện Hoắc Kỷ Thành chia tay với ta.

      Hôm nay vốn ở nhà nghỉ ngơi, kết quả ngoài ý muốn nhận được điện thoại của mẹ chồng tương lai, chút do dự ra ngoài.

      Phương Lệ Hoa đương nhiên biết lời ta muốn lại thôi: "Ánh Tuyết, ra dì Phương vẫn coi con là con , cũng chỉ nhận định con là con dâu của dì Phương."

      Nghe như thế, trong lòng Giang Ánh Tuyết tràn đầy cảm động.

      "Dì Phương, vậy ? Dì hi vọng con làm con dâu của người?"

      "Đương nhiên rồi ! Còn có ai thích hợp hơn so với con sao?"

      Trong lòng Giang Ánh Tuyết lập tức vui mừng, có mẹ chồng tương lại ủng hộ, côliền có sực mạnh, chỉ là

      "Dì Phương, nhưng anhKỷ Thành"

      Dù sao Hoắc Kỷ Thành đề xuất chia tay với ta, nên ta vẫn yên tâm

      Phương Lệ Hoa cười dịu dàng: "Bên A Thành có dì đây! Mặc kệ như thế nào các con cũng có nhiều năm tình cảm, giữa người trẻ tuổi có mâu thuẫn gìthìphải cởi bỏ đúng lúc, cách thời gian càng lâu càngtrầm trọng."

      Giang Ánh Tuyết liên tục gật đầu: "Dì Phương rất đúng, nhưng Kỷ Thành rất lạnh nhạt với con, hơn nữa Tiểu Tinh cũng thích con, con..."

      Phương Lệ Hoa lại cảm thấy đây là vấn đề: "Ánh Tuyết, thứ cho dì , con là thiếu hương vị phụ nữ, ở thương trường mạnh mẽ vang dội lâu, người phụ nữ khó tránh khỏi trở nên có chút manh mẽ, phụ nữ như vậy đàn ông thích, người đàn ông đều thích ngườinhỏ nhắn xinh xắn dựa vào, còn biết làm nũng."

      Dừng chút: "Ở phương diện này, em con làm tốt hơn con, mặc dù dì chỉ gặp ta vài lần, nhưng từ ngôn ngữ cử chỉ của ta có thể nhìn ra ta là người phụ nữrất có tâm cơ biết lấy lòng đàn ông."

      Giang Ánh Tuyết có cảm giác bị người ta toạc suy nghĩ, giọng hơi nghẹn ngào : "Dì Phương, dì sai, em con ở phương diện thuần phục đàn ông quả lợi hại hơn so với con."

      Phương Lệ Hoa an ủi: " ra phụ nữ trời sinh có những thứ này, nhưng phảixemcon có chút lòng vì người đàn ông mình thương mà học tập ."

      Giang Ánh Tuyết : "Dì Phương, chỉ cần có thể gả cho Kỷ Thành, bảo con học cái gì con đều sẵn lòng."

      Lời của talàm cho Phương Lệ Hoa rất hài long: "Ừ, vậy nghe dì Phương, từ giờ trở phải thay đổi bản thân, thểlàm nữ cường nhân, còn phải học làm người phụ nữ dịu dàng."

      Giang Ánh Tuyết nhận chỉ dạy: "Dì Phương, con nhất định ghi nhớ lời người dạy bảo."

      *****

      Bắc Kinh.

      Tần Lạc tan làm trở về bất ngờ phát cha con Hoắc Kỷ Thành với Hoắc Gia Tinh còn chưa , khỏi hỏi Hoắc gia Tinh: "Tiểu Tinh, trưa em ăn cơm chưa?"

      Hoắc Gia Tinh lắc lắc đầu, lại gật gật đầu: "Vốn là , nhưng bagọi đồ ăn mua ngoài."

      Tần Lạc nâng trán: "Sao ra ngoài ăn?"

      Hoắc gia Tinh nhìn thoáng qua ba, cắn môi: "Ba sau khi ra ngoài có chìa khóa vào nhà."

      Tần Lạc nhất thời cảm thấy loại ưu thương, nghĩ thầm: Chẳng lẽ Hoắc Kỷ Thành khốn khiếp này định mang theo Tiểu Tinh ở lại trong nhà mình sao?

      có chìa khóa ra cửa?

      Ha ha!

      "Cho nên, ba em chuẩn bị trở về sao?"

      Hoắc Gia Tinh có cách nào trả lời vấn đề này, lập tức quay đầu về phía ba: "Ba, chị hỏi ba chuẩn bị trở về sao?"

      Măt Tần Lạc đầy vạch đen.

      Hoắc Kỷ Thành bình tĩnh tự nhiên trả lời: "Tạm thời chưa định trở về."

      Tần Lạc vừa định tục nhịn xuống, đồ vô lại chết tiệt! Ngược lại như đương nhiên! Mình từ khi nào muốn thu nhận !

      Vô sỉ!

      biết xấu hổ!

      Lập tức đến trước mặt Hoắc Kỷ Thành: "Thân là ông chủtập đoàn lớn, bỏ bê công việc như vậyđược sao?"

      cố gắng tìm từ uyển chuyển, là muốn tạo thành ảnh hưởng tôtd cho Tiểu Tinh.

      Hoắc Kỷ Thànhlười nhác nhướng mày: "Thân là ông chủ, đều bày mưu nghĩ kế ở bên ngoài ngàn dặm, nếu mọi chuyện đều phải tự thân tự lực, đây nuôi nhiều người nhàn rỗi như vậy để làm gì?"

      Tần Lạc hít hơi sâu, đồ con rùa! Ngược lại đúng lý hợp tình!

      "Cho ông chủ lớn như hạ mình ở trong phòng đơn sơ như vậy, đúng là uất ức cho rồi!"
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyet thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 160: Sử dụng khổ nhục kế

      Tần Lạc hoàn toàn muốn tiếp tục trao đổi vớiHoắc Kỷ Thành nữa, chuyện với quá tốn sức, hơn nữa ngại Tiểu Tinh ở đây, thể làm gì !

      Nghĩ lại cũng đáng giận!

      Nhưng mang theo Tiểu Tinh luôn ở trong nhàmình tiện!

      "Đúng, tổng giám đốc đại nhân làm công ty sao cả, nhưng tôi mỗi ngày cần phải làm, làm ba, nhẫn tâm để mỗi ngày nhốt Tiểu Tinh ởtrong phòng chật hẹp như vậy sao? Bây giờbé cần học tập, làm như vậy là có trách nhiệm!"

      Tần Lạc cố gắng uyển chuyển nó.

      Hoắc Gia Tinh làm tổ ở ghế sofa chơi trò chơi, thỉnh thoảng vểnh tai chú ý nghe ba với chị chuyện, miễn là cần bénói chen vào là được.

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thànhkhông chút dao động: "Khoảng thời gian trước Tiểu Tinh học tập quá nhiều, đúng lúc thừa dịp bây giờ dẫn bé ra ngoài buông lỏng chút, mà bé cũng rất thích chỗ này của em, chẳng lẽ em chào đón bọn ở thêm vài ngày?"

      Tần Lạc hít hơi sâu: "! Tôi rất hoan nghênh Tiểu Tinh."

      nghĩa bóngđó là: Chỉ chào đón mà thôi!

      Trong lòng Hoắc Kỷ Thànhhiểu , nhưng vẫn giả vờ nghe như hiểu: "Em rất hoan nghênh Tiểu Tinh, bọn ở đây them vài ngày nữa."

      Tần Lạc nghiến răng nghiến lợi: " có thể nghe hiểu người ta ? Tôi, , tôi, chỉ, hoan, nghênh, Tiểu, Tinh!"

      cố ý gằn từng câu từng chữ, để Hoắc Kỷ Thành nghe lại cho .

      Nhưng vẫn giả vờ nghe hiểu: "Dù sao Tiểu Tinh chỉ mới hơn năm tuổi, làm người giám hộ đương nhiên thể cách quá xa."

      Tần Lạc nâng trán, thằng nhãi này nhất định là cố tình!

      "Sao trước kia chưa từngthấyanh tấc rời như vậy?"

      " có! vẫn như thế này."

      Hoắc Kỷ Thànhtrả lời như đương nhiên, Tần Lạc hận thể hắt nước vào mặt , gặp quangười biết xấu hổ! Chưa thấy qua biết xấu hổnhư vậy!

      Da mặt dầy có thể so với tường thành!

      ...

      Thương lượnggiữa hai người xem như chính thức vỡ tan.

      Hoắc Kỷ Thànhtiếp tục mặt dàyở nhà Tần Lạc chịu , Hoắc Gia Tinh thông minh lựa chọn tham dự mâu thuẫn giữa hai người lớn, mặc dù ba nháy mắt cái ý bảo mình giúp ba, nhưng cảm xúc bây giờ của chị ràng thích hợp những thứ này!

      Ba là đáng ghét!

      Lúc trời tối, thừa dịp Tần Lạc vào toilet tắm rửa Hoắc Kỷ Thànhgiữ con trai : "Tối hôm qua có tốt giúp ba ?"

      Hoắc Gia Tinh trợn trừng mắt: "Tại bản thân ba tốt! Tối hôm qua bầu khí tốt như vậy chỉ vì ba ngồi ở phòng khách hút thuốc làm chị sợ mà thất bại trong gang tấc."

      Mặt Hoắc Kỷ Thànhđầy vạch đen, dứt khoát giả vờ đáng thương: "Tiểu Tinh, ngủ sofa rất thoải mái, tối hôm qua ba ngồi hút thuốc chính là vì ngủ ngon..."

      Hoắc Gia Tinh giống như người lớn vỗ vỗ bả vai ba: "Ba, phải con ba, ba ở phương diện theo đuổi phụ nữ quá có thiên phú! Ài..."

      Khóe môi Hoắc Kỷ Thànhhung hăng giật giật hai lần, bị con trai của mình khinh bỉ sao?

      Hai cha con trò chuyện, bỗng nhiên trong toilet truyền đến tiếng thét chói tai, hai người cả kinh đồng thời nhìn qua, chỉ thấy đèn toilet vốn còn sáng bỗng nhiên tắt...

      Mà đèn phòng khách, vẫn còn sang.

      Hoắc Kỷ Thànhvội vàng đứng dậy qua, gõ cửa: "Lạc Lạc, em sao chứ?"

      Tần Lạc tắm được nửa bỗng nhiên mất điện, sợ tới mức theo phản xạ có điều kiện kêu ra tiếng, tình huống này cũng quá dọa người?

      Chờ nghe được tiếng đập cửa, đáp lại câu: "Mất điện sao?"

      Hoắc Kỷ Thànhđáp: " có, chắc đèn toilet bị cháy, em ra ngoài đianhsửa giúp em."

      Tần Lạc đành phải nhanh chóngrửa hết bọt xà phòng người, sau đó mặc vào áo ngủ ra ngoài, bởi vì bên trong tối đen, ngay cả tócướt sũngcô cũng kịp bọc lại.

      Hoắc Kỷ Thànhthấy thế vội vàng : " giúp em sấy khô tóc trước."

      Tần Lạc quả quyết cự tuyệt: " cần."

      Bây giờ với có quan hệgì, nênkhiến cho mập mờ như vậy!

      Nhất là ngay trước mặt Tiểu Tinh.

      mới vừa hai bước, cảm thấy vạt áo ngủ bị đôi bàn tay nắm lại: "Chị, để ba giúp chị sấy tóc ! Ba ở đây cần phải làm chút chuyện mới được, thể ăn !"

      Tần Lạc: " "

      Ai dạy Tiểu Tinh cái này?

      Hoắc Kỷ Thành: " "

      Đây là con trai ruột của sao?

      Tần Lạc hít hơi sâu, cười dịu dàng: "Tiểu Tinh ngoan, loại chuyện sấy tóc này chị luôn thích tự mìnhlàm, nếu cha em muốn làm việc, để cho ba em quét nhàdọn dẹp có được ?"

      ra chỉ đùa thôi.

      Kết quả - -

      Hoắc Gia Tinh cười tít mắt vỗ tay: "Em thấy như vậy rất tốt! Cha, cơm nước xong phải vận động, quét nhàdọn dẹp cùng chuyện thay bóng đèn liền giao cho ba!"

      Hoắc Kỷ Thành nhìn về phía con trai, con là giúp mình sao?

      mặt Tần Lạc lộ ra nụ cười vui vẻ lâu thấy, ngay cả chính cũng phát .

      Đúng lúc Hoắc Kỷ Thànhbắt giữ được màn này, bỗng nhiên cảm thấy mặc dù ở lại phải quét dọn, thay bóng đèn cũng đáng.

      Mắt to đen bóng của Hoắc Gia Tinh xoay xoayqua lại ở người ba với chị , bé cảm thấy được, chị cũng phải hoàn toàn có tình cảm với ba!

      Tần Lạc đương nhiên chú ý tới những thứ này, cầm khăn mặt lau khô tóc liền đến phòng khách sấy tóc.

      Hoắc Kỷ Thànhdứt khoát khoác lên áo lông xuống siêu thị dưới lầu mua bóng đèn, đây là lần đầu tiên làm việc này, nghĩ lại cảm thấy khó có thể tin.

      *****

      Bởi vì chưa từng thay bóng đèn, Hoắc Kỷ Thànhthử lúc lâu mới tháo được bóng đèn xuống, Tần Lạc đứng ở bên cạnh cầm di động chiếu sáng trong lòng lại có chút lo lắng rò điện.

      Nhưng miệng câu cũng hé răng.

      "Ai ôi "

      Bỗng nhiên, Hoắc Kỷ Thànhđang thay bóng đèn kêu lên tiếng, Tần Lạc sợ tới mức vội vàng hỏi : "Sao vậy? Điện giật sao?"

      vô ý thức quan tâm làm cho trong lòng Hoắc Kỷ Thànhấm áp, xem ra Lạc Lạc khôngcư xử lạnh nhạt ranữa, vẫn có tình cảm với mình.

      " mới vừa cảm thấy tay tê dại cái, chắc là rò điện rồi."

      "Cái gì? ! Vậy nhanh chóng xuống, ngày mai gọi điện thoại bảothợ điện quađây sửa."

      Trong lời của Tần Lạc lộ ra lo lắng quan tâm đếnHoắc Kỷ Thành, dù sao cũng là tổng giám đốc cao cao tại thượng, có bao giờ thay bóng đèn?

      Hơn nữa dây điện vốn tồn tại nguy hiểm.

      Lời của côlàm cho Hoắc Kỷ Thànhrất hưởng thụ, nhưng động tác tay vẫn nhàn rỗi, nhanh chónglắp bóng đèn mới mua, còn quên : " lắp xong buổi tối em dậy toilet làm thế nào?"

      Tần Lạc vội la lên: " ngốc à! Điện giật có thể nguy hiểm đến tính mạng! đêm có điện lại sao cả, có thể cầm điện thoại chiếu sáng."

      Hoắc Kỷ Thành lắp bóng đèn mới mua xong, sau đó ung dung từ ghế xuống, nhíu mày : "Chỉ cảm thấy tay có trận tê dại, nên có việc gì."

      Tần Lạc tức giận trợn mắt nhìn , trong lòng nên lời là cảm giác gì.

      Cắn môi xoay người trở về phòng.

      Hoắc Kỷ Thànhnhìn con trai đứng ở bên, thấy bé làm động tác tay "Khen" với mình cái, còn dùng khẩu hình phát : "Ba, vừa rồi ba biểu quá tuyệt vời!"

      Chân mày Hoắc Kỷ Thànhxếch lên, giống như : Đương nhiên! Cha con rất cơ trí!

      Hoắc Gia Tinh cười tít mắt gật đầu: "Biểu đêm nay rất tốt!"

      Đúng lúc này Tần Lạc nhô đầu ra: "Tiểu Tinh, mau vào đây ngủ!"

      Hoắc Gia Tinh vội vàng làm mặt quỷ với ba, đáp: "Đếnđây!"

      Sau đó rất nhanh chạy về phía phòng ngủ.

      Tần Lạc nằm ở giường tóm tóc có chút ảo não, vừa rồi sao vậy? Làm sao có thể quan tâm đến tên vô lạikia?

      là điên rồi!

      được!

      thể để mặc cho ấy tiếp tục ở trong nhà mình!Đây cũng được xem là quan hệlộn xộn! Coi như Tiểu Tinh là con trai của mình, ấy cũng chỉ là ba của Tiểu Tinh mà thôi, mình vớianh có khả năng!

      Hơn nữa thể tha thứhành vi của ấy thôi miên mình lúc trước!

      Trong bóng đêm, có chút mất ngủ

      Bên ngoài phòng khách, Hoắc Kỷ Thành lại hưng phấn ngủ được, từ biểu hiệncủa Lạc Lạctối nay, trong lòng ấy có mình, lập tức gửi tin nhắn cho bạn tốt Đường Triều.

      【Chiêu khổ nhục kế này có tác dụng đặc biệt với phụ nữ phải ?】

      【Đương nhiên rồi! Điều kiện đầu tiên là trong lòng người phụ nữ này có cậu, công lao tuyệt đối ít!】
      Last edited by a moderator: 30/8/17
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :