1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15: Cha cần cảm thấy bản thân quá tốt đẹp

      Hoắc Gia Tinh vỗ vỗ ** mình giống như người đàn ông : "Chị yên tâm, có em ở đây, cha làm gì chị đâu."

      Lúc này Tần Lạc mới yên tâm uống vài ngụm cháo, sau đó đặt thìa xuống: "Tiểu Hỏa Tinh, cha em có hiểu lầm rất lớn đối với chị là tưởng chị muốn lợi dụng em để leo lên... Trở thành người phụ nữ của ta? Chị từng cho em biết chị có bạn trai, hơn nữa cũng phải tất cả phụ nữ đều muốn tiến vào nhà giàu có."

      Thấy cùng đứa trẻ trao đổi, tạm thời sửa lại từ ngữ.

      Hoắc Gia Tinh nhíu lông mày thành hai con sâu, giọng mềm dẻo đáng : "Đúng! Em từng giải thích với cha, nhưng cha tin."

      Tần Lạc nâng trán: "Cha em quá tự tin rồi ! Mặc dù phụ nữ thích ta rất nhiều, nhưng Tần Lạc chị phải trong số đó! Chị chỉ muốn mình sống cuộc đời bình thường, chút hứng thú muốn gả vào nhà giàu."

      Hoắc Gia Tinh cái hiểu cái chớp hai mắt, chị chút cũng có hứng thú với cha sao? Vậy được! Bé còn hi vọng chị trở thành mẹ bé đây!

      Phải nghĩ biện pháp mới được!

      Trình Sâm đứng ở bên ngoài phòng ăn vừa vặn nghe được cuộc chuyện của tiểu thiếu gia với Tần Lạc, còn nhanh trí dùng điện thoại di động ghi lại.

      *****

      Trong phòng ngủ chính tầng.

      Mặc dù Hoắc Kỷ Thành tắm giặt sạch lần lại lần, nhưng vẫn cảm thấy người có mùi lạ...

      Phải biết rằng, đối với mức độ thích sạch của , chịu được cái mùi ghê tởm này, mà người phụ nữ chết tiệt kia lại còn can đảm nôn ở trước ngực cùng tay mình!

      ta nhất định là cố ý!

      Đến khi lọ sữa tắm dùng hết, vẫn cảm thấy đủ.

      Mặc áo ngủ đến bể bơi ở sân sau, bơi hơn mười vòng mới đứng dậy lên bờ, nước từ lồng ngực to lớn của chậm rãi hội tụ đến tám múi cơ bụng cuối cùng chảy xuống - -

      Đáng tiếc, bị chiếc quần vải hình vuông che chắn.

      Hoắc Kỷ Thành cầm lấy áo ngủ sạch mắc áo mặc vào, bao trùm toàn bộ dáng người hoàn mỹ.

      cúi đầu ngửi ngửi, ngửi thấy bất kỳ mùi lạ nào, lúc này mới hài lòng về phía phòng khách.

      Còn chưa đến gần, nghe thấy bên trong truyền đến giọng vui vẻ của người phụ cùng trẻ con.

      "Chị, chị rất lợi hại nha! Về sau em theo chị lăn lộn." Trong giọng của Hoắc Gia Tinh tràn đầy sùng bái, còn kỹ năng mới hạng nhất của chị ấy, có thể cùng bé chơi trò chơi!

      Ánh mắt Tần Lạc chăm chú nhìn vào điện thoại di động, khí phách : "Đương nhiên! Về sau chị mang em theo cùng xông pha! Nhưng trẻ con thể thường xuyên chơi trò chơi ...!"

      Hoắc Gia Tinh nhu thuận gật đầu : "Vâng!"
      ...

      Đáy mắt Hoắc Kỷ Thành lướt qua chút nghi ngờ, người phụ nữ này cố ý giả bộ sao? Dù sao đây là nhà mình, bất cứ lúc nào đều có người giám thị ta, cho nên ta mới như vậy?

      Tâm cơ sâu!

      nhấc chân vào : "Tiểu Tinh, nên ngủ rồi."

      Hoắc Gia Tinh tình nguyện bĩu môi, "Cha, cha đừng khi dễ chị ấy nữa...! Chị ấy vốn có hứng thú với cha. Còn có, cha cần cảm thấy bản thân quá tốt! phải người đàn bà nào đều thích cha."

      Tần Lạc thiếu chút nữa ngã ở ghế sofa...

      Khóe môi Hoắc Kỷ Thành mãnh liệt giật giật vài cái, lúc mình có ở đây, người phụ nữ kia lừa Tiểu Tinh như vậy sao?
      Chương 16 : Cắt đứt vướng mắc

      Hoắc Kỷ Thành liếc Tần Lạc có thâm ý khác cái, sau đó dời tầm mắt dịu dàng nhìn về phía con trai, "Cha biết rồi, tắm rửa rồi ngủ."

      Hoắc Gia Tinh từ ghế sofa nhảy xuống, ngẩng đầu hỏi: "Vậy chị ấy sao?"

      Hoắc Kỷ Thành rất có kiên nhẫn trả lời: "Cha lập tức phái người đưa ấy trở về."

      Tần Lạc vội vàng xua tay : "Bây giờ tôi trở về!"

      giây cũng muốn ở cùng chỗ với vị ma vương lãnh huyết trước mắt này, ánh mắt ta kiêng kị nhìn về phía mình như thế, nhất định có lòng tốt gì!

      chừng chờ sau khi tiểu Hỏa Tinh ngủ, ta tìm mình tính sổ ...

      Đôi mắt to đen như quả nho đen của Hoắc Gia Tinh vòng tới vòng lui ở giữa hai người, vừa rồi bé cố ý nhấn mạnh nhắc lại lời của chị ấy cho cha nghe, phản ứng cũng tệ lắm!

      Bé cảm thấy cha với chị còn nối tiếp.

      "Chị, về sau chúng ta còn có thể gặp lại ?"

      "Ách..."

      Lý trí Tần Lạc cho rằng nên gặp lại nữa, nhưng Tiểu Hỏa Tinh đáng như vậy, hơn nữa cho mình cảm giác rất thân thiết.

      Cho nên - -

      "Đương nhiên!" trả lời lập lờ nước đôi.

      Con ngươi đen của Hoắc Kỷ Thành đột nhiên lạnh lẽo, quả nhiên có đoán sai! Người phụ nữ này có tâm cơ khác!

      Nghe được trả lời, Hoắc Gia Tinh vui vẻ nở nụ cười : "Chị, ngủ ngon!"

      Tần Lạc cười đáp lại : "Ngủ ngon!"

      Thấy con trai với Tần Lạc thân thiết như vậy, ánh mắt Hoắc Kỷ Thành càng lạnh hơn.
      *****

      Trong thư phòng.

      Trình Sâm bật ghi vừa mới thu được cho Boss nghe, lông mày Hoắc Kỷ Thành nghiêm nghị dựa vào ghế ngồi làm bằng da , sau khi nghe xong trầm mặc lúc lâu mới mở miệng: " ta có bạn trai rồi hả?"

      "Tần tiểu thư như vậy."

      " điều tra xem có phải ."

      "Vâng."

      Trình Sâm vừa mới chuẩn bị xoay người rời lại bị gọi lại, "Cậu cảm thấy trong lời của ta có mấy phần , mấy phần giả?"

      Trình Sâm hơi trầm ngâm, "Thuộc hạ cảm thấy Tần tiểu thư cùng những người phụ nữ trước kia quả có chút khác nhau, ta lấy lòng tiểu thiếu gia, cũng hỏi thăm tiểu thiếu gia về chuyện của Boss, ngược lại rất buồn rầu vì bị người ta hiểu lầm..."

      Hoắc Kỷ Thành hừ lạnh : "Đây là chỗ cao minh của ta!"

      Trình Sâm cũng phản bác quan điểm của Boss : "Thuộc hạ có đề nghị, người càng an phận lại càng nên đặt ở gần bên người đây theo dõi, như vậy mới có thể nắm trong tay nhất cử nhất động của ta."

      Ngón tay Hoắc Kỷ Thành khẽ gõ mặt bàn, "Tiếp tục ."

      Trình sâm vuốt cằm, " Bảo mẫu cho tiểu thiếu gia vẫn chưa tìm được người thích hợp, bằng để cho Tần tiểu thư đến chăm sóc cho tiểu thiếu gia..."

      Hoắc Kỷ Thành lạnh giọng mở miệng, "Đúng nên đặt ở bên người, nhưng thể đặt ở bên cạnh Tiểu Tinh."

      Trình Sâm có chút nghi hoặc, Boss có ý gì?

      "Chuyển sơ yếu lý lịch cá nhân của ta đến hòm thư của tôi."

      "Vâng."
      ...

      Sau khi Trình Sâm rời khỏi, Hoắc Kỷ Thành gọi điện thoại cho bác sỹ tư nhân Ước Hàn, "Tôi nhớ cậu từng , phương pháp thôi miên của cậu là độc nhất toàn thế giới, khả năng nhớ ra là rất ."

      John tự tin gật đầu : "Đương nhiên!"

      Hoắc Kỷ Thành nhíu mày : "Cậu bớt thời gian trở về chuyến, tôi cần cậu giúp tôi xác định chuyện."

      John dừng chút, "Chẳng lẽ người phụ nữ sinh tiểu Tinh Tinh kia xuất rồi hả ?"

      Hoắc Kỷ Thành gật đầu: "Ừ."
      Chương 17: Bị cơn ác mộng đánh thức

      Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời ấm áp màu vàng xuyên thấu qua khe hở của rèm cửa sổ rải vào bên trong phòng, ấm áp, rất thích hợp cho giấc ngủ.

      Hình như Tần Lạc ngủ giường mơ thấy cái gì, chợt khổ sở kêu lên tiếng, "Đừng!"

      Sau đó --

      mở choàng mắt nhìn trần nhà, là gian phòng quen thuộc, phải là bên trong cái căn phòng mang phong cách châu Âu như mơ. . . . . .

      Trong mơ ở tại căn biệt thự rất xa hoa gần bờ biển, mỗi đêm còn có người đàn ông tới gian phòng của , mặc dù thấy người đàn ông kia trông như thế nào, nhưng cảm thấy rất nguy hiểm. . . . . .

      Phi phi phi!

      suy nghĩ lung tung lộn xộn gì vậy! phải là mơ giấc mông xuân giải thích được sao?

      Tần Lạc gãi gãi mái tóc lộn xộn của mình, vừa mới chuẩn bị rời giường điện thoại di động liền vang lên, là số xa lạ, do dự hồi lâu mới nhận.

      "A lô? Ai vậy?"

      "Là Tần tiểu thư Tần Lạc sao? Ta là giám đốc Vu của bộ phận nhân ‘Tập đoàn Đế An’, gần đây công ty chúng tôi thiếu người phiên dịch tinh thông bốn ngôn ngữ , pháp ý, Ả rập, có ý muốn mời Tần tiểu thư, biết mười giờ sáng nayTần tiểu thư có rãnh rổi tới phỏng vấn hay ."

      ". . . . . ."

      Tần Lạc cho là mình nghe lầm, đưa điện thoại di động ra xa lần nữa, sai! phải là nằm mơ!!

      Giám đốc Vu nghe thấy đáp lại khỏi hỏi lại lần, "Tần tiểu thư, nghe ?"

      Tần Lạc vội vàng gật đầu, "Ở đây, mười giờ sáng sao? Nhất định tôi !"

      Giám đốc Vu mỉm cười, "Được, chờ Tần tiểu thư đến đây."

      Cúp điện thoại, Tần Lạc dùng sức bấu mặt của mình, đau quá! Lại có thể có người thông báo mình phỏng vấn? Còn là quản lý bộ phận nhân của tập đoàn Đế An?

      Bỗng dưng, nghĩ đến chuyện, tập đoàn Đế An? phải là công ty Hoắc Kỷ Thành sao? Chẳng lẽ ta biết hiểu lầm mình nên quyết định phá cách tuyển chọn mình?

      Lắc đầu, mặc kệ những thứ này, trước mắt mà đối với chuyện quan trọng nhất chính là tìm được công việc nuôi sống mình, nếu cái xe vạy nợ cũng trả nổi.

      ****

      Nửa giờ sau, Tần Lạc trang điểm hết sức trang nhã, đổi cái váy công sở màu xám ra cửa, kết quả ở bãi đậu xe thấy được người muốn nhìn thấy nhất.

      Đồng Phỉ Á thân hàng hiệu Chanel chờ bên cạnh xe jazz của Tần Lạc, cực kỳ hợp!

      Thấy ngọt ngào gọi: "Chị, em gọi điện thoại cho chị vẫn gọi được, làm hại người ta lo lắng gần chết, dù sao chúng ta cũng là người nhà, chị gặp phải chuyện khó khăn như vậy nên trở về chứ!"

      Vẻ mặt Tần Lạc lạnh lùng, em cùng cha khác mẹ này như Bạch Liên Hoa*, trước người giả bộ so với ai khác cũng thuần khiết và thiện, người sau lại hiểm ác độc đến khiến ngươi tưởng được.

      (*) Bạch Liên Hoa: là các em tỏ ra ngây thơ trong sáng sống như thánh nữ ấy.

      ta tìm đến mình, chính xác có chuyện tốt!

      " cần tới làm bộ tốt bụng, tôi rất tốt."

      Tần Lạc muốn đẩy ta ra chuẩn bị lên xe, lại bị Đồng Phỉ Á chặn lại, "Chị, chị mặc thành ra như vậy là muốn phỏng vấn sao? Bây giờ còn có công ty nào dám thuê chị à?"

      Giọng ràng mỉa mai.

      Giọng Tần Lạc lạnh lùng, " liên qun tới , tránh ra!"

      Đồng Phỉ Á nắm chặt thả, "Chị, chị làm gì dữ dội với em như vậy? Em cũng là tốt bụng tới thăm chị chút."

      Tần Lạc nhếch môi mỉa mai , "Tốt bụng? Trong đầu Đồng Phỉ Á có chủ ý gì đừng cho là tôi biết? Lần trước ở tòa án tôi liền , tôi và mấy người còn liên quan!"
      Chương 18: Phỏng vấn

      Vẻ mặt Đồng Phỉ Á vô tội, "Chị, chị hiểu lầm em, mặc dù chị thừa nhận em và ba mẹ, nhưng mọi người thể thừa nhận chị! Dù sao chị cũng là chị ruột của em."

      Tần Lạc có loại cảm giác muốn ói, hít vào hơi sâu, "Đồng Phỉ Á, nơi này có người khác, cần cố ý giả bộ gần gũi, với tôi tìm đến tôi phải là bởi vì tin tức tôi bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc sao?"

      Đồng Phỉ Á cũng có ý định bị phơi bày, ngược lại mỉm cười : "Đúng vậy, nhìn lại chị cái! Gần đây chị lại bị tai tiếng quấy nhiễu, đương nhiên làm em phải biết san sẻ với chị. , lá gan của chị là lớn! Làm sao chị biết hành tụng tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc?"

      Kể từ sau khi thấy tin tức này, đồng Phỉ Á gọi điện thoại cho Tần Lạc, chỉ tiếc vẫn gọi được, ta liền đoán có thể số mình bị kéo đến danh sách đen.

      Bất đắc dĩ, đành phải tự mình đến nhà tìm .

      Tần Lạc chợt gian manh nhếch khóe môi, "Đồng Phỉ Á, cảm thấy tôi cách đến gần Tứ thiếu nhà họ Hoắc cho biết sao?"

      Sau đó, thừa dịp ta hoảng hốt liền dùng sức hất mạnh tay của ta ra, mở cửa xe lên xe, cho xe chạy rời .

      Động tác làm liền mạch, hoàn toàn cho Đồng Phỉ Á thời gian phản ứng, chính là cố ý cho Đồng Phỉ Á nghe, ta càng muốn biết chuyện mình cần càng phải bám lấy !

      Nhìn xe của xa, Đồng Phỉ Á tức giận dậm chân, Tần Lạc đáng chết! Rốt cuộc làm sao ta làm được? Tại sao tự mình dùng nhiều biện pháp cũng tra được chút tí nào tung tích của Tứ thiếu nhà họ Hoắc?

      Hừ! Đáng đời ta bị người mắng thảm như vậy!

      ******

      Lần nữa đứng ở trước cửa cao ốc tập đoàn Đế An, Tần Lạc hơi có chút cảm động, cái người bảo vệ ở cửa nhận ra , còn tưởng rằng lại tới gây chuyện, kết quả người ta nhận được điện thoại tới xin ứng tuyển.

      Chỉ có thể giương mắt mà nhìn vào đại sảnh. . . . . .

      Tâm tình Tần Lạc cũng tệ lắm, ngồi thang máy đến tầng 12 mà giám đốc Vu với , sau đó liền có người mang tới phòng phỏng vấn.

      Bên trong có năm người phỏng vấn ngồi chỉnh tề, ba nam hai nữ.

      Tần Lạc lễ phép mỉm cười, "Chào ban phỏng vấn!"

      Sau đó ngồi vào chiếc ghế ngay chính giữa, chờ đợi được ra câu hỏi.

      người đàn ông bên phải xem ra văn vẻ lịch , mỉm cười mở miệng, "Trước giới thiệu mình chút."

      Tần Lạc nghe giọng ta biết ta chính là giám đốc Vu gọi điện thoại cho mình, nhất thời trong lòng bình tĩnh rất nhiều, "Tôi tên là Tần Lạc, tốt nghiệp chuyên nghiệp khoa Pháp, phụ trợ thêm hai ngôn ngữ tiếng Ý và tiếng Ả rập. . . . . ."

      Người nữ thứ hai bên phải liếc mắt nhìn Tần Lạc, "Trong lúc làm việc gặp phải những tình huống có người phụ nữ khác dây dưa với tổng giám đốc, phải làm sao?"

      Tần Lạc ngạc nhiên, đây cũng là vấn đề phỏng vấn sao?

      Dừng lại chút, "Chủ yếu nhìn ý kiến của tổng giám đốc, căn cứ vào tình hình đồng tình phải xử lý khác nhau."

      Người phụ nữ kia nhướng đuôi lông mày, trước hỏi mấy người, phần lớn đều hình dung mình giải trừ nguy cơ cho tổng giám đốc, hiếm có người trả lời giống như Tần Lạc. . . . . .

      . . . . . .

      Sau mười lăm phút phỏng vấn, Tần Lạc ứng đối tự nhiên, chút luống cuống, cũng làm cho mấy người phỏng vấn rất có hảo cảm, người đàn ông dẫn đầu cũng gật đầu, "Bắt đầu từ ngày mai, đến tổ 3 phiên dịch làm."

      Tần Lạc mừng rỡ thôi, "Cám ơn người phỏng vấn."

      để ý đến, ánh mắt hai người phụ nữ bên phải nhìn về phía rất có thâm ý.

      Khảo hạch xong tất cả, giám đốc Vu liền dẫn Tần Lạc tới bộ phận nhân làm thủ tục nhận chức, Tần Lạc nhịn được hỏi: "Giám đốc Vu, phòng phiên dịch của công ty có mấy tổ à?"

      Giám đốc Vu dừng chút, "Trước mắt là ba."

      Tần Lạc tiếp tục hỏi nhiều, nghĩ thầm: tổ ba chắc là chỗ kém nhất ?
      Phong nguyet, PhongVyHale205 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 19: Bộ dạng đứa bé trai rất giống

      Làm xong thủ tục nhận chức, Tần Lạc liền gọi điện thoại cho bạn tốt Bùi Tử Ninh, hẹn buổi tối mới ăn cơm, sau khi biết được bạn tốt tìm được công việc, Bùi Tử Ninh cũng cảm thấy vui mừng vì .

      Hai người hẹn ở quán đồ nướng thường , lúc này mang lên gà chiên cùng rượu, còn gì tốt hơn nữa.

      "Cái gì? Cậu tới tập đoàn Đế An làm?"

      "Ừ, mặc kệ cái tên ma vương lạnh lùng đó có chút áy náy với mình, mình cũng cần thiết cự tuyệt cái cơ hội tốt để rèn luyện này, mình dùng thực lực chứng minh mình có năng lực."

      Tần Lạc giơ ly rượu lên đụng với bạn tốt, khóe môi hơi vểnh.

      Bùi Tử Ninh gật đầu, "Đúng! Về sau nhất định Lạc Lạc nhà chúng ta có thể trở thành người phiên dịch nổi tiếng!"

      Hai gò má Tần Lạc dính vào chút đỏ ửng, "Mục tiêu của mình có xa như vậy! Tử Ninh, tối hôm qua mình nôn lên cả người ma vương lạnh lùng, nhắc tới có bao nhiêu hả giận!"

      Bùi Tử Ninh dám tin mở to hai mắt, "Tối hôm qua? <***************> phải cậu về nhà sao? Chẳng lẽ phía sau còn xảy ra chuyện gì mà mình biết?"

      Tần Lạc ăn miếng gà chiên, "Tối hôm qua mình mới vừa gửi tin nhắn cho cậu xong bị người ta nhét mạnh vào trong xe, mình còn tưởng rằng mình bị bắt cóc, lúc thấy được ma vương lạnh lùng kia mới hiểu được chuyện gì xảy ra, ói lên cả người ta cũng là đáng đời!"

      Trong mắt Bùi Tử Ninh lóng lánh vẻ hưng phấn, "Mau cụ thể cho mình chút!"

      Tần Lạc liền đem chuyện xảy ra tối hôm qua giản lược kể lại lần.

      "Oa ồ! Quá hết giận! ta có khi dễ cậu chứ?"

      " có, đoán chừng cũng nhìn mặt mũi Tiểu Hỏa Tinh."

      "Lạc Lạc, đến cái đứa bé trai kia, mình cảm thấy bộ dạng nó và cậu có chút giống nhau!"

      Bùi Tử Ninh mới vừa xong cũng bị bạn tốt liếc mắt nhìn, "Trong đầu cậu có thể nghĩ chuyện thực tế hơn được ? Mình ngày ngày theo cậu lăn lộn chỗ lúc nào sinh đứa bé! Edit Mèo Hoang Còn nữa, mình và cái tên ma vương lạnh lùng đó? Suy nghĩ chút cũng thể!"

      Suy nghĩ của Bùi Tử Ninh dần dần bay xa, nghĩ tới hồi nghỉ hè năm thứ hai đại học năm ấy, Lạc Lạc Italy du lịch, sau khi trở về muốn tới La Mã làm học sinh trao đổi năm, năm kia hai người liên hệ rất ít, thỉnh thoảng có mấy phong thư gửi tới, phần lớn thời điểm đều mình rất bận.

      năm sau, bình an trở về, tất cả việc gì, mình cũng có suy nghĩ nhiều, hôm nay nhớ lại, cảm giác có gì đúng. . . . . .

      "Lạc Lạc, cậu còn nhớ chuyện năm đại học cậu tới La Mã làm sinh viên trao đổi ?"

      "Dĩ nhiên nhớ nha! Thế nào?"

      "Tại sao lúc đó cậu chưa bao giờ gọi điện thoại cho mình?"

      Tần Lạc có chút mờ mịt, "Mình chưa từng gọi điện thoại cho cậu sao? Tại sao mình nhớ nhỉ?"

      Vẻ mặt Bùi Tử Ninh oán niệm : "Đều có, mỗi lần cậu đều khóa trình nhiều, quá bận rộn, chờ trở lại tụ tập."

      Tần Lạc xoa xoa gương mặt tròn trịa của bạn tốt, "Vậy khẳng định là quá bận rộn! Tổng cộng trong năm đó, mình phải học quá nhiều, đương nhiên phải tranh thử từng giây chứ sao!"

      Bùi Tử Ninh cảm thấy cũng rất có đạo lý, có thể là tự mình nghĩ nhiều !


      Chương 20: Ngày đầu tiên làm

      Sáng hôm sau, Tần Lạc vừa tới bộ phận phiên dịch ở lầu ba mươi sáu, liền nghe được mấy nữ nhận viên ở đó bàn luận xôn xao.

      "Nghe lần này tổ ba tới lính nhảy dù."

      "Lính nhảy dù cái gì! phải là cửa sau sao?"

      "Tôi nghe phiên dịch mới tới tên Tần Lạc, chẳng lẽ chính là người mấy ngày trước web truyền xôn xao là bắt cóc con trai Hoắc tổng Tần Lạc chứ? Mẹ nó! Lại có thể chèo cao!"

      . . . . . .

      Tay Tần Lạc nắm túi càng chặt, ho tiếng, vẻ mặt tự nhiên tới trước mặt mấy nhân viên nữ bàn luận, ánh mắt nhàn nhạt quét họ cái, "Tôi chính là Tần Lạc, nhưng tôi có bắt cóc đứa trẻ, mọi người lập tức là đồng nghiệp, nhưng lời ngôn luận web kia đều là mọi người nhàm chán lấy ra giải trí, chúng ta là công ty lớn, tại sao có thể chấp nhặt với bọn họ chứ?"

      xong, còn cười, tròng mắt đen trong trẻo, "Ba vị mỹ nữ, các sao?"

      Cuối cùng nữ nhân viên chuyện cứng ngắc kéo ra nụ cười, ". . . . . . Đó là đương nhiên."

      Mặc kệ như thế nào, khi biết thân phận của lính nhảy dù này, nhất định đối địch với sáng suốt.

      Tần Lạc mỉm cười, thân thiện vươn tay, "Mới đến, vui mừng về sau chúng ta chính là đồng nghiệp."

      Nữ nhân viên kia chỉ có thể bắt tay lại, "Tôi tên là Lương Tinh, là thư ký bộ phận phiên dịch."

      Hai nữ nhân viên khác cũng là thư ký bộ phận phiên dịch, người tên là Chu Thiến, người tên là Hứa Vi.

      Lần đầu tiên tiếp xúc, Tần Lạc liền cảm thấy ba nữ nhân viên này đều đơn giản, Lương Tinh khéo léo; Chu Thiến nhanh mồm nhanh miệng; Hứa Vi tính tình dịu dàng.

      "Cũng rỗi rãnh sao? Sáng sớm ở chỗ này chuyện phiếm?"

      Đột nhiên giọng nữ nghiêm nghị chui vào lỗ tai khiến bốn người đều im lặng.

      Tần Lạc nhìn sang nơi phát ra tiếng, ràng là người phụ nữ ngồi thứ hai bên phải hôm phỏng vấn mình, dung mạo ấy đẹp lạnh lùng, có tóc ngắn sạch gọn gàng, mặc thân bộ đồ công sở màu tím, ít nhiều có chút khi thế nữ cường.

      Tần Lạc nhớ giám đốc Vu giới thiệu qua với , ấy là Phó tổ trưởng Giang Ánh Tuyết của tổ ba phiên dịch.

      cách khác, sau này ấy là lãnh đạo của mình rồi.

      Giang Ánh Tuyết tới trước mặt Tần Lạc, ánh mắt vui liếc cái, sau đó nhìn về phía Lương Tinh, "Mang ấy làm quen hoàn cảnh làm việc chút, còn quy tắc trong ngành."

      Lương Tinh nhún nhường gật đầu, "Dạ, Giang tổ trưởng."

      Trong lòng Tần Lạc thầm suy nghĩ: mới đến để lại cho lãnh đạo ấn tượng xấu, đúng là. . . . . .

      Vừa giữa trưa, cuối cùng Tần Lạc từ Lương Tinh biết, ra tổ ba phiên dịch là tổ "hot" nhất trong bộ phận phiên dịch tập đoàn Đế An, ngay cả người tổ và tổ hai cũng muốn chèn vào, chỉ tiếc kỷ luật tổ 3 nghiêm minh, vả lại mỗi người ai có chức nấy, có vị trí dư thừa.

      Mà đương nhiên tổ ba rất được hoan nghênh bởi vì tổng giám đốc trực thuộc của toàn bộ phận phiên dịch là Hoắc Kỷ Thành, chỉ cần tổng giám đốc ra ngoại quốc công tác, cũng chọn lựa người phiên dịch thích hợp trong tổ ba theo.

      Đây cũng là nguyên nhân tất cả mọi người muốn đến tổ ba, có thể có cơ hội tiếp xúc thân mật với tổng giám đốc!

      Nghe đến mấy tin bát quái này, Tần Lạc bày tỏ xì mũi coi thường, ước gì vĩnh viễn cần có bất kỳ tiếp xúc nào với ma vương lạnh lùng!

      Chỉ là, rất nghi hoặc, "Tổ và tổ hai làm gì?"

      Lương Tinh giọng : "Tổ là phiên dịch chuyên dụng cho các ông lớn của hội đồng quản trị, sau lại cho đại thiếu; tổ hai đều là người nhị thiếu, nhưng mà bây giờ Tứ thiếu là người điều khiển tập đoàn Đế An, cho nên tổ ba liền nổi lên."

      Tần Lạc ngạc nhiên, phức tạp như vậy?

      Lương Tinh còn : "Bây giờ biết mình may mắn đến cỡ nào chưa! Thời gian trước tổ hai có nhân viên chuyên nghiệp tiếng Ý kỳ cựu muốn nhảy qua những cũng thành, người ta và Giang tổ trưởng còn có quan hệ tốt!"

      Tần Lạc đầu đầy hắc tuyến, xem ra chính mình trong lúc vô hình lại tạo nhóm kẻ địch, trách được ba người Lương Tinh mình là lính nhảy dù. . . . . .

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21: nôn cả người tôi, tôi còn tìm tính sổ

      Tâng 59, bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc.

      Hoắc Kỷ Thành thả bút máy trong tay mới vừa ký xong ra, "Tần Lạc làm?"

      Trình Sâm gật đầu, "Đúng, hôm nay chính thức đến rồi."

      Hoắc Kỷ Thành tựa vào ghế ngồi bằng da , trong tròng mắt đen thoáng qua chút hứng thú, "Gọi điện thoại cho Đường Triều, kêu Tần Lạc tới phòng làm việc của cậu ta."

      Trình Sâm gật đầu, "Vâng"

      *****

      tìm hiểu quy tắc của ngành Tần Lạc chợt nhận được chỉ thị chuyến tới phòng làm việc của tổ trưởng, có chút , nhưng chỉ có thể .

      Mới vừa vào thang máy, <Editor: Mèo Hoang>Lương Tinh gửi wechat tới: tổ trưởng Đường tổ ba phong lưu phóng khoáng, tuấn vô cùng!

      xem thường nhếch khóe môi lên, đè xuống tầng 59, vốn tưởng rằng tổ trưởng cũng ở tầng làm việc này, kết quả lại rời xa như vậy.

      Ra khỏi thang máy, được người đưa tới phòng làm việc trang trí hết sức đơn giản.

      Nhưng, nhìn thấy tổ trưởng!

      Chợt --

      Cửa mở ra, đập vào mi mắt lại là ma vương lạnh lùng Hoắc Kỷ Thành?!

      Mẹ nó! Đây rốt cuộc là phòng làm việc của người nào?

      Hoắc Kỷ Thành nheo mắt lại khẽ quan sát cái, tóc màu hạt dẻ gợn sóng, mặc bộ đồ công sở cổ chữ V, chân váy vừa tới đầu gối, phía trước khẽ xẻ tà, tài trí quyến rũ.

      "Ngồi ."

      ". . . . . ."

      Tần Lạc cực kỳ cố gắng kiềm chế chán ghét của mình với ta, dù sao sau này ta cũng là boss của mình rồi, hơn nữa hôm nay ta tìm mình cũng biết là bởi vì chuyện gì, vẫn yên lặng theo dõi thay đổi.

      Hoắc Kỷ Thành có vài phần chú ý tới, tư thế ngồi rất tao nhã, hai chân khép lại vắt chéo, từ góc độ của nhìn sang, vừa đúng có thể thấy đường nét hoàn mỹ chân , mặc dù đeo tất đen, nhưng vẫn có thể tưởng tượng đó là đôi chận thon dài trắng nõn. . . . . .

      Hầu kết của kiềm hãm được chuyển động hai cái, cho tới bây giờ có hứng thú lớn với phụ nữ, nhưng giờ phút này lại có dục - vọng?

      Ngay sau đó bưng cuốc trà ngon bàn, khẽ thưởng thức cái, che lại đáy mắt rực lửa.

      khí quá chi buồn bực, Tần Lạc nhịn được mở miệng, "Hoắc tổng, nếu ngài biết được tôi cũng có bắt cóc Tiểu Hỏa. . . . . . <DDLQD.com>Thiếu gia, có thể làm phiền ngài giơ cao đánh khẽ loại bỏ hết tin đồn đúng về tôi hay , đồng thời phát biểu câu giải thích thanh minh đây chỉ là hiểu lầm, trả lại trong sạch cho tôi."

      Hoắc Kỷ Thành thong thả ung dung đặt ly trà xuống, đuôi mắt nhíu lại, " cho rằng cái loại lời lừa dối trẻ con có thể lừa gạt tôi sao?"

      Tần Lạc cau mày, "Người nào lừa dối trẻ con chứ? Nhưng lời tôi với Tiểu Hỏa Tinh là ! Nếu như có gì tôi tình nguyện bị thiên lôi đánh!"

      dưới tình thế cấp bách liền hô lên nick name của Hoắc Gia Tinh.

      Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành híp lại, "Loại biện pháp thề thốt này sớm hữu hiệu."

      Tần Lạc nóng nảy, "Này! làm sao vậy! Tự mình cảm thấy mình tốt lắm sao! cho rằng phụ nữ toàn thế giới đều nên thích , vì mà điên cuồng à? là làm cho ngươi ta thất vọng, tôi đối với loại người lạnh như . . . . . . Người đàn ông giống như nước đá chút hứng thú!"

      thiếu chút nữa ra bốn chữ "ma vương lạnh lùng" này rồi.

      Hoắc Kỷ Thành lạnh giọng : " cần cố ý kích để tôi cảm thấy hứng thú với , trò hề này nhìn mãi quen mắt!"

      Tần Lạc giận đến khóe môi cũng run run, đây chính là Nam Thần cấm dục trong miệng ngươi đời sao? nên quá tự luyến vậy chứ!

      hít vào hơi sâu, "Này Hoắc tổng định thế nào mới có thể tin tưởng tôi?"

      Hoắc Kỷ Thành nhanh chậm mở miệng, " nôn cả người tôi, tôi còn chưa có tìm tính sổ."

      Chương 22: Mới làm cùng tổng giám đốc làm việc

      Tần Lạc hết sức khống chế tâm tình của mình, "Vậy vu hãm tôi tội bắt cóc hại tôi phải ở cục cảnh sát 24 giờ như thế thế nào? Hơn nữa, phải Hoắc tổng lấy oán trả ơn với tôi, tâm tình tôi tốt nên uống rượu sao? Tôi uống say cũng ai bảo tìm tôi!"

      Trong lòng thầm : ói người cũng là bản thân tự tìm. . . . . .

      Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành bộc phát lạnh lùng, giống như ngâm tầng băng, "Tần tiểu thư đúng là mồm miệng lanh lợi!"

      Tần Lạc bĩu môi, "Tôi mà thôi."

      Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy giây, giống như là muốn nhìn thấu , nhưng lại nhìn ra được bất kỳ cái gì, khỏi căm tức.

      Ngoài cửa chợt vang lên tiếng gõ cửa, vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành trầm mở miệng, " vào."

      Lúc này người dám gõ cửa cắt đứt người bên trong chuyện cũng chỉ có tâm phúc kiếm em tốt của Đường Triều, đồng thời cũng là tổ trưởng tổ ba phiên dịch.

      Đường Triều xuất thân từ gia đình bộ ngoại giao, ông nội từng nhậm chức Bộ trưởng bộ ngoại giao, cha cũng đảm nhiệm Bộ trưởng bộ ngoại giao, chú bác trong nhà cũng chức vị quan trọng, thế nhưng ta lại lại là hoa hoa công tử tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố D, phong lưu phóng khoáng, tự nhiên vô biên, có chút đứng đắn.

      Tuy như thế, nhưng ta vẫn là thiên tài ngoại giao, từ lớn lên trong hoàn cảnh nhiều loại ngôn ngữ, tinh thông bảy ngôn ngữ, từng công khai bày tỏ ủng hộ Hoắc Kỷ Thành, càng thêm giúp đoạt được "Giang sơn" nhà họ Hoắc.

      "A Thành, đây chính là mỹ nữ phiên dịch mới tổ tôi sao?"

      Đường Triều cười híp mắt , mắt đào hoa nhãn mở to, phóng ra mảnh hồng phấn tháng tư, ta để lại dấu vết quan sát Tần Lạc lần, ra chính là mẹ ruột Tiểu Tinh Tinh. . . . . .

      Ánh mắt A Thành cũng thực tồi!

      Tần Lạc ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông tiến vào, ta gọi ma vương lạnh lùng là"A Thành" , có thể thấy được quan hệ hai người rất thân; ta mình là"Mỹ nữ phiên dịch mới của tổi mình" , chẳng lẽ ta chính là tổ trưởng Đường Triều phong lưu trong miệng Lương Tinh?

      Long mày Hoắc Kỷ Thành run lên gật đầu, "Ừ, ta chính là Tần Lạc."

      Đường Triều chớp mắt di động đến trước mặt Tần Lạc, cười híp mắt đưa tay, "Tiểu Lạc Lạc, lần đầu tiên gặp mặt, rất hân hạnh được biết !"

      Lập tức cả người Tần Lạc nổi da gà lên đầy đất, miễn cưỡng kéo khóe môi, đưa tay cầm lại tay ta, "Tổ trưởng Đường, cứ gọi tôi tiểu Tần thôi."

      "Tiểu Lạc. . . . . ."

      Đường Triều mới vừa ra hai chữ, liền nghe được Hoắc Kỷ Thành ho tiếng, khỏi liếc mắt nhìn bạn tốt, phát sắc mặt vừa đen lại lạnh lùng, ngay sau đó sửa gọi lại, "Mỹ nữ Tiểu Tần, làm quen thuộc chưa?"

      Tần Lạc đầu đầy hắc tuyến, nghĩ tới tổ trưởng là người đàn ông bảnh bao như vậy, ta lại có thể làm bạn tốt của ma vương Hoắc Kỷ Thành như vậy sao?

      Quả khó có thể tin!

      Hoàn toàn chính là hai người hợp!

      "Cũng tốt." Giọng của nhàn nhạt, có ý định cố ý lấy lòng tổ trưởng.

      Đường Triều vẫn cười híp mắt như cũ, "Nghe biết bốn loại ngôn ngữ?"

      Tần Lạc gật đầu, "Đúng vậy."

      Đường Triều lập tức : "Vậy tốt quá! Tuần sau Venice đảm nhiệm phiên dịch theo tổng giám đốc."

      Tần Lạc ngạc nhiên mở to hai mắt, "Tôi. . . . . . Tôi vừa tới, sợ là gánh được trách nhiệm nặng như vậy!"

      Ánh mắt đào hoa của Đường Triều híp lại, "Hả? nghi ngờ năng lực chuyên nghiệp của mình sao?"

      Tần Lạc sửng sốt giây, " có."

      Lúc này Đường Triều mới hài lòng : " làm việc trước , thời gian cụ thể công tác tôi kêu thư ký thông báo cho ."

      Tần Lạc gật đầu, sau đó rời .

      nghi ngờ chính là, ma vương lạnh lùng lại có thể ngầm cho phép tổ trưởng Đường quyết định sao?

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 23: Quan hệ huyết thống mẹ con

      Sau khi Tần Lạc rời , Đường Triều thu hồi vẻ cợt nhả của ta, ngồi ở bên ghế sô pha, "A Thành, ấy là người phụ nữ kia?"

      Hoắc Kỷ Thành đốt điếu thuốc: "Ừ."

      Đường Triều khẽ nâng ly trà lên, "Nhìn giống như loại người phụ nữ có tâm cơ sâu!"

      Hoắc Kỷ Thành nâng mắt liếc ta, "Cậu nhìn người có chuẩn sao?"

      Đường Triều có chút bi thương, "Nhưng này vừa nhìn cũng rất trong sáng à."

      Hoắc Kỷ Thành hừ lạnh: "Vậy càng chứng tỏ tâm tư ta khó lường, kỹ xảo diễn tốt! Nếu ta đụng phải Tiểu Tinh, Tiểu Tinh còn có thể chủ động cầu về với ta?"

      Đường Triều hơi trầm ngâm, "Suy nghĩ của cậu sai, nhưng cậu xem điểm."

      Hoắc Kỷ Thành từ từ phun ra vòng khói: "Cái gì?"

      Đường Triều gằn từng tiếng, chậm rãi đúng trọng tâm: " cho cùng ấy là mẹ ruột của Tiểu Tinh Tinh, loại quan hệ huyết thống mẹ con này bất luận làm thế nào cũng chém đứt, có lẽ vì vậy mà dẫn đến Tiểu Tinh rất thích ấy."

      Lời của ta làm cho Hoắc Kỷ Thành ngây người, chưa từng nghĩ đến phương diện này, lúc trước tìm đến để sinh Tiểu Tinh là cái ngoài ý muốn, sau đó bảo Ước Hàn tiến hành thôi miên với , làm cho quên mất tất cả chuyện xảy ra trong biệt thự bên bờ biển, cũng hy vọng bọn họ lại có bất kỳ liên hệ gì.

      "Quan hệ mẹ con?"

      "Đúng vậy! Quan hệ huyết thống tồn tại rất kỳ diệu, tin cậu có thể hỏi Ước Hàn."

      Hoắc Kỷ Thành trầm tư, như quả như lời Triều , chẳng lẽ mình hiểu lầm Tần Lạc rồi hả?

      Đường Triều lại thêm: "Đừng chán nản! ràng từ Đông Nam Á trở về, buổi tối gọi Đông Tử cùng nhau đến 'Tây đình' ngồi chút?"

      Hoắc Kỷ Thành gật đầu: "Ừ."

      *****

      Tần Lạc mới vừa trở lại chỗ ngồi làm việc của mình, Lương Tinh mượn cơ hội đưa văn phòng phẩm cho mà vây quanh đến đây, "Nhìn thấy Đường thiếu chưa?"

      Tần Lạc gật đầu: " hình dung rất chuẩn xác, vừa nhìn biết là hoa hoa công tử!"

      Ánh mắt Lương Tinh chớp chớp: "Đường thiếu gì với hả?"

      Tần Lạc nhún vai, "Còn có thể có cái gì? Chỉ gặp mặt thử lần! Nhưng văn phòng của tệ! Mỗi lần trong tổ có chuyện gì đều phải đến tầng 59 tìm ta sao?"

      nhàng bâng quơ ném đề tài cho Lương Tinh, ấy ngược lại rất thích trả lời: "Đương nhiên phải rồi! Tầng 59 cũng phải là nơi ai cũng có thể lên! Chỗ đó chỉ có văn phòng Đường thiếu, còn là địa bàn tổng giám đốc của chúng ta."

      Khi ấy (LT) lời này, tầm mắt rời khỏi Tần Lạc, muốn từ trong ánh mắt của ấy (TL) phát ra cái gì.

      Tần Lạc cũng phải tay mơ mới vừa làm, sao lại biết Lương Tinh thử dò xét?

      Cố tình biểu ra vẻ mặt rất khiếp sợ: "Đường thiếu lại có thể ở cùng tầng với tổng giám đốc? Vậy quan hệ hai người ấy cạn?"

      Lương Tinh tự hào gật đầu: "Đương nhiên rồi! Đường thiếu xuất thân từ gia đình nhà làm ngoại giao."

      Tần Lạc hiểu : " ra là thế!"

      ...

      Hai người lại bát quái lúc, Lương Tinh trở về chỗ ngồi của mình, đột nhiên ấy thầm nghĩ: Mình giống như có moi ra tin tức hữu dụng gì từ trong miệng Tần Lạc.

      Trpng phòng trà nước, Tần Lạc rót cho mình cóc coffee, đúng lúc Hứa Vi đến, nhìn thấy mỉm cười gật đầu coi như chào hỏi.

      Sau khi yên lặng vài phút, Hứa Vi mới ngại ngùng mở miệng: "Xin lỗi! Vừa đến nghe thấy chúng tôi bàn luận về , ra ba chúng tôi cũng vô tâm, có nhằm vào ."

      Giải thích của ta làm cho trong lòng Tần Lạc có chút lo lắng, mỉm cười khóe môi cong lên: " có việc gì."

      Người xưa có kẻ địch vĩnh viễn và bạn bè vĩnh viễn, mới đến, tự nhiên thể gây thù với người khác.
      Chương 24: Bạn trai sắp trở về.

      Ba ngày sau, Tần Lạc cơ bản hiểu tình huống ở bộ phận phiên dịch, tổ và tổ hai cùng thuộc về thời kỳ lung túng sang huy hoàng, nhân viên trước sau thay đổi, tiến vào ra.

      Có ba nguyên nhân: , mặc kệ như thế nào, luôn ở bộ phận phiên dịch tập đoàn Đế An, làm ở trong này còn mạnh hơn so với những công ty khác; hai, tìm cơ hội điều đến tổ ba; ba, chờ đợi thời khắc huy hoàng lại đến, phong thủy quay vòng!

      Mà làm thân tín của tổng giám đốc ở tổ ba, đương nhiên là vô cùng nở mày nở mặt, tất cả tổ có mười mấy phiên dịch, đều là sinh viên tài cao tốt nghiệp đại học danh tiếng, thế cho nên có chút khác với mọi người.

      phải tất cả nhân viên phiên dịch đều ở văn phòng đợi lệnh, nhiều người ở bên ngoài công tác mỗi ngày, ngẫu nhiên trở về liền nghỉ ngơi ở nhà, cần mỗi ngày làm.

      Cho đến bây giờ, Tần Lạc cũng chỉ gặp được hai ba người đồng nghiệp, người là Chu Thần tinh thông tiếng Đức, đại học F, học hơn năm khóa; người là Đinh Tư Nguyên tinh thông tiếng Nhật Hàn, bằng cấp cao, gia thế bối cảnh tốt; còn người kia tinh thông tiếng Nga, Ukraine cùng nhiều ngôn ngữ Triệu Gia Minh...

      Tan tầm về nhà, Tần Lạc nhận được điện thoại của bạn trai Hoắc Cẩm Dương, "Lạc Lạc, mấy ngày nay bận quá, mỗi ngày hội nghị từ sáng đến tối, bởi vì nội dung hội nghị giữ bí mật, ngay cả điện thoại cũng thể mang, em trách điện thoại cho em chứ?"

      Tần Lạc nghe thấy trong giọng của ta có chút mệt mỏi, " ! Vậy lúc trở về phải đền em tốt."

      Hoắc Cẩm Dương gật đầu, giọng dịu dàng: "Đương nhiên, ba ngày nữa trở về, em muốn bồi thường gì đều đáp ứng với em."

      Trong lòng Tần Lạc nhất thời ngọt ngào, "Ừ, đây chính là nhé...!"

      ...

      Đôi tình nhân mấy ngày liên lạc, đương nhiên là có rất nhiều chuyện muốn , Tần Lạc vốn định cảnh ngộ mấy ngày nay cho bạn trai, nhưng lại nỡ để những chuyện thoải mái này phá hủy bầu khí ngọt ngào giữa hai người, nghĩ chờ trở về sau.

      " Chuyện tìm việc thế nào rồi? Năng lực Lạc Lạc nhà ta mạnh như vậy, mấy công ty lớn em nộp đơn kia nhất định tranh nhau muốn đoạt lấy em chứ?"

      " còn khen nữa em phải kiêu ngạo rồi! Chờ trở về tỉ mỉ với ."

      "Ừ." Hoắc Cẩm Dương dừng chút, giọng ôn như triền miên: "Lạc Lạc, nhớ em."

      Trong lòng Tần Lạc ngọt ngào, khóe mắt đuôi lông mày đều có ý cười: "Em cũng vậy..."

      Hai người yên tĩnh lắng nghe tiếng hít thở của nhau, cảm nhận tình ý giữa hai người, đều nỡ "Ngủ ngon", nhưng bên Hoắc Cẩm Dương là ban ngày thời gian làm việc quý báu, liền lưu luyến cúp điện thoại.

      *****

      Buổi sáng hôm sau, Lương Tinh phát tâm tình Tần Lạc rất tốt, khỏi bát quái : "Ôi! Người gặp việc vui tinh thần thoải mái nha!"

      Tần Lạc cũng thừa nước đục thả câu: "Bạn trai tôi ra nước ngoài công tác sắp trở về, tôi đương nhiên vui vẻ rồi!"

      Lương Tinh có chút giật mình hỏi: "A? Tần Lạc có bạn trai rồi hả? Chẳng lẽ cũng là phiên dịch?"

      Tần Lạc lắc đầu: "! ấy làm nhà phân tích đầu tư."

      Lương Tinh khoa trương há mồm, "Oa! Chức vụ cao nha! Làm sao quen vậy?"

      Tâm tình Tần Lạc rất tốt : "Có lần công tác ở Hongkong quen được."

      Lương Tinh có chút hâm mộ : "Người từ đại học F ra là nhân tài!"

      Tần Lạc cười cười, có nhiều lời, trở về chỗ ngồi làm việc của mình, sở dĩ cho Lương Tinh biết mình có bạn trai cũng là muốn tránh khỏi chút thị phi, miễn cho tất cả mọi người truyền với tổng giám đốc có quan hệ thích đáng gì.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26: tôi đỏ mặt phải rất bình thường sao?

      Ở trong phòng nghỉ ngơi gần giờ, Tần Lạc liền cầm quần áo chuẩn bị tắm, mới hai bước liền nhìn thấy Hoắc Kỷ Thành từ phòng trong ra ngoài.

      Tóc vẫn còn nước, cánh môi lạnh lùng khẽ mím, người mặc áo ngủ tơ tằm màu đen, cổ áo chữ v rộng mở, lộ ra lồng ngực màu mật ong vạm vỡ của . . . . . .

      Làm cho người ta vô cùng hoài niệm!

      Vẫn là lần đầu thấy bộ dạng đàn ông tắm xong, hai gò má Tần Lạc kiềm hãm được ửng lên hai mảng đỏ tươi, cũng biết ở cùng phòng với có chỗ tiện mà!

      Ngay sau đó buông mí mắt xuống muốn tránh cảnh nam - sắc mê người này, chuẩn bị qua bên cạnh , kết quả lại bị Đại Ma Vương chặn lại.

      Tần Lạc cao 1m65, ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy hầu kết đàn ông vẫn còn thấm ướt, trong nháy mắt đến tai cũng đỏ ửng. . . . . .

      " làm gì thế? Tránh ra!"

      "Mặt hồng như vậy?"

      Bên tai truyền tới giọng nam đùa giỡn , Tần Lạc cắn môi, vui : " mặc thành ra như vậy đứng trước mặt tôi, tôi đỏ mặt phải rất bình thường sao?"

      Mặc dù Đại Ma Vương rất đáng ghét, nhưng thể phủ nhận dáng người của rất tốt, người cũng lớn lên đẹp trai, chỉ là bình thường, gặp phải nam sắc như vậy, đỏ mặt bình thường sao? !

      Tròng mắt hẹp dài của Hoắc Kỷ Thành khẽ liếc qua, mở giọng , "Hả?"

      Giọng mặn nhạt khiến Tần Lạc rất tức giận, mặt đỏ lên, "Tránh ra!"

      Hoắc Kỷ Thành chợt lại gần bên tai , giọng trầm lắng gian manh say lòng người, "Tôi thấy chính là cố ý chọn thời gian này để ra ngoài."

      Mẹ nó! Có thứ có thể nhịn mà có thử lại thể nhịn!

      Mặc dù phải lần đầu tiên biết việc tự luyến, nhưng Tần Lạc vẫn quá mức tức giận, tay run lên, áo ngủ, bra và quần lót màu hồng cũng văng đầy đất. . . . . .

      Trong nháy mắt, hận tìm được cái lổ đễ chui xuống.

      Hoắc Kỷ Thành cũng ngờ, ánh mắt dừng lại ở bra màu hồng của , lại là 36b? ngờ vóc người của cũng rất tốt. . . . . .

      "Màu hồng sao?"

      ". . . . . ."

      Tần Lạc giận đến chịu được, khom lưng nhặt áo ngủ, và quần lót rơi dưới dất, thở hổn hển nhìn chằm chằm Hoắc Kỷ Thành, " có quan hệ gì tới ! Mau tránh ra!"

      nhặt quần áo lên liền xông về phía trước, editor: mèo hoang bởi vì quá mau, sơ sẩy cái, vấp chân sau với chân trước, người lảo đảo muốn ngã. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành chút suy nghĩ đưa tay nắm lấy hông của , nhưng quần áo tay bay lên, bra màu hồng lại thích hợp đậu ngay đầu của Hoắc Kỷ Thành, Tần Lạc vốn cảm thấy rất xấu hổ nhịn được cười ra tiếng, "Phụt. . . . . . Ha ha ha ha. . . . . ."

      cười rất vui vẻ, Hoắc Kỷ Thành lại vui vẻ, gương mặt đen thành đít nồi, ánh mắt u lạnh lẽo nhìn chằm chằm cười rất vui sướng.

      Tần Lạc cố gắng ngừng cười, đưa tay lấy lại bra giắt đầu xuống, ai ngờ người đàn ông ôm eo chợt buông lỏng tay, bị hoảng sợ theo phản xạ ôm sát lấy cổ của , vì vậy. . . . . .

      Tư thế hai người càng thêm thân mật.

      Trong thoáng chốc, Tần Lạc còn có thể ngủi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng hương cỏ người , hơn nữa, gần trong gang tấc chính là cơ ngực ràng của . . . . . .

      cảm thấy đầu óc của mình có chút đủ dùng. . . . . .

      Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành nhìn chằm chằm chặt chẽ, như muốn nhìn ra có dụng ý khác, chỉ tiếc ánh mắt của trong suốt mảnh, có cũng chỉ là bị mê hoặc. . . . . .

      phải là cố ý tính toán câu - dẫn được như ý với .

      Giờ phút này, đôi môi mềm mại màu hồng của khẽ chu lên, có loại nhìn vào xúc động muốn hôn. . . . . .
      Chương 27: Bị chó gặm

      Có lúc, ý nghĩ trong lòng thay thế lý trí làm ra quyết định.

      Tứ lúc đôi môi chạm nhau, hai người đều ngẩn ra, Hoắc Kỷ Thành chỉ cảm thấy xúc cảm tuyệt vời, làm cho người ta đáng ghi nhớ.

      So sánh với lần trước uống say đụng chạm trong xe, ràng lần này khác nhau rất lớn.

      hề thoả mãn lướt qua mà tiếp tục nhàng ma sát. . . . . .

      Nụ hôn này đối với Tần Lạc mà , hơi quá mạnh mẽ, hoàn toàn thể xoay sở mặc cho nắm trong tay, đại não tạm thời xuất trống rỗng, tay ôm cổ cũng dần dần nới lỏng, may là Hoắc Kỷ Thành nâng hông của để tránh cho ngã xuống. . . . . .

      "Ưmh. . . . . ."

      Tần Lạc phản ứng lại vội vàng muốn đẩy Hoắc Kỷ Thành ra, lại có chút sức lực, hô hấp trong miệng giống như bị cướp toàn bộ. . . . . .

      Ngay lúc cảm thấy sắp hít thở thông, Hoắc Kỷ Thành chợt buông ra, đợi mở miệng, người ta xoay người về phòng rồi.

      Đối với cái hôn vừa rồi cũng giải thích.

      Mẹ nó! Bị chó gặm rồi !

      Tần Lạc nhịn được nắm quyền, giận dữ cầm quần áo vào phòng tắm.

      Chiều nay, hai người đều theo đuổi tâm tư của riêng mình.

      ****

      Buổi sáng hôm sau cũng lãng phí, Tần Lạc mở mắt ra là buổi trưa.

      vốn tưởng rằng buổi chiều có hội nghị buôn bán rất quan trọng hoặc là đàm thoại, ký hợp đồng các loại, kết quả lại là để cho mở rộng tầm mắt đánh golf.

      Tại biệt thự tuyệt đẹp của Will, Tần Lạc cũng có thưởng thức, nhắm mắt theo Hoắc Kỷ Thành, đâu, phải theo đó, bất cứ lúc nào cũng giúp phiên dịch chút.

      Hôm nay mặc áo sơ mi màu trắng, phía dưới là chiếc chân váy màu hồng, editor: mèo hoang đùi phải nơi xẻ tà, lúc bộ hơi kéo lên, lộ ra đoạn đùi trắng nõn. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành chú ý tới, hôm nay có mang tất chân, chiếc váy màu hồng tôn lên hai chân thon dài trăng nõn của .

      "Tần tiểu thư, biết đánh golf ?" Will tiên sinh có ý hỏi.

      " biết." Tần Lạc câu rất đủ tiêu chuẩn, điều này làm cho Will tiên sinh rất có hảo cảm với .

      Hoắc Kỷ Thành chợt nhếch khóe môi lên, "Tôi dạy cho ."

      Tần Lạc vô cùng kinh ngạc nhìn về phía . . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành lại gần lỗ tai của , nhàng , " cùng chơi với tôi, vậy ai tới giúp tôi phiên dịch cùng Will tiên sinh?"

      Tần Lạc cảm thấy hơi thở nóng bỏng cứ phả vào tai mình, ngứa chút. . . . . .

      Ngay sau đó cắn môi, "Mà tôi hoàn toàn biết."

      Mặc dù gia cảnh nhà họ Tần cũng tệ lắm, nhưng kể từ khi mẹ xảy ra tai nạn xe cộ qua đời, cuộc sống của xuống dốc phanh, ba hề thương nữa, mẹ kế và em kế càng tìm lừa gạt khắp nơi, thiết kế , hãm hại . . . . . .

      cũng có cơ hội học tập vài thứ trong nhà có giá, đối với , trừ học tập chính là học tập, chỉ có để cho mình trở nên mạnh mẽ, mới bị người ta khi dễ!

      Đương nhiên Hoắc Kỷ Thành biết những điều trong lòng của , cầm lấy cây gậy golf, "Tôi dạy cho ."

      Tần Lạc chỉ đành phải theo vào, ai bảo mình phải theo phiên dịch!

      Bởi vì hoàn toàn biết đánh, Hoắc Kỷ Thành chỉ có thể cầm gậy golf bắt đầu dạy, khi đứng ở sau lưng , đôi tay ôm từ phía sau, cầm hai tay . . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :