1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 91: Chăm sóc đêm

      Nghe được cha xong, Hoắc Gia Tinh vui mừng ngớt, "Cha, chị giao cho cha đó! Nhất định cha phải đưa chị về nhà an toàn!"

      Hoắc Kỷ Thành xoa đầu con trai, "Ừ, sau khi cha trở lại muốn nhìn thấy ngủ."

      Đôi mắt Hoắc Gia Tinh cong lên cười híp mắt, "Vâng"

      Tần Lạc nhìn hai cha con bọn họ hỗ trợ nhau, trong lòng ra là cái gì cảm giác. . . . . .

      đường trở về, Tần Lạc nhịn được : " ra có thể cần đưa tôi về"

      Giọng Hoắc Kỷ Thành thản nhiên, "Đây là ý nguyện của con trai tôi."

      Tần Lạc: ". . . . . ."

      Hoá ra là như vậy, nếu chắc chắn đưa mình !

      Nghĩ tới đây, hề nhiều lời nữa, quay đầu nhìn về phía cảnh đêm xa hoa ngoài cửa sổ. . . . . .

      đường .

      Hoắc Kỷ Thành còn suy tư tới câu kia của Tần Lạc -- tôi muốn chính là phần tình chân thành lâu dài, những thứ này Hoắc tổng cho tôi được.

      Tình ?

      Rốt cuộc cái gì mới là tình chân thành lâu dài?

      Cứ như vậy làm người phụ nữ của được sao?

      . . . . . .

      ******

      Ngày cứ lặng yên tiếng động trôi hơn hơn tuần lễ, cuộc sống Tần Lạc khôi phục yên tĩnh, mặc dù ở công ty, cũng có gặp lại Hoắc Kỷ Thành.

      Từ lúc đầu mất mác cũng chầm chậm điều chỉnh thành tâm trạng bình tĩnh. . . . . .

      Buổi tối ngày nào đó, đàn tổ ba Chu Thần sinh nhật mời mọi người ăn cơm, trong bữa tiệc cũng uống nhiều hai ly rượu, bởi vì cảm thấy thân thể thoải mái liền rút lui trước.

      Vừa tới ngưỡng cửa liền nhìn thấy chiếc Spyker màu đen quen thuộc, nhận ra được chiếc xe này, là xe của Đại Ma Vương.

      Nghĩ tới nên có bất kỳ dính líu gì với , liền chuẩn bị đường vòng. . . . . .

      Kết quả, chưa được mấy bước bị người kéo lại. . . . . .

      " uống rượu?"

      Ấn đường Hoắc Kỷ Thành nhíu chặt, người phụ nữ đáng chết! Lúc này mới mấy ngày gặp, lại ra ngoài uống rượu!

      Tần Lạc bĩu môi, "Đàn Chu sinh nhật, uống hai chén mà thôi."

      Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng nhếch môi, "Mà thôi? Xem ra tửu lượng của cũng tệ lắm."

      Tần Lạc xoay mặt để ý tới , nghĩ lại, cảm thấy bụng có chút thoải mái, cho là mới vừa rồi uống rượu a nên dạ dày lạnh, liền để ý, nhớ khi trở về uống chút nước nóng là được.

      "Tôi về trước đây."

      Tần Lạc xong liền chuẩn bị . Đồng thời, cảm giác thoải mái ở bụng càng ngày càng lớn, nhịn được đè bụng lại, tại sao càng ngày càng thoải mái, hơn nữa có loại cảm giác xấu, phải là dì cả tới chứ?

      nhớ cách tháng của mình còn 5 ngày! Tại sao lại bị trước nhiều như vậy!

      Ông trời ơi! Ông trời phù hộ cái này nhất định là mình ảo giác, mỗi lần tới dì cả đều giống như là vòng sinh tử quan, thượng thổ hạ tả, cả người đổ mồ hôi lạnh, bụng với đùi đau khiến chết sống lại. . . . . .

      Cho nên, vạn lần được chọn vào lúc này viếng thăm.

      Trong lòng thầm cầu nguyện, nhưng bụng dưới mang cho cảm giác là quá giống. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành thấy sắc mặt tốt, "Tôi đưa em về."

      Tần Lạc vốn muốn cự tuyệt, nhưng bụng càng truyền tới thoải mái, nếu quả bị đoán đúng, vậy lát nữa lái được nửa đường nhất định chịu nổi. . . . . .

      "Tự tôi có thể đón xe về."

      "Tôi đưa về!"

      Thái độ Hoắc Kỷ Thành rất kiên quyết, sau đó mạnh mẽ nhét Tần Lạc vào trong xe của mình.

      Tần Lạc lực phản kháng, chỉ có thể lên xe của .

      . . . . . .

      Dọc theo đường , Tần Lạc như ngồi bàn chông, chỉ cảm thấy cực kỳ thoải mái, phải bởi vì tối nay uống rượu chứ?

      Sau khi đến chung cư, cũng lập tức xuống, Hoắc Kỷ Thành nghi ngờ tới mở cửa xe cho , "Thế nào đấy?"

      Tần Lạc vẫn ôm bụng bất động như cũ.

      Hoắc Kỷ Thành nhìn bộ dáng của có cái gì đúng, "Rốt cuộc làm sao đấy?"

      Hai tay Tần Lạc nắm chặt nắm đấm, Mẹ nó! Hình như thân thích nhà tới , phải làm sao đây? Quần có thể bị thấp rồi , còn có ghế ngồi. . . . . .

      ( ̄_ ̄)

      là muốn tìm cái lỗ chui vào. . . . . .

      "Tôi. . . . . ."

      Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy giây, biết diễn tuồng gì. . . . . .

      Mình bỗng nhiên bộc phát suy nghĩ đưa trở lại hoàn toàn giải thích được! Sau đó chút suy nghĩ đưa tay trực tiếp kéo từ trong xe ra ngoài.

      Đồng thời Tần Lạc đột nhiên bị động sợ đến hề phòng té ngửa ra ngoài, may là có Hoắc Kỷ Thành cản trở ở trước mặt, bằng trực tiếp ngã xuống mặt đất rồi.

      "Khốn kiếp! làm gì thế!"

      vừa mắng vừa thận trọng nhìn cái vị trí mình ngồi, bởi vì ánh đèn mờ ảo, thể thấy có vết máu dính hay .

      xấu hổ!

      " ngồi ở đó xuống phải là muốn tôi giúp tay sao?"

      Hoắc Kỷ Thành lạnh giọng vểnh môi, khóe môi nâng lên đường cong có nửa điểm tươi cười.

      Tần Lạc tức giận muốn bỏ tay của ra, lại bị bóp chặt hơn, đồng nhất kịch liệt tranh đấu khiến cho bụng càng khó chịu hơn, có băng vệ sinh chỉ cảm thấy giữa hai chân đặc biệt có cảm giác an toàn, đến bộ cũng cảm thấy cố hết sức, nhưng người nào đó còn đáng ghét như vậy….

      “Buông tôi ra!”

      Tần Lạc vui .

      Có lẽ là sắc mặt của được bình thường, lúc này Hoắc Kỷ Thành mới buông cánh tay ra, Tần Lạc nhất thời có đứng vững thiếu chút ngã nhào đất, đau đến hít vào hơi, cảm giác đau đớn trong bụng mờ mờ ảo ảo cũng càng ngày càng kịch liệt.

      Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng nhìn cái, “ thể uống rượu còn nhất định uống..., bây giờ biết khó chịu?”

      Tần Lạc vui : “ có liên quan tới nó.”

      sao?”

      Hoắc Kỷ Thành gian manh híp mắt, đáng chết! Từ lần trước hưởng qua mùi của , liền dừng lại được…

      Tối nay, cực kỳ muốn….

      Mỗi lần đến gần bước, hô hấp Tần Lạc liền khẩn trương cứng lại, nơi bụng quặn đau khiến trán thấm ra dày đặc mồ hôi, khó chịu!

      Mặt Hoắc Kỷ Thành cách gần trong gang tấc, vừa mới chuẩn bị hôn lại nghe yếu đuối thầm tiếng, “ là đau….”

      kiềm hãm được cau mày, lúc này mới phát ra sắc mặt tái nhợt như tuyết, khỏi đưa tay sờ sờ trán , lạnh lẽo mảng.

      “Bị thương ở đâu?”

      “Bụng.”

      “Bụng?”

      Hoắc Kỷ Thành có chút thể hiểu được vì sao lại chợt bị đau bụng, còn đổ nhiều mồ hôi lạnh như vậy ….

      Tần Lạc cảm thấy phía dưới tràn ra chất lỏng càng ngày càng nhiều, khỏi muốn nhanh trở về, có thể mấy bước lại nghĩ đến hình như là băng vệ sinh của mình bị Tử Ninh tới dùng hết rồi….

      là nóc nhà lủng còn gặp mưa suốt đêm!

      Hoắc Kỷ Thành kéo , “ thoải mái phải tới bệnh viện.”

      Sắc mặt Tần Lạc chợt tái nhợt, “Tôi sao, bây giờ tôi phải chuyến ra ngoài siêu thị.”

      xong, liền lê bước chân nặng trịch ra phía ngoài.

      Hoắc Kỷ Thành kéo , “Bộ dạng như này còn siêu thị làm gì? Muốn mua cái gì tôi mua giúp !”

      Sắc mặt Tần Lạc hồng lên, ê a nửa ngày, “Thôi, vẫn là tự mình thôi….”

      Hoắc Kỷ Thành tức giận thôi, “Cái người phụ nữ nào sao lại phiền toái như vậy!”

      Tần Lạc khó xử muốn độn thổ, giọng yếu như ruồi muỗi, “Tôi muốn mua… Băng vệ sinh.”

      Trong nháy mắt đại não Hoắc Kỷ Thành dừng lại mấy giây…

      Băng vệ sinh? Thứ con hay dùng vào mấy ngày đó?

      Mặt lập tức tối lại, “Trong nhà của có sao?”

      Tần Lạc lắc đầu, “ rồi.”

      Ba giây sau, Hoắc Kỷ Thành xoay người rời .

      về phía siêu thị, vài bước lại yên lòng nên kêu Tần Lạc trước ở trong xe chờ mình…

      Ngồi xe, tâm tư Tần Lạc khó dằn….

      *****

      Hoắc Kỷ Thành dừng xe ở cửa hàng tiện lợi, mặt đen lại vào tìm băng vệ sinh, cũng có kinh nghiệm tìm nửa ngày cũng tìm được, bị nhân viên thấy vậy lập tức nhiệt tình nghênh đón, “Tiên sinh, cần gì? Tôi có thể tìm giúp .”

      “Băng vệ sinh.”

      ra ba chữ này đối với Hoắc Kỷ Thành mà hoàn toàn chính là loại khảo nghiệm, nhân viên bán hàng nữ nhịn cười được, “Tiên sinh, là vì bạn mà mua sao? thân mật! Nhất định bạn của rất hạnh phúc!”

      Hoắc Kỷ Thành: “…..”

      “Bạn của thích lấy loại nào đây?”

      Cái vấn đề này đúng là hỏi khó , bình thường cơ bản hề quan tâm tới Tần Lạc, chút thích và thói quen của đều biết….

      “Loại nào tốt nhất?”

      “Có mấy loại cũng tệ.”

      “Vậy mỗi loại lấy mấy cái.”

      “Được, vậy là muốn có cánh hay là có cánh đây?”

      “…….”

      Trong nháy mắt mặt Hoắc Kỷ Thành đen thành đít nồi, mua cái băng vệ sinh mà phải phiền toái như vậy? chỉ có phân chia nhãn hiệu còn có cánh hay có cánh?

      Con đúng là phiền toái!

      Trong lòng căm hận thầm nghĩ, ngay sau đó mở miệng, “Lấy mỗi loại mỗi nhãn hiệu vài cái.”

      Nhân viên nghe xong lập tức vui vẻ ra mặt đáp ứng, giúp cất vào hai túi, căng cả hai túi….

      Lúc trả tiền, bên ngoài lại có đôi tình lữ vào, nhìn thấy tay Hoắc Kỷ Thành xách theo băng vệ sinh, lập tức hâm mộ với bạn trai: “Lần trước để cho giúp mua giúp em còn chịu, xem người ta hào phóng như vậy, lập tức mua giúp bạn nhiều như vậy….”

      Hoắc Kỷ Thành nghe được khóe môi giật giật, xách theo túi bước ra ngoài.

      Khi thấy hai cái túi lớn khoa trương như thế Tần Lạc kinh ngạc kêu tiếng, “ mua nhiều như vậy làm gì? Mua bọc là được.”

      Hoắc Kỷ Thành lập tức khó chịu, “ cần ném.”

      ……….

      Tần Lạc mới vừa dâng lên cảm giác tốt với trong nháy mắt tiêu tán còn bóng dáng, là Đại Ma Vương cuồng vọng tự đại!

      ………..

      Hoắc Kỷ Thành cũng có lập tức rời , mà ôm lên lầu, còn là ôm công chúa!

      Điều này làm cho Tần Lạc được sủng mà kinh, có loại…. cảm giác che chở….

      Chuyện thứ nhất về nhà chính là vào phòng vệ sinh thay băng, sau đó, ra ngoài phát bàn để ly nước nóng, bưng lên vừa uống hớp cảm thấy có chút buồn nôn, vội vã để xuống, mồ hôi lạnh trán cũng xuống, kiềm chế được cuộn tròn đất.

      Hoắc Kỷ Thành cau mày hỏi “Uống chút nước thoải mái chút sao?”

      Tần Lạc yếu đuối lắc đầu, “Đúng! Nhưng thấy hiệu quả có nhanh như vậy….”

      “Còn khó chịu hơn?”

      “Ừ.”

      “Đưa bệnh viện nhé?”

      cần, lần nào cũng vậy, cũng tác dụng.”

      ……

      Trong lúc, Tần Lạc còn chạy vào toilet nôn mấy lần, vừa lúc nôn ra toàn bộ bữa ăn tối nay, súc miệng xong ra ngoài, thoi thóp xụi lơ ở giường.

      Hoắc Kỷ Thành nhìn bộ dáng của đáng thương, liền muốn ngày mai tìm thời gian hỏi Ước Hàn chút mới được….

      Bởi vì yên lòng về Tần Lạc, Hoắc Kỷ Thành cũng chưa có trở về , mà canh giữ ở bên người , thấy đau đến bộ dạng đáng thương trong lòng cũng đau thành đoàn, dứt khoát ôm vào lòng, bàn tay cách quần áo giúp xoa dịu….

      Lúc này Tần Lạc để ý tới ngượng rồi, toàn thân nhức mỏi dựa vào trong ngực Hoắc Kỷ Thành, bàn tay đến đều ấm áp, hình như có thể giảm bớt đau đớn của mình.

      Đều con là nước, con trai là lửa, điểm này giả!

      Tần Lạc cảm thấy ngực của giống như lò lửa ấm áp, để cho thân thể lạnh như băng của dần dần ấm áp lên, còn có bàn tay to của , rất nóng…..

      Đau càng về sau, liền ngủ thiếp ở trong ngực .

      Hoắc Kỷ Thành cúi đầu nhìn qua ngủ trong ngực, khẽ vẩy cánh tay phải tê liệt, vẻ mặt rất phức tạp.

      Tần Lạc rốt cuộc bị sao thế? Làm sao lại đau thành như vậy? Trước kia cũng bị đau vậy sao?

      Hay hoặc là , mỗi lần đều là Hoắc Cẩm Dương xoa bụng giúp ?
      Last edited by a moderator: 23/1/17
      Phong nguyet thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 92: Cạm bẫy dịu dàng của

      Nghĩ đến khả năng này, ác độc trong mắt của Hoắc Kỷ Thành nhịn được tràn ra, ngay cả chính cũng phát .

      có ham muốn chiếm hữu với người phụ nữ trong ngực, càng ngày càng nhiều...

      tuần gặp, trong lúc vô tình nhớ xâm nhập xương tủy.

      Ngược lại Tần Lạc, giằng co hơn nửa đêm bình yên ngủ thiếp ở trong lòng Hoắc Kỷ Thành, Hoắc Kỷ Thành biết mình có nên về hay . . .

      Nếu về, bụng lại đau làm sao bây giờ?

      mình ở nhà quá an toàn ...

      Nghĩ đến đây, dứt khoán cứ ôm nằm xuống như vậy, tay ôm eo , tay dán ở bụng , thỉnh thoáng xoa giúp cái.

      ...

      Ánh trăng sáng ngoài cửa sổ nhàng vẩy vào trong phòng, khoác lên cho hai người ngủ say giường cái khăn che mặt, xinh đẹp mà ấm áp.  

      *****

      Sáng sớm hôm sau, ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu khắp mọi nơi, ánh sáng màu vàng nhạt xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào nam nữ ôm nhau ngủ giường kia, nhuộm ra tầng sắc thái mập mờ.

      Tần Lạc "Ưm" tiếng lật người lại, vừa định duỗi tứ chi cho thoải mái chút, kết quả phát đụng phải chướng ngại vật, hơn nữa còn ấm áp, khỏi mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ.

      Khi thấy gương mặt đẹp trai của Hoắc Kỷ Thành gần trong gang tấc, nhịn được bụm miệng, sau đó trí nhớ trong đầu bắt đầu quay lại, trở về...

      Tối hôm qua, mình tham gia sinh nhật đàn Chu, sau khi uống hai ly rượu dần dần cảm thấy thân thể khoẻ, rời trước, lại ngoài ý muốn gặp Đại Ma Vương ở cửa...

      Về sau phát bụng mình mơ hồ có cảm giác đau đớn, giống như dì cả tới.

      Chính mua băng vệ sinh giúp mình, sau đó lại đun nước ấm cho mình...

      loạt hồi ức giống như đạn lên nòng toàn bộ nhảy vào trong đầu , mặt đỏ đến nỗi có thể dán trứng, ngày trước luôn dùng túi chườm nóng khi mỗi lần vô cùng đau đớn, còn chưa từng được người khác xoa bụng ấm áp giống như tối hôm qua vậy...

      Cái cảm giác này là tốt trước nay chưa từng có...

      Đều người đàn ông là lửa, quả nhiên sai!

      làm "Túi chườm nóng" cho mình, bụng mình còn đau như thế, nếu thể ngủ nhanh như vậy.

      Ngẫm lại, xấu hổ thôi...

      Lòng của , lại rung động rồi...

      Vốn tính toán duy trì quan hệ cấp cấp dưới với , bao giờ vượt qua Lôi Trì bước nữa, kết quả tối hôm qua lại dịu dàng với mình như thế, còn mua băng vệ sinh giúp ...

      Ngay cả bạn trai trước Hoắc Cẩm Dương cũng chưa từng đối xử tốt với mình như vậy, điều này làm cho trong lòng thể nào bình tĩnh được?

      " tỉnh? Bụng còn đau ?"

      Hoắc Kỷ Thành từ từ mở mắt ra, con người đen như mực, ma lực mê hoặc, làm cho người ta trầm luân.

      Tần Lạc vội vàng xoay tầm mắt , nôn nóng sốt ruột muốn xuống giường, kết quả bởi vì tê chân lại té ngã, cánh tay Hoắc Kỷ Thành ôm kéo vào trong ngực, hơi thở ấm áp phun ở bên lỗ tai : "Cẩn thận chút."

      Oanh - -

      Hai gò má Tần Lạc kìm hãm được đỏ bừng lên, đây là Đại Ma Vương sao?

      Sao cảm giác giống ?

      Hoắc Kỷ Thành thân sĩ nâng dậy, vừa rời khỏi ngực của , Tần Lạc liền vọt vào trong toilet, nhìn bản thân mặt đỏ tai hồng trong gương, nhịn được hung hăng khinh bỉ mình, có tiền đồ! Chỉ cần đến gần mình làm hại mình có cách nào suy nghĩ.

      Làm sao bây giờ?

      Tần Lạc phiền não ôm lấy đầu, biết làm thế nào mới phải, thở dài hơi, cầm lấy bàn chải bắt đầu đánh răng...

      *****

      Sau khi rửa mặt xong, Tần Lạc định trực tiếp đến công ty làm, kết quả Hoắc Kỷ Thành muốn mang ăn sáng, lay chuyển được , liền theo.

      Trứng gà luộc đường đỏ, sữa đậu nành nóng, canh táo đỏ nấm tuyết...

      Nhìn đến những thứ này, mặt Tần Lạc đỏ như máu, đỏ đến tận mang tai rồi.

      “Những thứ này đều là bổ máu.”

      “...”

      Tần Lạc vùi đầu uống sữa đậu nành, trong lòng kêu rên, sáng sớm lại rót mật đường cho mình...

      Đại Ma Vương là cố tình sao?

      Điều này làm cho phải làm sao để cự tuyệt!

      Hoắc Kỷ Thành rất hài lòng thúc giục ăn xong, sau đó tao nhã lấy khăn giấy lau miệng, nhanh chậm : “Ăn xong mang em đến bệnh viện.”

      Tần Lạc mới vừa uống nước canh nấm tuyết vào thiếu chút nữa phun ra, ho khan ngừng: “A? cần! Bây giờ tôi rất tốt, có thể trực tiếp đến công ty.”

      Hoắc Kỷ Thành nghi ngờ nhìn , tối hôm qua đau thành như vậy, sắc mặt tái nhợt như tuyết, lại còn đổ mồ hôi lạnh...

      Hôm nay tốt rồi?

      “Bụng còn đau rồi hả?”

      Tần Lạc thành trả lời: “ đau nữa.”

      Hoắc Kỷ Thành cho rằng muốn mình phiền phức, nhíu mày : “Vẫn nên bệnh viện khám xem, tôi bảo Ước Hàn sắp xếp bác sỹ tốt nhất khám giúp .”

      Tần Lạc vội vàng xua tay: “ cần, đây là tật xấu của tôi, trước kia từng khám bác sỹ, còn uống ít thuốc Đông y, cũng thấy hiệu quả.”

      Hoắc Kỷ Thành bỗng nhiên giống như nghĩ đến cái gì hỏi: “Trước kia mỗi lần em đau bụng ai xoa bụng giúp em?”

      Sắc mặt Tần Lạc lúng túng: “ có, tôi đều dùng túi chườm nóng.”

      Khi lời này mí mắt buông xuống, từ đầu chú ý đến khác thường trong giọng của Đại Ma Vương, mà câu trả lời của làm cho Hoắc Kỷ Thành rất hài lòng.

      Rất tốt! Mình là người đầu tiền!

      thấy hiệu quả chứng minh y thuật bác sỹ kia tốt.”

      “Ách...”

      “Cứ quyết định như vậy.”

      Giọng điệu cho cự tuyệt, Tần Lạc cắn môi nghĩ, đột nhiên đối xử tốt với mình như vậy chẳng lẽ...

      Xong rồi! lại bắt đầu suy nghĩ miên man...

      *****

      Bệnh viện.

      Ước Hàn cười tít mắt tiếp đón bạn tốt với Tần Lạc, sau khi nghe tình hình thân thể của , cười càng thêm mờ ám.

      Tần Lạc có ảo giác, mọi người hiểu lầm cái gì đó...

      Nhưng tại sao Đại Ma Vương giải thích?

      Hoắc Kỷ Thành nhíu mày chặt: “Rốt cuộc nguyên nhân gì gây ra?”

      Ước Hàn trấn an bạn tốt: “Đừng nôn nóng, tôi nhất định sắp xếp bác sỹ phụ khoa tốt nhất của bệnh viện chúng tôi khám giúp Tần tiểu thư, thể đảm bảo trị hết bệnh, nhưng cũng kém bao nhiêu đâu!”

      Hoắc Kỷ Thành liếc nhìn bạn tốt cái: “Nhất định phải trị hết bệnh!”

      Ước Hàn đỡ trán: “A Thành, cậu phải biết rằng đây là đau bụng kinh, phải bệnh khác, cho nên khó mà ...”

      Hoắc Kỷ Thành vừa muốn bị Tần Lạc ngăn lại: “Ước Hàn sai, thân thể của mình tôi rất ràng, chuyện đau bụng kinh là có tính di truyền...”

      Hoắc Kỷ Thành nhíu mày, dường như hiểu lắm.

      Ước Hàn vội vàng liếc mắt ra hiệu cho Mary, để ấy mang đến phụ khoa kiểm tra.

      ..........

      “Loại đau bụng kinh từ lúc bắt đầu của tôi từng gặp trường hợp tương tự ít, có số uống thuốc có thể đỡ đau, nhưng đa số có tác dụng lớn...”

      Dừng chút, chủ nhiệm phụ khoa tiếp: “Làm bác sỹ nhiều năm tôi từng gặp qua ít ví dụ đau bụng kinh như vậy, ít phụ nữ sau khi sinh con xong còn đau nữa.”

      Mary kinh ngạc thôi: “Lại còn có chuyện như vậy sao?”

      Tần Lạc lại mở to hai mắt: “Sinh con xong đau sao?”

      Chủ nhiệm gật đầu: “Có ví dụ như vậy, nhưng phải tất cả.”

      Tần Lạc hiểu , xem ra đau bụng kinh phải lúc có thể chữa khỏi...

      ...

      Sau hơn giờ kiểm tra hỏi kỹ càng, chủ nhiệm chưa cho Tần Lạc uống bất kỳ đơn thuốc gì, nhưng ghi đầy hai tờ giấy danh sác món ăn với dược liệu ngâm chân cần thiết.

      “Có đôi khi bên trong bồi bổ có tác dụng hơn uống thuốc.”

      “Cảm ơn chủ nhiệm, mỗi ngày cần phải ngâm chân sao?”

      “Ngâm chân trị liệu đợt trước, ngâm chân xong nhớ đến tìm tôi.”

      “Ừ.”

      ...

      Từ phòng chủ nhiệm ra ngoài, Tần Lạc cảm thấy chủ nhiệm này rất đáng tin, hết lòng dặn mình nhiều chuyện , xem ra có đôi khi đến bệnh viện có người quen là tốt, nếu hỏi cũng được gì, như mình trước đây khám Đông y, cũng bắt mạch cho , sau đó kê phương thuốc...

      Sau khi uống hết có hiệu quả người ta cũng chỉ khuyên kiên trì, có nhiều đề nghị có ích.

      Hoắc Kỷ Thành sau khi nghe chỉ cần ngâm chân, có chút hoài nghi : “Chỉ có những thứ này?”

      Ước Hàn hừ : “Bác sỹ tôi mời còn có thể sai sao?”

      Hoắc Kỷ Thành , y thuật của bạn tốt tuyệt đối tin tưởng.

      “Ừ, nếu sau khi ngâm chân có hiệu quả, cậu phải phụ trách đến cùng.”

      Ước Hàn sặc cái: “A Thành cậu sai rồi, là cậu phụ trách người ta đến cùng.”

      Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành tự nhiên gật đầu: “Đương nhiên.”

      Tần Lạc đứng ở bên cạnh hận thể tìm cái lỗ để chui vào...

      Sao chuyện càng ngày càng phát triển lệch khỏi quỹ đạo rồi...
      Last edited by a moderator: 23/1/17

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 93: Tâm tư nảy mầm

      Tần Lạc trở về công ty làm thoáng cái đến buổi trưa đều ở trạng thái tự do, trong đầu thỉnh thoảng ra màn tối hôm qua và buổi sáng hôm nay...

      Làm cho có cách nào yên tâm làm việc.

      Lương Tinh trêu ghẹo : "Trạng thái hôm nay của rất thích hợp! Giống như sa vào trong tình cuồng nhiệt, thỉnh thoảng ngẩn người, rồi đỏmặt..."

      Tần Lạc cả kinh sờ má: "Có sao?"

      Lương Tinh cười tít mắt gật đầu: "Đương nhiên là có!"

      Tần Lạc vội vàng uống hớp: "Từ giờ trở , quẳng hết tạp niệm, làm việc cho giỏi."

      Lương tinh cười : "Nghĩ đến bạn trai mình là chuyện bình thường! Có phải hai ngày nay ta làm chuyện gì rất cảm động cho đúng , cho nên..."

      Tần Lạc muốn trả lời vấn đề này của ấy: "Có thể con người của tôi có vẻ dễ dàng cảm động!"

      Lương Tinh thấy muốn đề cập đến bạn trai cũng nhiều lời nữa, dù sao mỗi người đều có mình *.

      Sau khi ấy rời , Tần Lạc hít hơi sâu, xong rồi, ở trong đầu đều nghĩ đến Đại Ma Vương, trước còn thề son sắt muốn có bất kỳ quan hệ gì với , trải qua tối hôm qua …

      Sợ rằng phải do mình nữa.

      Ài - -

      Tâm tình phức tạp Tần Lạc đên phòng trà nước chuyến, định ở sân thượng nán lại lúc, kết quả lại gặp Hoắc Cẩm Dương rất lâu chưa từng nhìn thấy.

      vừa định rời , ta lùi bước ép sát.

      "Đây là công ty, tôi muốn trở về phòng làm việc."

      "Em có bạn trai rồi hả?"

      " liên quan gì với !"

      "Tần Lạc, em cho biết, có phải em với chú ba ..."

      "Hoắc Cẩm Dương! có thể ngừng phán đoán về tôi được ! Giữa chúng ta sớm còn quan hệ, sống cuộc sống tốt của , tôi sống cuộc đời an nhàn của tôi, đừng có bất kỳ dính líu gì nữa!"

      Tần Lạc tức giận .

      chưa từng nghĩ đến có ngày Hoắc Cẩm Dương như hồn bất tán nhìn chằm chằm mình, lại còn thỉnh thoảng chút lời rất khó hiểu!

      thể giải thích được!

      Coi như mình với chú ba ta có quan hệ gì! Mình sớm chia tay ta, có quyền tự do quan hệ.

      Hoắc Cẩm Dương nhướng mày trầm: "Trong công ty đều loan truyền với Đường Triều, ra hai người cũng có gì đúng ? Đường Triều hoa hoa công tử như vậy vốn phải đồ ăn của em, ngược lại là chú ba , nghe qua lúc em du lịch Thái Lan đúng lúc chú ấy cũng ."

      Tần Lạc dám tin nhìn ta, người này có bệnh sao?

      Lại có thể theo dõi mình?

      "Hoắc Cẩm Dương, rốt cuộc là ai của tôi? Dựa vào cái gì khoa tay múa chân trong cuộc sống của tôi? có tư cách gì? Hoặc là , hi vọng những thứ này bị bạn biết?"

      Tần Lạc chút khách khí phản kích.

      Hoắc Cẩm Dương cũng biết mình làm sao, vốn chỉ đến phòng phiên dịch tổ làm ít chuyện, kết quả trong lúc vô tình từ cuộc chuyện của Lương Tinh với Chu Thiến nghe thấy Tần Lạc có bạn trai, trong lúc nhất thời nhịn được...

      Mặc dù chia tay bởi vì bên ngoài trước..., nhưng sau khi Tần Lạc chia tay có chút cam lòng, hơn nữa người phụ nữ này là mình lòng thích, thích đến nỗi mỗi lần đều dám tôn trọng .

      Nhưng hôm nay lại ràng với chú ba của mình!

      Điều này làm sao nuốt nổi cơn giận này?

      " vì muốn tốt cho em, chú ba phải người tốt lành gì, chú ấy chỉ muốn đùa bỡn tình cảm của em."

      "Cảm ơn lòng tốt của ! Tôi có thể được rồi chứ!"

      Tần Lạc nghe nổi nữa, nếu như nữa bị những người khác nhìn thấy có nhảy xuống song Hoàng Hà cũng rửa sạch rồi...

      Hoắc Cẩm Dương đưa tay kéo lại, kết quả bị hung hăng đánh bạt tai.

      "Bốp —— "

      Hoắc Cẩm Dương dám tin che mặt, đây là lần thứ hai.

      Tần Lạc vui : "Hoắc Cẩm Dương! Nếu còn dây dưa với tôi lần sau chỉ là cái tát, nếu thích bị coi thường như vậy tôi lời nào để !"

      thừa dịp lúc Hoắc Cẩm Dương chú ý nhanh chóng rời khỏi phòng trà nước, cũng may ở bên ngoài ai, nếu thị phi người hoàn toàn rửa sạch rồi...

      Sau khi rời , Hoắc Cẩm Dương hung hăng nắm thành quyền, nếu Tần Lạc có quan hệ ràng với chú ba, nhất định bắt được cái đuôi của bọn họ!

      Bên ông nội tuyệt đối cho phép người phụ nữ có thân phận như Tần Lạc tiến vào nhà họ Hoắc, đồng thời, nếu chú ba có ý gì với Tần Lạc, là cái đuôi để ba nắm ở trong tay...

      *****

      Trong lòng Hoắc Cẩm Dương thoải mái, buổi tối hẹn mấy người bạn tốt uống rượu, kết quả Giang Ánh Thần gọi điện thoại tới, hoàn toàn có khe hở nào.

      Lý Thắng cười : “Vợ gọi điện thoại đến?”

      Vẻ mặt Hoắc Cẩm Dương có chút nhịn được: “Mỗi ngày có tự do có thể .”

      vị công tử Đàm Dương khác uống hớp rượu: “Quản quá chặt chẽ?”

      Hoắc Cẩm Dương kéo kéo cà vạt, buồn bực nhấp ngụm rượu, gì, vốn cho rằng Giang Thần là khéo hiểu lòng người, nhưng kể từ sau khi lại, ta hoàn toàn cho mình bất kỳ tự do có thể , động chút là điện thoại giám sát, còn phải video...

      Cứ như vậy, khó tránh khỏi so sánh với bạn Tần Lạc trước đây, tính tình hai người hoàn toàn giống nhau, Tần Lạc khoan dung độ lượng, chưa bao giờ quấn mình, cũng rất hiểu , cho tự do.

      Đồng thời, lúc gặp mặt cũng rất quan tâm, giống như làm nũng với mình...

      Làm cho mình rất có cảm giác thành tựu.

      Nhưng Giang Ánh Thần hoàn toàn chính là chiếm đoạt quá mãnh liệt, hận thể mỗi ngày mình ở chung chỗ với ta chia cách, chỉ cần vừa rời liền gọi điện thoại đến.

      Nếu như nhận chính là liên hoàn call, vừa mới bắt đầu ta còn cảm thấy gì, cho rằng ta quan tâm mình, nhưng lâu ngày cảm thấy nhàm chán...

      Hơn nữa ta luôn nghi thần nghi quỷ, mình hoàn toàn chỉ có thể theo ý của ta làm việc...

      Suy nghĩ chút, ta cũng bực tức thôi.

      Mấy người trong phòng bao đều nhìn ra Hoắc Cẩm Dương rất buồn bực, liền đề nghị: “Nếu tìm mấy vào vui đùa chút? Giải quyết tâm tình?”

      Mọi người cùng nhau nhìn về phía Hoắc đại công tử, hỏi ý kiến của ta.

      Hoắc Cẩm Dương phiền não lại uống ngụm: “Tùy mấy người.”

      Những lời này rất hiển nhiên chính là đồng ý.

      Rất nhanh, bên trong phòng bao có bảy tám vóc người tuyệt diệu *** tiến vào, Lý Thắng nháy mắt, có hai mỹ nữ nhanh chóng đến bên cạnh Hoắc Cẩm Dương ngồi xuống.

      giúp ta rót rượu, giúp ta xoa bóp.

      “Đại thiếu, thấy thế nào?”

      “Đại thiếu, nếu vui chúng tôi cũng vui.”

      Trong đó có mỹ nữ làm nũng , còn thay đổi phương pháp làm cho Hoắc Cẩm Dương vui vẻ, điều này làm cho chân mày nhíu chặt hơi giản ra.

      Sau đó, mỹ nữ khác bưng ly rượu của ta lên uống ngụm, sau đó chuẩn bị dùng miệng mớm cho ta.

      Hoắc Cẩm Dương vui vẻ tiếp nhận.

      Trước kia ta chưa bao giờ thích đến chỗ như thế này, bởi vì công việc rất nhiều ta thể chờ đợi hẹn với bạn , ít chơi đùa với đám công tử này.

      Bây giờ, sau khi đến tạm giữ chức ở tập đoàn Đế An, công việc càng ngày càng nhàn hạ, hơn nữa áp lực cuộc sống, khiến cho ta đến đây giải tỏa.

      Khi mọi người ở đây chơi đùa rất vui vẻ, cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra - -

      Khi thấy người vào, sắc mặt cả đám trở nên rất cổ quái.

      Sắc mặt Giang Ánh Thần trầm nhìn cảnh tượng bên trong phòng xa hoa lãng phí, tức giận đến mức ngực lên xuống dữ dội: “Hoắc Cẩm Dương! nhận điện thoại của em là vì loại phụ nữ thấp hèn này? sợ làm ... em thất vọng sao?”

      Hoắc Cẩm Dương bỗng nhiên cảm thấy đau đầu, vội vàng đẩy người phụ nữ bên cạnh ra, đứng dậy lôi kéo ta ra ngoài.

      Vừa ra khỏi cửa lớn, Giang Ánh Thần hung hăng hất tay ta ra: “Từ lúc nào học tật xấu? Đến nơi bẩn thỉu chơi đùa? Phụ nữ thấp hèn như vậy cũng xuống tay được?”

      Hoắc Cẩm Dương đau đầu thôi: “Giang Ánh Thần, em có thể đừng náo loạn được ! chỉ ra ngoài uống hai chén với bạn bè, em thể cho chút tự do sao?”

      Giang Ánh Thần hừ lạnh: “Tự do? muốn tự do là cùng lêu lổng với loại phụ nữ này?”

      Giọng điệu Hoắc Cẩm Dương có chút kiên nhẫn: “Bọn phát sinh cái gì! Chỉ uống rượu mà thôi!”

      Giang Ánh Thần tự nhiên tin: “Uống rượu? Chỉ sợ em đến là có ảnh cấm rồi! Bọn Lý Thắng em biết sao! Lúc trước em coi trọng là vì khác với bọn họ! Kết quả? làm cho em rất thất vọng!”

      Giọng Hoắc Cẩm Dương như có việc gì: “Giang Ánh Thần chừng nào em có thể xem lại bản thân chút? Mỗi ngày em ngoại trừ gọi điện thoại cho có chuyện gì để làm sao? Cần phải trông coi chặt chẽ? Ngay cả cũng để cho thở!”

      Giang Ánh Thần tức giận đến cũng ra được: “

      Hoắc Cẩm Dương cũng vô cùng tức giận, trực tiếp thẳng.

      Để lại mình Giang Ánh Thần đứng tại chỗ dậm chân.
      Last edited by a moderator: 23/1/17

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 94: cùng gian phòng em có gì phải lo lắng?

      Mấy ngày nay tâm tình Tần Lạc cũng có bị Hoắc Cẩm Dương ảnh hưởng đến, dù sao ta và bản thân còn có quan hệ rồi, nếu như mình còn để ý lời của ta, vậy quá ngu rồi!

      Cũng còn cần thiết!

      Mặc kệ tương lai như thế nào, thuận theo tự nhiên đến đó!

      Mây ngày nay dì cả tới, đều nhận được tin nhắn của Đại Ma Vương: ngâm chân rồi sao? Có hiệu quả hay ?

      Tần Lạc lúng túng thầm nghĩ: cho dù có hiệu quả cũng thấy hiệu quả nhanh như vậy!

      Chỉ có thể trả lời: cái này phải chờ lần sau dì cả tới mới biết. . . . . .

      Hồi lâu, Hoắc Kỷ Thành mới trả lời câu: hiệu quả nhớ cho tôi biết.

      Tần Lạc: . . . . . .

      Đại Ma Vương chợt trở nên quan tâm tự mình như thế đúng là có thói quen, đây hoàn toàn là muốn trầm luân tiết tấu. . . . . .

      Buổi chiều thứ tư, Tần Lạc chợt nhận được điện thoại của Ninh Mông, "Tần Lạc, lập tức trở về chuẩn bị, tối nay cùng Đường thiếu tới Bordeaux Pháp công tác, chính là tới vườn nho trước đó."

      Tần Lạc sửng sốt hồi lâu, "À? phải ký hợp đồng sao?"

      Ninh Mông cười, "Tôi lắm, nếu là Đường thiếu cầu, chính là cứ !"

      Tần Lạc: ". . . . . . Được rồi."

      Rất nhanh, chuyện lại cùng Đường thiếu sang Pháp công tác lại truyền ra khắp công ty, vì vậy lời đồn cũng biến thành nhiều phiên bản. . . . . .

      *****

      Nhưng, đến vườn nho Bordeaux, Tần Lạc mới phát căn bản là Đường thiếu cũng ở đây, ràng người nhìn thấy là Đại Ma Vương.

      Đây rốt cuộc là tình huống nào?

      ". . . . . . phải Italy làm việc sao?"

      "Vừa lúc Đường triều có chút việc tới được, cho nên tới."

      "À. . . . . ."

      chỉ là như vầy sao?

      Tại sao mỗi lần đều trùng hợp như vậy?

      Đến vườn rượu nho nhìn thấy là Đại Ma vương vốn rất lúng túng, kết quả lần này chủ nhà chỉ cho chẩn bị căn phòng ngủ cho bọn họ.

      Mặc dù cầu muốn ở phòng riêng, cũng có. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành chế nhạo : "Dì cả của em hết rồi sao?"

      Tần Lạc lập tức ngừng khẩn trương, "Còn chưa có! Mỗi lần tôi đến mất sáu bảy ngày."

      ra , mỗi lần chỉ cần bốn năm ngày là hết.

      Ngược lại Hoắc Kỷ Thành tin lời của ..., "Dì cả của em cũng chưa hết, cũng có làm gì với em, cùng gian phòng em có gì phải lo lắng?"

      Đôi môi Tần Lạc méo ra, quan hệ giữa bọn họ phát triển tới như vậy sao?

      "Tôi. . . . . . Chỉ là có thói quen, dù sao chúng ta. . . . . ."

      "Đây là lần thứ ba, có gì có quen?"

      ". . . . . ."

      Lời này giữa bọn họ giống như rất thân mật vậy, nhưng cũng . . . . . .

      "Tôi vẫn muốn ở mình."

      " có chỗ thương lượng!"

      ". . . . . ."

      Hoắc Kỷ Thành quả quyết cự tuyệt đề nghị của , rất bá đạo quyết định tất cả.

      Tần Lạc bất đắc dĩ cũng chỉ có thể theo , mà ở tha hương nên cũng có quyền lợi .

      . . . . . .

      Sáng sớm hôm sau.

      Tần Lạc lười biếng duỗi lưng cái, lúc quay mặt sang bất ngờ nhìn thấy gương mặt tuấn tú phóng đại của Hoắc Kỷ Thành gần trong gang tấc, thiếu chút nữa bị dọa đến thét chói tai.

      Cũng may, kịp thời bụm miệng.

      Mặc dù phải là lần đầu, nhưng tình huống lần đầu và lần thứ hai đều giống nhau, hơn nữa lúc ấy Hoắc Kỷ Thành đều đưa lưng về phía mình, cũng có vừa mở mắt ra liền nhìn thấy mặt của . . . . . .

      Hơn nữa vẫn có thói quen bên cạnh có người khác ngủ chung.

      từ từ hạ cái tay che miệng xuống, mắt đen to linh lợi chớp cái nhìn chằm chằm ác ma ngủ trước mắt, bộ dạng đẹp trai tuấn tú có gì sánh bằng. . . . . .

      Hơn nữa, khí chất như vậy!

      Cũng khó trách được người ta phong làm Nam Thần quốc dân gì đó. . . . . .

      Sau khi ngủ Đại Ma Vương hề có lực công kích, vài sợi tóc tùy ý xõa lên trán của , giống như là người đàn ông bình thường ở nhà.

      Mỗi người đều có hai mặt, sau khi ngủ là thiên sứ, sau khi tỉnh lại là ác ma. . . . . .

      Trong đầu Tần Lạc chợt lên câu , ngón tay nhắn càng thêm quỷ thần xui khiến khẽ xoa mi tâm của , dọc theo đường nét ngũ quan sắc sảo của chậm rãi xuống dưới, cũng biết nghĩ cái gì, ngay cả ngủ cũng nghiêm túc như vậy.

      Chợt, Hoắc Kỷ Thành ngủ bỗng nhúc nhích.

      Tần Lạc bị dọa vội vàng rút ngón tay trở về, thận trọng nhìn cái, phát cũng có tỉnh, lúc này mới vén chăn xuống giường.

      Kết quả, bị cánh tay kéo lại.

      Tần Lạc hoảng sợ nhìn về phía , rốt cuộc tỉnh từ bao giờ? mực cố ý giả bộ ngủ chứ?

      tỉnh từ lúc nào vậy?”

      “Em đâu đấy?”

      Trong giọng Hoắc Kỷ Thành mang theo giọng mũi nồng đậm, hiển nhiên là mới vừa tỉnh ngủ.

      “Tôi vào phòng tắm.”

      Tần Lạc vừa vừa quan sát vẻ mặt của , muốn từ bên trong nhìn ra có biết mình sờ soạng mặt của ….

      Đây tuyệt đối là nhất thời mất khống chế!

      Trong lúc đó, chắc trúng tà.

      cũng .”

      Tiếng Hoắc Kỷ Thành khàn khàn , ngồi dậy chuẩn bị rời giường.

      Tối hôm qua so với Tần Lạc ngủ trễ hơn, ở căn phòng cách vách xử lý ít công việc, hôm nay phá lệ ngủ thẳng tới khi mặt trời lên cao.

      Hơn nữa, cả đêm mộng đẹp, trước nay chưa có giấc ngủ chất lượng như vậy.

      “Tôi đau bụng, muốn dùng phòng vệ sinh riêng.”

      Tần Lạc láo, cần cùng rửa mặt chung.

      Rất lúng túng!

      Cho nên, quyết định “Hy sinh” mình…..

      Quả nhiên, nghe được mấy chữ “Muốn dùng phòng vệ sinh riêng”, trong nháy mắt mặt Hoắc Kỷ Thành tối lại.

      “Này! Tôi thể nhịn được, nên biết khi dì cả đến bụng được tốt…..”

      Tần Lạc tỏ vẻ ôm bụng, nhanh chóng mang dép chạy vào phòng tắm, quên khóa trái cửa lại.

      Nhìn động tác khó dằn như thế, Hoắc Kỷ Thành nửa tin nửa ngờ.

      Đột nhiên, trong phòng tắm truyền đến tiếng “bõm” cái.

      Trong nháy mắt mặt Hoắc Kỷ Thành gắn đầy vạch đen.

      đáng chết!

      Mà bên trong phòng tắm, Tần Lạc thiếu chút nữa bị tài trí thông minh của mình làm cho bật cười, đem Ý tưởng ném cục xà phòng vào trong bồn tắm mà cũng nghĩ ra được!

      Ha ha ha ha ha….

      Trong lòng nhịn được vui mừng, hoàn toàn là ý tưởng lóe lên tong đầu!

      Sau khi thành công khiến Đại Ma Vương ghê tởm, tâm tình Tần Lạc vui thích tắm xong, sau đó sảng khoái ra khỏi phòng.

      Mỗi hơi thở trong khu vườn, cũng chứa hương thơm rượu nho.

      hít vào hơi sâu, con mắt nhìn về nơi xa, còn có thể nhìn thấy phía trước mảnh xanh um tươi tốt.

      Tâm tình, tự dưng kích động.

      Hơn nữa thấy bóng dáng Đại Ma Vương.

      ngâm nga ca khúc dọc theo bậc thang xuống, mỗi bước cũng cực kỳ nhõm.

      Người làm vườn bên trong khu vườn thấy , tất cả đều cười híp mắt chào hỏi, hình như cũng nhớ .

      “Mấy người làm cái gì đấy?”

      Tần Lạc giống như cục cưng tò mò, thấy cái gì cũng hỏi.

      “Đây là nho mới vừa hái về từ vườn nho, chuẩn bị mang sản xuất rượu nho.”

      “Tôi có thể xem chút ?”

      “Dĩ nhiên có thể.”

      Tần Lạc hưng phấn theo người làm vườn ra chỗ sản xuất rượu nho, phát khắp nơi bên trong đều là nho mới hái xuống, còn nhịn được ăn mấy quả.

      Quả nhiên mùi vị rất tươi ngon!

      “Tôi có thể học ?”

      Tần Lạc khiêm tốn .

      Người làm vườn gật đầu, sau đó ôn hòa có kiên nhẫn : “Trước tiên cắt từng quả nho xuống, trong quá trình thể làm hỏng vỏ trái cây, cũng thể sử dụng tay ngắt, bất kể là những quả nho bị hỏng đều để sang chỗ khác….”

      “A, là thế này phải ?”

      Tần Lạc có hình có dạng làm theo.

      “Sau khi cắt nho xong rửa sạch thả vào nước muối ngâm….”

      , chợt có người giúp việc nóng nảy chạy vào, lúc thấy Tần Lạc ràng thở phào nhõm, rồi : “Tần tiểu thư, Hoắc tiên sinh mực tìm , mau qua !”

      Tần Lạc gật đầu, “Được, tôi biết rồi.”

      *****

      Trong phòng ăn to như vậy trang hoàng trang nhã cao quý, mỗi chỗ bàn ăn và nét vẽ tường đều lộ ra xa hoa nhã nhặn!

      Lúc này bàn bày các loại đồ ăn phong phú.

      “Em đâu đấy?”

      Giọng Hoắc Kỷ Thành lạnh lẽo, hình như mang theo vui.

      Sáng sớm bị này bố trí, sau đó rửa mặt xong ra ngoài thấy tăm hơi đâu, có thể có tâm tình tốt sao?

      “Tôi học sản xuất rượu nho.”

      “Tại sao mang theo điện thoại di động?”

      “Quên.”

      Tần Lạc thành trả lời, lúc thay quần áo xong liền quên.

      Hoắc Kỷ Thành nhìn sau vài giây, giọng hơi chậm rãi, “Tới đây.”

      Hả….

      Lại muốn làm gì?!!!

      Mặc dù trong lòng Tần Lạc muốn, nhưng hai chân vẫn di chuyển qua, ai ngờ lúc này biểu cảm tâm tình của Đại Ma Vương cực kỳ kinh khủng….

      Nếu cãi lời, có thể bị đánh hay ….

      “Lúc tôi xuống cũng có thấy ….”

      Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành hơi có tiết trời ấm lại, tay kéo ngồi xuống bên cạnh mình, nhìn quần áo người chút, cau mày, “Em nóng sao?”

      Tần Lạc lắc đầu, “À ! Trong vườn rất mát mẽ….”

      chỉ mặc thêm có cái áo khoác thôi mà, làm phiền Đại Ma Vương để mắt?

      Hoắc Kỷ Thành thấy như vậy cũng thôi, Tần Lạc vừa định đứng dậy lại bị ấn xuống, “Cứ như vậy đừng động.”

      Tần Lạc biết làm sao, “Như vậy tôi ăn cơm thế nào?”

      Hoắc Kỷ Thành mặt lạnh, “Đừng làm rộn!”

      Tần Lạc đầu đầy hắc tuyến, “Người nào náo loạn, buông tôi ra trước, để cho tôi ngồi vào cái ghế bên cạnh .”

      Đương nhiên Hoắc Kỷ Thành chịu, “ chỉ muốn ôm người phụ nữ của mình.”

      Tần Lạc bị lời trực tiếp như vậy liền đỏ mặt, giọng ngập ngừng : “Ai là người phụ nữ của .”

      Hoắc Kỷ Thành nắm được cằm để cho nhìn thẳng mình, “Còn muốn phủ nhận?”

      Tần Lạc lúng ta lúng túng hồi lâu, cũng ra chữ, ra Đại Ma Vương chính thay đổi chiến thuật dịu dàng….

      Còn tưởng rằng sau đêm đó quan tâm tới mình nữa, kết quả đánh cái chủ ý này….

      Rất có tâm cơ!

      Mình hoàn toàn phải là đối thủ của ….

      Bữa cơm này Tần Lạc ăn rất đau khổ, bởi vì người đàn ông vẫn ôm , mình còn phải cho ăn, sau đó thường là lấy muống từ trong miệng ra, lại bị nhét vào trong miệng mình.

      ………..

      “Tôi no rồi.”

      Tần Lạc rất muốn nhảy từ người xuống, nhưng Hoắc Kỷ Thành đồng ý, cường thế ôm eo thon của , hơi thở còn phả lên gáy .

      Trong mắt Hoắc Kỷ Thành lóng lánh hai ngọn lửa .

      chưa ăn no.”

      Giọng trầm thấp hấp dẫn mê người.

      Tần Lạc có loại cảm giác như ngồi bàn chông, cảm giác trong lời của có cái gì đó…

      muốn ăn cái gì, tôi giúp lấy giúp .”

      Tần Lạc vội vàng muốn tránh thoát ngực của , còn chưa hai bước lại bị kéo trở lại.

      “Muốn ăn…. em.”

      Ngón tay Hoắc Kỷ Thành cách lớp quần áo chậm rãi vuốt ve hông của , ánh mắt nóng bỏng tà mị mà mê hoặc lòng người, hề chớp mắt giằng co tầm mắt Tần Lạc.

      khó nhịn nuốt ngụm nước bọt, trong đầu nhanh chóng nghĩ tới đối sách.

      Hoàn cảnh lãng mạn như thế, thà vườn nho hái quả nho thưởng thức chút cảnh đẹp, mà phải ở lại chỗ này cùng Đại Ma Vương…. Triền miên.

      “Tôi cũng phải là thức ăn. Hôm nay bên ngoài ánh nắng tươi sáng, bằng chúng ta ra bên ngoài chút ? Lần trước tới cũng thăm quan, thấy sao?”

      Tần Lạc cố ý sang chuyện khác, giọng dịu dàng như nước.

      Lúc này, nhất định giọng điệu phải mềm mới được….

      Sau đó giương mắt nhìn người đàn ông.
      Last edited by a moderator: 23/1/17
      Phong nguyet thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 95: lời đồn nhảm nhí truyền khắp nơi

      Hoắc Kỷ Thành nhìn hai mắt trong suốt của , nơi nào đó trong lòng giống như bị thứ gì mềm mại phất qua

      Tần Lạc thấy lời nào còn tưởng rằng chịu đồng ý, liền lộ ra vẻ mặt vô tội đáng thương, "Tôi thích nơi này."

      Dừng chút, Hoắc Kỷ Thành gật đầu, "Ừ, tôi dẫn em dạo trang viên."

      Tần Lạc vừa nghe, liền nhảy cẫng hoan hô, chờ chỉ những lời này.

      Hai người ra khỏi phòng ăn liền đường bên ngoài cánh đồng, nhìn những dàn nho xanh mênh mông bát ngát, chỉ cảm thấy tâm tình mình cũng cực kỳ sung sướng.

      Ít nhất có thể quên mất chút chuyện vui.

      Hoắc Kỷ Thành bá đạo dắt tay của , bàn tay to của ấm áp, để cho tâm tình của cũng vùng dậy theo

      Trong nháy mắt, Tần Lạc có loại ảo giác, bọn họ chính là đôi nhau ân ái, tình đầu ý hợp

      Nhưng hồi gió lạnh thổi tới, liền dập tắt tất cả tư tưởng kiều diễm của .

      Giữa bọn họ, có tương lai sao?

      *****

      Lần này trở lại vườn rượu nhơ ở Bordeaux chủ yếu là muốn bàn giao vài công việc, tương đối vụn vặt, hai ngày xử lý xong.

      Tần Lạc hoảng hốt cảm thấy, mình là bị bẫy tới.

      Bởi vì từ đầu đến cuối Đường thiếu cũng có lộ diện, người làm bạn toàn bộ hành trình với mình đều là Đại Ma vương

      Hoắc Kỷ Thành cũng rất hưởng thụ hai ngày đơn độc chung đụng này, Tần Lạc nghiễm nhiên trở thành vật trong túi họ, quá trình chung đụng với cũng rất vui vẻ, quả và những khác có chút khác nhau.

      Trở lại công ty, Tần Lạc lại phát chuyện -- tất cả mọi người truyền nhau chuyện tình của và Đường thiếu.

      Phiên bản có nhiều loại: , trong đám người tình của Đường thiếu, mặc dù có thể vào công ty cũng là bởi vì có quan hệ với Đường thiếu.

      Hai, trước lợi dụng chuyện tổng giám đốc ngộ nhận là bắt cóc tiểu thiếu gia mà vào tổ phiên dịch 3 của công ty, cố gắng quyến rũ tổng giám đốc lạnh lùng được, liền chuyển sang Đường thiếu hoa hoa công tử.

      Nghe đến mấy cái này, Tần Lạc dở khóc dở cười, mọi người phán đoán đúng là phong phú!

      có khuôn mặt cám dỗ vậy sao?

      Làm sao lại trốn thoát khỏi mị hoặc của mấy người đàn ông này?

      Lương Tinh và Chu Thiến nhìn thấy ánh mắt biểu "Chúc mừng ", giống như : Dính vào Đường thiếu giàu có rồi! Sau này vẫn phải lo chơi đùa ăn ngon!

      Tần Lạc biết làm sao, "Giữa tôi và Đường thiếu có gì cả!"

      Lương Tinh cười rất mập mờ, "Chúng tôi hiểu! Chuyện như vậy đương nhiên là được, chúng ta hiểu."

      Tần Lạc vui : "Hiểu cáo sợi len! Vốn là thể nào! Chỉ là tôi theo Đường thiếu ra ngoài làm việc hai lần bị mọi người truyền nhau ngớt, cũng có đạo lý rồi!"

      Chu Thiến tiếp, " chung hai lần còn chưa đủ? Phải biết Đường thiếu công tác rất ít khi mang phiên dịch theo, bản thân ta chính là người phiên dịch xuất sắc, trước kia đều chỉ mang theo Ninh Mông."

      Trong lòng Tần Lạc kêu rên: được rồi! ra là như vậy!

      "Mặc kệ các tin hoặc tin, quả tôi và Đường thiếu có gì cả!"

      xong, trực tiếp rời .

      Để lại Lương Tinh và Chu Thiến hai mặt nhìn nhau, Hứa VI nghe thấy động tĩnh cũng tới, "Mấy người chuyện gì vậy?"

      Chu Thiến liền lại lần nữa nhưng gì Tần Lạc .

      Hứa Vi mỉm cười, "Chuyện như vậy nếu là đặt ở người tôi cũng nhất định phải thừa nhận! Hai ngươi cần gì đánh nhau, xì căng đan là xì căng đan thôi! Nghe chút là được, còn còn loạn với người trong cuộc, cẩn thận ấy thổi gió bên gối."

      Lương Tinh vừa nghe, lập tức rụt cổ, "Phải ha! Chúng ta đắc tội ít tốt hơn! Mặc dù Đường thiếu thay đổi phụ nữ như thay quần áo, nhưng luôn luôn hào phóng, tiền chia tay cũng cho nhiều lắm, cho nên chúng ta vẫn chọc nổi."

      Chu Thiến bĩu môi khinh thường, "Cũng biết ta là loại mặt hàng đó!"

      Cũng có ai thêm gì nữa, ai cũng ngầm hiểu nhưng ra.

      *****

      Trong phòng rửa tay.

      Vừa đúng lúc Tần Lạc gặp được Hứa Vi, vốn định mỉm cười chào hỏi mà thôi, kết quả đối phương mở miệng trước, "Gần đây tin đồn trong công ty rất nhiều, đừng quá để ở trong lòng, giả tự biết."

      Tần Lạc nhìn cái, rất cảm kích : "Cám ơn."

      Hứa vi hơi mím môi, " có việc gì."

      Sau đó liền ra ngoài.

      có lời dư thừa, lại làm cho Tần Lạc cảm nhận được tia ấm áp.

      Ít nhất, ở trong công ty tràn ngập tin đồn, vẫn có thể thấy chút xíu chân tình thực lòng.

      Giờ phút này - -

      Trong phòng làm việc ở lầu 59 của Hoắc Kỷ Thành, Đường Triều vắt chéo hai chân vung vẩy ngồi ở ghế sa lon khoan thai tự đắc uống trà, “A Thành, tôi hy sinh khá lớn phải? Chỉ vì cậu, tôi trở thành tiêu điểm nghị luận ở dưới công ty, của cậu, cũng được thành bạn tin đồn của tôi”

      Hoắc Kỷ Thành liếc ta cái, “ phải là luôn luôn có chủ ý sao?”

      Đường Triều buông tay ra, “Tôi cảm thấy được! Biện pháp duy nhất cũng chính là khiến xì căng đan dập tắt, là quan tâm đến nó.”

      Hoắc Kỷ Thành nhíu mày, “Tự sinh tự diệt sao?”

      Đường Triều gật đầu, “Đúng vậy! Nếu chỉ biết vừa tô vừa đen, mặc dù bây giờ tôi đứng ra Tần Lạc phải của tôi, tôi tin tưởng cũng thiếu người tin.”

      Ngón tay Hoắc Kỷ Thành khẽ chọc mặt bàn, như trầm tư.

      Đường Triều tiếp tục : “Trừ phi cậu tuyên bố với bên ngoài ấy là người phụ nữ của mình, nhưng như vậy cũng tốt lắm, dù sao bây giờ đại cả hai chị ba còn để mắt nhìn chằm chằm, sau đó Hoắc Cẩm Dương còn vào công ty, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào vị trí của cậu, chỉ cần cậu hơi cẩn thận, cũng đẩy ngay cậu xuống.”

      Môi Hoắc Kỷ Thành mím chặt, đương nhiên hiểu đạo lý này, bằng cũng cho mình ra cái chủ ý này

      “Ừ.”

      “Chúng ta có thể thể tạo áp lực cho nhân viên trong công ty, dù sao ở trong công ty truyền những tin này là nên, cũng tạo thành ảnh hưởng đối với Tần Lạc, tôi ngược lại cũng có gì.”

      “Tôi biết rồi.”

      Đường Triều đứng lên chuẩn bị , bỗng nhiên lại nghĩ đến cái gì đó, “Buổi tối Đông Tử kêu đánh bài.”

      Hoắc Kỷ Thành gật đầu, “Được.”

      Bốn người bọn họ lâu có tụ họp, bình thường ai bận việc nấy, khó được đều có thời gian.

      Tần Lạc vốn tưởng rằng vì xì căng đan này mà nhận được tin nhắn hoặc điện thoại của Đại Ma Vương, kết quả tin cũng có.

      Điều này làm cho tâm tình của khó tránh khỏi có chút xuống thấp.

      Sắp tan ca điện thoại di động của chợt vang lên, giật mình ngừng lấy ra, vốn tưởng rằng là Đại Ma Vương, kết quả lại là bạn học cũ Cố Nam Châu.

      “A lô?”

      “Tần Lạc?”

      “Ừ, là mình, có chuyện gì sao?”

      “Mình mới vừa nhận đơn kiện tố tụng quốc tế, có chút tài liệu tiếng Pháp mình xem hiểu, cho nên liền nghĩ tới cậu, biết tối nay cậu có rảnh ?”

      Giọng Cố Nam Châu khiêm tốn văn nhã, nghe thấy là có thể cảm thấy người khiêm tốn.

      Tần Lạc nỉ non câu, “Tối nay sao?”

      Nam Châu gật đầu, “Ừ, cậu có thời gian rảnh ra ngoài dùng bữa cơm với mình , vừa đúng lúc cùng cậu chuyện tư liệu, cậu cảm thấy thế nào?”

      Tần Lạc suy nghĩ chút, dù sao buổi tối cũng có chuyện gì, giữa bạn học chung lớp giúp đỡ lẫn nhau là chuyện bình thường.

      “Được.”

      “Vậy chúng ta hẹn ở nhà hàng Nam Lộ?”

      “Ừ.”

      Sau khi cúp điện thoại, mãi cho đến tan việc, Đại Ma Vương cũng gọi tới, Tần Lạc nắm điện thoại di động thở dài, phụ nữ mà! Chính là tình cảm như động vật, khi động lòng, ôm hi vọng với người đàn ông mình thích, mong mỏi mọi lúc có thể liên lạc với mình

      Loại cảm giác này là quá tệ!

      thích chút nào tâm tình của mình bị người khác tác động tới cảm giác, tâm tư của Đại Ma Vương rất khó suy đoán, mở miệng ra mình là người phụ nữ của , nhưng khi mình và người đàn ông khác có xì căng đan chút động tĩnh cũng có….

      Chẳng lẽ mình chỉ là người phụ nữ thể lộ ra bên ngoài ánh sáng?

      Bỗng dưng, nghĩ tới lời Hoắc Cẩm Dương .

      Thở dài, cầm túi xách tan việc.

      Cửa thang máy mở ra, vừa đúng lúc Giang Ánh Tuyết ở trong, thấy chỉ hơi nhếch môi cười lạnh tiếng, Tần Lạc lười phải nhìn nét mặt của ta, chỉ trong 10 giây ở chung đơn độc, khiến cho cảm thấy ngày bằng năm.

      Ngay lúc cửa thang máy mở ra, Giang Ánh Tuyết bất ngờ : “Tần Lạc, tôi biết rất giữ bổn phận, bất kể lời đồn lần này có phải hay , cũng hi vọng đặt công việc lên vị trí đầu, bởi vì thân phận của Đường thiếu với nổi, nhiều lắm cũng chỉ là vui đùa chút mà thôi, thể nào có tương lai.”

      Dừng chút, “Làm người phải biết tự giác chút.”

      Sau khi xong sắc mặt Tần Lạc tái xanh, giống như bị người tát….

      đợi , Giang Ánh Tuyết quay đầu rời .

      Mặc dù Tần Lạc leo lên người đàn ông phải của ta, nhưng để cho tỉnh cũng là việc nên làm, đừng tưởng rằng bám được vào Đường thiếu là có thể tùy ý vọng tưởng!

      có cửa đâu!

      Trước mắt tổ ba là do ta định đoạt!

      ******

      Nhà hàng

      Lúc Tần Lạc chạy đến Cố Nam Châu ngồi ở đó rồi, hơi áy náy : “Xin lỗi! Mình tới trễ mấy phút.”

      Cố Nam Châu dịu dàng nhếch môi, “Lúc này là giờ tan làm cao điểm, có trễ mấy phút cũng bình thường.”

      Tần Lạc khom người ngồi xuống đối diện cậu ta, cũng rất có hảo cảm với việc cậu ta quan tâm.

      Cố Nam Châu gọi phục vụ tới, đưa thực đơn cho Tần Lạc, “Muốn ăn cái gì?”

      Tần Lạc cũng kiểu cách, nhận lấy thực đơn lưu loát chọn phần thịt bò bít tết và phần salad trái cây, “Mình được rồi.”

      Cố Nam Châu lật tìm thực đơn, “Có muốn ăn món vặt gì ?”

      Tần Lạc nhìn chút, “Khoai sợi !”

      Cố Nam Châu nhanh chóng gọi xong liền đưa cho nhân viên phục vụ, lơ đãng ngẩng đầu, liền nhìn thấy vẻ mặt của Tần Lạc nặng nề, khỏi hỏi “Công việc thuận lợi sao?”

      Tần Lạc chợt ngẩng đầu lên, vừa đúng nhìn vào ánh mắt hỏi thăm của Cố Nam Châu, thế này mới ý thức được vẻ mặt của mình bán đứng mình, ngay sau đó sờ sờ mặt, “Trông rất ràng sao?”

      Cố Nam Châu bưng cà phê lên uống ngụm, “Đại khái là có liên quan tới nghề nghiệp của mình, từng học qua tâm lý học, cho nên có thể nhìn biểu của đối phương mà suy đoán tâm tư của đối phương, làm luật sư, có kỹ năng này phụ trợ cũng có giúp ích ở tòa án.”

      Tần Lạc cũng uống hớp, nửa đùa : “Đây chẳng phải là rất nhiều người có bí mật ở trước mặt cậu sao?”

      Cố Nam Châu cười , “Cũng đến nỗi, mình còn có lợi hại như vậy.”

      Hai người hàn huyên lúc, khí lập tức trở nên dễ dàng rất nhiều, Tần Lạc chỉ cảm thấy cậu ta là người đàn ông dịu dàng săn sóc, chuyện hài hước.

      Sau khi ăn xong, Cố Nam Châu mới lấy tài liệu mình cần phiên dịch ra, “Cậu xem chút, có thuật ngữ liên quan chuyên nghiệp mình có thể đề cử cho cậu quyển tự điển.”

      Tần Lạc đại khái lật qua, cười : “Đúng là có ít thuật ngữ chuyên nghiệp, đại khái bao lâu cậu cần? Nếu như quá nhanh mình thể làm xong được.”

      Giọng Cố Nam Châu thanh dịu dàng như gió, “Trong vòng tuần, được ?”

      Tần Lạc vừa nghe, “Đương nhiên là có thể! Luật sư Cố bởi mình mà cố ý gia hạn cho mình thêm ngày chứ?”

      Cố Nam Châu cười yếu ớt, “Cậu là lần đầu tiên tiếp xúc với loại tài liệu luật pháp loại này, đương nhiên mình phải cho cậu thư thả thêm hai ngày, chỉ là tuần lễ có chút gấp.”

      Tần Lạc lắc đầu, “ có chuyện gì, con người của mình rất thích nếm thử khiêu chiến, nếu cuộc sống cũng có gì hay rồi.”

      Mắt Cố Nam Châu sáng rực lên, “Vậy tốt.”
      Last edited by a moderator: 23/1/17
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :