Chương 87: Tần Lạc bị mang
Nghĩ đến đây, Tần Lạc liền muốn xoay người rời , nhưng người nam bên trong căn phòng lại lạnh lùng trách mắng: "Tới tới rồi còn giả bộ cái gì chứ! phải tới phục vụ sao!"
Tần Lạc thiếu chút quát mắng, ngừng liên tục khoát tay, dùng tiếng Pháp lưu loát : "Tiên sinh, hiểu lầm rồi, tôi phải phục vụ, tôi chỉ nhầm phòng. "
xong, liền chuẩn bị rời .
Nhưng người nam bên trong căn phòng lại nghe giải thích, " tiến vào làm gì có cái đạo lý ra?"
Tần Lạc chợt cảm thấy mình rơi vào hố rồi. . . . .
. . . . . .
Ước chừng mười phút trước.
Hoắc Kỷ Thành xong chuyện trở về phòng, suy nghĩ có nên nhắn tin cho Tần Lạc , mới vừa tới khúc quanh ánh mắt liếc thấy bóng dáng quen thuộc.
xoay người theo phản xạ, lúc đuổi theo thấy bóng dáng người đẹp.
Trong lòng khỏi buồn bực, tại sao Tần Lạc lại xuất ở đây?
Ngay sau đó gọi điện thoại cho lễ tân khách sạn, kết quả có được tin tức về vị khách tên là Tần Lạc, ấn đường nhíu chặt, nghĩ tới loại khả năng xấu nhất . . . . . .
Sau vài giây chần chờ, bước nhanh tới phòng tổng bộ, chỉ có ở đó mới có thể thấy toàn bộ hình ảnh video hành lang.
Vừa vừa gọi điện thoại cho người phụ trách khách sạn, đầu kia vừa nghe vội vàng phân phó phòng máy nhất định phối hợp toàn lực với Hoắc tiên sinh, đồng ý tất cả cầu của .
Ngắn ngủn 2 phút, trong nhiều máy vi tính lến mọi góc quay, Hoắc Kỷ Thành tìm được bóng dáng của Tần Lạc.
Mình quả nhìn lầm!
vào phòng số 807, mà chủ nhân cái phòng kia cũng là người Pháp!
Rốt cuộc đây là chuyện gì xảy ra?
Ngay sau đó bước nhanh tới thang máy. . . . . .
******
Mà cũng trong lúc đó.
Tần Lạc cảm thấy nghiêm trọng có gì đúng, hình như trong gian phòng này xông hương, bởi vì ở Thái rất nhiều nơi thích đốt hương, lúc ấy cũng cảm thấy có gì đúng, nhưng lúc này ngủi lúc lâu. . . . . .
Hình như thân thể như nhũn ra, bên trong như có ngọn lửa thiêu đốt. . . . . .
Mẹ nó!
phải là trúng cái hương mê tình gì ... Chứ?
Tần Lạc chỉ muốn mau sớm thoát , nhưng lúc này bị người đàn ông dùng sức kéo ngã giường, đến hơi sức bò dậy cũng có. . . . . .
Trong lòng có chút bi thương, chẳng lẽ mình giữ trong sạch hơn hai mươi năm cứ như vậy bị hủy ở Thái Lan sao?
Hướng dẫn viên du lịch đâu rồi?
Tại sao ấy còn chưa tới?
Người đàn ông từ nhìn xuống , " phải là nhân viên có lẽ mùi vị hơn!”
Tần Lạc cầu khẩn : “Tiên sinh, ngài nghĩ sai rồi, tôi chỉ cẩn thận nhầm phòng, xin thả tôi được ?”
Người đàn ông lại : “Trời xui đất khiến chẳng phải càng đẹp hơn sao!”
Tần Lạc hoàn toàn tâm chết rồi, chẳng lẽ tối nay hủy ở nơi này?
Bây giờ chỉ chờ mong hướng dẫn du lịch có thể tìm tới đây, nếu ….
Tay của người đàn ông đưa về phía mặt Tần Lạc, lập tức ghê tởm muốn ói, quay đầu muốn tránh khỏi đụng chạm….
Nước mắt từ khóe mắt chảy ra.
ngờ có ngày chuyện như vậy cũng xảy ra ở người mình….
“Mỹ nhân, đợi chút nữa rất hưởng thụ!”
“Cút!”
Tần Lạc cố nén ghê tởm buồn nôn , nhưng đổi lấy chỉ là tiếng cười, “Quật cường có chút thú vị!”
Khi tay của người đàn ông đặt ở cổ áo của cả người Tần Lạc cũng nhịn được run rẩy.
Ngay lúc cho là mình hoàn toàn bị hủy, cửa mở ra - -
Hoắc Kỷ Thành xông tới liền thấy màn khiến cho lửa giận của thiêu đốt, Tần Lạc bị người đàn ông kia ép ở giường, bộ dáng đó cần nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra….
Mà mùi vị khác thường trong phòng càng làm cho cau mày.
“Mày là ai? Ai cho phép mày tiến vào?”
Bị cắt đứt chuyện tốt, người đàn ông vui , nhưng nghênh đón ta cũng là đấm, ta lảo đảo té xuống đất, dám tin có người đánh mình….
Lúc giây phút Tần Lạc thấy Hoắc Kỷ Thành, chỉ cảm thấy như là Tôn đại thánh, ngồi mây bảy màu để tới cứu mình, tới kịp thời như vậy….
Trong nháy mắt, trong lòng dâng lên trăm loại cảm xúc biết gì….
Mỗi quả đấm của Hoắc Kỷ Thành rất nặng, mang theo vô cùng tức giận, lưu tình chút nào.
Người đàn ông bị đánh hoàn toàn thể hiểu được, mình xài tiền hưởng thụ, tại sao gặp gỡ tai họa bất ngờ này, ngừng dùng tiếng Pháp gì đó, nhưng Hoắc Kỷ Thành giống như nghe thấy….
Cho đến khi người đàn ông tê liệt ngã xuống mặt đất bò dậy nổi, Hoắc Kỷ Thành mới dừng tay.
về phía bên giường, nhìn hốc mắt lên nước mắt, trong lòng chỉ tức giận mà còn thương tiếc.
Ngay sau đó ôm lên, xanh mặt về phía phòng của mình.
Được ôm trong ngực người đàn ông có hơi thở quen thuộc khiến Tần Lạc ổn định rất nhiều, nhưng lửa trong lòng lại bùng nổ….
Đáng chết!
Chẳng lẽ tối nay chỉ có thể…
“Cám ơn .”
Tiếng Tần Lạc hơi nghẹn ngào, đồng thời còn có chút ý được tốt, dù sao đụng phải chuyện như vậy quả đủ mất mặt….
Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành trầm, “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Giọng của Tần Lạc yếu giống như ruồi muỗi, “Tôi nhầm phòng.”
Hoắc Kỷ Thành dám tin lại phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy, “ là đứa trẻ ba tuổi sao?”
Tần Lạc cắn môi có lên tiếng, cái này cũng phải là hai câu có thể giải thích được ràng, hơn nữa trong người bị dục hỏa thiêu đốt, chuyện chống lại lý trí….
“Tôi…. Nóng quá…..”
Vừa Tần Lạc vừa kéo cổ áo của mình, lại bổ sung câu, “Hình như hương trong phòng kia có chút vấn đề…..”
Hoắc Kỷ Thành cúi đầu nhìn qua trong ngực sắc mặt ửng đỏ, “Em trúng hương mê tình.”
Mặc dù Tần Lạc có nghe qua, nhưng căn tên gọi và phản ứng của thân thể mình đại khái có thể đoán được, nhất thời trong lòng sợ hãi….
Nếu quả như vậy….
Sau này nhìn thấy Đại Ma Vương còn ngẩng được đầu lên sao?
Say!
muốn tìm cây gậy đánh cho mình bất tỉnh!
****
Mà bên kia, sau khi hướng dẫn du lịch tiếp điện thoại xong liền tới phòng 807, kết quả vừa tới của nhìn thấy người đàn ông bị đánh thành đầu heo la to, kêu gào an ninh cũng phải chạy tới.
Hướng dẫn du lịch vừa thấy tình hình này liền đoán là mình lầm, vội vàng gọi điện thoại cho Tần Lạc, nhưng điện thoại cũng ở phòng 807 vang lên.
ta lập tức có dự cảm xấu, đánh bạo tiến lên hỏi “Xin hỏi mới rồi có châu á dung mạo rất xinh tới đây đúng ?”
Ánh mắt người đàn ông dữ tợn nhìn ta, “ là đồng bọn của ta có đúng hay ! Mau cho tôi biết người đàn ông kia là ai! Nhất định tôi phải tìm người giết chúng! Giết chết chúng!”
Hướng dẫn viên du lịch bị dọa sợ đến lời cũng dám , ngừng chạy , trong lòng nóng nảy, mình có ở đây hơn 20 phút rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Tần Lạc bị người đàn ông mang sao?
Còn nữa, lấy kinh nghiệm nhiều năm dẫn đoàn du lịch, hương trong căn phòng này có chút vấn đề, người bình thường ngửi thấy chút xíu có việc gì, nhưng thời gian dài được….
Nghĩ đến Tần Lạc có thể gặp bất trắc, trong lòng hướng dẫn viên du lịch tự trách, vội vàng lấy điện thoại di động liên lạc với đoàn viên khác, mới biết là mình lầm số phòng.
Nếu như lúc ấy mình có nhận cú điện thoại kia, có bởi vì có thời gian mà khiến Tần Lạc vào trước….
Vậy những việc ngoài ý muốn cũng có xảy ra.
Trong lòng ta thấy hơi sợ hãi, dẫn đoàn nhiều năm như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện này, việc này động tĩnh quá lớn, đoán chừng chén cơm của ta cũng khó giữ được…..
ta vội vã gọi 110 báo cảnh sát, chỉ sợ rước họa vào thân, dù sao tính mạng quan trọng.
Mà đúng lúc này, điện thoại của Bùi Tử Ninh gọi tới, ta bị dọa sợ đến run rẩy, điện thoại rơi luôn xuống đất, do dự vài giây cũng có nhận.
Bình tĩnh qua , ta mới khom lưng nhặt điện thoại di động lên, cho Bùi Tử Ninh cũng được, dù sao ta còn phải tự mình trở lại đoàn.
Hơn nữa, chừng cho ấy biết còn có phương pháp xử lý chuyện của Tần Lạc……
Gọi lại, rất nhanh có người nghe.
“Hướng dẫn viên du lịch, Lạc Lạc đâu? Tại sao hai người còn chưa trở lại? Còn có điện thoại của ấy người nghe? xảy ra chuyện gì sao?”
“Bùi tiểu thư, có chuyện tôi nhất định phải cho biết, xin cứ bình tĩnh?”
“Chuyện gì?”
Bùi Tử Ninh nhạy cảm nhận ra có chuyện tốt gì sắp xảy ra.
Hướng dẫn viên du lịch hít vào hơi sâu, “Bùi tiểu thư, mới vừa rồi tôi tìm được điện thoại của Tần tiểu thư rồi, nhưng hình như bị người đàn ông mang , biết ở Bangkok có quen biết ai ?”
Bùi Tử Ninh nghe xong lời này liền cả giận, “Cái gì gọi là chỉ tìm được thấy điện thoại Lạc Lạc, phải cùng với ấy sao? Làm sao lại bị người đàn ông mang ? Nếu như Lạc Lạc có chuyện gì tôi bỏ qua cho đám người các !”
“Bùi tiểu thư, mời bình tĩnh, tôi báo cảnh sát, cảnh sát địa phương hỗ trợ điều tra, bây giờ tôi cần phải tới cục cảnh sát chuyến, tôi cũng rất vội, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi tin tức được ? Hoặc là có thể nhớ ra chuyện gì cho tôi biết, như vậy có trợ giúp trong việc tìm Tần tiểu thư.”
Last edited by a moderator: 23/1/17
Phong nguyet thích bài này.