Chương 82 thể nào hai ngươi đến loại trình độ này?
Buổi tối.
Bùi Tử Ninh tới nhà bạn tốt liền từ trong miệng nghe chuyện này, suy nghĩ hồi lâu cũng nhớ tới Cố Nam Châu là người ở đâu, khỏi : "Trong số nam sinh ưu tú trong lớp cũ chúng ta, Cố Nam Châu tính là trong số người đó! Mặc dù cậu ta thích chơi bóng rỗ, nhưng người được đánh giá là‘Lưu Xuyên Phong’(*) trong lớp chúng ta là Đỗ Tử Hạo."
(*)Lưu Xuyên Phong là nhân vật có tên Kaede Rukawa trong bộ truyện Slam Dunk nổi tiếng ở Nhật bản
Tần Lạc vừa dọn dẹp sàn nhà vừa gật đầu, "Cũng là bởi vì loại tương phản này, cho nên mọi người đều rất chú ý tới lần tụ họp này! Rất nhiều bạn học nữ đều trong đám người chú ý tới Cố Nam Châu, mình đại khái liếc nhìn cậu ta cái, thấy bỏ thời kỳ non nớt trẻ trung lúc học cấp 3, làm cho người ta có loại cảm giác nhàng lịch ."
Bùi Tử Ninh hơi trầm ngâm, chợt nghĩ đến cái gì đó kêu lên: "Lạc Lạc, cậu còn nhớ vào học kỳ hai lớp 10 chúng ta từng tới sân bóng rổ ? Cậu bị nam sinh cao gầy đánh bóng đập trúng đầu, người nam sinh vội chạy tới xin lỗi ?"
Tần Lạc ngây người hai giây, đấy là chuyện xa xôi rồi, học kỳ hai lớp 10 là quá khứ chín năm trước rồi.
"Hình như là có chuyện này."
"Người nam sinh kia chính là Cố Nam Châu!"
"Là cậu ta sao? Mình cũng nhớ ."
Tần Lạc suy nghĩ mê man, mỗi ngày qua sân bóng rỗ đều có nữ sinh bị bóng đập trúng, người ta cũng phải là cố ý, cho nên có để vào trong lòng.
Đối với Cố Châu này, cũng có ấn tượng quá lớn
3 năm trường cấp 3, chỉ biết biết học, sau đó thi đậu đại học, như vậy sau này có thể tìm được công việc tốt để nuôi sống mình, cuối cùng cần giữ nhìn sắc mặt người nhà.
Đúng đoạn thời gian đó là lúc ở nhà họ Đồng gian nan nhất, gần như mỗi đêm trời tối trở về đều làm việc nhà, mỗi lần cầm sinh hoạt phí còn bị mẹ kế trách mắng
Suy nghĩ chút, cũng thấy muốn nhớ lại
Bùi Tử Ninh lại cực kỳ hưng phấn, "Mặc kệ thế nào, chúng ta cũng nhớ lại có chút dính líu với Cố Nam Châu, phải đến tối ngày mốt trò chuyện có thể lấy ra làm đề tài sao?"
Tần Lạc vội vàng khoát tay, "Đây là truyện cũ từ tám trăm năm trước rồi còn lấy ra làm gì? Buổi tối ngày mốt chúng ta gặp bạn học cũ, sau đó ăn bữa miễn phí rồi trở về."
Bùi Tử Ninh đưa ngón tay chọc chọc đầu bạn tốt, "Mình này Lạc Lạc, cậu có chút tham vọng hay !"
Dừng chút, gãi tóc : "Tại sao cái tên Cố Nam Châu này nghe có chút quen tai nhỉ?"
Tần Lạc liếc cái, " nhảm! Mặc dù mấy năm này cậu ta hề lộ diện, nhưng dầu gì cũng là bạn học 3 năm ở trường cấp 3 với chúng ta, dĩ nhiên quen tai rồi."
Bùi Tử Ninh lắc đầu, " phải vậy, mình là nghe qua ở đâu đó"
còn khỗ não suy nghĩ, Tần Lạc cũng lấy từ trong túi mua hàng ra đồ ăn vặt và bia mua ở siêu thị.
Bùi Tử Ninh vừa nhìn thấy vậy, cũng biết bạn tốt có lời muốn , "Xảy ra chuyện gì lớn?"
Tần Lạc mở nắp lon, "Mình quyết định tìm bạn trai!"
Bùi Tử Ninh vừa uống hớp bia đều phun toàn bộ ra ngoài, ngừng kéo khăn giấy ra lau, mà người đối diện hại chịu khổ chính là Tần Lạc lườm cái, "Làm gì kích động như thế?"
Bùi Tử Ninh cố gắng ổn định, "Dĩ nhiên kích động! Cậu và Hoắc Cẩm Dương mới chia tay bao lâu! Hơn nữa phỉa cậu và Đại Ma Vương là?"
cũng học Tần Lạc gọi theo.
Nhắc tới Đại Ma Vương Tần Lạc bụng tức, "Chính là muốn có bất kỳ dính lứu với Đại Ma Vương nên mình mới phỉa vội vàng tìm bạn trai, Tử Ninh, nếu bên cạnh cậu có ai thích hợp giúp mình chút, lần này mình quyết tâm làm lại."
Dừng chút, "Hơn nữa, là muốn thực tìm được người đàn ông đáng tin kết hôn."
Bùi Tử Ninh cầm bia lên uống hớp, "Tìm đàn ông đáng tin, tới dễ, tìm được lại quá khó khăn, lúc này biết đàn ông đáng tin đâu hết."
Tần Lạc rất đồng ý lời bạn tốt , ngồi khoanh chân mặt đất, tay chống cằm, "Mình chịu nổi Đại Ma Vương động chút là hôn mình, mình ghét trở thành cái loại con mồi đó của đàn ông!"
Bùi Tử Ninh khoa trương trợn tròn mắt, " thể nào! Hai ngươi đến loại trình độ này sao? phải . . . . . ."
Tần Lạc gõ đầu cái, "Tư tưởng của cậu có thể thuần khiết được ! Mình la cái loại phụ nữ tùy tiện đó sao? ta hôn mình là do minh tránh thoát được, nếu quan hệ thêm bước như thế nào mình cũng đồng ý."
Bùi Tử Ninh bĩu môi, "Nhưng nếu như ta muốn dùng sức mạnh với cậu, cậu chắc chắn mình thoát được sao?"
Lời này ngược lại hỏi Tần Lạc, giả thiết có lần như vậy, có thể phản kháng được sao?
Tần Lạc lại uống ngụm bia, " muốn tới vấn đề phiền lòng này nữa, nhớ giúp mình xem xét bạn trai."
Bùi Tử Ninh cho dấu tay ok.
*****
Rất nhanh, đến thứ sáu.
Tần Lạc cảm thấy hai ngày nay mọi người lớp cũ đều nhiệt tình, nam nam nữ nữ đều nghị luận về Cố Nam Châu, nhưng chính chủ chỉ xuất lần, cũng chỉ câu: hi vọng tối thứ sáu mọi người rảnh để tới.
Sau đó, cậu ta liền im hơi lặng tiếng.
Rất nhiều bạn học nữ đều rối rít mở QQ của cậu ta ra, còn cố ý vào tra xét album hình của cậu ta, chỉ tiếc có gì cả, khiến ít người nữ thất vọng.
Buổi chiều, Tần Lạc nhàm chán cũng mở QQ của cậu ta, chính là chỉ có cái hình mặc định của QQ, sau đó hồ sơ giới thiệu vắn tắt có gì cả, thấy được bất kỳ tin tức hữu dụng.
bĩu môi, nếu như có bạn học biết đó là cậu ta, chỉ sợ cậu ta càng thần bí hơn
Lương Tinh thầm nhô từ phía sau ra, "Buổi tối chúng ta cùng ca hát ?"
Tần Lạc lắc đầu xin lỗi, "Tối nay bạn học trung học của tôi tụ họp, sớm hẹn rồi."
Lương Tinh làm bộ rất bất ngờ, "À? Bây giờ ai còn tụ họp bạn học gì chứ! Coi như bộ dạng nam sinh lúc còn trung học rất được bây giờ lớn lên đứng đắn rồi, cũng nhìn hơn!”
Tần Lạc đầu đầy hắc tuyến, Lương Tinh hoàn toàn đem việc tụ tập bạn học biến hình xem mặt sao.
“Chỉ là gặp bạn học cũ thôi.”
“A tôi quên, có bạn trai.”
Tần Lạc chỉ cười, cũng có nữa, chuyện chia tay cũng có muốn rêu rao khắp nơi đều biết, huống chi có bạn trai giảm nhiều việc xấu.
cũng muốn tìm phiền toái cho mình.
Trước giờ tan tầm, Tần Lạc chợt nhận được điện thoại bàn, là Đường thiếu kêu chuyến tới tầng 59, sau đó đợi Tần Lạc hỏi là chuyện gì cúp.
Tần Lạc: “….”
Lúc vào thang máy, ràng nghe được tiếng của Chu Thiến, “ phải Đường thiếu lại coi trọng ấy chứ? Tại sao gần đấy cứ động chút là tìm ấy?”
Hứa Vi trả lời: “ phải chỉ có hai lần sao?”
Sau đó Chu Thiến cái gì nữa Tần Lạc cũng nghe thấy, bởi vì thang máy lên.
yên lặng đỡ trán, biết làm sao.
Mới ra khỏi thang máy, Ninh Mông liền dẫn tới phòng họp, cũng ngay khúc quanh gặp được người muốn thấy nhất -- Hoắc Cẩm Dương.
Hoắc Cẩm Dương thấy xuất ở lầu 59 cũng rất bất ngờ, nhìn chằm chằm.
Ninh Mông biết rối rắm trong đó, chỉ lễ phép giới thiệu: “Tiểu Tần, đây là Quản lý Hoắc mới tới công ty.”
Tần Lạc cực kỳ muốn ra từng chữ, “Quản lý Hoắc.”
Hoắc Cẩm Dương nhìn , “Ninh Mông, tôi có lời phải với Tần Lạc, tránh chút.”
Ninh Mông có chút kinh ngạc nhìn ta cái, trong lòng khó hiểu: Tần Lạc thậm chí đến Đại công tử cũng biết?
Mặc dù trong lòng kinh ngạc, nhưng trong miệng lại : “Quản lý Hoắc, tôi chỉ dựa theo phân phó của Đường thiếu làm việc, ngài cũng đừng làm khó tôi, tôi phải đưa tiểu Tần qua đó!”
thân là thư ký riêng của Đường Triều, ở lầu 59 này, căn bản chỉ nghe từ Đường thiếu và tổng giám đốc, những người khác, cũng phân theo tình huống xử lý.
Hoắc Cẩm Dương có chút vui, nhưng Đường Triều cũng là người ta đắc tội nổi, nếu phải chú ba gọi Tần Lạc, trong lòng ta thoáng yên chút.
“Nếu biết bên kia gấp gáp, vậy mấy cứ trước !”
“Cám ơn quản lý Hoắc.”
Ninh Mông thở phào nhõm trong lòng, chỉ sợ gặp phải chuyện.
Tần Lạc cũng thở phào nhõm, muốn ở chung chỗ với Hoắc Cẩm Dương, giữa bọn họ sớm có gì để rồi.
Hai ngày trước cũng biết ta tới công ty nhậm chức, cũng biết sớm muộn gì cũng có ngày gặp phải, nhưng vẫn có chút thích ứng được.
Nghĩ lại chút về sau ở công ty thường gặp Đại Ma Vương và cả tra nam*(đàn ông xấu), liền ngừng đau đầu.
Đến phòng họp, Tần Lạc mới biết mình bị tạm thời kéo tới khi phiên dịch, có chút biết làm sao, tổ ba nhiều phiên dịch như vậy, tại sao Đường thiếu cố tình muốn gọi mình tới đây?
Sau khi ở phòng họp ngây người mấy phút, Tần Lạc liền cảm nhận đến khí phải nghiêm túc bình thường, mỗi người đều tập trung cao độ, trầm ngâm nín thở, làm hại cũng thể xốc lại hoàn toàn tinh thần ứng đối, chỉ sợ nghe lầm từ.
Trong lúc lơ đãng, liếc về Hoắc Kỷ Thành ngồi ngay chính giữa, đều đàn ông chăm chỉ làm việc là có sức quyến rũ nhất.
đúng là phải thừa nhận điểm này.
ngồi góc vừa lúc có thể nhìn thấy gò má của , đường nét sắc sảo, ngũ quan tuấn tú như được điêu khắc lập thể, cũng khó trách được người gọi là Nam Thần quốc dân.
Nhìn bộ mặt đó, vẫn đáng giá cái danh hiệu này.
Trong lúc hội nghị, Tần Lạc phát thỉnh thoảng mắt mình lại quét qua người nào đó, điều này làm có chút ảo não, ngay sau đó hít vào hơi sâu, bắt buộc mình phải tập trung tinh thần nghe nội dung phiên dịch.
Sau khi hội nghị kết thúc, Tần Lạc muốn nhanh chóng rời khỏi lầu 59, nơi này thích hợp với !
Đường Triều thấy dáng vẻ vội vàng liền gọi lại, “ nhanh như vậy làm gì? Tôi còn có chuyện tìm , đến phòng làm việc của tôi chuyến.”
Tần Lạc: “…”
Được rồi! chỉ có thể theo Đường thiếu vào phòng làm việc của ta.
Cùng lúc, còn đụng phải Hoắc Cẩm Dương, nhưng lại mắt nhìn thẳng, giống như nhìn thấy ta.
Hoắc Cẩm Dương liếc mắt nhìn bóng lưng Tần Lạc, suy nghĩ chút, tới phòng làm việc của chú ba.
Hoắc Kỷ Thành mới vừa ngồi xuống liền nghe được có tiếng gõ cửa, trầm giọng mở miệng, “Vào .”
Hoắc Cẩm Dương đẩy cửa vào.
“Hoắc tổng, có chuyện tôi muốn với chú chút.”
Giọng quen thuộc khiến Hoắc Kỷ Thành ngẩng đầu lên, cha cho phép Hoắc Cẩm Dương vào công ty rèn luyện, mình cũng phản đối, ngoại diên cũng phải là cương vị quan trọng, hơn nữa Phó giám đốc là người của mình, nên Hoắc Cẩm Dương cũng tạo nổi gió to sóng lớn gì.
Nếu ý đồ cả ràng, đương nhiên mình cho ta nếm thử chút ngon ngọt mới được.
“Hả? Chuyện gì?”
“Có thể điều Tần Lạc tới làm như thư ký cho cháu ?”
“ thể.”
Hoắc Kỷ Thành chút suy nghĩ cự tuyệt, lý do này đồng ý.
Hoắc Cẩm Dương lập tức hỏi ngược lại: “Tại sao? Chẳng qua ấy chỉ là nhân viên phiên dịch , cho dù tổ 3 có thiếu ấy cũng sao, ấy cũng có quan trọng như vậy, tại sao chú ba lại chịu buông ấy chứ?”
Ngón tay Hoắc Kỷ Thành khẽ gõ mặt bàn, “Đầu tiên, Tần Lạc là thành viên tổ ba, ấy phụ trách rất nhiều hạng mục quan trọng, cũng là nhân tài được bồi dưỡng trong tổ phiên dịch, sau đó, ấy có quan trọng hay cũng có quan hệ gì với cháu, cháu muốn để cho ấy làm thư ký của mình, cháu có hỏi qua ý kiến của ấy sao?”
Hoắc Cẩm Dương chẹn họng hồi, “Chú ba, chú nên biết Tần Lạc là bạn trước của cháu, ở công ty cháu và ấy cũng quen thuộc, cháu lên cái cầu này cũng là muốn nhanh chóng quen thuộc với công việc của công ty, vẫn hi vọng chú có thể suy tính lần nữa.”
Ngược lại Hoắc Kỷ Thành ngờ cậu ta kiên trì như vậy, “Cháu gọi tôi là chú ba, vậy tôi càng phải phê bình cháu, nơi này là công ty, cháu mới ngày thứ ba làm chạy tới phòng làm việc của tôi chỉ mặt gọi tên cầu điều bạn trước tới làm thư ký cho mình, thử hỏi bạn bây giờ cháu biết nghĩ ra sao?”
Dừng chút, “Còn nữa, sau khi cả biết đồng ý sao?”
Hoắc Cẩm Dương ngờ chú ba mang cha ra làm áp lực mình, chỉ trong nháy mắt dũng khí vừa rồi tiêu tán hầu như còn, “Cháu biết rồi.”
Hoắc Kỷ Thành mặn lạt liếc ta cái, “Nếu tới công ty làm, nên làm tốt công việc.”
Thái độ Hoắc Cẩm Dương lập tức thay đổi, “Cám ơn chú ba dạy bảo, cháu ra ngoài trước.”
Hoắc Kỷ Thành gật đầu.
Hoắc Cẩm Dương xoay người rời , trong lòng lại cực hận, chỉ trách bây giờ mình quyền thế, nếu như bây giờ ta ngồi vào cái vị trí kia của chú ba, phải là cả tập đoàn Đế An do mình quản sao?
Chỉ cần nghĩ đến có ngày đó, tế bào toàn thân ta cũng bắt đầu sôi trào.
Sau khi ta rời , Hoắc Kỷ Thành tới trước cửa sổ sát đất, tự mình châm điếu thuốc, khóe môi khẽ nhếch lên, lên nụ cười bí .
Xem ra, Hoắc Cẩm Dương cũng chưa hoàn toàn chết tâm đối với Tần Lạc
Cậu ta là muốn chơi với lửa!
******
Chừng bảy giờ 40 phút.
Tần Lạc và Bùi Tử Ninh mới lững thững chạy tới khách sạn Hải Ninh, đây chính là trong số khách sạn năm sao ở thành phố, ăn bữa ở đây cũng đắt, chớ chi là bao xuống phòng lớn.
Vào đại sảnh, liền có nhân viên phục vụ tới đây hỏi thăm hướng dẫn chỗ ngồi, nghe là là người ở sảng Phương hoàng, vội vàng mang hai lên.
Xa xa ở hành lang, hai nghe thấy tiếng nam nữ truyện từ trong phòng bao truyền ra, phần lớn đều rất quen thuộc, dù sao lúc tốt nghiệp 3 giọng mỗi người đều định hình, căn bản chút thay đổi.
Tần Lạc và Bùi Tử Ninh vừa tới cửa, liền nghe bên trong có tiếng đàn ông ồn ào, “Lại là hai mỹ nữ tới!”
Tần Lạc nhìn chung quanh trong phòng vòng, nhìn đâu cũng thấy người, đoán chừng có ba khoảng ba mười người, có nam và nữa đều thiếu.
Có vài khuôn mặt rất quen thuộc, có vài khuôn mặt có chút xa lạ.
Lớp trưởng Tiếu Tiến lớn giọng kêu lên, “Lúc ấy Tần Lạc và Bùi Tử Ninh trong lớp chúng ta hai chị em như hoa a! chỉ có vóc người xinh đẹp, thành tích học tập cũng tốt, nghe sau khi tốt nghiệp trung học thi đậu đại học danh tiếng, tại người theo nghề phiên dịch, người là bác sĩ, điển hình như Bạch Phú Mỹ!”
Tần Lạc liếc Tiếu Tiến cái, “Cậu bớt hai câu ai bảo cậu câm đâu!”
Trong lớp Tiếu Tiến nổi danh phần tử tích cực, với ai cũng hòa đồng, cũng cười giỡn, cho nên quan hệ mọi người với cậu ta tệ.
Bị mỹ nữ , Tiếu Tiến chỉ cười “ha ha” hai tiếng, sau đó vui vẻ kéo người nam người dáng dấp lịch đầy ý giới thiệu: “Người tổ chức đêm hội tụ này, Cố Nam Châu, hai vị này theo thứ tự là Tần Lạc và Bùi Tử Ninh.”
Lúc này Tần Lạc mới nhìn kỹ đối phương cái, so với trong hình trầm ổn rất nhiều, diện mạo thuộc loại sạch lịch , mang theo chiếc kính gọng bạc, nhưng che đậy nổi được khí chất của mình.
“Chào cậu.”
“ lâu gặp.”
Hai người gần như đồng thời mở miệng, nhưng lời ra lại giống nhau.
Tần Lạc có ấn tượng gì lớn với cậu ta, hơn nữa quả nhiều năm thấy, cho nên lễ phép câu ‘chào cậu’, trung quy cũng sai.
Nhưng bốn chữ của Cố Nam Châu lại bao hàm thâm ý “ lâu gặp” .
Dù sao hai người cũng là bạn học trong trường trung học lâu, “ lâu gặp” cũng còn ai cảm thấy có cái gì lạ, rất nhanh, mọi người chuyện cùng nhau.
Cố Nam Châu liếc mắt nhìn Tần Lạc, “Bây giờ cậu làm nghề phiên dịch sao?”
Tần Lạc gật đầu, “Cậu sao?”
Giọng Cố Nam Châu từ tính nhã nhặn, “Hành nghề luật sư.”
Tần Lạc khỏi quan sát cậu ta lần nữa, “Oa! tệ lắm! tại luật sư rất nổi tiếng!”
Cố Nam Châu cúi đầu cười yếu ớt, “Cũng được. Vậy về sau tài liệu mình cần phải phiên dịch có thể tìm cậu giúp tay ?”
xong, lại bổ sung câu, “Cho thù lao.”
Tần Lạc nhếch miệng cười, “Dĩ nhiên! Chúng ta là bạn học cũ mà! Mình cho cậu cái giá hữu nghị .”
Đáy mắt Cố Nam Châu lướt qua chút ý cười, “Tốt!”
đợi hai người trò chuyện thêm mấy câu, có những khác tới đây quấn Cố Nam Châu, “Luật sư Cố, về sau mình gặp vẫn đề tranh cãi luật pháp có thể tìm cậu giúp tay hay ?”
Cố Nam Châu mỉm cười gật đầu, “Dĩ nhiên.”
“Luật sư Cố, cậu đặc biệt phụ trách loại án kiện à?”
“Loại án kiện tố tụng quốc tế.”
Đối với câu hỏi của các bạn học, Cố Nam Châu nhất nhất đáp lại, tính tình dịu dàng, rất nhiều đối với bộ dạng cậu ta mà nở hoa hồng.
Bùi Tử Ninh lặng lẽ kéo bạn tốt đến bên, “Lạc Lạc, Cuối cùng mình cũng nhớ! Còn nhớ tối ngày hôm trước mình với cậu là cảm thấy nghe qua tên của Cố Nam Châu ? Cậu ta chính là đại luật sư tiếng tăm lừng lẫy trong giới luật sư, những vụ án qua tay cậu ta chưa từng có thua! Hơn nữa bây giờ cậu ta và hai người bạn hợp tác mở ra sở luật sư, được nhiều Đại Xí Nghiệp tranh nhau xin làm cố vấn!”
Tần Lạc liếc mắt, “Những nội dung này truyền ra trong đám bạn học chúng ta, phải là bí mật gì.”
Bùi Tử Ninh vội la lên: “Là mình đột nhiên nhớ tới, còn nhớ cái người luật sư trước kia giúp cậu tòa án ? Mình chính là nghe , hơn nữa bệnh viện bọn mình trước đây cũng từng tìm cậu ta, những Tiểu y tá ngày ngày đều nghị luận về luật sư Cố, mình cũng vậy để ý, lúc này mới nhớ tới.”
Tần Lạc bĩu môi, “Vậy thế nào? Chẳng lẽ cậu có ý với người ta?”
Con người Bùi Tử Ninh đảo lòng vòng, “Ngược lại mình cảm thấy luật sư Cố có ý với cậu.”
Tần Lạc tức giận mắng bạn tốt, “Cậu mò gì đấy? ràng luật sư Cố đều luôn dịu dàng vời tất cả bạn nữ, cậu nhìn khóe môi cậu ta , lúc nào cũng hơi nhếch lên.”
Last edited by a moderator: 23/1/17
Phong nguyet thích bài này.