1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trình Quang Ngôn Tâm - Nhất Phiến Phù Vân

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4: Khó xử




      Hàn Trình Quang suy đoán là vì trải qua những chuyện kia mới khiến Hứa Ngôn Tâm hoảng sợ cùng bất an như vậy, cho nên đối với hành động của Ngôn Tâm, lại cảm thấy từng đợt đau lòng, mắt thấy y nằm bên cạnh nhưng vẫn siết chặt góc áo mình, giống như người khát lâu ngày cuối cùng được uống hớp nước, mà hớp nước ấy là do cho, điều này làm lòng Hàn Trình Quang có chút vui vẻ lại có chút đau lòng.

      vui vẻ là vì hôm nay người Hứa Ngôn Tâm đụng phải là , càng cảm thấy được lần gặp gỡ hai năm trước với lần gặp lại bây giờ của hai người chính là duyên phận, vào hai năm trước khi nhìn thấy y, Hàn Trình Quang là kinh diễm và trầm mê, suốt hai năm Hứa Ngôn Tâm chính là tình nhân trong mộng của , mỗi khi nghĩ đến mình từng nhìn thấy người này, trong lòng vô cùng ngọt ngào, hạnh phúc, nhưng biết, vận mệnh luôn thú vị như thế, lại lần nữa cho gặp lại người mà vốn tưởng rằng bao giờ chạm tới, tuy trong tình cảnh như thế này, nhưng Hàn Trình Quang vẫn có chút cảm tạ trời xanh.

      Vươn tay, Hàn Trình Quang ôm chặt Hứa Ngôn Tâm, đem y ôm vào lòng ngực, hơn nữa bàn tay lưng y nhàng vỗ về, cứ như vậy cho đến nửa giờ sau, Hàn Trình Quang mới cảm giác được Hứa Ngôn Tâm chậm rãi ngủ.

      Sáng sớm hôm sau, khi Hàn Trình Quang tỉnh lại, Hứa Ngôn Tâm trong lòng vẫn còn nhắm mắt ngủ, hơn nữa bàn tay vẫn gắt gao nắm vạt áo , nên khi Hàn Trình Quang vừa hơi nhổm người dậy, Hứa Ngôn Tâm liền mở mắt ra ngay.
      Thấy Hứa Ngôn Tâm tỉnh lại, Hàn Trình Quang nằm lại giường, vươn tay xoa đầu Hứa Ngôn Tâm: “Em ngủ thêm chút ?”

      Lắc lắc đầu, đôi mắt Hứa Ngôn Tâm bình tĩnh nhìn Hàn Trình Quang, khiến gương mặt Hàn Trình Quang dần đỏ lên dưới đường nhìn chuyên chú của y.

      Ho tiếng, Hàn Trình Quang lấy tay đè đầu Hứa Ngôn Tâm xuống, để y đừng nhìn chằm chằm nữa, Hứa Ngôn Tâm cứ nhìn kiểu ấy khiến thân thể Hàn Trình Quang nổi lên phản ứng xấu hổ vào sáng sớm.

      Bất quá Hàn Trình Quang xấu hổ bao lâu, đột nhiên nghĩ đến vấn đề quan trọng, phải làm, vậy Hứa Ngôn Tâm làm sao đây?

      Quả thực như Hàn Trình Quang lường trước, sau khi ăn xong điểm tâm, thể ra ngoài, đầu tiên Hứa Ngôn Tâm nhất định sau , sau đó chỉ cần vừa đến cạnh cửa, y lại lên vẻ kinh hoảng, hơn nữa rất nhanh dùng tay giữ chặt áo lại, vô luận có giải thích cho Hứa Ngôn Tâm nghe là phải làm như thế nào cũng vô dụng, cuối cùng có cách nào khác Hàn Trình Quang chỉ đành gọi điện thoại xin nghỉ vài ngày.

      Suốt ba ngày ròng, Hàn Trình Quang vẫn ở trong nhà cùng Ngôn Tâm, y chỉ cần ở yên trong nhà lộ ra vẻ kinh hoảng hoặc cảnh giác, nhưng chỉ cần Hàn Trình Quang ra ngoài, Hứa Ngôn Tâm nhất định phải cùng, hơn nữa phải mặc áo khoác có mũ, còn có kính đen, phải ôm y vào trong ngực mới có thể cùng Hàn Trình Quang ra khỏi cửa mua này nọ.

      Vào buổi sáng sớm, khi Hàn Trình Quang tỉnh lại Hứa Ngôn Tâm vẫn còn say ngủ, nghiêng người nằm quan sát y, Hứa Ngôn Tâm khi ngủ khiến cho người ta rung động, có những kinh hãi bất an lúc tỉnh táo, mà là lặng im khép hai mắt, vẻ mặt thoạt nhìn rất nhu hòa, khiến trái tim loạn nhịp như khoảnh khắc hai năm về trước nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm.

      Lấy tay nhàng vuốt ve hai má Hứa Ngôn Tâm, mặt Hàn Trình Quang lộ ra nụ cười ngây ngô, lại dùng ngón tay chạm vào bờ môi Hứa Ngôn Tâm, môi y cong cong, bình thường ban ngày đều là mím chặt nên nhìn ra, nhưng khi ngủ thả lỏng liền lộ , đặc biệt môi y có chút chu ra, nên lúc này thoạt nhìn giống như là Hứa Ngôn Tâm bĩu môi, làm cho Hàn Trình Quang cảm thấy đáng vô cùng.
      Ngón tay khẽ vuốt ve miêu tả bờ môi Hứa Ngôn Tâm, tim Hàn Trình Quang đập càng thêm nhanh, thấy y khép hai mắt ngủ say sưa, trong đầu liền nhảy ra ý tưởng, nhưng đảo mắt lại có chút phỉ nhổ chính mình sao có thể xấu xa như vậy chứ!

      Bất quá chút tâm tư be bé kia vừa nảy ra thể áp chế được, Hàn Trình Quang đưa mắt nhìn đôi môi Hứa Ngôn Tâm, cảm thấy yết hầu nóng khô, đặc biệt y lại đột nhiên hé môi thở ra hơi, lúc này trong đầu Hàn Trình Quang ngây ngẩn, trực tiếp cúi đầu chạm vào bờ môi kia.

      Môi chạm môi, Hàn Trình Quang chỉ chạm rồi rời , nhưng khi thấy Hứa Ngôn Tâm chút phản ứng, lá gan liền phình to lên tí, lần nữa đặt môi mình vào, lần này thậm chí còn vươn đầu lưỡi ra liếm liếm chút, trong lòng vô cùng thỏa mãn, sung sướng lẫn hạnh phúc.

      Bất quá hạnh phúc tựa hồ hơi nhiều, Hàn Trình Quang chậm chạp muốn rời đôi môi ngọt ngào kia, ở môi Hứa Ngôn Tâm hôn hôn, mút mút, sau đó mới quyến luyến rời . Nhưng Hàn Trình Quang nghĩ tới, khi rời khỏi môi Hứa Ngôn Tâm, giương mắt nhìn về phía Hứa Ngôn Tâm thấy y mở to mắt nhìn chằm chằm vào , nhất thời sợ tới mức thiếu chút nữa hét toáng lên.
      “Em, em tỉnh……” Mặt đầy xấu hổ và chột dạ, Hàn Trình Quang bị ánh mắt Hứa Ngôn Tâm nhìn cực kì xấu hổ.

      đáp lại, Hứa Ngôn Tâm vẫn cứ nhìn chằm chằm vào Hàn Trình Quang, trong khoảng thời gian ngắn khiến đoán ra y nghĩ gì.

      Cánh tay Hàn Trình Quang vẫn ôm Hứa Ngôn Tâm, mà tay y cũng siết chặt góc áo , tư thế của hai người vẫn giữ nguyên, thế nhưng trải qua chuyện vừa rồi, khiến cho cánh tay Hàn Trình Quang có chút cứng đơ, kỳ là cả người lúc này đều cứng còng, bất quá vì phát Hứa Ngôn Tâm có đẩy ra, hay nổi giận, cũng phản ứng gì cả, nên cũng nhúc nhích, thậm chí từ xấu hổ chột dạ ban đầu biến thành thấp thỏm.

      Hứa Ngôn Tâm có nổi giận! Hứa Ngôn Tâm cũng có đẩy ra!
      Vì thế hai người lẳng lặng nằm, mãi cho đến hai mươi phút sau, Hàn Trình Quang rốt cuộc lại nhìn về phía Hứa Ngôn Tâm.

      “Em có đói bụng , hay chúng ta đứng dậy ăn điểm tâm !”

      “Được.”

      “……”

      Hai người liền rời giường cùng rửa mặt, Hứa Ngôn Tâm cũng như trước theo sau Hàn Trình Quang, bước rời, khác gì mọi hôm.

      Hàn Trình Quang làm điểm tâm hai người cùng nhau ăn, sau khi dọn dẹp bát đũa xong ngồi xuống sô pha, Hứa Ngôn Tâm cũng cùng ngồi vào bên.

      “Ưm, Ngôn Tâm…… Tôi muốn hỏi chút, ngày đó em hai em để cho người ta bắt trói em.” Ngồi sô pha suy xét hồi lâu, Hàn Trình Quang mới nhìn Hứa Ngôn Tâm hỏi.

      Thân mình bỗng dưng chấn động, vốn hơi có chút thả lỏng Hứa Ngôn Tâm lập tức lên vẻ kinh hoảng, khiến lòng Hàn Trình Quang nhất thời áy náy thôi, nên động đến vết sẹo của Hứa Ngôn Tâm, nhưng chuyện này tất yếu phải giải quyết, hơn nữa biết vì sao, mấy ngày nay ở chung khiến trong lòng đột nhiên có chút nghi ngờ……

      “Đúng vậy, trai tôi tìm rất nhiều người đến, ta kêu những người đó trói tôi lại.” Hai tay hơi túm chặt áo Hàn Trình Quang, mặt Hứa Ngôn Tâm vừa là kinh hoảng vừa là thương tâm, khổ sở.

      Vội vàng vươn tay ôm chầm lấy Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang ôm y vào trong ngực trấn an vỗ vỗ lưng y.

      “Vậy em có thể cho tôi biết bọn họ trói em lại để làm gì ?”

      Cơ hồ vùi sâu vào lòng Hàn Trình Quang, hai tay Hứa Ngôn Tâm ôm chặt lấy eo , đem đầu chôn ở hõm vai .

      “Bọn họ nhốt tôi trong phòng cho tôi ra ngoài, bọn họ cho tôi uống thuốc độc hại, tiêm chích tôi, để cho tôi tỉnh táo, bọn họ muốn hại tôi.” Lời kể đầy nghẹn ngào, trong giọng Hứa Ngôn Tâm tràn đầy thống khổ. “Trình Quang, tôi van xin , đừng giao tôi cho những người đó, bọn họ giết tôi.”

      có, , tôi để những người đó mang em tuyệt đối , em yên tâm.” Vừa nghe thấy giọng điệu đáng thương như thế của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang lập tức mềm lòng, vội vàng ôm y cam đoan.

      Sau đó Hàn Trình Quang cũng nhắc lại đề tài này, chỉ đành sang chuyện khác. Mấy ngày nay quan sát Hứa Ngôn Tâm, y thích ra ngoài chỉ thích ngồi ngốc trong phòng, hơn nữa phải theo phía sau luôn trong trạng thái cảnh giác, cứ như cả ngày đều buộc chặt thần kinh lại, trừ bỏ buổi tối lúc ngủ mới thả lỏng tí.

      “Bây giờ còn sớm, chúng ta xem phim, sau đó ra ngoài dạo vài vòng, lại mua chút rau dưa về.”

      “Đừng ra ngoài, bên ngoài có những người đó……” Vừa nghe thấy Hàn Trình Quang muốn ra ngoài, Hứa Ngôn Tâm lập tức nhíu mày mặt đầy khẩn trương.
      tay nắm tay Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang dỗ dành: “Yên tâm, có nguy hiểm, chúng ta cùng , cho dù những người đó có đến cũng phải sợ.”
      “Nhưng……”

      “Đừng nhưng nhị nữa, em xem mấy bộ phim này, đều là bảo bối của tôi đó, em thích phim khoa học viễn tưởng, hay là hài kịch?”

      Hàn Trình Quang hỏi xong cũng nghe y trả lời, quay đầu nhìn chỉ thấy Hứa Ngôn Tâm lại mang bộ dạng đề phòng nhìn chằm chằm cánh cửa, nhất thời câm nín, trực tiếp chọn bộ hài kịch bỏ vào ổ đĩa, sau đó lấy tay mạnh mẽ kéo đầu y lại.

      “Được rồi, đừng lo lắng, có ra ngoài hay đợi lát nữa hẵng tính, bây giờ mình xem phim trước .”

      Hàn Trình Quang sau khi xong, mắt thấy Hứa Ngôn Tâm vẫn thường thường nhìn ra ngoài cửa, trực tiếp đứng dậy ngồi qua bên kia che cửa lại, sau đó giam y vào trong ngực.

      Phim phát sóng, Hàn Trình Quang bên xem còn bên đè đầu Hứa Ngôn Tâm lại, làm cho tầm mắt y nhất định phải nhìn màn hình, tuy rằng phương pháp tương đối thô bạo nhưng kết quả rất khả thi.

      Lúc ban đầu quả Hứa Ngôn Tâm an tâm, ánh mắt vẫn muốn nhìn ra cửa, nhưng thoát khỏi bàn tay đè nặng đầu, cộng thêm Hàn Trình Quang liên tục ở bên tai cười bàn luận phim, dần đà tầm mắt cũng dừng màn hình, cuối cùng chuyên tâm xem.

      Xem được nửa, Hàn Trình Quang cảm thấy Hứa Ngôn Tâm thả lỏng liền buông tay ra, nhưng sau khi buông tay, Hứa Ngôn Tâm cũng nhìn về phía cửa nữa, vẫn nhìn màn hình, làm cho nhất thời có cảm giác thành tựu, khi xem đến cảnh hài hước, Hàn Trình Quang vội vàng quay đầu nhìn về phía y, chỉ thấy Hứa Ngôn Tâm cũng cười chốc, tuy rằng phát ra thanh, nhưng khóe miệng cong cong, biểu tình mặt cũng thả lỏng ít, khiến cho lần đầu tiên

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Tôi tin tưởng



      Toàn bộ quá trình xem phim mà vẫn rất tốt đẹp, Trình Quang ngồi sô pha tay ôm Ngôn Tâm, mà y cũng còn căng thẳng như trước nữa , thậm chí có chút thả lỏng tựa vào lòng Hàn Trình Quang xem phim.

      Bất quá cảnh tượng tốt đẹp duy trì lâu, khi xem xong phim, tới lúc Hàn Trình Quang muốn ra ngoài, Hứa Ngôn Tâm lại khôi phục vẻ căng thẳng ngay.

      Kéo Ngôn Tâm ra cửa, Hàn Trình Quang cảm giác cứ chờ như vậy ở trong phòng cũng phải ý tưởng hay, hơn nữa ban đầu luôn nghĩ rằng những người đuổi giết mà Hứa Ngôn Tâm là xã hội đen, nhưng cuối cùng khi nhìn thấy những người tìm y cộng thêm vài lần dò hỏi Hứa Ngôn Tâm, khiến cảm giác bên trong có nội tình, cũng khiến có chút hoài nghi, bất quá có chuyện Hàn Trình Quang có thể khẳng định, đó chính là người truy bắt Hứa Ngôn Tâm cũng phải xã hội đen gì hết.

      Đợi đến khi ra ngoài, Hứa Ngôn Tâm vẫn phải trang điểm, nhất định phải che khuất bản thân mới có thể cùng Hàn Trình Quang ra ngoài, mà Hàn Trình Quang trực tiếp tay ôm y đường.

      Hàn Trình Quang dẫn Ngôn Tâm đến công viên gần đó, bình thường cũng có nhiều người, đặc biệt tại chính là thời gian làm, lên lớp, nhiều lắm cũng chỉ có hai đôi tình nhân hoặc là mấy cụ già, Hàn Trình Quang chọn nơi này vì nghĩ người ở đây nhiều, Hứa Ngôn Tâm quá mức khẩn trương.

      “Em cần lo lắng như vậy, em xem xung quanh đều có người, cho nên đừng sợ.” Ôm lấy Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang thấy thân thể y vẫn cứng ngắc như trước, hơi bất đắc dĩ.

      “Này, Tiểu Quang, hôm nay sao làm?.”

      đường, hai người gặp bác Vương tản bộ, bác ấy là hộ gia đình cách vách căn nhà Hàn Trình Quang thuê, bình thường những lúc bác Vương có việc gì làm thường dạo trong công viên chút hoặc là tìm người chơi cờ.
      Cảm giác được Hứa Ngôn Tâm khẩn trương ngay tức , tay Hàn Trình Quang cầm tay y, sau đó cười với bác Vương: “ phải là tại rãnh rỗi sao! Chứ sao đụng phải bác chứ.”

      “Người trẻ tuổi cũng thể nhàn rỗi như vậy nha! Vị này là……” Cười câu, bác Vương chú ý tới người được Hàn Trình Quang ôm vào trong ngực, cũng chính là Hứa Ngôn Tâm trang điểm quái dị.

      “Đây là bạn của cháu, bạn chơi từ … Ngôn Tâm, chào bác Vương .” câu cuối cùng, Hàn Trình Quang dặn dò bên tai Hứa Ngôn Tâm, hơn nữa lấy tay nhéo nhéo lòng bàn tay y.

      Cảm giác được Hứa Ngôn Tâm có chút kháng cự lách người , Hàn Trình Quang nắm bả vai y lại.

      Bị Hàn Trình Quang ràng buộc, Hứa Ngôn Tâm giãy giụa thoát, trong lòng dần có chút nôn nóng, hơn nữa giọng điệu kiên định bắt y nhất định phải chào hỏi người trước mặt.

      Dưới chân bắt đầu ngừng ngo ngoe, bàn tay còn lại của Hứa Ngôn Tâm bị Hàn Trình Quang nắm cũng ngừng buông ra lại nắm chặt, thân thể càng nôn nóng hơn, cứ nhích tới nhích lui, như là chuẩn bị làm gì đó.

      Cảm nhận khác thường của Hứa Ngôn Tâm, trong lòng Hàn Trình Quang cả kinh liền nhanh chóng chào tạm biệt bác Vương, ôm y vội vàng đến khu rừng bên cạnh.

      “Ngôn Tâm, em làm sao vậy?” Đứng dưới gốc cây, Hàn Trình Quang thấy chung quanh có ai, dùng tay kéo mũ Hứa Ngôn Tâm xuống, lại tháo kính đen y ra. Liền nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm nhíu chặt mày, khẩn trương nhìn mình , hơn nữa lúc này hai tay y siết chặt, mà lại dùng lực mạnh tới mức mu bàn tay nổi đầy gân xanh.

      Hứa Ngôn Tâm như vậy khiến Hàn Trình Quang hoảng sợ, cảm giác y lúc này hẳn vô cùng tức giận, như chỉ cần thêm câu gì, Hứa Ngôn Tâm đấm mình ngay, mà nghĩ nghĩ, cảm giác là vì chính mình bắt y chào hỏi bác Vương nên y mới nổi giận, Hứa Ngôn Tâm vốn thích ra ngoài, chính bắt buộc y , y có chút kiềm nén, lại bị cầu phải chào hỏi, lúc này mới bùng phát lửa giận. Nhưng nếu vì nguyên nhân này, phải chăng Hứa Ngôn Tâm có chút phản ứng thái quá?

      Hứa Ngôn Tâm lời nào, Hàn Trình Quang cũng chuyện, hai người cứ như vậy đứng ở nơi đó, Hàn Trình Quang im lặng là vì trong lòng thấy kỳ lạ, mà cảm giác kỳ quái càng ngày càng lớn, bất quá nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm giống như vì im lặng nên càng ngày càng nôn nóng, thậm chí y còn vươn tay nắm tóc mình, dưới chân cũng chuyển động liên tục, miệng cứ thào, lẩm bẩm gì đó, vô cùng kỳ lạ.

      “Ngôn Tâm…… em sao chứ?” Trong lòng có chút lo lắng, Hàn Trình Quang giơ tay nhàng đặt lên vai Hứa Ngôn Tâm, nào ngờ lại bị y hất ra.

      “Các người đều giống nhau, các người đều giống nhau!!!” Vốn giọng lầm bầm càng lúc càng lớn, Hứa Ngôn Tâm nhíu mày, sắc mặt cũng càng ngày càng khó chịu, tay ngừng túm tóc.

      Cảnh tượng này khiến Hàn Trình Quang có chút kinh hãi, mắt thấy Hứa Ngôn Tâm càng ngày càng mạnh tay, vội vàng tiến lên bắt lấy cánh tay Hứa Ngôn Tâm, hơn nữa tay dùng lực ôm chặt thân thể y, cố định y lại.

      “Là lỗi của tôi, vừa rồi là tôi đúng, tôi nên bức em, em đừng giận.” Vội vàng nhận lỗi, tình trạng của Hứa Ngôn Tâm khiến Hàn Trình Quang có chút kinh hãi.

      “Các người đều giống nhau, các người đều giống nhau, đều muốn hại tôi, đều muốn bức tôi!!!” Khàn cả giọng, tay Hứa Ngôn Tâm tăng thêm lực, dùng sức đẩy Hàn Trình Quang, trong lúc nhất thời Hàn Trình Quang có chút đứng vững.
      Hứa Ngôn Tâm đột nhiên bộc phát khí lực, Hàn Trình Quang bị đẩy ngã xuống đất, đợi đến khi đứng lên Hứa Ngôn Tâm sớm chạy xa, cảm thấy cả kinh, Hàn Trình Quang vội vàng đuổi theo y.

      …………......ta là vạch phân cách ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .....

      là ai! muốn làm gì!”

      “Con mẹ nó , chạy đâu hả thằng bệnh, đụng vào người ta rồi định chạy à!”

      Hàn Trình Quang vừa chạy ra khỏi khu rừng , liền nghe thấy giọng phẫn nộ của đôi trai , nhất thời cảm thấy ổn.

      Hàn Trình Quang theo tiếng ấy chạy qua, nhìn thấy chỗ đó vây quanh ba bốn người, vội vàng chạy tới xem thấy Hứa Ngôn Tâm bị người đàn ông đè xuống đất, nắm đấm của ta rất nhanh nện xuống, mà mặt Hứa Ngôn Tâm cũng vô cùng hoảng sợ.

      “Dừng tay!!!” Vội vàng chạy đến, Hàn Trình Quang giữ chặt cánh tay định bổ xuống người Hứa Ngôn Tâm, hơn nữa đẩy mạnh người kia qua bên, vươn tay kéo y vào lòng ngực.

      “Em sao chứ!” Mắt thấy cả người Hứa Ngôn Tâm phát run, mặt sưng đỏ, Hàn Trình Quang nhất thời vừa giận vừa lo, nhìn cái tên bị đẩy ngã giận dữ đứng lên, nhất thời buông Hứa Ngôn Tâm ra vung tay đánh qua.
      ……
      bàn tay nắm tay Hứa Ngôn Tâm, cánh tay ôm y, Hàn Trình Quang bầm tím mặt mày ôm y về nhà, dọc theo đường cũng ngừng nhìn sắc mặt y, nhưng y mang mũ với kính đen, Hàn Trình Quang cũng nhìn thấy, bất quá may mà Hứa Ngôn Tâm có bị kích động hay nóng nảy, rất nghe lời bị ôm đường.

      Về đến trong nhà, Hàn Trình Quang liền gỡ mũ với mắt kính Hứa Ngôn Tâm mũ ra.

      Hứa Ngôn Tâm bị người kia đè xuống đất đánh mấy quyền, hai má với khóe miệng đều bầm xanh, Hàn Trình Quang nhìn mà đau lòng, lật tìm trong nhà chai rượu thuốc, kéo y ngồi xuống thoa thuốc cho y.

      Mà Hứa Ngôn Tâm cũng ngoan ngoãn ngồi sô pha để Hàn Trình Quang thoa thuốc, đợi thoa thuốc xong, Hứa Ngôn Tâm mới giương cặp mắt bình tĩnh nhìn về phía .

      Bị Hứa Ngôn Tâm nhìn chằm chằm, Hàn Trình Quang dần dần có chút được tự nhiên: “Ngôn Tâm, chuyện hôm nay…… kỳ là tôi sai, nếu tôi nên ép em ra ngoài bị người ta đánh, tôi cũng nên bức em, em thích chào hỏi mọi người sau này cần chào.”

      Hai tay cầm tay Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang châm chước ngôn từ, tận lực bình thản , phòng ngừa cẩn thận lại làm cho Hứa Ngôn Tâm suy nghĩ lung tung, hôm nay y hô lên câu ‘ giống bọn họ đều muốn hại tôi’ khiến lòng của có chút hốt hoảng, nếu Hứa Ngôn Tâm nghĩ như vậy, vậy phỏng chừng về sau cũng đề phòng như người ngoài .

      xong những lời này sau, Hàn Trình Quang nhìn Hứa Ngôn Tâm, nhưng lại nhìn thấy hai mắt Hứa Ngôn Tâm bỗng dưng đỏ hoe, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.

      “Thực xin lỗi……”

      Đột nhiên Hứa Ngôn Tâm nghẹn ngào , khiến Hàn Trình Quang nhất thời vừa kinh ngạc vừa đau lòng, vội vàng vươn hai tay ôm chầm lấy y.

      “Đừng khóc đừng khóc, em khóc tôi cũng khổ sở theo.” Cau mày, Hàn Trình Quang ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực, bàn tay cũng từng chút vỗ về lưng Hứa Ngôn Tâm, nhưng cảm thấy y khóc càng thêm thương tâm.

      Đợi đến khi Hứa Ngôn Tâm bình tĩnh trở lại, Hàn Trình Quang thấy bả vai mình ướt đẫm, đây là lần thứ hai Hứa Ngôn Tâm khóc, nhưng lần so với lần càng khiến thêm đau lòng.

      Thấy Hứa Ngôn Tâm khóc nữa, Hàn Trình Quang vội vàng kéo y ra, từ bàn rút ra khăn tay giúp Hứa Ngôn Tâm lau nước mắt mặt, nhìn y khóc đến mắt mũi đều hồng cả lên, cộng thêm vết bầm mặt, quả chật vật thôi, mà cũng y chang thế.

      Kéo Hứa Ngôn Tâm đến phòng tắm, Hàn Trình Quang xả đầy nước ấm vào bồn tắm, đóng cửa giúp y cởi quần áo, mà y cũng tùy ý Hàn Trình Quang làm.

      Bất quá sau khi lột trần Hứa Ngôn Tâm xong, mặt Hàn Trình Quang vốn sưng đỏ nay càng đỏ hơn phần, dặn lòng nên có tạp niệm, để y ngồi vào trong bồn tắm.

      Trong lúc Hứa Ngôn Tâm nghe lời tắm rửa, Hàn Trình Quang đem ánh mắt lặng lẽ chuyển tới người y, kỳ mấy ngày nay lúc Hứa Ngôn Tâm tắm, Hàn Trình Quang vẫn ở bên cạnh, bất quá vẫn có dũng khí, dám nhìn lén, hôm nay biết tại sao cảm thấy với Hứa Ngôn Tâm sau khi trải qua chuyện vừa rồi dường như thân mật hơn rất nhiều, liền nhịn được lén nhìn y tắm.

      Làn da Hứa Ngôn Tâm rất trắng cũng rất trơn mịn, Hàn Trình Quang cảm thấy thân thể Hứa Ngôn Tâm quả thực vô cùng hoàn mĩ giống như trong tưởng tượng của , tuy rằng y có cơ bắp cũng rất gầy, nhưng Hàn Trình Quang vẫn cảm thấy ánh mắt mình bị cảnh sắc xinh đẹp kia hấp dẫn triệt để.

      “Khụ, Ngôn Tâm……” Cảm thấy nếu mình cứ nhìn miết sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, Hàn Trình Quang vội vàng mở miệng gì đó để phân tán lực chú ý.
      Thấy Hứa Ngôn Tâm ngẩng đầu nhìn về phía mình, lúc này Hàn Trình Quang mới tiếp tục : “Tôi giống với những kẻ kia, tôi hại em về sau cũng ép em, hãy tin tưởng tôi.”

      Cúi thấp đầu, qua hồi lâu Hứa Ngôn Tâm mới lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Trình Quang, bên trong đôi mắt cũng tia sáng.

      “Tôi tin tưởng , là người tốt, là người đối xử với tôi tốt nhất, giống với bọn họ, bảo vệ tôi.”

    3. lhthe

      lhthe New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      up chậm quá vậy bạn, mình hóng

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :