1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trình Quang Ngôn Tâm - Nhất Phiến Phù Vân

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Trình Quang Ngôn Tâm
      Tên gốc : Ngã đích thần kinh bệnh ái nhân
      Tác Giả : Nhất Phiến Phù Vân
      Thể loại : Chữa khỏi , ấm áp , sủng văn, 1x1,He
      Dịch: QT , CCP
      Biên tập: Băng Vy
      Chỉnh Sửa: Nhã
      số chương:... ....
      editor: Linh Tuyết​
      Lịch post: 1c/tuần (nếu có thời gian mk post thường xuyên hơn )

      đánh giá (của riêng minh) : Sủng, Sủng , Cực sủng.
      Ngọt , Ngọt , Cực Ngọt.

      lời editor: TRuyện này là truyện mình thích nên mình edit , phải truyện của mình . Bạn nào thích truyện này ra trong im Lặng nhé và cũng đừng ném đá nhé .hihi.Còn bạn nào thích đừng lo truyện bị drop nhé nhưng cũng đừng thắc mắc tại sao chương truyện bị ra chậm nhé tại vì mình cũng là học sinh do đó chuyện học hành khá bận nên khi nào rảnh mình đăng luôn và đừng thắc mắc tại sao chương ngắn nhé vì mink có lý do riêng

      Giới thiệu
      Hàn Trình Quang chưa bao giờ cảm thấy mình lại may mắn đến thế ,

      mỹ nhân mà từng trúng tiếng sét ái tình lại chạm mặt vào hai sau ( tuy

      rằng là tình huống gặp lại có hơi kỳ lạ _ mọi người đọc truyện biết .hehe),cho

      nên cần nghi ngờ , Hàn Trình Quang si mê Hứa Ngôn Tâm , vẫn

      thể tự kiềm chế , muốn mà cũng thể kiềm chế được . nhất

      định phải lấy được người của mình còn về bệnh tình của người , cho dù

      người có vấn đề về tâm thần cũng ngăn cảm được quyết định theo

      đuổi vị thần tình của .


      Nhân vật chính : Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: Lần gặp gỡ của định mệnh.
      Lần đầu tiên Hàn Trình Quang nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm bị người kia hấp dẫn rồi , khuôn mặt xinh đẹp , cử chỉ thanh cao , tao nhã cùng cách với cách ăn mặc hợp thời trang , sành điệu .

      Lúc ấy , Hứa ngôn tâm ngồi mình ở bàn ăn, ưu nhã cầm sao nĩa ăn bữa sáng, thỉnh thoảng nâng ly rượu lên nhấp ngụm , thu hút mọi ánh nhìn , dù nhìn thế nào cũng khiến người ta rung động .
      đó là lần đầu tiên Hàn trình Quang nhìn thấy Hứa ngôn tâm , chỉ cần cái liếc nhìn lơ đãng cũng đủ khiến cho khắc sâu con người kia vào lòng , thể nào quên được .

      Nhưng ngày đó Hàn Trình quang được tiếp xúc với Hứa ngôn Tâm ngồi nhà hàng cao cấp nhất, xa hoa nhất thành phố , mà Hàn trình Quang chỉ là sinh viên nghèo còn năm nữa mới tốt nghiệp đại học , có đồ vest , ngay cả tư cách bước vào nahf hàng cũng có , bất quá điều này cũng ảnh hưởng đến việc đứng bên ngoài nhà hàng nhìn người kia dùng cơm xong rời .

      Hàn trình quang nghĩ tớ việc nhìn thấy được người kia chỉ nhình thoáng qua thôi còn cách nào khiến quên được , lại càng nghĩ đến cùng với người kia có lần gặp mặt lần thứ hai, lần này gặp mà ah cũng nghĩ tới .

      đó là vào những năm đầu tiênn công tác sau khi Hàn trình Quang tốt nghiệp , ngày đó tan tầm sớm , vì phải tăng ca nên ngày đó tan tầm sớm ,vì phải tăng ca như mọi lần mà cảm thấy vui vẻ , ngâm nga vài câu , bước chân nhàng trở lại căn nhà thuê . thể ngờ ngay lúc vừa mở của ra, đột nhiên từ góc khuất của tường nhảy ra người , đoạt lấy tay cầm cửa , đến khi Hàn Trình Quang trấn tĩnh lại thấy người nhanh chóng chui vào nhà .

      đứng ở ngoài cửa trợn mắt nhìn , hàn Trình Quang nghi ngờ vừa rồi mình có phải hoa mắt hay , chẳng lẽ bây giờ trộm cướp đạt tới cảnh giớ cao cường như thế , ung dung vọt vào nhà sao.

      Dù khá bất ngờ , nhưmg Hàn trình Quang vẫn hoảng loạn, chút ma xui quỷ khiến bước vào trong nhà.

      "Cậu !!! " quay ngược ra cửa saukhi Hàn Trình Quang nhìn người đứng trong phòng khách , kinh ngạc vô cùng biết gì , vì người đứng chỗ kia là người mà tâm tâm niệm niệm niệm suốt hai năm trời.

      "đây là nhà ? " Người đứng trong phòng khách nhìn Hàn Trình Quang , trong ánh mắt tràn ngập đề phàng cùng kinh hoảng, khiếm vốn vui sướng lập tức sững sờ.

      phải vừa rồi cậu còn đoạt cửa từ tay chay vào sao?

      "đương nhiên là nhà tôi " Hàn Trình Quang khó hiểu , lúc này tâm tình vui sướng khi trông thấy người mà ngày nhớ đêm mong dần tan thay vào đó là có chút nghi ngờ.

      "Giúp tôi có người muốn đuổi giết tôi , tôi có thể trốn ở đây vài ngày ?"

      Miệng hơi há to ,Hàn Trình Quang nhìn người mang thần sắc đầy cảnh giác giọng điệu vô cùng kinh hoảng trước mắt này,sững người , vừa rồi cậu nghe nhầm đứng :! đuổi giết ? Cậu sống hai mươi năm , ngoài trừ ti vi ra trước giờ chưa từng nghe hai chữ này .

      "Cậu có người đuổi giết cậu ? " giọng điệu có chút trầm trọng , Hàn trình quang nhìn người trước mặt này từ vui vẻ lúc ban đầu chuyển thành kinh ngạc rồi đến bây giờ chỉ còn là hoảng loạn.

      " sai có người đuổi giết tôi , tôi thể để bon họ bắt được, có thể cho tôi chốn ở chỗ vài ngày được khồng? Chỉ vài ngày thôi!. tới đây Hứa ngôn tâm như nghĩ ra điều gì , giọng nới có chút run rẩy , hơn nữa vẻ mặt có chút kinh hoảng nhìn Hàn Trình Quang.

      Cảm giác tim đập có chut nhanh hơn , đương nhiên là vì sợ , Bất quá khi Hàn trình quang nhìn đối phương lộ ra biểu cảm như động vật hoảng loạn lòng chính nghĩa nhất thời nảy sinh.

      "Là loại người nào đuổi giết cậu thể báo nguy sao? " nhanh chóng đến khóa cửa lại và cài khóa , Hàn trình quang đến trước mặt đối phương , giọng hỏi

      thể báo nguy , cảnh sát giúp bọn họ , để tôi trốn ở chỗ vài ngày được , tôi nhất định mai lại rắc rối cho đâu “Vừa nghe đến tìm cảnh sát , Trình quang thấy vẻ mặt của ngôn tâm càng thêm hoảng sợ , trong đầu của bỗng lóe nên suy nghĩ suy đoán kẻ mà đuổi giết ngôn tam nhất định co quan hệ mật thiết với cảnh sát.


      Thấy trình quang suy nghĩ Hứa ngôn Tâm vội tôi nhất định mai lại rắc rối cho đâu . , chỉ cần cho tôi trốn ở đây vài ngày là được . cần phải chú ý đến tôi . cho tôi ăn cơm , cho tôi uống nước cũng được , chỉ cần cho tôi trốn vài ngày , nếu bọn chúng tìm ra tôi , bon chúng giết tôi mất” . Trong giọng mơ hồ mang theo tiêếng khóc nức nở . Hàn trình quang nhìn ngươời trươớc măặt có chút đ áng thuươn g , trong đ âầu chợt nghĩ đến câu :” chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cẫn phong lưu “ huống chi là người mình .Cứ cho là Hứa ngôn Tâm
      đắc tội v ới đại ca xã hội đen nữa th ì h ôm nay cũng muốn làm hùng cứu mỹ nhân .

      “ Cậu yên tâm , tôi giúp cậu , cậu cần lo lắng .” Thấy kinh hoảng tới phát run c ủa đối phương , gương mặt Hàn trình Quang đầy nghia khí .

      Chờ trong phòng bếp , Hàn trình quang vừa nấu mỳ vừa nhìn người ngồi sô pha , trong lòng hơi rối bời , theo như lời của Hưa Ngôn Tâm , Kẻ muốn giết y là băng đảng xã hội đen có thế lực rất lớn . Trốn ở chỗ này cũng chỉ được tạm thời chứ được cả đời .Chỗ của như vậy , phỏng chừng chỉ chút nữa bị tìm thấy . Lúc đó chỉ có Hưa Ngôn Tâm mà cả chắc chắn cũng bị liên lụy nhưng mà bảo bỏ mặc Hứa ngôn tam làm được ,khoan hãy nới đến việc H ứa ng ôn t lại đ áng thu ương đ ến như vậy , chỉ cần vì kho ảnh kh ắc nhất ki ến chung t ình của mình lúc đó cũng đủ khiến kh ông thể buông bỏ được đối phương .

      Ngồi v ào b àn, Hứa ngôn tâm nhìn bát m ỳ trư ớc m ặt sau đó dùng chi ếc đũa l ật mì lên , tr ư ớc sau chút , sau đó mới nhìn hàn trình quang tiếng cám ơn .(HNT làm như vậy đều c ó nguy ên nh ân cả đó kh ông ph ải tự nhiên l àm vậy đâu. C òn t ại sao th ì ở phần sau .hehe)

      “Đồ ăn đơn xơ . Hôm nay trong nhà tôi có đồ ăn nhiều . Cậu ăn tạm nhé .” Hàn Trình Quang có chút ngượng ngùng vì cho rằng Hứa ngôn Tâm lật xem mỳ vì đồ ăn quá đơn giản.

      Khi vừa nuốt xong sợi mỳ Hứa Ngôn tâm nghe vậy lập tức bỏ đũa xuống , mặt đầy cảm kích nhìn Hàn trình quang . “ đơn giản , mì rất ngon , cám ơn ,trình quang thự là người tốt “.

      Bởi vì hai chữ Trình Quang kia mà Hàn trình quang thấy có chút Lâng lâng , rồi nhìn qua , chỉ thấy Hứa ngôn tâm ăn xong . Dù chỉ chén mỳ , nhưng hàn trình quang vẫn nhìn ra động tác cầm đũa và tư thế ngồi của Hưa ngoont rất tao nhã , cao quý . Nhất thời nhớ lại cảnh tượng đầu tiên khi nhìn thấy , khi đó Húa ngôn tâm ngồi trong nhà hàng cũng như bây giờ cứ như là vương tử vậy .

      “Đợi , đợi ,đay là cái gì ? “ đột nhiên hàn trình quang nhướng mày nắm lấy cổ tay cầm đũa của HNT khiến HNt cảm thấy hoảng sợ ,đôi đũa tay bị rơi xuống đất .

      Cổ tay hNT có mấy vết hằn , chúng xanh tím , xưng đỏ .Hàn trình quang chỉ càn đoán chút cũng biết chúng có là do đâu , trong làng càng thêm lo sợ , ngờ Hứa ngôn tâm lại bị bon người đối đãi như thế .

      “Bọn họ chói cậu có cần quá đáng như vậy .” Sắc mặt HTQ có chút phẫn nộ , tay sờ lên những vết hằn kia có thể cảm nhận được chúng sâu bao nhiêu.

      “ Bởi vì tôi phản kháng nên bọ chúng trới tôi lại .” Giọng nới có chút run rấy , HNT nhìn cổ tay mình , thần sắc kinh hoảng lại có chút khổ sở .

      “Sao có thể như vậy , là vô pháp vô thiên.” Trong lòng Hàn trình quang có chút căm hận , cắn răng và trong long cũng cảm thấy đau long thôi.
      Hưa Ngôn tâm cúi dầu gì thêm , mà HTQ lại kéo tay kia của HNT ra xem . cổ tay còn lại của y cũng xưng đổ như vậy .

      “ để tôi boi thuốc cho cậu “Vừa đau long vừa bất đắc dic Hàn Trình quang kéo hứ ngôn tâm ngồi lại xô pha , từ trong phòng lấy ra trai rượu thuốc , nắm lấy tay của HưA NGôN TâM muốn thoa lên .

      “ đây là cái gì ?” Nhìn rượu thuốc trong tay của àn trình quang , Hưa Ngôn Tâm có chút run rấy , HNT giayx dụa khoong để Hàn trình quang bôi thuốc cho mình .
      Kinh ngạc trước thái độ của Hứa ngôn tâm , hàn trình quang nhìn Húa ngôn tâm đoán rằng có lẽ đám người kia dùng loại thuốc nào đó với HNT cho nên y mơi sợ như vậy .

      Đây là rượu thuốc có thể chữa khỏi vết thương cổ tay của cậu , là dùng để chữa bệnh .” Vội vàng đưa chai thuốc qua , HTQ ôn hòa cho HNT nghe , chỉ thấy y cảnh giác nhìn cái rồi nhận lấy chai rượu thuốc , hơn nữa còn cầm trong tay sờ qua sờ lại mấy lần , nagy cả bản hướng dẫn sử dụng cũng nhìn qua hai lần .

      “Đúng chứ tôi lừa cậu ,đậy là thuốc .”
      Đợi cho HNT gật đầu , HTQ liền lấy chaai rượu thuốc lại , nắm lấy cổ tay của HNT rồi thoa lên .động tác của HTQ nhàng sợ làm HNT đau .

      Đến khi thoa rượu thuốc lên cổ tay xong , HTQ buông chai rượu xuống . Nghĩ nghĩ hàn Trình quang lại kéo tay của HNT qua rồi hỏi : “ Cậu còn vết thương nào khác “. Vừa vừa keas tay của HNT lên xem thử .

      “Bọn họ tiêm gì cho cậu ?”. đôi tay của HNT bị hàn trình quang nắm lấy hơi run lên , giọng trầm xuống mang theo chút run rấy .

      “Có thể là kim gây tê . Mỗi khi tôi tỉnh đậy là bọn họ lại chích tôi , sau đó tôi ngủ ngay .” Có lẽ nhìn thấy Hàn trình quang hại mình , hơn nữa cũng vì mình mà tức giận .Lần này HNT noi truyện với HTQ ko còn mang theo cảnh giác nữa .Hơn nữa khi bị HTQ kéo tay áo lên cũng ko tránh né .

      Lời của HNT khiến cho HTQ bình tĩnh hơn ,chỉ càn ko pahir là thuốc phiện linh tinh là tốt rồi .HTQ nghĩ bọn người kia tiêm cho HNT là thuốc mê hay an thần gì đó , có thể là muốn y thể chạy chốn được .

      Vết thương cánh tay cần thoa thuốc . HTQ giúp HNT vén tay áo xuống , lần nữa ngồi xuống cùng y và tiếp tục ăn cơm . Sauk hi ăm xong , dọn dẹp bát đũa rồi trở lại phòng khách , Hàn trình Quang liền thấy Hưa ngôn tâm vẫn vô cùng cảnh giác ngồi sô pha , ánh mắt nhìn chằm chằm ra cửa hề nhúc nhích .
      Hale205Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2 -a: Tôi bảo vệ em

      Hứa ngôn Tâm sợ bị những người đó tìm thấy ,thấy vậy Hàn trình quang Rất đau lòng, biết ngôn tâm của xảy ra những truyện gì , tại sao lại gặp phải những chuyện như vậy . vẫn nhớ vào hai năm trước đây khi được nhìn thấy ngôn tâm,Khi đó y ràng khinh diễm về mọi mặt như thế , nhưng hôm nay tại sao lại trở thành như vậy .

      Ngồi sô pha , khuôn mặt cuả Hứa ngôn tâm vẫn cực kỳ xinh đẹp , lại hơi chút tái nhợt gầy yếu, người mặc bộ đồ vest , nhưng có thể nhìn ra là được mặc trong lúc gấp gáp, bên trong là bộ quần áo màu trắng , Hàn Trình Quang đoán đó là bộ đồ mà Hứa ngôn tâm mặc khi bị cầm tù .

      "Ngôn tâm ......" đến bên sô pha khẽ kêu tiếng , HTQ chỉ thấy thân thể HNT chấn động chút , hình như là bị dọa. tại HNT thoạt nìn là chú chim sợ cành cong .

      " Cậu có mệt ? Muốn nghỉ ngơi thêm chút ?" Ngồi xuống bên cạnh HNT , HTQ dịu giọng , sọ lại dọa y sợ.

      "" Tôi mệt". Nhanh chóng lắc đầu , Hứa ngôn tâm quét mắt nhìn Hàn Trình quang cái rồi lại chuyển hướng mắt về phía cánh cửa.

      "Cậu yên tâm , tôi để cho những người đó đến bắt em , em ngoan ngoãn nghỉ ngơi lát , tôi trông chừng cho ".

      " hiểu, những người đó , những người đó rất đáng sợ, bọn họ....."

      Lần này , đợi đến khi HNT xong , Hàn trình quang trực tiếp vươn cánh tay ôm lấy hứa ngôn tâm vào lòng . hứa Ngôn tâm như vậy , khiến cho khổ sở thôi , chưa từng vì người khác mà cảm thấy khó chịu như vậy , khó chụi đến mức hận thể gánh chịu tất cả những khổ sở kia , khổ sở đến mức cảm thấy nếu mình có thể làm cho người kia có cảm giác an toàn có bắt đem cái mạng này ra đánh bạc cũng chấp nhận.


      Bị ôm cái đột ngột , Hứa ngôn tâm hoảng sợ , vội vàng dãy dụa , nhưng cánh tay ôm chặt của HTQ lại chặt chẽ giam y lại , khiến cho y dãy dụa ra , ngay lúc Hưa ngôn tâm có chút nóng nảy , lại cảm giác thấy cánh tay của HTQ ôM dần thả lỏng , sau đó lại vỗ lên lưng .“ phải sợ, tôi nhất định để những người đó bắt em , tôi thề tôi bảo vệ em, để em bị những người đó tra tấn, cho nên cần phải sợ được ngôn tâm

      Giọng của xuyên thấu qua lồng ngực của truyền đến tai Hứa Ngôn Tâm, đột nhiên, ngay khoảnh khắc ấy, ánh mắt Ngôn Tâm phiếm hồng, có loại cảm giác muốn khóc, bao lâu, những lời này, câu này, khao khát được nghe nó biết nhường nào, nhưng cuối cùng lại tuyệt vọng câu cũng có, y từng có bao nhiêu lần hy vọng người có thể ra những lời này với y , bảo vệ cho y, nhưng đổi lại chỉ là năm lần bảy lượt tuyệt vọng mà giờ đây cuối cùng y cũng được nghe những lời này.

      Hồi lâu nghe thấy Ngôn Tâm lên tiếng, HTQ có chút kinh ngạc, kéo người trong ngực ra muốn nhìn cái, ai ngờ chưa kịp kéo đối phương ra bị vòng tay trực tiếp ôm chặt, người vốn được ôm vào trong ngực nay lại dùng sức ôm .

      “Ngôn Tâm?”

      bảo vệ tôi , lừa tôi chứ ” Giọng có chút nghẹn ngào, mà HNT nghẹn ngào càng khiến cho Hàn Trình Quang kinh ngạc cùng với đau lòng.

      “Đúng vậy, tôi bảo vệ em, tôi bao giờ để em bị những người đó bắt, phải sợ.”

      Cuối cùng, Ngôn Tâm cũng bị Hàn Trình Quang ôm vào phòng đặt lên giường, lúc nãy sau khi ra câu kia xong, Hứa Ngôn Tâm òa khóc trong lòng , giống như người bắt được cọng rơm cứu mạng khi đứng trước bờ vực tử vong.

      Thay Hứa Ngôn Tâm đắp chăn kỹ càng, HTQ chuẩn bị ra ngoài, nhưng chưa được hai bước lại bị níu lại, xoay người nhìn thấy HNT vốn nhắm mắt ngủ nay lại ngập tràn vẻ kinh hoảng.

      “Đừng lo lắng, tôi phải muốn , tôi bên ngoài giúp em trông chừng, em cứ an tâm ngủ.”

      Nghe được Hàn Trình Quang như thế, Hứa Ngôn Tâm nhất thời yên tâm, rồi nghĩ đến đám người đó liền buông HTQ ra.

      “Những người đó, được để bọn họ vào phòng nha, trong tay bọn họ đều có vũ khí, đừng để bọn họ chạm vào , bọn họ trói lại ngay.”

      Ngực cứng lại, Trình Quang nhìn Ngôn Tâm hoảng loạn, trong lòng cắn chặt răng, sau đó vỗ vỗ y.“Tôi biết, yên tâm ngủ giấc .”

      Ra khỏi phòng, Hàn Trình Quang rũ mắt, đến nhà kho lục lọi hồi, tìm ra bao báo chí gì đó, mở ra, bên trong là thanh đao dài, thanh đao này chắc bảy tám năm rồi chưa chạm qua, từ sau khi đứng trước giường bệnh của mẹ thề sửa đổi thanh đao này bị cất , từng hứa với mẹ mình rằng vĩnh viễn gây chuyện, làm người đàng hoàng, nhưng hôm nay lại muốn nuốt lời, vì muốn nhìn thấy người kia lộ vẻ mặt như vậy.

      Đặt thanh đao lên bàn trước sô pha , Hàn Trình Quang bình tĩnh ngồi xuống, giống như Hứa Ngôn Tâm, đôi mắt chuyên chú nhìn thẳng vào cánh cửa, nếu đúng như lời y , đối phương là nhân vật rất lợi hại, rất nhanh tìm tới nơi này.

      Quả như suy nghĩ của Hàn Trình Quang, ngồi sô pha đến nửa giờ, chuông cửa vang lên.
      Chris thích bài này.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 2-b : Tôi bảo vệ em ( Tiếp)


      Mắt Hàn Trình Quang nhìn thanh đao chằm chằm , nhưng cầm nó lên, mà đến mở cánh cửa ra, còn cánh cửa phòng để nhìn trộm bên ngoài mở ra.
      “Chào , xin lỗi vì làm phiền, chúng tôi tới muốn tìm người.”
      Vốn mang bụng lửa giận cùng sát khí, nhưng khi Hàn Trình Quang nhìn thấy người trước mặt và lại nghe đối phương có chút ngay người.

      gì ơi?” Ông lão trước mặt thân vest, tóc hoa râm, vẻ mặt thập phần ôn hòa.

      “A! Các ông tìm ai?” Từ từ phục hồi tinh thần, Hàn Trình Quang nghi hoặc liếc nhìn ông lão kia, lại đem tầm mắt quét lên người hai người phía sau, đều mặc đồ vest nhưng lại mang kính mắt, diện mạo có vẻ là người tốt . Những người này nhìn căn bản giống là xã hội đen mà vẫn tưởng tượng, chẳng lẽ là do lâu rồi quay lại con đường cũ, tại xã hội đen lại trở nên có giáo dục như vậy, hơn nữa còn bị già hóa . ( ặc edit đến đây làm Tuyết có suy nghĩ nhưng biết m.n có nghĩ giống Tuyết ?” chẳng lẽ trước đây Trình Quang là xã hội đen sau này rửa tay gác kiếm sao?!!!!!)

      “Người này, biết có từng nhìn thấy hay .” Lấy ra tấm ảnh chụp, ông lão giơ lên trước mặt Hàn Trình Quang.

      Người ảnh chụp ràng là Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang trong lúc nhất thời có chút hỗn loạn.

      “Ừm…… Chưa thấy qua, các ông tìm người này làm gì, nếu ngày nào đó tôi nhìn thấy báo cho các ông biết.” Lấy tay sờ sờ mũi, Hàn Trình Quang ra vẻ nhiệt tình.

      “Vậy rất cảm ơn , đây là số điện thoại của tôi, nếu giúp tôi tìm thấy người, tôi xin hậu tạ.” mặt lên nụ cười ôn hòa, ông lão đưa cho Hàn Trình Quang tờ giấy, rồi gật đầu mang theo hai người kia rời , nhưng trả lời câu hỏi của .

      Đợi cho những người ngoài cửa khỏi, Hàn Trình Quang đóng cửa lại, có chút khó hiểu, nếu người này mà đúng là xã hội đen phí phạm mà!

      Trở về phòng khách, Hàn Trình Quang nhìn thanh đao bàn có chút khóc ra nước mắt, vừa rồi phản ứng có hơi quá khích, ngay cả đao cũng lấy ra, nếu đối phương là xã hội đen có đem đao ra cũng làm gì được
      Cất đao , Hàn Trình Quang cũng tiếp tục canh gác ở ngoài nữa mà trực tiếp mở cửa phòng vào, vừa vào liền thấy Ngôn Tâm thâm trầm nằm giường .

      Hứa Ngôn Tâm vừa mở mắt nhìn thấy Hàn Trình Quang ngồi bên giường, bắt đầu cảm thấy hoảng sợ, sực nhớ tới chuyện lúc nãy, lập tức nắm cánh tay của Hàn Trình Quang.

      “Những người đó…… Những người đó đến rồi ư?”

      Nhìn bộ dạng kinh hoảng của Hứa Ngôn Tâm, trong lòng HTQuang lại dâng lên cỗ xót xa, lập tức vòng tay ôm chặt Hứa Ngôn Tâm vào trong lòng.
      cần sợ, bọn họ rồi.”

      ? để bọn họ tiến vào.”

      có, tôi lừa bọn họ .” Ôm lấy Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang lấy tay vỗ vỗ lưng y để y an tâm.
      xong lời này, Hàn Trình Quang liền cảm giác được Hứa Ngôn Tâm thở hắt ra hơi, dây thần kinh v luôn buộc chặt dường như thoáng buông lỏng chút.

      Hàn Trình Quang lấy tay cởi quần áo mặc người Hứa Ngôn Tâm ra, lúc ngủ y cũng cởi bớt áo khoác ngoài ra, lúc này người chỉ mặc bộ quần áo màu trắng, giống áo sơ mi, giống áo ngủ, hơn nữa khi sờ vào thấy chất lượng cũng rất tốt.

      “Bộ quần áo này là những người đó mặc cho em sao?”

      “Ừm” Vừa bị Hàn Trình Quang ôm vào ngực, Hưa Ngôn Tam liền vươn tay siết chặt vạt áo Trình Quang, càng giống như dựa vào hơn, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cửa phòng.

      “Em những người đó…… Bọn họ là loại người nào? Vì sao muốn bắt em, còn nữa, người nhà của em đâu?” Nhìn người mà mình luôn cảnh giác như vậy, tim Hàn Trình Quang có chút thắt lại nhưng lại nghĩ đến ba người vừa gặp lúc nãy, nhất là ông lão kia, nhìn thế nào cũng giống xã hội đen, hơn nữa thân phận của y chắc hẳn phải người bình dân, còn nhớ cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy ngôn Tâm, bộ dáng y nhìn sao cũng giống công tử nhà giàu, hơn nữa lúc ấy nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm dùng bữa xong ra khỏi nhà hàng ngoài cửa cũng có chiếc xe xa xỉ đứng chờ, hơn nữa người xe rất cung kính mở cửa xe mời Hứa Ngôn Tâm ngồi vào.

      “Bọn họ, bọn họ đều là người xấu, bọn họ muốn hại tôi, bọn họ cho tôi uống thuốc, bọn họ trói tôi lại, bọn họ còn nhốt tôi trong phòng, tôi muốn ra ngoài…… tôi muốn ở chỗ đó, nhưng bọn họ để cho tôi , ai tới cứu tôi cả……” xong lời cuối cùng, Hứa Ngôn Tâm cơ hồ muốn khóc lên, bàn tay siết chặt vạt áo Hàn Trình Quang cũng dần dần tăng thêm lực, thần sắc bi thương thôi.

      “Ngôn Tâm, Ngôn Tâm…… Tôi biết, tôi biết, đừng nữa, là tôi tốt, tôi nên hỏi.” Hứa Ngôn Tâm thế này khiến cõi lòng Hàn Trình Quang đau xót, vội vàng ôm chặt y, giọng .

      Được Hàn Trình Quang ôm vào ngực, miệng Ngôn Tâm phát ra tiếng nghẹn ngào, sau đó đem đầu chôn vào lòng Hàn Trình Quang. “Tôi cũng có người thân, ba mẹ cũng muốn hại tôi, còn có hai của tôi nữa ấy giao tôi cho bon người đó ".
      Chris thích bài này.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 3 : siêu thị
      Trong lòng Hàn Trình Quang chấn đọng kéo Hứa Ngôn Tâm ra liền nhìn thấy y nước mắt giàn giụa. “Em hai em mang em giao cho những người đó sao?”
      “ân , ta nhìn những người đó trói tôi lại, chính ta mang những người đó đến.” Khuôn mặt của Hứa Ngôn Tâm tràn ngập bi thương cùng với thống khổ .
      Khi nghe Ngôn Tâm vậy hàn trình thể ra lời. lấy khăn tay ở đầu giường ra và giúp Hứa Ngôn Tâm lau nước mắt mặt.
      Chẳng lẽ là giống cảnh những hào môn tranh đấu TV sao ? Ba mẹ lẫn em đều đối xử với y như vậy, chẳng lẽ vì Hứa Ngôn Tâm là em cùng cha khác mẹ hoặc cùng mẹ khác cha, hay Ngôn tâm là con riêng cho nên được thương, trai đối xử với y như vậy cũng tranh chấp gia sản?
      Những suy nghĩ đó ngừng luôn chuyển trong đầu của . Hàn Trình Quang nhìn Hứa Ngôn Tâm vẫn mang bộ dạng hoảng loạn như trước, ngừng cố gắng an ủi y.
      hôm nay bảo vệ tôi, giao tôi cho những người đó, đúng ?” Cảm xúc hơi rối loạn, Ngôn Tâm được Trình Quang ôm vào ngực, nghĩ đến những lời trước khi ngủ Hàn Trình Quang với y, nhất thời có chút yên lòng, tiếp tục hỏi.
      “Ừ, tôi là bảo vệ em nhất định bảo vệ em, cũng nhất định giao em cho những kẻ đó.”
      Nhận được lời cam đoan của hàn Trình Quang . Hứa Ngôn Tâm an tâm nhiều, nhưng tay vẫn níu vạt áo Hàn Trình Quang buông, gắt gao siết chặt.
      “Em tắm rửa , tôi tìm cho em bộ quần áo khác, em cần thay bộ đồ này ra!”
      Thấy Hứa Ngôn Tâm gật đầu, Hàn Trình Quang liền dẫn y đến phòng tắm, nhưng khi xoay người muốn , nhưng Ngôn tâm vẫn níu áo của .
      “Em tắm rửa trước, tôi tìm quần áo cho em.” Trấn an nắm bả vai Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang ôn nhu nhìn vào mắt y, hy vọng có thể xoa dịu bớt phần nào nỗi bất an của y.
      Gật gật đầu, Hứa Ngôn Tâm buông áo Hàn Trình Quang ra, nhưng đến giây lại níu lại, thần sắc do dự.
      Nhìn bộ dạng của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang thầm thở dài, cảm thấy đau lòng, cuối cùng để mặc cho y níu áo, tự mình ra tay giúp Hứa Ngôn Tâm cởi quần áo.
      Biết muốn cởi áo giúp mình, Hứa Ngôn Tâm thả tay ra, nhưng sau khi tay áo vừa cởi ra xong lại lập tức giữ chặt góc áo Hàn Trình Quang.
      Giúp y cởi áo xong, tới lúc Hàn Trình Quang giúp Hứa Ngôn Tâm cởi quần hô hấp bỗng dưng cứng lại, ánh mắt vội vàng chuyển về bên, sau khi lột trần Hứa Ngôn Tâm tiếp tục mở nước, điều chỉnh độ ấm thích hợp .
      Đén khi Hứa Ngôn Tâm ngồi vào trong bồn, Hàn Trình Quang liền kéo cái ghế qua ngồi xuống bên, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào gạch men sứ trước mặt.
      “Tôi ngồi trong này cùng em, em mau tắm rửa !”
      Cuối cùng, Hứa Ngôn Tâm buông ra, bắt đầu tẩy rửa bản thân, bất quá ánh mắt vẫn cứ nhìn Hàn Trình Quang rời.
      Đợi Hứa Ngôn Tâm tắm xong, Hàn Trình Quang dùng chiếc khăn tắm lớn bọc y lại, liền bị y níu áo cùng ra khỏi phòng tắm, ở tủ quần áo tìm bộ quần áo để Hứa Ngôn Tâm thay.
      Vóc dáng Hàn Trình Quang tương đối cao, cho nên Hứa Ngôn Tâm mặc quần áo của Hàn Trình Quang vào tay đều bị che lấp, quần cũng có chút dài.
      “Em chờ ở trong nhà, tôi ra ngoài mua vài thứ.” Thức ăn trong tủ lạnh còn nhiều, hơn nữa y cũng cần mua vài dụng cụ cá nhân cũng như quần áo để thay.
      muốn ra ngoài?” Sắc mặt có chút kinh ngạc và hốt hoảng, Hứa Ngôn Tâm cảm thấy khó có thể tin nổi chuyện Hàn Trình Quang muốn ra ngoài.
      “Đừng ra ngoài, bị bọn họ phát .”
      , bọn họ , tạm thời tìm tới nơi này, em ở nhà chờ tôi, rất nhanh tôi trở về.” Trình Quang vỗ vỗ bàn tay Hứa Ngôn Tâm trấn an , chờ y buông tay.
      Lắc lắc đầu, Hứa Ngôn Tâm níu chặt góc áo của Hàn Trình Quang, biểu tình cũng có chút kinh hoảng.
      Hàn Trình Quang thử vài bước, nhưng Hứa Ngôn Tâm cứ gắt gao siết chặt áo buông, đến đâu y liền theo chỗ đó, vô luận gì cũng chụi buông tay, hơn nữa sao, mặt Ngôn Tâm vẫn tràn ngập kinh hoảng, khiến vừa bất đắc dĩ lại vừa đau lòng.
      “Em muốn cùng tôi ?”
      được!!! Bên ngoài có rất nhiều người xấu, bọn họ bắt tôi.” chờ hàn Trình quang hnosi xong .Hứa Ngôn Tâm tràn đầy kiên quyết lắc đầu.
      Có chút khó xử, Hàn Trình Quang nghĩ chút rồi từ trong tủ quần áo lấy ra cái áo khoác: “Hay em mặc áo khoác này vào, mũ có thể che khuất mặt của em, đeo thêm kính đen, như vậy ai nhận ra.”
      Có chút do dự nhìn áo cùng kính đen trong tay Hàn Trình Quang, cuối cùng sau khi đấu tranh nội tâm hồi lâu y khoác chiếc áo kia vào.
      Hàn Trình Quang ở phía trước, Hứa Ngôn Tâm vẫn nắm chặt góc áo theo sau, đầu đội mũ che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, còn mang kính đen, người bên ngoài liếc mắt nhìn thoáng qua cũng chỉ có thể nhìn thấy chóp mũi và cằm y lộ ra.
      Hàn Trình Quang dẫn Hứa Ngôn Tâm đến siêu thị gần đó, lúc chọn lựa này nọ, y vẫn nhắm mắt theo đuôi theo ở phía sau.
      muốn làm gì!!” Đột nhiên, Hứa Ngôn Tâm cả kinh hét tiếng, làm cho Hàn Trình Quang lựa đồ hoảng sợ, quay đầu thấy bên cạnh y là người phụ nữ, người phụ nữ kia cầm đồ trong tay chọn lựa gì đó, khuôn mặt kì quái nhìn Hứa Ngôn Tâm.
      “Có bệnh!” ta cũng bị hoảng sợ, dùng ánh mắt trừng Hứa Ngôn Tâm rồi ném đồ trong tay xuống, xoay người tức giận rời .
      Đợi đến khi ta rời , Hứa Ngôn Tâm mới yên tâm chút, cứng đờ ra nữa, mà Hàn Trình Quang vô cùng nghi ngờ.
      “Vừa rồi ấy làm cái gì?”
      ta theo dõi chúng ta, tôi chú ý rất kĩ, ta vẫn luôn theo chúng ta.” Kề sát vào Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm giọng .
      Bởi vì khuôn mặt bị che khuất, Hàn Trình Quang nhìn thấy nét mặt của Hứa Ngôn Tâm, nhưng nghe thấy đề phòng trong giọng của y, nhất thời trong lòng có chút khó hiểu, nghĩ tới Hứa Ngôn Tâm lại sợ hãi đến này, càng nhìn ra y bị những người đó tra tấn thành bộ dáng gì.
      “Còn có, xem người kia, ông ta vẫn luôn nhìn chúng ta, còn có người kia, ta lúc ngang qua cũng liếc nhìn tôi, ta giống như nhận ra tôi, làm sao đây? Trình Quang, ta có cho những người đó biết tôi ở trong này hay ?.”
      “Ngôn Tâm…… Những người đó có nhận ra em, bọn họ cũng nhìn em, em cần lo lắng.” Nghe được kinh hãi trong giọng của y, Hàn Trình Quang vươn tay nắm tay Hứa Ngôn Tâm.
      “Nhưng mà……”
      cần sợ, cũng cần phải lo lắng, em quên là tôi bảo vệ em sao, nếu có người đến bắt, tôi nhất định đánh cho bọn họ bỏ chạy, đừng sợ có được hay ?”
      “Đúng, từng bảo vệ tôi, nhất định thể cho bọn họ bắt tôi .” Hai tay đều cầm tay Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm giống như là bắt được cọng rơm cứu mạng, nắm chặt Hàn Trình Quang.
      “Ừ, tôi , cho nên cần sợ, tôi mua thức ăn cho em, em xem thích ăn cái gì?” Trấn an vỗ vỗ vai Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang dịu dàng .
      Vẫn cứ gắt gao nắm tay Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm quay đầu nhìn bốn phía, như cảnh giác quan sát chung quanh.
      Hàn Trình Quang cũng quản ánh mắt mọi người, vươn cánh tay ôm chặt Hứa Ngôn Tâm, ôm y vào trong lòng.
      “Được rồi, như vậy ai nhìn thấy em, cũng ai nhận ra em, cần lo lắng.”
      Động tác của Hàn Trình Quang làm cho Hứa Ngôn Tâm an tâm ít, mà y cũng vươn tay ôm eo , cả người vùi trong lòng Hàn Trình Quang.
      Thấy Hứa Ngôn Tâm cuối cùng còn lo lắng nữa, Hàn Trình Quang liền đặt xe đẩy vào tay còn lại của y, sau đó lấy thức ăn kệ giơ lên trước mặt Hứa Ngôn Tâm.
      “Thích ăn món này ?”
      Tầm mắt rốt cuộc chuyển đến gói to trước mặt, Hứa Ngôn Tâm nhìn gói đồ tay Hàn Trình Quang hai lần mới lắc lắc đầu.
      thích cái này, rất cay.”
      Đặt nó về chỗ cũ, Hàn Trình Quang chọn món khác quá cay đưa tới trước mặt Hứa Ngôn Tâm.
      “Cái này được.”
      Được Hứa Ngôn Tâm đồng ý, Hàn Trình Quang ném nó vào xe đẩy.
      Hứa Ngôn Tâm chọn đồ rất chậm cũng rất cẩn thận, nhất định phải nhìn kĩ hai ba lần, ngay cả thành phần món đồ cũng phải tinh tế xem xét hai lần, sau đó mới quyết định muốn hay muốn, mà Hàn Trình Quang cũng tay ôm Hứa Ngôn Tâm, tay lấy những món mà y tinh tế chọn.
      Chọn thức ăn xong, hai người đến khu vật dụng hằng ngày, ở nơi đó chọn cho Hứa Ngôn Tâm bàn chải đánh răng và khăn mặt.
      Tiếp theo, Hàn Trình Quang lại kéo Hứa Ngôn Tâm đến bán quần áo, nhưng mua quần áo phải thử, mà y ôm buông tay, cuối cùng Hàn Trình Quang chỉ có thể nhờ nhân viên cửa hàng chọn giúp mấy bộ vừa người Hứa Ngôn Tâm, sau khi chọn hai bộ quần áo lại mua thêm hai hộp quần lót, lúc này mới tính tiền.
      Dọc theo đường Hàn Trình Quang để ý ánh mắt mọi người nhìn về phía mình, dày mặt xem như thấy ánh mắt người xung quanh, cứ ôm Hàn Trình Quang dạo vòng trong siêu thị.
      đường trở về, hai người vẫn tư thế ôm lúc trước, mỗi người trong tay mang theo gói to.
      Về đến nhà, đợi Trình Quang đóng cửa, Hứa Ngôn Tâm liền nhanh chóng xoay người đóng cửa lại, hơn nữa còn khóa kĩ.
      Khoảng chừng dạo bên ngoài vòng, cho nên khi về đến nhà khiến Hứa Ngôn Tâm an tâm hơn hẳn so với trước khi ra khỏi cửa, sau khi về nhà y giống lúc trước nắm chặt áo Hàn Trình Quang buông tay, mà chỉ theo phía sau , cũng cảnh giác ngó nghiêng bốn phía.
      Bữa cơm tối này Hàn Trình Quang nấu khá phong phú, mà Hứa Ngôn Tâm cũng chỉ nhìn qua đĩa thức ăn lần mới động đũa, hề giống lúc chiều ngừng lật mì xem xét, nhìn thấy điều này, Hàn Trình Quang mới nhận buổi chiều y xem mì là muốn kiểm tra.
      Cơm nước xong, Hứa Ngôn Tâm lại đứng ở cửa phòng bếp nhìn Hàn Trình Quang rửa bát đũa, sau đó cùng Hàn Trình Quang phòng tắm rửa mặt.
      Hai người cùng nhau rửa mặt, đánh răng, mà lúc đánh răng Hàn Trình Quang nhìn vào trong gương thấy Hứa Ngôn Tâm cũng nhìn mình, đột nhiên mặt có chút đỏ.
      Sau đó, Hàn Trình Quang nắm tay Hứa Ngôn Tâm dắt về phòng, cùng y nằm giường.
      Nằm giường Hứa Ngôn Tâm liền nghiêng người đối mặt Hàn Trình Quang, lại vươn tay gắt gao siết chặt góc áo của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :