1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trêu chọc - Thị Kim (42c) (hoan)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      40

      Trong hộp toàn là Durex đẩy đủ mọi loại màu sắc kiểu dáng…

      Dụng ý cần cũng biết…

      Bạc nương nhanh tay đóng cái hộp lại, thầm than thở đàn ông và phụ nữ quả khác nhau, đàn ông khi người nào đó lúc nào cũng muốn có được toàn bộ, tình dục cũng chính là tình , hai thứ này căn bản có gì khác biệt.

      Kỷ tiên sinh đưa mấy món quà này chính là cố ý muốn Bạc nương mặt đỏ tim đập, muốn nhìn thấy thẹn thùng quẫn bách, chịu khổ lâu rốt cuộc cũng đến ngày khổ tận cam lai, mấy thứ này cũng có thể phát huy công dụng được rồi, tưởng tượng đến đêm tân hôn khiến cảm thấy vô cùng mong chờ.

      Hai ngươi ân ân ái ái ăn cơm xong đều tự mình về nhà.

      Hôn lễ cử hành vào ngày đầu tháng Ba, khách khứa và bạn bè ngồi chật kín, vô cùng nào nhiệt, khách có cả nhân viên dưới quyền trước đây của ông nội , bạn của Kỷ Bá Sơn và Lý Nham, ngay cả đồng nghiệp cũ, còn có bạn học của Kỷ Lan và Bạc Hà, quả thực nhiều đến hoa cả mắt.

      Dung Kiền cùng bạn đến làm phù dâu và phù rể. Tương Lâm và Nghiêm Vị nghỉ tuần trăng mật bù ở đào Hải Nam nên vắng mặt nhưng cũng gọi điện thoại đến chúc mừng, lại gửi phần đại lễ đến.

      Mẹ chồng và mẹ vợ ân oán xí xóa, mẹ Tương Lâm giằng co mãi sau rồi cũng áp dụng phương án thứ hai của Kỷ Lan, cho phép Nghiêm Vị đón Tương Lâm về, sau đó Nghiêm Vị nhân mấy ngày nghỉ Tết nhanh chóng mang Tương Lâm đảo Hải Nam.

      Hôn lễ là chuyện rất tốn sức, toàn là các mối quan hệ cần xã giao, hôn lễ náo nhiệt kết thúc, Kỷ Lan thở phào nhõm, nhìn dâu trong lòng thấy hạnh phúc đến cả chân tóc.

      Bạc nương bởi có uống chút rượu, cũng có vẻ hưng phấn hơn, sắc mặt đỏ bừng như đóa hóa đào tuyệt đẹp, ánh mắt ngập nước chớp chớp, nhìn chồng mình cao lớn xuất chúng, lòng cũng tràn đầy cảm xúc. Ánh mắt phá lệ đưa tình, Kỷ tiên sinh nhìn muốn chìm đắm ở bên trong.

      Kỷ tiên sinh ôm vòng eo thanh mảnh của , có hảo ý ở bên tai : “ chờ tới khi trời tối!”

      Bạc nương thẹn thùng nhìn chút, nghĩ đến chuyện lúc tối trờ lại vừa mong đợi lại vừa căng thẳng.

      Là Tết lịch nên cha mẹ đều ở nhà, Kỷ Lan cùng Bạc Hà bàn nhau tạm thời chưa nghỉ tuần trăng mật, trước tiên ở nhà ăn Tết vui vẻ cùng người nhà trước, chờ Kỷ Bá Sơn cùng Lý Nham xuất ngoại, bọn họ mới nghỉ tuần trăng mật.

      Buổi tối, Bạc Dự cùng Kỷ gia ăn tối cùng nhau. Bạc Dự thấy con cuối cùng cũng tìm thấy tổ ấm của riêng mình, vô cùng vui vẻ, cảm thấy còn tốt hơn trong nhưng giấc mơ của ông rất nhiều.

      Ăn cơm chiều xong, Bạc Hà cùng Kỷ Lan đưa bố về nhà, sau đó Kỷ Lan lái xe đưa Bạc Hà đến khách sạn năm sao trong nội thành.

      Nơi này Lý Nham giúp hai người đặt phòng trước, bà ở nước ngoài mấy năm, tư tưởng cũng thoáng hơn, cảm thấy đêm tân hôn là dâu mới hẳn muốn là đêm suốt đời khó quên, ở nhà nhiều người tuy rằng phòng nhiều lại rộng rãi nhưng dù sao cũng toàn là người già, sợ hai người đủ tự do.

      Bà liền cho hai người đặt cái phòng khách sạn sang trọng lại ở tầng cao nhất làm tổ ấm tân hôn của hai người.

      Sắp xếp như vậy làm Bạc Hà cảm giác được Lý Nham là người mẹ chống dễ tính, tuy rằng tính tình có hơi nóng nảy nhưng hết thảy đều là ruột để ngoài da, có gì nấy, tốt hơn những người mặt cười mà dạ cười nhiều lắm. thấy mình may mắn khi có người mẹ chồng như vậy, dù tương lai có ở cùng chỗ chuyện mẹ chồng nàng dâu chắc cũng cần lo lắng.

      Hai người tới khách sạn cầm chìa khóa lên phòng. Vào đến trong phòng, Bạc Hà kinh ngạc nhìn xung quanh đánh giá vòng, loại phòng xa xỉ như vậy đây là lần đầu tiên nhìn thấy. Phòng tắm đặc biệt rộng, chính giữa đặt cái bồn tắm mát xa đủ chứa được hai người, cái này hiển nhiên là chuẩn bị để tắm uyên ương mà.

      Bạc Hà đứng trước cửa phòng tắm định xoay người, Kỷ tiên sinh nhanh chóng đứng chặn ở cửa phòng, chặn mất đường lui của , sau đó khoanh tay cười hắc hắc.

      Nụ cười hàm chứa ý tứ sâu xa làm cho Bạc nương mặt đỏ tim đập, có cảm giác bước vào hang hùm miệng sói.

      Kỷ tiên sinh nhìn bồn tắm lớn lại nghĩ đến lần ở trung tâm mát xa thể tiến hành thủy nhũ giao hòa, vì thế duỗi tay ôm Bạc nương vào lòng nuốt nước bọt : “Chúng mình bắt đầu luôn !”

      Bạc Hà hiểu được ý tứ của nhanh chóng chay : “ cần vội đâu, xem ti vi lát .”

      có tâm tư, đêm tân hôn xem ti vi gì chứ, cũng vội, tắm rửa chút trước, tắm xong làm chính .”

      xong liềng chủ động giúp Bạc Hà cởi quần áo. dâu hôm nay mặc tương đối ít, vào phòng lại cởi bỏ áo khoác, bên trong chính là lễ phục, váy lập tức bị Kỷ Lan lột xuống, lộ ra đồ lót màu đỏ bên trong, cơ bản chính là áo tắm hai mảnh rồi.

      Núi băng cao ngất được bao bọc bởi nội y đỏ thẵm càng làm nổi lên mảnh kiều diễm, đường cong hoàn mĩ, làm hứng thú nhanh chóng tăng vọt. Kỷ Lan cảm thấy cổ họng của mình nhanh chóng muốn khô khan, hạ thân có cảm giác đau trướng.

      Trong phòng mở máy sưởi, áo tắm hai mảnh như Bạc Hà cũng cảm thấy lạnh, nhưng bị Kỷ tiên sinh nhìn như muốn ăn sống nuốt tươi như vậy làm lưng toát ra tầng khí lạnh, mặt cũng muốn đỏ lên.

      Kỷ tiên sinh hít sâu cái, miễn cướng khắc chế lửa nóng trong lòng. Tay nhanh chóng tiến đến sau lưng cởi bỏ áo lót, móc áo là loại chỉ cần chạm tay là rơi ra. Áo lót màu đỏ rơi xuống hai khối đào liền ngay trước mắt.

      Bạc nương mặt đỏ kinh người, nhanh chóng muốn che ánh mắt của , kết quả tay vừa muốn đưa ra, Kỷ tiên sinh nắm lấy. Kỷ tiên sinh đem tay để ra sau, ôm cả người vào ngực, bế lên, để trong bồn tắm lớn bắt đầu mở nước. Bạc nương theo bản năng muốn tắt đèn nhưng lúc này tay cũng thể với tới công tắc. Quần lót phía dưới bị Kỷ tiên sinh vứt ở bên ghế, phong cảnh tuyệt đẹp bị nhìn sót điểm nào.

      Kỷ tiên sinh nhanh chóng cởi bỏ đồ của mình ngồi cạnh để sót khe hở, sau đó giở trò muốn giúp té nước, thuận tiện sờ tới sờ lui, xoa đến xoa rất là bận rộn.

      Phát tài muội muội vừa thẹn thùng lại vừa sợ ngứa, bị Kỷ tiên sinh xem hoa nắn liễu bên cạnh muốn luống cuống tay chân, ngượng ngùng thôi, muốn che bên phải mất bên trái, muốn giữ phía phía dưới lại thất thủ, hai người trong phòng tắm ép buộc đến ép buộc , nước trong bồn bắn hết ra xung quanh, trong chốc lát Bạc nương duyên dáng hô to tiếng, chốc lát Kỷ tiên sinh lại thét lớn tiếng.

      Nước dập được lửa trong trường hợp này hiển nhiên đúng, hai người đành dập lửa hộ nhau, đặc biệt là Kỷ tiên sinh, thân thể phản ứng ràng, quần dưới nổi lên ngọn núi sừng sững trong nước.

      Bạc Hà nhìn thấy ràng, trong lòng nước có cái gì, trong ngực tim đập rộn ràng, tưởng tượng đến cảnh tên bay đạn lạc, vừa thẹn thùng vừa sợ hãi.

      Kỷ tiên sinh thấy giai đoạn thế là đủ rồi, khẩn cấp mặc áo tắm vào đưa được tắm sạch bao trong áo tắm ôm vào phòng.

      Giường vô cùng êm ái, thích hợp với đủ loại tư thế. Kỷ Lan thân mật hôn trong chốc lát, sau đó đường hôn đến trước ngực , Bạc Hà có cảm giác như là cá nằm thớt, thân mình bị đùa giỡn mềm thành đống.

      Kỷ tiên sinh cảm giác được ngón tay ẩm ướt, nhanh chóng hạ thủ thăm dò vào sâu bên trong chút, cảm thấy có vật muốn xâm nhập sâu vào bên trong, đùi liền nhanh chóng khép lại.

      nhàng, em đừng sợ.” giọng âu yếm , đặt vũ khí ở chính giữa.

      Bạc nương cảm thấy chuyện này chạy trời khỏi nắng, sớm muộn đều phải trải qua nên liền quyết tâm trưng gia bộ mặt dũng hy sinh. Nhưng quyết tâm cũng chỉ là quyết tâm thôi, Kỷ tiên sinh bắn phát súng đầu tiên, niềm dũng hy sinh của nhanh chóng bay đâu mất, cái này cũng đau quá mức, quyết liệt muốn rời thắt lưng .

      Kỷ tiên sinh âu yếm nửa ngày, luôn miệng cam đoan chậm rãi nhàng.

      Bạc Hà do dự nửa ngày, lại thử thêm lần nữa, miễn cưỡng bày ra tư thế đón ý hùa.

      Kỷ tiên sinh quả thực rất , để binh khí cọ bên này vào cái, cọ bên nọ vài cái, Bạc nương có cảm giác khác lạ, lại vô cùng thoải mái. Vì thề cảnh giác cũng nơi lỏng hơn, đùi cũng kẹp chặt nữa. Đột nhiên Kỷ tiên sinh dùng sức đánh vào, tiến thẳng vào trong.

      Bạc nương bị đau nhịn được kêu lên tiếng, như là con rắn bị đâm nhát nhanh chóng liều mạng dãy dụa muốn thoát ra.

      Kỷ tiên sinh giọng khàn khàn: “Em đừng động đậy, để ra !”

      nức nở ừ tiếng, nghĩ dừng lại, lại đem tất cả nhanh chóng tiến vào, ràng lưu loát nhanh chóng tiến tới.

      Lần này đau đến độ muốn chết, Bạc nương kêu đến lạc mất giọng, thanh rung động. đúng là kẻ lừa đảo, tức giận ở dưới thân muốn xoay thắt lưng, lại muốn dùng tay tóm hung khí của lôi ra.

      Kỷ tiên sinh ở thời khắc mấu chốt kêu lên tiếng nhanh chóng bắt lất hai cánh tay muốn vào cứu viện của , để lên đỉnh đầu khiến Bạc nương nằm trong cái tư thế bị tước vũ khí đầu hàng, sau đó nhanh chóng dũng tiến tới.

      Bạc nương bị đau nức nở, cũng còn khí lực phản kháng, may mắn sau khi đau qua trận, sau lưng bị ma sát mạnh có điểm muốn tê rần, cảm nhận sâu sắc giống lúc đầu. quay đầu nhìn ra tường, bắt đầu tiếp tục chịu khổ.

      Khổ hình giằng co suốt 40 phút, Kỷ tiên sinh mồ hôi vã ra, từng giọt chảy lên người , lại tiến đến liếm liếm, Bạc nương nghĩ muốn thu binh, nghĩ tới đao phủ cảng giống như muốn điên, nhanh chóng nhấn mạnh vài cái, thèm giữ lại hàng trong kho, thế mời mỹ mãn ghé lên người Bạc nương, ngọt ngào hôn môi .

      “Có thoải mái ?”

      Bạc nương ném sang ánh mắt đầy oán hận, lại tủi thân: “Thoải mái cái đầu , đau muốn chết.”

      Kỷ tiên sinh cười hì hì : “Lần thứ hai đau, đợi lát nữa làm lại lần.”

      Bạc nương lập tức kêu oai oái: “ cần.”

      Kỷ tiên sinh hùng dũng, nhe nanh cười: “ biết lần đầu tiên đau, vừa rồi cũng chưa dùng toàn lực đâu, chính là khởi động thôi, đợi chút nữa lại làm.”

      Nhìn Kỷ tiên sinh hung ác, Bạc nương rốt cuộc hiểu được cái gì gọi là muốn sống được muốn chết xong.

    2. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      41

      Kỷ Lan để Bạc Hà nghỉ ngơi trong chốc lát, nhàng : “ tắm !”

      Lúc này Bạc Hà bị ép buộc đến mức sức để di chuyển cũng có, nhưng cứ dính dính như vậy cũng chịu được mà cũng sạch cho lắm, liền gắng sức mà ngồi dậy. nghĩ tới Kỷ Lan sau hồi chiến đấu hăng hái đến vậy mà bây giờ vẫn còn sức để bế vào phòng tắm.

      Bây giờ Bạc Hà mới phát đùi chảy xuống ít chất lỏng, liền vô cùng ngạc nhiên, nhớ tới chút chuyện vô cùng quan trọng kia lập tức hỏi lại : “ vừa rồi làm hoàn toàn sao?”

      “Uhm, làm toàn bộ, em cảm giác được gì sao?” Kỷ tiên sinh cảm thấy hơi thất bại, mấy cú thúc mất hồn cuối cùng chẳng lẽ làm cho cảm thấy dục tiên dục tử sao? Tại sao làm xong hay chưa xong cùng hoàn toàn hề có cảm giác gì là sao?

      Bạc Hà nghe xong, lúc này liền nổi bão, đáng cái vào ngực cả giận : “ hứa là là làm toàn bộ mà!”

      Kỷ Lan cười : “Đó là lần đó, hôm nay là đêm động phòng em nhẫn tâm để bỏ dở giữa chừng sao? để hàng tồn bao lâu nay, cẩn thận lại thành hàng biến chất hết sao?”

      “Vậy sao mang bảo hiểm vào?”

      tặng em tá Durex, kết quả cái em cũng bỏ ra giờ lại trách là sao?”

      Bạc Hà nghĩ sao em có thể bỏ cái xấu hổ ấy ra chứ, đáng lẽ ra phải chuẩn bị chứ. tức giận : “ cố tình muốn em mang thai có phải ?”

      , em mới nghỉ lễ xong, bây giờ là kì an toàn mà, sao đâu.”

      “Nhỡ có làm sao bây giờ?”

      Kỷ Lan vẻ mặt a dua: “ lấy cái chết để tạ tội có được ?”

      Bạc Hà nhìn cười đến mê người, đành nhìn kẻ hại nước hại dân là Kỷ Lan đành bó tay làm được gì.

      Kỷ tiên sinh giở giọng chân chó giúp xoa xoa bụng, như vậy mang thai nữa. Bạc Hà cảm thấy đây cũng chỉ là bịa ra thôi chứ chẳng có căn cứ khoa học gì cả, nhưng thà có còn hơn nên để mặc mát xa lúc lâu, kết quả tay xoa xoa ấn ấn lúc lại xấu tính lần xuống dưới mát xa.

      Bạc nương quyết đoán bắt lấy tay . Kỷ Lan nghĩ đến chỗ mất hồn nào đó, trong lòng lại thấy rung rinh, giọng khàn khàn: “ xem xem có sưng ?”

      Chỗ đó đương nhiên làm gì có chuyện cho xem, nhanh chóng mặc lại áo tắm trốn nhanh vào phòng. Quay lại phòng thấy giường còn lưu lại vết máu, lại thấy buồn bực, ngày mai nhân viên quét dọn thấy chứng cứ như vậy, quả chẳng cần cũng biết có chuyện gì xảy ra.

      liền kể chuyện này Kỷ Lan, cười an ủi : “Người ta đều thấy nhưng cũng thể trách, em đừng lo lắng nữa mau ngủ !”

      Bạc Hà ước gì mình nhanh chóng ngủ được để tránh Kỷ Lan hồi phục lại sức lực đến tiếp đợt hai, vì thế nhanh chóng tắt đèn lấy tốc độ nhanh nhất ngủ.

      Kỷ Lan hưng phấn như vậy làm sao mà ngủ ngay được, ôm ôm lưng hỏi: “Còn đau ?”

      “Đau!”

      “Để giúp em xoa nhé!”

      làm sao dám cảm động, chết cũng chịu quay lưng . Kỷ tiên sinh cũng miễn cưỡng, liền ôm từ đằng sau lưng, kết quả ôm ôm hồi, cảm thấy đằng sau có cái gì đó vô cùng cứng rắn, chết cũng dám quay đầu lại, nghĩ như vậy làm sao cả ngờ từ sau lưng cũng có thể làm được.

      Căn bản có kinh nghiệm, nghĩ tới bỏ mặc sau lưng mà vẫn xâm nhập được, tuy rằng mạnh mẽ như hồi nãy nhưng vẫn rất đau. Còn dám là lần thứ hai đau, đúng là chỉ là gạt người mà thôi. cũng quản nữa, nằm úp sấp lên mặt giường. Nghĩ rằng như thế hết đường xoay nhé nhưng kết quả nằm sấp cũng được buông tha.

      cảm thấy mình thực phải đối thủ của , nghĩ tới có nhiều chiêu thức như vậy. Bạc Hà cảm thấy loại tư thế này giống người, dùng sức thúc lại từ phía sau lưng, ngồi xuống hậm hực : “Chỉ có động vật mới làm như vậy!”

      Kỷ Lan nín được cười ha hả, cảm thấy khuôn mặt bất bình nhẳn của hồng thắm lên trông đáng . Dung mạo vốn trẻ trước tuổi, lúc này xấu hổ đến ảo não trông xinh, hận thể vùi toàn bộ thân mình vào người , hai người hòa lại làm thể.

      “Như vậy cũng có thể, đến đây để dạy cho em!”

      Bạc nương đỏ mặt : “Em cần học, em muốn ngủ!”

      Kỷ tiên sinh lại dỗ: “Cũng được, em cần học chỉ hưởng thụ thôi cũng được.”

      “Em chẳng thấy được hưởng thụ gì cả đau chết được.”

      Kỷ tiên sinh nghe xong lại càng phục, cảm thấy mình ra sức phải cảm thấy thoải mái mới đúng, làm sao lại chỉ cảm thấy đau ? Nghĩ như vậy, liền càng muốn làm cho sung sướng, biến đổi đa dạng bày ra đủ loại tư thế. Nghỉ ngơi rồi lại ép buộc đến hai ba giờ sáng mới ngủ.

      Sáng ngày hôm sau, Kỷ tiên sinh trong lúc mơ mạng lại muốn lần bị Bạc nương giận đến cước đạp xuống giường, đỏ mặt giận dỗi : “ là dâm tặc.”

      Kỷ tiên sinh ôm lấy vợ bé hung tợn : “Ai bảo em trước đây tra tấn giờ đòi cả gốc lẫn lãi về.”

      “Em đâu có tra tấn .”

      “Còn dám hả?”

      Kỷ Lan uy hiếp hừ tiếng, tay tìm được chăn, Bạc nương nhanh chóng đầu hàng: “Vâng, vâng, em sai rồi còn được sao?”

      Kỷ tiên sinh nhận được bồi thường, mới buông tha, hai người hết nửa buổi sáng mới xuống giường ăn sáng, điểm tâm cùng cơm trưa gộp lại bữa mới trở lại phòng.

      Bạc Hà đêm qua mệt mỏi đêm, sau khi ăn xong mệt rã rời, trong phòng ánh sáng mặt trời dịu dàng buổi ban trưa liền nằm sô pha ngủ luôn.

      Kỷ Lan nhìn khuôn mặt đỏ bừng của , cảm thấy ra dáng phụ nữ có chồng, càng thêm kiều diễm, tóm lại thấy còn có phần quyến rũ hơn so với trước đây, tưởng tượng đến chính mình đem đến thân phận mới cho , làm cho có thêm phần mị lực này, liền cảm thấy tự hào liền đến hôn cái.

      Bạc Hà nhìn thấy lại như chuột nhìn thấy mèo, vừa thấy mắt lóe ra tia sáng lại cảm thấy lo lắng, lập tức tự hỏi có phải nhu cầu của lại nổi lên rồi , lúc này như con nhím ôm chăn, vẻ mặt đề phòng chính ông chồng của mình, đề phòng như với cướp: “ đừng có đến đây, nếu em…”

      “Nếu em làm sao?” Kỷ tiên sinh giống như con mèo già chậm rãi đến.

      Bạc nương phịu : “Cổ nhân dạy ban ngày bàn chuyện dâm dục.”

      Kỷ tiên sinh nghiêm trang : “ chỉ thực nghĩa vụ của người chồng thôi, đừng sợ. Đến đây hai chúng mình tiêu thực .”

      Cái này mất đúng giờ tiêu thực. Bạc nương quyết định nhanh chóng trả phòng, nếu còn ở đây thêm đêm chắc ngày mai còn sức lực mà ra khỏi phòng nữa.

      Kỷ Lan đương nhiên chịu trả phòng, nhưng Bạc Hà kiên quyết muốn, Kỷ Lan cũng đành chiều theo, hai người ân ái trả phòng quay trở về nhà ăn cơm chiều.

      Kỷ Lan ăn cơm xong liền lôi kéo Bạc Hà lên lầu, Bạc Hà tự nhiên hiểu tâm địa độc ác của , về đến nhà rồi cũng sợ dù sao bên cạnh còn có người lớn làm chỗ dựa. liền làm bộ biết dụng ý của : “ lên trước em chưa muốn lên.”

      Kỷ Lan liền lên lầu tắm rửa, kết quả đợi lửa đốt nửa ngày mãi thấy lên, liền mặc áo ngủ xuống nhà.

      Bạc Hà dám ngồi cùng ba vị lão đại chơi mạt chược! bé tiểu tinh này đúng là cố ý mà!

      Kỷ Lan tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng thấy ông nội cùng mẹ đánh đến hứng khởi sôi trào, lại thể bế vợ lên làm cho mọi người mất hứng.

      nhẫn.

      Lý Nham ở nước ngoài lâu lắm rồi đánh mạt chược, ông nội cùng Kỷ Bá Sơn chỉ là ngồi chơi cùng thôi, nhưng hai người quả thực cũng rất có hứng, mắt thấy đều có ý cười, chịu được, Kỷ Lan nhịn được ở dưới bàn sờ sờ đùi vợ.

      Bạc Hà hung hăng véo lưng cái đau, nhìn bỏ mặc.

      Kỷ Lan có cách nào khác, lại sán đến gần mẹ, ngáp cái kêu.

      Kết quả mẹ như thấy , : “Con mệt ngủ trước !”

      Kỷ Lan gì, lại sán đến bên người bố, ghé vào vai bố thở dài, rầm rì : “ là chán!”

      Là đàn ông nên đương nhiên hiểu nhau, Kỷ Bá Sơn hiểu ý con, liền duỗi lưng : “Thôi để mai lại đánh, ngồi lâu đến thắt lưng cũng đau!”

      Ông nội cùng Lý Nham vẫn còn lưu luyến muốn rời, Bạc Hà cũng lưu luyến rời nhưng bị chồng cưỡng chế lên phòng.

      Mở ra cửa phòng Kỷ tiên sinh lộ ra bản chất hung ác, đặt vợ tường: “Em cố ý!”

      Bạc nương vẻ mặt vô tội : “Em đâu có, em chỉ là muốn mọi người vui thôi, đều là tại , mọi người còn chưa chán đâu.”

      “Em còn dám nữa, xem dạy dỗ em thế nào.” xong môi bắt đầu luôn.

      Hai người đường dây dưa từ cửa vào đến giường, lại hỗn chiến đến nửa đêm. Cuối cùng Bạc Hà giống như mèo lười xụi lơ nằm giường muốn dù chỉ câu. Kỷ Lan thấy lạ liền thắc mắc: “Em sao kêu nữa?”

      Bạc nương còn giọng mà .

      “Hôm qua em vẫn kêu mà, hôm nay sao kêu nữa?” Kỷ tiên sinh cảm thấy hôm nay kỹ thuật của mình càng thêm thành thạo, hơn nữa cũng phối hợp hơn hôm qua, chắc phải vô cùng thoải mái mới đúng, sao tiếng cùng thấy rên. Việc có kêu hay rên hoàn toàn liên quan đến kỹ thuật của , cho nên đặc biệt quan tâm, luôn luôn giọng bên tai hỏi nguyên nhân.

      Bạc Hà vừa tức vừa thẹn, vừa rồi nhẫn quá đến chật vật, môi cắn cũng đau, chỉ sợ người nhà nghe thấy, kết quả càng chịu đựng càng ra sức, giống như muốn cùng phân cao thấp.

      “Có phải vừa rồi làm tốt , chúng mình làm lại lần nữa.”

      Bạc Hà nhịn được nữa cấu mạnh lên điểm đỏ ngực : “Sau này tuần 3 lần, được vượt quá chỉ tiêu.”

      42

      Mỗi tuần ba lần… Kỷ tiên sinh khẽ chau mày rậm nhìn vợ như ngọc như ngà trước mắt, trong lòng ngọn lửa bỗng bốc cháy rực, ba lần làm sao mà đủ, còn chưa dắt răng ấy chứ. Bây giờ vẫn là thời kì tân hôn mà sao có thể nghèo nàn như vậy.

      Chỉ thấy Kỷ phu nhân thiết diện vô tư miệng nhắn lại lên tiếng.

      chỉ được lựa chọn là Ba Năm Bảy, hoặc Hai Bốn Sáu, hay là hai ba với bốn năm sáu thôi.”

      Rất nhiều lựa chọn nhưng Kỷ tiên sinh chẳng vừa lòng phương án nào, cắn răng : “ muốn tất.”

      Bạc Hà kiên quyết : “ được, sau Tết lịch em tập trung toàn lực vào nghiệp, thể làm trầm mê hỏng việc được.”

      Kỷ tiên sinh nghe thấy hai chữ “trầm mê” trong lòng liền vui vẻ, lập tức thay đổi thái độ, cười : “ thế tức là em cũng thích chuyện này đúng ?” Cái này đối với là khích lệ vô cùng quan trọng, buổi tối làm việc vất vả đến như vậy, cũng vì riêng mình mà còn vì muốn lấy lòng nữa. Chỉ có cảm thấy hạnh phúc mới có cảm giác thành tựu được.

      Bạc nương nhanh chóng đỏ mặt: “ nhanh chọn !”

      Kỷ Lan nghĩ nghĩ rồi cười hiểm : “Uhm, vậy chọn bai ba vậy!”

      Bạc Hà đối với cách suy nghĩ thiển cận của có ý kiến gì, cái này hoàn toàn chỉ vì lợi ích trước mắt mà thôi. Như vậy bây giờ ăn no chút nhưng bốn năm sáu bảy làm sao bây giờ, cũng biết suy nghĩ sâu sa nữa.

      Kỷ tiên sinh lại hỏi: “Đúng rồi, có thể chọn lại ?”

      “Nghĩa là sao?”

      “Ví như, hôm đó là thứ Hai thứ Ba nhưng em nghỉ lễ hay công tác có được đổi thành Bốn Năm Sáu ?”

      Bạc nương thông tình đạt lý : “Có thể!”

      Kỷ tiên sinh trong lòng sung sướng, sảng khoái đáp ứng: “Tốt, lượt 3 ngày ngoéo tay !”

      Bạc Hà tưởng đồng ý, nghĩ đồng ý dễ dàng như vậy.

      Hai người thống nhất ý kiến liền ôm nhau ngủ.

      Ngày hôm sau là thứ Tư, đến buổi tối, Bạc nương kháng cự để ăn đến tận mảnh cuối cùng. nghĩ dù sao hôm nay cũng là thứ Tư rồi, chịu thêm hôm nay là nhiệm vụ hoàn thành, ngày mai là có thể được nghỉ ngơi bốn ngày, cho nên tâm tình vui sướng, lại nghĩ nghỉ ngơi tận bốn ngày, tổng giám đốc Kỷ nghẹn bốn ngày nên phá lệ săn sóc phối hợp, có chút cầu quá đáng cũng tận lực hỗ trợ.

      nghĩ tới sáng hôm sau Kỷ tiên sinh lại muốn khai chiến.

      Bạc nương đương nhiên nổi giận: “ là, chỉ tiêu trong tuần dùng hết rồi!”

      Kết quả Kỷ Lan tự nhiên trả lời: “ đổi ý muốn Hai Ba muốn Bốn Năm Sáu cơ.”

      , sao có thể đổi ý như vậy?”

      “Em có thể đổi ý hai chúng mình còn ngoéo tay.”

      , thể như vậy.”

      chưa dứt miệng bị chặn lại, theo thường lệ lại bị ăn đến mảnh cuối cùng. Mấy ngày kế tiếp Bốn, Năm, Sáu, ngày cũng thiếu vất vả đến ngày Chủ nhật, Bạc nương cảm thấy bản thân nhanh bị dốc cạn. Nghĩ rằng ngày hôm nay tổng giám đốc Kỷ có thể nghỉ ngơi ngày kết quả muốn toàn bộ tuần sau.

      Vì thế tuần này ngày cũng thiếu. Bạc nương thấu hiểu được chân lý cùng tổng giám đốc Kỷ bàn điều kiện chỉ là lí luận suông mà thôi.

      May mắn Tết lịch cũng nhanh chóng qua, Kỷ tiên sinh làm, Bạc Hà ước gì ở công ty mệt chết như vậy còn sức đâu mà ép buộc nữa. Đáng tiếc, Kỷ tiên sinh chăm chỉ tập thể hình nên thể lực vô cùng tốt, ban ngày vẫn làm việc như hủm như hổ, tối đến lại tiến hành đủ loại thí nghiệm mới mẻ, huấn luyện miễn phí cho Bạc nương các loại kỹ xảo, miến phí cung cấp các loại hình dịch vụ đa dạng, phục vụ chu đáo nhiệt tình.

      Rốt cục Kỷ Bá Sơn cùng Lý Nham cũng về Mĩ, Bạc Hà được giải phòng, bắt đầu công việc làm ăn của mình. Bận như vậy nên ở nhà, ngày nào cùng chạy qua chạy lại ở các siêu thị, xem xét tình hình tiêu thụ, thấy có tăng trưởng liền càng ngừng cố gắng. tại tan tầm còn muộn hơn cả Kỷ Lan, hơn nữa cuối tuần cũng nghỉ ngơi, luôn chạy ở bên ngoài.

      Tổng giám đốc Kỷ phát ra trong mắt vợ mình chỉ có tiền mà thôi, tự mình cảm thấy vô cùng mất mát. Nhưng đấy là điều kiện trong hợp đồng rồi, thể can thiệp nghiệp riêng của , cũng thể bắt thôi việc ở nhà sinh con.

      Nửa năm nhanh chóng trôi qua, nhoáng cái đến mùa hạ là mùa kinh doanh đồ uồng thịnh vượng. Bạc Hà chỉ chạy hàng ở các siêu thị lớn mà còn đưa cả đến những cửa hàng lẻ. Lần này mọi chuyện hoàn thành Bạc Hà đến tháng Tám chỉ trả hết tiền cho Nghiêm Vị mà cũng chỉ còn nợ lại Kỷ Lan phần tiền mà thôi. Kỷ Lan nhìn vợ còn tiền, cầm tiền của vợ trong tay dở khóc dở cười, đôi khi vô cùng tích cực, khẳng định từ chối, nhưng thích cùng cầm tiền là hai phạm trù khác nhau, tiền cầm vào tay cũng dùng mua món trang sức, lại đưa lại cho .

      Bạc Hà đương nhiên hiểu ý , tuy rằng là vợ chồng tiền túi trái cũng là tiền túi phải, nhưng dù sao đó cũng là trướng ngại trong lòng . có động lực mới là mua nhà cho bố .

      Tổng giám đốc Kỷ nghĩ Bạc Hà còn tiền là có thể quẳng gánh nặng đó rồi bắt đầu muốn sinh con nghĩ tới tại nhiệt tình của còn lớn hơn, sớm về muộn, hơn nữa khí phách cũng lớn hơn, thành trưởng phòng Bạc rồi, giơ tay nhấc chân đều có tính chuyên nghiệp, mị lực chói lọi.

      Tổng giám đốc Kỷ cảm thấy nguy cơ trước mắt, muốn cùng tổng giám đốc Dung spa, nghĩ tới gần đây Dung Kiền cũng , rốt cuộc còn cứng rắn như xưa, nhăn nhó cùng Kỷ Lan, kết quả, nhân viên mát xa khiến cho đến mắt cũng mở ra được, đánh chết cũng chịu nữa.

      Tổng giám đốc Kỷ rất là tiếc hận, có bạn cùng cũng ngượng dám , vì thế phẫn nộ nhìn vợ tiếp tục phát sáng hơn mình.

      Lại thêm cái nửa năm nữa, Kỷ Bá Sơn cùng Lý Nham trở lại. năm qua Lý Nham luôn quan tâm đến con trai cùng con dâu có tiền triển gì mới liền tục gọi điện thoại hỏi Bạc Hà mang thai chưa.

      Kỷ Lan dám chuyện hợp đồng ra, chỉ chưa thấy đủ thế giới của hai người nên chưa muốn sinh con.

      Lý Nham vội được, đến Tết lịch nhanh chóng trở về, tính tự mình đốc thúc. Hai người lấy nhau cũng được năm, cũng nên thành ba người được rồi.

      Kỷ Lan lâm vào thế khó xử, có đôi khi ngẫu nhiên mong chờ được trúng cái giải thưởng lớn nhưng trưởng phòng Bạc vô cùng cảnh giác mỗi lần dùng bảo hiểm đều được.

      lo Lý Nham đợi được tìm Bạc Hà chuyện, khẳng định chuyện hợp đồng giấu được, bắt đâu nghĩ biện pháp.

      Nửa tháng sau, Bạc Hà phát thời gian hành kinh của mình luôn luôn chính xác, tự nhiên mãi đến. Vài ngày đầu để ý do bận quá nhưng cũng thấy hơi lo. Kết quả tuần sau bắt đầu đứng ngồi yên, vụng trộm mua que thử thai, cầm lấy que thử mà ngẩn ngơ.

      Đây là có chuyện gì, nhớ lại cuộc sống về đêm tháng qua. Trừ bỏ hai ngày sau nghỉ lễ, cả tháng đều dùng bảo hiểm, sao có thể trúng thưởng như vậy, thể lí giải được.

      Tổng giám đốc Kỷ về đến nhà phát trưởng phòng Bạc còn ngồi bên giường run rẩy.

      “Em sao thế?”

      Bạc Hà vẻ mặt mờ mịt bất lực: “Kỷ Lan, em hình như có thai.”

      Tổng giám đốc Kỷ mặt mày liền hớn hở dám cười ra miệng, dùng sức nhịn cười, miệng đằng lòng nghĩ nèo : “Cái này làm sao mà có được? Khẳng định em nhầm rồi, phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt đúng tiêu chuẩn em giao.”

      Bạc Hà yên lòng gật đầu: “Em cũng hy vọng là nhầm thôi, buổi chiều đưa em bệnh viện, em hơi sợ.”

      “Sợ cái gì chắc chắn là nhầm thôi.”

      Tổng giám đốc Kỷ đưa trưởng phòng Bạc ôm ở trước ngực mình, cười đến mức mắt chỉ còn khe .

      Buổi chiều hai người cùng đến bệnh viện, bác sĩ chính thức xác nhận Bạc Hà là phụ nữ có thai.

      Tâm tình Bạc Hà vô cùng phức tạp lại thấy hơi lo lắng. Trở về ngừng lải nhải như bà mẹ.

      “Tháng trước em bị cảm, nhớ có uống thuốc , Kỷ Lan, có uống thuốc ? vẫn chưa cai thuốc đâu, thuốc lá có ảnh hưởng gì đến đứa bé biết?”

      Kỷ tiên sinh dám hé răng, bằng liền lộ ra mưu của , đương nhiên uống thuốc, ngay đến ham muốn cũng phải kềm nén lại.

      Kỷ tiên sinh mừng thầm trong lòng, tưởng Bạc Hà biết mình mang thai xong tức giận buồn bực do dự nhưng kết quả mờ mịt thất thố của ban sáng, từ khi ra khỏi viện lại biến thành vui vẻ với những dự tính làm mẹ.

      tưởng cùng nháo trận, chuẩn bị cẩn thận.

      nghĩ tới chuyện cứ như hài kịch mà xong.

      Kỳ Bạc Hà vô cùng thích trẻ con, hơn nữa bây giờ cũng 28 tuổi, bắt đầu tràn đầy tình của người mẹ, chưa muốn có con vì muốn khi còn vướng bận gì có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc con. Tuy chưa bao giờ qua với Kỷ Lan nhưng trong lòng cũng có dự trính trước khi 30 tuổi nhất định sinh em bé, nay bất ngờ có con đối với cũng là niềm vui lớn.

      Bạc Hà sau khi mang thai, công việc giảm nửa, Kỷ Lan thuê lái xe hằng ngày đưa đón , đến tháng thứ Bảy, cho ra ngoài chuyên tâm ở nhà dưỡng thai mỗi ngày chỉ được gọi điện thoại chỉ đạo công việc.

      Hai tháng sau, Bạc Hà sinh ra cậu bé bụ bẫm nặng 8 cân*, cả nhà vô cùng vui vẻ.

      *8 cân: là 4kg thôi

      Nhân dịp trăm ngày, Kỷ tiên sinh chịu nổi vui vẻ trong lòng, đánh đổi mọi giá uống vài chén rượu. Buổi tối, Kỷ Lan lấy vẻ mặt đỏ hồng, nương hơi rượu đem lại lịch thằng bé ra cho vợ biết.

      ra là thế… Bạc Hà vừa bực mình vừa buồn cười, muốn trừng phạt chút nhưng nhìn vô cùng quyến rũ lại nỡ ra tay.

      Kỷ Lan đối với khoan hồng độ lượng của vợ cảm thấy mừng thầm, tính toán chờ con trai được 3 tuổi lại tiếp tục bài cũ soạn lại cho con trai có thêm em ….

      Hôn nhân chỉ là kiên trì nhẫn nại mà còn là cuộc đấu trí lâu dài, đọ dũng xem ai mạnh hơn, đây là bí mật mà Kỷ tiên sinh vô cùng tâm đắc.



      ~ The end ~

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :