1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Trên Hoang Đảo

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 60 - T.J.
      Dịch: gauthichdocsach

      Chú chó nhảy bổ vào căn hộ của Anna, và suýt tí nữa làm ngã ập xuống. cúi người xuống và nó liếm láp mặt . Tôi bỏ sợi dây buộc chó lên bàn trà và , “Sinh nhật vui vẻ. Dù có muốn cũng thể nào cho nó vào trong thùng quà được.”

      đứng dậy và hôn tôi. “Em quên mất từng với là mình muốn nuôi con chó.”

      “Golden Retriever. trưởng thành. Từ trại bảo vệ động vật. lùng sục khắp nơi. Họ bảo với người nào đó tìm thấy nó rong bên đường, vòng cổ, cũng có đeo thẻ địa chỉ nhà. Chỉ có da bọc xương.” Khi Anna nghe đến đó, quỳ sụp xuống và ôm chầm lấy chú chó, vuốt ve lông của nó. Nó lại liếm , ngúc ngoắc đuôi, và chạy vòng vòng.

      “Bây giờ trông nó khá khỏe khoắn,” .

      phải em định đặt tên nó là Con Chó đấy chứ?” Tôi trêu .

      đâu. làm như em khờ lắm vậy. Em định đặt tên nó là Bo. Em chuẩn bị sẵn cái tên từ lâu lắm rồi.”



      ***


      Đến giữa tháng sáu, Anna vẫn chưa tìm được chỗ dạy học. cuộc phỏng vấn rất tốt, ở trường cấp ba ngoài ngoại ô. vứt nó qua bên, khi được nhận dạy, nhưng đêm đó bị khó ngủ, và tôi tìm thấy trong phòng khách, đọc quyển sách với đầu của Bo gối lên đùi lúc ba giờ sáng.

      “Về giường ngủ em.”

      “Chút nữa em vào ngay,” . Nhưng sáng hôm sau lúc tỉnh dậy, tôi thấy bên giường vẫn trống .

      Ngày qua ngày, giết thời gian bằng việc chăm sóc Joe và Chloe, đọc sách, và chạy bộ đường dài. Chúng tôi dành nhiều thời gian bên ngoài, hoặc là ở ngoài ban công của , hoặc là dẫn Bo công viên của chó (69) . Chúng tôi xem đội Cubs thi đấu ở Wrigley Field, và xem nhạc hội tổ chức ở công viên.

      Nhưng dường như vẫn luôn bồn chồn yên, bất kể chúng tôi có tìm đủ chuyện để làm. Có đôi khi thẫn thờ nhìn vào trung, lạc lối trong suy tư, nhưng tôi chưa bao giờ thu đủ can đảm để hỏi thẳng suy nghĩ gì.



      Ghi Chú:

      (69) Là công viên dành cho chó, cho phép chó được cởi bỏ dây xích cổ, và chạy chơi đùa, dưới kiểm soát của chủ.
      Last edited by a moderator: 5/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 61 - Anna
      Dịch: gauthichdocsach

      "Xem em nhận được gì trong thùng thư này," tôi khi bước vào cửa, bỏ chìa khóa lên bàn.

      T.J. ngồi sofa xem T.V. Bo nằm ngủ bên cạnh.

      "Gì vậy?"

      "Là đơn đăng ký lớp học lấy chứng chỉ GED. Em gọi hỏi vào hôm trước và cầu họ gửi thông tin đến. Em nghĩ rằng nên đăng ký, và em có thể giúp học."

      " có thể nhập học vào mùa thu."

      "Nhưng họ có lớp học hè, và nếu bắt đầu từ bây giờ, có thể hoàn thành luôn vào cuối tháng tám, và rồi có lẽ là ghi danh vào trường cao đẳng công lập vào tháng chín. Biết đâu đến lúc đó em cũng tìm được công việc dạy học nào đó rồi, vậy là cả hai chúng ta có thể ở trong trường cả ngày."

      T.J. tắt tivi. Tôi ngồi xuống cạnh , gãi gãi hai bên tai của Bo. ai gì trong phút.

      "Ít nhất người trong hai đứa mình cũng có thể tiến lên phía trước," tôi lên tiếng.

      "Ý em là sao?" hỏi.

      "Em thể tìm việc. Nhưng có thể học."

      " muốn suốt ngày cứ ru rú trong căn phòng."

      "Bây giờ ru rú trong phòng còn gì."

      " chỉ đợi em trở về nhà để chúng ta có thể dắt Bo dạo thôi. Em muốn gì đây, Anna?"

      Tim tôi bắt đầu đập dồn dập. "Chúng ta thể cứ tiếp tục tái tạo cuộc sống ở hoang đảo trong căn hộ này được."

      "Căn hộ này chẳng giống hoang đảo chút nào. Chúng ta có mọi thứ mình cần."

      ", có mọi thứ mình cần. Em ."

      " em mà, Anna. muốn được sống cả đời với em." Lời mang theo ngụ ý rệt. cưới em. Chúng ta cùng nhau xây dng tổ ấm.

      Tôi lắc đầu. " thể biết chắc điều đó đâu, T.J."

      "Tất nhiên là rồi," cách châm biếm. "Làm sao mà có thể biết muốn gì chứ? chỉ là thằng nhãi hai mươi tuổi đầu thôi."

      "Em chưa bao giờ lên tiếng dạy đời do tuổi tác của cả."

      vung hai tay lên. "Em vừa làm đấy thôi."

      "Có những thứ cần phải hoàn thành. Và có quá nhiều thứ vẫn chưa có cơ hội để bắt đầu. Em thể tước cơ hội đó của ."

      "Nếu như muốn những thứ đấy sao, Anna? Nếu như chỉ muốn được ở bên em thôi?"

      " được bao lâu đây, T.J."

      bắt đầu hiểu ra. "Em lo mãi bên em sao?"

      "Đúng vậy," tôi thào. "Đó chính xác là điều mà em lo lắng." Lỡ như chán với trò chơi làm nhà này, và quyết định rằng lập gia đình phải là thứ muốn sao?

      "Sau tất cả những hoạn nạn mà chúng ta cùng nhau vượt qua, em vẫn đủ lòng tin nơi để vững tin rằng luôn ở bên em sao?" tổn thương trong mắt chuyển thành giận dữ. "Mẹ kiếp, Anna." bước tới cửa sổ và nhìn đăm đăm ra ngoài. Quay người lại, , "Sao em thẳng những gì em muốn luôn ? rằng em muốn tìm người cùng lứa tuổi với em ."

      "Cái gì?" Tôi chẳng hiểu ấy lôi cái ý nghĩ đó từ đâu ra.

      "Rằng em thà có người bạn trai lớn tuổi hơn. người bị đối xử như đứa con nít."

      " phải như vậy, T.J."

      "Lúc nào cũng có những tên khốn cho rằng mình có thể tán tỉnh em ngay trước mặt . Bọn họ chẳng coi ra gì. Với họ, em mới là người giết thời gian. Em bao giờ nghĩ cũng lo lắng em rời bỏ ?"

      Cả căn phòng ngập trong vô vàn cảm xúc mãnh liệt. Từng phút trôi qua dài lê thê như từng giờ đồng hồ trong khi cả hai người chúng tôi đợi chờ người kia thanh minh cho nỗi lo sợ của mình, nhưng ai trong chúng tôi lên tiếng gì cả.

      Tôi nghĩ bớt đau đớn hơn nếu tôi xé toạc miếng băng cá nhân ra. " cần phải sống tự lập, T.J., và hiểu cuộc sống đó như thế nào trước khi chắc chắn mình muốn sống cả đời với người."

      mặt tràn đầy đau đớn. băng ngang phòng và chần chừ, chỉ đứng cách xa tôi vài bước, nhìn đăm đăm vào mắt tôi. Rồi quay lưng lại với tôi và bước ra khỏi cửa, đóng sầm cửa lại đằng sau.

      Tối đó tôi ngủ. Tôi ngồi sofa trong bóng tối, vùi mặt vào lông của Bo, khóc nức nở . Sáng hôm sau tôi rời căn hộ sớm, hứa với Sarah trông bọn trong khi chị ấy và David ăn trưa Chủ nhật. Lúc tôi trở về, tôi phát T.J. xé toạc ra miếng băng cá nhân của chính , bởi vì tất cả đồ đạc của đều còn nữa và chìa khóa phụ nhà tôi cho nằm bàn trong nhà bếp.

      Nó đau đến tận xương tủy.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 62 - T.J.
      Dịch: gauthichdocsach

      Ben và tôi thuê chung căn hộ hai phòng ngủ trong mùa hè, nằm ở lầu ba tòa nhà cũ kĩ cách Wrigley Field bốn lô. Cha mẹ cậu ta dọn nhà tới Florida sau khi bảo với cậu ta rằng họ chán ngấy tuyết và cái lạnh rồi. Ben để tâm vì cậu ta và trai mình cả hai đều học ở bang khác, nhưng cần có nơi nào đó để ở cho đến khi trường học bắt đầu lại vào mùa thu.

      "Cậu muốn thuê nhà cùng tớ , Callahan?" Cậu ấy hỏi. "Chúng ta có thể thỏa thê party suốt ngày đêm."

      "Sao lại ," tôi trả lời. Nếu Anna kiên quyết muốn tôi bỏ lỡ gì, thuê nhà chung với đứa bạn thân của mình hẳn là bước đúng đắn còn gì.

      Ben học khoa tài chính và kế toán, và bằng cách nào đó cậu ta xin được vị trí thực tập ở ngân hàng trong khu thương mại. Cậu ta phải đeo cra-vát hàng ngày.

      Tôi tìm được công việc xây dựng, và mỗi buổi sáng chưa đến 7:00, tôi có mặt ở ngoại ô, dựng khung xây nhà. Tôi quá giang xe với người cũng trong đội xây dựng, và ta dạy tôi mọi thứ tôi cần biết để tránh cho mình trông như thằng ngốc chính hiệu. Cũng khác gì mấy với lúc xây nhà đảo, chỉ khác là ở đây tôi dùng súng bắn đinh và có rất nhiều gỗ xây nhà chất đống chung quanh.

      Đa số bọn người trong đội mấy thích chuyện, nhờ thế tôi đỡ phải tiếp chuyện với ai nếu tôi muốn. Nhiều khi thanh duy nhất ở đó chỉ là tiếng ồn ầm ĩ vận hành của công cụ, và tiếng nhạc rock cổ điển phát ra từ máy hát xách tay. Tôi luôn để trần và chẳng bao lâu, người tôi rám nắng gần như hồi còn đảo.

      Vào buổi tối, Ben và tôi uống bia. Tôi rất nhớ Anna và luôn nghĩ về . nằm bên cạnh, tôi chẳng ngủ được cái đệt gì. Ben cũng hiểu chuyện nên gì với tôi về ấy, nhưng cậu ta có vẻ lo lắng cho tôi.

      Mẹ kiếp, chính tôi còn lo lắng cho mình nữa là.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 63 - Anna
      Dịch: gauthichdocsach

      Chưa đến hai giờ trưa, nhiệt độ lên đến tám mươi lăm độ (29.4 o C). Hơi nóng cuộn quanh người tôi cũng như những giọt mồ hôi chảy đầm đìa mặt tôi trong khi hai chân tôi nện lên mặt đường.

      làm tôi bực dọc. Tôi có thể chịu được nóng bức.

      Trong suốt thời gian cuối tháng sáu, và tháng bảy, tôi chạy bộ - sáu, rồi tám, rồi mười dặm đường mỗi ngày, có đôi khi còn nhiều hơn.

      Khi chạy, tôi khóc. Tôi suy nghĩ, và tôi oán trách bản thân. Hít vào và thở ra sâu, tôi chỉ biết chân trước chân sau mà chạy tới trước.

      Tom Callahan gọi đến vào ngày đầu tháng tám. Lúc ID người gọi lên, tim tôi nhảy dựng, và rơi thẳng xuống giây sau khi tôi trả lời điện thoại và nhận ra phải là T.J.

      "Hãng hàng chính thức hòa giải vào sáng nay. T.J. kí lên giấy tờ rồi. Đợi kí tên lên đó luôn, là hoàn tất tất cả."

      "Được," tôi cầm viết và ghi chú địa chỉ ông đọc cho tôi.

      " sao rồi, Anna?"

      "Tôi tốt lắm. T.J. thế nào?"

      "Nó bận rộn suốt."

      Tôi hỏi ông vậy ý là gì. "Cám ơn ông báo tin cho tôi biết về chuyện luật sư. Tôi đảm bảo ký đủ mọi giấy tờ." Đầu dây bên kia im lặng trong giây lát và rồi tôi , "Hãy giúp tôi chuyển lời hỏi thăm đến Jane và mấy bé nhé."

      "Tôi làm vậy. Bảo trọng, Anna."

      Tối hôm đó, tôi cuộn người ghế sofa với Bo, nằm đọc sách. Chỉ mới đọc được hai trang, có người gõ cửa nhà tôi.

      nỗi phấn khích tràn trề hy vọng trào dâng trong tôi, bươm bướm (70) trong bụng tôi bay tán loạn. Cả ngày hôm nay tôi luôn thầm nghĩ, sau khi tôi chuyện với cha rồi, liệu T.J. có thể nào tìm đến tôi chăng. Bo kích động, vừa sủa vừa chạy vòng vòng, như thể nó biết đó là vậy. Tôi chạy tới cửa và mở tung nó ra, nhưng phải T.J. đứng đó.

      Mà là John.

      Vẻ mặt có chút dè dặt. Mái tóc vàng của cắt ngắn hơn lúc xưa, và quanh mắt có vài nếp nhăn, nhưng ngoài những điểm này ra trông vẫn như trước. cầm cái thùng trong tay. Bo đẩy đẩy chân ta, ngửi mùi và lòng vòng quanh ta.

      "Sarah đưa địa chỉ của em cho . tìm thấy được thêm mấy món đồ của em và nghĩ rằng có lẽ em muốn lấy lại chúng." nhìn qua vai tôi, quan sát xem tôi có mình .

      "Vào ." Tôi đóng cửa sau khi bước vào. "Em xin lỗi vì gọi cho . Em khiếm nhã."

      " sao. Em đừng lo về chuyện đó."

      John đặt cái thùng lên bàn trà.

      " muốn uống gì ?"

      "Được," .

      Tôi vào nhà bếp, mở chai rượu, và rót cho mỗi người ly. Lựa chọn đồ uống của tôi biểu lộ nhu cầu cần chất cồn đột ngột của mình hơn là hiếu khách.

      "Cám ơn em," khi tôi đưa cho ly.

      " có chi. Ngồi xuống ."

      hắt hơi hai lần. "Em nuôi chó rồi. Trước đây em luôn muốn nuôi con."

      "Tên nó là Bo."

      ngồi trong chiếc ghế đối diện sofa. Tôi đặt ly lên bàn trà trước mặt và bắt đầu lôi đồ trong thùng ra. Cảm giác giống hệt như lúc tôi nhìn thấy quần áo của mình treo trong tủ trong căn phòng trống của Sarah vậy. Những món đồ sở hữu của mình mà tôi gần như quên lãng, nhưng nhận ra chúng ngay lập tức khi nhìn thấy chúng lần nữa.

      Tôi tháo sợi dây thun khỏi xấp ảnh. Bức hình đầu là ảnh John và tôi đứng trước chiếc đu quay ở Navy Pie, tay chúng tôi ôm quanh eo nhau, hôn lên má tôi. Tôi chồm người qua bàn trà và đưa bức hình cho . "Trông chúng ta còn trẻ chưa kìa."

      "Mới hai mươi hai thôi," .

      Có những bức ảnh chụp lúc du lịch và hình tập thể với bạn bè chúng tôi. bức ảnh của mẹ tôi và John đứng trước cây thông Nô-en. bức là cảnh bồng bé Chloe trong bệnh viện mấy tiếng đồng hồ sau khi Sarah sinh.

      Xem những tấm ảnh này làm tôi nhớ lại quãng thời gian của tôi và John, và có rất nhiều kỷ niệm đẹp. Mối quan hệ của chúng tôi mở đầu với vô vàn hứa hẹn nhưng rồi nó bị ngưng trệ, bị đè nén dưới áp lực của hai con người có những mong muốn quá khác biệt. Tôi cột lại dây thun quanh xấp ảnh như cũ và đặt chúng lên bàn.

      Tôi lôi ra đôi giày chạy bộ cũ. "Đôi giày này hẳn là chạy biết bao nhiêu dặm đường rồi." Món tiếp theo - đĩa CD Hootie & the Blowfish - làm tôi mỉm cười.

      "Lúc nào em cũng nghe đĩa nhạc đó," John .

      "Đừng có coi thường Hootie."

      Còn có vài quyển sách bìa mềm. cái bàn chải tóc và dây buộc tóc. chai nước hoa Calvin Klein CK One vơi đến nửa, mùi hương đặc trưng của tôi cho hầu hết giai đoạn những năm chín mươi.

      Ngón tay tôi sượt qua thứ gì đó ở dưới đáy thùng. cái áo ngủ. Tôi nhìn vào mảnh vải đen như mực và loáng thoáng nhớ đến ký ức của John cởi nó ra khỏi tôi vào lúc giữa đêm, ngay trước khi tôi rời khỏi Chicago.

      " tìm thấy nó lúc thay ra giường. chưa hề giặt nó," thầm.

      Đưa tay vào trong thùng lần cuối cùng, tôi lấy ra chiếc hộp bọc nhung xanh. Tôi đơ người ra.

      "Em mở ra ," John .

      Tôi mở nắp hộp. Chiếc nhẫn kim cương lấp lánh, nép mình trong lớp vải xa-tanh. được gì, tôi hít vào hơi sâu.

      "Sau khi đưa em đến sân bay, lái xe đến tiệm nữ trang, biết nếu chịu cưới em, đánh mất em, và muốn mất em, Anna. Khi Sarah gọi báo tin máy bay của em bị rơi, nắm chiếc nhẫn đó trong tay và cầu nguyện rằng họ tìm thấy em. Nhưng rồi ấy gọi đến và rằng em được xác nhận tử vong. Tin tức đó làm lòng tan nát. Nhưng rốt cuộc em vẫn còn sống, Anna, và vẫn còn em. luôn em, mãi mãi cũng vậy."

      Tôi đóng sập nắp hộp lại và ném thẳng nó vào đầu . Với phản xạ nhanh nhạy đến ngạc nhiên, ấy bắt chéo tay đánh bật chiếc hộp khỏi hướng ném của tôi và nó lăn long lóc sàn gỗ.

      "Tôi ! Tôi đợi ròng rã suốt tám năm trời, nhưng chỉ toàn hứa hưu hứa vượn, cho đến ngày lựa chọn duy nhất của tôi chỉ còn mỗi cách làm cho trái tim mình tan nát!"

      John đứng dậy khỏi ghế. "Jesus, Anna. tưởng chiếc nhẫn cưới là thứ em muốn."

      "Từ trước đến giờ, cái tôi muốn phải chỉ là chiếc nhẫn cưới."

      bước ngang qua phòng và ngừng lại ở cửa.

      "Vậy là vì thằng nhóc đó chứ gì?"

      Tôi chau mày khi ta nhắc đến T.J. Đứng dậy, tôi mạch tới, nhặt hộp nhẫn nằm sàn lên, và đưa nó lại cho ta. " phải. Mà là vì tôi kết hôn với người đàn ông cầu hôn với tôi chỉ vì ta cảm thấy buộc phải làm vậy."

      Sáng hôm sau, tôi tới văn phòng luật sư, ký giấy tờ cam kết rằng thưa kiện hãng hàng , và cầm lấy tờ chi phiếu. Tôi gửi hết tiền vào ngân hàng đường về nhà. tiếng sau, Sarah gọi vào di động cho tôi.

      "Em ký giấy tờ chưa?" Chị hỏi.

      "Rồi. Số tiền đó quá lớn, Sarah ạ."

      "Nếu em muốn biết ý kiến của chị, chị cho em biết, triệu rưỡi đô la đó còn lâu mới đủ."



      Ghi Chú:

      (70) Thành ngữ của phương tây, dùng bươm bướm (butterflies) để chỉ hồi hộp, theo cách lãng mạn.
      Last edited by a moderator: 5/8/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 64 - T.J.
      Dịch: gauthichdocsach

      Tôi lê mông lên cầu thang lúc 9:30 tối thứ bảy và vừa bước chân qua cửa, tôi nhận ra ngay buổi party mở màn mà chờ tôi. Có ít nhất mười lăm người nốc bia và rượu trong nhà bếp và phòng khách của tôi.

      Mấy người trong đội xây dựng và tôi nỗ lực hoàn thành gấp công trình dựng khung nhà ở Schamburg và chúng tôi phải tăng giờ làm lên mười bốn tiếng đồng hồ mỗi ngày, sáu ngày trong tuần, nguyên cả tháng trước, liên tục làm việc cho đến lúc trời tối mịt. Tôi chỉ muốn tất cả những người tụ tập trong căn hộ của mình biến mất ngay lập tức.

      Ben ra từ phòng ngủ của cậu ta, bám theo phía sau.

      "Này bạn hiền, mau tắm rửa rồi trở ra đây."

      " biết nữa. Tớ mệt lắm."

      "Đừng có như con thế. Chút nữa bọn tớ kéo ra bar làm chập nữa. Cậu ra đây party cho tới lúc đó, và nếu cậu vẫn còn thấy mệt, có thể ngủ sau khi bọn tớ rời ."

      "Thôi được."

      Tôi tắm và mặc vào quần jean, áo thun, để chân trần. Len lỏi qua đám người nhậu nhẹt trong bếp của mình, tôi chào những người tôi biết và thắc mắc biết số còn lại đến từ nơi quái quỷ nào. Tôi lấy lon ca và hộp pizza ra khỏi tủ lạnh, rồi dựa người vào tủ bếp ăn mấy miếng bánh lạnh tanh.

      "Chào , T.J.," , tới dựa vào tủ bếp cạnh tôi.

      "Chào." ta trông quen mặt, nhưng tôi nhớ ra tên ta là gì.

      "Alex," ấy .

      "Đúng rồi. Giờ tôi nhớ ra." ấy là ngồi xuống cạnh tôi ghế sofa trong buổi party của Coop lúc tôi vừa trở về từ đảo. với mái tóc vàng dài và quá nhiều son phấn. Tôi tiếp tục ăn pizza của mình.

      ấy chồm người qua tôi với tay mở tủ lạnh. Lúc nàng cúi xuống để lấy lon bia, ngực của ta gần như là tuột luốt khỏi chiếc áo ba lỗ.

      "Muốn lon ," ấy , giơ lên lon bia.

      Tôi uống cạn lon ca của mình. "Được."

      ấy cầm thêm lon bia nữa và đưa nó cho tôi. Sau khi ăn xong, tôi mở nó, và uống ừng ực hơi, và đặt nó xuống cái tủ bếp.

      Ben tới và đưa cho tôi điếu thuốc. Tôi cầm lấy và rít vào, nuốt khói xuống vào sâu trong phổi. Sau khi nhả khói ra, tôi hỏi Alex, "Muốn hút ?"

      ấy gật đầu, rít vào hơi dài, và trả nó cho tôi. Chúng tôi chuyền nhau qua lại, hít hết điếu thuốc. Biết đâu, nếu tôi làm cho mình đủ phê, sau cùng tôi có được giấc ngủ trọn vẹn luôn tới sáng thay vì cứ mỗi tiếng đồng hồ là lại giật mình tỉnh giấc lần.

      Alex đưa cho tôi lon bia nữa. Khi tôi vào phòng khách để ngồi lên ghế sofa, ta theo tôi. Sau đó ấy rời tôi đến nửa bước.

      Chúng tôi hết uống bia rồi hút thuốc cho đến khi đầu óc còn biết trời trăng gì nữa. Mọi người kéo nhau ra bar với Ben, và rồi chỉ còn lại mỗi Alex và tôi. Tôi định kêu ta mau theo mấy người kia bởi vì tôi muốn ngủ, nhưng trước khi tôi có thể được tiếng nào, ấy đứng lên, lảo đảo, và kéo tôi vào phòng ngủ của tôi. Lúc ta đặt tay lên chỗ giữa hai chân tôi, não tôi ngừng suy nghĩ và chuyển giao mọi hoạt động cho phần thân dưới mình làm việc.



      Cái đầu giật tăng tăng của tôi đánh thức tôi dậy vào sáng hôm sau. Alex nằm bên cạnh tôi, trần truồng, với phấn trang điểm lem luốc đầy mặt.

      Tôi lật tấm chăn ra và tới cửa, túm bừa quần áo đường ra ngoài. Có gì đó dính dưới chân tôi, và tôi cúi gập người xuống để gỡ cái bao cao su mà tôi giẫm lên.

      Tạ ơn Chúa.

      Tôi liệng nó vào sọt rác lúc vào phòng tắm. Nước nóng xả ra từ vòi sen phả ra hơi nước khắp phòng tắm và tôi tắm rửa, kì cọ tất cả dấu vết của Alex người mình. Tôi mặc đồ vào và đánh răng, rồi vào nhà bếp và uống ba ly nước đá.

      Tôi xem T.V. khi ấy bước vào phòng khách nửa tiếng sau. ấy tìm giỏ xách và áo khoác của mình, và tôi ra cửa gặp ấy. " taxi ," tôi , nhét vào tay ta tờ mười đô nhàu nhĩ.

      "Gọi cho em nhé," ấy . "Ben có số của em đấy."

      " xin lỗi. Tôi liên lạc với nữa đâu."

      ấy gật đầu và né tránh ánh mắt của tôi. "Ừ, ít ra cũng thành ."

      Ben lảo đảo ra khỏi phòng mình vào khoảng trưa.

      "Đệt mẹ nó, Callahan. Đầu tớ nhức như búa bổ." Cậu ta gãi gãi người và ngồi phịch xuống chỗ bên cạnh tôi ghế sofa. " giường của tớ có nàng, nhưng ta đâu phải là con mà tớ dẫn về nhà tối qua đâu. tớ dẫn về trông ngon lành hơn thế nhiều."

      "Tớ nghĩ ta chính là mà cậu dẫn về đấy, Ben ạ."

      "Ờ, chắc vậy. Còn cậu thế nào với cái nàng gì gì đấy rồi? Có ngủ với nhau ?"

      "Ờ."

      "Callahan vào trận lại rồi," cậu , giơ bàn tay lên để đập tay với tôi.

      "Tớ muốn vào trận."

      Ben hạ tay xuống, vẻ mặt bối rối. "Sao vậy, nàng được à? Tớ cứ tưởng ta có thân hình bốc lửa lắm chứ."

      "Ừ, và bất cứ gã nào cũng có thể có được ta tối qua nếu muốn."

      "Chà, tớ chẳng biết gì với cậu đây, bạn hiền. Tớ biết bây giờ cậu rối trí vì quan hệ với Anna được suông sẻ, nhưng tớ biết cái cậu tìm kiếm là gì."

      Tôi biết.



      ***


      Tôi bắt đầu học thi lấy chứng chỉ GED vào tháng bảy. Sau cả ngày làm công việc dựng khung nhà, tôi về nhà, tắm vội vàng, và cùng học với mấy đứa bỏ học khác ở trung tâm cộng đồng trong khu thương mại hai tiếng mỗi tối. Vào cuối tháng tám, tôi lấy được bằng GED và ghi danh vào trường cao đẳng công lập cho học kì mùa thu, nghỉ công việc xây dựng khi lớp học bắt đầu mở. Tôi có tí khái niệm nào về việc mình muốn học gì và tôi thể tưởng tượng mình lãng phí trọn hai năm tới chôn chân trong lớp học, nhưng tôi biết nên làm gì khác.

      Ben chuyển tới thành phố Iowa và tôi chuyển về nhà, điều đó làm cho cha mẹ tôi vui mừng, nhất là mẹ tôi. Tôi quen với việc bận rộn làm việc cả ngày và đến lớp GED vào buổi tối, nên bây giờ vào buổi chiều tôi thấy mình cứ nôn nao đứng ngồi yên. Hầu hết đám bạn của tôi đều học đại học ở bang khác hoặc là ở cách xa thành phố để có thể rủ nhau chơi trong tuần.

      Tôi về nhà vào ngày tháng mười. Nhiệt độ hạ xuống dần và những chiếc lá đổi màu làm tôi nhớ đến Anna, và thích mùa thu nhiều thế nào. Tôi tự hỏi biết ấy tìm được công việc dạy học nào chưa. Tôi tự hỏi biết ấy quen người nào khác chưa.

      "Chào mẹ," tôi , ném ba lô của mình lên kệ bếp.

      " học thế nào?" Mẹ tôi hỏi.

      "Cũng ổn." Tôi ghét là đứa sinh viên năm nhất lớn tuổi nhất trong các tiết học, và gần hết thời gian trong lớp, tôi chỉ cảm thấy nhàm chán đến chết. "Có chuyện con muốn làm," tôi , chộp lấy lon ca trong tủ lạnh. "Mẹ giúp con được ?"

      Bà mỉm cười và , "Chắc chắn rồi, T.J."

      Hồi mười sáu tuổi, tôi bệnh quá nặng để có thể học lái xe, vì vậy trong suốt tháng tới, sau khi tôi học về, mẹ dạy tôi cách lái xe. Mẹ tôi có chiếc Volvo SUV và chúng tôi chạy ra vùng ngoại ô và tìm bãi đậu xe trống với những con đường vắng vẻ. Chúng tôi tập lái suốt mấy tiếng đồng hồ với nhau. Dường như mẹ tôi rất vui vẻ vì được ở bên tôi, và tôi thấy mình đúng là thằng khốn nạn vì ở cạnh bà nhiều hơn.

      ngày, khi tôi ngồi sau tay lái, tôi , "Có phải mẹ đoán trước Anna chia tay với con ?"

      Mẹ tôi ngập ngừng giây. "Ừ."

      "Như thế nào?" Và tại sao tôi lại đoán được chuyện đó chứ?

      Bà vặn radio xuống. "Bởi vì mẹ sinh con lúc hai mươi lăm tuổi, T.J., và đó là mẹ rất muốn có con. Rồi phải mất đến năm năm nữa mẹ mới có thể mang thai Grace. Mẹ cảm thấy bồn chồn, rồi lo âu, và sau đó là gần như phát cuồng khi mẹ mang thai tiếp được. Rồi hai năm sau khi sinh Grace, mẹ có thai Alexis, khi đó mẹ mới cảm thấy tổ ấm của mình hoàn thiện. Anna lúc này hẳn là sẵn sàng để xây dựng gia đình của riêng mình, T.J."

      "Con sẵn lòng cho ấy điều đó."

      "Có lẽ ấy cảm thấy chấp nhận nó là việc làm khôn ngoan."

      Tôi giữ cho mắt mình nhìn đăm đăm vào chiếc xe đằng trước tôi. "Con với ấy con muốn sống suốt đời với ấy. ấy bảo con vẫn còn nhiều thứ cần phải hoàn thành. Những thứ con vẫn cần phải trải nghiệm."

      " ấy rất đúng. ấy muốn tước bỏ những cơ hội của con, điều này lên rất nhiều về phẩm chất của ấy."

      "Đó là quyết định của con, mẹ ạ."

      "Nhưng con phải là người duy nhất chịu ảnh hưởng của nó."

      Bất thình lình, tôi hiểu ra tất cả, và tôi tắp xe vào lề đường, nghiến răng chặt đến nỗi chúng đau điếng.

      "Chính vì vậy mà mẹ phản đối gì ấy đúng ?" Mặt tôi nóng bừng. "Mọi người hãy cư xử tốt với bạn của T.J. trong khi chúng ta chờ đợi cho đến lúc ta đá thằng bé chứ gì?" Tôi nện hai nắm tay mình xuống tay lái.

      Mẹ tôi giật bắn người và rồi đặt tay mình lên cánh tay tôi. " phải như thế. Mẹ thích Anna. Bây giờ mẹ càng thích ấy hơn khi hiểu về con người ấy. ấy là tốt, T.J. Nhưng mẹ cố với con về chuyện ấy trong giai đoạn sống khác với con, nhưng con chịu lắng nghe."

      Tôi nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ cho đến khi bình tĩnh lại, rồi lái xe ra khỏi lề đường. "Con vẫn ấy."

      "Mẹ biết."



      ***


      Tôi lấy bằng lái và mua chiếc Chevy Tohoe SUV màu đen.

      Sau khi lớp học kết thúc, tôi lái xe lòng vòng hóng mát, đầu tiên là quanh vùng ngoại ô, và rồi ra đến tận vùng thôn quê, lắng nghe đài nhạc rock cổ điển.

      Tôi lái ngang qua mảnh đất với tấm bảng Bán cắm dưới đất ở cuối đường lái xe, và tôi chạy xe tới căn nhà , màu xanh nhạt và đậu xe. ai trả lời tiếng gõ cửa của tôi, vì thế tôi vòng ra sân sau nhà. Đất trống trải dài khắp tầm mắt tôi. Tôi cầm lấy tờ văn bản từ chiếc ống nhựa đóng vào tấm biển Bán. đó có ghi số phone của viên môi giới nhà đất. Tôi gấp nó lại, đút nó vào túi quần, và lái .



      text-decoration: underline']Linh ta linh tinh: Mấy bữa trước đọc bộ Soán Đường, thấy mấy bài thơ nam chính tặng cho người con mình lớn hơn mình tận 16 tuổi. Tuy là khác nền văn hóa, nhưng tui thấy cũng khớp với hoàn cảnh của T.J. và Anna nên post lên đây mọi người xem cho vui. Soán Đường phải truyện ngôn tình đâu, mọi người đừng tìm cho mất công. Thành phần tình củm trong đó chiếm có chừng 5% cốt truyện thôi. Mấy bài thơ này gấu cũng biết là đạo thơ hay do tác giả viết, lười tìm. Mọi người có hứng thú hỏi google ca ca nha.


      T.J. chàng bi phẫn:

      Khi ta chưa chào đời

      Tóc sương nàng lốm đốm

      Ta hận nàng sinh sớm

      Nàng hận ta sinh sau

      Ta chưa ra đời đâu

      tóc nàng bạc

      Ước gì cùng tuổi tác

      Để tháng ngày có đôi



      Anna nàng đau khổ đáp:

      Khi chàng chưa chào đời

      Mái tóc ta bạc

      Trùng xa buồn man mác

      Người góc bể chân trời

      Khi chàng chưa chào đời

      Mái tóc ta bạc

      Đêm đêm hằng khao khát

      Hoá bướm đậu nhành hoa.



      T.J. chàng lại cất cao giọng thề hẹn:

      Ta nguyện với nàng tương tri,

      Mãi mãi chẳng phân ly.

      Núi chưa mòn,

      Sông chưa cạn kiệt,

      Đông vang sấm dậy,

      Hè mưa tuyết,

      Trời đất hợp,

      Mới cùng nàng ly biệt.
      Last edited by a moderator: 5/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :