1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trên gấm thiêm hương - Thập Lục Hoa (Chương 40) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 15: cẩm thịnh

      Hà lão phu nhân tuy rằng ngoài miệng , nếu Lục Cẩm Dương gả cho Cố Du Hiên, nhất định nàng quan tâm tới ngoại tôn nữ này, nhưng trong lòng vẫn thầm quan tâm Lục Cẩm Dương như trước.

      Bằng ai có thể nghĩ đến, đầu bếp tại Cố phủ lại chính là nha hoàn thân cận bên người nàng, mục đích là đem tin tức của Lục Cẩm Dương báo cáo cho nàng biết, cũng để phòng ngừa Lục Cẩm Dương xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nàng có thể giúp đỡ.

      Cố Du Hiên bị vu hãm chuyện làm bậy, Hà lão phu nhân liền lại lại trước cửa Hà phủ suốt hai ba ngày, hy vọng Lục Cẩm Dương tới tìm nàng.

      nàng làm sao có thể mặc kệ ngoại tôn nữ duy nhất này!

      Kết quả có xấu như thế nào, cho dù Lục Cẩm Dương tìm nàng hỗ trợ, Cố Du Hiên cũng có việc gì, thời điểm cuối cùng, cậu của , Hà Nhị gia sớm chuẩn bị kỹ càng.

      là hài tử ngốc, nàng quan tâm nữa, Lục Cẩm Dương thế mà lại tin. Khóe mắt Hà lão phu nhân ẩm ướt, biết ngoại tổ mẫu đau lòng sao?

      Thà rằng để bản thân chịu ủy khuất, nhất định cũng chịu cúi đầu.

      Kỳ tính tình của Lục Cẩm Dương, rất giống với nàng, tính tình mạnh mẽ, hiếu thắng, chịu cúi đầu, nhưng Lục Cẩm Dương so với nàng lại thiếu khôn khéo. Phải biết rằng, Hà lão phu nhân làm đương gia tổ mẫu, đối đãi lòng người, chính mình có rất nhiều thủ đoạn.

      giờ Lục Cẩm Dương đến đây, trong lòng lão phu nhân rất cao hứng, nhưng thể ra ngoài, định lúc sau mới với hạ nhân đồng ý cho Lục Cẩm Dương vào, trong lòng lại hi vọng Lục Cẩm Dương có thể kiên trì ý định.

      "Ngươi với nàng như thế nào, phản ứng của nàng ra sao?"

      Tiểu tứ bẩm báo, "Nô tài dựa theo lời lão phu nhân truyền lời lại cho Đại tiểu thư , Đại tiểu thư chỉ , còn quỳ gối trước cửa đại môn (chính), . . . muốn thỉnh an lão phu nhân."

      "Quỳ. . . Quỳ gối trước cửa đại môn?" Hà lão phu nhân tin liền hỏi lại lần nữa.

      Tiểu tứ, "Đúng vậy thưa lão phu nhân, thái độ của tiểu thư rất kiên quyết, cũng có phản ứng gì quá mức, tựa hồ giống như biết lão phu nhân cho nàng vào."

      Hà Nhị phu nhân Du thị liếc mắt nhìn Hà Nhị gia, muốn vì Cẩm Dương mà van cầu lão phu nhân.

      Nhị gia bất đắc dĩ lắc đầu. Tính tình của mẫu thân trong lòng hiểu , đây là thời điểm mấu chốt, Lục Cẩm Dương phải chính mình vượt qua, nếu giờ phút này cầu tình, khó tránh khỏi mẫu thân tức giận, nhất định đem Cẩm Dương đuổi .

      tại chỉ có thể hi vọng đứa Cẩm Dương này có thể kiên trì trong chốc lát, lão phu nhân tuy rằng năng chua ngoa, mục đích chỉ muốn xem phản ứng của Lục Cẩm Dương như thế nào, bất quá là trong lòng có hờn dỗi ra thôi.

      Tiểu tứ tiếp tục , ". . . Lão phu nhân, tiểu nhân có nên với tiểu thư cần quỳ nữa."

      " cần xen vào, nàng nguyện ý như vậy cứ để nàng như vậy , ta sớm dạy dỗ được nàng ."

      Hà lão phu nhân cố tỏ ra bình thường, đối Hà Nhị gia cùng Du thị , "Chúng ta tiếp tục uống trà."

      Hôm nay trong triều có việc gì, Hà Nhị gia biết tâm tình lão phu nhân tốt, cố ý mang phu nhân Du thị đến cùng Tần thị chuyện, giải sầu.

      Du thị cười yếu ớt gì, nàng là con dâu từ ngoài gả vào, lại được Hà lão phu nhân coi trọng nhiều năm, nên khi gì cũng đều phải suy nghĩ kĩ.

      Hà Nhị gia là con trai ruột còn chưa mở miệng, nàng cũng tự làm bản thân mất mặt.

      Hà lão phu nhân dường như có chút do dự , có phải nàng trách móc quá nặng nề, nên Cẩm Dương rồi.

      Gọi Tiểu tứ truyền lời, "Tiểu Tứ, ngươi với nàng, đừng quỳ nữa , bảo nàng vào trong, thân thể ta được thoải mái."

      "Vâng" Tiểu tứ chạy mạch.

      "Tĩnh Tu, đôi mắt ngươi sao lại có quầng đen như vậy, đêm qua ngủ ngon sao? Hay do tiếng mưa quá lớn, làm ồn ngươi?" Hà Nhị gia cười tủm tỉm, nhìn bộ dạng khác thường của Du thị.

      Du thị hiểu ý cười cười, "Làm Nhị gia lo lắng , thiếp thân ngủ ngon, chỉ cần thanh hơi lớn là có thể nghe được, hôm qua trời lại mưa suốt đêm."

      "Trước mắt tuy rằng vào mùa xuân, nhưng nước mưa như trước vẫn còn lạnh, ngay cả thềm đá e rằng lạnh như băng! Mưa lại đánh từng đợt lớn vào, cho nên mới ngủ ngon giấc!"

      Hà Nhị gia giống như Vô Ý , "Đúng vậy, năm nay mùa xuân cũng biết làm sao, ràng là tới ngày, lại lạnh đến mức như vậy."

      Hà lão phu nhân qua lại, lầm bầm trong miệng , "Đêm qua mưa rất lớn, lại còn suốt đêm?"

      Cửa lớn Hà phủ vốn xây bằng đá cẩm thạch rắn chắc, đêm qua lại mưa, nhất định rất lạnh. Quỳ như vậy làm sao có thể chịu đựng được.

      "Buổi tối nhớ phân phó hạ nhân, chuẩn bị nước nóng cho nàng, giảm đau chân." Hà Nhị gia tiếp tục .

      Du thị mỉm cười gật đầu, "Thiếp thân biết ."

      "Các ngươi . . . . . ." Hà lão phu nhân bộ dạng đau lòng.

      "Đứa này bình thường là người có chủ kiến, như thế nào hôm nay lại ngốc như thế, cũng , lại quỳ như vậy ."

      Hà lão phu nhân đứng ngồi yên, đau lòng có thể thấy , từ bé đến giờ, Lục Cẩm Dương có khi nào phải chịu ủy khuất như vậy đâu.

      "Hơn nữa, Cẩm Dương sống dễ dàng, có mẫu thân , khi ủy khuất cũng có người để trò chuyện."

      Hà Nhị gia nhìn bộ dạng yên lòng của Hà lão phu nhân, nghĩ thầm, đợi thời cơ thích hợp, mới chậm rãi , "Mẫu thân, nghe Cẩm Dương mấy ngày trước còn rơi xuống nước."

      Du thị phụ họa , "Đúng vậy mẫu thân, nên để Cẩm Dương lại sinh bệnh, bệnh giảm xuống là chuyện rất khó rồi ."

      "Này. . . . . ." Hà lão phu nhân nhất thời cứng họng, "Còn rơi xuống nước."

      "Đúng vậy, mẫu thân!"

      Du thị tươi cười phân phó Tiểu tứ, "Còn mau mời tiểu thư đến."

      Tần thị tuy rằng đồng ý, nhưng trong lòng muốn gật đầu.

      Ở Hà phủ, Lục Cẩm Dương vĩnh viễn luôn được chào đón.

      Nghe được Tiểu tứ mời nàng vào cửa, Lục Cẩm Dương như trút được gánh nặng, lúc này mới nở nụ cười.

      Nàng biết tổ mẫu giận nàng, nhưng vẫn lặng lẽ quan tâm nàng như trước, kiếp trước nàng mù quáng nông cạn, ngay cả nhìn mặt ngoại tỗ mẫu lần cuối, nàng cũng nhìn được, đây là chuyện khiến cho nàng cả đời ân hận.

      Chẳng qua quỳ lâu, đầu gối có chút đau, lại tránh khỏi run rẩy, Lục Cẩm Dương thầm đưa tay đặt phía đầu gối, rồi nhàng xoa.

      Ngẩng đầu, nhìn thấy phía sau núi giả, lộ ra góc y phục màu lam, Lục Cẩm Dương nhíu mày, mới vừa rồi thời điểm nàng quỳ ở cửa, liền cảm giác dường như có người nhìn mình.

      Nhưng ngờ ở phía sau núi giả quả thực có người.


      Lục Cẩm Dương tò mò rốt cuộc là ai, muốn tiến lên nhìn xem, Lục Cẩm Thịnh thân y phục màu lam, lộ ra áo trong màu bạc thêu hoa tương liên, cúi đầu, bộ dạng thoạt nhìn rất mất mác, cũng phát Lục Cẩm Dương đứng trước .

      Nhìn thân hình nho trước mặt, cả người lại lộ ra nồng đậm bất an cùng bất lực, Lục Cẩm Dương chỉ cảm thấy cổ họng giống như bị nghẹn lại, lâu sau mới nhàng , "Cẩm Thịnh."

      Tiểu nam hài trước mặt này, đúng là đệ đệ của nàng, Lục Cẩm Thịnh.

      Lục Cẩm Thịnh đột nhiên ngẩng đầu, tròn mắt nhìn Lục Cẩm Dương.

      Liên Sinh sốt ruột , "Phu nhân, chúng ta nên qua lão phu nhân trước, người đợi. . . . . ."

      Nàng sợ Lục Cẩm Dương phát hỏa với Lục Cẩm thịnh.

      Nhìn ánh mắt sợ hãi của Lục Cẩm Thịnh, Lục Cẩm Dương kìm nén lại đau đớn trong lòng, liền hỏi, "Cẩm Thịnh, bệnh đỡ hơn chưa?"
      KisaragiYue thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 16: mềm lòng

      Dù Lục Cẩm Dương có cố gắng dùng ngữ điệu mềm mại như thế nào, Lục Cẩm Thịnh vẫn có chút phòng bị nhìn Lục Cẩm Dương.

      Sợ rằng tỷ tỷ gần gũi với mình chỉ là ảo giác.

      Từ có mẫu thân, Lục Cẩm Thịnh tự mình học cách thăm dò ý tứ qua lời và sắc mặt của người khác, nhất là đối với tỷ tỷ, chỉ cần nàng chau mày liền biết nhất định Lục Cẩm Dương mất hứng .

      Lục Cẩm Thịnh lộ biểu tình, mím môi .

      Tuy rằng phản ứng của Cẩm Thịnh, nàng lường trước, nhưng khi đối mặt, Lục Cẩm Dương vẫn cảm thấy hổ thẹn, nhìn xem lúc trước nàng làm gì, liên tục tổn thương tới người quan tâm, lo lắng cho nàng, đúng là nàng phải trả giá.
      Nàng hiểu , trong khỏang thời gian ngắn, thể nào thay đổi được hình tượng của nàng trong lòng Cẩm Thịnh. Nàng cũng ép buộc , nhịn được lại quan tâm , "Gọi ma ma dìu ngươi trở về nghĩ ngơi , thân thể ở tuổi trưởng thành, nên ở địa phương u như thế này, nhất định bị lạnh."

      "Từ ma ma, lát nữa làm cho Cẩm Thịnh chén chè sen nấu nhừ, nhớ là thức ăn sau này nên chọn thứ gì đó dễ tiêu." .

      Thấy Cẩm Thịnh có chút sợ mình, Lục Cẩm Dương ngượng ngùng xoay người, cười cười rời .

      Lại nhìn thấy đáy mắt Cẩm Thịnh lóe lên tia sáng, nhưng cũng nhanh chóng vụt .

      Liên Sinh thở phào hơi, sợ Lục Cẩm Dương quay về đối Lục Cẩm Thịnh lạnh nhạt trong lời , cười khanh khách hướng về phía Cẩm Thịnh vẫy tay, "Thiếu gia, thân thể tốt hơn chưa?"

      Lục Cẩm Thịnh ra vẻ trưởng thành. gật gật đầu, rồi nhanh chóng rời .

      Bị kêu đích danh, Từ ma ma khiếp sợ nhìn Lục Cẩm Dương hồi lâu. Cho đến khi bóng dáng Lục Cẩm Dương rời khỏi, lúc sau mới có phản ứng bình thường.

      Lúc trước Đại tiểu thư ngay cả nhìn cũng nguyện ý nhìn tiểu thiếu gia cái, sau khi thành thân ngay cả mặt mũi cũng chẳng thấy đâu, thế nhưng giờ lại cố ý đến thân cận, còn phân phó làm đồ ăn cho tiểu thiếu gia.

      Là nàng hoa mắt hay là như thế nào?

      "Thiếu gia, đợi mama. . . . . ."

      . . . . . .

      "Ngoại tổ mẫu mạnh khỏe."

      Lục Cẩm Dương tự với mình rất nhiều lần, thời điểm gặp lại ngoại tổ mẫu nhất định phải cười, nhưng vẫn nhịn được.

      câu vấn an đơn giản, có chút nghẹn ngào.

      Bộ dạng Tần thị nghiêm túc, lúc sau thanh mới hạ xuống với Lục Cẩm Dương

      "Đến đây."

      Lục Cẩm Dương gật gật đầu, "ngoại tôn nữ bất hiếu, lâu chưa tới thăm người, biết thân thể ngoại tổ mẫu có tốt ."

      Tần thị thở dài, "Vẫn như cũ."

      Du thị tiến lên , "Tỗ mẫu ngươi vẫn là bệnh cũ."

      "Mau đứng lên, cái gì mà quỳ như vậy, nhiều ngày thấy, Cẩm Dương trưởng thành hơn nhiều, để cữu nương nhìn xem, nghe gần đây ngươi bị bệnh, có khỏe hơn chút nào chưa." bên hướng Lục Cẩm Dương nháy mắt.

      Lục Cẩm Dương mỉm cười, biết cữu nương giúp nàng, liền thuận theo , "Khỏe hơn nhiều thưa cửu nương, vốn có chuyện gì lớn." Giương mắt ý bảo Vương ma ma đem lễ vật nàng chuẩn bị tốt dâng lên

      "Hôm nay Cẩm Dương tới là để nhận lỗi, thành thân lâu như vậy, cũng đến thăm ngoại tổ mẫu lần nào, theo chữ hiếu, là Cẩm Dương đúng."

      "Đầu gối ngoại tổ mẫu tốt, mưa xuống đau buốt khó mà ngủ được, lại là mùa xuân, thời tiết trở nên ấm áp, thể lúc nào cũng mặc quần áo dày và nặng, đây là nịt gối mấy ngày trước tự tay Cẩm Dương làm, ngoại tổ mẫu mang theo nhất định có ích."

      Lục cẩm dương cười cười, "tay nghề Cẩm Dương tốt, ngoại tổ mẫu được chê cười."

      Tần thị ngay cả chính mình cũng phát , thời điểm nàng nhận lấy nịt gối từ tay Lục Cẩm Dương, thân mình liền run rẩy.

      "Ngoại tổ mẫu thích uống trà, trong phủ khẳng định là thiếu các loại thượng đẳng, nhưng hiệu quả nhất vẫn là trà lài, Cẩm Dương chọn chút hoa lài cùng hoa cúc, dùng để an thần và dưỡng sức, hiệu quả rất tốt."

      "Nịt gối Cẩm Dương cũng làm cho cậu bộ, khi cậu vào triều nhất định cần thiết."

      Hà Nhị gia tiếp nhận, khó tin nhìn Lục Cẩm Dương.

      mặt Lục Cẩm Dương vẫn giữ nét cười điềm tĩnh, cảm thấy hết thảy có điểm nào ổn.

      Lại biết, trong lòng mọi người ở đây đều có trăm loại suy nghĩ.

      Tần thị hai mắt ướt át nhìn Lục Cẩm Dương, nàng rất cao hứng, ngoại tôn nữ duy nhất trưởng thành. Cẩm Dương có thể quan tâm tỉ mỉ tới nàng như vậy.
      Chắc chắn Lục Cẩm Dương nếm qua đau khổ ít nhiều mới trở nên như bây giờ, thận trọng từng li từng tí. . . . . .

      Ánh mắt Hà Nhị gia phức tạp,, ngón trỏ cọ xát liên tục vào chung trà.

      Tần thị thương đứa Cẩm Dương này, làm cậu như thế nào có thể biết, chỉ có muội muội duy nhất, đó là Tố Tâm, sau này Tố Tâm khó sanh mà chết, để lại tuổi còn , Hà Nhị gia đối với Lục Cẩm Dương tất nhiên là thương cưng chiều.

      Nhiều ngày thấy, quả Lục Cẩm Dương thay đổi rất nhiều. Im lặng bình thản, rất có chừng mực, thấy là người có học thức, biết thăm dò ý tứ của người khác qua lời và sắc mặt. . . . . .

      tại, Lục Cẩm Dương còn rất cẩn thận. . . . . .

      "Mẫu thân, người nhìn xem, công bằng, lâu Cẩm Dương chưa có ghé thăm , ta , nhưng mà mẫu thân, Nhị gia đều có lễ vật, chỉ có ta đây là mợ cái gì cũng có, uổng công ta thương ngươi."

      Du thị nhìn Tần thị cùng Hà Nhị gia, cố ý làm ra vẻ cam lòng .

      Nàng là người thông minh nên hiểu vị trí của Lục Cẩm Dương trong Hà phủ quan trọng như thế nào, nên chưa bao giờ có suy nghĩ ganh ghét, chèn ép hay vượt mặt Lục Cẩm Dương. Nàng chỉ cần làm tốt bổn phận của mình, đó là cùng Nhị gia đồng lòng, làm tốt trách nhiệm của người vợ và hảo hảo thương Lục Cẩm Dương.

      Tần thị cười , "Sao lại có phần của ngươi." Thế nhưng trong mắt lại tràn ngập cưng chiều.

      Đây mới là tình thân chân chính. . . . . .

      "Cữu nương." Lục Cẩm Dương làm ra vẻ oán trách , "Cẩm Dương có quên người, sớm vì người mà chuẩn bị tốt."

      "Đây là túi hương Cẩm Dương tự tay làm, bên trong có chút Bồ Đề tử, còn có hoa oải hương, dùng để an chẩm( đặt dưới gối ) là tốt nhất."

      "Cẩm Dương nhớ cữu nương bình thường ngủ ngon."

      Vương ma ma tán dương, nhìn Lục Cẩm Dương gật đầu, trước đó vài ngày, phu nhân phân phó nàng tìm những thứ này, biết là phu nhân muốn làm gì, giờ cuối cùng cũng hiểu được , hôm nay lễ vật mà phu nhân tặng cho Hà lão phu nhân, vợ chồng Hà Nhị gia tuy đáng giá, nhưng so với châu báu vàng bạc lại càng làm cho người ta thấy cảm động.

      Lễ tuy nhưng tâm ý nhiều.

      Thiên sơn vạn thủy, ngợp trong vàng son, chỉ duy nhất thành tâm là thể giả dối.

      Mà lần này Lục Cẩm Dương đến nhận lỗi, đều xuất phát từ thành tâm ở trong lòng.

      khí bỗng nhiên yên tĩnh, Du thị cũng nhất thời nghẹn lời, biết cái gì mới tốt.

      "Đúng như Cẩm Dương nghĩ, ngoại tổ mẫu nhận lễ của Cẩm Dương nhất định tức giận nữa." Lục cẩm dương nháy mắt, cười khẽ, làm cho Tần thị dở khóc dở cười .

      "Ngươi, đứa này, ban đầu còn tưởng ngươi trưởng thành, giờ xem ra mới vừa rồi bất quá là giả vờ giả vịt."

      Lục Cẩm Dương ngẩng đầu, ràng từng chữ, "Trước mặt ngoại tổ mẫu, Cẩm Dương vĩnh viễn luôn là hài tử, vĩnh viễn rời xa người ."
      KisaragiYue thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 17: Tố Tâm

      Nhiều năm về sau, những lời này của Lục Cẩm Dương khắc sâu trong lòng Tần thị,
      "Trước mặt ngoại tổ mẫu, Cẩm Dương vĩnh viễn luôn là hài tử, vĩnh viễn rời xa người ."

      Tần thị liền thầm tự với mình, đời này dù cho thế gian có thay đổi như thế nào nữa, nàng nhất định phải bảo hộ Lục Cẩm Dương chu toàn. vì cái gì khác, chỉ vì nàng, Tần thị là ngoại tổ mẫu của Lục Cẩm Dương.

      Chỉ vậy thôi.

      Ban đầu còn lo lắng bà cháu hai người gặp nhau vui vẻ, khó tránh khỏi có xung đột trong lời , vì tránh xảy ra tranh chấp, nên bọn họ mới ở đây, tại xem ra, là bọn họ suy nghĩ nhiều, Du thị cùng Hà Nhị gia nhìn nhau cười, lần lượt lui ra.

      Điểm còn thiếu giữa Lục Cẩm Dương và Tần thị chính là nhường nhịn.

      Kỳ số thời điểm, tình cảm của hai người có vấn đề cũng phải chuyện gì lớn, chỉ cần bình tĩnh đem mọi chuyện cùng nhau, vấn đề tự nhiên giải quyết ổn thỏa .

      Nhưng trước giờ tính tình Lục Cẩm Dương cùng Tần thị vẫn như vậy, đều kiên cường cố chấp, Lục Cẩm Dương nhất định phải gả cho Cố Du Hiên, Tần thị lại đồng ý, chung quy phải có người cúi đầu đứng ra giải quyết may ra .

      Hai người cứ nhìn đối phương lúc lâu như vậy.

      Cho đến khi Tần thị thở dài, đánh vỡ bầu khí yên tĩnh rồi .

      "Ai, ngoại tổ mẫu nên với ngươi như thế nào đây."

      Trong trí nhớ, thân thể ngoại tổ mẫu vẫn rất khỏe mạnh, nhưng giờ phút này, Lục Cẩm Dương lại cảm thấy người già rất nhiều.

      Chẳng lẽ vì lo lắng cho nàng.

      Nhìn tóc bạc ngày càng nhiều của Tần thị, tâm Lục Cẩm Dương đau đớn, mặt lại vẫn như cũ, miễn cưỡng mỉm cười, "Ngoại tổ mẫu muốn cái gì cứ , Cẩm Dương đều cẩn thận lắng nghe."

      "Gả cho , ngươi hối hận sao?"

      Tần thị nhìn Lục Cẩm Dương ngày càng giống Tố Tâm, trong lúc nhất thời, chua xót trong lòng dâng lên.

      "Nhìn ngươi, khiến ta nhớ đến bộ dạng của nương ngươi năm đó." Tần thị híp hai mắt, dường như hồi tưởng lại ngày xưa.

      "Lúc ấy cha ngươi chỉ là tú tài thi rớt, nương ngươi biết bị trúng bùa mê gì, vừa ý với , phải lấy chồng, lại dùng cách tuyệt thực để ép buộc ta. phải Hà gia khinh thường người đọc sách. Cả triều văn võ, tinh tài giỏi nhiều đếm xuể, nếu như vừa mắt, cũng có thể ở chốn thương gia tìm mối hôn tốt, Hà gia chúng ta cần nhiều, chỉ cần nương ngươi gả cho tấm chồng tốt, như vậy là đủ rồi."

      "Mẫu thân ngươi cứ tuyệt thực ngày qua ngày, ta và ngoại tổ phụ ngươi lại thể trơ mắt nhìn mẫu thân ngươi tiếp tục hành hạ bản thân mình như vậy, liền đồng ý . Vài năm sau, phụ thân ngươi coi như là cần cù, khoa cử cũng có chút thành tựu, hơn nữa ngươi lại sinh ra, vốn tưởng rằng mọi thứ tốt."

      "Nhưng nghĩ tới, lão phu nhân Lục gia thấy nương ngươi gả vào ba năm, mà chưa có con trai dõi, liền thay cha ngươi mang hai di nương nhập phủ. Cũng chính là Tống di nương và Đỗ di nương giờ. Ngoại tổ mẫu bây giờ còn nhớ rất , lúc đó nương ngươi ủy khuất khóc trong lòng của ta, nhưng ta bất lực. Nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, quan chức của Hà gia cao hơn Lục gia, nhưng thể vì vậy mà chèn ép Lục gia được."

      "Cũng may hai di nương chỉ sinh hạ liên tiếp vài tiểu nương. Lục lão phu nhân cầu cháu trai được, thời điểm đó mẫu thân ngươi lại mang thai Cẩm Thịnh, nên rất vui mừng, cũng nghĩ trước lúc sinh bị kinh hãi, cuối cùng bất đắc dĩ rơi vào tình huống bỏ mẹ giữ con. . . . . ."

      Khóe mắt Tần thị có nước, cắn răng , "Ngoại tổ mẫu hận. Hận lúc ấy nếu ngoại tổ mẫu ở đó, tất nhiên để Tố Tâm quyết định như vậy, ta thay Tố Tâm thấy đáng."

      "Người khác có lẽ biết vì sao Tố Tâm bị kinh hãi, nhưng ngoại tổ mẫu biết rất ràng. . . . . . Nương ngươi nghe cha ngươi ở bên ngoài cùng Hứa thị có quan hệ, mới. . . . . ."

      Con ngươi Lục Cẩm Dương mang theo khiếp sợ, gắt gao cau mày, ban đầu nàng chỉ biết Hứa thị đến Lục gia làm kế mẫu, ngờ, ra người mà nàng gọi là phụ thân, trong thời điểm mẫu thân mang thai lại có quan hệ với người khác! ! !

      Mẫu thân là bị tức giận dẫn đến kinh hãi, khó sanh mà chết!

      Tay của Tần thị chậm chạp sờ đến khuôn mặt có chút ốm của Cẩm Dương, dừng lại ở búi tóc phía của nàng, "Ngươi phải biết rằng, hài cốt Tố Tâm chưa lạnh, khẩn cấp cưới Hứa thị về làm vợ."

      "Cho nên. . . . . . Ngoại tổ mẫu dùng điểm yếu này, mới có thể nuôi nấng Cẩm Thịnh năm năm, đúng ?" Lục Cẩm Dương thể tin, nhưng trong lòng cũng đoán được, ban đầu nàng vẫn hiểu, tổ mẫu luôn muốn có cháu nối dõi, vì sao có thể đồng ý giao cho ngoại tổ mẫu nuôi nấng đứa cháu trai duy nhất này, kỳ lạ là Lục Nguyên cũng phản đối.

      Xem biểu tình của Tần thị, nàng biết mình đoán sai, ra nguyên nhân nằm ở chỗ này. Phụ thân có cách nào khác, nên mới thỏa hiệp. . . . . .

      Lúc đó Hứa thị cũng có gia đình, bất quá trượng phu mất sớm. . . . . .

      "Tâm tư Lục Nguyên căn bản đặt người tỷ đệ các ngươi, ngươi sống tồi, nhưng Cẩm Thịnh ngược lại, đệ đệ ngươi lúc ấy vẫn còn , ta lo lắng nên mới đưa giao cho Hứa thị." Sau nhiều năm như vậy, mỗi khi Tần thị nghĩ đến việc này, đều hận thể đem hai chân Lục Nguyên đánh gãy.

      "Ngoại tổ mẫu chỉ có duy nhất tâm nguyện, đó là ngươi có mối hôn tốt, theo vết xe đổ của mẹ ngươi năm đó, nhưng ngươi nhìn xem, lúc trước ngươi nhất định phải gả cho Cố Du Hiên, đến năm, liền cưới người khác làm bình thê.

      Trước mắt Cố gia có nhiều thành tựu, nhưng tương lai tiền đồ sau này , có thể hay di nương tiếp tục vào cửa, với tính tình của ngươi, về sau ở chung như thế nào."

      Ánh mắt Tần thị tối sầm, trong giọng mang theo bất đắc dĩ, nhưng đau lòng vẫn nhiều hơn.

      Lục Cẩm Dương gả cho ai quan trọng, quan trọng là ... Người kia có thể đối tốt với nàng cả đời.

      Nếu Cố Du Hiên tốt, cho dù Lục Cẩm Dương cùng Tiêu gia hủy bỏ hôn , nàng nhất định giúp đỡ , cùng lắm cùng Tiêu gia kết thù, có thể đổi lấy hạnh phúc cả đời của Lục Cẩm Dương, nàng cảm thấy rất đáng giá, nhưng Cố Du Hiên, nàng nhìn ra được, ta quả thực đáng làm trượng phu của Cẩm Dương.

      Ai. . . . . . Bộ dạng cùng giuộc với Lục Nguyên năm đó.

      "Cẩm Dương, năm đó nương ngươi để lại tỷ đệ hai người, ngoại tổ mẫu có thể che chở ngươi, nhưng cũng thể che chở cho ngươi cả đời, tuy rằng bây giờ ngươi lập gia đình, nhưng vẫn cần nhà mẹ đẻ để dựa vào."

      "Phụ thân ngươi như vậy, ngoại tổ mẫu sớm mất hy vọng, nếu phải vì Cẩm Thịnh, có nâng kiệu đến thỉnh, ngoại tổ mẫu cũng bước vào Lục gia nửa bước. Ngươi cùng Cẩm Thịnh, là huyết nhục tương liên, tương lai sau này hai ngươi phải dựa vào nhau mà sống. . . . . ."

      Thân ảnh Tần thị có chút đơn, "Nếu có thời gian rãnh rỗi nên thăm Cẩm Thịnh, chăm sóc tốt cho , đây là ý niệm cuối cùng của nương ngươi.
      Ngoại tổ mẫu già, tiếp ngươi được lâu. . . . . ."

      Những lời này, nàng với Lục Cẩm Dương dưới lần, tiếc rằng Lục Cẩm Dương đều nghe. giờ thấy Lục Cẩm Dương thành tâm hối hận, nàng mới dặn dò lần nữa.

      Lục Cẩm Dương gật đầu mạnh, "Con ."

      Bây giờ chút nàng cũng trách Hà thị, tại sao năm đó nàng chịu nhìn ra, nếu gặp tình huống tương tự, nàng cũng lựa chọn bỏ mẹ giữ con, chỉ có người từng làm mẹ, mới hiểu được tình thương lớn như thế nào.

      Huống chi Hà thị cũng có vứt bỏ nàng!

      Dù hôm nay Tần thị , nàng cũng làm như vậy. Kiếp trước đều là ngoại tổ mẫu bảo hộ nàng, cả đời này đến lượt nàng bảo hộ Hà gia. . . . . .
      KisaragiYue thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 18: để ý

      "Phu nhân, lão phu nhân quả thực vẫn rất thương người, ngay cả bài trí trong phòng cũng có thay đổi."

      Mặt mày Vương ma ma khó nén vài phần vui mừng, từ trong đáy lòng đối Lục Cẩm Dương cao hứng.

      "Ân." khóe miệng Lục Cẩm Dương hơi hơi giơ lên,

      Ánh mắt nhanh chóng đảo qua gương hoa nằm phía dưới khung cửa sổ. Cẩm Dương còn nhớ , ngày ấy thịnh hành loại bàn trang điểm được chế tạo bằng gỗ mộc, kiểu dáng như ngai vàng, mặt ngoài có phủ năm lớp màn che, mặt sau chạm tranh long phụng , được điêu khắc kỹ càng, trong kinh thành chỉ có tiểu thư địa vị hiển hách mới dùng.

      biết Lục Nguyên làm cách nào, có được bộ, đem tặng cho Lục Uyển Nhi. Lúc ấy nàng liếc mắt cái liền nhìn trúng, ầm ĩ nhất định phải có, Tần thị tốn rất nhiều công sức mới đưa tới cho nàng.

      Lúc ấy nàng còn thắc mắc, vì sao ngoại tổ mẫu đem đồ vật trực tiếp đưa đến Lục gia, lại để ở nhà, bây giờ nghĩ lại, bất quá ngoại tổ mẫu hi vọng nàng có thể thường xuyên đến Hà phủ, đoạn thời gian kia quả nàng cũng như thế.

      Tay Lục Cẩm Dương tự giác thưởng thức trâm hoa hải đường ở bàn, thấp mắt cười yếu ớt, "Ma ma, mau chóng thu dọn, ta thăm Cẩm Thịnh."

      Vương mama giúp Lục Cẩm Dương chườm lạnh đầu gối, nghe vậy liền kích động gật đầu, " Đợi đầu gối phu nhân đỡ đau, sau đó chúng ta thăm tiểu thiếu gia , Liên Sinh trước rồi!"

      "Ân."

      số việc cần nhiều lời, liền có thể cảm thụ được.

      Thời gian qua Lục Cẩm Dương thay đổi như thế nào, các nàng đều nhìn thấy .

      . . . . . .

      "Thiếu gia, tại sao ăn? Hay người muốn ăn thứ khác, Liên Sinh làm cho người."

      Liên Sinh cúi người, nháy mắt cười , nghe giọng điệu, xem ra có quan hệ rất thân thiết với Cẩm Thịnh.

      Lục Cẩm Thịnh , cúi đầu, lông mi gắt gao siết cùng chỗ.

      "Từ ma ma, bệnh của thiếu gia phải khỏe hơn rồi sao? Như thế nào còn có thể như vậy?"

      " ra. . . . . . Bệnh của thiếu gia sớm khỏi hẳn , trước đó vài ngày vẫn còn rất tốt!"

      Từ ma ma trong lòng buồn bực, bàn bày rất nhiều món ăn, canh khổ qua, bánh phù dung, bánh bột mì nướng vàng, thịt kho tàu, sườn chua ngọt, đây là những món mà thường ngày thiếu gia vẫn thích ăn, hôm nay như thế nào lại động đũa.

      Liên Sinh lo lắng, "Thiếu gia, người cảm thấy thoải mái sao? Liên Sinh với lão phu nhân mời đại phu tới cho người?"

      Lục Cẩm Thịnh lắc lắc đầu, lâu sau mới ấp a ấp úng , "Tại sao có chè hạt sen?" Thanh giống như muỗi.

      Liên Sinh ngẩn người, bỗng nhiên hiểu ra, rồi , " Nô tỳ làm chè hạt sen cho người."

      Cũng là cùng Từ mama nhìn nhau, chè hạt sen? Thiếu gia từ trước đến giờ có khi nào thử qua chè hạt sen đâu, vì sao đột nhiên muốn ăn ?

      Chè hạt sen! phải ban ngày phu nhân sao? Các nàng suýt nữa quên mất, thế nhưng thiếu gia lại nhớ chính xác như vậy.

      Trong phút chốc Liên Sinh suy nghĩ, Lục Cẩm Thịnh mặc dù tuổi còn , nhưng rất có chủ kiến, khi xác định chính xác chuyện gì nhất định thay đổi, mặc kệ như thế nào, phải ăn mới tốt.

      "Mama, trước tiên người chăm sóc thiếu gia, nô tỳ lát quay về."

      "được."

      Thời gian chưa tới nửa nén hương, chén chè sen nấu nhừ với hương thơm ngào ngạt ở trước mặt Cẩm Thịnh, bình thường các món nấu nhừ đều phải nấu rất lâu mới đạt tới độ ngon, biết Liên Sinh dùng biện pháp gì, trong khoảng thời gian ngắn nấu thành, lại làm mất hương vị.

      Mày Lục Cẩm Thịnh cuối cùng cũng giản ra, thậm chí khóe mắt còn ý cười, cảm thấy hài lòng, vội vàng đem chè hạt sen ăn hết.

      "Liên Sinh, ngươi làm thực ngon." Lục Cẩm Thịnh có chút ngại ngùng, khen ngợi .

      Liên Sinh mừng rỡ, cong miệng cười, "Nếu thiếu gia thích, về sau có thời gian nô tỳ nhất định làm cho người."

      "Ân." Lời này của Lục Cẩm Thịnh xem như là đáp ứng.

      "Cẩm Thịnh? Ngươi làm gì? Ta vào trong có quấy rầy ngươi nghỉ ngơi hay ?" Chén vừa mới đặt xuống, còn chưa kịp thu dọn, thanh Lục Cẩm Dương truyền đến.

      Quanh thân Lục Cẩm Dương tỏ ra hào quang rực rỡ, mặt mang theo ý cười tự nhiên, từ trước đến giờ, Lục Cẩm Thịnh biết tỷ tỷ của mình lại có thể cười đẹp đến như vậy. Khiến người khác nhìn mà thể rời mắt.

      Liên sinh cùng Từ ma ma vội vàng thỉnh an, ai chú ý tới Lục Cẩm Thịnh len lén đem chén chè giấu , muốn để Lục Cẩm Dương nhìn thấy.

      "Là tỷ tỷ tới đúng lúc, ngươi dùng bữa tối?"

      Lục Cẩm Dương nhìn lướt qua đồ ăn bàn, dường như chưa có người động đũa, nghĩ đến Lục Cẩm Thịnh vẫn chưa ăn.

      Lục Cẩm Dương áy náy , "Ngươi tiếp tục dùng bữa , cũng có chuyện gì gấp gáp, . . . . . . Tỷ tỷ quấy rầy ngươi."

      Liên Sinh cẩn thận quan sát phản ứng của Lục Cẩm Dương, lại nhìn đến Vương ma ma thầm gật đầu, liền hồi đáp, "Phu nhân, tiểu thiếu gia dùng bữa xong , nô tỳ cùng Từ mama chuẩn bị thu dọn."

      Đáy mắt Lục Cẩm Dương xẹt qua chút tìm tòi, Liên Sinh, tựa hồ đối với Lục Cẩm Thịnh rất tốt! ? !

      Lập tức gật đầu, , "Các ngươi nhanh chóng thu dọn rồi lui ra ."

      Hạ nhân tay chân lanh lẹ, chỉ trong chốc lát, mọi thứ bàn được dọn dẹp sạch , trong phòng chỉ còn lại tỷ đệ hai người.

      Vì Tần thị rất thương hai người, cho nên ở Hà gia, tỷ đệ mỗi người đều có viện riêng biệt.

      tiếng, Lục Cẩm Dương khanh khách cười ra tiếng, thành công hấp dẫn chú ý của Cẩm thịnh.

      Lục Cẩm Thịnh ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Cẩm Dương, trong ánh mắt mang theo tia vui mừng, nhưng do đề phòng lại nhanh chóng xuống.

      Lục Cẩm Dương nhìn bộ dạng bảy tuổi của Lục Cẩm Thịnh, nhịn được bật cười

      , trong trí nhớ của nàng, ấn tượng với đệ đệ quả thực rất ít, chỉ có khi Cẩm Thịnh trưởng thành, nghĩ tới đệ đệ của nàng lúc lai đáng như vậy.

      Lục Cẩm Dương thu hồi ý cười, chậm rãi , "Ân. . . . . . Kỳ ta cũng biết nên với ngươi như thế nào, lúc trước tỷ tỷ đúng, nên đem việc nương mất đổ lỗi người của ngươi, đối với ngươi thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí quá trớn, những lời thương tổn tới ngươi. . . . . . ,chắc hẳn trong lòng ngươi khổ sở ít. Là tỷ tỷ ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân mình, viện cớ đem tức giận trút người ngươi , bất quá tỷ tỷ biết sai lầm rồi, về sau phân phải trái, đối xử với ngươi như vậy nữa, mẫu thân ở đây, tỷ đệ chúng ta hẳn phải dựa vào nhau mới phải."

      Lục Cẩm Dương hít vào hơi, con ngươi tràn ngập cưng chiều, sờ đầu Cẩm Thịnh "Cho tỷ tỷ cơ hội, để tỷ tỷ có thể bù đắp lỗi lầm với ngươi !"

      "Cẩm Thịnh, ta biết là đệ có thể hiểu được, tỷ tỷ ép ngươi, lại càng lừa ngươi, ta dùng ngày sau để chứng minh lời ta hôm nay toàn bộ đều là ."

      Lúc gần tới cửa, Lục Cẩm Dương cố gắng mỉm cười nhìn Lục Cẩm Thịnh, lại biết nụ cười của nàng gượng ép như thế nào.

      Lục Cẩm Dương vội vàng rời , nàng sợ hãi phải nghe thấy Cẩm Thịnh đối với nàng thất vọng, đối với nàng còn niềm tin. Dĩ nhiên là nàng cũng có nhìn thấy hai mắt Lục Cẩm Thịnh đỏ bừng.

      Đúng vậy, lời Lục Cẩm Dương , tất nhiên hiểu được. . . . . .
      KisaragiYue thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 19: tá nhân

      Lục Cẩm Dương đến, khiến cho tâm tình của Tần thị tốt hơn nhiều, ngay cả tinh thần cũng vậy, trước mắt, nhìn thấy mọi việc đều rất vừa ý.

      Du thị đứng trước cũng mỉm cười, Lý di nương, Triệu di nương, đều cung kính đứng ở phía sau Du thị.

      Hà lão thái gia tổng cộng có bảy người con, trong đó Tần thị hạ sinh căp trai , con Tố Tâm, con trai chính là Hà Nhị gia, đều lớn tuổi, bởi vậy Tần thị ra lệnh, ngoại trừ ngày lễ, tết quan trọng, cần đến thỉnh an mỗi ngày, cho nên mọi việc rất ổn định, coi như là thanh tịnh.

      Tần thị cũng tránh việc đối phó với nhóm di nương để khiến trong lòng buồn bực, nên chỉ cần Hà Nhị gia đến thỉnh an là tốt rồi, bởi vậy lúc này, ở đây có nhiều người.

      Du thị , "Nhìn xem, Đại tiểu thư của chúng ta tới rồi."

      Hôm nay Lục Cẩm Dương vận xiêm y màu trắng nhạt, hoa văn thêu cảnh trời, đầu đội ngọc phượng màu ngà, so với lúc trước, kiêu ngạo như thế nào, bây giờ ổn trọng hơn rất nhiều, "Ngoại tổ mẫu mạnh khỏe."

      Lục Cẩm Dương nhanh chậm, khí chất ôn hoà bắt đầu hành lễ, rồi hướng Du thị tính cả Hà Nhị gia cùng những thị thiếp khác vấn an, "Cữu nương mạnh khỏe, các vị di nương mạnh khỏe."

      Từ bé Lục Cẩm Dương rất xinh đẹp, nhưng chỉ có vẻ bề ngoài, giống như bình hoa, thể đến gần, mà giờ Lục Cẩm Dương vẫn như trước, nhưng là cả trong lẫn ngoài, đều xinh đẹp.

      Từ trước đến nay Lục Cẩm Dương luôn xem thường những ai là thị thiếp, lần này lại vấn an nhóm các nàng, khiến cho các nàng cảm thấy thụ sủng nhược kinh ( được sủng ái mà lo sợ).

      Nhóm di nương nhìn nhau mà trong lòng kinh hãi, dù sao địa vị của Lục Cẩm Dương ở trong lòng Tần thị, các nàng hiểu , nếu có thể thân cận cùng Đại tiểu thư, ở Hà phủ vị trí chắc chắn được bảo đảm.

      Ngược lại, tươi cười mặt Tần thị giảm, nháy mắt cười, hướng Lục Cẩm Dương xua tay, "Đều là người nhà, ngoại tôn nữ, nhanh đến bên người ta."

      Danh xưng Cố phu nhân nàng quen gọi, mặc dù Cẩm Dương gả cho người khác, nhưng nàng vẫn thích gọi Cẩm Dương là ngoại tôn nữ như trước, Tần thị xưng hô như vậy, người khác tất nhiên cũng gọi theo.

      Tần thị cố ý để nịt gối đùi lộ ra góc.

      Lý di nương rất biết phối hợp, liền kinh ngạc , "Lão phu nhân, đầu gối người mang thứ gì vậy?"

      Lý di nương nguyên danh Lí Tố Nga, phụ thân là Tri Phủ huyện Giang nam, đúng lúc Nhị gia phụng chỉ Giang Nam giám sát vụ mùa, nên hai người mới có dịp quen biết, vừa gặp thương, bởi vậy mới có thể ủy thân làm thiếp thất.

      Là con út ở Lý gia, nên tính tình cũng có phần kiêu căng, ngoại trừ điều này, còn lại có điểm gì xấu.

      Lý di nương có hai người con, chính là tứ tiểu thư Thanh Nghiên và tam thiếu gia Nguyên Triệt.

      Khóe miệng Tần thị cong lên, mặt đều là cao hứng cùng vừa lòng, " Nịt gối này là Cẩm Dương ngày hôm qua tặng cho ta, đầu gối của ta tốt, mang theo có ích."

      Theo bản năng, ánh mắt Lý di nương xoay chuyển, trong lòng có tính toán, " tay nghề của đại tiểu thư điêu luyện, nếu Thanh Nghiên cũng có thể hiểu chuyện như vậy tốt."

      Tuy rằng Hà gia chú trọng đích thứ, nhưng đối đãi với đứa trong nhà quả thực tồi, giáo dưỡng cho con vợ kế cũng có nửa điểm qua loa, tính tình của Thanh Nghiên xem như thông minh, hoạt bát. Thường đem lại niềm vui cho Tần thị.

      Tần thị liếc Lý di nương cái, " phải bị ngươi chiều hư sao, ngày mai nên tìm Hồng sư phụ chỉ dạy cho nàng."

      Triệu di nương che mặt cười yếu ớt, "Vẫn là Thanh Hân của ta tốt nhất, cả ngày đều tự với bản thân phải học hành chăm chỉ, thể phụ sư thương của ngoại tổ mẫu."

      Triệu di nương cũng khá hơn Lý di nương, nhập phủ nhiều năm, chỉ có duy nhất hai nữ nhi, chính là nhị tiểu thư Thanh Liễu và tam tiểu thư Thanh Hân.

      Bất quá nhị tiểu thư bạc mệnh, khi bảy tuổi liền bất cẩn rơi xuống nước mà chết.

      Người nào lại biết, Triệu di nương đem toàn bộ tâm tư đặt hết người nữ nhi này, mong về sau Tam tiểu thư có tiền đồ rộng mở!

      Lý di nương mếu máo.

      "Được rồi, chúng ta thỉnh an xong, quay trở về , đừng quấy rầy yên tĩnh của mẫu thân."

      Du thị nghiêm mặt .

      So với đại thần trong triều, Hà nhị gia xem như giữ mình trong sạch ,trừ bỏ Lý di nương cùng Triệu di nương cũng có nữ nhân khác ở ngoài. Đại thiếu gia Nguyên Phụng, Nhị thiếu gia Nguyên Tế, tứ thiếu gia Nguyên Hoằng, Đại tiểu thư Thanh Kì, đều là con của Du thị.

      "Vâng, lão phu nhân, thần thiếp xin phép cáo lui ."

      Mặc cho Triệu thị cùng Lý thị có cố gắng như thế nào, địa vị của Du thị đều thể lay động, chỉ cần quá phận, Tần thị đều mắt nhắm mắt mở cho qua.

      "Cẩm Dương, ngươi cùng ngoại tổ mẫu chuyện, khố phòng mới có thêm sổ sách, cữu nương trước xử lý."

      Lục Cẩm Dương cảm kích gật gật đầu, Du thị đối với nàng giống như ruột thịt .

      Tần thị vô cùng thân thiết lôi kéo tay Lục Cẩm Dương, "Đêm qua ngủ có thoải mái ?"

      "Ngủ ngon."

      "Ngoại tổ mẫu, hôm nay Cẩm Dương đến là có chuyện muốn thương lượng cùng người."

      "Là chuyện gì, ngươi cứ , ngoại tổ mẫu có thể giúp, nhất định giúp ngươi." Tần thị suy nghĩ lúc, rồi lại tức giận , " Hay là tiểu tử Cố gia khi dễ ngươi?"

      Thời điểm nàng nghe tin Cố Du Hiên cưới Lục Uyển Nhi vào cửa rất tức giận, huống chi là ngoại tôn nữ của nàng!

      " có, ngoại tổ mẫu." Lục cẩm dương làm nũng , trong lòng cũng là từng dòng nước ấm chảy qua.

      "Vậy ngươi có chuyện gì?" Tần thị nhíu mày, vẻ mặt Lục Cẩm Dương tự nhiên, giống giấu diếm nàng.

      "Cẩm Dương muốn mượn ngoại tổ mẫu người." Lục Cẩm Dương dừng chút, giải thích, "Nương để lại cho ta nhiều cửa hàng, nhưng Cẩm Dương bối rối biết xử lý như thế nào, thời điểm ta gả đến Cố gia, là Cố lão phu nhân thay ta xử lý, nhưng đây là nương để lại cho ta, Cẩm Dương muốn người khác nhúng tay vào, bởi vậy mới muốn mượn lão quản gia bên người ngoại tổ mẫu để học hỏi kinh nghiệm, để chỉ giáo cho Cẩm Dương."

      Biểu tình Lục Cẩm Dương mất mác, kiếp trước nàng vô dụng, lại đem những gì mẫu thân để lại giao cho người khác, bản thân chịu trông nom quản lý.

      tại cần phải học hỏi kỹ càng, cửa hàng Hà thị để lại cho nàng, còn có đồ cưới, tuyệt đối thể để rơi vào tay kẻ khác lần nữa, để cho Lục Uyển Nhi cùng Cố gia cứ chiếm tiện nghi mãi như vậy.

      " ra là chuyện này." Tần thị gật đầu, "Ban đầu ngoại tổ mẫu cũng lo lắng, sợ ngươi bất mãn liền hoãn lại, chờ sau khi mọi chuyện qua hết cùng ngươi bàn bạc, cuối cùng tới lúc."

      "Cẩm Dương, ngươi là nữ nhi của Hà phủ, cần gì phải cố gắng như vậy! Nếu ngươi tin tưởng ngoại tổ mẫu, ta chọn ra vài người giúp ngươi trông coi."

      "Cẩm Dương tất nhiên là tin tưởng ngoại tổ mẫu, nhưng ngoại tổ mẫu từng , ai có thể giúp Cẩm Dương cả đời, có số việc phải tự tay mình làm.”

      "Hơn nữa, Cẩm Dương cũng muốn tự mình trông nom."

      Tần thị ý vị thâm trường nhìn Lục Cẩm Dương, " Cẩm Dương trưởng thành, đây chính là tâm tư cần có của người chủ mẫu, đáng tiếc ngươi lập gia đình quá sớm, việc quản lý vụ, tổ mẫu còn chưa chỉ giáo ngươi."

      " cần lo lắng, ngày mai ngoại tổ mẫu kêu vài quản gia đắc lực tới cửa hàng giúp đỡ, bảo quản cho ngươi hài lòng."

      Đời trước của Hà gia, tổ tông đều là kinh thương( buôn bán), Hà Nhị gia có tên trong bảng vàng nên mới vào triều làm quan, các dòng họ còn lại, đều vẫn kinh thương như trước, sản nghiệp của Hà gia xem như là nhất nhì trong kinh thành.

      ". . . . . . Chỉ là tự nàng có thể hay bị người khác đàm tiếu.”
      KisaragiYue thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :