1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trên gấm thiêm hương - Thập Lục Hoa (Chương 40) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 5.1: Ma ma

      Cố Du Hiên cười ôn hòa, phảng phất cách đời, làm cho Lục Cẩm Dương có chút mê mang. Kiếp trước vì cái gì đến cuối cùng nàng mới nhìn ra được tâm tư của Cố Du Hiên.

      Uyển Nhi, chỉ bằng cách xưng hô vô cùng thân thiết này, đủ để nhìn ra Cố Du Hiên đối với Lục Uyển Nhi là có tư tình, mà phải là bất đắc dĩ như lời .


      Thời điểm Cố Du Hiên vừa mới bước vào cửa, đáy mắt liền mang theo vẻ khinh thường. Nàng lúc trước khi thấy Cố Du Hiên, thường hay đỏ mặt cúi đầu, cũng nhìn thẳng mà đánh giá, cho nên có phát được.

      Lục Cẩm Dương hiểu, nếu Cố Du Hiên chán ghét nàng đến như vậy, vì sao còn muốn cưới nàng, vì sao còn muốn ở trước mặt nàng bày ra bộ dạng thâm tình như vậy.

      giờ, khi nhìn gương mặt ôn nhuận như ngọc này, Lục Cẩm Dương nhịn được có chút. . . . . . Ghê tởm.

      Vương ma ma thấy Lục Cẩm Dương luống cuống, liền lặng lẽ lôi kéo vạt áo nàng.

      Lục Cẩm Dương liền lấy lại tinh thần, nhưng trong lòng có chủ trương, từng đối xử với nàng như thế nào, bất quá trải qua nhiều năm như vậy, nếu là Lục Cẩm Dương còn đối Cố Du Hiên si tâm vọng tưởng, vậy cũng là hết thuốc chữa.

      Lục Cẩm Dương đem phẫn nộ xuống.

      Ngày đó nàng tuy rằng rơi xuống nước, nhưng nàng cũng phải có cảm giác, làm sao mà cẩn thận trượt chân, ràng là có người ở phía sau đẩy nàng.

      Lục Cẩm Dương biết ý Vương ma ma, thản nhiên mà cười giống như kiếp trước gọi , "Du Hiên ca ca."
      "Ta chỉ là nghĩ chút nữa nên làm như thế nào. . . . . ."

      So với xưng hô phu quân, Lục Cẩm Dương chỉ gọi với người xứng đáng. Mà Cố Du Hiên, xứng.

      Cố Du Hiên nở nụ cười, hiển nhiên thực hưởng thụ lời của Lục Cẩm Dương, nắm tay nàng cũng hơi hơi dùng sức, " cần sợ, lúc đó có ta ở bên cạnh nàng, huống hồ cũng phải chuyện khẩn cấp gì, chỉ là ly trà, cũng may các ngươi lúc trước ở Lục phủ có mối quan hệ tồi, cuộc sống sau này cũng coi như có thể bầu bạn."

      Lục Cẩm Dương theo bản năng nhíu mày, nàng có chút quen khi Cố Du Hiên đối xử thân cận với nàng như vậy, muốn rút tay về, nhưng vẫn cố hết sức nhẫn nại, thuận theo , "Thiếp thân biết."

      Chương 5.2: ma ma

      Lúc ra cửa Giang ma ma hưởng thụ nước trà cùng điểm tâm mà Thất Vĩ dâng lên.

      Cố gia túng quẫn, nơi giàu có nhất chính là viện của Lục Cẩm Dương , khó được lần đến, Giang ma ma tự nhiên bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

      Hôm qua là ngày đại hỉ của Cố Du Hiên và Lục Uyển Nhi, Giang ma ma ngờ Cố Du Hiên lại dậy sớm như thế tới đón Lục Cẩm Dương thỉnh an lão phu nhân. Có chút kinh ngạc, vội vàng đứng dậy, bất chấp đồ ăn còn trong miệng trơ mắt hô, "Thiếu gia."

      Lục Cẩm Dương , "Ta thấy ma ma chờ Cẩm Dương, nghĩ nên đem chút điểm tâm đến, ngờ ma ma lại thích như vậy."

      Cũng đối với Thất Vĩ phân phó, "Đem mấy thứ điểm tâm này gói kỹ đưa cho Giang ma ma."

      Ý cười mặt Giang ma ma càng sâu , thái độ đối với Lục Cẩm Dương cũng tốt lên ba phần, "Đa tạ phu nhân ban cho, lão nô dám nhận."

      Ngoài miệng dám nhận, thế nhưng điệu bộ tay cầm điểm tâm chính là muốn bỏ xuống, Lục Cẩm Dương cũng đáp lời lại, thản nhiên nhìn Thất Vĩ, " thôi. Chỉ cần Vương ma ma theo giúp ta là tốt rồi."

      Có kỳ chủ tất có kỳ phó, Lục Cẩm Dương nhìn Thất Vĩ tính tình vẫn giống như kiếp trước luôn nôn nóng, nhất định phải tìm thời gian để tình trạng tại cho nàng mới tốt được.

      Cố Du Hiên vẻ mặt vẫn thay đổi. Nhưng trong lòng lại nghĩ, Lục Cẩm Dương từ khi nào bắt đầu hiểu chuyện và khôn khéo như vậy, lại thưởng cho Giang ma ma đến truyền lời.

      Người nào biết nhị tiểu thư Lục phủ mắt cao hơn đầu, căn bản xem thường hạ nhân, như thế nào lại khách khí như vậy.

      Chẳng qua là trong nháy mắt, Cố Du Hiên lập tức thu lại suy nghĩ, bước chân nhanh chóng tiêu sái trước Lục Cẩm Dương.

      Cố gia, tòa nhà này là sau khi Lục Cẩm Dương dùng đồ cưới của mình để sửa chữa lại . Nhưng còn e ngại mặt mũi Cố Du Hiên, nên vẫn là khí thế. Tuy vậy so sánh với sân ở trong viện tốt hơn nhiều. Sân của Cố lão thái nằm ở vị trí tốt nhất của Cố phủ , mặt Bắc triều nam, cổng và sân rộng rãi.

      Cố lão thái tuy rằng tuổi cao, thế nhưng khôn khéo trong mắt giảm, thân áo da xanh nâu hoa văn trạm chỗ, từ xa trông thấy bóng dáng của Lục Cẩm Dương, nhanh chóng tiến lên phía trước ngồi xuống, nha hoàn bên người tiến lên hầu hạ.

      Toàn bộ Cố phủ, cũng chỉ có nha hoàn trong viện Lục Cẩm Dương là nhiều nhất.

      Cố lão thái là vì nghĩ cho Cố Du Hiên thời điểm đọc sách cần phải có đãi ngộ cao nhất. Cho nên tất cả tâm huyết đều dồn vào Cố Du Hiên. Cho nên bên người trừ bỏ Giang ma ma cùng nha hoàn thân cận, chỉ có tiểu nha đầu Thu Cẩn bên ngoài viện thu thập .

      Nguyên bản Cố lão thái thực thích Lục Cẩm Dương, về thanh danh Lục Cẩm Dương như thế nào, mà là cả người Lục Cẩm Dương lúc nào cũng toát ra vẻ kiêu ngạo khiến cho nàng nhìn thực phản cảm.

      Chương 5.3: ma ma
      Hứa gia những giúp đỡ Cố Du Hiên giải quyết được việc trước mắt, còn gửi gắm Lục Uyển Nhi dịu dàng đến làm con dâu của mình, tương lai đối với Hiên nhi thể nghi ngờ là phần trợ lực. Đối nghịch hoàn toàn với Lục Cẩm Dương, trừ bỏ có chút đồ cưới ở ngoài, căn bản được người Lục gia thương, ngoại tổ gia lại càng trông cậy được. Cố Du Hiên cưới Lục Uyển Nhi, Cố lão thái tính toán chung quy đều là bản thân mình có lợi.

      ngờ, Lục Cẩm Dương cố tình ngăn cản, cũng may chính mình thầm ở phía sau lo liệu, lúc này mới thành chuyện tốt.

      Đó cũng là trong những nguyên nhân Cố lão thái chán ghét Lục Cẩm Dương, ràng bản thân mình là con dâu, lại để mình vào mắt.
      Sau này, Cố Du Hiên được phong làm quan lớn, Cố lão thái tự đề cao bản thân muốn mở rộng quy mô của viện, thêm hai mươi mấy nha hoàn mang bên người để hầu hạ. Bất quá lão thái thái cũng có hưởng thụ được bao lâu, qua vài năm liền qua đời. Ngược lại mang tới cho Cố Du Hiên thêm số sổ sách minh bạch!

      Cố lão thái thu hồi khôn khéo trong mắt, con ngươi buông xuống, bày ra bộ dạng mệt mỏi.

      Giang ma ma dẫn Lục Cẩm Dương đến, thấy bộ dạng của Cố lão thái, cước bộ vội vàng ngừng bước về phía trước "Lão thái thái, đây là làm sao vậy?"

      Cố Du Hiên cũng vội vàng tiến lên, "Mẫu thân thân thể thoải mái sao?"

      Cố lão thái mí mắt khẽ nâng, "Ngực ta thực khó chịu."

      "Lão nô sớm khuyên người xem thầy thuốc, bằng ngực ngài luôn khó chịu như vậy để lâu nghiêm trọng." Giang ma ma cất bước rời , "Lão nô trước thỉnh đại phu tới cho người."

      Lại bị Cố lão thái khéo léo ngăn lại, hữu khí vô lực , "Ta đây xương cốt có gì đáng ngại, dù sao cũng là bệnh cũ , chết được. Bất quá lo lắng tương lai Hiên nhi có cái gì hay xảy đến. Chỉ hận chính ta đủ năng lực. Bằng , cũng để Hiên nhi ở lao trung chịu khổ." Càng liên tục tiếc hận mấy tiếng.

      Lục Cẩm Dương trong lòng cười lạnh, Cố lão thái đây là nén giận bản thân nàng đáp ứng chậm cầu của Hứa thị, làm hại Cố Du Hiên ở lao trung ngây người nhiều ngày. Cố lão thái chỉ nhìn đến nhi tử của nàng ta chịu khổ, chính Lục Cẩm Dương nàng làm sao sống tốt, nàng vì Cố Du Hiên mà có lấy phút nghỉ ngơi. Cuối cùng lại thể đáp ứng đem trượng phu của mình cho nữ nhân khác

      Giang ma ma liếc mắt nhìn Lục Cẩm Dương, phụ họa Cố lão thái , "Thiếu gia từ cũng chưa từng nếm qua đau khổ như vậy. Bất quá hết thảy đều qua, thiếu gia bình an vô trở lại, quý phủ chúng ta nhất định còn nhiều đại hỷ ."
      KisaragiYue thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      chương 6.1: dâng trà

      Lục Uyển Nhi thân áo gấm uyên ương đỏ rực, hoa văn kim sắc vô cùng hoa mỹ, điểm xuyết từng cánh hoa đào, kiểu dáng lịch tao nhã, càng làm tôn lên da thịt như tuyết của nàng ta, môi điểm mà hồng, mắt hạnh như nước, cử chỉ thanh tao lịch . So sánh cùng, Lục Cẩm Dương kiều diễm quyến rũ, Lục Uyển Nhi lại xinh đẹp dịu dàng.

      Thời điểm Giang ma ma nhắc đến chính mình, nàng ta mặt đỏ ửng, thẹn thùng cúi đầu, hai tay nắm lấy khăn tay.

      Nghe được tên Lục Uyển Nhi, sắc mặt Cố lão thái thoáng dịu chút, mặc kệ như thế nào, Lục Uyển Nhi nàng thập phần vừa ý, đối đãi với người khác khiêm tốn. giống Lục Cẩm Dương, hành động lúc nào cũng thiếu suy nghĩ.

      Lục Cẩm Dương cúi người, sợ hãi , "thỉnh an lão phu nhân."

      Cố lão thái gia qua đời sớm, Cố gia sớm tách rời, nên chỉ còn vị trưởng bối tồn tại, chính là lão thái thái. Cố Du Hiên lại hiếu thuận, mọi việc đều lấy Cố lão thái làm trọng.

      Cố lão thái ánh mắt liếc Lục Cẩm Dương cái, nhanh chậm , "Ai, đúng là trong họa có phúc , bất quá làm khổ nha đầu Uyển Nhi ."

      "Nhanh, đến bên người mẫu thân."

      "Mẫu thân. . . sao lại như thế." Lục Uyển Nhi môi cười cười, bất quá cũng có giải thích gì thêm, con ngươi tối đen như mực, có thể thấy đây là người thâm sâu khó dò.

      "Hiên nhi lấy được ngươi xem như có phúc."
      Lục Uyển Nhi thẹn thùng , "thiếp thân mới là người có phúc." Cúi đầu, trong nháy mắt mang theo tia hèn nhọn.

      Tin tức Lục Cẩm Dương rơi xuống nước, nàng tất nhiên là biết được.

      Vốn tưởng rằng Lục Cẩm Dương tới.
      Theo tính tình của nàng ta, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho nữ nhân cùng nàng chia xẻ trượng phu được.

      nghĩ Lục Cẩm Dương thế nhưng lại đến.

      Hơn nữa vẻ mặt vẫn bình thản ung dung. Cho dù Cố lão thái để ý, ở bên cũng có biểu tình gì.

      Bất quá Lục Uyển Nhi trong lòng cười lạnh. Lúc trước Lục Cẩm Dương ở Lục gia , tính tình nàng ta kiêu ngạo ra sao, nàng rất , mặc dù tại nhịn được, như thế nào. Chỉ cần nàng châm ngòi vài câu, Lục Cẩm Dương nhất định tức giận.

      Lục Cẩm Dương tức giận, nàng tìm ra được điểm sai.

      Trong tiềm thức, Lục Uyển Nhi cho rằng, biểu hôm nay của Lục Cẩm Dương, tất cả là do Vương ma ma ở phía sau dạy dỗ.

      Lục Cẩm Dương vẫn chỉ là Lục Cẩm Dương, làm sao xứng với thanh danh điêu ngoa, ương ngạnh!

      Chương 6.2: dâng trà

      "Mẫu thân, đến lượt Uyển Nhi hành lễ ."

      Cố lão thái chỉ cùng Lục Uyển Nhi chuyện, hoàn toàn đem Lục Cẩm Dương bỏ sang bên, mặc dù trong lòng biết mẫu thân thích Cẩm Dương. Nhưng mà trước mặt mẫu thân, dám lên tiếng, nên sắc mặt của Cố Du Hiên được tự nhiên, có loại cảm giác khó mà diễn tả thành lời.

      Huống hồ hạ nhân đều nhìn thấy, nếu Cố lão thái thích Lục Cẩm Dương, cũng phải nhìn đến mặt mũi của Cố Du Hiên, cứ tiếp tục chèn ép Lục Cẩm Dương như vậy phải cách hay.

      Đáy mắt Cố lão thái liếc qua cái, ngừng oán trách , "Giang ma ma, thân mình ta được tốt nên để ý hết, sao ngươi lại nhắc nhở ta. Ngươi nhìn xem, sắc mặt phu nhân tái nhợt, có lẽ bệnh tình vẫn chưa khỏi hẳn , còn mau dọn chỗ dâng trà lên cho phu nhân."

      Giang ma ma tươi cười, đáp lời Cố lão thái, liên tục , "Là lão nô hồ đồ và sơ xót, phu nhân trách tội chứ?"

      Chủ tớ hai người, người xướng người họa, tự tay diễn hết tất cả.

      "Mau đứng dậy , ngươi bệnh nặng vừa mới khỏi, nên bảo vệ thân thể tốt."

      Lục Cẩm Dương lên tiếng trả lời, "Đa tạ ân điển lão phu nhân." nhiều lời, liền cất bước đến chỗ ngồi của mình.

      Lục Uyển Nhi đứng dậy, thao tác đoan trang hướng Cố lão thái hành lễ, "Lão phu nhân, xin hãy nhận chung trà của con dâu."

      Lão thái thái tiếp nhận chung trà tay Lục Uyển Nhi, tượng trưng uống vài ngụm. Từ trong áo lấy ra hầu bao màu đỏ thẫm to đưa cho nàng ta.

      "Về sau là con dâu của Cố gia , nên phụng dưỡng cho phu quân tốt, sớm vì Cố gia mà sinh nhiều con cháu."

      "Dạ, con dâu xin ghi nhớ." Lục Uyển Nhi gật đầu.

      "Đây là trâm mà thời điểm ta vừa gả đến Cố gia, được mẹ chồng tự tay cài. Hôm nay ta truyền lại cho ngươi, xem như quà ra mắt." Cố lão thái sớm chuẩn bị, khi chuyện, đem trâm phượng phỉ thúy màu đỏ hồng hình giọt nước, cài lên búi tóc Lục Uyển Nhi.

      Nếu là vật tổ tông để lại, nên truyền cho Lục Cẩm Dương mới đúng, nhưng mà Cố lão thái làm vậy, ngược lại đem cho Lục Uyển Nhi, giọng điệu còn cố ý nhấn mạnh tầm quan trọng trong đó.

      Lục Cẩm Dương trong lòng cười lạnh, thời điểm nàng mới thành thân, cũng có đãi ngộ tốt như vậy.

      Ánh mắt Cố lão thái giống như vô ý đảo qua Lục Cẩm Dương, hỏi, "Đêm qua viên phòng rồi phải ?"

      Tưởng ma ma bên người Lục Uyển Nhi lập tức đem tấm lụa màu trắng dâng lên. Vết máu màu đỏ có thể trông thấy rất ràng.

      Lúc này, mặt của Lục Uyển Nhi, đỏ giống như có thể ra máu.

      Cố lão thái hai mắt lộ ra vẻ khôn khéo. Ý cười càng đậm ." Người từng trải cũng biết, sáng sớm tại thời điểm nhìn thấy Lục Uyển Nhi, hành động của nàng có chút vất vả, liền hiểu hai người viên phòng, hỏi như vậy, bất quá là muốn để cho Lục Cẩm Dương biết được.

      Chương 6.3: dâng trà

      Lục Uyển Nhi càng cúi thấp đầu , di chuyển qua vị trí của Cố Du Hiên, " mời phu quân dùng trà."

      Cố Du Hiên ừ tiếng. Giống như Cố lão thái, đem hầu bao màu đỏ chuẩn bị tốt đưa cho Lục Uyển Nhi. Đồng thời còn tặng nàng ta khối ngọc bội.

      Thời điểm tới Lục Cẩm Dương, Lục Uyển Nhi có chút do dự, trong lúc nhất thời biết xưng hô như thế nào, tỷ tỷ? Dựa vào thân phận, Lục Cẩm Dương vào cửa sớm hơn, nhưng mà ở Lục gia, danh nghĩa nàng chính là tỷ tỷ của Lục Cẩm Dương. Phu nhân? Lục Uyển Nhi càng muốn xưng hô với Lục Cẩm Dương như vậy.

      Cố Du Hiên dường như nhìn ra Lục Uyển Nhi khó xử, ở bên giọng , "Chỉ là xưng hô, ngươi cứ tùy ý ."

      Cố Du Hiên như vậy, nhìn như tùy ý, thực ra lại thiên vị cho Lục Uyển Nhi, Lục Cẩm Dương cũng giận, "Lúc trước tỷ tỷ xưng hô như thế nào, bây giờ cứ gọi như vậy ."

      Lục Cẩm Dương để cho hạ nhân đón, mà trực tiếp nhận lấy chung trà, cười khanh khách , "Tỷ tỷ mặc áo gấm uyên ương là đẹp, màu đỏ rực này đúng là rất xứng với tỷ tỷ."

      " đúng, tỷ tỷ rất đẹp rồi, hiển nhiên cần dùng gấm vóc để diễn tả.

      Ý cười nơi khóe miệng Lục Uyển Nhi cứng đờ, màu đỏ rực vốn là chính thê mới có tư cách mặc, bình thê chỉ có thể mặc màu đỏ thẫm, hoặc là đỏ sậm.

      Khi xuất giá, nàng cố ý chọn màu váy như vậy. Chính là muốn làm cho Lục Cẩm Dương kinh hãi, nghĩ tới, Lục Cẩm Dương lại thẳng ra.

      "Ta chỉ tùy tay chọn, có nhớ tới. . . . . ." Lục Uyển Nhi muốn giải thích.

      Lục Cẩm Dương làm sao có thể cho nàng cơ hội, "Từ tỷ tỷ ở trong phủ được che chở, cái gì tốt hiển nhiên đều thiếu, cái váy bình thường cũng làm cho người ta phải hâm mộ, ban đầu ta còn lo lắng tỷ tỷ thích ứng, giờ lo lắng sớm tiêu tan , ta vào Cố gia sớm hơn tỷ tỷ thời gian , tỷ tỷ, nếu có cái gì hiểu, có thể tới tìm ta, muội muội nhất định giúp hết sức."

      Lục Uyển Nhi có chút xấu hổ. Lời của Lục Cẩm Dương, vô thưởng vô phạt, biểu tình mặt cũng có điểm khác thường.
      Chính là đem mặt mũi nàng để ở đâu?

      Có cái gì hiểu, cứ việc đến viện của nàng ta để hỏi. So với nàng, tiến phủ có kinh nghiệm, Lục Cẩm Dương là mình cố chấp, biết liêm sỉ cùng muội muội tranh nam nhân?

      để cho Lục Uyển Nhi có cơ hội giải thích, Lục Cẩm Dương nhanh chóng cởi vòng tay người, tiếp tục , "Đây là vòng tay ngọc bích khảm hoa châu sa, cũng phải vật gì quý báu, là vào ngày muội ra đời, ngoại tổ gia đặc biệt phân phó người tạo ra, giờ đưa cho tỷ tỷ, hi vọng tỷ tỷ thích."

      Vòng tay ngọc bích khảm hoa châu sa này quả rất bình thường. Nhưng nếu là mẫu thân nàng tạo ra.

      Vậy mang ý nghĩa khác.
      KisaragiYuebachnhaty thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7.1: Di vật

      Mẫu thân Lục Cẩm Dương, Hà thị, vì khó sinh tiểu đệ Lục Cẩm Thịnh mà qua đời, ngay trước mặt nhiều người, đem di vật giao lại cho nàng.
      Lục Uyển Nhi đúng là lòng tham đáy, đầu tiên là nhìn trúng trượng phu của nàng. Ngay cả đồ mà mẫu thân nàng để lại, Lục Uyển Nhi cũng muốn chiếm được.

      Lúc này khí xung quanh bỗng chốc trở nên im lặng, Cố lão thái muốn làm Lục Cẩm Dương mất mặt, nhưng nghĩ tới Lục Cẩm Dương cư xử đúng mực như vậy.

      "Tỷ tỷ thích là tốt rồi." Lục Cẩm Dương khụt khịt, "Chẳng lẽ tỷ tỷ giận ta ?"

      "Hôm qua là ngày đại hỉ của tỷ, ta nên tới chúc mừng, nghĩ đến đường ở Trữ viên trơn trượt, hại ta rơi xuống nước, mê man hết ngày.
      Vốn mượn vòng tay này để chuộc lỗi với tỷ, chứ muội dám mở miệng cầu xin tỷ tỷ tha thứ ."

      Sắc mặt Lục Uyển Nhi được tự nhiên, trong lời của Lục Cẩm dương đều là thành tâm hối lỗi, cho dù nàng nhận hay nhận, đều cũng được , nhận, thể nghi ngờ là ở trước mặt mọi người, thừa nhận nàng, người làm tỷ tỷ lại lòng dạ đoạt đồ vật của muội muội, tỷ muội chung nhà đó là tranh cường háo thắng, nếu nhận, chẳng khác nào nàng tự nhận mình bụng dạ hẹp hòi, chỉ biết trách cứ muội muội.

      Lặng lẽ liếc Cố Du Hiên cái, lại thấy nhìn sang nơi khác, căn bản hề để ý tới chuyện của nàng và Lục Cẩm Dương.

      Lục Uyển Nhi con ngươi lóe lên vẻ lo lắng, mặt mang theo vẻ sợ hãi, "Muội muội hiểu lầm rồi, tỷ tỷ cao hứng còn kịp, chúng ta là người nhà, làm sao tỷ tỷ có thể giận muội chứ."

      Tiếp nhận vòng tay từ Vương ma ma, Lục Uyển Nhi , "Ngày trước, ở trong phủ còn có các tỷ muội khác. Nhưng vì chúng ta tuổi gần bằng nhau nên mối quan hệ rất thân thiết, có đồ gì tốt đều mang đổi cho nhau, nếu muội muội như vậy tỷ tỷ xin nhận, nếu muội muội muốn lấy lại cứ với ta."

      Chỉ cần vài câu, liền chứng minh được mối quan hệ giữa nàng và Lục Uyển Nhi. Ý của nàng ta là nàng phải nhận lỗi, chỉ là hai tỷ muội có đồ gì tốt mang đổi cho nhau mà thôi.

      Cố Du Hiên chuyện xưng hô, nên Lục Uyển Nhi liền vui vẻ làm theo ý mình, tiếng tỷ tỷ muội muội, kêu thân thiết.

      "Tùy ngươi." Lục Cẩm Dương khẽ mím môi.

      Cố lão thái thấy thời điểm thích hợp liền ho tiếng, đem ánh mắt mọi người tập trung vào bà.

      "Lễ kết thúc, về sau là người nhà , cần biết sau này như thế nào, giờ Hiên nhi lập được công, phong thưởng của Hoàng thượng vài ngày sau truyền xuống. Các ngươi chính là hậu phương vững chắc ở phía sau của Hiên nhi, quan trọng hơn, đó là sớm ngày vì Cố gia mà kéo dài hương khói."

      Lục Uyển Nhi thẹn thùng cúi đầu, , "Dạ"

      Lục Cẩm Dương gật đầu, móng tay nhân lúc có người chú ý tới. Liền bấm chặt vào lòng bàn tay, cơ hồ thấy được máu thịt lẫn lộn.

      A, sớm ngày kéo dài hương khói.

      "Nếu có chuyện gì nữa, các ngươi đều lui ra ."

      Cố Du Hiên đứng dậy , "Mẫu thân, vừa vặn nhi tử cũng có chút tình cần xử lý."

      Cố lão thái phất phất tay.

      Chương 7.2: Di vật
      Cho đến khi Lục Cẩm Dương rời khỏi, Cố lão thái đảo mắt qua Giang mama, hỏi, "Thế nào? Thời điểm ngươi gọi nàng tới, nàng có biểu ra sao?"

      Giang ma ma tiến lên , "Nào có biểu gì, lão nô , vẫn là lão phu nhân người đem thiếu phu nhân dạy dỗ tốt, mặc dù nàng đối với người khác kiêu ngạo, ở trước mặt của người, còn phải là bộ dạng biết vâng lời sao."

      "Thời điểm lão nô đến, nàng ta vẫn còn nằm giường! Nghe vừa mới tỉnh lại, người cũng nhìn thấy được sắc mặt của nàng tái nhợt! Nghe người tìm nàng. Ngay lập tức liền chuẩn bị tới đây!"

      Cố lão thái nghe thấy, mặt mày hớn hở, đắc ý càng nhiều hơn.

      Lúc trước nàng thích Lục Cẩm Dương, Hiên nhi biết vì cái gì lại muốn cưới nàng.
      Nàng muốn nhi tử đau lòng nên mới đáp ứng, cũng may Lục Cẩm Dương thức thời. Nếu nàng nhất định làm chủ, ngăn lại mọi việc, tìm cho Hiên nhi mối hôn khác.

      Bất quá trước mắt cũng rất tốt.

      Nàng đối với Lục Uyển Nhi tương đối vừa lòng.
      Từ , Lục Uyển Nhi dịu dàng ngoan ngoãn , so sánh cùng Lục Cẩm Dương, xác thực tốt hơn nhiều!

      Cố lão thái như cá gặp nước, Cố Du hiên đứng nhì trong kì thi Điện thí, chỉ cần đợi sóng gió lần này trôi qua, cuộc sống sau này tất nhiên sung sướng, hưởng phúc vô cùng. Cố Du Hiên lại hiếu thuận, nếu Lục Cẩm Dương còn biết điều, nhất định ta làm cho nàng đẹp mặt.

      "Cẩm dương, ta trước có việc, sau đó thăm ngươi, ngươi thân mình tốt, phải chú ý nghỉ ngơi." Cố Du Hiên nhìn Lục Cẩm Dương, con ngươi nhu hòa, khóe mắt giống như vô tình nhìn về hướng Lục Uyển Nhi.

      "ân, ngươi bận việc nhanh ."

      Cũng may, kiếp trước, khi nàng ở trước mặt Cố Du Hiên, đều là bộ dạng kính cẩn nghe lời, bằng Lục Cẩm Dương biết đối mặt như thế nào với người mà nàng vừa vừa hận này.

      Tâm tư Lục Cẩm Dương phức tạp, hướng chính viện mình tới.

      "Muội muội." Lục Uyển Nhi mặt mày hớn hở, chắn trước đường của Lục Cẩm Dương."Còn nhớ, lúc trước ở trong phủ, ta và ngươi rất thân thiết, ban đầu ngươi lập gia đình ta còn luyến tiếc ngươi muốn xa cách ta, nghĩ tới , chúng ta còn có duyên phận gặp lại nhau như vậy."

      "Từ biệt hơn nửa năm, ta có rất nhiều chuyện muốn với ngươi, muội muội."

      "Cẩm Thịnh cũng cao lên ít. . . . . ."

      Lục Uyển Nhi tựa hồ nhìn ra Lục Cẩm Dương mất kiên nhẫn, cứ lôi kéo nàng liên tục, thoạt nhìn giống như tỷ muội tình thâm.

      Trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Lục Cẩm Dương cũng mở miệng , khóe môi giơ lên, " xong chưa, viện của ngươi nằm ở phía tây, phía trước rẽ trái là tới."

      ... lướt qua Lục Uyển Nhi vẻ mặt cứng đờ, Lục Cẩm Dương rảo bước càng nhanh hơn, thân thể nàng phải làm bằng sắt, hôm qua rơi xuống nước, thân mình còn chưa khỏi hẳn, hôm nay liền ra ngoài, mặc dù uống thuốc, cũng tránh khỏi có chút mệt mỏi.

      "Đại tiểu thư. . . . . .nhị tiểu thư quá đáng, dám đối xử vời người như vậy." nha hoàn hồi môn bên người Lục Uyển Nhi, Thanh Liễu tức giận , "đúng là người đàn bà đanh đá, Đại tiểu thư chê nàng thanh danh tốt, đối xử với nàng giống như muội muội ruột thịt, vậy mà nàng biết phân biệt tốt xấu, trước mặt nhiều hạ nhân, lại để tiểu thư vào trong mắt."

      Lục Uyển Nhi nhìn hướng Lục Cẩm Dương rời , bỗng dưng cúi đầu cười nhạt. Ban đầu nàng nghĩ Lục Cẩm Dương ở Cố gia nửa năm, chắn hẳn được Cố lão thái "dạy dỗ ít " biết được đạo lí đối nhân xử thế là như thế nào, nghĩ tới, vừa nãy chẳng qua là nàng chó ngáp phải ruồi mà thôi.

      Như thế, nàng mới có thể yên lòng, Lục Cẩm Dương chính là tâm tư đơn thuần, chỉ được vẻ ngoài kiêu ngạo. Làm sao có thể là đối thủ của nàng.

      "Ngươi nên gọi ta là gì?" Lục Uyển Nhi hỏi lại, thanh lạnh như băng, mặt hoàn toàn còn vẻ ôn nhu như lúc nãy.
      KisaragiYuebachnhaty thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 8: hôn ước

      Thanh Liễu thân áo gấm hoa sen xanh, mi mục thanh tú, ngay lập tức cúi đầu, "Nô tỳ biết lỗi."

      Đại tiểu thư gả vào Cố gia, nàng thể gọi như trước, giờ chỉ có thể xưng bằng nhị phu nhân.

      Ở Lục gia, Lục Uyển Nhi là Đại tiểu thư, Lục Cẩm Dương là nhị tiểu thư, ở Cố gia, Lục Cẩm Dương là Đại phu nhân, Lục Uyển Nhi là Nhị phu nhân, thân phận bị đảo ngược, làm cho người ta khó mà thích ứng được.

      Lục Uyển Nhi nhíu mày, "Thanh Liễu, ngươi là do mẫu thân ta phái tới ở bên cạnh hầu hạ ta, chuyện hay làm việc nên thiếu suy nghĩ như vậy."

      "Chỉ lần này, nếu lần sau vẫn còn ăn lỗ mãng, ta tuyệt đối tha cho ngươi."

      Lục Uyển Nhi môi đỏ mọng khẽ nhếch, "Ta còn sợ nàng phản ứng! Nàng đối với ta như lúc nãy mới có lợi cho tình huống tại của chúng ta."

      Nàng đồng ý lấy thân phận bình thê gả vào Cố gia, chính là muốn cho mọi người thấy, nàng cam nguyện cả đời làm bình thê, cả đời đều bị Lục Cẩm Dương giẫm đạp.

      Vị trí chính thất sớm muộn cũng thuộc về nàng, chẳng qua tại bị Lục Cẩm Dương chiếm giữ mà thôi.

      Mới vừa rồi, nàng châm ngòi vài câu, vừa mới nhắc tới tên Cẩm Thịnh, Lục Cẩm Dương liền mất kiên nhẫn , gia đình bình thường tỷ đệ đều rất hòa thuận, nhưng Lục Cẩm Dương ngược lại , từ đối với đệ đệ thân sinh của mình xa cách, nhắc tới Lục Cẩm Thịnh chính là xát muối vào vết thương của Lục Cẩm Dương.

      "Nô tỳ về sau luôn ghi nhớ." Thanh Liễu trong lòng lộp bộp tiếng, ngờ mối quan hệ giữa hai người bọn họ lại như vậy.

      "Ừ, chúng ta cũng sớm quay về thôi." Lục Uyển Nhi khóe miệng mang theo ý cười ràng, nhớ tới đêm qua, Cố Du Hiên đối nàng tha thiết, làm nàng hôm nay lại có chút khó khăn, tạm thời bỏ những chuyện khác sang bên, nàng muốn nghĩ ngơi tốt.

      Gia đình của Thanh liễu đều làm ở Hứa gia, lòng trung thành tất nhiên là cần phải nghi ngờ, tuyển nàng làm nha hoàn hồi môn là điều phải lo lắng, hơn nữa Thanh Liễu so với nha hoàn khác lại thông minh lanh lợi, sau này ắt giúp được việc cho nàng.

      Nàng xem trọng Thanh Liễu, nhưng có nghĩa là nàng ta có thể tuân quy củ trước mặt nàng.

      . . . . . .

      Lục Cẩm Dương cau mày, có chút yên lòng.

      Vương ma ma muốn tiến lên an ủi, nhưng thấy biểu tình Lục Cẩm Dương giống như đau lòng. Liền lẳng lặng theo sau Lục Cẩm Dương, có quấy nhiễu nàng.

      Lục Cẩm Dương suy nghĩ, Lục Uyển Nhi vì lý do gì lại gả cho Cố Du Hiên.

      Lúc Hà thị còn sống, có cùng hộ bộ thượng thư Tiêu và phu nhân Kỷ thị giao hảo, hai người này thế mà thành thân, nhi tử Kỷ thị, Tiêu Diễn năm tuổi, Hà thị trong lúc lại có thai.

      lần yến hội, vốn tưởng rằng Kỷ thị chỉ đùa cho vui “ thai nhi của nàng nếu là con trai, cùng Tiêu Diễn kết nghĩa em, nếu là con , phối hôn từ bé.

      nghĩ đến hôm sau Tiêu gia lại phái người tới, đưa vật gia truyền cùng điền ngọc ( đất đai, ngọc thạch ) làm tín vật.

      Hà thị cảm thấy Tiêu gia tồi, nàng cùng Kỷ thị lại có quan hệ, tương lai Cẩm Dương bị ủy khuất, huống hồ Tiêu Diễn tuổi còn sớm bộc lộ tài năng, Hà thị tất nhiên vui vẻ đồng ý.

      Từ đó, hôn ước của Lục Cẩm Dương được định đoạt.

      Chính là Lục Cẩm Dương từ trước tới nay đều là người làm theo chủ ý của mình, nàng muốn gả cho nam nhân mà nàng chưa biết.

      Sau này, ngoài ý muốn kết bạn với Cố Du Hiên, liếc mắt cái liền làm cho nàng khắc sâu.

      Lục Uyển Nhi lại với nàng, nên bận tâm đến mọi người, quan trọng là chính bản thân mình mà thôi.

      Lục Uyển Nhi , nếu cuộc đời này được ở cạnh người mình thương, trong lòng ắt thống khổ, chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay mình.

      Mặc dù nàng thích Lục Uyển Nhi, nhưng thể thừa nhận những lời của nàng ta có sức ảnh hưởng rất lớn tới nàng.

      Vậy nên mặc kệ ngoại tổ mẫu khuyên bảo như thế nào, nàng nhất định cùng Tiêu gia từ hôn, gả cho Cố Du Hiên.

      Khi đó liền cùng ngoại tổ trận ầm ĩ.

      Theo lý nàng thích Cố Du Hiên phải chuyện ngày hai ngày, Lục Uyển Nhi phải hiểu , hơn nữa lúc trước nàng có thể thuận lợi gả cho Cố Du Hiên đa phần là có Lục Uyển Nhi ở bên trong trợ giúp, nếu Lục Uyển Nhi thích Cố Du Hiên, cớ gì ? tự nàng xuất giá, phải đợi khi nàng gả vào Cố gia nửa năm, mới lấy thân phận bình thê nhập phủ.

      Lục Cẩm Dương nhớ , lúc trước Hứa thị cũng cấp Lục Uyển Nhi mối hôn , đó là Chu Hoài Xa phủ Trữ Bá chiến công hiển hách, Cẩm y vệ Đô Sứ Chỉ Huy.

      Chu Hoài Xa đối với Lục Uyển Nhi xem như có cảm tình, lễ vật ngừng đưa tới, song phương suýt nữa trao đổi bát tự truyền ra tin tức Chu Hoài Xa chết.

      Bởi vì chiến trường, Chu Hoài Xa đột nhiên bộc phát bệnh nặng, thể cứu chữa nên chết bất đắc kỳ tử, hôn này vì vậy mà hủy bỏ.

      Thân phận Lục Uyển Nhi, mặc dù có vết nhơ, nhưng làm chính thê cho nhà thế gia ( nhà làm quan ) bình thường cũng phải được.

      Nếu phải Cố lão thái đề ra chủ ý phái người đến Lục phủ cầu hôn, Lục Cẩm Dương suýt nữa đem chuyện này quên mất.

      Chẳng lẽ trong nửa năm này, có chuyện xảy ra bên trong mà nàng biết, thế cho nên Lục Uyển Nhi thay đổi chủ ý gả cho Cố Du Hiên.

      Lục Cẩm Dương con ngươi trầm xuống, mặc kệ bởi vì cái gì! Chuyện của nàng vừa mới bắt đầu thôi, đời trước Lục Uyển Nhi mưu hại nàng cùng Tiêu Diễn lén lút qua lại với nhau, Cố Du Hiên ngay cả nhìn cũng nguyện ý nhìn nàng cái, nhớ tới khuôn mặt nhắn trắng bệch của Thanh nhi, đời này, nàng sao có thể để cho Lục Uyển Nhi sống dễ chịu!

      Kiếp này nàng nhất định đòi lại từng thứ mà người khác nợ nàng, còn có những tổn thương mà nàng chịu. . . . . .

      "Phu nhân."

      Vương ma ma giọng nhắc nhở , "Thất Vĩ với các nha hoàn nhìn người."

      Lục Cẩm Dương thu hồi suy nghĩ, định thần lại.

      Quả thực thấy Thất Vĩ đứng trước cửa, khi thấy Lục Cẩm Dương khỏi vui mừng, miệng ngừng , "Phu nhân, ngài trở lại!"

      Lục Cẩm Dương cười nhạt gật gật đầu, “ Trước mắt phải từ từ suy nghĩ mọi chuyện. “
      “ Đỡ ta vào trong nghỉ ngơi."

      Thất Vĩ ngừng đáp ứng, "Phu nhân cố gắng nghĩ ngơi cho tốt, nô tỳ phân phó phòng bếp làm ngọ thiện, đợi lát nữa làm xong nô tỳ gọi phu nhân dậy."

      Trần Oánh ở phía sau muốn tiến lên, hướng nàng lấy lòng, nhưng bị Thất Vĩ ngăn lại.

      Lục Cẩm Dương gật gật đầu.

      Cẩn thận đỡ phu nhân lên giường, Vương ma ma liền cùng Thất Vĩ bước ra ngoài, canh giữ ở trước cửa phòng Lục Cẩm Dương.

      "Ma ma, lúc nãy phu nhân và lão phu nhân xảy ra chuyện gì chứ." Thất vĩ nháy mắt hỏi.

      Lục Cẩm Dương thích Lục Uyển Nhi, lại cho nàng theo, làm nàng lo lắng, sợ phu nhân nhịn được lại làm ra chuyện gì thiếu suy nghĩ.

      Vương ma ma , "Ngươi, nha đầu kia, phu nhân rất tốt, có lẽ bệnh trong người còn chưa khỏi hẳn, nên có tức giận gì."

      Thất Vĩ thở dài, "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."

      "Ai, cũng biết phu nhân nghĩ như thế nào, vì sao lại thích thiếu gia, lão phu nhân thường xuyên tìm cớ trách móc phu nhân nặng nề , giờ. . ."

      Ngay cả phu nhân nhìn Lục Uyển Nhi cũng chịu được .

      Câu kế tiếp Thất Vĩ còn chưa ra liền bị Vương ma ma chặn lại.

      "Ngươi , đứa này, bao nhiêu lần ngươi vẫn nhận thức được sao, chuyện của phu nhân đến lượt chúng ta phải !"

      Vương ma ma đối với Cố Du Hiên có hảo cảm, mỗi lần thấy, ánh mắt của đều làm cho người khác cảm thấy có cái gì đó chân .

      Nhưng Lục Cẩm Dương thích, nàng có thể gì, chỉ cố gắng dốc hết sức lực, trợ giúp bảo hộ phu nhân.

      "Chúng ta nên làm tốt chuyện cần làm, đừng có gây phiền toái cho phu nhân, còn nữa, ngươi năng lỗ mãng như vậy, phải sửa!"
      KisaragiYuebachnhaty thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      chương 9: Liên Sinh

      Lục Cẩm Dương ngơ ngẩn nhìn, cửa sổ chạm khắc hoa văn hình cẩm tú lúc lúc , lộ ra cảnh sắc phía bên ngoài.

      Lam Thiên (trời xanh) như ngọc.

      Hải đường kiều diễm đua nhau nở.

      Cỏ xanh sức sống dạt dào.

      Hết thảy đều chứng minh nàng thực quay trở về, đối mặt với cảnh vật quen thuộc trước mắt, tâm tình nàng khó thích ứng ngay được.

      Ngoài cửa, Vương ma ma cùng Thất Vĩ tuy rằng kiềm chế thanh, nhưng nàng vẫn nghe rất , bỏ sót chữ nào.

      "Liên Sinh đâu, suốt ngày sao còn chưa thấy trở về, nếu lúc nữa phu nhân tỉnh lại nhất định tức giận, ngươi tìm nàng ."

      Vương ma ma .

      Thất Vĩ liền , "Trước lúc phu nhân tỉnh lại, nàng ta quay về thôi, huống chi phải ma ma phái nàng thăm thiếu gia sao?"

      "Ai, tiểu thiếu gia đáng thương, vừa sinh ra có mẫu thân, chỉ có phu nhân là tỷ tỷ nhưng lại thân thiết, hơn nữa tuổi còn rất ." Vương ma ma giọng điệu có chút tiếc hận.

      Nhắc tới Lục Cẩm Thịnh, ngực Lục Cẩm Dương bỗng dưng đau nhói, thời điểm nàng tỉnh lại liền tới viện Cố lão thái, đối mặt Cố Du Hiên cùng Lục Uyển Nhi, nên có thời gian suy nghĩ đến chuyện khác.

      Nàng cùng đệ đệ từ thân, năm đó Hà thị vì sinh Lục Cẩm Thịnh mà qua đời, ngoại tổ mẫu sợ Cẩm Thịnh quá được chăm sóc tốt, vì vậy lúc trăng tròn đem Cẩm Thịnh về bên người nuôi dưỡng, cho đến khi năm tuổi, Cẩm Thịnh lớn được ít, Hà gia tiện nhúng tay chuyện trong gia đình của Lục gia, nên lúc này mới đem Cẩm Thịnh đưa về.

      Ở trong lòng Lục Cẩm Dương, luôn có vướng mắc rất lớn với người đệ đệ này, thời điểm Hà thị mang thai Cẩm Thịnh sinh non, vì bảo vệ đệ đệ, bà hy sinh tính mạng của mình.

      Khi đó, Lục Cẩm Dương mới bảy tuổi, bắt đầu có chút hiểu biết, theo bản năng cho rằng vì Lục Cẩm Thịnh nên nàng mới có mẫu thân, đối với rất lạnh nhạt, thậm chí có vài phần oán hận, chưa bao giờ gần gũi.

      Cho đến khi Lục Cẩm Dương có Thanh nhi, nàng luôn nhớ tới vẻ mặt đáng thương của Lục Cẩm Thịnh ngày trước, đứng bên cạnh nàng, muốn nàng bồng , lại sợ nàng tức giận.

      Hình ảnh độc của đệ đệ khi đó khắc sâu vào tâm trí của nàng.

      Mới đầu, Lục gia chỉ có người con trai là Cẩm Thịnh nên Hứa thị đối với tồi, về sau nàng ta( Hứa thị) mang thai lần nữa liền để ý tới, cha của nàng, Lục Nguyên quan tâm hời hợt , thêm việc Hứa thị xem thường, tính cách Lục Cẩm Thịnh ngày càng nhu nhược, đến nỗi sau này bị Lục Uyển Nhi dẫn dắt, ham mê tửu sắc, xao nhãng học hành.

      Khóe mắt Lục Cẩm Dương ẩm ướt, "Cẩm Thịnh ngươi sống có tốt ?"

      Nàng vĩnh viễn cũng quên được, lúc ấy Cẩm Thịnh nhìn nàng cười khổ, lắc đầu câu kia.

      "Mẫu thân qua đời sớm, ta chỉ có người tỷ tỷ ruột thịt, ta muốn cùng nàng thân cận, nhưng nàng lại đối xử với ta như kẻ thù, nàng cùng người khác cười cùng người khác , đối với ta lại lạnh nhạt, ta chỉ muốn tỷ tỷ có thể ôm ta cái, chỉ là điều này dường như khó mà làm được, từ lúc ngoại tổ nhà bị chém đầu, là lúc, ta có tỷ tỷ."

      Kiếp trước nàng hiểu đạo lý máu mủ tình thâm, chỉ cảm thấy vì Cẩm Thịnh mà mẫu thân mới đánh mất tính mạng của mình, nghĩ tới Cẩm Thịnh so với nàng càng đáng thương, nàng còn có thể hưởng thụ bảy năm tình thương của mẫu thân, ngược lại, so với Cẩm Thịnh, sinh ra cái gì cũng có . . . . . .

      Kiếp trước, tâm tư của nàng lúc nào cũng đặt người của Cố Du Hiên, đối với đệ đệ lại quan tâm hời hợt, đến lúc nàng biết được, muốn đem Cẩm Thịnh kéo trở về, quá muộn, đau lòng , dù có bù đắp như thế nào cũng đủ.

      Càng về sau nàng mới biết được, người sai , chính là nàng. . . . . .

      Bóng dáng đơn độc của Cẩm Thịnh khi câu kia, nàng thể nào quên được, vì sao lúc trước nàng có thể nhẫn tâm như vậy. . . . . .

      Lục Cẩm Dương cắn môi đến trắng bệch, khóc thành tiếng, nước mắt kiềm được mà chảy nhiều hơn.

      Mơ mơ màng màng, biết từ lúc nào chìm vào giấc ngủ.

      Tỉnh lại lần nữa, Thất Vĩ khẽ gọi nàng.

      "Phu nhân, người ngủ lâu rồi, nên dậy dùng bữa , nô tỳ trước hầu hạ người thay quần áo."

      Lục Cẩm Dương ừ tiếng, ánh mắt lướt nhanh đến Liên Sinh đứng phía sau Thất Vĩ.

      Liên Sinh búi tóc chia làm đôi, xiêm y màu lam nhạt, ngũ quan thanh tú gọn gàng, cười yếu ớt , "Vương ma ma lo lắng thân thể phu nhân tốt, cố ý tự mình xuống bếp, làm cho phu nhân chút dược thiện , chè hạt sen, uyên ương cuốn, dưa leo chua ngọt, trâu châu thuốc, đường chưng cách thủy với bơ, còn có canh tảo tía, mời phu nhân nếm thử."

      So với Thất Vĩ, Liên Sinh bình tĩnh chững chạc hơn nhiều.

      Hương vị quen thuộc khiến cho Lục Cẩm Dương thực an lòng, nghiêm chỉnh thử hết các món bàn, nhìn qua, đồ ăn đều vơi phân nữa.

      Lục Cẩm Dương con ngươi lóe lên, vừa ăn giống như Vô Ý , "Liên Sinh, ngươi trở lại."

      Liên Sinh nghe thấy, bùm tiếng, vội vàng quỳ xuống trước mặt Lục Cẩm Dương.

      Phu nhân từ trước đến nay thích tiểu thiếu gia, nàng lại nhân lúc phu nhân sinh bệnh, lặng lẽ chạy về Lục gia.

      "Xin phu nhân thứ tội, nô tỳ phải . . . . ."

      "Phu nhân, Liên Sinh nàng. . . . . ."

      Lục Cẩm Dương thản nhiên khoát tay, "Thất Vĩ, ngươi với Vương ma ma, buổi tối ta muốn ăn bánh chẻo gói thạch bí đao."

      Biết Thất vĩ muốn thay Liên Sinh cầu tình, trước khi Thất Vĩ mở miệng, liền đem nàng đuổi ra ngoài.

      "Phu nhân. . . . . ." Nhìn ánh mắt Lục Cẩm Dương, Thất Vĩ cắn môi, chạy ra ngoài.

      "Nô tỳ Hà phủ vấn an tiểu thiếu gia."

      "Diên Kiều tiểu thiếu gia nhiễm phong hàn."

      Tính tình Liên Sinh thẳng thắn, tính giấu diếm Lục Cẩm Dương, lại nhìn thấy ngón tay Lục Cẩm Dương run rẩy.

      "Liên Sinh, ngươi xem, ta làm tỷ tỷ có phải là quá thất bại, các ngươi muốn chiếu cố đệ đệ của ta cũng phải lén lút như vậy." Lục Cẩm Dương biểu tình ảm đạm.

      Liên Sinh ngạc nhiên ngẩng đầu, ánh mắt mang theo khó hiểu.

      "Bệnh của như thế nào?" Lục Cẩm Dương lại hỏi.

      "Ngươi muốn cái gì cứ , ta trách ngươi."

      Liên Sinh nghe vậy, trong lòng chấn dộng mạnh, biết Lục Cẩm Dương như thế nào, vừa mừng vừa lo, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, chậm rãi , "bệnh của tiểu thiếu gia, đại phu , cũng có gì lo ngại. . . . . . Chẳng qua tiểu thiếu gia tinh thần mệt mỏi, cảm xúc lại ổn định, thân gia lão phu nhân đem tiểu thiếu gia đón về, chờ khỏi hẳn lúc sau đưa về Lục phủ."

      "Thời điểm tiểu thiếu gia sinh ra, có mẫu thân, phụ thân lại như vậy. . . . . . Người thân duy nhất chỉ có phu nhân, nhưng phu nhân lại đối xử với tiểu thiếu gia lạnh nhạt, tiểu thiếu gia trong lúc ngủ mơ mơ màng màng, thường xuyên gọi tỷ tỷ. Lão phu nhân thấy vậy, tức giận đến độ hôn mê, tiểu thiếu gia phải sợ, tỷ tỷ cần , còn có ngoại tổ mẫu. . . . . ."

      Lục Cẩm Dương mấp máy môi, muốn nhưng lại thôi.

      Nàng có thể cái gì? Thực xin lỗi? Nàng bỏ lỡ Cẩm Thịnh nhiều năm như vậy, nàng biết nàng sai rồi? Sau đó sao?

      Lục Cẩm Dương nghĩ đến việc ông trời cho nàng cơ hội sống lại, là để nàng có thể bù lại những lồi lầm của kiếp trước, chỉ duy nhất việc nàng thể nào làm được, đó là bù đắp tình cảm cho Cẩm Thịnh, bất luận như thế nào nàng khó có thể bù đắp hết được.

      Liên Sinh con ngươi mang theo nước mắt, "Phu nhân, nô tỳ biết là nô tỳ quá giới hạn , nhưng tiểu thiếu gia vô tội!"

      Lục Cẩm Dương cảm thấy cổ họng giống như bị nghẹn lại, lâu sau mới , "Được."

      Đợi tỷ tỷ thêm lúc nữa, tỷ tỷ nhất định đón ngươi.

      "Nếu ngươi rãnh rỗi nên thường xuyên đến thăm ." Liên Sinh vui mừng.
      KisaragiYuebachnhaty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :