1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Touch Of Enchantment - Teresa Medeiros ( 31c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 30

      Micheal Copperfield đẩy cánh cửa xoay đến phòng Lab của tập đoàn Lennox ra và chõ đầu vào trong. Căn phòng trống trơn. Hầu hết nhân viên về sớm, hắng hái về nhà và chuẩn bị cho buổi tiệc cocktail mà ông chủ của họ tổ chức vào buổi tối nay. buổi tiệc cocktail nơi Phó Giám Đốc Bộ Phận Thực Hành của Tập Đoàn Lennox được chỉ định và được vinh danh bởi đám đông xu nịnh những người có ảnh hướng lớn ở New York và bởi phương tiện truyền thông.

      “Tristan?” ông gọi to.

      Chẳng có câu trả lời. Cảm giác như tên trộm, ông lẻn qua những dãy màn hình vi tính sáng choang, tìm kiếm nơi làm việc riêng của Tristan. Mặc cho tất cả những thành công mà Tristan đạt được trong giới kinh doanh, ông vẫn có vẻ thoái mái nhất trong phòng thí nghiệm nơi khoa học và kĩ thuật vi tính thường được sử dụng để tạo ra phép thần kì.

      Vì cân nhắc đến tập trung của bạn mình nên ông để tâm nhập mật mã dùng để đóng cánh cửa bí mật và phòng nghiên cứu cá nhân của ấy khỏi những đôi mắt tò mò.

      Tristan cúi rạp người miếng đệm trắng vô trùng, loay hoay viết nghuệch ngoạc những con số lên miếng đệm màu vàng. Ông mặc cái áo khoác dùng trong phòng thí nghiệm nhàu nhĩ và mái tóc rối bù trông cứ như ông cào cái máy cắt cỏ qua đó. Ánh đèn huỳnh quang sáng chói làm nổi bật lên quầng thâm bên dưới mắt ông.

      Khoanh hai tay lại, Copperfield dựa người vào khung cửa. “Từ lúc ngủ đến nay mấy ngày rồi?”

      Tristan giật bắn người, rồi quay lại, nhìn ông qua gọng kính vàng mà ông ấy vẫn bướng bỉnh bám riết lấy. “ chợp mắt chút…” Môi ông di chuyển khi ông lẳng lặng tính toán. “Từ Thứ Bảy, nghĩ thế.”

      Cop thở dài. “ có biết mình còn ở tuổi mười chín nữa . Arian có biết dự định làm gì ?”

      Cái nhún vai của bạn ông bẽn lẽn. “ nghĩ ấy đoán được.”

      “Thế còn Tabitha?”

      Tristan lắc đầu. “ muốn con bé biết. muốn nó nuôi hy vọng. nghĩ nó có thể vượt qua được thất vọng nữa.”

      Copperfield cau mày. “Em nghĩ con bé khá hơn. Em thấy nó trong thang máy hôm qua và trông nó cực kỳ khỏe mạnh. Nó thậm chí còn có vẻ phấn khởi vì vị trí làm việc mới nữa.”

      “Ồ, nó giả vờ can đảm đó thôi. Nó quyết định xây dựng cuộc sống cho nó và đứa bé, đó là lí do trao cho nó chức Phó Giám Đốc Bộ Phận Thực Hạnh. Nhưng nụ cười của con bé vẫn chưa chạm đến mắt nó.” Ông kéo cặp kính xuống và bóp lên sống mũi, để lộ mệt mỏi của mình. “Biết bao nhiêu năm qua có thể cho con bất cứ điều gì nó muốn và nó chẳng bao giờ đòi hỏi. Giờ lần duy nhất mà con bé nhờ, lại thể giúp nó.” Ông trượt cặp kính lên lại, đưa cho bạn ông nụ cười ảm đạm. “Chuyện đó giết , Cop.”

      Copperfield chống tay lên bậu cửa sổ ở bên hông phòng thí nghiệm. “Em cứ nghĩ còn có những thứ khác có nguy cơ gặp rủi ro hơn là thứ Tabitha muốn chứ. Chẳng phải thề bao giờ đánh liều để cho công nghệ thiết lập bùa hộ mệnh rơi vào tay tên khốn kiếp tàn bạo như Arthur Linnet(*Xem cuốn 1 Breath of magic*) sao?” Ông rùng mình, nhớ lại chuyến hành trình thoát chết trong gang tất về quá khứ nhiều năm trước. “Từ những gì kể với em về gã Brisbane, có vẻ là cặp sinh đôi ma quỷ với Arthur.”

      “A, nhưng đó mới là nét đẹp của mẫu thiết kế mới của .” Tristan đến bàn phím gần nhất, thoáng phấn khích lấp lánh trong mắt ông. đám dây kim loại rối chằng chịt có kẻ hở được đặt tấm đệm phân tích bên cạnh máy tính. “Lần này thử chế tạo công cụ để hoàn thành ước nguyện nữa. cố làm bản sao của thứ mà Tabitha làm được nhờ cố vào cái đêm đó. Bằng cách xác định và đơn lập thành phần bên trong bùa hộ mệnh giúp cả Tabitha và Arian chọc thủng dòng thời gian, hy vọng tạo ra đường dẫn cố định có thể dùng để và về xuyên thời gian.”

      Copperfield thấy biết ơn vì ông ngồi. Tristan cố gắng thách đố cả khoa học và tự nhiên trước đây, nhưng lần này ông e là khát vọng liều lĩnh để giúp đứa con độc nhất của bạn ông cuối cùng đẩy ông ấy vượt quá giới hạn. Cop đằng hắng, nhưng thể trục xuất hoàn toàn cục nghẹn hoài nghi bị kẹt ở đó. “ cố gắng xây dựng đường hầm giữa các thế kỷ?”

      “Chính xác là vậy đó! con đường hầm chỉ có thể được sử dụng và hoạt động từ địa điểm này.”

      Cop nặn ra nụ cười gượng ép. “Chà, chà, thế có tiện lợi cho lễ Giáng Sinh, lễ Tạ Ơn, và thôi nôi của đứa bé chứ!”

      Tristan liếc sang ông cái nhìn vừa hối lỗi vừa chống đối. “ muốn con mình được hạnh phúc, nhưng chắc mình có thể sẵn sàng để nó xa mãi mãi.” Ông trượt con chuột miếng đệm, tô đậm chuỗi con số phức tạp màn hình sáng lóa. “Hôm nay làm được cuộc chọc thủng thành công. nghĩ nắm trong tay điểm mấu chốt rồi.”

      Những ngón tay ông lướt bàn phím, nhập dãy số cuối cùng trong công thức của ông bằng cử chỉ quả quyết. Thứ gì đó nổ đánh bốp và những tia lửa xẹt ra. Copperfield núp sau tấm phông, ông từng là nạn nhân của những chuyến bay thử nghiệm của Tristan và những vụ nổ vì đốt nung quá nhiều lần rồi.

      Ông dám hé mắt nhìn qua tấm la phông cho đến khi ông nghe Tristan lầm bầm câu nguyền rủa mà ít có người cha nào lại thốt ra. Bạn ông ngây người nhìn xuống đống dây kim loại bị cháy sém miếng đệm phân tích, tóc bạn ông nhiễm dòng điện tĩnh, gương mặt đen đúa vì muội than, và hai vai sụm xuống đầu hàng.

      Cop dịu dàng nắm khuỷu tay ông và dẫn ông ra cửa. “ thôi, Lốp Bốp à, chúng ta phải cho chùi rửa và mặc bộ lễ phục vào. Buổi tiệc của con còn chưa tới giờ nữa là bắt đầu và Arian bao giờ tha thứ cho nếu bỏ lỡ nó.”

      Khi Cop tắt đèn, chẳng có ai trong số họ nhận thấy họ để tấm la phông dẫn vào phòng nghiên cứu riêng hé mở.


      Sven Nordgard là Thủ Trưởng cơ quan An Ninh trong Tập Đoàn Lennox gần hai mươi bốn năm nay.

      Mặc dù ông chưa hoàn thành tâm nguyện được trở thành ngôi sao nổi tiếng của những bộ phim hành động và những cái gác xép TriBeCa của ông vẫn còn đầy rẫy những tấm bìa phóng to từ những tiểu thuyết lãng mạn mà ông rất tự hào làm người mẫu trong thời trai trẻ, người Na Uy cao chót vót này vẫn rất tự hào về công việc tại của mình.

      Vì công việc nên ông tình cờ tuần tra hành lang bên ngoài dãy phòng thí nghiệm Lennox nửa tiếng đồng hồ trước khi bữa tiệc tầng tám lăm diễn ra. Ông biết công việc này có thể được tin cậy giao cho những cấp dưới của ông, nhưng chính sách làm việc của ông là kiểm tra lần cuối từ xuống dưới Tòa Cao Ốc trước khi bất cứ kiện lớn nào diễn ra. Trong tất cả những cuộc tuần tra nhiều đếm xiết của ông, ông vẫn chưa tìm thấy bất cứ kẻ nào có khả năng ám sát, bắt cóc, hay khủng bố. Nhưng ông chưa bao giờ ngừng hy vọng.

      Khi ông ngang qua phòng thí nghiệm, ông nghe cử động loáng thoáng đằng sau lưng. Ông quay phắt lại, rút khẩu súng khỏi bao dắt vai. Trái tim ông đập thình thịch vì thấp thỏm khi ông đẩy bật những cánh cửa phòng thí nghiệm ra và nhấn nút mật mã để mở khóa điện tử.

      Khi tiếng bíp vang lên làm lộ chân tướng, Sven lao qua những cánh cửa đung đưa nhịp nhàng và khuỵu đầu gối. Ông lướt khẩu súng dọc khắp chu vi căn phòng, hét to, “Đứng yên!”

      Căn phòng thí nghiệm trống , sàn phòng lát gạch xen kẽ sáng loáng phản chiếu ánh sáng đỏ mờ ảo của những ngọn đèn an ninh phía đầu.

      Thất vọng, Sven thở dài và cất súng vào bao. Khi ông qua những cánh cửa xoay qua xoay lại, ông gần như có thể thề có thứ gì đó quệt vào chân ông. Mũi ông bắt đầu nhúc nhích. nhúc nhích trở nên tệ hơn cho đến khi ông hắt hơi—, hai, và, sau khoảng ngừng ngắn ngủi, ba. Ông vội ra dãy hành lang và lo lắng ngoái nhìn lại, băn khoăn biết con mèo của Tabitha có phải trốn khỏi tòa biệt thự tầng mái nữa rồi . Ông chưa bao giờ ưa thích mèo, nhất là những con màu đen. Ông thà đương đầu với tên khủng bố Uzi-toting còn hơn.

      Ông nghĩ mình thấy cái bóng mờ lẻn qua những cánh cửa xoay của phòng thí nghiệm, nhưng thay vì quay lại kiểm tra, ông tự thuyết phục mình đó chỉ là do hai mắt nhòe nước của ông bị quáng gà.


      Lucy là con mèo con bất hạnh.

      Nó nhớ nhung cơn gió hè ấm áp thổi tốc bộ lông của nó và những con châu chấu béo, mọng mà nó thích nhai lạo xạo trong hàm răng nó. Nó nhớ những đứa trẻ vuốt ve lớp lông bụng nó và thủ thỉ khen nó là con mèo đáng . Và nó nhớ người đàn ông với hai bàn tay dịu dàng và giọng trầm ấm hòa cách hoàn hảo với tiếng rừ rừ của nó.

      Nhưng nó nhớ nhất là tiếng cười của chủ.

      Thế là trong lúc ngán ngẩm và công khai thách thức, nó lậu vé thang máy khi hầu đến để sắp xếp giường ngủ buổi tối cho chủ nó. Thậm chí thấp thỏm chờ đợi cái đĩa trứng cá còn thừa mà chủ nó đem về sau buổi tiệc cũng thể gạ nó ở lại trong cái căn hộ đơn với bầu khí tái chế và những cửa sổ bị đóng kín.

      Nó lẻn qua ông tóc vàng to xác, cười thầm vì chứng sợ nó của ông ta, và ủi đầu mở cánh cửa xoay dẫn vào phòng lab, hy vọng tìm thấy cảm hứng để quậy chút. Tròng đen nó giãn ra, đôi mắt tinh nhạy theo bản năng thích nghi với ánh sáng mờ. Nó dùng vuốt mò trong hộp thiếc đựng rác, lật đổ cái thùng, nhưng cau có khi thấy ở bên trong trống trơn. Người trông nhà hăng hái khi chủ vắng và kẻ hủy diệt là nghề của nó.

      Nó chạy nhanh vào căn phòng tiếp theo, meo meo đắc thắng khi nhác thấy con chuột ngon lành treo lủng lẳng ở ngăn cao. Nó cắn con chuột, lúc lắc đầu để giật con chuột kia. Con chuột dính-cứng-ngắt đó văng long lóc khỏi cái ngăn. Lucy nằm lên tấm thảm cứng, chờ cho con chuột bỏ chạy để nó có thể nhảy phóc theo và đánh bại con chuột bằng bộ móng vuốt vĩ đại của nó.

      Nhưng cái thứ khó chịu kia chỉ nằm ngửa ở đó, chịu tham gia vào trò chơi. Nhăn mũi chế nhạo hèn nhát của con chuột, nó nhảy lên cái ngăn, đáp bàn phím vi tính.

      đống chữ số lộn xộn xuất màn hình bật sáng. Lucy mất nhiều phút quơ quào những con số đó trước khi nhận ra chúng thể chạm tới được.

      Chán cái trò chơi này, nó vui vẻ nhảy qua bàn phím số, khoái chí vì tiếng móng nó gõ vào mấy phím số lách cách.

      Cho đến khi ánh chớp điện kêu xoèn xoẹt phóng trong trung.

      Lucy giật nhảy lên cả foot, bộ lông nó dựng đứng lên dài gấp đôi bình thường. Nó từng cảm thấy cảm giác kỳ dị này trước đây rồi, và nếu chủ của nó ở trong phòng lab vào lúc này, con mèo con trèo lên tay áo hay lên váy hay bất cứ cái gì có thể trèo lên được.

      Nhưng lần này, Lucy chỉ có mình. Khi dải sương mù mờ ảo xuất trong trung, nó nhảy chéo rơi dọc qua cái ngăn, rít lên để giấu nỗi sợ của nó.

      Màn sương mù dần dần kết thành lỗ hổng trong căn phòng. Lucy chớp mắt kinh ngạc khi cơn gió ấm lùa qua con đường hầm hình tròn, làm bầu khí nhàm chán sực nức hương thơm mùa hè. Nó nhích tới gần, tính tò mò thắng thế nỗi sợ hãi.

      đứng ở mép hố khi con bướm vàng bay dập dìu qua lổ hổng và đậu mũi nó. Nó giũ đầu và khi con bướm bay , biến mất vào trong khe nứt đó, nó nhảy phóc theo sau.


      Colin nằm ngả lưng trong cánh đồng cỏ, ngây người nhìn lên bầu trời trong xanh. khí nóng và mù sương, nhưnh vẫn có thể cảm thấy đây là hơi thở cuối cùng của mùa hạ. Mùa thu đến, và sau mùa thu là mùa đông, khi tấm mền tuyết chôn vùi cả cánh đồng này, đóng băng tất cả những nụ hoa, những cành cây, và những lá cỏ.

      khai quật hết đám cỏ trong mô đất này. Nhưng thề đây là nơi cuối cùng mà thấy Tabitha. chỉ là hình ảnh le lói trong khí, nhưng thỉnh thoảng khi cơn gió thổi và ngọt ngào, thề vẫn còn ngửi được chút hương của và cả cơ thể nhức nhối vì cần .

      biết khoảng thời gian nằm rũ trong cánh đồng này của phải sớm kết thúc. Người dân của nghĩ sắp phát điên vì cứ dựng lều ở cách xa nhà và thậm chí Arjon cũng bắt đầu quẳng cho những cái nhìn thương hại khi cậu ta đến thăm cùng với tin tức và những đồ tiếp tế. Nhưng Arjon có quyền thương hại khi cậu ta có người phụ nữ cậu ta trong vòng tay và trong giường cậu ta. Khi ấy trở thành vợ cậu ta và sinh con cho cậu ta trong những tháng giá lạnh khi mùa đông phủ tấm chăn khắt nghiệt của nó lên cánh đồng.

      Thở dài, Colin ngồi lên. Có những lúc ước gì Brisbane giết vào cái lúc Tabitha biến mất. Nhưng Già Nana bao giờ chịu đứng nhìn bất cứ ai ức hiếp bé cưng của bà. Thế là bà bẻ cổ Brisbane như bẻ cây, buột Colin phải tiếp tục sống, dù chẳng còn lí do cho tồn tại.

      Colin lắc đầu để tỉnh táo. Đây phải điều Tabitha muốn cho biết điều đó. muốn lãng phí cả cuộc đời để trông ngóng điều bao giờ trở thành . muốn đứng lên từ nơi này và mạnh mẽ bước về tương lai, để tìm kiếm chút hạnh phúc, thậm chí nó chỉ là cái bóng so với niềm hạnh phúc mà họ có thể chia sẻ cùng nhau.

      chưa bao giờ thiếu can đảm, nhưng đứng lên khỏi mô đất đó là điều khó khăn nhất Ngài Colin vùng Ravenshaw từng làm. biết lời vĩnh biệt với giấc mơ quý nhất của . bao giờ còn được nếm đôi môi ngọt ngào của Tabitha lần nữa. bao giờ được ôm những đứa bé mắt xám của với mái tóc sáng ngời và nụ cười bẽn lẽn. bao giờ được ngắm màu bạc len lỏi vào mái tóc vàng của khi họ cùng già trong vòng tay nhau.

      Khi đứng lên, ngọn gió lùa qua tóc con bướm vàng to bay ngang mũi . Chuyện đó cũng lấy gì làm bực mình cho lắm nếu con mèo đuổi theo nó nhảy lên bắp chân , xòe móng, và bắt đầu trèo lên chân .

      Nhăn nhó vì đau, gỡ con mèo ra khỏi quần bó và đưa nó lên ngang mặt. “Lạy chúa Jesu, mày cố giết ta...?” Câu hỏi của chết lặng thành tiếng thào ngạc nhiên. “Lucy phải ?”

      Con mèo chào với tiếng meo mừng rỡ.

      Colin vuốt ve con mèo giữa đôi tai nhọn, băn khoăn biết có phải nỗi thống khổ cuối cùng khiến phát điên. “Chuyện này là thể,” thều thào. “Mày thể ở đây được. Mày biến mất cùng với Tabtha rồi mà.”

      Như để chế giễu hoài nghi ngơ ngác của , con mèo trượt khỏi bàn tay tê dại của và chạy vụt qua cánh đồng. Sau khắc do dự, Colin vội theo sau. muốn để mất dấu nó.

      Nhưng khi con mèo biến mất vào cái miệng hang toang hoác chưa hề xuất ở đó chỉ mới vài giây trước, còn lựa chọn nào khác.


      Sven Nordgard bị cắn rứt lương tâm.

      Ông chỉ mới tuần tra được đến tầng thứ năm mươi lăm của Tòa Cao Ốc trước khi đột ngột quay đằng sau và bước vào thanh máy gần nhất đưa ông xuống tầng ba mươi nơi căn phòng lab được đặt tại đó. Ông gần như chắc chắn ông thất bại trong việc đóng chắc cửa phòng lab khi ông bỏ chạy ra hành lang, vì cảnh tượng về những con mèo sừng sộ to như con báo nhảy chồm lên ông từ trong bóng tối, những cái móng vuốt sắc lẻm như dao đó xòe ra để xé toạc cổ họng ông.

      Khi thang máy dừng lại, ông hít vào hơi thở sâu, phồng khuôn ngực hình dáng như cái trống của mình to đến hết cỡ. Ông thề với chính mình là ông bao giờ để nỗi sợ hãi hèn nhát vì mấy con mèo ngăn trở công việc của ông nữa. Những cánh cửa thang máy mở ra. Trước khi Sven có thể rút súng, người đàn ông đứng bên ngoài chĩa mũi gươm của vào trái tim ông và gầm gừ, “Ngươi làm gì với người đàn bà của ta?”

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 31

      Khi Tabitha bước vào phòng dạ tiệc xa hoa nhất của Tòa Cao Ốc Lennox với sàn phòng bằng cẩm thạch đen và những bức tường kính vững chắc nhìn ra ánh đèn của thành phố, máy camera kêu tít lên và những ánh đền chớp sáng từ đầu này đến đầu kia phòng.

      trong những nữ phóng viên chĩa cây micro vào mặt . “Thế cha giấu ở đâu trong suốt những năm qua, Lennox? Có phải tầng thượng?”

      Tabitha mỉm cười. “Cha tôi luôn khích lệ tôi giữ vai trò năng động hơn trong công ty. Chính tôi mới là người chọn giữ tiểu sử thấp bé.”

      cảm thấy khuây khỏa khi Tristan xuất bên cạnh , trượt cánh tay che chở quanh eo . Cha có nhiều kinh nghiệm đương đầu với báo chí hơn , mặc dù phải tất cả những kinh nghiệm đó đều tích cực. Trông ông vừa vương giả vừa điềm đạm trong bộ lễ phục được may đo. Mẹ đứng nhón chân lên để nháy mắt khích lệ Tabitha trước khi uống hớp rượu vang.

      “Ông Lennox, ông có nghĩ con mình có đủ những phẩm chất cần thiết để đạt được thành công trong công việc cầu cao như thế ?”

      Nụ cười mỉm của Tristan gần như dễ chịu đến chết người. “Con tôi có đủ phẩm chất để thành công trong bất cứ việc nào nó chọn, David. Kể cả việc của đấy.”

      Câu đó giành được tiếng cười từ những phóng viên, thậm chí cả cái người mà ông châm chọc.

      “Có người thấy tới phòng khám khoa sản vào chiều hôm qua, Lennox. Có tin đồn là có thai. Nếu là thế, liệu bổn phận làm mẹ có cản trở công việc mới của ?”

      Để cho Tabitha có thêm thời gian để lấy lại bình tĩnh, Tristan nhướng lông mày vào người phóng viên vừa hỏi. “Cậu là cha của hai cậu nhóc hiếu động, Ben. Điều đó có gây cản trở công việc của cậu ?”

      có đồng ý tiết lộ danh tính cha của đứa bé , Tabitha? ấy nhận lấy vai trò tích cực trong cuộc đời đứa trẻ chứ?”

      Tabitha cảm giác Tristan cứng người lại. Biết rằng ông thể cứ mãi chạy làm cứu cánh cho , đặt bàn tay lên ngực ông để ngăn ông lại. “ sao đâu, Daddy.”

      Khi bước khỏi cánh tay chở che của cha , Tabitha thoáng thấy hình ảnh phản chiếu của trong kính cửa sổ. Trông thon thả và duyên dáng trong bộ váy đen giản dị, mái tóc mới cắt của bóng mượt ôm lấy khuôn mặt và chạm phớt qua vai. còn sụm vai xuống để che chiều cao của và da hồng lên rạng rỡ vì mang thai con của Colin.

      chạm bàn tay lên bụng. còn thon thả được lâu nữa, nhưng hăng hái đón chào chứng tích từng được bởi người như Colin.

      vài tháng trước thôi lắp bắp và ngọ nguậy trong những tình huống như thế này, nhưng khi đứng đối diện với những phóng viên hăm hở tìm kiếm những vụ bê bối, ngẩng cao đầu và mỉm cười qua làn nước mắt. “Tôi chỉ có thể với mọi người rằng cha của đứa trẻ từng…” ngập ngừng, “…vẫn là trong những người đàn ông tuyệt vời nhất mà tôi có vinh hạnh được gặp-- người hùng theo mọi nghĩa. trong những nuối tiếc lớn nhất của đời tôi là thể giữ vai trò tích cực trong việc nuôi dạy con của chúng tôi.”

      Câu trả lời úp mở của chỉ càng khiến họ nhao nhao lên.

      “Do ấy lựa chọn hay do lựa chọn của , Lennox?”

      “Có phải ta kết hôn?”

      “Có phải ta là gay?”

      Tristan sắp sửa xen vào cuộc xung đột lần nữa khi cái phone trong áo ông kêu tít tít. Gần như gầm gừ vì mất kiên nhẫn, ông rút lui khỏi tầm nghe của mọi người và rút cái phone khỏi túi áo lễ phục của ông.

      “Lennox đây,” ông quát vào ống . “ lảm nhảm cái quái gì thế, Sven? cũng biết tôi tiếng Na Uy rồi đó.” Ông ngừng lại. “ kẻ đột nhập? có chắc ? Thế , gọi hỗ trợ và báo cảnh sát. Tước vũ khí của nếu có thể. Đó là lí do tôi trả cho tám mươi ngàn năm.” khoảng lặng lâu hơn. “ tước vũ khí của ?” Giọng của Tristan cao lên thành tiếng rống, thu hút vài cái nhìn chằm chằm soi mói, kể cả của vợ ông. “Bằng cái gì? thanh gươm!” Khi máu rời khuôn mặt ông, Tristan gần như thả rơi cái phone, nhưng chụp được nó ngay trước khi nó chạm nền nhà. “Vì Chúa, đừng bắn ! có ý gì, lên...?”

      Tristan có thời gian để hỏi thêm, vì cánh cửa thanh máy ở đầu bên kia phòng vũ hội mở ra để lộ người đứng bên trong.

      Tristan thả rơi cái phone vào đúng lúc ly rượu của Arian trượt khỏi tay bà rơi vỡ loảng xoảng sàn đá cẩm thạch. Khi những vị khách xoay người và nghểnh cổ để ngóng người mới đến, làn sóng những lời thầm sửng sốt lan khắp căn phòng.

      nhõm vì được cứu khỏi săn đuổi của báo giới. Tabitha quay sang xem chuyện gì gây nên ồn ào này.

      Và thấy mình nhìn thẳng vào đôi mắt nâu vàng của hiệp sĩ trong bộ giáp sáng ngời. bước khỏi thang máy và qua căn phòng, cái quắc mắt của dữ dội đến mức thậm chí kẻ tọc mạch nhất cũng phải loạng choạng lùi lại. Trông dư sức sử dụng thanh gươm to lớn dắt hông để chặt đầu bất cứ kẻ nào ngu ngốc chắn đường . Mái tóc đen của bao quanh khuôn mặt thành mớ lộn xộn đáng sợ.

      Tabitha đứng hoàn toàn bất động, sợ rằng nếu chỉ cần hít thở thôi tỉnh dậy và giấc mơ này kết thúc như tất cả những giấc mơ trước, để lại phải khóc đến khi ngủ lại.

      phụ nữ lớn tuổi ở trong hội đồng quản trị Lennox trước cả khi Tabitha được sinh ra, “Nhìn cái bộ trang phục kỳ quặc đó mà xem! ta nhất định là vũ công thoát y.” Bà ta hếch cái mũi quý tộc lên và khụt khịt khinh bỉ. “Tôi cứ tưởng Lennox có thị hiếu tinh tế hơn chứ.”

      “Ôi, tôi hy vọng thế,” người cùng bà có mái tóc xanh trả lời, ngắm nghía đôi vai cơ bắp của kẻ đột nhập với đánh giá của tay nhà nghề.

      Người hiệp sĩ ngừng tiến tới làm những phóng viên và thợ săn ảnh còn nấn ná lại tản hết. vài người trong số họ vẫn còn đủ tỉnh táo để lần mò túi đựng camera để tìm thêm phim và pin.

      Mặc dù Tabitha vẫn thở, thể làm gì về những giọt nước mắt chảy thành dòng xuống má . Khi Colin khuỵu gối bên chân và đưa bàn tay lên môi , chúng rơi lên đầu như cơn mưa phùn mùa xuân được Chúa gởi đến để làm tan chảy mặt đất đóng băng.

      “Tiểu thư,” thầm, nếm làn da như thể muốn ngấu nghiến ngay tại nơi đứng.

      Hơi thở thoát ra thành tiếng nức nở mừng vui. Rồi quỳ xuống và ở trong vòng tay người , hôn lên lông mày , hai má , mũi , và cuối cùng là cái miệng mềm mại tuyệt vời của . Họ đều màng đến ánh đèn flash chớp lên và những phóng viên gấp rút hí hoáy ghi chú. Thời gian ngừng trôi chỉ trừ khoảnh khắc duy nhất đó dường như trải dài đến vô tận.

      Cho đến khi Tristan đưa tay xuống và vỗ lên vai Colin.

      Tabitha rên rỉ phản đối khi Colin miễn cưỡng dứt môi ra và xoay đầu để thấy mình nhìn thẳng vào khuôn mặt nam tính nghiêm nghị. nhìn lại Tabitha, rồi nhìn Tristan. giống nhau là thể nhầm lẫn được.

      Khi Colin đứng lên, cả hai người đàn ông đánh giá lẫn nhau như hai con chó bull địch thủ cùng tranh giành khúc xương. Tristan cao hơn, nhưng Colin là người lực lưỡng hơn.

      Colin đằng hắng như thể cục xương đó mắc vào cổ . “Ngài nhất định là cha của Tabitha. vinh hạnh được gặp ngài, thưa ngài. Cháu muốn xin cầu hôn con ngài và mong ngài hãy cho phép cháu được lấy ấy làm vợ.”

      cảm giác tự hào và hạnh phúc choáng ngợp chảy tràn trong những mạch đập Tabitha.

      Nhưng đó là trước khi cha tung nắm đấm vào hàm Colin, khiến bay ngược ra sau rơi xuống sàn.

      “Daddy!” ré lên, trườn tới bên Colin.

      “Tristan, là!” Arian đảo mắt.

      Colin xoa hàm, bắn cho Tabitha cái nhìn ủ rũ. “Em ông thoi vào mũi mà.”

      Tristan đứng phía , xoa nắn các khớp ngón tay. “Cú đó là vì làm tan nát trái tim con tôi và làm nó có thai mà kết hôn với nó trước.” Ông đưa bàn tay ra, nụ cười rạng rỡ nở gương mặt ông. “Chào đón con đến với gia đình, con trai.”

      Khi cha kéo Colin đứng lên, vỗ vào lưng như thể họ là những người em ruột thịt bị thất lạc từ lâu, Tabitha vùng đứng lên. “Chờ chút ! Đây là thế kỷ 21 mà. Con được có ý kiến về người con kết hôn sao?”

      Colin kéo vào vòng tay , dịu dàng đặt bàn tay mạnh mẽ lên bụng . Đôi mắt long lanh của phản chiếu kinh ngạc cảm thấy. “ e là em có lựa chọn nào khác, . Nếu con trú trong đây, Nana khăng khăng bảo lấy em làm vợ. Blythe Bé còn bé mãi và Nana hạnh phúc cho đến khi bà có em bé Ravenshaw khác trong phòng trẻ của bà.”

      Tabitha choàng hai cánh tay quanh cổ . Colin còn chưa biết đâu, nhưng Già Nana sớm có phòng trẻ đầy em bé—chính xác là ba cậu bé trai và hai bé . “Vậy em nghĩ bà rất hạnh phúc đấy.”

      “Vẫn chưa bằng làm cho em hạnh phúc đâu, ,” tuyên thệ, hôn lên môi .

      “Em hiểu,” thầm. “Làm sao mà đến được đây?”

      Chú Cop hắng giọng và chỉ vào Tristan.

      Tabitha nhận thấy những quầng thâm mệt mỏi bên dưới mắt cha . “Daddy?”

      Ông gật đầu. “Cha thể giải thích được chính xác làm thế nào cha làm được. Cha nghĩ thử nghiệm vừa rồi kết thúc thất bại, nhưng có lẽ cha tình cờ khám phá ra được điều gì đó mà hề nhận ra.”

      Tabitha đưa tay ra và vỗ vỗ lên gò má vừa cạo của ông. “Ôi, Daddy, cha lúc nào cũng là người hùng của con.”

      Ông hôn những ngón tay trước khi đặt bàn tay lên vai Colin và lùi lại vào vòng tay chờ đón của Arian. “Đó là chức vụ mà cha sẵn sàng trao lại cho người có năng lực hơn.”

      Colin gật đầu. “Cám ơn ngài. Ngài hối tiếc điều đó đâu.”

      Cánh phóng viên bắt đầu xúm xít quanh họ. Tristan lấy lại cái phone gắn áo từ sàn nhà trước khi nó bị đạp bẹp, gật đầu về phía thang máy. “Hai con . Cha cho Sven chờ để hộ tống hai con trở lại phòng lab.”

      Tabitha ré vì ngạc nhiên khi Colin bế lên trong hai cánh tay lực lưỡng của và bắt đầu bước về phía thang máy. Cánh phóng viên theo họ, chừa đường rộng cho , nhưng họ vẫn dám cả gan chộp những tấm hình và hô hoán những câu hỏi vào tấm lưng rộng của .

      “Hai người biết nhau bao lâu rồi?”

      “Bảy trăm sáu mươi sáu năm,” Colin trả lời mà hề bước hụt bước nào.

      “Có phải là cha của đứa con Lennox mang?”

      “Ta trở thành cha tất cả những đứa con của ấy.”

      “Hai người định sống ở New York hay ở nơi khác?”

      Tabitha và Colin trao đổi ánh mắt hốt hoảng trước khi bật cười và cùng đồng thanh, “Nơi khác.”

      Khi họ đặt chân lên thang máy và quay lại, Tristan và Arian chen lấn lên đầu đám đông. Tristan đưa tay vòng qua và bấm nút tầng mười ba trong khi Arian tặng họ nụ hôn gió.

      Mẹ buột phải hét lên qua tiếng phản đối ầm ĩ của đám đông. “Cha con cha mẹ có thể đến thăm con khi đứa bé ra đời. Và vào lễ Giáng Sinh và lễ Tạ Ơn.”

      “Và lễ Candlemas nữa,” Colin nghiêm nghị thêm.

      “Mẹ nhớ mang theo khăn giấy ướt,” Tabitha thét lên đáp lại. “Và kem tắm và thuốc kháng sinh và giấy vệ sinh và thuốc aspirin và kẹo sô la và xà phòng.” Cánh cửa tháng máy bắt đầu đóng lại. “Tăm-pông nữa!”

      Và rồi cuối cùng họ cũng ở mình mà chẳng có phóng viên la ó nào, camera chớp đèn, có hai vị phụ huynh với ý tốt nào nữa. bẽn lẽn nhìn vào đôi mắt với hàng lông mi đen dày của Colin, cuối cùng hiểu tại sao tất cả mọi ước nguyện được về nhà của lúc trước đều thất bại.

      Bởi vì nhất thiết qua thời gian bao xa, vòng tay của người đàn ông này vẫn mãi là nhà của .

      Khi thang máy bắt đầu xuống, Colin nhướng lông mày với . Tabitha đoán thấy vẻ mặt nghịch ngợm đó gương mặt con trai đầu lòng của sớm thôi. “Em có bao giờ ước thời gian có thể ngừng chỉ chút , ?”

      Tabitha cười toe. “Điều ước đó em có thể thực .”

      Khi môi tan chảy vào môi , đưa tay ra và nhấn nút Tình Trạng Khẩn Cấp, đem thời gian ngừng hẳn lại.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Hồi kết

      Từ trang đầu của tờ Global Inquirer, Thành phố New York, 18 tháng Năm, 2020:

      NHÀ TỈ PHÚ TƯ BẢN CÔNG NGHIỆP TUYÊN BỐ HÔN LỄ CỦA CON ĐỘC NHẤT

      Ông Tristan và Bà Arian Lennox tuyên bố hôn lễ của con duy nhất, Tabitha, trong buổi họp báo được tổ chức tại Tập Đoàn Lennox vào sáng nay. Chú rể tạo ra cuộc huyên náo vào tuần trước khi vào buổi tiệc cocktail đắt giá mà ăn mặc như hiệp sĩ trong bộ giáp sáng ngời, quỳ xuống dưới chân Lennox, và cầu hôn. Mặc dù hành động lãng mạn đó khiến nhiều vị khách ngất xỉu vì ghen tị, Bà Flora Biddlesworth đưa tin cho phóng viên này rằng bà chắc chắn nhìn thấy người đàn ông bí hiểm đó làm đêm ngoài giờ tại câu lạc bộ thoát y ở phía đông thành phố. Khi Bà Biddlesworth được hỏi có phải bà có thói quen lui tới những nơi chốn như thế, bà từ chối bình luận thêm.
      **THE END**
      ------------------------------------------------
      Phần phục lục:
      Giới thiệu những truyện cùng thể loại:
      Magical momentscủa Donna Fletcher: truyện vẽ nên thế giới phép thuật với những phù thủy cũng có những tham vọng và tính cách như người thường, về đồng điệu của hai con người mong muốn tìm thấy tình đích thực.
      Bewitchingcủa Jill Barnett: phù thủy luôn niệm sai thần chú? công tước lạnh lùng, chọn vợ như chọn ngựa? Liệu lời tiên tri lấy người phụ nữ tiếp theo gặp trong đêm đó có trở thành ? Cốt truyện nhàng, giọng văn hóm hỉnh và cách xây dựng nhân vật dễ thương, M nghĩ nếu thích thể loại truyện về phù thủy nhất định phải đọc cuốn này.
      Những truyện sau đây có nhân vật chính là phù thủy nhưng truyện mang màu sắc phép thuật:
      Dreamingcủa Jill Barnett: Có lẽ chưa có nam chính nào lại phải hứng chịu nhiều xui xẻo như Richard, lại càng ít thấy hơn khi người gây ra các cố tai hại đó lại là nữ nhân vật chính - Letitia. Với chàng bá tước cứng đầu và vụng về phải cần đến chuyến phiêu lưu tàu bọn buôn lậu, cuộc đột kích của hải tặc, vài ngày trôi dạt hòn đảo hoang vắng và chút phép màu từ người bí để đem họ đến với nhau. Truyện có nhắc đến những nhân vật đáng của bewitching.
      The runaway princesscủa Christina Dodd: Hoàng tử Danior xứ Baminia lên đường tìm kiếm nàng công chúa chạy trốn để hoàn thành lời tiên tri kết nối hai vương quốc từ ngàn năm trước. Nhưng nàng công chúa tìm được lại khăng khăng mình là mồ côi sống ở ngôi làng nước hẻo lánh. là ai? hiểu lầm tai hại hay chính là định mệnh của ?

      Tempted by the nightcủa Elizabeth Boyle: Nếu được ban điều ước, bạn ước gì? Đối với tiểu thư Hermione, người luôn ngưỡng mộ ngài bá tước Rockhurst, chỉ ước được trở nên vô hình từ khi mặt trời lặn đến lúc mặt trời mọc để khám phá tất cả những bí mật của . Nhưng liệu đó có phải là những bí mật mà muốn biết? Truyện có màu sắc thần thoại nhiều hơn là phép thuật, nội dung lôi cuốn và mạch truyện nhanh nhưng hẳn là nhàng dễ thương như những truyện ở nên mọi người cân nhắc trước khi đọc nha.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :