Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 18

      Mưu Toán (1)


      Sở Vương triều là nước lớn nhất ở Tiềm Long đại lục, Tần gia và Thượng Quan gia trong tứ đại gia tộc đều ở trong tiểu viện u tĩnh.
      Tần Đức ngồi cạnh cái bàn đá, sắc mặt bình tĩnh, Từ Nguyên đứng bên cạnh cũng im lặng chờ.
      "Há há…Tần Đức huynh, lâu gặp a."
      lão giả đầu bạc rảo bước tới, tai lão giả này ngờ lại đeo chiếc khuyên kim sắc, song nhãn phát ra tia sáng lãnh vô cùng, tuy nhiên lúc đó lại tràn đầy nhiệt tình.
      Tần Đức đứng dậy, chỉ sang bên cạnh:
      "Thượng Quan huynh, mời ngồi."
      Thượng Quan Hồng, Trấn Bắc vương của Sở vương triều, tay nắm Bắc vực lưỡng quận. Lúc đó có bốn người trong viện, Tần Đức, Từ Nguyên, Thượng Quan Hồng cùng thủ hạ của lão ta là Trang Quân. Tuy nhiên ở ngoài viện, có vô số cao thủ thầm cảnh giới.
      "Tần Đức huynh, ông tìm lão đầu ta có việc gì thế."
      Thượng Quan Hồng khẽ sửa sang mái tóc bạc đầu, sau đó mới ngồi xuống, hiển nhiên đối với mái tóc của mình lão ta vô cùng cẩn trọng.
      Tay thủ hạ Trang Quân đứng ngay sau lưng lão ta.
      Tần Đức cười :
      "Ta muốn vòng vo. Ông hãy giúp ta, chúng ta cùng đoạt lấy Sở Vương triều."
      Thượng Quan Hồng khẽ run người cái, lão chưa bao giờ nghĩ Tần Đức là con người đơn giản như vậy, tuy lão cũng đoán được bí mật trong ý tứ của Tần Đức tại cuộc gặp này, liền cười lớn:
      "Cái này, Tần Đức huynh, ông biết đùa, đây là chuyện mất đầu, ta làm nếu tình."
      Tần Đức khẽ lắc đầu :
      "Ta hỏi ông, có tham gia hay ?"
      Thượng Quan Hồng trả lời, lặng yên hồi lâu, rồi ngẩng đầu lên hỏi:
      "Nếu chúng ta liên thủ, ông nắm được mấy phần thành công?"
      "Tám phần!"
      Tần Đức lãnh đạm.
      Thượng Quan Hồng tức mỉm cười, :
      "Tần Đức huynh, ông gạt ta chứ, Mộc gia có sáu mươi vạn đại quân, Tây vực tứ quận có tám mươi vạn đại quân. Bắc vực lưỡng quận của ta tổng cộng chỉ có mười vạn quân, ông bất quá cũng có chừng sáu mươi vạn quân, làm sao có thể nắm được tám phần?"
      "Ta muốn diệt Hạng gia, đâu phải chỉ có sáu mươi vạn đại quân."
      Tần Đức cả cười.
      Thượng Quan Hồng nheo mắt:
      "Ồ? Tựa hồ Tần Đức huynh có ít ám binh phải. Hạng gia và Mộc gia nếu cộng lại có khoảng triệu bốn trăm quân, ông có được bao nhiêu nhân mã bí mật đây, lại dám là nắm chắc tám thành, cho dù ám binh của ông có nhiều hơn họ, cũng làm sao qua mắt được tình báo của Hạng gia!"
      Thượng Quan Hồng hiển nhiên hề tín nhiệm.
      "Ám binh của ta cũng được hai mươi vạn."
      Tần Đức lại cười.
      "Cộng lại cũng được tám mươi vạn, Liệt Hổ quân của ta tuy chỉ có năm vạn, nhưng sức tấn công chân chính có thể sánh được với hai ba mươi vạn đại quân."
      Ánh mắt Thượng Quan Hồng lóe sáng.
      Lão đương nhiên hiểu lợi hại của Liệt Hổ quân, trong lòng suy tính lúc, đoạn cười :
      "Chính xác, nếu luận về tố chất quân đội, quân đội Đông vực tam quận của ông là mạnh nhất. Như quả hai mươi vạn ám binh là có , có chút hy vọng rồi. Tuy nhiên theo ta được biết, bọn sơn tặc ở Hắc Thuỷ sơn mạch cũng cần dùng đến hai mươi vạn quân đội để chấn nhiếp. Giả sử bọn chúng hoành hành tại Đông vực tam quận, chẳng phải làm loạn trong địa bàn của ông sao."
      Tần Đức tựa hồ như quan tâm :
      "Điều đó đáng lo, bất quá chỉ có nhúm sơn tặc mà thôi, tuy nhiên Hắc Thuỷ sơn mạch vô cùng rộng lớn, nếu muốn tiễu diệt bọn chúng cực kỳ gian nan, nhưng có điểm…bọn sơn tặc ở Hắc Thuỷ sơn mạch chung quy cũng chỉ là sơn tặc. Chờ khi bàn bạc xong xuôi, cấp cho chúng mảnh đất tốt, bọn chúng yên ổn sinh sống.
      Trong mắt Tần Đức đột nhiên phát sáng:
      "Đó, quân đội ta hoàn toàn có khả năng công kích, ông phải biết rằng, Đông vực tam quận của ta chính là ở cạnh Hồng hoang, quân đội bình thường vẫn luyện tập ở Hồng hoang, chiến đấu với Hồng hoang thú, quân đội Tây vực tứ quận vốn từ vài chục đến cả trăm năm nay hề tham chiến thể nào bì kịp."
      Tần Đức tràn đầy tự tin.
      Thượng Quan Hồng cũng gật đầu khẳng định.
      Chính xác, tứ đại gia tộc đều có quân đội riêng, tuy nhiên nếu luận về sức chíên đấu của quân đội, quân Đông vực tam quận tuyệt đối là mạnh nhất, cũng bởi đại bản doanh của quân đội Đông vực tam quận là ở Hồng hoang biên cảnh, bình thường vẫn chiến đấu với Hồng hoang mãnh thú, nên thấy cảnh đầu rơi máu chảy là thường. Nhưng quân đội của Hạng gia, Mộc gia và Thượng Quan gia có lẽ từ vài chục đến hàng trăm năm nay tham gia trận chiến nào.
      Thượng Quan Hồng trong lòng ngừng suy tính, lúc sau ngẩng đầu lên :
      "Vậy ta được lợi gì? Có gì đảm bảo rằng sau khi ông tiêu diệt Hạng gia, quay sang diệt Thượng Quan gia ta?"
      Tần Vũ khẽ cười, :
      "Rất đơn giản, trong Tây vực tứ quận hai quận sát cạnh bắc phương hải dương thuộc về ông, cộng với hai quận cũ của ông, tổng cộng là bốn quận, cả bốn quận ở sát cạnh nhau, sau lưng lại là đại dương, ông có trong tay bốn quận, lưng giáp với biển, chẳng lẽ lại sợ ta trở mặt thành thù. Sao hả?"
      "Bốn quận nằm kề biển?"
      Thượng Quan Hồng tức mục quang phát sáng, hiển nhiên trong lòng chấn động yên.
      Bốn quận nằm cạnh nhau cùng tương hỗ, tất cả thuộc về Thượng Quan Hồng, giả sử sau đó Tần Đức muốn diệt lão ta cũng rất khó khăn. Sau lưng có biển rộng là bức tường thiên nhiên bảo hộ, nắm trong tay bốn quận, tối thiểu tự bảo vệ mình tuyệt đối thành vấn đề, huống hồ sau khi đại chiến, Tần gia cũng chẳng còn bao nhiêu lực lượng để đối phó với lão. "
      Nếu giả sử Hán Vương triều thừa cơ công kích, làm thế nào?"
      Thượng Quan Hồng tiếp tục vặn hỏi.
      Tần Đức đứng dậy, vung tay :
      "Ông cứ yên tâm cần lo lắng, Hán vương triều tuyệt đối có cơ hội. Còn như Minh vương triều, bọn người đó chỉ có thể ngồi yên chờ người khác đến đánh, tin rằng cái loại vương triều toàn kẻ chỉ chờ bị người đánh, dám công kích đó chẳng cần phải quan tâm đến."
      Thượng Quan Hồng trầm mặc.
      lúc lâu sau, Thượng Quan Hồng khẽ gật đầu:
      "Ta tin ông, có điều nhân mã quân đội của Bắc vực lưỡng quận ta tuyệt đối làm tiên phong."
      "Được, lời định".
      Tần Đức và Thượng Quan Hồng kích chưởng minh thệ.
      "Há há…"
      Tần Đức và Thượng Quan Hồng cùng nhìn nhau cười lớn, tuy nhiên ai biết trong lòng đối phương nghĩ gì. Kích chưởng minh thệ có nhất định phải tuân thủ ? Tại Tiềm Long đại lục này, chắc có mấy người tin vào kích chưởng minh thệ.
      oOo
      Ngày thứ hai, trong trang viện, Thượng Quan Hồng ngồi cạnh bàn sách cầm bút viết nhanh, bên cạnh là Trang Quân cung kích đứng hầu.
      lúc sau, Thượng Quan Hồng viết xong, cẩn thận quan sát khắp nơi, dấu nổi vẻ thỏa mãn vô cùng.
      "Hừm, Tần Đức ngu ngốc, ngờ lại muốn tạo phản, lại còn lôi kéo ta vào cuộc. Ta yên ổn làm Trấn Bắc vương như giờ chẳng phải tốt lắm sao? Tuy nhiên…bốn quận quả khiến người ta phải động lòng. Tiếc lắm thay"
      Thượng Quan Hồng nhìn mảnh giấy bàn, nén nổi liền mỉm cười.
      Trang Quân ở bên cạnh :
      "Vương gia, điều kiện của Tần gia cũng rất tốt, hơn nữa lại hoàn toàn chân thành. Thực cho họ chút hy vọng nào sao?"
      Thượng Quan Hồng quay đầu nhìn Trang Quân, cả cười:
      "Trang Quân, chúng ta thể thất bại, ngươi biết tại ? Bởi vì chúng ta có thể từ biên giới hai nhà đánh xuống. Bất kể là Tần gia thắng, hay là Hạng gia thắng, chúng ta cũng đều có lợi."
      Trang Quân vẫn hiểu.
      Thượng Quan Hồng liền mỉm cười, Trang Quân là thuộc hạ trung thành nhất của lão, là nhân vật thứ hai ở hai quận Bắc vực, Trang Quân cũng từng cứu Thượng Quan Hồng hai mạng. Thượng Quan Hồng đối với Trang Quân đưong nhiên cực kỳ xem trọng. "Trang Quân, mọi việc tự ta biết lo liệu, ngươi cần quan tâm, ngươi hãy lui ." Thượng Quan Hồng cười .
      "Thuộc hạ xin cáo lui."
      Trang Quân lập tức ly khai khỏi phòng.
      Thượng Quan Hồng sắc mặt bỗng nhiên trở nên lạnh lùng:
      "Lập tức trình phong thư này lên Hoàng thượng."
      Đột nhiên có hắc ảnh như thiểm điện loé lên, phong thư bàn của Thượng Quan Hồng biến mất.
      Thượng Quan Hồng nhíu mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm tự nhủ:
      "Tần Đức à, Thượng Quan gia ta và Hạng gia đích thực có quan hệ, điều này ngươi làm sao có thể nghĩ đến chứ. Chỉ trách vận khí của ngươi tốt, ví như có hai quận của ta giúp đỡ, xem người làm cách nào kháng cự được với Hạng gia và Mộc gia, đợi khi Đông vực tam quận bị tiêu diệt, chừng ta cũng thu được ít nhiều lợi ích."
      Thượng Quan Hồng mơ giấc mộng đẹp, nhưng có phải niềm hy vọng của Tần gia phụ thuộc cả vào lão ta hay ?

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao

      Chương 19

      Mưu Toán (2)


      Tại ngự thư phòng trong hoàng cung ở kinh thành.
      "Ha ha."
      Hạng Nghiễm tay nắm chặt hai phong thư, nín nổi phá lên cười cuồng dại.
      "Chân Từ quả nhiên khiến người khác phải thất vọng, tàng binh hai mươi vạn, đạo quân hùng hậu như vậy chỉ riêng việc chi tiêu mua bán thôi cũng là con số cực lớn, nếu quả Tần Đức có lòng tạo phản, xây dựng quân đội lớn như vậy làm gì? Thừa tiền sao?"
      Hạng Nghiễm cười lạnh.
      Chân Từ phụ trách công tác điều tra tình báo ở ba quận Đông vực, được gần nửa năm, nắm được nhiều tin tức đặc biệt.
      "Tâu Hoàng thượng, giờ Tần Đức thầm chiêu binh được hai mươi vạn, nhưng để kiềm chế bọn Hắc Thuỷ sơn tặc, ta dám cho toàn quân xuất động, nếu bọn sơn tặc đó vào sào huyệt của làm loạn, căn bản cũng lo xuể."
      Nam tử mũi ưng ở góc khuất phía sau .
      Hạng Nghiễm vứt phong thư tay xuống, :
      "Ngươi biết gì chứ? Mặc dù Hắc Thuỷ sơn tặc thực lực tồi, nhưng sơn tặc rốt cuộc vẫn chỉ là sơn tặc, chỉ cần cấp cho chúng địa bàn tốt, chúng làm loạn. Lúc đó Tần Đức có thể đem tám mươi vạn đại quân khai chiến với Trẫm."
      "Hoàng thượng minh."
      Nam tử mũi ưng cung kính hô.
      "Chân Từ điều tra, lương thảo vật chất tại ba quận Đông vực được chuẩn bị tích trữ rất nhiều, lại bí mật điều thêm hai mươi vạn đại quân, hơn nữa hai mươi vạn đại quân này được điều động năm năm, còn trước cả tinh binh của kinh thành. cần phải cũng biết, Tần Đức thực muốn tạo phản!"
      Hai mắt Hạng Nghiễm tức phát ra lãnh quang hung bạo.
      Nam tử mũi ưng tịnh dám lên tiếng.
      "Tốt lắm, tạo phản rồi."
      Sắc mặt Hạng Nghiễm ngờ lại có chút đắc ý:
      "Truyền lệnh xuống, lập tức phái người giao thiệp với Hắc Thuỷ sơn tặc, ban cho vô số kim ngân châu bảo hoặc là tài vật…để bọn chúng triển khai đại chiến, tất làm rúng động hang ổ của Tần Đức!"
      Nam tử mũi ưng ngừng suy tính:
      "Vạn nhất bọn sơn tặc đó lòng tham vô đáy sao?"
      "Ngu ngốc!"
      Hạng Nghiễm đột nhiên quay người nhìn thẳng về phía nam tử mũi ưng:
      "Tốn kém bao nhiêu cũng tiếc, nhất định phải đáp ứng cầu của chúng, thậm chí nếu chúng có thể chiến thắng sau đó ban hẳn cho quận."
      "Ban cho quận?"
      Nam tử mũi ưng run người cái, sau đó minh bạch:
      "Thuộc hạ , thậm chí nếu có ban cho chúng, nhưng cũng phải xem bọn chúng có phúc để hưởng thụ hay ."
      theo Hạng Nghiễm bao năm, đối với tính cách của y, ông ta ràng hơn ai hết.
      Hạng Nghiễm gật đầu hài lòng:
      "Thông minh, sau khi diệt trừ được Tần Đức, đối với bọn tiểu tặc Hắc Thuỷ sơn, trẫm truyền lệnh xuống, diệt trừ tận gốc còn manh giáp. tại vẫn là lúc cần giúp đỡ của chúng."
      "Hoàng thượng minh, thuộc hạ biết phải làm gì."
      Nam tử mũi ưng liền đáp lời.
      Hạng Nghiễm đọc phong thư khác, :
      "Lá thư của Thượng Quan thúc thúc chứng thực những gì Chân Từ điều tra được."
      Nam tử mũi ưng hai mắt chuyển động vòng quanh, hốt nhiên :
      "Tâu Hoàng thượng, hay là, bắt giặc phải bắt thủ lĩnh, chúng ta trước hết hãy thầm phái người ám sát Tần Đức. Đến lúc đó, bọn chúng như quần long vô thủ, nếu chúng ta phái quân đội đến, khẳng định là dễ dàng tiêu diệt Tần gia."
      "Ngu xuẩn!"
      Hạng Nghiễm cười lạnh.
      Thân thể nam tử mũi ưng tức run lên.
      "Nếu tại trẫm phái người ám sát, chưa cần có thể thành công hay , cho dù có thành công chăng nữa, Tần gia có thể lập tức đổi chủ, theo trẫm được biết, ba nam tử của , trừ đứa con thứ ba biết thế nào, còn hai đứa kia có thể đều là rồng trong loài người, đến lúc đó Tần gia điên cuồng tấn công, tám mươi vạn đại quân Tần gia phải là chuyện đùa."
      Hạng Nghiễm lại cười lạnh.
      "Hơn nữa, chỉ cần chúng ta phái người ám sát lần, là Tần gia có thể đoán chắc bị Thượng Quan Hồng bán đứng. Lúc đó đối với chúng ta được bằng mất. Ngươi hiểu chứ?"
      Hạng Nghiễm trừng mắt nhìn nam tử mũi ưng hỏi.
      "Thuộc hạ ngu đần!"
      Nam tử mũi ưng vội vàng đáp.
      mặt Hạng Nghiễm có chút đắc ý:
      "Chúng ta tại ám sát, đến lúc Tần gia tạo phản, phải nhờ giúp đỡ của Thượng Quan gia. Đợi lúc Tần gia sau lưng có chút phòng bị, trong thời khắc đại chiến diễn ra, Thượng Quan gia đột nhiên quay lại, từ sau lưng cho Tần gia đao, hừm, để xem Tần gia có trụ nổi !"
      Ánh mắt nam tử mũi ưng tức phát sáng, vội :
      "Hoàng thượng minh, trong lúc xảy ra đại chiến, sau lưng bị lãnh đao, trước mặt lại bị thiết kỵ của chúng ta công kích, tuyệt đối có thể dễ dàng tiêu diệt Tần gia."
      Hạng Nghiễm đối với kế sách của mình vô cùng hài lòng, khẽ gật đầu, lãnh đạm :
      "Tốt lắm, bây giờ ngươi hãy lo việc , dùng mọi phương pháp để lôi kéo cho được bọn sơn tặc tại Hắc Thuỷ sơn mạch, kim ngân, châu bảo, tài vật và mỹ nữ, nhất thiết đều có thể cung ứng, nhất định phải khiến cho bọn chúng trong lúc xảy ra đại chiến làm loạn hậu phương Tần gia. Còn việc giữa Tần gia và Thượng Quan gia, chúng ta xem như chưa biết."
      "Thuộc hạ , thuộc hạ xin cáo lui."
      Nam tử mũi ưng vòng tay thưa, sau đó nhanh chóng biến mất.
      lúc sau, nam tử mũi ưng xuất trong trang viện.
      "Tướng công trở về."
      mỹ phụ bước tới.
      "Phụ thân."
      tiểu hài khả ái cũng chạy tới, nam tử mũi ưng liền ôm chặt hài tử của mình, sau đó ôm mỹ phụ :
      "Phu nhân, hãy về phòng , kẻo nhiễm phải phong sương bị cảm lạnh."
      Gia nhân trong trang viện đối với chủ nhân rất mực cung kính.
      Vừa vào trong phòng, mỹ phụ lặng lẽ hỏi:
      "Tướng công, có phải hoàng thượng giao việc gì khó khăn cho chàng làm , lúc nào chàng phải , cứ như thế này, thiếp thấy yên lòng."
      Nam tử mũi ưng vừa vào liền ôm chầm lấy mỹ phụ thương vỗ về :
      "Phu nhân, nàng cứ an tâm, chẳng lẽ tướng công nàng từng trải như vậy lại biết làm việc này thực nguy hiểm sao, nhưng ta biết quá nhiều bí mật của Hoàng thượng, ông ta chưa đến lúc tuyệt đối xuống tay. Yên tâm , dù Hạng Nghiễm có chút trí tuệ, tướng công nàng vẫn có thể ứng phó được mà."
      Nam tử mũi ưng đột nhiên cau mày, trong lòng thầm nghĩ:
      "Với cá tính của Hạng Nghiễm, nếu biết Tần Đức thực tạo phản, tính đến việc sai người ám sát ta, nhưng tại sao ông ta đột nhiên lại bình tĩnh như vậy, còn giả bộ như hề hay biết, để cho Thượng Quan gia lúc tối hậu mới phản lại Tần gia."
      Nam tử mũi ưng thân là thủ lĩnh mật thám trong bóng tối của Hạng Nghiễm, làm sao có thể là kẻ ngu ngốc.
      Chuyện diễn ra trong thư phòng đều là giả vờ, nếu muốn Hạng Nghiễm yên tâm với ông ta, nhất định phải để Hạng Nghiễm phát giác ra nhược điểm của ông ta, nhưng làm sao có thể để Hoàng đế nắm được nhược điểm chân chính của mình, nên cách tốt nhất là cố ý bộc lộ vài nhược điểm giả tạo ra.
      Nam tử mũi ưng tính toán lầm, đúng là có người đứng sau lưng Hạng Nghiễm, nếu như Hạng Nghiễm quả thực thông minh, năm đó ngu ngốc mà phạm tội ác kia.
      oOo
      Trong trang viện trước đó, Tần Đức đứng chắp tay sau lưng, ngẩng mặt lên nhìn trời.
      "Với tính cách của Hạng Nghiễm, tính đến việc trực tiếp ra tay với ta."
      Tần Đức cười nhạt, đối với con người Hạng Nghiễm, trong lòng Tần Đức tuyệt hề coi trọng, cho dù Hạng Nghiễm phải kẻ u mê, nhưng luận về mưu lược, y còn xa mới được tính là cao thủ.
      Từ Nguyên ở bên cạnh :
      "Vương gia, nếu có ngày Hạng Nghiễm phái người ám sát, cũng thể chứng minh rằng Thượng Quan gia đáng tin. Chân Từ có khả năng tra xét từng việc ở đây, Hạng Nghiễm cũng có thể từ những gì Chân Từ điều tra được mà xác định chúng ta muốn tạo phản, để phái người hành thích vương gia."
      Chính xác.
      Dù có thích khách đến ám sát, cũng vô phương chứng minh Thượng Quan gia bán đứng họ.
      "Liệu chúng ta có nhất thiết cần làm xem Thượng Quan gia có bán đứng chúng ta ?"
      Tần Đức cười lớn.
      Từ Nguyên cũng cười.
      Phải, chúng ta có làm biết hay ?
      Mục đích của cuộc hội đàm này, tuyệt đối phải nhằm lôi kéo Thượng Quan gia, mà chính là tung ra chút hoả mù, miễn là có thể đạt kết quả như Tần gia mong đợi là được.
      Từ Nguyên gật đầu :
      "Chính xác, lúc này chúng ta chẳng qua chỉ là tung ra chút hoả mù, cần biết Thượng Quan gia có bán đứng chúng ta hay , kết cục của bọn chúng cũng được định đoạt. Nếu chúng ta giả bộ như hợp tác với bọn Thượng Quan gia chiến trường cũng là tạo cơ hội cho bọn chúng đằng sau lưng đâm ta đao."
      Điều đó cần lo, Tần gia chưa từng mắc sai lầm, cho Thượng Quan gia cơ hội nào.
      "Theo như ta dự đoán, Hạng Nghiễm tất mang vô số tài vật ban cho bọn Hắc Thuỷ sơn tặc."
      Tần Đức cả cười.
      Từ Nguyên cũng cười lớn.
      "Bẩm báo, ở biên giới vương phủ có mật thư đưa tới."
      nam tử chạy vào trong viện, trình bức mật thư lên, Từ Nguyên liền nhận lấy, rồi trình lên cho Tần Đức.
      "Vương phủ có việc gì thế nhỉ?"
      Tần Đức mở mật thư ra xem qua, tức mục quang phát sáng.
      "Há há, trời giúp ta rồi, Vũ nhi lập được đại công, ta vì hai tên thượng tiên của Hạng gia mà vô cùng phiền não, giờ có trọng bảo rồi, ta cũng có thêm tự tin. Ha ha, quá tốt rồi."
      Tần Đức lúc đó hưng phấn đến độ căn bản thể tả bằng lời.
      "Có đại hỉ gì thế?"
      Từ Nguyên ở bên cạnh tò mò hỏi, Tần Đức liền đưa mật thư cho ông ta đọc, Từ Nguyên vừa xem xong cũng vui mừng khôn xiết, liền :
      "Chúc mừng vương gia, chúc mừng vương gia."
      Tần Đức cười ha hả :
      "Vũ nhi lập được đại công, khi nào về phải trọng thưởng cho nó mới được. À, Từ Nguyên, hãy nhanh phái người, chúng ta lập tức lên ngựa về vương phủ!"
      "Vâng!"
      Từ Nguyên tức cung kính đáp, Tần Đức nén nổi liền mỉm cười, ông ta thể ngờ tam hài tử Tần Vũ của mình lại dâng lên món quà bất ngờ như vậy, nguyên bản chỉ nghĩ là tiên phẩm thượng cấp khoáng thạch, tại xem ra, rất có khả năng luyện chế bảo bối linh khí. Linh khí a!
      Từ Nguyên ở bên cạnh hoàn toàn minh bạch tầm quan trọng của Thạch Trung Diễm Sí Thiết đối với Tần Đức, thậm chí còn quan trọng kém gì hai mươi vạn đại quân, chả trách Tần Đức lại hưng phấn đến phát cuồng như vậy.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 20

      Linh Khí Thành (1)


      Trong vương phủ Trấn Đông vương lan can ngọc trạm trổ, đình đài san sát, lầu gác trùng trùng, quả thực là khí thế ngút trời, đám hộ vệ từng người dẫn theo liệt hổ tuần tra khắp nơi, canh phòng cẩn mật, lúc đó là giữa đêm khuya, mái tòa lầu, có cặp người ưng ngồi, chúng hộ vệ mặc dù biết , lại coi như thấy gì.
      "Ba ngày khổ luyện, sức mạnh của bản thân cũng tăng được mấy."
      Tần Vũ trong lòng ngao ngán.
      Từ sau khi Phong Ngọc Tử bắt đầu luyện khí trong mật thất, bản thân Tần Vũ cũng bắt đầu đơn độc khổ luyện, biết Phong Ngọc Tử cần ba mươi lăm ngày để luyện khí. Vì thế Tần Vũ ra ngoài ba ngày luyện tập khắc nghiệt rồi quay trở về, bởi qua ba ngày đó, Tần Vũ hoàn toàn đạt đến cực hạn của mình, liều mạng tu luyện, thậm chí cả với khôi phục thần kỳ của Lưu Tinh Lệ, thân thể lại hầu như có tiến bộ. quá , bản thân quả đạt đến hậu thiên cực hạn rồi.
      "Tiểu Hắc, khi tu luyện nội công, từ hậu thiên sang tiên thiên có thể học hỏi kinh nghiệm của các vị tiền bối, nhưng ngoại công của ta cần đột phá, có cách gì đây? Ta hề có phương pháp tiền lệ nào để tham khảo."
      Tần Vũ nhìn Tiểu Hắc đứng bên cạnh , tuy nhiên nếu hỏi Tiểu Hắc, chẳng phải là Tần Vũ tự hỏi mình hay sao?
      Tiểu Hắc giang đôi cánh khổng lồ nhè vỗ lên người Tần Vũ, đồng thời giương mắt nhìn , Tần Vũ cũng cảm nhận được Tiểu Hắc an ủi mình, liền mỉm cười, Tiểu Hắc tựa hồ thấu hiểu tâm tình của Tần Vũ. Đột nhiên Tần Vũ run người cái.
      "Tham khảo a, phải rồi."
      Hai mắt Tần Vũ bỗng nhiên phát sáng, vỗ mạnh lên đầu mình cái.
      "Tần Vũ ngươi là ngu ngốc mà, ngươi thể học hỏi các vị ngoại công tiền bối, nhưng ngươi có thể bắt chước các vị nội công tu luyện giả, tu luyện nội công làm thế nào để đột phá sang tiên thiên cảnh giới."
      Trong đầu Tần Vũ lập tức vang lên những lời trước đây Liên Ngôn từng :
      "Hậu thiên cao thủ, nếu có phương pháp tu luyện có thể đạt thành, nhưng muốn nhảy vọt sang cấp tiên thiên cao thủ, thực là vô cùng gian nan. Nếu muốn đạt đến đẳng cấp tiên thiên cao thủ, cần có hai cầu: Thứ nhất, phải đạt đến đẳng cấp hậu thiên đại viên mãn. Thứ hai, là có thể cảm ngộ được thiên đạo tự nhiên.
      Tần Vũ trầm giọng tự nhủ:
      "Hậu thiên đại viên mãn, như tu vi ngoại công của ta bây giờ cũng có thể xem là hậu thiên viên mãn, chỉ có điều đối với việc cảm ngộ thiên đạo, là khó hiểu."
      Cái gì gọi là có cảm ngộ đối với thiên đạo, Tần Vũ hề biết. Điều này căn bản vô phương truyền thụ, nếu có thể truyền thụ, số tiên thiên cao thủ tại Tiềm Long đại lục cũng đến nỗi quá ít như bây giờ, cũng quá trân quý như vậy. Tần Vũ trong lòng ngừng tự hỏi bản thân.
      "Cảm ngộ thiên đạo, cảm ngộ tự nhiên, được, ta phải cảm thụ lần, xem tự nhiên là cái vật gì."
      Bỗng dưng, Tần Vũ nhắm mắt lại, phảng phất như cảm thụ cảm giác thu nhận nội khí lúc trước, tâm thần hoàn toàn rơi vào trạng thái hư , nhưng hề hấp thụ chút thiên địa linh khí nào, Tần Vũ như trong trạng thái hư thoát tục, cảm nhận chuyển động của khí lưu trong tự nhiên. Tĩnh lặng.
      Từng giây từng phút trôi qua, Tần Vũ vẫn như bất động, thân bất động, tâm bất động.
      nghe, ngửi, nhìn.
      Tần Vũ hề suy nghĩ, dần dần, sau cùng Tần Vũ hoàn toàn như hoà nhập cùng vạn vật, từng đạo thiên địa linh khí như có ý thức hướng về tập trung thân thể Tần Vũ, hay đúng hơn, là tập trung về phía Lưu Tinh Lệ, Tần Vũ trở thành trung tâm của dòng xoáy linh khí.
      Cảm giác mỹ diệu, phảng phất như ngâm mình trong dòng nước ấm, thiên địa linh khí xung quanh, Tần Vũ đột nhiên có thể cảm nhận được, loại cảm giác thân thiết khiến người ta muốn rời xa, khiến Tần Vũ quên tất cả, sau cùng hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác nồng ấm mỹ diệu ấy. Đồng thời, Lưu Tinh Lệ đột nhiên phát xuất luồng năng lượng ấm áp.
      giống như nguồn năng lượng thanh lưu trong quá khứ, đây là luồng năng lượng ấm áp, luồng năng lượng phảng phất như dòng lưu thuỷ nồng ấm uốn lượn, từ từ nhập vào trong tâm trí của Tần Vũ, ở sâu trong tâm trí, cũng phảng phất như có dạng năng lượng tròn đầy, xung quanh vòng tròn là từng tia điện uốn lượn, đó chính là thứ cơ sở nhất của thân thể – linh hồn!
      Linh hồn cũng theo tu luyện của con người, càng ngày càng mạnh, Tần Vũ từ quen huấn luyện cực hạn, linh hồn so với người thường mạnh hơn nhiều.
      Từng luồng năng lượng như nước chảy trong chốc lát sâu vào tâm thức, linh hồn vừa tiếp xúc với luồng năng lượng đó dường như vô cùng hưng phấn, thu hút ngừng nghỉ, gần khắc sau, mầu sắc vòng tròn cũng trở nên đậm nét hơn, thậm chí như thêm phần chân thực.
      Nguyên bản vòng tròn chỉ là điểm hư vô, tại lại tức như có vầng quang mang bẩy sắc chiếu sáng, bản thân cũng có chút chân thực, tia điện chạy quanh vòng tròn bẩy sắc càng mạnh.
      "Nhị đệ, nay Hạng Nghiễm phái Chân Từ đến ba quận Đông vực làm công tác điều tra tình báo, hành động của chúng ta có chút gian nan hơn trước, thủ hạ của gã Chân Từ này đều là những kẻ có nghề, hoạt động điều tra dò xét vô cùng lợi hại. Đặc biệt càng về sau này, khi hoạt động của chúng ta càng phát triển, khó lòng thoát khỏi cái mũi chó săn của bọn chúng. Khó rồi đây!"
      "Đại ca đừng quá lo, lần này phụ vương ra ngoài, nhất định có biện pháp giải quyết chuyện này. Bất quá Chân Từ có thêm đồng đảng, đúng là có chút khó chơi, ta cũng giống như dạng thuốc cao dần dần bám chặt lấy chúng ta."
      oOo
      Tần Vũ đột nhiên tỉnh lại.
      Trong khoảnh khắc lúc mở mắt, thiên địa linh khí bỗng dưng lại như trước đây, Tần Vũ thể cảm thụ ràng được nữa, đồng thời Lưu Tinh Lệ cũng khôi phục hình dạng ban đầu, luồng năng lượng ấm áp biến mất, nhưng bản thân Tần Vũ như biến hoá cực lớn. Mắt tinh tai thính, thanh vọng vào tai vô cùng ràng, còn mắt nhìn thấy người ở rất xa.
      Nhưng giống như Tần Vũ, ngoài kia mấy chục mét đại ca và nhị ca giọng đều nghe thấy ràng, tiếng con giun bò ngoài xa cũng phân biệt được, mắt cũng nhìn thấy con giun đó bò từng bước . như vậy có thể hình dung ra mắt tinh tai thính thế nào rồi chứ?
      "Đại ca nhị ca hai người."
      Tần Vũ nhất thời chú ý, trong đầu óc toàn những lời của đại ca nhị ca .
      Tần Vũ biết kế hoạch của phụ vương , muốn tiêu diệt Hạng gia đoạt lấy giang sơn của Sở vương triều, tại tựa hồ như tay thủ lĩnh phụ trách việc điều tra ba quận Đông vực của Hạng gia là nhân vật khó chơi.
      Trong tâm trí Tần Vũ chốc lát suy nghĩ đến rất nhiều vấn đề, những lời của đại ca nhị ca mà Tần Vũ đột nhiên liên tưởng đến, việc phụ vương ly khai, quan hệ qua lại giữa tứ đại gia tộc, gã thủ lĩnh điều tra tình báo, từng điều từng điều , cứ lần lượt diễn ra trong đầu Tần Vũ, vô cùng sáng .
      "Ta."
      Tần Vũ tức kinh hãi, chỉ trong khoảnh khắc, lại nghĩ đến bao nhiêu vấn đề:
      "Sao đầu óc ta lại biến đổi trở nên lanh lợi thế."
      Tần Vũ rốt cuộc cũng phát ra biến hoá cực lớn của bản thân, nhìn quanh lượt, Tần Vũ trừng mắt há mồm vẻ si ngốc.
      "Cái gì diễn ra trước đó vậy, tại sao ta lại phát sinh biến hoá lớn như thế này?"
      Tần Vũ trong thời khắc phát bản thân có biến hoá kinh nhân, tĩnh lặng lúc lâu, cúi đầu nhìn ấn ký Lưu Tinh Lệ trước ngực, Tần Vũ lắc lắc đầu, đoạn nhảy từ nóc lầu xuống đất. Cả người Tần Vũ rung động lách trong nháy mắt, hoá thành hai đạo tàn ảnh hạ thân xuống mặt đất.
      "So với quá khứ cảm thụ đối với sức gió ràng gấp bội."
      Tần Vũ cảm thấy thân pháp của mình cũng thêm phần hoàn mỹ.
      "Tựa hồ như linh hoạt của thân thể cũng hơn trước rất nhiều."
      Nếu là ngoại nhân khó lòng phán đoán ra, nhưng Tần Vũ tự mình sao động tác của mình lại tự nhiên như vậy, thân thể lại phiêu hốt như vậy, giống như tản bộ, cảm nhận được bản thân dường như phát sinh biến hoá.
      "Chẳng lẽ ta từ hậu thiên cực hạn bước qua cánh cửa tiên thiên, đạt đến tiên thiên cảnh giới sao?"
      Tần Vũ trong tâm tự nhủ, nhưng cũng dám chắc chắn, bởi chưa cảm nhận thấy có tiên thiên chân khí trong nội thể. Đột nhiên mục quang Tần Vũ hướng về đình viện phía đằng xa, dưới đình viện có căn mật thất, chính là nơi Phong Ngọc Tử luyện khí, bất ngờ Tần Vũ nghe thấy có thanh vọng ra từ cánh cửa mật thất khai mở.
      "Chẳng lẽ luyện chế linh khí thành công?"
      Tần Vũ lập tức chạy về phía đình viện.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 21

      Linh Khí Thành (2)


      Tần Vũ vừa bước vào đình viện, Phong Ngọc Tử cũng vừa từ trong mật thất ra, nhìn thấy Tần Vũ, kìm được ngẩn người ra, sau đó cười :
      "Tiểu Vũ, quả nhiên xảo hợp, ta vừa luyện chế thành công, ngươi tới rồi."
      Tần Vũ vừa nghe xong, tức trong lòng chấn động.
      Linh khí, là thứ vũ khí chỉ có chúng thượng tiên mới có thể sở hữu, chính là lúc Tần Vũ kích động, Tần Phong và Tần Chính từ phòng bên cạnh lập tức bước ra, mắt nhìn Phong Ngọc Tử, sắc mặt hai người cũng lập tức trở nên hưng phấn, :
      "Phong bá bá, vũ khí của Tiểu Vũ luyện chế thành công rồi sao?"
      "Thành công rồi, thành công rồi, Tiểu Vũ, đây là quyền sáo để bảo hộ các đốt ngón tay của ngươi cũng như thanh đoản kiếm phỏng theo hình dáng Ngư Trường kiếm."
      Phong Ngọc Tử duỗi tay cái, tức đôi quyền sáo cùng thanh đoản kiếm phi thẳng về phía Tần Vũ.
      Quyền sáo, có sắc ám hồng, thậm chí bề ngoài còn có đốm hoả diễm nhàn nhạt, đoản kiếm thực là ám hắc, hoả diễm hoàn toàn ngưng tụ ở bên trong, giống như dạng kiếm khí biểu bề mặt phi kiếm.
      "Đa tạ Phong bá bá."
      Tần Vũ cố nén kích động trong lòng, tiếp nhận lấy quyền sáo và đoản kiếm.
      Phong Ngọc Tử thở dài tiếng :
      "Tiểu Vũ a, đối với hạn chế của tu vi bản thân Phong bá bá, đẳng cấp của tam muội chân hoả đủ, bởi vậy nên đối với vật liệu trân quý như Thạch Trung Diễm Sí Thiết, ta bất quá cũng chỉ luyện chế được thành trung phẩm linh khí, nếu như để cho Đổng hư kỳ cao thủ luyện chế, luyện chế thành thượng phẩm linh khí là chắc chắn. Còn nữa, linh khí so với vũ khí phàm nhân có bất đồng, ngươi chỉ cần trích huyết lên là có thể khiến linh khí thu nhập vào cơ thể, hoàn toàn có thể tuỳ tâm ý mà xuất tay."
      Thạch Trung Diễm Sí Thiết, đích xác là tinh thạch luyện khí trân quý, bản thân Phong Ngọc Tử bất quá chỉ là Kim đan trung kỳ, tam muội chân hoả cũng ở đẳng cấp yếu nhất, tự nhiên thể hoàn toàn phát huy được công hiệu của Thạch Trung Diễm Sí Thiết, chỉ có thể luyện chế thành trung phẩm linh khí.
      "Vậy là đủ rồi, trung phẩm linh khí đối với con là quá tốt rồi."
      Tần Vũ mặc dù hiểu trung phẩm linh khí tại tu chân giới là đại biểu cho cái gì. Nhưng trong quá khứ phi kiếm của Phong Ngọc Tử bất quá cũng chỉ là hạ phẩm linh khí mà thôi. Điều làm Tần Vũ kích động nhất chính là sau khi trích huyết nhận chủ, có thể tuỳ tâm ý thu nhập vào trong cơ thể.
      "Tiểu Vũ, sao đệ luyện chế kiện chiến giáp."
      Tần Chính hơi nhíu mày, .
      Tần Phong cũng :
      "Thạch Trung Diễm Sí Thiết có khối lượng rất lớn, cho dù có luyện chế kiện chiến giáp, tính ra chỉ cần phần ba khối lượng là đủ. Nếu có chiến giáp, đại bộ phận các điểm yếu hại thân có thể được bảo hộ. Tại sao đệ lại luyện chế thanh đoản kiếm, lại thêm đôi quyền sáo gần như chỉ bảo hộ ngón tay, chứ phải loại quyền sáo có thể che phủ hoàn toàn (cả nắm tay). Thêm vào hai dạng vũ khí này có đáng là bao so với khối Thạch Trung Diễm Sí Thiết kia."
      Hai huynh đệ Tần Phong Tần Chính, trong lòng họ quan trọng nhất chính là tam đệ này, mẫu thân mất sớm, hơn nữa Tần Vũ lại vô phương tu luyện nội công, hai người tự nhiên rất quan tâm đến Tần Vũ.
      "Tiểu Vũ chỉ cần dùng phần Thạch Trung Diễm Sí Thiết thôi, còn lại đa phần để lưu lại cho phụ vương ."
      Phong Ngọc Tử ở bên cạnh .
      Tần Phong và Tần Chính thân hình run lên, tức nên lời, chỉ biết trân trân nhìn Tần Vũ, trong khoé mắt dường như có chút hoe đỏ.
      Tần Vũ cười :
      "Đại ca, nhị ca, có vấn đề gì đâu. Mọi người cũng biết đấy, tu luyện ngoại công, nếu có chiến giáp bảo hộ, tốc độ tiến bộ trong tu luyện của đệ tự nhiên bị chậm lại. tốt chút nào. Hơn nữa có đôi quyền sáo và đoản kiếm này là đủ rồi."
      ràng là gạt mình gạt người.
      Tần Phong và Tần Chính đều là nhân vật kiệt, tự nhiên thể bị những lời đơn giản của Tần Vũ lừa gạt. Đó là linh khí chiến giáp, nếu cần chiến giáp bảo hộ, có thể trực tiếp thu nhập chiến giáp vào trong nội thể. Như quả gặp phải nguy hiểm vô phương tránh khỏi, lại dùng chiến giáp hộ thân. Tần Phong và Tần Chính cũng có thể hoàn toàn thấu hiểu tâm can của Tần Vũ.
      "Tiểu Vũ, đệ là người phát ra nó, nên nó thuộc về đệ. Đệ cần luyện chế bao nhiêu linh khí, bất cứ ai cũng có ý kiến. Thậm chí là phụ vương cũng tôn trọng quyết định của đệ."
      Tần Chính nhìn thẳng vào Tần Vũ .
      Tần Vũ lắc đầu cười, cũng nữa.
      "Linh khí quả nhiên là phi thường."
      Tần Vũ bắt chéo tay, mở đầu bằng tiếng cười ha hả, trong phút chốc cũng trích huyết phân biệt lên quyền sáo và đoản kiếm, chỉ gần sát na, trong lòng Tần Vũ chấn động cái, quyền sáo và đoản kiếm hoàn toàn biến mất ở tay . Tần Phong và Tần Chính trong khi chú ý cũng truyền lực đến linh khí.
      "Quả nhiên lợi hại, như quả trong khi chiến đấu, lúc đầu tay có vũ khí, sau lại xuất vũ khí trong tay, có thể xuất kỳ bất ý sát tử đối thủ."
      Ánh mắt Tần Phong sáng lên, có thể phán đoán lợi thế xuất chiêu của linh khí.
      Trong tâm Tần Vũ có cảm giác ràng về quyền sáo và đoản kiếm trong gian vô biên tại đan điền.
      Đan điền cho dù chỉ là bộ vị cơ thể, lại như thể giới sỏi đá, đó là dạng đạo lý, giống như nhật nguyệt trong hồ, quyền sáo và đoản kiếm chỉ như điểm, lọt vào góc trong đan điền. Tần Vũ song quyền đột nhiên nắm chặt, song quyền bỗng nhiên xuất quyền sáo, quyền sáo màu ám hồng, bảo hộ các đốt ngón tay.
      Bộ vị công kích tốt nhất của tay là các đốt ngón tay, có quyền sáo cấp trung phẩm linh khí bảo hộ, quyền của Tần Vũ có thể ngạnh tiếp với đạo thần binh, mà lo tay bị thương tổn. Cảm giác thoải mái nhất của Tần Vũ chính là quyền sáo này phảng phất như dạng da tay, hoàn toàn làm ảnh hưởng đến linh hoạt biến hoá của các đốt ngón tay.
      "Hô!"
      đạo hắc quang loé lên, tay Tần Vũ vốn là có gì, chỉ sát na, thanh hắc sắc đoản kiếm đột nhiên xuất tay , sau đó lại biến mất.
      "Là do Thạch Trung Diễm Sí Thiết luyện thành, vậy thủ sáo này gọi là Diễm Sí quyền sáo, đoản kiếm gọi là Diễm Sí kiếm."
      Tần Vũ khẽ cười , lúc đó trong lòng Tần Vũ tràn đầy hưng phấn, với người luyện võ, có được vũ khí như vậy là điều vui mừng nhất, đây đương nhiên là đại hỷ .
      Phong Ngọc Tử cười :
      "Tiểu Vũ, thanh đoản kiếm này bị ta nhập cấm chế vào, do đó ánh sáng hoàn toàn bị thu vào, trở thành ám hắc sắc. Tốt rồi, ta quay về mật thất tiếp tục chế luyện đây."
      Phong Ngọc Tử xong quay về mật thất, chủ yếu là để luyện chế phi kiếm của bản thân. Có được Thạch Trung Diễm Sí Thiết, phi kiếm nguyên bản cấp hạ phẩm linh khí tự nhiên có thể bỏ .
      "Tiểu Vũ."
      Tần Phong và Tần Chính cùng nhìn về phía Tần Vũ.
      "Đại ca, nhị ca…"
      Tần Vũ đối diện với cái nhìn của hai người, trong lòng khỏi cười khổ, liền :
      "Tiểu Hắc, chúng ta về thôi."
      Từ trung Hắc ưng lập tức hạ xuống, Tần Vũ chân dậm mạnh, nhảy lên lưng Hắc ưng, tựa như kẻ chạy trốn ly khai khỏi vương phủ. Tần Phong và Tần Chính nhìn nhau, thực cảm thấy bất lực.
      "Chúng ta đối với Tiểu Vũ quá ít quan tâm."
      Tần Phong thở dài tiếng, Tần Chính cũng gì, bọn họ là người làm đại ca nhị ca, cũng giống như Tần Đức là người làm phụ vương, quá bận rộn vì công việc của mình, có bao nhiêu thời gian quan tâm đến tam đệ của họ.
      Nếu phải vì Tần Vũ tìm được Thạch Trung Diễm Sí Thiết là chuyện đại , kể ra Tần Phong và Tần Chính cũng bù đầu vào công chuyện của bản thân rồi.
      oOo
      Ba ngày sau.
      Phong Ngọc Tử xuất quan sắc mặt vui mừng mãn nguyện, ông ta cuối cùng cũng luyện chế thành phi kiếm của mình, phi kiếm này có thể là trung phẩm linh khí, mặc dù trung phẩm và hạ phẩm gần nhau chỉ cách có bậc, nhưng uy lực lại có cách biệt gấp bội, có được trung phẩm linh khí, Phong Ngọc Tử cũng có dũng khí cùng Kim đan hậu kỳ cao thủ tranh tài cao thấp, đương nhiên điều kiện trước tiên là Kim đan hậu kỳ cao thủ dùng hạ phẩm linh khí.
      "Phong huynh, chúc mừng, chúc mừng."
      Tần Đức chắp tay hướng về phía Phong Ngọc Tử , Tần Đức vừa mới về vương phủ từ chiều tối hôm trước. thanh ám hồng sắc phi kiếm bay lòng vòng đỉnh đầu Phong Ngọc Tử, sau đó trực tiếp dung nhập vào cơ thể.
      "Ha ha, Vương gia, cần phải cảm tạ Tiểu Vũ. Có được Thạch Trung Diễm Sí Thiết, ta luyện được bảo bối a."
      Sắc mặt Phong Ngọc Tử hiển thị cao hứng tột độ. Tần Đức cũng gật đầu.
      Phong Ngọc Tử tiếp:
      "Vương gia, phải ông luôn phiền não vì hai đại thượng tiên trong trận doanh của Hạng gia sao? Hai lão già này, là Kim đan trung kỳ, Kim đan hậu kỳ, có Thạch Trung Diễm Sí Thiết, ta cũng đủ để đối phó với tên nô tài Ngũ Đức, còn với Kim đan trung kỳ Ngũ Hành, nếu cho các cao thủ cấp tiên thiên dùng trung phẩm linh khí bao vây công kích, cũng có thể có hiệu quả."
      Phong Ngọc Tử cười .
      Vô luận là Kim đan kỳ cao thủ hay là Nguyên kỳ cao thủ, khi nhục thể bị huỷ diệt, linh hồn cũng theo nhục thể mà hồn phi phách tán. Chỉ khi đạt đến Đổng hư kỳ, linh hồn mới có thể náu tại Nguyên , có thể sống lâu vô hạn.
      Tuy nhiên, thậm chí cả khi là Đổng hư kỳ, minh kỳ hay Độ kiếp kỳ cao thủ, khi có nhục thể, chỉ có thể tu thành Tán tiên. Do đó nhục thể đối với tu chân giả vô cùng quan trọng.
      Theo như lời Phong Ngọc Tử, phái xuất vài tiên thiên cao thủ sử dụng trung phẩm linh khí đánh lén tên Kim đan trung kỳ Ngũ Hành, khi nhục thể của y bị huỷ diệt, là đại thành công. Tu chân giả hộ thể bằng chân nguyên lực, binh khí bình thường thể phá vỡ được, thực tế là linh khí mới có khả năng. Tần Vũ có được Thạch Trung Diễm Sí Thiết, tầm quan trọng của nó có thể so với hai mươi vạn đại quân.
      "Tiểu Vũ lần này đích thực là lập được đại công, trong lòng ta luôn phiền não vì hai đại thượng tiên của đối phương, giờ ta nắm chắc có thể giải quyết chúng."
      Tần Đức khen ngợi, sau đó ông ta lại phản ứng, :
      "Tiểu Vũ đâu? Tiểu Vũ sao thấy trở về?"
      Tần Đức vừa hồi vương phủ, liền cho người triệu Tần Vũ trở về.
      "Tiểu Vũ cùng Hắc ưng có về Vân Vụ sơn trang lần, sau đó biết nó đâu, Hắc ưng này bay rất cao, hơn nữa lại rất nhanh, căn bản vô phương tìm ra tung tích của Tiểu Vũ."
      Liên Ngôn ở bên cạnh liền đáp.
      Tần Đức khẽ gật đầu:
      "Lần này chắc chắn phải thưởng cho Tiểu Vũ hậu."
      Tần Đức đột nhiên nhìn về phía Phong Ngọc Tử :
      "Phong huynh, Thạch Trung Diễm Sí Thiết còn lại bao nhiêu? Cũng được nửa chứ hả?"
      "Ta và Tần Vũ bất quá chỉ dùng hết phần năm mà thôi."
      Phong Ngọc Tử đơn thủ phất lên cái, luồng chân nguyên lực lập tức phóng thẳng về hướng mật thất, sau đó từ cửa mật thất có tiếng vọng lại, Thạch Trung Diễm Sí Thiết liền nhàng bay đến, từ đó có thể thấy được thần thông của tu chân giả. Mắt thấy Thạch Trung Diễm Sí Thiết bay đến, độ cao giảm thiểu ít, ngoài ra căn bản có thay đổi gì.
      "Tiểu Vũ luyện chế cái gì vậy? Sao dùng ít nguyên liệu vậy?"
      Tần Đức nghi hoặc hỏi.
      Theo như suy nghĩ của Tần Đức, nếu bản thân là Tiểu Vũ tìm được Thạch Trung Diễm Sí Thiết, tính ra cũng phải dùng đến nửa, có thể để lại cho ông ta nửa cũng là tốt lắm rồi, tuy nhiên Tần Vũ lại sử dụng rất ít, thực tế khiến cho Tần Đức cảm thấy thể tin nổi.
      "Tiểu Vũ gần như chỉ luyện chế thanh đoản kiếm, cùng đôi quyền sáo để bảo hộ các đốt ngón tay, ngay cả hộ thân chiến giáp cũng muốn luyện chế."
      Tần Phong thở dài .
      "Nó muốn lưu lại phần lớn Thạch Trung Diễm Sí Thiết cho phụ vương."
      Tần Chính cũng thở dài tiếng :
      "Cũng chẳng ngờ Tiểu Vũ lại , quan trọng là khi bản thân tu luyện, nếu có hộ thân chiến giáp bảo hộ, khó có thể có đột phá."
      Tại đương trường ai phải là tinh , tự nhiên minh bạch hộ thân chiến giáp cấp trung phẩm linh khí có thể dung nhập vào cơ thể. Hơn nữa…tu luyện ngoại công, từ trước đến nay, có tối cường giả ngoại công nào, lực phòng ngự của thân thể sánh kịp với trung phẩm linh khí hộ thể chiến giáp ?
      Ngoại công luyện đến tối cường, phòng ngự của thân thể cũng thể so sánh với trung phẩm linh khí hộ thể chiến giáp, vậy sao Tần Vũ lại cần hộ thể chiến giáp? Đáp án căn bản cần phải . Tất cả chỉ là vì Tần Đức phụ vương của .
      Tần Đức trong lòng ngăn nổi cơn ba đào trỗi dậy, Thạch Trung Diễm Sí Thiết là bảo vật, nhưng nam tử của ông ta lại quá xem trọng, chỉ dùng ít, còn lại đại bộ phần hoàn toàn để lại cho ông ta.
      "Tiểu Vũ."
      Tần Đức nhất thời nên lời, ông ta cũng nhớ lại, lúc trước trong mật thất sau khi ra bí mật cho Tần Vũ, Tần Vũ từng khẩn thiết cầu ông ta cho gia nhập quân đội, muốn được chiến đấu. Tuy nhiên bị Tần Đức cự tuyệt, Tần Đức nhớ cảnh nam tử của mình ly khai lúc đó bóng dáng là tịch mịch. Từ bé đến lớn, đứa con này chưa bao giờ ngưng khổ luyện, thực tế mục đích chính của việc khổ luyện là muốn được sánh cùng với đại ca và nhị ca nó.
      "Đáng hận là lão thiên bất công, Vũ nhi nhiều lần khổ luyện, ngoại công tối đa đạt cực trí, cũng vô phương đạt thành tiên thiên cao thủ a. Theo như dự kiến của Vân Hưng, tại tu vi ngoại công của Tần Vũ tính ra cũng chỉ mới đạt đến đâu đó ở hậu thiên trung kỳ thôi."
      Tần Đức trong lòng thầm than thở.
      Nội công cao thủ, người ngoài có thể căn cứ vào nội lực để phán đoán tu vi. Nhưng với ngoại công cao thủ, thậm chí là tu chân giả, cũng vô phương phán đoán sức mạnh cơ bắp của đối phương mạnh yếu ra sao, phán đoán quả là rất khó khăn, chỉ có thể dùng sức nâng của đơn thủ để đoán định mà thôi.
      Trong tâm Tần Đức, trong ba người con, Tần Vũ khổ tu ngoại công, cuối cùng cũng còn là đứa trẻ.
      "Khi nào tìm thấy Tần Vũ, dẫn nó đến gặp ta. Còn với việc dùng Thạch Trung Diễm Sí Thiết để luyện chế cái gì, buổi tối mọi người cùng thương nghị lại."
      Tần Đức xong, trực tiếp chuyển thân ly khai, trong thời khắc đó tâm tình của Tần Đức cũng có chút yên…
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 22

      Kim Bài Nhiệm Vụ (1)


      Đêm khuya, Tần Vũ ngồi khoanh chân lưng Hắc ưng, Hắc ưng lúc này bay lượn trong mây mù.
      Gió lạnh gào thét, giống như dao cắt lên mặt Tần Vũ, Tần Vũ thậm chí toàn thân bất động, cả thân thể được bao bọc bởi thiên địa linh khí khí lưu dưới dạng sương khói trông hãi nhân, thiên địa linh khí ngừng thẩm thấu vào cơ thể Tần Vũ.
      Dựa vào tâm pháp "Tổ Long Quyết", thiên địa linh khí chuyển hoá thành nội lực, sau đó thẩm thấu xâm nhập vào các ngóc ngách toàn thân, từng sợi cơ bé to àn thân Tần Vũ, thậm chí đến từng tế bào cũng thay đổi biến đổi ngừng, phát sinh biến hoá mà ngoại nhân vô pháp minh bạch. biến hoá này, bắt đầu kể từ ngày hấp thụ dòng khí lưu Lưu Tinh Lệ nồng ấm nóc lầu ở Trấn Đông Vương vương phủ…
      Đột nhiên, hai mắt Tần Vũ mãnh nhiên khai mở, xạ xuất hai đạo lệ mang vô cùng hãi nhân.
      "Cảm giác này là quá mỹ diệu."
      Tần Vũ song nhãn phóng quang, đây là loại cảm giác chưa từng có từ trước đến giờ, tu luyện ngoại công, chính là truy cầu cái cảm giác như thế này, tuy vậy tại cảm thấy:
      "Toàn thân nhập làm , mềm dẻo, sức mạnh, linh mẫn vân vân, tất cả…tất cả dung nhập vào trong nội thể. Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay!"
      làm chủ, Tần Vũ tại chính là có loại cảm giác như vậy.
      Thân thể được tôi luyện hoàn hảo trở lại, sức mạnh cường thịnh trở lại, xương cốt cũng cứng cáp, nhưng nếu là lợi dụng tốt cũng là vô dụng, Tần Vũ ngừng huấn luyện tính dẻo dai, là muốn dễ dàng khống chế bất cứ hành động nào, tuy nhiên trải qua biến đổi lột xác khó lý giải được, tại đối với Tần Vũ, tự nhận ra dẻo dai cứng cỏi của bản thân đạt đến cảnh giới tối hoàn mỹ.
      Thân thể hoà làm , quyền xuất ra công kích, sức mạnh toàn thân hoàn toàn có thể tụ tập lại điểm, khả năng điều khiển sức mạnh toàn thân đạt đến cảnh giới hoàn toàn mới.
      "Tiểu Hắc, hạ xuống."
      Tần Vũ bỗng nhiên mỉm cười, Hắc ưng liền hạ xuống, dần dần, Tần Vũ nhìn xuống dưới thấy toà cự đại thành trì, ở thành trì này Tần Vũ cũng từng mua phòng ốc với thân phận khác.
      Đột nhiên, cơ nhục toàn thân Tần Vũ bắt đầu từ từ chuyển động, cơ mặt cũng có chút thay đổi, gần khắc sau, Tần Vũ từ thanh niên cao mét tám như ánh dương quang cương nghị biến thành lãnh tuấn nam tử thân chỉ cao có mét bẩy mươi lăm. Dịch hình hoán cốt!
      "Tiểu Hắc, ngươi chơi , nhưng nhớ là được làm bại lộ thân phận của ta nghe chưa."
      Tần Vũ cả cười, từ cao vài trăm mét nhảy xuống dưới.
      Nếu như là trước đây, Tần Vũ hẳn có khả năng nhảy từ cao như vậy xuống đất, nhưng ta tại đối với thân thể của mình rất có tín tâm. Hai mắt nhắm lại, hưởng thụ luồng gió cực tốc khi rơi xuống.
      Đột nhiên, thân thể Tần Vũ rung lên, như chiếc lá phiêu diêu theo làn gió, hạ cánh với tốc độ khủng bố bỗng nhiên chậm lại, Tần Vũ thân hình lại rung lên lần nữa, tốc độ rơi ngờ lại tăng lên, khi cực tốc khi thong thả, Tần Vũ chạm đất thực để lại chút phong thanh. Hai mắt Tần Vũ nãy giờ vẫn nhắm bỗng nhiên khai mở.
      "Hưu!"
      Giống như mũi tên, Tần Vũ rơi thẳng xuống đất, thẳng tắp đường, trong khí sản sinh tiếng rít sắc nhọn, thời khắc đó Tần Vũ căn bản thi triển thân pháp, trong sát na chạm đất, Tần Vũ đạt đến độ khinh xảo như ly miêu, tay chống lên mặt đất. Đơn giản với lực của cước bộ và lực tay, áp lực đè lên cả người ngờ hoàn toàn tan biến.
      "Quả nhiên, mỗi sợi cơ giấu trong cơ thể ta giờ đều có thể khống chế."
      Tần Vũ mắt nhìn bàn tay mình, sắc mặt lộ vẻ hoan hỉ, nếu có Triệu Vân Hưng ở đây, ông ta hoàn toàn minh bạch chiêu của Tần Vũ lợi hại như thế nào, cũng là ngoại công cực hạn trong lý tưởng của Triệu Vân Hưng, đáng tiếc là Triệu Vân Hưng suốt mấy chục năm trời thực là vô phương đạt đến cảnh giới này.
      Song cước giản đơn cùng với cơ nhục thủ bộ, có thể dùng lực để triệt tiêu lực, đối với việc cơ nhục khống chế lực trực tiếp thế này quả thực đạt đến cảnh giới cực hạn.
      "Cảm giác tiên thiên quả là khác biệt."
      Tần Vũ cười , hốt nhiên, Tần Vũ khẽ cau mày, nghe thấy ràng ở cách xa khoảng vài trăm mét có đạo tặc đến rất nhanh, Tần Vũ muốn cùng người kia tương ngộ, tức thân hình loé lên, biến mất tại ngã tư đường lúc nửa đêm. Tiên thiên cảnh giới.
      Tần Vũ vào cái ngày ly khai khỏi vương phủ, đoán rằng bản thân đột nhiên biến hoá có khả năng bước vào cánh cửa tiên thiên, nhưng tự cũng thể xác định . Sau này có nhớ lại là tiên thiên cao thủ có khả năng làm việc…tiên thiên thai tức.
      Tần Vũ tức nhảy xuống hồ để nín thở, nhưng biết được rằng bản thân kỳ thực chỉ vừa mới bước vào cánh cửa tiên thiên, việc nhịn thở khiến sắc mặt Tần Vũ đỏ bừng, cuối cùng Tần Vũ hoàn toàn dựa vào nghị lực bản thân để kiên trì, tối hậu ở dưới đáy hồ não của Tần Vũ thậm chí trở nên mơ hồ… thậm chí phân biệt nổi phương hướng nữa, rơi vào trạng thái tỉnh tỉnh mê mê, rốt cuộc toàn thân chấn động cái, mỗi lỗ chân lông khắp cơ thể dường như mở rộng ra, hấp thụ thiên địa linh khí, Tần Vũ cuối cùng cũng bước qua giới hạn này.
      Tần Vũ tịnh biết, mặc dù vì tu luyện cực hạn ngoại công khiến linh hồn của bản thân cường đại, sau đó tiến nhập vào minh cảnh giới thể giải thích được bằng lời, để cho Lưu Tinh Lệ thần kỳ phát xuất ra cổ năng lượng ấm áp thần bí, linh hồn của hấp thụ cổ năng lượng này, phát sinh lột xác cực tốc thể ngờ được.
      Linh hồn của Tần Vũ rất cường đại, thậm chí so với linh hồn của tiên thiên cao thủ còn mạnh hơn, chiếu theo đạo lý, khi lặn xuống nước, Tần Vũ trong thời gian có thể tiến nhập tiên thiên cảnh giới. Bất quá vì Tần Vũ quá nôn nóng, nên cưỡng bách bản thân dưới đáy hồ, may mắn là cuối cùng thành công. Do vậy, Tần Vũ trở thành tiên thiên ngoại công cao thủ đầu tiên tại Tiềm Long đại lục.
      Tiên thiên ngoại công cao thủ có thực lực mạnh yếu ra sao? ai tại Tiềm Long đại lục có thể biết, kể cả phụ vương Tần Vũ là Tần Đức, Tần Đức, thậm chí nếu trong thời khắc này, cũng vì lời phán đoán của Triệu Vân Hưng, trong lòng nghĩ Tần Vũ tay tối đa cũng chỉ nâng nổi ba trăm cân như ngoại công vũ giả phổ thông mà thôi.
      Sức mạnh cơ bắp của ngoại công cao thủ, thậm chí ngay đến tu chân giả cũng vô phương phán định nó mạnh như thế nào, đặc biệt là Tần Vũ, cơ nhục của hấp thụ nội lực, lại hấp thụ thanh khí thần kỳ của Lưu Tinh Lệ, sức mạnh hoàn toàn tiềm , nếu đơn giản nhìn bề ngoài, chỉ có thể Tần Vũ khiến người ta cảm nhận được nguồn sức mạnh giống như con báo. Tần Vũ đứng ở ngoài khu nhà lớn, lúc này ta đeo mặt nạ bạc lên.
      "Phanh!" "Phanh!" "Phanh!" "Phanh!"
      Gõ vài cái lên cửa, lúc sau có người ra mở cửa lớn, mắt nhìn Tần Vũ mang ngân sắc diện cụ, lập tức lùi sang bên để Tần Vũ vào, tòa nhà này chính là phân đà trọng yếu của tập đoàn sát thủ đệ nhất "Thiên Võng".
      "Thực lực cường đại, năm tiên thiên cao thủ, cũng có nhiều hậu thiên cao thủ nữa."
      Tần Vũ tiến lại bước, cảm ứng được trong tòa nhà có số cao thủ.
      Từ sau khi linh hồn hấp thụ luồng sức mạnh thần bí tại vương phủ, sức cảm ứng của Tần Vũ so với trước đây mạnh hơn rất nhiều, trong phạm vi vài trăm mét, ai có khả năng thoát khỏi cảm giác của Tần Vũ, trừ phi cảm giác của đối phương vượt xa . Tần Vũ hề biết, thần kỳ của sức cảm ứng, chính là "linh thức" mà chỉ tu chân giả mới có.
      "Thiên Võng" có vài phân đà trọng yếu công khai đối ngoại, đây là trong số đó, nhưng từ cổ chí kim trải qua ngàn năm, người nào biết được tổng bộ của "Thiên Võng" nằm ở đâu. Lúc này chỉ riêng phân đà trọng yếu này có năm đại tiên thiên cao thủ, Tần Vũ cũng có thể tưởng tượng được thực lực của Thiên Võng cường đại như thế nào.
      Tần Vũ trong lòng chấn kinh vì thực lực của Thiên Võng, bước vào tiểu viện tiếp nhận nhiệm vụ chuyên môn, trung tâm tiểu viện có nữ tử thanh tao diễm lệ.
      "Ngân bài sát thủ, đây là danh sách chi tiết nhiệm vụ, ngươi muốn chọn nhiệm vụ nào."
      Diễm lệ nữ tử đó thanh ngờ lại rất lạnh lùng, cầm danh sách nhiệm vụ vứt đến trước mặt Tần Vũ, Tần Vũ liền giở danh sách nhiệm vụ ra. Là ngân bài sát thủ, cũng có thể nhận "kim bài nhiệm vụ" nào đó, chỉ cần thành công lần là có thể trở thành kim bài sát thủ. Đương nhiên ngân bài sát thủ hẳn là kẻ liều mạng, kim bài nhiệm vụ, là loại nhiệm vụ Thiên Võng nhận định chỉ có tiên thiên cao thủ mới có khả năng hoàn thành.
      Hôm nay, Tần Vũ trực tiếp mở phần "Kim bài nhiệm vụ"
      Kim bài nhiệm vụ tịnh có nhiều, chỉ có mười ba loại, trong đó chỉ có năm loại là nhiệm vụ trong Sở vương triều, còn nhiệm vụ tại ba quận Đông vực chỉ có
      "Chân Từ!"
      Lông mày Tần Vũ nhướng lên cái.
      Tần Vũ tức nhớ lại cái ngày mà nghi ngờ gì nữa nghe được đàm đạo của đại ca nhị ca , hiển nhiên Chân Từ chính là thủ lĩnh điều tra của hoàng tộc Hạng gia tại ba quận Đông vực, nhưng nhiệm vụ này, tư liệu liên quan đến Chân Từ, thực là rất ít.
      Đọc những tư liệu có liên quan đến Chân Từ, Tần Vũ lông mày khẽ cau lại, nhiệm vụ này thực là rất khó khăn, căn cứ vào đạo lý vừa đạt đến tiên thiên cảnh giới, trước hết hãy làm chơi nhiệm vụ đơn giản rồi nhận lại, nhưng sau khi suy nghĩ chừng khắc, Tần Vũ lãnh đạm :
      "Kim bài nhiệm vụ thứ mười hai."
      Diễm lệ nữ tử vừa nghe xong, tức hai mắt phát sáng, đoạn cười :
      "Xin hãy đợi chút, xin lỗi, tung tích tình báo có liên quan đến Chân Từ ở chỗ ta."
      Sau khi diễm lệ nữ tử vừa dứt lời, lão giả đột nhiên xuất , nhìn Tần Vũ lượt, rồi đặt phong thư ra trước mặt Tần Vũ.
      "Đây là vài nơi trong mấy ngày gần đây Chân Từ từng ở. Được được…nhận kim bài nhiệm vụ, đáng tiếc, nhiệm vụ đó khó khăn vô cùng, từng có vị kim bài sát thủ vì nó mà mất mạng. Người có muốn rút lui ?"
      Lão giả trừng mắt nhìn Tần Vũ hỏi. Tần Vũ tiếp nhận phong thư, lạnh lùng nhìn lão giả cái, sau đó liền trực tiếp chuyển thân ly khai.
      Diễm lệ nữ tử lấy ra quyển sách màu đen, bề mặt quyển sách có hai chữ…Lưu Tinh!
      "Ngày mùng tám tháng mười , đêm khuya canh hai, sát thủ Lưu Tinh tiếp nhận kim bài nhiệm vụ…giết Chân Từ!"
      hàng chữ ràng xuất cùng của trang mới.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :