Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 13

      Luyện Khí Tông Sư (3)


      Hắc y trung niên ngắm nhìn lúc lâu, mặt liền lộ vẻ thoả mãn cực độ, quay đầu về phía Tần Vũ giọng tán thưởng:
      "Bình thường chỉ ở những nơi cực kỳ nguy hiểm nơi nào bằng như Hồng hoang mới có khả năng xuất loại trọng bảo này, tam điện hạ lại có thể ở địa phương bình thường như Đông Lam sơn tìm được trọng bảo, quả là khiến người khác khó lòng tin được."
      "Do vận khí mà."
      Tần Vũ cười .
      Hắc y trung niên hướng về phía Liên Ngôn:
      "Liên tiền bối, từ khi ở Đông Lam sơn phát bảo vật, ông có tìm kiếm xung quanh nơi tìm được tinh thạch này xem có sót lại gì ?"
      "Đương nhiên là tìm."
      Liên Ngôn thở dài:
      "Bất quá với thiên địa chi bảo phải có duyên mới tìm được, Tiểu Vũ do vô ý mà tìm được kỳ trân, còn ta tuy phái xuất vài trăm cao thủ cơ hồ lật tung cả thạch lâm lên, đập nát toàn bộ cự thạch, nhưng đến mẩu khoáng thạch cũng phát ra."
      Tần Phong liền :
      "Chỉ riêng khối hoả hồng sắc tinh thạch này đối với chúng ta cũng là quá đủ, Tiểu Vũ hữu duyên mà phát được hoả hồng sắc tinh thể, chúng ta lại cố cưỡng cầu để tìm, tìm chịu được."
      "Phải, khối cực phẩm khoáng thạch khổng lồ như vậy, tại hạ đến nay cũng chưa từng nghe qua."
      Hắc y trung niên nhìn trân trân khối hoả hồng sắc tinh thể, phảng phất giống như mèo nhìn thấy cá.
      "Hắc tiên sinh, ông có nắm chắc có thể luyện chế được hoả hồng sắc tinh thạch ?"
      Tần Vũ ở bên cạnh nghi hoặc hỏi, mọi người nhất tề nhìn về phía vị luyện khí tông sư, luyện binh khí tuyệt nhiên phải việc đơn giản, có vật tư tốt đành, nhưng cũng cần cả luyện khí cao thủ tài năng nữa.
      Vị Hắc tiên sinh , Trấn Đông vương Tần Đức để mời về phải trả cái giá cực lớn, sống tại vương phủ được mười năm.
      Hắc tiên sinh lắc đầu, chúng nhân liền chết lặng.
      "Nếu thử, tại hạ quả thực dám chắc chắn."
      Hắc tiên sinh liền cởi áo khoác ngoài, lộ ra nửa thân vô cùng tráng kiện. Hắc tiên sinh bất giác môi lộ nét tiếu ý, biểu thị hưng phấn cực độ:
      "Tại hạ lâu phải toàn lực xuất thủ."
      "Đem Lam Viêm thuỷ lại đây!"
      Hắc tiên sinh hạ lệnh.
      "Vâng!"
      đại hán cởi trần tức chạy nhanh về phòng, lát sau mang ra chiếc bình thuỷ tinh, trong bình có chứa thứ nước màu xanh lam, quả rất kỳ quái, bề mặt nước mầu xanh tưởng tượng nổi lại có đốm hoả diệm nhàn nhạt. Hắc tiên sinh đón lấy bình thuỷ tinh, đột nhiên, song thủ của ông ta bắt đầu đỏ rực, luồng nhiệt lượng bắt đầu ngập tràn khắp nơi.
      Bên cạnh là ba đại hán cởi trần mục quang chớp.
      "Sư phụ chúng ta cuối cùng cũng chịu xuất thủ, lâu rồi thấy người trịnh trọng như vậy."
      "Phần Thiên quyết của sư phụ đạt đến cảnh giới cực cao, biết lợi hại đến đâu."
      Ba đại hán sôi nổi đàm luận với nhau, cả ba người đều là chân truyền đệ tử của Hắc tiên sinh, đương nhiên cũng là đối tượng được Trấn Đông vương phủ đặc biệt bồi dưỡng. Tần Vũ, Tần Phong, Tần Chính, Liên Ngôn và Cát Mân đều chăm chú nhìn Hắc tiên sinh.
      Hắc tiên sinh mở chiếc bình thuỷ tinh, đồng thời khẽ nghiêng bình, ‘Lam Viêm thuỷ’ lập tức chảy xuống, trực tiếp rỏ lên hoả hồng sắc tinh thạch, liền có thanh vang lên "xèo xèo", Lam Viêm thuỷ phát sinh biến hoá kịch liệt.
      "Hoả hồng sắc tinh thể quả nhiên lợi hại, đến Lam Viêm thuỷ cũng thể để lại dấu vết."
      đệ tử của Hắc tiên sinh kinh ngạc .
      lúc sau, Lam Viêm thuỷ hoá thành màng mỏng màu bạc, hoàn toàn bao bọc lấy khối hoả hồng sắc tinh thể.
      "Hừ!"
      Hắc tiên sinh kêu lên tiếng, tinh quang trong mắt đột nhiên loé sáng, song thủ tức phát xuất hai làn hoả diễm nóng bỏng đánh thẳng vào màng bạc bao quanh hoả hồng sắc tinh thể, màng bạc đó là do Lam Viêm thuỷ hoá thành, tuy nhiên hoả hồng sắc tinh thể đến biến hoá cũng có.
      "Sư huynh, Phần Thiên Hoả Diễm của sư phụ kết hợp với Lam Viêm thuỷ, ngờ lại có chút kết quả, sao lại có chuyện đó được?"
      đệ tử của Hắc tiên sinh chấn kinh.
      "Phần Thiên Hoả Diễm của sư phụ lại có khả năng biến đổi tinh thạch tiên phẩm thượng cấp, chuyện này…"
      đệ tử khác nghi hoặc.
      Hắc tiên sinh nhãn trung càng thêm hưng phấn, đột nhiên, sắc mặt ông ta trở nên hồng rực, rồi chợt chuyển thành xanh xám, đồng thời tay ông xuất đoá tiểu hoả diễm, nhiệt độ trong đình viện bỗng nhiên tăng vọt.
      "Quá mạnh."
      Tần Vũ nhất thời kinh hãi, hoàn toàn cảm giác được khủng bố của đoá hoả diệm, trong tâm thức của như có cảm giác… giờ tuyệt phải là đối thủ của Hắc tiên sinh. cảm giác khí trong đình viện vì nhiệt lượng tăng cao mà lay động.
      Tần Vũ suy đoán cực kỳ chính xác, Hắc tiên sinh vốn là luyện khí tông sư, bản thân đạt đến đỉnh cao tiên thiên, là cao thủ nhất nhì của Trấn Đông vương.
      "Đặc thù của tiên thiên chân khí là sản sinh ra hoả diễm, uy lực so với lửa thường lợi hại hơn nhiều, vậy mà cũng thể dung hoá nổi tiên phẩm khoáng thạch."
      Tần Vũ than thở, ngây người nhìn hoả hồng sắc tinh thể. Giống như lần đầu, hoả hồng sắc tinh thể vẫn chút biến hoá.
      "Hử!"
      Sắc mặt của Hắc tiên sinh đột nhiên đen sạm.
      "Oanh!"
      Thanh vừa vang lên, Hắc tiên sinh toàn thân bốc lửa, hoả diễm thiêu cháy sạch y phục của ông ta, chỉ còn sót lại chiếc khố người, chiếc khố được dệt bằng hắc kim ti.
      Tông phái của Hắc tiên sinh, hiển nhiên biết khi vận công tới cực hạn, toàn thân phát hoả, do vậy hắc kim khố được truyền qua nhiều đời tới giờ, nó được dệt từ hắc kim ti, sư môn trưởng bối của Hắc tiên sinh dã dành dụm rất lâu được số lượng lớn hắc kim.
      "Cái khố này với cái hắc kim bối tâm của ta như cùng chất liệu."
      Tần Vũ thầm tự nhủ.
      Tức hoả diễm trong tay Hắc tiên sinh thu hơn, và nhiệt lượng cũng gia tăng hơn trước, cả đình viện như bị lật nhào bởi từng cơn sóng nhiệt, mọi người trong đình viện chịu nổi đều lùi ra xa.
      "Hoả diễm này, ví thử là thân thể của tiên thiên cao thủ, cũng bị đốt ra tro, sót mảnh."
      Tần Vũ than khẽ trong lòng, hoả diễm này, có thể dung hoá tiên thiên khoáng thạch, huống hồ là thân thể thường nhân.
      Ba huynh đệ Tần Vũ, Liên Ngôn…cũng như ba sư huynh đệ, trừng mắt nhìn hoả hồng sắc tinh thể, trong lòng hy vọng tinh thể bị dung hoá, nếu quả vô phương dung hoá, làm sao có thể luyện chế đây? Từng phút từng giây trôi qua, mục quang mọi người hoàn toàn ngưng tụ hoả hồng sắc tinh thể.
      Bỗng nhiên…
      "Phụt!"
      Từ miệng Hắc tiên sinh đạo tiên huyết phún ra, sắc mặt sạm đên bỗng nhiên trở nên trắng bệch, hoả diễm toàn thân cũng lập tức biến mất.
      "Sư phụ!"
      đệ tử đằng sau lập tức dâng áo khoác lên, Hắc tiên sinh liền mặc vào, mắt nhìn hoả hồng sắc tinh thể thở dài tiếng, rồi quay đầu lại với bọn Tần Vũ:
      "Các vị, đối với hoả hồng sắc tinh thể này tại hạ quả vô phương."
      Mắt thấy nhất đại luyện khí tông sư như Hắc tiên sinh sắc mặt trắng bệch, mọi người đều hiểu ông ta tận lực.
      "Sao lại thế? Vài năm trước Hắc tiên sinh cũng luyện chế cho ta tiên phẩm thượng cấp thần binh, sao tại lại thể dung hoá?"
      Tần Phong tay nắm chặt chiến đao ở eo lưng, chất vấn Hắc tiên sinh, sau khi Tần Phong đạt đến cảnh giới tiên thiên, Tần Đức để thưởng cho , cho luyện hoá khối khoáng thạch tiên phẩm thượng cấp thành thần binh cấp cho Tần Phong.
      Hắc tiên sinh mắt nhìn chiến đao, khẽ lắc đầu cười khẩy:
      "Đồ ngốc, vậy mà cũng hiểu. Khối tinh thể hoả hồng sắc này đương nhiên tốt hơn cả tiên phẩm thượng cấp."
      Tần Vũ thất kinh, nghi hoặc hỏi:
      "Chẳng nhẽ khoáng thạch này lại là tiên phẩm thượng cấp tối cao?"
      Trong tâm binh khí phân làm phàm phẩm, tiên phẩm. Theo lý mà tiên phẩm thượng cấp chính là tối cao rồi mới phải. Chẳng nhẽ lại còn có cấp cao hơn tiên phẩm thượng cấp?
      "Cậu tương đối hiểu rồi đấy."
      Hắc tiên sinh trong mắt liên phát xuất luồng khí tức ngạo nghễ.
      Trong nghề luyện binh khí, tuyệt đối là nhân vật đứng đỉnh Kim tự tháp.
      "Cái gì mà binh khí được phân phàm phẩm và tiên phẩm, đó chỉ là hiểu biết của bọn phàm nhân chúng ta. Ta hỏi mọi người, chúng thượng tiên họ sử dụng loại binh khí gì? Hừm, kể cả chiến đao tiên phẩm thượng cấp, khi đối đầu với phi kiếm của thượng tiên, cũng dễ dàng bị chém nát như xé giấy."
      môi Hắc tiên sinh bất chợt có nét tiếu ngạo.
      Tại đương trường, mọi người tức trong lòng chấn động.
      Phải rồi, ngao du chín tầng mây, giết địch ngoài ngàn dặm chính là các thượng tiên, vậy vũ khí của họ phải ở đẳng cấp nào? Bọn Tần Vũ cũng từng nghe họ có thể dụng kiếm phi hành rất xa, giết người ngoài ngàn dặm, nếu quả như vậy, ngay cả tiên phẩm thượng cấp vũ khí cũng thể bì kịp.
      "Phàm phẩm, tiên phẩm chỉ là cách phân biệt của bọn phàm nhân chúng ta. Nhãn giới của chúng ta cũng quá rộng, căn bản thể tưởng tượng nổi thế giới thượng tiên như thế nào. Nhưng tinh thể hoả hồng sắc này, nếu ta lầm, có thể là vật chất để luyện chế vũ khí thượng tiên."
      Hắc tiên sinh nhìn hoả hồng sắc tinh thể, giọng quả quyết.
      Tần Vũ lại quan sát tinh thể hoả hồng, thấy nó chút hư tổn, vẫn phát tán luồng hồng quang ảm đạm.
      "Tinh thể hoả hồng sắc này chẳng nhẽ có tác dụng gì, thể dung hoá, vậy làm sao luyện chế thành vũ khí được."
      Tần Vũ buồn bã lắc đầu, bọn Tần Vũ, bao gồm cả Liên Ngôn, đều lộ vẻ chán nản. Phải a, dung hoá được, sao luyện chế thành vũ khí được?
      Tần Vũ lại lắc đầu cười khổ:
      "Thế là xong, ngay cả Hắc tiên sinh cũng vô phương dung hoá, thiên hạ này còn ai khả dĩ có thể dung hoá luyện chế được rồi."
      "Hì, tam điện hạ, đừng quá thất vọng. Mặc dù tại hạ thể dung hóa, nhưng luyện khí tông sư chân chính có thể dung hoá luyện chế mà."
      Hắc tiên sinh cười cười, ông ta vừa dứt lời, mọi người, kể cả ba vị đồ đệ của ông, đều nhìn vẻ nghi hoặc. Luyện khí tông sư chân chính?
      "Vị luyện khí cao thủ nào có thể sánh được với Hắc tiên sinh?"
      Tần Chính nghi hoặc hỏi, mọi người tại đương trường đều nhìn Hắc tiên sinh với vẻ hoài nghi.
      Hắc tiên sinh tự tin cười :
      "Vì mọi người biết, ta kể cho nghe bí mật, các người minh bạch, thực tế mỗi thượng tiên tuyệt đối chỉ là cao thủ vô địch, hơn nữa…mỗi thượng tiên còn là luyện khí tông sư."
      "Hả?"
      Mọi người ở đây đều biết thượng tiên vô địch, thượng tiên dễ dàng phi kiếm sát nhân, nhưng ai biết chúng thượng tiên còn là tông sư luyện khí.
      "Mỗi thượng tiên có thể sử dụng loại hoả diễm, hoả diểm này so với chân khí hoả diễm của ta lợi hại gấp trăm lần. Có hoả diễm thượng đẳng này, luyện chế nhất kiện vũ khí cũng mấy khó khăn. Kỳ thực mọi người thử suy nghĩ xem, chúng thượng tiên có phi kiếm, nhưng họ lấy phi kiếm ở đâu, chắc chắn phải tự nhiên mà có, ràng là do luyện chế."
      Hắc tiên sinh đối mặt với chúng nhân thần bí giảng giải. Chúng nhân lập tức tán đồng.
      "Đúng rồi, ta lập tức phái người mời thượng tiên Phong Ngọc Tử."
      Liên Ngôn bỗng .
      Tần Vũ ngửa cổ kêu to tiếng, rồi quay lại với chúng nhân:
      "Tốc độ của Tiểu Hắc cực nhanh, ta và Tiểu Hắc mời Phong bá bá."
      Trong sát na, từ trung đạo hắc quang đáp thẳng xuống, chính là hắc ưng, Tần Vũ nhanh như điện xẹt, nhảy lên mình Hắc ưng, Hắc ưng kêu to tiếng, nhằm bên ngoài bay cực nhanh.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 14


      Tiềm Long đại lục có nhiều loại dã thú, cũng có ít người thuần dưỡng phi cầm tẩu thú (Phi cầm tẩu thú: chim bay thú chạy), bất quá những loài này chỉ trung thành với chủ nhân của chúng, người khác cách gì cưỡi được, lại càng khó mà thuần dưỡng ở quy mô lớn. Bình thường đây cũng là cách Tần Vũ truyền tin mời người.
      khi đại chiến nổ ra, chủ nhân phi cầm đa số trở thành người điều tra tình hình địch, cũng có thể tập hợp lại thành phi đội tập kích từ cao. Cách thức chiến tranh ở Tiềm Long đại lục rất phong phú, sử dụng chim bay thú chạy càng làm chiến đấu thêm khốc liệt, càng khó dự đoán. Hơn nữa trong quân đội đều có người tu luyện nội công, như quân đội dưới trướng Trấn Đông Vương, mỗi người lính nhập ngũ năm đều có tư cách để được tu luyện. Ở cấp bậc thấp nhất cũng có tài năng hơn người, tiểu binh đủ thực lực giết được bẩy tám người bình thường. Quân công càng cao, địa vị càng cao, càng có thể tu luyện lên cấp cao hơn.
      Tại Tiềm Long đại lục khi đại chiến nổ ra, khẩn cấp chiêu binh, những binh lính này cách gì so được với quân chính quy, chí ít về tố chất chênh lệch biết bao nhiêu mà . quân đoàn chính quy hai mươi vạn quân có thể tiêu diệt đại quân trăm vạn người bình thường. Ngồi lưng Hắc ưng, Tần Vũ quan sát bên dưới, phút chốc ra khỏi Viêm kinh thành.
      "Luận tốc độ, ta chưa thấy có loài phi cầm nào có thể so được Hắc ưng"
      Tần Vũ mìm cười vuốt ve cổ Hắc ưng.
      Tốc độ Hắc ưng cực nhanh, ít nhất là theo Tần Vũ biết, có loài phi cầm nào có thể đạt tốc độ như vậy. Cho dù loài ưng tốc độ vốn rất nhanh, nhưng Hắc ưng của Tần Vũ là loại đặc biệt, so với chim ưng thông thường nhanh gấp hai đến ba lần.
      Hắc ưng chúi xuống, bay thẳng về phía lều cỏ. Lều cỏ này là nơi Phong Ngọc Tử thường cư trú, có hồ nước bao quanh, xung quanh yên tĩnh, bóng người, khó có ai đến để quấy nhiễu được.
      Lúc này trong hồ nước cách lều cỏ xa, tiên hạc bay lên, nó chính là vật cưỡi của Phong Ngọc tử, Phong Ngọc Tử lúc này đứng ngoài lều cỏ, ngẩng đầu nhìn Tần Vũ từ trời hạ xuống, mặt lộ nụ cười.
      "Phong bá bá"
      Tần Vũ nhảy thẳng từ Hắc ưng xuống, hưng phấn hét lên.
      "Tần Vũ, sao lại đến chỗ ta?"
      Phong Ngọc tử cười .
      Niên kỷ của Ngọc Phong Tử so với Liên Ngôn cao hơn biết bao nhiêu mà , nhưng với Tần Đức vẫn đối đãi nhau như huynh đệ. Phong Ngọc Tử là loại người coi trọng tuổi tác. Tần Vũ muốn chợt phát mục quang Phong Ngọc Tử tập trung vào Hắc ưng.
      "Phong bá bá, sao vậy, người biết Tiểu Hắc là gì à?"
      Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
      Phong Ngọc tử nhìn chằm chằm Hắc ưng, Hắc ưng lại thèm để Phong Ngọc tử vào mắt.
      Lúc lâu sau, Phong Ngọc tử lắc đầu :
      "Kì quái, nhìn chòm lông đỉnh đầu nó kìa, tựa hồ như ‘Kim Diễm ưng’, là vua của loài ưng, nhưng ‘Kim Diễm ưng’ chỉ có mào kim sắc hỏa diễm, lông toàn thân cũng là sắc hoàng kim hơn nữa lại có hỏa diễm hừng hực, nhưng người Hắc ưng toàn là màu đen, cả móng vuốt cũng màu đen lạnh giá."
      Phong Ngọc Tử trong chốc lát vẫn chưa nhìn ra được.
      "Hơn nữa, thực lực ‘Kim Diễm ưng’ cực kì cường đại, ngay cả khi còn chừng vài tuổi, chỉ với kim diễm hộ thể cũng có thể đối phó kim đan tu chân giả. Còn Hắc ưng ràng tối đa chỉ so với cỡ tiên thiên cao thủ mà thôi, so với ‘Kim Diễm ưng’ kém hơn nhiều."
      Phong Ngọc Tử cau mày .
      Tần Vũ nghe vậy, hiểu Phong Ngọc tử vẫn chưa nhìn ra Hắc ưng loài phi cầm nào.
      "Phong bá bá, người gì? Cái gì là kim đan tu chân giả, đó là gì vậy? Theo ý tứ của người có vẻ như còn lợi hại hơn tiên thiên cao thủ. So lợi hại với tiên thiên cao thủ phải là thượng tiên sao?"
      Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
      "À."
      Phong Ngọc tử thu hồi chú ý đến Hắc ưng, nhìn ánh mắt nghi hoặc của Tần Vũ lắc đầu cười:
      "Kim đan tu chân giả, Phong bá của ngươi chính là Kim đan tu chân giả."
      "Phong bá bá?"
      Tần Vũ nhíu mày.
      Trong tâm tưởng của Tần Vũ, tiên thiên cao thủ là cực kỳ lợi hại, cao hơn tiên thiên cao thủ chính là thượng tiên vô địch. Giờ nghe Phong Ngọc Tử chẳng qua là kim đan tu chân giả, thực ra là ý tứ gì? Tu chân giả là gì? Thêm nữa Kim đan là gì?
      Phong Ngọc Tử cười :
      "Thôi, chuyện này để sau hãy , đúng rồi, sao ngươi lại đến chỗ ta, phải chỉ là đến thăm Phong bá bá thôi chứ?"
      Tần Vũ liền nhớ đến việc của bản thân, bỏ những cái "Kim đan tu chân giả" gì gì qua bên, liền :
      "Phong bá bá, con có được 1 khối tinh thể màu hỏa hồng, tinh thể này là cực kì kiên ngạnh, Hắc tiên sinh dùng hết sức cũng làm xước được nó vết nào, Hắc tiên sinh ."
      "Hả?"
      Phong Ngọc Tử đột nhiên chấn kinh.
      Tần Vũ bị Ngọc Phong Tử làm cho giật mình kinh ngạc, trong ý nghĩ của , Ngọc Phong Tử luôn bình thản mỉm cười, sóng to gió lớn cũng màng, tựa hồ có gì có thể làm phải kinh ngạc, nhưng ngờ vị thượng tiên này trợn to mắt nhìn chăm chăm Tần Vũ.
      "Tiểu tử họ Hắc ở vương phủ cũng lưu lại nổi vết xước sao?"
      Phong Ngọc Tử muốn xác nhận lại lần nữa.
      Tần Vũ chỉ có thể gật gật đầu, đoán ra được ý tứ của Phong Ngọc Tử.
      Mắt Phong Ngọc Tử lập tức phát sáng.
      "Phần thiên quyết của Hắc tiểu tử luyện đến cảnh giới cực cao, thêm nữa tông phái của còn đặc chế được ‘Lam Viêm thủy’, với khoáng thạch thông thường, đều có thể dung hóa dễ dàng, nhưng tại hỏa hồng sắc tinh thể lưu lại dấu vết nào. Tinh thạch hỏa hồng này là loại khoáng thạch trân quý nào vậy?"
      "Tinh thể hỏa hồng đó giờ đâu rồi?"
      Phong Ngọc Tử nhìn Tần Vũ hỏi.
      "Trong vương phủ"
      Tần Vũ lập tức trả lời.
      "Tốt, chúng ta đến lúc rồi"
      Phong Ngọc Tử gọi tiên hạc, dưới chân chợt xuất thanh phi kiếm, phi kiếm to lên, nắm Tần Vũ kéo lên , cũng thèm để ý đến Hắc ưng, liền bay thẳng về Viêm Kinh thành.
      "Phong bá bá, họ muốn con đến."
      Tần Vũ vội , tuy đến mời Phong Ngọc Tử để luyện hóa tinh thể hỏa hồng nhưng việc đó lại tới.
      Phong Ngọc Tử cười :
      " cần , ta biết vì sao ngươi tới đây, loại khoáng thạch trân quý như vậy các ngươi căn bản có khả năng luyện hóa được, chỉ có tam muội chân hỏa của tu chân giả mới có thể luyện hóa nó."
      Phong Ngọc Tử xong, Tần Vũ lập tức minh bạch, bất quá vẫn thấy có chút thắc mắc, tam muội chân hỏa rút cục là gì?
      Trong chốc lát, chú ý của Tần Vũ chuyển lên phi kiếm. cũng lo lắng gì đến Hắc ưng vì biết nó có thể dễ dàng tìm ra , cho dù có đến đâu nữa, Hắc Ưng vẫn tìm ra được Tần Vũ, có thể trong khoảng mười năm trở lại đây, người ưng nảy sinh thứ cảm ứng đặc biệt.
      "Đây chính là phi kiếm."
      Tần Vũ ánh mắt Tần Vũ dán chặt lên phi kiếm to lớn, trong lòng kinh ngạc.
      thân phi kiếm có ấn ký nổi lên, lập tức tỏa ra khí tức lăng lệ. Tần Vũ khẳng định, trong trường hợp Phong Ngọc Tử muốn giết người, chỉ với kiếm khí lăng lệ của phi kiếm có thể giết được cao thủ đạt cấp độ tiên thiên. Phi kiếm có thể to đều được, là thần kỳ, tốc độ lại nhanh, so với Hắc Ưng nhanh hơn nhiều.
      Trong chớp mắt, hai người vào trong Vương phủ, cần Tần Vũ hướng dẫn, Phong Ngọc Tử hạ thẳng xuống đình viện. Đứng sẵn trong đình viện có Tần Phong, Tần Chính, Liên Ngôn, Hắc tiên sinh.
      Mọi người thấy Ngọc Phong tử đều hành lễ :
      "Ra mắt thượng tiên."
      Ánh mắt Ngọc Phong Tử lại hoàn toàn tập trung vào Hỏa hồng tinh thể trước mặt.
      "Thạch trung diễm sí thiết, ôi."
      Phong Ngọc Tử tựa như nhớ lại lúc bản thân còn ở tiên đảo ngoài biển tu luyện. Trưởng lão của tông phái tìm được từ trong lòng biển sâu khối Thạch trung diễm sí thiết hưng phấn như thế nào, chế luyện ra phi kiếm ban cho vị tiền bối lập được đại công là Nguyên kỳ tiền bối. Nhưng khối thạch trung diễm sí đó kích thước cũng được phần mười của khối đá hồng trước mặt.
      "Của ai vậy?"
      Phong Ngọc Tử nhìn mọi người hỏi.
      "Là do Tiểu Vũ vô tình tìm được ở phía đông núi Lam Sơn"
      Liên Ngôn đáp.
      Phong Ngọc Tử quay đầu nhìn về phía Tần Vũ, trong lòng vẫn khó tin được điều đó. từng bỏ ra vài năm tìm kiếm trong Hồng Hoang Vô Biên, cuối cùng cũng chỉ tìm được vài loại khoáng thạch thông thường. cũng nghĩ ở Tiềm Long Đại Lục trừ Hồng Hoang Vô Biên lại có loại khoáng thạch này.
      "Tốt, ta luyện chế tinh thạch này. Tiểu Vũ ngươi là chủ nhân của nó, ngươi có quyền quyết định, với ta."
      Phong Ngọc Tử phất tay, cỗ năng lượng hùng hậu bao quanh tinh thể màu lửa đỏ, nâng khối tinh thể hai ngàn cân bay lên.
      "Dạ"
      Tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng Tần Vũ vẫn theo sau.
      Trong Vương phủ Phong Ngọc Tử có vài mật thất, ngay cả Trấn Đông vương Tần Đức nếu được đồng ý của Phong Ngọc Tử cũng được vào. Phong Ngọc Tử lúc này dẫn Tần Vũ vào mật thất chuyên dùng để chế luyện linh khí.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 15

      Tu Chân Giới (2)


      Cầm tách trà trong tay, ánh mắt Tần Đức lại xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài.
      "Từ Nguyên, Thượng Quan Hồng cũng nên đến rồi chứ."
      Tần Đức chầm chậm.
      Đứng sau lưng Tần Đức, Từ Nguyên trong bóng tối gật đầu :
      "Theo tin tình báo, Trấn Bắc vương Thượng Quan Hồng đến, ngày mai vừa hay là ngày đàm phán, với tính tình lão hồ ly Thượng Quan Hồng tuyệt đối đợi đến ngày cuối cùng mới đến."
      Từ Nguyên đột nhiên :
      "Vương gia, đến lúc đại bắt đầu còn tới ba năm, vì sao gấp rút hội ngộ Thượng Quan Hồng như thế?"
      Từ Nguyên cũng , người của Trấn Nam vương Mộc thị nhất tộc hết sức trung thành, tuyệt đối đứng về phía Hạng gia hoàng tộc. Trấn Đông vương Tần Đức đối với việc lôi kéo Trấn Nam vương căn bản ôm hy vọng, chỉ có Trấn Bắc vương Thượng Quan gia luôn giữ thái độ trung lập mới có khả năng lôi kéo. Lần này phải lôi kéo cho được Thượng Quan gia.
      Tần Đức đặt tách trà xuống, khóe môi hơi nhếch lên:
      "Từ Nguyên, còn cách nào khác, theo ta biết bây giờ thủ lĩnh tổ chức tình báo của Hạng gia ở ba quận Đông vực đổi sang người khác, biến thành Chân Từ."
      "Chân Từ!"
      Trong đầu Từ Nguyên lập tức xuất đôi mắt lãnh.
      "Đúng, chính là Chân Từ, khả năng của tên thủ lĩnh cũ ta biết rất , tuyệt đối điều tra ra thực lực của quân đội chúng ta. Tuy nhiên tên Chân Từ này phải loại vô dụng như tên tiền nhiệm, theo ta đoán chừng nửa năm thời gian đủ để phát số lượng của quân đội chúng ta."
      Sắc mặt Tần Đức có phần ngưng trọng. Từ Nguyên cũng là người hết sức thông minh, thoáng cái hiểu ý tứ của Tần Đức.
      "Vương gia, con át chủ bài lần đàm phán này của ngài phải là…"
      Trong lòng Từ Nguyên dằn được khâm phục đối với Tần Đức.
      "Đúng, chính là như thế."
      mặt Tần Đức chỉ có vẻ tươi cười:
      "Tiện thể xem phản ứng sau đó, ta phải xác định Thượng Quan Hồng này rốt cuộc đầu kháo bên nào. Đương nhiên, hy vọng của chúng ta thể ký thác người ."
      Từ Nguyên gật đầu :
      "Chỉ cần khiến Thượng Quan Hồng bắt cá hai tay cũng đủ rồi."
      "Vương gia, thuộc hạ còn có tin tốt."
      Từ Nguyên gương mặt tươi cười rạng rỡ trình lên Tần Đức phong thư.
      "Hả!"
      Tần Đức nhận bức thư, vừa nhìn lập tức đôi mắt sáng lên, sau đó cao giọng cười lớn:
      "Vũ nhi nó giúp ta việc lớn a, khối khoáng thạch lớn như thế hơn nữa còn là tiên phẩm thượng cấp, có thể luyện chế biết bao nhiêu thần binh. Đây đúng là tin tốt."
      Phong thư này do chính tay Liên Ngôn viết, ông ta cũng viết thư cho Tần Chính và Tần Phong, hai người họ quay trở về vương phủ còn Tần Đức vì có việc quan trọng chưa thể về. Tần Đức căn bản biết khối hỏa hồng sắc tinh thể đó vốn phải là quáng thạch tiên phẩm thượng cấp, mà là Thạch Trung Diễm Sí Thiết so với tiên phẩm thượng cấp còn trân quý hơn nhiều.
      "Tốt, tốt, trở về nhất định phải thưởng cho Vũ nhi mới được."
      Tâm tình Tần Đức lập tức trở nên rất tốt.
      "Từ Nguyên, ngươi chuẩn bị cẩn thận cho việc ngày mai lần nữa, được để xảy ra chút sơ suất."
      "Vâng, thuộc hạ cáo lui!"
      Tần Nguyên cung tay , sau đó bước nhanh ra khỏi phòng.
      Tần Đức cầm lá thư trong tay, mặt có vẻ tươi cười của bậc từ phụ.
      Viêm kinh thành Trấn Đông vương vương phủ, trong mật thất chuyên dùng luyện khí của Phong Ngọc Tử.
      Mật thất phía hình tròn, ở dưới hình vuông ngụ "Trời tròn đất vuông", trung tâm mật thất có Lưu kim sắc Bát quái (kim sắc bát quái: kim sắc bát quái mạ vàng), đồng thời đạo đạo quang mang lưu chuyển ở giữa Bát quái, cổ khí tức cuồn cuộn tự nhiên lan rộng tràn ngập cả luyện khí mật thất, bên ngoài Bát quái có ba tấm bồ đoàn, lúc này Phong Ngọc Tử ngồi xếp bằng tấm bồ đoàn chính giữa, Tần Vũ ngồi kế bên.
      "!"
      Đơn thủ Phong Ngọc Tử vừa chỉ, Thạch Trung Diễm Sí Thiết liền bay thẳng đến chính giữa Bát quái, Phong Ngọc Tử thu hồi chân nguyên lực, Thạch Trung Diễm Sí Thiết lại nổi bồng bềnh phía Bát quái tựa như Lưu kim sắc Bát quái này có sức mạnh thần kỳ chống đỡ khối Thạch Trung Diễm Sí Thiết. Tần Vũ nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này trong lòng hết sức chấn động, đối với thế giới của những thượng tiên Tần Vũ càng hiếu kỳ hơn.
      Phi kiếm, Kim đan kỳ tu chân giả, tam muội chân hỏa, bát quái thần kỳ trước mắt…
      Tất cả những điều này khiến cho Tần Vũ tò mò, thế giới của các thượng tiên rốt cuộc là thế giới như thế nào.
      "Tiểu Vũ, Thạch Trung Diễm Sí Thiết do con phát ra, tự nhiên là sở hữu của con. Ta muốn có ít Thạch Trung Diễm Sí Thiết, lớn chừng nắm tay, biết được hay ?"
      Phong Ngọc Tử có chút ngượng ngùng .
      Lưu Ông vị thượng tiên lại cầu bảo bối của tên hậu sinh, ông cảm thấy rất hổ thẹn.
      Thế nhưng Phong Ngọc Tử đối với Thạch Trung Diễm Sí Thiết này hết sức trông mong, phi kiếm của ông tuy được xem là tệ nhưng luận về chất liệu căn bản thể sánh bằng Thạch Trung Diễm Sí Thiết, đối với người tu chân, đan dược, tinh thạch quí hiếm có sức hấp dẫn rất lớn.
      "Đương nhiên có thể, Phong bá bá cứ lấy."
      Tần Vũ còn là đứa bé như lúc trước, hiểu rất . Phong Ngọc Tử này là cao thủ số bên mình phụ vương, hơn nữa phi kiếm càng mạnh hơn cũng chính là thực lực của Phong Ngọc Tử được đề thăng, lại thêm kích thước Thạch Trung Diễm Sí Thiết như thế, nắm tay bé tí quan tâm.
      "Dĩ nhiên ta lấy Thạch Trung Diễm Sí Thiết lớn cỡ nắm tay cũng là nợ con phần đại ân. Nếu con có bất kỳ cầu gì cứ ra, Phong bá bá đáp ứng hết."
      Phong Ngọc Tử vội , ông đường đường là bậc thượng tiên muốn có bảo bối người khác tất nhiên phải tặng lại cái gì đó.
      " cầu gì cũng được phải ?"
      Mắt Tần Vũ sáng lên.
      Phong Ngọc Tử khẽ mỉm cười gật đầu:
      "Đúng, chỉ cần ta có khả năng làm được đều có thể."
      "Vậy có thể cho con nghe về thế giới của những thượng tiên được , bá bá qua tu chân giả, tam muội chân hỏa gì đó, con rất tò mò."
      Tần Vũ nhanh.
      "Chỉ có cầu này sao?"
      Phong Ngọc Tử ngẩn người ra.
      Tần Vũ cười :
      "Vâng, chỉ có cầu này. ra điều mong muốn nhất trong lòng con chính là đan điền biến trở lại bình thường, có thể để cho con tích tụ nội lực cho phép con tu luyện thành tiên thiên cao thủ, thậm chí trở thành thượng tiên. Hai cầu này tùy Phong bá bá lựa chọn."
      Tần Vũ cười hì hì.
      Phong Ngọc Tử lắc đầu cười khổ.
      "Đan điền của con ta quả là còn biện pháp nào hết, thôi được, ta giảng giải cẩn thận cho con về thế giới tu chân giả vậy."
      Phong Ngọc Tử thầm sắp xếp lại mọi chuyện chút rồi :
      "Thực tế tất cả "Thượng tiên" Tiềm Long đại lục tịnh phải là tiên , chỉ là tu chân giả truy cầu việc trở thành tiên nhân mà thôi."
      "Tu chân giả?"
      Tần Vũ nghi hoặc .
      Phong Ngọc Tử tiếp:
      "Đúng, phàm nhân muốn trở thành tiên cần trải qua vô số kiếp nạn. Trước tiên phải đạt đến cảnh giới tiên thiên, khi đạt đến tiên thiên đại thành gặp Tứ cửu tiểu thiên kiếp, nếu như vượt qua tiểu thiên kiếp thành công bước vào hàng ngũ tu chân giả, Phong bá bá của con chính là Kim đan kỳ tu chân giả."
      "Tứ cửu tiểu thiên kiếp?"
      Tần Vũ đối với tên gọi này hoàn toàn biết.
      Phong Ngọc Tử nở nụ cười :
      "Tu luyện chính là nghịch thiên, đương nhiên phải chịu thiên kiếp, tứ cửu tiểu thiên kiếp so với hai đại thiên kiếp sau đó còn nhàng hơn. Cảnh giới tu chân giả chia thành: Kim đan kỳ, Nguyên kỳ, Đổng hư kỳ, minh kỳ, Độ kiếp kỳ, Đại thành kỳ. Mỗi cảnh giới đều phân ra tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Chỉ có trải qua vô số kiếp nạn, sau khi đạt đến Đại thành kỳ mới có thể phi thăng, cuối cùng trở thành tiên nhân danh tiếng. ta bất quá vừa mới bước chân vào hàng ngũ tu chân giả mà thôi, nhưng ở Tiềm Long đại lục được xưng là thượng tiên rất hổ thẹn"
      Tần Vũ bây giờ mới hiểu, những người được Tiềm Long đại lục gọi là cao thủ thượng tiên chỉ là Kim đan kỳ tu chân giả, còn cách tiên nhân quãng rất xa.
      "Con đường tu chân giả kiếp nạn trùng trùng, sau khi vượt qua Tứ cửu tiểu thiên kiếp đạt đến Kim đan kỳ, thọ mệnh kéo dài hơn ngàn năm, Nguyên kỳ tu thọ mệnh chân giả có thể hơn năm ngàn năm. Đạt đến Nguyên kỳ hậu kỳ, lúc sắp đến điểm giới hạn dẫn khởi Lục cửu đại thiên kiếp, chỉ có trải qua Lục cửu đại thiên kiếp mới có thể tiến nhập Đổng hư kỳ. Khi đó Nguyên kỳ hòa hợp với linh hồn mới có thể nguyên xuất thể, vậy mới là trường sinh bất tử"
      Trong mắt Phong Ngọc Tử phát ra đạo đạo tinh quang.
      "Đáng tiếc, Lục cửu đại thiên kiếp quá đáng sợ, hơn nữa Lục cửu đại thiên kiếp tịnh phải người nào cũng có thể gặp được. Nguyên kỳ và Đỗng hư kỳ là biến đổi căn bản nhất của linh hồn. Rất nhiều cao thủ đạt đến Nguyên hậu kỳ vài ngàn năm, cuối cùng đành chịu chết mà cách nào có đột phá, nghênh đón Lục cửu đại thiên kiếp."
      Phong Ngọc Tử than thở.
      Trong lòng Tần Vũ lại sôi sục như biển cả có sóng to gió lớn.
      Ngàn năm?
      Tuổi thọ của tu chân giả dùng ngàn năm làm đơn vị, đến Đỗng hư kỳ trở nên trường sinh bất tử, đó là loại thế giới gì.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 16

      Tu Chân Giới (3)


      "Tuy nhiên, Tứ cửu tiểu thiên kiếp và Lục cửu đại thiên kiếp lại cách nào so sánh với Cửu cửu trọng kiếp cuối cùng của Độ kiếp kỳ. đáng sợ của Cửu cửu trọng kiếp căn bản phải ta Kim Đan kỳ tu chân giả bé có thể tưởng tượng được, Độ kiếp kỳ cao thủ mỗi người dù có sức mạnh hủy thiên diệt địa, nhưng dưới Cửu cửu trọng kiếp trong mười người chắc chắn có người còn sống vượt qua, cả linh hồn cũng phải hồn phi phách tán vĩnh viễn luân hồi."
      Trong mắt Phong Ngọc Tử tràn ngập hoảng sợ. Trong truyền ngôn của trưởng bối sư môn, Cửu cửu trọng kiếp tuyệt đối là tai họa.
      "Mười còn ? Hồn phi phách tán?"
      Trong lòng Tần Vũ hoàn toàn kinh ngạc, hiểu tu chân giả rốt cuộc tồn tại như thế nào. Đó là nhóm người làm chuyện nghịch thiên, vì truy cầu cực hạn của con người mà tranh đấu cùng thiên địa. Bọn họ sợ bất cứ chuyện gì.
      Trời cao giáng hạ thiên kiếp, tu chân giả chỉ có liều mạng chống cự, thành công tiếp tục tiến bước con đường cầu đạo thênh thang, thất bại tức hồn phi phách tán.
      Tần Vũ hoàn toàn hiểu bất giác than:
      "Kim đan kỳ, Nguyên kỳ, Đổng hư kỳ, minh kỳ, Độ kiếp kỳ, Đại thành kỳ. Mỗi cảnh giới tựa hồ rất khó đột phá. Muốn bước vào Kim đan kỳ buộc phải tiếp nhận tiểu thiên kiếp, muốn vào Đổng hư kỳ phải đón nhận đại thiên kiếp. Đợi đạt đến Độ Kiếp kỳ còn phải tiếp nhận Cửu cửu trọng thiên kiếp. Tam đại thiên kiếp kể như ba
      bước ngoặc trong tu chân đồ, sau cùng có thể đắc đạo thành tiên vốn ít lại còn ít hơn nữa a."
      Phong Ngọc Tử nghe Tần Vũ thế tựa như bị dẫn khởi nộ ý trong lòng, cười lạnh:
      "Đâu chỉ là ít lại còn ít hơn, muốn vượt qua Cửu cửu trọng kiếp để thành tiên những thiên tư rất cao còn phải có cực phẩm linh khí bảo hộ, cần có linh đan…Thế nhưng người bình thường làm sao có khả năng lấy được cực phẩm linh khí, lượng lớn kim đan. Lúc ta đạt đến Kim đan kỳ, sư môn có ban thưởng cây phi kiếm chẳng qua là hạ phẩm linh khí mà thôi. Như ta, nếu có thượng phẩm linh khí muốn sau này vượt qua Đại thiên kiếp hoàn toàn là nằm mơ giữa ban ngày. phải có lý do, ta tên đệ tử quèn trong môn phái sao có thể nhận được thượng phẩm linh khí."
      Tần Vũ vừa nghe hoàn toàn hiểu , thầm trong lòng:
      "Xem ra lúc trước Phong bá bá tu chân tiên đảo nhận được coi trọng."
      "Phong bá bá, linh khí linh đan gì đó rốt cuộc là sao?"
      Tần Vũ truy hỏi.
      Phong Ngọc Tử hít sâu hơi bình ổn tâm tư :
      "Tiểu Vũ, tu vi của tu chân giả giống như tu vi nội lực của võ giả, còn linh khí tương đương với vũ khí. Có linh khí tốt dĩ nhiên thực lực đại tăng."
      Với ví dụ này, Tần Vũ hoàn toàn hiểu .
      Giống như năm Tần Vũ mười ba tuổi, đấu trận với Ô Đoàn thủ lĩnh mã tặc, thực lực của ràng thua kém Ô Đoàn nhưng phút cuối cùng dựa vào Ngư Trường kiếm lại chọc thủng hộ thân chân khí Ô Đoàn, trực tiếp giết chết y, đó cũng là điều lợi của vũ khí.
      "Linh khí của tu chân giả rất nhiều, phần lớn là phi kiếm nhưng cũng có dùng số vũ khí kỳ môn khác. Những loại này thống nhất gọi là linh khí. Linh khí chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm còn có cực phẩm bốn cấp. Còn như linh đan chính là các loại đan dược công hiệu khác nhau, lúc độ kiếp, chân nguyên lực bản thân tiêu hao nghiêm trọng phục đan dược bổ sung quả là rất tốt. Linh đan cũng giống vậy chia làm hạ, trung, thượng, cực phẩm bốn cấp."
      Phong Ngọc Tử cẩn thận.
      Tần Vũ tiếp thu tất cả, ngừng sắp xếp lại. Thực lực tu chân giả, phân chia tu vi bản thân cho đến công dụng linh khí, linh đan. Tam đại thiên kiếp, sáu đại cảnh giới từ Kim đan kỳ đến Đại thành kỳ, Tần Vũ ghi nhớ rất kĩ.
      "Chân nguyên lực? Lẽ nào là cách xưng hô sức mạnh bản thân tu chân giả?"
      Tần Vũ hỏi thăm.
      "Đúng, khi kết thành kim đan năng lượng của thể nội từ tiên thiên chân khí biến thành chân nguyên lực."
      Phong Ngọc Tử mỉm cười .
      Sau đó ông than tiếng:
      "Tiểu Vũ, thế giới tu chân giả tốt đẹp như con tưởng đâu, trong tu chân giới, đôi bên vì thiên địa trân bảo cũng có thể chém giết lẫn nhau, vì kiện khoáng vật quí chẳng hạn như Thạch Trung Diễm Sí Thiết này thậm chí dẫn đến cuộc đại chiến giữa các tu chân giả, đặc biệt với công lực cao đến mức Đỗng hư, minh những siêu cấp cao thủ có thể phiên giang đảo hải, hủy thiên diệt địa. Thiên địa linh bảo, linh đan, linh khí phi kiếm…đều có khả năng khiến tu chân giả trở nên điên cuồng."
      Phong Ngọc Tử khẽ cười .
      Trong lòng Tần Vũ lại giống như phiên giang đảo hải.
      tưởng tượng đến cảnh tu chân giả đại chiến, Kim đan kỳ tu chân giả lợi hại như thế, ở Tiềm Long đại lục có thể tuyệt đối vô địch, còn những Nguyên kỳ, Đổng hư kỳ thậm chí minh kỳ, Độ kiếp kỳ…cuộc đại chiến nổ ra đáng sợ đến mức nào. Tu chân giả khi nộ hỏa trùng thiên ra tay tru diệt là sơn băng địa liệt, phiên giang đảo hải, phàm nhân chắc chắn tử thương vô số.
      Tu chân giả nếu như thúc thủ, ngự kiếm phi hành là bay lượn chín tầng mây, tuyệt tích thiên nhai, phàm nhân căn bản vô pháp đuổi kịp.
      Tóm lại.
      Tu chân giả và phàm nhân hoàn toàn là hai tần g lớp khác nhau, bất luận muốn chém muốn giết như thế nào, phàm nhân có chút sức phản kháng.
      "Có lẽ, trong con mắt tu chân giả, họ quan sát người trong cả đại lục giống như cảnh con người nhìn con kiến, đây hoàn toàn là hai thế giới khác nhau. Thế giới tu chân giả theo đuổi thiên đạo vô tận, truy cầu việc độ kiếp thành tiên. Còn phàm nhân lại theo đuổi quyền lực, chém giết lẫn nhau."
      Tần Vũ cảm thán thầm nghĩ.
      lý giải được tu chân giả làm gì, đồng dạng tư tưởng càng mở rộng hơn.
      Thượng tiên Tiềm Long đại lục? Chẳng qua là vài Kim đan kỳ tu chân giả hết sức bình thường nơi hải ngoại tiên đảo mà thôi, trong thế giới tu chân giả Kim đan kỳ chỉ là tầng lớp thấp nhất. Tuy nhiên vài Kim đan kỳ tu chân giả này ở Tiềm Long đại lục lại được tôn xưng là thượng tiên, địa vị chí cao vô thượng. Tần Vũ đột nhiên chấn động trong lòng.
      "Phong bá bá, con thấy tu chân giả hình như truy cầu cực hạn của con người, tranh đấu với thiên địa. Tuy nhiên người muốn theo đuổi cực hạn chỉ có bước vào Kim đan kỳ như Phong bá bá , sau đó lại luyện tiếp nguyên sao? Lẽ nào chưa từng có con đường nào khác?"
      Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
      Theo suy nghĩ của Tần Vũ, là truy cầu cực hạn nhân thể đương nhiên mỗi người mỗi vẻ.
      Phong bá bá suy nghĩ rồi nở nụ cười lắc đầu :
      "Tiểu Vũ, đừng nghĩ bậy bạ. Ai là người tu chân đầu tiên ta biết, chừng vài triệu, vài mươi triệu hay tỉ năm trước có người tu chân. Con đường khác nhau như con có, người hoặc tu tiên hoặc tu ma. Phi cầm tẩu thú phần lớn tu . Nhân tu ma tu tiên tuy đường khác nhau nhưng đều kết kim đan thành nguyên . Phi cầm tẩu thú thành nội đan, còn tu ta lắm."
      "Nhất định phải kết kim đan, tu nguyên ?"
      Tần Vũ thầm.
      Lẽ nào tất cả các con đường đều quy về chỗ sao?
      "A, đúng rồi."
      Phong Ngọc Tử đột nhiên :
      "Tiểu Vũ, trước đây rất lâu rất lâu, dĩ nhiên lúc đó ta chưa ra đời. Tiềm Long đại lục từng phát sinh kiện rất trọng đại — Quần tiên đại chiến. Hình như trong quần tiên đại chiến có thần bí nhân rất có khả năng phải kết nguyên đan tu nguyên ."
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao


      Chương 17

      Tam Pho Đồ


      "Quần tiên đại chiến?"
      Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
      Phong Ngọc Tử nhãn quang phát sáng :
      "Đúng, đó là thời gian ta tu luyện ở Hải Ngoại tiên đảo có nghe các tiền bối của tông phái qua. Tham dự đại chiến có số tán tiên, cộng với vài chục cao thủ minh kỳ và Độ kiếp kỳ, thậm chí dẫn đầu là Đại thành kỳ tu chân giả…"
      "Sao cơ, tán tiên là gì vậy?"
      Tần Vũ vội vàng hỏi.
      Phong Ngọc Tử lắc đầu mỉm cười:
      "Ta quên mất cho ngươi biết tán tiên là gì rồi. Lúc gặp Cửu cửu trọng kiếp, số tu chân giả tự biết thể độ kiếp thành công, nên tự mình nỗ lực bảo tồn nguyên linh hồn, nhục thể bị huỷ diệt, bọn họ chỉ có thể tu thành tán tiên. Nhưng phải biết rằng thực lực của tán tiên cực mạnh, so với cao thủ độ kiếp kỳ thực còn mạnh hơn chút."
      "Tán tiên mạnh vậy sao? tu chân giả Đại thành kỳ độ kiếp thành công, vài tán tiên, cộng với vài chục cao thủ minh kỳ và Độ kiếp kỳ, họ làm gì vậy?"
      Tần Vũ thúc giục.
      "Hạ sát người, chỉ để hạ sát người thôi."
      Phong Ngọc Tử sắc mặt nghiêm trọng.
      "Giết người, bao nhiêu cao thủ như vậy, chỉ để giết người thôi sao?"
      Tần Vũ thể tưởng tượng, quần tiên tụ họp ngờ chỉ để hạ sát người.
      Người đó là ai, trong lòng Tần Vũ thậm chí nghĩ đến tiên nhân.
      Phong Ngọc Tử gật đầu:
      "Phải, căn cứ vào truyền thuyết trong tu chân giới, có kẻ thần bí căn bản phải là tu Nguyên . Cuối cùng, ông ta trở nên cuồng loạn, bạo phát ra luồng nhiệt lượng sáng chói, phảng phất như…như thái dương, huỷ thiên diệt địa, tức các cao thủ tại đó, bao gồm cả vị Đại thành kỳ tu chân giả kia, bị hạ sát toàn bộ!"
      Phong Ngọc Tử kích động kể lại.
      "Tiểu Vũ, ngươi có biết chuyện gì xẩy ra ? Ngươi biết ?"
      Phong Ngọc Tử toàn thân kích động, nắm chặt vai Tần Vũ, trừng mắt nhìn .
      Tần Vũ vội lắc đầu.
      thể tưởng tượng người đột nhiên lại có sức mạnh cường đại như vậy, có thể tiêu diệt cao thủ Đại thành kỳ cộng thêm số tán tiên.
      "Đám người tu chân công lực thấp kém nấp đằng xa dám lại gần đó đột nhiên phát …Sau khi thần bí nhân kia sát hại rất nhiều người, bắt đầu trải qua độ kiếp, là Cửu cửu trọng kiếp. Lão thiên ơi, thần bí nhân kia có thể hạ sát Đại thành kỳ cao thủ, cùng nhiều tán tiên và Độ kiếp kỳ cao thủ, ngờ lại thể độ kiếp thành công!"
      Phong Ngọc Tử toàn thân lại run lên.
      "Ông ta lại thể độ kiếp thành công, thể vượt qua độ kiếp mà thực lực của bản thân cường bạo như vậy, nếu độ kiếp thành công …"
      Tần Vũ cũng bị chấn động.
      người thể vượt qua độ kiếp, lại có thể giết chết Đại thành kỳ cao thủ, cộng với vài chục minh, Độ kiếp kỳ cao thủ và vô số tán tiên. Căn bản thể tưởng tượng nổi tình lúc đó, nếu như là dạng tu Kim đan, luyện Nguyên liệu có khả năng đạt đến cường đại như vậy ?
      "Rất nhiều vị tiền bối cùng khẳng định điều, thần bí nhân là tu chân giả, nhưng tuyệt đối phải là tu ma hay tu tiên, cũng phải tu , ông ta có lẽ là chủng loại mới. Bản thân ông ta lúc tối hậu trong nội thể lại có thể bạo phát luồng nhiệt sức mạnh tinh thuần như mặt trời, căn bản cao thủ Độ kiếp kỳ nào làm được điều đó, ngay cả Đại thành kỳ cao thủ khi đối mặt với lực lượng cường đại đó, cũng phải vong mệnh."
      Phong Ngọc Tử như hồi tưởng lại cảnh quần tiên đại chiến. Trong lòng Tần Vũ cũng tưởng tượng về trận chiến đó.
      lúc lâu sau, Phong Ngọc Tử bình tâm lại, nhìn Tần Vũ cười :
      "Tiểu Vũ, trận Quần tiên đại chiến đó được lưu truyền rộng rãi, những gần như mọi người ở Hải Ngoại tiên đảo đều biết, thậm chí cũng có ít người tại Tiềm Long đại lục từng nghe qua."
      "Hả, có nhiều người ở Tiềm Long đại lục cũng biết sao?"
      Tần Vũ trong lòng chấn động, nếu phải do tu chân giả kể, đám phàm nhân ở Tiềm Long đại lục sao có thể biết được?
      Phong Ngọc Tử khẽ gật đầu, tiếp tục :
      "Đừng lo, lúc đó rất nhiều tiền bối ở Hải Ngoại tiên đảo từ xa nhìn lại, thấy vị thần bí cao thủ kia trải qua độ kiếp."
      "Ông ta có vượt qua được ?"
      Trong tâm Tần Vũ lại có chút quan tâm đến thần bí nhân.
      "Phong Ngọc Tử lắc đầu:
      "Ông ta thất bại, thất bại dưới Cửu cửu trọng kiếp, thần bí nhân tự biến mình thành vầng thái dương, dựa vào tu vi của bản thân để ngang nhiên đối kháng, giống như đám tu chân giả chúng ta dùng linh khí để kháng lại thiên kiếp. Sau khi đại chiến với quần tiên, thần bí nhân căn bản cần nghỉ ngơi lập tức nghênh tiếp thiên kiếp. Và đến khi đệ cửu thiên lôi đánh xuống, thần bí nhân thể kháng cự nổi, nhục thể bị tan nát, công lực bị tổn thương nghiêm trọng."
      "Bất quá ông ta chết ngay lập tức, liền cố tụ tập nguồn năng lượng tối hậu, hướng về Tiềm Long đại lục, bao gồm cả đám tu chân giả trong đó, câu…"
      Ngọc Phong Tử như sống trong hồi ức.
      Tần Vũ mặc dù trong lòng rất hiếu kỳ, nhưng cũng dám làm đứt đoạn dòng hồi tưởng của Phong Ngọc Tử.
      "Tung hoành trong cõi vũ trụ vô hạn, chiêm nghiệm diễn biến của vũ trụ. Phiêu lưu cả ngàn năm, qua vô số tinh cầu, ngờ hôm nay linh hồn lại bị tiêu tán, trời giúp ta, tinh thần chi biến, vầng kiêu dương kia cũng chung nguồn gốc. Hỡi ôi! Hỡi ôi! Nhân loại đại lục hãy nghe, hôm nay ta truyền lại ‘Thông Thiên’ tam đồ, nếu ai có được ba đồ hình , lại ngộ ra kỳ ảo của nó, được truyền lại công pháp của ta. Ha ha…tai hoạ, tai hoạ…"
      Phong Ngọc Tử từng lời tuôn ra, thanh phiêu hốt.
      Tần Vũ trầm tư nghĩ về hàm nghĩa của những câu , cõi vũ trụ là gì, vũ trụ là gì, tinh cầu là gì, và cái gì là tinh thần chi biến. Tần Vũ vô phương minh bạch tinh cầu nghĩa là gì, nhưng cũng có thể hiểu ý tứ tối hậu trong lời của thần bí nhân, hiển nhiên là trong cái "Thông Thiên" tam đồ gì gì đó có chứa việc thần bí nhân kia truyền thụ pháp công của ông ta. Bất quá đằng sau câu tai hoạ, tai hoạ chứa điều gì? Chẳng lẽ có được công pháp, lại là tai hoạ?
      "Trước khi thần bí nhân chết, bằng năng lượng cường đại của mình, tạo ra ba bộ đồ hình, đó chính là Thông Thiên tam đồ, Thông Thiên tam đồ thất tán ở Tiềm Long đại lục, bao nhiêu năm qua, thậm chí chúng nhân tại Hải Ngoại tiên đảo cũng lần thu thập được Tam phó đồ. Từ đó đến nay, biết bao nhiêu người được sở hữu Tam phó đồ tuy nhiên ai có khả năng lĩnh ngộ được ảo bí của nó, trở thành truyền nhân của thần bí nhân."
      Phong Ngọc Tử thở dài.
      Sưu tập ba pho đồ, đối với tu chân giả đích thực khó, tuy vậy lại có ai có khả năng lĩnh ngộ được ảo bí của Thông Thiên tam đồ.
      "Đương thời tổ tông Tần Thuỷ Hoàng của ngươi cũng có được ba pho đồ, đáng tiếc là ông ta cũng thể ngộ ra ảo bí của nó. Nếu ông ta lĩnh ngộ được, có lẽ ông ta chết."
      Phong Ngọc Tử cười.
      Tần Vũ trong lòng như có cơn xung động, sâu trong tâm thức khao khát hướng về thế giới tu chân giả.
      "Tu chân giả, hoặc là ngự kiếm lên tận cửu thiên, hoặc hạ xuống biển sâu vô tận, hoặc khám phá hồng hoang vô cùng, hoặc chém giết hồng hoang thú. Bình thường hấp thụ thiên địa linh khí, truy cầu thân thể đạt tới thượng đỉnh, chiến đấu với trời đất, hay động thủ cùng đồng cấp cao thủ, vượt ra ngoài sinh tử, cuộc sống đó là thống khoái."
      Tần Vũ trong lòng than thở, lặng nghe thế giới tu chân giả, tận sâu trong tâm thức vô cùng ao ước được như vậy. Tần Vũ hít hơi sâu.
      Dựa lời kể của Phong bá, thế giới tu chân được hình thành trong tâm trí Tần Vũ, Tần Vũ hiểu , bản thân bất quá là phàm nhân, mà phàm nhân thể đạt đến tiên thiên cảnh giới, thậm chí nếu tại Tiềm Long đại lục có đến ngàn vạn phàm nhân, cũng thể trở thành nhân vật đỉnh Kim tự tháp.
      Kì thực mà , Thông Thiên tam đồ là cái gì đó rất mơ hồ, Tần Vũ tại hoàn toàn dựa vào…Lưu Tinh Lệ cũng như nỗ lực của bản thân . Dựa vào thần kỳ của Lưu Tinh Lệ, cộng với bản thân luôn nỗ lực tu luyện sao cho sức mạnh ngoại công có thể đạt đến cảnh giới tiên thiên tiền kỳ.
      "Tiểu Vũ, ngươi cần linh khí gì, bá bá chế luyện giúp ngươi".
      Phong Ngọc Tử quay lại phía Tần Vũ hỏi.
      Những tình về tu chân giới đích thực như truyền thuyết mơ hồ, từ trình độ tại của Tần Vũ đến cảnh giới đó quả thực như cách nhau trăm sông nghìn núi vậy, tại Tiềm Long đại lục chỉ là thế tử Sở vương triều Trấn Đông vương, tu luyện tối gian khổ ngoại công, cao thủ bình thường quả khó lòng đạt đến cảnh giới tiên thiên.
      "Linh khí?"
      Tần Vũ kinh hãi.
      "Dùng Thạch Trung Diễm sí thiết luyện chế, đương nhiên phải là linh khí. Bất quá ngươi hề có chút chân nguyên lực nào, bản thân chỉ có thể dựa vào lợi hại của linh khí, vô phương biến hoá linh khí thành to , tạo thành loại hình tấn công đặc thù."
      Phong Ngọc Tử lắc đầu.
      "Nếu như linh khí có thể dung nhập được với cơ thể, lợi hại của nó vượt xa so với binh khí phàm phẩm của ngươi, hộ thân tuyệt đối thành vấn đề, ta hy vọng ngươi chế luyện kiện chiến giáp tốt nhất."
      Tần Vũ cả cười:
      " cần đâu, bá bá giúp ta dựa theo hình dạng của Ngư Trường kiếm chế luyện kiện đoản kiếm, còn nữa, chế luyện thêm đôi quyền sáo để bảo hộ ngón tay. Còn lại tuỳ thuộc vào việc phụ vương cần gì, để lại toàn bộ cho người."
      "Chỉ vậy thôi sao?"
      Phong Ngọc Tử tưởng mình nghe lầm.
      Đoản kiếm, quyền sáo, cần dùng bao nhiêu Thạch Trung Diễm sí thiết chứ. Có vẻ như Tần Vũ quá coi trọng Thạch Trung Diễm sí thiết.
      "Vậy là đủ, tu luyện ngoại công, nếu quá ỷ lại vào ngoại vật, đối với quá trình tu luyện của bản thân thực có lợi. Phong bá bá, ta trước đây, làm phiền người nữa."
      Tần Vũ liền vòng tay cung kính chào, sau đó chuyển thân ly khai.
      Phong Ngọc Tử nhìn theo bóng dáng Tần Vũ, khi gian vắng lặng trở lại, liền :
      "Luyện chế linh khí, cần rất nhiều thời gian, có thể mất đến ba mươi lăm ngày."
      Chờ cho Tần Vũ khuất, Phong Ngọc Tử cảm thán:
      "Tiểu tử này chỉ cần ít sí thiết để luyện chế, hẳn là muốn để lại phần lớn Thạch Trung Diễm sí thiết cho phụ vương của đây."
      Rời khỏi mật thất, Tần Vũ ngẩng đầu nhìn bầu trời, lúc này trời tối hẳn, gió lạnh thổi ào ào từng cơn.
      "Từ bé đến giờ ta chưa giúp gì được cho phụ vương, giờ chính là lúc để phụ giúp người."
      Tần Vũ sắc mặt chợt nét tiếu ý, rồi nhanh chóng biến mất.
      "Chà, có ba mươi lăm ngày, khoảng thời gian này phải nỗ lực tu luyện, hơn nữa phải với khối lượng cực lớn, xem ngoại công có khả năng đạt đến tiên thiên cảnh giới ."
      Tần Vũ suy nghĩ, chợt rú lên tiếng dài, Hắc ưng lập tức hạ xuống, chờ cho Tần Vũ nhảy lên lưng, liền trực tiếp ly khai Vương phủ, rời khỏi thành Viêm Kinh.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :