TINH THẦN BIẾN Chương 9 : THANH HỘ VỆ Phòng ngự vô địch, chỉ có đánh rơi trường côn của đối phương mới thắng được. Tần Vũ hơi lo lắng. Cái mà tự hào nhất là khả năng phòng ngự của mình, tuy nhiên đối phương lại có khả năng phòng ngự vô địch. Trong lĩnh ngộ chiến đấu, liệu Tần Vũ có thể so sánh với đệ nhị cấp côn pháp cực trí hay ? Đột nhiên, Tần Vũ giật mình. - Kìa, Hầu Phí xuất . Thanh của Ngưu Ma Hoàng phát ra thu hút chú ý của Tần Vũ. Lúc đó cả Ngưu Ma Hoàng và Đại Viên Hoàng đều nhìn sang hành lang thông đạo trong Truyền thừa cấm địa. Tần Vũ cũng nhìn sang. thân ảnh chạy đến bên hành lang lộ thiên, người có rất nhiều huyết tích, chính thị là Hầu Phí mà lâu năm gặp. - Phí phí! Tần Vũ kìm được gọi tên. Tuy nhiên Hầu Phí giống như nghe thấy gì, ngồi xuống nền đất, bế nhãn toạ công, song thủ vẫn nắm chặt hắc bổng. Kình phong quét ngang qua, thân hình Hầu Phí vẫn bất động. - Phí Phí! Tần Vũ vẫn tiếp tục gọi. Nhiều năm gặp, tình cảm bấy lâu trong lòng có dịp trùng xuất. - Tần Vũ, cần phải gọi, Hầu Phí thể nghe cũng nhìn được bên ngoài... Truyền thừa cấm địa này bị Thanh Tâm Phong phong toả hoàn toàn. Ở trong đó cũng giống như ở trong tiểu thiên địa, căn bản nhìn thấy cũng nghe nghe được bất kỳ thanh gì ở bên ngoài. Đại Viên Hoàng Tôn Viên . Tần Vũ lúc này bình tĩnh lại. Sau đó lại tự cười mình. Bản thân lại tự giả mê hiểu quên mất đặc thù của Thanh Tâm Phong. Tần Vũ tử tế nhìn sang Hầu Phí lúc này. So với Hầu Phí trong quá khứ, có phần ngoan liệt hơn, kiên nghị hơn. Toàn thân lúc này ngồi lộ thiên thạch giống như toà thạch điêu vững chắc, kình phong xung quanh hề ảnh hưởng chút nào. - Phí phí... Tần Vũ nhìn sang thân thể Hầu Phí lúc này có rất nhiều tiên huyết, khẳng định là Hầu Phí bị trọng thương. Tần Vũ nhìn sang Đại Viên Hoàng hỏi - Đại Viên Hoàng tiền bối, Phí Phí trong Truyền thừa cấm địa này liên tiếp bị trọng thương sao? Đại Viên Hoàng Tôn Viên điềm nhiên cười : - Tại Truyền thừa cấm địa, mỗi người đều phải trải qua khổ chiến. Nếu như cẩn thận, còn có khả năng mất mạng là khác. Địch nhân trong Truyền thừa cấm địa hoàn toàn có từ tâm, Hầu Phí mỗi ngày phải chiến đấu , hai lần. Ngoại trừ lần đánh bại đệ nhất cấp côn pháp, còn lại lần nào cũng trọng thương ra về. Tần Vũ chấn kinh. Mỗi ngày , hai lần, đều là sinh tử đấu. Tần Vũ hiểu rằng mỗi lần đều tiêu hao rất nhiều tâm lực. Cứ chiến đấu liên tục như vậy, thực rất cực khổ. - Nếu lần nào cũng như vậy, nhỡ Hầu Phí chết làm sao? Tần Vũ hướng đến Đại Viên Hoàng hỏi. Đại Viên Hoàng gật đầu : - Chết ư? Hầu Phí thân là siêu cấp thần thú. Bắt đầu với côn pháp đệ nhất tầng, tuy là mỗi lần chiến đấu đều rất khó khăn nhưng thể táng mạng dễ dàng như vậy được. Nếu đơn giản như vậy mà chết... chỉ trách Hầu Phí xứng đáng là siêu cấp thần thú. - Đại Viên Hoàng tiền bối, người tiến nhập Truyền thừa cấm địa mấy lần rồi? Tần Vũ hỏi. Tần Vũ nhớ ra rằng siêu cấp thần thú của viên hầu tộc có khả năng tiến nhập vào Truyền thừa cấm địa ba lần. - Ba lần rồi. Trong ánh mắt Đại Viên Hoàng lên tia bất lực. - Nếu như ta mới vào trong đó hai lần, có khả năng giúp ngươi chuyện với Hầu Phí, tuy nhiên tại chỉ có thể phụ thuộc vao mình ngươi thôi. Tần Vũ lộ vẻ lo lắng. - Đại Viên Hoàng vào ba lần rồi. Nhưng bằng vào tư chất của Phí Phí, chắc dễ dàng chết. Tần Vũ nhìn sang Đại Viên Hoàng. - Đại Viên Hoàng tiền bối, Phí Phí tiến vào được bao năm rồi, tu vi của tại thế nào? Trong mắt Đại Viên Hoàng lên vẻ hân hoan: - Hầu Phí tiến vào được sáu mươi năm. Sáu mươi năm trước, nó là lục cấp vương, tại là tam cấp đế rồi. - Mới chỉ sáu mươi năm thôi... Ngưu Ma Hoàng cảm thán - Tôn Viên à, Truyền thừa cấm địa của viên hầu tộc đúng là có ưu thế quá. Nếu như bình thường tu luyện, kể cả thiên tư có cao nữa, cũng chỉ đến được thất hoặc bát cấp vương, thế mà đạt được tam cấp đế. Tôn Viên điềm nhiên cười: - Siêu cấp thần thú của Viên Hầu tộc bọn ta, các tiền bối từ thưở xưa tự kiến tạo nên Truyền thừa cấm địa. Mỗi Siêu cấp thần thú đều 'dĩ chiến ngộ đạo', thế nên tốc độ tu luyện của bọn ta phụ thuộc vào thời gian mà phụ thuộc vào số lần chiến đấu. - Tuy nhiên chỉ với sáu mươi năm, Hầu Phí trải qua sinh tử chiến, tổng cộng hai trăm ba mươi ngàn lần. Vì vậy đạt đến lưỡng tam cấp đế. Tần Vũ, ta hỏi ngươi nhé. Từ lúc ngươi tiến nhập vào Tiên Ma giới, tiến hành tối thiểu bao nhiêu sinh tử chiến? Tôn Viên hướng đến Tần Vũ hỏi. Tần Vũ nghĩ ngợi lúc, mỉm cười : - Khoảng mười. Mười và hai trăm ba mươi ngàn quả quá khác biệt. - Ngươi ... Mắt Ngưu Ma Hoàng nở to. - Sinh tử chiến đấu, ngươi nghĩ hay lắm, nếu như gặp đối thủ quá mạnh thực thể chiến đấu, nếu như quá yếu, lại có tác dụng. Cả đời ta cũng chỉ trải qua hơn trăm trận sinh tử chiến. Đúng là ngoại trừ Truyền thừa cấm địa của viên hầu tộc, liệu còn có nơi nào khác có thể khiến Hầu Phí trong sáu mươi năm chiến đấu nhiều như vậy được. Trong lúc đàm thoại, Hầu Phí lúc này lộ thai thạch đứng dậy. Tay nắm hắc bổng, Hầu Phí tiến nhập vào thông đạo bên trong. - Đại Viên Hoàng tiền bối, ta phải vào. Thanh Tần Vũ đột nhiên vang lên. - Ngươi thực muốn vào sao? Đại Viên Hoàng kinh ngạc nhìn Tần Vũ. Đối diện với phòng ngự vô địch, công kích lực tương đương với mười lần của tam cấp tiên đế, Đại Viên Hoàng nghĩ Tần Vũ có cơ hội thắng lợi. "Tần Vũ, ta biết ngươi có Vạn thú phổ nhưng có tác dụng đâu." Đại Viên Hoàng nghĩ Tần Vũ nhất định sử dụng Vạn thú phổ. - Nếu như ngươi phái xuất những đế của Vạn thú phổ, Truyền thừa cấm địa tự động phái xuất người có công lực tương đương, hơn nữa công kích lực cao gấp mười lần đế ra. Ngươi càng phát xuất nhiều, Truyền thừa cấm địa càng phái xuất nhiều hơn. Ngươi chỉ có thể tự mình dựa vào bản thân mà thôi. - Đại Viên Hoàng tiền bối, cần người khuyến cáo, vãn bối tự biết rồi. Làm cách nào để tiến vào bây giờ? Tần Vũ hỏi. Đại Viên Hoàng nhìn sang Tần Vũ. Đối diện cái nhìn của Đại Viên Hoàng, nhãn thần Tần Vũ bất biến. - Tốt lắm, nếu muốn vào cứ trực tiếp tiến vào, nên nhớ... khi ngươi vào vô pháp dễ dàng trở ra. Chỉ duy nhất là chiến đấu với địch nhân, ngươi mới có tư cách trở ra. Đại Viên Hoàng cẩn thận căn dặn. - Vãn bối biết rồi. Tần Vũ xong rồi phi thân tiến vào. - À, còn có số tình nữa. Đại Viên Hoàng gọi lại. Tần Vũ dừng lại lắng nghe. - Tần Vũ, khi ngươi tiến nhập vào trong thông đạo chắc chắn phải chiến đấu luôn, vì vậy trong Truyền thừa cấm địa chỉ có nơi duy nhất là an toàn, đó là lộ thiên bình thai. Đại Viên Hoàng chỉ đến nơi vừa rồi Hầu Phí ngồi: - Đó, đó chính là nơi Hầu Phí khôi phục thương thế, cũng là nơi an toàn duy nhất. khi ngươi tiến nhập thông đạo, phải tiếp nhận chiến đấu luôn. - Vãn bối hiểu. Tần Vũ gật đầu. - Tần Vũ, sau khi vào trong ngươi chỉ việc chiến đấu với địch nhân, lưu ý, nhất thiết phải thắng, quan trọng là phải bảo toàn tiểu mệnh của mình. Lộ thạch chính là nơi thoát khỏi Truyền thừa cấm địa. Phương pháp thoát khỏi chính là ... chạy đến biên giới của lộ thai thạch. Từ đó Truyền thừa cấm địa tự động truyền tống ngươi ra ngoài. Tần Vũ gật đầu, sau đó phi thân đến tiểu sơn huyền phù. Nhìn thân ảnh Tần Vũ, Đại Viên Hoàng và Ngưu Ma Hoàng cảm thán. - Tôn Viên, ngươi xem Tần Vũ có thể trở ra ? Ngưu Ma Hoàng - ư, khả năng sống sót trở ra rất . Đại Viên Hoàng lắc đầu . *********************** Tần Vũ thân thể xuyên qua Thanh Tâm Phong. Thanh Tâm Phong xuyên qua thân thể nhưng để lại chút thương tích nào. rơi xuống lộ thai thạch. Diện tích lộ thai thạch này lớn. Phía bên kia có khối thanh thạch phát sáng, chính là lối thoát duy nhất. Tần Vũ quay đầu nhìn vào... quả nhiên, Truyền thừa cấm địa này trở thành tiểu thiên địa, căn bản thể nhìn ra bên ngoài. - Ngoại tộc nhân, ngươi có chút thời gian để chuẩn bị. Ngươi được nghênh tiếp với tư cách là địch nhân. đạo thanh xuất trong não Tần Vũ. Sắc diện Tần Vũ biến đổi. Thân hình giống như thiểm điện, nhanh chóng tiến nhập vào thông đạo. Thông đạo khá dài. Cơ hồ với tốc độ của Tần Vũ, sử dụng cả thuấn di, lúc mới đến bên trong đại điện. Tại trung tâm đại điện, Tần Vũ ngừng lại. Bởi vì, trước mặt Tần Vũ lúc này là sáu thông đạo. Những thông đạo này dài, Tần Vũ có thể nhìn thấy sáu thông đạo đều có khoảng đại điện bên trong. Tần Vũ nhìn sang bức tường có điêu khắc dòng chữ lớn. 'Kinh thiên côn điển!' - Khí thế rất mạnh. Chỉ là bốn chữ thôi cũng khiến cho Tần Vũ rung động. Phảng phất trước mặt , mỗi chữ giống như phá thiên tháp núi cao. Mục quang Tần Vũ quét qua. bức tường này, bên cạnh dòng chữ "Kinh thiên côn điển" còn có số ký tự khác. Giống như người nào đó sử dụng trường côn khắc lên. Tổng cộng có sáu đồ tượng khác nhau. Kinh thiên côn điển chi thất thập nhị côn! Kinh thiên côn điển chi tam thập lục côn! Kinh thiên côn điển chi thập bát côn! Kinh thiên côn điển chi cửu côn! Kinh thiên côn điển chi tam côn! Kinh thiên côn điển chi nhất côn! Nhưng những đồ tượng quỷ bí này phảng phất hư ảo biến hoá phiêu hốt, Tần Vũ căn bản thể nhìn những đồ tượng này. Thậm chí, còn nghi ngờ, đây phải là đồ tượng. - Đệ tử của Viên Hầu tộc bọn ta, khi phi thăng thần giới, nếu như kinh thiên nhất côn thành công, có thể tiến nhập, làm môn hạ, đệ tử của ta. Chữ điều khắc tại đồ tượng bí tịch đó làm Tần Vũ chấn kinh. - Người viết ra câu này, chắc là tiền bối trong Viên Hầu tộc. Thời khắc đó, đạo băng lãnh thanh vang lên trong não Tần Vũ. - Ngoại tộc nhân, tại ngươi có mang theo hạ phẩm phòng ngự thần khí chiến y. Ta trước với ngươi, được sử dụng phòng ngự thần khí chiến y đó, nếu sử dụng, ngươi trực tiếp bị sát tử. Tần Vũ ngơ ngác. - Đối thủ của ngươi, bản thân công lực tương đương, sử dụng Kinh thiên tam thập lục côn. Ngươi được sử dụng phòng ngự thần khí chiến y trong tình huống này để giành thắng lợi. Hoặc ngươi có thể đào thoát đến lộ thiên thạch bên ngoài để an toàn li khai cấm địa. Tần Vũ vừa nghe xong, sắc mặt biến đổi. - sử dụng thần khí chiến y làm sao đánh đây? Tần Vũ thực lo lắng. Tần Vũ hề hoài nghi thanh đối thoại vừa rồi. Có thể khống chế hành tinh thể 'Vũ Trụ Toái Kim Lưu', ngươi này đích thực có thể dễ dàng giết chết ... Nếu ném Tần Vũ vào trong Vũ Trụ Toái Kim Lưu chắc chắn là tử vong. - Dẫn đến chiến trường số hai. Băng lãnh thanh nổi lên, Tần Vũ ngay sau đó cảm thấy thân thể di chuyển. Tần Vũ cẩn thận nhìn địa phương hiên tại. Cả khoảng sơn động bên trong. Tâm Vũ động tâm, quay đầu nhìn lại.... Quả nhiên có thông đạo dẫn đến đây. ước Tần Vũ có thể từ thông đạo này nhìn sang thông đạo khác. Thông đạo này là nơi khác hay chính là đại điện vừa rồi. - Đây là địa phương nào. Chẳng lẽ sáu thông đạo đều dẫn đến nơi khác? Tần Vũ trong lòng ngầm đoán. Tần Vũ đoán dúng, sáu thông đạo là sáu đấu trường. Lúc này Hầu Phí chiến đấu tại thông đạo thứ nhất, nhưng Tần Vũ lại bị năng lượng của Truyền thừa cấm địa truyền nhập vào đấu trường thứ hai. - Hô. thân ảnh xuất tại đấu trường số hai. Thân ảnh này nắm thanh sắc trường côn. Cả người nhắn, phần xích loả. là địch nhân của Tần Vũ. - Ngoại tộc nhân, đối thủ của ngươi là ta. Người này lạnh lùng nhìn Tần Vũ - Ta là Thanh hộ vệ trong Truyền thừa cấm địa lục đại hộ vệ. - Thanh hộ vệ. Tần Vũ dám lơi lỏng. - Thanh hộ vệ, đối phó với ngoại tộc nhân, sử dụng cùng công lực. Trong não Tần Vũ lên đạo thanh. mặt Thanh hộ vệ lên vẻ cung kính, cúi đấu : - Vâng, đại nhân. - Ngoại tộc nhân, chiếu theo qui tắc của chủ nhân, đây là khảo nghiệm ngươi chiến đấu lĩnh ngộ. Nếu như ngươi sử dụng thần khí chiến y để chống lại công kích, tức là phá vỡ quy tắc của chủ nhân, chắc chắn ngươi phải chết. thanh băng lãnh lại vang lên. Tần Vũ cảm thấy người trong Truyền thừa cấm địa này đích thực khủng bố. cảm thấy rằng Thanh hộ vệ này cao thâm mặc trắc. tại Thanh hộ vệ áp chế công lực giống như Tần Vũ. Tần Vũ chỉ biết rằng, Truyền thừa cấm địa có sáu hộ vệ và đại nhân nào đó. - Bắt đầu . Thanh băng lãnh phát lệnh. Ánh mắt Thanh hộ vệ sáng lên, mục quang tập trung lên Tần Vũ giống như độc xà nhìn đến. Thanh hộ vệ tay nắm trường côn, đột nhiên vung ra. Xung quanh Tần Vũ lúc này côn ảnh bao trùm toàn bộ. Trong mắt Tần Vũ có vô số côn ảnh. Mới chỉ thức đầu tiên, Tần Vũ lúc này thể tránh được.
TINH THẦN BIẾN Chương 10 : TƯƠNG TỤ Song thủ mười ngón huy động giống như gảy đàn, lập tức vô số kim sắc chỉ xuất . Mỗi kim sắc chỉ tương ứng với vô số côn ảnh. Lưu tinh chỉ pháp vạn trọng chỉ. Côn ảnh, chỉ mang chạm vào nhau rồi biến mất. Thanh hộ vệ và Tần Vũ công kích lẫn nhau. Mặc dù mỗi đạo công kích lớn nhưng phạm vi lại bao trùm toàn bộ đấu trường. Thanh hộ vệ trong mắt lên tia hưng phấn: - Chỉ pháp phá côn pháp, lần đầu tiên ta gặp, để xem chiêu tiếp theo ngươi đón đỡ ra ... Tuy nhiên Thanh hộ vệ đột nhiên ngừng , lúc này hàng loạt kim sắc chỉ bắn về phía . - Ngu ngốc. Tần Vũ cười lạnh, trong chiến đấu làm gì có thời gian để nhiều. Thực lực của Thanh hộ vệ này thực vượt xa Tần Vũ, tại tuy công lực giống nhau, nhưng Thanh hộ vệ nắm giữ chìa khoá của trận đấu, tại có thời gian để xàm. - Đến nhanh vậy hả. Thanh hộ vệ tâm trung lãnh tiếu, thanh sắc trường côn vung ra, lập tức xuất vô số côn ảnh, phảng phất tiến đến kim sắc chỉ, nhưng lại bị kim sắc chỉ khiến cho toàn bộ côn ảnh chỉ bị hoá giải thành hư vô. - phải chứ. Thanh hộ vệ sắc mặt biến đổi, chấn kinh phát ra, kim sắc chỉ thực hư ảo. mặt Tần Vũ xuất tia lãnh tiếu. Đây chính là lưu tinh chỉ pháp Thiên Ảo, các đạo chỉ chứa uy lực kinh nhân, chỉ là mê ảo đối thủ. Nếu như bị vạn trọng chỉ quần công, tuy mỗi đạo uy lực lớn nhưng nếu công kích đến bản thể uy lực công kích chân chính lại rất lớn. Thanh hộ vệ thực có thể đối phó với phương pháp quần công kích này, nhưng côn ảnh có phạm vi bao trùm thành ra uy lực lại rất yếu. "Phốc!" đạo Thiên Ảo chân chính thoát khỏi công kích của côn ảnh, trực tiếp phi đến thân thể của Thanh hộ vệ. Thanh hộ vệ cả người chấn động, tiếp tục công kích. Cẩn thận nhìn sang Tần Vũ, thần tình thay đổi: - Ngoại tộc nhân, ngươi khiến ta bất ngờ đó, nhưng ta cho ngươi hay... Phương pháp duy nhất để chiến thắng là đánh rơi trường côn của ta, hoặc đào thoát đến lộ thiên bình thai để bảo trì tiểu mệnh. Ngươi tấn công lên thân thể ta, hề có chút tác dụng nào đâu. Mi tâm Tần Vũ nhíu lại. - Đây là quy tắc quái quỷ gì vậy, thế này mà cũng gọi là khảo nghiệm sao, phòng ngự vô địch, chỉ có thể đánh rơi vũ khí của để chiến thắng. Tần Vũ tâm trung phục, nhưng có phương pháp nào khác. Tại Truyền thừa cấm địa, phải tuân thủ quy tắc. - Ngoại tộc nhân, nếm thử kinh thiên tam thập lục côn tối hậu tam côn pháp đây. - Hát Thanh sắc trường côn trong tay Thanh hộ vệ biến thành thanh sắc hồng quang, Tần Vũ cảm giác thanh sắc côn ảnh phảng phất quang tuyến chiết xạ, giống như lưỡng tam quỷ dị biến ảo trước mắt mình. Tần Vũ kìm được lùi lại. Liên tục tam côn đánh đến thân thể Tần Vũ. Cả người Tần Vũ đập mạnh vào tường, nhưng nhanh chóng đứng lên. - Công kích rất quỷ dị, phải rồi, là lợi dụng biến ảo giản để chuyển sang công kích, với thập tuyệt chỉ cũng có chung nguyên lý. Tần Vũ nhãn tình nhìn sang đối phương. Thời khắc này, thân thể Tần Vũ xuất dấu côn ngân, thân thể chính là bị trọng thương, huyết tích bắt đầu xuất , nhưng sinh mệnh nguyên lực lúc tự động phục hồi. - Nhục thể phòng ngự mạnh . Thanh hộ vệ cười tiếng. Thanh sắc côn ảnh lại xuất , xuyên qua gian, nhưng lần này Tần Vũ có chuẩn bị, song thủ thập chỉ lập tức xuất ra, đột nhiên ngờ thập đạo chỉ lại phối hợp với nhau. Lưu tinh chỉ pháp thập tuyệt chỉ. "Bồng!" Đạo kim sắc chỉ hợp nhất đánh vào côn ảnh tiến đến. Công kích của Thanh hộ vệ lại thất bại! Tần Vũ cả người thở mạnh. Tất cả đúng như dự liệu, quả nhiên côn pháp công kích có cùng nguyên lý với thập tuyệt chỉ. Thanh hộ vệ sắc mặt u ám: - Ngoại tộc nhân, ta ngờ khả năng chiến đấu lãnh ngộ của ngươi cao đến vậy, hãy tiếp chiêu cuối cùng của Kinh thiên tam thập lục côn, ta muốn xem ngươi làm thế nào để chống lại đây. Thanh hộ vệ nâng cao trường côn. Tần Vũ tập trung cao độ, nhìn sang Thanh hộ vệ : - Truyền thừa cấm địa quy định thực lực chúng ta tương đương, nhưng ta tin lắm,.. Truyền thừa cấm địa có thể phá được uy lực 'Phá chỉ' của ta. - Nhìn kỹ đây, ngoại tộc nhân. Thanh hộ vệ thét to. Trường côn di động. Tần Vũ cảm thấy gian bị đứt khúc, trước mặt xuất ba mươi sáu đạo côn ảnh phía trước, sau đó lại có tiếp ba mươi sáu đạo côn ảnh tiếp theo. Mỗi đạo côn ảnh làm cho Tần Vũ cảm thấy rất chân . - Ảo giác, ảo giác. Tần Vũ tâm trung khẳng định. Trường côn này chỉ có , thể cùng lúc xuất tam thập lục côn, nhưng tiên thức lại thể phân biệt đâu là , Tần Vũ chỉ có cơ hội duy nhất. "Bồng!" Đạo côn ảnh công kích đến thân thể Tần Vũ. - Phải rồi, chính là thời khắc này! Trong mắt Tần Vũ sáng lên, chuẩn bị chỉ bắn thẳng đến trường côn. chỉ, trường côn! Hai người bay ra, thời khắc này thời gian như dừng lại, ba mươi sáu đạo côn ảnh bị tiêu trừ. "Bồng!" Song thủ Thanh hộ vệ chấn động. Tần Vũ cảm thấy ngón tay tê dại. Thanh hộ vệ tin được nhìn Tần Vũ: - Công lực của ngươi tuyệt đối chỉ là tam cấp tiên đế, dám tàng thực lực. Bằng vào linh hồn cảnh giới cũng như lực công kích của ngươi thể phát ra lực công kích như vậy, tuyệt đối có khả năng. Thanh hộ vệ tin được Tần Vũ có thể sử dụng hắc động gia tốc để công kích. - được chạy! Thanh hộ vệ thân hình cực nhanh tiến đến. Thời khắc này Tần Vũ cực tốc đào tẩu: - Có thằng ngốc mới chạy, phá chỉ của ta đánh lên trường côn của như vậy mà rơi. Làm gì còn phương pháp nào để đánh rơi nữa? Đáng tiếc, Thanh hộ vệ lúc này vì quá tức giận tuân theo quy tắc tam cấp tiên đế công lực nữa, tốc độ đột ngột tăng lên, cả người chắn trước mặt Tần Vũ. người chạy, người đuổi, Tần Vũ và Thanh hộ vệ đuổi nhau từ đấu trường số hai cho đến đại điện chính. - Ngoại tộc nhân, chết . Thanh hộ vệ tái xuất thủ. *************** - Ai. Lại thất bại rồi. Kích tối hậu thứ ba mươi sáu đó quá mạnh, ta thể trụ được. Hầu Phí cực tốc phi thân từ đấu trường số . Kể từ khi khiêu chiến thành công đệ nhất cấp côn pháp, Hầu Phí tiếp tục khiên chiến Kinh thiên tam thập lục côn. Tuy nhiên lần nào cũng thất bại, Hầu Phí từ đó cũng học được ba mươi lăm chiêu, chiêu cuối cùng cũng sắp sửa lĩnh ngộ được. Chỉ khi hoàn toàn lĩnh ngộ được, mới có khả năng đánh bại đối thủ. Thời khắc Hầu Phí đào tẩu là lúc vừa chiến đấu với Hồng hộ vệ. Bởi vì Hồng hộ vệ chuyên huấn luyện đệ tử của Viên Hầu tộc. Hơn nữa Hồng hộ vệ chỉ sử dụng nửa sức mạnh của Hầu Phí, luận về tốc độ thể sánh được với Hầu Phí. - Ba mươi sáu trọng điệp lãng đó chính thị là tổng hợp của ba mươi lăm chiêu đầu, vận dụng gian lĩnh ngộ để tiến hành chuyển hoá toàn bộ năng lượng bên trong rồi đạt đến uy lực cao nhất. Liên tục tam thập lục côn hình thành nên côn có lực công kích mạnh nhất. Hầu Phí vừa đào tẩu vừa suy nghĩ. Bao nhiêu năm như vậy, đối với Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng này, Hầu Phí hoàn toàn hiểu được, chỉ là còn kém điểm cuối cùng chút. - Phía trước có người chiến đấu. Hầu Phí cực tốc phi hành về phía trước - Quái , ngờ ngoài ta ra, sao Truyền thừa cấm địa lại có người khác tiến nhập? Chẳng nhẽ Đại Viên Hoàng lại có thể tiến nhập sao? Hầu Phí hiếu kỳ phi đến để xem ai chiến đấu. Chỉ thời gian ngắn, Hầu Phí phi thân đến đại điện. Lúc này... Hầu Phí nhìn thấy Thanh hộ vệ sử dụng thanh sắc côn ảnh tiến đánh hắc phát (tóc đen) thanh niên. Nhìn sang hắc phát thanh niên, nhãn tình Hầu Phí kinh ngạc. - Đại, đại ca! Hầu Phí chấn kinh. Giật mình bình tĩnh lại, Hầu Phí tức giận : - Có chuyện gì vậy Thanh hộ vệ, ngờ phòng ngự vô địch lại hề phòng thủ mà cật lực tấn công đại ca. Cục diện tại đúng là như vậy. Thanh hộ vệ nhận định Tần Vũ tàng công lực. Vì vậy Thanh hộ vệ cho rằng mình bị lừa gạt, nên hoàn toàn quên hẳn quy tắc. hoàn toàn hề phòng ngự mà toàn lực trực tiếp công kích. Đương nhiên Tần Vũ thể trụ được. - Hát! Năng lượng bên trong thể nội Thanh hộ vệ án chiếu theo phương pháp đặc thù vận chuyển lên Kinh thiên tam thập lục côn tối cường nhất chiêu xuất thủ. Kinh thiên tam thập lục côn. Chiêu này đặc biệt dựa vào phương pháp vận chuyển để cho năng lượng xung quanh đạt đến cực điểm. Sau đó nhanh như thiểm điện xuất kích côn, chỉ côn nhưng uy lực cực lớn. Tiếp tục như vậy cứ lần lượt côn thứ hai, côn thứ ba... Côn này cứ mượn lực của côn khác mà đánh đến. Cho đến côn thứ ba mươi sáu, uy lực lên đến cực đại. Lúc bình thường, cho dù người phá được côn đầu tiên bị các côn tiếp theo công kích. Nhưng Tần Vũ lúc đầu, trực tiếp sử dụng Phá chỉ để đánh lui Thanh hộ vệ. Uy lực của Phá chỉ quá lớn, làm cho Thanh hộ vệ thể khống chế trường côn, thực thể triển khai hết. Nhưng lúc này, Thanh hộ vệ tận lực thi triển Kinh thiên tam thập lục côn. Thanh hộ vệ căn bản cần phòng ngự nên trường côn ngừng tiến đánh. Côn ảnh phiêu hốt! gian mơ hồ ba mươi sáu đạo côn ảnh xuất trước mắt Tần Vũ. Tần Vũ phẫn nộ nhìn sang Thanh hộ vệ, nhưng có phương pháp nào tránh khỏi. Chỉ có dùng thân tiếp côn, sau đó sử dụng Phá chỉ. "Bồng". Chỉ pháp cùng đầu côn chạm nhau. Trong mắt Thanh hộ vệ lên tia lãnh tiếu, trường côn chạm vào Phá chỉ của Tần Vũ, ngờ lại tiến đến nhanh hơn. Cả thân hình Thanh hộ vệ chuyển động, trường côn cực tốc triển khai uy lực khủng bố hướng đến Tần Vũ. Tá lực! - là quá nhanh! Sắc mặt Tần Vũ biến đổi, tốc độ của trường côn vượt quá giới hạn phản ứng của Tần Vũ, căn bản đủ thời gian để sử dụng phương pháp như vừa rồi. Dùng thân thể để cảm thụ côn ảnh , rồi phá giải. Côn ảnh càng nhanh, càng khó phá giải. "phanh!" "phanh!" "phanh!" "phanh!" Liên tục tứ côn đập vào thân thể Tần Vũ, mỗi côn đều tốc độ cực nhanh, Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng, càng ngày càng khó phá. Trong lòng Tần Vũ phẫn nộ. Cái địa phương quái quỷ này cho sử dụng thần khí chiến y, hơn nữa đối phương lại phòng ngự vô địch, chỉ có thể đánh rơi trường côn trong tay để thủ thắng, làm sao mà đánh được? Mưu sát! Đích thị là mưu sát! Tần Vũ đoán đúng, Truyền thừa cấm địa thiết kế để mưu sát ngoại tộc nhân, chỉ để lại chút ít hy vọng đằng sau. - Khoan, thế này tính. Nhãn thần Tần Vũ hồng rực, phải sử dụng Khương Lan giới ngay lập tức. Nhưng lúc này... "phanh!" "phanh!" "phanh!"...... Vẫn côn ảnh tương tự nhưng lại là hắc sắc côn ảnh, liên tục hướng vào côn ảnh của Thanh hộ vệ. Mỗi côn pháp tương tự như côn pháp của Thanh hộ vệ. - Đại ca, chạy mau, cấm địa hộ vệ tâm ngoan thủ lạt! thanh quen thuộc truyền lại trong não Tần Vũ. - Phí phí. mặt Tần Vũ xuất nét kinh hỉ, nhưng lúc này tình huống có biến đổi. Chứng kiến Hầu Phí liên tục thi triển hai mươi côn, cuối cùng thể chống được, hắc côn bị đánh bay đến tường đại điện. Sau đó là côn ảnh đánh đến thân thể Hầu Phí. Tiên huyết xuất trước mắt Tần Vũ. - Phí phí! Mắt Tần Vũ trở nên đỏ rực. Thân hình di động, nhanh chóng che chắn cho Hầu Phí. Nhưng Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng, cuối cùng đến chiêu cuối cùng. Bị trúng thêm bảy côn, Tần Vũ thể chạy trốn được nữa. - Đại ca! Ánh mắt Hầu Phí tràn ngập tức giận. đột nhiên Hầu Phí phát rằng lúc này Tần Vũ thu vào trong Khương Lan giới. Tần Vũ đem Hầu Phí vào trong Khương Lan giới, cảm giác thoải mái hơn nhiều. lúc Tần Vũ định tiến nhập Khương Lan giới. - Dừng tay. thanh băng lãnh phát ra. Thanh hộ vệ đột nhiên dừng lại. - Thanh hộ vệ, ngươi trong lúc truy sát ngoại tộc nhân sử dụng năng lượng của lục cấp tiên đế, vượt quá giới hạn quy định. Chết ! thanh băng lãnh lại vang lên. - Đại nhân, tha mạng, đại nhân tha mạng. Thanh hộ vệ quỳ xuống van xin. - Hanh. Vừa dứt tiếng, Thanh hộ vệ thân thể bất động. Lúc này Tần Vũ nhìn thấy nhãn thần của Thanh hộ vệ trở nên ảm đạm, sau đó bất động. Tần Vũ thực chấn kinh. Vị 'đại nhân' trong cấm địa này thực lãnh khốc vô bì. - Ngoại tộc nhân, ngươi được phép ly khai. thanh băng lãnh lại vang lên.
TINH THẦN BIẾN Chương 11 : HUYNH ĐỆ ĐỒNG TÂM - Hồng hộ vệ, thu thi thể của Thanh hộ vệ lại. Thanh của đại nhân kia lại vang lên trong đại điện, chỉ thấy hồng sắc tàn ảnh lóe lên, hồng y nam tử có hình dạng gần giống Thanh hộ vệ xuất trong đại điện, chỉ thấy Hồng hộ vệ tới mang thi thể của Thanh hộ vệ lên lưng, trong mắt có tia ...... bi thống. - Ngoại tộc nhân, ngươi còn chưa ly khai? Nghe câu đó, Tần Vũ đột nhiên tỉnh lại. - Gã đại nhân truyền thừa cấm địa này tính cách vô cùng quái dị, vậy phí thời gian với nữa. Tần Vũ nghĩ tới chính huynh đệ của mình, liền đem Hầu Phí ra khỏi Khương Lan giới. Chỉ thấy thân ảnh Hầu Phí phảng phất giống như thuấn di bất chợt xuất trong đại điện. - Đại ca. Hai mắt Hầu Phí ươn ướt. Trong lòng Tần Vũ cũng run lên, sau đó thu liễm tâm tình vội : - Đừng lãng phí thời gian nữa, trước hết hãy tìm nơi an toàn. Trong cả truyền thừa cấm địa cũng chỉ có lộ thiên thạch thai kia là nơi an toàn. Hầu Phí cũng tỉnh lại: - Phải rồi, chạy mau. Hầu Phí quơ tay cái, hắc bổng rơi đất lại trở lại trong tay, sau đó cùng Tần Vũ cực tốc rồi khỏi đại điện, xuyên qua thông đạo lên lộ thiên thạch nhai. Lộ thiên thạch nhai đứng độc bên cạnh Huyền Phù sơn thể, phía dưới là hư vô tận, đồng thời còn có kình phong thổi tới. Tần Vũ và Hầu Phí đứng ở lộ thiên thạch nhai nhìn nhau. Những chuyện quá khứ lên ràng trong đầu hai người, lần đầu gặp nhau tại nơi ở của Lan thúc dưới đáy biển, hai bọn họ còn cùng Hắc Vũ tiến vào hải để tu chân giới, cuối cùng tạo nên huy hoàng của Tinh Thần các ...... rồi ở trước Thanh Vân lộ trong Nghịch Ương cảnh nuốt lệ mà chia ly, hết thảy hết thảy đều ra trước mắt. Trong ba huynh đệ, Hầu Phí và Hắc Vũ thể phi thăng, trước bước vào tiên ma giới. Còn Tần Vũ sau hơn trăm năm khổ tu tại nhân giới, mới cảm ngộ được Ám Tinh chi cảnh rồi phi thăng. Cách biệt mấy trăm năm, rốt cục lại tương tụ. Lần trước, bọn họ chỉ là Đại Thành kỳ, đến bây giờ, hai huynh đệ là cao thủ đế cấp. người là siêu cấp thần thú của viên hầu nhất tộc, đại viên hoàng tương lai. người đến ngày hôm nay thanh danh vang dội, chấn áp Vũ Hoàng là Tần Vũ. Thương hải tang điền, chỉ có lời ước hẹn đó là thay đổi. Hầu Phí nhìn Tần Vũ, toàn thân khẽ run lên, từ sau khi đến tiên ma giới, Hầu Phí phút nào hy vọng được gặp lại Tần Vũ và Hắc Vũ. Tần Vũ căn bản chút tin tức cũng có, còn với Hắc Vũ...... theo mệnh lệnh của Đại Viên hoàng, chưa đến đế cấp, chưa được tiến vào khu vực của phi cầm nhất tộc. Khổ tu! Khổ tu điên cuồng! Mấy trăm năm qua, Hầu Phí ngoài khổ tu ra cũng là khổ tu, lần lượt bước vào các cuộc sinh tử chiến đấu trong truyền thừa cấm địa, vì cái gì? Chẳng phải để có thể tìm huynh đệ của mình, khiến mình có tư cách bảo vệ huynh đệ của mình sao. Rốt cục ...... Đại ca tới! - Đại ca! Nước mắt tràn ngập trong hốc mắt của Hầu Phí, mạnh mẽ ôm chặt Tần Vũ, lệ châu còn vương mắt cuối cùng cũng rơi xuống. - Phí Phí. Tần Vũ cũng xiết chặt nhị đệ của mình. Sau khi tới tiên ma giới, tâm linh của Tần Vũ vẫn độc, luôn mong chờ được hội tụ cùng huynh đệ của mình, vẫn luôn luôn nỗ lực. Cho dù bị đám người Vũ Hoàng, Huyết Ma đế truy sát, Tần Vũ cũng hề lùi bước. Bây giờ rốt cục thành công. Hồi lâu sau, hai huynh đệ phân khai. - Đại ca, làm sao huynh tìm được ta vậy? bao nhiêu năm qua huynh sống ra sao, phải rồi, huynh sáng tạo ra cảnh giới Tinh Thần Biến tiếp theo rồi ư, huynh biết tạp mao điểu giờ thế nào , huynh...... Hầu Phí hỏi liên tiếp bảy vấn đề. Song đột nhiên dừng lại, bởi thấy bộ dạng há to mồm muốn mà biết gì của Tần Vũ. - Đại ca, a a, ta có chút kích động. Hầu Phí gãi gãi đầu, nhếch mép cười. - có gì, ta cũng rất kích động. Tần Vũ cảm thấy toàn thân ấm áp dễ chịu, cảm giác ấm áp này đến từ tâm linh. sau đó hỏi lại: - Phí Phí, bao năm qua đệ sống ra sao? Hầu Phí đắc ý : - Những năm gần đây, ta đại khái làm hai việc, việc thứ nhất là tìm tạp mao điểu, việc còn lại chính là tu luyện. Ta cũng muốn tìm huynh, nhưng biết huynh phi thăng tới nơi nào, cũng biết bao giờ huynh phi thăng, thậm chí ta còn lo lắng, huynh thể sáng tạo cảnh giới tiếp theo của Tinh Thần Biến. Tần Vũ gật đầu: - Đúng vậy, lúc đó ta cũng nghĩ, nếu như ta sáng tạo thất bại ra sao? Ta thể gặp các đệ, cũng thể gặp lại Lập nhi, bởi vậy ta vẫn nhất mực cầu bản thân thể thất bại. May mà...... thành công. - Đại ca, ta thấy huynh bây giờ thực lực rất mạnh, ta vốn nghĩ tại trong ba huynh đệ chúng ta khẳng định ta là mạnh nhất, thể ngờ giờ đại ca huynh lại mạnh như vậy, chẳng lẽ đại ca từ khi tới tiên ma giới vẫn nhất mực khổ tu? Hầu Phí nghi hoặc hỏi. Tần Vũ hít hơi sâu, chậm rãi : - đến việc này, lại phải nhắc đến ân oán giữa ta và Vũ Hoàng. - Vũ Hoàng? Chẳng lẽ tên gia hỏa này lại chọc giận huynh? Hầu Phí trừng mắt lên. Tần Vũ vỗ vỗ lên vai Hầu Phí, sau đó kể lại mọi việc từ khi mình đến tiên ma giới. Từ lúc ở Phong Nguyệt tinh đồ đệ thân tử, kết oán với Vũ Hoàng, đến cuộc chém giết ở Lam Hỏa tinh, đến Đế tinh cùng nhi tử của Huyết Ma đế giao chiến, thậm chí khiến cho hai đại cao thủ Lam Tuyết tinh truy sát Tần Vũ...... dùng Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận vây sát Tần Vũ. Nghe kể từng chuyện, Hầu Phí đều nhất mực lo lắng cho Tần Vũ. Mặc dù thấy đến giờ Tần Vũ vẫn khỏe mạnh, nhưng khi nghe các cuộc chiến đấu đó, Hầu Phí vẫn run sợ trong lòng. - Từ khi ta khai mở tầng thứ ba của Vạn Thú phổ, hơi tiêu diệt hai mươi sáu tiên đế, bức cho Vũ Hoàng phải chạy tháo thân. còn ai dám chọc giận ta, ta đến đây cũng dễ dàng hơn. Tần Vũ xong cũng thở phào hơi. Hầu Phí ánh mắt chớp chớp, nộ mang lóe lên. - Vũ Hoàng tên gia hỏa kia, còn Huyết Ma đế gì đó nữa, lại dám coi thường người khác như vậy. Hầu Phí nộ khí trùng thiên, rồi nhìn Tần Vũ, - Đại ca, đồ đệ Liễu Hàn Thư của huynh ngờ lại bị bọn chúng bức tử, lũ hỗn đản. Tần Vũ khoát tay : - Chớ có gấp, cuối cùng có ngày bọn chúng phải bồi hoàn toàn bộ. Tần Vũ ngữ khí bình thản, nhưng trong mắt lại lóe lên ánh sáng ngoan độc. - Phải rồi, đại ca. Vừa rồi đột nhiên ta biến mất trong đại điện, tới thế giới khác, đó là cái gì vậy? Hầu Phí tò mò nhìn Tần Vũ, vừa rồi ở trong Khương Lan giới lo lắng cho Tần Vũ, nên cũng chưa nghĩ đến, bây giờ hiếu kỳ trở lại. Tần Vũ cả cười: - Đây là thần khí 'Khương Lan giới' Lan thúc cho ta. - Lan thúc? Hầu Phi giật mình, - Lan thúc ông ấy lợi hại, cho huynh cái Khương Lan giới như vậy, mà cái hắc bổng ông ấy cho ta cũng lợi hại như thế. - Hắc bổng làm sao? Tần Vũ dò hỏi. Theo Tần Vũ được biết, cây hắc bổng này cũng chỉ có độ cứng rắn có thể sánh với thần khí thôi, tựa như cũng có gì khác nữa. Hầu Phí hắc hắc cười: - Đại ca, huynh phải biết rằng...... khi ta còn chưa đến truyền thừa cấm địa, tu luyện tới lục cấp vương. Từ nhất cấp thiên tu luyện tới lục cấp vương, khoảng thời gian gần hai trăm năm, huynh cho rằng quá nhanh đấy chứ? Theo tưởng tượng của Tần Vũ, đúng là như vậy. Ngay cả thiên tài tiên đế Quân Lạc Vũ, cũng mất mấy trăm năm gần nghìn năm mới đạt đến nhị cấp tiên đế, xem chừng tu luyện đến lục cấp kim tiên cũng hao phí thời gian hai ba trăm năm. Hầu Phí nhanh như vậy... đúng là kinh người. - Sở dĩ ta tu luyện nhanh như vậy, chính là nhờ cây hắc bổng này. Hầu Phí đắc ý . - Hả? Tần Vũ kinh ngạc nhìn hắc bổng trong tay Hầu Phí. Hầu Phí chép miệng : - đến hắc bổng, cũng biết làm sao lại như vậy. Khi ta cầm hắc bổng. toàn thân phảng phất tiếp cận với vũ trụ tự nhiên, Linh hồn cảnh giới cũng tăng lên nhanh. Còn nếu cầm hắc bổng, cũng có cảm giác huyền diệu đó. - Có việc đó à? Tần Vũ trở nên kinh dị. Nếu thực là như vậy, nguyên do ắt phải là từ Lan thúc, bởi cây hắc bổng này là Lan thúc cho Hầu Phí. Nhắc tới Lan thúc, Tần Vũ và Hầu Phí đều cảm thấy ngạc nhiên, cũng bởi vì con người Lan thúc, hai huynh đệ cũng biết được bao nhiêu. - Phí Phí, đệ có tin tức của Tiểu Hắc ? Tần Vũ đột nhiên dò hỏi, - Ta nhớ rằng đệ từng nhắc đến việc tìm Tiểu Hắc. Hầu Phí gật đầu : - Phải, ta cũng tìm tạp mao điểu. Dựa liên hệ linh hồn giữa và Huyền Băng Sư Thú của, chỉ có điều ta vừa xác định ở trong khu vực của phi cầm nhất tộc, chưa kịp vào đó tìm bị Đại Viên Hoàng bắt trở lại. Đột nhiên sắc mặt Hầu Phí trở nên trịnh trọng: - Đại ca, ta vẫn luôn lo lắng việc. - . Tần Vũ cảm thấy mắt mình nheo lại Hầu Phí sắc mặt nghiêm túc: - Căn cứ theo lời của Huyền Băng Sư Thú Sử Chiến, tạp mao điểu từng phải chạy trốn trong phạm vi rộng ở phi cầm nhất tộc. Ta hoài nghi... ta bị ai đó truy sát. Tần Vũ biến sắc. cũng từng hoài nghi. Chỉ là muốn tin vào điều đó, Tần Vũ liền phản bác lại: - thể nào, đệ cũng biết Tiểu Hắc tối thiểu cũng là thượng cấp thần thú, chỉ là căn cứ theo tin tình báo ta nghe được, trong khoảng thời gian Tiểu Hắc phi thăng, vốn có thượng cấp thần thú nào giống như phi thăng, bởi vậy Tiểu Hắc thuộc loại biến dị thần thú ai biết được, biến dị thần thú...... tiên ma giới tuyệt đối ai biết , ai biết , có kẻ nào lại vô duyên vô cớ truy sát chứ? Tần Vũ vẫn nhớ những lời của Ngao Vô Danh. Hầu Phí gật đầu : - Đại ca, huynh cũng có đạo lý. Trong Ưng tộc có thượng cấp thần thú, nhưng phải là hắc ưng. Tạp mao điểu đúng là biến dị thần thú, ai biết cả. Nhưng điều này có nghĩa là ai truy sát , hoặc giả sau khi phi thăng chọc giận kẻ nào đó chăng. - Đại ca. Hầu Phí trịnh trọng nhìn Tần Vũ, - Huynh phải biết là, thời gian phi thăng của chúng ta đều dài, ta có thể dựa vào hắc bổng và truyền thừa cấm địa để tu luyện đến thực lực như bây giờ, nhưng còn tạp mao điểu sao? - Tiểu Hắc có Xuyên Vân thương. Tần Vũ vội trả lời. Xuyên Vân thương với "Hắc bổng" của Hầu Phí cùng loại tài chất, đều là của Lan thúc tặng cho, chừng cũng có cái công năng phụ trợ người tu luyện kia. - Đúng. Hầu Phí gật đầu, - Nhưng đại ca huynh phải hiểu, cho dù có Xuyên Vân thương, chỉ trong khoảng thời gian ba trăm năm ngắn ngủi có thể tu luyện đến cảnh giới nào chứ? Ta có thể trong thời gian sáu mươi năm loáng cái từ lục cấp vương, đến cảnh giới gần tam cấp đế tại. Chính là dựa vào truyền thừa cấm địa, nếu có truyền thừa cấm địa, chỉ dựa vào hắc bổng, ta tại tối đa cũng đạt tới bát, cửu cấp vương thôi. - Đại ca, huynh nên biết, đế cấp và dưới đế cấp có chênh lệch vô cùng lớn. Lời của Hầu Phí khiến cho Tần Vũ trong long chấn động. Đích xác...... Hầu Phí có truyền thừa cấm địa mới có thể tu luyện thực lực đến gần tam cấp đế, Tiểu Hắc sao? Dưới đế cấp. Lúc trước ở Phong Nguyệt tinh, bản thân mình dựa vào kiếm tiên khôi lỗi có bất tử chi thân cũng làm tổn thương Ngọc Thanh Tử được, "Vực" của đế cấp là chìa khóa để chiến thắng người dưới đế cấp. - Đại ca, huynh cũng đừng lo lắng quá, ta chỉ đoán vậy thôi. Hầu Phí thấy Tần Vũ có chút lo lắng, vội . Tần Vũ gật đầu : - Những điều đệ ta đều minh bạch, suy nghĩ của đệ rất có đạo lý. tại ở phi cầm nhất tộc những kẻ có thực lực truy sát Tiểu Hắc thực rất nhiều, nhưng ít nhất đến bây giờ Tiểu Hắc vẫn sống bình yên. Nếu Tiểu Hắc chết, linh thú Sử Chiến của tự nhiên biết. - Bởi vậy mặc kệ Tiểu Hắc tại an toàn hay nguy hiểm, chúng ta phải tranh thủ thời gian nhanh chóng đến khu vực của phi cầm nhất tộc tìm ! Tần Vũ kiên định . - Nếu an toàn, ba huynh đệ chúng ta có thể sớm đoàn tụ. Tần Vũ nở nụ cười, nhưng trong trong ánh mắt của lạnh toát, - Nếu quả có kẻ dám truy sát Tiểu Hắc, chúng ta đến tiêu diệt tên hỗn đản đó. - Đúng. Hầu Phí cũng trở nên hưng phấn, - Năm đó ba huynh đệ chúng ta tung hoành hải để tu chân giới, ai dám trêu vào? Cũng như bây giờ, ở tiên ma giới, chọc giận bất cứ ai trong ba huynh đệ chúng ta, cũng chính là chọc giận cả ba huynh đệ chúng ta. Hầu Phí là phần tử bạo ngược, khi đôi mắt cũng trở nên rực hồng. - Phí Phí, chúng ta ngay bây giờ à? Tần vũ dò hỏi. Dù sao Hầu Phí cũng chỉ có ba cơ hội vào truyền thừa cấm địa, lãng phí lần cũng là mất lần. - Còn chờ gì nữa? Hầu Phí cười dát dát, - Ta đợi nổi nữa, huống hồ, có lần này, vẫn còn hai lần nữa ...... Huynh nghĩ ta như cái lão Đại Viên Hoàng kia sao, ta nếu chính thức tu luyện, chỉ lần là có thể đạt đến cảnh giới 'Kinh Thiên Nhất Côn'. Tần Vũ nhìn bộ dạng khoác lác của Hầu Phí, biết nên khóc hay nên cười. Kinh Thiên côn pháp này, tất cả có lục cấp, tại Hầu Phí ngay cả đệ nhị cấp còn chưa tu luyện thành công. Hơn nữa càng về sau càng khó tu luyện, Hầu Phí muốn tu luyện xong đệ lục cấp, chẳng phải khó hơn bình thường rất nhiều sao. - Được rồi, Phí Phí đệ xem trọng cơ hội lần này, ta cũng lãng phí thời gian nữa, đợi khi ta đưa Sử Chiến ra, liền lập tức đến khu vực phi cầm nhất tộc. Tần Vũ cũng tràn đầy kích thích. Hầu Phí hưng phấn quát to tiếng. Hai huynh đệ liền bước lên phiến thanh thạch có bề mặt ngoài bóng loáng bên cạnh lộ thiên thạch thai, chỉ thấy phiến thanh thạch kia có chút quang mang lóe lên, Tần Vũ và Hầu Phí liền trực tiếp được truyền tống ra khỏi truyền thừa cấm địa, chỉ là sau khi hai người Tần Vũ ly khai, trong truyền thừa cấm địa bỗng truyền tới tiếng nam thanh trầm lắng mơ hồ như có như .
TINH THẦN BIẾN Chương 12 : TIỆT SÁT ĐỊA ĐIỂM Tần Vũ và Hầu Phí xuất đột ngột trước mặt Đại Viên Hoàng và Ngưu Ma Hoàng. - Tần Vũ, sao ngươi lại ở đây? Đại Viên Hoàng và Ngưu Ma Hoàng đều tỏ ra kinh dị. Tần Vũ liếc nhìn Đại Viên Hoàng, trong lòng có chút giận dữ, tức giận vì Đại Viên Hoàng này lại điểm trọng yếu nhất - trong truyền thừa cấm địa cho phép sử dụng thần khí chiến y. Tần Vũ khi đó tiến vào, ỷ trượng lớn nhất chính là sức mạnh phòng ngự của thần khí chiến y. - Đại Viên Hoàng này vì sao lại ? Nếu muốn hại ta, cũng cần dùng đến thủ đoạn này. Trong lòng Tần Vũ có chút nghi hoặc, rốt cục là địch hay bạn, trong đáy lòng Tần Vũ nhất thời thể phán đoán được. - Đại Viên Hoàng tiền bối, ta muốn hỏi ông việc. Tần Vũ nhìn Đại Viên Hoàng. - Tần Vũ tiểu huynh đệ, đừng ngại. Đại Viên Hoàng cười . Sắc mặt Tần Vũ trở nên nghiêm túc: - Khi ta vào trong truyền thừa cấm địa mới được biết...... trong truyền thừa cấm địa cho phép sử dụng thần khí chiến ý, điều này ông lại trước với ta, ông có thể cho ta biết nguyên nhân ? Hầu Phí cũng nhìn về phía Đại Viên Hoàng, lông mày dựng lên, ánh mắt lộ ra tia tức giận: - Bệ hạ, đại ca ta là ngoại tộc nhân, muốn tiến vào trong truyền thừa cấm địa thực rất nhiều nguy hiểm, tại sao người lại để huynh ấy tiến vào, hơn nữa ngay cả việc được dùng thần khí chiến y cũng ? Cho dù Tôn Viên này là Đại Viên Hoàng, Hầu Phí cũng thể chịu nổi việc đại ca bị đối xử như vậy. - Phí Phí, là ta tự nguyện tiến vào truyền thừa cấm địa. Điểm này Tần Vũ tự mình thừa nhận. Đại Viên Hoàng giận mà cười : - Tần Vũ tiểu huynh đệ. Lúc đó ngươi nóng lòng muốn tiến vào truyền thừa cấm địa, ta trong lúc vội vàng chỉ với ngươi số điều phải nhớ kỹ, để ý bỏ sót điều này. Nếu ngươi tin ta cũng biết phải làm sao, chỉ là ta biết nguyên nhân bởi vì ta khiến cho ngươi bị nguy hiểm, đúng là ta có lỗi. Nghe Đại Viên Hoàng vậy, Tần Vũ liền lượng thứ cho đối phương. Thứ nhất đối phương muốn đối phó với cũng cần dùng thủ đoạn vặt vãnh này. Thứ hai ...... Đại Viên Hoàng với địa vị tôn quý xin lỗi , thứ ba, Tần Vũ cũng cảm giác được Đại Viên Hoàng phải loại người dùng tiểu mưu như vậy. - Đại Viên Hoàng tiền bối, lúc đó ông nhiều việc cần chú ý như vậy, có quên vài điểm cũng là chuyện rất bình thường. Tần Vũ cũng lập tức xoa dịu. Đại Viên Hoàng nhìn về phía Tần Vũ mục quang hiển thị chút bất đồng, Đại Viên Hoàng thích chiến đầu, từ trước đến giờ đều trực lai trực vãng, lại sử dụng thủ đoạn vặt vãnh gì đó sao. Hơn nữa...... bản thân cũng có chút tinh tế. ... Hoàng thành Thúy Vân tinh. Tần Vũ, Hầu Phí, Man Kiền, Đại Viên Hoàng, Ngưu Ma Hoàng đều ở đây, lúc trước Đại Viên Hoàng lưu lại bên cạnh cấm địa là để chiếu cố cho Hầu Phí. Giờ Hầu Phí ra ngoài, tự nhiên cũng đến đây. Hầu Phí vuốt vuốt mũi tùy tiện : - Bệ hạ, người cũng kiểm nghiệm rồi, ta học xong đệ nhị cấp côn pháp, giờ có thể đến khu vực của phi cầm nhất tộc được rồi. Nghe vậy, Đại Viên Hoàng liền cười. Hầu Phí tại khắc trước khi Tần Vũ đến, chỉ còn lại chiêu cuối cùng "Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng" của đệ nhị cấp côn pháp là chưa hoàn toàn học xong, nhưng cũng miễn cường công xuất ra hình dạng nguyên sơ của nó. Khi Tần Vũ rơi vào chiêu công kích này, trong lòng Hầu Phí lo lắng cho Tần Vũ, Hầu Phí bạo nộ, đồng thời sử dụng chiêu "Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng" để ngăn cản, thực tế khi đó Hầu Phí lĩnh ngộ được tinh túy của chiêu này. Mặc dù lúc đó hoàn toàn ngăn cản được. Chủ yếu là bởi vì Thanh hộ vệ gia tăng công kích, côn sau nặng hơn côn trước, Hầu Phí thể ngăn nổi. Bản thân Hầu Phí lại mơ mơ tỉnh tỉnh, đợi đến khi về Thúy Vân tinh tu luyện lại, mới phát mình có thể hơi sử dụng chiêu này. - Hầu Phí, ngươi học thành đệ nhị cấp côn pháp, công lực cũng gần đến tam cấp đế, đúng là có tư cách tiến vào khu vực phi cầm nhất tộc. Đại Viên Hoàng cười ha hả . Hầu Phí mừng rỡ, hi hi cười : - Đại ca, xem ra ngày mai chúng ta có thể xuất phát đến khu vực của phi cầm nhất tộc rồi. - Ngày mai? Đại Viên Hoàng Tôn Viên, Ngưu Ma Hoàng Man Quyền cùng đám người Man Càn đều ngạc nhiên. Tần Vũ gật đầu cười : - Chúng ta thực lo cho tam đệ của mình, thể tiếp tục ở đây nữa. Nghe Tần Vũ vậy, mọi người cũng hiểu việc này được quyết định. Đại Viên Hoàng lắc đầu cười, bên ngoài thân thể ra bộ chiến y màu vàng, đây chính là chiến y của Đại Viên Hoàng. - Phô trương ra làm gì vậy? Hầu Phí lầm bầm . Thần khí chiến y trân quý quá ít ỏi, cả tiên ma giới chỉ có vài kiện như vậy thôi. Song việc tiếp theo của Tôn Viên khiến mọi người ngạc nhiện - giải trừ huyết chi khế ước, tay cầm chiến y đưa tới trước mặt Hầu Phí, trịnh trọng : - Hầu Phí, hãy nhận lấy 'Kim Uyên'. Từ giờ trở 'Kim Uyên' là của ngươi. Hầu Phí trợn mắt há hốc mồm. lúc lâu sau mới ấp ấp úng úng : - Bệ, bệ hạ, người, người làm gì vậy? Đại Viên Hoàng khẽ cười : - Ngươi là Đại Viên Hoàng tương lai của viên hầu nhất tộc ta, an toàn của ngươi quan trọng phi thường. Mặc dù ngươi đạt tới đế cấp, nhưng phóng mắt nhìn khắp khu vực phi cầm nhất tộc, có rất nhiều đế có thể giết chết ngươi, nếu có Kim Uyên này, tính mệnh của ngươi bị uy hiếp nhiều lắm. - Mấy kẻ có thể uy hiếp, ta cũng biết được. Bọn họ cũng biết tầm quan trọng của ngươi trong viên hầu nhất tộc ta, bọn họ biết nặng , động đến ngươi. Đại Viên Hoàng sắc mặt khẽ cười, - Được rồi, hãy nhận . Hầu Phí thập phần thích kiện thần khí chiến y này, vừa rồi thấy ra bên ngoài thân thể Đại Viên Hoàng, ghen tức "phô trương", nhưng ai ngờ lại phát sinh việc này. - Người? Hầu Phí nhìn Đại Viên Hoàng. Đại Viên Hoàng khẳng khái : - Ta, phóng tầm mắt cả tiên ma giới, với thực lực của Tôn Viên ta, cho dù có thần khi chiến y cũng có mấy ai có thể đả thương được ta? Hơn nữa ngươi cũng đừng quên, ta tu luyện nhiều năm ở truyền thừa cấm địa như vậy, sao có thể là vô dụng được. Hầu Phí lập tức cười tít mắt nhận lấy thần khí chiến y. Người khác biết thực lực chân chính của Đại Viên Hoàng, Hầu Phí biết. Đại Viên Hoàng tu luyện xong Kinh Thiên Tam Côn. Căn cứ theo phán đoán của Hầu Phí, Đại Viên Hoàng bình thường sử dụng đệ tứ cấp của "Kinh Thiên Cửu Côn", cửu cấp tiên đế thông thường cũng phải đối thủ. Nếu sử dụng Kinh Thiên Tam Côn...... Bằng Ma Hoàng, Long Hoàng với truyền thừa bảo vật hỗ trợ xem ra cũng mạnh hơn Đại Viên Hoàng bao nhiêu. Đương nhiên ...... nếu ngày nào đó Đại Viên Hoàng có thể lĩnh ngộ cảnh giới cao nhất là "Kinh Thiên Nhất Côn", xem ra có thể vô địch trong cả tiên ma giới, đáng tiếc khó khăn thực quá lớn, bao nhiêu năm qua, trong các đời Đại Viên Hoàng ở tiên ma giới học được Kinh Thiên Nhất Côn cũng chỉ có người mà thôi. Đại đa số chỉ học đến Kinh Thiên Tam Côn. - Kinh Thiên Nhất Côn...... ngày nào đó ta lĩnh ngộ được, tiên ma giới này còn có ai dám huyênh hoang trước mặt ta ? Hầu Phí thầm tự nhủ. Từng lời , từng cử chỉ của Đại Viên Hoàng, ngược lại khiến Tần Vũ trong lòng còn chút đề phòng đối với Đại Viên Hoàng...... ......... Ngày thứ hai. Tần Vũ, Hầu Phí đứng ở ngoài hoàng thành, bọn họ chuẩn bị xuất phát đến khu vực phi cầm nhất tộc tìm huynh đệ Hắc Vũ, muốn tìm Hắc Vũ đương nhiên thể thiếu Sử Chiến, Sử Chiến lúc này ở trong Khương Lan giới. - Sử Chiến này thực lực quá yếu, hay cứ để trong Khương Lan giới ta an tâm hơn. Tần Vũ thu Khương Lan giới lại, giải thích với Hầu Phí. Tần Vũ, Hầu Phí sau khi cáo biệt đám người Đại Viên Hoàng, Ngưu Ma Hoàng, Man Càn, liền bắt đầu hành trình của họ. Bên ngoài truyền tống trận ở Thúy Vân tinh. - Đại ca, ở phàm nhân giới tạp mao điểu kia luôn khoa trương với ta, hắc hắc, tại thực lực của khẳng định bằng ta, lần này ta nhất định phải chà đạp phen, dát dát ï½~ï½~. Hầu Phí cực kỳ hưng phấn. Tần Vũ ha ha cười: - Phí Phí, việc này khó lắm, chừng Tiểu Hắc có kỳ ngộ gì đó so với đệ còn mạnh hơn sao? - Khả năng đó lớn đâu. Hầu Phí trầm xuống, tỏ vẻ hoài nghi. - Được rồi, đến lượt chúng ta. Tần Vũ nhắc nhở tiếng. Sau đó Tần Vũ và Hầu Phí bước vào tinh tế truyền tống trận, trận quang mang mơ hồ nổi lên, Tần Vũ và Hầu Phí liền biến mất. Trong lúc đó có gã kim tiên tay nắm viên truyền tấn linh châu: - Đại nhân, Tần Vũ và Hầu Phí bước vào truyền tống trận số ba ở Thúy Vân tinh xuất phát rồi. Trong giới, có rất nhiều cao thủ tiên giới và ma giới, bởi có tồn tại của truyền tống trận, khiến cho rất nhiều kim tiên có thực lực hơn người đến các thế giới khác. xxx Mộc Duyên tiên đế bay tầng mây, mục tiêu là nơi cư ngụ tại của Vũ Hoàng và Huyền Đế, vô danh tiểu đảo. Với thực lực của Mộc Duyên tiên đế đương nhiên có thể thuấn di đến, chỉ là...... Mộc Duyên tiên đế hưởng thụ cảm giác phi hành, hơn nữa trong khi phi hành, cũng có thể sắp xếp báo cáo như thế nào với Vũ Hoàng và Huyền Đế. Từ khi Vũ Hoàng và Huyền Đế hai phương thế lực dung hợp. Mộc Duyên tiên đế ngược lại quyền hành càng lớn. Mặc dù dưới tay Huyền Đế cũng có hai gã thất cấp tiên đế, nhưng về năng lực quản lý kém xa Mộc Duyên tiên đế. Bởi vậy Mộc Duyên tiên đế ngược lại lại trở thành nhân vật số dưới tay Vũ Hoàng, Huyền Đế. - Lần trước Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng chạy thoát, thể giám thị xem bọn chúng đến đâu, có thể trách ta chăng? Trong lòng Mộc Duyên cũng bất đắc dĩ. Vũ Hoàng và Huyền Đế nếu muốn giết Tần Vũ, tự nhiên dùng mọi phương pháp giám thị Tần Vũ, với thế lực sau khi hai phương dung hợp, bọn họ làm việc đó dễ dàng. Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng đến truyền thừa cấm địa. Đặc biệt là phi nhập vào trong gian vũ trụ, ai có thể giám sát được bọn họ? Mộc Duyên cũng chính vì vậy bị khiển trách. - Bệ hạ thay đổi. Mộc Duyên tiên đế thở dài, - Nếu là bệ hạ trước đây, tuyệt đối vì những việc như thế này mà trách ta, bây giờ lại trực tiếp khiển trách ta, ài, bệ hạ đối với Tần Vũ quá coi trọng. Vào lúc đó, vô danh tiểu đảo kia xuất phía dưới. Mộc Duyên tiên đế hóa thành lưu quang, đáp xuống tiểu đảo, tiểu đảo này có người hầu nào cả, chỉ có hai người Vũ Hoàng và Huyền Đế, biết tiểu đảo này cũng chỉ có mấy người tâm phúc mà thôi. - Mộc Duyên, ngươi đến rồi. Huyền Đế Huyền Hi hướng về phía Mộc Duyên khẽ cười. Mộc Duyên tiên đế lập tức cung kính : - Tham kiến Huyền Đế bệ hạ, Huyền Đế bệ hạ, giờ thần có tin tức liên quan đến Tần Vũ muốn bẩm báo. - Tần Vũ? Đôi lông mi xinh đẹp của Huyền Hi nhướng lên. - Mộc Duyên, ngươi ngươi có tin tức của Tần Vũ. Vũ Hoàng biết từ đâu chui ra nhìn chằm chằm về phía Mộc Duyên, bị Vũ Hoàng nhìn chăm chú như vậy, Mộc Duyên tự nhiên cảm thấy luồng áp lực. Mộc Duyên tiên đế lập tức : - Bệ hạ, lần trước Ngưu Ma Hoàng và Tần Vũ ly khai, nhưng sau đó Ngưu Ma Hoàng và Tần Vũ quay trở lại Thúy Vân Tinh, cùng quay lại còn có hai người nữa-Đại Viên Hoàng và Hầu Phí. - Là bọn chúng? Huyền Hi kinh dị . Đại Viên Hoàng Tôn Viên và Đại Viên Hoàng tương lai Hầu Phí, đều là những kẻ được nhân viên tình báo rất chú trọng theo dõi. - Sau đó Tần Vũ làm gì? Vũ Hoàng lạnh lùng hỏi. Huyền Hi liếc mắt nhìn trượng phu của mình cười khổ, lúc này có lẽ trong lòng trượng phu của mình chỉ có duy nhất ý niệm giết Tần Vũ thôi. "Tâm ma này quả nhiên rất nặng." Trong lòng Huyền Hi càng thêm kiên định hỗ trợ trượng phu mình giết chết Tần Vũ. Mộc Duyên tiên đế cung kính đáp: - Hai vị bệ hạ, ngày hôm này Tần Vũ vừa cùng Hầu Phí rời khỏi Thúy Vân tinh. Là hai kẻ bọn chúng. - Bọn chúng xuất phát? Vũ Hoàng nhíu mày. Huyền Đế cũng trở nên nghi hoặc Đột nhiên cặp mắt Vũ Hoàng nheo lại, hàn quang lóe lên: - Lúc trước Hoa Nhan đến phàm nhân giới từng với ta, gã Tần Vũ kia có hai huynh đệ, tên là Hầu Phí, tên kia là Hắc Vũ. mặt Vũ Hoàng xuất chút cười lạnh. - Nếu ta đoán lầm, Tần Vũ tìm trăm phương ngàn kế là muốn tìm huynh đệ của , ta cùng Ngưu Ma Hoàng là để tìm Hầu Phí, giờ tìm được Hầu Phí, khẳng định là tìm Hắc Vũ. - Có lý. Huyền Hi gật đầu tán đồng. - Hi nhi, cơ hội đến rồi. Vũ Hoàng nhìn về phía Huyền Hi. Huyền Hi nhíu mày, lập tức phất tay về phía Mộc Duyên tiên đế : - Mộc Duyên, ngươi về trước . Mộc Duyên tiên đế biết hai vị bệ hạ có số việc muốn mình biết, liền khom lưng : - Thuộc hạ cáo lui. xong Mộc Duyên tiên đế hóa thành đạo lưu quang, biến mất ở phía chân trời. Huyền Hi nhìn về phía Vũ Hoàng : - Phong Vũ ca, chàng muốn giết Tần Vũ thiếp tán thành, chỉ là gã Hầu Phí kia có chút phiền toái a. - Phiền toái cái gì, chỉ là gã tiểu hầu tử mà thôi. Vũ Hoàng cười lạnh . Huyền Hi lắc đầu : - Thực lực của có thể đáng để tâm, chỉ là...... sau lưng có người - Đại Viên Hoàng Tôn Viên! Nghe đến tên "Tôn Viên", Vũ Hoàng lại nhíu mày, Vũ Hoàng là đại nhân vật như vậy, đương nhiên biết từng đời tam hoàng của giới đều cực kỳ khủng bố, Bằng Ma Hoàng có truyền thừa bảo vật, Đại Viên Hoàng lại có truyền thừa cấm địa để tu luyện. giờ Vũ Hoàng đạt đến cửu cấp tiên đế, nhưng so với siêu cấp thần thú bát cấp tiên đế Tôn Viên, chỉ về công lực chênh nhau bao nhiêu. Nhưng khi Tôn Viên sử dụng côn pháp chiến đấu, Vũ Hoàng còn xa mới bằng. - Tôn Viên, đúng là phiền toái. Vũ Hoàng gật đầu, rồi lại cười , - Trực tiếp giết chết Tần Vũ, bất kể Hầu Phí kia là ai. Huyền Hi trầm tư : - Chúng ta giết Tần Vũ, Hầu Phí kia báo thù sao? - Báo thù, đợi đến khi Hầu Phí đủ thực lực báo thù, chúng ta sớm vượt qua thần kiếp rồi. Vũ Hoàng lạnh nhạt cười . - Chẳng lẽ nàng nghĩ rằng Tôn Viên vì chúng ta giết chết Tần Vũ mà đến làm phiền sao? Hơn nữa hai người chúng ta liên thủ, so với Tôn Viên, ai mạnh ai yếu cũng khó lắm. Huyền Hi nghĩ ngợi lúc cũng gật đầu. Giết Hầu Phí, có thể Tôn Viên đến làm phiền, giết Tần Vũ... Tôn Viên ắt hẳn đến. - Long tộc và Tần Vũ có chút quan hệ, trong địa bàn Long tộc thích hợp để giết Tần Vũ. Huyền Hi trầm ngâm , - Phi cầm nhất tộc và tẩu thú nhất tộc có quan hệ chặt chẽ, chúng ta đến biên giới phi cầm nhất tộc chờ để giết Tần Vũ! Hàn quang trong mắt Vũ Hoàng chợt lóe lên: - Đúng, lúc bọn chúng vừa rời khỏi khu vực của Long tộc, bước vào khu vực của phi cầm nhất tộc, chúng ta liền giết Tần Vũ!
TINH THẦN BIẾN Chương 13 : SÚC THẾ - Phong Vũ ca, huynh có nhớ Thanh Vũ tiên phủ của Tần Vũ . Trong mắt Huyền Hi lóe lên ánh quang mang sợ hãi, - Lần trước hai người chúng ta liên thủ, làm tổn thương chút nào cho cái Thanh Vũ tiên phủ kia. Nghe Huyền Hi nhắc đến "Thanh Vũ tiên phủ", Vũ Hoàng nheo mắt lại. Lần trước hai mươi tám tiên đế vây quanh "Thanh Vũ tiên phủ" kia suốt hai mươi năm, thậm chí cùng Huyền Hi liên thủ thi triển ra đòn công kích mạnh nhất, nhưng vẫn thể làm cho Thanh Vũ tiên phủ lay động, cũng chính bởi vậy nên phải chờ rất lâu, để cho Tần Vũ mở được tầng thứ ba của Vạn Thú phổ, đưa Huyết Long Ngao Vô Hư ra ngoài. Chỉ trận, thuộc hạ tinh duệ gần như mất sạch, thanh danh tiêu tan. - Hi nhi, Thanh Vũ tiên phủ này quái dị vô cùng, lúc đó mặc dù ta mới là bát cấp tiên đế, nhưng ta với nàng cùng liên thủ, còn dùng Vô Song Cảnh Kiếm công kích. Kể cả là thần khí cũng đỡ nổi ...... Thanh Vũ tiên phủ, ta đôi khi cũng hoài nghi, hạt lục sắc kia có phải là vật khác của ! Vũ Hoàng chậm rãi . - đồ vật khác của ? Huyền Hi nghi hoặc , - Chẳng lẽ có tiên phủ nào có thể chống lại hợp lực công kích của chúng ta? Vũ Hoàng suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu thở dài : - Bỏ , ta cũng nghĩ ra, chỉ là phòng ngự của Thanh Vũ tiên phủ kia quá khủng khiếp, cho dù bây giờ ta đạt đến cửu cấp tiên đế, ta nghĩ hai người chúng ta liên thủ, sợ cũng công phá nổi Thanh Vũ tiên phủ kia. Huyền Hi gật đầu. Khi đó hạt lục sắc kia khiến bọn họ thập phần chấn động. - Nếu Tần Vũ trốn vào trong Thanh Vũ tiên phủ, chúng ta đúng là khó có thể giết . Huyền Hi trịnh trọng . Vũ Hoàng lạnh lùng cười: - Bởi vậy lần này giết Tần Vũ, ta quyết định...... kích phải chết. đến đây, ánh mắt Vũ Hoàng trở nên sắc bén, - Chúng ta chỉ có thể sử dụng kích, nếu kích thất bại có cơ hội tái công kích. kích này tất phải đạt tới uy lực lớn nhất, phải lập tức giết chết Tần Vũ. Huyền Hi nghe vậy nở nụ cười. kích mạnh nhất của hai người bọn họ. Nếu Tần Vũ trốn vào trong Thanh Vũ tiên phủ, nàng căn bản tin Tần Vũ có thể sống sót. - Lần này nhất định phải thành công. Vũ Hoàng ngẩng đầu, nhìn lâm hoa trắng toát cây. Mộc mộc mộc mộc mộc mộc. Mặc kệ vô danh tiểu đảo kia, hai vợ chồng Vũ Hoàng thương lượng cách đối phó với Tần Vũ ra sao. Hai huynh đệ Tần Vũ và Hầu Phí cực tốc phóng qua địa bàn của tẩu thú nhất tộc, tiến vào khu vực của Long tộc. - Đại ca, chúng ta lâu như vậy, hãy nghỉ lại tinh cầu này ngày . Vừa ra khỏi tinh tế truyền tống trận, Hầu Phí liền với Tần Vũ. Tần Vũ gật gật đầu: - Chúng ta từ khi khỏi Thúy Vân tinh. hơi sáu ngày liền, cũng phải thoải mái nghỉ ngơi chút. Bình thường, Tần Vũ và Hầu Phí khi ra khỏi tinh tế truyền tống trận, rồi lại xếp hàng để bước vào tinh tế truyền tống trận khác. ngừng thay đổi tinh tế truyền tống trận. Cái cuộc sống nhàm chán này, liên tiếp trong sáu ngày khiến cho người ta mệt mỏi. Tại tinh cầu này, hai người Tần Vũ, Hầu Phí ăn uống trận tại tửu lâu, rồi lập tức nghỉ ngơi, chỗ nghỉ là đình viện khác phía sau tửu lâu, xem ra cũng thanh tịnh. Màn đêm buông xuống. Màn đêm ở tinh cầu này có vô số tinh tú, Tần Vũ và Hầu Phí thoải mái ngồi hai chiếc ghế đá. Cùng nhau uống rượu chuyện. Hai người tán chuyện, Hầu Phí đột nhiên trở nên khẩn trương, nhìn chằm chằm vào Tần Vũ: - Đại ca, theo như huynh , huynh tại tu luyện đến Hắc Động hậu kỳ, cảnh giới tiếp theo phải là lại cần phải sáng tạo ra sao? Tần Vũ ngẩng đầu nhìn tinh tú đầy trời. Cảnh giới thứ bảy và cảnh giới thứ tám của "Tinh Thần Biến" công pháp, là do sáng tạo ra. Nhưng sau cảnh giới Hắc Động là con đường nào, trong lòng Tần Vũ căn bản có mục tiêu rang. - Đúng, phải tiếp tục sáng tạo. Tần Vũ thở dài . Hầu Phí biến sắc, trịnh trọng nhìn Tần Vũ : - Đại ca, nếu sáng tạo thành công sao? - Điều này khó , nếu ta tiếp tục tu luyện, công lực vĩnh viễn dừng lại ở tầng cấp tại. Còn tiếp tục tu luyện, nếu khi sáng tạo ra cảnh giới sai lầm, có khả năng...... Trong đầu Tần Vũ ra cảnh tượng trong đan điền Hắc Động ăn thông với thế giới khác, trong gian dài rộng chừng hai ba mét thuộc điều khiển của bản thân năng lượng tràn trề cuồn cuộn chảy ra, Hắc Động của mình bị hỏng, linh hồn trong nháy mắt bị hủy diệt. Cảnh tượng này tuy chỉ là tưởng tượng, nhưng thực tế rất có khả năng phát sinh. Tần Vũ mặc dù hậu quả sau khi sáng tạo thất bại là gì, nhưng Hầu Phí nhìn sắc mặt Tần Vũ có thể đoán ra được. - Đại ca, nắm chắc việc sáng tạo ra cảnh giới tiếp theo, huynh vạn vạn lần được đột phá cảnh giới tiếp theo đấy. Hầu Phí nắm lấy tay Tần Vũ, cặp mắt linh động nhìn chằm chằm Tần Vũ, - Đại ca, trả lời ta . Tần Vũ ngẩn người, trong lòng vô cùng cảm động. Tần Vũ cười cười: - Được rồi, Phí Phí, ngươi an tâm , ta lỗ mãng, tuyệt đối nắm chắc ta sáng tạo bừa, hơn nữa...... cảnh giới kế tiếp có rất nhiều phân chi, ta có chút ý tưởng, nhưng cũng chưa hoàn toàn quyết định. công pháp mới mẻ, trong quá trình sáng tạo, con đường thích hợp cũng phải chỉ có , có thể có vài con đường, chỉ là trong đó có con đường tốt nhất, có thể tốt hơn các con đường khác chút. Hắc Động cảnh giới, cảnh giới kế tiếp là gì? Tần Vũ có thể lựa chọn mấy con đường, nhưng mỗi con đường đều có bất đồng, kể ra sau khi từng con đường, Tần Vũ sau này đạt tới cảnh giới gì cũng là bất đồng. Đương nhiên, con đường Tần Vũ cũng có thể là tử lộ! - Đại ca, ài, chẳng lẽ huynh ngừng thể tu luyện cái công pháp 'Tinh Thần Biến' kia à? Sáng tạo công pháp nguy hiểm thực quá lớn, theo con đường của tiền nhân vẫn an toàn hơn. Hầu Phí có chút lo lắng, bầu rượu trong tay cũng "crắc" cái bị bóp nát. Tần Vũ lắc đầu. - Phí Phí, công pháp của ta đệ cũng biết đấy, giống tu luyện của các người, các người tu luyện nguyên , có thể thay đổi công pháp khác, công pháp này của ta bất đồng. có công pháp thích hợp cho ta, ta chỉ có thể dựa vào chính mình. Tần Vũ để tâm cười : - Được rồi, đại ca của đệ phải hổn đản đâu, lại đây, uống rượu, ngày mai chúng ta phải tiếp tục lên đường. Hầu Phí nhìn Tần Vũ, cuối cùng đành gật gật đầu. Trong con mắt Hầu Phí, Tần Vũ đối với sinh tử luôn tỏ ra coi thường. Bộ dạng để tâm như vậy, kẻ làm huynh đệ như lo lắng, bản thân Tần Vũ lại chút nóng nảy, Hắc Động hậu kỳ...... đây là thời khắc tốt nhất để sáng tạo cảnh giới kế tiếp. Mộc mộc mộc mộc mộc mộc Tại Lục Tinh tinh, tinh cầu hạch tâm ở Long tộc. Lục Tinh tinh. Cả tiên ma giới đều coi như tinh cầu kỳ dị, tinh cầu này thể tích lớn, chỉ bằng phần mười tinh cầu thông thường, nhưng bên trong tinh cầu này có năm thành thị do lục tinh cấu thành, ba thành là thủy lưu giang hà, hai thành còn lại làm từ thạch đầu, hoàng thổ. Từ vũ trụ mà nhìn, cả tinh cầu là màu tím, lóe lên quang mang mỹ lệ. Trong Lục Tinh tinh chỉ có các cao thủ thượng đẳng thần thú, siêu cấp thần thú của Long tộc mà công lực đạt đến đế cấp cùng đám thuộc hạ mới có thể cư ngụ. Dân cư ở Lục Tinh tinh ít phi thường, bọn họ tập trung ở khu vực phía trong Lục Tinh tinh, giống như thôn bình thường. Chỗ ở của Long Hoàng rất bình thường. Là đình viện trong tứ hợp viện thông thường, lúc đó trong đình viện chỉ có hai người là Long Hoàng Ngao Phương và hoàng tử Ngao Vô Danh. Ngao Vô Danh trở lại Long tộc được vài ngày. - Vô Danh a, lại đây, uống chén. Sắc mặt Long Hoàng tràn đầy vẻ hiền hòa. Ngao Vô Danh gật đầu nâng chén, kể từ khi về Lục Tinh tinh đây là lần đầu tiên cùng Long Hoàng uống rượu. - Vô Danh, ngươi trở về được vài ngày, ta vẫn đến tìm người. Bởi vì ta luôn nghĩ...... Rốt cuộc ta phải gì với ngươi đây. sắc mặt Long Hoàng xuất chút buồn rầu và bất đắc dĩ. - Phụ hoàng, người , con nghe. Vô Danh bình thản . Quan hệ của hai phụ tử Long Hoàng và Ngao Vô Danh rất bình thường. Long Hoàng nhìn Vô Danh. Thở dài : - Vô Danh, ta biết ...... ngươi vẫn luôn giận ta. Được rồi, ngươi tại cùng Liên Trúc kia kết hôn, ta phản đối cũng vô dụng, phải sao? Vô Danh ngẩng đầu nhìn Long Hoàng: - Con thích Liên Trúc, ai có thể chia cắt con và Liên Trúc, kể cả phụ hoàng của con. Ánh mắt Vô Danh chứa quật cường, hàm ý tuyệt thỏa hiệp. Long Hoàng cười khổ: - Được rồi, đừng dùng cái ánh mắt ấy nhìn ta nữa. Hôm nay ta đến tìm con, là muốn cùng con bàn luận chuyện thoái vị của ta. - Thoái vị? mặt Vô Danh xuất tia kinh sắc. Long Hoàng gật đầu : - Vô Danh, con phải biết là ta dừng lại ở bát cấp đế này quá lâu quá lâu rồi, hôm nay con cũng đạt đến thất cấp đế, xem ra...... khoảng cách đột phá đến bát cấp đế cũng nhanh thôi. - Vâng. Vô Danh gật đầu. Vô Danh biết phụ hoàng của mình dừng lại ở bát cấp đế rất lâu, hai con trai là bát cấp đế, là thất cấp đế, lão tử lại vẫn là bát cấp đế. Nghĩ qua cũng biết Long Hoàng dừng lại ở bát cấp đế lâu đến thế nào. - Linh hồn của ta sớm đạt đến cửu cấp đế, nhưng vì Long tộc, ta vẫn dùng truyền thừa bảo vật để áp chế công lực, để bản thân đạt đến cửu cấp đế. Trong lúc sắc mặt Vô Danh lộ vẻ khiếp sợ, Long Hoàng vẫn tiếp, - Bây giờ tốt rồi, con và Vô Hư thực lực đều thăng tiến, hơn nữa trong tộc còn có vài trưởng lão phụ tá cho con, con chỉ còn dung hợp với truyền thừa bảo vật, cũng đủ để chấn nhiếp các phương thế lực. - Phụ hoàng... Vô Danh há hốc mồm định . Long Hoàng khoát tay cười : - Trước hết hãy nghe ta , khi ta đình chỉ áp chế công lực, sau khi đạt đến cửu cấp đế...... thời gian thần kiếp phủ xuống rất khó , có thể ngàn năm, có thể vạn năm, trước được. Dựa theo quy củ của lịch đại Long tộc ta, ta đình chỉ trói buộc công lực, đạt đến cửu cấp đế, sau khi ta dựa vào truyền thừa bảo vật để vượt qua thần kiếp, con là tân nhiệm Long Hoàng, Vô Danh, con cự tuyệt chứ. Vô Danh hít hơi sâu, nhìn phụ hoàng của mình, rồi gật gật đầu. Thân là con cháu Long tộc, đương nhiên phải vì Long tộc mà lo toan. - Tốt rồi. mặt Long Hoàng lên chút đau khổ, - Vô Danh, ta biết con và đại ca con đối với ta vẫn luôn bất mãn, con tốt rồi...... đại ca con cừu hận lại quá nặng, thậm chí hận cả Long tộc. - Vô Danh, sau khi ta đình chỉ áp chế công lực, đạt đến cửu cấp tiên đế. Vậy...... Lúc nào độ kiếp phi thăng thực rất khó . Con mặc dù có chút quật cường, nhưng ít nhất cũng còn nhận ta là phụ hoàng, lòng trung thành của con đối với Long tộc ta cũng nghi ngờ. Chỉ là đại ca con, ta thực lòng muốn xin lỗi , thậm chí có thể đứng trước cả Long tộc xin lỗi . Long Hoàng nhìn về phía Vô Danh: - Vô Danh, ta biết cả Long tộc này, chỉ có con và đại ca con có chút cảm tình, con có thể cho phụ hoàng cơ hội, để ta gặp mặt Vô Hư lần được . Vô Danh nhất thời biết phải trả lời ra sao. Vô Danh vẫn nhớ , năm đó khi đại ca mình phẫn nộ rời khỏi Long tộc, oán hận trong cặp mắt huyết hồng kia quả thực cho dù có dùng hết nước Giang Hà cũng khó lòng tẩy sạch. - Bỏ , bỏ . Long Hoàng cười, - Vô Danh, ta cũng miễn cưỡng. Chỉ là con cũng cần nhanh chóng tu luyện, đạt đến cửu cấp đế, thần kiếp đến lúc nào là khó vô cùng, tương lai gánh nặng của Long tộc do con gánh vác. - Con biết rồi. Vô Danh gật đầu. Lúc này quan hệ của phụ tử hai người bọn họ tốt lên chút, có thể vì Vô Danh biết phụ hoàng mình đạt đến cửu cấp đế, trước được lúc nào phi thăng, nên mới có chút thân cận như vậy. Ngày thứ hai. Vô Danh ở tại nơi cư ngụ của mình, Liên Trúc thân là thê tử của cũng ở đó. Vô Danh chuyện với Liên Trúc, đột nhiên Vô Danh cảm thấy truyền tấn linh châu có người truyền tấn tới, lập tức lấy truyền tấn linh châu ra thức đảo qua lượt: - Vô Danh đại ca, ta tiến vào khu vực Long tộc rồi. Vô Danh liền nở nụ cười: - Ha ha, là Tần Vũ a, ta tại ở Lục Tinh tinh, chừng nào ngươi tới? - Vô Danh đại ca, ta và Phí Phí phải đến phi cầm nhất tộc tìm tam đệ của chúng ta, đây là việc cấp bách đối với cả hai huynh đệ ta, bởi vậy tạm thời ta đến chỗ huynh, đợi khi tìm được tam đệ, chúng ta trở lại thăm huynh. Tần Vũ tiếp tục truyền tấn , - Vô Danh đại ca, ta nghĩ rằng, với thế lực của Long tộc huynh, khẳng định tìm được ta bây giờ ở chỗ nào, nếu huynh muốn gặp đại ca Vô Hư của mình, huynh có thể đến. - Đại ca? Vô Danh hơi ngạc nhiên. Tần Vũ tiếp tục truyền tin: - Đây là lộ tuyến đồ của ta và Hầu Phí trong khu vực Long tộc, nếu huynh thực muốn gặp đại ca huynh, huynh có thể đến...... Điều này ta qua với Vô Hư, Vô Hư tịnh phản đối. - Được, ta nhất định tới. Vô Danh phản ứng lại, vội , và đại ca Ngao Vô Hư rất lâu gặp mặt. Tần Vũ đột nhiên truyền tin: - Phải rồi, đại ca Ngao Vô Hư của huynh cũng từng qua, muốn cho phụ thân huynh, Long Hoàng tiền bối tới. Vô Danh thoáng ngẩn người, nhớ lại nội dung cuộc chuyện của và Long Hoàng hôm qua. - Được rồi, Vô Danh đại ca, ta và Phí Phí tiếp tục xuất phát đây. Tần Vũ lập tức ngừng truyền tấn. Toàn thân Vô Danh ngồi yên ghế, lông mày nhíu lại trầm ngâm, từ đáy lòng tự hỏi. - Chuyện này có nên cho phụ hoàng biết ? ××× Trong sơn khu hoang vắng, Tần Vũ và Hầu Phí ở đó, mặt đất để truyền tấn mật trận. - Mang theo truyền tấn mật trận người, là thuận tiện. Tần Vũ phất tay thu truyền tấn mật trận vào bên trong Khương Lan giới, trong người mang theo truyền tấn mật trận, lúc nào cũng có thể liên lạc với người khác. - Phí Phí, chúng ta hãy trực tiếp đến khu vực phi cầm nhất tộc, đoạn đường này tạm thời thể nghỉ ngơi, đợi khi đến khu vực phi cầm nhất tộc nghỉ ngơi cũng chưa muộn. Tần Vũ nhìn về phía Hầu Phí. - Biết rồi, đợi khi đến khu vực phi cầm nhất tộc chúng ta đúng là cần nghỉ ngơi chút, hơn nữa đến lúc đó, cũng phải cho Sử Chiến xác định vị trí của tạp mao điểu. Hầu Phí cười . Lập tức hai huynh đệ lại xuất phát, đường phi tinh đái nguyệt, lộ tuyến họ đưa ra là xuyên ngang qua Long tộc, để tới Hoàng Điểu tinh cầu, biên giới khu vực phi cầm nhất tộc. Song cả Tần Vũ và Hầu Phí đều biết, mỗi lần bọn họ lên tinh tế truyền tống trận, đều có người đem tin tức của họ truyền ra ngoài, hành trình của bọn họ hoàn toàn nằm trong giám sát của Vũ Hoàng, Huyền Đế.