Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 58 - Đệ nhất, đệ nhị, đệ tam


      Nhưng tại còn có bốn người Phương Điền, Tông Quật, Tần Vũ, Đỗ Trung Quân chưa tiến hành khảo nghiệm.
      Cuối cùng ai thành trong ba người giành thắng lợi? tại còn khó lắm.
      - Tiếp theo là Đỗ Trung Quân!
      Nam tử đen gầy nhìn về phía Đỗ Trung Quân.
      Đỗ Trung Quân chấn động trong lòng, lập tức cung kính :
      - Vâng, thưa tiền bối.
      - 'Hiệu quả của Huyết Linh phù bằng Chân long chi linh, ta cũng phải là siêu cấp thần thú, chỉ phát huy hiệu quả có hạn. Ta cũng có hạ phẩm thần khí như Man Càn... ta chọn phòng nào đây?'
      Suy nghĩ lướt qua trong đầu Đỗ Trung Quân như chớp.
      nghĩ về vấn đề này từ trước, chọn phòng có độ khó cao bản thân rất có khả năng mất mạng. Chọn phòng có độ khó thấp có khi chẳng được kiện thần khí nào.
      - Con mẹ nó, liều vậy.
      Huyết hồng quang mang loé lên trong mắt Đỗ Trung Quân, sau đó bước vào phòng số sáu.
      Phòng số sáu chứa đạo Phá Thiên kiếm khí với uy lực mạnh nhất của lục cấp kim tiên.
      Đỗ Trung Quân có Huyết Linh phù, Huyết Linh phù tuy có thể gia tăng rất nhiều công lực trong thời gian ngắn. Nhưng mà... khi dùng Huyết Linh phù rồi rất có khả năng rơi vào trạng thái điên cuồng. Hơn nữa Đỗ Trung Quân cũng có hạ phẩm thần khí, dám chọn phòng số sáu là liều mạng rồi.
      - Tần Vũ huynh đệ, ngươi xem tên Đỗ Trung Quân này có sống sót được ?
      Tông Quật lên tiếng hỏi.
      Tần Vũ suy nghĩ lúc rồi lắc đầu:
      - Khó lắm, ai biết được bảo bối này của Đỗ Trung Quân có uy lực lợi hại đến đâu. Nếu bảo bối của cũng giống như Chân long chi linh của Phương Điền Đỗ Trung Quân tuyệt đối có thể thành công dễ dàng.
      - Phương Điền, ngươi dùng Chân long chi linh. Lần này ngươi là người mạnh nhất nhỉ.
      Lan Phong cười với Phương Điền.
      Mạnh nhất?
      Phương Điền cười khổ trong lòng, bản thân dùng Chân long chi linh, lúc muốn tranh đoạt Vạn Thú phổ tranh đấu với bọn Man Càn tiêu hao mất hai thành năng lượng, sau đó dùng chiêu uy hiếp bọn Man Càn sử dụng mất năm thành nữa. Vào lúc chuẩn bị đoạt Vạn Thú phổ lại bị Lan Phong đột nhiên công kích, để chống lại chiêu đó lại tiêu hao gần hai thành năng lượng nữa.
      Giờ đây quanh nguyên của Phương Điền chỉ còn lại dưới thành năng lượng của Chân long chi linh.
      thành?
      Nếu còn đủ mười thành Phương Điền dám vào phòng số bảy, nhưng chỉ có thành ngay cả phòng số sáu cũng dám vào.
      - A a...
      Đột nhiên tiếng rống thống khổ từ phòng số sáu truyền tới.
      Đỗ Trung Quân làm sao rồi? bọn Tần Vũ, Phương Điền, Tông Quật nhìn về phía đó.
      Trong phòng số sáu.
      Đỗ Trung Quân vừa bước vào phòng này nuốt ngay Huyết Linh phù, năng lượng trong thể nội bắt đầu tăng lên, hai mắt biến thành huyết hồng sắc.
      - Bình tĩnh, bình tĩnh.
      Đỗ Trung Quân cảm thấy sát ý điên cuồng dâng lên trong đầu nhưng thể nào áp chế được bản thân.
      Đột nhiên --
      cổ kiếm khí lăng lệ từ phía trước bắn thẳng tới Đỗ Trung Quân. Cổ kiếm khí lăng lệ đó dẫn động năng lượng Huyết Ma ma đạo trong thể nội của Đỗ Trung Quân, hai mắt lập tức biến thành đỏ như máu, tán phát quang mang đầy quỷ dị.
      Cùng với tiếng hống thống khổ, Đỗ Trung Quân ra tay.
      màn quang mang huyết hồng sắc đầy quỷ dị tiếp xúc với kiếm khí.
      -------------
      Cửa phòng số sáu mở ra, Đỗ Trung Quân giờ đây khí thế hạ xuống, toàn thân phảng phất như mềm oặt, nhưng vẫn còn có thể mỉm cười thể tôn kính với nam tử đen gầy.
      Huyết Linh phù, thứ này mà cũng dùng? Luận về giàu có còn lâu mới bằng Long tộc. Nam tử đen gầy than tiếng sau đó vung tay, tường lại xuất hàng chữ -- Ma giới, Đỗ Trung Quân, vượt năm cấp, thành công!
      thân nam tử đen gầy đột nhiên bắn ra đạo quang hoa bao phủ Đỗ Trung Quân.
      - Đỗ Trung Quân vượt năm cấp thành công, tạm thời xếp thứ hai, Dư Lương rời Nghịch Ương cảnh.
      Nam tử đen gầy bình thản .
      Lập tức Đỗ Trung Quân bỗng nhiên biến mất, bọn Tần Vũ nghe thấy tầng bốn hơi chấn động.
      Tại trường chỉ còn lại Phương Điền, Tông Quật, Tần Vũ với lại Lan Phong.
      Giờ đây trong lòng Phương Điền và Tông Quật rất phức tạp.
      Theo bọn họ nhận định, công lực của Tần Vũ quá yếu, căn bản ngay cả phòng số cũng có khả năng thành công. Huống chi... kiếm khí trong phòng số còn, tức là Tần Vũ phải vào phòng số hai.
      Ngay cả Tông Quật cũng hề có lòng tin đối với Tần Vũ.
      Theo nhận định của Phương Điền và Tông Quật, kẻ cạnh tranh của bọn họ chính là Man Càn, Đỗ Trung Quân và Ngao Phụng.
      - Người tiếp theo, Phương Điền.
      Nam tử đen gầy nhìn Phương Điền.
      - Vâng, thưa tiền bối.
      Phương Điền liền khom người , mục quang của Phương Điền nhìn về phía mấy căn phòng, trong lòng liền có quyết định. Man Càn vượt sáu cấp, Đỗ Trung Quân vượt năm cấp, vậy mình cũng... vượt năm cấp.
      Phương Điền bước vào phòng số năm.
      Còn có thành năng lượng của Chân long chi linh nên Phương Điền chỉ dám vào phòng số năm.
      Tông Quật và Tần Vũ chờ đợi.
      Qua lúc, cửa... mở ra.
      Sắc mặt Phương Điền hơi tái nhưng giấu nổi vẻ hưng phấn.
      Theo Phương Điền nhận định, Tông Quật có bảo bối trân quý như Chân long chi linh căn bản có khả năng vượt năm cấp như mình. Còn Tần Vũ? Chỉ có thực lực Đại Thành kỳ, bước vào bất cứ phòng nào cũng chết.
      Còn kẻ có thực lực mạnh nhất là Lan Phong?
      Phương Điền cũng hề lo, khảo nghiệm ở đây phải là thực lực của ai mạnh mà là ai vượt được nhiều cấp.
      Nam tử đen gầy vung tay, tường lại xuất hàng chữ -- Long tộc, Phương Điền, vượt năm cấp, thành công. Nam tử đen gầy nhìn Phương Điền gật đầu :
      - Phương Điền, ngươi vượt năm cấp thành công giống như Đỗ Trung Quân, nhưng vì Đỗ Trung Quân vào phòng số sáu còn người vào phòng số năm nên... tạm thời ngươi xếp thứ ba, còn Ngao Phụng phải rời Nghịch Ương cảnh!
      Khi quang hoa bao phủ, Phương Điền cũng biến mất ở tầng ba để tới tầng bốn, còn Ngao Phụng tầng bốn tức bị truyền tống ra khỏi Nghịch Ương cảnh.
      Lúc này chỉ còn lại ba người Tông Quật, Tần Vũ, Lan Phong. Thực tế chỉ có Tông Quật và Tần Vũ mà thôi.
      - Bây giờ người tạm thời đứng thứ ba vượt được năm cấp thành công, các tầng có chứa bảo vật chỉ có ba là tầng chín, tầng tám và tầng bảy nên chỉ có ba người được chọn. Nếu các ngươi muốn đoạt bảo vật ít nhất phải vượt năm cấp, thậm chí cao hơn.
      Nam tử đen gầy mấy câu liên tục.
      Sau đó nam tử đen gầy cười nhìn Tông Quật :
      - Tông Quật, đến phiên ngươi.
      - Vâng, thưa tiền bối.
      Trong mắt Tông Quật loé lên tia kiên định, sau đó bước từng bước dài tới... phòng số sáu!
      - Tông tiền bối.
      Tần Vũ kinh hãi .
      Thân hình Tông Quật khẽ run nhưng vẫn kiên định bước vào phòng số sáu.
      Trong lòng Tần Vũ chấn kinh vô bờ.
      biết thực lực của Tông Quật, tuy xem là lợi hại nhưng mà... muốn chống đỡ đạo kiếm khí mang uy lực mạnh nhất của lục cấp kim tiên hầu như có khả năng vì Tông Quật căn bản có bảo vật nào để đề cao lực công kích.
      - Tần Vũ.
      Nam tử đen gầy đột nhiên cười nhìn Tần Vũ.
      - Để ta tự giới thiệu nhé, ta tên là Ốc Lam. Ngươi có thể gọi ta là Ốc tiên sinh. Đừng lo, những lời chúng ta tại ai nghe thấy đâu.
      Tần Vũ nhìn nam tử đen gầy trước mặt, trong lòng tràn đầy chấn kinh và nghi hoặc.
      Ốc Lam?
      Lúc này trong lòng Tần Vũ nghĩ về rất nhiều thứ nhưng nỗ lực trấn tĩnh tâm tình, cất tiếng hỏi:
      - Ốc tiên sinh, ta có cảm giác Ốc tiên sinh hình như đối với ta thập phần... có hứng thú. Hình như trước đây chúng ta chưa từng gặp nhau, biết là vì nguyên nhân gì?
      - Đúng, ta rất có hứng thú với ngươi. Vô cùng... hứng thú.
      Ốc Lam tươi cười đầy xán lạn.
      - Tần Vũ, ngươi có biết ta rất, rất, rất lâu rồi chưa về quê hương ? Ốc Lam liên tục ba lần từ 'rất lâu', mặt đầy u sầu.
      Tần Vũ gật đầu :
      - Ốc tiên sinh bị khốn trong Nghịch Ương cảnh, thể về nhà đúng ?
      Căn cứ vào những gì Tần Vũ biết được từ tầng của Vạn Thú phổ, Nghịch Ương cảnh này tồn tại ở phàm nhân giới rất lâu rồi, thấy nam tử đen gầy tên Ốc Lam ở trong Nghịch Ương cảnh tám chín phần mười là do nguyên nhân này.
      - Ồ . - Ốc Lam lắc đầu cười. - Ở trong Nghịch Ương cảnh đâu có bao lâu? Chưa tới mười vạn năm, đâu thể xem là lâu?
      Tần Vũ ngây người.
      Mười vạn năm được xem là lâu?
      - Ta rời quê hương biết bao nhiêu lần mười vạn năm rồi. trăm, ngàn, hay vạn lần? Bản thân ta cũng biết nữa, thời gian lâu quá rồi...
      Ốc Lam than.
      Tần Vũ kinh hãi trong lòng.
      ngàn lần, vạn lần mười vạn năm? Vậy là bao lâu?
      - Lúc ta sống ở quê hương tuy chỉ là tên vô danh tiểu tốt nhưng ta thích cuộc sống ở đó. Vì ngày đó gặp phải chuyện đặc biệt nên ta đây thân bất do kỷ phải rời quê hương, kéo theo loạt tình dẫn tới việc ta gặp Nghịch Ương.
      Ốc Lam nhớ lại quá khứ, Tần Vũ đứng bên yên lặng lắng nghe.
      Ốc Lam đột nhiên bật cười.
      - Nghịch Ương chết rồi, cái chết vừa oan ức vừa... buồn cười.
      mặt Ốc Lam kìm được tràn đầy nét tiếu dung.
      - Ốc tiên sinh, tiên sinh và Nghịch Ương tiên đế có lấy chút giao tình nào sao? Vì sao thấy khó chịu vì cái chết của Nghịch Ương tiên đế?
      Tần Vũ hỏi.
      - Giao tình? - Ốc Lam bật cười - Chắc cũng có chút chút, bên nhau lâu như thế sao có chút cảm tình nào được chứ. Nhưng mà... ta khó mà cảm kích , chết rồi ta còn thoải mái hơn. Nhưng hôm nay nhìn thấy ngươi... ta rất cao hứng. Có lẽ hôm nay là ngày ta cao hứng nhất trong vô số năm nay.
      - Vì sao thế?
      Tần Vũ hỏi ngược lại.
      - Bí mật.
      Ốc Lam cười đầy thần bí.
      - Tạm thời ngươi còn chưa biết, đợi đến khi thích hợp ngươi biết. Khi ta nhìn thấy 'món đồ chơi' này'. - Ốc Lam chỉ tay về phía Lan Phong - Ta biết ngay điều là rất có khả năng ta quay về nhà được.
      Lúc Tần Vũ thấy Ốc Lam chỉ 'Lan Phong' 'món đồ chơi này' biết rằng Ốc Lam nhìn ra Lan Phong chính là Khôi Lỗi.
      - Được rồi, Tần Vũ, đừng nghĩ ngợi lung tung nữa. Về sau chỉ cần ngươi cứ thế tu luyện, nhất định có ngày hiểu những lời của ta hôm nay có ý gì.
      Ốc Lam cười bình thản .
      Tần Vũ gật đầu.
      Nghĩ ra thôi.
      - Ốc tiên sinh, Tông Quật vừa rồi vào phòng, tại ông ấy...
      Tần Vũ có chút lo lắng cho Tông Quật, vì Tông Quật và bản thân có giao tình rất sâu đậm. Hơn nữa Tông Quật cũng có giao tình với Lan thúc.
      Ốc Lam cười nhạt :
      - Vào phòng số sáu với thực lực của chỉ tìm...
      Vừa muốn 'tìm chết' bỗng Ốc Lam đột nhiên ngừng lại, mặt đờ ra.
      Qua lúc Ốc Lam mới lẩm bẩm đầy vẻ khó tin:
      - Sao lại thế được?
      - Tần Vũ, có phải Tông Quật cũng quen biết người lúc trước tặng món 'đồ chơi' này cho ngươi ?
      Ốc Lam lập tức tìm hiểu.
      - Tiên sinh Lan thúc? - Tần Vũ gật đầu - Đúng là Lan thúc và Tông Quật có quen biết, hơn nữa Lan thúc còn tặng cho Tông Quật món vũ khí.
      - Chẳng trách, chẳng trách.
      Ốc Lam đột nhiên hiểu ra.
      Lúc này cửa phòng số sáu mở ra, Tông Quật bước ra khoé miệng còn dính máu nhưng trong mắt tràn đầy thần sắc hưng phấn, ông về phía nam tử đen gầy Ốc Lam mà lại về phía Tần Vũ trịnh trọng :
      - Tần Vũ huynh đệ, khi nào gặp Lan tiền bối thay ta lời cảm ơn ông ấy.
      - Cái này...
      Tần Vũ giật mình.
      Nhưng Tần Vũ lập tức đoán ra.
      Tông Quật có thể sống sót ra hơn nữa câu đầu tiên là muốn cảm tạ Lan thúc, rất hiển nhiên việc Tông Quật có thể sống sót có quan hệ tới Lan thúc. Đồng thời Tần Vũ nghĩ tới lúc Phí Phí và Tiểu Hắc độ kiếp, trong hắc bổng và Xuyên Vân thương cũng có cổ năng lượng xuất ra.
      Có lẽ trong hắc sắc chiến đao mà Lan thúc tặng Tông Quật cũng chứa cổ năng lượng. Tần Vũ thầm đoán.
      Giờ khắc này tường lại xuất hàng chữ -- Bạo Loạn Tinh Hải, Tông Quật, vượt sáu cấp, thành công.
      Ốc Lam bình thản :
      - Tông Quật vượt sáu cấp thành công được xếp sau Man Càn, đứng thứ hai. Phương Điền của Long tộc rời Nghịch Ương cảnh.
      Sau đó quang hoa bao lấy Tông Quật, Tông Quật được truyền tống thẳng lên tầng bốn, còn Phương Điền ở tầng bốn vốn còn cho rằng mình có thể đoạt bảo bối lại bị truyền tống ra khỏi Nghịch Ương cảnh.
      Đợi đến khi Tông Quật biến mất, mặt Ốc Lam lại lên tiếu dung.
      - Tần Vũ, tại đến lượt ngươi rồi. Ngươi chọn phòng nào? Có món đồ làm phân thân này bảo vật trong tầng chín khẳng định là thuộc về ngươi rồi.
      Ốc Lam cười .
      Tần Vũ cũng cười 'khiêm tốn'.
      Người tạm thời đứng đầu bây giờ là Man Càn phải liều mạng mới vượt sáu cấp thành công.
      Còn bản thân bất quá mới có thực lực Đại Thành kỳ, tuỳ tiện chọn căn phòng ít nhất phải vượt hơn mười cấp.
      - Phải khiêm tốn chút, chọn phòng số bảy .
      Tần Vũ cười , chỉ thấy thân hình Kiếm tiên Lan Phong vừa động liền bay tới dán vào người Tần Vũ sau đó dung nhập vào thể nội.
      mình Tần Vũ bước vào phòng số bảy.
      Kiếm tiên Khôi Lỗi cửu cấp kim tiên chống lại kiếm khí của thất cấp kim tiên?
      Kết cục còn phải nghĩ ?
      Chỉ phút chốc, Tần Vũ nhàng bước ra với nụ cười môi.
      - Người đứng đầu ra rồi đây.
      Có lẽ Ốc Lam cũng nhận định Tần Vũ thắng quá dễ dàng, nét tiếu dung mặt rất xán lạn.
      - Tần Vũ, chuẩn bị , ta đem ngươi, Man Càn với lại Tông Quật phân biệt truyền tống tới tầng chín, tầng tám, tầng bảy.
      Đồng thời tường của tầng ba xuất hàng chữ 'Phàm nhân giới, Tần Vũ, vượt mười sáu cấp, thành công!'
      ------
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 59 - Nghịch Ương tiên đế tử chi mê


      Trong đại sảnh tầng bốn Cửu Trọng Thiên có ba người - Man Càn, Tông Quật với lại Đỗ Trung Quân.
      - Tông Quật huynh, thực là ngờ đấy, ngươi lại có thể vượt sáu cấp, chống đỡ kiếm khí đó mà còn sống.
      Đỗ Trung Quân kháy, vốn nhận định mình phải là người đứng thứ hai.
      Theo an bài của Nghịch Ương tiên đế có thể đoán ra, người đứng đầu vào tầng chín Cửu Trọng Thiên, khẳng định là có bảo vật trân quý nhất. Người đứng thứ hai vào tầng tám, bảo vật cũng gần ngang với tầng chín, còn bảo vật trong tầng bảy là ít nhất. Đương nhiên dù ít nhất cũng có thần khí.
      - Vận khí, vận khí mà thôi.
      Tông Quật cười bình thản .
      Man Càn lớn:
      - Tốt rồi, bây giờ bên dưới còn lại hai người Tần Vũ và Lan Phong, Tần Vũ huynh đệ muốn vào mấy căn phòng đó rất khó khăn. Còn Lan Phong... ta nghĩ, muốn vượt năm-sáu cấp có lẽ khả năng lớn.
      - Đúng, ba người đứng đầu chắc chắn là ba người chúng ta rồi. Đỗ Trung Quân cười , dù phải đứng đầu hay thứ hai nhưng thứ ba cũng tốt rồi.
      Đột nhiên --
      - Man Càn vào tầng tám Cửu Trọng Thiên, Tông Quật vào tầng bảy. Đỗ Trung Quân rời Nghịch Ương cảnh!
      đạo thanh bình thản vang khắp đại sảnh tầng bốn Cửu Trọng Thiên.
      - Cái gì?
      Ba người Man Càn, Tông Quật, Đỗ Trung Quân đều trợn trừng mắt hết sức khó tin, trong đó Đỗ Trung Quân là kinh hãi nhất, thậm chí muốn phát điên.
      Chỉ thấy quang hoa loé lên, Đỗ Trung Quân bỗng nhiên biến mất.
      Sau đó quang hoa liên tiếp loé lên, hai người Man Càn và Tông Quật lần lượt bị truyền tống tới tầng tám và tầng bảy.
      Trong đại sảnh tầng ba Cửu Trọng Thiên.
      - Tần Vũ, ta đáp ứng ngươi đem tin ngươi trở thành người đứng đầu tuyên bố với mọi người. Được rồi, ngươi cũng chuẩn bị vào tầng chín .
      Ốc Lam mỉm cười với Tần Vũ.
      - Cảm ơn Ốc tiên sinh.
      Tần Vũ cảm tạ. tuyệt muốn để Man Càn và Tông Quật biết mình lấy được bảo bối quý nhất.
      Chỉ cần Ốc Lam tuyên truyền Tần Vũ khi ra khỏi Nghịch Ương cảnh có thể rằng Lan Phong là người đứng đầu.
      đạo quang hoa từ trời hạ xuống, bao phủ toàn thân Tần Vũ.
      Tần Vũ chỉ cảm thấy trời đất lắc lư biến mất ở tầng ba, Ốc Lam nhìn đại sảnh rộng lớn ở tầng ba lắc đầu lẩm bẩm mình:
      - Nghịch Ương ơi là Nghịch Ương, ngươi chết rồi mà còn làm ra bao nhiêu chuyện phiền phức thế này. Năm xưa hao phí bao nhiêu bảo vật mới tạo ra được Nghịch Ương cảnh, tại lại phải lưu ở phàm nhân giới.
      Ốc Lam bật cười:
      - Những bảo bối tinh hoa nhất trong Nghịch Ương cảnh này ở trong ba tầng cùng của Cửu Trọng Thiên, còn phần lớn các bảo vật cấp tiên khí được để khắp Nghịch Ương cảnh. Nghịch Ương cảnh này lưu lại cho người tới sau này , ta cũng phải đoàn tụ với đám lão bằng hữu thôi.
      Chỉ thấy thân hình Ốc Lam vừa động liền bỗng nhiên biến mất.
      Đỗ Trung Quân chỉ cảm thấy thiên địa lắc lư, ma thức vừa quan sát ra nhìn chung quanh:
      - Cái gì! Là Kim Mộc đảo!
      Lúc này Đỗ Trung Quân bị truyền tống tới Kim Mộc đảo.
      - Đỗ Trung Quân, ngươi cũng bị truyền tống ra sao? Ngươi phải là trong ba người đứng đầu à?
      Hoa Nhan mỉm cười tới, Phương Điền cũng tới:
      - Đỗ Trung Quân, ta nhớ ngươi vượt năm cấp thành công đúng ?
      Thời khắc này Kim Mộc đảo có đám người.
      Phương Điền, Dư Lương, Hoa Nhan, Ngao Phụng cùng với người mới tới là Đỗ Trung Quân. Phàm những kẻ bị truyền tống ra khỏi Nghịch Ương cảnh đều bị truyền tống tới Kim Mộc đảo.
      - Đúng, ta thất bại rồi.
      Đỗ Trung Quân với vẻ đầy bất lực.
      - Ta nhớ cuối cùng Tông Quật thập phần khủng bố vượt sáu cấp thành công làm ta bị truyền tống ra. Sau đó chỉ còn Tần Vũ và Lan Phong, vì ai mà ngươi bị truyền tống ra thế?
      Phương Điền truy hỏi.
      - Ta... cũng biết nữa.
      Đỗ Trung Quân nghĩ đến điều này liền nổi giận.
      - Ta thể nào nghĩ thông, Lan Phong và Tần Vũ rốt cuộc là ai vượt qua ta? Với thực lực của Tần Vũ làm sao có khả năng sống sót? Còn Lan Phong có thực lực mạnh nhưng muốn vượt năm-sáu cấp sao có khả năng?
      - Hơn nữa, cuối cùng hán tử đen gầy có Man Càn đứng thứ hai, Tông Quật đứng thứ ba. Điều làm người ta phẫn nộ nhất là lúc tên hán tử đen gầy đó truyền tống ta ra ngoài ai đứng đầu.
      Đỗ Trung Quân chửi um lên.
      Bọn Hoa Nhan, Phương Điền, Ngao Phụng nhíu mày.
      - Ta thấy... khả năng cao nhất là Tần Vũ.
      Hoa Nhan đột nhiên cười thần bí .
      - Làm sao có khả năng, với thực lực của tuỳ tiện vào phòng nào cũng đều thể sống sót ra.
      Đỗ Trung Quân lắc đầu .
      - lẽ các ngươi quên Lan Phong, có khả năng Lan Phong tự biết mình thể đứng đầu nên dùng loại công pháp đem bộ phận công lực của mình tạm thời tàng nhập thể nội của Tần Vũ, đợi đến khi Tần Vũ vào phòng mới dẫn phát cổ năng lượng đó. - Hoa Nhan cười - Như ta biết, trong các Kiếm tiên có người biết dạng bí pháp này.
      Hoa Nhan còn nhớ năm xưa lúc ở tiên ma giới có vị Kiếm tiên lợi hại đem kiếm khí của mình trong thể nội đệ tử, lúc tỷ võ tên đệ tử đột nhiên phát ra đạo kiếm khí kinh nhân đó.
      Có khả năng.
      Mắt bọn Phương Điền, Đỗ Trung Quân đều sáng lên.
      - Nếu Tần Vũ lấy được thần khí, lấy được Mê Thần đồ quyển... như ta dự liệu đem phần lớn bảo vật đưa cho sư thúc Lan Phong của , bản thân chỉ giữ phần
      Hoa Nhan tự tin .
      - Lan Phong khó đối phó nhưng chúng ta có thể cướp từ tay Tần Vũ...
      Cướp từ tay Tần Vũ...
      Mọi người tại trường bắt đầu trầm tư.
      Tần Vũ tuyệt biết đám người này thầm có chủ ý đối phó với mình, toàn bộ chú ý của giờ đây đặt vào tầng chín của Cửu Trọng Thiên.
      Tầng chín của Cửu Trọng Thiên là đại điện rộng lớn.
      nơi chỉ có ban ngày.
      Ngẩng đầu nhìn lên, phía tầng chín này chỉ màu đen, trong màu đen đó còn có vô số tinh thần quang hoa đầy thần bí trông rất xa xăm như bầu trời đầy sao rộng lớn.
      mặt sàn đặt đầy tiên khí.
      Nhìn sơ số lượng hơn ngàn, thấp nhất cũng là thượng phẩm tiên khí, còn có ít cực phẩm tiên khí. Đằng xa còn có đám chai lọ, rất hiển nhiên là chứa đan dược.
      Tiên khí, tiên đan... sao lại có cực phẩm nguyên linh thạch? Tần Vũ cười khổ.
      Bản thân mong mỏi nhất chính là cực phẩm nguyên linh thạch. Có cực phẩm nguyên linh thạch Kiếm tiến Khôi Lỗi của mới sợ hết năng lượng. Ngay lúc Tần Vũ chán nản --
      Tầng chín Cửu Trọng Thiên khẽ lắc lư, bóng người đột nhiên xuất .
      Hắc sắc trường bào, tóc dài tung bay, cặp mắt lạnh lẽo đến cực điểm, Tần Vũ nhìn lại nghĩ ngay tới bức tượng kia.
      - Tiểu bối, chắc ngươi cũng đoán ra rồi, ta là Nghịch Ương tiên đế. Bóng người đó bình thản .
      Tần Vũ nhìn kỹ người ở trước mặt này, Nghịch Ương tiên đế trong truyền thuyết, người thuộc đỉnh cao tại tiên ma giới.
      - Bản thể của ta chết rồi, đây bất quá chỉ là hình ảnh do ta dùng cấm chế để lưu lại mà thôi.
      mặt bóng người có chút đau thương.
      - Sinh tử do mệnh, ta chết cũng là do tới số.
      Nghịch Ương tiên đế lắc đầu cười:
      - Được rồi, chuyện đó nữa. Trong tầng chín này ta lưu lại ba kiện bảo vật, đợi chút nữa ngươi có thể tự mình lấy . Trước lúc đó ngươi phải đáp ứng cho ta chuyện.
      - Ha-ha... - Nghịch Ương tiên đế đột nhiên cười tự trào - Ta người chết, thể miễn cưỡng cầu người điều gì. Ta chỉ hy vọng lúc ngươi tới tiên ma giới, vào lúc nào đó làm cho bọn Vũ hoàng và Huyền đế nếm quả đắng. Đương nhiên, làm bọn chúng trọng thương hay giết chết được càng hay.
      đến 'Vũ hoàng' và 'Huyền đế' trong mắt Nghịch Ương tiên đế loé lên tia hung ác.
      - Có điều ta biết, muốn làm trọng thương hay giết chết bọn chúng có lẽ là chuyện thể. Vì thế làm cho bọn chúng hoảng sợ phen là ta hài lòng lắm rồi. tại ngươi có Vạn Thú phổ bên mình ta yên tâm về việc hoàn thành điều này.
      Tần Vũ nghi hoặc trong lòng.
      Nghịch Ương tiên đế ràng chết rồi sao lại đoán được người vào tầng chín nhất định có Vạn Thú phổ?
      - Có phải ngươi nghi hoặc vì sao ta có thể đoán được ngươi có Vạn Thú phổ. Ha ha... - Nghịch Ương tiên đế bật cười - Tiểu bối ngốc, thực tế cửa quan cuối cùng cầu vượt nhiều cấp nhất được đứng đầu này là do ta sai 'Ốc Lam' an bài. Ốc Lam muốn đưa ai lên tầng chín đưa, khi trước ta bắt Ốc Lam thề phải đưa người đoạt được Vạn Thú phổ truyền tống lên tầng chín.
      Tần Vũ dở khóc dở cười.
      ra dù mình vào phòng Ốc Lam cũng phải truyền tống mình lên tầng chín.
      - Có được Vạn Thú phổ việc ta nhờ vả ngươi mới có khả năng hoàn thành.
      Nghịch Ương tiên đế thở dài .
      - Tiểu bối ngốc, tuy ta là người chết, thể cưỡng cầu điều gì, nhưng ta nhờ ngươi giúp ta báo thù hai kẻ bọn chúng phen.
      Tần Vũ có thể cảm thấy ràng hận ý của Nghịch Ương tiên đế.
      Tần Vũ thấy trong lòng bất lực:
      - Cái ông Nghịch Ương tiên đế này đến chết cũng quên báo thù.
      Nhưng Tần Vũ hiểu , bản thân khi tiếp nhận bao nhiêu bảo bối của Nghịch Ương tiên đế mà giúp người ta làm việc gì đó trong lòng luôn canh cánh thiếu người ta món nợ ân tình, điều này rất khó chịu.
      - Ta hứa với ông.
      Tần Vũ thầm nhủ.
      - Tiểu bối ngốc, để tìm được truyền nhân ta hao phí rất nhiều tâm lực.
      Nghịch Ương tiên đế thở dài .
      - Trong Cửu Kiếm tiên phủ, Mê Ảo tiên cảnh lúc đầu là để chọn người có tâm tính kiên định. Ta bố trí 'Đào Hoa nguyên, Hoàng Tuyền lộ' là để chọn người sợ cái chết, dám liều mạng. Nếu tâm tính kiên định, sợ đầu sợ đuôi sao có can đảm đối phó với Vũ hoàng, Huyền đế?
      Tần Vũ thầm gật đầu.
      ra lúc trước Nghịch Ương tiên đế bố trí những cửa ải khó khăn là vì nguyên nhân này.
      Vũ hoàng, Huyền đế đều là nhân vật đỉnh cao của tiên giới, muốn đối phó bọn họ đích xác phải là người có can đảm, sợ cái chết, tâm tính kiên định.
      - Đương nhiên nếu chỉ có thế chưa đủ. Chỉ mới có can đảm, sợ cái chết, tâm tính kiên định tối đa chỉ thành tên lỗ mãng mà thôi. Nghịch Ương tiên đế tiếp. Vì thế trong Nghịch Ương cảnh ta lại bố trí 'Tán Bảo Nham' đầy nguy hiểm. Muốn thành truyền nhân của ta làm việc cần phải cẩn thận.
      - Muốn đấu với Vũ hoàng, Huyền đế, cẩn thận chỉ là tìm chết. - Nghịch Ương tiên đế tiếp - Còn Thanh Vân lộ là để khảo nghiệm có phải tinh đệ tử hay . Tâm tính tốt, cẩn thận thôi cũng chưa đủ mà còn phải có thực lực bản thân đủ mạnh.
      Trong lòng Tần Vũ hoàn toàn hiểu .
      Nghịch Ương tiên đế bố trí ra loạt các cửa ải khó khăn là để tuyển ra kẻ có thể trở thành người báo thù cho ông.
      Người này phải sợ chết, phải có tâm tính kiên định, hơn nữa còn phải cẩn thận. Đồng thời... cũng phải là tinh đệ tử, có thể vượt cấp để đánh bại đối thủ.
      - Ta tin ngươi là người có thể tập hợp đủ các cầu này, chính là loại người ta cần. Với tính cách của ngươi, tâm tính kiên định sợ chết, ngươi từ chối uỷ thác của ta.
      Nghịch Ương tiên đế đầy tự tin.
      Người vượt qua bao nhiêu cửa ải khó khăn như thế, Nghịch Ương tiên đế có thể đoán ra phần tính cách.
      Nghịch Ương tiên đế quả nhiên lợi hại. Tần Vũ khỏi thầm tán thưởng.
      - Tiểu bối ngốc, ngươi có thể vượt qua các cửa ải đó vận khí cũng rất tốt, ta cũng biết ngươi có lấy được Diễm Huyền chi giới hay . Nếu lấy được vận khí của ngươi đích xác là vô cùng tốt. - Nghịch Ương tiên đế cười - Kỳ thực vận khí của cá nhân rất quan trọng, lúc trước... tại hiểm địa thần bí ở tiên ma giới trải qua ngàn vạn khổ ải mới thoát được truy đuổi của bọn Vũ hoàng, Huyền đế, cuối cùng lấy được bảo vật nhưng rồi lại gặp phải con độc trùng chết.
      - Con độc trùng đó của thần giới dù chết nhưng cái đuôi đầy chất độc lại đâm vào lòng bàn chân ta, độc tố lập tức dung nhập vào trong linh hồn ta, làm linh hồn chi lực của ta ngừng tiêu hao. Cuối cùng ta cũng chỉ gượng được ngàn năm mà thôi. Đồ vật của thần giới, dù chỉ là con độc trùng, cũng được xem thường.
      Nghịch Ương tiên đế nhớ lại cảnh năm xưa, than thở mãi.
      Nơi hiểm địa đó là địa phương thần bí nhất tiên ma giới.
      Vô số năm này, ai có thể thành công tới nơi thâm sâu nhất, Nghịch Ương tiên đế cuối cùng cũng tới được nhưng ông lại gặp phải độc trùng của thần giới.
      Ngay khi lấy được bảo vật lại đạp phải độc trùng, đúng là xui xẻo.
      Vật chết ai để ý chứ? con độc trùng chết tự nhiên Nghịch Ương tiên đế phát ra khí tức của nó.
      Điều này gây nên cái chết của Nghịch Ương tiên đế.
      Chết rất... oan uổng. Trong lòng Tần Vũ cũng dở khóc dở cười.
      Cuối cùng biết Nghịch Ương tiên đế vì sao lại vận khí của mình tốt.
      Bỏ rơi được đối thủ, ngay lúc thành công lấy được bảo bối lại đạp phải độc trùng của thần giới, chết như thế đúng là hiếm thấy nhất trong số các tiên đế của tiên giới.
      Độc trùng của thần giới? Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.
      Độc trùng của thần giới sao lại xuất ở tiên ma giới?
      - Được rồi, tiểu bối. Bảo vật của ta cũng lưu lại ở đây, ngươi cứ an tâm nhận lấy. Ta chỉ hy vọng lúc ngươi lấy được rồi đừng quên lời dặn dò của ta...
      Thân thể Nghịch Ương tiên đế từ từ tan .
      Tần Vũ khẽ cúi người hành lễ.
      - Nghịch Ương tiên đế, yên tâm , lấy bao nhiêu bảo vật của ông như thế này coi như ta cũng thiếu ông món nợ nhân tình. Chuyện ông phó thác ta nhất định hoàn thành.
      Tần Vũ xoay người về phía vô số bảo vật, bắt đầu dùng Diễm Huyền chi giới thu vào.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 60 - Lan thúc đích lễ vật (Lễ vật của Lan thúc)


      Bầu trời xanh trong, mây trắng lững lờ trôi. đám mây lơ lửng có năm người ngồi - Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan, Ngao Phụng, Phương Điền, Dư Lương.
      - Kế hoạch vừa rồi của ta mọi người có tán thành ?
      Mục quang của Hoa Nhan lướt qua bốn người kia. Đỗ Trung Quân cười lên đầu tiên:
      - Hoa Nhan huynh rất có lý, Lan Phong có tám chín phần mười là đem kiếm khí đặt vào trong thể nội Tần Vũ, giúp Tần Vũ đoạt được vị trí số . Tuy nhiên cuối cùng đại đa số bảo bối khẳng định bị Lan Phong mang , nhưng Tần Vũ nhất định cũng có phần. Chỉ mình Tần Vũ sợ gì chứ? Kế hoạch này sao đáp ứng được, ta đáp ứng đầu tiên.
      - Phương Điền huynh sao?
      Hoa Nhan nhìn Phương Điền.
      Phương Điền nhíu mày :
      - Hoa Nhan ngươi rất có lý, tin tình báo của ngươi cũng vô cùng chuẩn xác. Tên Tần Vũ đúng là rất coi trọng thân nhân của , nhưng dùng người nhà của để uy hiếp phải là quá...
      - Quá cái gì chứ. - Hoa Nhan cười lạnh - lẽ ngươi muốn bắt chính Tần Vũ, hừ, tên Tần Vũ đâu có dễ bắt như thế. Nếu Lan Phong bên cạnh chúng ta càng có khả năng bắt . Vì thế chỉ có thể sử dụng phương pháp này thôi.
      Ba đại sứ giả Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan, Ngao Phụng lần này hạ phàm được gì cả, trong lòng đương nhiên rất bất bình.
      Thế nên Tần Vũ có khả năng mang theo bảo vật chính là mục tiêu của bọn chúng.
      - lẽ các ngươi sợ đắc tội với Lan Phong?
      Phương Điền hỏi ngược lại.
      - Dù các ngươi lấy được bảo vật rồi, khi để Lan Phong biết được mệt đó.
      - Phương Điền. - Ngao Phụng cười - Điều này ngươi yên tâm, bọn ta muốn rời phàm nhân giới lúc nào cũng được. Đến khi bọn ta lấy được bảo bối làm hài lòng rồi bọn ta về thẳng tiên ma giới. Về tới căn cứ rồi còn sợ tên Lan Phong này sao?
      Đỗ Trung Quân và Hoa Nhan cũng mỉm cười gật đầu.
      Hạ phàm khó khăn nhưng muốn quay về lại cực kỳ dễ dàng.
      - rất có đạo lý, nhưng với thực lực của Tần Vũ, ta nghĩ dù Tần Vũ thành người đứng đầu, khi lấy được đám thần khí đó rồi chắc cũng đưa hết cho Lan Phong, nhiều lắm Tần Vũ chỉ được cấp số cực phẩm tiên khí thôi.
      Phương Điền bình thản .
      Bọn Hoa Nhan nhíu mày.
      - Ừ nhỉ, có đạo lý. Tần Vũ là người sắp phi thăng. Nếu mang theo người quá nhiều bảo bối phi thăng lên tiên ma giới hay. Lan Phong rất có khả năng vì điều này mà chỉ cấp cho số cực phẩm tiên khí.
      Ngao Phụng có chút lo lắng.
      Đối với ba đại sứ giả mà , chỉ có thần khí mới hấp dẫn bọn họ chứ cực phẩm tiên khí tuy cũng tốt nhưng đáng để bọn họ mạo hiểm như thế.
      Ngao Phụng đột nhiên cắn răng:
      - Hoa Nhan huynh, Đỗ Trung Quân huynh, ta hỏi các huynh điều này, người các huynh có Thiên Lam Tinh thạch, Vu Hoàn Tinh thạch với lại Linh Diệu thạch ?
      Hoa Nhan và Đỗ Trung Quân giật thót trong lòng. Ba loại tinh thạch này tuy được xem là trân quý nhưng cũng dễ kiếm. tại Ngao Phụng hỏi vấn đề này làm gì?
      - Ngao Phụng huynh, huynh hỏi vấn đề này làm gì?
      Hoa Nhan hỏi.
      Ngao Phụng đáp:
      - Ta nghĩ rồi. Ta muốn bắt Tần Vũ để uy hiếp Lan Phong.
      Trong mắt Ngao Phụng loé lên tia hung ác.
      - Vạn lần nên.
      mặt Phương Điền có chút giận dữ.
      - Ngao Phụng, thực lực của Lan Phong lẽ ngươi chưa biết, ta dùng Chân long chi linh rồi mà còn lâu mới là đối thủ. Ngươi lại muốn uy hiếp Lan Phong, muốn tìm chết sao?
      - Yên tâm. - Ngao Phụng tự tin - Phương Điền ngươi tịnh có sống ở Long tộc tại giới nên nhiều chuyện chưa biết . Lúc ta ở Long tộc tại giới từng học tập loại mê trận, chỉ cần có đủ vật liệu ta khẳng định có thể bố trí ra cái mê trận, với thực lực của Lan Phong cũng phải mất vài tháng mới qua được.
      Mê trận? Hoa Nhan và Đỗ Trung Quân cũng nghi hoặc.
      Ngao Phụng gật đầu :
      - Vốn là trận pháp tuyệt sát, chỉ có mê trận ở bên ngoài mà bên trong có ảo trận lại còn tiềm phục địa sát trận, tổng hợp lại thành siêu cấp đại trận. Có điều về mặt trận pháp ta nghiên cứu được giỏi nên chỉ mới ngộ được mê trận. Nhưng ta tin rằng, chỉ cần mê trận này cũng đủ để vây khốn Lan Phong vài tháng.
      - Ha ha... Ngao Phụng huynh quả nhiên là phúc tướng của ta. Có đại trận này bọn ta tự nhiên phải uy hiếp Lan Phong phen. Trong mê trận còn sợ gì làm càn? Nếu uy hiếp được tốt, bọn ta cứ về thẳng tiên ma giới, đối với bọn ta chẳng có tổn thất gì.
      Hoa Nhan cười .
      Đỗ Trung Quân cũng gật đầu tán đồng.
      - Dư Lương, Phương Điền, các người có đồng ý ?
      Ngao Phụng hỏi.
      - đáng để đắc tội với Lan Phong. Các ngươi có thể quay về tiên ma giới còn bọn ta phải thời gian nữa mới phi thăng. Đắc tội với Lan Phong rất bất lợi cho ta, thứ lỗi cho ta thể đáp ứng.
      Phương Điền bình thản .
      Ngao Phụng ngoài mặt mỉm cười gật đầu nhưng trong lòng lại chửi thầm.
      Đấy chỉ là lời chót lưỡi đầu môi, Ngao Phụng đương nhiên nhìn ra được.
      Phương Điền thân là 'Ngũ Trảo Kim Long', khi tới Long tộc nhất định được Long tộc xem như bảo bối đưa bồi dưỡng, tại sao có thể vì kiện thần khí mà liều mạng chứ?
      Vì mạng sống của 'Ngũ Trảo Kim Long' rất quý giá.
      - Dư Lương, ngươi sao?
      Ngao Phụng nhìn Dư Lương.
      Dư Lương trầm tư chốc rồi :
      - Chư vị, cầu của ta cao, chỉ cần lấy số cực phẩm tiên khí mình Tần Vũ là được, thế nào?
      - Có thể.
      Ngao Phụng đáp ứng đầu tiên.
      Trong mắt ba đại sứ giả Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan thần khí mới là thứ bọn họ muốn có.
      - Vậy chúng ta xuất phát .
      Ngao Phụng cười .
      - Chư vị từ từ, ta tiễn.
      Phương Điền bình thản sau đó quay người bay về phía Kim Mộc đảo bên dưới. Hiển nhiên là Phương Điền muốn thông qua truyền tống trận Kim Mộc đảo tới Tuyết Ngư đảo để về Long tộc.
      Bọn Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân hừ lạnh tiếng sau đó bốn người bay về hướng Bắc, mục tiêu chính là Tiềm Long đại lục.
      Tầng chín Cửu Trọng Thiên chứa rất nhiều bảo vật. Tần Vũ thu hơi gần nghìn kiện thượng phẩm tiên khí, cực phẩm tiên khí hơn trăm kiện. Còn có các loại tiên đan cực kỳ trân quý.
      - Có nhiều thượng phẩm tiên khí như thế, thêm vào lượng lớn linh thú trong 'Vạn Thú phổ' ta có thể tạo ra đại quân rồi.
      Tâm tình của Tần Vũ rất nhõm, căn bản biết được bên ngoài phát sinh chuyện gì.
      Sau khi thu hết các bảo vật khác, Tần Vũ nhìn thấy ba kiện bảo vật lơ lửng trong trung.
      Bên trái là thanh giống như trường kiếm của Kiếm tiên Khôi Lỗi. Bên phải là bộ chiến y bề mặt màu đen có lấm tấm những điểm bạch, còn kiện ở giữa... là đồ quyển tán phát tinh quang mơ hồ.
      Ba kiện này chắc chắn là bảo vật chân chính của Nghịch Ương tiên đế.
      Tần Vũ đưa tay cầm lấy thanh trường kiếm bên trái. Bảo vật vừa đến tay trong đầu liên vang lên thanh của Nghịch Ương tiên đế.
      - Kiếm tên là 'Phá Thiên'. Là thần kiếm cấp trung phẩm thần khí, trong đó có chứa công pháp của 'Phá Thiên kiếm quyết' có uy lực cực đại. Có được nó... Nghịch Ương ta mới tung hoành được tại tiên ma giới.
      Tần Vũ lập tức trích huyết nhận chủ.
      Khi giọt máu tươi vừa dung nhập vào thân kiếm, vô số tin tức dâng lên trong đầu Tần Vũ.
      - ' ngờ ra 'Phá Thiên kiếm quyết' của Nghịch Ương tiên đế là từ thanh thần kiếm này mà ra. Chẳng trách uy lực của 'Phá Thiên kiếm quyết' lớn như thế. ra vốn phải do người của tiên giới sáng tạo.'
      Tần Vũ cảm thán trong lòng.
      Thu xong thần kiếm 'Phá Thiên' , Tần Vũ mới biết 'Phá Thiên kiếm quyết' là do người lúc trước luyện chế thanh thần kiếm này lưu lại thân kiếm.
      - 'Kiếm dài như thế này mình quen sử dụng, ngắn chút tốt hơn.'
      Tâm ý của Tần Vũ vừa động thanh trường kiếm này nhanh chóng ngắn , từ ba xích ba thốn chỉ còn lại ba thốn, biến thành thanh đoản kiếm giống như Ngư Tràng kiếm của Tần Vũ sử dụng khi xưa.
      Đem thần kiếm 'Phá Thiên' thu vào trong thể nội, Tần Vũ lại cầm lấy trường bào chiến y.
      - Chiến y tên là 'Hắc Ngưng Tuyết', là hạ phẩm thần khí. Thân thể Kiếm tiên có sức phòng ngự đủ mạnh, lúc ta có bảo vật phòng ngự cấp thần khí này phối hợp với 'Phá Thiên' để công kích mới hoàn toàn đạt tới đỉnh điểm của tiên ma giới.
      Thanh của Nghịch Ương tiên đế vang lên trong đầu Tần Vũ.
      Tần Vũ mỉm cười trích huyết nhận chủ.
      Sau khi hấp thu giọt máu tươi của Tần Vũ, thần khí chiến y này tán phát vô số điểm tuyết bạch quang hoa giống như hoa tuyết bay lên chung quanh chiến y. Tâm ý Tần Vũ vừa động chiến y tự động bao trùm toàn thân Tần Vũ.
      Bộ chiến y cấp thần khí này mang người rất thoải mái, Tần Vũ muốn biến nó thành dạng gì chiến y đều tự động biến đổi.
      - Thần kiếm và chiến y ta đều thu vào rồi, kiện cuối cùng có lẽ là 'Mê Thần đồ quyển' rồi.
      Tần Vũ vươn người đưa tay cầm lấy Mê Thần đồ quyển lơ lửng .
      Thoạt nhìn Mê Thần đồ quyển chỉ là quyển trục có chút thần bí, có điều Tần Vũ có được quyển trục như Vạn Thú phổ nên dám xem thường lợi hại của dạng quyển trục này.
      - Tiểu bối, Mê Thần đồ quyển này là bảo vật đệ nhất tại tiên ma giới, thêm vào việc ngươi có hai kiện thần khí, nếu thực lực chưa tới cảnh giới huyền tiên đừng bao giờ để người khác biết ngươi có Mê Thần đồ quyển. Nếu để người khác biết là ngươi chết chắc. Vì thế... Mê Thần đồ quyển này ta lưu lại cấm chế, chưa có thực lực của huyền tiên đừng mong mở ra.
      Nghe những lời Nghịch Ương tiên đế lưu lại Mê Thần đồ quyển, Tần Vũ phát run.
      Mê Thần đồ quyển? Bảo vật đệ nhất tại tiên ma giới?
      Tần Vũ nghe thấy cụm từ 'bảo vật đệ nhất tại tiên ma giới' trong lòng khẽ run rẩy. Chưa có thực lực mà để người khác biết mình có bảo vật như thế đúng là tìm chết, đáng tiếc... cái món bảo vật này phải chờ đến khi có thực lực huyền tiên mới xem xét được.
      Tần Vũ trích huyết nhận chủ đưa Mê Thần đồ quyển thu vào trong thể nội.
      Từ bây giờ trở , bảo vật trong tầng chín bị Tần Vũ lấy hết.
      - ' bề mặt thần kiếm và chiến y xem ra cũng có khí thế bức nhân mà lại rất chất phác. Người có thực lực có khi nhận ra bộ y phục phổ thông thân mình mà thần khí chiến y.'
      Tần Vũ nhìn y phục do thần khí chiến y biến thành thân mình khỏi hết sức hài lòng.
      Thần khí, người của tiên ma giới có cách nào luyện chế. Dù đặt thần khí trước mặt người bình thường của tiên ma giới cũng nhận ra. Thứ nhất là rất ít người được thấy qua thần khí, thứ hai là bề mặt thần khí lại trông rất phổ thông.
      - Hô ~
      Tần Vũ hít hơi dài rồi từ từ thở ra, tâm tình trở nên bình tĩnh.
      Mục quang quan sát kỹ càng mọi ngóc ngách của đại điện, nhưng có đồ vật gì hấp dẫn chú ý của Tần Vũ.
      Lan thúc lúc trước chỉ cần thành công tiến vào Nghịch Ương cảnh mình biết phải đạt tới cảnh giới nào mới gặp Lập nhi được, nhưng mà... tại sao mình vẫn thấy Lan thúc lưu lại cái gì nhỉ?
      Trong lòng Tần Vũ có chút phiền não.
      So với vật do Lan thúc lưu lại, Tần Vũ chẳng xem ba kiện bảo vật của Nghịch Ương tiên đế vào đâu. Điều muốn biết nhất chính là... thực phải tu luyện đến lúc nào mới có thể gặp Lập nhi.
      - Tiểu Vũ!
      đạo thanh hiền hoà vang lên trong tầng chín. Lan thúc đột nhiên xuất trong tầng chín.
      - Lan thúc!
      Nhìn thấy thân hình trước mặt trong lòng Tần Vũ run lên, giống với bóng người của Nghịch Ương tiên đế, 'Lan thúc' trước mặt mang tới cho Tần Vũ cảm giác rất , hình như người trước mặt chính là Lan thúc.
      - Tiểu Vũ, đây là phân thân mà ta lưu lại chờ con tới đây. Con... quả nhiên làm ta thất vọng.
      Sắc mặt Lan thúc đầy hiền hoà.
      Trong lòng Tần Vũ vô cùng vui mừng.
      - Phân thân? Người cho con biết thực tới lúc nào con mới có thể gặp Lập nhi? Tần Vũ gấp gáp hỏi.
      Lan thúc bước từ từ tới trước mặt Tần Vũ, xoa đầu Tần Vũ rồi lắc đầu :
      - Đừng gấp gáp, cần phải nhẫn nhịn, có biết ? Lần này Lập nhi nó quay về, phụ vương của nó từng cưỡng bức đem gả nó cho người khác...
      - Cái gì? Sao lại như thế?
      Tần Vũ có chút giữ nổi bình tĩnh.
      - Yên tâm, Lập nhi nó kiên quyết nghe lời, hơn nữa ta cũng giúp đỡ nó. Phụ vương của nó tạm thời chịu thua... bất quá Lập nhi dám chuyện của con cho phụ vương biết. Ta nghĩ, nếu phụ vương nó mà biết chuyện của con, có lẽ sai người giết con.
      Trong mắt Lan thúc có tia trào phúng.
      Tần Vũ nắm chặt hai tay, trong lòng vô cùng khó chịu.
      - Lan thúc, thực con phải tu luyện tới cảnh giới nào mới có thể gặp được Lập nhi, để giúp đỡ Lập nhi?
      Tần Vũ ngẩng đầu nhìn Lan thúc, mục quang kiên định.
      Lan thúc chăm chú nhìn Tần Vũ lúc sau đó lật tay, toà lục sắc tiểu tháp xuất trong lòng bàn tay.
      - Lan thúc, cái này là...
      Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
      Lan thúc chậm rãi:
      - Đây là 'Khương Lan giới', là kiện thần khí đặc thù do ta luyện chế. Công dụng của nó con tự mình cảm nhận , ta báo cho con hay, lúc con hoàn toàn sử dụng được Khương Lan giới mới gặp được Lập nhi. Nhớ lấy, có gặp được Lập nhi hay là tuỳ thuộc vào con.
      Toà lục sắc tiểu tháp phi ra khỏi tay Lan thúc, bay tới trước mặt Tần Vũ.
      - 'Lúc con có thể hoàn toàn sử dụng Khương Lan giới có thể gặp Lập nhi.'
      Câu này cứ vang lên ngừng trong đầu Tần Vũ.
      Tần Vũ áp chế kích động, đưa tay nhận lấy toà lục sắc tiểu tháp 'Khương Lan giới', tay Tần Vũ vẫn còn hơn run run.
      ------
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 61 - Truyện tống


      Nắm chặt toà lục sắc tiểu tháp, Tần Vũ căn bản biết cách làm sao để sử dụng 'Khương Lan giới'.
      - Khương Lan giới này sử dụng như thế nào? Làm sao mới được gọi là 'hoàn toàn sử dụng Khương Lan giới'?
      Tần Vũ hỏi dồn dập.
      - cần gấp gáp thế, con trích huyết nhận chủ .
      Lan thúc cười .
      Tần Vũ cười xấu hổ, bản thân quá khẩn trương, quên béng cả việc trích huyết nhận chủ mà ai cũng biết. Lan thúc biết Tần Vũ chỉ vì quá khẩn trương mà thôi.
      - Tóc ~~
      giọt máu tươi từ ngón tay Tần Vũ, rơi xuống bề mặt của lục sắc tiểu tháp. Lục sắc tiểu tháp giống như nắm bông gòn hấp thu giọt máu tươi vào trong, bề mặt lục sắc tiểu tháp liền xuất màu đỏ nhạt, trong chốc lát màu đỏ này thu lại thành điểm đỉnh tháp. Mũi của lục sắc tiểu tháp biến thành màu đỏ.
      Trong lòng Tần Vũ liền cảm nhận được khí tức của lục sắc tiểu tháp.
      - Ba gian!
      Tần Vũ mở to mắt, kinh hãi nhìn Lan thúc.
      - Lan thúc, 'Khương Lan giới' này là gian thần khí? Bên trong còn có ba gian?
      Trong lòng Tần Vũ vô cùng chấn kinh.
      Lan thúc mỉm cười gật đầu :
      - Đúng, đây đích xác là gian thần khí, ba gian bên trong gần như là lớn vô hạn.
      Lan thúc rất nhàng nhưng trong lòng Tần Vũ vô cùng chấn kinh.
      Sau khi trích huyết nhận chủ rồi, bản thân Tần Vũ cảm nhận được những tin tức về 'Khương Lan giới'. Nó được phân làm ba gian bất đồng.
      gian thứ nhất có tỷ lệ thời gian 10:1 so với bên ngoài. Trong gian này là mười năm bên ngoài mới chỉ năm. Hơn nữa mật độ năng lượng trong này cũng dày đặc hơn bên ngoài mười lần.
      gian thứ hai có tỷ lệ thời gian 100:1 so với bên ngoài. Trong gian này là trăm năm bên ngoài mới chỉ năm. Mật độ năng lượng trong này dày đặc hơn bên ngoài trăm lần.
      gian thứ ba có tỷ lệ thời gian 1000:1 so với bên ngoài. Trong gian này là ngàn năm bên ngoài mới chỉ năm. Mật độ năng lượng trong này dày đặc hơn bên ngoài ngàn lần.
      món thần khí khống chế được cả thời gian như thế này sao mà làm Tần Vũ chấn kinh chứ?
      - Tần Vũ, năng lượng trong 'Khương Lan giới' này được hấp thu từ bên ngoài chứ phải tự nhiên tồn tại. - Lan thúc giới thiệu - Ví dụ như lúc con ở phàm nhân giới có thể hấp thu thiên địa linh khí của phàm nhân giới. Nếu con ở tiên ma giới hấp thu 'nguyên linh chi khí' của tiên ma giới vào trong gian...
      Tần Vũ gật đầu.
      Ba cái gian gần như vô hạn, nếu trong đó là năng lượng vô tận nó ở đâu ra chứ? Hấp thu từ bên ngoài Tần Vũ còn hiểu được.
      - Con thử xem có mở được gian thứ nhất ?
      Lan thúc cười .
      - Vâng.
      Tần Vũ gật đầu sau đó dẫn khởi năng lượng của thái dương chân hạch trong thể nội muốn mở tầng gian thứ nhất ra. Tuy nhiên, lúc lâu sau, toàn thân Tần Vũ nóng bừng...
      Tần Vũ có chút thất vọng nhìn về phía Lan thúc.
      - Muốn mở tầng gian thứ nhất thực lực của con ít nhất phải đạt tới cỡ ngũ-lục cấp kim tiên.
      Lan thúc cười .
      Tần Vũ giật mình.
      - Còn muốn mở tầng gian thứ hai cần có thực lực ở mức nào đến đúng thời điểm tự nhiên con biết. Ta cho con biết, chỉ khi con mở được hết ba gian này mới có tư cách gặp Lập nhi.
      Lan thúc trịnh trọng.
      Tần Vũ cảm thấy cổ áp lực trước nay chưa từng có.
      Muốn mở tầng gian thứ nhất cần thực lực ngũ-lục cấp kim tiên. Tầng thứ hai tự nhiên cần thực lực cao hơn nhiều. Còn tầng thứ ba, muốn mở ra... thực cần bao nhiêu công lực trong lòng Tần Vũ cũng đoán được.
      - Lan thúc, con phải chờ bao nhiêu năm?
      Tần Vũ lo lắng hỏi.
      Lan thúc than tiếng:
      - Đừng gấp gáp, con phải đợi bao nhiêu năm đừng hỏi ta mà hãy trông vào bản thân! Con tu luyện nhanh tự nhiên có thể gặp Lập nhi sớm, còn tu luyện chậm thời gian dài ra thôi.
      mặt Tần Vũ có tia đau khổ.
      - Tiểu Vũ, công pháp tu luyện của con rất đặc biệt và kỳ lạ. Ta khuyên con... tốt nhất là cứ tu luyện theo công pháp đó, đừng có học tập những công pháp phổ thông của tiên, ma, .
      Lan thúc ân cần khuyên nhủ.
      Trong lòng Tần Vũ máy động, nhìn Lan thúc đầy nghi hoặc.
      - Đến đúng thời điểm con biết thôi. Tuy ta cũng tưởng tượng được công pháp của con khi tu luyện đến cực điểm là cảnh giới nào, nhưng công pháp mới lạ tu luyện theo con đường trước nay chưa từng có làm cho công kích của con giống với người khác. Con biết được cách thức công kích của người ta trong khi người ta biết chút gì về con trong tương lai rất tốt cho con.
      Lan thúc giải thích.
      Tần Vũ hiểu ra trong lòng.
      - Được rồi, Tiểu Vũ, con cứ chăm chỉ tu luyện . Ngàn vạn lần đừng gấp gáp. Năm tháng đối với người trong tộc của ta căn bản có ý nghĩa gì. Chỉ cần con đừng bỏ cuộc ta đảm bảo có ai cưỡng bách được Lập nhi.
      Tuy thanh của Lan thúc lớn nhưng làm cho Tần Vũ vô cùng tin tưởng.
      Lúc này Tần Vũ hề chú ý tới việc gian trong tầng chín Cửu Trọng Thiên khẽ chấn động.
      - Tiểu Vũ, ta xong mọi chuyện rồi, ta phải rời đây.
      Lan thúc nhìn Tần Vũ đầy thương .
      - Nhớ lấy, cứ giữ vững lòng tin, đừng để người khác mê hoặc. Mọi chuyện chỉ cần làm sao để sau này hối hận là được rồi.
      Tần Vũ nhìn Lan thúc kiên định gật đầu.
      Lan thúc cười tán thưởng, sau đó toàn thân từ từ mờ , cuối cùng biến mất trong tầng chín Cửu Trọng Thiên.
      Lập nhi.
      Tần Vũ nghĩ tới Lập nhi trong lòng tự nhiên nhớ lại cảm giác vô cùng sung sướng lúc hai người bên nhau. Lúc đó mọi chuyện thế gian phảng phất như có, thời gian cũng như ngừng lại.
      Tần Vũ vĩnh viễn thể nào quên những năm tháng bên cạnh Lập nhi.
      - có cái gì có thể ngăn cản ta, có gì hết.
      Tần Vũ ngẩng đầu nhìn trời sao hư ảo phía tầng chín Cửu Trọng Thiên, mục quang của Tần Vũ phảng phất như xuyên qua gian, xuyên qua tiên ma giới nhìn vào địa phương thần bí.
      Ở nơi đó cũng có yên lặng nhìn xuống dưới, mục quang của hai người phảng phất như giao nhau.
      Kim Mộc đảo.
      Tần Vũ bị truyền tống ra khỏi Nghịch Ương cảnh đến thẳng Kim Mộc đảo. Vào lúc này Kim Mộc đảo chỉ có hai người Man Càn và Tông Quật. Hiển nhiên là hai người bọn họ muốn xem ai đoạt được vị trí đứng đầu tiến vào gian tầng chín.
      - Ha ha, Tần Vũ huynh đệ, quả nhiên là ngươi đứng đầu.
      Man Càn vừa nhìn thấy Tần Vũ xuất lập tức cười ha ha tới.
      Tần Vũ nhìn thấy hai người Man Càn và Tông Quật, trong lòng biết mình tiêu tốn nhiều thời gian nhất trong tầng chín nên ra chậm hơn hai người này. Đối diện với hai người Tần Vũ lập tức cười :
      - Man Càn huynh, Tông tiền bối. Ta có thể đoạt được vị trí đứng đầu là nhờ vào sư thúc. Ô, sư thúc của ta đâu?
      Tần Vũ nhìn bốn phía.
      Tông Quật cũng nhìn bốn phía, miệng :
      - Ta cũng đoán là Lan Phong có biện pháp để bảo vệ tính mạng của ngươi. Ngươi mới chỉ Đại Thành kì, tuỳ tiện chọn căn phòng cũng vượt hơn mười cấp. Từ lúc ta ra từng tra xét rồi nhưng thấy Lan Phong huynh đâu.
      - Tông Quật, cần tìm nữa.
      Thanh bình thản vang lên.
      Tông Quật và Man Càn nhìn về nơi phát ra thanh , chỉ thấy Kiếm tiên Lan Phong từ bay xuống.
      - Tiểu sư thúc.
      Tần Vũ mắt sáng lên, chân bước về phía Lan Phong.
      Kiếm tiên Lan Phong cười :
      - Tần Vũ, lần này con đứng đầu chắc là đoạt được ít bảo bối nhỉ. Thần khí con cứ lấy kiện, còn cực phẩm tiên khí lấy vài kiện .
      Mắt Man Càn và Tông Quật sáng lên.
      Tần Vũ lắc đầu cười :
      - cần đâu tiểu sư thúc, người cũng biết con tại mới đạt tới Đại Thành kì, sắp đến lúc phi thăng. Khi con phi thăng lên tiên ma giới khẳng định thuộc về tầng thấp nhất của tiên ma giới, nếu con có thần khí sợ rằng mất mạng.
      Man Càn gật đầu :
      - Đúng, Tần Vũ phi thăng lên tiên ma giới, thực lực khẳng định là thấp nhất trong tiên ma giới. khi bị người ta phát ngươi có thần khí đúng là nguy hiểm lắm.
      - Điều này...
      Lan Phong hơi do dự.
      - Sư thúc, người yên tâm . Con chỉ cần bộ cực phẩm phòng ngự chiến y là được rồi, còn lại sư thúc cứ cầm .
      Tần Vũ vung tay, đống đồ bay ra, có vô số thần khí, thậm chí còn có Mê Thần đồ quyển.
      Mục quang của Man Càn lập tức tụ tập Mê Thần đồ quyển.
      Tần Vũ thầm chú ý tới mục quang của hai người này, làm như thế chỉ là để giảm thiểu những điều rắc rối đáng có mà thôi. Thông qua hai người này có thể để nhiều người biết rằng những món đồ , có bên người Tần Vũ.
      Lan Phong lắc đầu cười rồi thu lấy.
      Lan Phong thu lấy những món đồ này nhưng thực tế chỉ bị truyền nhập vào Thanh Vũ tiên phủ mà thôi. Thậm chí còn cố ý cho thấy là trích huyết nhận chủ, có điều giọt máu đó chính là máu của Tần Vũ.
      vòng cũng quay về tay Tần Vũ.
      Đương nhiên... hai người Man Càn và Tông Quật nhìn ra được.
      - Tiểu Vũ, con có muốn theo ta về gặp sư huynh?
      Lan Phong .
      Tần Vũ lắc đầu :
      - cần đâu ạ, tại con muốn về gặp người nhà , khi nào sắp xếp xong xuôi con gặp Lan thúc.
      - Vậy cũng được.
      Lan Phong gật đầu sau đó nhìn Man Càn và Tông Quật.
      - Man Càn huynh, Tông Quật huynh, hai vị chắc cũng nhận được thần khí nhỉ. Theo ta đoán còn là thần khí rất tốt nữa.
      Man Càn cười :
      - Đúng là rất tốt, ha ha... Nghịch Ương tiên đế đúng là xứng danh người có nhiều thần khí nhất. người lão ta chắc phải có hơn mười kiện thần khí. Ở tầng tám và tầng bảy đều là thần khí phòng ngự, đúng là bất phàm.
      Hiển nhiên Nghịch Ương tiên đế giữ lại những thần khí công kích, chỉ đưa ra những món tốt nhất.
      Tầng tám và tầng bảy đều là thần khí phòng ngự, tầng chín tự nhiên còn tốt hơn, thêm vào 'Vạn Thú phổ' của tầng Cửu Trọng Thiên, bất cứ cái nào cũng đều là thần khí bất phàm, hề có lấy kiện thần khí phổ thông nào.
      - Của hai vị đều là thần khí phòng ngự? Lan Phong có chút kinh ngạc.
      Man Càn và Tông Quật đều cười gật đầu, sau đó Man Càn ai oán :
      - Ài, nếu có thể dùng thần khí đổi lấy Mê Thần đồ quyển tay huynh đừng kiện thần khí phòng ngự, hai kiện ta cũng bằng lòng đổi.
      - Ha ha... Lấy hai kiện thần khí phòng ngự đổi lấy Mê Thần đồ quyển, Man Càn huynh cho là ta biết công hiệu của Mê Thần đồ quyển sao?
      Lan Phong cao giọng .
      Man Càn cười bẽn lẽn.
      Thực tế lúc này Lan Phong (cũng chính là Tần Vũ) căn bản biết công hiệu của Mê Thần đồ quyển. Nhưng chỉ cần thông qua di ngôn của Nghịch Ương tiên đế -- bảo vật đệ nhất của tiên ma giới - có thể thấy được giá trị của nó rồi.
      - Được rồi, chư vị, ta phải về gặp sư huynh trước, những bảo vật này cần phải nhờ sư huynh an bài.
      Lan Phong cười bình thản , sau đó gật đầu với Tần Vũ rồi toàn thân đột nhiên biến mất.
      Man Càn nhìn Lan Phong biến mất rồi mới kinh hãi than:
      - Lan Phong mạnh đến thế, sư huynh của thực đạt tới cảnh giới nào nhỉ? Tần Vũ, ngươi có biết ?
      - Thực lực của Lan thúc ta cũng biết được.
      Tần Vũ lắc đầu .
      Tông Quật nghĩ tới kiện hắc sắc chiến đao Lan thúc tặng trước đây, có thể tuỳ tiện đưa ra bảo vật như thế, thậm chí cứng rắn còn hơn cả hạ phẩm thần khí bình thường, như thế sao là người bình thường được.
      - Thực lực của Lan tiền bối rất mạnh, thực lực của Lan Phong ít nhất cũng phải là bát cấp kim tiên. Còn sư huynh của , Lan tiền bối... có lẽ là nhân vật cấp huyền tiên (tiên đế).
      Tông Quật lên tiếng.
      Man Càn chấn động trong lòng.
      - Phàm nhân giới sao lại có cao thủ như thế nhỉ?
      Man Càn đến bây giờ vẫn còn vô cùng nghi hoặc, nhưng thực lực của Lan Phong do tận mắt chứng kiến, căn bản còn gì để nghi ngờ.
      Sau đó Man Càn nghĩ nữa, lần này lấy được kiện thần khí phòng ngự là thu hoạch rất lớn rồi.
      - Tông Quật, Tần Vũ huynh đệ, ta cũng ở lại phàm nhân giới nữa, chúng ta chia tay tại đây.
      Man Càn với hai người Tông Quật và Tần Vũ.
      Tần Vũ rất hiếu kỳ đối với việc làm sao để Man Càn quay về tiên ma giới.
      - Man Càn huynh, các người tới phàm nhân giới hình như rất gian nan, lần quay về này...
      Quay về tuy có độ khó nhưng mà đơn giản hơn việc tới đây nhiều. Trong tay Man Càn xuất năm khối tinh thạch, năm khối tinh thạch này có màu sắc bất đồng. Chỉ thấy Man Càn vung tay đặt chúng chung quanh người.
      Đồng thời lấy năm cái phù triện dán lên năm khối tinh thạch.
      - Xuy xuy ~
      Năm cái phù triện tiếp xúc với năm khối tinh thạch giống như lửa gặp nước, lập tức bạo phát ra năng lượng khủng bố sau đó từng đạo năng lượng từ các phù triện quyện vào nhau.
      - Tần Vũ huynh đệ, Tông Quật, cáo từ! Đợi đến lúc các người tới tiên ma giới có thể tới giới tìm ta.
      Man Càn cười .
      - Cáo từ.
      Tần Vũ và Tông Quật tuy kinh ngạc nhưng lúc này nhìn thấy cảnh đó vẫn chắp tay chào.
      - Bồng!
      Năm khối tinh thạch nổ tung, cổ năng lượng cường đại tới mức khủng bố lập tức hình thành. mạnh mẽ của cổ năng lượng làm Tần Vũ đột nhiên nhớ tới nam tử đen gầy 'Ốc Lam' gặp trong Cửu Trọng Thiên.
      Chỉ thấy gian xuất thông đạo, tại đầu của thông đạo có năng lượng rất hùng hậu bắn tới.
      - Hưu!
      Chỉ thấy thân Man Càn xuất bộ chiến y, toàn thân xuyên vào thông đạo sau đó biến mất thấy nữa.
      Qua lúc, cả gian khôi phục bình tĩnh. Năm khối tinh thạch vừa rồi cũng biến thành bụi phấn. Tâm tình của Tần Vũ và Tông Quật cũng từ từ bình tĩnh lại.
      - Tông Quật tiền bối, người muốn về Bạo Loạn Tinh Hải còn ta muốn về nhà, chúng ta chia tay ở đây nhé.
      Tần Vũ với Tông Quật.
      - Ân, lần này lấy được thần khí, tâm cảnh của ta lại phát sinh biến hoá, cuối cùng đột phá thêm tầng. Có lẽ trong vòng mười năm nữa ta phi thăng tiên ma giới. Trong mười năm nếu có thời gian tới thăm ta nhé, cáo từ.
      Tông Quật cười .
      Tần Vũ nghe thấy Tông Quật đột phá được thập nhị kiếp tán tu bước vào cánh cửa nhất cấp kim tiên, khỏi vui mừng.
      Sau đó Tần Vũ và Tông Quật chia tay ở Kim Mộc đảo, ai về nhà người ấy.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 62 - Nhẫn


      Trong hậu hoa viên, hoàng đế 'Tần Chính' của Tần vương triều thân mặc hoàng bào, yên tĩnh ngồi bên ao cá. Trong tay ông là cái cần câu. Tần Chính ngồi yên hề động đậy.
      Qua lúc lâu...
      Dây câu khẽ nhúc nhích, Tần Chính mỉm cười. Chỉ thấy ông khẽ động tay, giật dây câu, con cá chép lớn bị giật lên. Tần Chính chỉ tay, đoàn tiên thiên chân khí bao khoả con cá chép đưa nó bay tới vũng nước ở bên cạnh.
      Tiên thiên chân khí vận chuyển lưỡi câu, lưỡi câu từ trong miệng cá bay ra. lưỡi câu có móc mồi câu, lưỡi câu lại được thả xuống ao.
      Thái giám hầu cận Tần Chính đứng ở đằng xa dám tới gần, lo mình quấy nhiễu hoàng thượng.
      Đột nhiên --
      - Hoàng thượng, hoàng thượng.
      cung nữ chạy tới hưng phấn kêu to.
      Tần Chính nhíu mày sau đó đặt cần câu sang bên cạnh.
      - Chúc mừng hoàng thượng, thái y vừa khám cho Liên quý phi. Bọn họ ... bọn họ Liên quý phi có thai rồi.
      Toàn thân cung nữ đó vô cùng hưng phấn.
      Tần Chính vừa rồi có chút khó chịu, khi nghe thấy tin tức này lập tức vui mừng:
      - Liên phi có thai rồi? Tốt, tốt.
      Khi trước Ô Huyết chiến đấu với Minh Lương chân nhân làm cho hoàng gia tử đệ của Tần vương tộc chết rất nhiều. Vì thế nên Tần tộc bây giờ vô cùng xem trọng mỗi tử đệ mới sinh. Thậm chí trong Tần tộc, rất nhiều nam đinh cưới ít tiểu thiếp.
      - Tần Chính.
      đạo thanh bình thản vang lên, thanh này xuất rất đột ngột làm tất cả bọn thị vệ kinh hoảng. Tần Chính lại rất bình tĩnh quay người nhìn người tới.
      Người tới cũng toàn thân mang hoàng sắc cẩm bào.
      Hoàng sắc là dành riêng cho hoàng gia.
      Nếu Tần Vũ ở đây có thể nhận ra người tới chính là Long tộc sứ giả -- Ngao Phụng. Ngao Phụng thân là Long tộc Kim Long, tự nhiên thích kim hoàng chi sắc.
      - Ngươi là ai?
      Tần Chính nhíu mày hỏi, ông có thể cảm nhận được người trước mặt bình thường.
      - Ta là ai ngươi cần biết, hơn nữa... phàm nhân như ngươi có tư cách biết. Ngươi chỉ cần biết phản kháng ta... người của toàn bộ hoàng cung bị giết.
      Ngao Phụng cười nhạt .
      Tần Chính thầm giật mình.
      - Có người tới, có thích khách, hộ giá, hộ.....
      Thái giám bên cạnh Tần Chính đột nhiên kêu lớn, nhưng lập tức 'Oanh' tiếng, toàn thân thái giám nổ tung hoá thành bụi phấn.
      thân Tần Chính lên tầng chân khí ngăn chặn những bụi phấn đó.
      - Đừng kêu nữa, người bên ngoài nghe thấy đâu.
      Ngao Phụng lạnh nhạt . Lúc tới đây cả cái hậu hoa viên bị cách tuyệt với bên ngoài, tự nhiên hề lo lắng.
      Con ngươi của Tần Chính rút lại, người trước mắt rất mạnh, vô cùng mạnh.
      - Ngươi nên hy vọng tam đệ của ngươi ngoan ngoãn hợp tác với ta .
      Ngao Phụng cười nhạt , sau đó vung tay, cổ năng lượng dung nhập vào thể nội Tần Chính.
      - Ngươi làm gì trong thể nội của trẫm thế?
      Tần Chính hỏi.
      Ngao Phụng bật cười:
      - Tần Chính, người cần phải hiểu điểm - đừng có phản kháng, ngoan ngoãn nghe ta . Còn ta đặt gì vào trong thể nội của ngươi ư. Nhìn , tiểu nương kia cũng bị ta dung nhập đạo năng lượng, ngươi xem ta biết kết quả của việc hợp tác.
      Toàn thân cung nữ khẽ run sau đó ương ngạnh trụ lại.
      - Xuy xuy lữ~~
      Toàn thân phát ra khói vàng, tiểu nương linh hoạt sống động chỉ trong phút chốc liền biến thành bụi phấn.
      Tần Chính nhìn thấy cảnh này run rẩy trong lòng.
      - Đừng lo, ngươi đau đớn chút nào đâu. Bởi vì lúc thi triển chiêu này linh hồn của ngươi bị diệt nên khi thân thể hoá thành bụi phấn có cảm giác gì đâu.
      Ngao Phụng .
      - theo ta.
      Ngao Phụng lập tức bay lên , Tần Chính cảm thấy cổ năng lượng bao khoả lấy thân thể mình, ông tự chủ được cũng bay lên.
      Đám thị vệ, cung nữ chung quanh ngây ngốc nhìn. Bọn chúng căn bản biết nên làm gì. Nhưng bọn chúng biết điểm... thực lực của người thần bí đó quá mạnh, ít nhất là thượng tiên.
      Nhưng bọn chúng tuyệt biết, thượng tiên của bọn chúng chỉ mới là Kim Đan kì mà thôi, còn Ngao Phụng lại là nhất cấp vương. Chênh lệch quá lớn đến mức tưởng tượng được.
      Trong đình viện bên trong hoàng cung ở kinh thành.
      Ba người Tần Chính, Tần Đức, Tần Phong ngồi chỗ, bên cạnh bọn họ là Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan với lại Dư Lương.
      - Ngao Phụng, ngươi biết đâu, cái tên tiểu tử Tần Phong đó rất cứng đầu. Biết được ta muốn dùng để uy hiếp Tần Vũ liền định tự bạo. Bất quá trước mặt ta muốn tự bạo đúng là chuyện buồn cười.
      Đỗ Trung Quân cười lớn .
      Nhất cấp ma vương muốn cho người ta tự bạo Tần Phong làm sao mà thành công được?
      - Ai, cái tên phụ thân Tần Đức cũng y hệt, muốn tự bạo. Xem ra người của Tần gia đúng là can đảm. Chả trách tên tiểu tử Tần Vũ chưa tới trăm năm có thành tựu như thế.
      Hoa Nhan tán thưởng.
      Dư Lương cũng gật đầu.
      Dù là tu chân giả, người sợ chết cũng có nhiều.
      - Hừ, đám các ngươi có can đảm đối diện với tam đệ của ta lại sử dụng thủ đoạn này. Ta cảm thấy hổ thẹn thay cho các cao thủ như các ngươi.
      Tần Phong lạnh lùng .
      Tần gia tử đệ đều có dòng máu nóng, sao lại sợ cái chết chứ?
      - Phong nhi, câm mồm.
      Tần Đức giận dữ dùng linh thức truyền quát.
      Tuy nguyên trong thể nội bị chế trụ nhưng việc dùng linh thức truyền có quan hệ với nguyên mà chỉ là linh hồn chi lực.
      - Phụ vương, con sai rồi.
      Tần Phong biết ngay mình lỗ mãng, biết bây giờ ba cha con mình đều lọt vào tay địch nhân, nếu bản thân chọc cho địch nhân nổi giận, chừng còn giết chết .
      Dù giết mình vẫn còn hai người Tần Đức và Tần Chính, dư sức để uy hiếp Tần Vũ.
      - Ngao Phụng huynh, huynh truyền tấn báo cho Tần Vũ chưa?
      Hoa Nhan hỏi.
      Ngao Phụng lúc này mới từ từ lấy truyền tấn lệnh ra:
      - Hoa Nhan huynh, đừng gấp gáp. Bây giờ thân nhân của trong tay ta rồi, chúng ta đặt cấm chế trong thể nội bọn chúng. Chỉ cần ý nghĩ thân nhân của chết ngay. Dù bản thân Lan Phong tới cũng có biện pháp để bắt chúng ta.
      Lôi truyền tấn lệnh ra, thức truyền tin tức .
      - Tần Vũ, ngoan ngoãn mình về hoàng cung Tần vương triều . Ta cùng với Hoa Nhan huynh, Đỗ Trung Quân huynh với lại Dư Lương đợi ngươi ở đó. Phụ thân và hai huynh đệ của ngươi cũng ở bên cạnh.
      Ngao Phụng trực tiếp báo tin cho Tần Vũ.
      Giữa trung, Tần Vũ chân đạp cực phẩm tiên kiếm phi hành. Còn thần kiếm 'Phá Thiên', chưa đến lúc gặp nguy hiểm Tần Vũ cũng chưa cần sử dụng. Lúc này tâm tình của Tần Vũ rất tốt, chuyến tới Nghịch Ương cảnh thành công hoàn mỹ.
      - 'Phụ vương cùng con cháu Tần tộc sống yên tĩnh tại phàm nhân giới, bây giờ ta quay về liền bế quan tĩnh tu cho đến khi có đột phá phi thăng luôn. Phàm nhân giới... ta còn gì luyến tiếc nữa.'
      Nét tươi cười mặt Tần Vũ rất hiền hoà.
      Đột nhiên --
      - Ân?
      Tần Vũ lật tay lấy truyền tấn lệnh ra. Vừa nhìn sắc mặt Tần Vũ liền đại biến, tia sát khí bắn ra từ mắt Tần Vũ.
      Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan, Dư Lương.
      Hàn quang trong mắt Tần Vũ bắn ra.
      Lúc trước trong Nghịch Ương cảnh, Tần Vũ coi bọn Ngao Phụng ra gì nên thèm giết mấy người này. tưởng được đám người này lại bắt thân nhân của mình làm con tin.
      Có Kiếm tiên Khôi Lỗi cửu cấp kim tiên, muốn giết bọn Ngao Phụng đơn giản như ăn cơm uống nước. Trong lòng Tần Vũ chưa hề để ý tới đám chuột nhắt này.
      - Dám bắt thân nhân của ta làm con tin, vậy đừng trách ta độc ác.
      Trong đáy lòng Tần Vũ dâng lên sát cơ.
      Lúc vượt qua Thanh Vân lộ trong Nghịch Ương cảnh, bọn Ngao Phụng, Hoa Nhan liên tục truyền tấn cho kêu qua Thanh Vân lộ làm Tần Vũ nổi giận rồi, tại nảy sinh ý muốn giết chết bọn chúng.
      Trong lòng máy động, Tần Vũ hiểu hết mọi chuyện.
      - Bắt mình đơn thân độc mã ngoan ngoãn quay về? Vì sợ Lan Phong ư. Hừ, bất quá... các ngươi có lẽ là biết Kiếm tiên Lan Phong hề tồn tại, ông ta chỉ là Kiếm tiên Khôi Lỗi của ta mà thôi. Ta quay về cũng giống như Kiếm tiên Lan Phong quay về thôi.
      Tần Vũ cố nén sát ý.
      hiểu điểm, tình huống bây giờ sợ là đối phương thi triển cấm chế trong thể nội của thân nhân mình. Nếu cẩn thận làm thân nhân chết dù giết hết đối phương cũng tránh khỏi hối hận.
      Tần Vũ tăng tốc.
      Toàn thân hoá thành tia chớp bay hết tốc lực về Tiềm Long đại lục.
      Trong đình viện ở hoàng cung tại kinh thành Tần vương triều.
      Bốn người bọn Hoa Nhan yên lặng uống trà hầu như đồng thời ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đạo quang hoa nhanh chóng hạ xuống sau đó hoá thành người, chính là Tần Vũ vừa mới bay hết tốc lực về tới.
      - Tiểu Vũ.
      - Vũ nhi.
      ----------------
      Ba người bọn Tần Đức nhìn thấy Tần Vũ nhịn được liền lên tiếng gọi. Tần Vũ nhìn thấy phụ vương của mình cùng với đại ca, nhị ca, với công lực của tại có thể nhìn ra thể nội của thân nhân đều có cấm chế.
      Chỉ cần suy nghĩ của đối phương thân nhân của mình chết ngay tại trận.
      Sát ý trong lòng Tần Vũ khỏi dâng lên, muốn đem toàn bộ bốn kẻ trước mặt giết chết.
      Nhẫn, nhẫn, nhẫn!
      Tần Vũ cố nén, nhưng dù cố gắng đến mấy mặt vẫn đanh lại.
      - Ngao Phụng, bốn người các ngươi muốn gì?
      Mắt Tần Vũ lộ ra hàn quang.
      - Vũ nhi, con cần phải vì bọn ta mà chịu uỷ khuất. Tần tộc chúng ta chỉ cần có con tồn tại thể xem là diệt vong, đừng để ý tới bọn ta, biết ?
      Tần Đức trịnh trọng .
      - Câm miệng.
      Đỗ Trung Quân quát, đạo khí kình liền từ thể nội Đỗ Trung Quân bắn tới Tần Đức.
      Toàn thân Tần Vũ lập tức xuất trước mặt Tần Đức chặn đạo khí kình đó lại. thân Tần Vũ lúc này xuất bộ chiến giáp màu tím sậm, đây là bộ chiến giáp cực phẩm tiên khí.
      Bản thân lúc bình thường chỉ sử dụng cực phẩm tiên khí, lúc nào nguy hiểm lắm mới sử dụng thần kiếm 'Phá Thiên' với thần khí chiến y 'Hắc Ngưng Tuyết'.
      - Đỗ Trung Quân, các ngươi mà tiếp tục động thủ ta dám đảm bảo sư thúc Lan Phong với lại Lan thúc lập tức xuất tại đây.
      Tần Vũ cắn răng .
      Lan Phong, Lan thúc?
      Trong lòng bọn Hoa Nhan chấn động, bọn chúng biết lợi hại của Lan Phong, sau lưng Lan Phong còn có Lan thúc lợi hại hơn nữa.
      - Đỗ Trung Quân, nhàng chút.
      Ngao Phụng bảo. Đỗ Trung Quân lập tức cười :
      - Tần Vũ huynh đệ, vừa rồi ta khống chế được bản thân. Ta bảo chứng tuyệt đối có chuyện như vừa rồi nữa.
      Kỳ thực, chỉ có Tần Vũ sợ thân nhân bị giết mà bọn Hoa Nhan cũng sợ Tần Vũ phá hỏng tấm lưới bọn chúng chăng ra.
      Bọn chúng muốn về tiên ma giới còn phải bố trí trận pháp, còn bọn Lan Phong muốn tới chỉ cần thi triển đại na di, có lẽ chỉ phút chốc là tới. Bọn chúng muốn trốn chắc chắn kịp.
      - Tần Vũ huynh đệ, kỳ thực cầu của bọn ta cao, ngươi cũng biết... bọn ta từ tiên ma giới hạ phàm, hao phí vô số tâm lực là vì cái gì chứ? Chính là thần khí. - Ngao Phụng than thở - Nhưng mà tại bọn ta chẳng có lấy món.
      - Ô, các người muốn thần khí?
      Tần Vũ nhíu mày.
      - Đúng, Tần Vũ huynh đệ, ngươi ở trong Cửu Trọng Thiên rốt cuộc lấy được mấy kiện thần khí vậy? Có thể cho bọn ta biết ?
      Hoa Nhan hỏi.
      Lúc này ba người bọn Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính bị những lời đàm thoại giữa Tần Vũ và đối phương làm kinh hãi.
      Tiên ma giới hạ phàm?
      Thần khí?
      Mấy người bọn Tần Đức tới bây giờ biết rất nhiều chuyện của tu chân giới, tiên khí cũng biết, đó là mức cao lắm rồi. 'Thần khí' đúng là dám tưởng tượng tới, lại còn từ tiên ma giới hạ phàm?
      - Mấy kẻ này là người hạ phàm ư.
      Tần Đức nhìn bọn Ngao Phụng, Hoa Nhan mà trong lòng thầm kinh hãi.
      - Ta lấy được ba kiện thần khí. Tần Vũ thẳng. Kiện thứ nhất là thần khí 'Phá Thiên'.
      - 'Phá Thiên' ta biết, đó là thần khí cực kỳ lợi hại mà năm xưa Nghịch Ương tiên đế tung hoành tiên ma giới, công kích cực kỳ lăng lệ.
      Hai mắt Hoa Nhan sáng rực.
      - Đó là thần khí thích hợp nhất cho Kiếm tiên, sử dụng phối hợp với 'Phá Thiên kiếm quyết' đúng là hoàn mỹ có khuyết điểm.
      Tần Vũ tiếp:
      - Kiện thần khí thứ hai là 'Hắc Ngưng Tuyết', là bộ thần khí chiến y.
      Thần khí phòng ngự?
      Mục quang của bọn Ngao Phụng như phát ra lửa.
      - Còn kiện cuối cùng các người cũng biết, chính là 'Mê Thần đồ quyển' được xưng là bảo vật đệ nhất của tiên ma giới.
      Tần Vũ bình thản .
      Bọn Ngao Phụng run rẩy trong lòng.
      - Tần Vũ huynh đệ, người ngươi có thần khí ?
      Hoa Nhan hỏi đầu tiên.
      Tần Vũ lắc đầu:
      - có, ta đưa toàn bộ thần khí cho sư thúc. Ta sắp phi thăng rồi, đến tiên ma giới mà mang theo thần khí rất nguy hiểm.
      - láo. - Đỗ Trung Quân quát lên đầu tiên - Ngươi lấy được ba kiện thần khí mà bằng lòng đưa hết cho sư thúc sao?
      - tin ngươi cứ hỏi Man Càn và Tông Quật. Lúc ta đưa đồ cho sư thúc bọn họ cũng có mặt ở đó. Ồ, Man Càn vừa dùng loại trận pháp thông giữa tiên ma giới với lại phàm nhân giới quay về rồi.
      Tần Vũ rất tự nhiên.
      Man Càn quay về rồi?
      Trong mắt bọn Ngao Phụng, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân loé lên tia hâm mộ. Cùng là sứ giả hạ phàm nhưng Man Càn lấy được thần khí quay về, bọn họ lại phải chơi trò ' dây thép'.
      Có điều bọn họ đều hiểu , thực lực nhất cấp kim tiên tại tiên ma giới căn bản chẳng là gì cả, chỉ có lấy được thần khí địa vị của bọn họ mới được nâng lên tầm cao mới.
      Tần Vũ nhìn mấy người trước mặt, trong lòng run lên vì giận.
      Nhưng tại chỉ biết nhẫn nhịn.
      Lúc bọn Hoa Nhan thả thân nhân của ra để bắt lấy chính là lúc hành động. Trong lòng Tần Vũ phán lệnh tử hình cho mấy người này, có điều chưa thi hành mà thôi.
      ------
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :