Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 53 - Vạn Thú Phổ


      Đám người này, gồm có ma giới sứ giả Đỗ Trung Quân, tiên giới sứ giả Hoa Nhan, long tộc sứ giả Ngao Phụng, giới sứ giả Man Càn, cùng Phương Điền, Tông Quật và Dư Lương.
      Bảy người tập hợp với nhau, sau đó trực tiếp xuất phát.
      - Cửu trọng thiên, quả là cao a.
      Dư Lương nhìn thấy mỹ cảnh trước mặt khỏi thở ra hơi.
      Cửu trọng thiên, là trung tâm của Nghịch Ương cảnh. Đây là tòa cung điện cao chín tầng lơ lững giữa trung, tòa cung điện hoa lệ này xung quanh được bao thủ bởi vô số vân vụ, cùng với những hồ nước, giả sơn và các loại hoa cỏ. Tuyệt đối có thể xem là diệu cảnh cư trú của thượng tiên.
      Vượt qua Thanh Vân lộ, tiến về phía trước, đặt chân lên con đường lớn màu vàng.
      Hai bên con đường lớn này là những mỹ cảnh độc đáo, nhưng những người đường lại có ai còn tâm tư để nhìn ngắm, tất cả đều vô thức gia tăng tốc độ hướng tới cửu tầng cung điện, chỉ có điều trong số bọn họ, ai dám vượt lên trước cả.
      - Ngao Phụng huynh đâu cần phải vội vã như vậy.
      Nhìn thấy Ngao Phụng tựa như muốn gia tăng tốc độ, Man Càn liền lên tiếng. Vừa nghe thấy lời của Man Càn, tốc độ của Ngao Phụng lại trở lại như cũ.
      - Man Càn huynh cũng đâu cần phải vội, còn chưa tới lúc mọi người tranh đoạt bảo vật cơ mà.
      Ngao Phụng cũng đáp trả.
      ràng... Man Càn cùng Ngao Phụng công kích lẫn nhau.
      Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân cả bọn thấy vậy đều mừng thầm, Man Càn cùng Long tộc là hai phe thực lực mạnh nhất, nếu như hai bên đánh nhau, thay vào đó đối với Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân và Tông Quật lại có lợi. Nhưng bọn họ quả biết Ngao Phụng cùng Man Càn giao tranh đều là vì quyển trục.
      Bảy người tại trường, chỉ có Ngao Phụng cùng Man Càn là đoán ra được trong Cửu trọng thiên, ngoại trừ bảo bối mà thủ lĩnh tiên ma giới các giới thèm muốn có được, còn có kiện bảo bối mà độ trân quý cũng kém vật kia bao nhiêu.
      Dần dần, hàng bảy người chỉ còn cách tòa cửu tầng cung điện 'Cửu trọng thiên' vài trăm mét.
      Giống như điện quang.
      Man Càn cùng Ngao Phụng tựa hồ như cùng lúc cực tốc lao về phía Cửu trọng thiên, căn bản còn để ý tới xung quanh nữa.
      - Hai người bọn họ làm sao vậy?
      Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân cả bọn giật mình.
      Trong mắt bọn họ, bảo bối mà tiên ma giới các đại thủ lĩnh đều thèm khát chiếm đoạt, tuyệt đối thể dễ dàng đoạt được, ít nhất cũng còn có cửa ải ngăn trở. Cho nên bọn họ tịnh hề vội vã, hiểu tại sao Man Càn cùng Ngao Phụng lại vội vã như vậy?
      Nhìn thấy hai người qua được cửa lớn thông tới đại điện của Cửu trọng thiên, bỗng nhiên...
      - Oanh!
      Tựa như đâm vào bức tường vô hình, tại cửa lớn của Cửu trọng thiên đại điện xuất trận chấn động, Man Càn cùng Ngao Phụng hai người bị hất văng sang bên, đồng thời tiên huyết phun ra khắp nơi.
      Trọng thương!
      Man Càn cùng Ngao Phụng tại cố bò về phía trước, cả hai đều nhìn chằm chằm về phía trung tâm của đại điện, ánh mắt điên cuồng giống như là sói hoang vậy. Bởi vì lúc này tại tầng đầu tiên của Cửu trọng thiên đại điện, trung có quyển trục màu vàng. Quyển trục màu vàng này bay lơ lửng, phát tán ra đạo đạo kim quang.
      - Man Càn huynh, Ngao Phụng huynh, có chuyện gì vậy? Xem kìa, cả hai đều thương tích đầy mình.
      Hoa Nhan giọng điệu quan tâm .
      Bên cạnh Đỗ Trung Quân bỗng nhìn chằm chằm về phía cửa của đại điện, rồi ngay lập tức Đỗ Trung Quân như phát cuồng lao vào đại điện. Cùng với tiếng động vang vọng, Đỗ Trung Quân khóe môi rỉ máu lùi lại phía sau.
      Hoa Nhan bỗng run lên.
      Chẳng lẽ Đỗ Trung Quân lại nhìn thấy Man Càn, Ngao Phụng hai người vừa ăn quả đắng sao? Cũng để ý tới hậu quả?
      - Ngao Phụng, kia có phải là Vạn Thú phổ?
      Phương Điền hỏi Ngao Phụng.
      - Vạn Thú phổ?
      Ngao Phụng ngạc nhiên,
      - Ngươi làm sao lại biết là Vạn Thú phổ?
      Phương Điền đưa ngón tay chỉ về phía bên cửa của đại điện, ở đó trồng tấm thạch bia, thạch bia có vài hàng chữ, cả Hoa Nhan cũng vô thức quay sang hướng thạch bia.
      - Thành công vượt qua Thanh Vân lộ, cũng xem là các ngươi bản lĩnh tồi, có vẻ đều là nhân vật tinh trong số những cao thủ cùng cấp. Vượt qua Thanh Vân lộ, tự nhiên cũng có phần thưởng, bảo vật năm xưa cùng Nghịch Ương ta tung hoành tiên ma giới - Vạn Thú phổ được đem ra làm phần thưởng.
      Nhìn thấy dòng chữ này. Hoa Nhan cảm thấy yết hầu như khô lại, kìm được phải nuốt nước bọt mấy lần.
      Đồng thời...
      Hoa Nhan cũng phát ra quyển trục màu vàng lơ lửng chính giữa đại điện tầng thứ nhất, ngừng phát tán ra kim quang khiến cho Hoa Nhan trong lòng run lên.
      - Quả nhiên là Vạn Thú phổ, ngờ lại có cả Vạn Thú phổ... trời ạ.
      Hoa Nhan khẽ rùng mình, đồng thời để ý tới gì nữa tay phải vươn ra sau nắm lấy chuôi kiếm.
      tiếng hét khẽ.
      Bạt kiếm!
      Xuất kiếm!
      luồng kim sắc kiếm khí hoàn toàn bao bọc lấy Hoa Nhan, lúc này Hoa Nhan toàn thân giống như chuôi của thanh cự kiếm kim sắc, lưỡi của chuôi kiếm này chính là thanh tiên kiếm của Hoa Nhan. Sau đó kim sắc cự kiếm hung hãn lao về phía cửa Cửu trọng thiên đại điện, thế như xé gió, kim sắc cự kiếm có lực xuyên thấu kinh người đâm tới cửa của đại điện.
      Bồng!
      Kim sắc cự kiếm tan nát.
      Hoa Nhan toàn thân giống như bị điện giật, cả người bị đánh bay về phía sau, máu chảy ròng ròng xuống mặt đất.
      Lại thêm kẻ trọng thương!
      " thấy vừa nãy bọn Man Càn thụ thương sao, vẫn còn muốn lên chịu tội."
      Tông Quật trong lòng cười thầm.
      Tuy nhiên Tông Quật biết 'Vạn Thú phổ' có ý nghĩa gì.
      Vì Vạn Thú phổ, cho dù có biết rằng cửa điện có điểm cổ quái, nhưng nếu tự mình thử, bọn họ quả thể dằn lòng được. Mặc dầu có thể bị trọng thương, nhưng vì Vạn Thú phổ, tất cả đều xứng đáng.
      tại, bốn đại sứ giả đều trọng thương.
      - Ha ha... giỏi cho Man Càn, giỏi cho Ngao Phụng.
      Hoa Nhan cười lạnh nhìn hai người.
      - Bọn ngươi ắt hẳn đoán ra được Vạn Thú phổ được cất giấu ở đây, lạ sao các ngươi đường lại có chút cổ quái, thế vừa nãy còn bất chấp tất cả lao về phía đại điện.
      Man Càn và Ngao Phụng đều hừ lạnh tiếng.
      - Bản thân đầu óc bã đậu, còn có thể trách ai?
      Ngao Phụng trào phúng .
      Đỗ Trung Quân liền ngắt lời:
      - Đáng tiếc a đáng tiếc, Vạn Thú phổ trân quý như thế, đâu phải muốn đoạt là đoạt được. Đáng tiếc cho các ngươi phen khổ tâm. Cuối cùng Vạn Thú phổ rơi vào tay ai vẫn còn khó a.
      Bốn đại sứ giả, mỗi người đều có chủ bài tối hậu, tuy nhiên... chủ bài của Hoa Nhan phải đem ra dùng khi vượt qua Thanh Vân lộ.
      Bởi vì Nghịch Ương tiên đế trước khi chết từng dặn đại hán khôi ngô - khi gặp tiên giới sứ giả, tăng cao mức độ khó, cho nên đại hán khôi ngô cũng sử dụng công lực cao hơn nhiều, khiến cho Hoa Nhan vì muốn giữ mạng mà phải sử dụng con bài chủ của mình. Chỉ là... người Hoa Nhan cũng còn 'Bách Tê Lôi ấn phù' cùng vài loại tuyệt chiêu khác.
      "Chỉ cần đoạt được Vạn Thú phổ, chỉ công lực của ta đại tăng, mà... việc tranh đoạt bảo bối tối hậu cũng có phần chắc chắn hơn." Hoa Nhan trong lòng tràn đầy phấn khích.
      Vạn Thú phổ a!
      Nếu như tại tiên ma giới, chỉ quyển Vạn Thú phổ này thôi, tuyệt đối có thể gây ra cuộc chiến tranh đoạt khủng bố.
      - Vạn Thú phổ là bảo bối gì vậy?
      Bọn Phương Điền nghi hoặc, lúc này Tông Quật, Phương Điền cùng Dư Lương ba người vẫn chưa 'Vạn Thú phổ' là bảo bối như thế nào, bỗng nhiên lại có thể làm cho bốn đại sứ giả điên dại như vậy.
      - Ngao Phụng, Vạn Thú phổ này là bảo bối như thế nào?
      Phương Điền đến bên cạnh Ngao Phụng hỏi.
      Phương Điền dẫu sao cũng là siêu cấp thần thú Ngũ Trảo Kim Long, đưa ra câu hỏi, Ngao Phụng cũng dám giấu giếm. Huống chi... chỉ dựa vào bản thân y, muốn đoạt được bảo vật giữa bao nhiêu cao thủ như vậy, quả là rất khó.
      - Phương Điền! Vạn Thú phổ là kiện hạ phẩm thần khí!
      Ngao Phụng chỉ câu khiến cho bọn Phương Điền kinh hãi.
      Thần khí?
      Bất kì thần khí gì so với cực phẩm tiên khí đều lợi hại hơn nhiều.
      Lập tức Phương Điền, Tông Quật, Dư Lương cả bọn hô hấp trở nên khó khăn.
      - Tại tiên ma giới, tiên khí còn có thể chế tạo được, nhưng còn thần khí... tiên ma giới tới nay vẫn chưa có ai có thể chế tạo được. Tại tiên ma giới, số lượng thần khí ít đến kinh người.
      Ngao Phụng tiếp tục :
      - Vạn Thú phổ tuy chỉ là hạ phẩm thần khí, nhưng so với trung phẩm thần khí thông thường còn trân quý hơn.
      - Thần khí giống như tiên khí, cũng phân biệt thành các loại công kích, phòng ngự, gian tồn trữ, cùng số loại đặc thù. Tuy Vạn Thú phổ chỉ là hạ phẩm thần khí, nhưng lại là loại thần khí cực kì đặc biệt. Cho dù là tại tiên ma giới, cũng thuộc loại bảo bối cao cấp nhất, dẫu có là cao thủ như Vũ Hoàng, cũng có thể động tâm vì nó.
      Ngao Phụng mười phần khẳng định .
      Tới đây, bọn Phương Điền hoàn toàn minh bạch về trân quý của Vạn Thú phổ.
      Vạn Thú phổ, phải chỉ đơn đơn giản là công kích hay phòng ngự thần khí, mà là loại cực kì đặc thù. Hơn nữa luyện chế cũng vô cùng khó khăn, chỉ có điều nếu luyện chế thành công, uy lực cũng rất ư khủng bố.
      - Vạn Thú phổ có công hiệu ra sao?
      Phương Điền hỏi tiếp.
      Ngao Phụng cười :
      - Công hiệu ra sao? Ha ha... có thể với ngươi thế này, nếu như ngươi đoạt được Vạn Thú phổ, tất cả mọi người ở đây có liên thủ cũng phải đối thủ của ngươi, cho dù là bọn họ sử dụng tới cả chủ bài!
      - Mạnh vậy sao?
      Phương Điền giật mình.
      - Hừm, bát cửu cấp kim tiên tới đây, chỉ cần thấy ngươi có Vạn Thú phổ, cũng có thể đại chiến trận, thậm chí còn có khả năng giết chết đối phương, ngươi mạnh hay mạnh?
      Ngao Phụng cười :
      - Công lực càng yếu, lợi thế Vạn Thú phổ mang lại càng lớn.
      Phương Điền, Tông Quật, Dư Lương ba người hoàn toàn động tâm.
      Ngao Phụng hề để ý.
      Y ra, khẳng định cả ba đại sứ giả cũng đều biết, còn muốn trong cuộc tranh đoạt Vạn Thú phổ Tông Quật cùng Dư Lương căn bản có uy hiếp gì cả.
      Tuy Tông Quật thực lực tồi, nhưng so với những sứ giả đều có chủ bài trong tay, khoảng cách phải là .
      ......
      Bọn Man Càn bảy người đứng trước cổng cung điện, cau mày khó chịu.
      - Thế là thế nào, bọn ta ở đây lúc rồi, vô hình cấm chế của điện môn vẫn mất ... Nếu như cứ tiếp tục thế này, tới bao giờ bọn ta mới có thể tiến nhập Cửu trọng thiên đại điện?
      Đỗ Trung Quân nóng nảy .
      Những người còn lại cũng sốt ruột.
      - Nghịch Ương tiên đế để lại gợi ý gì, tại bắt chúng ta đứng ở ngoài cửa điện, chỉ có thể thấy Vạn Thú phổ nhưng lại làm gì được!
      Man Càn cũng biết phải làm sao.
      Hơn nữa...
      Vô hình cấm chế tại cửa điện vẫn còn tồn tại, bảy người bọn họ căn bản thể tiến nhập đại điện.
      Phá vỡ tường của đại điện?
      - Đúng là nằm mơ. Vật liệu kiến tạo nên cửu tầng cung điện bản thân cực kì quý hiếm, hơn nữa lại được Nghịch Ương tiên đế luyện chế qua. đó còn có cả những chủng cấm chế, mỗi lần ngươi công kích, là mỗi lần bản thân lại thụ thương.
      - Ồ, các ngươi trông!
      lúc sau, Dư Lương đứng ở góc xa nhất chỉ về phía thạch bi,
      - Đằng sau thạch bia vẫn còn có chữ.
      Đứng rất xa so với cửa điện môn, Dư Lương may mắn có thể thấy được mặt sau của thạch bi.
      Tựa như tất cả mọi người đều đồng thời tới phía sau thạch bia.
      "Muốn tiến nhập Cửu trọng thiên, phải đợi cho tới khi tất cả mọi người trải qua khảo nghiệm của Thanh Vân lộ. Hoặc là chết, hoặc thành công vượt qua. Chỉ khi tất cả mọi người đều trải qua khảo nghiệm và tụ tập trước cửa điện, cấm chế ở đó mới được tự động giải trừ!"
      Nhìn thấy dòng chữ cuối cùng, cả bọn đều minh bạch.
      ra... tất cả phải tụ tập lại, cấm chế tại cửa điện mới bị giải trừ.
      Kỳ thực Nghịch Ương tiên đế thiết kế như vậy là muốn để cho nhũng người tới đây đều ở trong hoàn cảnh công bằng. Đồng thời... Nghịch Ương tiên đế cũng muốn bọn họ chém giết lẫn nhau.
      - Tần Vũ làm sao lại tiến nhập Thanh Vân lộ, cần biết là chết, hay vượt qua được, y cũng phải tiến nhập Thanh Vân lộ chứ.
      Đỗ Trung Quân tức giận .
      tại cấm chế tại cửa điện chưa hề bị triệt tiêu, hiển nhiên Tần Vũ vẫn chưa chết, cũng có thể ... y vẫn chưa hề vượt qua Thanh Vân lộ.
      - hay rồi!
      Man Càn sắc mặt đại biến. Mọi người nhìn về phía Man Càn. Y thở dài hơi :
      - Ta cùng Tần Vũ huynh đệ có chút giao tình, biết thực lực y yếu kém, cũng biết y mới chỉ đạt đến Đại Thành kì, sợ rằng y qua nổi Thanh Vân lộ. Cho nên... khuyên y ở lại Bạch ngọc quảng trường, tiếp tục đợi cho đến khi phi thăng an toàn tiến nhập thượng giới.
      Tất cả mặt mày trở nên xám xịt.
      - Nếu như Tần Vũ quả tiếp tục chậm rãi ở lại bạch ngọc quảng trường, chờ cho tới khi phi thăng, lẽ bọn ta cũng phải chịu khổ đợi cho tới lúc đó?
      Thanh của Đỗ Trung Quân cay đắng.
      - Man Càn, ngươi mau truyền tấn cho Tần Vũ, bảo y nhanh chóng tiến nhập Thanh Vân lộ.
      Hoa Nhan .
      - Đây là ý tứ gì? phải ngươi muốn Tần Vũ tìm chết sao?
      Man Càn hai mắt trợn trừng,
      - lợi hại của đại hán thủ lộ, ngươi cũng biết, Tần Vũ như bọn ta có cực phẩm chiến giáp, cũng có được tốc độ nhanh như Dư Lương.
      Hoa Nhan bực mình :
      - Hừm, ngươi tính toán kiểu gì vậy, Tần Vũ khi nãy nhìn thấy Duyên Sơn, Minh Thiện cả bọn đều bị chết, khẳng định dám tiến tiếp. Y có thể tiếp tục an tâm chờ đợi. Nhưng còn bọn ta phải ở ngoài này, nhìn thấy Vạn Thú phổ mà thể làm gì được, tiếp tục chịu khổ như vậy sao?
      - cần biết ra sao, ta quyết khuyên y tiến nhập Thanh Vân lộ, ta thà đợi vài chục năm còn hơn.
      Man Càn ngờ lại ngồi xuống xếp bằng.
      Ngao Phụng cau mày:
      - Ngươi truyền tấn, vậy để ta truyền tấn cho y.
      Nhìn thấy Vạn Thú phổ, nhưng lại đoạt được. Nếu như phải chịu khổ như vậy vài chục năm, quả việc rất khó tiếp thụ. Ngao Phụng trực tiếp truyền tấn cho Tần Vũ... hơn nữa truyền liên tục ba lần.
      - Sao rồi?
      Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân cả bọn nhìn Ngao Phụng.
      Ngao Phụng lắc đầu :
      - biết có chuyện gì, Tần Vũ căn bản hề đáp lại.
      - Cấm chế tại cửa điện vẫn còn, y khẳng định là chưa chết. Y chết cũng hồi báo truyền tấn... Chẳng lẽ y tĩnh tâm bế quan tu luyện rồi sao?
      Hoa Nhan phỏng đoán.
      - Vậy quá tồi, y bế quan tu luyện, nhàng thoải mái, đợi cho tới khi phi thăng. Còn bọn ta? Phải chịu khổ chờ y phi thăng sao?
      Đỗ Trung Quân bắt đầu có chút lo lắng.
      Lúc này, bọn Đỗ Trung Quân căn bản quan tâm tới tính mệnh của Tần Vũ, tựa như việc Tần Vũ chết vì bọn họ là chuyện đương nhiên vậy.
      Bọn họ đều quên rằng... bọn họ muốn Tần Vũ tiến nhập Thanh Vân lộ là Tần Vũ nhất định phải tiến nhập Thanh Vân lộ sao?
      - Ai truyền tấn cho ta vậy, vừa rồi cùng với đại hán ương ngạnh kia chiến đấu, truyền tấn phải là khiến ta phân tâm sao?
      Tần Vũ tại vượt qua được Thanh Vân lộ, tay xuất truyền tấn lệnh, trong truyền tấn lệnh phải chứa hơn chục đạo truyền tấn.
      Ngao Phụng có, Đỗ Trung Quân cũng có, thậm chí đến cả Hoa Nhan cũng có...
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 54 - Tranh Đoạt Vạn Thú Phổ

      "Giục ta vượt qua Thanh Vân lộ? Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan cả bọn muốn làm gì đây?"
      Tần Vũ suy nghĩ lúc thầm tức giận.
      "Bọn chúng cả đám đều trải qua nguy hiểm của Thanh Vân lộ, chắc hẳn cũng nhận thấy khả năng thành công vượt Thanh Vân lộ của ta là cao. Nhưng sao lại như vậy, bọn chúng đều thúc giục ta... đây phải là muốn ta chết sao?"
      Tần Vũ trong lòng phẫn nộ:
      "Hừm, bọn chúng nghĩ chúng là ai chứ? Như Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan ngay đến cả chút giao tình với ta cũng có. Vậy mà giọng điệu truyền tấn lại như ra lệnh cho ta, còn Ngao Phụng, khi trước ta còn nghĩ y phải kẻ xấu, giờ xem ra cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì."
      Xem xét hơn mười đạo truyền tấn, Tần Vũ càng xem càng thêm tức giận.
      Bản thân cùng với Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan, Ngao Phụng hề có quan hệ gì, cũng phải thuộc hạ của bọn chúng, vậy mà ba người này lại liên tục truyền tấn ra lệnh cho y tiến nhập Thanh Vân lộ. Tuy rằng về sau ngữ khí có phần mềm mỏng, nhưng vẫn khiến cho Tần Vũ xem ba người như là địch nhân.
      Nặng nề hít sâu liền hai hơi, Tần Vũ cũng dần bình tĩnh trở lại.
      " đúng, bọn họ vội vã muốn ta vượt qua Thanh Vân lộ tập hợp với bọn họ như vậy, khẳng định là có nguyên nhân đặc biệt nào đó! Nếu , ta có vượt qua được Thanh Vân lộ hay , làm sao bọn họ lại quan tâm đến thế?"
      Tần Vũ trầm tư lúc, sau đó đặt chân lên con đường lớn kim sắc phía trước mặt tiến tới.
      "Để xem các ngươi muốn làm gì? Ta từ đầu muốn phải mở ra trường chém giết, nhưng nếu các ngươi vẫn cứ ép ta, ta cũng lưỡng lự để Lan Phong xuất thủ đâu."
      Bởi vì hơn chục đạo truyền tấn, bởi vì giọng điệu ra lệnh, cũng bởi vì đối phương bất chấp sinh mệnh của y... Tần Vũ cuối cùng phát nộ.
      ***
      Bên ngoài cửa của 'Cửu trọng thiên' đại điện.
      Ngao Phụng, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân cả bọn đều lộ vẻ vội vã, Phương Điền sắc mặt cũng có chút bất lực. Chỉ có Tông Quật cùng Man Càn và Dư Lương là tĩnh tọa chờ đợi.
      Tông Quật cùng Man Càn cho cùng đều có quan hệ hảo hữu với Tần Vũ, đương nhiên muốn Tần Vũ phải rơi vào chảo lửa. Còn Dư Lương nghe theo lệnh của Man Càn, tự nhiên cũng an tâm chờ đợi.
      - Chẳng lẽ phải đợi đến vài chục năm, Tần Vũ này... sớm biết vậy cứ giết y có phải là còn phiền phức gì .
      Huyết ma Đỗ Trung Quân trong mắt có những tia đỏ vằn vện, sau khi tiến nhập Nghịch Ương cảnh, bọn họ cũng còn cách nào lùi bước được nữa.
      Vượt qua Thanh Vân lộ, cũng đừng mong có thể quay lại, nếu bọn Đỗ Trung Quân trở về giết chết Tần Vũ rồi.
      Hoa Nhan nhìn về phía 'Vạn Thú phổ' lơ lửng giữa đại điện, cảm giác ngày thậm chí còn dài như năm.
      Nếu bình thường, mười năm, trăm năm với bọn họ mà thấm vào đâu cả. Chỉ là tại thần khí 'Vạn Thú phổ' ở trước mắt, bọn họ làm sao có thể tĩnh tâm được, cảm giác chờ đợi dài đằng đẵng này quả thống khổ khó chịu.
      Man Càn ngồi tĩnh tọa là người đầu tiên mở mắt, quay đầu hướng về phía thông đạo kim sắc.
      Man Càn thực lực tối cường, thêm nữa lúc này y tĩnh tâm chờ đợi, cho nên là người đầu tiên phát ra tiếng bước chân rất . Chỉ lúc sau, bọn Ngao Phụng ai ai cũng đều quay đầu nhìn về phía thông đạo kim sắc.
      Khoác mình trường bào màu đen, kiêu căng vội vàng, gương mặt Tần Vũ có nét cười tự tin, con đường kim sắc gần đến chỗ bọn họ.
      - Tần Vũ tới rồi!
      Ngao Phụng cả bọn nhìn thấy thân hình Tần Vũ nét mặt như đông cứng lại, nhưng gần như cùng lúc - tất cả đều hùng hổ lao đầu về phái cửa đại điện. Theo như những gì họ biết, khi tất cả mọi người đều trải qua khảo nghiệm, cấm chế tại cửa điện cũng tự tiêu thất.
      Bồng!
      Bảy tiếng động inh tai tựa như cùng vang lên. Cửa đại điện xuất những đợt sóng vô hình... Thân hình bảy đại cao thủ giống như hoàn toàn tê liệt, đồng thời bị chấn bay ra sau. Tiên huyết nhuộm đỏ cả những bậc thang bên ngoài.
      Tần Vũ ngây ngốc nhìn cảnh tượng đó.
      - Chư vị. Các người... làm gì vậy?
      Tần Vũ trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
      - Sao vậy, cấm chế tại cửa đại điện là như thế nào? phải khi tất cả mọi người đều trải qua khảo nghiệm, cấm chế tại cửa đại điện tự động tiêu thất sao? Cấm chế quỷ quái này sao lại vẫn còn thế này?
      Đỗ Trung Quân tức giận tới cực điểm.
      Hoa Nhan, Ngao Phụng, Man Càn, Phương Điền, Tông Quật, Dư Lương cũng đều nhìn về phía cửa của 'Cửu trọng thiên' cung điện, sắc mặt lộ vẽ tức giận bất cam.
      Tần Vũ trong lòng càng thêm nghi hoặc.
      Ánh mắt liền quét qua lượt. Tần Vũ thấy được thạch bia bên cạnh cửa điện, thạch bia có vài hàng chữ - "Thành công vượt qua Thanh Vân lộ, cũng xem là các ngươi bản lĩnh tồi, có vẻ đều là nhân vật tinh trong số những cao thủ cùng cấp. Vượt qua Thanh Vân lộ, tự nhiên cũng có phần thưởng, bảo vật năm xưa cùng Nghịch Ương ta tung hoành tiên ma giới - Vạn Thú phổ được đem ra làm phần thưởng."
      "Vạn Thú phổ?" Tần Vũ trong lòng máy động, đồng thời y cũng chú ý tới bên trong Cửu trọng thiên đại điện, có quyển trục lơ lửng giữa trung phát tán ra kim quang, "Vạn Thú phổ có chữ phổ, mười phần có đến tám-chín phần là quyển trục có chứa hình vẽ các loại, chẳng lẽ lại là quyển trục kia?"
      Tần Vũ đến bên Man Càn khẽ hỏi:
      - Man Càn huynh, có chuyện gì vậy, phải chăng là vì Vạn Thú phổ, Vạn Thú phổ là vật như thế nào?
      Man Càn đưa mắt nhìn Tần Vũ, thở dài :
      - Tần Vũ huynh đệ, ngờ ngươi cũng vượt qua được Thanh Vân lộ, ... ngươi quả là vô cùng can đảm. Chỉ có điều ta muốn nhắc ngươi, về sau khi tới tiên ma giới, việc gì nắm chắc tốt nhất là nên làm.
      Man Càn trả lời câu hỏi, thay vào đó lại đem lời nhắc nhở Tần Vũ.
      - Thế là có ý gì?
      Tần Vũ hỏi lại.
      - Thanh Vân lộ cực kì nguy hiểm, ngươi cũng dám tiến nhập, có thể thấy ngươi đảm lược rất lớn, nhưng cũng cũng có phần lỗ mãng.
      Man Càn nghiêm túc :
      - Tiên ma giới cao thủ vô sổ, cho dù là phạm vi rộng lớn, hiểm cảnh nhiều ít, tất cả so với hành tinh của ngươi đều gấp cả ngàn tỉ lần thậm chí còn hơn. Rất nhiều việc ngươi căn bản cách nào tưởng tượng... Nếu ngươi cứ lỗ mãng như vừa rồi, hay cách khác là quá liều lĩnh, lần đầu tuy rằng vẫn giữ được tính mạng, nhưng có may mắn cũng chỉ có thể thoát được -hai lần. Còn đến lần thứ ba-bốn sao? Ngươi cuối cùng cũng thể may mắn mãi được, chỉ cần lần sai sót, ngươi cũng có thể mất mạng như chơi.
      - Cho nên khi ngươi tới được tiên ma giới, thể quá lỗ mãng được, khi gặp phải tình nguy hiểm phải có chút chắc chắn mới được làm, biết chưa?
      Man Càn giống như đại ca lường trước được việc khuyên bảo Tần Vũ.
      Tần Vũ trong lòng cũng thấy cảm động.
      Y cũng hiểu, trong mắt Man Càn hành động của mình quả lỗ mãng.
      Theo ý Man Càn, ngay cả Minh Thiện chân nhân, Long tộc Duyên Sơn trưởng lão những cao thủ như vậy đều bỏ mạng tại Thanh Vân lộ, Tần Vũ vẫn dám tiến nhập, lòng cam đảm quả quá khủng bố, căn bản là tự lượng sức, cho nên mới lo lắng cho tương lai của Tần Vũ.
      - Man Càn đại ca người yên tâm, ta sau này quyết lỗ mãng như vậy nữa.
      Tần Vũ tuyệt đối đem việc mình có 'Kiếm tiên Khôi lỗi' ra.
      - Đúng rồi Man Càn đại ca, khi nãy việc ta hỏi người vẫn chưa trả lời. Vừa rồi các người ai ai cũng liều mạng vì...
      Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
      Man Càn vừa mở miệng trả lời câu hỏi của Tần Vũ, vừa cười khổ :
      - Ngươi rồi đấy thôi, việc này phải nhắc tới 'Vạn Thú phổ'.
      - Phải chăng là kim sắc quyển trục lơ lửng trong đại điện?
      Tần Vũ phán đoán.
      Man Càn gật đầu :
      - Đúng, đó chính là Vạn Thú phổ, Vạn Thú phổ khi xưa cùng Nghịch Ương tiên đế tung hoành tiên ma giới danh tiếng cực lớn, là kiện hạ phẩm thần khí.
      - Hạ phẩm thần khí?
      Tần Vũ trong lòng máy động.
      - Tần Vũ. Ngươi chắc hẳn ngàn vạn lần chưa hề nhìn thấy hạ phẩm thần khí, ngươi tại Nghịch Ương cảnh có thể nhìn thấy ít cực phẩm tiên khí, bởi vì đây là nơi ở của Nghịch Ương tiên đế. Nếu tại tiên ma giới, kim tiên, vương, ma vương thông thường phần lớn chỉ có thể thượng phẩm tiên khí để sử dụng. Cực phẩm tiên khí cũng chỉ có những kim tiên cực kì lợi hại hoặc là huyền tiên thông thường mới có thể sử dụng.
      Những gì Man Càn Tần Vũ đều cố khắc sâu vào trong tâm.
      Bản thân đối với tiên ma giới chút cũng . tại từ Man Càn biết được số việc có thể trong tương lai với y khi tới tiên ma giới cũng vô cùng hữu ích.
      - Cho dù là cực phẩm tiên khí ( khí, ma khí), tiên ma giới cao thủ còn có thể luyện chế. Nhưng! Thần khí cho dù như thế nào cũng cách gì luyện chế được, cho dù là hạ phẩm thần khí, uy lực cũng hơn rất xa phần lớn cực phẩm tiên khí. Trong hạ phẩm thần khí, giá trị của công kích thần khí thấp hơn phòng ngự thần khí, phòng ngự thần khí giá trị lại dưới gian thần khí, cùng với các loại thần khí đặc thù.
      Tần Vũ trong lòng hoàn toàn hiểu về độ trân quý của Vạn Thú phổ.
      - Vậy Vạn Thú phổ này có điểm gì lợi hại?
      Tần Vũ hỏi tiếp.
      Trong lúc Tần Vũ cùng Man Càn chuyện.
      Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan, Tông Quật cả bọn đều thận trọng khẽ chạm vào cửa điện. Cấm chế tại cửa điện cũng kì quái. Nếu như lực công kích càng lớn phải chịu phản lực càng mạnh, còn nhàng chạm vào lại có vấn đề gì.
      Bọn họ ngừng khẽ dò xét, để xem bao giờ cấm chế này mới bị tiêu thất.
      - Nghịch Ương tiên đế, ngươi quả thực là giỏi đùa giỡn người khác mà.
      Đỗ Trung Quân cũng còn sức để chửi bới nữa. Vừa rồi khẽ đánh ra quyền, tuy vậy quyền này của Đỗ Trung Quân lại xuyên qua vào trong đại điện.
      Đỗ Trung Quân giật mình.
      Nhìn thấy vậy Hoa Nhan, Tông Quật, Ngao Phụng, Phương Điền cả bọn đều chấn động, như Man Càn lúc đó chuyện với Tần Vũ cũng tập trung chú ý vào việc đó, tại mọi lời đều chỉ như gió thổi qua tai.
      Oanh!
      khí bị chấn động dữ dội, bảy đại cao thủ đều dùng tốc độ cao nhất tiến về phía đại điện.
      Chỉ có Tần Vũ vẫn đứng bên ngoài của điện theo dõi việc diễn ra trước mắt.
      Hoa Nhan, Tông Quật cả bảy đại cao thủ quả quái dị phi thường, lúc từ bên ngoài điện tiến vào với tốc độ nhanh tới mức còn nhìn thấy người đâu, nhưng sau khi tiến nhập vào đại điện, cả bảy cao thủ đều như bị ngọn núi đè lên, tốc độ giảm biết bao nhiêu lần.
      Trọng lực cấm chế, tại tiên giới có thể sử dụng loại cấm chế này cũng có bao nhiêu người, nhưng Nghịch Ương tiên đế lại rất giỏi về trọng lực cấm chế, đương nhiên... việc này còn liên quan đến hai vị hảo bằng hữu của y là Hắc Diễm Quân và Bạch Huyền Quân.
      - Quả là nặng.
      Đỗ Trung Quân nghiến răng chửi rủa, nhưng y vẫn cố tiến về phía trung tâm của đại điện.
      Tuy tốc độ của bảy đại cao thủ giảm biết bao nhiêu lần, nhưng tốc độ ban đầu quả bọn họ quá nhanh rồi, mặc dù giảm rất nhiều, nhưng vẫn nhanh như gió. Hơn nữa diện tích của đại điện lớn, chỉ mất có vài giây, bảy đại cao thủ tiếp cận được với kim sắc quyển trục ở trung tâm.
      - Lăn ra!!!
      Hoa Nhan khẽ hét lên, đồng thời trong tay xuất ba trương tử sắc ấn phù - Bách Tê Lôi ấn phù.
      Chỉ thấy ba trương Bách Tê Lôi ấn phù đều được bao phủ bởi điện quang, đồng thời bay về phía ba người -- Tông Quật, Man Càn cùng Đỗ Trung Quân. Đây chính là ba người đầu, tam trương Bách Tê Lôi ấn phù khi tiếp cận ba người đồng thời nát tan, rồi đạo thiểm điện hướng về phía ba người đánh xuống.
      Tông Quật vẻ mặt vô cùng giận dữ, nhưng y cũng dám để cho Bách Tê Lôi ấn phù đánh trúng, trong tay đột nhiên xuất thanh hắc sắc hiệp trường chiến đao. Chính là kiện vũ khí khi xưa Lan thúc để lại cho .
      Đem cường đại nguyên lực truyền vào chiến đao, trực tiếp chém về phía đạo thiểm điện kia.
      Còn Man Càn làm sao để đối phó với Bách Tê Lôi ấn phù?
      - Hống~~~
      Man Càn cực nộ thân xuất bộ tử sắc chiến giáp quang mang lấp loáng, kèm theo tiếng trâu hống, gương mặt của Man Càn bỗng nhiên bắt đầu biến hóa, biến thành chiếc đầu trâu, hai con ngươi màu tím tỏa ra khí thế khiếp người. Đồng thời mình Man Càn quang mang càng sáng chói hơn.
      "Man Càn quả là mạnh, ngờ lại trực tiếp dùng chiến giáp ngạnh đỡ Bách Tê Lôi ấn phù." Tần Vũ trong lòng tán thưởng.
      Man Càn thực lực bình thường rất cao, lại thêm biến thân nửa người thực lực càng tăng thêm, nên cuối cùng mới dám sử dụng cực phẩm chiến giáp để chống đỡ Bách Tê Lôi ấn phù. Nhưng ngay khi Man Càn muốn ra tay đoạt lấy.
      - Man Càn, đừng hòng!
      Thanh vang lên, điểm huyết hồng sắc quang mang từ trong tay Đỗ Trung Quân bắn về phía Man Càn, đồng thời xung quanh cơ thể Đỗ Trung Quân cũng bị bao bọc bởi huyết hồng sắc quang mang tương tự.
      - Huyết Tích Tử?
      Man Càn tiến lên nữa quay sang kháng cự lại Huyết Tích Tử.
      Huyết Tích Tử là loại linh quả của ma giới, sinh trưởng tại Huyết tinh chi địa, chứa năng lượng cực kì to lớn của Huyết ma ma đạo. Thứ nhất có thể hấp thu để tu luyện, thứ hai có thể dùng phương pháp đặc thù dẫn xuất năng lượng thành vũ khí công kích.
      Như tại Đỗ Trung Quân sử dụng Huyết Tích Tử tiến hành công kích.
      ......
      Tần Vũ nhìn đến hoa hết cả mắt.
      "Vì Vạn Thú phổ, mỗi người đều giở hết bản lĩnh. Quả là các sứ giả từ thượng giới, thủ đoạn đều phi thường a." Tần Vũ ánh mắt sáng rực, mỗi đại cao thủ tranh đoạt, đều muốn cho kẻ khác lấy được Vạn Thú phổ.
      Hốt nhiên...
      đạo khí tức cường hãn tới cực điểm từ người Phương Điền truyền đến.
      luồng kim sắc quang mang rực rỡ hoàn toàn bao quát lấy Phương Điền, cơ thể y phát tán ra loại khí tức khủng bố ngừng cực tốc đề thăng, chỉ lúc, cho dù là Tông Quật hay Man Càn tất cả đều ngừng chiến. hẹn nhưng toàn bộ chuẩn bị liên thủ đối phó với Phương Điền.
      - Phương Điền, chẳng lẽ ngươi dám trái lệnh Long Hoàng được tranh đoạt những bảo vật khác, chỉ vì Vạn Thú phổ mà ngươi muốn làm tiêu hao năng lượng của Chân Long Chi Linh ư?
      Ngao Phụng đứng bên cạnh thay vào đó lại phẫn nộ .
      Chân Long Chi Linh là do Ngao Phụng từ giới sau khi hạ phàm đưa cho Phương Điền, đương nhiên, đây là quyết định của giới Long Hoàng.
      Nhưng lúc này, Phương Điền cũng sử dụng Chân Long Chi Linh.
      - Việc của ta, người cần phải quản, sau khi ta tới giới Long tộc, tự nhiên giải thích với Long Hoàng.
      Khí thế người Phương Điền đơn giản đạt tới mức kinh nhân, Phương Điền từ từ đưa mắt nhìn mọi người,
      - Vạn Thú phổ là của ta, ngăn cản ta là chết.
      Bên ngoài cửa điện Tần Vũ ánh mắt lấp loáng: "Khí thế quả là mạnh, xem ra so với cửu cấp kim tiên Kiếm tiên Khôi lỗi, khoảng cách cũng lớn."
      - Phương Điền, đừng nằm mơ nữa.
      Thanh thâm trầm của Man Càn vang lên.
      Bỗng nhiên chỉ thấy Khoan bối đại khảm đao tay Man Càn đột nhiên biến mất, ngược lại ... thanh hắc sắc Lang nha bổng cực lớn xung quanh phát tán hắc sắc hào quang xuất tay y, khí thế của Man Càn cũng tăng lên nhanh chóng.
      Hoa Nhan cùng Đỗ Trung Quân trợn trừng:
      - Tất cả đều muốn tranh đoạt bảo bối tối hậu nữa hay sao? Chỉ vì Vạn Thú phổ mà dốc hết sức lực?
      ------
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Chương 55 - Sư thúc, nhĩ chẩm lai liễu? (Sư thúc, người làm sao để tới đây?)


      thân thể Phương Điền tán phát khí tức cao quý, khí tức đó cường hoành muốn áp chế Man Càn.
      - Hạ phẩm thần khí?
      Phương Điền nhìn chằm chằm cây Lang nha bổng tay Man Càn.
      Trong mắt Man Càn loé lên tia sáng, với thanh hồn hậu:
      - Thần khí 'Trọng Kình Sơn'.
      Phương Điền gật đầu :
      - Quả nhiên ngoài dự liệu của ta, ngươi thân là siêu cấp thần thú hạ phàm, đế của giới chắc cũng yên tâm nên ban cho ngươi thanh hạ phẩm thần khí là chuyện bình thường. Có điều ngươi nghĩ... chỉ dùng hạ phẩm thần khí mà có thể chiến thắng ta sao?
      Phương Điền tuyệt gấp gáp ra tay.
      'Chân long chi linh' này là linh bảo trong Long tộc tại giới, siêu cấp thần thú Ngũ Trảo Kim Long dùng là có hiệu quả nhất, khi nuốt vào 'Chân long chi linh' bao bọc chung quanh nguyên trong thể nội.
      Muốn sử dụng năng lượng của 'Chân long chi linh' lúc nào sử dụng, tịnh hạn chế thời gian bao lâu, vì thế Phương Điền gấp rút xuất thủ.
      Man Càn lắc đầu cười :
      - Đúng, dùng 'Chân long chi linh' thực lực của ngươi tăng lên mấy cấp, tại sợ là tương đương với siêu cấp thần thú ngũ cấp vương rồi. Thực lực của ta vốn chỉ là siêu cấp thần thú nhất cấp vương, thêm hạ phẩm thần khí có thể đối phó vượt cấp với người khác nhưng cũng chỉ ở mức siêu cấp thần thú tam cấp vương mà thôi.
      Cùng là siêu cấp thần thú.
      Dù trước đây Man Càn lợi hại hơn Phương Điền chút, nhưng khi Phương Điền sử dụng 'Chân long chi linh', thực lực lại vượt xa Man Càn.
      - Vậy sao ngươi còn chưa tránh ra?
      Phương Điền cười nhạt . Phương Điền thập phần hưởng thụ cái cảm giác khống chế sinh mệnh của người khác.
      Man Càn lắc đầu :
      - mình ta thể ngăn được ngươi, nhưng tại trường có ít người. Nếu bọn ta liên thủ có thể chống cự được. Hơn nữa... năng lượng của ngươi tuy tăng lên cảnh giới siêu cấp thần thú ngũ cấp vương nhưng năng lượng to lớn đó, ngươi có vận dụng được hoàn mỹ ?
      Sắc mặt Phương Điền khẽ biến đổi.
      Đúng, trước đây chỉ là thập nhị kiếp tán tu, tương đương với cửu cấp thiên . Năng lượng thể nội tăng lèo mấy chục lần, Phương Điền tuyệt đối thể khống chế dễ dàng như ý.
      Lúc Phương Điền và Man Càn đàm đạo, Hoa Nhan ở bên cạnh lén lút... đẩy tốc độ lên cực hạn.
      Lấy được Vạn Thú phổ, dù là Phương Điền dùng 'Chân long chi linh', ta cũng sợ ngươi. Hoa Nhan đưa tay chụp tới.
      - Hoa Nhan, ngươi dám!
      Phương Điền rống lên giận dữ, tay phải vươn ra, cổ năng lượng mang hình dáng của trảo cực tốc bay về phía Hoa Nhan. Hoa Nhan nhìn thấy năng lượng khủng bố này sợ quá lật đật lùi lại.
      Phương Điền rất tức giận đối với hành vi lén lút của Hoa Nhan, hung dữ trừng mắt với Hoa Nhan cái.
      Hoa Nhan sợ hãi trong lòng dám nhiều, lúc qua 'Thanh Vân lộ' đại hán khôi ngô đó thi triển thực lực cường đại đến khủng bố, bức bách bất đắc dĩ phải sử dụng con chủ bài mà Vũ Hoàng cấp.
      Hoa Nhan có chủ bài mạnh nhất đó sao dám đối đầu với Phương Điền?
      - Vạn Thú phổ là của ta.
      Tiếng rống giận dữ của Phương Điền vang lên, toàn thân xông tới như ma thần.
      - Của ngươi?
      - Nằm mơ!
      Man Càn cũng hét lớn, hai tay toàn lực nắm chặt hạ phẩm thần khí 'Trọng kình sơn', năng lượng cường đại trong thể nội quán nhập vào thần khí 'Trọng kình sơn' hung ác đập vào Phương Điền. Những nơi cây Lang nha bổng 'Trọng kình sơn' qua gian khẽ chấn động.
      May là đại điện 'Cửu Trọng thiên' có cấm chế do Nghịch Ương tiên đế thiết lập, nếu như ở bên ngoài chỉ chiêu này có lẽ làm gian vỡ nát.
      - Xoẹt!
      Với lực lượng còn mạnh hơn Man Càn, tay phải Phương Điền xuất thanh kim sắc chiến đao dày và nặng. Trong kim sắc chiến đao này lúc nào cũng chứa năng lượng ngập trời của Phương Điền, mang theo uy thế vô cùng hung ác chém tới 'Trọng kình sơn'.
      Cứng chọi cứng?
      Man Càn nhìn thấy cảnh này, đôi con ngươi tử sắc vằn lên những tia máu li ti, thích nhất là lấy cứng chọi cứng.
      - Bồng!
      Kim sắc chiến đao dày nặng đập vào thần khí 'Trọng kình sơn'.
      cái là cực phẩm khí chứa năng lượng ngợp trời của Phương Điền, cái là hạ phẩm thần khí chứa năng lượng của Man Càn. Nếu chỉ luận thực lực Phương Điền do dùng 'Chân long chi linh' nên vượt xa Man Càn.
      Nhưng kết quả hai bên ngạnh đấu lại là...
      Man Càn bay lùi lại, Phương Điền cũng thối lui mấy bước.
      Hạ phẩm thần khí quả nhiên lợi hại. Khát vọng trong lòng Phương Điền đối với thần khí càng thêm cháy bỏng. dùng 'Chân long chi linh', thực lực của ràng vượt xa Man Càn, nhưng Man Càn cầm hạ phẩm thần khí rất lợi hại, lấy cứng chọi cứng với bị thương tổn mấy.
      - Bất quá... ngươi cũng chống nổi ta.
      Phương Điền quán nhập phần lớn năng lượng vào kim sắc chiến đao, toàn thân xông về phía Vạn Thú phổ. Phàm ai chống lại nhất định nhận lấy đao của !
      "Có nên dùng cái đó ?" Lúc này Man Càn bồi hồi trong lòng.
      Hạ phẩm thần khí chỉ là vũ khí của , Đỗ Trung Quân có 'Huyết Linh phù', Phương Điền có 'Chân long chi linh'. Sao Man Càn lại có bảo bối gia tăng công lực chứ? Có điều nỡ dùng.
      Bất kể là có nỡ hay , Man Càn đều muốn để người khác đoạt Vạn Thú phổ, liền dùng thần khí 'Trọng kình sơn' hung dữ đánh Phương Điền.
      - Bồng!
      Kim sắc chiến đao lần nữa đối đầu với thần khí - lang nha bổng 'Trọng kình sơn'.
      Sắc mặt Man Càn đỏ bừng, toàn thân bị lực phản chấn đầy lùi, Phương Điền sắc mặt tươi cười tới trước Vạn Thú phổ vươn tay ra muốn chụp lấy. Nhưng vào lúc này...
      cổ đao khí lăng lệ chém tới, chính là Tông Quật.
      Phương Điền chú ý thấy người tới là Tông Quật, trong lòng liền cảm thấy Tông Quật đúng là tự lượng sức, tuỳ tiện vung kim sắc chiến đao lên.
      chiêu tuỳ tiện lúc này của Phương Điền cũng ngang với chiêu toàn lực của Man Càn.
      Hắc sắc chiến đao dài hẹp đấu với kim sắc chiến đao.
      - Làm sao có thể?
      Phương Điền cảm thấy năng lượng phản chấn kịch liệt, khống chế được bay lùi lại mấy bước, còn Tông Quật lại chỉ lắc lư như nhành liễu rủ.
      "Vũ khí Lan tiền bối tặng quả nhiên cứng rắn đến cùng cực, thậm chí còn hoá giải ít lực phản chấn." Tông Quật vui sướng trong lòng.
      "Nên kết thúc thôi..."
      Tần Vũ đứng ở cửa đại điện thầm nhủ.
      Ba người Man Càn, Tông Quật, Đỗ Trung Quân liên tiếp xuất thủ, bảo bối của Đỗ Trung Quân cũng ít, trừ 'Huyết Linh phù' tối trọng yếu ra còn có 'Huyết Tích tử', thậm chí còn có 'Bách Tê Lôi Ấn phù'.
      'Bách Tê Lôi Ấn phù' này là lúc trước Hoa Nhan dùng để đổi lấy cực phẩm nguyên linh thạch của Đỗ Trung Quân.
      Ba đấu .
      Chỉ nghe tiếng nổ ong ong ngừng vang lên trong đại điện. Ngươi lùi ta tiến, đánh đến trời đất mù mịt. Ba người Dư Lương, Hoa Nhan và Ngao Phụng đứng nhìn bên xuất thủ. Đột nhiên tiếng quát lớn vang lên.
      - Bồng!
      Ba người Man Càn, Tông Quật, Đỗ Trung Quân văng ra.
      Phương Điền ngạo nghễ đứng ở trung ương, trong đầu tràn đầy giận dữ. Lúc đầu, chỉ sử dụng có phần mười năng lượng của 'Chân long chi linh' nhưng vừa rồi lại dùng lèo hết gần năm phần.
      - Ta trước rồi, Vạn Thú phổ là của ta.
      Phương Điền đến bên cạnh Vạn Thú phổ.
      Ba người Man Càn, Tông Quật, Đỗ Trung Quân kinh hãi trong lòng, năng lượng chiêu vừa rồi của Phương Điền thực quá khủng bố.
      - Chư vị, phải là ồn ào quá sao?
      đạo thanh bình đạm vang lên, nam tử lạnh lùng tuấn mỹ toàn thân mặc thanh sắc trường bào, mái tóc dài bồm xồm, sau lưng đeo thanh trường kiếm xuất giữa đại điện.
      - Lan Phong!
      Bọn Hoa Nhan, Dư Lương, Ngao Phụng kinh hãi kêu lên, cả bọn Man Càn, Tông Quật, Đỗ Trung Quân lúc này thụ thương cũng chấn kinh đến cực điểm, Kiếm tiên Lan Phong tới vào lúc nào?
      - Kiếm tiên Lan Phong, sao ngươi lại ở đây?
      Phương Điền cười nhạt đồng thời tay phải chụp về phía Vạn Thú phổ.
      Kiếm tiên Lan Phong nhếch mép cười vung kiếm.
      Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí tung hoành.
      - Hưu!
      đạo kiếm khí ngưng tụ tới cực điểm làm tê liệt gian, bay vèo tới bên cạnh Phương Điền. Phương Điền kinh hãi rụt tay lại dùng kim sắc chiến đao chém vào đạo kiếm khí.
      Kim sắc chiến đao vừa tiếp xúc với kiếm khí toàn thân Phương Điền chấn động, liên tục lùi lại mấy chục mét.
      - Thực lực quá yếu.
      Lan Phong lạnh nhạt , toàn thân hoá thành vô số tàn ảnh. Trường kiếm lập tức tới trước mặt Phương Điền.
      "Sao lại mạnh thế?"
      Phương Điền cảm thấy khó tin trong lòng, nhưng đối diện với chiêu này của Lan Phong, Phương Điền đưa năng lượng trong thể nội quán nhập kim sắc chiến đao, sau đó hung dữ chém vào trường kiếm trong tay Lan Phong.
      - Ta dùng 'Chân long chi linh', ngươi thể nào thắng nổi ta đâu!
      Phương Điền giận dữ rống lên.
      Kim sắc chiến đao và trường kiếm của Lan Phong tiếp xúc trực diện.
      loạt thanh vỡ vụn vang lên, thanh kim sắc chiến đao hoá thành bụi phấn, bản thân Phương Điền văng ra đập mạnh vào tường của đại điện, máu tươi từ trong miệng phun ra tung toé khắp tường.
      Yên tĩnh!
      Kinh hãi đáng sợ!
      Man Càn, Tông Quật, Dư Lương, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan, Ngao Phụng bao gồm cả Phương Điền trọng thương đều nhìn Kiếm tiên Lan Phong hết sức khó tin.
      Phương Điền vừa rồi cực kỳ mạnh mẽ nhưng trước kiếm của Kiếm tiên Lan Phong lại chẳng có lấy chút lực phản kháng.
      Đám người này chỉ biết đứng nhìn Kiếm tiên Lan Phong thu lấy Vạn Thú phổ rồi gật đầu :
      - Vạn Thú phổ... Vạn Thú phổ của Nghịch Ương tiên đế tiền bối phải là của ta.
      Kiếm tiên Lan Phong lật tay, Vạn Thú phổ liền biến mất.
      Tần Vũ đứng ở cửa điện thấy nhõm trong lòng: "Vạn Thú phổ, phải mau mau nghiên cứu kỹ càng phen, xem xem Vạn Thú phổ này đáo để có ý nghĩa như thế nào... Ân, chút nữa là thời gian biểu diễn của ta rồi."
      Lan Phong là Kiếm tiên Khôi lỗi của Tần Vũ, nhất cử nhất động đều do Tần Vũ khống chế, lời tự nhiên cũng do Tần Vũ khống chế.
      - Lan Phong huynh, các hạ... đúng là Lan Phong huynh?
      Man Càn lên tiếng hỏi.
      Kiếm tiên Lan Phong cười :
      - Sao thế? Mới gặp thời gian, ngươi nhận ra ta nữa sao?
      - , phải.
      Man Càn lắc đầu cười khổ .
      - Theo ta biết, thực lực của Lan Phong huynh hình như đâu có mạnh thế, còn Phương Điền dùng 'Chân long chi linh' tương đương với siêu cấp thần thú ngũ cấp vương, ngang với Kiếm tiên lục cấp kim tiên, nhưng Lan Phong huynh trước đây hình như tối đa cũng chỉ là nhị cấp kim tiên.
      Mọi người thấy thái độ của Lan Phong bình thường, ai ai cũng thở phào.
      Tông Quật cũng hỏi:
      - Đúng đó, Lan Phong huynh từ lúc nào có thực lực mạnh như thế?
      - Kiếm tiên lục cấp kim tiên? Ta đạt tới hơn vạn năm trước.
      Lan Phong bình thản .
      - Vạn năm trước?
      Bọn Man Càn ngây ngốc, bọn họ nhìn thấy nét tiếu dung mà Tần Vũ cố nén, đương nhiên... Tần Vũ thu lại ngay.
      Lan Phong gật đầu :
      - Đương nhiên, lần trước ở Thanh Hư quan các ngươi chưa phát được thực lực chân chính của ta, là do ta che giấu, hai là lúc đó ta ở trạng thái trọng thương. Bây giờ thương thế của ta khỏi hẳn.
      - Lan Phong huynh, Nghịch Ương cảnh này phải là nơi bình thường, sao huynh lại đột nhiên xuất thế?
      Man Càn hỏi điều mọi người nghi hoặc.
      Muốn tiến vào Nghịch Ương cảnh.
      là dựa vào Phá Thiên đồ, cách khác là dựa vào Tần Vũ.
      Lúc đầu mọi người hình như phát được Lan Phong, vì sao Lan Phong lại đột nhiên xuất thế?
      - Sư thúc, người làm sao để tới đây?
      Thanh 'kinh ngạc và hưng phấn' của Tần Vũ vang khắp đại điện, Tần Vũ biểu ra mặt nào là 'kinh ngạc' với lại 'khó tin', trong kinh ngạc có chứa hưng phấn cách hoàn mỹ đến cực điểm.
      - Ô, sư điệt, lần này ta tới báo trước cho con.
      Lan Phong mỉm cười nhìn Tần Vũ .
      - Sư thúc, con nhớ trừ Phá Thiên đồ với lại biện pháp người chỉ cho con, đâu có biện pháp để vào Nghịch Ương cảnh nữa đâu. Người làm sao để vào thế?
      Tần Vũ hỏi, bọn Man Càn, Tông Quật chờ đợi câu trả lời của Lan Phong.
      Lan Phong cười :
      - Sư điệt, phương pháp để con vào đây là do ta chỉ, lẽ ta có biện pháp để vào sao?
      Tần Vũ đột nhiên hiểu ra.
      Những người khác cũng hiểu trong lòng. Ngay cả phương pháp Tần Vũ vào cũng do Lan Phong chỉ việc Lan Phong có thể vào đây cũng có gì kỳ quái.
      - Sư thúc, tấm thạch bia ở Bạch ngọc quảng trường ghi là có cực phẩm nguyên linh thạch lưu lại, nhưng thấy đâu, có phải người lấy ?
      Tần Vũ lên tiếng hỏi.
      Lan Phong mỉm cười gật đầu cũng lắc.
      - Chẳng trách, chẳng trách lúc đó tìm thấy cực phẩm nguyên linh thạch. ra là Lan Phong huynh tới trước rồi.
      Ngao Phụng cười .
      Thực tế Tần Vũ cũng biết số cực phẩm nguyên linh thạch đó biến đâu mất, có điều Tần Vũ như thế là để gia tăng độ tin cậy.
      Lan Phong đột nhiên lắc đầu than:
      - Thời gian ta vào Nghịch Ương cảnh chỉ sớm hơn các ngươi ngày mà thôi, lúc trước ta qua Thanh Vân lộ muốn vào đại điện nhưng vì các ngươi cũng vào Nghịch Ương cảnh mà chưa qua Thanh Vân lộ. Đạo cấm chế được bố trí trong Cửu Trọng thiên đại điện luôn tồn tại làm ta có biện pháp nào để vào trong.
      - Vì thế ta mới bảo... Vạn Thú phổ này vốn là của ta.
      Nghe thấy lời của Lan Phong, trong lòng những người khác ai ai cũng hiểu ra nhiều chuyện.
      Lan Phong vào trước bọn họ, chỉ vì bọn họ cũng tới nên cấm chế ở cửa điện mở ra, do vậy Lan Phong mãi có biện pháp tiến vào trong.
      - Chư vị đừng lãng phí thời gian nữa, cung điện Cửu Trọng thiên tổng cộng có chín tầng, đây mới là tầng thôi, ở còn tới tám tầng nữa.
      Lan Phong cười .
      - Sư điệt, con sau lưng ta.
      - Vâng, sư thúc.
      Tần Vũ cung kính nghe lệnh, sau đó sau lưng Kiếm tiên Lan Phong, hai người 'sư thúc, sư điệt' này lên lầu trước tiên.
      Sợ hãi trước thực lực của Lan Phong, bốn đại sứ giả bọn Ngao Phụng, Man Càn, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan chỉ dám sau đôi 'sư thúc, sư điệt' này.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 56 - Cao thủ như vân (Cao thủ như mây)


      - Man Càn, thực lực của tên Lan Phong này quá mạnh, ngay cả Phương Điền sử dụng 'Chân long chi linh' mà cũng bị đánh bại cách dễ dàng. Huynh có hy vọng đối phó nổi ?
      Đỗ Trung Quân lo lắng hỏi thông qua truyền tấn lệnh.
      miệng Man Càn có nét cười khổ, truyền tấn :
      - Đỗ huynh, huynh quá coi trọng ta rồi. Luận về thiên địa linh bảo có tác dụng hỗ trợ công lực mạnh nhất 'Chân long chi linh' tuyệt đối là loại tốt nhất. Hơn nữa, Ngũ Trảo Kim Long dùng 'Chân long chi linh' là có hiệu quả cao nhất. Dù ta lấy hết mọi bảo bối ra cộng thêm hạ phẩm thần khí, thực lực tối đa cũng chỉ mạnh hơn Phương Điền dùng 'Chân long chi linh' chút thôi. Trước mặt Lan Phong tất bại.
      Đỗ Trung Quân trầm mặc.
      Đâu chỉ hai người Đỗ Trung Quân, Man Càn thấy bất lực. Giờ đây bọn Hoa Nhan, Phương Điền, Ngao Phụng, Tông Quật đều tuyệt vọng trong lòng. Vừa rồi Lan Phong thể thực lực quá mạnh, mạnh đến mức dù mọi người sử dụng con chủ bài cũng chống nổi.
      Mọi người vốn còn có chút kỳ vọng đối với bảo vật trong Nghịch Ương cảnh, nhưng Lan Phong có thực lực cường hãn giống như cây búa lớn đập nát lòng tham của bọn họ vì chênh lệch quá lớn.
      "Các cao thủ mặt ai cũng đáng cười ghê." Tần Vũ tùy ý nhìn về phía sau cái, thấy biểu tình của đám cao thủ này trong lòng khỏi cười thầm. "Bảo bối trong Nghịch Ương cảnh chắc chắn vô cùng nhiều, ta cũng cần nhiều lắm, phần bảo bối còn lại cứ để cho bọn họ lấy."
      Bước lên tầng hai của Cửu Trọng Thiên.
      Giữa tầng hai là cái đại sảnh hoa lệ, ngoài đại sảnh có ba lối , mỗi lối có rất nhiều phòng. Trong đại sảnh này vật hấp dẫn người ta nhất chính là tấm thanh sắc thạch bia cự đại bề ngang khoảng năm mét, cao khoảng ba mét.
      chú ý của mọi người tập trung vào tấm bia.
      "Chúc mừng chư vị tới tầng hai của Cửu Trọng Thiên - 'Tự Minh Thiên'. Qua khảo nghiệm trong tầng hai này quyết định ai trong số các người cuối cùng lấy được 'Mê Thần đồ quyển'."
      Nhìn thấy dòng chữ đầu tiên này mọi người đều thở gấp.
      Trong lòng Tần Vũ lại nghi hoặc: "Mê Thần đồ quyển là cái gì?"
      Bọn Man Càn, Ngao Phụng, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân trở nên kích động. Mục tiêu lần này hạ phàm của bọn họ chính là 'Mê Thần đồ quyển', được xưng là bảo vật đệ nhất tuyệt đối tại tiên ma giới.
      "Nếu ta đoán sai, nơi đây chắc chắn có sứ giả của giới, Long tộc với lại ma giới, biết sứ giả tiên giới có còn sống sót hay . Các ngươi hạ phàm chắc là vì Mê Thần đồ quyển đúng ? Có điều Mê Thần đồ quyển chỉ có . Vì thế muốn đoạt được Mê Thần đồ quyển cần phải xem thực lực của mỗi cá nhân."
      Tấm bia này rất lớn, chữ cũng rất nhiều, mọi người đều chăm chú xem.
      "Bảo bối trong Nghịch Ương cảnh của ta đếm xuể, tuyệt đại đa số được để ở các nơi trong Nghịch Ương cảnh. Nhưng trong Cửu Trọng Thiên chính là bộ phận tinh hoa nhất, được phân biệt cất ở tầng chín, tầng tám và tầng bảy."
      Mắt mọi người sáng lên.
      Bảo vật của Nghịch Ương tiên đế bao nhiêu năm nay chỉ tưởng tượng thôi cũng biết nhiều đến hãi nhân, cung điện Cửu Trọng Thiên lớn như thế, nếu đặt toàn bộ vào căn bản có vấn đề gì. Vì thế chỉ để phần tinh hoa tại tầng bảy cho tới tầng chín khó.
      "Tầng bảy đến tầng chín, trong mỗi tầng này đều có kiện thần khí, đồng thời trong tầng chín còn có Mê Thần đồ quyển, vì thế những bảo bối trân quý nhất đều ở tầng chín."
      thạch bia chỉ có bao nhiêu đó chữ.
      Thanh của Man Càn vang lên:
      - Quả hổ danh là tiên đế có nhiều thần khí nhất, mỗi tầng đều có? Mẹ nó, thêm vào Vạn Thú phổ, ít nhất là bốn kiện thần khí.
      - Nghịch Ương tiên đế có Mê Thần đồ quyển, có nhiều thần khí như thế cũng chẳng có gì kỳ quái.
      Hoa Nhan bình thản .
      Tần Vũ nhìn thấy những chữ này, nghe được bọn Man Càn chuyện, trong lòng biết được ít tình.
      Nghịch Ương tiên đế được xưng là tiên đế có nhiều thần khí nhất. Tần Vũ ghi nhớ trong lòng. Mê Thần đồ quyển kia lại làm các thủ lĩnh tiên ma giới thèm khát thế kia, có thể tưởng tượng được trân quý tới mức nào.
      Nhưng lúc này bọn Man Càn đều động đậy. Bọn họ đoán trước sau lưng thạch bia cũng có chữ, nhưng Lan Phong di động bọn họ cũng dám tự tiện di động.
      - Lan Phong huynh, sau lưng có chữ của Nghịch Ương tiên đế lưu lại ?
      Ngao Phụng lên tiếng 'đề tỉnh'.
      Lúc đó Tần Vũ mới tỉnh ra.
      " ra đám người này chờ mình." Tần Vũ cười thầm, đồng thời lúc này Lan Phong cũng lên tiếng:
      - Ân, đương nhiên ta biết chuyện này, bất quá ta thấy hình như chư vị rất sợ ta.
      Lan Phong rồi nhìn chúng nhân.
      Nét tươi cười của mọi người liền vụt tắt.
      Lan Phong bật cười:
      - cần lo lắng, vừa rồi các ngươi nhìn thấy những dòng chữ này sao? Nghịch Ương tiên đế , tầng bảy cho tới tầng chín đều có thần khí, ta cũng lấy nhiều đâu, chỉ lấy những gì thích hợp thôi, còn lại ta tuyệt đối cưỡng đoạt, đến lúc đó ai trong các người lấy được còn phải trông vào vận khí mỗi người.
      mặt bọn Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân liền có nét vui mừng.
      lấy được Mê Thần đồ quyển nhưng lấy được kiện thần khí cũng chuyện làm người ta vui mừng đến phát điên rồi.
      Tần Vũ nhìn thấy biểu tình mặt của mọi người, cười lạnh trong lòng: "Cười , cười ! Nếu bọn Man Càn lấy được thần khí thôi, còn mấy người bọn Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan các ngươi... đúng là nằm mơ!"
      Trong lòng Tần Vũ vẫn nhớ những gì mấy kẻ này truyền tấn lúc Thanh Vân lộ.
      Thêm vào việc sau đó biết tin, Tần Vũ dễ dàng đoán được bọn Đỗ Trung Quân muốn vào Cửu Trọng Thiên sớm nên tính để mình chết. Trong truyền tấn toàn dùng ngữ khí ra lệnh, ép Tần Vũ phải tuân theo, tất cả mọi thứ làm cho Tần Vũ phản cảm với mấy kẻ này.
      Bất quá...
      Bây giờ Tần Vũ chưa thèm đối phó với bọn chúng.
      - Chư vị, nhìn phía sau .
      Lan Phong bình thản rồi bước về phía sau tấm thạch bia. Lời của Lan Phong vừa dứt, bọn Ngao Phụng liền về phía sau thạch bia, chăm chú quan sát.
      "Dưới đây là khảo nghiệm cuối cùng của Nghịch Ương cảnh đối với các ngươi, cũng là biện pháp duy nhất để các ngươi sống sót rời khỏi đây!"
      Mắt Tần Vũ sáng lên.
      có cách vào Nghịch Ương cảnh nhưng làm sao để ra đây? mãi chưa biết được. Lúc này thạch bia có đề cập tới.
      "Kẻ muốn sống sót rời khỏi hoặc là muốn lấy bảo vật từ tầng bảy tới tầng chín đều phải lên tầng ba của Cửu Trọng Thiên. khi tới tầng ba, các ngươi đối diện với các lựa chọn đối mặt chính diện với 'Phá Thiên kiếm khí' có uy lực lớn đến mức nào.
      Trong tầng ba của Cửu Trọng Thiên có mười bảy căn phòng. Trong phòng thứ nhất ta bố trí Phá Thiên kiếm khí với uy lực ngang với kiếm khí mạnh nhất do nhất cấp kim tiên thi triển ra, phòng thứ hai là nhị cấp kim tiên, cứ thế cho tới phòng thứ chín là cửu cấp kim tiên, phòng thứ mười là nhất cấp huyền tiên,..., phòng thứ mười bảy là bát cấp huyền tiên.
      Mỗi căn phòng có ba đạo kiếm khí, mỗi cá nhân phải chọn căn phòng để vào, khi vào phòng đó phải chính diện chống đỡ đạo kiếm khí. Nếu dùng thân pháp để né tránh bị cấm chế của căn phòng giết ngay tức khắc. Đỡ nổi cũng chết, chỉ có thành công mới sống sót ra!"
      Mọi người đều thấy trong lòng run rẩy.
      Buộc phải chính diện chống đỡ, thành công mới sống sót ra!
      "Nếu chọn bước vào căn phòng nào kết cục cuối cùng cũng là chết!"
      Câu này làm trong lòng bọn Hoa Nhan còn lấy tí kiêu hãnh nào.
      "Những kẻ vượt qua cửa ải này xét tới ngăn chặn được kiếm khí vượt bao nhiêu cấp. Ví dụ -- cửu cấp thiên tiên chọn tiến vào phòng thứ hai có Phá Thiên kiếm khí với uy lực ngang với chiêu mạnh nhất của người có thực lực nhị cấp kim tiên. Nếu kẻ đó chống đỡ thành công được xem là vượt hai cấp. Đến cuối cùng người nào vượt nhiều cấp nhất là đệ nhất, được truyền tống thẳng tới tầng chín. Cứ án chiếu theo con số vượt cấp mà tính, ba người vượt nhiều cấp nhất lần lượt được truyền tống tới tầng chín, tầng tám, tầng bảy."
      Nhìn thấy những dòng chữ dày đặc này, mắt mọi người tại trường đều sáng lên.
      Vượt càng nhiều cấp, xác suất lấy được Mê Thần đồ quyển càng cao!
      Đỗ Trung Quân lúc này hưng phấn :
      "Ha ha... ra là xem xét chuyện vượt cấp. Ta có Huyết Linh phù, ít nhất cũng chống đỡ được lượt kiếm khí của lục cấp kim tiên, vậy là vượt năm cấp. Tên Lan Phong có thực lực mạnh nhưng có thể vượt mấy cấp chứ? Vượt năm cấp? Kiếm khí của ngũ cấp huyền tiên làm sao chống đỡ được?"
      chỉ mỗi Đỗ Trung Quân, ngay cả bọn Man Càn cũng cực kỳ kích động.
      Việc xem xét bằng 'vượt bao nhiêu cấp' đối với bọn họ thập phần có lợi.
      Đáng tiếc bọn họ tuyệt biết, Kiếm tiên Lan Phong chỉ là Kiếm tiên Khôi lỗi mà thôi.
      "Ta chỉ mới Đại Thành kỳ, nếu đỡ được chiêu của cửu cấp kim tiên phải là vượt mười tám cấp sao? Thắng chắc." Trong lòng Tần Vũ thập phần tự tin.
      Nhưng đồng thời Tần Vũ cũng nghi hoặc về những bố trí của Nghịch Ương tiên đế.
      Xem xét vượt bao nhiêu cấp chứ coi trọng thực lực của người qua cửa ải.
      "Điều này là... lẽ là để xác định tiềm lực của người qua ải?" Tần Vũ nghi hoặc trong lòng, có thể vượt cấp chống đỡ kiếm khí, điều này thuyết minh rằng người qua ải có thể phát huy thực lực vượt mấy lần khả năng của bản thân.
      " hay, nếu tên Lan Phong phát quy củ này đối với bất lợi, có khi động thủ giết chúng ta." Phản ứng đầu tiên của Đỗ Trung Quân là nghĩ như thế.
      Cho dù bọn họ có thể vượt nhiều cấp đến mấy, nếu Lan Phong giết sạch cuối cùng bảo bối chẳng phải rơi vào tay Lan Phong sao?
      Chỉ nghe trận gió nổi lên.
      Đỗ Trung Quân là người đầu tiên xông lên tầng ba, bọn Hoa Nhan cũng có phản ứng, nối tiếp nhau bay hết tốc lực về phía tầng ba. Chỉ chớp mắt trong đại sảnh tầng hai chỉ còn Tần Vũ và Kiếm tiên Khôi lỗi.
      "Sao phải gấp thế, sợ ta giết bọn chúng à? Muốn giết giết từ lâu rồi." Tần Vũ cười nhạt.
      Qua ải?
      "Bản thân có thể vượt mười tám cấp, ai hơn được chứ? Bảo vật trong tầng chín của Cửu Trọng Thiên sớm được quyết định là của mình rồi."
      "Trước hết xem thử Vạn Thú phổ đáo để là cái gì." Tần Vũ gấp gáp tiến lên tầng ba mà lấy Vạn Thú phổ ra cẩn thận trích huyết nhận chủ.
      Khi giọt máu tươi bị bề mặt kim sắc quyển trục hấp thu, quang mang bắt đầu sáng lên khắp kim sắc quyển trục.
      ......
      - Tiểu bối may mắn, chúc mừng ngươi lấy được Vạn Thú phổ.
      Thanh quen thuộc đó lại vang lên trong đầu Tần Vũ, đồng thời thân ảnh ngạo xuất trong đầu Tần Vũ, phản ứng đầu tiên của Tần Vũ chính là - "Người này là Nghịch Ương tiên đế."
      Bản thân sau khi lấy được Bạch Huyền Quân chi giới, hai cái giới chỉ dung hợp thành Diễm Huyền chi giới, trong đầu Tần Vũ cũng từng xuất hình ảnh này.
      - Vạn Thú phổ là kiện thần khí vô cùng trân quý. Tiểu bối, trước hết ta giới thiệu cho ngươi lượt. Vạn Thú phổ này phân làm ba tầng thế giới, trong tầng thế giới thứ nhất là các linh thú cấp thiên sinh sống. Tầng thế giới thứ hai là linh thú cấp vương, tầng thế giới thứ ba là thú cấp đế.
      Trong lòng Tần Vũ run rẩy: "Trời ơi, như thế chẳng phải bằng với vô số linh thú quyển sao. Tầng thế giới thứ ba còn là thú cấp đế?"
      - Đạt tới thực lực nhất cấp thiên tiên mở được tầng thứ nhất, khống chế các linh thú có trong đó. Đạt tới nhất cấp kim tiên mở được tầng hai, khống chế thú. Đạt tới nhất cấp huyền tiên, mở được tầng ba và khống chế thú trong đó.
      - Tiểu bối, đối với những kẻ thực lực hơi yếu như các ngươi mà Vạn Thú phổ đích xác là kiện bảo bối vô cùng trân quý. Sử dụng cho tốt nhé, dùng nó... có khi ngươi có thể vượt thêm vài cấp trong căn phòng lợi hại hơn.
      Trong thanh của Nghịch Ương tiên đế đầy thân thiết.
      Tần Vũ cảm thấy trong lòng mình run rẩy.
      Đồng thời Tần Vũ bắt đầu đem tinh thần chi lực trong thể nội quán nhập Vạn Thú phổ, xem có thể mở tầng thứ nhất ra .
      Bản thân tuy là Đại Thành kì nhưng tu luyện Tinh Thần Biến đạt tới Đại Thành kì công lực của Tần Vũ tuyệt đối ngang với nhất cấp thiên tiên. Án chiếu theo giới thiệu phía , chỉ cần dựa vào công lực đạt tới mức nào mà thôi.
      Quả nhiên...
      Vạn Thú phổ trong thể nội lắc lư, tâm thần Tần Vũ liền tiến vào tầng thế giới thứ nhất của Vạn Thú phổ.
      gian toàn màu xanh rộng lớn vô biên, dày đặc linh khí.
      Chỉ trong phút chốc Tần Vũ liền cảm ứng được có rất nhiều linh thú trong tầng thế giới thứ nhất. Linh hồn của Tần Vũ cho cảm giác hoàn toàn khống chế sinh mệnh của những linh thú này.
      Hiệu quả của Vạn Thú phổ này hơn kém Linh thú quyển bao nhiêu. Đều bắt thú làm linh thú, nhận mình là chủ. Có điều Vạn Thú phổ hạn chế số lượng, có thể chứa đựng cực nhiều linh thú.
      "Thủ lĩnh của linh thú trong tầng thế giới thứ nhất của Vạn Thú phổ là ai?" Trong lòng Tần Vũ phát ra mệnh lệnh, toàn bộ linh thú trong tầng thế giới thứ nhất của Vạn Thú phổ đều nghe thấy mệnh lệnh của Tần Vũ.
      ***
      Trong tầng bốn của Cửu Trọng Thiên.
      nam tử đen gầy ngồi tĩnh tọa, nam tử này nhìn rất từng trải nhưng lại giống như thiếu niên. Có điều cơ nhục toàn thân của nam tử gầy đen này lấp loé loại quang mang quỷ dị.
      Nam tử gầy đen ngồi này bỗng mở mắt ra.
      Mục quang lướt qua nơi nào, hư sụp đổ!
      "Những kẻ qua ải cuối cùng tới, Nghịch Ương, ta cũng sắp đến lúc rời phàm nhân giới rồi, ài - năm xưa sao ta lại trúng phải chiêu của ngươi, ngày chịu trói là cả đời chịu trói." Trong mắt nam tử đen gầy ánh lên bất lực.
      ------
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 57 - Hà khứ hà tòng (Đến như thế nào, như thế nào)


      bạch y nữ tử xinh đẹp mỹ miều cung kính đứng đó, thanh của bạch y nữ tử vang lên trong đầu Tần Vũ.
      Sóc Yến?
      Tần Vũ gật đầu :
      - Ta phát hình như kẻ yếu nhất trong tầng thế giới thứ nhất của Vạn Thú phổ là thất cấp thiên , cửu cấp thiên có tới mấy trăm người, vì sao như thế?
      Thân là chủ nhân Vạn Thú phổ, tuy bây giờ còn chưa có cách nào khống chế tầng thế giới thứ hai và thứ ba của Vạn Thú phổ nhưng Tần Vũ hoàn toàn rành rẽ tầng thế giới thứ nhất...
      Linh thú của tầng thế giới thứ nhất này yếu nhất cũng là thất cấp thiên , mạnh nhất dĩ nhiên là cửu cấp thiên .
      Cửu cấp thiên có hai-ba trăm người, bát cấp thiên và thất cấp thiên cũng có vài trăm. Cộng lại có gần ngàn linh thú, điều này làm Tần Vũ thập phần kỳ quái, vì sao yếu nhất đều là thất cấp thiên nhỉ?
      - Đại nhân, năm xưa lúc bọn tôi cùng Nghịch Ương tiên đế tung hoành tiên ma giới, trong tầng thế giới thứ nhất có ít nhị-tam cấp thiên . Nhưng từ khi Nghịch Ương tiên đế chết đến nay lâu lắm rồi, thời gian dài như thế, đại bộ phận linh thú có tư chất tốt tu luyện đến cảnh giới vương, bị truyền tống tới tầng thế giới thứ hai rồi. Bọn thuộc hạ... đều là người có tư chất kém.
      Sóc Yến có chút xấu hổ.
      Tần Vũ hơi ngạc nhiên.
      Cuối cùng .
      Nghịch Ương tiên đế chết rất lâu, thời gian dài như thế đủ cho đám linh thú tu luyện tới cảnh giới vương rồi. Đây cũng là lý do vì sao kẻ yếu nhất trong tầng thế giới thứ nhất là thất cấp thiên .
      - Các ngươi có tư chất kém? lẽ ... linh thú của tầng thế giới thứ hai còn nhiều hơn?
      Tần Vũ hỏi.
      Sóc Yến hoang mang:
      - Đại nhân, sợ rằng chưa đạt tới cảnh giới vương biết được tình huống trong tầng thế giới thứ hai. Đúng, linh thú của tầng thế giới thứ hai tuyệt đối nhiều hơn tầng thế giới thứ nhất nhiều. Như bọn thuộc hạ biết chỉ riêng linh thú được truyền tống từ tầng thứ nhất lên tầng thứ hai hơn ngàn người rồi.
      Tần Vũ chấn kinh trong lòng.
      Đây là thế lực cường đại đến mức nào.
      "Linh thú cửu cấp thiên phải là thập nhị kiếp tán tu sao? Bản thân tại có hai-ba trăm người, bát cấp thiên và thất cấp thiên cũng có cả đại đội." Tần Vũ run rẩy trong lòng.
      "Chẳng trách lúc trước đám Ngao Phụng muốn tranh nhau Vạn Thú phổ. Bọn chúng là nhất cấp vương, nếu có được Vạn Thú phổ có thể mở tầng thứ hai, khống chế linh thú cửu cấp vương rồi. Tần Vũ giật thót trong lòng."
      "Mỗi Kiếm tiên Khôi lỗi cửu cấp kim tiên của mình lợi hại đến thế."
      "Nếu bọn Ngao Phụng có được Vạn Thú phổ, phải là có được ít linh thú cửu cấp vương sao? Vậy dù mình sử dụng Kiếm tiên Khôi lỗi có lẽ cũng có cách nào tranh đoạt bảo bối với bọn họ."
      "May mà ta ra tay sớm." Tần Vũ thầm cảm thấy may mắn.
      Tần Vũ căn bản lo đám linh thú này phản bội. Nếu linh thú muốn phản bội, chủ nhân lập tức biết ngay, chủ nhân vừa động tâm có thể giết chết linh thú.
      Linh thú nếu muốn được khôi phục tự do chỉ có hai biện pháp.
      Thứ nhất là tu luyện đến khi linh hồn thoát ly khỏi đây, điều này hầu như là có khả năng.
      Biện pháp thứ hai là... chủ nhân chết , với điều kiện là cái chết của chủ nhân có quan hệ tới linh thú. Có nhiều chủ nhân trước khi chết đều giết sạch toàn bộ linh thú.
      Vì chủ nhân muốn giết linh thú của mình chỉ cần ý niệm.
      ý nghĩ là hồn phi phách tán.
      "Nghịch Ương tiên đế cũng tốt, có hung ác giết chết linh thú của mình. Nếu ông ấy giết rồi, mình phải tự bắt linh thú, thế mệt lắm." Tần Vũ thầm cao hứng.
      Nghịch Ương tiên đế trước khi chết giết linh thú mà còn lưu lại tặng cho người tới.
      Nhưng vào lúc này...
      "Người ở tầng hai Cửu Trọng Thiên mau mau lên tầng ba, nếu chọn lựa vào phòng nào lập tức được xem là 'bỏ cuộc'. Ngươi bị cấm chế của Cửu Trọng Thiên giết ngay."
      thanh lạnh băng truyền vào trong tai Tần Vũ.
      Tần Vũ kinh hãi, lập tức cùng Kiếm tiên Lan Phong nhanh chóng bước lên tầng ba.
      ***
      Giờ đây bảy người bọn Man Càn, Đỗ Trung Quân đứng cung kính ở giữa tầng ba, bảy người này dám có chút bất kính nào vì trước mặt bọn họ có nam tử đen gầy đứng.
      Mục quang của nam tử đen gầy vừa lướt qua chúng nhân, mọi người tại trường liền cảm thấy mình như con thuyền giữa sóng to gió lớn, sinh mệnh phải do bản thân nắm giữ nữa.
      Theo tiếng bước chân, Tần Vũ và Lan Phong tiến vào đại điện ở tầng ba.
      mặt nam tử đen gầy có lấy tia tiếu dung, vô cùng lạnh lùng, nhưng khi nhìn thấy Tần Vũ lại mỉm cười gật đầu. Lúc nhìn Kiếm tiên Khôi lỗi, mặt tràn đầy kinh ngạc.
      - Tiểu tử, đây là phân thân của ngươi sao? đúng, công lực của ngươi yếu xìu sao mà phân thân mạnh như thế được? Kỳ diệu quá, ta cũng cảm ứng được khí tức của , lẽ là...
      Trong đầu Tần Vũ vang lên thanh của nam tử đen gầy.
      Nam tử đen gầy nhìn về phía Tần Vũ, mục quang lại biến đổi:
      - tưởng được, nếu theo lời hai tên hỗn đản đó khẳng định là nhìn ra, tiểu tử, ta vốn bằng lòng với việc ngươi thành chủ nhân Vạn Thú phổ, bất quá tại... ta thập phần hài lòng!
      Mặt nam tử đen gầy cười tươi phảng phất như hoa nở.
      Tần Vũ nghe thấy lời của nam tử đen gầy này lại thấy như trong mộng.
      Đáo để có ý gì?
      "Nhìn thấy Kiếm tiên Khôi lỗi lại bảo là thập phần hài lòng về việc mình thành chủ nhân Vạn Thú phổ, đây là ý gì?" Trong lòng Tần Vũ căn bản nghĩ thông. Nhưng Tần Vũ có thể cảm thấy... nam tử đen gầy trước mặt quá khủng bố, còn khủng bố hơn Kiếm tiên Khôi lỗi nhiều.
      - Được rồi, 'chín người' các ngươi đều tới rồi.
      Nam tử đen gầy cố ý nhấn mạnh chữ 'chín người', đồng thời cười cười nhìn Tần Vũ cái sau đó giữ bộ mặt lạnh lùng nhìn mọi người.
      Tần Vũ hiểu trong lòng là nam tử đen gầy này nhìn ra chân tướng của Kiếm tiên Khôi lỗi.
      - Bây giờ xem thử trong các ngươi ai là người vượt nhiều cấp nhất, mỗi căn phòng tối đa có thể vào ba lần. Ngươi... là người đầu tiên. Nam tử đen gầy đưa tay chỉ Hoa Nhan.
      Hoa Nhan giật mình.
      Kỳ thực ai muốn làm người đầu tiên, nhưng đối mặt với mệnh lệnh của nam tử đen gầy ai dám phản kháng?
      - Vâng, thưa tiền bối.
      Hoa Nhan cung kính . Vì Hoa Nhan nhìn thấy tia nghiêm khắc trong mắt nam tử đen gầy liền như có ma xui quỷ khiến chọn căn phòng yếu nhất - phòng số .
      Kiếm khí trong căn phòng số này do Nghịch Ương tiên để bố trí năm xưa mang uy lực mạnh nhất của nhất cấp kim tiên.
      - Phòng số . Hoa Nhan, ngươi ngốc à?
      Đỗ Trung Quân lên tiếng.
      Hoa Nhan lắc đầu cười khổ:
      - Nghịch Ương tiên đế tiền bối thập phần phản cảm với sứ giả tiên giới. Ta sợ nếu chọn kiếm khí có uy lực mạnh sợ rằng mất mạng. Ta đành phải chọn phòng số thôi.
      Bốp, bốp, bốp!
      Nam tử đen gầy vỗ tay :
      - Thông minh, Nghịch Ương ông ấy đúng là thập phần phản cảm với sứ giả tiên giới. Cái chết của ông ta năm xưa đúng là có dính líu tới mấy bọn Vũ hoàng của tiên giới đó.
      Những người khác vừa nghe thấy lập tức hiểu ra.
      Cái chết của Nghịch Ương tiên đế ra có nguyên nhân từ phía bọn tiên đế Vũ Hoàng, chẳng trách Nghịch Ương tiên đế phản cảm với sứ giả tiên giới như thế.
      - Tên tiểu gia hỏa của tiên giới! Năm xưa Nghịch Ương có dặn dò ta - phàm gặp phải người của tiên giới hạ phàm độ khó phải tăng lên ba lần. Dù người vào phòng số , ba đạo kiếm khí đồng thời công kích ngươi, cẩn thận chút.
      Nam tử đen gầy tiết lộ ít bí mật.
      Hoa Nhan vui mừng trong lòng, liền khom người :
      - Cảm ơn tiền bối.
      Nếu nam tử đen gầy tiết lộ tin tức này, đợi đến khi vào trong phòng rồi, lúc phòng bị, ba đạo kiếm khí đồng thời bắn về phía , có khả năng chết ngay tại trận.
      - Đừng lải nhải nữa. Hôm nay tâm tình của ta rất tốt... ha ha. Còn phải cảm tạ bọn Vũ Hoàng nữa. Nếu phải Nghịch Ương tiên đế chết , Vạn Thú phổ làm sao có chủ nhân tại chứ?
      Nam tử đen gầy cười híp cả mắt.
      Tần Vũ ở bên cạnh trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
      Nam tử đen gầy này hình như hề có điểm nào thương tiếc Nghịch Ương.
      - Còn mau vào !
      Nam tử đen gầy đột nhiên quát lên lạnh lùng, tiếng quát làm sắc mặt Hoa Nhan trắng bệch, đồng thời trong miệng phun ra ít máu. Chỉ tiếng quát mà uy lực đạt tới mức đó làm trong lòng mọi người thấy kinh hãi vô bì.
      - Vâng, thưa tiền bối.
      Hoa Nhan cũng dám lãng phí thời gian nữa, thẳng vào phòng số .
      Chỉ trong chốc lát...
      Hoa Nhan sắc mặt trắng bệch từ trong phòng ra, vừa rồi bị nam tử đen gầy quát tiếng làm trọng thương, trong khi đó lại phải đối diện với ba đạo Phá Thiên kiếm khí liên tục, chết là may mắn rồi.
      - Mạng vẫn còn lớn.
      Nam tử đen gầy cười phất tay.
      Chỉ thấy tường của đại sảnh xuất hàng chữ: "Tiên giới, Hoa Nhan, vượt cấp, thành công!"
      - Người thứ hai, Ngao Phụng.
      Nam tử đen gầy đưa tay chỉ Ngao Phụng.
      Ngao Phụng khom người :
      - Vâng, thưa tiền bối.
      rồi Ngao Phụng căn bản dám kéo dài thời gian, trực tiếp vào phòng số ba. Vừa rồi cảnh Hoa Nhan kéo dài thời gian bị quát đến thụ thương mọi người đều nhớ , ai dám dây dưa?
      Chỉ nghe trong phòng có tiếng rồng gầm truyền tới.
      Trong chốc lát...
      Ngao Phụng từ trong phòng ra, mặt hơi tái, thân còn lấm tấm máu tươi.
      Nam tử đen gầy vung tay, tường đại sảnh xuất hàng chữ bên dưới 'Hoa Nhan' - "Long tộc, Ngao Phụng, vượt hai cấp, thành công!"
      Giờ đây mọi người đều nín thở.
      Liên tục hai người đều sống sót ra. Mọi người đều hiểu , bất kể vào lúc nào đều được quá tham lam, giữ mạng là trước hết rồi mới tính tới chuyện vượt qua bao nhiêu cấp để chọn phòng.
      - Người thứ ba, Dư Lương.
      Nam tử đen gầy lại chỉ về phía Dư Lương.
      Trong lòng Dư Lương thập phần nghi hoặc, sao nam tử đen gầy này lại biết tên mình? chưa từng đến tên mình trước mặt nam tử đen gầy này mà.
      Tuy nghi hoặc trong lòng nhưng ngoài mặt Dư Lương lại thập phần cung kính đáp:
      - Vâng, thưa tiền bối.
      Sau đó thẳng vào phòng số hai.
      Dư Lương chỉ là thập nhị kiếp tán , vốn muốn vào phòng số nhưng ba đạo kiếm khí của phòng số đều sử dụng hết để đối phó Hoa Nhan, vì thế đành phải chọn phòng số hai.
      Bọn Man Càn, Đỗ Trung Quân, Phương Điền, Tông Quật, Tần Vũ yên lặng chờ đợi.
      Càng về sau, căn cứ vào thành tích của người khác mà chọn phòng để vào.
      lúc sau, cửa phòng số hai mở ra, Dư Lương y phục bị hủy hoàn toàn, máu me khắp người, trọng thương cực nặng, đến cả năng lượng để chỉnh đốn bề ngoài cũng còn. Dư Lương vừa bước ra ngoài liền ngã nhào xuống đất.
      "May chỉ có đạo kiếm khí, cũng may là mình có cực phẩm tiên khí, nếu thêm đạo kiếm khí nữa chết chắc." Dư Lương nằm dài đất, bắt đầu yên lặng khôi phục.
      Nam tử đen gầy mỉm cười gật đầu, sau đó vung tay lên.
      Bên dưới Hoa Nhan, Ngao Phụng lại xuất hàng chữ -- tộc, Dư Lương, vượt hai cấp, thành công!
      - Người tiếp theo, Man Càn!
      Nam tử đen gầy lạnh nhạt .
      mặt Man Càn đầy tiếu dung, có lòng tin tuyệt đối, khom người :
      - Vâng, thưa tiền bối!
      Sau đó bước từng bước dài tới... phòng số bảy.
      Có kiếm khí với uy lực mạnh nhất của thất cấp kim tiên.
      Tuy uy lực mạnh nhất nhưng chỉ có mỗi đạo kiếm khí. Man Càn cho rằng mình dùng bảo bối kia, thêm vào hạ phẩm thần khí của bản thân, muốn chống đỡ đạo kiếm khí hoàn toàn nắm chắc.
      phải bắt giết Kiếm tiên thất cấp kim tiên, chỉ là chống lại đạo kiếm khí mà thôi.
      - Phòng số bảy!
      Sắc mặt Đỗ Trung Quân biến đổi.
      và Man Càn cùng là cảnh giới nhất cấp vương (ma vương), bản thân Đỗ Trung Quân cũng có can đảm tiến vào phòng số bảy. Vào phòng số sáu, còn vài phần sống sót nhưng phòng số bảy ... chắc.
      Theo tiếng rống kinh thiên, cửa phòng số bảy mở ra.
      Man Càn đầy tự tin bước ra, toàn thân còn bao bọc bởi khí kình, nam tử đen gầy vung tay, tường lại xuất hàng chữ -- tộc, Man Càn, vượt sáu cấp, thành công!
      Đột nhiên...
      - Vừa rồi có bốn người vào phòng, trong đó Hoa Nhan đứng cuối. Vì cuối cùng chỉ có ba người có thể vào các tầng cung điện tương ứng, thế nên... Hoa Nhan, tại phải rời Nghịch Ương cảnh.
      Nam tử đen gầy lạnh nhạt .
      Mọi người tại trường đều giật mình, chỉ thấy nam tử đen gầy vung tay, đạo quang hoa hoàn toàn bao bọc lấy Hoa Nhan kinh ngạc, sau đó... Hoa Nhan tự nhiên biến mất trước mắt mọi người.
      Hoa Nhan bị truyền tống ra khỏi Nghịch Ương cảnh. Man Càn, Ngao Phụng, Dư Lương. Ba người các ngươi tạm thời đứng đầu, các ngươi lên tầng bốn trước . Nếu có người có thành tích cao hơn các ngươi, ta truyền tống người thấp nhất ra ngoài.
      Nam tử đen gầy vung tay, ba người Man Càn, Ngao Phụng, Dư Lương lập tức biến mất trong đại sảnh ở tầng ba.
      - Ngao Phụng tiền bối, tôi và ngài đều vượt hai cấp, chúng ta ai đứng nhì ai đứng thứ ba nhỉ?
      Tiếng Dư Lương chuyện với Ngao Phụng bỗng nhiên truyền từ tầng bốn xuống.
      Thực tế cự ly giữa tầng bốn và tầng ba cũng chỉ năm-sáu mét mà thôi.
      - Ngao Phụng và Dư Lương tuy cùng vượt hai cấp nhưng Ngao Phụng khiêu chiến phòng số ba còn Dư Lương khiêu chiến phòng số hai. Vì thế... Ngao Phụng xếp thứ hai, Dư Lương xếp thứ ba.
      Nam tử đen gầy lạnh nhạt , thanh tự nhiên tầng bốn cũng nghe thấy.
      Thanh đột nhiên từ tầng dưới truyền lên làm hai người Dư Lương và Ngao Phụng sợ hãi dám chuyện nữa.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :