Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Chương 38: Man Càn chi nộ.


      Theo hiệu lệnh của Huyết Ma Đỗ Trung Quân, ba người bọn Liên Nguyệt nương nương định xuất phát ...
      - Đỗ Trung Quân, ngươi biết giữ uy tín!
      giọng lạnh lùng vang lên bầu trời của Nguyệt sơn mạch, ngừng vang vọng. Những tu chân giả ở đó đều có thể cảm nhận được phẫn nộ, tức giận chứa trong giọng đó.
      Huyết Ma Đỗ Trung Quân biến sắc, lầm bẩm :
      - Là Man Càn.
      Hình ảnh của Man Càn giống như ma thần xuất của Nguyệt sơn mạch, khí dày đặc khiến những tán ma ở đó sợ hãi trong lòng. Hai con ngươi tán phát tử sắc hung quang của Man Càn khiến cho tất cả tán ma đều run rẩy.
      Sắc mặt của Huyết Ma Đỗ Trung Quân tái nhợt, ba vị tán ma cao thủ đứng sau dám thở mạnh, ai cũng run rẩy, khác hẳn với vẻ ngông cuồng thường ngày, đứng trước mặt của người mạnh nhất trong bốn đại sứ giả - Man Càn - giống như chuột gặp phải mèo.
      - Đợi lệnh của ta, tất cả các ngươi đồng loạt thuấn di, thẳng tiến tới Ân Long đảo.
      - Vâng, Huyết Ma đại nhân.
      Bọn Liên Nguyệt nương nương truyền .
      - Man Càn huynh. Ta định báo với huynh, ai ngờ huynh lại xuất nhanh thế.
      Huyết Ma Đỗ Trung Quân vừa cười vừa .
      - Ô! Quả đúng như thế sao, thế mà ta lại nghe rất , hình như phải vậy. Ta cho ngươi cơ hội, nếu ngươi tự thấy có gì sai trái hãy phát thệ với trời đất.
      Man Càn lạnh lùng nhìn Huyết Ma Đỗ Trung Quân.
      Huyết Ma Đỗ Trung Quân hơi ngập ngừng:
      - Cái này...
      dối có thể được nhưng lời thề được phát ra bừa bãi. Đặc biệt là tu luyện giả, Huyết Ma Đỗ Trung Quân chẳng lẽ lại biết hậu quả đáng sợ như thế nào nếu làm trái lời thề.
      Tuy chỉ ngập ngừng trong giây lát nhưng Man Càn biết tỏng lòng dạ của Đỗ Trung Quân.
      Man Càn lại lên tiếng, tiếng cười lạnh lẽo vang vọng giữa trời đất:
      - Ha ha, giỏi thay cho Đỗ Trung Quân, gan của ngươi quả , ta ngờ tu luyện giả Huyết Ma ma đạo nhoi như ngươi mà dám giở trò qua mặt ta. Ngươi tự tìm lấy cái chết, đừng trách ta vô tình, đoạt Phá Thiên Đồ của ngươi, vậy là ta có thể...
      Man Càn mới nửa, vầng đao khí cự đại dài mấy chục mét đột nhiên xuất trung.
      Trong tay của Man Càn nắm thanh đại khảm đao sống dày.
      - Phốc.
      Giống như cưỡng hồ, cả gian bị vặn xoắn sau đó hoàn toàn vỡ nát, lỗ đen lớn đường kính cả trăm mét xuất phía Nguyệt sơn mạch, lực hút đáng sợ điên cuồng thôn phệ cây cối, nham thạch, đất đá và tán ma chung quanh.
      - A ~~~
      Tiếng kêu bi thảm vang lên, từng tán ma bị cuốn vào trong lỗ đen hỗn loạn đó, đồng thời từng tảng đá lớn hay nham thạch cũng bị thôn phệ. Lỗ đen đó phảng phất như có thể thôn phệ mọi thứ.
      có cách nào để chống cự.
      Trước vỡ nát của gian, mọi phản kháng của các tán ma là vô ích. hoảng loạn bao trùm làm vô số tán ma ở Nguyệt sơn mạch thấy khủng hoảng.
      Loại cao thủ như Man Càn đánh nhau, những tán ma ở bên cạnh bị vạ lây. Vô số tán ma bay tứ tung ra bốn phương tám hướng tìm cách thoát khỏi đó, thậm chí có những tán ma do sợ hãi tột độ tiến hành thuấn di trong gian hỗn loạn này, trong tình huống như thế thành ra tự sát, số tán ma bị dọa cho đầu óc còn tỉnh táo nữa.
      - Đồ khốn!
      Huyết Ma Đỗ Trung Quân chửi.
      Man Càn vừa rồi cố tình chưa hết câu ra tay làm cho Huyết Ma Đỗ Trung Quân trở tay kịp.
      - Các ngươi hãy tạm tránh , tìm đến chỗ gian ổn định lập tức thi triển 'thuấn di' đến Ân Long đảo trước, các ngươi cần lo cho an toàn của ta.
      Ngoài mặt tuy phẫn nộ vô cùng nhưng trong lòng vẫn bình tĩnh, Đỗ Trung Quân truyền truyền cho ba đại cao thủ tán ma thuộc hạ.
      - Vâng, Huyết Ma đại nhân.
      Ba người bọn Liên Nguyệt nương nương biết tình huống tại.
      khi cả ba người họ chạy thoát, Đỗ Trung Quân còn vướng bận, muốn thoát thân cũng dễ dàng hơn.
      chiêu vừa rồi của Man Càn phá nát gian, gian liệt trùng khủng bố chỉ trong sát na thôn phệ mấy trăm tán ma và vài ngàn tu ma giả, gây nên hoảng loạn khiến cho vô số tán ma kinh khủng chạy tứ tung khắp bốn phương tám hướng tìm đường trốn. Ba người Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc, Hoả Ma cũng lẫn lộn vào trong đó để trốn .
      - Man Càn, phải là có chút quá đáng ư?
      Huyết Ma Đỗ Trung Quân lạnh lùng quát.
      - Quá đáng? Ha ha, thế này mà cũng gọi là quá đáng ư, vậy để ta cho ngươi biết thế nào mới gọi là quá đáng!
      Tử quang trong mắt Man Càn càng ngày càng sáng rực.
      cơn lốc xoáy từ nắm đấm bên phải của Man Can phát ra, càng ngày càng xoáy với tốc độ lớn, đồng thời ngừng thu lại. Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, Huyết Ma Đỗ Trung Quân biến sắc.
      - Nhiên Huyết Độn!
      Máu tươi trong cơ thể Huyết Ma Đỗ Trung Quân dâng lên, rỉ ra khắp mọi nơi thân thể, sau đó toàn thân Huyết Ma Đỗ Trung Quân hóa thành đạo huyết quang cực tốc bay về phía Đông.
      - Khốn kiếp!
      Thoáng nhìn Man Càn hiểu dù thế nào y cũng tuyệt đối thể đuổi kịp Huyết Ma Đỗ Trung Quân.
      Nhiên Huyết Độn phải là 'thuấn di' cũng chẳng phải là 'đại na di', mà là loại thuật phi hành. Chỉ là tốc độ của Nhiên Huyết Độn rất nhanh, có thể gấp mười lần bình thường.
      Trong tình huống bình thường, tốc độ của Man Càn nhanh hơn Huyết Ma Đỗ Trung Quân, nhưng khi thi triển Nhiên Huyết Độn, Man Càn căn bản thể nào đuổi kịp được y.
      - Đại nhân.
      Hai người Dư Lương, Khổng Tào xuất sau lưng Man Càn.
      - Đại nhân, tên Đỗ Trung Quân đó...
      Nhắc đến Đỗ Trung Quân, Man Càn càng thêm phẫn nộ. Vì Man Càn hiểu suy nghĩ của Đỗ Trung Quân, thèm để ý đến sống chết của những tán ma tại phàm nhân giới.
      tại có vé để vào Nghịch Ương cảnh. Man Càn làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ? Làm thế nào để đoạt được bảo vật trong Nghịch Ương cảnh đây? Càng nghĩ càng tức.
      Bản thân là siêu cấp thần thú tối tôn quý trong giới, cho dù công lực cao người trong tộc vẫn vô cùng nể trọng. Chỉ luận về địa vị tên nhất cấp ma vương như Đỗ Trung Quân còn lâu mới bằng siêu cấp thần thú.
      Vậy mà Đỗ Trung Quân dám lừa gạt mình!
      Sắc mặt của Man Càn trở thành rất khó coi, đồng thời công lực ngừng tích tụ tay phải, Man Càn phẫn nộ điên cuồng đến mức quên cả xuất quyền.
      - Két, két ~~ Đỗ Trung Quân, đừng để ta gặp lại ngươi!!!
      Man Càn ngẩng đầu hống lớn, đấm mạnh về phía Nguyệt sơn mạch bên dưới.
      Năng lượng được tích lũy tới đỉnh điểm chỉ trong nháy mắt hoàn toàn phát nổ. Từ nắm đấm của Man Càn những phù chú tỏa ra bốn phương tám hướng, cả gian như bị những phù chú làm lay động...
      có bất kì thanh nào. Dưới quyền của Man Can giận đến cùng cực, phàm nhưng nơi gian lay động qua, nham thạch hoàn toàn hóa thành bụi phấn. Chỉ trong nháy mắt.
      cái hố rộng cả trăm dặm xuất ngay giữa trung tâm Nguyệt sơn mạch, đó là cái hố to nhất từ trước đến giờ ở đây.
      Nguyệt cung vừa được xây dựng xong lại lần nữa bị phá hủy.
      - Đại nhân, bây giờ làm thế nào?
      Dư Lương và Khổng Tào đứng sau lưng Man Càn.
      Man Càn trầm tư trong giây lát, trong mắt hàn quang loé lên:
      - sao, bọn chúng vào Nghịch Ương Cảnh nhưng những bảo vật trong đó cũng chẳng giúp chúng tăng công lực là bao, thậm chí khi ra ngoài cũng phải là đối thủ của ta. khi Đỗ Trung Quân ra ngoài, ta giết !
      Tuy ngoài miệng vậy nhưng trong lòng Man Càn rất hận. Vì biết rằng sau khi ra khỏi đó điều bọn chúng làm đầu tiên chính là - lập tức quay về thượng giới. Sợ rằng cho lấy cơ hội.
      Nhưng Man Càn đến cơ hội vào Nghịch Ương Cảnh cũng có, gì đến chuyện đoạt bảo bối trong Nghịch Ương Cảnh. phải làm sao đây?
      Biết vậy lúc trước mua ba khối cực phẩm nguyên linh thạch của Ngao Phụng để đấu giá lấy Phá Thiên đồ cho rồi.
      Trong lòng Man Càn cực kỳ hối hận. Nhưng ngoài mặt làm sao Man Càn lại nhận thua cho được. Dù gì cũng là siêu cấp thần thú cực kỳ cao ngạo, cho dù ăn phải trái đắng cũng cắn răng nuốt vào bụng.
      ***
      Tại Ân Long đảo.
      Phe tán tiên và Long tộc đến từ sớm, cả ba người Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc, Hỏa Ma cũng có mặt.
      - Hoa Nhan tiền bối, Ngao Phụng tiền bối, Phương Điền tiền bối. Vừa rồi do Man Càn đến chém giết ở Nguyệt sơn mạch nên Huyết Ma đại nhân phải ra mặt để ngăn cản Man Càn, vì thế ba chúng tôi mới đến đây trước. Tin rằng Huyết Ma đại nhân đến đây sớm thôi.
      Liên Nguyệt nương nương cung kính .
      Ba người Hoa Nhan, Ngao Phụng, Phương Điền nhìn nhau rồi mỉm cười.
      Ba đại cao thủ có mặt tại đây chẳng có ai lại muốn đối địch với Man Càn vì đối phương là siêu cấp thần thú.
      Ví như Phương Điền cũng là siêu cấp thần thú, tuy nhiên tu vi chỉ mới là thập nhị kiếp tán , tương đương với cửu cấp thiên tiên. Nhưng thực lực của y tuyệt đối thua kém Hoa Nhan. Đương nhiên trong trường hợp vũ khí, chiến giáp của hai bên như nhau.
      Còn Man Càn là siêu cấp thần thú, lại là siêu cấp thần thú có chứa sức mạnh cao nhất, đồng thời còn là nhất cấp vương.
      Đột nhiên...
      bóng người đỏ như máu xuất phía Ân Long đảo, các cao thủ có mặt bất giác đều ngẩng đầu nhìn. Bóng người đỏ như máu đó chính là Đỗ Trung Quân ngập trong máu.
      - Đỗ huynh, huynh sao thế?
      Hoa Nhan hỏi với vẻ kinh ngạc.
      tại sắc mặt của Đỗ Trung Quân trắng bệch, toàn thân ướt đẫm máu tươi, da là những vết bỏng, tất cả đều là di chứng của việc thi triển Nhiên Huyết Độn.
      - sao, chỉ là ảnh hưởng do thi triển Nhiên Huyết Độn, cho dù có linh đan cũng phải mất ba ngày mới hồi phục, xem ra phải phiền chư vị đợi ba ngày nữa.
      Đỗ Trung Quân với mọi người.
      Hoa Nhan, Ngao Phụng, Phương Điền đều gật đầu.
      - Đỗ huynh cứ an tâm tĩnh dưỡng, đừng ba ngày, đối với bọn ta ba năm cũng chỉ là trong chốc lát mà thôi.
      Ngao Phụng cười , hai người kia cũng gật đầu.
      Đỗ Trung Quân chắp tay :
      - Vậy cảm ơn các vị.
      xong Đỗ Trung Quân liền tìm nơi bắt đầu tĩnh tâm tu dưỡng.
      Ba ngày sau.
      sân nhà tại Ân Long đảo, cả ba thế lực ghép ba tấm Phá Thiên Đồ thành địa đồ đến Nghịch Ương Cảnh.
      - Quả nhiên là ở đấy! Nghịch Ương Cảnh quả nhiên ở đấy!
      Tại trường, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân, Ngao Phụng, Phương Điền đều sững sờ. Tuy bọn họ từng nghĩ tới khả năng này như tất cả đều luôn hy vọng là phải.
      Nhưng kết quả sau cùng cho bọn họ biết rằng Nghịch Ương Cảnh ở nơi đó.
      - Nghịch Ương tiên đế lợi hại, chừng mọi điều đặc biệt tinh cầu này đều do ông ta tạo ra. Dù sao bây giờ mọi người biết địa điểm của Nghịch Ương Cảnh, chắc cũng tưởng tượng được khó khăn của chuyến này. Mọi người cứ nghỉ ngơi chút trước , nửa ngày sau chúng ta cùng nhau xuất phát, được ?
      Ngao Phụng mỉm cười gật đầu. Hoa Nhan và Đỗ Trung Quân cũng gật đầu.
      Hiển nhiên vừa rồi ba bức Phá Thiên Đồ hợp lại cho ra địa đồ chỉ 'đường tới Nghịch Ương Cảnh', khiến tất cả đều sững sờ.
      Bốn người tách ra, Phương Điền lật tay lấy ra khối truyền tấn lệnh.
      - Tông Quật, là ta đây.
      Hai người Phương Điền và Tông Quật có mối giao tình rất tốt, cả hai đều là siêu cấp thần thú, hơn thế khi trước cũng là những kẻ vô địch ở phàm nhân giới.
      về giao tình Phuơng Điền đối với Tông Quật còn thân thiết hơn sứ giả Ngao Phụng của Long tộc.
      Phương Điền và Tông Quật khi tranh đấu, lúc lại chuyện vui đùa với nhau, cảm tình rất tốt, có cái cảm giác hùng trọng hùng.
      - Phương Điền, có chuyện gì vậy?
      Tông Quật và Phương Điền bắt đầu chuyện.
      - Tông Quật, cho huynh chuyện, phe Long tộc của ta, phe tán ma, phe tán tiên tập trung lại và tìm thấy địa đồ chỉ đường tới Nghịch Ương Cảnh, lập tức xuất phát bây giờ. Ha ha... Tông Quật, lần này ta trước huynh bước rồi.
      Tới Nghịch Ương cảnh?
      Nghe thấy tin này, Tông Quật ngây người, lúc sau mới hết ngỡ ngàng:
      - Sao nhanh vậy?
      Tông Quật hỏi ngay.
      - Ha ha, chuyện này huynh bất tất phải hỏi, Long tộc của ta còn cho là số lượng hơi ít, có cách nào đưa huynh cùng, nhưng Tông Quật huynh cứ yên tâm, thực lực của huynh ta rất , chỉ là huynh thiếu binh khí tốt mà thôi. Lần này ta vào Nghịch Ương Cảnh dễ dàng kiếm cho huynh bộ binh khí và chiến giáp lợi hại, thế có xứng là huynh đệ ?
      Phương Điền trêu.
      Tông Quật vội vàng kết thúc cuộc chuyện:
      - Xứng là huynh đệ lắm, Phương Điền, ta có chút việc quan trọng, chuyện sau nhé.
      Sau đó,Tông Quật lập tức truyền tin cho Tần Vũ.
      ***
      Trong Thanh Vũ tiên phủ, ba huynh đệ Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ rất tiêu diêu tự tại.
      - Tông Quật?
      Tần Vũ nghi hoặc dùng linh thức lướt qua nội dung truyền tấn, sắc mặt đột nhiên thay đổi, hai mắt sáng lên, ngay lập tức truyền tin hồi .
      - Tông tiền bối, mau mau tới Tuyết Ngư đảo họp mặt, đến lúc đó chúng ta cùng tới Nghịch Ương Cảnh.
      Trong lòng Tần Vũ xem xét kỹ lưỡng nội dung của tin tức.
      - Tán tiên, tán ma, Long tộc... vẻn vẹn chỉ có ba phe thôi. Còn Man Càn sao nhỉ? Mình nhớ lúc trước Man Càn giành được số tiêu chuẩn của phe tán ma cơ mà, sao trong tin tức của Tông Quật lại đến Man Càn, vậy là...
      Tần Vũ cảm thấy có gì ổn, lập tức truyền tấn cho Man Càn:
      - Man Càn huynh, tôi là Tần Vũ đây. Bây giờ các phe tán ma, tán tiên, Long tộc tập hợp liên thủ chuẩn bị Nghịch Ương Cảnh, huynh biết chưa?
      Đến khi nhìn thấy Man Càn truyền tấn đáp lại, Tần Vũ bật cười.
      Quả nhiên tình cảnh của Man Càn giống như mình dự liệu:
      - Man Càn huynh, đừng kích động, tại tôi cho huynh bí mật lớn, đó là ngoài việc 'thông qua Phá Thiên Đồ còn có biện pháp khác để vào Nghịch Ương Cảnh'. Vừa hay tôi lại biết phương pháp này.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 39: Tử vong thâm uyên.


      Đằng Long đại lục gặp phải đả kích từ trước đến giờ chưa từng có. Phe tán tiên và phe tán ma từng trải qua cuộc đại chiến vì Phá Thiên Đồ, nhưng tổn hại của trường đại chiến đó gây ra bằng với tổn thất trong ba ngày này.
      Trong ba ngày này, cao thủ vô địch như giống như ma thần ngừng điên cuồng dùng thủ đoạn tàn khốc giết chết vô số tán tu cao thủ.
      Cao thủ bị giết yếu nhất cũng là lục kiếp tán tu.
      Chỉ trong ba ngày, số lượng tán tu từ lục kiếp trở lên của Đằng Long đại lục bị tử thương tám thành.
      Đây là do Man Càn phát tiết phẫn nộ.
      - Lần này trở về chắc chắn bị lũ khốn đó cười nhạo, đến cánh cửa Nghịch Ương Cảnh mà cũng vào được.
      Trong lòng Man Càn phẫn hận đến cực điểm, hận thể xẻ thịt lột da Đỗ Trung Quân.
      Vì thế giết tới tám thành số lượng tán tu từ lục kiếp trở lên.
      Tại giới, dù cho huỷ cả tinh cầu cũng chẳng được xem là chuyện lớn. Đương nhiên tiền đề là phải ứng phó với báo thù của số cao thủ có quê hương ở tại tinh cầu đó.
      - Tần Vũ?
      Trong lòng Man Càn vừa động, trong tay xuất khối truyền tấn lệnh.
      Nhìn thông tin thứ hai mà Tần Vũ gửi đến, Man Càn có cảm giác như mình nằm mơ.
      - Tần Vũ huynh đệ, chuyện này thể đùa được đâu, vào Nghịch Ương Cảnh là chuyện trọng đại đó.
      Man Càn vẫn thấy khó tin, vừa dùng thức truyền câu này lại tiếp tục,
      - Huynh đệ... quả có phương pháp vào Nghịch Ương cảnh?
      - Man Càn huynh yên tâm, vì sao tiểu sư thúc tôi đoạt được Phá Thiên Đồ lại mang đấu giá? Nếu phải vì có biện pháp khác để vào Nghịch Ương Cảnh liệu tiểu sư thúc tôi có bằng lòng đấu giá Phá Thiên Đồ?
      Thấy tin tức Tần Vũ truyền tới, Man Càn có chút tin tưởng.
      Ban đầu Man Càn cảm thấy vô cùng nghi hoặc, Kiếm tiên Lan Phong này liệu có phải là đầu óc có vấn đề mà lại đem đấu giá bức Phá Thiên Đồ trân quí như vậy. Bây giờ nghe Tần Vũ , y cảm thấy hiểu ra nhiều.
      Hóa ra... người ta sớm có cách vào Nghịch Ương Cảnh, Phá Thiên Đồ đối với người ta chả có mấy tác dụng.
      - Thế nào? Man Càn huynh vẫn tin những gì tôi ư?
      Trong lời Tần Vũ có chút bực dọc.
      - Tần Vũ huynh đệ, huynh đệ như thế đương nhiên là ta tin rồi.
      Man Càn liền truyền tấn đáp.
      Man Càn này cũng biết đạo lý, bất kể ra sao cũng cứ nên tin trước rồi sau, vả lại nay y cũng chẳng có cách nào để vào Nghịch Ương Cảnh. Tin rằng Tần Vũ tốt xấu gì cũng có biện pháp, nếu tin Man Càn chỉ còn cách đứng giơ mắt nhìn ba đại sứ giả kia tiến vào Nghịch Ương Cảnh.
      - Man Càn huynh hãy mau mau đến Tuyết Ngư đảo, Tông Quật của Bạo Loạn Tinh Hải cũng sắp đến đây. Vì ta có chín chỗ để vào Nghịch Ương Cảnh, bên ta cần ba chỗ, bên Bạo Loạn Tinh Hải cần ba chỗ, Man Càn huynh cũng chỉ có thể có ba chỗ thôi.
      Tần Vũ dặn dò.
      Ba chỗ?
      Đối với Man Càn mà , bây giờ có được chỗ là chuyện vô cùng đáng mừng rồi.
      Man Càn nghe Tần Vũ trong lòng thêm khẳng định. Có người của Bạo Loạn Tinh Hải tham gia, xem ra chuyện này có đến tám chín phần mười là rồi. Hơn nữa đối với Tần Vũ mà , cố ý lừa Man Càn, Tông Quật cũng chẳng có gì hay.
      - Tuyết Ngư đảo, được, người của ta tới ngay.
      Man Càn lập tức truyền tin cho Tần Vũ.
      - Vậy ta mang hai huynh đệ tới đó chờ Man Càn huynh.
      Sau đó Tần Vũ thu hồi truyền tấn lệnh.
      ***
      Tuyết Ngư đảo.
      Tần Vũ sau khi sử dụng Kiếm tiên Khôi Lỗi để giết Minh Lương chân nhân, lập tức thầm quay lại Tuyết Ngư đảo. Lúc này ba huynh đệ Tần Vũ đứng cạnh hồ Tuyết Ngư gần vị trí của truyền tống trận chia tay với ba em Sử Tín.
      - Sử Tín, các người hãy đến Tiềm Long đại lục chiếu cố cho đám người phụ vương ta là được, còn các người muốn làm gì khác, chắc chẳng có ai dám, cũng chẳng ai có năng lực để can thiệp đâu.
      Tần Vũ cười .
      Nghe vậy ba huynh đệ Sử Tín vô cùng mừng rỡ. Cuối cùng cũng được tự do tự tại mà ngao du chuyến.
      Tuy bọn chúng cũng muốn đến Nghịch Ương Cảnh lắm nhưng trong lòng bọn Sử Tín hiểu rằng, nếu giúp đỡ của Tần Vũ, chỉ dựa vào sức riêng mình vào bao nhiêu chết bấy nhiêu.
      - Ầy, Sử Bỉnh tiểu tử, đừng có mải chơi quá. Đến lúc nào đó bản Hầu gia đột nhiên phi thăng, ngươi thân là linh thú của ta lại sớm đạt tới Đại Thành kỳ chắc chắn cũng phi thăng, cho nên hãy chú ý chút.
      Hầu Phí dặn dò.
      - Vâng, thưa chủ nhân.
      Sử Bỉnh cung kính đáp.
      Ba huynh đệ Tần Vũ, cũng tương ứng với ba đại linh thú bọn Sử Tín. Trong đó linh thú của Tần Vũ là lão đại Sử Tín, của Hầu Phí là lão nhị Sử Bỉnh, còn của Hắc Vũ là lão tam Sử Chiến.
      - Phí Phí, đừng quá lo lắng, tuy năng lượng của ngươi và Tiểu Hắc chuyển đổi nhanh hơn người thường rất nhiều nhưng Đại Thành kỳ ít nhất là cũng phải mất vài năm. Tuy thời gian vài năm rất ngắn, bất quá tra xét Nghịch Ương Cảnh chuyến chắc cũng chẳng lâu đâu, có khi ra ngoài rồi vẫn chưa phi thăng đâu.
      Tần Vũ .
      Tốc độ tu luyện của Hầu Phí và Hắc Vũ vô cùng nhanh, tốc độ hoán chuyển năng lượng trong thể nội cũng cực nhanh.
      Khi năng lượng trong cơ thể hoàn toàn chuyển hóa thành ' nguyên lực' của giới, đó chính là thời điểm Hầu Phí và Hắc Vũ phi thăng.
      - Đúng, phải mất vài năm.
      Hầu Phí gật đầu ,
      - Nhưng vài năm rất ngắn, chỉ cần bế quan là có thể dễ dàng qua rồi.
      Với tu vi như Hầu Phí, bế quan hàng trăm năm là chuyện rất bình thường, cho nên vài năm đối với bọn họ chỉ là khoảng thời gian rất ngắn.
      Hắc Vũ cũng gật đầu :
      - Thời gian vào Nghịch Ương Cảnh chắc dài, cho nên Hầu tử đừng quá vội vàng dặn dò bọn Sử Chiến như thế.
      - Được rồi, ba em Sử Tín các ngươi đừng ở đây nghe bọn ta linh tinh nữa, mau vào truyền tống trận đến Tiềm Long đại lục .
      Tần Vũ cười .
      - Vâng, thưa chủ nhân.
      Sử Tín cúi người đáp, sau đó mang hai huynh đệ bước vào truyền tống trận, những đạo quang mang bao bọc lấy họ, trong chốc lát, quang mang của truyền tống trận tiêu tan, phảng phất như có biến hoá gì ngoại trừ việc ba em Sử Tín biến mất.
      Tuyết Ngư đảo toàn màu trắng xóa, dưới ánh sáng mặt trời, toàn bộ Tuyết Ngư đảo trông như thế giới tuyết, khung cảnh tĩnh mịch, những bông hoa tuyết trong suốt như thủy tinh lấp lánh hơn khi có ánh dương chiếu rọi.
      - Ha ha, Tần Vũ huynh đệ!
      Khắp Tuyết Ngư đảo đột nhiên vang lên đạo thanh hồn hậu, to lớn kinh nhân làm cho hằng hà sa số những bông hoa tuyết rụng lả tả.
      Ba người Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ như ba đạo hắc sắc lưu quang từ trang viện bên dưới phóng ra, đứng lơ lửng mỉm cười nhìn ba người đối diện.
      - Ha ha, quả nhiên là Man Càn huynh, ta vừa nghe thấy giọng này nghĩ ngay, ở phàm nhân giới ngoài Man Càn huynh còn ai có giọng đặc biệt đầy bá khí đến vậy chứ?
      Tần Vũ cười .
      Vào Nghịch Ương cảnh, phe mình ít nhất cũng đủ vững vàng...
      Lúc trước Tần Vũ kéo Tông Quật về phe mình, tại Tần Vũ rất hứng thú khi có được Man Càn - người có thực lực mạnh mẽ đứng đầu trong bốn đại sứ giả.
      - Tần Vũ huynh đệ đừng đưa ta lên cao nữa, đến tại ta còn chưa tìm được lấy chỗ để vào Nghịch Ương Cảnh nữa là, bây giờ phải chạy theo huynh đệ tới đây. À, đúng rồi, Tông Quật đâu?
      Man Càn hỏi.
      Vừa rồi Man Càn dùng thức tra xét lượt nhưng phát Tuyết Ngư đảo có bất kì cao thủ nào của Bạo Loạn Tinh Hải. Lẽ nào Tần Vũ lừa ư?
      - Huynh Tông Quật tiền bối ư? Ông ấy là người của Bạo Loạn Tinh Hải, vùng nước của Bạo Loạn Tinh Hải rộng lớn, cho dù ông ấy có lập tức khởi hành cũng phải mất thời gian nữa.
      Tần Vũ cười .
      Đột nhiên...
      - Ai là phải mất thời gian nữa.
      Tiếng của Tông Quật vang lên, Tần Vũ chấn kinh nhìn về phía phát ra thanh , chỉ thấy Tông Quật dắt hai đại hán tới. Hai đại hán này Tần Vũ từng gặp mặt, đó là hai đảo chủ của Hắc Phong đảo trong ba đại đảo của Bạo Loạn Tinh Hải - huynh đệ Thạch Hóa và Thạch Biến. Hai huynh đệ Thạch Hoá và Thạch Biến là thần thú, bản thể là loại thần thú cực kỳ quái dị - Hoá Thạch Thú.
      - Tông tiền bối!
      Tần Vũ kinh hoảng.
      Tần Vũ hiểu rất , khu vực Bạo Loạn Tinh Hải rất rộng lớn, cự ly từ Bằng Ma đảo đến Tuyết Ngư đảo cũng phải vài trăm tỷ dặm, khoảng cách xa như vậy mà chỉ trong chốc lát có mặt, quả là thể nào.
      - Đừng ngạc nhiên như vậy chứ, thứ nhất là vừa rồi ta phải ở Bằng Ma đảo mà Hắc Phong đảo, thứ hai là tốc độ của ta cao hơn cậu nghĩ nhiều.
      Tông Quật cười bình thản .
      Man Càn đứng bên gật đầu :
      - Tần Vũ, tốc độ của Kim Sí Đại Bằng Điểu quả thực siêu phàm dù là thuấn di hay phi hành, thậm chí là kết hợp sử dụng cả hai. Các loại tuyệt kỹ phương diện tốc độ này các siêu cấp thần thú khác muốn học cũng được.
      - Được rồi, tất cả mọi người đều có mặt, mời mọi người đến trang viên nghỉ ngơi, sau đó tôi về địa đồ tới Nghịch Ương cảnh.
      Tần Vũ vừa dứt lời, cả Man Càn và Tông Quật đều gật đầu tán đồng.
      - Man Càn huynh, mời ngồi!
      - Tông Quật tiền bối, mời ngồi!
      Ba người Tần Vũ, Tông Quật, Man Càn ngồi thành vòng quanh cái bàn tròn.
      - Man Càn huynh, Tông tiền bối, trước khi về địa đồ vào Nghịch Ương Cảnh, tôi xin về số chuyện liên quan đến Phá Thiên Đồ trước . Mọi người vẫn chưa từng trích huyết nhận chủ với Phá Thiên Đồ, nên chắc lắm.
      Tần Vũ cười .
      Hai người Tông Quật và Man Càn lắc đầu cười khổ rồi gật đầu.
      Hai người họ đều là những nhân vật tầm thường, tài năng xuất chúng, nhưng đáng tiếc vẫn chưa được lần nắm giữ Phá Thiên Đồ.
      Tần Vũ gật đầu :
      - Theo tình báo của Man Càn huynh và Bạo Loạn Tinh Hải của Tông Quật tiền bối, khẳng định là biết trong ba bức Phá Thiên Đồ có tấm là của ta. Do vậy ta thập phần hiểu bí mật của nó.
      Man Càn và Tông Quật khẽ gật đầu. Tấm Phá Thiên Đồ của Tần Vũ chẳng phải gây nên trận chiến giữa tán tiên và tán ma sao.
      - Ba bức Phá Thiên Đồ ghép với nhau trở thành bức địa đồ chỉ dẫn đến Nghịch Ương Cảnh, ngoài ra Phá Thiên Đồ còn là tư cách để vào Nghịch Ương Cảnh. Mỗi bức Phá Thiên Đồ đều chứa Phá Thiên kiếm khí tinh thuần, tới lúc đó chỉ có những người được bao trùm trong Phá Thiên kiếm khí mới vào trong được. Phá Thiên kiếm khí của bức Phá Thiên Đồ có thể bao trùm tối đa là sáu người.
      Tần Vũ giải thích cách cặn kẽ.
      Man Càn và Tông Quật ở bên cạnh vừa nghe vừa khẽ gật đầu.
      - Ta tấm địa đồ, đồng thời... cũng có Phá Thiên kiếm khí tinh thuần do Nghịch Ương tiên đế lưu lại. bức Phá Thiên Đồ chỉ có thể đưa được sáu người nhưng riêng ta có thể bao quát chín người.
      Tần Vũ tự tin .
      Nghe Tần Vũ cứng cỏi như thế, Man Càn và Tông Quật bắt đầu tin vào Tần Vũ.
      - Tin rằng Man Càn huynh và Tông tiền bối hiểu ý của tôi?
      Tần Vũ cười nhìn hai người.
      Man Càn gật đầu :
      - Tần Vũ huynh đệ chẳng phải , để vào được Nghịch Ương Cảnh cần có hai điều kiện: thứ nhất là địa đồ, thứ hai là tư cách vào.
      Tần Vũ gật đầu:
      - Phải, bây giờ ta cho hai vị xem điều kiện thứ nhất: địa đồ.
      Tần Vũ giơ tay, hai khối ngọc giản xuất bay lơ lửng trước mặt của Man Càn và Tông Quật. Hai người cùng giơ tay ra đón lấy chúng, đồng thời dùng thức của mình xem lướt qua địa đồ.
      - Tần Vũ, tấm bản đồ này có phải là giả ?
      Man Càn trừng mắt hỏi Tần Vũ:
      - Liệu chỗ này có thể tồn tại Nghịch Ương Cảnh sao?
      Tần Vũ lắc đầu mỉm cười:
      - Đừng ngạc nhiên, đừng thấy kỳ quái cũng đừng thấy khó tin. Địa đồ này là , tới mức còn gì hơn. Nghịch Ương Cảnh ở tại Tử Vong thâm uyên trong truyền thuyết!
      Tần Vũ nhớ lần đầu tiên quan sát tấm địa đồ, cũng thấy khó tin.
      Tinh cầu của phàm nhân nơi Tần Vũ ở là tinh cầu thuộc dạng lớn nhất.
      Tại đông bán cầu của tinh cầu này có Tiềm Long đại lục, hải vực phổ thông của Bạo Loạn Tinh Hải phía bắc, Bạo Loạn Tinh Hải, hải vực phổ thông của Bạo Loạn Tinh Hải phía Nam cùng với Đằng Long đại lục.
      Nhưng tại nửa kia của tinh cầu này lại là địa ngục gọi là - cực địa!
      Luận mức độ nguy hiểm, Bạo Loạn Tinh Hải chỉ là phần so với cực địa.
      Cực địa chiếm nửa tinh cầu, diện tích của nó bằng tất cả Bạo Loạn Tinh Hải, Tiềm Long đại lục, Đằng Long đại lục, hải vực phổ thông... cộng lại.
      Cực địa được phân thành hai vùng là Hàn vực và Viêm vực (có nghĩa là vực lạnh và vực nóng).
      Từ Tiềm Long đại lục thẳng về phía Bắc vài trăm vạn dặm là tiến vào cực địa Hàn vực, đồng thời từ Đằng Long đại lục về phía Nam cũng khoảng cách như thế là đến cực địa Viêm vực nguy hiểm trùng trùng.
      Bề ngang bề dọc của cực địa Hàn vực và cực địa Viêm vực đều lớn, ước chừng vài tỷ dặm.
      Càng tiến vào sâu càng đồng nghĩa với nguy hiểm tăng lên, ngay cả tán tu bình thường cũng dám tùy tiện tiến vào, nguy hiểm đạt đến mức xưa nay chưa từng có.
      Nhưng nơi nguy hiểm nhất phải ở đây mà là nơi giao nhau giữa Hàn vực và Viêm vực, đó là vực thẳm mà sinh vật nào có thể sống tại đây, nơi mà người ta vẫn gọi là Tử Vong thâm uyên (vực thẳm tử thần).
      Trong truyền thuyết xa xưa của hạ giới từng kẻ nào bước vào Tử Vong thâm uyên ắt phải chết.
      Theo bản đồ của Tần Vũ, vị trí của Nghịch Ương Cảnh chính là trong Tử Vong thâm uyên.
      ------

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 40: Cực địa


      - ra Nghịch Ương Cảnh ở đấy, Tử Vong thâm uyên thần bí đoán được, trong ghi chép của phàm nhân giới hình như chưa có ai phát bí mật của Tử Vong thâm uyên này.
      Tông Quật cũng gật đầu :
      - Bí mật của Tử Vong thâm uyên đích xác ai hiểu.
      Tần Vũ hiếu kỳ hỏi Tông Quật:
      - Tông tiền bối, ông và Phương Điền của Long tộc đều là vô địch của phàm nhân giới, lẽ các người chưa tra xét thử Tử Vong thâm uyên?
      Tông Quật khẽ giật mình, sau đó lắc đầu :
      - phải ta và Phương Điền có năng lực, có điều bọn ta lười quá.
      Lười?
      Mặt Man Càn đầy vẻ khó tin, dù có lười đến mấy đối với ngươi và Phương Điền mà , cự ly mấy tỷ dặm mấy xa, dùng thuấn di dễ dàng tới đó mà.
      Tông Quật bật cười.
      - Điểm này Man Càn huynh biết rồi, nếu mấy tỷ dặm trong hoàn cảnh như ở Bạo Loạn Tinh Hải ta và Phương Điền đương nhiên dễ dàng tới Tử Vong thâm uyên rồi. Nhưng bất luận là xuất phát từ cực địa Hàn vực hay cực địa Viêm vực, muốn tới Tử Vong thâm uyên đều vô cùng khó khăn.
      Trong mắt Tông Quật lên hồi ức:
      - Cực địa Viêm vực có Viêm Hoả chi khí vô tận, cực địa Hàn vực đầy hàn băng chi khí vô tận... bất luận là từ bên nào tới Tử Vong thâm uyên ngay cả ta nếu có thời gian năm cũng có khả năng tới nơi.
      năm?
      Tần Vũ kinh hãi.
      Tần Vũ biết tốc độ của Tông Quật, mấy tỷ dặm, dù dùng thuấn di tin rằng cũng có thể vượt qua trong lòng tháng.
      Sao lại cần những năm?
      - Được rồi, tạm thời nữa, đợi đến khi các người xuất phát biết vì sao ta như thế. Ta báo cho các người biết, ta từng cùng với Phương Điền xuất phát Tử Vong thâm uyên, hơn nữa còn được chín mươi lăm phần trăm quãng đường rồi. Nhưng năm phần trăm lộ trình còn lại, hai người bọn ta lại lùi bước. Thứ nhất là do Bạo Loạn Tinh Hải phát sinh chuyện lớn. Thứ hai là hai người bọn ta cũng thấy mệt mỏi.
      Tông Quật với vẻ bất lực.
      Tần Vũ và Man Càn cũng hỏi nữa.
      Đến cực địa tự nhiên biết, người ta muốn sao còn hỏi làm gì?
      Tần Vũ cười hỏi:
      - Tông tiền bối, có hai phương pháp Tử Vong thâm uyên, là từ Đằng Long đại lục về hướng Nam tới cực địa Viêm vực, sau đó xuyên qua để vào Tử Vong thâm uyên. Hai là từ Tiềm Long đại lục về phía Bắc tới cực địa Hàn vực sau đó xuyên qua tới Tử Vong thâm uyên. Tông tiền bối ông có kinh nghiệm, ông thấy đường nào hay hơn?
      Tần Vũ và Man Càn đều nhìn về phía Tông Quật.
      Địa đồ Nghịch Ương Cảnh do Nghịch Ương tiên đế lưu lại năm xưa rất đơn giản, chỉ vẽ đại khái bối cảnh của tinh cầu rồi chỉ ra - Nghịch Ương cảnh ở trong Tử Vong thâm uyên.
      Phần chi tiết nhất của địa đồ Nghịch Ương Cảnh chính là lối vào Tử Vong thâm uyên.
      Con đường từ bên ngoài tới Tử Vong thâm uyên rất đơn giản, giá trị chính là vào được Tử Vong thâm uyên, tìm thấy Nghịch Ương Cảnh lại là chuyện vô cùng gian nan, có địa đồ gần như có khả năng.
      Tông Quật suy nghĩ lúc rồi :
      - Chuyện quan trọng nhất bây giờ của chúng ta là làm sao để tới Tử Vong thâm uyên, căn cứ vào kinh nghiệm của ta từ phía cực địa Hàn vực khá hơn chút vì theo sức gió, mức độ khó khăn của cực địa Viêm vực càng lớn.
      - Lửa dựa vào thế gió?
      Tần Vũ hỏi:
      - lẽ ý của Tông tiền bối là ở cực địa Viêm vực có gió rất lớn?
      Như Tần Vũ nghĩ gió bình thường làm Tông Quật để ý tới.
      Tông Quật gật đầu :
      - Đúng, ở đó có gió, hơn nữa uy lực còn cực kỳ lớn. Kỳ thực chỉ cực địa Viêm vực có gió mà ở cực địa Hàn vực cũng có. Có điều ở cực địa Hàn vực dưới chân toàn là băng nên lúc đầu mấy uy hiếp đối với chúng ta.
      Lúc này Tần Vũ và Man Càn căn bản chú ý tới ý nghĩa thực trong câu 'lúc đầu mấy uy hiếp' của Tông Quật. Những cơn gió đó lúc đầu lực uy hiếp nhưng về sau khó lắm.
      Tần Vũ nhìn về phía Man Càn:
      - Man Càn huynh, ý kiến của huynh ra sao?
      Man Càn cười ha ha :
      - Đương nhiên ta tin lời của Tông Quật rồi. Tần Vũ huynh đệ chọn đường nào?
      - Ý kiến của hai vị đều là qua cực địa Hàn vực vậy ta cũng chọn đường đó.
      Tần Vũ mỉm cười .
      Tông Quật và Man Càn cùng gật đầu.
      ......
      Đoàn người này của Tần Vũ tổng cộng có chín người - Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Tông Quật, Thạch Biến, Thạch Hoá, Man Càn, Dư Lương, Khổng Tào - thuộc ba phe.
      Còn đoàn người kia có nhân số nhiều hơn. Chủ yếu là phe tiên đạo của Hoa Nhan, ma đạo của Đỗ Trung Quân với Long tộc của Ngao Phụng, Phương Điền.
      Hai đoàn nhân mã xuất phát trước sau, thời gian chênh lệch nhiều.
      Thông qua truyền tống trận Tuyết Ngư đảo, đoàn người Tần Vũ trực tiếp tới Kim Mộc đảo ở Bạo Loạn Tinh Hải phía Bắc sau đó rời Kim Mộc đảo bay hết tốc lực về phía Bắc của Tiềm Long đại lục.
      bầu trời Kim Mộc đảo.
      Chín người bọn Tần Vũ đứng .
      - Tần Vũ, đến bây giờ mà cả thuấn di ngươi cũng biết, ài, tốc độ phi hành quá chậm, ta mang ngươi và Phí Phí vậy.
      Tông Quật cười đồng thời đưa tay nắm lấy tay Tần Vũ và Hầu Phí.
      Tần Vũ cũng phản kháng, cười :
      - Phí Phí mới Đại Thành kỳ, ta bất quá chỉ mới là Độ Kiếp hậu kỳ mà thôi, biết thuấn di là chuyện vô cùng bình thường.
      - Hầy, Tần Vũ huynh đệ, ta thấy kỳ quái.
      Thạch Biến ở phía sau Tông Quật hỏi:
      - phải ta xem thường huynh đệ nhưng tu vi của ngươi quả hơi yếu. Sư thúc Kiếm tiên của ngươi, còn cả Lan thúc nữa, sao lại yên tâm để ngươi nhỉ?
      Lập tức Tông Quật, Man Càn với lại những người khác đều nhìn Tần Vũ.
      Bọn họ luôn thấy vấn đề này rất kỳ quái.
      Tuy Tần Vũ rất thần bí, nhưng có khuyết điểm là công lực thấp. Vì sao sư môn của Tần Vũ lại yên tâm để bọn họ ?
      - Điều này... là khảo nghiệm của Lan thúc đối với ta.
      Tần Vũ thà đáp.
      chính là như thế, trước khi Lan thúc rời khỏi với Tần Vũ chỉ có vào Nghịch Ương Cảnh mới biết được mình phải tu luyện tới mức độ nào có thể gặp được Lập Nhi.
      Nhưng Man Càn và Tông Quật nghe Tần Vũ lại cho rằng đó chỉ là loại khảo nghiệm đối với Tần Vũ mà thôi.
      'Đúng là tông phái thần bí.' Man Càn và Tông Quật thầm nhủ trong lòng.
      - Được rồi, mọi người đừng lãng phí thời gian nữa, xuất phát sớm chút.
      Tần Vũ cười .
      Sau đó Tông Quật mang theo Tần Vũ và Hầu Phí, còn Man Càn mang theo Hắc Vũ, trực tiếp triển khai thuấn di, tiến về phía trước với tốc độ kinh nhân.
      Chỉ vài chớp mắt, mấy người Tần Vũ vượt qua Tiềm Long đại lục đến phương Bắc đầy thần bí của Tiềm Long đại lục...
      Phương Bắc của Tiềm Long đại lục có biển cả rộng mấy trăm dặm, càng về phía Bắc càng lạnh, đến tận cùng chính là thế giới hàn băng vô biên.
      Mặt đất là băng, các loại kiến trúc cao chót vót cũng được hình thành từ băng.
      Đoàn chín người bọn Tần Vũ hạ xuống mặt băng vô biên.
      - Nhiệt độ thấp quá.
      Hầu Phí chắt lưỡi.
      - Chậc chậc, gió cũng lớn nữa. Nếu là ở Tiềm Long đại lục chắc quật ngã cả cổ thụ.
      Bước vào thế giới hàn băng chính là bước vào cực địa Hàn vực.
      Cực địa Hàn vực chính là thế giới băng.
      Đồng thời gió ở cực địa Hàn vực cũng vô cùng lớn, tuy bọn Tần Vũ tại mới ở ngoài rìa của cực địa Hàn vực nhưng gió lớn đến mức kinh người.
      - Gió này còn , ảnh hưởng tới bọn ta thuấn di.
      Tông Quật cười :
      - Bất quá sâu về phía Bắc uy lực gió càng lớn, thể tích càng , sức mạnh càng đáng sợ. Cuối cùng đạt tới mức sắc như dao. Tiến về trước thêm chừng tỷ dặm nữa có lẽ mọi người cũng thuấn di được vì lúc đó gió làm cho gian mọi nơi ở trong trạng thái ổn định.
      Bọn Tần Vũ hiểu ra.
      ra... tại cuồng phong là yếu nhất.
      - Quản nhiều chuyện làm gì, lẽ bọn ta lại bị mấy cơn gió nhoi này ngăn chặn. Xuất phát, đừng lãng phí thời gian nữa.
      Man Càn chụp lấy tay Hắc Vũ, thi triển thuấn di về phía trước.
      Tông Quật cũng chụp tay Tần Vũ và Hầu Phí thi triển thuấn di. Bọn Dư Lương, Khổng Tào, Thạch Biến, Thạch Hoá cũng từng người thi triển thuấn di.
      Tốc độ thuấn di đích xác nhanh đến kinh người.
      Chừng tuần trà, mọi người cảm thấy uy hiếp của gió, hiển nhiên mọi người về phía trước được gần tỷ dặm.
      Tông Quật nhíu mày :
      - thể tiếp tục thuấn di nữa. tại uy lực của gió mạnh lắm rồi, có lẽ tiến tới khoảng ngàn vạn dặm nữa gió làm gian chấn động rồi.
      Mọi người gật đầu.
      Thời điểm này ai dám nổi máu hùng. Tiến hành thuấn di trong gian ổn định là tự sát.
      Chín người lập tức phi hành hết tốc lực về phía Bắc.
      - hay!
      Thạch Biến kinh hãi kêu lên
      - Tông huynh, nơi đây hình như có năng lượng để bổ sung, vừa rồi lúc thuấn di ta chú ý nhưng tại lại cảm thấy rất .
      Bọn Man Càn, Tần Vũ cũng nhíu mày.
      Hiển nhiên lúc này bọn họ cũng phát đặc tính của cực địa Hàn vực - cả cực địa Hàn vực có lấy tí linh khí nào của thiên địa mà chỉ toàn là huyền băng hàn khí.
      Huyền băng hàn khí chỉ thích hợp cho người tu luyện công pháp đặc thù hấp thu.
      Ví như Tần Vũ, công pháp 'Tinh Thần Biến' của cực kỳ đặc thù, nhưng lại là cực nhiệt cực dương, căn bản thể hấp thu huyền băng hàn khí.
      Người nắm giữ Hồng hoang 'Dư Lương' cũng nhíu mày:
      - Đại nhân, tại cực địa Hàn vực này năng lượng trong thể nội chỉ tiêu hao mà có biện pháp để bổ sung.
      Nếu có biện pháp bổ sung năng lượng trong thể nội, dù là nhất cấp kim tiên với tiêu hao công lực cuối cùng thực lực có khả năng giảm xuống còn nửa.
      - Dư Lương, Khổng Tào, trong người các ngươi mang theo bao nhiêu linh đan để bổ sung năng lượng trong thể nội.
      Dư Lương khom người đáp:
      - Đại nhân, linh đan người thuộc hạ đủ để tiến về phía trước trong năm.
      Khổng Tào cũng :
      - Linh đan thuộc hạ mang theo nhiều bằng Dư Lương đại nhân, chỉ duy trì được trong sáu-bảy tháng thôi.
      Phi hành tiêu hao rất ít năng lượng nhưng ít đến mấy cũng là năng lượng. Trước đây có thể hấp thu năng lượng của ngoại giới để bổ sung nhưng tại lại có để bổ sung. Mức tiêu hao của ngày bọn họ còn chịu được, hai ngày cũng có thể miễn cưỡng, nhưng bảy ngày sao? Ba chục ngày? trăm ngày? Thậm chí hơn nữa...
      Thời gian càng dài càng khủng bố.
      Tông Quật mỉm cười.
      Trước khi xuất phát ông dự liệu chuyện này. Hơn nữa ông cũng từng có kinh nghiệm đường tại cực địa. Trong gian giới chỉ của Tông Quật hề thiếu linh đan để bổ sung công lực và nguyên linh thạch.
      - Dư Lương, Khổng Tào, đây là hai khối cực phẩm nguyên linh thạch, các ngươi mỗi người khối, tin rằng đủ cho các ngươi dùng trong thời gian rất dài.
      Man Càn trong lòng lo lắng nên cấp cho hai thủ hạ của mình mỗi người khối cực phẩm nguyên linh thạch.
      Ba huynh đệ lại chẳng có chút lo lắng.
      Có sinh sinh tạo hoá đan của Tần Vũ rồi còn sợ công lực bị tiêu hao?
      - Tông tiền bối, các ông ổn chứ, vậy xuất phát!
      Đoàn người Tần Vũ lại tiếp tục tiến tới.
      Đây là lần đầu chín người phi hành, tốc độ của họ vô cùng nhanh, trong đó tốc độ của Tần Vũ và Hầu Phí có chút thua kém, bất quá những người khác cũng gấp gáp gì nên giảm tốc độ xuống chút.
      Lần phi hành này ròng rã ba tháng trời.
      Tốc độ mỗi ngày giống nhau, càng tiến về phía trước càng giảm xuống, mất ba tháng chín người còn cách Tử Vong thâm uyên bao xa.
      - Đại ca, huynh xem chúng ta phải mất bao lâu nữa mới tới được Tử Vong thâm uyên?
      Hầu Phí cười hỏi Tần Vũ.
      Tần Vũ mỉm cười:
      - Cũng , bất quá tại chúng ta cách Tử Vong thâm uyên chắc xa lắm, nếu dùng tốc độ tại có lẽ vài ngày là tới.
      Tần Vũ và Hầu Phí là hai người ở cuối cùng, bọn họ nhàn nhã vừa phi hành vừa chuyện.
      - Cẩn thận!
      thanh như sấm nổ ngang trời, vang vọng khắp chung quanh làm mọi người dừng ngay lại.
      - Chuyện gì thế? Tông Quật ông ấy hét lên làm gì?
      Tần Vũ và Hầu Phí cũng dừng lại, nghi hoặc nhìn phía trước.
      Tông Quật ở phía trước sắc mặt nghiêm túc:
      - Các vị, nếu ta dự liệu sai cự ly chúng ta cách Tử Vong thâm uyên chỉ khoảng dưới trăm triệu dặm. Nhưng đoạn cự ly cuối cùng này cũng khó khăn nhất. Lần trước ta và Phương Điền vượt qua chín mươi lăm phần trăm quãng đường nhưng cuối cùng bỏ cuộc ở đoạn này.
      Tông Quật nhìn bầu trời đằng xa, sắc mặt có chút khó coi:
      - Các người nhìn kỹ gian phía trước , nhớ kỹ là được lỗ mãng tiến tới.
      Nghe lời trịnh trọng của Tông Quật, những người tại trường ai dám khinh thường.
      Từng người chăm chú nhìn về phía trước.
      Nhìn lần đầu, quang cảnh hoàn toàn yên tĩnh.
      Cẩn thận nhìn lần nữa --
      Chỉ thấy gian đằng xa, từng đạo gian liệt phùng xuất , khi cao ngang người, khi chỉ bằng ngón tay cái, nhưng chỉ trong sát na lại khôi phục thành bình thường.
      gian liệt phùng thế nên nếu nhìn kỹ thấy. Nhưng những người tại trường ai dám khinh thị gian liệt phùng bé đó.
      Dù nó đến mấy cũng là gian liệt phùng. khi cẩn thận rất có khả măng mất mạng.
      ra cuồng phong ngưng tụ đến cực điểm, giống như lưỡi dao, uy lực của nó vô cùng lớn, thậm chí có thể tạo nên gian liệt phùng.
      - Lộ trình khoảng trăm triệu dặm này là khu vực gian hỗn loạn, nơi đây bất luận là ma thức hay thức các thứ đều sử dụng được như bình thường. Ở đây chỉ biết dựa vào bản thân! Mọi người cần phải cẩn thận, cẩn , cẩn thận. khi tiếp xúc với gian liệt phùng ai cứu nổi đâu.
      Tông Quật nghiêm túc .
      Nghịch Ương cảnh còn chưa tới được, ngay cả Tử Vong thâm uyên cũng chưa tới được. Đoạn lộ trình cuối cùng này làm cho những người tại trường cảm thấy trong lòng run rẩy.
      khi chú ý, đạo gian liệt phùng xuất cạnh ai đó, những người gần đó liền bị thôn phệ hồn phi phách tán. Người đó có thể là người khác, cũng có thể là bản thân.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 41: Lưỡng phương hội tụ


      Lập tức...
      Chín người tại trường thi triển thủ đoạn của mình, ai dám khinh thị những cơn gió sắc như dao này vì bọn họ thấy chúng thậm chí còn có thể phá khai gian.
      - Phốc ~~
      thanh nhàng phảng phất như đao sắt chặt gỗ, máu tươi phun ra.
      - Nhị đệ.
      Thạch Hóa lo lắng nhìn đệ đệ Thạch Biến của , lưỡi đao bằng gió đó có tốc độ quá nhanh, dù chúng nhân né tránh nhưng Thạch Biến ở gần lưỡi đao vẫn trúng chiêu, tay phải bị cụt mất hơn nửa.
      Thạch Biến nhíu mày:
      - sao, chỉ mất nhiều năng lượng để ngưng tụ thân thể thôi.
      Thân là tán , chỉ cần nguyên bất diệt thân thể tự nhiên có thể ngưng tụ thành. Có điều ngưng tụ thành nhục thể cần lượng năng lượng vô cùng lớn.
      - Thạch Biến, tạm thời cần ngưng tụ tay phải, ở nơi này thể tích càng càng tốt.
      Tông Quật lên tiếng.
      - Tông tiền bối, ông rành rẽ nơi này hơn ta nhiều, xin ông hãy dẫn mọi người tiến tới.
      Tần Vũ cười .
      Trong chuyến này, vì Tần Vũ cung cấp địa đồ và phương pháp vào Nghịch Ương Cảnh cho mọi người nên bình thường người phát lệnh là Tần Vũ.
      Tông Quật từ chối.
      - Chư vị, những lưỡi đao gió này có mạnh có yếu, nếu như hai lưỡi đao gió yếu hội tụ lại vẫn có khả năng hình thành lưỡi đao gió mạnh. Lưỡi đao gió yếu phá được gian nhưng hội tụ lại rồi có thể phá được, do đó mọi người được bất cẩn.
      Tông Quật ra kinh nghiệm lúc trước.
      - Còn điều này nữa, dù lưỡi đao gió phá được gian nhưng lực công kích cũng gần phá được, vì thế mọi người tốt nhất là đừng tiếp xúc với nó. Đương nhiên là thấy gian liệt phùng mau tránh xa. May mà gian liệt phùng này đều vô cùng , vì thế phạm vi thôn phệ cũng rất , sức mạnh cũng lớn lắm. Trừ phi tiếp xúc với gian liệt phùng còn nó chẳng thôn phệ được các người đâu.
      Tông Quật cười đem số thông tin tổng kết được trước đây cho mọi người biết.
      Những người tại trường đều nỗ lực ghi nhớ.
      - Tóm lại, đừng có tiếp xúc với đao gió, cũng đừng tiếp xúc gian liệt phùng. khi dính vào đao gió cũng chỉ mất tay chân các thứ nhưng dính vào gian liệt phùng các người chết chắc.
      Tông Quật cười bình thản .
      Bọn Tần Vũ, Hầu Phí đều bật cười.
      Bọn họ hiểu ý tứ của Tông Quật, đao gió và gian liệt phùng đều nguy hiểm nhưng gian liệt phùng là nguy hiểm nhất, dính vào gian liệt phùng là chết ngay.
      Nếu đứng cách gian liệt phùng khoảng đủ năng lực để thôn phệ những người ở đây.
      - Được, tại mọi người bắt đầu xuất phát, có điều mọi người hãy nhớ lấy, mỗi cá nhân hãy lo cho bản thân vì trong hoàn cảnh này, khi các người phân tâm chiếu cố cho người khác rất có khả năng đứt.
      Tông Quật quát.
      Sau đó cả đoàn chín người bắt đầu xuất phát.
      Giống như dự liệu, tốc độ tiến tới thập phần chậm chạp, có khả năng là tốc độ của chín người này đối với phàm nhân mà là vô cùng nhanh, nhưng theo quan điểm của chín người tốc độ này quá chậm.
      Mỗi ngày chỉ tiến tới được dưới mười vạn dặm.
      Ngay cả Tần Vũ dù mới đạt tới Đại Thành kỳ, trong tình huống bình thường ngự trung phẩm tiên khí thi triển nhân kiếm hợp nhất cũng vượt được hơn ngàn vạn dặm mỗi ngày. Bây giờ chậm hơn cả trăm lần.
      Nguyên nhân chủ yếu là - cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận hơn nữa.
      Mỗi cá nhân đều dám có chút lơ là, gió vốn vô hình vô sắc, có lúc xuất thập phần quỷ dị, cũng có lúc hai cơn gió ràng là lớn nhưng lại hội tụ thành lưỡi đao gió có uy lực khủng bố, thậm chí còn phá nát gian.
      Tóm lại, lúc nào được bất cẩn.
      - Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao lúc trước Phương Điền và Tông Quật kiên trì.
      Tần Vũ cười khổ trong lòng:
      - Tinh thần cứ phải tập trung cao độ chú ý mọi nơi thế này chỉ ngày cũng rất mệt mỏi. Bọn ta lại phải làm như thế ba năm!
      hay.
      Vừa mới phân tâm, lưỡi đao gió sượt qua bụng Tần Vũ để lại vết thương dài ba thốn. Bất quá sinh mệnh nguyên lực trong thể nội của Tần Vũ nhanh chóng chữa lành tất cả.
      Lập tức Tần Vũ dám nghĩ ngợi lung tung nữa, toàn bộ lực chú ý tập trung vào việc tiến về phía trước.
      Tu luyện giả bế quan tuy lâu nhưng thực tế bọn họ cảm thấy rất ngắn vì có cảm giác mệt mỏi.
      Nhưng như bọn Tần Vũ tại phải tập trung tinh thần cao độ trong ba năm, còn mệt mỏi hơn bế quan ba vạn năm, ba mươi vạn năm.
      ......
      Từng ngày trôi qua, cứ kéo dài mãi chưa ngừng.
      Mỗi ngày mười vạn dặm, lộ trình gần trăm vạn dặm ít nhất cần ba năm, nhưng tại bọn Tần Vũ bất quá mới được hơn năm.
      Trạng thái đoàn chín người này của Tần Vũ khác nhau rất lớn.
      Nếu trạng thái của ai tốt nhất, ràng chính là Tần Vũ!
      Bất luận là Man Càn hay Tông Quật, hoặc những người khác đều rất kỳ quái. Án theo đạo lý ngừng tập trung tinh thần cao độ như thế, ngừng bồi hồi giữa sống và chết cả năm trời, tinh thần bị tiêu hao đến mức kinh người.
      Nhưng trạng thái của Tần Vũ lại còn tốt hơn khi vừa mới bước vào cực địa Hàn vực.
      Người ngoài biết nhưng Tần Vũ lại biết.
      Trong năm ngắn ngủi này giúp ích rất lớn cho việc tu luyện của .
      Trong tháng đầu.
      Tần Vũ hoàn toàn khống chế được dưới bốn thành của linh hồn chi lực, sau hai tháng, ba tháng, bốn tháng... Tần Vũ càng lúc càng khống chế được nhiều hơn.
      Đến bây giờ hoàn toàn khống chế được linh hồn chi lực.
      Tu vi linh hồn trong sát na hoàn toàn khống chế được, trực tiếp đột phá Đại Thành kỳ đạt tới cảnh giới mới.
      Hơn nữa Tần Vũ còn phát điểm, lúc linh hồn đạt tới cảnh giới mới nó hoàn toàn ngưng tụ biến thành thực thể, đồng thời thái dương chân hạch trong thể nội cũng nhanh chóng lấn chiếm phần lớn tinh cầu.
      Cứ như thế này có khi trong vòng năm mình có thể hoàn toàn đạt tới Hằng Tinh kỳ. Trong lòng Tần Vũ rất hưng phấn.
      Mỗi khi tinh thần tiêu hao đến cực điểm Lưu Tinh lệ lại giúp Tần Vũ khôi phục hoàn toàn, cứ tiêu hao rồi khôi phục hết lần này tới lần khác giúp trình độ khống chế linh hồn chi lực của Tần Vũ nhanh chóng tăng lên.
      Nhờ có Lưu Tinh lệ mà trong năm nay Tần Vũ hề mệt mỏi, ngược lại tinh thần càng lúc càng tốt.
      Chỉ là... sợ rằng người ngoài bao giờ nghĩ ra.
      Trong thế giới hàn băng yên tĩnh, đoàn chín người cứ tiến về phía trước hết tốc lực. Có điều thế giới hàn băng này chỉ yên tĩnh ở ngoài mặt, nhìn kỹ thấy trùng trùng lớp lớp những lưỡi đao gió xẹt qua, ngẫu nhiên còn xuất gian liệt phùng.
      Phương pháp tiến tới của chín người cũng bất đồng.
      Nếu trạng thái của ai phiêu dật nhàng nhất chính là Tông Quật và Hắc Vũ.
      Tông Quật và Hắc Vũ giống như liễu rũ, nhàng lay động, lúc đao phóng chém tới hai cành liễu này nương theo gió dễ dàng tránh khỏi.
      Thân pháp đồng dạng.
      Phương pháp né tránh của Tông Quật và Hắc Vũ giống y như nhau.
      Điều này làm chúng nhân thể suy đoán là Tông Quật và Hắc Vũ đáo để có quan hệ gì.
      Man Càn từng hỏi Tông Quật có biết bản thể của Hắc Vũ nhưng Tông Quật trả lời cũng biết. Có điều, Hắc Vũ là thần thú của phi cầm tộc là điều chắc chắn.
      Đương nhiên... như thế cũng thể Tông Quật và Hắc Vũ nguy hiểm.
      Bọn họ chỉ dễ dàng né tránh đao phong, nhưng đối với gian liệt phùng lại phải cẩn thận.
      Bởi vì... đao phong chém qua, với thân pháp của bọn họ dễ dàng tránh khói, nhưng gian liệt phùng lại có lực thôn phệ hút bọn họ vào.
      Vì thế Tông Quật và Hắc Vũ cũng luôn phải cẩn thận, khi cảm thấy lực thôn phệ lập tức ngừng sử dụng thân pháp đó để né tránh.
      Nhưng so với người khác Tông Quật và Hắc Vũ cũng được xem là thoải mái nhất.
      Gần bằng với hai người Tông Quật và Hắc Vũ chính là Dư Lương.
      Dư Lương hoá thành bản thể -- con chuột khi khi , thượng cấp thần thú trong truyền thuyết - Thông Thiên Thử! Trình độ linh mẫn của Thông Thiên Thử đạt đến mức kinh người, có thể né tránh trước khi nguy hiểm xuất , thân pháp 'Thông Thiên Độn Địa' cũng rất kinh người.
      Sau Dư Lương là Khổng Tào và Man Càn.
      Khổng Tào bản thể là Cửu Đầu Xà, có thể biến thành nửa người nửa rắn, chín cái đầu rắn đều đưa ra cả. Chín cái đầu rắn quan sát bốn phương tám hướng, nơi nào có nguy hiểm Khổng Tào đều phát ra ngay.
      Man Càn ngược lại, tuy chỉ có cặp mắt nhưng hai con ngươi lại có thể nhìn rất nhiều nguy hiểm.
      Có điều hai người Khổng Tào và Man Càn lúc nào cũng phải tập trung chú ý, cực kỳ mệt mỏi.
      Sau Khổng Tào, Man Càn chính là Hầu Phí.
      Chung quanh thân thể Hầu Phí có vô số dòng nước uốn lượn, nhưng dòng nước đó được bố trí khắp các khu vực, phàm lúc nào có nguy hiểm cận kề Hầu Phí đều phát trước bước, đồng thời đôi mắt lửa người vàng lúc nào cũng chú ý tới tất cả.
      Hoả Tình Thuỷ Viên - Hầu Phí. Tuy rằng có các dòng nước được bố trí, lại có mắt lửa ngươi vàng để quan sát, nhưng kỳ thực lại hơi yếu. Khu vực các dòng nước phân tán lớn, dù phát được đao phong thời gian để phản ứng cũng rất ngắn.
      Vì thế Hầu Phí phải đứng sau Khổng Tào và Man Càn.
      Hắc Vũ tuy cũng có công lực yếu nhưng với thân pháp giống như cành liễu nương theo gió mà bay lượn có cầu với công lực được xem là cao.
      Cuối cùng chính là ba người Thạch Biến, Thạch Hoá và Tần Vũ.
      Bởi vì... thân ba người này đẫm máu.
      Thoải mái nhất là Tông Quật và Hắc Vũ, thứ hai là Dư Lương, thứ ba là Khổng Tào và Man Càn, thứ tư là Hầu Phí, thứ năm là Thạch Biến, Thạch Hoá và Tần Vũ.
      Vì sao thân ba người bọn Tần Vũ lại đẫm máu?
      Bởi vì ba người thường bị đao phong làm bị thương, những người khác tuy gặp nguy hiểm nhưng ít nhất bị thương.
      Thạch Hoá và Thạch Biến hoá thành bản thể là 'Hoá thạch thú', tuy bọn họ cũng có số thần thông nhưng phương diện né tránh những lưỡi đao gió đầy nguy hiểm lại có phương pháp nào đặc biệt, tự nhiên phải chịu trận, bất quá nhờ công lực cao nên phản ứng cũng khá nhanh đủ để giữ mạng.
      Tần Vũ sao?
      Thực tế, trong chín người này, luận khí thế lúc này Tần Vũ là hấp dẫn nhất.
      Bởi vì... Tần Vũ thi triển 'Tinh thần lĩnh vực'.
      Bây giờ năng lượng trong thể nội của Tần Vũ là năng lượng thái dương chân hỏa, trong thế giới hàn băng này Tần Vũ hình thành nên lĩnh vực mang hình dáng như tinh vân cự đại với trung tâm là Tần Vũ - Tinh thần lĩnh vực.
      Bởi vì tinh thần chi lực bây giờ mang màu vàng kim nóng bỏng, vì thế toàn thân Tần Vũ như chiến thần tắm gội trong kim quang. Có điều thân chiến thần này đẫm máu tươi.
      khi triển khai tinh thần lĩnh vực, Tần Vũ có thể khống chế tất cả mọi thứ trong phạm vi này.
      Tần Vũ có thể biết trước được có đao phong tập kích hay có gian liệt phùng hình thành, công năng của tinh thần lĩnh vực này thua kém với nhưng dòng nước được bố trí khắp nơi của Hầu Phí là mấy.
      Nhưng tinh thần lĩnh vực chỉ mới lớn được bao nhiêu đó, tốc độ của đao phong lại quá nhanh, Tần Vũ thường là né kịp mà chỉ biết toàn lực tránh chỗ yếu hại.
      Vì thế thân Tần Vũ thường đẫm máu.
      Nhưng chỉ trong chớp mắt, vết thương của Tần Vũ liền biến mất thấy đâu.
      Tuy bên ngoài thân thể mình đẫm máu tươi, nhưng thực tế lại có lấy chút thương tích. Tần Vũ thấy bất lực trong lòng, nhìn bề ngoài tựa như gắng gượng nhưng thực tế mình lại là người thoải mái nhất.
      Ai thoải mái nhất?
      Thực chính là Tần Vũ.
      Bản thân Tần Vũ hiểu rất , tinh thần lĩnh vực của mình có thể phát số nguy hiểm nhưng mình cần phải liều mạng né tránh như những người khác mà chỉ cần tránh chỗ yếu hại là được rồi.
      Chỉ tránh chỗ yếu hại với tốc độ của Tần Vũ có vấn đề gì, thực tế nếu Tần Vũ muốn né tránh toàn thân cũng khó.
      Bất quá dù bị đao phong làm bị thương sinh mệnh nguyên lực trong thể nội Tần Vũ cũng khôi phục ngay tức khắc.
      tại trạng thái của Tần Vũ vẫn ở đỉnh điểm, mệt mỏi như những người khác.
      ......
      Có điều vì Nghịch Ương Cảnh nên ai bỏ cuộc.
      Càng tới gần Tử Vong thâm uyên uy lực của đao phong càng lớn, tần suất xuất gian càng cao. Người có dính máu thân cũng chỉ là ba người Thạch Biến, Thạch Hoá và Tần Vũ nữa.
      Bọn Tần Vũ lúc này hoàn toàn hiểu .
      chỉ mình bọn họ chịu đựng chuyện này, nhân mã các phương Long tộc, tán ma, tán tiên cũng giống như mình.
      Phương Điền nhờ có kinh nghiệm nên cũng biết cực địa Viêm vực còn nguy hiểm hơn cực địa Hàn vực, vì thế bọn họ cũng chọn đường này.
      Vì ngày xuất phát của hai bên cách nhau xa, tốc độ tiến tới cũng tương đương.
      Thế nên nhân mã của hai bên từ đầu đến cuối chỉ chênh nhau mấy vạn dặm, nhưng mãi vẫn gặp nhau, đúng là rất kỳ quái.
      ......
      Tiến tới, tiếp tục tiến tới.
      Cả đoàn chín người ai chuyện mà đều tập trung lực chú ý vào việc tiến tới, mật độ đao phong trong trung ràng là dày hơn, ngay cả Tông Quật và Hắc Vũ cũng còn thoải mái nữa.
      Đôi mắt của Man Càn nhìn kỹ lương bốn phương tám hướng.
      Đột nhiên...
      Quang mang trong mắt Man Càn sáng rực, bắn ra tử quang dài mấy chục trượng về đằng xa, tại phương hướng đó bóng đám người cũng chật vật tiến tới.
      - Đỗ Trung Quân!
      Man Càn quát lớn, tiếng quát đột ngột chỉ làm bọn Tần Vũ giật mình mà đám Ngao Phụng, Hoa Nhan cũng kinh hãi.
      Là Man Càn!
      Đỗ Trung Quân quay đầu nhìn, mặt lập tức biến sắc.
      Làm sao bọn chúng cũng tới nhỉ?
      Bọn Hoa Nhan, Ngao Phụng hết sức khó tin.
      - A!
      Liên Nguyệt nương nương bị phân tâm liền gặp phải gian liệt phùng vừa xuất , chỉ nghe tiếng kêu thảm, Liên Nguyệt nương nương bị nó thôn phệ.
      Chỉ tiếng quát.
      Quá nửa số người tại trường bị thương vì phân tâm, đám Ngao Phụng chết mất người.
      - Đỗ Trung Quân, ta xem lần này ngươi làm sao mà trốn đây!
      Nộ khí của Man Càn ngập trời, quang mang lóe lên quanh người, tử sắc chiến giáp xuất lấp lóe tử quang, khí tức cường đại phảng phất như làm gian chung quanh chấn động.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      TINH THẦN BIẾN
      Chương 42: Huyết Linh phù


      - Chậm !
      tiếng quát lớn vang lên, thân Ngao Phụng quang mang lấp lóe cũng lên bộ kim sắc chiến giáp, khí thế thua kém Man Càn bao nhiêu. Đồng thời Phương Điền, Hoa Nhan cũng đứng ngay sau Ngao Phụng, ba người cùng nhìn về phía Man Càn.
      Man Càn lạnh lùng nhìn Ngao Phụng:
      - Ngao Phụng ngươi có ý gì? Đỗ Trung Quân lừa ta, tại ta muốn động thủ trừng phạt , lẽ ngươi muốn cản trở?
      Ngao Phụng tự nhiên biết tính khí của Man Càn.
      Tộc Tử Đồng Ngưu Ma Vương này khi giận dữ thập phần khủng bố.
      - , phải là cản trở. Ta chỉ có chuyện thập phần trọng yếu muốn hỏi ngươi.
      Ngao Phụng liền trịnh trọng .
      - tại có chuyện gì trọng yếu bằng việc ta muốn đối phó với Đỗ Trung Quân, các người tránh sang bên trước, có chuyện gì đợi trận chiến của ta và Đỗ Trung Quân kết thúc hãy .
      Sát khí của Man Càn ngập trời, nhìn thấy Ngao Phụng hề lùi lại, Man Càn hừ lạnh ,
      - Sao thế, lẽ ngươi muốn đối đầu với ta?
      rồi sát ý thân Man Càn ép về phía Ngao Phụng.
      Chửi thầm 'đồ trâu điên' nhưng mặt Ngao Phụng vẫn tươi cười:
      - , phải muốn đối đầu với Man Càn huynh mà là có chuyện này hỏi ta thể nào an tâm được. Long tộc của bọn ta cùng với tán tiên, tán ma, ba phe tốn vô số tâm lực mới biết được địa đồ tới Nghịch Ương cảnh, nhưng... tại sao các người cũng tới đây?
      Hoa Nhan cũng :
      - Man Càn huynh, chuyện này ta cũng thấy rất kỳ quái. Hình như các người đâu có Phá Thiên Đồ, sao lại biết Nghịch Ương Cảnh ở đây? Ngàn vạn lần đừng các người có gì làm nên tới Tử Vong thâm uyên dạo chơi nhé, ai trong bọn ta tin đâu.
      Dạo chơi sao lại tới cái nơi đầy gian liệt phùng như thế này.
      Hai đoàn người đều dừng lại.
      Lúc đầu hai bên đều với tốc độ nhanh nhất, vì thế cực kỳ cẩn thận với đao phong và gian liệt phùng. tại đứng lại động đậy khó khăn cũng giảm nhiều. Phần lớn tâm tư của mọi người tại trường đều đặt thân nhân mã của đối phương.
      - Địa đồ tới Nghịch Ương Cảnh? Ha ha... ngươi cho rằng các ngươi có còn bọn ta sao?
      Man Càn cười ngạo mạn.
      Mấy người Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân, Ngao Phụng, Phương Điền nhìn nhau, thầm trao đổi lượt nhưng có kết quả.
      - Chỉ có địa đồ tới Nghịch Ương Cảnh có tác dụng gì, nếu có Phá Thiên Đồ dù các ngươi tới cửa Nghịch Ương Cảnh cũng có cách nào vào trong.
      Thanh của Xích Dương chân nhân ở sau lưng Hoa Nhan vang lên, chứa chút khó chịu.
      Thời điểm này Tần Vũ vẫn cứ mỉm cười, có phản ứng gì.
      - Tần Vũ huynh đệ, việc cậu có địa đồ Nghịch Ương Cảnh có nên cho bọn chúng biết?
      Man Càn truyền cho Tần Vũ.
      Tần Vũ trầm tư lúc.
      Thực tế lúc này bọn Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân nghi hoặc nhìn ba huynh đệ Tần Vũ.
      Theo quan điểm của những sứ giả thượng giới này, công lực của ba huynh đệ Tần Vũ quá yếu, công lực yếu thế mà Man Càn và Tông Quật còn mang bọn họ theo khẳng định là có nguyên nhân đặc biệt.
      Giấu đầu hở đuôi, nếu cho bọn chúng biết có khi lại làm chúng ngừng cảnh giác, thẳng ra vậy. Bọn chúng cho rằng địa đồ của mình là do tiền bối trong tông phái cấp chú ý tới mình. Trong lòng Tần Vũ có quyết định.
      - Man Càn huynh, cần phải giấu, chứ .
      Tần Vũ lớn.
      Thanh của Tần Vũ vừa vang lên, mấy người bọn Hoa Nhan, Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Phương Điền đều kinh dị nhìn Tần Vũ.
      Mắt Man Càn sáng lên, cười lớn:
      - Có can đảm, hổ là huynh đệ của Man Càn ta.
      Sau đó Man Càn nhìn về phía bọn Ngao Phụng, Hoa Nhan :
      - với các ngươi, địa đồ tới Nghịch Ương Cảnh này là của Tần Vũ huynh đệ.
      - thể nào!
      Ngao Phụng lên tiếng đầu tiên,
      - Ba tấm Phá Thiên Đồ lúc đầu Tần Vũ lấy được nhưng tấm của Long tộc bọn ta trước sau vẫn trong tay Long tộc, những người khác chưa hề có được. Địa đồ Nghịch Ương Cảnh chỉ có tập trung ba tấm Phá Thiên Đồ mới có được, sao các ngươi lại có chứ?
      - Ngao Phụng tiền bối, có chuyện gì là tuyệt đối.
      Tần Vũ cười ,
      - lẽ tiền bối cho rằng... chỉ có Phá Thiên Đồ mới chứa đựng địa đồ của Nghịch Ương Cảnh?
      Bọn Ngao Phụng, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân, Phương Điền nghe Tần Vũ lập tức trong lòng sáng rỡ, nghĩ tới khả năng.
      Trừ Phá Thiên Đồ ra còn có bảo bối khác trong đó có chứa địa đồ tới Nghịch Ương Cảnh.
      Đối diện với mục quang nghi hoặc và kinh ngạc của đoàn người Ngao Phụng, Tần Vũ chỉ cười.
      - Tần Vũ tiểu huynh đệ, sư thúc Lan Phong của ngươi đâu? Còn Lan thúc nữa?
      Ngao Phụng đột nhiên hỏi, trong lòng Ngao Phụng hề nhìn thấu được Lan Phong, người sư huynh lợi hại hơn của Lan Phong - Lan thúc đầy thần bí, còn làm Ngao Phụng nghi hoặc và kinh hãi hơn.
      Tần Vũ cười :
      - Sư thúc và Lan thúc lần này , chỉ sai ba huynh đệ bọn ta tới.
      Bọn Ngao Phụng, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân nhìn nhau.
      Trong lòng bọn họ dĩ nhiên có phán đoán, tấm địa đồ của Tần Vũ có khả năng là từ trưởng bối trong sư môn. Có điều tu chân giả đến cảnh giới thiên tiên cũng chưa đạt được mà muốn vào Nghịch Ương Cảnh, phải là tìm chết sao? Trong mục quang của mấy người này khi nhìn Tần Vũ có chút thương hại.
      Tần Vũ vẫn cứ mỉm cười.
      "Mấy tên các ngươi cứ từ từ đấu . Mấy thủ lĩnh thượng giới tốn bao nhiêu tâm lực đả thông bức tường giữa hai giới để các ngươi tới đây. Nhìn các ngươi tùy tiện đưa ra cực phẩm tiên khí như thế bảo bối bình thường trong Nghịch Ương Cảnh khẳng định làm cho các thủ lĩnh sau lưng các ngươi liều mạng như thế. Chắc chắn là các ngươi tới vì kiện bảo bối cực kỳ quan trọng rồi."
      Trong lòng Tần Vũ lại có cảm giác siêu nhiên vật ngoại.
      Trong đầu đột nhiên lại nghĩ tới Lập Nhi.
      Nét tươi cười điềm tĩnh của Lập Nhi. Những ngày ở cùng ấy thoải mái, sung sướng. nụ cười của Lập Nhi cũng làm rung động lòng người, bất luận là Lập Nhi hay là phương diện tình cảm đều là người sống nội tâm... nhưng thời gian bên nhau lâu dài làm hai người nảy sinh tình ái.
      "Nếu ngay cả Nghịch Ương Cảnh mà cũng vượt qua được con đừng mong tìm Lập Nhi nữa."
      Lời của Lan thúc lúc ra vẫn ở trong đầu Tần Vũ.
      "Đáo để con phải tu luyện đến mức nào mới có thể tìm Lập Nhi đợi đến khi con tới Nghịch Ương Cảnh biết."
      "Đến được nơi thâm sâu nhất của Nghịch Ương Cảnh con biết đạt tới cảnh giới nào mới có thể tìm Lập Nhi."
      Tần Vũ nhớ rất từng lời khi xưa của Lan thúc.
      Tất cả mọi điều này Tần Vũ đều nhớ trong lòng, dám lơ là phút giây nào.
      "Bảo bối mà các ngươi truy cầu và cái ta cần biết có giống nhau , nếu giống ta cũng chẳng động thủ với các ngươi làm gì. Trước mặt các ngươi ta giả trang thành tu chân giả phổ thông, nếu bảo bối các ngươi truy cầu cũng là thứ ta cần lúc đó đừng trách ta vô tình."
      Tần Vũ nhìn bốn đại sứ giả, trong mắt hết sức bình tĩnh.
      ai biết lúc này Kiếm tiên Khôi lỗi trong thể nội Tần Vũ được đặt đầy đủ chín khối cực phẩm nguyên linh thạch, Kiếm Tiên Khôi Lỗi bây giờ ở trạng thái mạnh nhất.
      tại Tần Vũ cứ yên lặng đứng đằng sau bốn cao thủ này, nếu mục tiêu của đối phương và giống nhau ôn hoà nhu thuận. Nhưng nếu có cùng mục tiêu, Tần Vũ xuất chiêu tối hậu, dùng Kiếm tiên cửu cấp kim tiên thi triển lực công kích mạnh nhất.
      - Tần Vũ huynh đệ, các người hãy lùi lại trước .
      Man Càn đột nhiên lên tiếng.
      Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Tông Quật, Dư Lương, từng người lùi lại.
      - Ngao Phụng, tại ngươi biết đáp án ngươi cần, tránh sang bên , tại ta nhất định phải thanh toán nợ nần với tên Đỗ Trung Quân này cho xong xuôi, trước giờ chưa ai dám lừa ta mà Đỗ Trung Quân lại dám. Ta phải để cho biết... Tử Đồng Ngưu Ma Vương nên trêu chọc, nên làm nhục.
      Thanh của Man Càn lạnh lùng, quang mang trong đôi con ngươi màu tím sáng rực.
      tràng tiếng trâu rống trầm đục từ từ vang lên khắp chung quanh...
      - Man Càn huynh, chậm...
      Ngao Phụng còn muốn nhưng Man Càn đột nhiên trừng mắt với Ngao Phụng, lời của Ngao Phụng lập tức nghẹn nơi cổ họng.
      - Man Càn, ngươi đừng có cho rằng mình là Tử Đồng Ngưu Ma Vương, là siêu cấp thần thú hống hách muốn giết ta như thế. Ngươi đừng quên rằng ta là tinh đệ tử của Huyết Ma ma đạo, hơn nữa còn là sứ giả của Ma giới, muốn động thủ tới đây.
      Đỗ Trung Quân cũng nổi giận.
      thân Đỗ Trung Quân lên bộ huyết hồng sắc chiến giáp.
      Cực phẩm ma khí!
      Vũ khí với chiến giáp của các đại sứ giả thượng giới đều thuộc loại cao cấp nhất, nhưng vì chiến giáp các thứ được bọn họ trích huyết nhận chủ từ trước, khi sử dụng mất ít năng lượng. Bởi vì ở cực địa Hàn vực thể bổ sung năng lượng nên vừa rồi sứ giả các giới đều toàn lực né tránh đao phong.
      Nhưng giờ đây...
      số đao phong chém lên chiến giáp căn bổn làm tổn hại được chút nào, sức phòng ngự của cực phẩm tiên khí/ khí/ma khí quả tầm thường.
      - Huyết Ma ma đạo? Đồ vứt !
      Man Càn hét lớn tiếng, toàn thân tử quang dâng lên ngập trời phát ra tiếng 'xoạt', đồng thời hoá thành đạo hắc sắc quang mang từ trời đâm xuống phảng phất như con hắc sắc giao long nhào xuống tấn công. gian sản sinh ra những ba văn từ từ tản ra bốn phương tám hướng, con 'hắc sắc giao long' đó hung dữ đớp lấy Đỗ Trung Quân toàn thân huyết hồng sắc ở phía dưới.
      Đỗ Trung Quân dù có mạnh hơn nữa khi đối diện với chiêu đầy cừu hận này của Man Càn cũng phải lập tức né tránh.
      Chỉ nghe tiếng nổ lớn.
      Sau đó trận tiếng vỡ nát vang lên, hàn băng dày biết mấy vạn mét vỡ ra thành mấy chục cái rãnh lớn. Man Càn lúc này hai tay cầm cây hắc sắc lang nha bổng cự đại, những cái răng sói bổng lởm chởm rất khủng bố.
      - Chạy ư? Để ta xem ngươi có thể chạy tới đâu?
      Tiếng cười lớn cuồng dại của Man Càn vang lên, sau đó toàn thân hoá thành vô số tàn ảnh, đấu với đạo huyết hồng sắc tàn ảnh khác. Chỉ nghe thanh giao kích kinh thiên chấn động màng nhĩ ngừng vang lên, đồng thời hàn băng ngừng vỡ nát.
      Chỉ trong chớp mắt, hai ngươi giao thủ hơn trăm hiệp.
      Hai người rời nhau ra.
      Man Càn khí thế lên cao như cầu vồng, tay phải nắm lấy cán Lang nha bổng, sát khí thân càng thêm lăng lệ.
      Còn Đỗ Trung Quân sắc mặt trắng bệch, máu tươi ri rỉ bên mép, hiển nhiên thụ thương .
      - Man Càn, ngươi đừng có ỷ công lực của mình cao mà hống hách, hãy nhớ rằng ngàn vạn lần đừng có ép ta. Lần này ta xuống đây là để thi hành trọng trách cho Huyết Ma đế đại nhân, tuy tại ta muốn dùng thứ đó nhưng nếu ngươi cứ đòi giết ta đừng trách ta liều mạng.
      Trong mắt Đỗ Trung Quân hàn quang lấp loé, nhìn trừng trừng vào Man Càn ở phía trước.
      tay phải Đỗ Trung Quân xuất viên đan dược chu hồng sắc, chung quanh có hào quang ngừng lưu chuyển.
      - Huyết Linh phù!
      Ngao Phụng và Hoa Nhan cả kinh kêu lên.
      Mặt Man Càn cũng biết sắc.
      Còn bọn người của phàm nhân giới như Phương Điền, Tông Quật, Tần Vũ trong lòng đều hiểu , viên đan dược chu hồng sắc này chắc chắn phải là loại đan dược cực kỳ bất phàm có tên tuổi vô cùng vang dội tại tiên ma giới.
      Man Càn trầm mặc lúc sau đó cười lạnh lùng :
      - Được, được. Nếu ngươi dùng Huyết Linh phù thực lực đích xác là vượt xa ta, nhưng ta nắm chắc rằng có thể chống cự được tới khi nó hết công hiệu. Nhưng dù ta giết được ngươi tất cũng phải trọng thương, lần này tha cho ngươi, để xem vào Nghịch Ương Cảnh ai giành được bảo bối đó.
      Đỗ Trung Quân thầm thở phào.
      có Huyết Linh phù nhưng tin rằng Man Càn cũng có Vương Bài. Vừa rồi cảm thấy sát ý của Man Càn nên bất đắc dĩ phải đưa ra để uy hiếp.
      Quả nhiên Man Càn dám để bị trọng thương trong tình huống quan trọng như thế này.
      - Vậy phải hay sao. Bây giờ mọi người đồng tâm hợp lực, đợi đến khi tới Nghịch Ương Cảnh chư vị ai nấy tự thi triển bản lĩnh của mình, ai lấy được bảo bối đó là do bản lĩnh của người đó. tại chúng ta nên mau mau xuất phát thôi.
      Ngao Phụng cười .
      Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân cũng mang theo nhân mã của mình lên đường.
      - Chúng ta cũng xuất phát thôi.
      Tần Vũ cười .
      Bọn Man Càn, Tông Quật cũng đồng thời xuất phát.
      Thời điểm này hai đoàn người nhập làm , tuy giữa hai bên có hiềm khích nhưng vào lúc này có ai động thủ.
      - Ta chỉ thấy kỳ quái điểm, các ngươi dù có tới được cửa Nghịch Ương Cảnh cũng đâu có cách nào vào?
      Ngao Phụng đột nhiên xoay người về phía bọn Man Càn, Tần Vũ.
      Man Càn cười lạnh đáp:
      - Bọn ta tự nhiên có biện pháp riêng, yên tâm, có đoạt Phá Thiên Đồ của bọn ngươi đâu.
      - lẽ lại là nhờ vào Tần Vũ?
      Đỗ Trung Quân nhìn Tần Vũ, bọn Hoa Nhan, Ngao Phụng, Phương Điền cũng nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ mỉm cười gật đầu:
      - Chắc tiền bối cũng biết muốn vào Nghịch Ương Cảnh phải nhờ vào Phá Thiên kiếm khí trong Phá Thiên Đồ.
      - Đúng.
      Bọn Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan đều gật đầu.
      Tần Vũ tiếp:
      - Vậy các vị có từng nghĩ tới vì sao tiểu sư thúc Lan Phong của ta lại biết 'Phá Thiên kiếm quyết' chưa?
      Lời hết, hiểu được hiểu, thôi. Tần Vũ xong liền ngậm miệng, cùng bọn Hầu Phí tiếp tục tiến tới.
      Lan Phong biết 'Phá Thiên kiếm quyết' của Nghịch Ương tiên đế, Phá Thiên kiếm khí trong Phá Thiên Đồ...
      Trong lòng đám Ngao Phụng, Hoa Nhan nghĩ tới nghĩ lui, Tần Vũ ở bên cạnh cứ yên lặng phi hành, mặt khẽ mỉm cười.
      ------
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :