Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: darkxiiindp & vaan_2410


      Chương 20

      Sinh Tử (1)


      Những tiếng ngựa kêu vang lên dứt. Mã tặc chết hết nên những con ngựa liền hoảng loạn gõ mạnh bốn vó chạy tản ra khắp nơi để lại sau lưng đầy bụi. Tần Vũ đứng đó giữa chiến trường trong đám bụi mờ.
      Những thôn dân may mắn còn sống kinh hoàng nhìn thân hình Tần Vũ mơ hồ trong đám bụi. Nguyên trong mắt họ Tần Vũ là thiếu niên thiện lương lễ độ, ai có thể tưởng tượng được thiếu niên này chỉ vừa mới trước đây giết toàn bộ đám mã tặc khủng bố đó, bọn mã tặc thậm chí thể có chút phản kháng nào. Chúng nhân ánh mắt đều nhìn người Tần Vũ, lúc đó Tần Vũ hơi cúi đầu thở gấp.
      ai biết lúc này Tần Vũ nghĩ gì, Tần Vũ chỉ cúi đầu thở gấp. Vì nhìn vào mắt Tần Vũ nên họ thể tưởng tượng được lúc đó trong lòng Tần Vũ vô cùng kích động. Tuy rằng sát nhân với thủ đoạn tàn độc nhưng đây mới là lần đầu tiên nó giết người. Đúng vậy, lần đầu tiên!
      Tần Vũ đối xử với mọi người rất chân thành, rất hiếm khi nổi sát tâm với người nào. Lần này nhìn thấy Tiểu Lộ khả ái bị chém cụt tay, những thôn dân thuần phác lại bị giết mấy chục người nên sát tâm của Tần Vũ mới bùng lên trong cơn tức giận giết sạch toàn bộ đám mã tặc.
      "Ta làm gì vậy?"
      Trong lòng Tần Vũ cảm thấy khủng hoảng.
      Tuy rằng tâm trí của Tần Vũ rất kiên định nhưng nó bất quá mới chỉ là thiếu niên mười ba tuổi. Bình thường Tần Vũ đối đãi với mọi người rất mực thiện lương chân thành lần này lại lúc sát hại năm mươi người nên trong tâm trí xuất khủng hoảng. tự chủ được, thân hình Tần Vũ khẽ run.
      "Tiểu Vũ."
      Thiết Sơn lại gần vỗ lên vai Tần Vũ, trong mắt hơi có chút bàng hoàng.
      "Tiểu Vũ, ta biết ngươi cảm thấy thế nào bởi vì ta cũng lần đầu tiên sát nhân nhưng ngươi phải minh bạch điều chúng là ác ma và chúng đáng bị giết. Nếu ngươi giết chúng toàn bộ dân làng bị chúng giết hết. Giết những kẻ ác nhân đó có thể cứu cả trăm người. Những kẻ ác nhân đó đáng phải chết, chúng đáng chết hàng ngàn lần!"
      Thiết Sơn với Tần Vũ bằng giọng đầy cừu hận.
      Phụ thân chết, muội muội lại bị chặt đứt tay nên Thiết Sơn đối với đám mã tặc vô cùng phẫn nộ. Tần Vũ thân hình chấn động.
      "Giết kẻ ác nhân có thể cứu cả trăm người."
      Tần Vũ mím môi, lại cúi đầu xuống như trước.
      Thiết Sơn nhìn vào biểu tình mặt của Tần Vũ thể biết được lúc đó Tần Vũ nghĩ gì.
      lát sau Tần Vũ cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, trong mắt lóe sáng quay sang Thiết Sơn :
      "Đa tạ huynh Đại Sơn, ta nghĩ…ta minh bạch rồi."
      Đột nhiên Tần Vũ mặt xuất nụ cười:
      "Đại Sơn, còn mau cứu người."
      "A, đúng vậy."
      Thiết Sơn bị cừu hận bao phủ trong đầu được Tần Vũ đề tỉnh bèn lập tức cùng với những thôn dân khác cứu giúp những người bị trọng thương.
      Trong nhà của Tiểu Lộ. Tiểu Lộ sắc mặt trắng bệch nằm hôn mê giường.
      Tần Vũ ở bên cạnh im lặng nhìn Tiểu Lộ trong mắt lên tia phức tạp:
      "Tiểu Lộ, ta xin lỗi, tại ta tới muộn. Ta xin lỗi, thành xin lỗi muội."
      Tần Vũ nhận huyền thiết chiến đao và búp bê vải từ vương phủ, tiện thể dạo vòng quanh Viêm kinh thành rồi mới quay về. Nếu như nó nhanh hơn Tiểu Lộ bị chặt cụt tay.
      "Xin lỗi."
      Tần Vũ hồi ức lại hình ảnh Tiểu Lộ cầm cốc trà đến cho nó đáng , trong lòng lại dậy lên nỗi buồn phiền.
      Đột nhiên.
      Tần Vũ đứng dậy hai mắt bạo xuất tia hàn quang hãi nhân nhìn ra ngoài khung cửa sổ, mặt toát ra kiên nghị:
      "Phụ vương và đại ca nhị ca họ là Tiềm Long đại lục có cả trăm triệu người và có đủ mọi loại hạng người. Có những người lạm dụng lòng tốt của người khác, chân thành đối đãi với mọi người rất tốt, nhưng cũng có những kẻ trong lòng đầy ác ý. Những kẻ đó phải giết, phải giết sạch!"
      Tần Vũ trong lòng như có ngọn lửa bùng cháy.
      Tần Chính, Tần Phong và Trấn Đông Vương Tần Đức đối với Tần Vũ hề cảm thấy yên tâm bởi vì họ biết Tần Vũ tâm tính quá lương thiện, mà tâm tính như vậy tại Tiềm Long đại lục nơi mà cường giả được tôn sùng chỉ chịu thiệt thòi. Nhưng mà bọn Tần Đức tin rằng Tần Vũ sớm muộn cũng hiểu ra…cách đối nhân xử thế như thế nào. Tần gia trong lịch sử chưa từng xuất người nào lương thiện như vậy. là người của Tần gia sâu trong huyết mạch luôn dấu ham thích giết người tàn bạo.
      "Bất quá…lúc nãy chiến đấu khiến cho nhiệt huyết sôi lên."
      Tần Vũ hai mắt lóe sáng, trong đầu lại cảnh chiến đấu lúc nãy. Sử dụng lực lượng ít nhất công kích những bộ vị yếu hại nhất, mỗi phân lực khí phát ra đều là lực công kích lớn nhất sử dụng tốc độ cực nhanh trực tiếp kết liễu tính mạng kẻ địch.
      Cận chiến chỉ trong đường tơ kẽ tóc cũng có thể quyết định sinh tử.
      "Trong bọn chúng chỉ có tên độc nhãn là hơi khó khăn còn lại đều yếu cả. Chỉ khi chiến đấu với cao thủ cùng đẳng cấp ta mới có thể tăng cường khả năng chiến đấu, tại giờ phút sinh tử mới có thể bạo phát lực chiến đấu mạnh nhất…giống như là lưu tinh."
      Tần Vũ lại nhớ đến cảnh tượng khi lưu tinh xuất .
      Lúc đó Thiết Sơn vào căn phòng, trực tiếp nhìn vào thân thể của Tiểu Lộ sau đó lại nhìn lên khuôn mặt nhắn của Tiểu Lộ. Mẫu thân của họ khi sinh Tiểu Lộ vì sinh khó nên qua đời ngay sau đó, tại phụ thân cũng chết. Thiết Sơn chính là thân nhân duy nhất của Tiểu Lộ.
      "Tiểu lộ, xin lỗi muội, đại ca xin lỗi muội."
      Thiết Sơn nhìn vào thần sắc của Tiểu Lộ trong mắt lên bi thống.
      "Đại Sơn."
      Tần Vũ vỗ lên vai Đại Sơn, cả hai đều quan ái nhìn Tiểu Lộ ngủ. Họ thể tưởng tượng được khi Tiểu Lộ tỉnh lại chấp nhận này như thế nào. Đoàn mã tặc Hắc Phong lúc đó nghỉ ở La Đình sơn xa thôn trang lắm.
      "Đại ca, có vẻ ổn rồi. Tại sao Bạch Tam tiểu tử lại quay lại? Thời gian khá lâu rồi."
      trung niên nhân toàn thân mặc hắc y lại gần đại hán trông man dại gần đó nhíu mày .
      Trung niên nhân đó chính là lão nhị của Hắc Phong mã tặc đoàn tên là Cổ Minh. nội công vô cùng thâm hậu được biết là đạt đến hậu thiên hậu kỳ, mạnh hơn xa lão tam của Hắc Phong mã tặc đoàn.
      Đại hán man dại rất cao lớn và khỏe mạnh, cơ bắp phát triển đến cực độ. Theo đạo lý cơ bắp phát triển đầu óc rất đơn giản, có điều lão nhị của Hắc Phong mã tặc đoàn đối với lão đại vô cùng ùy kị bởi vì ngoài thực lực của bản thân còn có tâm tư vô cùng thâm độc.
      Lão đại của Hắc Phong mã tặc đoàn chính là Ô Đoàn. Bản thân thực lực đạt đến hậu thiên cực trí, thân nội công đạt đến mức vô cùng khủng bố. Lão tam Bạch Tam chiêu của Ô Đoàn cũng thể tiếp được.
      "Hừm!"
      Ô Đoàn hừ lạnh tiếng rồi đột nhiên vỗ mạnh cái vào cự thạch ở bên cạnh. Cự thạch chấn động rồi phát ra tiếng "oanh" vô cùng mãnh liệt, vô số mảnh vụn văng ra. Thực lực cường đại của Ô Đoàn hoàn toàn có thể so sánh với tám vị cao thủ ngoại công được Tần Vũ tuyển chọn và hơn xa Tần Vũ lúc đó. Hắc Phong mã tặc đoàn nổi danh chính là vì nhờ có thanh danh của cá nhân Ô Đoàn. Trong mắt Ô Đoàn hàn quang lóe lên.
      "Phế vật, Bạch Tam chỉ là phế vật làm lãng phí thời gian. Các ngươi lên ngựa theo ta xem phát sinh ra chuyện gì!"
      Ô Đoàn toàn thân mặc hắc y phi lên ngựa lập tức xuất ra mệnh lệnh thanh lạnh lẽo vô tả.
      Trăm tên mã tặc bao gồm cả lão nhị Cổ Minh liền theo lệnh lên ngựa.
      "!"
      Ô Đoàn ra lệnh cả trăm tên mã tặc lập tức điều khiển ngựa nhanh chóng nhắm hướng thôn dân tiến tới.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, darkxiiindp


      Chương 21

      Sinh Tử (2)


      Tần Vũ song thủ khoanh trước ngực, mục quang nhìn qua song cửa hướng lên bầu trời vô tận, hắc ưng yên lặng đậu vai , mới trở lại từ Viêm kinh thành, hắc ưng bay đâu đó lúc này mới quay lại, Tần Vũ biết hắc ưng ra ngoài để tìm thức ăn. Trong lúc ở Vân Vụ Sơn Trang phần lớn thời gian ra ngoài của hắc ưng đều là để kiếm thức ăn.
      "Mã tặc lại tới!"
      Hàng loạt tiếng hét kinh khủng từ bên ngoài thôn vang tới, Tần Vũ bất giác nhíu mày, hai chân cảm giác ràng mặt đất rung lên.
      «Mã tặc lại tới!»
      Thiết Sơn ở bên cạnh Tiểu Lộ tức đứng lên, tay quơ lấy thanh huyền thiết chiến đao bên cạnh.
      Tần Vũ lúc này ra chạy ra trước cửa phòng:
      "Đại Sơn, số người tới rất đông, ước lượng phải dưới trăm người!"
      Lời vừa dứt, Tần Vũ biến mất, hắc ưng vai cất mình bay thẳng lên trời cao. Thiết Sơn lập tức nắm chặt huyền thiết chiến đao, sát khí đằng đằng nhằm hướng ngoài thôn phóng .
      Bên ngoài thôn.
      Ô Đoàn, đại hán tướng mạo man rợ choàng kín hắc bào lại bên cạnh thi thể Bạch Tam, cẩn thận quan sát.
      «Ồ, ngờ được địa phương này lại có ngoại công cao thủ! »
      Miệng Ô Đoàn từ từ cất tiếng, ngạo nghễ nhìn thôn dân phía trước, những thôn dân đó tất cả đều rất hoảng sợ, tay cầm rìu run lên.
      Ô Đoàn cười khinh thị tiếng rồi đảo mắt nơi khác, đột nhiên mục quang Ô Đoàn hoàn toàn tập trung lên thân thể Tần Vũ vừa xuất , cẩn thận quan sát y phục người Tần Vũ, Ô Đoàn cười :
      "Bằng hữu này tựa hồ phải người của thôn."
      Trang phục người Tần Vũ tuy rằng phổ thông, nhưng nhãn quang Ô Đoàn nhanh chóng nhận ra chất liệu trân quý của y phục người Tần Vũ, đó phải là thứ mà người bình thường mặc được.
      "Phải."
      Tần Vũ hỏi lại:
      "Người là thủ lĩnh của Hắc phong mã tặc?"
      "Thông minh. Bạch Tam là do ngươi giết phải ?"
      Ô Đoàn chỉ vào thi thể dưới chân, có vẻ như bất cần.
      Tần Vũ gật đầu, thấy Tần Vũ gật đầu, khuôn mặt tươi cười của Ô Đoàn tức biến mất, mục quang trở nên lạnh lẽo.
      "Biết bọn ta là Hắc phong mã tặc đoàn, ngươi vẫn dám xuất thủ?"
      Ô Đoàn toàn thân bộc phát khí thế, hắc bào mặc tung bay, ra các cơ bắp cực kỳ khủng khiếp:
      "Các huynh đệ, mọi người xem xử lý thế nào?"
      Ô Đoàn nhìn đám người sau lưng:
      "Giết!"
      Tất cả bọn mã tặc nhìn thấy thi thể của năm mươi người cực kỳ giận dữ, lúc này tên nào tên đấy đều tuốt chiến đao.
      Ô Đoàn nhìn Tần Vũ:
      "Tiểu huynh đệ, hai chúng ta chơi đùa, ai thua phải chết."
      Thân thể Tần Vũ hơi động, cả người như kêu răng rắc, mười ngón tay nắm chặt, ánh mắt Tần Vũ lóe sáng nhìn Ô Đoàn trước mặt:
      "Ngươi so với tên Bạch Tam đó mạnh hơn, nhưng đừng để ta thất vọng."
      "Lão nhị, tàn sát bọn thôn dân, còn tên tiểu tử kia để ta chơi đùa."
      Ô Đoàn hạ lệnh.
      "Vâng, đại ca!"
      Ánh mắt Cổ Minh lập tức sáng lên, hào hứng :
      "Các huynh đệ, tàn sát thôn này nhưng nhớ là phải lưu lại vài nữ nhân, hắc hắc, động thủ!"
      Trong tay Cổ Minh xuất thanh nhuyễn kiếm, đứng bên nhìn Ô Đoàn và Tần Vũ, chuẩn bị tham dự cuộc đồ sát, vì cho rằng, người trong thôn cơ bản đáng để hậu thiên hậu kỳ cao thủ như xuất thủ.
      "Cái gì, đồ sát thôn dân?"
      Tần Vũ chấn động, đồng thời cảm thấy lo âu:
      "Bất kể thế nào, tuyệt đối thể để bọn chúng tàn sát thôn dân, bắt giặc trước phải bắt tướng, đầu tiên giết tên lão đại rồi tính."
      Tần Vũ như gió thổi, thân thể di chuyển theo quỹ tích kỳ diệu tới trước Ô Đoàn.
      "Tốc độ nhanh, thân pháp tinh diệu."
      Ô Đoàn kinh ngạc, nhưng thân thể vẫn hề động.
      "Phốc!"
      cú tạt ngang nhanh như chớp, Tần Vũ thường luyện cước lực dưới thác nước, lại mang thêm vật nặng, hoặc phụ trọng trường bào, đối với sức mạnh đôi chân đạt đến cực điểm, toàn thân Tần Vũ nơi công kích mạnh mẽ nhất là chân. Lần đầu Tần Vũ sử dụng đòn tấn công mạnh nhất.
      "Bồng!"
      Chân phải Tần Vũ đạp vào bắp chân Ô Đoàn.
      "Cái gì!"
      Tần Vũ sắc mặt đại biến, luồng khí lạnh khủng khiếp đột nhiên từ chân Ô Đoàn truyền tới, chỉ chống lại đòn tấn công của Tần Vũ mà còn công kích lại Tần Vũ.
      "Muốn chết!"
      Ô Đoàn bổ cước từ cao xuống, giống như bổ đại đao, lập tức Tần Vũ dùng song thủ đẩy, toàn thân như chim bay thẳng lên trời, sau đó lộn ngược ra sau.
      cước của Ô Đoàn bổ thẳng vào mặt đất, tiếng động lớn phát ra, bụi đất bắn tung lên, sau khi bụi tan , lỗ lõm sâu hoắm xuất trước mắt mọi người, chỉ chân mà đạt tới uy lực như vậy, sức mạnh của Ô Đoàn quả nhiên cực kỳ khủng khiếp.
      "Tên tiểu tử đáng chết."
      Ô Đoàn đại nộ.
      "Cờ rắc!"
      Cong tay thành trảo, trực tiếp bẻ gẫy xương sống tên mã tặc, Tần Vũ thân hình chớp động, linh động như gió, nhanh nhẹn như chớp, Tần Vũ rèn luyện tính linh hoạt cùng sức mạnh tạo nên thân thể hoàn mỹ thi triển thân pháp xuyên qua từng tên mã tặc. chiêu giết người!
      hề lãng phí chút thời gian, thân hình Tần Vũ ra ở đâu, nơi đó mã tặc tất tử.
      "Tên đó khủng khiếp, nội công tu luyện đến cảnh giới đó, theo lời Liên gia gia chính là cao thủ tu luyện nội công đến cực trí, so với tám ngoại công cao thủ trước kia hề kém ai, quá mạnh, đòn tấn công của ta thể phá phòng ngự của ."
      Tần Vũ chấn kinh:
      "Trước tiên giải quyết bọn mã tặc bình thường rồi tính."
      Tần Vũ dùng kế ‘bắt giặc trước bắt tướng’, sau khi thất bại, lo là người trong thôn bị giết nhiều, vì vậy trước tiên cần giết bọn mã tặc bình thường.
      Tất cả bọn mã tặc đều tràn ngập kinh hoàng, tên thiếu niên này khủng khiếp, chiêu cũng có thể diệt bọn chúng, bọn chúng phải là nội gia cao thủ, bọn phổ thông mã tặc thực lực mạnh lắm cũng chẳng bằng Bạch Tam, Bạch Tam dễ dàng bị Tần Vũ giết, những kẻ này làm sao có khả năng hoàn thủ.
      "Các huynh đệ, mọi người hợp lại giết ."
      tên mã tặc cao giọng, bọn mã tặc còn lại lập tức ngưng lại, còn tên nào chăm chú giết thôn dân. Cả bọn quây lại xông vào Tần Vũ tấn công.
      "Cẩn thận."
      Thiết Sơn hét lên lo lắng, những thôn dân khác cũng lo cho Tần Vũ.
      Tần Vũ để ý cười tiếng.
      "Quần công? Tốc độ thân pháp đạt tới cực hạn, giữa thiên quân vạn mã cũng có thể hề thụ thương. tại cùng lắm cũng chỉ là vài chục tên mã tặc, đáng là gì."
      Tần Vũ thân hình như chớp giật, xông thẳng vào đám mã tặc. Tuy những tên mã tặc này tấn công điên loạn, nhưng thân hình Tần Vũ dễ dàng tránh né, mỗi cước, mỗi quyền đều có thể giết tên mã tặc.
      "Tiểu tử, cỏ bản lãnh đừng chạy."
      Ô Đoàn nhanh chóng xông tới cản.
      "Tên này rất mạnh, trước tiên phải tránh."
      Tần Vũ bắt đầu nới rộng phạm vi di động thân hình ra xa, từ ngoài công kích từng tên mã tặc , Ô Đoàn tuy thực lực cường hãn, nhưng dường như thân pháp còn kém Tần Vũ.
      "Lão nhị, nhanh lên!"
      Ô Đoàn hét lớn.
      Cổ Minh cũng lập tức lao tới, khinh công thân pháp của Cổ Minh so với Ô Đoàn có tiến bộ hơn chút, nhưng trước thân pháp quỷ dị của Tần Vũ cũng chẳng có biện pháp nào, chớp mắt bị bỏ lại sau vài mét.
      "A!"
      tên mã tặc hai mắt mở trừng trừng, hét thảm tiếng, đầu bay, Tần Vũ đá thanh đao cực nhanh, bắn trực tiếp vào đầu tên. Đó là tên mã tặc bình thường cuối cùng, dưới năm phút ngắn ngủi, gần trăm tên mã tặc bị giết toàn bộ. Chỉ còn Ô Đoàn và Cổ Minh hai đại cao thủ bên cạnh, Tần Vũ liền giảm tốc độ công kích.
      "Vút!"
      Chân đạp, Tần Vũ lao vút lên trời, ngờ nhẩy lên cây cổ thụ ngoài thôn, đứng cây cổ thụ, Tần Vũ lạnh lùng nhìn hai tên cao thủ phía dưới.
      "Tên khốn này giết hết huynh đệ của ta, nhất định phải xé xác !" Ô Đoàn cực kỳ giận dữ, sức mạnh toàn thân bạo phát, hắc bào thân đột nhiên rách toang thành từng mảnh, bay bay trong khí, ánh mắt Ô Đoàn phát ra từng luồng khí lạnh lẽo, cơ bắp toàn thân rung bần bật.
      "Mãng Ngưu Kính", tuy là nội công tâm pháp, nhưng là tâm pháp dung hợp sức mạnh cơ bắp và nội công. Ô Đoàn trời sinh thần lực, thêm vào tu luyện "Mãng Ngưu Kính", nội ngoại kết hợp đạt tới hậu thiên cực hạn, thực lực vô cùng khủng khiếp.
      "Lão đại, để ta chém !"
      Ánh mắt Cổ Minh hàn quang bạo phát, nội lực trong cơ thể cuồn cuộn lưu động, chỉ luận nội lực, tương đương với Ô Đoàn. Ô Đoàn vì nội công và sức mạnh dung hợp, nên mới mạnh hơn , hai đại cao thủ này Bạch Tam hay những người bình thường làm sao so sách được?
      Nhìn hai đại cao thủ trước mắt, Tần Vũ thầm kêu khổ:
      "Tên mã tặc lão đại đạt tới hậu thiên cực hạn, có thể so với tám ngoại công cao thủ trước đây. Còn tên mã tặc lão nhị cầm nhuyễn kiếm cũng kém là bao, vũ khí của còn là nhuyễn kiếm, khi truyền nội lực vào, tấn công chắc chắn cực kỳ quái dị."
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, darkxiiindp , Vaan


      Chương 22

      Sinh Tử (3)


      "Dù cho cùng tên chính diện giao thủ, khả năng thắng cũng lớn."
      Tần Vũ phán đoán thực lực, nhất thời biết làm thế nào cho tốt, dù sao cũng chỉ mới mười ba tuổi, tuy cũng là ngoại công cao thủ, nhưng còn xa mới đạt đến mức ngoại công tông sư như Triệu Vân Hưng. Tần Vũ chỉ có thể dựa vào thân pháp của cùng với các phương pháp công kích cận thân nghiên cứu.
      "Tiểu tử, chịu chết !"
      Cổ Minh hét, ánh mắt phảng phất vẻ lạnh lẽo, nhuyễn kiếm chỉ thẳng phía Tần Vũ, cả người như mũi tên bắn thẳng lên trời, thẳng hướng Tần Vũ cây.
      Tần Vũ thân hình di động, linh hoạt như loài khỉ, loanh quanh cây rồi hạ xuống mặt đất.
      "Đừng hòng chạy thoát!"
      Cổ Minh lập tức từ cây hạ xuống.
      Tần Vũ đột nhiên cười lạnh tiếng:
      "Đường đường mã tặc thủ lĩnh, ngờ lại đánh lén."
      Miệng vừa dứt lời, Tần Vũ vượt ra ngoài mười mấy mét, chỗ vừa đứng bị Ô Đoàn đá thủng hố lớn.
      " ngờ biết được ta từ sau lưng đánh lén, có chút bản lãnh."
      Ô Đoàn nhíu mày.
      Tần Vũ thực rất tin tưởng, nguyên lý tu luyện thân pháp của là gì? Là cảm ứng thế gió, biến trở lực của gió thành trợ lực. Có thể , thế gió xung quanh Tần Vũ nhắm mắt cũng có thể dùng thân thể để cảm nhận.
      Người xung quanh dù chỉ cử động, chắc chắn làm gió biến động, tự nhiên là bị Tần Vũ phát . Cũng là lúc Tần Vũ tấn công trong đám người, còn có thể dễ dàng tránh né, vung tay giết người.
      "Muốn đánh lén ta, đúng là nằm mơ!"
      Tần Vũ nhìn chằm chằm hai tên đại địch, tâm trạng cực kỳ tức giận.
      "Lão nhị, tên tiểu tử này thân pháp quái dị, cùng lên !"
      Ô Đoàn hạ lệnh, liền đó Cổ Minh và Ô Đoàn đồng thời khởi động nội lực trong cơ thể thi triển thân pháp cực nhanh xông tới Tần Vũ, tốc độ của Cổ Minh và Ô Đoàn phát ra gió mạnh, tương phản với Tần Vũ. Chỉ thấy thân hình Tần Vũ lắc mạnh, nhàng như đầu bếp thịt trâu, tốc độ tuy nhanh, nhưng sản sinh ra gió rất ít, đến gần mới có thể nghe thấy.
      "Thân pháp còn chưa đại thành, nếu đại thành, tốc độ như chớp cũng làm nổi chút gió nào."
      Tần Vũ thở dài, nhưng lúc này sau lưng hán, hai người mang theo tiếng gió động đuổi tới, Tần Vũ cười khinh, chỉ mới chốc lát vượt hơn trăm mét thoát xa khỏi hai tên đó.
      "Đừng có chạy!"
      Ô Đoàn và Cổ Minh đại nộ, nhưng có biện pháp nào, Tần Vũ ở phía trước bọn chúng mạnh như báo săn, tinh ranh như thỏ, thậm chí người di động có cả tiếng gió.
      "Hai tên già cổ lỗ kia, có bản lãnh đuổi ."
      Tần Vũ cười đùa.
      đối hai, chút hy vọng cũng có. Chỉ có thể dựa vào thân pháp.
      Tần Vũ chạy, phía sau hai người đuổi, nhưng càng đuổi bọn Ô Đoàn càng phẫn nộ, bọn chúng thực có cách nào đuổi kịp Tần Vũ, càng đuổi khoảng cách càng lớn, Tần Vũ lại ngừng chọc tức, đột nhiên…
      "Tiểu tử nếu chạy tiếp ta tàn sát cả cái thôn đó."
      Ô Đoàn đột ngột hét lớn, Tần Vũ như bị sét đánh liền dừng lại.
      "Ngươi muốn làm gì!"
      Tần Vũ từ từ quay người, lạnh lùng nhìn hai tên.
      "Hắc hắc, ngươi cuối cùng cũng chạy rồi."
      Ô Đoàn ngẩng đầu ha hả cười lớn, sau đó như bò cạp độc lườm Tần Vũ.
      "Ngươi còn hỏi ta làm gì, ngươi giết hơn trăm huynh đệ của ta, ta còn chưa hỏi ngươi làm gì? Hắc hắc hắc, năng tức cười!"
      Cổ Minh đứng cạnh cũng lạnh lùng nhìn Tần Vũ.
      "Tiếp tục chạy, ngươi có thể chạy được, nhưng bọn thôn dân kia thể. Cái tiểu thôn đó cũng có hơn trăm người, giết bọn đó dễ dàng. Tiểu tử, ngươi sao lại chạy thế?"
      Ô Đoàn dường như rất nghi hoặc nhìn Tần Vũ hỏi.
      Nhìn sắc mặt Ô Đoàn, Tần Vũ chỉ có thể dùng từ để miêu tả Ô Đoàn – tâm lý biến thái!
      "Tiểu Vũ, mau chạy, đừng có lo cho chúng ta, mau chạy !"
      Thiết Sơn sắc mặt đỏ rực lớn tiếng.
      Lúc nẫy thấy Ô Đoàn chân đá ra tiếng nổ lớn, Tần Vũ dù đối phó với bọn mã tặc bình thường chiêu là giết chết, nhưng cũng phải chạy, hiểu nhiên Tần Vũ phải là đối thủ của hai tên mã tặc này. Sắc mặt Tần Vũ có chút tình cảm, chỉ nhìn chằm chằm Ô Đoàn và Cổ Minh trước mắt.
      "Rất tốt, rất hiệp nghĩa phải ? Vì bọn người vô dụng này mà chạy."
      Hai bàn tay Ô Đoàn nắm chặt phát ra tiếng kêu rắc rắc, lạnh lùng nhìn Tần Vũ:
      "Tiểu tử, ta là người rất quang minh chính đại, cần ngươi phải thúc thủ chịu trói, miễn là ngươi chạy, có thể cùng ta đánh trận."
      "Muốn đánh đánh, đừng nhiều lời!"
      Sắc mặt Tần Vũ chút biểu tình.
      Ô Đoàn ngớ người, sau đó bắt đầu ha hả cười lớn:
      "Bội phục, tuổi như thế mà có khí phách, có tấm lòng hiệp nghĩa. Tiếc là, người có tấm lòng hiệp nghĩa cuối cùng cũng chết."
      Vừa Ô Đoàn bước từng bước về phía Tần Vũ.
      Tâm trạng Tần Vũ bình lặng, toàn bộ tinh thần tập trung vào Ô Đoàn, hiểu thực lực của Ô Đoàn hơn xa , phải bình tĩnh, phải nắm được chỗ yếu của người, chỉ có thể chờ đối thủ lộ ra điểm yếu, cuối cùng xuất ra đòn trí mệnh.
      "Hắc hắc, đỡ quyền của ta!"
      Ô Đoàn chạy tới, đột nhiên thân hình như trâu rừng mạnh mẽ húc tới, bên trong thân thể Mãng Ngưu Kính đạt tới hậu thiên cực hạn hoàn toàn bùng nổ, cơ bắp toàn thân phình ra, gân xanh nổi , quyền phải đạo đạo khí lạnh vây quanh, ai hoài nghi uy lực của quyền đó.
      Tần Vũ đột nhiên nheo mắt, thân hình như hồ điệp bốc lên, đồng thời thủ hóa thành trảo, tóm thẳng vào khớp cổ tay phải Ô Đoàn.
      "Gẫy cho ta!"
      Tần Vũ trừng mắt, hét lớn tiếng! Đồng thời chỉ lực hoàn toàn bạo phát, chỉ lực khủng khiếp trải qua huấn luyện cực hạn năm năm, gạch ngói cũng có thể bóp vỡ. Chỉ lực mạnh mẽ của Tần Vũ cơ bản phải hoài nghi, lúc này Tần Vũ nắm đúng vị trí khớp nối cổ tay phải.
      "Hừm!"
      Ô Đoàn cười lạnh tiếng.
      "Cái gì!"
      Tần Vũ cảm thấy từ năm ngón tay luồng khí lạnh lẽo tràn vào, phảng phất như điện giật làm năm ngón tay tê buốt.
      " xong!"
      Tần Vũ có thời gian tấn công tiếp, liền nhanh chóng nhún người, lăn ra đất, cả người nép sát vào mặt đất, thoát sang bên.
      "A!"
      cước nặng nề của Ô Đoàn đạp xuống vị trí mà Tần Vũ vừa đứng, nếu Tần Vũ chậm chút bị đòn đó của Ô Đoàn đánh trúng.
      Sắc mặt Tần Vũ biến động, lập tức thân hình tránh ra ngoài, cảm giác kịch liệt đau đớn truyền lại từ vai trái, Tần Vũ tránh hai lần bỏ ra ngoài mười mấy mét, quay đầu lạnh lùng nhìn kẻ vừa mới đánh lén – Cổ Minh.
      "Nguy hiểm quá."
      Tần Vũ nhìn Cổ Minh, vai trái chỉ đau nhức vô cùng mà còn rỉ máu.
      Sau khi tấn công Ô Đoàn rồi lui lại để tránh tên Cổ Minh chuẩn bị đánh lén, Tần Vũ vừa chạm đất, nhuyễn kiếm của Cổ Minh tới sau lưng Tần Vũ, thẳng hướng tâm tạng, may mà Tần Vũ kịp thời lách sang ngang, khiến cho kiếm đó xuyên thủng vai trái.
      "Phản ứng là nhanh, vẫn còn chưa chết."
      Cổ Minh thè lưỡi liếm máu tươi thanh nhuyễn kiếm. Cổ Minh đột ngột trừng mắt, hưng phấn :
      "Máu này mùi vị tuyệt, có chút tạp vị nào, ngươi vẫn còn là tên đồng nam."
      Tần Vũ suy nghĩ nên đối phó hai tên này thế nào.
      Dù cho sức mạnh bản thân tồi, nhưng so với tu luyện Mãng Ngưu Kính tới mức hậu thiên cực trí, trời sinh thần lực Ô Đoàn, cơ bản có cách nào. Chưa kể còn tên Cổ Minh nham hiểm như độc xà, nhuyễn kiếm tay lúc nào cũng chực tấn công lén!
      "Đừng có chạy, ngươi chạy ta giết cả thôn này."
      Ô Đoàn cười nham hiểm bước tới.
      Tần Vũ nhìn Ô Đoàn, lại nhìn những thôn dân thuần phác xa xa chút sức lực phản kháng, hai tay nắm chặt, nhưng vai trái truyền lại từng cơn nhức nhối, chí ít…tay trái tấn công cũng bị ảnh hưởng.
      "Tốc độ, tên Ô Đoàn tốc độ nhanh bằng ta, phải dùng tốc độ."
      Tần Vũ phán đoán.
      "Tiểu tử, chịu chết !"
      Ô Đoàn cười lạnh, đại thủ như cánh quạt chém xuống.
      Tần Vũ linh hoạt như khỉ, lách sang bên, quyền toàn lực đấm vào nách, Ô Đoàn thu cánh tay nhàng đỡ chiêu này.
      "Bồng!"
      Quyền của Tần Vũ va vào vai Ô Đoàn như va phải tảng đá.
      "Ngươi tấn công quá yếu."
      Ô Đoàn khinh bỉ .
      Quả , Mãng Ngưu Kính dung hợp cơ bắp và nội công, phòng ngự cực mạnh. Tương đương với Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện chỉ pháp tu luyện đến cực điểm, Tần Vũ tấn công cơ bản phá được phòng ngự của .
      "Bang!" "Bang!" "Bang!" "Bang!" "Bang…"
      Tần Vũ di chuyển cực nhanh, hai tay lúc thành quyền, lúc thành chưởng, khi lại thành chỉ, các loại công kích ngừng tấn công các chỗ yếu hại, Ô Đoàn phòng ngự khủng khiếp, các điểm yếu hại , Ô Đoàn kiên quyết bảo vệ, các khớp xương và những chỗ như thế, Tần Vũ phá nổi.
      "Chết!"
      Tần Vũ tại trước mặt Ô Đoàn, đột nhiên ánh mắt lóe lên hàn quang.
      Cuối cùng Tần Vũ cũng tung đòn sát thủ, chờ cơ hội này, chờ có cơ hội công kích điểm yếu hại, Vu thị nhất kiếm phải kiếm giết địch, lần đầu xuất thủ thất bại, lần thứ hai chắc chắn địch nhân có chuẩn bị.
      "Cái gì!"
      Ô Đoàn cảm thấy đạo hắc quang lóe lên.
      Vu thị nhất kiếm, tàng kiếm – xuất kiếm!
      Tần Vũ từ dùng chưởng tấn công, đột nhiên tay xuất thanh đoản kiếm mầu đen, thậm chí Ô Đoàn cũng kịp phản ứng, Ngư Trường kiếm hóa thành đạo hắc quang, hớt thẳng vào yết hầu Ô Đoàn. Mãng Ngưu Kính trong thân thể Ô Đoàn tự động bạo phát, tiếc là…
      Ngư Trường kiếm phải thanh kiếm bình thường, cũng gần thuộc loại tiên phẩm, tuy chỉ gần bằng tiên phẩm hạ cấp. Ngư Trường kiếm phá vỡ Mãng Ngưu Kính cắt thủng yết hầu Ô Đoàn!
      "Phụt!"
      Máu tươi phun ra, ánh mắt Ô Đoàn có vẻ bất cam, chỉ là tên tiểu tử có thể dễ dàng giết chết, chỉ muốn chơi đùa với Tần Vũ, trong quan điểm của , tên tiểu tử này chắc chắn thể phá được chút nào phòng ngự của , nhưng chơi đùa Tần Vũ, cuối cùng phải vứt bỏ tính mạng, bị tên thiếu niên sát tử.
      oOo
      "Chết!"
      Thấy cơ hội đến Cổ Minh hét lớn tiếng, sau khi Tần Vũ dùng Ngư Trường kiếm cắt yết hầu Ô Đoàn, nhuyễn kiếm của Cổ Minh tới sau lưng Tần Vũ, Tần Vũ kịp di chuyển sang bên, xem ra sắp phải bỏ mạng.
      Ánh mắt Cổ Minh tràn đầy tia máu, từng người thôn dân hoảng hốt, Tần Vũ lúc này kịp suy nghĩ gì, Cổ Minh ánh mắt thậm chí còn hưng phấn, biết thiếu niên trước mắt nhất định chết trong tay mình.
      "A!"
      Đột nhiên hai móng vuốt sắc từ trời lao xuống, trực tiếp bấu nát đầu Cổ Minh, Cổ Minh bị móng vuốt bám vào đầu nhấc bổng lên khỏi mặt đất thảm tử, đồng thời từng tiếng ưng kêu chói tai truyền lại. Tần Vũ nhìn thi thể Ô Đoàn yết hầu bị cắt đứt, lại nhìn Cổ Minh bị nát đầu, trong lòng cảm thấy sợ hãi. Ngẩng đầu thấy Tiểu Hắc đôi mắt sắc bén cũng nhìn Tần Vũ.
      "Tiểu Hắc, đa tạ."
      Tần Vũ hít sâu hơi, sau lưng cảm thấy hơi lạnh, tâm trạng dậy sóng. Suýt nữa bị giết rồi, cái cảm giác vùng vẫy giữa sinh tử thể dùng lời mà , tâm trạng Tần Vũ cũng thay đổi.
      "Có lẽ…ta nên cải biến phương pháp tu luyện."
      Tần Vũ nhìn bầu trời vô tận, trong lòng thầm quyết định.
      Lần chiến đấu này Tần Vũ giết trăm năm mươi người, lại còn suýt chết, người ngoài thực thể tưởng tượng cuộc chiến này ảnh hưởng tới Tần Vũ thế nào.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Tập 2: Lưu Tinh Lệ


      Dịch Giả: eminent, darkxiiindp , Vaan
      Chương 1

      Bát Niên Hậu Đích Tần Vũ (1)

      Thời gian trôi nhanh, cuộc đại chiến giữa người và hơn trăm mã tặc là chuyện quá khứ ba năm trước, Tần Vũ từ đứa bé tám tuổi cắn răng khổ tu biến thành ngoại công cao thủ mười sáu tuổi, mười sáu tuổi tại Tiềm Long đại lục được coi là trưởng thành.
      Tiểu Lộ thụ trọng thương, được Tần Vũ đưa về Vân Vụ sơn trang liệu dưỡng, Thiết Sơn cũng được đưa tới Vân Vụ sơn trang, cùng với các cao thủ tại Vân Vụ sơn trang tu luyện, hai người phụ mẫu đều mất, cũng yên tâm ở lại Vân Vụ sơn trang, chỉ là thỉnh thoảng vẫn hay về thôn thăm hỏi. Gió thổi vi vu, cuộn những chiếc lá rơi, nơi đại môn Vân Vụ sơn trang, hai người thủ vệ cười .
      "Tiểu Thiên, lần này ra ngoài tam điện hạ dường như được nửa tháng chưa về nhỉ?"
      đại hán cao to có tuổi nhìn thủ vệ khoảng hơn hai mươi tuổi .
      Người thủ vệ trẻ gật đầu cười:
      "Ba năm trước đây sau khi trở về tam điện hạ thường hay ra ngoài, mỗi lần ra ngoài mười ngày nửa tháng cũng bình thường. Chỉ là tam điện hạ thực là người nỗ lực tu luyện, mỗi lần từ ngoài về lại sơn trang đều luyện tập suốt ngày."
      xong, người thủ vệ trẻ tuổi cảm thán.
      Người đứng tuổi gật đầu :
      "Tiểu Thiên, đấy là ngươi biết, ngươi mới tới có mấy năm, biết tam điện hạ huấn luyện khắc khổ thế nào. Lúc tam điện hạ tám tuổi huấn luyện khủng khiếp thế, làm cho chúng ta dám nhìn. Tám tuổi, ngươi tưởng tượng được, trẻ con tám tuổi các nhà khác còn vui chơi, tam điện hạ lại từ bình minh đến tối mịt huấn luyện, so với Liệt Hổ quân còn tàn khốc hơn nhiều!"
      Người trẻ tuổi gật đầu.
      Tinh binh thủ vệ của Vân Vụ sơn trang, từ đầu quí mến tiểu Tần Vũ, nhưng cùng với cực hạn huấn luyện của Tần Vũ, bọn tinh binh thủ vệ cùng người làm càng bội phục Tần Vũ, ba năm gần đây, Trấn Đông vương Tần Đức chỉ tới Vân Vụ sơn trang lần.
      "Tiểu Thiên, xem kìa, tam điện hạ về rồi!"
      Người thủ vệ đứng tuổi ánh mắt đột nhiên sáng lên, chỉ lên trời , đồng thời người trẻ tuổi cũng ngẩng đầu nhìn.
      Phía trung, con hắc ưng lớn dang cánh, hắc ứng đó so với những con ưng bình thường to hơn nhiều, đầu có nhúm lông mầu vàng như hình tia sét, ánh mắt sắc như dao dọi xuống khắp nơi, cánh đập làm khí rung động kinh người, móng vuốt ánh lên vẻ lạnh lẽo, ai hoài nghi độ sắc của nó. Hắc ưng to lớn như thế, có thể từ đất đưa người lên cao.
      mình hắc ưng, thanh niên vận hắc y ngồi khoanh chân, chỉ là hắc ưng bay quá cao, trong lúc thể nhìn khuôn mặt người thanh niên đó.
      Đột nhiên, cự đại hắc ưng lao xuống, người thanh niên cũng đứng lên lưng hắc ưng, lúc này thủ vệ phía dưới hoàn toàn nhìn khuôn mặt thanh niên, người này cao khoảng dưới mét tám, đường nét khuôn mặt phân minh, luôn luôn tươi cười thân thiện. thân chỉ vận thứ hộ tâm mầu đen và chiếc quần dài cũng mầu đen, hộ tâm mầu đen che nổi cơ bắp toàn thân.
      "Tiểu Hắc, ngươi tự tìm thức ăn ."
      Thanh niên vỗ vào sau cổ hắc ưng , từ cao cả trăm mét, thanh niên đột nhiên nhẩy từ lưng ưng vút xuống đất, thân hình nhanh như chớp, lúc chạm tới đất, tốc độ nhanh như vậy ngờ lại gây ra tiếng động nào.
      "Bái kiến tam điện hạ!"
      Hai người thủ vệ lập tức quỳ xuống cung kính .
      "Lam thúc, A Thiên, hôm nay hai người trực ban à, ta vào trước, chuyện sau."
      Tần Vũ nhìn hai người thủ vệ cười, cũng bảo thủ vệ quỳ, cũng hiểu, đây là quy củ của vương phủ. Tần Vũ thẳng tới Tây uyển, đường người làm nhìn thấy Tần Vũ đều rất vui mừng.
      "Ha ha, khổ tu bên ngoài, thực ra còn thoải mái bằng ở trong sơn trang."
      Tần Vũ cởi hộ tâm, "bồng!" ném xuống mặt đất, hộ tâm rơi xuống đất ngờ lại vang lên tiếng động lớn, phảng phất như sắt rơi.
      Hộ tâm này là ‘Hắc Kim ti’ làm thành, cực kỳ nặng, hắc kim cực kỳ trân quý so với vàng còn quý hơn trăm lần, mời luyện khí cao thủ làm hắc kim thành chỉ, sau đó dệt thành hộ tâm. Hắc kim hộ tâm này nặng trăm cân là bảo vật vô giá, lần trước Tần Đức tới Vân Vụ sơn trang đưa cho Tần Vũ. Hắc kim hộ tâm, chỉ bảo vệ thân thể mà còn là trang bị huấn luyện phụ trọng cực tốt, Tần Vũ tất nhiên là rất cao hứng nhận. Bỏ hộ thủ ở hai tay cùng hộ cước, Tần Vũ cảm thấy toàn thân nhàng.
      đôi huyền thiết hộ thủ, đôi hộ cước, thêm vào hắc kim hộ tâm, trọng lượng đạt tới ba trăm cân, dù lúc khổ tu hay ngủ Tần Vũ cũng cởi ra. Lúc này muốn xuống ôn tuyền tẩy rửa, bỏ ba trăm cân phụ trọng ra, Tần Vũ cực kỳ thoải mái.
      "Ha ha, ôn tuyền, ta nhớ ngươi quá!"
      Tần Vũ ha hả cười lớn, cởi áo lộ ra nửa thân hình cường tráng rồi bước xuống ôn tuyền.
      "Ha, sảng khoái quá."
      Tần Vũ thoải mái hít sâu hơi, ôn tuyền trong Vân Vụ sơn trang tuy có khả năng thần kỳ cải biến thể chất, nhưng Tần Vũ thường xuyên ngâm mình từ bé, bây giờ cũng còn c ải thiện thể chất được, nhưng công hiệu giải trừ mệt nhọc vẫn như trước kia.
      Ngâm trong nước được nửa tiếng Liên Ngôn tới Tây uyển.
      "Tiểu Vũ, ta biết ngươi về nhất định tới đây, chừng nào toàn thân chưa thoải mái còn chưa rời đâu."
      Liên Ngôn chờ được nửa tiếng, ước lượng Tần Vũ ngâm mình khiến toàn thân thoải mái mới tới.
      "Liên gia gia, chờ chút."
      Tần Vũ lấy hắc kim hộ tâm, hộ cước, hộ thủ tẩy rửa, rồi thẳng vào căn phòng cạnh đó thay quần áo, chỉ trong chốc lát Tần Vũ thay y phục sạch bước ra. Liên Ngôn nhìn Tần Vũ, ánh mắt hòa nhã, nhìn hài đồng trưởng thành, Liên Ngôn tràn đầy hài lòng.
      "Tiểu Vũ, còn có ba tháng nữa là ngươi tròn mười sáu tuổi, phụ vương ngươi thỉnh tân khách tới dự lễ thành nhân của ngươi. Ngươi nhất định phải nhớ, đừng có ra ngoài du ngoạn quá mức, để đến lúc đó lại về kịp."
      Liên Ngôn cười .
      "Yên tâm, ngày sinh của mình làm sao con có thể quên được, lễ thành nhân, tới lúc đó vương phủ nhất định có rất nhiều khách."
      Tần Vũ cảm thán, nhớ lại lễ thành nhân của nhị ca Tần Chính bốn năm trước, lúc đó quả người đông đến phát sợ.
      "Chuyện đó cần nhiều, lễ thành nhân của Trấn Đông vương thế tử, dù là hoàng đế cũng phải phái người tới, cả Sở vương triều quyền quý đa số cũng tới."
      Liên Ngôn cười , có chút ngạo khí, tại Sở vương triều Trấn Đông vương địa vị cực cao, có thể là chỉ kém Sở vương triều hoàng đế.
      "Tốt lắm, Tiểu Vũ, ta quấy rầy ngươi nữa, à, Tiểu Sơn và Tiểu Lộ về thôn thăm hỏi rồi. Ngươi về đúng lúc."
      "Ồ, thảo nào vừa rồi con cảm thấy kỳ quái, trước đây mỗi lần con về, Tiểu Lộ lập tức tìm con ngay, hôm nay tới giờ này mà vẫn tới, hóa ra là vậy."
      Tần Vũ gật đầu.
      Liên Ngôn sau đó bỏ , Tần Vũ liền tới nơi huấn luyện.
      Bên cạnh huấn luyện trường có đống thanh thạch, đống thanh thạch đó xếp theo trọng lượng gia tăng, nhất cũng hơn trăm cân, nặng nhất hơn nghìn cân.
      "A!"
      Ánh mắt Tần Vũ đột nhiên sáng lên, hét lớn tiếng, dùng chân hất khối thanh thạch ba trăm cân lên cao bẩy tám mét, Tần Vũ vươn tay phải ra, chỉ bằng tay giữ được tảng thanh thạch nặng ba trăm cân, chịu khoảng mười giây, hữu thủ Tần Vũ khẽ rung, hất khối thanh thạch sang bên.
      "Thân mang phụ trọng, tay ba trăm cân, gần như là cực hạn của tại rồi."
      Tần Vũ tự nhủ.
      tay có thể nâng vật nặng ba trăm cân, sức mạnh cú đấm từ cánh tay đó khủng khiếp, quá ngàn cân cũng có thể, sức nâng của tay so với sức tấn công hoàn toàn giống nhau. tại Tần Vũ nếu như gặp lại tên Ô Đoàn đó, tuyệt đối có thể dùng Ngư Trường kiếm vẫn giết được Ô Đoàn.
      Tần Vũ thân mang phụ trọng, bước tới giữa đống bao cát, xung quanh Tần Vũ treo đầy những bao cát lớn, bao động tất cả động theo, cầu người tập linh hoạt phải cao.
      "Bồng!"
      Tần Vũ đột ngột xuất quyền, lập tức những bao cát bắt đầu di động, động toàn bộ động, xung quanh Tần Vũ bao cát đập lẫn nhau, Tần Vũ cười rồi nhắm hai mắt, song quyền đánh lui những bao cát tới gần thân. ra, lúc này tốc độ của Tần Vũ nhanh, nhưng vẫn chống lại được công kích của những bao cát.
      Đó là vì ảo diệu của thân pháp, mỗi bao cát công kích tới, đều tác động tới thế gió xung quanh, Tần Vũ cảm giác khí biến động, dễ dàng chống lại sực công kích của bao cát. Thực tế lúc này Tần Vũ muốn còn nhanh hơn
      nhiều, thân mang ba trăm cân, mà di chuyển nhanh như chớp, là khủng khiếp.
      "Bang!" "Bang!" "Bang!" "Bang!" "Bang!" "Bang!"
      Đột nhiên từng tiếng nổ lớn phát ra, mỗi bao cát bị quyền của Tần Vũ đấm vỡ, cuối cùng Tần Vũ mở mắt, sắc mặt có vẻ hài lòng.
      "Ta tự sáng chế thân pháp này – Bắc Đẩu Thất Tinh Nguyệt Quang Vũ, sau khi đại thành công hiệu quả nhiên tồi."
      Lúc này Tần Vũ nhớ lại trận chiến đêm qua, cảnh tượng dùng Ngư Trường kiếm giết địch dưới ánh trăng, bởi vì thân pháp này dung hợp kỳ môn độn giáp ‘thất tinh’ làm chủ, dưới ánh trăng đạt đại thành nên mới có tên "Bắc Đẩu Thất Tinh Nguyệt Quang Vũ", thân pháp đại thành, chỉ có công hiệu của kỳ môn độn giáp giúp mê hoặc đối thủ, mà còn bị khí trở lực, động tác làm nổi lên dù chỉ chút gió.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: eminent, darkxiiindp , Vaan, LacDeTuTai


      Chương 2

      Bát Niên Hậu Đích Tần Vũ (2


      tháng sau, đường phố tòa thành trì, trời quá khuya đường còn bóng người, gió lạnh như dao cắt làm Hách Tham thân mặc y phục hoa lệ đứng giữa phố dằn được nheo mắt lại, toàn bộ chú ý của đều dồn vào nam tử mang mặt nạ màu bạc trước mắt. Ngân sắc diện cụ nam tử này cao chừng mét bảy mươi lăm, khoanh tay đứng đường. Chiếc mặt nạ bạc chỉ để lộ đôi mắt, cái miệng và mũi.
      "Hách Tham, chuẩn bị đàng hoàng chưa, ta sắp xuất thủ đây."
      Thanh nam tử mang mặt nạ bạc hời hợt lạnh lùng.
      "Hừ, từ khi nào Ngân Bài sát thủ của Thiên Võng lại quang minh chính đại vậy."
      Hách Tham cười lạnh :
      "Ngân Bài sát thủ, chỉ có sát thủ từng giết chết Hậu Thiên cực hạn cao thủ mới có đủ tư cách mang chiếc mặt nạ bạc, đáng tiếc…sát thủ đều núp trong bóng tối tập kích, nếu như ngươi ám toán ta, chừng ngươi có thể thành công nhưng ngươi lại chặn ta đường…"
      Trong lòng Hách Tham chắc chắn, công lực của đạt đến mức Hậu Thiên cực hạn, Ngân Bài sát thủ cũng thuộc vào hạng Hậu Thiên cực hạn cao thủ, hai người tương đương. Tên sát thủ trước mặt biết uống nhầm thuốc gì lại quang minh chính đại chặn đường, Hách Tham đến bây giờ vẫn khó tin.
      " tình hay rồi, người nào trong Thiên Võng có cừu hận với ta mà đưa ra nhiệm vụ giết chết ta? Nếu đúng như vậy gay go rồi."
      trán Hách Tham bất giác toát mồ hôi lạnh.
      Thiên Võng, tập đoàn sát thủ đệ nhất. Có bề dầy lịch sử hơn ngàn năm, thế lực phân bố rộng khắp Tiềm Long đại lục. Căn cơ rất sâu, thậm chí cả ba vương triều đều sánh kịp, ba đại vương triều cũng có cách nào xác định được thủ lĩnh của Thiên Võng rốt cuộc là người nào. Thực lực mạnh mẽ của Thiên Võng trước giờ chưa có ai dám nghi ngờ. Thiên Võng chia thành Nội võng, Ngoại võng.
      Nội võng chính là các sát thủ do chính tay Thiên Võng bồi dưỡng ra, đối với Thiên Võng tuyệt đối trung thành. Còn Ngoại võng do số cao thủ khác muốn kiếm tiền, những cao thủ này muốn tận tâm gia nhập Thiên Võng nên trở thành thành viên của Ngoại võng.
      Thành viên Ngoại võng hết sức phức tạp, chừng có cả bậc tông sư cũng là thành viên trong đó. Nhưng bất kể là ai cũng biết được thân phận của thành viên Ngoại võng. Dù cho là Thiên Võng, trước giờ cũng điều tra thân phận chân chính của thành viên Ngoại võng.
      Sát thủ chia làm Kim Bài, Ngân Bài, Đồng Bài. Đồng Bài có thể giết Hậu Thiên trung kỳ cao thủ, Ngân Bài có thể giết Hậu Thiên cực hạn cao thủ, Kim Bài có thể giết Tiên Thiên cao thủ.
      Thiên Võng có Nội võng, Ngoại võng hai đại hệ thống, điểm này khiến họ trở thành nỗi ám ảnh cực kỳ khủng bố. Sở vương triều lớn nhất Tiềm Long đại lục bất quá chỉ có gần trăm tiên thiên cao thủ, còn Ngoại võng có hơn hai mươi tên Kim bài sát thủ, trong Nội võng có bao nhiêu Kim bài sát thủ ai biết. Nhưng có người nào dám hoài nghi khủng khiếp của cao thủ trong Nội võng.
      Đó chính là Thiên Võng, tập đoàn sát thủ siêu cấp trong bóng tối lưu truyền qua ngàn năm, thế lực phân bố khắp ba đại vương triều ở Tiềm Long đại lục. Tên của mình được ghi bảng nhiệm vụ của Thiên Võng, đó mới là nỗi lo âu của Hách Tham.
      "Chuẩn bị chưa."
      Nam tử mang mặt nạ bạc đều đều.
      Hách Tham lập tức tập trung toàn bộ chú ý lên người Ngân Bài sát thủ trước mắt, nội lực trong thể nội bắt đầu dịch chuyển cực nhanh sẵn sàng phát ra đòn tấn công mạnh nhất. Khóe môi ngân sắc diện cụ nam tử hơi nhếch lên mỉm cười.
      Tàn ảnh!
      ngân sắc diện cụ nam tử lại xuất hai đạo tàn ảnh, trước sau, trái phải, phút chốc đạo khí kình vút đến trước mặt Hách Tham, tóc đầu bị thổi bay lất phất, Hách Tham bất giác nheo mắt lại.
      "Tốc độ kinh người!"
      Trong lòng Hách Tham hoảng sợ, chỉ có thể dồn tập trung lên đôi mắt mới miễn cưỡng nhìn chút thân hình, thể nhìn thấy các thứ khác, Hách Tham bắt đầu điên cuồng tấn công vào điểm thân hình trước mặt, cước ảnh bao trùm trung, tập kích lên toàn thân ngân sắc diện cụ nam tử.
      "A!"
      Hách Tham đột nhiên cảm thấy chân phải nhói đau dữ dội, dằn được trợn mắt kêu lên tiếng đau đớn, đồng thời tiếng xương gãy "răng rắc" vang lên cả người Hách Tham bị ném bay, đập mạnh lên bức tường gần đó.
      Thanh lạnh nhạt của ngân sắc diện cụ nam tử cất lên:
      "Tốc độ còn kha khá, đáng tiếc lực bộc phát quá tệ!"
      Trong sát na ngắn ngủi, ngân sắc diện cụ nam tử trực tiếp bẻ gãy khớp xương cổ chân phải của Hách Tham.
      "Hừ."
      tay Hách Tham vịn lên tường đứng dậy, ánh mắt oán độc nhìn ngân sắc diện cụ nam tử trước mặt.
      "Chỉ lực quả nhiên mạnh mẽ, tốc độ cũng rất nhanh. Đáng tiếc, muốn giết ta vẫn còn chưa đủ."
      Hách Tham có thể cảm thụ được cường hãn của chỉ lực đối phương, thoáng chốc phá vỡ chân khí phòng ngự của .
      " ?"
      Khóe môi ngân sắc diện cụ nam tử lần nữa nhếch lên, đồng thời thân hình ảo biến, tàn ảnh lại xuất .
      Hách Tham lập tức trợn tròn đôi mắt, khí kình toàn thân hoàn toàn phát động, tập hợp toàn bộ chú ý dán mắt vào thân hình ngân sắc diện cụ nam tử:
      "Cho dù thọ mệnh đại tổn cũng phải xuất ra được chiêu."
      Trong mắt Hách Tham lóe lên tia ác ý, lập tức sắc mặt bắt đầu chuyển sang màu xanh. Ngân sắc diện cụ nam tử tựa hồ chú ý đến biến hóa của Hách Tham, nhưng vẫn tiếp tục công kích.
      "Diệt Hồn trảo!"
      Hách Tham đột nhiên quát lớn tiếng, vẻ mặt trở nên hung ác, dữ tợn, song trảo tấn công cực nhanh vào ngân sắc diện cụ nam tử trước mặt, tốc độ đạt tới trình độ kinh khiếp thậm chí giữa song trảo còn có những luồng chân khí đen kịt nối kết qua lại.
      Trảo công hai người đều trúng đích, nhưng hình như Diệt Hồn Trảo của Hách Tham quỷ dị hơn, luận tốc độ thua kém ngân sắc diện cụ nam tử, thậm chí cả tay đối phương còn chưa chạm tới, thế nhưng…
      "Trúng chiêu này!"
      luồng hắc sắc khí kình trói chặt song thủ ngân sắc diện cụ nam tử trước ngực Hách Tham, cực kỳ hưng phấn.
      "Hắc hắc, ta nghĩ ngươi nhanh nhưng ngươi nhanh hơn Diệt Hồn Tàm Ti của ta sao? Hai tay ngươi bị trói chặt, ngươi chờ chết , hắc hắc, ồ, sao ngươi vận nội lực phản kháng?"
      Hách Tham nghi hoặc nhìn ngân sắc diện cụ nam tử.
      "Ngươi cao hứng quá sớm rồi."
      đạo hắc quang vút qua.
      "Sao…có thể được?"
      Hách Tham trợn trừng con mắt, sau đó vô lực ngã mạnh xuống đất.
      "Trảo công này quả nhiên kỳ diệu, lại sản sinh ra loại khí kình giống như tơ tằm."
      Ngân sắc diện cụ nam tử kéo mặt nạ xuống, lộ ra nam tử lạ mặt. Đột nhiên thân hình nam tử này lắc lư phát ra tiếng kêu lắc rắc lốp cốp, thân thể bỗng cao lên, nét mặt bắt đầu biến hóa từ từ. Giây lát sau, ngân sắc diện cụ sát thủ cao mét bảy lăm đột nhiên biến thành Tần Vũ thân cao mét tám.
      Nếu như có người nào nhìn thấy cảnh này chắc chắn giật mình đến chết. Ban nãy Tần Vũ thi triển chính là thuật Dịch Hình Hoán Cốt, có thể xem là đỉnh cao của Dịch Dung thuật. Dịch Hình Hoán Cốt thông qua việc kiểm soát cơ nhục gân cốt cải biến hình dạng gương mặt, khống chế chiều cao.
      Thông thường chỉ có Tiên Thiên cao thủ mới có thể miễn cưỡng dùng Tiên Thiên chân khí cải biến dung mạo, như vậy, người ngoài cũng xem như Dịch Hình Hoán Cốt chỉ có Tiên Thiên cao thủ mới có thể sử dụng.
      Thế nhưng Tần Vũ thuở bé tôi luyện cũng tiện thể cố gắng khống chế cơ nhục gân cốt toàn thân, tu luyện tám năm, hơn nữa còn thường hấp thu nội lực dung nhập vào cơ nhục gân cốt, dẻo dai của chúng đạt đến mức độ kinh nhân, Tần Vũ có thể làm được việc dịch hình hoán cốt.
      "Làm nhiều điều bất nghĩa tất tự đào mồ cho mình!"
      Tần Vũ lấy thủ cấp của Hách Tham sau đó vọt thẳng lên trời, ở phía cao bên cạnh chính là Tiểu Hắc, bên mình Tiểu Hắc có chiếc rương , Tần Vũ ném thủ cấp vào trong rương sau đó tiện thể ngồi xuống lưng Tiểu Hắc.
      "Tiểu Hắc, chúng ta !"
      Tần Vũ vỗ vỗ thân mật vào cổ Tiểu Hắc.
      Lập tức Tiểu Hắc gáy lên tiếng vui mừng, vọt thẳng lên trời cao.
      Ngồi lưng Tiểu Hắc, Tần Vũ thoáng nhìn xuống mặt đất bao la bên dưới rồi ngẩng đầu cảm nhận cơn gió mạnh mẽ của đêm khuya.
      Kể từ trận đại chiến hôm đó, Tần Vũ quyết định tu luyện chiến đấu bên ngoài, mục tiêu phần lớn là những tên ác nhân, qua khoảng thời gian Tần Vũ gia nhập vào Ngoại võng của Thiên Võng, biệt hiệu sát thủ là Lưu Tinh! Tần Vũ chọn lựa nhiệm vụ đối tượng đều là những tên làm cho thiên nộ nhân oán. Như thế là có thể giết chết những kẻ cặn bã, hai là có thể tu luyện thuật cận chiến.
      "Tiểu Hắc, nộp xong nhiệm vụ, trực tiếp quay về Vân Vụ sơn trang. Chúng ta !"
      Tần Vũ vừa cười vừa , Hắc ưng lập tức gáy lên tiếng hưởng ứng, tốc độ tăng vọt, hóa thành đạo lưu quang bay về hướng đông.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :