Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch Giả: bi_an Biên tập: deviouslove

      Chương 16

      Thùy sinh thùy tử?

      Như mũi tên nhọn, đạo thiên lôi trực tiếp phách xuống, mà Tần Vũ căn bản bị trọng lực đè nén thể di động né tránh. Trong sát na, Tần Vũ mắt thấy đạo thiên lôi đó đại khái là nhằm trán của Tần Vũ bổ xuống.

      “Bang!” Chỉ cảm giác thấy trận chấn động, Tần Vũ dán mắt vào vị trí cách trán chỉ có ba phân.

      -Nguy hiểm quá, suýt nữa thôi

      Tần Vũ nằm Hoàng tuyền lộ, vừa rồi đạo thiên lôi kích vào giữa khoảng của đầu và tay phải, Hoàng tuyền lộ đó biết cấu thành từ cái gì, thiên lôi phách xuống phía , nhưng lại gây ra tổn hại gì.

      -Ta gần như quên là thiên lôi của Hoàng tuyền lộ, phải là thiên lôi của thiên kiếp, thiên lôi của thiên kiếp đạo đánh xuống, muốn trốn cũng trốn được. Nhưng thiên lôi của Hoàng tuyền lộ, thực tế phần nhiều đánh xuống có mục tiêu, hơn nữa phạm vi lan xạ cũng lớn.

      Tần Vũ sau khi thoát chết nhìn thấy sinh cơ.

      Chất liệu của Hoàng tuyền lộ rất đặc biệt, đạo thiên lôi đánh xuống, phảng phất như đao chém từ xuống vạch nên đường Hoàng tuyền lộ mà thôi, hơn nữa Hoàng tuyền lộ đó tịnh dẫn điện, thiên lôi phách lên mặt của nó nhưng lại lan truyền xa, để mà gây thương hại cho người ở Hoàng tuyền lộ.

      Mặt khác đạo thiên lôi đánh xuống, phạm vi công kích cũng chỉ có vài phân.

      Bất quá… tuy phạm vi công kích bé, nhưng là thiên lôi, dưới có thiên hỏa, quan trọng nhất là số lượng quá nhiều…Mặt khác người Hoàng tuyền lộ phải chịu trọng lực khủng bố, giống như con rùa chậm chạp tiến lên, để qua Hoàng tuyền lộ tất cần rất nhiều thời gian, nếu bị thiên lôi phách trúng, hay là bị thiên hỏa chạm người, tất chết nghi ngờ gì nữa.

      cách cẩn trọng, thể nội năng lượng hợp với cơ nhục năng lượng cùng nhau chống lại trọng lượng hãi nhân đó. Ngoài ra Tần Vũ hoàn toàn tập trung chú ý thiên hỏa cũng như thiên lôi xung quanh. Tai cẩn thận nghe thanh , hòng phán đoán sau lưng có thiên hỏa đánh úp .

      Từng bước từng bước chầm chậm tiến lên, rất dè dặt, Tần Vũ tại gian sinh và tử, nơi thiên hỏa và thiên lôi giao kích, từ từ như rùa tiến lên.

      chỉ Tần Vũ cẩn trọng, lúc này những ai tiến nhập Hoàng tuyền lộ cũng đều cố lấy dũng khí, dám phân tâm chút nào, như mà trong chúng nhân tiến vào Hoàng tuyền lộ người bình tĩnh nhất, đó chính là Duyên Mặc.

      Duyên Mặc khuôn mặt băng lãnh, nghiêm trọng, mắt ánh lên từng tia tinh quang, lúc này chú ý mọi thứ xung quanh.

      -Mặc kệ như thế nào, ta cũng phải vượt qua.

      Duyên Mặc trong mắt có tia huyết quang, thân là thành viên của Long tộc, tự nhiên biết thế lực to lớn của Long tộc, tuy nhiên phản lại Long tộc, quá cao ngạo, chịu nghe lệnh của bất kỳ ai.

      thành công cũng thành nhân!

      -Thiên hỏa uy lực tuy lớn, từ phía dưới đánh lên, đặc biệt từ phía sau đánh úp lại càng nguy hiểm, nhưng thiên hỏa phun lên tốc độ nhanh. Nếu đến từ phía sau, nghe thanh có thể đoán được vị trí. Thiên lôi tuy là tốc độ rất nhanh, uy lực lớn, nhưng phạm vi công kích lại rất bé. Nếu mà cẩn thận tựu bị đánh trúng.

      Duyên Mặc cả thân thể như quỷ dị tiến về phía trước với tốc độ hết sức đều đặn. đạo thiên lôi đánh xuống, Duyên Mặc vẫn tiếp tục chậm rãi tới, đột nhiên sắc mặt Duyên Mặc chuyển sang màu hồng, công lực bên trong người hoàn toàn đột ngột đề cao lên hết mức, tất cả lực lượng tập trung tại tay phải, mãnh liệt quơ lên, thân thể tự nhiên rung động.

      -Cách khoảng phân tả hữu hai bên, là cự li an toàn.

      Đạo thiên lôi đó như là đánh qua gần sát eo của Duyên Mặc, đạo thiên lôi cách eo của Duyên Mặc hầu như chỉ có phân.

      Thông thường tại lúc chiến đấu sinh tử, Duyên Mặc có năng lực tính toán rất hãi nhân.

      Tuy trọng lực đó rất lớn, làm Duyên Mặc phi thường chậm, nhưng trọng lực đó vẫn để cho toàn thân có thể chống trụ, khi chống trụ được, lúc tối quan trọng, liều mạng có khả năng làm lực lượng tăng lên nhiều lần. Chính liều mạng đó thôi phát năng lượng để bảo toàn tính mạng.

      Thiên hỏa, lắc mình nhàng tránh được, thiên lôi đánh phạm vi lớn.

      Duyên Mặc hai mắt băng lãnh chút khuất phục, tốc độ đổi vẫn tiến lên. tựa như con độc xà chầm chậm bò, lúc gặp nguy hiểm, chỉ cần quẫy đuôi cái là có thể tránh được điểm yếu hại, Duyên Mặc ngờ lại an toàn qua hai mươi thước cự li, như quả cứ tiếp tục thế, Duyên Mặc rất có khả năng thành công, nhưng--

      - tốt!

      Duyên Mặc mặt biến sắc, vốn là phía thượng lưu dòng sông nham thạch đó có đám vân vụ hồng sắc dày đặc, lại ở cao độ tương đương với Hoàng tuyền lộ, nhưng lúc này đám lớn vân vụ hồng sắc ngờ trôi đến vị trí của Duyên Mặc, đám vân vụ đó bao lấy xung quanh thân thể, tầm nhìn lên trời tức thời bị thu hẹp.

      -Đám vân vụ này quá dày, thiên lôi từ xa căn bản thể nhìn thấy, lân cận tuy có thể nhìn thấy, nhưng nếu mà đợi nhìn thấy được nó còn đủ thời gian nữa.

      Lúc này Duyên Mặc nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh phi thường như trước, vân vụ hồng sắc trôi phía đầu, có thể làm gì?

      Oán thiên oán địa?

      Hay là chấp nhận, căn cứ tình huống tại tốt nhất là cố gắng tìm biện pháp.

      -Chỉ có thể trông vào vận khí.

      Duyên Mặc cẩn thận nhìn xung quanh, mục quang như có thể nhìn thấu được đám vân vụ hồng sắc dày đặc, cứ như thế Duyên Mặc dè dặt tiến lên, thời gian trôi , Duyên Mặc tiến gần tới nơi có thể ra khỏi phạm vi của đám hồng sắc vân vụ.

      Nhiều đạo thiên lôi đánh xuống, có vài đạo đánh xung quanh thân thể của Duyên Mặc, thậm chí có đạo đánh sát khóe mắt của Duyên Mặc.

      -Cuối cùng cũng thoát ra!

      Sau khi Duyên Mặc ra khỏi đám vân vụ hồng sắc trong lòng thoáng dễ chịu, nhưng mà giờ khắc này khóe mắt của Duyên Mặc lóe ra luồng dư quang, phát bên phải mình cách độ trăm thước ngờ lại có con đường Hoàng tuyền lộ nữa, Hoàng tuyền lộ đó có người – Thanh long Duyên Lang.

      -Là Duyên Lang, cũng kiên trì được khá lâu đấy.

      Duyên Mặc cười , liền tập trung chú ý tới thiên lôi và thiên hỏa xung quanh mình, có dư tinh lực mà quản tới người khác.

      -A!

      thanh thảm thiết vang lên, Duyên Mặc mặt biến sắc, nhìn nhanh về phía sườn phải.

      Lúc nãy Duyên Lang còn đứng Hoàng tuyền lộ, bây giờ tự nhiên biến mất thấy đâu. Hoàng tuyền lộ đó trở nên độc, trống rỗng, phía bóng người.

      -Duyên Lang chết rồi!

      Duyên Mặc trong lòng chấn động.

      Cảm giác nên lời, lúc trước tại Mê ảo ma cảnh suýt nữa nhập ma, Duyên Mặc xuất thủ cứu giúp Thanh long, nghĩ tới lúc trước vì có Duyên Mặc tương trợ nên Thanh long chết, bây giờ lại chết ở Hoàng tuyền lộ.

      Duyên Mặc ánh mắt nghiêm trọng lóe lên tia hàn quang, khuôn mặt phảng phất cỗ hàn khí, tiếp tục tiếp.

      -Phía trái có thiên hỏa.

      Duyên Mặc nghe thấy tiếng động, thân thể nhanh chóng thả lỏng ra, mặc cho trọng lực ép xuống, trong sát na cả người trực tiếp vì chịu áp của trọng lực mà ngã nằm xuống, rồi đạo thiên hỏa từ phía sườn trái xạ qua phía thân thể .

      Sau khi đứng dậy, Duyên Mặc bỗng phát xa xa phía trái lại có con đường Hoàng tuyền lộ, Hoàng tuyền lộ này chính là lão già quen thuộc – Càn Hư lão đạo.

      Nhìn như là, Càn Hư lão đạo tiến lên được cự li vượt xa so với Duyên Mặc. Gần như sắp qua hết lộ trình.

      Bỗng lúc này, phía Duyên Mặc có sáu bảy đạo thiên lôi. ngờ lại trực tiếp hướng tới vị trí trước sau của xạ lai, thiên lôi lướt nhanh đến có đạo đánh xuống trước mặt Duyên Mặc, có đạo đánh xuống phía sau Duyên Mặc, có đạo đánh đúng vào vị trí thân thể Duyên Mặc….

      Tựu chung, lúc bấy giờ, thiên lôi quây quanh bao vây toàn thân Duyên Mặc, có thể – chắc chắn chết!

      Nhiều đạo thiên lôi cùng đánh xuống phải là có, nhưng nhiều đạo cùng đánh xuống người duy nhất ở Hoàng tuyền lộ. Hơn nữa lại bao vây cách xảo diệu, quả là lão thiên muốn tuyệt mà, lúc đó Duyên Mặc sắc mặt đại biến.

      Chỉ nghe thấy long thanh vang vọng, sáu, bảy đạo thiên lôi đánh trực tiếp vào vị trí đó, tuy nhiên bấy giờ tại vị trí đó còn thân ảnh của Duyên Mặc nữa.

      Chỉ thấy… con hắc long thân dài hơn trăm thước. ngờ lại hoàn toàn xoắn lấy Hoàng tuyền lộ, long thân cực dài, như sợi dây quay tròn đều quấn lấy, tự nhiên có đoạn long thân ở bên Hoàng tuyền lộ, có đoạn ở dưới Hoàng tuyền lộ.

      Tại vị trí ban đầu của Duyên Mặc, lúc đó long thân vừa vặn lại nằm ở phía dưới Hoàng tuyền lộ, sáu bảy đạo thiên lôi đều đánh vào khoảng .

      Chỉ lát công phu, long thân to lớn nhanh chóng biến lại thành nhân hình.

      Duyên Mặc dù bình tĩnh phi thường, lúc này trán cũng lấm tấm mồ hôi.

      Quá nguy hiểm!

      Biến thành long thân. Tuy là có thể dùng chiêu đó để tránh công kích của thiên lôi, nhưng long thân quá dài, tự nhiên diện tích bị công kích cũng phi thường lớn, vừa rồi Duyên Mặc tính toán quá chính xác. Trước lúc bị đạo thiên lôi tập kích lập tức biến thành long thân, sau khi những thiên lôi đó đánh xuống lại lập tức biến thành nhân hình.

      Hơn nữa vị trí long thân quấn lấy, căn cứ vào thời khắc đó cũng chính là chu vi mà thiên lôi thiên hỏa xác định.

      Tuy là nhanh như vậy, nhưng long thân quá lớn, lại càng có khả năng bị phách trúng, chỉ là vào lúc đối mặt với cú kích tử vong đó, Duyên Mặc làm liều, liều còn có cơ hội sống.

      Trong khoảnh khắc!

      Duyên Mặc biến thân thành rồng, rồi nhanh chóng biến lại nhân hình. Tại lúc đó, thành công, quấn lấy được vị trí tốt để tránh nguy hiểm, thêm nữa vì thời gian quá ngắn, cho nên bị thiên lôi và thiên hỏa đánh tới tiếp. Đó chỉ là có năng lực tính toán và bình tĩnh, mà còn có…vận khí!

      Duyên Mặc lúc này lãnh tĩnh như trước, từng bước từng bước tiến tới.

      Vừa rồi thiên lôi hợp nhau quần kích người duy nhất Hoàng tuyền lộ, xác suất rất thấp, xuất lần là lạ thường, xuất thêm lần thứ hai, tựa như có khả năng, nhưng Duyên Mặc vẫn dám buông lỏng tí nào. Chỉ vì…buông lỏng đồng nghĩa với tự sát!

      ...

      Nghiên Cơ nương nương gặp may lớn.

      Vốn là ả tính toán phi thường mĩ diệu, để tránh những thiên lôi thiên hỏa đó, thân thể càng bé càng có lợi, ả lập tức biến thành hình dạng của tiểu hài đồng, rồi chuẩn bị tiến nhập Hoàng tuyền lộ nguy hiểm đó.

      Nhưng ả sai lầm.

      Tuy ả giỏi biến ảo chi thuật, nhưng vô luận cao thủ nào, biến thành hình dạng kẻ khác, hầu hết vẫn để khuôn mặt giống lúc trước của mình, nhưng có điều ả nghĩ đến, chỉ có dùng thân thể của mình mới phát huy được tòan bộ sức mạnh vốn có, biến thành thân thể tiểu hài tử, Nghiên Cơ nương nương dùng thân thể hài đồng chỉ có thể phát huy tám thành thực lực.

      Nhưng trọng lượng đó lại dựa vào thực lực của Nghiên Cơ nương nương mà phán định, án theo đạo lí đó Nghiên Cơ nương nương dụng toàn lực miễn cưỡng có thể . Ả tại biến thành thân thể hài đồng, thậm chí muốn cũng được, do đó sau khi biến thân thể tiến lên, đạo thiên lôi phách xuống.

      Chịu kích có thể so với thiên lôi của Cửu Cửu thiên kiếp.

      May mắn Nghiên Cơ nương nương giống bọn Tần Vũ, kích cũng chịu được. Nghiên Cơ nương nương lại có thể ngạnh tiếp kích của thiên lôi, nhưng là do nhanh chóng biến lại thành thân thể của mình, như thế mới có thể phát huy trăm phần trăm thực lực.

      Muốn làm yếu trọng lực đó, chỉ là tự thân công lực, còn phải cần phát huy nhục thể lực lượng nữa.

      Chỉ vì Nghịch Ương tiên đế thiết kế tuyệt cảnh này, trọng lực phán định, là căn cứ vào công lực cũng như lực lượng nhục thể để mà phán định, bọn Tần Vũ và Duyên Mặc, thân thể cường hãn là vậy mà di động vẫn gian nan chính là vì nguyên nhân này.

      Sau khi chịu kích thiên lôi, Nghiên Cơ nương nương tại bờ sông thiên hỏa nham thạch ăn linh đan khôi phục phần nào công lực bị tổn hao, con đường phía trước càng gian nan hơn. Chỉ đoạn đường đó, Nghiên Cơ nương cảm thấy cay đắng phi thường. Tuy vậy, ả ngọai trừ lần thứ nhất phạm sai lầm, gần nửa đường phạm sai lầm nào khác nữa.

      phạm sai lầm, có nghĩa là Nghiên Cơ nương nương được cách dễ dàng. Đoạn đường đó ả cũng gặp nhiều nguy hiểm phi thường.

      Lúc này Nghiên Cơ nương nương chính thị chỉ còn cánh tay.

      Vì sao chỉ còn tay, sau khi được gần hai, ba mươi thước cự li, bị ba bốn đạo đại hỏa vây công chính là nguyên nhân, tuy khả dĩ tránh được hai đạo thiên hỏa đầu, nhưng thiên hỏa quá nhiều. Nghiên Cơ nương nương lúc đó liều mạng.

      Cuối cùng trúng đạo thiên hỏa.

      Thiên hỏa phi thường quái dị, lúc nhiễm vào thân thể, có thể thiêu cháy từng bộ phận rồi lan dần ra toàn thân.

      Kể cả thiên tiên, thiên ma cũng dám khinh thường ngạnh kháng thiên hỏa, lúc này Nghiên Cơ nương nương tính là nhất cấp thiên ma, nhưng ả trọng thương. Ả căn bản tin là có thể dùng bổn thân công lực để tiêu trừ thiên hỏa đó, tại thời khắc đó --

      Ả trực tiếp chặt tay, đem cánh tay trúng thiên hỏa vứt .

      Tán tiên tán ma thân thể là do dùng năng lượng ngưng tụ hình thành, chặt bẻ cũng rất nhàng.

      Sau khi chặt tay xong, Nghiên Cơ nương nương lúc đó nghĩ tới lãng phí năng lượng để ngưng tụ cánh tay nữa. Bây giờ sức mạnh là rất trọng yếu, hơn nữa chặt cánh tay, diện tích bị công kích lại nhiều.

      ...

      Từng cao thủ, Duyên Mặc, Y Đạt, Tần Vũ, Nghiên Cơ nương nương, Hoắc Xán, Càn Hư lão đạo, Duyên Lang, Lập Nhi bọn họ sau khi tiến nhập Hoàng tuyền lộ đều gặp những nguy hiểm khác nhau, có người vượt qua, có người mất mạng.

      Bấy giờ Tần Vũ nhìn cách kinh ngốc.

      Hồng sắc vân vụ lơ lửng trong trung. Ở phía phải xa xa Tần vũ ước xuất con đường Hoàng tuyền lộ, Tần Vũ chỉ liếc qua, bỗng phát bóng hình quen thuộc, bóng hình Hoàng tuyền lộ đó trăm phần trăm chính là Lập Nhi!

      Nhưng lúc này trung có nhiều đạo thiên lôi trực tiếp đánh xuống, đánh vào đúng vị trí của Lập Nhi đứng.

      Nhiều đạo thiên lôi? Đánh Lập Nhi?

      Tần Vũ chỉ cảm thấy đại não trống rỗng. Bỗng từ đâu, vân vụ hồng sắc dày đặc từ từ trôi đến, ngờ lại chắn mất thị tuyến của Tần Vũ, làm thế nào Tần Vũ cũng vô pháp nhìn thấy lại Hoàng tuyền lộ kia, lúc đó Tần Vũ cách bờ bên kia chỉ có năm, sáu thước.

      -Lập Nhi, muội ấy cuối cùng là sống hay chết, đúng rồi, muội ấy có hộ thân pháp bảo.

      Tần Vũ trong lòng kích động, nhưng chỉ có thể tự an ủi bản thân.

      -Ta phòng ngự bằng Lập Nhi, ta còn chết, Lập Nhi nhất định vô .

      Lúc bấy giờ lại có vô số đạo thiên lôi từ nhiều phía đánh xuống, vì tình của Lập Nhi Tần Vũ phân tâm phản ứng bị chậm lại, vài đạo thiên hỏa công kích vào ít bộ vị, nếu Tần Vũ nhanh chóng nằm xuống căn bản sao, như quả lúc trước Tần Vũ bị phân tâm mà phải dừng lại, vẫn chậm bước tiến lên mà , những thiên hỏa đó căn bản thể gây hại đến .

      Nhưng lúc này thế để làm gì.

      Tại khắc đó, ánh mắt Tần Vũ xuất tia hung ngoan, hét lên dữ tợn “Phanh”, thân thể nghiêng , đồng thời từ bỏ đề kháng với trọng lực. Hoàng tuyền lộ vốn là rất hẹp, Tần Vũ nghiêng người lại cộng với bỏ đề kháng trọng lực, Tần Vũ cả người lập tức hướng bên cạnh ngã xuống, đồng thời rất nhanh rơi vào dòng sông thiên hỏa nham thạch.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch Giả: bi_an Biên tập: deviouslove

      Chương 17

      Sinh tức tử, tử tức sinh

      Nếu có ai tại tràng, phát , cả người Tần Vũ giống như lưu quang rơi xuống rất nhanh, thiên hỏa cũng gần như đồng thời thổi tới Hoàng tuyền lộ. Nhưng chỉ cái chớp mắt, toàn thân Tần Vũ nghiêng xéo quay ngược lên phía với tốc độ còn nhanh hơn lúc rơi xuống.

      Chỉ thấy đạo hắc quang lóe lên, tức , Tần Vũ đứng bên bờ sông thiên hỏa nham thạch.

      An nhiên tĩnh tại!

      Như quả là phàm nhân biết chuyện gì vừa xảy ra, nhưng nếu là Duyên Mặc, Nghiên Cơ nương nương bọn họ đến đây thấy tình gì vừa phát sinh.

      là...

      ...

      Lúc bắt đầu, thân thể Tần Vũ như tảng đá trực tiếp từ phía Hoàng tuyền lộ rơi nhanh xuống, đồng thời cùng lúc bị rơi, vài đạo thiên hỏa nhằm vị trí Tần Vũ phun tới. Tuy Tần Vũ thoát khỏi công kích của thiên hỏa, nhưng Tần Vũ lại bị rơi xuống hướng dòng sông thiên hỏa nham thạch.

      Dòng sông thiên hỏa nham thạch, nóng sôi sùng sục, vô số đạo thiên hỏa bức xạ lên trời.

      Tần Vũ, dù là Nghiên Cơ nương nương, khi bị rơi vào dòng chảy thiên hỏa nham thạch này cũng chết ngay.

      Thân thể Tần Vũ như ánh sao rơi xuống, ánh mắt băng lãnh nhìn con sông thiên hỏa nham thạch sôi sùng sục, chút sợ hãi. Đột nhiên ---Tần Vũ thân hình rơi nhanh bỗng dừng lại, hai tay cầm sợi dây màu đen, nhưng đầu kia của sợi dây màu đen này lại quấn lấy nhiều vòng cách rất vững chắc quanh bờ Hoàng tuyền lộ.

      Chỉ thấy sợi dây màu đen đó nhanh chóng thu ngắn lại với tốc độ cực nhanh.

      Chỉ chớp mắt thời gian, vì sợi dây thu ngắn quá nhanh đầu sợi dây mà Tần Vũ nắm lấy chạm đến bờ Hoàng tuyền lộ, thuận theo quán tính thu ngắn của sợi dây, Tần Vũ hai tay bám lấy trực tiếp phi lên bờ.

      ….

      Đó là quá trình thoát hiểm của Tần Vũ.

      Cuối cùng thành công qua Hoàng tuyền lộ, nhưng lúc này trong lòng Tần Vũ có chút hoan hỉ nào. chỉ thấy lo lắng.

      -Lập Nhi!

      Tần Vũ hai tay nắm chặt, trong lòng lo lắng thôi.

      Trong lúc Tần Vũ lo lắng khủng hoảng, bỗng trời xoay đất chuyển, vốn là Tần Vũ đứng bên bờ dòng sông thiên hỏa nham thạch, lúc này Tần Vũ rất đột ngột lại biến mất khỏi nơi đó, Tần Vũ thẫn thờ tỉnh lại.

      -Đây. Đây là…

      Tần Vũ nhìn xung quanh, vừa nãy còn ở chỗ Hoàng tuyền lộ, khắp nơi chỉ thấy thiên hỏa thiên lôi. Nhưng tại Tần Vũ lại đến vùng thảo nguyên, gió thảo nguyên thổi vi vu, toàn thân có cảm giác thư thái, tuy vậy ---

      -Gì vậy, sao lại có khả năng?

      Tần Vũ lúc này mắt mở to nhìn sửng sốt.

      vốn rất bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy người trước mắt cũng phải vô cùng chấn kinh.

      Chỉ thấy phía trước Tần Vũ độ vài chục thước, có nam tử mặc hắc bào đứng. Đó chính là tam kiếp tán ma Hoắc Xán!

      -Hoắc Xán phải chết rồi ư, chính mắt ta thấy, lúc ở Hoàng tuyền lộ, bị thiên hỏa thiêu thành tro, sao lại gặp ở đây thế này…

      Tần Vũ thể tin được, có cảm giác hỗn loạn.

      Hoắc Xán lúc này cũng tựa hồ thấy Tần Vũ, đồng thời mặt cũng xuất biểu tình như nhìn thấy quỷ vậy:

      -Tần Vũ, là ngươi… ngươi vẫn chưa chết?

      -Ta, ta chết ư?

      Tần Vũ mặt sửng sốt.

      -Ta chính mắt thấy ngươi bị thiên lôi đánh chết rồi mà, ngươi thế nào…

      Hoắc Xán đầu óc mê hoặc.

      -Duyên Lang, ngươi sao vẫn còn sống vậy?

      Thanh của Duyên Mặc từ xa vang lên.

      -Ta đương nhiên vẫn sống, ngươi sao lại hỏi vậy?”

      Thanh nghi hoặc của Duyên Lang truyền lại.

      -A, Nghiên Cơ nương nương, ngươi, ngươi…ta thấy ngươi bị rơi xuống dòng sông thiên hỏa nham thạch rồi mà, sao lại…ngươi sao vẫn còn sống vậy?

      Thân ảnh từng người xuất thảo nguyên.

      -Tần Vũ đại ca.

      thanh kinh hỉ vang lên. Tần Vũ quay đầu nhìn lại.

      Chỉ thấy khoác mình bộ bạch sắc chiến giáp, chân đôi ủng hồng sắc, Lập Nhi khuôn mặt màu hồng vẻ kích động tới, hai mắt đỏ hoe, được hai, ba bước kìm được, vội chạy tới ôm chặt Tần Vũ.

      Cảm thụ thân thể ngực mình, Tần Vũ lúc này hoàn toàn cảm thấy niềm vui sướng.

      Mất rồi lại gặp, đó thực là loại cảm giác vô cùng ấm áp, Tần Vũ thể kìm được, càng thêm ôm chặt thân thể của Lập Nhi, Lập Nhi ngước đầu lên, ánh mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm Tần Vũ, lúc này mặc mình bộ chiến giáp, Lập Nhi toát lên cỗ khí hiếm có.

      -Tần Vũ đại ca, muội thấy thiên hỏa cháy người huynh, muội nghĩ, nghĩ là…

      Lập Nhi giương đôi mắt long lanh nhìn Tần Vũ, hai mắt vẫn có vẻ khủng hoảng, phảng phất như là nhìn thấy lại cảnh tưởng lúc đó, nước mắt cầm được chảy ra.

      Tần Vũ trong lòng rất cảm động.

      Ma xui quỷ khiến thế nào Tần Vũ hạ đầu xuống, nhàng ôn nhu hôn lên khóe mắt đẫm lệ của Lập Nhi.

      -Đừng khóc, dù thế nào huynh cũng sao, huynh để muội phải lo lắng, yên tâm .

      Tần Vũ hạ đầu xuống, nhìn thẳng vào mắt của Lập Nhi dựa ngực mình, nhàng kiên định .

      Lập Nhi khuôn mặt bỗng hoàn toàn đỏ hồng, lập tức dúi đầu vào ngực Tần Vũ căn bản dám nhìn ánh mắt của Tần Vũ.

      Tần Vũ liền thấy bối rối.

      -Vừa nãy, ta…

      Lúc này, Tần Vũ chỉ cảm thấy tim mình đập vang như tiếng chuông, bên tai như có tiếng “thình thịch, thình thịch”, loại cảm giác tim đập nhanh này, từng có trước đây lúc còn bé tiến hành cực hạn huấn luyện mang phụ trọng vượt quãng đường dài mà sinh ra.

      Nhìn Lập Nhi nằm trong lòng ngực của mình, Tần Vũ mỉm cười, thấy thương Lập Nhi vô hạn, kìm được càng thêm ôm chặt lấy người nàng.

      - việc là thế nào, Tần Vũ, ta thấy ngươi bị thiên hỏa thiêu chết, hơn nữa ngươi còn kêu to cầu cứu ta, ta tin chắc… ta tuyệt đối nhìn lầm.

      Y Đạt đến cạnh Tần Vũ, nhìn Tần Vũ, khuôn mặt nghi hoặc .

      Lập Nhi phảng phất giật mình thức tỉnh, đột ngột từ ngực Tần Vũ lùi lại, chỉ là mặt vẫn có màu hồng thẹn thùng.

      Tần Vũ trong lòng thầm mắng Y Đạt, nhưng giây lát Tần Vũ cũng thấy hoài nghi rút cục là phát sinh tình gì.

      Nghe mọi người thế, dường như tất cả đều thấy kẻ khác chết, nhưng… tại mọi người vẫn sống rành rành đây, có chuyện gì vậy?

      -Tất cả phải chăng đều là ảo ảnh?

      Tần Vũ trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng khó tưởng tượng, ảo cảnh mà diễn ra nhưng vậy, từ nhiệt độ của thiên hỏa lẫn khí tức của dung nham đều có thể nghe thấy rất ràng.

      thảo nguyên xuất tám người.

      Tần Vũ, Duyên Mặc, Lập Nhi, Y Đạt, Nghiên Cơ nương nương, Hoắc Xán, Thanh long Duyên Lang, Càn Hư lão đạo.

      Nhưng Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân cùng với ba cao thủ của Long tộc lại thấy.

      -Nghịch Ương tiên đế là vào trong Hoàng tuyền lộ, cửu tử nhất sinh, tại sao bây giờ lại có nhiều người sống như vậy, việc này có vẻ kỳ quái.

      Thanh Long Duyên Lang nghi hoặc , cửu tử nhất sinh, mọi người ban đầu vào có bao nhiêu người. Có thể sống đến lúc này chỉ có tám người.

      Vào thời khắc này khí giữa Càn Hư lão đạo, Hoắc Xán và Nghiên Cơ nương nương ba người bọn họ khá là vi diệu.

      Càn Hư lão đạo, Thủy Nhu chân nhân và Nhạc Diễm chân nhân là hung thủ giết Hoắc Lạn, đương nhiên đệ đệ của -Hoắc Xán đối với ba người đó thập phần cừu hận. tại bọn Thủy Nhu chân nhân có đây, Hoắc Xán tất nhiên nhắm tới Càn Hư lão đạo.

      Nhưng lại ngại có mặt của Nghiên Cơ nương nương. Hoắc Xán dám cùng Càn Hư chân nhân liều mạng, khi liều mạng, có thể cách gì đấu với Nghiên Cơ nương nương.

      Nhưng Nghiên Cơ nương nương trong lòng cũng bất đắc dĩ, ả ta lúc ở Thanh Vũ tiên phủ bị trọng thương, ở Hoàng tuyền lộ cũng bị trúng công kích. thời công lực của Nghiên Cơ nương nương bằng phần ba lúc trước, nhưng thậm chí có như vậy, cũng phải là Hoắc Xán hay Càn Hư lão đạo có thể đơn đả độc đấu với bà.

      -Thủy Nhu chân nhân và Nhạc Diễm chân nhân ở đâu rồi, phải là bọn chúng đều chết tại Hoàng tuyền lộ rồi chứ?

      Hoắc Xán nộ khí trùng trùng .

      -Đôi gian phu dâm phụ đó, ta thể tìm bọn chúng báo thù, bọn chúng chết ở Hoàng tuyền lộ ư, là quá tốt với bọn chúng.

      -, có thể là bọn họ ở lại Đào hoa viên cũng chừng.

      Càn Hư lão đạo nhìn Hoắc Xán .

      -Ba vị thúc thúc ở đâu?

      Thanh Long Duyên Lang trong lòng nghi hoặc.

      - lẽ họ thực vào Đào hoa nguyên?

      Ban đầu nghe Nghịch Ương tiên đế giải thích về tình liên quan đến Đào hoa nguyên và Hoàng tuyền lộ, lúc đó Duyên Lang nghĩ tới ba vị thúc thúc của , như thấy, cả ba thúc thúc của đều đạt tới Độ Kiếp hậu kì vào Đào hoa nguyên là lựa chọn tốt nhất.

      Nhưng bây giờ thấy ba vị thúc thúc ở đây, Thanh long Duyên Lang cảm thấy lo lắng.

      có ba vị thúc thúc, thế lực của Long tộc trong số những người may mắn sống sót trở nên yếu nhất.

      -Chúc mừng, các vị can đảm chọn Hoàng tuyền lộ!

      Thanh của Nghịch Ương tiên đế mạnh mẽ to lớn truyền tới thảo nguyên, đồng thời mọi người liền ngừng chuyện, để tập trung nghe lời của Nghịch Ương tiên đế.

      -Ta biết các vị rất tò mò, tại sao thấy có người chết rồi. Nhưng nay lại sống sót trước mặt mình.

      Lời của Nghịch Ương tiên đế mang vẻ chế nhạo.

      Bọn Tần Vũ từng người nghe, trong lòng bọn họ đều có phán đoán, chỉ là nghe đáp án của Nghịch Ương tiên đế cuối cùng cũng có thể xác định.

      -Ta cho các vị biết: Hoàng tuyền lộ là sinh lộ.

      Nghịch Ương tiên đế tà ác .

      Tất cả mọi người đều chấn động.

      lẽ tất cả ai vào Hoàng tuyền lộ đều sống?

      -Đúng, chính như các vị nghĩ, những ai chọn vào Hoàng tuyền lộ đều có thể an toàn đến nơi đây. Dòng sông thiên hỏa nham thạch nhìn có vẻ lợi hại đó, dù là các vị có bị thiên lôi đánh trúng, hay bị rơi vào dòng dung nham, đều an toàn xuyên qua. Cuối cùng tất cả đến thảo nguyên này, bị chút tổn thương nào.

      Nghịch Ương tiên đế có vẻ rất đắc ý.

      -Nghịch Ương tiên đế ngờ, ngờ lại trêu đùa bọn ta, lúc trước cái gì là cửu tử nhất sinh, cái gì là khả năng chết hết, nhưng tại…”

      Hoắc Xán lúc này rất phẫn nộ.

      -Thực là, thực là quá mức lắm.

      Những người khác đều có gì để .

      Phóng đại nguy hiểm như vậy lúc bắt đầu chọn lựa, thế nào mọi người chẳng quan tâm đến tính mệnh, quyết thể ngờ được Hoàng tuyền lộ lại chính là nơi an toàn nhất, hơn nữa chỉ cần vào Hoàng tuyền lộ, nghĩa là tuyệt đối thể chết, lại còn an nhiên đến được thảo nguyên này.

      Hốt nhiên trong lòng Tần Vũ máy động.

      Nếu người chọn Hoàng tuyền lộ sống, vậy người vào Đào hoa nguyên đó thế nào? Có nguy hiểm gì như Nghịch Ương tiên đế ?

      -Hoàng tuyền lộ là sinh lộ, nhưng Đào hoa nguyên thực ra là tử địa. Phàm ai chọn vào Đào hoa nguyên…sau khi vào Đào hoa nguyên, họ phát ở đó mới là Hoàng tuyền chân chánh, haha…

      Nghịch Ương tiên đế ha ha cười lớn.

      Ai nấy đều trong lòng.

      Lừa gạt, hí lộng, xem nhân mạng như trò đùa.

      Nghịch Ương tiên đế này căn bản hề cố kị, giống như chỉ chơi trò chơi vui vẻ. điều kiện tưởng như là , cuối cùng lại phát là giả, chân giả khó mà biết.

      -Ba vị thúc thúc của ta.

      Thanh Long sắc mặt đại biến.

      Nếu mà ba vị thúc thúc của tiến vào trong Đào hoa nguyên, vui vẻ chờ phi thăng rồi li khai cũng cảm thấy an tâm. Nhưng tại Nghịch Ương tiên đế , phàm tiến nhập Đào hoa nguyên toàn bộ chết hết, trong lòng thể chịu được vừa phẫn nộ lại cam lòng.

      -Sống rồi chết, chết rồi sống. Cả đối diện với tử vong, đối diện với nguy hiểm, dũng khí cũng có, thay vào đó lại hài lòng với cuộc sống an nhàn thoải mái. Những kẻ như vậy sao có thể tìm được bảo bối của ta, để sống thế gian là làm lãng phí linh khí của thiên địa, chết là đúng rồi.

      Nghịch Ương tiên đế khinh bỉ .

      Đối với ai sợ chết sợ nguy hiểm, Nghịch Ương tiên đế hiển nhiên xem thường nhất.

      Nhưng tiến nhập Hoàng tuyền lộ, đại biểu rằng những người đó có dũng khí đối diện với tử vong đối diện với nguy hiểm, dũng khí đó làm Nghịch Ương tiên đế hài lòng, do đó bọn họ tất cả an toàn đến được thảo nguyên này.

      -Nghịch Ương tiên đế!

      Tần Vũ thầm gọi tiếng, biết nên Nghịch Ương tiên đế này là tốt hay xấu nữa.

      -Tần Vũ đại ca, vị Nghịch Ương tiên đế này thực lực rất mạnh, đặc biệt là ở trận pháp và ảo cảnh.

      Khuôn mặt Lập Nhi vẫn còn vẻ hồng thẹn thùng đó, lúc này Lập Nhi thầm trong lòng.

      -Trước khi , Lan thúc có với mụi…xem ra là đúng.

      Bấy giờ, tám người ở đó đều mơ tưởng lấy được bảo bối.

      -Các vị, chúc mừng các vị đến được đây, đến lúc này, ta chính thức tuyên bố…các vị đều an toàn, đương nhiên ta cản các vị tàn sát lẫn nhau.

      thanh của Nghịch Ương tiên đế vang lên trung thảo nguyên.,

      -Việc các vị cần phải làm, là phân phối tiên bảo.

      Lời của Nghịch Ương tiên đế liệu có thể tin được ?

      Có những lời cần phải tin, lời trêu đùa thể tin được. Nếu mà tin hết khác gì những tên ngu ngốc.

      Mọi người sau khi vào trong tiên phủ, kinh nghiệm nhận được kết luận như vậy.

      -Từ chỗ tại của các vị, phi hành về hướng đông nam tám nghìn dặm, ở đó có tòa ngọc thai lâu các, chính là tàng bảo các của Cửu kiếm tiên phủ. Tiên bảo của Cửu kiếm tiên phủ tất cả đều ở bên trong, các vị tại hãy đến đoạt bảo a, có thể lấy được bao nhiêu, đều trông vào bổn của bản thân.

      Cuối cùng Nghịch Ương tiên đế công bố chỗ để bảo bối.

      Tàng bảo các của Cửu kiếm tiên phủ, nằm ở chỗ cách tám nghìn dặm về phía đông nam?

      Lúc này, tất cả mọi người đều hoàn toàn ghi nhớ trong đầu tin tức đó.

      -Từ đây tới tàng bảo các tám nghìn dặm đường đó tuyệt đối có nguy hiểm, các vị đừng lo hãy yên tâm mà phi hành, chúc các vị gặp vận may, haha…

      Cùng với tiếng cười lớn, thanh của Nghịch Ương tiên đế cuối cùng cũng biến mất tại trời đất.

      Tám nghìn dặm đường có nguy hiểm nào?

      Lời Nghịch Ương tiên đế có thể hoàn toàn tin được ?

      Tần Vũ, Lập Nhi, Nghiên Cơ nương nương, Càn Hư lão đạo tám người họ nhìn nhau, lập tức tất cả đều nhắm hướng đông nam bắt đầu phi hành. Chỉ thấy tốc độ phi hành của tám người rất chậm, từng người đều có vẻ thận trọng, hiển nhiên có ai làm như Nghịch Ương tiên đế ‘đừng lo hãy yên tâm mà phi hành’.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch Giả: Minerva Biên tập: deviouslove

      Chương 18

      Phệ Lôi ấn phù

      thảo nguyên, tám người phi hành, nơi nào bay qua, cỏ bị rạp hẳn xuống, lúc này cả tám người đều có vẻ an tĩnh, nhưng kỳ trong lòng mỗi người đều có toan tính, thậm chí Thanh Long Duyên Lang bắt đầu dùng linh thức truyền với Duyên Mặc.

      -Duyên Mặc, mặc dù năm đó ngươi chống lại mệnh lệnh của trưởng lão, nhưng Long tộc chúng ta vẫn coi ngươi là người ngoài. Người cũng biết mà, Long tộc vốn rất đoàn kết, bao giờ bỏ rơi tộc nhân của mình.

      Thanh Long vừa phi hành vừa dùng linh thức truyền .

      Khi mà tam vị thúc thúc của Thanh Long chết, trong tám người thế lực phía Long tộc suy giảm rệt, lúc này Duyên Lang chỉ có Duyên Mặc là người cùng tộc.

      Dù sao nếu luận về thực lực Duyên Mặc đạt Minh trung kì có thể so sánh với tu tiên giả đạt đến Độ Kiếp hậu kỳ. Mặc dù tam kiếp tán tiên và tam kiếp tán ma tương đương với Đại Thành kỳ cao thủ, nhưng tại cả Hoắc Xán và Càn Hư lão đạo đều trọng thương.

      Hoắc Xán còn đỡ, nhưng Càn Hư lão đạo mang thương thế trầm trọng, cho nên nếu chân chánh tiến hành tư sát uy hiếp với Duyên Mặc lớn.

      -Duyên Lang, ngươi định có ý tứ gì?

      Duyên Mặc lạnh giọng truyền .

      -Duyên Mặc, ngươi cũng biết Long tộc lực lượng rất cường đại, xưa nay luôn vốn bảo hộ tộc nhân, bất cứ tộc nhân nào bị người khác khi phụ, cả Long tộc đều trả thù. Năm xưa ngươi lúc còn trẻ, chống lại lệnh của trưởng lão, nhưng thực tế trưởng lão vẫn coi ngươi là người của Long tộc.

      Duyên Lang thuyết phục.

      Duyên Mặc khẽ trầm mặc.

      -Mặc dù các vị trưởng lão nhiều năm qua quan tâm đến ngươi, nhưng… khi ngươi ở tại hồng hoang, tại sao vùng ngoại vi hồng hoang lại để ngươi trở thành thủ lĩnh? Tại sao các thú bên trong hồng hoang lại sát hại ngươi?

      Duyên Lang tiếp tục truy vấn.

      li khai Long tộc, nhưng vẫn có cao thủ dám tuỳ ý sát hại.

      Nguyên do là có Long tộc bảo hộ.

      Duyên Mặc cũng biết , ở tại vùng hổng hoang hỗn loạn mà có thể đứng vững được. phần là nhờ vào chính thực lực bản thân. Mặt khác còn ở phương diện, cho dù có thể muốn nhắc tới nhưng vẫn phải thừa nhận, thân phận Long tộc quả là có ảnh hưởng khá lớn.

      Long tộc!

      Trong thế giới của thú, có phân chia làm ba loại là tẩu thú (thú chạy), lân giáp (có giáp, vảy) và phi cầm (chim bay). Trong các loại thú lân giáp Long tộc có đại danh rất lớn, mặc dù trong các loại thú lân giáp cũng có những tộc thú khác rất lợi hại. Nhưng quan hệ trong tộc thể bằng được Long tộc, hơn nữa Long tộc khi đối phó với thế lực bên ngoài rất ư đoàn kết

      -Ngươi muốn ta làm gì?

      Duyên Mặc giọng .

      Tại hồng hoang kinh lịch qua nhiều năm, Duyên Mặc còn là Duyên Mặc năm xưa nữa, Duyên Mặc tại là chư hầu phương, còn cái kiêu ngạo thái quá của tuổi trẻ, đương nhiên cũng biết lẽ mềm nắn rắn buông.

      Duyên Lang trong lòng hoan hì, tiếp:

      -Duyên Mặc, tại ba vị thúc thúc chết. Ngươi cũng biết trong tiên phủ này, Nghịch Ương tiên đế có các bảo vật còn quý gấp mười lần so với Thanh Vũ tiên phủ, trưởng lão trong tộc mà biết cũng thèm dãi. Do vậy, lần này chúng ta nếu đoạt được bảo bối đem giao cho gia tộc địa vị của hai chúng ta chắc chắn được đề thăng, lỗi lầm ngươi năm xưa chống lại mệnh lệnh trưởng lão, khẳng định các vị trưởng lão để ý đến.

      -Duyên Lang, ý người là kêu ta giúp mấy lão già đó giải quyết chuyện này?

      Duyên Mặc có vẻ hơi giận.

      Thanh Long Duyên Lang hờ hững :

      -Duyên Mặc, ta cũng thân ở Thanh Long cung trải qua bao nhiêu năm dài, cùng với Bồng Lai tiên vực, Tử Diễm ma ngục tương hỗ tranh đấu, có thể tưởng tượng được những ngày ngươi sống tại hồng hoang mà. Duyên Mặc, chúng ta là huynh đệ. Là Long tộc huynh đệ lẽ nào người sống mình bên ngoài lại thực cảm thấy khoái lạc sao?

      độc mình. Khoái lạc?

      Duyên Mặc trầm tư lúc, cũng biết trong lòng nghĩ gì. lúc sau :

      -Được, ta với ngươi liên thủ đoạt bảo, ta thấy Nghiên Cơ nương nương, Hoắc Xán, Càn Hư lão đạo đều trọng thương, nếu luận về thực lực, ta tại hề có thương tổn, ta tin tuyệt đối có khả năng so sánh với họ, nhưng… tất cả bọn họ đều có hạ phẩm tiên khí.

      Hoắc Xán và Càn Hư lão đạo mặc dù bị trọng thương nhưng đều có hạ phẩm tiên khí. Nếu Duyên Mặc thực muốn quyết đầu hy vọng thắng quả là lớn.

      -Điểm này ngươi yên tâm, ta cũng có kiện hạ phẩm tiên khí.

      Duyên Lang bất ngờ .

      đến Long tộc, xuất ra kiện hạ phẩm tiên khí tuyệt phải chuyện khó. Do đó Thanh Long Duyên Lang có mang kiện hạ phẩm tiên khí cũng có gì đáng ngạc nhiên, Long tộc vốn rất giàu có.

      -Ngươi lo là ta lấy tiên khí của ngươi rồi trả lại sao?

      Duyên Mặc hỏi ngược lại.

      -Tại sao phải lo?

      Duyên Lang có vẻ gì là quan tâm.

      ……

      chỉ có Duyên Lang và Duyên Mặc, những người khác cũng dùng linh thức truyền với nhau. Sớm tiến vào khoảng cách tám ngàn dặm với tàng bảo các, tám người lúc này thầm chiêu nạp đồng minh, chúng nhân phi hành với tốc độ rất chậm, lo sợ có nguy hiểm xảy ra.

      Bất quá đến lến lúc cuối, cho mọi người thấy những nghi ngờ của họ là sai lầm.

      Nghịch Ương tiên đế rất hiểm, thể tin những lời ông ta lòng nhưng đường đến đây quả có nguy hiểm gì.

      Tại trung tâm của thảo nguyên vô tận, tồn tại toà lâu các hai tầng, toàn bộ toà lầu các này cấu thành từ bạch ngọc, nhưng phần gạch ngói lợp đỉnh lại là ánh kim sắc. Phía trước cửa của toà bạch ngọc lâu lưỡng tầng này, phía bên trái là khối hắc sắc tinh thạch được điêu khắc thành hình người, bên phải là cự đại thạch bia cao bằng khối điêu khắc hình người kia.

      Khối hắc sắc tinh thạch điêu khắc hình người này cho thấy người được điêu khắc cũng khá tuấn, nhưng điều khiến người ta chú ý chính là khí thế của người đó, đó là loại khí thế của loại người ngạo thị thiên hạ, khiến cho người đứng đối diện khỏi cảm thấy mình thấp bé.

      Tần Vũ tám người khì nhìn bức điêu khắc này, trong tim khỏi cảm thấy loại cảm giác như bị người áp bức, trong lòng khỏi khen ngợi trước kỹ nghệ cao siêu của người điêu khắc, thể ngờ rằng khí thế biểu của bức tượng điêu khắc hình người này, có thể khiến cho tam kiếp, tứ kiếp tán tiên tán ma cũng cảm thấy áp bức.

      Nghệ thuật điệu khắc thực đạt đến cảnh giới thiên đạo của tự nhiên.

      hẹn mà đồng thời, mọi người đều dời mục quang từ bức điêu khắc lên tấm thạch bia.

      Với loại chữ quen thuộc này, chúng nhân nhìn qua là nhận ra loại chữ do Nghịch Ương tiên đế lưu hạ.

      -Các tiểu bối, đừng loạn tưởng, thạch bia này phải là trấn phủ thạch bia, nhớ lấy, từ đại môn vào, các tiên bảo ở lầu chờ các ngươi, sau đó, các người từ lầu qua thông đạo lên lầu hai, tại đó cũng có các tiên bảo để cho các ngươi, có thể thu được tiên bảo gì tất cả phải xem may mắn của các người.

      Xem xong những dòng đại tự thạch bia, chúng nhân trong lòng hoan hỉ. Xem ra báu vật quả ít, chỉ lầu mà lầu hai cũng có.

      Nhìn đại môn của toà bạch ngọc lâu này, ai cũng muốn trực tiếp tiến vào, may mắn là tại tràng có ai là kẻ ngốc, người nào mà hành động trước, chắn chắn bị chúng nhân vây công.

      -Các vị, lúc trước Y Đạt huynh tại bên ngoài Cửu Kiếm tiên phủ từng thiết lập hiệp định, bất quá tại hơn nửa chết, do đó thể áp dụng cách tính cũ. Vì vây tại hạ đề nghị… tại đây chúng ta tiến hành thượng lượng lại vấn đề phân phối cách cẩn thận.

      Duyên Lang cất giọng .

      Duyên Mạc lúc này cũng đứng cạnh Duyên Lang, trong tay nắm cây thanh sắc trường thương, khi vừa đến toà bạch ngọc lâu này, Duyên Mặc tích huyết nhận chủ tiếp nhận hạ phẩm tiên khí mà Duyên Lang đưa.

      -Phân phối, hừm, bằng vào cái gì?

      Nghiên Cơ nương nương lạnh giọng.

      -Tiểu Thanh Long, ba vị thúc thúc của ngươi chết, Long tộc các ngươi vẫn còn vọng tưởng muốn tranh đoạt ư?

      Cho dù bị trọng thương, nếu đấu tại tràng lúc này có ai là đối thủ của Nghiên Cơ nương nương.

      Duyên Lang cười lớn .

      -Ba vị thúc thúc của ta đúng là chết, nhưng ngay lúc đó, ta dùng bí pháp của Long tộc chúng ta truyền tấn tin tức, đến Long tộc trưởng lão, nếu như các người định dùng vũ lực tranh đoạt, cho dù có rời khỏi được Cửu Kiếm tiên phủ cũng thể mang tiên bảo được.

      Sắc mặt Nghiên Cơ nương nương biến đổi, bọn Càn Hư lão đạo sắc mặt cũng xuất biểu tình xấu.

      Như quả có cao Long tộc cao thủ chờ sẵn chúng nhân ở bên ngoài Cửu Kiếm tiên phủ tình quả là rất xấu.

      -Đừng ăn hoang đường, ở đây, ta thử qua rồi, bên trong Cửu Kiếm Tiên phủ truyền tấn lệnh chỉ vô dụng thôi.

      Càn Hư lão đạo thanh lạnh lùng .

      -Khi mà có cách truyền tin tức ra ngoài, ngươi làm cách nào mà cáo tố tình với trưởng lão đây?

      -Ha ha… Càn Hư. Ta là dùng truyền tấn lệnh, Nghiên Cơ nương nương, nghĩ rằng ngươi cũng có kiến thức, chắc hẳn là có biết Long tộc chúng ta có báu vật có thể tiến hành thông tấn, so với truyền tấn lệnh hiệu quả hơn nhiều.

      Duyên Lang đầy tự tin .

      Long Tộc có rất nhiều bảo vật.

      Truyền tấn lệnh chỉ là để các tu chân giả, tu giả thông thường sử dụng thôi. Còn bảo vật cao cấp dùng để thông tin trong Long tộc cũng có.

      -Chính xác.

      Nghiên Cơ nương nương thể thừa nhận.

      Duyên Lang thực tế là tâm kinh đảm chiến, Long tộc đúng là có các loại bí bảo truyền tấn đó, chỉ là Long tộc đương sơ đối với tiên phủ thực quan tâm chú trọng lắm, để cho ba cao thủ Độ Kiếp hậu kì Thanh long, cùng với ba viên Ảo long châu thực là quá khác thường, làm sao mà có thể nghĩ đến việc cả truyền tấn lệnh cũng thể sử dụng được chứ?

      Bất quá dù Duyên Lang thành công lừa được mọi người, nhưng bản thân cũng tự hiểu là thể làm thái quá.

      -Long tộc chúng ta đòi hỏi cao. Long tộc chúng ta trong chín phần lấy hai phần, thế nào?

      Duyên Lang cười .

      - cách khác, nếu bảo vật là bội số của chín án theo như thế mà phân phối, còn nếu ít hơn chín lúc đó mọi người dựa vào thực lực mà tranh đoạt.

      Nghe xong cầu tại của Long tộc, Nghiên Cơ nương nương lập tức :

      -Được, ta đáp ứng, ta cũng cần nhiều, ta chỉ lấy ba phần trong chín phần.

      cần nhiều, nhưng cũng lấy ba phần trong chín phần?

      Nhưng với thực lực tại của Nghiên Cơ nương nương, những người khác thể gì.

      Tần Vũ gì, nhưng Lập Nhi lại cười :

      -Tinh Thần Các cũng đòi nhiều, ta thay mặt Tần Vũ đại ca , chúng ta lấy hai phần.

      -Các ngươi cũng muốn hai phần, dựa vào cái gì?

      Hoắc Xán lạnh lùng , cả Càn Hư lão đạo trong mắt cũng loé hàn quang. Long tộc và Nghiên Cơ nương nương lấy trước năm phần rồi, giờ Tần Vũ cũng lấy hai phần bọn người Hoắc Xán, Càn Hư lão đạo còn lại được bao nhiêu chứ?

      -Bằng vào cái gì?

      Lập Nhi cười .

      -Bằng vào hộ thể pháp bảo người ta, các ngươi thể gây chút tổn thương nào cho ta, ta lại có thể dùng Phệ Băng Lôi ấn phù sát tử bất kỳ người nào trong hai ngươi.

      Lập Nhi trong tay xuất ra tấm tử sắc phong ấn lấp lánh.

      Cục thế lập tức thay đồi.

      Tần Vũ cũng cảm thấy buồn cười, ra Lập Nhi chỉ được Lan Thúc cấp cho hộ thể pháp bảo, mà nguyên lai còn mang theo cả bảo bối công kích.

      -Nghiên Cơ nương nương, Phệ Băng Lôi ấn phù uy lực thế nào chắc người biết , như quả người hề bị thương, cũng có thể miển cưỡng kháng cự, nhưng bây giờ, theo ta nghĩ dù có đỡ được cũng phải trọng thương, còn những người khác có khả năng chống đỡ.

      Lập Nhi hướng về Nghiên Cơ nương nương .

      Nghiên Cơ nương nương biết là nên cười hay khóc:

      -Tiểu oa nữ à, ngươi làm cho tán tiên tiền bối bọn ta phục rồi, Phệ Băng Lôi ấn phù, như quả là Phệ Băng Lôi ấn phù, cho dù ta ở trạng thái cực thịnh e rằng cũng phải trọng thương thất tán công lực, còn tại…

      Nghiên Cơ nương nương quả là có nghe qua Phệ Băng Lôi ấn phù này.

      Chỉ nội việc chế tạo loại ấn phù này, thứ nhất nếu phải là bát kiếp tán tiên đừng mong tưởng đến việc chế tạo, thứ hai là tài liệu chế tạo cực kỳ trân quý, so với kiện hạ phẩm tiên khí còn quý hơn, thứ ba là… phương pháp chế luyện phải tán tiên thông thường có thể biết được.

      tấm Phệ Băng Lôi ấn phù khẳng định vị trí của người sở hữu.

      -Được, ta lấy phần trong chín phần.

      Càn Hư lão đạo đành chấp nhận.

      Hoắc Xán cũng chỉ còn cách :

      -Còn lai phần cuối cùng phân cho ta và Y Đạt.

      Mặc dù như thế, nhưng thực tế nếu như có đúng chín kiện tiên khí, phân phối cho mình kiện rồi làm sao có thể còn cấp cho Y Đạt được?

      Chỉ là lúc này Y Đạt thực có lấy chút bất mãn.

      -Rất tốt, vậy chúng ta tiến vào thôi.

      Nghiên Cơ nương nương xong, quay đầu trước, dẫn đầu tiến về phía đại môn, những người khác từng người cũng tiến vào bên trong bạch ngọc lâu, chỉ có Tần Vũ là nhìn về hướng Lập Nhi.

      -Lập Nhi, làm sao vậy?

      Tần Vũ nghi hoặc .

      -Tần Vũ đại ca, huynh cứ vào trước , muội còn chút chuyện, Phệ Băng Lôi ấn phù này huynh cầm lấy .

      Lập Nhi thần bí mỉm cười.

      Sau khi nghe Lập Nhi vậy, Tần Vũ chỉ mỉm cười gật đầu tiếp nhận, sau đó cũng hướng về phía đại môn bạch ngọc lâu. Bên trong lâu các có khả năng gặp nguy hiểm, ở bên ngoài đỡ nguy hiểm hơn, thêm vào đó Lập Nhi còn có hộ thể pháp bảo.

      Tần Vũ cầm Phệ Băng Lôi ấn phù, tạo uy hiếp đối với bọn tán tiên, tán ma.

      Khi Tần Vũ vào đến cửa, cũng là chú ý đến bức điêu khắc, dư quang trong mắt Tần Vũ bất ngờ nhận ra chuyện ---hai tay để phía sau của bức điêu khắc hắc ngọc này, ngón trỏ bàn tay phải ngờ lại có cái giới chỉ.

      Do hai tay để ở phía sau, thêm vào đó còn có trường bào, nên nếu đứng ở vị trí của Tần Vũ thể chú ý nhận ra. Ngoài ra cái giới chỉ và bức điêu khắc hình người này có màu sắc giống nhau nên rất khó phát giác, vô tình mà Tần Vũ phát ra.

      -Giới chỉ, là loại bảo bối gì đây?

      Tần Vũ thò tay thử lấy xuống chiếc giới chỉ, tưởng là Tần Vũ lại dễ dàng lấy giới chỉ này xuống.

      Bất quá Tần Vũ dùng linh thức kiểm tra cũng phát được giới chỉ này có gì đặc biệt, thậm chí Tần Vũ còn đeo vào ngón tay, và tích huyết nhận chủ, nhưng vẫn phát thấy giới chỉ có gì đặc biệt, hiển nhiên… đây chỉ là vật trang sức.

      -Ta đúng là nghi thần nghi quỷ.

      Tần Vũ lắc đầu cười, trực tiếp tiến vào tầng của tàng bảo các.

      Trong tầng , lúc này bọn người Nghiên Cơ nương nương tập trung hướng vào hắc sắc tiểu hạng quyển (hạng quyển: vòng đeo cổ) trôi nổi trong trung, những tiểu hạng quyển này cũng phảng phất cùng kiểu với loại cẩu hạng quyển (vòng đeo cổ cho chó) mà người phàm sử dụng, chỉ là các hạng quyển này tán phát loại năng lượng kì dị, tương đồng với tiên nguyên lực thông thường.

      -Linh thú quyển, tưởng là Linh thú quyển, hơn nữa còn có mười tám cái.

      Nghiên Cơ nương nương kinh hô.

      Số lượng nhiều ít, vừa đúng mười tám, phải chính là bội số của chín sao?

      -Hừ, là Linh thú quyển.

      Thanh Long Duyên Lang trong mắt loé lên tia hàn quang.

      Nghiên Cơ nương nương lúc này ngại mọi người cũng dám tiến lên tranh đoạt, nhìn Thanh long cười :

      -Các vị, Linh thú quyển này là tiên nhân dùng để thu phục thú, khi thú bị đánh trọng thương gần chết, bị linh thú quyển này buộc lên thú đó tất phải chịu điều khiển của tiên nhân, đương nhiên, linh thú quyển này người sử dụng nhất thiết phải là tiên nhân, tán ma tự nhiên cũng có thể sử dụng. Linh thú quyển, ở tại tiên giới ít nhưng tại nhân gian giới này thực gần như thể tìm thấy, ngạc nhiên khi Thanh Long Duyên Lang lại cao hứng như vậy, linh thú quyển này chính là để thu phục thú trở thành toạ kị.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch Giả: Minerva Biên tập: deviouslove

      Chương 19

      Thủy mặc họa

      Linh thú quyển, tại tiên giới quả số lượng ít, có điều tại nhân giới, cho dù là thập nhị kiếp tán tiên cũng có thực lực để luyện chế Linh thú quyển, tự nhiên vì thế mà Linh thú quyển trở thành trân quý.

      chuyện khác, chỉ nội việc đem Linh thú quyển này tặng cho bát kiếp, thập kiếp tán tiên tán ma khiến họ nhìn mình với ánh mắt đặc biệt kính trọng rồi. Còn nếu như đem tặng cho người khác, tự mình thu phục lấy thú làm tọa kị cũng là việc rất ư là tiêu diêu tiêu sái.

      -Có vẻ như Nghịch Ương tiên đế thực để lại cho chúng ta ít bảo bối, mười tám Linh thú quyển này chính là bội số của chín, vậy tự nhiên có thể án theo hiệp định đương sơ để tiến hành phần chia, phần ta lấy hai Linh thú quyển.

      Hoắc Xán xong liền xuất thủ.

      Nghiên Cơ nương nương nương lạnh lùng liếc mắt, thanh băng lãnh:

      -Hoắc Xán, ngươi nóng vội quá đấy.

      Tần Vũ nhìn Linh thú quyển, điều đầu tiên nghĩ đến là ---có thể khống chế thú.

      -Nghiên Cơ nương nương, đối với Linh thú quyển này vãn bối cảm thấy , làm sao mà nó có thể chế được thú?

      Tẩn Vũ nhã nhặn hỏi.

      Nghiên Cơ nương nương liếc nhìn Tần Vũ, trong lòng cũng biết là phía sau Tinh Thần Các là tán tiên thực lực hùng hậu, cười :

      -Phương pháp luyện chế Linh thú quyển vô cùng đặc thù, tựa hồ có thể liên kết với linh hồn ngươi, do đó thú khi trói buộc thể phản bội.

      Tần Vũ trong lòng hoan hỉ.

      Điều mà chàng quan tâm nhất tại chính là khi bản thân phi thăng hoặc bị lâm tử đối với thân nhân như thế nào. tại có Linh thú quyển đúng là quá tốt.

      Có Linh thú quyển Tần Vũ có thể toàn lực bắt lấy thú lợi hại, với Linh thú quyển có thể bắt linh thú bảo hộ cho thân nhân của mình.

      -Nghiên Cơ nương nương, bây giờ chúng ta phân phối Linh thú quyển chứ?

      Càn Hư lão đạo ánh mắt có chút nóng nảy, nhìn thấy Linh thú quyển này, Càn Hư lão đạo trong lòng hưng phấn kích động, ông ta bất quá chỉ là tam kiếp tán tiên, huống chi đối với Linh thú quyển này ngay cả thập nhị kiếp tán tiên cũng còn ham muốn nữa là.

      Nghiên Cơ nương nương nhìn mọi người rồi ngay:

      -Như vậy chúng ta án theo hiệp định đương sơ, ta lấy ba phần, tức là sáu kiện Linh thú quyển, nhóm Tần Vũ lấy hai phần, tức là bốn kiện, Long tộc cũng lấy bốn kiện, Càn Hư lão đạo là hai kiện, Hoắc Xán và Y Đạt hai người là hai kiện. Ta như vậy đúng chứ?

      Chúng nhân gật đầu.

      Nghiên Cơ nương nương tức vung tay, trực tiếp thu thập mười tám kiện Linh thú quyển, sau đó hướng về phía Tần Vũ cười :

      -Đây là bốn kiện linh thu quyển phần của Tinh Thần Các các ngươi.

      Lời đầy vẻ thân thiện khi giao Linh thú quyển cho Tần Vũ.

      Trước tiên cấp cho Tần Vũ, cho thấy Nghiên Cơ nương nương có thiện ý đối với Tần Vũ.

      Thực tế Nghiên Cơ nương nương chỉ ngại vị tán tiên lợi hại đứng sau hỗ trợ Tần Vũ. Mà nguyên nhân trọng yếu chính là ---Tần Vũ trong tay nắm Phệ Băng Lôi ấn phù. Tại trường lúc này chàng là người duy nhất có khả năng gây thương tích thậm chí là lấy mạng của bà ta.

      -Tạ ơn Nghiên Cơ nương nương.

      Tần Vũ mỉm cười tiếp nhận bốn kiện Linh thú quyển.

      Tần Vũ nhìn ra cửa của tàng bảo các:

      -Lập Nhi sao giờ vẫn chưa vào?

      -Duyên Lang, Duyên Mặc, đây là phần của Long tộc các người.

      Nghiên Cơ nương nương giao bốn kiện Linh thú quyển cho họ, Duyên Lang đại biểu đứng ra tiếp nhận, ngay sau đó liền đưa hai kiện qua cho Duyên Mặc.

      Nhưng Duyên Mặc chỉ tiếp lấy cái.

      -Duyên Lang, với ta Linh thú quyển này cái là đủ rồi.

      -Hoắc Xán, đây là phần ngươi và Y Đạt.

      Nghiên Cơ nương nương lấy ra hai kiện Linh thú quyển, phân biệt đưa cho Hoắc Xán và Y Đạt mỗi người cái.

      -Y Đạt, ngươi cũng cần Linh thú quyển sao?

      Hoắc Xán tay đưa ra ngờ lấy luôn cả hai kiện Linh thú quyển, Y Đạt lúc này tay đưa ra tiếp nhận, nhất thời biết phản ứng thế nào, mặt có nét xấu hổ. Tuy nhiên Y Đạt nhìn phản ứng của Hoắc Xán hiểu được ý của , hai kiện Linh thú quyển này, kiện cũng có phần Y Đạt.

      Y Đạt thu tay lại, có vẻ giận thay vào đó cười :

      -Hoắc Xán tiền bối là tán ma, vãn bối công lực thấp kém, giữ Linh thú quyển cũng có tác dụng, để cho tiền bối sử dụng phát huy tác dụng hơn.

      mặt Hoắc Xán cuối cùng cũng lộ chút mãn ý.

      Sau khi giao cho Càn Hư lão đạo phần của ông ta, mười tám kiện Linh thú quyển này hoàn toàn phân phối xong.

      -Tại hạ còn nhớ Nghịch Ương tiên đế từng qua, trong tàng bảo các này còn có bảo bối độc nhất vô nhị, so với Thanh Vũ tiên phủ còn quý hơn gấp mười lần. Linh thú quyển này mặc dù trân quý nhưng vẫn thể bằng Thanh Vũ tiên phủ được, gì đến gấp mười lần. Có lẽ nào bảo bối ở tầng hai?

      Y Đạt trầm ngâm .

      Tại tràng, sắc mặt mọi người đều biến biến đổi.

      Sau khi phân phối Linh thú quyển xong, khí giữa mọi người bắt đầu bình hoà, tịnh vì Linh thú quyển này mà xảy ra tranh chấp, đó là vì mọi người vẫn còn nhớ Nghịch Ương tiên đến từng qua về bảo bối trân quý gấp mười lần Thanh Vũ tiên phủ.

      Y Đạt ra điều này làm cho khí tại tràng khẩn trương trở lại.

      -Linh thú quyển ở tầng chúng ta phân chia xong, bây giờ lên tầng hai, lối lên tầng hai ở đây.

      Nghiên Cơ nương nương vừa cười vừa tiến về phía cầu thang. Bất quản người khác có theo hay , Nghiên Cơ nương nương là người đầu tiên tiến lên tầng hai.

      Càn Hư lão đạo, Hoắc Xán người nào cũng tranh nhau leo lên trước.

      Linh thú quyển so với Thanh Vũ tiên phủ còn kém xa, gì đến việc so sánh với bảo bối còn quý gấp mười lần Thanh Vũ tiên phủ. Với bảo bối như vậy, cao thủ nào mà tìm cách tranh đoạt đúng là đầu óc có vấn đề.

      Hơn nữa ……

      Căn cứ theo lời Nghịch Ương tiên đế đây là thứ độc nhất vô nhị, cách khác là chỉ có duy nhất kiện, khi chỉ có duy nhất kiện tự nhiên thể nào phân chia được. Lúc đó chỉ còn dựa vào thực lực của bản thân để tranh đoạt mà thôi.

      Nghiên Cơ nương nương trong lòng chấn động, tưởng là khi tiến lên tầng hai thấy có người đứng ở đó rồi, người này chính thị là Lập Nhi.

      -Lập Nhi nương, làm cách nào mà ngươi lên được tầng hai? Vừa rồi chúng ta còn tập trung tại tầng , thấy ai từ cầu thang tiến nhập lên tầng hai, vậy làm cách nào lên được tầng hai?

      Nghiên Cơ nương nương lúc này lo lắng nhất là Lập Nhi thu thập được bảo bối kia.

      Tần Vũ cùng với Y Đạt mọi người lúc này lên đến tầng hai.

      Tần Vũ nhận ra Nghiên Cơ nương nương mặt tràn đầy sát khí chất vấn Lập Nhi, trong lòng kềm được giận dữ, thân hình lập tức di động tiến đến trước Lập Nhi, trực tiếp đối mặt với Nghiên Cơ nương nương:

      -Nghiên Cơ nương nương, người làm gì đó?

      Tần Vũ nộ khí trùng trùng, tay nắm chặt Phệ Băng Lôi ấn phù.

      Nghiên Cơ nương nương cũng bừng bừng lửa giận, trong tám người bà ta thực lực mạnh nhất, đối với bảo bối quý gấp mười lần Thanh Vũ tiên phủ này nhất định phải đoạt được, nghĩ rằng khi tiến lên tầng hai thấy Lập Nhi ở đó sẵn rồi.

      Bất quá khi nhìn thấy Phệ Băng Lôi ấn phù đành phải nén cơn phẫn nộ xuống:

      -Ta chỉ muốn biết Lập Nhi bằng cách nào có thể tiến nhập tầng hai?

      -Nghiên Cơ nương nương, lúc trước khi còn ở ngoài tàng bảo các, mọi người tiến nhập vào tầng , còn ta trực tiếp tiến lên tầng hai.

      Lập Nhi cách tự nhiên.

      Tần Vũ cũng trố mắt ra, quay lại nhìn Lập Nhi nghi hoặc :

      -Lập nhi, vừa rồi có ai lên cầu thang, hơn nữa thạch bia Nghịch Ương tiên đế có là từ tầng theo thông đạo lên tầng hai, vậy sao muội lại vào được?

      -Trực tiếp bay lên.

      Lập Nhi thực tình đáp.

      - thể nào, ta quan sát cẩn thận rồi, trong tàng bảo các này có bố trí cấm chế, làm sao có thể tuỳ ý lại được, duy chỉ có thông đạo do Nghịch Ương tiên đế lưu lại là an toàn.

      Càn Hư lão đạo lúc này cũng nổi giận.

      -Những gì Nghịch Ương tiên đế các người hoàn toàn tin sao?

      Lập Nhi nhìn biểu tình ngây ngốc của chúng nhân.

      Mọi người như thể bị ai đó chẹn họng, thốt được lời nào.

      -Giỏi cho Nghịch Ương tiên đế, chúng ta lại bị lừa rồi.

      Thanh long Duyên Lang lắc đầu cười thảm.

      Lúc này trong lòng những người khác cũng tích đầy oán niệm đối với Nghịch Ương tiên đế. Nghịch Ương tiên đế là từ thông đạo tầng tiến lên tầng hai, nhưng có nhất định là phải như vậy ? Đại đa số mọi người đều cảm ứng được tàng bảo các này có bố trí cấm chế, vì vậy dám loạn, còn Lập Nhi lại trực tiếp bay thẳng lên tầng hai.

      -Lập Nhi nương, tầng hai này có bảo bối gì vậy. có phát ra ?

      Nghiên Cơ nương nương nhìn qua tầng hai cái, cuối cùng quay lại tra hỏi Lập Nhi.

      Tại tầng , mười tám Linh thú quyển xuất ngay trước mặt mọi người. Do vậy khi lên tầng hai, mặc dù chỉ nhìn qua lần, nhưng với thực lực của Nghiên Cơ nương nương, như quả có tiên bảo nào mà giấu quá bí mật khẳng định phát ra ngay.

      -Nghiên Cơ nương nương!

      Tần Vũ chen lời vào, trừng mắt nhìn Nghiên Cơ.

      -Lâp Nhi của ta có thu hoạch gì, ngươi có quyền quản hay sao? Bảo bối của Nghịch Ương tiên đế chỉ có duy nhất kiện. Căn bản là thể phân chia, ai lấy được là của người đó, tại sao Lập Nhi lại phải với bà?

      -Ngươi……

      Nghiên Cơ nương nương đại nộ, nhưng nhìn thấy Tần Vũ tay nắm Phệ Băng Lôi ấn phù, thực chỉ còn cách nuốt xuống cục tức này.

      Mọi người tại tầng hai lúc này, chỉ mình Nghiên Cơ nương nương mắt đỏ lên vì bảo bối, mà những cao thủ thủ khác cũng đỏ mắt vì bảo bối, lúc này họ cũng muốn biết Lập Nhi đắc thủ được tiên bảo gì.

      -Các vị, ta đối thiên phát thệ, nếu như có lấy được cái gọi là báu vật độc nhất vô nhị bị thiên lôi đánh cho hồn phi phách tán.

      -Lập Nhi, muội……

      Tần Vũ tưởng là Lập Nhi lại phát thệ như vậy, khỏi cảm thấy thất kinh.

      Lập Nhi nháy mắt với Tần Vũ, cười hì hì :

      - thực là thu được gì cả, dù muội lên tầng hai trước tiên nhưng trong tầng hai có tiên bảo gì đáng giá lại phát được, có vẻ được giấu rất kỹ a.

      Những người khác cùng thở ra hơi thoải mái.

      để tâm đến những gì Lập Nhi , sáu người kia lập tức tiến hành lục soát tầng hai cách cẩn thận.

      Tầng hai này bố trí như đại thư phòng.

      -Ta dám Nghịch Ương tiên đế này khẳng định sinh hoạt thời gian tại phàm nhân giới.

      Tần Vũ cầm lên cây mao bút (bút lông), quan sát tử tế rồi .

      Loại mao bút này cùng dạng với loại mao bút đặc hữu có thời Tần Thuỷ Hoàng còn tại thế, có điều Tần Vũ cảm thấy loại mao bút này rất nặng, trong khi Tần Vũ còn tiếp ------

      đạo kiếm khí mê mông từ đầu bút phóng xuất ra, kiếm khí trực chỉ nhắm vào tay của Y Đạt, và dễ dàng xuyên qua cánh tay Y Đạt.

      -A, có đánh lén……

      Nguyên lai là Y Đạt cẩn thận tìm kiếm nhận ra biểu tình kinh ngạc của Tần Vũ khi nhìn xuống cây mao bút, lúc này tại đầu bút vẫn còn kiếm khí, mắt Y Đạt lập tức như có lửa, thân thể hóa thành đạo lưu quang.

      Nhắm thẳng đến giá để bút bàn.

      Tầng hai này vốn lớn, kiếm khí phát ra năng lượng, tự nhiên là chúng cao thủ nhận ra tình cảnh phát sinh, nhưng bắt kịp Y Đạt có được vài người, Duyên Lang là trong số đó, Nghiên Cơ nương cũng kịp thời phản ứng.

      Oanh! Tranh đoạt năm cây bút giá bút lập tức nổ ra, năm cây mao bút phân tán ra.

      Y Đạt lấy được cây mao bút trước tiên, cùng lúc đó giọt máu rơi mao bút, tức thời đạo đạo kiếm khí lóe ra, sau đó mao bút trực tiếp dung nhập vào thân thể Y Đạt. Cùng lúc đó các cao thủ khác cũng bắt đầu tranh đoạt

      Nhờ phản ứng nhanh nhẹn mà Duyên Lang và Nghiên Cơ nương nương đoạt cây mao bút.

      Sau đó, Càn Hư lão đạo và Hoắc Xán nhờ vào thực lực cũng tranh đoạt được cây mao bút.

      Cùng với cây mao bút lúc đầu của Tần Vũ, tổng cộng là sáu cây mao bút. Các đại cao thủ lập tức tiến hành tích huyết nhận chủ, ngay lúc tích huyết nhận chủ, Duyên Lang kinh ngạc la lên.

      - tưởng được là trung phẩm tiên khí, hơn nữa còn hàm kiếm khí lăng lệ.

      -Sáu cây mao bút này ngờ lại là trung phẩm tiên khí.

      Nghiên Cơ nương nương cũng cuồng hỉ.

      - ngờ! Ta chỉ nghĩ sáu cây mao bút này là sáu cây tiên kiếm biến hoá ra, nhưng khi dung nhập vào thể nội mới phát loại tiên khí này phóng xuất ra loại kiếm khí kinh nhân như thế, ngờ nguyên bổn lại là mao bút!

      Càn Hư lão đạo mặt giấu được vẻ vui mừng.

      Trung phẩm tiên khí, kể cả bát kiếp, thập kiếp tán tiên ở Bạo Loạn Tinh hải cũng ai sở hữu trung phẩm tiên khí, tại tiên giới, đại bộ phận kim tiên cũng chỉ sử dụng trung phẩm tiên khí, trình độ trân quý có thể tưởng tượng.

      Nguyên do là Y Đạt lúc đầu bị kiếm khí xuyên qua tay khiến ta liên tưởng đến mao bút này là tiên kiếm.

      Ai lại nghĩ được khi dung nhập vảo cơ thể mới phát bổn thể là mao bút, nhưng ------nếu luận về lực công kích thậm chí còn vượt qua cả trung phẩm tiên khí loại tiên kiếm bình thường.

      -Nếu ta đoán lầm, Nghịch Ương tiên đế lúc đương thời luyện chế ra sáu cây mao bút này thường dùng để viết chữ vẽ tranh, tự nhiên là kiếm khí người quán nhập vào máo bút này, sáu cây mao bút này, về uy lực còn vượt qua trung phẩm tiên kiếm thông thường.

      Nghiên Cơ nương nương phán đoán.

      Càn Hư lão đạo kinh ngạc :

      -Lẽ nào…… Nghịch Ương tiên đế là kiếm tiên tuyệt tích trong truyền thuyết của Đằng Long đại lục?

      Kiếm tiên, lực công kích cực mạnh, nhưng từ trăm vạn năm trước còn truyền nhân, các đại cao thủ tán tiên tán ma chỉ còn biết đến kiếm tiên thông qua những kí tải trong cổ lão thư tịch của bản phái mà thôi.

      -Duyên Mặc, ngươi làm gì đó?

      Nghiên Cơ nương nương hốt nhiên phát Duyên Mặc thu thập bức tranh thuỷ mặc treo tường.

      tường tầng hai này mặc dù có treo cả chục bức tranh thuỷ mặc, nhưng mọi người chỉ nghĩ là chúng dùng để trang trí cho căn phòng, chỉ riêng có Duyên Mặc và Tần Vũ là thu thập bức vẽ thuỷ mặc tường, Nghiên Cơ nương nương chỉ dời mục quang nhìn quanh lần là nhận ra chỗ tương đồng giữa hai bức tranh.

      Tại phần dưới của hai bức tranh thuỷ mặc đền có hình biểu tượng tiên kiếm rất .

      -Vẫn còn bức!

      mỗi bức tường đều có treo nhiều bức tranh thuỷ mặc, nhưng Nghiên Cơ nương chỉ phát thấy bức thứ ba đồng dạng có hình tiên kiếm ở phía dưới, cơ thể liền hoá thành đạo lưu quang lao thẳng đến, trực tiếp thu bức tranh thuỷ mặc vào trong lòng ngực.

      -Bọn họ……

      Càn Hư lão đạo, Hoắc Xán mấy người cảm thấy quái lạ, hiểu tại sao.

      Tần Vũ, Duyên Mặc, Nghiên Cơ nương nương ba người đồng thời thu nhập bức tranh thuỷ mặc, thời gian trôi qua cách tĩnh lặng, bất ngờ mặt mỗi người đều biểu vẻ cuồng hỉ thể kìm nén được. Cho dù Duyên Mặc có tự kềm chế, hay Nghiên Cơ nương nương là người có địa vị lúc này toàn thân đều kích động đến mức run rẩy, khuôn mặt đỏ lên do quá kích động.
      oOo
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch Giả: brianeric Biên tập: deviouslove

      Chương 20

      Li khai tiên phủ

      -Ha ha... chúc mừng ngươi tìm được Phá Thiên đồ, Phá Thiên đồ có tổng cộng ba phần, ở tàng bảo các lầu hai là tiên bảo tối trân quý, còn Phá Thiên đồ quý giá như thế nào, để ta giải thích lượt cho nghe.

      -Ta, Nghịch Ương thành danh chính là ở tuyệt kỹ Phá Thiên kiếm quyết, trong cả ba bức họa đều chứa ba thức kiếm quyết, đương nhiên phải là kiếm tiên tu luyện, hiệu quả đạt lớn nhất, còn tiên nhân bình thường tu luyện chỉ có thể đạt được uy lực thông thường.

      Trong đầu Tần Vũ thanh của Nghịch Ương tiên đế vang vọng.

      -Phá Thiên kiếm quyết, bản thân ta phải là kiếm tiên, cho dù tu luyện có thể tăng cường lực công kích, nhưng tương lai cũng có tác dụng gì nhiều.

      Trong lòng Tần Vũ có mấy phần thất vọng.

      Nghịch Ương tiên đế tiếp tục :

      -Phá Thiên đồ tàng chứa bốn điều lợi, điều lợi thứ nhất là tăng cường lực lượng như .

      Khi nghe điều này, Tần Vũ có chút thất vọng chuyển sang hưng phấn trở lại, ông trời à, ngoài điều lợi thứ nhất, lại còn thêm ba điều khác nữa.

      -Điều lợi thứ hai là nó chứa Phá Thiên kiếm khí tự động bảo vệ chủ nhân. Thực lực của thiên tiên, thiên ma thể đả thương ngươi, lại còn bị kiếm khí công kích trở lại.

      Trong lòng của Tần Vũ thực là vui mừng.

      -Phá Thiên kiếm khí hộ thể, hữu dụng phi thường.

      -Điều lợi thứ ba là nếu ghép cả ba miếng Phá Thiên đồ lại, thấy được địa đồ chỉ đường tới Nghịch Ương cảnh.

      tới đây, Nghịch Ương tiên đế ngừng lại.

      Tần Vũ trong lòng nổi lên thoáng nghi hoặc, Nghịch Ương cảnh là nơi nào?

      -Nghịch Ương ta tung hoành tiên giới cả vạn năm, bất luận là giới, ma giới, hoặc tiên giới, thực lực tuyệt đối đứng đầu. Trong quá trình tu luyện ở vô số tinh cầu, thiên tài địa bảo tranh giành được khiến người ta hoảng sợ...

      Nghịch Ương tiên đế để lộ ra Nghịch Ương cảnh ở nơi nào, ngược lại chỉ tự giới thiệu về mình.

      -Trong Nghịch Ương cảnh chứa hằng hà trân bảo, như Thanh Vũ tiên phủ chỉ là ta tiện tay kiến tạo nên, ha... còn để dựng nên Nghịch Ương cảnh ta tốn mất cả vạn năm, thu tập vô số bảo bối để xây dựng, trân quý trình độ vượt xa Thanh Vũ tiên phủ cả ngàn lần!

      Tần Vũ nhướng mày.

      Thanh Vũ tiên phủ chỉ là do Nghịch Ương tiên đế tùy tiện dựng lên. Còn như Nghịch Ương cảnh, Nghịch Ương tiên đế dùng để lưu giữ số bảo bối khổng lồ đó, phải hao tổn biết bao tâm lực khi xây dựng nó lên.

      -Bên trong Nghịch Ương cảnh, có các loại trân bảo, các loại trận pháp lợi hại, các loại vật liệu quí, có cả những thứ thậm chí chính ta vẫn chưa thấu hiểu tường tận, cũng như... ha ha, nhiều, tóm lại là ta, Nghịch Ương tiên đế tung hoành tiên giới thâu tóm bảo bối cả vạn năm, hầu hết đặt tại bên trong của Nghịch Ương cảnh. Hơn nữa... trong Nghịch Ương cảnh còn chứa bảo vật quí giá nhất. Bảo vật này còn quý hơn tất cả những bảo vật khác trong Nghịch Ương cảnh cộng lại!

      tới đây, ngay chính Nghịch Ương tiên đế cũng trở nên kích động.

      Tần Vũ nhất thời im lặng nín thở.

      hoàn toàn kinh tâm.

      bát cấp huyền tiên, nhưng lại là siêu cấp tiên đế kiếm tiên, từng tung hoành tiên giới, là cao thủ tối cao quyền lợi cực đại. phần lớn cất giấu bảo bối trong Nghịch Ương cảnh. Hơn nữa, theo lời của Nghịch Ương tiên đế, trong đó có bảo bối cực kì trân quý hơn tất cả bảo bối cộng lại.

      -Ha ha... Phá Thiên đồ lại còn có giá trị thứ tư nữa.

      Nghịch Ương tiên đế lại tiếp.

      Ở thời khắc này Tần Vũ chỉ còn biết lắng nghe, hoàn toàn chấn kinh.

      Nếu Thanh Vũ tiên phủ tại phàm nhân giới là bảo bối tối cao, ---Nghịch Ương cảnh, ở tại tiên giới ma giới, là bảo vật mà các tiên đế cao thủ điên cuồng tìm kiếm, Nghịch Ương cảnh tuyệt đối hơn Thanh Vũ tiên phủ vạn lần!

      -Tiểu bối, Nghịch Ương cảnh phải ai cũng có thể tiến vào, ngay cả khi có địa đồ, muốn tiến vào nhất định phải có đủ tư cách.

      Nghịch Ương tiên đế tiếp.

      Tần Vũ lập tức chuyên tâm lắng nghe.

      -Kẻ có được Phá Thiên đồ muốn tiến vào phải đủ tư cách. Người này cùng với Phá Thiên đồ sau khi tìm thấy lối vào Nghịch Ương cảnh, phải dùng Phá Thiên kiếm khí bao trùm phạm vi, trong phạm vi này chứa năm người cộng thêm bản thân là sáu. Sáu người này khi tiến nhập Nghịch Ương cảnh, tự động bị hấp lực thu vào bên trong. Còn những kẻ khác cho dù tới được bên ngoài cửa Nghịch Ương cảnh cũng thể nào tiến vào, cho dù... có là huyền tiên tiên đế!

      Nghịch Ương tiên đế đầy tự tin.

      Nghịch Ương cảnh, chính là trọng địa của Nghịch Ương tiên đế. Với thực lực cấp tiên đế của , nếu được đồng ý làm cách nào có thểt tiến vào?

      -Kẻ nắm được phần Phá Thiên đồ và cả năm trợ thủ được coi như đủ tư cách. cách khác ba bức Phá Thiên đồ có thể đem theo mười tám người. Tiểu bối, chỉ lời khuyên. Khổ công tu luyện, công lực phải đề cao, nếu nghe có chết đừng là ta nhắc nhở, ha ha...

      Sau tiếng cười lớn, thanh của Nghịch Ương tiên đế biến mất.

      Tần Vũ, Nghiên Cơ nương nương, Duyên Mặc cả ba người cùng nhìn nhau, nhãn tình trầm mặc.

      tồn tại của Phá Thiên đồ, thực làm cho bọn họ cực kì rung động, ai cũng biết rằng khi tin này truyền ra, bất kể là nơi nào, từ chốn Hồng Hoang, hay Bạo Loạn Tinh hải, thậm chí cả Đằng Long đại lục đều nổi phong ba, với thực lực của bọn họ căn bản là thể giữ được bảo bối này.

      -Nghiên Cơ nương nương, biết bức thủy mặc họa kia là bảo bối gì, có thể cho ta nghe ?

      Càn Hư lão đạo nhìn về Nghiên Cơ nương nương cười , nhưng trong ánh mắt lộ ra mục đích của mình.

      Nghiên Cơ nương nương điềm đạm :

      -Cũng chỉ là tiên khí mà thôi.

      Hoắc Xán hướng về Tần Vũ, cười cười :

      -Tần Vũ tiểu huynh đệ, bức tranh thủy mặc đó rốt cuộc là loại tiên khí gì, hãy cho chúng ta được mở mắt xem a.

      Càn Hư Lão Đạo, Hoắc Xán, Y Đạt, Duyên Lang, bọn họ vừa rồi thấy Nghiên Cơ nương nương bộ dạng hưng phấn, run rẩy. Phải biết rằng khi sở hữu mao bút trung phẩm tiên khí, Nghiên Cơ nương nương cũng phản ứng như vậy.

      Bảo bối đó là gì, có ai biết?

      ai tin là nó chỉ đơn giản là thứ tiên khí.

      Khi nghe Hoắc Xán hỏi, Tần Vũ cười :

      -Hoắc Xán tiền bối hỏi, ta phải trả lời thôi.

      Đồng thời, Nghiên Cơ nương nương cùng với Duyên Mặc đều hướng về Tần Vũ, trong mắt phát xuất đạo lệ mang.

      Càn Hư lão đạo, Hoắc Xán bọn người nhãn tình phát sáng.

      -Bức tranh thủy mặc, thực tế là kiện hộ thể tiên khí, đồng thời lại tàng chứa tu luyện chi pháp cực kỳ lợi hại.

      Khi nghe Tần Vũ , Nghiên Cơ nương nương cùng vói Duyên Mặc thầm thở ra nhõm

      -Hộ thể tiên khíBọn người Càn Hư lão đạo chấn kinh.

      -Đúng vậy, bức tranh thủy mặc này, cao thủ bình thường thể làm thương hại được người sở hữu. Đồng thời, nó còn hàm chứa kiếm quyết cực kỳ lợi hại, chính là tuyệt chiêu của Nghịch Ương tiên đế, có điều... phải là kiếm tiên tu luyện mới đạt được uy lực cực đại, ngược lại bọn ta dù có tu luyện hiệu quả thể đạt được cực hạn.

      Tần Vũ cách tiếc nuối.

      Duyên Mặc cùng Nghiên Cơ nương nương trong tâm thầm rủa Tần Vũ giảo trá. Nhưng trong lòng cũng nhõm hơn nhiều.

      Dù sao, Tần Vũ cũng chỉ có ra hai điều lợi của Phá Thiên đồ, còn hai điều trân quý đủ làm cho chúng nhân điên cuồng Tần Vũ ra.

      là bản đồ chỉ đường tới Nghịch Ương cảnh, hai là giúp kẻ sở hửu có đủ tư cách để tiến vào.

      Nếu có Phá Thiên đồ, dù có thực lực ngang với tiên đế và tới ngay cổng Nghịch Ương cảnh cũng đừng mơ tiến được vào.

      Nghiên Cơ nương nương thở dài than:

      -Đúng, bức thủy họa này hiệu quả đầu tiên rất lớn, nhưng hiệu quả thứ hai lại được như ý. Nếu ta tu luyện kiếm tiên là tốt. Nhưng kiếm quyết của bát cấp huyến tiên đích thực lợi hại.

      Duyên Mặc đứng bên cũng cảm thán.

      Bọn người Càn Hư lão đạo mặc dù cảm thấy có điểm thỏa đáng, nhưng cũng tiện truy vấn.

      -Tần Vũ, Duyên Mặc, sau thời gian nữa chúng ta liên hợp tiến vào Nghịch Ương cảnh cùng lúc. Được chứNghiên Cơ nương nương dùng linh thức truyền để hỏi.

      Duyên Mặc tỏ vẻ trầm tư, Tần Vũ truyền :

      -Nghiên Cơ nương nương, chúng ta tiến nhập Cửu Kiếm tiên phủ, gặp muôn phần nguy hiểm. Nghịch Ương cảnh chính là nơi Nghịch Ương tiên đế ở, khẳng định nguy hiểm gấp trăm lần. Công lực của ta mà tiến vào chỉ là đối diện với tử vong thôi.

      Duyên Mặc dùng linh thức truyền tiếp nối:

      -Tần Vũ huynh đệ có lý, còn nhớ những câu cuối cùng của Nghịch Ương tiên đế ? Chỉ lời khuyên, khổ công tu luyện, đề cao công lực, mới tiến vào, nếu nghe có chết đừng là ta nhắc nhở. Ở Cửu Kiếm tiên phủ ta cũng suýt chết, nếu xâm nhập Nghịch Ương cảnh chỉ là vọng tưởng, phỏng chừng khi chết cũng biết tại sao.

      Nghiên Cơ nương nương cũng nhớ lại lời của Nghịch Ương tiên đế, mặc dù Nghịch Ương tiên đế hay hí lộng người, nhưng Nghiên Cơ nương nương cũng cảm thấy thể bỏ qua lòi căn dặn đó.

      Thực lực!

      Ngay cả khi có được địa đồ và đủ tư cách để tiến vào, mà có đủ thực lực, cũng chỉ là đem hy sinh cái mạng .

      -Tần Vũ, Duyên Mặc, lúc đầu khi Nghịch Ương tiên đế , ở tàng bảo các có chứa bảo vật độc nhất vô nhị, giá trị trân quý vượt qua cả Thanh Vũ tiên phủ gấp mười. Hãy xem bảo bối đó là gìNghiên Cơ nương nương nghi hoặc dùng linh thức hỏi.

      Khi lấy được Phá Thiên đồ, Nghiên Cơ nương nương nhận ra trân quý tuyệt đối vượt qua cả Thanh Vũ tiên phủ gấp mười lần.

      Dù sao Nghịch Ương cảnh, cũng là địa phương...đủ sức hấp dẫn cả tiên giới, làm cho cả tiên giới điên cuồng.

      -Độc nhất vô nhị...

      Duyên Mặc suy nghĩ chốc lát dồi dùng linh thức truyền .

      - về trân quý giá trị gấp mười lần, Phá Thiên đồ là bản đồ dẫn đến Nghịch Ương cảnh, người sỡ hữu có đủ tư cách tiến nhập. Hai điều này cộng lại giá trị cũng đủ vượt qua Thanh Vũ tiên phủ gấp mười lần. Nhưng Phá Thiên đồ lại có ba bức, tính là độc nhất vô nhị được.

      phải độc nhất vô nhị, nhưng chính Nghịch Ương tiên đế lúc đầu có địa bảo tối trân quý, rốt cuộc là gì?

      Tối trân quý, chẳng lẽ so sánh so với Phá Thiên đồ còn trân quý hơn?

      Tần Vũ trong lòng linh quang chợt lóe sáng, dùng linh thức truyền :

      -Ta nghĩ có khả năng, bức thủy mặc họa vốn là thể, thứ nhất ba phần hợp lại mới tạo thành bản đồ, thứ hai, có Phá Thiên kiếm quyết hoàn chỉnh. Ta nghĩ, xem ra Nghịch Ương tiên đế muốn ba mảnh Phá Thiên đồ hợp lại thành chỉnh thể. Phỏng chừng theo lời chính là Phá Thiên đồ.

      -Có khả năng.

      Duyên Mặc tán đồng.

      -Ba phần Phá Thiên đồ, nếu chỉ có , căn bản thể biết được Nghịch Ương cảnh ở đâu. Vì vậy ba mảnh Phá Thiên đồ phải trở thành chỉnh thể. Nếu như đúng vậy, ba mảnh Phá Thiên đồ, đúng là trân quý hơn Thanh Vũ tiên phủ rất nhiều lần.

      kìm được Nghiên Cơ nương nương cũng nở nụ cười.

      Vào lúc này, Càn Hư Lão Đạo, Y Đạt, Thanh Long Duyên Lang, Hoắc Xán bốn người bắt đầu tiếp tục tìm kiếm kỹ lưỡng ở hai ngôi lầu.

      -Duyên Mặc, ngươi như thế nào còn đứng đâyDuyên Lang nhíu mày nhìn về phía Duyên Mặc.

      -Nghịch Ương tiên đế từng qua, bảo bối độc nhất vô nhị ở đây, tại, dù là linh thú quyển, hay sáu cây mao bút, ngay cả ba bức thủy mặc họa, đều phải là độc nhất vô nhị, cuối cùng khẳng định món bảo bối nhất định là được giấu ở nơi nào đó.

      -Tốt, ta cũng kiếm đây.

      Duyên Mặc cười cười, bộ dạng cũng ra vẻ tìm kiếm.

      Nhưng mà Nghiên Cơ nương nương là người thông minh, nếu như tìm kiếm kẻ khác chắc chắn cũng hoài nghi, vì vậy cũng bắt đầu giả bộ tìm kiếm.

      Tần Vũ lẵng lặng hướng về phòng sách, kiểm tra đám sách này.

      - đáng nghi, những thư tịch này ràng phải từ nhân giới.

      Tần Vũ phát bên trong thư tịch toàn chứa ngọc giản, nội dung chứa trong những ngọc giản bao gồm rất nhiều vấn đề, dung lượng còn nhiều hơn tất cả thư tịch lục địa gộp lại.

      Những thư tịch này, có ít tri thức về tiên giới và những thế giới khác nữa, Tần Vũ nhìn vào những thư tịch lòng đầy hứng thú, lập tức bỏ chúng vào trong gian giới chỉ của mình.

      -Lũ tiểu bối may mắn kia, bảo vật trong tàng bảo các bị các ngươi lấy hết rồi, các ngươi cũng nên chuẩn bị ly khai. Ta lập tức khởi động cấm chế, đưa các ngươi ra ngoài Cửu Kiếm tiên phủ đến hòn đảo chứa cỗ truyền tống trận.

      Thanh của Nghịch Ương tiên đế tại lầu hai của tàng bảo các vang vọng.

      Tần Vũ, Nghiên Cơ nương nương, Duyên Mặc đều chuẩn bị, còn Càn Hư lão đạo, và Hoắc Xán bọn họ chấn động.

      -Nghịch Ương tiên đế tiền bối, người có là bảo bối độc nhất vô nhị... chúng ta còn chưa tìm ra, sao phải li khai rồiCàn Hư lão đạo nóng lòng hỏi.

      Đáng tiếc, thanh của Nghịch Ương tiên đế chỉ là lúc trước lưu lại, căn bản trả lời.

      Chỉ thấy hoa mắt.

      Tần Vũ nhìn cây đại thụ màu vàng, mặt đất là thảm cỏ xanh biếc. Nơi này cảnh sắc rất quen thuộc, hiển nhiên nơi đây là cỗ truyền tống trận chính thị-----Kim Mộc đảo!

      Cuối cùng li khai Cửu Kiếm tiên phủ.

      -Tần Vũ tiểu huynh đệ, hãy lưu lại linh thức của ngươi, có chuyện gì chúng ta có thể dùng truyện tấn lệnh để trao đổi.

      Nghiên Cơ nương nương vui vẻ đưa khối truyền tấn lệnh cho Tần Vũ, Tần Vũ tương tự cũng đưa ra khối truyền tấn lệnh.

      Lần này tiến nhập Cửu Kiếm tiên phủ, tử thương vô số.

      Hải để là thế giới của tu giả, bắt đầu từ hôm nay chỉ còn có Thanh Long cung và Tinh Thần Các, Bồng Lai tiên vực thiếu Ngôn Tự chân nhân, Tử Diễm ma ngục mất Tư Đồ Huyết, Tiêu Cửu hai đại cao thủ. Thậm chí tán tiên, tán ma chết cũng ít người.

      Mọi người cùng lên tiếng cáo biệt, Tần Vũ và Lập Nhi hai người bay thẳng về Tiềm Long đại lục.

      -Mặc dù thời gian ở trong Cửu Kiếm tiên phủ lâu, khi trở lại vùng biển quen thuộc, ngửi mùi khí quen thuộc làm ta mang cảm giác trở về từ thế giới khác.

      trung, Tần Vũ nhìn Lập Nhi thở dài cảm thán.

      Bất thình lình, tay của Lập nhi, ba cây mao bút xuất .

      -Sao lại thế, Lập nhi...

      Tần Vũ chấn kinh nhìn ba cây mao bút, đúng là giống cây mao bút ở tàng bảo các.

      Lập Nhi cười hi hi :

      -Muội là người đầu tiên tiến nhập lầu hai, đương nhiên thể về tay .

      - phải là muội phát thệ?

      -Muội đích thực phát thệ lấy bảo bối độc nhất vô nhị, nhưng muội đâu có thề là lấy cây mao bút chứ.

      Lập Nhi đắc ý , nhưng ngữ khí của nàng giống như là làm nũng.

      Tần Vũ lúc này thực biết nên cười hay nên khóc.

      Mao bút là trung phẩm tiên khí, nguyên lai có chín cái, được phân phối cho các chúng nhân. Nào ngờ Lập Nhi lẵng lặng lấy ba, làm cho mọi người tranh đoạt.

      Đột nhiên, chiếc nhẫn hắc sắc ngón tay Tần Vũ tán phát đạo quang mang mờ mờ.

      -Tiểu bối may mắn, xin chúc mừng, ngươi lấy được bảo bối độc nhất vô nhị!

      Nghịch Ương tiên đế thanh mang chút tiếu ý, vang lên trong đầu Tần Vũ.
      oOo
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :