Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: darkxiiindp

      Chương 10

      Cực Hạn Huấn Luyện (1)

      Trao đổi lúc, Tần Vũ hoàn toàn hiểu nguyên lí huấn luyện của mỗi lão sư, đồng thời Tần Vũ càng bội phục Triệu Vân Hưng hơn, hoàn toàn xác định, nếu theo phương pháp tập luyện của Triệu Vân Hưng, tuyệt đối luyện ra thân thể hoàn mỹ. Sức mạnh, tốc độ, linh mẫn, thêm vào hài hòa hoàn hảo.

      Thợ muốn lành nghề, tất phải có đồ tốt.

      Luyện tập thân thể hoàn mỹ, sau này lại huấn luyện công kích, các phương pháp giết người. Có sắt tốt và quyết tâm chẳng lẽ luyện được đao tốt? Sau đó, huấn luyện bắt đầu…

      oOo

      Vân Vụ sơn trang Đông Lam sơn cách trăm mét có hồ nước rất đẹp, Triệu Vân Hưng đứng tại ven hồ, bên cạnh đồng hồ quả lắc, cái đồng hồ quả lắc này do cao thủ kỳ quan tinh vi chế ra, vì chế tạo khó khăn, chỉ có con nhà quý tộc mới có được. Đồng hồ quả lắc chia ra làm hai tư tiếng, mười hai phần, mỗi tiếng sáu mươi phút.

      "Nhanh, bơi nhanh nữa lên!"

      Triệu Vân Hưng lạnh lùng .

      Tại giữa hồ có thân hình ngừng di chuyển, đó là Tần Vũ, theo lời Triệu Vân Hưng, bơi tuy đơn giản, thực ra là phương pháp cực tốt bồi dưỡng hài hòa của thân thể, vì thế Tần Vũ được lệnh bơi trong hồ ngừng nghỉ.

      "Muốn ngừng quá."

      Tần Vũ cắn chặt răng, ngừng huy động tay, hai chân cũng đạp nước, bơi tới lui mười lần, cái hồ này tới lui khoảng hai trăm mét, mười lần tới lui là hai nghìn mét.

      Tần Vũ lúc trước thường tắm tại ôn tuyền, giữa ôn tuyền mực nước cũng rất sâu, Tần Vũ thường bơi ở đó, kỹ thuật bơi rất tốt, nhưng bơi ngừng nghỉ thế này, thêm vào lại phải bơi trong gò bó về thời gian, đối với Tần Vũ mà , quá khó khăn. Chân, tay nhức mỏi, trí óc căng ra.

      "Phụ vương!"

      Mỗi lần nhớ đến khuôn mặt tươi cười của phụ vương, Tần Vũ lại cắn răng kiên trì chịu đựng, dù cho đạt tới cực hạn, nhưng vẫn kiên trì như trước.

      "Nhanh, nhanh lên chút nữa."

      Triệu Vân Hưng chút cảm tình lạnh lùng thúc.

      "Ánh mắt Tần Vũ có chút cứng cỏi nhìn về phía trước, nghe thấy lời Triệu Vân Hưng, Tần Vũ tự nhủ phải nhanh lên, sau đó, tâm trạng Tần Vũ căng thẳng đột nhiên như được giải phóng, hai tay hai chân dường như có lại khí lực."

      Tần Vũ cảm nhận ràng, từ trong thân thể ngờ lại sản sinh luồng sức mạnh, luồng sức mạnh này biết tới từ đâu, như tự nhiên sinh ra. Ánh mắt Tần Vũ đầy hưng phấn. Vượt qua cực hạn.

      tận hưởng cảm giác này, mỗi lần vượt qua cực hạn, thân thể chút khí lực lần nữa lại sinh ra luồng sức mạnh, thậm chí cảm nhận được thân thể biến hóa, khơi dậy tiềm năng từ tận cùng thân thể.

      "Tốt, chậm ba phút."

      Triệu Vân Hưng nhìn ra giữa hồ, lãnh đạm .

      Tần Vũ gặp khó khăn khi vào bờ, lúc này khó mà di động, đặc biệt hai tay cử động được, chân đau nhức, Tần Vũ thở dốc, tận lực hít thở khí trong lành, cố để thân thể phục hồi nhanh hơn chút.

      "Ngươi chậm ba phút, tại phạt ngươi chạy từ đây về Tây uyển, sau đó tại Luyện Công trường ở Tây uyển xuống tấn trăm lần."

      Triệu Vân Hưng ra mệnh lệnh.

      "Chạy từ đây về Tây uyển? Lại còn…"

      Tần Vũ thở ra hơi, nhìn Triệu Vân Hưng nghi ngờ, lúc này chân bước nổi, Triệu Vân Hưng ngờ lại bắt chạy, lại còn xuống tấn trăm lần. "Ngươi có ý kiến gì?"

      Triệu Vân Hưng bình thản hỏi.

      "Con có ý kiến, vượt qua cực hạn thân thể có thể tôi luyện thân thể, nhưng, nếu vượt qua nhiều quá, thân thể con hết cỡ , con cảm giác tới cực hạn, bây giờ thể luyện tiếp, lão sư, lúc bơi, con hai lần cảm thấy cái cực hạn đó rồi, con cảm thấy thể chịu lần cực hạn nữa."

      Tần Vũ nhìn thẳng Triệu Vân Hưng.

      Triệu Vân Hưng lạnh lùng :

      "Ta là lão sư, mệnh lệnh của ta ngươi được phục tùng, nếu ngươi cảm thấy phương pháp huấn luyện của ta có vấn đề, muốn tiến hành huấn luyện, ta có thể lập tức ly khai. Ngươi cái loại đệ tử lười biếng, ta quan tâm."

      Sắc mặt Tần Vũ biến động.

      Nhưng sau đó Tần Vũ nhìn Triệu Vân Hưng, hít sâu hơi, cố gắng điều khiển hai chân bước, bước đầu tiên kinh kinh khủng, đau nhức dữ dội, nhưng chạy được lúc, chân bắt đầu có khí lực.

      "Chuyện gì thế này?"

      Tần Vũ sửng sốt.

      Triệu Vân Hưng phía sau khóe miệng có chút hài lòng:

      "Tên tiểu tử này, tưởng ta biết cực hạn của ngươi sao? Sau khi bơi hai tay ngươi dụng lực so với chân hơn nhiều, bản thân cơ chân so với tay lại phát triển hơn, tay chịu được, chân cũng có thể tiến hành huấn luyện tiếp đợt."

      Lại nhớ đến bộ dạng trách vấn của Tần Vũ vừa xong, Triệu Vân Hưng cười .

      "Tên tiểu tử này."

      Vừa cười vừa lắc đầu, Triêu Vân Hưng theo sát sau Tần Vũ.

      oOo

      Buổi tối, tại ôn tuyền ở Tây uyển.

      Vừa trải qua ngày cực hạn huấn luyện, lúc này Tần Vũ ngâm mình trong ôn tuyền, cảm thấy cơ bắp rã rời, thậm chí còn cảm thấy cơ bắp có biến đổi.

      Tần Vũ nét mặt thoải mái, cảm xúc trào dâng vung hai tay lớn:

      "Cả ngày, cuối cùng cũng được hưởng thụ!!!"

      Tiểu Hắc cũng luyện đập cánh bên cạnh ngừng, dường như cũng rất cao hứng.

      Triệu Vân Hưng sắc mặt uy nghiêm tới, dừng lại bên bờ ôn tuyền :

      "Ôn tuyền tại Vân Vụ sơn trang này có tác dụng trị liệu cực kỳ hữu hiệu, đối với thân thể của ngươi rất có lợi. Sau khi ngươi ngâm mình ba tiếng, ngươi tới chỗ Ông lão tiên sinh, bóp rượu thuốc, hấp thu dược tính trong rượu thuốc, đối với thân thể của ngươi cũng rất tốt."

      "Vâng, …"

      Lúc này Tần Vũ rất dễ chịu, hua tay bừa. Triệu Vân Hưng cũng để ý, quay đầu bước .

      oOo

      Luyện Công trường, Triệu Vân Hưng đứng ngay ngắn, Tần Vũ cũng tới lúc lâu, chuyện này Tần Vũ thể muộn được, cũng lạ, dù ngày hôm qua huấn luyện đạt tới cực hạn, nhưng qua hiệu dụng của ôn tuyền, lại thêm công hiệu của dược tửu, hôm nay ngờ sức lực vẫn tràn đầy.

      "Ngoại công có thể tập luyện đến cực hạn, quái lạ lại toàn đệ tử con nhà phú gia quyền thế."

      Triệu Vân Hưng cảm thán.

      Tu luyện ngoại công, ngừng vượt qua nhục thể cực hạn, nhưng phải thân thể chỉ có đơn giản sản sinh ra lực lượng, nó đồng thời cũng cần hấp thu năng lượng, phú gia đệ tử, ăn uống đại bổ, ăn thức ăn đặc biệt có dược tính tốt, lại thêm dược tửu trân quý, còn mời được cao thủ y đạo xoa bóp giải trừ đau nhức. Có điều kiện như vậy, luyện ngoại công tự nhiên khác.

      " tại, chúng ta tiến hành huấn luyện sức mạnh, cầm thiết bổng, tiến hành xuống tấn, trước tiên trăm lần."

      Triệu Vân Hưng tùy ý chỉ cây thiết bổng, cây thiết bổng đó tính ra nặng lắm, khoảng dưới mười cân, đối với người lớn phải nghĩ, nhưng đối với đứa trẻ tám tuổi như Tần Vũ, khác biệt.

      "Hừm!"

      Tần Vũ hai tay dụng lực, tiếng nâng thiết bổng tới tầm ngực, rồi hi hi cười :

      "Lão sư, thoải mái lắm."

      "Hoàn thành trăm lần rồi hãy ."

      Triệu Vân Hưng nghiêm túc .

      Tần Vũ bắt đầu xuống tấn, lúc mới bắt đầu rất dễ, chẳng phải có mỗi việc đứng thẳng người, rồi lại ngồi xuống sao? Nhưng sau ba mươi lần liên tiếp, Tần Vũ cảm thấy hai chân đau nhức, cố thêm mười cái nữa, chân đứng run rẩy. trăm lần?

      Chỉ bốn mươi lần Tần Vũ cũng khó mà chịu nổi?

      "Hô!"

      Hít mạnh hơi, tranh thủ lúc đứng, cơ chân phục hồi chút, Tần Vũ tiếp tục xuống tấn, sau khuôn mặt thống khổ, ánh mắt Tần Vũ sáng lên ngoan cường, ngừng cắn răng kiên trì. Thở tới lần thứ bẩy mươi, Tần Vũ thậm chí cảm thấy bước chân đủ sức đứng vững.

      "A!"

      Đột nhiên hét lớn tiếng, có vận hết sức lực, ngờ đứng được, trong mắt Tần Vũ lóe lên tia lửa, đó là tia lửa hưng phấn.

      "A!"

      Lại tiếng hét lớn, Tần Vũ lại đứng lên tiếp.

      Mỗi tiếng hét, là mỗi lần nỗ lực sử dụng sức mạnh tiềm tàng bên trong hai chân, hai chân dần dần nóng lên, luồng sức mạnh từ sâu bên trong cơ bắp bùng lên, như phép màu, Tần Vũ hét lớn tiếng cuối cùng, ngờ hoàn thành đủ trăm lần. Tần Vũ tuy bước chân siêu vẹo, như có thể ngã ra bất cứ lúc nào, nhưng trong mắt bừng cháy vẻ hưng phấn.

      Bên cạnh Triệu Vân Hưng bí mật gật đầu.

      " tại tiến hành huấn luyện chỉ lực."

      Triệu Vân Hưng nét mặt uy nghiêm như trước, cơ bản cho Tần Vũ chút thời gian nghỉ ngơi, ra lệnh ngay. ra huấn luyện được Triệu Vân Hưng thiết kế rất bài bản, vừa rồi Tần Vũ tuy bước chân rã rời, nhưng hai tay vẫn chưa đạt tới cực hạn, Triệu Vân Hưng tiện thể tiến hành huấn luyện chỉ lực.

      "Lão sư, chỉ lực là huấn luyện cái gì?"

      Tần Vũ tuy bước chân chẳng còn khí lực, nhưng vẫn hi hi cười hỏi Triệu Vân Hưng.

      Tần Vũ càng ngày càng thích cái cảm giác mỹ diệu lúc vượt qua cực hạn, trong khoảnh khắc vượt qua cực hạn đó, cảm thấy thứ kích thích sinh mệnh, đúng. Cái cảm giác đó kỳ lạ.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 11

      Cực Hạn Huấn Luyện (2)


      "Chỉ lực, biện pháp tốt nhất là luyện riêng từng ngón tay, nhưng tại chỉ lực của ngươi rất yếu, đầu tiên chiếu theo phương pháp Thiết Sa chưởng, đây là găng tay Thiên Tàm ti, trước tiên ngươi đeo vào, luyện chỉ lực tuyệt đối được để cơ nhục tay bị thương tổn."
      Triệu Vân Hưng sớm chuẩn bị găng tay Thiên Tàm ti đưa cho Tần Vũ. Tần Vũ vui vẻ nhận găng Thiên Tàm đeo vào tay.
      "Đây là cát biển trắng, hai tay ngươi dùng toàn lực xúc vào, được ngưng, chờ tới lúc ta bảo ngưng mới được ngưng."
      Triệu Vân Hưng đứng ngay cạnh chậu cát trắng .
      ", lão sư!"
      Tần Vũ nghĩ kiểu huấn luyện này như chơi đùa, nhưng hai chân đau nhức, cố nhịn đau, cắn răng bước tới chậu cát cách đó mười mét, Tần Vũ mang găng Thiên Tàm ti, ngừng xúc xuống, lần nào cũng rất nỗ lực.
      "A!"
      Tần Vũ kiềm chế được than tiếng, tuy có găng Thiên Tàm ti bảo hộ ngón tay, nhưng mỗi lần xúc tay xuống, hành động đó thực ảnh hưởng lên tay.
      Xúc nhanh đến cùng cực, lực cản của bạch sa phản lại làm cho ngón tay Tần Vũ dần dần nhức kinh khủng. Tần Vũ còn cách nào liền bí mật giảm độ sâu của cú xúc, bình thường xúc tới tận đáy, nhưng tại xúc bình thường, dễ chịu hơn rất nhiều.
      "Xúc tới đáy, được lười."
      Triệu Vân Hưng uy nghiêm .
      Tần Vũ giật mình, chỉ cắn răng tiếp tục chịu đựng.
      Dù Tần Vũ thích cái cảm giác vượt qua cực hạn, nhưng mười ngón tay nối liền với tim, mười ngón tay đau nhức ngừng làm cho thực đau đớn, chỉ là hài đồng tám tuổi, lại còn là con thứ ba của Trấn Đông vương, địa vị tôn quý, trước đây có bao giờ phải chịu khổ.
      "Phốc!"
      Bàn tay mạnh mẽ chọc thẳng xuống tận cùng, đau đớn mãnh liệt làm nước mắt Tần Vũ kìm được trào ra.
      Triệu Vân Hưng bình thản nhìn, nhìn đứa trẻ mới chỉ tám tuổi rơi lệ ngừng xúc tay vào chậu cát, Triệu Vân Hưng dường như chút tình cảm, ngừng thúc dục…Khóc, nhưng vẫn phải xúc.
      oOo
      Luyện tập được nửa năm, mỗi ngày luyện tập, mỗi ngày hấp thu thực phẩm tăng, làm cho thân thể Tần Vũ cường tráng hơn rất nhiều so với trước đây. Dưới thác nước tại Đông Lam sơn.
      "A!"
      Triệu Vân Hưng song phi, đá bay mấy khối đá lớn rơi xuống thác nước, lúc này, dưới thác nước những khối đá tạo thành nơi người có thể đứng được, thác nước từ cao đổ xuống, đập vào mặt đá, tóe ra vô số bụi nước trắng.
      "Hai chân vững như núi, di chuyển nhanh như điện, thác nước này kể là lớn, xuống tấn lâu như vậy, bước chân của ngươi cũng khả dĩ có thể trụ được dưới thác nước này."
      Triệu Vân Hưng chỉ vào thanh thạch :
      "Đứng lên đó, nhất định phải đứng vững."
      "Thác nước này kể là lớn?"
      Tần Vũ ngước nhìn rất cao nơi thác nước đổ xuống, sức đẩy mạnh mẽ đập lên tảng đá, phát ra tiếng nổ dễ sợ, thác nước này kể là thác nước lớn, còn cái thác nước nào lớn nữa? Trải qua nửa năm huấn luyện xuống tấn, lúc này cước bộ của Tần Vũ so với quá khứ biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
      "Vâng!"
      Tần Vũ chầm chậm dừng lại bên thanh thạch, thác nước đổ xuống, bên cạnh thanh thạch áp lực tất nhiên lớn, Tần Vũ đứng tại bên cạnh thanh thạch, gồng bước chân, xem ra có thể dễ dàng chịu được áp lực này.
      "Đứng vào giữa."
      Triệu Vân Hưng lạnh lùng .
      Tần Vũ chẳng còn cách nào, chỉ đành từ từ di chuyển bước chân, hướng trung tâm bước, càng tới gần giữa, áp lực nước chảy đổ xuống càng mạnh, Tần Vũ cảm thấy thân thể bắt đầu bị đẩy lùi, nhưng vẫn chưa tới vị trí trung tâm.
      " ổn!"
      Tần Vũ cảm thấy thân thể lắc mạnh, bước chân trụ nổi, bị đẩy văng xuống hồ.
      "Tiếp tục!"
      Triệu Vân Hưng bình thản .
      oOo
      Trời đêm, Tần Vũ nằm tại ôn tuyền, hai mắt thư thái khép hờ, ngày ngày lúc tại ôn tuyền là lúc Tần Vũ thoải mái nhất, trước đây hề có cảm giác này, nhưng tại mỗi ngày đều rèn luyện tới cực hạn, lúc vào lại ôn tuyền, toàn thân cơ bắp ê ẩm, khỏe người.
      Tiểu Hắc sau hơn nửa năm, chỉ thấy đầu nó đột nhiên xuất nhúm lông màu vàng, những chỗ khác vẫn đen như trước. Tốc độ lớn của Tiểu Hắc thực rất chậm so với những con ưng bình thường, lúc này Tiểu Hắc cũng tại bờ ôn tuyền, chạy tới chạy lui loạn lên. Tần Vũ ngủ, ngủ tại ôn tuyền.
      Ban ngày huấn luyện cả ngày, buổi tối ngâm mình trong ôn tuyền sáu tiếng, ngâm mình trong ôn tuyền ngủ luôn, chờ tới nửa đêm, nhờ y đạo cao thủ Ông Nhàn giúp xoa bóp dược tửu, sau đó Tần Vũ tiện thể đọc sách. Có thể , lãng phí dù chỉ chút thời gian.
      Bên bờ ôn tuyền, đột nhiên xuất hai bóng người, chính là Liên Ngôn và Triệu Vân Hưng, hai người nhìn chăm chú Tần Vũ ngủ.
      "Tiểu Vũ còn chưa đủ chín tuổi, vẫn còn là đứa bé."
      Nhìn khóe miệng Tần Vũ còn chảy ra nước dãi, lại thêm khuôn mặt non nớt, Liên Ngôn cảm thấy nhẫn tâm, chăm lo cho Tần Vũ từ lúc bé, Liên Ngôn hoàn toàn coi Tần Vũ như tôn tử của chính mình.
      Triệu Vân Hưng hiếm khi cười, nhìn Tần Vũ, gật đầu :
      "Tiểu Vũ nó là hài tử kiên cường phi thường, ta huấn luyện tuyệt đối đạt tới cực hạn của nó, nếu như vượt qua giới hạn đó, thân thể nó có thể gục ngã. Nó ngờ lại chịu được…Trước đây lúc Vương gia để ta luyện quân, ta chọn mười vạn người trong đại quân tiến hành cực hạn huấn luyện, hoàn toàn đạt tới cực hạn của quân nhân bình thường, nhưng thực chịu được năm, chỉ có khoảng nghìn người."
      Triệu Vân Hưng lúc đó huấn luyện quân sĩ, đa số quân nhân bình thường được ăn uống, thuốc thang bồi bổ như Tần Vũ, lại thêm ôn tuyền giải trừ mệt mỏi, rồi cao thủ y đạo giúp xoa bóp vân vân. Nhưng…
      Những quân nhân đó đều là người trưởng thành, còn Tần Vũ chỉ là hài tử. hài tử có khả năng kiên trì chịu được, càng làm cho Triệu Vân Hưng ngạc nhiên hơn.
      Nhìn dáng vẻ say ngủ của Tần Vũ, Liên Ngôn và Triệu Vân Hưng mỉm cười rồi bỏ , chỉ còn lại Tần Vũ ngủ say như trước, hồn nhiên biết có người tới, miệng khép hờ, khuôn mặt nở nụ cười hạnh phúc, khóe miệng chảy ra nước dãi. Có thể…trong giấc mơ, và phụ vương ở cùng nhau. Phụ vương, hai năm trôi qua quá nhanh chưa lần tới
      oOo
      Huấn luyện chạy mang theo vật nặng, huấn luyện xuống tấn mang vật nặng, huấn luyện bước chân dưới thác nước, khả năng chống chịu liên tục được huấn luyện tới cực điểm, luyện quyền dưới trở lực của thác nước, hoạt động mọi ngày đều đeo thêm vật nặng, huấn luyện linh hoạt, huấn luyện chỉ lực, huấn luyện phản ứng linh mẫn, huấn luyện tốc độ…
      Các phương pháp huấn luyện, chiếu theo quy luật nhất định, Triệu Vân Hưng tiến hành huấn luyện cho Tần Vũ tất cả các lĩnh vực. Tần Vũ dưới huấn luyện của Triệu Vân Hưng, ngừng đột phá cực hạn sinh lý, kỹ năng thân thể cũng nhanh chóng đề cao. năm sau.
      Tần Vũ chín tuổi mặc quần dài, nửa thân cởi trần, cơ bắp toàn thân nở mà lên vẻ lưu tuyến hoàn hảo, trông giống như con báo săn.
      "Tần Vũ, ngươi ý chí kiên cường, cực hạn huấn luyện gì cũng phải lo nữa, tối quan trọng là ý chí kiên cường."
      Triệu Vân Hưng nhìn Tần Vũ, nở nụ cười chưa từng thấy nhìn Tần Vũ:
      "Lão sư phải trở về quân đội, hãy nhớ, cực hạn, thách thức cực hạn, chừng nào ngươi ngừng nỗ lực, ngươi cuối cùng nhất định có ngày thành công."
      Tần Vũ nhìn lão sư trước mắt, năm qua, Tần Vũ thậm chí còn thầm trách lão sư vô tình, mỗi lần Tần Vũ ngừng rơi lệ lúc huấn luyện, nhưng hôm nay nhìn khuôn mặt lão sư tươi cười thỏa mãn, đột nhiên hiểu ra tất cả.
      "Lão sư, con nhất định làm người thất vọng."
      Tần Vũ nhìn Triệu Vân Hưng, kiên quyết .
      Triệu Vân Hưng hài lòng gật đầu, sau đó lập tức quay người, bước dài bỏ , trực tiếp ra khỏi Vân Vụ sơn trang, liền đó tiếng liệt hổ gầm vang, mắt Tần Vũ hơi đỏ, Tần Vũ hiểu, bắt đầu từ hôm nay… mình độc tự huấn luyện bản thân.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: darkxiiindp & vaan_2410

      Chương 12

      Thự Quang (1)


      Bên trong Hồng Hoang Vô Biên là núi non trùng điệp cây cối chen chúc nhau mọc, thú tàng sâu trong đó. Diện tích của Hồng hoang là rất lớn căn bản thể hiểu hết được. Tại đông vực tam quận tổng cộng được biết đến có sáu mươi vạn đại quân có đến bốn mươi vạn quân đồn trú gần Hồng hoang.

      Hai mươi vạn đại quân còn lại đóng tại Hắc Thủy Sơn mạch. Hắc Thủy Sơn mạch có đến gần hai mươi vạn sơn tặc chính là nơi sơn tặc tập trung nhiều nhất trong thiên hạ. Vì sơn tặc thập phần thông thạo địa hình của Hắc Thủy Sơn mạch lại chiến hữu địa lợi nên Trấn Đông Vương phải để hai mươi vạn đại quân đồn trú bên ngoài Hắc Thủy Sơn mạch nhắm trấn áp Hắc Thủy sơn tặc.

      Gần Hồng hoang là Thiết Phong Thành. Tại gian phòng trong phủ đệ uy nghiêm, thời khắc đó Trấn Đông Vương Tần Đức yên lặng đọc sách.

      "Vương gia."

      Triệu Vân Hưng đứng ngoài cửa cúi người .

      "Vân Hưng, ngươi tới đây."

      Tần Đức căn bản hề quay đầu mà trực tiếp .

      Triệu Vân Hưng vào phòng và ngồi bên yên lặng chờ Tần Đức phát thoại. Đối với Trấn Đông Vương Tần Đức trong lòng Triệu Vân Hưng vô cùng sùng kính.

      Tần Đức hạ sách xuống, quay sang Triệu Vân Hưng nở nụ cười :

      "Vân Hưng ngươi dậy dỗ Vũ nhi cũng năm, cho ta nghe xem Vũ nhi có tiền đồ về ngoại công ?"

      "Vương gia, Tam điện hạ khắc khổ phi thường, nỗ lực phi thường, nghị lực kiên định tuyệt kém những người thành niên."

      Triệu Vân Hưng tức trả lời, mặt Tần Đức xuất nụ cười.

      Triệu Vân Hưng tiếp tục :

      "Tam điện hạ thiên sinh tư chất thông tuệ. Có thể tu luyện ngoại công đến cực trí đại đa số đều là người có tư chất trời sinh cực cao. Có ôn tuyền ở Vân Vụ Sơn Trang bồi dưỡng lại thường xuyên sử dụng các dược liệu trân quý, tam điện hạ hoàn toàn có hi vọng đạt được ngoại công cực trí."

      Ngoại công cực trí gần với hậu thiên cực trí và tiếp cận với tiên thiên cảnh giới. Ngoại công tu luyện như vậy cho dù gặp đối thủ là nội công tiên thiên tiền kỳ cao thủ cũng có thể bình thủ.

      "Cần bao nhiêu lâu?"

      Tần Đức hỏi lại.

      Triệu Vân Hưng tư lự lát rồi :

      "Phải cần khoảng ba mươi năm, đấy là nếu Tam điện hạ tu luyện nhất mực kiên trì. Khi tu luyện ngoại công càng về sau càng khó tiến bộ. Ví như lực khí, Tam điện hạ tu luyện mười năm tay có thể nâng được ba bốn trăm cân thành vấn đề. Muốn đạt đến ngoại công cực trí tay có thể nâng bẩy tám trăm cân càng về sau càng gian nan. Ba mươi năm là khoảng thời gian tương đối để đạt được mức đó."

      Tần Đức lắc đầu thở dài:

      "Ba mươi năm là quá dài, bất quá mười năm có năng lực tự bảo vệ bản thân rất tốt."

      "Được rồi, Vân Hưng ngươi có thể lui."

      Tần Đức xong Triệu Vân Hưng lập tức cúi người :

      "Thuộc hạ cáo lui."

      Sau khi Triệu Vân Hưng rời khỏi gian phòng chỉ còn mình Tần Đức lưu lại bên trong. Rất lâu sau đó, trong căn phòng chỉ vang lên tiếng thở dài…

      oOo

      Phía dưới thác nước Tần Vũ trầm ổn mã bộ, kiên trì như tảng đá chống lại sức nước.

      Cảm thấy thác nước trùng trùng lực đẩy trong lòng Tần Vũ tự nhiên lên phấn khích và bắt đầu tiến hành tu luyện. Được Triệu Vân Hưng chú trọng rèn luyện năng lực chịu đựng của cơ thể, lại thường xuyên được sử dụng dược tửu khắp toàn thân nên lúc này năng lực chịu đựng của Tần Vũ là , cách khác căn bản nó có thể chịu được lực công kích trùng trùng của thác nước.

      "Kiên trì."

      Liên tục từ trong lòng Tần Vũ tự vang lên câu đó. Triệu Vân Hưng còn ở đây, có ai cầu nó cả và có lúc Tần Vũ có ý nghĩ thu lại ý niệm ban đầu. mình độc tự huấn luyện có ai giáo huấn, hơn nữa nó mới chỉ là hài tử. Bất quá…ý niệm vừa bắt đầu bị bóp nghẹt.

      Tự so sánh với đại ca, tự so sánh với nhị ca, thậm chí tự so sánh bản thân với cả phụ thân thể lười biếng, thể yếu hèn.

      Bản thân là con cháu Tần gia, thân là nhi tử của Trấn Đông Vương Tần Đức tự nhiên thể là kẻ yếu đuối.

      Nỗ lực!

      "Kiên trì, kiên trì!"

      Cảm thấy chân mình phát nhuyễn, trong lòng Tần Vũ ngừng tự nhắc nhở bản thân.

      Tần Vũ có thể cảm nhận được từng chuyển động của cơ thịt, mỗi khi kiên trì sâu trong cơ thịt lại tái xuất lực lượng.

      Đột nhiên…

      Bị lùi lại bước, Tần Vũ làm vang lên tiếng "ầm" và rơi vào trong hồ nước.

      oOo

      Tại luyện công trường, chung quanh là rất nhiều bao cát lớn tổng cộng có sáu bao cát. Tần Vũ đứng yên tại trung tâm.

      "Hây!"

      Tần Vũ hét lên tiếng lớn, mạnh mẽ tung quyền vào phía bao cát đầu tiên sau đó liên tục đánh vào các bao cát xung quanh. Các bao cát đó lập tức chuyển động hỗn loạn.

      Chúng chuyển động theo quỹ đạo nào cả. Những bao cát căn bản bằng phẳng, khi va đập vào những bao cát khác lập tức quỹ đạo liền thay đổi.

      "Bồng!" "Bồng!" "Bồng!" "Bồng!" "Bồng!"

      Tần Vũ hai mắt phát sáng, hai tay nhanh chóng kích vào các bao cát mỗi khi chúng chạm vào nhau đổi hướng, điều này huấn luyện tốc độ phản ứng. Tốc độ phản ứng kết hợp với cơ thịt đồng thời tạo thành phản ứng qua huấn luyện để tăng cao khả năng phản xạ. Cao thủ chiến đấu với nhau sinh tử chỉ trong đường tơ kẽ tóc chỉ cần phản ứng nhanh nhẹn hơn lập tức có thể đoạt tính mệnh kẻ địch.

      Cùng với tốc độ tấn công của Tần Vũ tăng lên những bao cát lại càng chuyển động nhanh. Tần Vũ cảm nhận được áp lực tăng lên, đột nhiên phía sau bị kích trúng khiến Tần Vũ tự chủ được loạng choạng đồng thời ba bốn bao cát khác cũng kích trúng thân mình nó.

      "Bồng!"

      Tần Vũ ngã lăn ra đất, xương cốt như tan ra từng mảnh.

      "Phù…"

      Tần Vũ hớp hơi thanh khí rồi nhìn lại đầu gối. Đầu gối nó bị ma sát làm bị thương và máu tuôn ra. mặt đá có dấu máu hiển nhiên là khi đầu gối nó chạm vào đá khiến máu rơi ra.

      "Bất ngờ thể dự đoán được."

      Tần Vũ ngờ tới, trước khi huấn luyện nó lường trước được, ai mà lường trước được.

      "Tiếp tục."

      hề nghĩ đến thương thế, Tần Vũ đảo mắt nhìn quanh rồi tiếp tục quay lại bao cát ở trung ương và lại bắt đầu tiến hành huấn luyện phản ứng.

      oOo

      Chỉ mặc cái quần ngắn nằm dài ghế tựa, toàn thân Tần Vũ được xoa bóp bởi dược tửu tại Viện lang trung, tay cầm cuốn sách. Lúc đó tại Viện lang trung chỉ có những chiếc đèn lồng chiếu sáng. Dưới ánh sáng của những ngọn đèn Tần Vũ có thể đọc được các ký tự trong sách.

      Mặc dù lão sư Triệu Vân Hưng quay về nhưng Tần Vũ hề giảm cầu thậm chí còn đặt ra nghiêm lệ cho mình mỗi ngày huấn luyện cả ngày, cho đến nửa đêm ngâm mình trong ôn tuyền để hấp thu khoáng chất và bồi dưỡng cơ thể giúp cho thân thể khôi phục. Đó cũng là lúc Tần Vũ tranh thủ thời gian để ngủ. Có điều lúc đó là sau khi Ông Nhàn xoa dược tửu lên người nó và cũng là thời gian nó đọc sách.

      " lâu rồi ta thượng sơn để ngắm sao trời."

      Tần Vũ nhìn lên những ngôi sao bầu trời, môi bỗng tia tiếu ý:

      "Nhưng mà trong viện cũng có thể ngắm sao mà, Tiểu Hắc ngươi cũng nghĩ vậy phải ? Ài, Tiểu Hắc ta ngươi phải là chim ưng rồi, lâu như vậy mà tại sao chỏm lông đầu ngươi vẫn có màu vàng?"

      Tần Vũ nhìn sang "Tiểu Hắc."

      Tiểu Hắc hai mắt ánh sáng, hai cánh đập liên hồi tựa hồ như cho phép Tần Vũ xấu nó, sau đó kiêu hãnh ngẩng cao đầu biểu thị thái độ cao ngạo.

      Tần Vũ lập tức cười vang.

      "Lại tính toán với ta rồi, bất hòa với ngươi chỉ lãng phí thời gian. Ta phải tập trung đọc quyển sách này để còn phải tiếp tục luyện tập vào ngày mai."

      Tần Vũ lập tức nhìn vào quyển sách y đạo trong tay. Tần Vũ nhớ rất ràng.

      Triệu Vân Hưng rằng muốn trở thành ngoại công cao thủ chân chính phải tinh thông cả y đạo.

      Gần đó, Liên Ngôn thầm tàng thân ảnh từ hòa nhìn Tần Vũ.

      Đặc biệt khi nghe thấy Tần Vũ rằng lãng phí thời gian để chơi đùa với hắc ưng, trong lòng Liên Ngôn trào lên tia trìu mến. Tần Vũ mới chỉ chín tuổi nhưng lại lãng phí giây phút thời gian nào. Mỗi phân thời gian Tần Vũ đều có kế hoạch hoàn hảo. Tất cả đều nhằm khổ công tu luyện, tuy nhiên tất cả những điều này để làm gì? Tần Đức rất lâu rồi tới Vân Vụ sơn trang.

      Mải mê đọc sách Tần Vũ bất giác vô ý ăn hết số bánh ngọt đặt gần ghế.

      Tần Vũ để quyển sách xuống ngẩng đầu nhìn lên trời, cảm thấy toàn thân thống khoái thỏa mãn hét lớn:

      "Khi bình minh lên chính là lúc ngày mới bắt đầu. Tần Vũ, mày phải nỗ lực hơn nữa. Chỉ có nỗ lực mới có thể thành công."

      ngày huấn luyện mới lại bắt đầu.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Dịch Giả: darkxiiindp & vaan_2410


      Chương 13

      Thự Quang (2)


      Trong ôn tuyền, Tần Vũ ánh mắt kiên định đứng ngay giữa.
      Tất nhiên Tần Vũ ngâm mình trong ôn tuyền, xuống nước chạy để tiến hành huấn luyện sức chống lại trở lực. Huấn luyện chống lại trở lực dưới nước, có tác dụng nâng cao sức mạnh thân thể. Nếu như luyện trong nước nơi khác, chắc chắn bằng luyện trong ôn tuyền, trong ôn tuyền mỗi luồng nước lại có dạng trở lực, hai là ngừng bổ dưỡng thân thể, mũi tên bắn hai đích.
      Xuất quyền! Thu quyền!
      Xuất cước! Thu cước!
      Tần Vũ trong nước rất nhanh xuất quyền tung cước, mỗi lần Tần Vũ đều dùng hết sức lực, để tốc độ đạt đến nhanh nhất, Tần Vũ bộ pháp vững chắc, trong nước cũng lắc, đây là kỹ năng do tu luyện bộ pháp lâu ngày.
      Nước chảy cuồn cuộn, có quỹ đạo đặc thù, Tần Vũ mỗi lần quyền cước tốc độ lại nhanh hơn, tự nhiên quyền cước quỹ đạo có biến hóa để rẽ nước. Xuất quyền theo quỹ đạo nào? Thẳng? Cong?
      đúng! Mọi có gì là tuyệt đối, thẳng cong tương hỗ phối hợp, tất cả làm cho quyền xuất nhanh hơn, trở lực giảm , muốn cho sức mạnh mạnh mẽ hơn, tốc độ nhanh hơn, Tần Vũ ngừng công kích.
      Lúc này cánh tay và chân Tần Vũ phảng phất như phủ phiến thép mỏng…
      oOo
      Luyện Công trường, Tần Vũ mặc quần ngắn, cước bộ vững vàng, bên cạnh có đại hán hộ vệ, tay đại hán cầm cây mộc bổng, lúc này Tần Vũ tiến hành huấn luyện chịu đòn, thân thể ngừng chịu đòn, hấp thu dược tửu, có thể làm cho thân thể cường hãn, huấn luyện đến cực hạn, thậm chí có thể kháng cự đao thương.
      "Dương thúc, lực yếu quá."
      Tần Vũ rất vừa ý với đại hán Dương Sơn đối diện.
      Dương Sơn liên tục thuyết phục:
      "Tam điện hạ, nên tập nhiều, nên kết thúc thôi."
      Dương Sơn nhìn thân Tần Vũ vết vết đỏ, lại thấy sắc mặt Tần Vũ như quan tâm, tâm trạng lo lắng, Tần Vũ lúc sáu tuổi, lúc đó cùng bọn họ tới Vân Vụ sơn trang, ba năm qua, bọn họ đều nhìn hài tử này lớn lên, ai lại nhẫn tâm đánh hài tử này? Nhưng Dương Sơn thực ra vẫn bị bắt phải đánh, bởi vì đây là huấn luyện ngoại công, huấn luyện chịu đòn.
      "Ta để người đánh là đánh , thế này, ta tự đánh vậy."
      Tần Vũ lắc đầu cười, vừa vừa với lấy mộc bổng.
      Dương Sơn nhìn thấy, vội vàng lùi lại, để Tần Vũ lấy mộc bổng, hoang mang :
      "Rồi, rồi, ta tiếp tục đánh, lực mạnh lên chứ gì, ta biết rồi."
      Dương Sơn dám để Tần Vũ tự đánh, Tần Vũ tự đánh, chắc chắn đánh tới cực hạn, Dương Sơn vẫn nhớ cái ngày toàn thân thể Tần Vũ bị đánh bầm dập.
      Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!…
      Mộc bổng đập vào người Tần Vũ, Tần Vũ mím môi, vươn vai lên, tiếng, những vệt đỏ xuất thân thể Tần Vũ, làm Dương Sơn cảm thấy chịu nổi, lúc hơn chín tuổi vẫn còn ở nhà chăn bò. Còn Tần Vũ – Trấn Đông vương vương phủ Tam điện hạ lại hề lãng phí thời gian, luyện tập ngừng, phải đạt tới cực hạn thân thể.
      Tần Vũ mắt sáng như sao, nhìn ánh mắt đó có thể biết quyết tâm của Tần Vũ vững vàng như núi Thái sơn thể lay động.
      oOo
      "Tiểu Vũ, hôm nay huấn luyện hơi quá, ngày mai phải giảm số lượng chút."
      Tần Vũ nằm sấp, lão giả đầu bạc trắng vừa xoa bóp vừa vẻ quan tâm với Tần Vũ, lão giả này là Ông Nhàn, là cao thủ y đạo, ở trong Trấn Đông vương vương phủ còn là cao thủ y đạo số số hai, Tần Đức trước đây phái Ông Nhàn đến Vân Vụ sơn trang, làm người trong vương phủ kinh ngạc ít, vì lí do gì mà lại phái y đạo cao thủ tới sơn trang.
      " sao, Ông gia gia thủ pháp xoa bóp độc đáo của người, thêm dược tửu vào, ngày mai ta chẳng cảm thấy gì nữa."
      Tần Vũ nhếch môi, để ý tới.
      Ông Nhàn động tác song thủ nhanh, nhưng ra rất có quy luật, hoặc chặt, hoặc bóp, hoặc điểm, hoặc vỗ, mỗi loại phương pháp đều khác nhau, thêm vào tay Ông Nhàn còn xoa đầy dược tửu, cộng với bí pháp xoa bóp độc đáo của lão, dược hiệu của dược tửu rất nhanh thấm vào trong thân thể Tần Vũ. Nhìn bộ dạng của Tần Vũ, Ông Nhàn cười rồi lắc đầu, đồng thời điều khiển chân khí trong thân thể dung nhập vào bí pháp xoa bóp.
      " khỏe người."
      Tần Vũ cảm giác thân thể ngừng ấm lên, tự chủ được kêu lên.
      Ông Nhàn mỉm cười, nếu phải lão muốn, người ngoài dù thân phận cao mấy, lão cũng dùng toàn lực, nội lực trong thân thể còn nhiều, nhưng đối với Tần Vũ, Ông Nhàn rất quan tâm, thấy hài đồng mỗi ngày luyện tập như thế, lão làm sao mềm lòng được?
      "Tốt rồi, Tiểu Vũ, lần sau sau khi huấn luyện cần cố quá, Triệu Vân Hưng cũng vậy, phương pháp huấn luyện cực hạn cái gì, nếu như có Vân Vụ sơn trang ôn tuyền cả ta hàng ngày đả thông kinh mạch, dung nhập dược tửu dược hiệu vào thân thể ngươi, hài tử ngươi làm nuốt sao trôi được!"
      Ông Nhàn thở dài, hiển nhiên bất mãn đối với Triệu Vân Hưng.
      Tần Vũ đối mặt Ông Nhàn cười tươi:
      "Biết ạ, Ông gia gia người tốt. Ông gia gia ngủ sớm, tái kiến!"
      Ông Nhàn lập tức mỉm cười gật đầu, Tần Vũ liền ra khỏi phòng của Ông Nhàn. Đêm nay, trời đầy sao, sáng lấp lánh.
      "Lão sư rồi, suốt ngày huấn luyện, thân thể ta càng ngày càng mạnh, khối lượng huấn luyện tất phải tăng lên, ngoài ra…cũng nên tìm thêm vài phương pháp huấn luyện khác."
      Tần Vũ nhìn sao trời, nghĩ thầm.
      Sau đó Tần Vũ thẳng tới mật thất tại Bắc uyển, các phương pháp khai mở cơ quan Tần Vũ nắm trong lòng.
      Bước vào mật thất có chứa bí tịch, chiếc bàn dài có đống bí tịch, bí tịch trong này Tần Vũ dọn dẹp, phương pháp khai mở mật thất chỉ có và Liên Ngôn biết, Tần Vũ lập tức tìm xem hai mươi tám loại ngoại công bí tịch. Mỗi loại ngoại công bí tịch có phương pháp tu luyện riêng, Tần Vũ nghĩ có thể trong đó có phương pháp phù hợp với mình.
      Đột nhiên kim sắc vô tình thu hút chú ý của Tần Vũ, chín mươi sáu quyển bí tịch, trong đó chỉ có quyển làm bằng giấy vàng, sáng lên ánh vàng, ràng nổi bật vô cùng, chính là "Tổ Long quyết." ý niệm đột nhiên xuất trong đầu Tần Vũ.
      "Trước đây ta tu luyện nội công thành, nhưng tại ta luyện thân thể cũng hơn năm, so với trước mạnh hơn rất nhiều, chừng vấn đề với đan điền tự biến mất."
      Tần Vũ nghĩ vậy, người bình thường thân thể có bệnh, sau khi tu luyện công phu, những bệnh bình thường tự động khỏi. Nhưng Tần Vũ quên, đan điền của với thường nhân giống, đó phải là bệnh. Mà là thiên sinh.
      Nhưng Tần Vũ vẫn còn là đứa trẻ, lại luôn hy vọng sức mạnh bản thân nhanh chóng đề cao, nghĩ như vậy cũng là bình thường.
      " kể thế nào, trước tiên thử rồi sau, được lãng phí thời gian."
      Tần Vũ liền khoanh chân ngồi lên giường, lấy Tổ Long quyết rồi chiếu theo nội dung đệ nhất thiên bắt đầu tu luyện, tâm linh trống rỗng, bước vào trạng thái mờ ảo…
      lúc sau, Tần Vũ cảm thấy thiên địa linh khí bị hấp thu vào trong thân thể thành luồng nhiệt di chuyển, so với hơn năm trước luồng nhiệt lớn hơn nhiều.
      "Quả nhiên, thân thể khỏe mạnh, hấp thu thiên địa linh khí nhanh hơn nhiều. Bắt đầu vận chuyển thôi."
      Tần Vũ lập tức dùng ý niệm chế luồng nhiệt trong thân thể vận chuyển, chiếu theo quỹ đạo từ Tổ Long quyết, luồng nhiệt ngừng chuyển dịch, sau đó bị dung nhập vào trong đan điền. Tần Vũ kích động, chú ý cảm nhận xem luồng nội lực này có bị tán ra hội tụ được hay .
      "Nhất định được tán ra, nhất định được."
      Tần Vũ hi vọng, tập trung chú ý, toàn bộ tinh thần cảm nhận luồng nội lực. Cực hạn huấn luyện, phần lớn là luyện tinh thần, Tần Vũ luyện lâu như vậy, sức mạnh tinh thần so với thường nhân hơn xa, so với lúc mới tu luyện cũng hơn biết bao nhiêu lần.
      cảm thấy ràng nội lực trong đan điền từ từ tan ra, sau đó phân ra bốn phương tám hướng rời .
      "Lại thất bại nữa."
      Tần Vũ thở dài.
      Đột nhiên…
      " đúng!"
      Tần Vũ như vừa phát bí mật động trời, tinh thần hoàn toàn tập trung tại luồng nội lực bị tán khai, luồng nội lực đó tuy đa số từ tứ chi tán nhập vào khí, nhưng có phần ngờ lại nhập vào cơ nhục xương cốt.
      chính xác, cơ nhục và xương cốt của Tần Vũ như cát khô, nội lực như nước chảy, nước chạy cát khô, bị hấp thu phần nước. Đó là hiển nhiên, nội lực tuy chạy ra bên ngoài, nhưng có phần nội lực năng lượng bị hấp thu. Ánh mắt Tần Vũ đồng thời rực sáng.
      "Tốt quá, tốt quá, tốt quá."
      Tần Vũ toàn thân run rẩy kích động.
      "Hấp thu dược hiệu của dược tửu, tuy làm cho thân thể cơ bắp bổ sung, nhưng làm sao mà so được với nội lực? Ta vô pháp tích tụ nội lực, thực ra cơ bắp cũng có thể hấp thu năng lượng của nội lực, làm cơ bắp mạnh mẽ, khiến ngoại công tu luyện nhanh chóng hơn."
      Tần Vũ lúc này kích động vô cùng, thậm chí còn nghe thấy tiếng tim mình đập.
      "Phụ Vương, ta nhất định có thể thành công."
      Tần Vũ mắt sáng rực, cho tới bây giờ chưa có lúc nào Tần Vũ lại tự tin như vậy.
      Tần Vũ tu luyện ngoại công, bước con đường gian hiểm tăm tối, tia sáng bình minh chợt lóe lên…

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221


      Dịch Giả: darkxiiindp & vaan_2410


      Chương 14

      Cực Tốc Thuế Biến (1)


      Năng lượng nội lực dung nhập vào cơ bắp khiến cơ bắp của Tần Vũ ngừng biến đổi hấp thu năng lượng. linh hoạt và tiềm lực của cơ bắp ngừng tăng cao làm cho thân thể của Tần Vũ được tôi luyện liên tục. Thực chưa từng có người nào có tốc độ gia tăng nhanh như vậy. Thời gian thấm thoát trôi qua…
      Sức mạnh của Tần Vũ nhanh chóng tăng cao.
      Hơn năm sau.
      Triệu Vân Hưng rời khỏi cũng được hơn năm, lúc này Tần Vũ mười tuổi.
      Phía Đông Lam sơn, ánh mắt Tần Vũ sắc như chim ưng, hoàn toàn hướng về phía trước, hai chân bước dài nhanh như chạy. Người ngoài căn bản thể tưởng tượng được là hai tay nó mang giáp bảo vệ tay được chế bằng sắt nặng đến năm cân. Hai chân cũng mang giáp bảo vệ bằng sắt nặng đến mười cân, người mang thêm giáp sắt hộ tâm đến hai mươi cân. Tần Vũ chạy rất nhanh căn bản hề dừng lại.
      Mang theo vật nặng người ở những bộ vị khác nhau làm cho quá trình di chuyển cũng kh ó khăn hơn nhiều. Nếu như mang toàn bộ vật nặng thân chí ít hai chân bước còn dễ chịu nhưng mang thêm vật nặng ở chân và tay phải có khí lực cực lớn mới đáp ứng được. Đúng vậy, đây chính là biện pháp huấn luyện lực bạo phát tay chân của Tần Vũ.
      Nhìn thấy đỉnh núi mặt, Tần Vũ nhịn được lên nụ cười thoải mái.
      "Mới nửa năm mà sức mạnh tiến bộ còn hơn cả năm được huấn luyện. Tiềm lực và bền bỉ của cơ bắp đều được tăng cường, hơn nữa có thể hấp thu nội lực nâng cao tính linh hoạt của cơ bắp, hơn xa hiệu quả của các phương pháp huấn luyện khác. Phải tiếp tục nỗ lực!"
      Ánh mắt Tần Vũ lên hưng phấn. Hơn nửa năm trôi qua mỗi đêm khuya nó đều ngừng tu luyện nội công. Tuy đan điền thể tích tụ nội lực nhưng cơ bắp lại hấp thu phần nội lực bị phân tán ra. Lúc này cơ bắp của Tần Vũ về tính hài hòa, linh hoạt thậm chí cả tiềm lực bên trong đều cao vô cùng.
      Tam đại cao thủ nội công bí mật theo Tần Vũ trong lòng kĩnh hãi vô tả.
      Ba vị cao thủ này ngừng bí mật theo để bảo hộ Tần Vũ, trong lòng chỉ lo lắng Tần Vũ trong lúc tự huấn luyện trụ được mà thụ thương bản thân họ có thể xuất thủ cứu trợ. Nhưng hơn nửa năm trôi qua họ chỉ thấy Tần Vũ ngừng gia tăng độ khó khi huấn luyện, gia tăng đến mức độ mà ba vị cao thủ nội công trong lòng phải kinh hãi nhưng Tần Vũ vẫn có thể chịu đựng được. Phía dưới thác nước.
      Tần Vũ mang vật nặng, trụ mã bộ phía dưới thác nước tiếp thụ lực công kích trùng trùng của thác nước.
      "Hây!"
      Dưới công kích của thác nước Tần Vũ hét lên tiếng đồng thời nhanh chóng xuất song quyền. Quyền ảnh như sấm chớp khi xuất quyền tấn công vào thác nước. Tập như vậy để huấn luyện lực công kích của tay. Nước bị bắn ra tung tóe khắp nơi được ánh sáng chiếu vào phát ra ánh sáng bảy màu trông ngoạn mục.
      Tần Vũ mã bộ trầm ổn như cây cổ tùng thân động nhưng gốc động.
      "Tăng thêm trọng lượng quả nhiên áp lực lên chân cũng tăng theo."
      Tần Vũ cắn môi nỗ lực giữ hai chân nguyên vị.
      Lúc này hai chân Tần Vũ những chỉ phải chịu lực công kích trùng trùng của thác nước mà còn phải chịu thêm trọng lượng của những vật nặng thân khiến việc kiên trì bám trụ trở nên rất gian nan. Bất quá mang thêm vật nặng người cũng làm cho trọng lực của Tần Vũ tăng lên giúp trọng tâm ổn định hơn. Dưới áp lực trùng trùng của thác nước hai chân của Tần Vũ chịu áp lực càng lớn hơn. Để đạt đến trạng thái cực hạn phải kiên trì.
      Đạt đến đỉnh của cực hạn sinh lý, Tần Vũ cảm thấy ràng. Từ cơ bắp xuất luồng nhiệt lưu, hai chân tái xuất lực lượng. Nhân vì cơ bắp hấp thu nội lực nên bây giờ mỗi khi đột phá đạt đến mức cực hạn Tần Vũ đều cảm thấy sức mạnh tăng nhiều hơn so với trước đây, làm cho nó tiến bộ thần tốc. Ban đêm.
      Tần Vũ nhắm mắt ngồi khoanh chân giường, ngừng hấp thu thiên địa linh khí, chuyển hóa thành nội lực đưa vào đan điền. Sau khi nội lực phân tán ra khắp nơi liền bị các cơ bắp của Tần Vũ, vốn qua huấn luyện như hành nhân khát nước giữa sa mạc, ngừng hấp thu nội lực. Sau đêm Tần Vũ mở mắt ra.
      "Đúng như ta nghĩ. Càng tăng lượng luyện tập cơ bắp càng hấp thu nhiều nội lực, hôm nay có thể hấp thu hơn phần năm tổng số nội lực."
      Tần Vũ sắc mặt xuất hưng phấn. Nội lực phân tán với tốc độ rất nhanh, đại bộ phận lại tan biến vào gian xung quanh chỉ có phần là bị hấp thụ. tại nó có thể hấp thụ phần năm số đó là rất nhiều rồi.
      Tần Vũ lập tức bật dậy, liền cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh. Nội lực bị hấp thụ vào trong cơ bắp làm khơi dậy tiềm lực tàng trong đó.
      "Ngày mới tới, tiếp tục luyện tập thôi."
      Tần Vũ cười rồi chạy khỏi gian phòng.
      oOo
      Mỗi ngày đều là ngày huấn luyện. Thân thể Tần Vũ phát sinh biến hóa, cùng với tăng trưởng của tuổi tác Tần Vũ cũng đến tuổi dậy .
      Đây chính là thời kỳ sinh lý của con người nhanh chóng đề cao.
      Lập tức sức ăn của Tần Vũ tăng đột biến, thân thể cũng nhanh chóng cao lên. Năm từ mười tuổi cho đến mười tuổi, là năm Tần Vũ đạt được nhiều tiến bộ nhất trong ba năm huấn luyện. Riêng trong năm nay chỉ cơ thể phát triển mà cả xương cốt và cơ bắp cũng phát triển, hơn nữa mỗi ngày cơ bắp đều hấp thu nội lực càng ngày càng nhiều. Mười tuổi Tần Vũ cao đến mét sáu, sức mạnh toàn thân chỉ có thể tiến tới rất nhiều.
      Tại Luyện Công trường, Tần Vũ mặc luyện công phục màu đen tùy ý ngồi xuống, để phí chút thời gian nghỉ ngơi nào cả.
      thân mặc luyện công phục, từ biểu bên ngoài căn bản thể nhìn hai tay Tần Vũ lúc đó hai tay mang hộ thủ nặng mười cân, hai chân mang hộ thối nặng hai mươi cân, người lại mang thêm giáp nặng bốn mươi cân, tổng cộng cơ thể mang trăm cân. Bất quá đối với cực hạn huấn luyện ba năm qua của Tần Vũ căn bản đáng kể.
      "Ta nhớ lại khí lực khi đó."
      Tần Vũ lúc đó nghĩ về tám vị cao thủ ngoại công bất giác nhớ lại lúc đó. Man Đống tay có thể nâng được tám trăm cân và toàn thân có thể mang được nghìn cân cách dễ dàng. Tần Vũ so với họ còn kém nhiều lắm.
      Nhưng Tần Vũ quên điều là nó mới chỉ tu luyện ba năm. Nếu phải sau khi Triệu Vân Hưng rời khỏi nó phát ra diệu dụng của việc tu luyện nội lực thể đạt tới cảnh giới đó mà phải mất ít nhất sáu bẩy năm. Hơn nữa con đường tu luyện của Tần Vũ so với các ngoại công cao thủ bình thường khác rất nhiều. Đối với thân thể chỉ đến lực lượng mà còn phải đến linh hoạt, tốc độ, lực bạo phát, khả năng chịu đựng và nhiều thứ nữa.
      Lực lượng của Tần Vũ thể được như Man Đống nhưng luận về tốc độ Man Đống còn kém Tần Vũ rất nhiều. Tần Vũ có tốc độ phi thường, hơn nữa thân thể nó lại linh hoạt hơn xa những cao thủ ngoại công bình thường. khối gỗ nổi mặt nước, chỉ nhìn vào phần nổi lên, mà còn phần chìm bên dưới, cân bằng rất quan trọng!
      Nhìn lướt qua, Tần Vũ ngồi ghế toàn thân uyển chuyển, mạnh mẽ như con báo.
      Ba năm rèn luyện, thân thể cũng phát triển. Tần Vũ cao mét sáu từ hài đồng trở thành thiếu niên, có thể so với những người thành niên, còn so với những thiếu niên khác lợi hại hơn rất nhiều.
      Khi đó Tần Vũ trầm tư.
      "Lão sư rèn luyện ngoại công trước tiên phải rèn luyện thân thể hoàn mĩ sau đó mới thông qua thân thể để học tập các loại phương pháp chiến đấu. Bất quá phương pháp chiến đấu hay sát nhân phải hai ngày có thể học được, ta phải bắt đầu học thôi."
      Hai mắt Tần Vũ lên vẻ thông tuệ.
      Ba năm qua, sách y đạo trong thư phòng và nhiều loại sách khác Tần Vũ đều đọc hết. Đọc càng nhiều sách năng lực tư duy của Tần Vũ càng tăng cao, có thể giác ngộ nắm bắt được bản chất của vấn đề. Bằng vào kinh nghiệm nó hiểu được thâm ý trong lời của Triệu Vân Hưng.
      "Bắt đầu từ hôm nay nửa ngày ta dùng để tiếp tục tu luyện thân thể, nửa ngày còn lại ta dùng để lĩnh hội các phương pháp công kích của bản thân."
      Tần Vũ đột nhiên đứng dậy trực tiếp rời khỏi Luyện Công trường tới thư phòng, thân vẫn mang theo vật nặng. Tần Vũ mang vật nặng hai mươi bốn giờ trong ngày ngoại trừ lúc tắm rửa còn lại hầu như hề tháo chúng ra khỏi thân mình. thân thể hoàn mĩ hình thành nhưng sử dụng thân thể này để tiến hành công kích như thế nào?
      Triệu Vân Hưng tự có phương pháp Tần Vũ đương nhiên cũng phải tự có phương pháp. Sử dụng phương pháp công kích do bản thân tự nghiệm ra chính là tốt nhất, là phương pháp công kích có uy lực lớn nhất. Tần Vũ tại có các yếu tố cần thiết chỉ cần tự lĩnh hội sáng tạo ra các dạng phương pháp công kích.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :