Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Tinh Thần Biến

      Dịchgiả : brianeric Biên Dịch: hoanghoahoichu Biên tập: bac cai cong

      Chương 10

      Vô ngôn đích thẩm vấn


      Công lực của Tần Vũ vượt qua Tra Hồng nhưng lại cam tâm tình nguyện làm Hộ pháp của Xích Huyết động phủ, chỉ là bộ hạ của Tra Hồng, chuyện khó giải thích như thế đương nhiên khiến ba vị điện hạ nảy sinh nghi ngờ với Tần Vũ. Thậm chí cả ba còn hoài nghi Tần Vũ nếu phải là người của Thanh Long Cung cũng là người của Bích Thủy Phủ, lại ngờ rằng mục đích của Tần Vũ chính là vì Cửu Kiếm chí bảo.
      -Tần Vũ động chủ sao lại gì thế?
      Địch Loan nhìn Tần Vũ cười lạnh, Địch Thanh và Địch Tiến hai người cũng nhìn Tần Vũ chăm chú, ý chừng chỉ chờ Tần Vũ trả lời thỏa đáng lập tức bắt lại.
      Tần Vũ than:
      -Ba vị điện hạ, chuyện đơn giản như vậy cũng phải hỏi sao, chẳng lẽ với trí tuệ của ba vị điện hạ lại thể nghĩ ra ư?
      Tần Vũ hỏi ngược lại khiến ba em Địch Loan sửng sốt.
      -Ba vị điện hạ, trong phạm vi thủy vực này, thuộc hạ là kẻ chẳng có thanh danh gì. Với kẻ chẳng có tiếng tăm gì như thuộc hạ, nếu nghĩ đến việc tự nhiên đoạt vị, có thể thấy ít người bất phục.
      Tần Vũ miễn cưỡng giải thích.
      Địch Loan ngay:
      -Kẻ mạnh , ngươi giết Tra Hồng rồi còn ai dám phản kháng chứ?
      Tần Vũ lập tức trả lời:
      -Điện hạ, ngài giết Tra Hồng ư? Tra Hồng tuy chỉ là người, nhưng có nhiều hộ pháp như vậy, nếu muốn giết cũng phải giết ít hộ pháp giỏi, đến khi ta lên làm động chủ phải chính thuộc hạ tự chặt đứt tay mình sao? Chưa kể…lúc đó thuộc hạ chưa có được thực lực như nay.
      -Ồ?
      Địch Loan nhìn Tần Vũ, vẻ nghi ngờ.
      Tần Vũ cười :
      -Ba vị điện hạ cứ tra hỏi cẩn thận lượt là biết ngay. Khi vào Xích huyết động phủ, thuộc hạ từng nhiều lần bế quan, mỗi lần công lực đều đại tiến. Trước đó thuộc hạ tịnh chưa hề chiến thắng được với thực lực của Tra Hồng, nhưng sau khi bế quan, thuộc hạ có đủ sức mạnh đánh bại Tra Hồng.
      Mắt Địch Loan lé lên tia lạnh lẽo:
      -Vậy ngươi bế quan trước hay sau khi Tra Hồng chết?
      Địch Loan sắc giọng hỏi.
      Địch Loan, Địch Tiến và Địch Thanh đều phát ra vấn đề trong câu trả lời của Tần Vũ. Nếu đúng công lực của Tần Vũ tăng lên trước khi Tra Hồng chết có vấn đề gì, nhưng nếu sau khi Tra Hồng chết công lực của Tần Vũ mới gia tăng rất có khả năng giết chết Tra Hồng.
      -Trước đó! Tần Vũ khẳng định.
      -Ngươi chắc chắn như vậy?
      Địch Loan lạnh lùng hỏi:
      -Bịa đặt cũng được đâu, sau đây chúng ta có thể tra hỏi người bất kì, mọi người đều có thể.
      Tần Vũ cười:
      -Điện hạ có thể tra hỏi bất cứ ai. gần trăm năm nay, Tra Hồng dành phần lớn thời gian để bế quan. Cái ngày mọi người phát ra cái chết của Tra Hồng mới băt đầu thảo luận lựa chọn động chủ mới. Sau đó chúng thuộc hạ tỉ thỉ, thuộc hạ đả bại Đằng Tất.
      -Thuộc hạ hiểu là ba vị điện hạ nghi ngờ thuộc hạ giết chết Tra Hồng rồi lại thôn phệ Nguyên của . Có điều, nếu quả thuộc hạ giết chết Tra Hồng, muốn thôn phệ Nguyên của cũng phải mất ít nhất ngày. Nhưng hôm đó thuộc hạ cùng tỉ thí với Đằng Tất, nếu giết Tra Hồng cũng kịp thôn phệ Nguyên của .
      Tần Vũ nhìn cả ba người cười:
      -Tin rằng ba vị điện hạ cũng hiểu ý tứ của thuộc hạ.
      Địch Loan, Địch Tiến và Địch Thanh cùng nhìn nhau, lời nào.
      Nguyên của Đổng Hư tiền kỳ, muốn thôn phệ được đúng là cần có thời gian. Nhưng mỗi ngày đều có người kiểm tra phòng chứa Linh Hồn Ngọc Giản, vì vậy, từ lúc Tra Hồng chết đến lúc được phát ra, khẳng định cũng chỉ trong ngày, thậm chí là sau khi Tra Hồng chết chẳng bao lâu. Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, cho dù Tần Vũ có liên tục thôn phệ cũng có khả năng tăng được bao nhiêu thực lực.
      Đột nhiên Địch Thanh lại hỏi:
      -Ngươi vừa Tra Hồng trong vòng trăm năm trở lại đây thường hay bế quan phải ?
      Tần Vũ mừng thầm, đúng như nghĩ, việc Bát điện hạ của Cửu Sát Điện bị giết hại tuy là chuyện quan trọng, nhưng thanh kiếm trong Cửu Kiếm còn hấp dẫn hơn nhiều. Nếu hướng được chú ý của ba vị điện hạ này sang ngọc kiếm quả là quá tốt.
      -Đó là chuyện mọi người đều , những thế, Tra Hồng còn ra nghiêm lệnh cho bất kỳ ai được đến quấy rầy.
      Tần Vũ rất thành trả lời.
      Địch Thanh và Địch Loan cùng nhìn nhau.
      -Lão thất, xem ra Tra Hồng phá được Khứ trần cấm chế trong Hắc Sắc Ngọc Hạp rồi. Xích Huyết Thủy Mãng đạt tới Đổng Hư tiền kỳ muốn phá vỡ Khứ pháp cấm chế của tiên nhân cũng phải mất đến trăm năm công phu. Tên Tra Hồng đó quả là cũng tội nghiệp , phí cả trăm năm để phá được cấm chế.
      Địch Thanh dùng linh thức truyền .
      Bọn Địch Thanh sở dĩ cay nghiệt như vậy là vì ban đầu khi chín huynh đệ bọn lấy được Hắc Sắc Ngọc Hạp cũng phải cả chín em liên thủ, lại phải mất vài tháng trời mới thành công.
      -Nhị ca, Lục ca, có khả năng khi Tra Hồng phá được cấm chế đó, Bát đệ nhân thể cướp lấy, chắc là hai người đại chiến, cuối cùng cả hai đều chết. Có lẽ còn có kẻ thứ ba xen vào nữa.
      Địch Loan truyền tới Địch Thanh và Địch Tiến.
      Địch Thanh và Địch Tiến cũng đồng ý cách nghĩ này.
      -Có điều, tại cũng biết có phải Bát đệ bị giết ở Xích Huyết động phủ , hay là khi đoạt được Hắc Sắc Ngọc Hạp, rời Xích Huyết động phủ rồi mới bị giết đường quay về. Địch Loan lại bắt đầu nghi ngờ, có thể xác định chắc chắn còn có kẻ thứ ba chưa biết đến.
      Kẻ thứ ba đó chính xác là ra tay lúc nào đây.
      -Tần Vũ, Tra Hồng bị giết như thế nào? Địch Loan lại quay sang lạnh lùng hỏi Tần Vũ.
      Tần Vũ nghiêng đầu :
      -Điện hạ, Tra Hồng cuối cùng làm sao mà chết chúng thuộc hạ quả cũng . Đó là bởi trận chiến lúc đó xảy ra tại mật thất trong lòng đất, nhưng khi các hộ pháp đến đó còn thi thể của bất kỳ ai.
      - người cũng có ư?
      Địch Loan nhíu mày.
      -Dạ đúng, người cũng có.
      Tần Vũ khẳng định.
      Làm sao có thể còn thi thể nào nữa đây? Lúc đó, Tần Vũ, vì muốn hủy thi diệt tích, bỏ cả hai thi thể vào Gian Giới Chỉ của mình, sau đó lại còn dùng chân hỏa luyện hóa bằng sạch rồi.
      Bọn Địch Loan ba người lại càng thêm nghi hoặc. giờ có thể xác định là có chiến trường trong mật thất dưới đất đó, chỉ là tại sao lại thi thể nào chứ?
      Hủy thi diệt tích ư? Ba huynh đệ chỉ có thể nghĩ đến chuyện đó.
      -Đưa chúng ta xuống mật thất để xem dấu tích của trận đấu.
      Địch Tiến bất ngờ quát lớn. Với thực lực của bọn họ, tuyệt đối có thể căn cứ vào dấu tích còn lại mà đại khái suy ra được vài diễn biến của trận chiến.
      Tần Vũ có chút khó xử:
      -Chuyện này…cuộc chiến đó cũng được năm rồi, gần nửa quần thể mật thất bị hủy diệt, vì vậy mật thất cũng mới được sửa sang lại, cho nên dấu tích của cuộc chiến còn nữa.
      - còn nữa?
      Địch Tiến, Địch Thanh và Địch Loan cùng nhìn Tần Vũ nghi ngờ. Bọn họ đều ngờ là Tần Vũ hủy chứng cứ.
      -Ba vị điện hạ, tại, các vị hộ vệ đội trưởng, còn có mười sáu vị đại hộ pháp tập trung tại đại điện, hai huynh đệ của thuộc hạ cũng tới. Ba vị nếu có gì nghi ngờ có thể tra hỏi bọn họ.
      Tần Vũ nhìn ba vị điện hạ thẳng thắn , mắt ánh lên giận dữ.
      -Ba vị điện hạ ngừng tra hỏi thuộc hạ, tựa hồ đối với thuộc hạ hề có tin tưởng. là như vậy, thuộc hạ cũng chẳng có cách nào cả. Ba vị điện hạ có thể tra hỏi bất kỳ người nào, vàng vốn sợ lửa. Thuộc hạ xin lui ra trước.
      Tần Vũ chẳng cần quan tâm ba vị điện hạ đó phản ứng ra sao, thẳng tới đại điện.
      -Ơ?
      Địch Loan có chút ngạc nhiên. thể tưởng tượng được là lúc này Tần Vũ lại có thể ngạo mạn như vậy.
      - người bình thường, nếu đúng là hung thủ khi phải đối mặt với chúng ta nhất định lo lắng trong lòng, thường mực cung kính đối với chúng ta. Ta có hỏi thế nào trả lời thế ấy, tuyệt đối dám phản đối gì, thế mà cái tên Tần Vũ ấy lại dám cáu như vậy.
      Địch Loan truyền với Địch Thanh.
      Địch Thanh gật đầu :
      -Uhm, trước hết cứ tra hỏi mấy tên kia rồi tiếp.
      Địch Loan chính là thông minh quá hóa lẫn, là giả mà giả lại là , thành thử nhiều chuyện khó mà phán đoán được.
      đại điện của Xích Huyết động phủ.
      Vị trí trước đây Tần Vũ, Hầu Phí và Hắc Vũ vẫn ngồi, giờ nhường lại cho ba em Địch Tiến. em Tần Vũ dẫn đầu mười sáu hộ pháp cùng với các vị hộ vệ đội trưởng của Xích Huyết động phủ đứng ở dưới điện chờ nghe mệnh lệnh của ba vị điện hạ.
      -Tần Vũ động chủ, thực lực của nhị đệ và tam đệ của ngươi ra sao?
      Địch Thanh ngồi chính giữa quay nhìn Tần Vũ hỏi.
      Hầu Phí gãi đầu gãi tai, chẳng hề để ý đến ba vị điện hạ nhưng Địch Thanh chẳng hề biết. Tần Vũ sớm lệnh cho Hầu Phí và Hắc Vũ thu liễm khí tức, tán phát công lực bản thân. Bọn Địch Thanh đương nhiên chỉ phát Hầu Phí đạt Nguyên hậu kỳ và Hắc Vũ là Nguyên trung kỳ thôi.
      -Điện hạ, nhị đệ của thuộc hạ đạt tới Nguyên hậu kỳ, thuộc Thủy Viên dị tộc, dị bẩm thiên phú, có thể sánh với Đồng Hư tiền kỳ cao thủ thông thường. Tam đệ của thuộc hạ lại thuộc Ưng tộc, cực kỳ lợi hại, gần ngang với Kim Diễm Ưng.
      Tần Vũ thay Hầu Phí và Hắc Vũ đáp.
      Nghe Tần Vũ vậy, trong mắt ba vị điện hạ đều có ý khinh thường.
      Vô luận là Hỏa Tinh Thủy Viên hay Tiểu Hắc đều là những thú cực kỳ hiếm có. Như Lan thúc từng , trong toàn thế giới tu giả dưới đáy biển này cũng chỉ có Hỏa Tinh Thủy Viên này mà thôi. Thêm vào đó, Hầu Phí thu liễm khí thế lại, ba vị điện hạ sao có thể thấy được bất phàm của Hầu Phí chứ. Hoàn toàn giấu thực lực, chỉ lộ ra chút Tần Vũ mới được là Hầu Phí có thể đấu lại với Đổng Hư tiền kỳ. Sức mạnh cỡ đó đáng khiến ba vị điện hạ để vào mắt.
      -Hộ pháp đầu tiên xuống đến mật thất và thấy được dấu tích của cuộc chiến bước lên. Địch Thanh cao giọng.
      Lập tức, ba em Huyền Quy, Vu Đồng, Vu Phong hai người, hai xà nữ Tây Diễm, Yến Thanh, còn cả Đằng Tất và Trang Chung cùng tiến lên phía trước. Chín vị hộ pháp đứng trước ba vị điện hạ Cửu Sát Điện hề có điểm ngạo khí, người nào người nấy đều mười phần cung kính.
      -Chúng ta dùng Linh Thức Truyền để chuyện, mọi người phải lo những gì mình bị người khác nghe được. Nhưng…các ngươi cũng được gian dối, vì ta thẩm vấn cả chín người, có thể biết được ai trả lời có sai khác với những người còn lại. Nếu có hai người trả lời khác nhau cả hai đều phải chết.
      Địch Thanh lạnh lẽo .
      Trong lòng cả chín hộ pháp đều rúng động.
      Tần Vũ nhíu mày, lập tức tiến lên bước :
      -Điện hạ, nếu quả trong chín hộ pháp có kẻ gian dối trong khi người khác hề dối, như vậy phải hại đến người thành sao?
      Lúc này, Tần Vũ chí ít cũng phải vì người của mình mà ra sức chút.
      -Tần Vũ động chủ, ngươi lui xuống hay muốn chết đây!"
      Địch Tiến nhắm mắt dưỡng thần bất thần mở lớn hai mắt, lạnh lùng quát Tần Vũ, ánh mắt tràn đầy sát ý lạnh lẽo.
      -Đại ca, cái thằng cha này mạnh lắm đấy, ngay cả khi đệ tiến nhập trạng thái bạo cuồng cũng chắc chắn thành công, cố nhẫn vậy.
      Hầu Phí vốn tính tình bạo ngược lúc này ngờ lại truyền tấn xoa dịu Tần Vũ, Tần Vũ đành nghiến răng lùi lại.
      Địch Tiến liếc nhìn Tần Vũ rồi lại nhắm mắt dưỡng thần.
      Việc thẩm vấn người này là do Địch Loan và Địch Thanh lo liệu. Địch Tiến, là kẻ có vũ lực mạnh nhất, ở đằng sau đề phòng có chuyện gì phát sinh. Xem ra tại Cửu Sát Điện, nếu phải Tam Nhãn lão của Bích Thủy Phủ và cung chủ Thanh Long Cung đích thân đến muốn đối phó Địch Tiến cũng chẳng có mấy khả năng.
      Trong lòng chín hộ pháp đều thấy rất căng thẳng. ai dám dối, vì chỉ cần người dối thôi cũng có thể khiến tất cả cùng chết.
      Linh thức của Địch Thanh bao phủ cả chín đại hộ pháp, nếu giữa chín hộ pháp có ngầm dùng Linh Thức Truyền trao đổi với nhau, chắc chắn Địch Thanh có thể phát được dao động trong linh thức của họ.
      Thời gian cứ từng giây từng phút trôi , đại điện cũng càng thêm tĩnh lặng.
      -Người tiếp theo.
      Địch Thanh lạnh nhạt . Kẻ đầu tiên bị tra hỏi là Trang Chung lúc này trán lấm tấm mồ hôi. Tuy bị tra hỏi xong nhưng Trang Chung vẫn chưa coi như thoát khỏi nguy hiểm, nếu có kẻ nào trả lời bất đồng với cả hai đều bị giết!
      Thời gian tiếp tục trôi.
      Lần lượt các hộ pháp đều bị thẩm vấn. Khoảng thời gian này đối với Tần Vũ là cực kỳ khó chịu đựng nổi.
      -Đại ca, cái tên Cửu Sát Điện đó là đồ khốn, chỉ làm cho lòng người yên mà còn làm đệ cáu lắm rồi. Trước hết cứ dùng bổng đập chết tên, đại ca giết cái tên Đổng Hư tiền kỳ đó, cuối cùng huynh đệ chúng ta liên thủ đánh gục cái tên mạnh nhất ấy!
      Hầu Phí, đối với cái việc thẩm vấn lời này đương nhiên rất sốt ruột, bởi vì thể biết được Địch Thanh và Địch Loan tra hỏi những gì, cũng biết bọn họ biết những gì.
      Vừa bắt đầu, uy hiếp của Địch Thanh và Địch Loan đương nhiên có tác dụng, cả tám vị hộ pháp bị tra hỏi xong đều có vấn đề gì, giờ hỏi đến hộ pháp thứ chín, Ba Kiềm trong Huyền Quy tam huynh đệ.
      -Ầm!
      Địch Thanh bỗng nhiên phất tay cái, tung ra đạo tử quang, Ba Kiếm chút lực đề kháng, bị đánh văng .
      -Hừ, tên này dám dối.
      Địch Thanh đứng phắt dậy, mục quang nhanh chóng lướt qua tám hộ pháp còn lại.
      Gương mặt cả tám vị hộ pháp lúc này đều trắng bệch, Đằng Tất trong mắt thoáng có tia giận dữ:
      -Điện hạ, chúng thuộc hạ tịnh láo. Nếu quả vì có kẻ gian dối mà những người hề dối như chúng thuộc hạ đều bị sát tử chúng thuộc hạ đều thể phục được.
      -Ngươi còn dám lên tiếng ư!
      Địch Tiến mở choàng mắt, gầm lên giận dữ. luồng khí thanh ba (sóng ) từ trong miệng Địch Tiến phóng ra với tốc độ khiến người ta kinh hãi. Đằng Tất biến sắc, toàn thân vội vã né tránh, có điều, tốc độ của luồng thanh ba đó quá nhanh, ầm đến đánh trúng Đằng Tất, khiến bị bắn ngược ra phía sau, rơi xuống đất liền thổ ra hai bụm máu.
      Đằng Tất bị trọng thương!
      Tử Sát Giao Long đạt đến Đổng Hư hậu kỳ hoàn toàn có thể sánh với tu tiên giả Minh kỳ. Chỉ mới gầm tiếng khiến Đằng Tất bị trọng thương. Các hộ pháp còn lại đều tái xám mặt, họ đều hiểu rằng nếu quả ba vị điện hạ này muốn giết họ họ cũng chẳng thể có chút lực phản kháng nào.
      -Điện hạ!
      Tần Vũ cũng phải lên tiếng, lạnh lùng nhìn ba vị điện hạ.
      Địch Loan khẽ nhếch mép cười lạnh, giơ tay ngăn Địch Tiến phát nộ lại, :
      -Vì Tần Vũ động chủ lên tiếng, được. Vừa rồi, vị hộ pháp cuối cùng lão, nhưng chúng ta liên lụy đến tám vị hộ pháp còn lại.
      Yến Thanh cùng tám hộ pháp còn lại cùng thở phào tiếng.
      Tuy nhiên, cả Yến Thanh và tám hộ pháp vốn biết là Ba Kiếm hộ pháp căn bản hề láo. Câu trả lời của vốn dĩ hề sai khác so với tám hộ pháp trước đó.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch giả: Nhiephon, MaiVanLaGa.

      Chương 11

      Cân ngã môn tẩu ba!


      đại điện, Ba Kiếm hộ pháp bị đánh thành toái nhục, tiên huyết chảy đầy đất. Cả đại điện Xích Huyết phủ dậy lên mùi máu tanh, còn Địch Tiến, Địch Loan, Địch Thanh ở phía như ma thần băng lãnh.
      "Giống ban nãy, bây giờ ta hỏi năm mươi hộ vệ đội trưởng và bảy vị hộ pháp còn lại, hy vọng chư vị đừng dối, nếu …đừng trách bọn ta".
      Địch Loan mỉm cười , song nụ cười của càng khiến người ta kinh hồn bạt vía.
      Mười sáu hộ pháp, chín đại hộ pháp được hỏi qua. Bảy vị hộ pháp và năm mươi đội trưởng còn lại đều có chút khẩn trương, nỗi hoảng sợ sâu trong đáy mắt vô pháp che giấu. Đặc biệt nhìn thấy tiên huyết, toái nhục của Ba Kiếm càng sợ hơn.
      "Từ trái sang phải, từ trước ra sau, ngươi, lại đây!"
      Địch Loan chỉ đại hán hộ pháp trọc đầu , đại hán trọc đầu đó chính là trong số hộ pháp mới chiêu nạp của Xích Huyết động, bình thường rất cuồng ngạo khí khái xác đại hán lỗ mãng, lúc này cơ nhục mặt lại hơi rung rung.
      mặt cố nặn ra nụ cười khó coi, đại hán đầu trọc bước lên phía trước.
      Sau đó, Địch Loan liền tiến hành linh thức truyền , ai biết Địch Loan hỏi gì, ai biết đại hán đó trả lời ra sao. Điều này càng khiến người sắp bị thẩm vấn bên dưới tăng thêm sợ hãi.
      "Ngươi, bước lên."
      Địch Thanh cũng chỉ hộ pháp bên cạnh đại hán trọc đầu ban nãy, bắt đầu tra hỏi.
      ...
      Theo thời gian từng giây từng phút tiến hành, từng người nối tiếp bị tra hỏi, chân mày Tần Vũ càng nhíu chặt.
      " tại xem ra ba tên tiểu tử Cửu Sát điện này gấp hỏi ta việc liên quan đến Hắc sắc ngọc hạp, ngược lại tra hỏi ngừng những hộ pháp, đội trưởng. Những hộ pháp, đội trưởng biết được gì, tối đa chỉ biết dạo trước có việc chiến đấu tại quần mật thất dưới đất mà thôi. Xem ra ba vị điện hạ này coi trọng cái chết của Địch Đồng hơn Hắc sắc ngọc hạp a."
      Nhìn cảnh tượng Địch Thanh và Địch Loan nề hà vất vả tiến hành tra hỏi từng người, Tần Vũ cuối cùng phát được chỗ sai trong suy đoán của mình.
      "Có lẽ kế hoạch ban đầu của ta có sai lầm, vì ta nhìn nhầm chín huynh đệ bọn chúng, tình cảm sâu đậm của chín huynh đệ chúng vượt quá sức hấp dẫn của Hắc sắc ngọc hạp".
      Tần Vũ suy nghĩ rất nhanh trong lòng.
      Lúc đầu Tần Vũ tưởng rằng người của Cửu Sát điện đến chủ yếu điều tra việc cửu kiếm, Tần Vũ chuẩn bị sẵn lý do thoái thác, song bây giờ mới phát chú ý của ba vị điện hạ này lại nằm ở Hắc sắc ngọc hạp. Tần Vũ dĩ nhiên phải suy nghĩ nên ứng phó như thế nào.
      Đột nhiên sắc mặt Tần Vũ chợt biến.
      " ổn, nếu như cảm tình chín huynh đệ sâu đậm vượt quá sức hấp dẫn cửu kiếm, vậy…ta là kẻ hiềm nghi sát nhân. Tuy chúng xác định, nhưng với tâm tính bọn chúng chắc chắn thà giết nhầm chứ bỏ sót."
      Tần Vũ cuối cùng phát ra điểm này.
      Cái chết của Địch Đồng, rốt cuộc ai là hung thủ. tại ai biết nhưng bản thân khẳng định là người đầu tiên bị nghi ngờ. Án theo tâm tính các điện hạ này tuyệt đối bỏ qua Tần Vũ .
      Tần Vũ suy nghĩ trong giây lát, khóe môi hơi nhếch lên.
      "Phí Phí, chút nữa bất kể phát sinh chuyện gì, đệ giấu thực lực tốt, ngàn vạn lần đừng xuất thủ. Mọi chuyện để ta ứng phó."
      Hầu Phí trong đầu tiếp được linh thức truyền của Tần Vũ, tức cảm thấy bất diệu, vội hỏi:
      "Đại ca, huynh muốn làm gì? Huynh đừng làm ẩu. muốn lên huynh đệ cùng lên, ba người chúng ta đối phó ba tên bọn chúng vẫn có chút hy vọng."
      "Đừng lo lắng, lẽ nào đệ quên lần trước ta trở về nội cốc?"
      Tần Vũ chút lo lắng.
      Nội cốc?
      Hầu Phí lập tức trong lòng vui mừng: "Đại ca, huynh lần trước đến nội cốc là tìm sư tôn sao?"
      "Phí Phí, Lan thúc đáp ứng, nếu như gặp phải nguy hiểm, trực tiếp truyền tấn cho thúc, thúc nhất định bảo vệ chúng ta chu toàn."
      Tần Vũ vừa xong, Hầu Phí tức thời trở nên hưng phấn.
      "Quá tốt, có sư tôn, còn lo lắng cái rắm gì. Ai nha, chúng ta đại sát trận rồi tiếp. "
      Tần Vũ truyền :
      "Phí Phí, ta cũng muốn làm phiền Lan thúc. Chúng ta chẳng có gì lo lắng cứ tận tình đùa giỡn với Cửu Sát điện bọn chúng. Chỉ cần đến phút cuối cục diện quậy lớn ra, dàn xếp nổi mới để Lan thúc ra mặt vậy."
      "Khà khà, quá tuyệt, chi bằng trước tiên chiến với ba tên này trận."
      Hầu Phí lúc này cũng để ý.
      ai thực lực Lan thúc hơn Hầu Phí, nếu như thực lực Hầu Phí giống khối đá, vậy Lan thúc là ngọn núi chọc trời, hai người căn bản cùng cấp độ.
      "Đừng gấp, Xích Huyết động phủ là căn nguyên của chúng ta, nếu như giao đấu, với thực lực ba tên trước mặt, chúng ta chút nắm chắc, chừng còn hủy Xích Huyết động phủ, đợi rời khỏi Xích Huyết động phủ tìm cơ hội thuận tiện rồi động thủ."
      Tần Vũ lập tức giao phó.
      "Được, mọi chuyện nghe theo đại ca." Hầu Phí lúc này cũng an tâm.
      Có sư tôn ở sau lưng còn sợ gì nữa.
      Cho dù trời sập xuống cũng có sư tôn chống đỡ.
      "Bất quá, tốt nhất vẫn là đừng phiền đến sư tôn, xảy ra chuyện rồi để sư tôn ra mặt có phần quá mất thể diện."
      Hầu Phí đột nhiên truyền .
      Tần Vũ cười thầm, ngờ Hầu Phí trời sợ đất sợ lại có ý niệm như thế, lập tức truyền :
      "Yên tâm, với bản lĩnh chúng ta, Cửu Sát điện muốn đối phó cũng dễ dàng gì."
      phán đoán ra Cửu Sát điện rất có khả năng muốn giết mình.
      Vậy đối sách Tần Vũ tự nhiên có thay đổi.
      Ủy khuất cầu toàn, giả vờ đóng kịch, đối phương muốn giết mình tự nhiên đắn đo gì, nên… tại phải cải biến địa vị của mình trong lòng đối phương, thậm chí phải để chúng nhất thời dám giết mình, dù sao…câu chuyện phải tiếp tục đùa cho đẹp.
      "Muốn đùa phải đùa lớn chút, biết Cửu Sát điện bọn chúng chịu đùa hay . "
      Ánh mắt Tần Vũ lạnh lẽo nhìn ba vị điện hạ phía .
      Đột nhiên…
      "Hừ, ngờ dám dối, tìm chết!"
      Địch Thanh chợt quát tiếng, vừa vung tay lại đạo thanh quang bắn ra.
      Hộ vệ đội trưởng bị tra hỏi sắc mặt trắng bệch. Thậm chí xuất ra được bất kỳ động tác phòng ngự, Động hư kỳ Địch Thanh tuy chỉ phát tùy tiện đòn nhưng hộ vệ đội trưởng chỉ Kim đan hậu kỳ há có thể chống đỡ nổi?
      "Bùng!"
      trận chấn đãng, thanh quang ngờ bị kích lui.
      Chỉ thấy Tần Vũ chầm chậm thu lại quyền đầu. Ban nãy Tần Vũ đeo cực phẩm linh khí –Diễm Sí quyền sáo va chạm với phi kiếm của đối phương. Luận thực lực, Tần Vũ và Địch Thanh cách biệt bao nhiêu, kích tùy ý của Địch Thanh, Tần Vũ dụng tâm ngăn chặn, kết quả tự nhiên cần .
      Hộ vệ trưởng vốn dĩ tưởng rằng chết chắc phát bản thân chết tức trong lòng đại hỉ, vừa thấy trước mặt lại là Tần Vũ liền trở nên kích động.
      "Động chủ, đa tạ động chủ."
      Hộ vệ đội trưởng kích động ngớt liên tục.
      Tần Vũ mỉm cười :
      "Ngươi đứng sang bên. Chỗ này có ta."
      Tần Vũ nhìn ba vị điện hạ phía , trong mắt chút sợ sệt.
      "Tần Vũ, ngươi muốn chết."
      Địch Tiến bế mục dưỡng thần đột nhiên mở mắt hét lên, dứt lời Địch Tiến liền muốn xuất thủ, song ngay thời khắc này…
      "Câm miệng."
      Tần Vũ chợt quát lớn, lạnh lùng nhìn Địch Tiến. Địch Tiến bị quát công kích chợt ngừng lại, lập tức càng giận dữ.
      "Lục ca, khoan động thủ."
      Địch Loan với Địch Tiến, sau đó nhìn sang Tần Vũ mỉm cười :
      "Tần Vũ động chủ, Cửu Sát điện bọn ta thẩm vấn chúng, vậy mà ngươi dám cản trở…ngươi , đây nên coi là tội gì?"
      Tần Vũ lại chút lưu tâm.
      "Ba vị điện hạ, họ đều là người của ta. Ba vị giết là giết khỏi có phần quá đáng, biết ba vị điện hạ có chứng cớ gì để giết họ ? "
      "Chứng cớ? Lẽ nào chúng dối, đáng giết sao? "
      Địch Loan nhìn Tần Vũ .
      " dối, họ dối điều gì, điện hạ dám xác định?"
      Tần Vũ nhìn ba vị điện hạ phía chút chùn bước.
      Các hộ vệ, hộ pháp phía sau lại rất cảm động, Tần Vũ dám vì họ đối đầu với ba vị điện hạ Cửu Sát điện. Động chủ quan tâm thuộc hạ như thế gần như hiếm thấy. Đặc biệt vị hộ vệ đội trưởng được Tần Vũ cứu mạng thần tình càng kích động hơn.
      " dối, trả lời giống những người khác. Đó là dối, lẽ nào ngươi đại bộ phận người khác dối. Nên giết những người đó?"
      Địch Loan cười :
      "Nếu Tần Vũ động chủ cho rằng như thế, bọn ta cũng quan tâm, giết chết phần lớn người khác vậy."
      xong, Địch Loan liền đưa tay ra.
      "Ba vị điện hạ, có phần quá võ đoán."
      Tần Vũ thản nhiên .
      "Sao?"
      Địch Loan nhìn Tần Vũ, trong mắt có tia chế nhạo, cũng muốn xem xem Tần Vũ hồi đáp ra sao.
      "Ví như vết tích chiến trường ở quần mật thất dưới đất, cũng phải tất cả hộ pháp, hộ vệ đội trưởng đều thấy qua, ít người trong số họ chỉ nghe lại. Còn những việc khác, có mấy ai chính mắt nhìn thấy? Đại nhân hỏi những người này, lời họ so với nhau tự nhiên có chút tương đồng. "
      Tần Vũ tiếp tục :
      "Huống chi, dù là cùng chiến trường, người khác nhau nhìn thấy cũng có quan điểm bất đồng. Đây là chuyện rất bình thường. Góc độ mỗi người nhìn khác nhau, kết quả tự nhiên khác nhau, nếu dựa vào đó phán đoán họ dối, vậy…"
      Tần Vũ đến đây lại tiếp mà nhìn ba vị điện hạ.
      "Bốp, bốp.."
      Địch Loan mỉm cười vỗ tay :
      "Xuất sắc, Tần Vũ động chủ quả nhiên giỏi giảo biện."
      "Chú ý dùng từ, đây phải giảo biện mà là ."
      Tần Vũ nhìn Địch Loan , Tần Vũ phát trong ba vị điện hạ này, vị điện hạ trước mắt chuyện với mới là người quyết định.
      "Nhị ca, huynh trước hết sưu tra các nơi trong Xích Huyết động phủ, xem xem rốt cuộc có dấu vết gì phán đoán việc hôm đó ."
      Địch Loan truyền với Địch Thanh.
      Địch Thanh gật đầu, sau đó bay thẳng ra khỏi đại điện.
      Nhìn Địch Thanh rời khỏi đại điện, Tần Vũ mỉm cười :
      " nãy giờ ta còn biết từng người trong chư vị điện hạ là ai? Lẽ nào các điện hạ tự giới thiệu chút? "
      Tần Vũ chuyện đỉnh đạc, giống như với hảo hữu.
      Địch Loan gật đầu :
      "Ngươi cần biết chúng ta là ai, ngươi chỉ cần xưng hô ta thất điện hạ, ban nãy vừa li khai là nhị điện hạ, vị này là…"
      "Lục điện hạ, điều này ta biết, ban nãy thất điện hạ ngài gọi lục ca, ta nghe được."
      Tần Vũ tiếp lời.
      Địch Loan đột nhiên :
      "Tần Vũ động chủ, ban nãy ngươi lại có thể ngạnh tiếp kích nhị ca ta, tuy nhị ca chưa xuất toàn lực nhưng ngờ ngươi cản được, xem ra thực lực ngươi có thể sánh với Động hư trung kỳ a."
      "Thất điện hạ quá khen."
      Tần Vũ hơi khom người , cũng gì khác.
      Lời Địch Loan tịnh phải tùy tiện, Đỗng hư trung kỳ Tử Sát giao long có thể vượt quá Động hư hậu kỳ tu tiên giả thông thường, kích tùy tiện của Địch Thanh uy lực cũng rất mạnh, Tần Vũ chính diện kích lui phi kiếm, lực đích xác sánh ngang Động hư trung kỳ.
      "Ban nãy ta tra hỏi chư vị hộ pháp biết được việc, mong Tần Vũ động chủ giải thích chút."
      Địch Loan vẫn mỉm cười như cũ.
      "Thỉnh Thất điện hạ ."
      người Địch Loan hơi tán phát chút sát khí:
      "Hôm đó lúc mấy vị hộ pháp phát Tra Hồng chết, quyết định chọn ra tân nhậm động chủ, sau đó mấy vị hộ pháp đến chỗ ngươi ở, và thời điểm đó ngươi tu luyện, vì sao để chư vị hộ pháp đợi hai, ba canh giờ ngươi mới xuất thủ? "
      Trong mắt Địch Loan hàn quang lấp loáng.
      Tần Vũ cười thoải mái.
      "Thất điện hạ, lẽ nào điện hạ biết có câu như thế này…càng là cao thủ, càng xuất tràng cuối cùng sao?"
      Địch Loan ngẩn người.
      "Họ muốn ta ra ta phải ra, vậy khỏi quá mất mặt. Ta phải để họ đợi hai, ba canh giờ sau đó mới xuất thủ, như vậy mới có thể biểu lộ địa vị của ta đúng ? Cao thủ thông thường phải đều thế sao?"
      Lời Tần Vũ vừa ra.
      "Tần Vũ động chủ, ai đùa với ngươi, giải thích nguyên nhân, vì sao ngươi để người ta đợi ngươi hai, ba canh giờ."
      Địch Tiến quát.
      Tần Vũ khi đó thực tế là hấp thu năng lượng nguyên , để bản thân từ Lưu tinh tiền kỳ đột phá đến Lưu tinh trung kỳ, song này dĩ nhiên thể .
      "Ta giải thích qua rồi, chắc hẳn các điện hạ ban nãy hỏi họ cũng biết, ta dễ dàng kích bại Đằng Tất hộ pháp ra sao. Thực lực ta như thế, nên ra oai biểu lộ địa vị chút sao?"
      Mặt Tần Vũ lộ vẻ nghi hoặc .
      Địch Loan chân mày nhíu lại.
      "Vù!"
      Thân hình Địch Thanh vừa động đến đại điện.
      "Lão thất, cẩn thận sưu tra xong lần, cả động phủ tịnh có gì đặc biệt, dấu vết chiến đấu hôm đó chút cũng tìm thấy." Địch Thanh linh thức truyền .
      May mắn Tần Vũ trước khi ba vị điện hạ đến sớm thu lại Lôi sơn cư, nếu thần khí Lôi sơn cư ắt hẳn khiến ba vị điện hạ khó mà tin được, đó cũng khiến Tần Vũ tự tăng thêm phiền toái.
      Mí mắt Địch Loan run lên, sau đó chợt đứng dậy.
      Trong Xích Huyết động phủ có bất kỳ dấu vết, vậy duy nhất có chút tác dụng chính là Tần Vũ động chủ trước mắt.
      "Tần Vũ động chủ, theo bọn ta nào, theo bọn ta về Cửu Sát điện gặp đại ca ta, giúp đỡ điều tra tình liên quan đến quần mật thất dưới đất hôm đó."
      Địch Loan nhìn Tần Vũ mỉm cười , còn lúc này Địch Thanh và Địch Tiến cũng chiếm lấy vị trí, mục quang nhìn chăm chú Tần Vũ.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch giả: Nhiephon

      Chương 12

      Tử Sát lâu


      Địch Loan, Địch Tiến, Địch Thanh ba người dùng ánh mắt với Tần Vũ chỉ có lựa chọn—nhất định phải theo bọn ta. chỉ có chữ, tử.
      Tần Vũ cười, ban đầu chỉ cười mỉm sau đó lại cao giọng cười lớn giống như nghe được chuyện cười nào đó.
      "Ha ha…ba vị điện hạ biết đùa a, các vị nếu muốn điều tra đại chiến hôm đó ngay bây giờ hỏi luôn được ư? "
      Tần Vũ chút lưu tâm đến ánh mắt lạnh lẽo của ba vị điện hạ.
      ", hoặc là, chết!"
      Địch Tiến nhìn Tần Vũ lãnh khốc .
      Địch Thanh và Địch Loan hai người cũng để ý, Tần Vũ trong mắt họ rất có khả năng là hung thủ, thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Nếu như Tần Vũ này thái quá cuồng ngạo, giết họ cũng quan tâm.
      Tần Vũ sắc mặt chợt biến nhìn chăm chú Địch Tiến:
      "Chết? Lục điện hạ, thế giới hải để tu giả mênh mông vô hạn, cao thủ vô số, điện hạ cho rằng mình vô địch, trực tiếp tuyên phán người tử hình ư? Nên biết, núi cao còn có núi cao hơn."
      "Mạnh hơn ngươi."
      Lời Địch Tiến rất ngắn gọn.
      Bộ dạng phẫn nộ ban nãy của Tần Vũ nháy mắt thu liễm, lại mỉm cười :
      "Mạnh hơn ta, nếu như các vị muốn biết việc có quan hệ đến Hắc sắc ngọc hạp, đệ bát ngọc kiếm, các vị cứ giết ."
      Tần Vũ nhắm mắt lại.
      Địch Tiến, Địch Loan, Địch Thanh ba người mắt đều sáng lên.
      Tuy cừu bát đệ cần phải báo nhưng đệ bát ngọc kiếm vẫn khiến họ thèm thuồng.
      Còn lúc này, hộ vệ đội trưởng và hai hộ pháp phía dưới thần tình hơi động, song ai chú ý đến họ.
      "Kẻ biết bí mật, chết."
      Ánh mắt Địch Tiến quét qua các hộ vệ đội trưởng và hộ pháp, họ muốn lập tức tra hỏi Tần Vũ nhưng những hộ vệ đội trưởng và hộ pháp biết, họ tự nhiên thể lưu lại nhân chứng.
      "Dừng tay."
      Tần Vũ lập tức quát lớn:
      "Họ là người của ta, thể động vào. Huống chi ba vị điện hạ cần chi lo lắng, dẫu sao ta ban nãy chỉ vài chữ, họ có thể biết được gì."
      Tần Vũ bất luận thế nào cũng phải bảo vệ những người này.
      "Tần Vũ động chủ muốn bảo vệ chúng?"
      Địch Loan nhìn về phía Tần Vũ.
      Tần Vũ gật đầu:
      "Dĩ nhiên , họ là người của ta, các vị giết xong, Xích Huyết động của ta còn phải danh tồn vong sao. Nếu như ba vị điện hạ giết, vậy hối hận cả đời!"
      Tần Vũ ngoài mặt chính trực vô tư, thực tế trong lòng lại cười thầm, " để vài tên có mưu đồ khác truyền tin tức ra, nước làm sao khuấy đục đây? "
      Hối hận cả đời!
      Vừa nghe lời của Tần Vũ, ba vị điện hạ đều biến sắc. Sau đó nghĩ hồi lâu cuối cùng có quyết định.
      "Cút hết ra ngoài."
      Địch Loan quát những người phía dưới.
      Địch Thanh và Địch Tiến cũng trong lòng khẩn trương, Tần Vũ nếu biết việc Hắc sắc ngọc hạp, rất có khả năng cũng biết bát đệ Địch Đồng của họ rốt cuộc làm sao chết. So với cái chết của bát đệ, Hắc sắc ngọc hạp có thể gạt sang bên.
      "Bí mật."
      Tần Vũ dáng vẻ trong lòng có sẵn dự tính mỉm cười .
      " , chết."
      Trong mắt Địch Tiến hàn quang lấp loáng.
      "Giết xong, điện hạ vĩnh viễn biết hung thủ giết chết huynh đệ các vị là ai."
      Tần Vũ xoay đầu thèm nhìn Địch Tiến. Lời Tần Vũ sai, nếu như Địch Tiến giết, quả vĩnh viễn biết hung thủ là ai.
      Nghe được lời Tần Vũ, ba người mắt đều sáng lên.
      Lời Tần Vũ hiển nhiên thừa nhận mình biết hung thủ đó, nhưng nhìn bộ dạng Tần Vũ thủy hỏa bất xâm, ba người cũng rất đau đầu.
      "Lẽ nào Tần Vũ động chủ ? Chết cũng ?"
      Địch Loan nghiêm giọng .
      "Đúng, chết cũng ."
      Tần Vũ nhìn Địch Loan chút cúi đầu.
      "Lão thất, lẽ nào đệ quên Cửu Sát điện ta có hộ pháp, bản thể là Kinh Chập!"
      Thanh Địch Thanh vang lên trong đầu Địch Loan, tức trong lòng đại hỉ, Kinh Chập này cũng thuộc loại thú khá lợi hại.
      Công kích có hai loại, là độc, loại thứ hai chính là thôn phệ!
      Thôn phệ hoàn toàn người, thậm chí có thể thu được kí ức kẻ bị thôn phệ. Loại bí kĩ này giống như phép thôn phệ thần kỳ Tiểu Hắc có được sau khi trải qua cấm thuật cải tạo, đều có thể thu được kí ức đối phương.
      "Có phương pháp này, còn bức hỏi làm gì, cho dù bức hỏi Tần Vũ cũng chắc ."
      Địch Loan trong lòng tự nhiên có quyết định.
      "Tần Vũ động chủ quả ?"
      Địch Loan dám cáo tố với Tần Vũ, lo lắng Tần Vũ thề chết theo đến Cửu Sát điện.
      Tần Vũ căn bản hồi đáp.
      "Hừ, rượu mời uống muốn uống rượu phạt, lục ca, đưa đến Cửu Sát điện, tiểu tử này biết tình cửu kiếm và bát đệ. Quan hệ trọng đại nên để chư vị huynh đệ cùng thương nghị sau đó mới quyết định."
      Địch Loan với Địch Thanh và Địch Tiến.
      Địch Thanh tự nhiên biết Địch Loan diễn trò cũng phối hợp :
      "Được, đưa về rồi tiếp."
      Địch Tiến cũng gật đầu.
      "Tần Vũ động chủ, chắc hẳn ngươi biết ai mạnh ai yếu? Nhị ca, phong bế công lực ."
      Địch Loan nhìn Địch Tiến bên cạnh .
      Tần Vũ trong mắt phát hàn quang, lạnh lùng nhìn Địch Tiến:
      "Theo các ngươi có thể, muốn phong bế công lực ta, nằm mơ!"
      Lúc này Tần Vũ như sư tử nổi giận, tựa hồ Địch Tiến khi xuất thủ, Tần Vũ liền liều mạng chống cự.
      Thấy Tần Vũ như thế, Địch Loan nhíu mày, Địch Tiến cũng ngừng lại. Họ biết mình rốt cuộc muốn làm gì, họ phải đưa Tần Vũ trở về, để Kinh Chập hộ pháp thôn phệ Tần Vũ. Nếu như Tần Vũ chết ở đây, họ thể biết tình quan hệ đến bát đệ và đệ bát ngọc kiếm.
      "Lão thất, bỏ , dù phong bế công lực , ta xem làm sao chạy khỏi lòng bàn tay chúng ta."
      Địch Tiến khinh thường .
      Trong mắt Địch Tiến, tuyệt đối có thể dễ dàng sát tử Tần Vũ.
      "Đấy mới đúng, bất quá…các vị đưa ta đến Cửu Sát điện, ta nghĩ các vị sau này nhất định hối hận. "
      Tần Vũ mỉm cười .
      "Hối hận?"
      Địch Loan chút quan tâm, trong lòng lại cười nhạt. "Đến lúc đó biết là ai hối hận."
      oOo
      "Tiểu Hắc, đệ tọa trấn tại Xích Huyết động phủ, ta và ba tên này đến Cửu Sát điện dạo chơi vòng."
      Tần Vũ linh thức truyền đến Hắc Vũ .
      "Đại ca, đệ cùng với huynh."
      Thanh băng lãnh của Hắc Vũ vang lên trong đầu Tần Vũ.
      "Ta đạt đến Lưu tinh hậu kỳ, về tốc độ dù là Địch Tiến cũng bằng ta. Đệ cần lo lắng, đệ theo ta trái lại liên lụy ta, biết ?"
      Tần Vũ thẳng. Hắc Vũ cũng hiểu chuyện, cuối cùng đành ưng thuận ở lại.
      "Hầu Phí, đệ đường vòng đến Cửu Sát điện, ta thường thông qua truyền tấn lệnh báo vị trí của ta, đệ cứ cách ta vài vạn dặm, đợi lúc trò vui đến ta gọi đệ."
      Tần Vũ bắt đầu bố trí.
      Trong linh thức truyền của Hầu Phí sung mãn kích động:
      "Khà khà, quá tốt, đại ca, đệ trước bước."
      "Động chủ tên Tần Vũ. biết Hắc sắc ngọc hạp. Đệ bát ngọc kiếm. Lẽ nào thanh thứ tám ở trong tay ."
      Người đàn ông cao lớn mặc bộ huyết hồng sắc trường bào nắm truyền tấn lệnh lẩm bẩm. mặt treo nụ cười băng lãnh.
      "Tần Vũ, nhất định phải có được !"
      Vị Đằng đại nhân mình. Sau đó lập tức truyền tin đến cung chủ Thanh long cung.
      "Cung chủ đối với ta sung mãn tin tưởng, nhưng ta lại đủ tự tin a."
      Đằng đại nhân cười khổ.
      "Tên Địch Tiến kia và ta tuy đều là Động hư hậu kỳ, song luận linh thức ta thậm chí trội hơn nhưng Tử sát giao long so với Cù long thiên sinh mạnh hơn nhiều, muốn thắng , khó. "
      Đằng đại nhân biết làm sao.
      Tu vi linh thức đạt đến Động hư hậu kỳ đỉnh phong, hoàn toàn vượt qua Địch Tiến. Nhưng chân chính giao đấu, Đằng đại nhân lại biết bản thân phải đối thủ Địch Tiến.
      "Chỉ có thể dùng trí đoạt lấy, Phục Hào a, khối cực phẩm tinh thạch lần trước đưa ngươi dễ cầm như thế."
      Đằng đại nhân lập tức linh thức truyền đến mấy vị hộ pháp dưới trướng .
      oOo
      "Đệ bát ngọc kiếm, Tần Vũ động chủ đó ngờ biết được!"
      Lâu đại nhân bề ngang thân thể vượt quá chiều cao, nằm ghế thịt mỡ như ba đào cuồn cuộn. Lâu đại nhân vuốt vuốt ria mép:
      "xem ra, nên ra tay."
      Vị Lâu đại nhân này lập tức cầm lấy khối truyền tấn lệnh.
      Giây lát sau, Lâu đại nhân gạt mồ hôi lạnh trán:
      "Ài, lão tổ vẫn nóng nảy như thế, lần trước tranh đệ thất ngọc kiếm với cung chủ Thanh Long của Thanh long cung cuối cùng thất bại. Lão tổ luôn canh cánh trong lòng a."
      Lâu đại nhân mới vừa truyền tin cho Tam nhãn lão Bích Thủy phủ, Tam nhãn lão nghiêm lệnh Lâu đại nhân phải có được Tần Vũ, sau đó tìm ra đệ bát ngọc kiếm.
      "Đằng Sơn chắc cũng ngầm ra tay."
      Đồng tử trong mắt Lâu đại nhân nháy mắt hoàn toàn biến thành hồng sắc, hiển lộ hết sức tà dị.
      oOo
      Trong hải để thế giới, Địch Loan, Địch Tiến, Địch Thanh còn có Tần Vũ bốn người phi hành, nơi nào bốn người qua nước biển lui tránh, sóng nước cuồn cuồn.
      "Bay nhanh chút!"
      Địch Loan quát Tần Vũ.
      "Thất điện hạ, đây là tốc độ nhanh nhất của ta."
      Tần Vũ bất lực trả lời.
      Trước đây Địch Tiến ba người phi hành án theo tốc độ phi hành của Địch Loan, dù sao tốc độ Địch Loan rất chậm. Song lúc bốn người trở về tốc độ lại giảm phân nửa, tốc độ phi hành của Tần Vũ quả quá chậm.
      "Bất kỳ tên Nguyên hậu kỳ nào đều có thể đuổi kịp tốc độ ngươi."
      Địch Thanh sắc mặt trở nên khó coi.
      Tần Vũ tỏ vẻ vô tội:
      "Tốc độ ta chậm, ta có thể làm sao đây?"
      "Ngươi cố tình, theo bọn ta biết, lúc ngươi giết Thanh huyền lão quy tốc độ rất nhanh."
      Địch Thanh nhìn chằm chằm Tần Vũ tức giận mắng, Tần Vũ đành chịu :
      "Thất điện hạ, đó là thân pháp, ta tại ngự kiếm phi hành. Thân pháp ta nhanh nhưng ngự kiếm chậm. "
      Dáng vẻ lười nhác của Tần Vũ cuối cùng khiến ba vị điện hạ nổi giận.
      "Lên phi kiếm của ta, ta đưa ngươi phi hành."
      Địch Thanh quát.
      " sợ ta đánh lén giết điện hạ sao? " °Tần Vũ cười nhìn Địch Thanh, Địch Thanh tức biến sắc, biết thực lực Tần Vũ, chí ít Tần Vũ kém bao nhiêu. Nếu Tần Vũ đồng thời ngự kiếm với , đôi bên gần như thế, Tần Vũ khi đánh lén, vậy…
      "Ta đưa ngươi phi hành."
      Địch Tiến lạnh lùng lên tiếng.
      Tần Vũ cũng vui vẻ ung dung nhảy lên phi kiếm của Địch Tiến. Khi Tần Vũ vừa lên phi kiếm, thân thể Địch Tiến tức khắc xuất nguyên lực hộ thể dày đặc, đồng thời tử sát hộ giáp hộ thân cũng ra.
      "Xem ra, điện hạ cũng lo lắng ta đánh lén a."
      Tần Vũ cười .
      Bất quá Tần Vũ tịnh động thủ.
      Lần trước khi giết Địch Đồng, Tần Vũ biết lực phòng ngự tử sát hộ giáp kinh người ra sao. Huống chi thực lực Địch Tiến này so với Địch Đồng mạnh hơn nhiều, bản thân nắm chắc đòn giết chết Địch Tiến. khi thể đòn sát tử, bản thân bị buộc nghênh tiếp trả thù đáng sợ của Địch Tiến.
      Tần Vũ lên phi kiếm của Địch Tiến, tốc độ bay tức nhanh gấp đôi.
      Bay hơn tháng, bốn người đến Cự Giáp động phủ.
      oOo
      "Ha ha, ba vị điện hạ, Phục Hào động chủ rất quan tâm đối với chư vị, ngờ đặc biệt kiến tạo tòa Tử Sát lâu dùng nghênh tiếp chư vị điện hạ."
      Tần Vũ thưởng thức Tử Sát lâu đẹp đẽ trước mặt, miệng ca tụng.
      Phục Hào da thịt như ngọc, béo mập rất khả ái.
      Đôi mắt như trẻ con linh động đảo vòng, vội cung kính :
      "Lần trước ba vị điện hạ gấp kịp thăm Tử Sát lâu này. Thị nữ của Tử Sát lâu toàn bộ ở bên ngoài, Phục Hào biết chư vị điện hạ thích thị nữ quấy nhiễu, nếu cần gì trực tiếp ra lệnh chúng."
      Địch Thanh, Địch Tiến và Địch Loan ba người nhìn tiểu lâu hai tầng trước mắt, biểu lộ rất hài lòng.
      Tiểu lâu hai tầng tuy xem ra xa hoa nhưng hết sức mới lạ, cấu tạo cũng đặc biệt hiển nhiên hao phí tâm tư rất lớn.
      "Ba vị điện hạ, Tử Sát lâu này chính là nơi cư trú của các điện hạ Cửu Sát điện, ta thể chiếm phòng trong Tử Sát lâu, vậy ta tùy tiện đến nơi khác ở."
      Tần Vũ cười xoay người:
      "Phục Hào động chủ, giúp an bài chỗ ở nhé."
      Địch Loan lạnh lùng nhìn Tần Vũ :
      " cần, người ở cùng ta, nhị ca và lục ca ở sát vách."
      "Điện hạ? Ngài sợ ta giết ngài ư?"
      Tần Vũ cười nhìn Địch Loan.
      Phục Hào nghe câu này, sắc mặt hơi thay đổi, vội khom người cười :
      "Chư vị điện hạ, ở đâu còn chuyện của Phục Hào, Phục Hào xin thối lui. Chư vị điện ha có việc gì cứ ra lệnh cho những thị nữ."
      "Lục đệ thích thanh tĩnh, lão thất, để ta và ở cùng chỗ tiện thể trông chừng ."
      Địch Thanh lên tiếng.
      thực tế cao thủ đều thích ở cùng chỗ với người khác, song lúc này phải bình thường, Địch Thanh chỉ có thể nhẫn nhịn. Trong lòng Tần Vũ cũng hơi động, nếu giết Địch Thanh phòng bị, Tần Vũ nắm chắc. Nhưng Địch Thanh có thể phòng bị sao?
      Tần Vũ chiêu giết chết Địch Thanh, Địch Tiến ở phòng bên khẳng định xuất thủ.
      oOo
      Phục Hào quay trở về phòng , lau mồ hôi lạnh đầu:
      "Mẹ nó, lần này có thể lớn chuyện, Thanh Long cung Đằng đại nhân, Bích Thủy cung Lâu đại nhân tối nay chắc chắn đều phải ra tay muốn đoạt Tần Vũ động chủ. Ở đó còn có ba vị điện hạ."
      Nghĩ đến điều này, Phục Hào bất giác nhíu mày:
      "Đau đầu, đau đầu a, hy vọng đừng liên lụy đến ta. Nếu chết chắc, xem ra vật của Thanh Long cung và Bích Thủy phủ dễ cầm được."
      Cả Cự Giáp động phủ duy có Phục Hào , đêm nay là đêm bình thường.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch giả: thu_cuc Biên Dịch: hoangthuong Biên tập: bac cai cong

      Chương 13

      Nhất tích huyết châu


      Kết cấu Tử Sát Lâu quả nhiên đặc sắc, từ cửa chính vào, là đại sảnh sáu cạnh, ở mỗi cạnh đều có lối . Trừ cửa ra vào chính, còn năm lối khác đều có vài căn phòng.
      Tầng như thế, đứng tại đại sảnh tầng , ngẩng đầu có thể thấy thuỷ lưu vô tận,cũng bởi vì vị trí tương tự ở lầu hai là khoảng .
      -Bên ngoài nhìn tồi, bên trong càng làm người vui vẻ.
      Tần Vũ đứng trong đại sảnh, ngắm nhìn cách phối hợp các chủng cảnh sắc, Tần Vũ muốn tra xem người thiết kế Tử Sát Lâu là ai, chỉ kết cấu tân kỳ, cảnh sắc bên trong cũng vô cùng phù hợp.
      Thậm chí ba người Địch Tiến cũng nở nụ cười hiếm hoi.
      -Tốt, lên lầu, theo lối hướng bắc.
      Địch Tiến trực tiếp hạ lệnh.
      Địch Thanh, Địch Loan cùng gật đầu, còn Tần Vũ……căn bản có quyền phản đối, đương nhiên, Tần Vũ cũng thèm phản bác, thậm chí bị ba vị điện hạ dẫn theo, gương mặt Tần Vũ cũng có nụ cười nhàn nhạt.
      Tự hồ Tần Vũ chút cũng lo lắng.
      -Cười, đợi đến Cửu Sát Điện, ngươi còn cười nổi .
      Địch Loan cười lạnh trong lòng, đương nhiên nghĩ đến kết quả Tần Vũ bị Kinh Chập hộ pháp thôn phệ.
      Lên đến tầng hai, trực tiếp theo hướng bắc, lối hướng bắc hai bên có đều có phòng ở, Địch Loan cẩn thận quan sát, sau đó với Địch Tiến, Địch Thanh:
      -Nhị ca, lục ca, đệ ở phòng bên trái. Lục ca ở phòng bên phải, nhị ca với Tần Vũ ở giữa.
      -Được.
      Địch Tiến gật đầu, lập tức vào phòng bên phải, Địch Thanh thù địch quay về phía Tần Vũ quát:
      -Tần Vũ, theo ta.
      -Đừng nóng giận thế, thả lỏng, thả lỏng!
      Tần Vũ cười mỉm , cũng thoải mái vào trong phòng.
      Địch Loan ở phía sau nhắc nhở:
      -Nhị ca, cản thận, tên Tần Vũ phải người hiền lành, tương đương với cao thủ Đổng Hư trung kỳ, tuyệt đối được khinh xuất. Nghe Địch Loan đề tỉnh, Địch Thanh chỉ gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn Tần Vũ càng thêm lăng lệ.
      Lúc nào cũng thể nghỉ ngơi.
      Tam vị điện hạ Cửu Sát Điện trong tâm biết , muốn bình an quay về Cửu Sát Điện, bọn họ muốn, nhưng Thanh Long cung và Bích Thuỷ Phủ lại nguyện ý, thậm chí ở trong Cự Giáp động phủ, bọn họ cũng dám khinh xuất.
      cho cùng, Cự Giáp đổng phủ trong mắt các cao thủ của Thanh Long cung và Bích Thuỷ Phủ gần như phòng bị.
      Trong phòng, Địch Thanh nhắm mắt ngồi đả toạ, tuy nhiên linh thức vẫn khóa chặt (ý là tập trung) Tần Vũ, cho phép Tần Vũ có hành vi quỷ bí gì. Tần Vũ tuâm thủ quy củ, tiếp tục nhắm mắt đả toạ, vô cùng an tĩnh.
      Đột nhiên, Tần Vũ mở mắt, cười nhìn Địch Thanh.
      -Hắc, nhị điện hạ?
      Tần Vũ gọi, thấy Địch Thanh phản ứng, lập tức to:
      -Địch Thanh!
      Tần Vũ tuy nhiên thể phân biệt diện mạo chín vị điện hạ Cửu Sát Điện, nhưng cũng biết danh tự chín vị điện hạ, biết đây là nhị điện hạ, đương nhiên là biết tên.
      Địch Thanh nhíu mày, mở mắt nhìn lướt qua Tần Vũ:
      -Câm mồm!
      -Nhị điện hạ, ngươi thế này thấy buồn chán, chúng ta chuyện .
      Tần Vũ đứng dậy, về phía Địch Thanh, phảng phất giống như muốn tiếp cận Địch Thanh, Địch Thanh sắc mặt lập tức biến đổi, kháng thể nguyên lực càng thêm cường hãn, Tử Sát hộ giáp sớm bảo vệ toàn thân.
      -Đứng lại.
      Địch Thanh hét to, Địch Thanh dù có lòng tin đánh bại Tần Vũ, tuy nhiên cũng nhìn ra, Tần Vũ với mình cách biệt nhiều, nếu để tiếp cận quá gần, khi tiến hành đánh lén, mình thậm chí chết cũng trọng thương.
      -Sao quá khẩn trương vậy?
      Tần Vũ mặc dù vậy, nhưng nhìn bộ dạng cẩn thận của Địch Thanh, cũng dừng lại.
      Địch Thanh lạnh giọng :
      -Ngươi ngồi vào vị trí của mình, nếu ……
      Địch Thanh còn chưa xong, Tần Vũ vội vã :
      -Được, cần lo lắng, ta trở về. Tuyệt đối làm phiền.
      Tần Vũ vẫn cười, tự hồ hề tức giận,quay trở lại chỗ ngồi cũ.
      -Quá cổ hủ.
      Tần Vũ tự với mình, sau đó ngồi xuống, nhắm mắt yên tĩnh tu luyện.
      Địch Thanh thấy Tần Vũ như thế, cũng nhắm mắt, linh thức dám có chút buông lơi nhìn Tần Vũ, đương nhiên…
      Thời gian trôi qua, nháy mắt ba thời thần trôi qua.
      Tần Vũ mở hai mắt, nhìn quanh phòng rồi lại nhắm mắt, trong tâm lại nghĩ:
      -Với thế lực Bích Thuỷ Phủ cùng Thanh Long cung, những gì ta đại điện nhất định truyền đến. Tối nay bọn họ có lẽ cũng đến.
      Ngày đó Tần Vũ đối thoại đại điện, thậm chí Địch Tiến ba người cố diệt khẩu, nhưng tin tức vẫn truyền ra, bởi vì trước khi ba vị điện hạ đến, Tần Vũ sớm bố trí nhân thủ, chuẩn bị đem tin tức bí mật truyền ra.
      Tần Vũ đoán sai, người của Thanh Long cung và Bích Thuỷ phủ đều đến.
      Nhận được tin của Phục Hào, Lâu đại nhân biết tam vị điện hạ Cửu Sát Điện mang theo Tần Vũ ở tại Tử Sát lâu, Lâu đại nhân sau hòn giả sơn cách xa Tử Sát lâu, cả người thu liễm khí tức, thậm chí Đằng đại nhân công lực tương đương có đến, cũng phát ra.
      Lâu đại nhân song nhãn khôi phục lại thanh sắc như bình thường.
      Vuốt chùm râu , Lâu đại nhân mặt có chút thoải mái.
      "Lần này cả Địch Tiến cũng đến, va chạm, ta cũng chắc là đối thủ của đầu Tử Sát Giao Long này, thậm chí nếu bắt được Tần Vũ, muốn chạy cũng vô cùng khó khăn. Ta thân ở đây, để Đằng Sơn xuất thủ, chừng ta có thể làm ngư ông đắc lợi."
      Lâu đại nhân mình trong lúc vẫn hoàn toàn chú ý Tử Sát lâu, dám chút lỏng lẻo.
      So với Lâu đại nhân sớm đến tiềm phục, Thanh Long cung Đằng đại nhân hoàn toàn ngược lại.
      "Vừa mới vào Tử Sát lâu, bọn họ tinh thần nhất định khẩn trương, đợi bọn họ nghỉ ngơi ba thời thần rồi hoàn toàn lỏng lẻo, ta lại bí mật bắt Tần Vũ."
      Đằng đại nhân đứng đỉnh núi của sơn mạch dưới đáy biển, nhìn về Cự Giáp động phủ ở phía xa.
      Sau lưng Đằng đại nhân là ngũ vị hộ pháp.
      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Đằng đại nhân gương mặt như được tạc bằng nham thạch, luôn luôn nghiêm túc.
      -Thời gian cũng sắp đến rồi.
      Đằng đại nhân ánh mắt sáng bừng lên, đồng thời truyền với ngũ vị hộ pháp sau lưng:
      -Tất cảc các ngươi chuẩn bị, đợi lúc bản đại nhân bắt Tần Vũ quay về, nhiệm vụ các ngươi là cản trở Địch Tiến.
      -!
      Ngũ đại hộ pháp cũng dùng Linh Thức Truyền trả lời.
      Lúc mày, họ dám lên tiếng, dù nơi đây cách Cự Giáp động phủ khá xa. Nhưng sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chỉ cần cao thủ đạt đến Đổng Hư hậu kỳ, linh thức lợi hại trình độ vượt xa khỏi tưởng tượng của thường nhân.
      Huyết hồng sắc trường bào tung bay, Đằng đại nhân đem trường bào thu vào trong gian giới chỉ. Là do mầu huyết hồng dưới đáy biển quá nổi bật. Đằng đại nhân toàn thân hắc sắc hoàn toàn chỉ dựa vào lực lượng nhục thể, bắt đầu chuyển động về phía Cự Giáp động phủ.
      Cầu Long là thú nhục thể vô cùng cường hãn, Đằng đại nhân dễ dàng tiến nhập Cự Giáp động phủ, trực tiếp tiếp cận Tử Sát lâu.
      Đằng đại nhân thân hình phiêu hốt, người của Cự Giáp động phủ căn bản thấy thân hình Đằng đại nhân, tuy nhiên vẫn có người nhìn thấy, luôn luôn chú ý xung quanh Tử Sát lâu, vội vã đợi Đằng đại nhân xuất -Lâu đại nhân.
      "Đằng Sơn cuối cùng cũng xuất rồi,thời gian dài thế này mới đến"
      Lâu đại nhân tinh thần phấn khởi, sau hòn giả sơn hề chuyển động. Hoàn toàn chú ý đến Tử Sát lâu, chờ đợi tình huống sau khi Đằng đại nhân tiến nhập Tử Sát lâu.
      "Nếu chiến đấu, ta có khả năng phải đối thủ của Địch Tiến, nhưng so sánh linh thức, Địch Tiến tuyệt đối bằng ta."
      Đằng đại nhân mười phần tin tưởng, bởi vì linh thức đạt đến đỉnh điểm của Đổng Hư hậu kỳ, chính xác mà là đạt đến cánh cửa Minh tiền kỳ.
      Linh thức mạnh hơn Địch Tiến, cái này phải bừa.
      Đằng đại nhân thân hình phiêu hốt, theo cánh cửa bí mật Phục Hào lúc đầu, lặng lẽ tiến nhập Tử Sát lâu. Sau đó linh thức phát tán ra, bao bọc cả Tử Sát lâu, Đằng đại nhân đột nhiên phát mục tiêu của mình ở đâu, Tần Vũ cùng Địch Thanh ở chung phòng.
      Địch Tiến ở phòng bên tay phải Tần Vũ, đột nhiên mở mắt.
      Địch Tiến trong lòng chợt có cảm giác bất an, nhưng trong nháy mắt từ từ biến mất, Địch Tiến biết là chuyện gì, nhưng Địch Tiến càng thêm cẩn thận, dám có chút lơi lỏng.
      Giống như cơn gió.
      Đằng đại nhân đến tầng hai Tử Sát lâu hàng lang phía bắc. Cả người hành động tạo ra chút thanh, phát tán ra chút năng lượng.
      Đằng đại nhân thân hình đột nhiên dừng lại.
      "Là gian này."
      Đằng đại nhân nhìn gian phòng Tần Vũ cùng Địch Thanh, ánh mắt sáng lên.
      " chiêu phải chính xác, trực tiếp trọng thương Địch Thanh, bất quá……tuyệt đối thể giết Địch Thanh. Nếu với tính cách các huynh đệ Cửu Sát Điện, khẳng định cùng Thanh Long cung ta làm loạn lên."
      Đằng đại nhân có quyết định, trong mắt ánh lên lăng lệ.
      "Hô!"
      Mở cửa, gió thổi, đạo hắc quang trực tiếp bắn vào.
      Đich Thanh ánh mắt đột nhiên mở ra, kịp ,, quyền đối phương công đến, Địch Thanh chỉ có thể dùng tay đỡ.
      thanh trầm vang lên "bồng", chính tiếng xương gẫy vụn, tay phải Địch Thanh vỡ tan, xương sường đồng thời cũng gẫy hai cái.
      người hữu tâm, người vô tâm.
      người Đổng Hư hậu kỳ, người Đổng Hư trung kỳ.
      người toàn lực công kích, nhất kích tức trúng, làm đối phương trọng thương. Bên kia là người vội vàng chống đỡ.
      Địch Thanh muốn trọng thương cũng được.
      -Ai!
      Phòng bên phải lập tức phát ra tiếng quát, thanh vang vọng, đạo thân ảnh trực tiếp phá vỡ bức tường ngăn cách hai gian phòng tiến vào, lúc này Đằng đại nhân đến bên cạnh Tần Vũ, nhất trảo vươn tới kéo Tần Vũ lại.
      Đồng thời Linh Thức Truyền :
      -Đừng phản kháng, ta đến để cứu ngươi.
      Tần Vũ khoé miệng có ti tiếu ý, cười thầm:
      -Cuối cùng cũng đến.
      phản kháng?
      Muốn Tần Vũ làm vậy, đương nhiên thể, chính đợi cơ hội này.
      Đằng đại nhân tuy nhiên truyền với Tần Vũ, nhưng Đằng đại nhân cũng nghĩ qua Tần Vũ có cam tâm bị mình bắt, bởi vậy trảo này Đằng đại nhân vẫn toàn lực xuất thủ, chỉ thấy Tần Vũ giơ song thủ, nháy mắt biến thành kim sắc.
      Tần Vũ song thủ vẽ thành hình tròn, kim sắc Tinh Thần Chi Lực tạo thành hình thái cực.
      "Bồng!"
      Tinh Thần Chi Lực cùng trảo của Đằng đại nhân va vào nhau, kim sắc thái cực chỉ chi trì trong giây lát rồi vỡ vụn, tuy nhiên…
      "A!"
      Tần Vũ lập tức kêu thảm tiếng, vô lực bị ném bay về phía Địch Thanh. Lúc này gương mặt giận dữ, Địch Tiến trong lúc điên cuồng hét lên:
      -Đằng Sơn!!!
      Địch Tiến như mãnh hổ xuất sơn, trực tiếp chém thẳng về phía Đằng Sơn.
      Đằng Sơn lập tức biết hay, bản thân phải đối thủ của Địch Tiến. Bất quá Địch Tiến muốn đuổi theo,cũng rất khó.
      -Đằng Sơn!
      So với Địch Tiến, Địch Loan phản ứng càng nhan hơn, sớm từ hướng khác bay tới, trực tiếp ngăn chặn Đằng Sơn. Đối mặt với Địch Loan, Đằng Sơn mặt có chút khinh thường, trực tiếp vung tay đánh rơi địch loan rơi xuống Tử Sát lâu.
      Đằng Sơn thoát ra khỏi cửa sổ.
      Địch Thanh, Địch Loan liên tiếp trọng thương.
      Lúc này Địch Tiến căn bản đủ thời gian quan sát thương thế Địch Loan và Địch Thanh, lựa chọn đầu tiên của Địch Tiến là trực tiếp đẩy lùi Đằng Sơn.
      Tần Vũ vô lực ném bay xuống, nhìn quỹ tích, điểm Tần Vũ rơi có lẽ ở bên cạnh Địch Thanh.
      Tuy vậy, lúc Tần Vũ sắp rơi xuống đất, Tần Vũ thân hình đột nhiên quỷ dị nháy mắt gia tốc, hoá thành đường thẳng trực tiếp bắn về phía Địch Thanh. Bản thân Tần Vũ cùng Địch Thanh cự li cực gần, nháy mắt Tần Vũ tốc độ đạt đến cực trí.
      Thêm vào, Địch Thanh bị trọng thương.
      -Chết !
      Tần Vũ dùng Linh Thức Truyền truyền nhập vào trong đầu Địch Thanh, Địch Thanh trọng thương lập tức đại kinh, lúc này trong tay Tần Vũ xuất thanh đoản kiếm, chính là Diễm Sí kiếm, Diễm Sí kiếm trực tiếp hướng đến vị trí Đằng Sơn vừa công kích.
      Chỗ này Tử Sắc hộ giáp sớm bị Đằng Sơn công kích phá vỡ, Diễm Sí kiếm của Tần Vũ lại là cực phẩm linh khí, cộng thêm Tần Vũ kim sắc Tinh Thần Chi Lực quán xuyên, bộ vị công kích là mũi kiếm. Luận công kích lực thậm chí siêu quá kích ban đầu của Đằng Sơn.
      "Phốc!"
      thanh rất khẽ, Tần Vũ Diễm Sí kiếm trực tiếp xuyên qua ngực, xuyên qua phổi.
      Diễm Sí kiếm cực mỏng, mỏng như cánh ve, vết thương gần như thấy.
      Nhìn Tần Vũ ánh mắt lãnh khốc, Địch Thanh kinh khủng lập tức muốn khống chế Nguyên chạy trốn, tuy nhiên đạo kim sắc Tinh Thần Chi Lực, trực tiếp phát ra từ thân Diễm Sí kiếm, như dây kim sắc, trực tiếp bao bọc Nguyên của Địch Thanh.
      -Tha mạng, Tần Vũ, tha mạng, ngươi tha cho ta, đại ca bọn họ tuyệt đối làm hại ngươi, tha cho ta.
      Thời khắc sinh tử tồn vong, Địch Thanh kinh khủng dùng Linh Thức Truyền .
      - quá muộn!
      Sát na, sợi dây kim sắc sắc bén như mũi châm, trực tiếp xuyên qua Nguyên , linh hồn Địch Thanh trực tiếp hồn phi phách tán, thân hình Tần Vũ giống như ‘trọng thương’, vô lực nằm bên cạnh Địch Thanh.
      Thậm chí Nguyên của Địch Thanh, Tần Vũ cũng lấy.
      Bởi vì Tần Vũ muốn giá hoạ cho Đằng Sơn, năng lượng trong cơ thể Tần Vũ trào dâng, lập tức tiễn huyết từ trong mồm trào ra, muốn giả vờ trọng thương cũng phải làm cho giống. Tần Vũ vô lực nằm dài mặt đất, sắc mặt tái nhợt.
      Đột nhiên, thân hình chợt xuất , chính là Địch Loan, Địch Loan lúc này trong tay cầm ngọc bình.
      -Nhị ca, huynh sao còn chưa uống Ngọc Hân Hoàn.
      Lúc này Địch Loan thương thế tự hồ thuyên giảm hơn nửa, tuy nhiên sau khi Địch Loan ôm Địch Thanh dậy, đột nhiên ngây người. Nháy mắt, thanh vô cùng thương tâm thống khổ vang lên:
      -Nhị ca!!!
      Đến tận lúc này, giọt máu mới chầm chậm từ vết thương do Diễm Sí kiếm lưu lại người Địch Thanh rỉ ra.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Ngã Cật Tây Hồng Thị

      Tinh Thần Biến

      Dịch giả:ainguko Biên Dịch: hoanghoahoichu Biên tập: bac cai cong

      Chương 14

      Cửu Sát điện


      Bên ngoài Tử Sát lâu.
      -Gã Địch Tiến này quả điên cuồng. Ta còn chưa bắt được Tần Vũ mà vẫn cứ đuổi theo ta.
      Đằng Sơn tức giận mắng thầm. cố thu liễm khí tức mà được, toàn thân hóa thành đạo hắc sắc thiểm điện, cực tốc bỏ trốn. Địch Tiến phẫn nộ đến cực điểm, bất luận thế nào cũng phải giáo huấn Đằng Sơn trận.
      Nấp sau hòn giả sơn, Lâu đại nhân nhìn thấy hai đạo nhân ảnh lao vút qua.
      -Tuyệt quá rồi!
      Mưu kế thành công, lập tức Lâu đại nhân, nhanh như điện, nhằm hướng Tử Sát Lâu phóng tới. Nhưng ngay lúc đó bỗng có tiếng Địch Loan bi thương gào lên:
      -Nhị ca!!!
      Địch Tiến truy đuổi Đằng Sơn, nghe thấy tiếng rống của Địch Loan dừng phắt lại, sắc mặt trắng bệch. Lập tức toàn thân bạo phát năng lượng, tốc độ còn nhanh hơn khi truy đuổi Đằng Sơn, vội vã quay về Tử Sát Lâu.
      - thể nào, tên Đằng Sơn ấy thể…"
      Địch Tiến tự trấn an, nhưng khi về đến cửa tòa thứ hai của Tử Sát Lâu, vừa nhìn vào phòng Địch Thanh thấy Tần Vũ bị thương, gương mặt trắng bệch, bị người cắp theo, từ phòng khác lao ra.
      -Lục ca, mau đuổi theo !
      Địch Loan, lúc này bị trọng thương, hét lớn.
      Địch Thanh nếu quả thực chết dù có thương tâm cũng vô dụng, quan trọng nhất bây giờ là phải giành lại Tần Vũ.
      Cướp Tần Vũ, lại còn sát tử Địch Thanh!
      Lúc này, trong lòng Địch Tiến tràn ngập phẫn nộ, cực tốc chuyển thân đuổi theo, nhìn thấy kẻ khống chế Tần Vũ là tên béo lùn. Cả giới tu giả nơi đáy biển này, kẻ béo lùn mà có công lực cao như thế chỉ có…
      -Lâu Kha, ngươi muốn chết dừng lại cho ta!
      Địch Tiến cuồng nộ quát lớn. Tốc độ của ràng nhanh hơn Lâu Kha nhiều, những thế, Lâu Kha còn phải mang theo người, tốc độ đương nhiên giảm ít. Chẳng mấy chốc, Địch Tiến sắp đuổi kịp Lâu Kha.
      -Huyết Cáp Mô, chúng ta liên thủ, Tần Vũ là của chung, thế nào?
      đạo linh thức truyền truyền tới, chính là tiếng Đằng Sơn.
      Lâu Kha trong lòng cực kỳ tức giận, nhưng nhìn thấy cuồng bạo của Địch Tiến, liền phản ứng rất nhanh, lập tức truyền linh thức đáp lại:
      -Cầu Long, được, ta đáp ứng ngươi. Chúng ta liên thủ đánh bại Địch Tiến trước , những gì Tần Vũ biết về bí mật của ngọc kiếm chúng ta cùng hưởng.
      Địch Tiến hai mắt long lên xòng xọc.
      Địch Thanh, nhị ca của chết. Mấy ngàn năm qua, huynh đệ chín người hề xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. ngờ, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Bát đệ vừa bị giết chưa lâu, giờ Nhị ca cũng bị người ta giết mất.
      -Địch Tiến, ngươi còn chưa quay về mà nhặt xác lão nhị ư?
      Đằng Sơn xuất bên cạnh Lâu Kha, vẻ mặt lạnh lùng, tàn nhẫn. Giờ bỏ trốn nữa, tiện tay hạ cấm chế khiến Tần Vũ thể cử động, rồi sánh vai với Lâu Kha, cùng đối diện với Địch Tiễn.
      -Ha, Đằng Sơn, ngươi thực là dám hạ thủ đấy, giết được cả Địch Thanh, bội phục, bội phục!
      Lâu Kha quay sang Đằng Sơn, .
      Đằng Sơn nghi hoặc đáp: -Ngươi gì thế, ta tuy có nặng tay , nhưng cũng khống chế được nặng , cùng lắm chỉ trọng thương thôi. Ngươi vốn cũng biết mà, Luyện Đan thuật của Cửu Sát Điện vang danh hải ngoại tu chân giới, chỉ cần chết việc hồi phục tuyệt đối là dễ dàng.
      -Ngươi giết ư? Nhưng vừa rồi ta chính mắt thấy Địch Thanh chết. Ngươi cứ thừa nhận .
      Kha Lâu cười :
      -Ngươi lo lắng gì chứ, có Thanh Long Cung chống lưng rồi, ngươi giết Địch Thanh, Cửu Sát Điện còn dám làm gì đây?
      -Câm miệng!
      Địch Tiến quát lớn, Địch Loan cũng tới bên cạnh, căm thù nhìn Đằng Sơn:
      -Đằng đại nhân, Đằng phó cung chủ. Tuy ngươi có địa vị tôn quý, nhưng nhị ca ta cũng là điện hạ của Cửu Sát Điện. Ngươi giết nhị ca ta là trở thành kẻ thù của huynh đệ Cửu Sát Điện chúng ta rồi đó.
      -Đằng Sơn, ngươi chuẩn bị mà nhận lấy cái chết !
      Thanh của Địch Tiến càng trở nên lạnh lùng.
      oOo
      Lúc này, thân thể bị thiết lập cấm chế, Tần Vũ, ngồi đám san hô, ngẩng đầu nhìn màn kịch trước mặt.
      -Loạn rồi, đến lúc loạn rồi.
      "So với Tiềm Long đại lục hải ngoại tu chân giới cao thủ quả thực rất mạnh. Ngoài Kim Đan kỳ tu chân giả vốn chẳng cần đến, Nguyên kỳ tại nơi này có thể gọi là cao thủ, nhưng trong mắt Cửu Sát Điện ít nhất phải là Đổng Hư kỳ mới có tư cách chuyện."
      Trong năm thế lực của Hải ngoại tu chân giới, Bồng Lai Tiên Vực, Tử Diễm Ma Ngục, Thanh Long Cung, Cửu Sát Điện, Bích Thủy Phủ
      tu giả nơi đáy biển này chiếm đến ba. Bao năm qua, Thanh Long Cung, Cửu Sát Điện, Bích Thủy Phủ ba đại thế lực đều cố gắng duy trì cân bằng. Nhưng giờ, Tần Vũ khiến cho ba đại thế lực đó xâu xé nhau.
      Muốn địa vị của Xích Huyết Động Phủ của Tần Vũ muốn được đề cao, thoát khỏi áp bức của Cửu Sát Điện, phải khiến cho Cửu Sát Điện cùng với Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ đấu đá lẫn nhau. Cảm giác được làm ngư ông (đứng ngoài hưởng lợi) quả là thể từ chối được.
      oOo
      Phía dưới có Tần Vũ quan sát, bên , cuộc đấu khẩu giữa ba bên trở nên kịch liệt.
      -Tuy Thanh Long Cung rất mạnh, Thanh Long cung chủ lại là hải ngoại đệ nhất cao thủ, nhưng…Đằng Sơn ngươi giết chết nhị ca của ta nhất định ngươi phải chết. Địch Tiến đương nhiên hạ quyết tâm tru sát kẻ đứng trước mắt, toàn thân bắt đầu phát ra khí thế cuồng bạo.
      Địch Loan nhàng lùi lại, tự biết mình ở lại chỉ làm ảnh hưởng đến lục ca mình mà thôi.
      -Lẽ nào ta thực mạnh tay đến thế?
      Đằng Sơn vẫn còn có chút thể tin được.
      quyền đó của tuy có chấn gãy xương ngực của đối phương, nhưng Địch Thanh dù gì cũng là Đổng Hư trung kỳ cao thủ kia mà, lại có thể chết dễ dàng như vậy ư? Nhưng lúc này, bộ dạng của Địch Tiến hiển nhiên phải là giả.
      -Huyết Cáp Mô, gã Địch Tiến này thực muốn động thủ rồi. Đừng quản nhiều chuyện nữa, chúng ta cùng nhau động thủ, hừ, giết tên điện hạ của Cửu Sát Điện sao, chẳng lẽ đường đường phó cung chủ Thanh Long Cung lại thể giết tên điện hạ của Cửu Sát Điện ư!
      Đằng Sơn ràng toát ra khí thế bá đạo.
      -Được, Đằng Sơn, ta với ngươi cùng nhau giết chết tên Tử Sát Giao Long này
      Toàn thân Lâu Kha cũng phát ra sát khí.
      Trong mắt Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ, Cửu Sát Điện, nghi ngờ gì, là yếu nhất trong ba đại thế lực. Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ đều dựa vào tuyệt đỉnh cao thủ chống đỡ. Chín điện hạ của Cửu Sát Điện, cho dù là Tử Sát Giao Long cũng vô pháp chống lại Thanh Long cung chủ-Tam Nhãn lão , cũng giống như Đổng Hư trung kỳ vẫn còn kém hơn Đổng Hư hậu kỳ vậy.
      "Gra ào"
      Địch Tiến gầm lên tiếng, hóa thành con giao long cực lớn, dài gần trăm mét, toàn thân là màu tím sẫm, lưng là hàng gai tím phát ra băng linh quang mang, lưỡng trảo lập tức chụp tới hai người Đằng Sơn, Lâu Kha.
      -Vừa bắt đầu hóa thành bản thể ư!
      Đằng Sơn nổi giận, ngẩng đầu hống lớn tiếng, hóa thành con cầu long dài gần trăm mét, có gầy hơn giao long chút, nhưng kém phần to lớn và dũng mãnh. tấm thân trắng xanh có thể thấy chằng chịt những sẹo vô cùng đáng sợ.
      "Oa oa…"
      Lâu Kha kêu lên tràng, toàn thân biến thành con Huyết Hồng Sắc Cáp Mô cực lớn. Con cáp mô này cao đến bảy tám mét, hai con mắt tròn to thô lố, lưu chuyển huyết hồng sắc quang mang.
      oOo
      Tử Sát Giao Long ngừng rống lên, long trảo chụp tới, miệng xuất phi kiếm, độc giác tấn công, long vĩ quật tới, thậm chí dùng đến cấm chế toàn thân cồng kích. Đổng Hư hậu kỳ Tử Sát giao long này xem ra chỉ cao hơn Địch Đồng bậc.
      Đối mặt với Địch Tiến cuồng bạo,
      hai cao thủ Đằng Sơn và Lâu Kha có thể tay được ư?
      Trảo kích của Cầu Long hề kém hơn Tử Sát Giao Long, tốc độ toàn thân thậm chí còn cao hơn, nhưng luận lực lượng thể bằng Tử Sát Giao Long. Nhưng Huyết Cáp Mô thực lợi hại, khủng bố hơn nhiều, toàn thân phủ đầy huyết hồng sắc vụ khí.
      Độc, kịch độc!
      "Oa oa"
      Huyết Cáp Mô kêu lên hai tiếng quái dị, hai má phồng lên to như cái trống lớn, rồi há to miệng phóng ra phi kiếm đỏ như máu. Phi kiếm đó của Huyết Cáp Mô hề giống với bất kỳ phi kiếm của ai khác, phải gọi là "độc kiếm".
      Tử Sát Giao Long phải lấy chọi hai, trong khi đó, Cầu Long và Huyết Cáp Mô, kẻ áp sát công kích, kẻ lại dùng độc kiếm.
      đúng là đánh đến thiên hôn địa ám.
      Toàn bộ Cự Giáp động phủ đều bị kinh động nhưng ai dám đến gần. Huyết Cáp Mô đó, trong khi chiến đấu kịch liệt như vậy, ngờ lại quên bố trí vòng bảo vệ bao trùm khu vực có Tần Vũ bên dưới. Nếu nhân vật trọng yếu như Tần Vũ lại bị những chấn động của cuộc chiến giữa ba đại cao thủ làm chết mất đúng là thảm họa.
      "Graooo!"
      Cùng với tiếng rống điên cuồng vang dội, luồng tử sắc kình khí cuồng bạo như bão tố ầm ầm lao tới công kích Cầu long và Huyết Cáp Mô, khiến cả hai đừng được phải phóng lùi lại. Chỉ trong chớp mắt, cả Cầu Long và Huyết Cáp Mô đều trở lại hình người.
      Đằng Sơn có chút độc địa, cay đắng :
      - ngờ gã Địch Tiến này mạnh đến thế. Huyết Cáp Mô, lần này coi như chúng ta tính sai, thôi.
      Đằng Sơn thể quan tâm đến cái gì khác được, chỉ tự mình chạy trốn. Huyết Cáp Mô cũng dứt khoát trốn , đến Tần Vũ cũng cần nữa.
      -Lục ca.
      Khi Địch Loan tiến đến bên cạnh, Địch Tiến khôi phục lại hình người, nhưng lúc này vẫn lộ nét đau đớn. Từng phần nguyên cơ thể vẫn còn rúng động, sắc mặt tím ngắt, phải lúc sau mới ổn định trở lại.
      -Ta sao.
      Địch Tiến trút ra hơi.
      Sau đó vung tay hóa giải cấm chế người Tần Vũ.
      Địch Loan phẫn nộ nhìn Tần Vũ:
      -Cũng chỉ tại ngươi, nếu phải tại ngươi nhị ca ta sao phải chết như vậy?
      Địch Loan vừa vừa tung ra chưởng khiến Tần Vũ, vẫn còn giả vờ bị trọng thương, cũng cố gắng nhanh né đầu tránh.
      -Địch Loan, ngươi đừng quá đáng như thế, bằng , cho dù có chết ta cũng thể theo ngươi đến Cửu Sát Điện đâu.
      Tần Vũ trừng mắt nhìn Địch Loan .
      -Lão Thất, đưa cho Ngọc Hân Hoàn, để nhanh chóng khôi phục vết thương.
      Địch Loan cũng biết phân biệt nặng , ném cho Tần Vũ hoàn đan dược. Tần Vũ khẽ cười, cho vào miệng nuốt xuống.
      Lập tức, hàng hàng những đạo thanh lưu lưu chuyển toàn thân, nháy mắt khôi phục được những thương tích Tần Vũ tự tạo ra, thậm chí còn khiến công lực tăng thêm chút.
      -Trong truyền thuyết, đan dược của Cửu Sát Điện vang danh hải ngoại tu chân giới. Quả nhiên là danh bất hư truyền.
      Tần Vũ khen.
      Địch Loan vốn nhìn đến Tần Vũ. Nếu phải Tần Vũ có biết tin tức về cây Ngọc kiếm thứ tám có thể Địch Loan tự tay giết chết Tần Vũ rồi.
      Địch Tiến sắc mặt lạnh lùng, tàn nhẫn nhìn về phía Cự Giáp động phủ:
      -Hừ, lão Thất. Chúng ta ghé qua Cự Giáp động phủ, có điều, chỉ trong đêm, người của cả Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ đều tìm đến, có thể khẳng định Cự Giáp động phủ đó có gian tế. Cũng vì gian tế đó mà nhị ca mới mât mạng.
      Nhìn Cự Giáp động phủ, mắt Địch Loan lé lên tia điên cuồng:
      -Lục ca, ý huynh là…?
      -Giết sạch, từ động chủ đến dưới hộ vệ, nô bộc, tên cũng tha!
      Địch Tiễn lạnh lùng, tàn khốc .
      Tần Vũ nghe thế cũng phải khẽ run trong lòng.
      Giết sạch ư?
      Bọn người Địch Thanh lúc còn trong Xích Huyết động phủ của chàng cứ giết là giết, Tần Vũ sớm có hận ý. Vừa rồi Tần Vũ giết Địch Thanh nhằm giá họa cho bọn người kia cũng là ngầm sòng phẳng. Còn bọn người Cửu Sát Điện này có phần quá độc ác.
      Toàn bộ người trong Cự Giáp động phủ.
      -Địch Loan, Địch Tiễn, cả động phủ này tính ra cũng mấy ngàn người. Gian tế cùng lắm cũng chỉ có vài kẻ thôi, các ngươi…
      Tần Vũ tuy cũng có thủ đoạn, nhưng cũng thể chỉ nhìn rồi cho qua được.
      -Câm miệng.
      Địch Tiến lạnh lẽo liếc nhìn Tần Vũ.
      oOo
      Huyết dạ.
      Toàn bộ Cự Giáp động phủ bị ngập trong máu. Địch Tiến và Địch Loan giết người quá khủng khiếp. Cả hai hóa thân thành Tử Sát giao long, tung hoành khắp nơi. Cả Cự Giáp động phủ vốn chẳng có kẻ nào có khả năng ngăn cản bọn chúng.
      Tần Vũ nhớ tiếng gào của Phục Hào khi lâm tử.
      - thôi, từ nay trở ghé vào bất cứ động phủ nào nữa, về luôn Cửu Sát Điện.
      Địch Loan quyết định.
      Tần Vũ và Địch Loan cùng đứng phi kiếm cực lớn của Địch Tiễn, cả ba cùng chung phi kiếm, tốc độ rất nhanh, so với lúc mời rời khỏi Xích Huyết động phủ còn nhanh hơn nhiều. Cứ thế, tất cả cực tốc quay về Cửu Sát Điện
      oOo
      Qua chuyến này, quan hệ hữu hảo giữa Thanh Long Cung, Bích Thủy Phủ với Cửu Sat Điện, mọi vụ từ trước cho đến sau đều bị phá bỏ. Sức dụ hoặc của cây Ngọc kiếm thứ tám chính là nguyên nhân dẫn đến việc tan vỡ đó.
      Việc Địch Tiến, Địch Loan giết sạch toàn bộ Cự Giáp động phủ khiến tất cả các động phủ khác phải kinh hoàng.
      Cũng còn may là Địch Tiến và Địch Loan đường về Cửu Sát Điện hề dừng lại, cũng hề ghé qua bất cứ động phủ nào. Nếu có ghé qua động phủ nào hẳn động chủ động phủ đó phải sợ đến thất kinh hồn vía.
      Địch Thanh chết.
      Cửu Sát Điện trực tiếp trách hỏi Thanh Long Cung, vì cớ gì Thanh Long Cung phó cung chủ Đằng Sơn lại giết chết Địch Thanh?
      Đằng Sơn thừa nhận giết Địch Thanh, chỉ nhận là khiến Địch Thanh bị trọng thương mà thôi.
      Có điều, hôm đó, sau khi Đằng Sơn quyền đả thương Địch Thanh cũng chịu xem lại cho tử tế, tiện tay bắt luôn Tần Vũ, vì vậy, ngay Đằng Sơn cũng dám chắc trăm phần trăm là Địch Thanh có phải do mình giết hay . Cũng có khả năng khi bản thân dùng nguyên lực phá nát lồng ngực đối phương làm thương tổn đến Nguyên , phá nát linh hồn đối phương.
      Tóm lại, chỉ trong vòng năm, toàn bộ thế giới tu giả nơi đáy biển này đều bị chấn động. Đồng thời, đại danh của Tần Vũ có liên hệ với Ngọc kiếm thứ tám cũng được truyền bá khắp thế giới tu giả đáy biển.
      oOo
      Bên ngoài cổng Cửu Sát Điện.
      Năm huynh đệ Địch Long, Địch Húc, Địch Dương, Địch Phong, Địch Năng yên lặng đứng bên nhau. Cả năm người, thông qua Truyền tấn lệnh, sớm biết được Địch Tiễn và Địch Loan sắp về đến nơi. Chỉ lát sau, cả năm huynh đệ thấy được từ xa, Địch Tiễn, Địch Loan, còn có Tần Vũ, ngự kiếm bay lại.
      Về tới trước mặt năm huynh đệ, mặt Địch Tiễn và Địch Loan đều lên vẻ bi thương.
      -Lão Lục, lão Thất.
      Năm em Địch Long cùng nhìn Địch Tiễn và Địch Loan.
      -Nhị ca chết rồi!
      Địch Tiến chậm rãi , các huynh đệ hai mắt đều đỏ hồng lên. Cái chết của Địch Thanh đương nhiên là đả kích cực lớn đối với cả bảy huynh đệ còn lại của Cửu Sát Điện. lúc sau, mấy em đều khôi phục khỏi bị thương, Địch Loan quay sang Tần Vũ, mắt lóe lên lớp lớp tia lạnh lẽo:
      -Các huynh đệ, đây là Tần Vũ.
      Bọn Địch Long năm người đều quay sang nhìn Tần Vũ.
      Với huynh đệ bọn họ, cho dù là cái chết của Địch Đồng hay Địch Thanh đều có quan hệ tới Tần Vũ. Tất cả em bọn họ đều muốn giết chết Tần Vũ cho hả cơn thù hận, chỉ có Địch Long vẫn còn giữ được chút bình tĩnh.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :