Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 5

      Tu Luyện Công Pháp Bí Tàng


      Trời đầy thanh khí, tại ôn tuyền trong Vân Vụ sơn trang.
      "A, là thoải mái!"
      Tần Vũ mặc quần đùi nằm duỗi người tại ôn tuyền, kể mùa đông hay mùa hè, tại ôn tuyền cần để ý nhiệt độ, ôn tuyền ở Vân Vụ sơn trang giống những ôn tuyền khác, có công hiệu thần kỳ, theo cao thủ nghiên cứu y đạo , trong ôn tuyền này có chất có lợi cho thân thể .
      "Tiểu Hắc, ngươi xuống đây!"
      Tần Vũ đột nhiên với tay, tóm lấy Tiểu Hắc, kéo xuống ôn tuyền.
      Tiểu Hắc vẫy cánh loạn lên, đáng tiếc là khi nó thoát được, lông người nó ướt, chân chính biến thành con gà nhúng nước sôi, thân Tiểu Hắc nước giọt, u oán nhìn Tần Vũ, tựa hồ trách tiểu chủ nhân chơi khăm nó.
      Nhìn bộ dạng của Tiểu Hắc, Tần Vũ lập tức ngẩng đầu cười lớn:
      "Ha ha, Tiểu Hắc, ngươi là dễ thương, tới đây, theo ta ngâm trong ôn tuyền, rất thoải mái. Ngươi sau này là hùng ưng bay lượn chín tầng trời, ngươi lên được trời, cũng phải xuống được nước, là vô dụng."
      Tần Vũ trêu đùa Tiểu Hắc, Tiểu Hắc dang cánh, rũ nước thân, đồng thời nhìn chằm chằm Tần Vũ, dường như bất mãn.
      "Tiểu Vũ."
      Liên Ngôn cười cười bước từ tây uyển tới, qua giả sơn xuất trước Tần Vũ, Tần Vũ quay đầu, lập tức cười tươi:
      "Liên gia gia."
      "Ta phải cho ngươi biết tin tốt lành."
      Liên Ngôn cười thần bí.
      Tần Vũ tâm trạng lập tức vui mừng lẫn ngạc nhiên:
      "Tin tốt lành? phải phụ vương tới chứ?"
      Nghĩ như vậy, nhưng Tần Vũ chưa ra, khát vọng nhìn Liên Ngôn.
      Liên Ngôn cười :
      "Các loại bí tịch ngươi muốn có rồi."
      Tần Vũ hơi cảm thấy thất vọng, nhưng từ thất vọng sau đó khôi phục, Tần Vũ đột nhiên nhẩy ra ôn tuyền, mặc vội y phục, ánh mắt tràn đầy hưng phấn:
      "Liên gia gia, mau dẫn con , bí tịch ở đâu?"
      " theo ta."
      Liên Ngôn cười dẫn đường, Tần Vũ tâm trạng kích động theo sau Liên Ngôn, suy nghĩ hạ quyết tâm. Trước đây Tần Vũ hiểu biết, có việc gì ngồi tại thư phòng đọc sách, hoặc là ngắm sao buổi đêm, hoặc giả tắm ôn tuyền, chơi đùa cùng Tiểu Hắc. Nhưng lúc này Tần Vũ có mục tiêu, cả người sốt sắng, biến thành giống trước đây.
      Vân Vụ sơn trang, trong mật thất dưới đất tại bắc uyển.
      Mật thất dưới đất có có mười mấy phòng bí mật, Liên Ngôn dẫn Tần Vũ vào phòng, trong phòng này, có cái giường, cái bàn dài, cái ghế và các đồ vật sinh hoạt hàng ngày, có vẻ như rất giản dị. Lúc này chiếc bàn dài, có chiếc hộp đen khá đẹp.
      "Tiểu Vũ, các bí tịch ở trong hộp này."
      Liên Ngôn chỉ chiếc hộp đen , Tần Vũ nghe thấy, mắt sáng rực lên, bước nhanh về phí trước chiếc hộp đen. Hành động này làm Liên Ngôn giật mình.
      "Tiểu Vũ, đừng mở!"
      Tay phải Liên Ngôn đột nhiên như ảo ảnh lóe lên, đột ngột giữ Tần Vũ lại, kéo ra sau lưng, cực kỳ nghiêm túc :
      "Tiểu Vũ, cái hộp này phải là chiếc hộp bình thường, thể mở như thế!"
      Tần Vũ nghi hoặc nhìn Liên Ngôn.
      "Tiểu Vũ ngươi còn quá, chưa hiểu được trân quý của bí tịch này."
      Liên Ngôn lắc đầu cười:
      "Ngươi phải biết, bí tịch này trân quý còn hơn cả bí tàng của hoàng cung Sở vương triều. Vì thế cái hộp này được cấu tạo rất đặc biệt, cố dùng sức mở ra hoặc tùy tiện mở, có thể làm hỏng bí tịch bên trong."
      Vừa , Liên Ngôn tay như ảo ảnh, chớp nhoáng điểm vào mười hai vị trí chiếc hộp, mỗi điểm là vị trí khác nhau.
      "Bồng!"
      tiếng, chiếc hộp bỗng nhiên xuất cái lỗ khóa.
      Tần Vũ mắt mở trừng trừng, có thể nhớ ràng, vừa mới lúc trước chiếc hộp có lỗ khóa, cũng nghĩ chiếc hộp này mặt ngoài dạng, chỉ là chiếc hộp đựng bình thường, ngờ cấu trúc bên trong lại đặc biệt phi thường.
      "Dù cho bị người khác đoạt mất, cũng thể tìm được lỗ khóa, thêm vào lại có chìa khóa."
      Liên Ngôn vừa liền lấy ra chiếc chìa khóa màu vàng, đút vào trong lỗ khóa, "cạch" tiếng, chiếc hộp tự mở ra. Tần Vũ lập tức ngó đầu nhìn.
      Nhìn hết lượt, trong hộp có những quyển sách rất mỏng, mỗi quyển hầu như chỉ có mười tờ, mỏng hơn chỉ có vài tờ, dầy nhất cũng chỉ hơn hai mươi tờ, nhưng có nhiều quyển sách mỏng, ngờ lại chứa đầy cả hộp.
      "Trong này có nội công bí pháp các cấp, có sáu mươi tám các loại bí tịch, còn có hai mươi tám bí tịch ngoại công. Tiểu Vũ, sau này ngươi xem bí tịch này, tất phải tới mật thất, nhất thiết được mang ra ngoài, ngươi biết ?"
      Liên Ngôn sắc mặt nghiêm túc, đối mặt Tần Vũ .
      Tần Vũ gật đầu dứt khoát.
      "Được rồi, ngươi sáu tuổi biết đọc chữ, hai năm gần đây cũng đọc rất nhiều sách, những bí tịch này ngươi cũng có thể hiểu được, ngươi từ từ mà xem, gia gia ra trước." Liên Ngôn cười , rồi sau đó bước ra khỏi mật thất.
      Ngay sau buổi đêm, Tần Vũ mang các bí tịch, bỏ tất lên bàn, tổng cộng chín mươi sáu bí tịch, toàn bộ trải ra.
      Nhìn những cuốn bí tịch trước mặt, trong mắt Tần Vũ sáng lên.
      "Hoàng Hạc phú", "Bá Câu chưởng", "Kim Đỉnh ca", "Thải Kim ca", "Thủy Nguyên chú"…
      Mỗi cuốn nội công bí tịch, từng cuốn đều là những bí tịch khiến người luyện võ điên cuồng, Tần gia tồn tại lâu, bí tịch của ba đại vương triều mang hết ra, cũng thể sánh với Tần gia, bí tịch của Tần gia ít là những thứ thất truyền vài trăm năm.
      "Tổ Long quyết, dường như lúc bé phụ thân cho ta xem?"
      Tần Vũ nhìn cuốn bí tịch cuối cùng mỏng nhất, đồng thời cũng là thứ trân quý nhất, Tổ Long quyết dùng giấy vàng viết, thậm chí ba chữ Tổ Long quyết làm cho người ta cảm thấy áp bức. Xem qua sáu mươi tám nội công công pháp, Tần Vũ chuyển qua hai mươi tám ngoại công bí tịch.
      "Thiết Sa Chưởng", "Đại Lực Kim Cương Chưởng", "Long Trảo Thủ", "Thiết Bố Sam", "Kim Cương Tráo", "Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện", "Bá Vương Thần Quyền" …Hai mươi tám loại ngoại công bí pháp, nhất nhất trải ra trước mặt Tần Vũ.
      Đầu tiên, Tần Vũ tùy ý mở ra chầm chậm đọc, trong mật thất, Tần Vũ suy nghĩ thế nào cũng thể biết bao nhiêu thế hệ Tần gia thu thập các loại tu luyện bí tịch trân quý.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 6

      Duy Nhất Đích Tuyển Trạch


      Trong mật thất, Tần Vũ cưỡi ngựa xem hoa tùy ý lướt hết loạt, hai mươi tám ngoại công bí tịch Tần Vũ lúc xem xong.
      "Liên gia gia sai, tu luyện ngoại công rất khổ cực."
      Tần Vũ cau mày.
      Đọc xong hai mươi tám bí tịch, Tần Vũ đối với tu luyện ngoại công có hiểu biết nhất định, tu luyện ngoại công, chính là các phương pháp nỗ lực làm cho sức mạnh nhục thể tăng cường, nó là loại tu luyện ngừng nghỉ, để vượt qua cực điểm của mệt mỏi, vượt qua giới hạn.
      Tu luyện nội công, là phương pháp hấp thu thiên địa linh khí, qua trình tu luyện có cực nhọc gì, khác gì tập cho tinh thần thanh tĩnh. Nhưng ngoại công là thúc đẩy thân thể đến cực hạn, để thân thể trải qua tôi luyện với mức độ nặng nhất, thống khổ gian nan tột cùng. Đó là điểm căn bản giữa hai phương pháp tu luyện.
      Ngoại công, khổ, mệt, nhưng lại thể trở thành tiên thiên cao thủ. Hầu như chỉ dân thường, những người gia thế bần cùng mới chọn tu luyện ngoại công, thế gia để tử chân chính đa phần đều tu luyện nội công, còn Tần Vũ? Sáu mươi tám loại nội công công pháp, thứ nào cũng lợi hại cực kỳ, nhưng có khả năng luyện ?
      "Trước tiên xem nội công tâm pháp, tuy ta đan điền kỳ dị, nhưng chừng có nội công tâm pháp khả dĩ tu luyện được."
      Tần Vũ cầu may, rồi tràn đầy hy vọng mở bí tịch, nhìn vào ngây người.
      Thần Đình huyệt, Bách Hội huyệt, Phong Trì huyệt, Kỳ Môn huyệt…Tam Tiêu Thủ Thiếu Dương chi mạch, Thủ Thái , Thận Túc Thiếu Dương chi mạch…
      "Cái này…"
      Tần Vũ tròn mắt.
      đọc ít sách, nghe qua những từ này, nhưng mấu chốt là…
      biết Phong Trì huyệt, nhưng biết Phong Trì huyệt tại vị trí nào cơ thể người. Trong những quyển sách đó có hình vẽ, nhưng rất mơ hồ, chỉ có vài tuyến kinh mạch. Nội công thể luyện tập lung tung, khí nhập loạn đường, có thể ảnh hưởng đến tính mạng.
      "Xem ra trước tiên phải tìm thư phòng tử tế học tập nhưng kinh mạch hữu quan trong thư tịch, ít ra cũng phải biết được kinh mạch vị trí của huyệt."
      Tần Vũ làm khác được, liền lấy sách ra khỏi mật thất.
      Sáu ngày sau. Tần Vũ vào lại mật thất.
      "Ha ha, lần này ta chắc chắn cả mười, sáu mươi tám quyển mang ra thí nghiệm, xem có thể tu luyện cái gì."
      Tần Vũ sắc mặt hưng phấn, dù sao Tần Vũ cũng chỉ là hài đồng tám tuổi, thường xuyên mơ mộng thành cao thủ.
      Nghiên cứu kinh mạch, vị trí huyệt đạo sáu ngày, để hoàn toàn minh bạch, Tần Vũ bảo hạ nhân trong Vân Vụ sơn trang đẽo người gỗ, lại để y đạo cao thủ Ông Nhàn lão tiên sinh, đánh dấu các kinh mạch huyệt vị ràng. Kết hợp thư tịch, người gỗ, lại thường xuyên hỏi Ông Nhàn lão tiên sinh, Tần Vũ cuối cùng cũng tự tin chuẩn bị bắt đầu tu luyện nội công.
      "Đầu tiên tu luyện gì đây? Cái này, ‘Thủy Kinh chú’."
      Tần Vũ tự rồi tùy ý chọn bổn bí tịch, "Thủy Kinh chú" nổi danh vài trăm năm trước, nhưng tại có bao nhiêu người biến được công pháp tu luyện. Tần Vũ theo phương pháp tu luyện, ngồi khoanh chân, bắt đầu tu luyện.
      Tu luyện nội công bước đầu tiên là cảm khí, có thể cảm nhận tự hấp thu lượng cực cực thiên địa linh khí, thực tế người bình thường vô ý vẫn hấp thu thiên địa linh khí nhưng vì liều lượng quá ít, căn bản thể cảm nhận được. Tu luyện, chính là hấp thu cách có ý thức, hấp thu nhiều hết mức có thể.
      lúc lâu sau, Tần Vũ tâm loạn, kiên trì nổi.
      "Khí cảm, khí cảm, Liên gia gia thiên tư có, tu luyện có khí cảm, ta tu luyện lúc lâu rồi, sao chẳng thấy chút khí cảm?"
      Sắc mặt Tần Vũ tràn đầy vẻ bất lực, ngồi khoanh chân lâu như vậy, chân tê rần. Đứng lên hoạt động lúc, Tần Vũ lại tập Thủy Kinh chú tiếp.
      oOo
      Sau hai ngày.
      Tần Vũ ăn xong điểm tâm, liền tiếp tục tu luyện, Tần Vũ rất cố chấp, tiếp tục tu luyện "Thủy Kinh chú" từ ngày đầu tiên, thực tế cần cảm thụ được khí cảm, mà các loại nội công bí tịch cơ bản có khác biệt lớn. Cố chấp.
      Tần Vũ lại ngồi khoanh chân, trong đầu bắt đầu ảo tưởng khí lưu tại kinh mạch lưu chuyển, sau đó Tần Vũ suy nghĩ gì, trong tâm tưởng toàn mảng minh, cứ như thế…
      Đột nhiên.
      Tần Vũ cảm thấy luồng khí lưu cực mỏng trong thân thể lưu động, hơn hai ngày kiên trì, cuối cùng lúc này cũng thành công, lập tức tâm trạng Tần Vũ kích động, đồng thời trạng thái tĩnh lặng trong tâm khảm biến mất, Tần Vũ còn cảm thụ được khí lưu.
      "Bình tĩnh, bình tĩnh."
      Tần Vũ tự nhủ,sau đó lại chiếu theo phương pháp Thủy Kinh chú tiến vào trạng thái vừa rồi, sau lúc, quả nhiên Tần Vũ cảm nhận lại được luồng khí lưu mỏng manh trong thân thể.
      Lúc này, Tần Vũ chiếu theo phương pháp của Thủy Kinh chú, bắt đầu để khí lưu tại kinh mạch vận hành vòng, trong lúc lưu chuyển, Tần Vũ càng cảm nhận khí lưu tăng dần, sau khi vận chuyển xong vòng, Tần Vũ khống chế luồng linh khí nhập vào trong đan điền. Theo giảng thuật trong bí tịch, khí lưu tiến nhập đan điền, có thể dễ dàng lưu lại đan điền.
      Nhưng…
      "Sao lại thế này? Sao đan điền của ta thể lưu lại nội lực?"
      Tần Vũ choáng váng, phát linh khí vận chuyển khắp nơi tới đan điền đột nhiên tiêu tán, trở lại tự nhiên, đan điền giống như trước đây, trống rỗng.
      "Xem ra lúc trước Phong bá bá sai, đan điền của ta giống với bình thường, hoàn toàn thể lưu nội lực. Tu luyện nội công, tất cả đều phải trữ tồn nội lực trong đan điền, đan điền của ta thể lưu được, luyện tập có gì hữu dụng đâu?"
      Tần Vũ lúc này cuối cùng hiểu. Các phương pháp tu luyện nội công trong thiên hạ tuy vô số, mỗi loại khác. Nhưng đều có điểm tương đồng.
      Đó là tu luyện hấp thu chuyển hóa nội lực giữ lại Khí Hải huyệt, cũng là trong đan điền. Đan điền vô pháp tích tụ nội lực, tu luyện có tác dụng gì?
      Đột nhiên, Tần Vũ vô ý phát cuốn Tổ Long quyết màu vàng, trong đống nội công thư tịch này, duy nhất chỉ có cuốn giấy vàng đó rất bắt mắt, Tần Vũ với tay lấy Tổ Long quyết. Tổ Long quyết rất mỏng, chỉ có ba tờ, nhưng giấy vàng chữ viết rất , ba tờ giấy vàng đó thực nội dung ít.
      Tần Vũ thử theo khẩu quyết tu luyện của Tổ Long quyết, lúc, Tần Vũ cảm thấy luồng khí lưu trong người, Tổ Long quyết này quả nhiên lợi hại, hấp thu thiên địa linh khí so với lúc trước nhiều hơn rất nhiều, thêm vào tốc độ vận chuyển lại cực nhanh, tới lúc Tần Vũ đưa nội lực tồn trữ vào đan điền, tình huống tương tự lại lặp lại. Đan điền dường như cái phễu, đổ vào bao nhiêu nội lực lại ra bấy nhiêu, thể giữ lại.
      Tần Vũ cười khổ, biết rằng xong.
      Nhưng sau đó lại cười:
      "Xem ra ta lại lười biếng rồi, ta tưởng cần khổ, muốn tìm phương pháp tu luyện nội công, đan điền như cái phễu, bao nhiêu nội lực vào ra bấy nhiêu, làm sao tu luyện nội công đây?"
      Nhưng nét mặt Tần Vũ vẫn có gì đó vừa lòng.
      thực tế, Tần Vũ chuẩn bị nhận thất bại, trước đây người thể tu luyện nội công là Phong Ngọc Tử, trong ba thượng tiên tại Sở vương triều, nhân vật như thế , khả năng sai lầm chẳng mấy.
      "Ngoại công, bắt đầu từ hôm nay, ta toàn lực tu luyện ngoại công."
      Trong mắt Tần Vũ lóe lên, nhìn hai mươi tư loại ngoại công bí tịch, Tần Vũ tươi cười:
      "Từ trước tới nay Tiềm Long đại lục chưa có người luyện ngoại công đạt tới tiên thiên cảnh giới, có thể ta là người đầu tiên ngoại công đạt tới tiên thiên!"
      Tần Vũ chỉ là hài đồng tám tuổi, tâm tính thực đúng trẻ con.
      Ngoại công đạt tới tiên thiên cảnh giới, chính xác là chưa từng thấy, cái cao thủ ngoại công tiên thiên cảnh giới, có gì lợi hại? điều bí .
      oOo
      Hai ngày sau đầu giờ ngọ, Tần Vũ ở trong thư phòng.
      Tần Vũ cầm quyển sách, bình tĩnh đọc, gần bên Tần Vũ, có hai giá sách rất lớn, nhìn thoáng qua, hai giá sách đó ít cũng hơn nghìn quyển các loại, Tiểu Hắc cũng chạy tới chạy lui trong thư phòng, quấy rối tiểu chủ nhân của nó.
      "Tam điện hạ, có tám người ngoại công cao thủ tới, có cả vương phủ phó tổng quản đại nhân, là đưa ngoại công lão sư tới cho tam điện hạ."
      bầy tôi đứng ngoài thư phòng, cung kính .
      Ánh mắt Tần Vũ lập tức sáng lên, bỏ ngay sách trong tay xuống, tâm trạng hưng phấn, lúc đầu và Liên Ngôn đến việc này, Liên Ngôn truyền tin với người trong vương phủ, Trấn Đông vương Tần Đức biết được chuyện, đặc biệt bố trí vài đại cao thủ trong quân doanh và ngoại công cao thủ tại ba quận đông vực cùng tới.
      "Chờ hai ngày cuối cùng cũng tới, Khang An, nhanh, trước dẫn đường!"
      Tần Vũ hưng phấn ra lệnh.
      "Vâng."
      Khang An lập tức cung kính trước dẫn đường, Tần Vũ theo sau ra khỏi thư phòng, về tây uyển.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 7

      Trạch Sư


      Tây uyển cách ôn tuyền xa có nơi gọi là Luyện Công trường. có rất nhiều người tụ tập ở đó.
      "Liên bá, tám vị đại cao thủ ngoại công này mỗi người đều là nhất đẳng cao thủ. Bốn người đến từ quân đội, còn lại đến từ ba quận Đông vực đều là cao thủ ngoại công rất lợi hại. Ngài nhìn, ngân phát lão giả kia chính là Ưng Trảo Vương, còn nữa…"
      Chỉ thấy phó tổng quản của Vương phủ nhìn Liên Ngôn thao thao bất tuyệt.
      Liên Ngôn gật đầu, nhìn sang tám đại cao thủ ngoại công. Mục quang quét qua những người đó, đến Ưng Trảo Vương ngừng lại chút.
      Luyện ngoại công, hoặc chỉ luyện thủ chỉ luyện trảo, hoặc giả chỉ luyện cước pháp, các bộ phận đó đối với thường nhân có bất đồng, ví dụ như tu luyện trảo công ngón tay thô đại, có nhiều vết chai. Liên bá nhìn thoáng qua những chỗ đó.
      "Ồ?"
      Liên bá đột nhiên trong mắt sáng lên, nhìn vào người đứng cuối cùng là hắc y nhân có khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị.
      Nam tử đó cường tráng, cơ thể giống những người khác phát triển bên ngoài, tay có vết chai và nhiều thứ khác nữa nhìn qua căn bản hề giống cao thủ ngoại công. Mục quang của Liên bá dừng lại hai ba giây thân của hắc y nam tử. Hắc y nam tử với bộ mặt nghiêm nghị nhìn thẳng vào mắt của Liên bá, trong mắt của đột nhiên bạo phát tia sáng như thiểm điệm.
      "Triệu Vân Hưng! ra ra chính là Triệu tướng quân. Vương gia thỉnh Triệu tướng quân tới đây, nếu Tiểu Vũ quả như có thể bái tướng quân làm sư phụ sau này nhất định khó để trở thành cao thủ."
      Liên bá cười , nhìn sang Triệu Vân Hưng rành mạch từng câu.
      Triệu Vân Hưng sắc mặt vẫn lạnh lùng:
      "Vương gia tam điện hạ tự chọn sư phụ, đều tùy vào nhãn quang của điện hạ, Liên tiền bối nên thầm đề tỉnh điện hạ, nếu …Cho dù có chọn đúng Vân Hưng, Vân Hưng cũng thể nhận làm đệ tử."
      "Điều đó tự nhiên ta hiểu. Tất cả nhất thiết đều do Tiểu Vũ tự chọn."
      Liên Ngôn gật đầu cười .
      Tám đại cao thủ ngoại công này đều vô cùng lợi hại, bất cứ người nào về ngoại công cũng đều tu luyện đến cảnh giới của nhất đại tông sư. Tần Vũ chọn ai cũng tốt cả khác nhau nhiều lắm, bất quá trong lòng Liên Ngôn thầm có đãi ngộ, mong Tần Vũ chọn đúng Triệu Vân Hưng vì Liên Ngôn biết rằng Triệu Vân Hưng quả thực rất lợi hại. lát sau, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Tần Vũ thần sắc hưng phấn bước vào, nhìn sang bát đại cao thủ, Tần Vũ tức hai mắt sáng lên.
      "Tiểu Vũ, đây chính là tám vị đại cao thủ ngoại công được tuyển chọn. Con hãy chọn người làm sư phụ của con."
      Liên Ngôn cười .
      Tần Vũ cẩn thận quan sát từng người . Bát đại cao thủ đều vai hùm lưng gấu, chỉ cánh tay thôi to lớn bằng Tần Vũ rồi. Cánh tay đó mà đánh xuống Tần Vũ thể hoài nghi uy lực. Tức thời trong lòng Tần Vũ rất hưng phấn.
      "Chọn người? Tại sao lại được chọn cả tám người hả gia gia."
      Tần Vũ quay sang Liên Ngôn hai mắt nhướn lên nghi hoặc hỏi.
      Liên Ngôn ngạc nhiên, tám đại cao thủ bao gồm cả Triệu Vân Hưng đều trố mắt nhìn, tựa như cố nhịn cười.
      "Khụ."
      Liên Ngôn ho khan tiếng, sau đó cẩn trọng với Tần Vũ:
      "Tiểu Vũ à, luyện công như đọc sách. Đọc sách có thể có nhiều vị sư phụ, nhưng học võ công giống như vậy. Nếu như đồng thời học nhiều loại nội công có thể bị tẩu hỏa nhập ma."
      "Nhưng mà con học ngoại công cơ mà?"
      Tần Vũ đáp trả.
      "Ngoại công cũng khác là bao, ngoại công chuyên luyện thân thể để thân thể có thể đột phá cực hạn. Mỗi cao thủ ngoại công đều có những phương pháp khác nhau, phải trải qua vô số thế hệ tích lũy kinh nghiện thực tiễn, mới có thể bảo chứng được rèn luyện của thân thể. Vì vậy…nếu như con đồng thời học nhiều vị sư phụ, có nhiều phương pháp khác nhau, nên…"
      Liên Ngôn cúi đầu khẽ thở dài, ý tứ hiển nhiên ràng. Ngoại trừ những nguyên nhân , còn có nguyên nhân trọng yếu khác.
      "Bản thân tám người này tự họ ai nguyện ý có chung đệ tử cả."
      Đoạn nhìn sang nam tử nọ và những người kia khẽ cười.
      Tám người này đều là cao thủ ngoại công đạt mức tông sư, ai ai trong tâm lý cũng kiêu ngạo làm sao nguyện ý cùng nhau nhận đệ tử được? Bất quá khi nghe Tần Vũ , tất cả đều để tâm lắm vì nó mới chỉ là hài tử tám tuổi.
      "Con minh bạch rồi."
      Tần Vũ gật đầu.
      Đột nhiên, trong mắt Tần Vũ lóe lên tia giảo hoạt, Liên Ngôn tức trong lòng máy động, lão biết rằng Tần Vũ tuy tâm tính thiện lương nhưng thường hay hí lộng người khác. Các cận vệ trong Vân Vụ sơn trang cũng hứng chịu ít khổ sở.
      "Tám vị thúc thúc bá bá, nghe Liên gia gia rằng các vị đều là cao thủ ngoại công được tuyển chọn để trở thành sư phụ của cháu, nhưng trước khi các vị biểu diễn công phu làm sao cháu lựa chọn được?"
      Tần Vũ chớp mắt, nhìn sang tám vị đại cao thủ ngoại công.
      Lẽ nào họ lại hiểu? biểu diễn trước làm sao lựa chọn?
      "Ha ha, hữu lí lắm, ta biểu diễn trước, Man Đống ta phải biểu diễn gì đây nhỉ? Ta có rất nhiều tuyệt kĩ có thể sử dụng."
      Đại hán to lớn nhất trong tám người bước tới phía trước, trong thay cầm độc cước đồng nhân, suy nghĩ chút rồi cười :
      "Đuợc rồi, ta biểu diễn khí lực."
      Man Đống đặt độc cước đồng nhân xuống đất, mắt nhìn quanh Tây uyển rồi dừng lại cự thạch dùng để trang trí cao khoảng nửa thân người, trọng lượng ước chừng khoảng nghìn cân. Man Đống lại gần đó, hai tay vòng qua hai bên ôm cự thạch.
      "Hây!"
      Man Đống hét lên tiếng, Tần Vũ đột nhiên thấy từ mũi của thở hắt ra luồng khí, chỉ nhìn thấy hai tay cơ bắp cuồn cuộn, trùng điệp chồng lên nhau giống như điều khắc bằng nham thạch, trong đó chứa thần lực kinh hồn.
      "Lên!"
      Man đống lại hét lên tiếng lớn, cả khối cự thạch khổng lồ đó bị hai tay nhấc lên.
      Tần Vũ trợn mắt há hốc mồm, cự thạch nặng đến ngàn cân, Man Đống có thể nâng được nó lên quá đầu quả thần lực kinh nhân. Lực tay tuyệt đối có thể cử hơn ngàn cân, nâng cự thạch lên cao quá đầu rồi lại hạ xuống.
      Man Đống trụ tấn trầm ổn, xuất song thủ giữ chặt cự thạch ở phía trước. Khi cự thạch hạ xuống có thể thấy thân của Man Đống vẫn vững vàng trước trọng lượng như vậy, sức mạnh của quả phải bàn cãi.
      "Lợi hại quá."
      Tần Vũ mở lớn hai mắt nhìn.
      Man Đống cười ha ha, tựa như để tâm :
      " tay của Man Đống có thể nâng khoảng tám trăm cân, hai tay hợp lại có thể nâng hơn nghìn cân."
      Man Đống thiên sinh thần lực, chính là trong tam đại cao thủ ngoại công của Liệt hổ quân, có danh hiệu là "Man Hùng."
      "Lợi hại, lợi hại, còn ai nữa ?"
      Tần Vũ lúc đó rất hưng phấn, nhìn thấy màn biểu diễn đó bảo sao nó hưng phấn được. Nó tưởng tượng sau này mình cũng có được sức mạnh như vậy nên càng hưng phấn. Có điều Tần Vũ biết là Man Đống thiên sinh thần lực, Tần Vũ muốn luyện thành trình độ đó thập phần gian nan.
      nam tử cao gầy mũi ưng bước lên :
      "Ta tu luyện Thiết Sa Chưởng."
      Tần Vũ nhìn vào tay của nam tử đó, quả nhiên khác hẳn với thường nhân, da tay xù xì thô ráp, thậm chí có chỗ còn chuyển sang màu xanh. Nam tử mũi ưng bước tới tảng đá gần đó, đột nhiên đánh ra chưởng. Tảng đá tức chấn động phát ra tiếng lớn, sau chưởng đó vỡ ra thành hơn chục mảnh. Chưởng đó quả kinh thế hãi nhân.
      Tần Vũ nhìn sang lão đại, thực chấn kinh khi nhìn thấy nam tử mũi ưng thi triển công lực. Nếu như chưởng đó mà đánh vào thân người, ai có thể chịu nổi?
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: vaan_2410

      Chương 8

      Triệu Vân Hưng


      Tần Vũ vẫn nghi hoặc.
      Nhìn sang tám người, mỗi người tu luyện ngoại công đều đạt đến cấp tông sư phái ai ai cũng có thực lực cường hãn, đối địch với hậu thiên cao thủ cũng có thể thủ thắng. Có lẽ chỉ tiên thiên cao thủ mới có thể kiềm chế được họ.
      Với trình độ ngoại công này tay chân đều cứng như thép còn lợi hại hơn cả binh khí, ra chiêu có thể tan vàng nát đá. Bất quá khi tu luyện ngoại công chỉ cần nỗ lực mà còn phải cần chút thiên tư. Tại đông vực có đến hơn trăm vạn người nhưng để tu luyện đến cảnh giới đó cũng chỉ có khoảng mười người Tần Vũ mở to mắt cẩn thận nhìn, mỗi cao thủ ngoại công đều tự biểu diễn tuyệt chiêu.
      oOo
      "Bồng!"
      Ngân phát lão giả dùng trảo thủ nắm trong tay vài mảnh vỡ của thanh thạch, chỉ thấy ngũ chỉ dụng lực tức khối thanh thạch nát vụn thành phấn. Sau đó ngân phát lão giả lãnh ngạo quay về vị trí, giọng :
      "Ưng Trảo công."
      Đây là vị cao thủ thứ sáu biểu diễn.
      nam tử đầu trọc bước lên, từ thân trần tựa hồ như có tia kim quang lưu động.
      "Thiết Thối công."
      Nam tử đầu trọc cười , sau đó huy động chân.
      "Hô!"
      khí tức xao động phát ra thanh, cỗ khí lưu trùng trùng phát ra nhắm vào phía của thanh thạch kích tới, thanh thạch tức bị lăn ra xa.
      Chỉ bằng vào tốc độ khủng bố do chân huy động sản sinh ra khí lưu có thể khiến tảng đá lăn xa vậy, nếu như cước đó trúng phải thân người kết quả ra sao?
      "Lợi hại."
      Tần Vũ trong lòng tự , sau đó nhìn sang vị cao thủ cuối cùng là hắc y nam tử có khuôn mặt lạnh lùng. Hắc y nam tử này chỉ lạnh lùng nhìn các cao thủ khác biểu diễn ngoại công, trong mắt hề có biểu gì cả.
      "Tại sao ngươi biểu diễn?" Tần Vũ nhìn sang hắc y nam tử, nhịn được hỏi.
      Triệu Vân Hưng lắc đầu thờ ơ :
      "Ta trảo công bằng Ưng Trảo vương, khí lực bằng Man Đống, thối công được như vị huynh đệ này, vì sao phải xấu mặt biểu diễn?"
      Tần Vũ nhất thời ngây ra.
      "Nhưng ngươi phải có tuyệt chiêu gì chứ."
      Tần Vũ nhìn sang hắc y nam tử, trong lòng muốn từ dị biệt thân thể mà tìm ra tuyệt chiêu của nhưng Tần Vũ thất bại. Nó thể tìm thấy điểm đặc thù nào cả.
      "Tuyệt chiêu?"
      Triệu Vân Hưng cười nhạt, sau đó nhìn sang Tần Vũ, trong mắt lóe lên tia hàn ý lạnh lùng :
      " là tuyệt chiêu chỉ đến thời khắc tối hậu sát nhân mới thi triển, có điều, nếu như ta trở thành lão sư của người, ta cũng thể dậy cho ngươi tuyệt chiêu sát nhân."
      Tần Vũ bị khí thế của Triệu Vân Hưng áp đảo, nghi hoặc hỏi lại:
      "Ngươi thể dậy ta tuyệt chiêu, vậy ngươi dậy ta cái gì?"
      "Tu luyện thân thể."
      Triệu Vân Hưng giọng.
      Tần Vũ đột nhiên nở nụ cười:
      "Tốt, ta chọn ngươi."
      Triệu Vân Hưng sắc mặt bất giác xuất tia kinh ngạc, cả bẩy đại cao thủ ngoại công kia cũng nhìn vào Tần Vũ, thể hiểu được vì sao Tần Vũ chọn mình, thay vào đó lại chọn người chỉ câu "tu luyện thân thể."
      "Tốt lắm, tam điện hạ lựa chọn, từ hôm nay Triệu Vân Hưng là lão sư của tam điện hạ."
      Lý phó tổng quản cao giọng .
      Bẩy cao thủ ngoại công kia đều kinh dị nhìn vào Tần Vũ.
      Man Đống giọng sang sảng:
      "Tam điện hạ, tại sao lại chọn ta? Ta có thể khiến điện hạ có được khí lực như đại ngưu, cầm đại phủ chỉ cần chiêu chém xuống là đủ lấy mạng địch nhân."
      Nhìn sang bẩy đại cao thủ ngoại công phía trước, môi Tần Vũ nở nụ cười bí hiểm:
      "Hắc hắc, đấy là bí mật."
      Lúc đó Triệu Vân Hưng bước lại gần nhìn Tần Vũ, mặt có chút tiếu ý, đoạn hỏi:
      "Ta cũng rất muốn biết, vì sao lại chọn ta làm lão sư? Tam điện hạ, có thể cho ta biết nguyên nhân?"
      Tần Vũ lắc đầu, đắc ý :
      "Ngốc quá, chuyện đó làm sao mà ra được. Các ngươi đều ngốc cả."
      rồi chuyển thân rời khỏi.
      Liên Ngôn bên cạnh, bước lại gần Tần Vũ hỏi:
      "Tiểu Vũ, tại sao con lại chọn Triệu Vân Hưng?"
      Tần Vũ lập tức thần bí thầm với Liên Ngôn:
      "Liên gia gia, để con cho gia gia biết. Khi nhìn vào thần thái của họ trong tám người Triệu Vân Hưng đứng cuối cùng ai dám lại gần. Hơn nữa khi Triệu Vân Hưng nhìn những người khác biểu diễn tựa hồ như quan tâm. Với cả…Liên gia gia, người nhìn vào mắt của Triệu Vân Hưng thấy có khác biệt với những người khác…hi hi!"
      xong, Tần Vũ chạy khỏi Tây uyển. Trong mắt của tám đại cao thủ ngoại công vẻ kinh dị. Bản thân họ là những cao thủ nên thính lực tất nhiên vô cùng linh mẫn nghe toàn bộ những lời Tần Vũ .
      "Tam điện hạ tâm tư quả nhiên cẩn mật, có lẽ cuối cùng ta cũng có thể thu nhận đệ tử, bất quá… biết nghị lực như thế nào."
      Triệu Vân Hưng trong mắt xuất chút tiếu ý.
      Bẩy đại cao thủ trong lòng hiển nhiên đều rất thán phục thông tuệ của tam điện hạ.
      "Triệu tướng quân, thuộc hạ phải trở về quân doanh."
      Man Đống chính là trong tam đại cao thủ ngoại công của Liệt hổ quân cung tay , thần thái vô cùng tôn kính xuất phát từ nội tâm.
      Về phần Triệu tướng quân mà có thể ngang hàng với các tiên thiên cao thủ, trong quân đội có ai giống như Triệu tướng quân.
      "Triệu huynh, chúc mừng huynh thu nhận được cao đồ, bọn ta phải cáo từ."
      Ưng Trảo vương và những người khác vòng tay cung kính .
      Nội công cao thủ có xếp hạng nhưng ngoại công cao thủ cũng có xếp hạng. Toàn bộ Tiềm Long đại lục có rất nhiều cao thủ ngoại công trong đó Triệu Vân Hưng là nhân vật đặc biệt có thể xếp vào cấp đế vương được các cao thủ ngoại công khác tôn kính, hơn nữa Triệu Vân Hưng về phương diện điều binh khiển tướng cũng rất lợi hại. Trấn Đông vương Tần Đức để Triệu Vân Hưng ở lại năm để dạy dỗ Tần Vũ, lúc đầu làm cho Từ Nguyên kinh dị thôi.
      oOo
      Ngày thứ hai, tại Luyện Công trường rộng lớn trong Vân Vụ sơn trang. Triệu Vân Hưng mặc võ phục hắc y ngạo đứng đó, cử động cũng có.
      "Lão sư!"
      Tần Vũ mặc võ phục hào hứng chạy đến trước Triệu Vân Hưng, cung kính .
      Triệu Vân Hưng khẽ gật đầu rồi :
      "Từ sáu giờ sáng phải có mặt tại Luyện công tràng, bây giờ là tám giờ. Ngươi đến muộn nên ta phạt ngươi chạy từ Vân Vụ sơn trang xuống núi, sau đó lại từ dưới núi chạy về Vân Vụ sơn trang."
      (Mọi người nên biết là tại Tiềm Long đại lục thời gian chia ra làm hai mươi bốn giờ, tháng có ba mươi ngày, năm có ba trăm sáu mưoi ngày.)
      Tần Vũ ngạc nhiên, tức phẫn nộ :
      "Lão sư, đây mới là lần đầu tiên, trước đây người hề với ta là phải đến trước sáu giờ."
      "Thực mệnh lệnh của ta, được hoài nghi. Điều ngươi cần làm là…chấp hành."
      Triệu Vân Hưng hai mắt lạnh lùng nhìn Tần Vũ hề có chút nhượng bộ.
      Tần Vũ cắn môi, lập tức :
      "Vâng, lão sư!"
      xong bắt đầu chạy.
      Vân Vụ sơn trang ngự tại bên dốc Đông Lam sơn. Từ Vân Vụ sơn trang xuống núi khoảng dưới hai nghìn mét, cả cả về là bốn nghìn mét, hơn nữa lúc về lại phải lên núi nên càng khó khăn, căn bản phải là thứ mà hài đồng tám tuổi có thể chịu được.
      Triệu Vân Hưng nhìn Tần Vũ bắt đầu chạy miệng xuất chút tiếu ý, khẽ gật đầu sau đó lại khôi phục lại vẻ lạnh lùng. Triệu Vân Hưng cũng lập tức theo sau ngay khi Tần Vũ bắt đầu chạy. Triệu Vân Hưng bước chân nhàng, cả người như cơn gió mỗi bước vượt vài mét theo sau Tần Vũ. Tần Vũ trong mắt lóe sáng, mím môi chạy.
      Trước đây nó thường lên núi, từng chạy từ Vân Vụ sơn trang lên đến đỉnh, mỗi lần cũng hơn hơn nghìn mét, điều này làm cho sức chịu đựng của Tần Vũ rất tốt, thêm vào đó tại Vân Vụ sơn trang thường xuyên ngâm mình trong ôn tuyền nên thân thể khỏe mạnh bền bỉ hơn xa những đứa trẻ cùng tuổi.
      Chạy được khoảng hai nghìn mét, vì là hạ sơn nên Tần Vũ phải phải cố gắng lắm. Chạy hơn hai nghìn mét nó chỉ hơi thở mạnh. Tần Vũ quay đầu ngoái lại rồi lại tiếp tục chạy về. Xuống núi dễ, lên núi mới khó.
      Chạy được khoảng trăm mét Tần Vũ cảm thấy hô hấp vô cùng khó nhọc, mỗi bước tiến thêm đều cố toàn lực. Tần Vũ cảm thấy cơ chân như nhũn ra, mỗi bước đều phải rất cố gắng nhưng Tần Vũ vẫn cảm giác được Triệu Vân Hưng theo ngay bên cạnh mình. Tần Vũ là đứa cứng cỏi lại cố chấp cao ngạo, nên cắn chặt hàm răng lại rồi tiếp tục kiên trì.
      đến cực hạn…hô hấp khó khăn, lồng ngực nhấp nhô liên tục cố hấp thu thêm dưỡng khí.
      "Ngươi tốt chăng?"
      Đạt đến sinh lí cực hạn, Tần Vũ cảm thấy vô cùng thống khổ:
      "Phụ vương."
      Nghĩ đến phụ thân, Tần Vũ lại cắn chặt răng kiến trì tiến tới. Càng ngày càng thống khổ, thậm chí Tần Vũ cảm thấy bản thân có thể chết bất cứ lúc nào…
      Nhưng đột nhiên, như vượt được qua đỉnh cao, Tần Vũ cảm thấy hô hấp dễ dàng hơn. Vượt qua được sinh lý cực hạn, Tần Vũ bắt đầu duy trì trạng thái tiếp cận với cực hạn.
      Chạy thêm hơn nghìn mét tới lúc thấy được đại môn của Vân Vụ sơn trang, Tần Vũ đạt đến sinh lí cực hạn lần thứ hai.
      " về Vân Vụ sơn trang rồi."
      Tần Vũ trong lòng cảm thấy thoải mãi, có thể dừng lại nghỉ.
      Nhưng…
      "Chạy thẳng đến Luyện Công trường."
      Phía sau thanh lạnh lùng của Triệu Vân Hưng vang lên.
      Triệu Vân Hưng hơi thở chút khó khăn, thậm chí giọng cũng chút thay đổi. Thường nhân khi lên núi thở hồng hộc gấp gáp nhưng điểm gì biến hóa cả.
      "Hộc hộc …"
      Tần Vũ gì cả, chỉ thở dốc, chạy thẳng đến Luyện Công trường. Khi đến Luyện Công trường Tần Vũ cảm thấy hai chân phát nhuyễn, chịu được, liền ngồi xuống.
      "Đứng lên, được ngồi."
      Triệu Vân Hưng thân hình chớp động xuất trước mắt Tần Vũ, nhìn Tần Vũ, sắc mặt so với lúc lên xuống núi cũng chút thay đổi.
      Tần Vũ trong lòng xuất luồng ngạo khí, cố giữ cho mình đứng yên, quay sang nhìn Triệu Vân Hưng.
      Triệu Vân Hưng gật đầu :
      "Có thể chạy tới đây, ngươi cũng cảm nhận được cực hạn sinh lí. Tốt lắm, kể từ hôm nay ngươi chính thức là đệ tử của Triệu Vân Hưng này."
      Triệu Vân Hưng ý tứ ràng, nếu như quả Tần Vũ thể chạy được, Triệu Vân Hưng trực tiếp li khai, dạy dỗ Tần Vũ nữa.
      Tần Vũ chỉ nhìn sang Triệu Vân Hưng, phải nó muốn chỉ là lúc này căn bản nó thể ra hơi, đây là lần đầu tiên nó chạy kịch liệt thế này.
      " là ngoại công, dù Thiết Sa chưởng, hay Thiết Thối công, hoặc những thứ khác đều luyện bộ vị thân thể, làm cho cứng như thép, lực công kích kinh nhân, cũng đều là phương pháp công kích. Bất kể là loại ngoại công nào, thân thể chính là căn bản, thân thể là cơ sở. Tốc độ nhanh như chớp, lực cử ngàn cân chính là tu luyện ngoại công, dù Bá Vương thần quyền, hay Thiết thối công muốn lợi hại phải chịu lao lực."
      Triệu Vân Hưng quả quyết.
      Tần Vũ lúc này bớt thở gấp, nghe Triệu Vân Hưng liền hỏi:
      "Lão sư, con minh bạch rồi. Thân thể là cơ sở, thân thể như khối ngọc, điêu khắc thế nào ra thế đó. Thân thể yếu đuối như khối ngọc bị lẫn tạp chất tốt, cho dù tay nghề cao siêu cũng thể trở thành ngọc tốt."
      Triệu Vân Hưng mặt lên nụ hiếm hoi :
      "Tốt lắm, hiểu là tốt. Ta chỉ có thể dậy dỗ ngươi trong thời gian năm. Trong năm đó ta rèn luyện thân thể ngươi về các phương diện lực lượng, tốc độ, mềm dẻo, tính bạo phát, khả năng chịu đòn, làm cho thân thể ngươi ngừng thay đổi. Còn phương pháp công kích, ta thể dậy ngươi, ta chỉ huấn luyện ngươi cách rèn luyện nên thân thể hoàn mĩ. Cách sử dụng bản thân để tấn công người khác, sát nhân…ngươi đều phải tự lĩnh ngộ."
      "Phương pháp huấn luyện của ta là…phương pháp huấn luyện cực hạn. Chạy được lúc ngươi cảm thụ được tồn tại cực hạn sinh lí, nhưng so với huấn luyện của ta điều đó chỉ là trò trẻ con. Đương nhiên ngươi có thể bỏ cuộc. Ngươi bỏ cuộc ta càng thoải mái, những binh sĩ của ta tất nhiên kiên cường hơn đứa hài đồng như ngươi."
      Triệu Vân Hưng lạnh lùng nhìn Tần Vũ . Trong mắt Tần Vũ lên vẻ kiên định.
      Cực hạn?
      Tần Vũ cảm thấy bản thân thực thích cái cảm giác khi vượt qua cực hạn, đúng vậy, thích.
      "Lão sư, bắt đầu thôi."
      Tần Vũ ngang nhiên nhìn vào Triệu Vân Hưng.
      Triệu Vân Hưng hai mắt hơi nhướn lên, kinh dị khi thấy tâm tính kiên cường của đệ tử, mặt lên nụ cười mãn ý.
      Nhưng Tần Vũ đột nhiên lên vẻ khổ sở, hai mắt nhìn sang Triệu Vân Hưng liên tục :
      "Lão sư à, có thể cho con nghỉ được , chạy quãng dài như vậy con mệt quá. Trước tiên con uống nước, sau đó ngâm mình trong ôn tuyền, rồi để Ông gia gia xoa bóp cơ thể và các bắp thịt."
      Triệu Vân Hưng như hóa đá, mặt đanh lại. Lúc này khó có thể hình dung được tâm trạng tốt , chỉ là… biết là nên cười hay nên khóc nữa.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: darkxiiindp

      Chương 9

      Tinh Tú


      "Trước khi huấn luyện ta phải cho ngươi hiểu tinh túy trong phương pháp huấn luyện của ta. năm sau khi ta phải quay về ngươi cứ chiếu theo tinh túy trong công pháp huấn luyện mà tiếp tục luyện tập."

      Triệu Vân Hưng lạnh lùng nhìn sang Tần Vũ . Nghe thấy hai từ "tinh túy" Tần Vũ hai mắt sáng lên liền tập trung tinh thần để nghe giảng.

      "Phóng mắt nhìn khắp thiên hạ phương pháp luyện ngoại công có vô số nhưng đại đa phần các phương pháp đó đều phải tu luyện từng bộ phận cơ thể."

      Triệu Vân Hưng điềm tĩnh giảng, thời khắc đó phảng phất trông như bậc đế vương đứng trước giang sơn khi phê bình các phương pháp tu luyện ngoại công khác.

      "Tần Vũ ngươi phải nhớ cho kĩ khi tu luyện ngoại công tất phải nghiên cứu thấu y đạo!"

      Triệu Vân Hưng nhìn sang Tần Vũ nhấn mạnh.

      "Y đạo?"

      Tần Vũ trong lòng cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn ghi nhớ lại trong lòng.

      Triệu Vân Hưng tiếp tục :

      "Tại sao con người phải tu luyện? Thứ nhất là để trường thọ, thứ hai là để tăng cường lực công kích của bản thân. Những người tu luyện ngoại công tưởng là tay chân cứng như kim cương và đích xác là họ đạt được điều đó. Có điều…quyền đầu có cứng thế nào cũng đâu thể ngạnh tiếp được chiến đao chế luyện từ huyền thiết?"

      Tần Vũ hai mắt nhíu lại.

      Huyền thiết rất là trân quý, khi luyện thành vũ khí đích thực lợi hại hơn xa vũ khí luyện từ thép thường. Huyền thiết chiến đao lại càng lợi hại tuyệt đối có thể hơn quyền cước của cao thủ.

      "Ví dụ như Man Đống có thể luyện đến mức cực cao của lực lượng khí lực là vô cùng, cơ thể khỏe mạnh nhưng…tốc độ lại ngược lại rất chậm chạp. Ta chỉ cần dùng chủy thủ là có thể áp sát rồi cắt cổ!"

      Triệu Vân Hưng lạnh giọng, thân tự nhiên phát xuất luồng sát khí.

      Thời khắc đó Tần Vũ căn bản hề hoài nghi lời của Triệu Vân Hưng, hai mắt sáng lên lắng nghe Triệu Vân Hưng như nuốt từng lời.

      "Nghiên cứu y đạo có thể hiểu được cấu tạo cơ thể và tự nhiên biết được công dụng của chúng. Nếu như chỉ tập trung huấn luyện thứ cho kết quả tốt. Lực lượng lớn nhưng tốc độ chậm chạp. Hoặc giả tay chân mạnh mẽ nhưng thân thể lại linh mẫn. Tốc độ nhanh nhưng thân thể cũng phải đạt trình độ cường hãn tương đương…"

      Triệu Vân Hưng điềm đạm .

      Tần Vũ thời khắc đó hoàn toàn minh bạch được ý tứ của Triệu Vân Hưng, lập tức hưng phấn :

      "Lão sư con minh bạch rồi, phải luyện tập tất cả các bộ phận để có cơ thể hoàn hảo?"

      "."

      Triệu Vân Hưng lắc đầu :

      "Nếu muốn luyện tập toàn bộ cơ thể ngươi thể luyện được."

      Tần Vũ ngạc nhiên.

      Toàn thân cơ nhục có rất nhiều và muốn luyện toàn bộ quả là rất khó. Cần phải trải qua kinh nghiệm thực tiễn và biết bao thế hệ nghiên cứu tìm tòi mong có thể thực được điều này.

      "Hơn nữa cho dù có biện pháp ngươi cũng thể thực được. Muốn sở hữu cả cương nhu trong cơ thể ngoại công như vậy, thể chỉ luyện tập mà thành. Giống như là ngươi thể đọc được nếu suy nghĩ, bất cứ luyện tập thế nào cuối cùng cũng thể phân phối tinh lực được khiến mọi đều thành."

      Triệu Vân Hưng lắc đầu .

      Tần Vũ vẫn mơ hồ.

      Luyện tập bộ phận phải, luyện tập toàn thân cũng phải, vậy phải luyện tập thế nào mới đúng?

      " thân thể hoàn mĩ lực lượng phải mạnh, tính linh động phải tốt, lực bạo phát phải mạnh mẽ, tốc độ phải nhanh chóng, khả năng chịu đựng phải bền bỉ."

      Triệu Vân Hưng ra loạt các cầu khiến Tần Vũ nhất thời ngây ra, với những cầu như vậy phải tu luyện như thế nào?

      Triệu Vân Hưng nhìn thấy khuôn mặt kinh hãi của Tần Vũ liền nở nụ cười hiếm hoi:

      " phải lo lắng, ta tự có biện pháp để huấn luyện ngươi."

      Tần Vũ đột nhiên liên tưởng đến Ưng Trảo vương hoặc Thiết Thối cao thủ. trảo đó có thể dễ dàng khiến cho đá phải nát vụn chỉ lực thực khủng khiếp, nhưng chẳng phải là Triệu Vân Hưng giải thích lý do tại sao phải huấn luyện cục bộ?

      "Lão sư, tại sao Ưng Trảo công luyện cả trảo và cước?"

      Tần Vũ hỏi lại.

      Triệu Vân Hưng nghe Tần Vũ hỏi vậy rất cao hứng liền đáp: "Tần Vũ ngươi hữu lý lắm. Ví như công phu Ưng trảo công hoặc Thiết Sa chưởng phải tu luyện năng lực tất nhiên phải luyện chỉ lực nhưng ngoại trừ thứ đó ra còn phải thường xuyên sử dụng dược tửu để cho hai tay hấp thu dược lực của dược tửu lúc nào ngừng, khiến cho thủ chưởng cứng như thép." Tần Vũ nghe vậy bèn gật đầu.

      hiểu qua phương pháp tu luyện ngoại công chính là ngừng tu luyện lực lượng đồng thời bên ngoài dùng dược tửu để cho thủ chưởng trở nên cứng cáp và nhiều thứ nữa.

      "Luyện tập như vậy, đơn giản chỉ là… ngu ngốc!"

      Triệu Vân Hưng đột nhiên mắng chửi, thái độ đối với các phương pháp huấn luyện đó rất là khinh thị.

      "Lão sư, Ưng Trảo công vô cùng lợi hại tại sao lại là ngu ngốc?"

      Tần Vũ ý nghĩ thành thục hơn hẳn những đứa trẻ cùng tuổi.

      Mặc dù chỉ là đứa bé nhưng nó thấy Ưng trảo công và Thiết sa chưởng vô cùng lợi hại nên thể hiểu được ý tứ của Triệu Vân Hưng.

      Triệu Vân Hưng kiêu hãnh :

      "Ưng Trảo công? Thiết Sa chưởng? Sử dụng dược tửu thậm chí cả độc tính để làm cho da biến thành cứng rắn, chịu cảm giác đau đớn đơn giản chỉ để trở thành thứ hộ thủ. Tần Vũ, ngươi nhìn ta đây."

      Triệu Vân Hưng đưa tay phải ra, tay phải của vẫn bình thường thậm chí còn có cảm giác mềm mại.

      Chỉ thấy đạo bạch quang lóe sáng, thể biết được tại sao tay Triệu Vân Hưng lại xuất đôi hộ thủ. Triệu Vân Hưng lạnh lùng :

      "Hộ thủ này làm từ tơ thiên tằm, tuy rằng nó rất trân quý khác hẳn với phàm vật ở chỗ được kết hợp với huyền thiết nhưng chỉ cần thời gian lâu ngày là có thể sở hữu được."

      Tần Vũ sinh ra tại Vương phủ tự nhiên hiểu rất . Có rất nhiều vật phẩm kết hợp với cương thiết bình thường. Hộ thủ bằng tơ thiên tằm này kết hợp với huyền thiết quả nhiều, bất quá vẫn thể được gọi là bảo vật. Bảo vật chính là để gọi tất cả những thứ thu hoạch được từ trong Hồng Hoang Vô Biên.

      Ví như trong Hồng Hoang Vô Biên có rất nhiều thú vô cùng lợi hại, mỗi thú đều có thể sánh ngang với tiên thiên cao thủ thậm chí có khi còn lợi hại hơn cả thượng tiên. Những bộ phận của chúng như da, lông hoặc móng vuốt, sừng đều chính là bảo vật cao cấp.

      "Tơ thiên tằm mềm dẻo vô cùng lại có thể bền chắc hơn cả trảo thủ của Ưng Trảo vương."

      Triệu Vân Hưng cầm khối đá lên, tay phải dụng lực chỉ thấy khối đá tan thành bụi phấn, thậm chí so với Ưng Trảo vương còn lợi hại hơn.

      Triệu Vân Hưng nhìn sang Tần Vũ :

      "Tần Vũ, chỉ lực của ta yếu hơn Ưng trảo vương. Chỉ lực phải tu luyện nhưng cần thiết phải biến da thịt của bản thân thành cứng rắn, ngươi minh bạch ý tứ của ta chưa?"

      Tần Vũ gật đầu nhưng lại nghi hoặc hỏi lại:

      "Lão sư, ý của người là có thể dùng hộ thủ để bảo hộ thủ chưởng, cần giống như luyện Ưng Trảo công hoặc Thiết Sa chưởng khiến da thịt biến dạng, nhưng mà…luyện như vậy có lợi gì. Còn thân thể sao? Chẳng nhẽ con phải mặc khải giáp khi đối phó với địch nhân?"

      Triệu Vân Hưng hai mắt sáng rực gật đầu tán thưởng. Dậy dỗ đệ tử thông tuệ thế này quả rất thoải mái, nhiều việc chỉ cần lần hiểu.

      "Để bảo hộ thủ chưởng, để thủ chưởng hoàn toàn cương hóa. Khi công kích tay có thể cầm đao, cầm kiếm kiếm và sử dụng các loại vũ khí đó bảo hộ được thủ chưởng. Phải giữ cho xúc giác của tay được bảo trì ở trạng thái hoàn mĩ nhất chính là mục đích tu luyện của cao thủ. Thậm chí có rất nhiều cao thủ ngâm tay trong sữa hàng ngày để giữ trạng thái hoàn mĩ của xúc giác." Triệu Vân Hưng trả lời Tần Vũ lập tức cảm thấy bất ngờ.

      Khi công kích có thể sử dụng vũ khí, đao kiếm đều cần bàn tay sử dụng. Khi xúc giác ở vào trạng thái hoàn mĩ hoàn toàn cần cương hóa thủ chưởng để xúc giác và thủ chưởng tương hỗ tự nhiên có thể khống chế chính xác khi xuất đao kiếm.

      Khi sát nhân cho phép có chút bất cẩn.

      "Đối với chân lực bạo phát phải mạnh, tốc độ phải nhanh hơn nữa phải rất linh mẫn. Bất kể là chiến đấu với cao thủ hay ở trong thiên quân vạn mã nếu hai chân có thể đạt tới tốc độ cực nhanh, độ linh mẫn đạt tới mức tối cao thậm chí ngay cả trong thiên quân vạn mã cũng có thể bị thương tổn."

      Triệu Vân Hưng .

      Chân chính là yếu tố quyết định thân pháp của mỗi cá nhân. Tốc độ, lực bạo phát và phản ứng linh mẫn đương nhiên là điều trọng yếu.

      Tần Vũ thời khắc đó rất hưng phấn tha hồ tự tưởng tượng ra cảnh mình di chuyển liên tục giữa thiên quân vạn mã, đưa tay là có thể sát địch mà địch nhân thể đụng vào sợi tóc của bản thân. Đối với thân pháp và tốc độ chân là vô cùng trọng yếu.

      "Tay phải có tốc độ cực nhanh và có linh hoạt, sức mạnh được như chân có thể sử dụng vũ khí để công kích. Chân khác, cơ bắp bản thân ở chân cường đại hơn ở tay nên lực công kích cực lớn, hơn nữa thân pháp quyết định bởi di chuyển. Cả hai chân đều phải trầm ổn, đối với thân phải giữ được trọng tâm cơ thể…"

      Ngày huấn luyện thứ nhất Triệu Vân Hưng truyền cho Tần Vũ hiểu được phương pháp huấn luyện tinh túy tối cơ bản của bản thân và những nguyên lý tối cơ bản. Tần Vũ lắng nghe cẩn thận, mỗi lời của Triệu Vân Hưng đều khắc sâu trong trí não…
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :