Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 39: Xa Hầu Viên

      "Tiểu Sương.... Hài nhi đó". Khương Lập liếc mắt nhìn Tần Sương ở xa xa, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, quay lại nhìn về phía Tần Vũ hỏi: "Vũ ca, chúng ta khi nào thăm Nghiên Nhi muội muội, Ngân Hoa mỗ mỗ hai người bọn họ? lâu rồi ta có gặp bọn họ, muội rất nhớ Nghiên Nhi muội muội."
      Từ khi quan hệ giữa Tần Vũ cùng Phiêu Tuyết thành xấu , Khương Lập cũng rất ít khi liên lạc cùng thân nhân tại Phiêu Tuyết thành.
      "Nếu chúng ta trực tiếp đến Phiêu Tuyết thành phải là cách tốt, sau này có cơ hội, tỷ muội các nàng đoàn tụ ở thành trì." Tần Vũ suy nghĩ chút rồi trả lời.
      đến việc này, sâu trong lòng Tần Vũ cũng dấy lên tia áy náy.
      Lúc trước chính mình công khai chiêu thân, để rồi cuối cùng bị thất bại. Bất đắc dĩ phải cùng Lập Nhi bỏ trốn, căn bản làm mối quan hệ với thân nhân ở Phiêu Tuyết thành trở nên xa cách.
      "Ah... sau này có cơ hội." Khương Lập cũng gật đầu cười, chỉ là Tần Vũ phát ra trong đáy mắt Khương Lập có tia thất vọng.
      Tần Vũ trong lòng càng thêm áy náy.
      "Khương Phạm..... Khương Phạm." Tần Vũ trong lòng tự hỏi, ta cùng Phiêu Tuyết thành đối lập, thực chất nguyên do là vì quan hệ tốt giữa Khương Phạm và ta. Mặc dù qua đoạn thời gian, quan hệ giữa Tần Vũ và Khương Phạm có tốt lên chút, hề đối đầu nhưng Khương Phạm khi thấy Tần Vũ vẫn lạnh nhạt phi thường.
      Đúng lúc này có thanh của Phúc bá truyền đến tai Tần Vũ: "Chủ nhân, ở ngoài cửa viện có vị Thần vương, khí tức rất giống với chủ nhân cũ của ta - Xa Hầu Viên."
      "A!" Tần Vũ ngạc nhiên.
      "Chủ nhân cũ của Phúc bá ở bên ngoài." Tần Vũ với Lập Nhi.
      "Vũ ca! Có phải Xa Hầu tiền bối?"
      Khương Lập lúc này cũng kinh ngạc đứng lên, "Nếu Xa Hầu Viên tiền bối tới, ta và Vũ ca cùng nghênh đón."
      Tần Vũ gật đầu, "Đúng rồi đó là Xa Hầu tiền bối."
      "Vừa rồi Phúc bá ở ngoài cửa viện. Ở ngoài cửa viện chính là vị Thần vương, chẳng lẽ Xa Hầu Viên tiền bối trở thành cao thủ cấp bậc Thần vương?" Khương Lập cũng sửng sốt. "Trở thành Thần vương, vì sao có dấu hiệu đản sinh?"
      Tần Vũ ngẩn ra.
      "Đúng, trở thành Thần vương, vì sao Thần giới có dấu hiệu Thần vương sinh ra?"
      Tại Thần giới mỗi lần xuất tân Thần vương đều có dấu hiệu, điều đó chứng tỏ Thần vương mới sinh ra. Căn bản có dấu hiệu đại biểu Xa Hầu Viên là Thần vương.
      "Lập Nhi, lẽ nàng quên, chúng ta qua Xa Hầu Viên tiền bối ở gian vũ trụ khác luyện chế linh bảo, phỏng chừng người trở thành Thần vương khi ở hạ giới, dấu hiệu Thần vương có lẽ xuất ở hạ giới." Tần Vũ chỉ có thể suy đoán vậy.
      cũng như Tần Vũ nghĩ.
      Xa Hầu Viên ở gian giữa phàm nhân giới, bất ngờ ngộ ra, đạt tới Thần vương cảnh giới. Lúc đó tại gian vũ trụ thuộc phàm nhân giới, sấm nổ oanh trời, tường vân vô tận. Bất quá, tại Thần giới những người biết được việc này cực kỳ ít.
      Tần Vũ sóng vai cùng Lập Nhi dọc theo tiểu lộ bằng đá, hướng bờ hồ tới.
      "Trở thành Thần vương tại hạ giới, dấu hiệu Thần vương cũng chỉ xuất tại hạ giới." Khương Lập nhíu mày, "Nếu là như vậy, khi mà sắp trở thành Thần vương, khi tiến nhập hạ giới trở thành Thần vương, vậy phải tại Thần giới có rất ít người biết được việc này sao?".
      Tần Vũ nở nụ cười: "Lập Nhi, muội suy xét kỹ lưỡng? Từ Thần giới tới hạ giới, đâu dễ dàng như vậy? Ngay cả thượng bộ thiên thần cũng thể dễ dàng xuống được. Huống chi, trước khi trở thành Thần vương, ai biết lúc nào mình có thể trở thành Thần vương?"
      Khương Lập cười cười gật đầu, quả để trở thành Thần vương quá khó khăn.
      Đứa con cả của Tần Vũ và Khương Lập, Tần Tư tư chất hơn người, dung hợp với Hỏa Nguyên Linh châu, cùng với Hồng Mông linh bảo Kim Thương, lúc hài đồng là thượng cấp thiên thần, mà cho tới bây giờ Tần Tư vẫn chưa đạt tới cảnh giới Thần vương.
      bước bờ hồ, Tần Vũ thấy cách đó xa, ở cửa viện có thanh tu lão giả thưởng hoa.
      Tần Vũ gia tăng cước bộ, sau hai, ba bước tới bên cạnh, trong mắt ánh lên thần sắc vui mừng. Tần Vũ vừa muốn chuyện, nhưng vị thanh tu lão giả chặn lại, sau đó : "Ngươi là Tần Vũ?"
      "Đúng là vãn bối!" Tần Vũ lúc này thu liễm lại khí chất.
      Xa Hầu Viên vừa nghe, mặt khỏi lên nét tươi cười: "Tần Vũ, ngươi ở trước mặt ta cần phải xưng hô cái gì vãn bối, lần này ta trở về, mặc dù chưa lâu, nhưng tích của ngươi, ta cùng Tu La Thần vương La Phàm huynh chuyện, cũng biết được nhiều việc. Với thực lực và địa vị của ngươi hôm nay, có thể gọi ta tiếng Xa Hầu là được."
      "Tiền bối đại nhân, vãn bối dám." Tần Vũ cũng phi thường cố chấp.
      Mê Thần Điện trợ giúp cho Tần Vũ rất nhiều, tỷ như Tàn Tuyết thần thương, cách thức luyện khí, hết thảy đều giúp cho thực lực của Tần Vũ tăng rất nhiều. Vì vậy Tần Vũ tại thần giới mới nhanh chóng có được địa vị vững chắc.
      "Vũ ca, Xa Hầu tiền bối giá lâm, huynh thể cứ mãi ở cửa viện chuyện được. Chúng ta hãy vào trong . Phúc bá, ngươi nhanh chuẩn bị bàn tiệc thịnh soạn." Khương Lập cười phân phó cho Phúc bá.
      "Vâng."
      Phúc bá giờ phút này mặt hoan hỉ vô cùng, hôm nay lão chủ nhân đến, trong lòng Phúc bá cũng rất cao hứng.
      "Tiền bối, mời!"
      Tần Vũ nhường cho Xa Hầu Viên trước.
      Chúng ta cùng , nếu cái mặt già này dù có dày hơn, cũng dám nhận thịnh tình này của ngươi." Xa Hầu Viên cười , Tần Vũ cũng cười ha ha. Khương Lập, Tần Vũ, Xa Hầu Viên cùng đến chỗ ở của Tần Vũ.
      Tần Vũ ba người đường, đàm luận chuyện với nhau.
      "Ha ha.. Tần Vũ, ta cảm thấy trong Tử Huyền phủ có vị Thần vương tới. Khí tức của Thần vương, ta phần lớn đều quen biết. Vị này là?" Xa xa Dịch Phong Thần vương cười tới.
      Tần Vũ lúc này cười , "Dịch Phong thúc, vị này chính là tượng thần Xa Hầu Viên năm đó."
      "Xa Hầu Viên?" Dịch Phong Thần vương kinh dị nhìn thanh tu lão giả.
      "Dịch Phong huynh, chẳng lẽ huynh nhận ra ta sao?" Xa Hầu Viên mỉm cười .
      Dịch Phong Thần vương ngẩn ra: "Xa Hầu? Ngươi thế nào ngay cả khí chất đều thay đổi. So với trước kia ngươi hoàn toàn bất đồng."
      Tần Vũ nghe thế liền kinh ngạc.
      ra, Dịch Phong thần vương hình như có quen biết Xa Hầu Viên, hơn nữa Xa Hầu Viên so với trước kia có biến hóa rất lớn.
      "Khí chất đại biến? Ha ha... đúng. Vô luận là ngươi, hay La Phàm huynh lần đầu thấy ta đều nhận ra. Duy có A Phúc có nhận ra ta chút." Xa Hầu Viên cười .
      A Phúc trước kia cùng Xa Hầu Viên hành tẩu ở Thần giới, biết nhiều ít bao nhiêu ức năm, tự nhiên rất dễ dàng nhận ra Xa Hầu Viên.
      "Ha ha. Xa Hầu, so với năm đó, bộ dáng ngươi lãnh khốc. Hôm nay ngươi lại làm cho người ta dễ thân cận." Dịch Phong thần vương cười .
      Bọn Tần Vũ, Dịch Phong, Xa Hầu Viên vừa vừa cười .
      bỗng nhiên.
      "Cái gì? Nơi này tại sao có nhiều Thần vương như vậy?" Xa Hầu Viên kinh ngạc nhìn về phía Lưu Thủy viên. giờ Xa Hầu Viên cũng trở thành Thần vương, nên có thể cảm ứng được trong Lưu Thủy Viên có ít Thần vương.
      "Xa Hầu Viên, người biết? La Phàm huynh cho người?" Tần Vũ kinh ngạc .
      Tân Vũ vừa rồi nghe Xa Hầu Viên qua, cùng Tu La Thần vương chuyện. La Phàm cũng cho Xa Hầu Viên về tích của Tần Vũ, Tần Vũ còn tưởng rằng.... Xa Hầu Viên này biết chính mình làm cho đám Thần vương trở thành người hầu tại Tử Huyền phủ.
      "La Phàm huynh? chưa , chỉ người vài lần đại chiến mà thôi, làm sao vậy? Nơi này có nhiều Thần vương như vậy có quan hệ với ngươi sao?" Xa Hầu Viên vẻ mặt đầy nghi hoặc.
      Tần Vũ, Dịch Phong, Khương Lập mấy người nhìn nhau, nhưng ra là cười.
      Rất hiển nhiên. Trong lòng Tu La Thần vương La Phàm, việc rất nhiều Thần vương nằm trong lòng bàn tay Tần Vũ, cuối cùng Tần Vũ để cho Tu La Thần vương chạy thoát. Mười vị Thần vương trở thành người hầu tại Tử Huyền phủ. Có lẽ La Phàm cho rằng... đây là việc nhục nhã, nên cho người ngoài biết.
      Tu La Thần vương dĩ nhiên chưa , Tần Vũ cũng muốn vạch trần ra.
      " có gì, chỉ là để mười vị Thần vương làm khách ở Tử Huyền phủ, giúp ta dạy hậu bối đệ tử mà thôi." Tần Vũ thản nhiên cười .
      "Để mười vị Thần vương, dạy hậu bối đệ tử?" Xa Hầu Viên khỏi tức cười.
      Tu La Thần vương trong khi với có vài cuộc chém giết kinh thiên động địa. Thần giới mất mười vị Thần vương. Tất cả các Thần vương cộng lại, hôm nay ở Tử Huyền phủ này tập trung quá nửa. quá kinh khủng.
      "Xa Hầu, đừng nghĩ nhiều, những người đó đều là tự nguyện." Dịch Phong cũng cười . Dịch Phong cũng hiểu được Tần Vũ muốn vạch trần chuyện này, giữ thể diện cho các Thần vương kia.
      Trong khi đó xa xa truyền đến tiếng chuyện.
      "Hắc... Tần Phong đại ca, huynh thấy .... mấy Thần vương này bây giờ đối với huynh thế nào?"
      "Thái độ đích xác phi thường tốt, với những điều kiện này trong thời gian ngắn linh hồn cảnh giới của ta tăng lên rất nhiều. Khi nhị đệ , ta vốn có chút tin. Hôm nay thử xem, quả như thế."
      "Đúng vậy, phải làm cho những Thần vương nhớ, bọn họ là người hầu của Tử Huyền phủ. Còn phải thường xuyên nhắc nhở bọn họ, như vậy bọn họ mới làm việc thường xuyên chăm chú cẩn thận. Nếu bọn họ lại lười nhác."
      Thanh của Hầu Phí cùng Tần Phong xa xa truyền tới.
      "Ủa, đại ca!" Hầu Phí thấy Tần Vũ liền cười chạy tới. Bên cạnh Tần Phong thấy Tần Vũ mắt cũng sáng lên.
      "Tam đệ!" Lập tức cũng chạy tới. Chỉ là trong khi tới, Tần Phong liền đến bên cạnh Hầu Phí dò hỏi: "Hầu Phí, ngươi vừa rồi người hầu của Tử Huyền phủ, tại sao lại thế này? Tại sao ta biết?"
      "Phí Phi, đệ vừa là tự ý truyền bá sao?" Tần Vũ nhướng mày.
      Hầu Phí hi hi cười to: "Đại ca, có việc gì, ta cũng cho quá nhiều người. Dù sao Tần Chính nhị ca cũng biết, giờ cho Tần Phong đại ca cũng có gì."
      "Thần vương làm người hầu cho Tử Huyền phủ? Sao lại thế này?" Xa Hầu Viên bên cạnh bộ dáng kinh ngạc trợn mắt, há hốc mồm.
      Hầu Phí vừa nhìn thấy Xa Hầu Viên, tuy nhận ra Xa Hầu Viên nhưng thấy Dịch Phong, Khương Lập, Tần Vũ cùng, biết là khách quý. Lúc này cười : "Đúng vậy, mười Thần vương đó chính là người hầu của Tử Huyền phủ."
      Xa Hầu Viên kinh hoàng quay đầu nhìn về phía Tần Vũ.
      "Xa Hầu tiền bối, có gì. Mấy vị Thần vương chiến bại, ta giết họ. Chỉ để họ ở Tử Huyền phủ dạy hậu bối đệ tử coi như trừng phạt thôi." Tần Vũ thản nhiên cười .
      Xa Hầu Viên sửng sốt trong chốc lát, sau đó liền cố khôi phục lại tâm cảnh hỗn loạn.
      Trong lòng Xa Hầu Viên nghĩ, Tần Vũ từ kẻ chạy trốn, nhanh chóng làm cho hơn nửa Thần vương tại đây làm người hầu. tại, thế lực của Tần Vũ lớn kinh người như thế nào đây?
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 40: Thiên Tôn Linh bảo.

      Còn lại Hầu Phí, Tần Phong bọn họ cũng ngồi cùng, dù sao Hầu Phí bọn họ cùng Xa Hầu Viên cũng có quan hệ gì, ở đây ngược lại còn tốt.
      "Năm đó tại Tiên Ma giới có được Mê Thần Điện, sau đó liền trực tiếp phi thăng Thần giới. Rồi mạch lên cho đến lúc trở thành Đông cực Huyễn Kim sơn Lam Huyền Điện điện chủ, cuối cùng công khai chiêu thân tại Phiêu Tuyết thành. Bây giờ hồi tưởng lại, mọi việc hình như mới phát sinh ngày hôm qua." Tần Vũ nâng chén cười .
      Khương Lập cũng cười lên, nàng cũng nhớ lại lúc bắt đầu sống cùng Tần Vũ.
      "Ngắn ngủi hai vạn năm thời gian, đạt được thành tựu ở đỉnh cao của Thần giới. Tại Thần giới từ trước đến giờ, chưa có ai làm được vậy." Dịch Phong thần vương cười . "Xa Hầu, ngươi để lại Mê Thần điện, cũng giúp ích nhiều cho Tần Vũ a."
      trợ giúp của Xa Hầu Viên đối với Tần Vũ rất lớn.
      Trận pháp nhất đạo, cuối cùng làm Tần Vũ linh quang chợt lóe, sáng chế ra "Càn Khôn" trận pháp dùng để luyện khí. Cuối cùng trở thành tân tượng thần. Còn có bảo bối do Xa Hầu Viên lưu lại cho Tần Vũ.
      Như Tàn Tuyết thần thương!
      Đương nhiên Tàn Tuyết thần thương giờ đây sở dĩ lợi hại, lý do quan trọng nhất là hấp thu Huyền Hoàng khí, nếu ban đầu Tàn Tuyết thần thương uy lực cũng chỉ là nhị lưu Hồng Mông Linh bảo mà thôi. Đến bây giờ độ cứng làm sao vượt qua nhất lưu Hồng Mông Linh bảo được.
      "Con đường luyện khí, phải có thiên phú. Tương tự cần thời gian, kinh nghiệm tích lũy, ngắn ngủi hai vạn năm, cho dù thời gian có nhiều hơn nhiều lần nữa, cũng làm cho người ta khó có thể tin." Xa Hầu Viên ở bên than thở .
      Tần Vũ khiêm tốn: "Về luyện khí, vãn bối cùng Xa Hầu tiền bối khoảng cách chênh lệch ."
      " nhất định vậy." Bên cạnh Dịch Phong cười : "Ngươi cũng có thể luyện chế nhất lưu Hồng Mông Linh bảo, nhưng chỉ là kiện, mà Xa Hầu Viên chỉ luyện chế có kiện. về kỹ thuật luyện khí, chừng ngươi so với Xa Hầu có khi còn cao hơn."
      Dịch Phong thần vương, trước kia cùng Xa Hầu Viên cũng có chút giao tình, chuyện với nhau cần e ngại nhiều lắm.
      "Dịch Phong, ngươi đúng là." Xa Hầu Viên cười lắc đầu.
      "Nếu như so sánh với năm đó ta từ Thần giới đến Tiên Ma giới, có lẽ, ta còn dám , kỹ thuật luyện khí có thể kém hơn Tần Vũ, nhưng bây giờ ..." Xa Hầu Viên tự đắc .
      "Sao, bây giờ làm sao vậy? Chẳng lẽ ngươi có tiến bộ vượt bậc, luyện chế thành Thiên Tôn Linh bảo phải ?" Dịch Phong thần vương cười .
      Tần Vũ trong lòng chấn động.
      Năm đó tại Mê Thần điện, Tần Vũ phát Xa Hầu Viên để lại tin tức thông qua ảo ảnh thuật, biết Xa Hầu Viên muốn theo đuổi luyện khí đến cùng. luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo, thề bỏ cuộc.
      Tần Vũ thấy Xa Hầu Viên mỉm cười tự đắc, trong lòng khỏi trấn kinh: " nay thực lực của Xa Hầu Viên đột nhiên tăng mạnh, đạt tới Thần Vương cảnh giới. Nghe Dịch Phong thúc , khí chất của Xa Hầu Viên thay đổi lớn, chẳng lẽ.... Xa Hầu Viên luyện thành Thiên Tôn Linh bảo?"
      Thiên Tôn Linh bảo, Tần Vũ thấy qua uy lực của nó.
      kiếm Nguyên Tội Kiếm, khiến cho Tần Vũ phải nhận đau khổ.
      "Xa Hầu, nhìn biểu tình của ngươi, có khả năng, ngươi luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo rồi sao?" Dịch Phong thần vương giờ phút này kinh dị nhìn Xa Hầu Viên. Xa Hầu Viên cười sáng lạn, bộ dáng tự đắc.
      Tần Vũ nhìn Xa Hầu Viên, ra tiếng: "Ta nhớ Xa Hầu tiền bối từng qua, người cần tìm các loại nguyên liệu, hướng tới đỉnh cao của luyện khí, nếu luyện chế ra Thiên Tôn linh bảo, tuyệt đối bỏ cuộc. Như giờ Xa Hầu tiền bối trở lại Thần giới, chẳng lẽ đại công cáo thành?"
      Dịch Phong, Tần Vũ hai người thay nhau , bên cạnh Khương Lập ánh mắt kinh dị nhìn về phía Xa Hầu Viên.
      Xa Hầu Viên lúc này nở nụ cười, ánh mắt quét về phía Tần Vũ, Khương Lập, Dịch Phong ba người, ra vẻ thần bí thấp giọng : "Lão già ta cuối cùng linh hồn đạt cảnh giới viên mãn, cuối cùng, ông trời phụ ta, ha ha, ha ha ha ha...." đến đây, Xa Hầu Viên lại cười lên.
      " luyện thành?" Dịch Phong thần vương khỏi hô lên.
      Bên cạnh Tần Vũ, Khương Lập nhìn nhau, thở lạnh, trong mắt cùng có vẻ khó tin.
      Nhất lưu Hồng Mông Linh bảo, luyện chế cực kỳ khó.
      Ví như Tần Vũ, cũng cần có các điều kiện tốt nhất, mới có thể luyện chế ra Nhất lưu Hồng Mông Linh bảo. Cho nên Thiên Tôn Linh bảo, Tần Vũ tuy có ý nghĩ trong đầu, nhưng làm được nếu có Huyền Hoàng khí.
      "Có lẽ phải cần Huyền Hoàng khí, mới có thể luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo." Tần Vũ nghĩ vậy.
      Tần Vũ biết, chính mình sở hữu Huyền Hoàng khí, mới có thể luyện chế phẩm chất Linh bảo tăng lên, vậy còn Xa Hầu Viên? Xa Hầu Viên ước chừng có Huyền Hoàng khí, như thế nào luyện chế ra Thiên Tôn linh bảo?
      "Tần Vũ, việc ta luyện chế ra Thiên Tôn linh bảo, so với kỳ tích của ngươi, cũng có thể so sánh." Xa Hầu Viên hướng Tần Vũ cười chế nhạo. "Nghĩ đến trong Tử Huyền phủ có mười vị Thần Vương làm người hầu, giờ trong đáy lòng ta còn chút kinh hãi."
      Được Xa Hầu Viên chính miệng thừa nhận việc Thiên Tôn linh bảo, xem ra Xa Hầu Viện quả luyện chế được.
      Thiên Tôn Linh Bảo.
      vị Thần Vương luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo.
      "Xa Hầu, ngươi luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo? Hô, ngươi khiến chúng ta đại khai nhãn giới. nha, ta còn ràng xem qua. Vậy Hậu Thổ ấn, Vạn Dân ấn cái gì tính. Mấy năm trước, Lôi Phạt Thiên tôn ra tay đối phó Tần Vũ. Chỉ là Nguyên Tội kiếm động tác quá nhanh, ta chỉ nhìn thấy đạo kiếm khí, ngay cả bóng Nguyên Tội kiếm cũng thấy . Đáng tiếc, đáng tiếc a." Dịch Phong ở bên cảm thán .
      Tần Vũ, Khương Lập hai người cũng nhìn Xa Hầu Viên.
      "Xa Hầu Viên tiền bối, Thiên Tôn Linh bảo, có thể cho chúng ta xem ?" Tần Vũ trong lòng cũng rất chờ mong.
      đặc biệt muốn biết, các loại tài liệu luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo, rốt cuộc có hình dáng thế nào.
      Xa Hầu Viên nhìn về phía Tần Vũ, Dịch Phong, Khương Lập ba người, cuối cùng cười: "Được, nếu các người muốn xem, ta để các người xem, cái này ta hao phí vô số tâm huyết và bảo bối."
      Chỉ thấy Xa Hầu Viên vừa lật tay, đột nhiên viên Hắc Sắc linh châu xuất lòng bàn tay Xa Hầu Viên. Viên linh châu này tịnh lớn, đại khái kích thước bằng quả chứng chim cút.
      Tần Vũ khi thấy Hắc Sắc linh châu xuất , liền cảm thấy cả gian xung quanh bị đè nén, đất đai rung động. Tần Vũ trong lòng cảm thấy trận áp lực. Áp lực này đúng là do Hắc Sắc linh châu mang lại.
      " hổ là Thiên Tôn Linh bảo." Tần Vũ trong lòng kinh hãi.
      Bên cạnh Khương Lập, Dịch Phong hiển nhiên cũng cảm ứng được viên Hắc Sắc linh châu nhìn có vẻ bình thường này, bình thường.
      Xa Hầu Viên ánh mắt hướng về Hắc Sắc linh châu lòng bàn tay, ánh mắt hàm chửa vẻ tự hào: "Thiên Tôn Linh bảo này, ta ở mấy triệu nơi của Vũ trụ gian nhân loại giới, thu thập vô số tài liệu quý hiếm, rồi sau đó hao phí biết bao tâm huyết, thậm chí cả hồn phi phách tán, mới luyện chế ra món Thiên Tôn Linh bảo 'Định Nguyên Châu' này."
      "Định Nguyên châu?" Bọn Tần Vũ đều nhớ kỹ tên này.
      Đây là người Thần giới đầu tiên dựa vào chính năng lực bản thân luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo. Trước kia Thiên Tôn Linh bảo đều là do trời đất ban cho, ai có thể tự luyện chế.
      "Xa Hầu tiền bối, người vừa rồi cả hồn phi phách tán, việc là thế nào?" Tần Vũ khỏi nghi ngờ dò hỏi.
      Xa Hầu Viên nở nụ cười: "Tần Vũ, ngươi lúc trước tại Mê Thần điện thấy hình ảnh ta để lại. Ngươi có nhớ ta từng qua, ta có cảm ứng, khi ta luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo, rất có thể là lúc ta hồn phi phách tán."
      Tần Vũ gật đầu.
      Xa Hầu Viên thở dài tiếng : "Câu kia, phải ta vô tình ra, mà là ta thề với trời đất, nếu luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo tuyệt bỏ cuộc. Rồi đột nhiên trong lòng có trận cảm ứng."
      "Bất quá, cảm ứng đó rất mơ hồ. Chỉ là đợi đến khi ta luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo, ta mới hiểu được tất cả." Xa Hầu Viên mặt mỉm cười.
      "Muốn luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo, linh hồn phải dung hợp vào trong đó. Lúc đó trong khi luyện chế, ta thầm nghĩ, luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo, cho dù có chết, ta cũng hối hận." Xa Hầu Viên thở dài .
      Bên cạnh Tần Vũ, Khương Lập, Dịch Phong trong lòng cũng phải khâm phục quyết tâm của Xa Hầu Viên.
      "Chỉ là Định Nguyên châu quả nhiên rất kỳ diệu, ta lúc đầu vốn tưởng rằng nghi ngờ gì nữa mình phải chết. Cho nên vụt qua ý nghĩ, hòa linh hồn vào Định Nguyên châu thành thể. Ta chết, đồng thời Định Nguyên châu này ta cần luyện hóa, trực tiếp trở thành vũ khí của ta."
      Xa Hầu Viên bất đắc dĩ cười : "Ta, căn bản thể đem Thiên Tôn Linh bảo đưa cho người khác, bởi vì linh hồn ta cùng Thiên Tôn Linh bảo liền thể! Nếu ta cố gắng làm cho 'Định Nguyên châu' thành vật chủ, ta liền hồn phi phách tán." Tần Vũ cũng gật đâu.
      Phương pháp luyện chế của Xa Hầu Viên, cũng thể là tốt hay xấu.
      "Bất quá, ta rất tự tin. Sức mạnh của Định Nguyên châu.... rất lớn. Đủ để ta đối với Thiên Tôn cũng chút sợ hãi." Xa Hầu Viên mặt tràn đầy tự tin.
      Bọn người Tần Vũ kinh ngạc.
      "Xa Hầu, câu này của ngươi phóng đại ah? Ngay cả Thiên Tôn cũng e ngại? Phải biết rằng Thiên Tôn cũng có Thiên Tôn Linh bảo, hơn nữa có thể khống chế thời gian, sợ rằng chốc lát có thể chế trụ ngươi." Dịch Phong cười .
      Xa Hầu Viên lắc đầu cười .
      ", Định Nguyên châu này các người biết." Xa Hầu Viên nét mặt tuyệt đối tự tin.
      Bọn người Tần Vũ khỏi cẩn thận lắng nghe.
      "Khả năng công kích của Định Nguyên châu, rất bình thường, chính là.....ném người ." Xa Hầu Viên cười : "Định Nguyên châu tốc độ cực nhanh, mặc kệ cái gì, khi bị nó đập trúng, sợ rằng cũng trực tiếp vỡ vụn."
      "Ném người?"
      Ba người Tần Vũ nhìn nhau lên lời, dùng viên Hắc Sắc châu ném người, uy lực rất lớn sao?
      Dịch Phong nhíu mày : "Xa Hầu, ta vừa rồi . Thiên Tôn khi thi triển 'thời gian tĩnh chỉ'', sau đó dùng Thiên Tôn Linh bảo công kích ngươi, ngươi như thế nào ngăn cản? Ngươi phải e ngại Thiên Tôn?"
      Xa Hầu Viên cười : "Định Nguyên châu có hai khả năng. Khả năng công kích là 'ném người'. Mà khả năng khác chính là cho người ta hãm nhập trong đó."
      "Hãm nhập trong đó, gian linh bảo?" Khương Lập kinh ngạc .
      Xa Hầu Viên lắc đầu : "Rất giống với gian linh bảo, cho nên được có phải gian linh bảo . Hơn nữa bên trong Định Nguyên châu, gian pháp tắc hoàn toàn thể vận hành. Tại gian đó có đất đai, các hành tinh rải khắp nơi, cả những cái gì như hằng tinh, ám tinh nữa."
      Tần Vũ, Khương Lập mấy người đều kinh sợ.
      'Định Nguyên châu' này bên trong như gian vũ trụ? Hơn nữa thể vận hành gian pháp tắc?
      "Chẳng lẽ cái đó giống tân vũ trụ?" Tần Vũ khỏi hoài nghi.
      "Xa Hầu tiền bối, biết bên trong Định Nguyên châu có thể có gian pháp tắc khác ?" Tần Vũ khỏi hỏi dồn.
      " gian pháp tắc khác?" Xa Hầu Viên có chút nghi hoặc lắc đầu: "Ngươi vậy là có ý gì? Bên trong Định Nguyên Châu chỉ là gian vô hạn. gian pháp tắc tại đó vô dụng, tự nhiên cũng có cái gì gian pháp tắc khác."
      "Xa Hầu tiền bối, muốn tiến nhập vào bên trong Định Nguyên châu, có những biện pháp nào?" Tần Vũ hỏi dồn.
      Xa Hầu Viên cười : "Người khác căn bản thể tự mình tiến vào Định Nguyên châu, chỉ có ta có thể thuấn di tiến vào trong đó. Cho nên người khác, chỉ cần phản kháng, ta cũng có thể để bọn họ tiến vào trong đó."
      "Cho nên ta , ta sợ Thiên Tôn. Bởi vì ta dựa vào.... Thiên Tôn Linh bảo 'Định Nguyên châu' với ta linh hồn hợp nhất. Đối với việc thời gian ngừng lại, linh hồn ta bị khống chế. Ta có cảm giác, chỉ cần ta trong lòng vừa động, liền có thể trở lại bên trong Định Nguyên châu. Định Nguyên châu, có thể tính là nhà của ta, thế giới của ta." Xa Hầu Viên cười .
      Tần Vũ đột nhiên có loại cảm giác.
      "Xa Hầu Viên và 'Định Nguyên Châu', như thế nào giống như vũ trụ của chính mình?"
      "Nếu khác nhau, sợ rằng 'Định Nguyên Châu' này chỉ là vũ trụ gian mà thôi. Mà tân vũ trụ, ra có vô số gian, đồng thời còn có vũ trụ bổn nguyên và nhiều thứ khác. Nó cũng có gian pháp tắc và thời gian pháp tắc của chính mình."
      Hơn nữa vũ trụ mới, cũng có thể cùng vũ trụ của Thần giới tạo ra thông đạo.
      Còn Định Nguyên châu làm được.
      "Định Nguyên châu này, có thể xem như vũ trụ gian vô cùng lớn. So với Thần giới đều lớn hơn. Nhất lưu Hồng Mông Linh bảo, hễ mà ném tất cả đều vỡ vụn." Xa Hầu Viên tự tin : "Nếu ta thuấn di vào trong Định Nguyên châu, sau đó điều khiển Định Nguyên châu ném đối phương...các ngươi , ta còn e ngại ai?"
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 41: Tặng dữ

      Xa Hầu Viên cuối cùng cũng câu khiêm tốn.
      - Thiên Tôn linh bảo, Thiên Tôn linh bảo...
      Dịch Phong thần vương cảm thán hai tiếng, gật đầu cười :
      - Xa Hầu huynh, bây giờ ta đối với huynh quả bội phục, điều đó thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt a.... Đến đây, ta kính huynh chén. - Dịch Phong thần vương tươi cười nâng chén.
      Có được Thiên Tôn linh bảo, cũng thể là có thể đấu với thiên tôn.
      Vũ khí dù tốt cũng cần xem thực lực của người sử dụng.Tỉ như Tần Vũ, mặc dù có được Tàn Tuyết thần thương, nhưng nếu như quả đối diện đấu với thiên tôn, cũng có bao nhiêu hi vọng.
      Tiệc rượu vừa tan, Xa Hầu Viên nghe lời khuyên bảo của Tần Vũ liền ở lại Tử Huyền phủ, dù sao trong Tử Huyền phủ cũng có "A Phúc "quen thuộc, cũng có lão hữu của là 'Dịch Phong thần vương'. Hơn nữa trong 'Lưu Thuỷ viên' còn có ít thánh hoàng, thần vương môn mà quen biết.
      Đại khái sau năm Xa Hầu Viên ở lại Tử Huyền phủ.
      Tử Huyền phủ liền xảy ra đại .
      biết như thế nào, Hầu Phí bỗng nhiên lại kết hôn. Lần đầu là Hầu Phí kết hôn với Tử Hà, lúc này lại là cùng với Hồng Vân. Hầu Phí quấn quýt với Hồng Vân, Tần Vũ tuy biết nhưng có nhúng tay, đôi oan gia đấu với nhau nhiều năm cuối cùng cũng hòa hợp cùng chỗ.
      Nhắc đến Tần Vũ, Hắc Vũ, và Hầu Phí, trong ba huynh đệ này chỉ có Hầu Phí là có hai người thê tử.
      Ngày đại hôm ấy là huyên náo, tạm thời đến, chỉ là có vấn đề rất lạ thường ngay sau đó xảy ra.
      - Tử Hà cùng Hầu Phí là phu thê bao nhiêu năm rồi vậy mà vẫn chưa hoài thai, thể nghĩ Hồng Vân vừa mới kết hôn với Hầu Phí mang thai. phải chỉ có Hồng Vân mang thai, mà là cả Tử Hà cũng có tin vui. Việc này thực đặc biệt khác thường. - Hắc Vũ cười .
      Giờ phút này, Tần Vũ, Hắc Vũ, Hầu Phí ba huynh đệ uống rượu đàm luận.
      - Phí Phí, ngươi lợi hại đó. - Tần Vũ miệng cười giơ ngón tay cái lên.
      Hầu Phí chút đỏ mặt. Ngược lại còn lấy làm đắc ý cười:
      - Bình thường thôi, đại ca có hai hài tử, ta có hai thê tử cũng nên tính toán gì, trong khi tạp mao điểu ngay cả tôn tử tôn nữ đều có được rồi. Đại ca, tạp mao điểu, hai hài nhi của ta phỏng chừng ra đời cũng được tám chín tháng rồi, các người chút xem ta nên đặt tên gì cho hai nhi tử đây?
      - Tên? Để ta nghĩ . - Hắc Vũ bắt đầu suy nghĩ ngay lập tức.
      Tần Vũ lúc này đột nhiên nhíu mày.
      Bởi vì Tần Vũ bất ngờ cảm giác được Lan thúc từ trong tân vũ trụ ra. Sau khi ra ngoài, Lan thúc cũng có ý hồi Tử Huyền phủ mà lại đến địa phương khác.
      - Lan thúc mới thu được Vạn Dân Ấn cũng lâu, đáng lẽ phải bế quan tốt để lĩnh hội mới đúng chứ? Như thế nào lại ly khai tân vũ trụ sớm như vậy? - Tần Vũ trong lòng có chút nghi hoặc.
      Tất cả mọi việc xảy ra trong tân vũ trụ, mọi biến động phát sinh đều nằm trong tầm nhận thức của Tần Vũ. Lan thúc vừa ly khai Tần Vũ tự nhiên biết được.
      - Ân, ta nghĩ ra rồi. Nam gọi là Hầu Ngân, nữ gọi là Hầu .
      Thanh Hắc Vũ vang lên.
      Tần Vũ cũng nghĩ lâu coi đến chuyện của Lan thúc, Lan thúc muốn làm gì tự nhiên có quyền tự do của người, Tần Vũ quá quan tâm.
      - Hắc Vũ, . Cái tên đó ngươi đưa ra là rất thô tục.
      Tần Vũ tươi cười bắt đầu gia nhập với hai đệ đệ mình thảo luận đặt tên hai nhi tử tương lai....
      Bắc cực Phiêu Tuyết thành.
      Giữa băng tuyết trắng xóa, tòa hắc thành đắm chìm trong màn tuyết vô tận chứa vẻ đẹp lãng mạn. Cả Phiêu Tuyết thành thiên thần môn vẫn y nguyên như trong quá khứ. Liên tục trải qua vài lần thần vương đại chiến, đối với thiên thần tầm ảnh hưởng được quan tâm lắm.
      Phiêu Tuyết thành hoàng cung ở giữa là Thánh Hoàng điện.
      Lúc này thê tử của Bắc cực thánh hòang 'Khương Phạm' - Thuần Vu Nhu sau hồi đứng bên ngoài thư phòng suy nghĩ đắn đo mới nhàng đưa tay gõ cửa.
      Ngay giữa thư phòng chính là phu quân của nàng - Khương Phạm.
      Ước chừng khoảng bốn năm về trước, sau khi Khương Phạm trở lại Phiêu Tuyết thành chỉ mình đứng giữa thư phòng, bình thường cơ hồ thể nào chuyện, ngay cả nhi nữ của mình cũng thể gặp. Cả Phiêu Tuyết thành cũng chỉ có Thuần Vu Tang mới có thể đến gần Khương Phạm cùng mấy câu.
      "Keettt". Tiếng cửa gỗ mở ra.
      Ánh mặt trời xuyên qua cánh cửa mở chiếu vào thư phòng, nhưng bên trong thư phòng phảng phất như là dương quang cấm địa, cả thư phòng bao phủ tầng áp lực hàn, thân ảnh Khương Phạm cũng ở giữa.
      Thuần Vu nhàng thở phào trong lòng, mặt cũng lên vẻ tươi cười, trực tiếp bước vào thư phòng. Nàng vừa mới tiến vào cánh cửa liền trực tiếp đóng lại.
      - Phu quân, chàng cần phải tự oán trách bản thân mỗi ngày như vậy. Kỳ , so với Phiêu Tuyết thành địa phương của nó cũng thua kém, nghe thành trì của nó rất đông các thần vương qua lại, mà thành của chúng ta ngay cả thần vương cũng có. Phiêu Tuyết thành của chúng ta cũng rất tốt. - Thuần Vu Nhu mỉm cười .
      Trầm mặc hồi, nghe thê tử Khương Phạm khỏi mỉm cười.
      - Phu nhân, nàng chỉ cố làm cho ta cảm thấy thoải mái.... Nàng đúng, Phiêu Tuyết thành có thể cùng thành trì so sánh là rất may mắn. Ta như là "Thằng chột làm vua xứ mù". - Khương Phạm tự giễu .
      Thuần Vu Nhu trong lòng mừng thầm.
      Trải qua mấy ngày này nàng ngừng cùng Khương Phạm chuyện phiếm và đùa giỡn. Khương Phạm hôm nay còn như lúc mới trở về, khuôn mặt trầm tư tự nhốt mình.
      - Phu nhân. - Khương Phạm ngẩng đầu nhìn về phía Thuần Vu Nhu. - Nàng nghĩ xem, năm đó có phải ta sai lầm? Phu quân của Lập Nhi, ta lựa chọn "Chu Hiển" có phải là sai rồi?
      Khương Phạm tâm tư đủ kiên định.
      - Phu quân, đều quyết định rồi, có hối hận cũng là vô dụng, vì sao còn cố sống trong thống khổ đó nữa? Dù sao giờ chàng cùng Bắc cực thánh hoàng có gì tổn hại. - Thuần Vu Nhu an ủi .
      Khương Phạm gật đầu.
      - Ai! Chỉ là đáy lòng ta luôn có chút cam tâm!
      Khương Phạm nghĩ đến lúc trước xem "Vạn Dân Ấn" như là vật trong tay, cuối cùng bị Tần Vũ đoạt được, trong lòng khỏi có trận đau nhức.
      Địa vị Thiên tôn, mộng suy nghĩ vậy nhiều, hơn... năm.
      Vì để trở thành thiên tôn, Khương Phạm nguyện ý bỏ rất nhiều, thậm chí tiếc cùng thân huynh đệ trở mặt, tiếc phá vỡ tình phụ tử với nữ tử... chính là vì thiên tôn.
      Đúng là nỗ lực rất nhiều, chờ mong cũng rất nhiều, khi thất bại đích thực vô cùng đau đớn.
      - Trước vốn tưởng nhờ Lôi Phạt thiên tôn ra tay tuyệt đối có gì phát sinh, ta quá tự mãn a! chẳng biết Tần Vũ cuối cùng lại ra tay.... Ai, đúng là chờ mong càng nhiều, thất bại càng thê thảm.
      Luôn nghĩ về tình này. Khương Phạm cảm thấy tâm tư khỏi đau đớn.
      rất đau.
      - Phu quân, thiên tôn có thành, nhưng Tần Vũ đối với chàng vẫn nhớ tới phần tình, từ nay về sau chỉ cần có chọc , cũng có đến gây chuyện với chúng ta. - Thuần Vu Nhu an ủi .
      Khương Phạm bất đắc dĩ nở nụ cười.
      Đường đường Bắc cực thành hoàng, địa vị há cao sao? có nghĩ tới cảnh tượng bây giờ, phải cùng Tần Vũ nhẫn nhịn mới có cơ hội còn sống.
      - Phu nhân, năm đó ta xuất tại thần giới, ta lĩnh ngộ gian pháp tắc nhanh hơn so với nhị đệ Khương Lan, vì vậy đạt được danh hiệu Bắc cực thánh hoàng. Đúng vậy, Bắc cực thánh hoàng ta làm chừng ức hai ngàn vạn ức năm. - Khương Phạm tự giễu cười. - Phu nhân, nàng có biết nhiều năm như vậy, đáy lòng ta... ở chỗ sâu nhất nghĩ tới cái gì ?
      - Là gì vậy? - Thuần Vu Nhu nhíu mày.
      Căn cứ như nàng biết được, phu quân nàng điều muốn nhất chính là trở thành thiên tôn, điều này nàng hiểu nhất. Chẳng hiểu vì sao Bắc cực thánh hoàng 'Khương Phạm' lại hỏi như vậy.
      - Nàng nên biết điều này, phải ta muốn trở thành thiên tôn, mà thực tế, tại đáy lòng ta... ở chỗ sâu nhất, rất muốn biết... chính xác thân phụ mẫu ta là ai? Rốt cuộc sao ta đến nơi này? - Khương Phạm lắc đầu thở dài tiếng.
      Thuần Vu Nhu kinh ngạc nhìn Khương Phạm.
      Khương Phạm hít sâu hơi:
      - ức hai ngàn vạn ức năm trước, thần giới hình thành, ta cùng nhị đệ còn có tam đệ đều xuất tại thần giới. Chỉ là khi đó chúng ta bị mất đoạn trí nhớ, chúng ta chỉ biết, chúng ta là thân huynh đệ. Cả đều biết, ức hai ngàn ức năm ta luôn nghĩ thân phụ, mẫu thân ta là ai? Ta rốt cuộc như thế nào xuất , nhẽ là thiên địa sinh ra? Ta lúc đó luôn nghĩ làm thế nào mới có thể biết được thân thế đây?
      - Sau này, ta nghĩ phải trở thành Thiên tôn. Thiên tôn so với thần vương cường đại a, nên chắc cũng biết được nhiều hơn. Phỏng chừng trở thành thiên tôn là ta có thể biết, biết bát đại thần tộc đời thứ nhất rốt cục đến từ nới nào?
      Khương Phạm tự giễu cười.
      Thuần Vu Nhu cũng nghi hoặc. Bát đại thần tộc đời thứ nhất, ngoại trừ Lôi Phạt thành có trưởng bối thân phận cao là Lôi Phạt thiên tôn, còn lại các thần tộc, đời thứ nhất đều như nhau, biết vì sao xuất .
      Khương Phạm, Khương Lan, Hoàng Phủ Ngự, Hoàng Phủ Lôi, Hoàng Phủ Lưu Hương, Thân Đồ Diêm, Thân Đồ ... nhóm bát đại thần tộc đời thứ nhất, những người này phụ thân, mẫu thân rốt cuộc là ai?
      lẽ, bọn họ vô thanh xuất hoặc là do thiên địa sinh ra?
      Vấn đề này, đích xác, tại thần giới là mê đề, ai biết bát đại thần tộc đời thứ nhất rốt cuộc như thế nào xuất , vấn đề này đích xác thể tham cứu, thể truy tìm.
      - Phu quân, chàng phải cùng Lôi Phạt thiên tôn trao đổi qua? Chẳng nhẽ chàng thể trực tiếp hỏi y? - Thuần Vu Nhu nghi hoặc dò hỏi.
      Khương Phạm cười nhạt :
      - Hừ! Lôi Phạt thiên tôn? như thế nào có thể cho ta biết việc. Ta từng hỏi , chính vì vậy mà giáo huấn ta phen, cũng ra lệnh cho ta từ nay về sau được hỏi lại vấn đề này. Ta có cảm giác đích xác biết về thân thế của chúng ta, vì vậy ra. Cho nên, ta phi thường muốn trở thành thiên tôn.
      Thuần Vu Nhu nhàng gật đầu.
      Đột nhiên.
      - Ngươi tới nơi này làm gì? - Khương Phạm nhíu mày.
      Trong thư phòng đột ngột xuất người, người đến mặc quần áo màu lam trường bào, đích xác là Khương Lan.
      Khương Lan nhìn Khương Phạm, ánh mắt bình tĩnh:
      - Đại ca!
      Khương Phạm ngẩn ra:
      - Ngươi.... ngươi gọi ta là đại ca? - Khương Phạm kinh ngạc.
      Từ sau khi lựa chọn Chu Hiển làm vị hôn phu của Lập Nhi đến bây giờ, Khương Lan này xem như với đoạn tuyệt. tình trước mặt gọi đại ca cơ hồ là có khả năng xảy ra.
      Giờ phút này, Thuần Vu Nhu bên cạnh từ đáy lòng cũng tràn ngập kinh ngạc.
      Khương Lan cười nhạt nhìn Khương Phạm:
      - Đại ca, dù sao chúng ta từ lớn lên cùng nhau, hai chúng ta phải đến mười vạn vạn năm mới làm được huynh đệ ở nơi này. Mặc dù ta đối ngươi có chút oán hận, chính là cho tới bây giờ Tiểu Vũ theo Lập Nhi cùng chỗ. Ta nghĩ, chúng ta cũng cần tiếp tục đối lập như vậy nữa, Tiểu Vũ và Lập Nhi theo các ngươi, bọn họ cũng muốn tiếp tục giằng co như vậy.
      Khương Phạm mặt khỏi bao trùm tầng ý nghĩ lạnh nhạt.
      - Hứ, mục đích ngươi tới là khuyên bảo ta phải ? - Khương Phạm lạnh lùng cười. - Nhị đệ, ta lúc đó rồi. Ta cách nào thu hồi lại thân phận, lúc làm điều đó có nhiều thần vương diện, ta công khai tuyên bố Chu Hiển là thân phận con rể của ta. Vô luận như thế nào, ta bây giờ cách nào đối diện với Tần Vũ, nên ngươi cần về điều này nữa.
      - Tại sao ngươi trở nên ngang ngược như vậy?
      Khương Lan có chút nổi giận.
      Khương Phạm nhướng mày. Bản thân mình nhìn vào địa vị của nhị đệ Khương Lan.
      Khương Lan nhìn chằm chằm Khương Phạm:
      - Đại ca, liên tục mấy năm nay, Lập Nhi có gia đình thể về, thể để nó theo với thân phận tỷ muội, mà là theo với thân phận ca ca đệ đệ. Với thân phận ấy, nó gặp mặt thân thích bằng hữu. Ngươi có biết đáy lòng của Lập Nhi có rất nhiều khó chịu chăng? Chuyện con của ngươi cũng khó khăn, ngay cả thể diện của ngươi cũng cản được?
      Khương Phạm ngẩn ra, ra lời.
      Khương Lan nhăn nhăn mày, phiên ngang trong tay vô thanh vô thức xuất hai phù ấn, cái ấn màu xám, còn cái ấn màu vàng.
      - Đây là... - Khương Phạm con mắt liền sáng lên.
      - Đây là Hậu Thổ Ấn với Vạn Dân Ấn. Ta biết ngươi đặc biệt muốn có được chúng, ta bây giờ có thể tặng cho ngươi. Ta chỉ là hy vọng, ngươi có thể cùng với bọn Lập Nhi có chút hảo cảm, giữa chúng ta cần phải thù địch nữa.
      Khương Lan vung tay, Hậu Thổ Ấn, Vạn Dân Ấn trong tay liền bay tới tay Khương Phạm.
      Khương Phạm sững sờ nhìn việc này.
      Thuần Vu Nhu bên cạnh cũng chấn kinh.
      Hậu Thổ Ấn, Vạn Dân Ấn trân quý ra sao, Khương Phạm như thế nào ràng? Lúc trước vì lưỡng ấn này mà chết ít thần vương! Thế nhưng bây giờ Khương Lan thât đem lưỡng ấn này đưa đến trước mặt bọn họ.
      - Nhị đệ, ngươi...... - Khương Phạm ra lời.
      - Có được những thứ này rồi, ngươi tâm nguyện thỏa mãn chứ, hy vọng ngươi còn thù địch với Lập Nhi, Tiểu Vũ bọn họ nữa. - Khương Lan nhìn Khương Phạm.
      Khương Phạm hít sâu hơi, nhìn Khương Lan:
      - Nhị đệ, chẳng lẽ ngươi quên. Lúc trước là ta ngăn cản ngươi, cho ngươi cứu Tả Thu Mi. Chẳng lẽ ngươi oán hận ta sao? Từ bỏ cả hy vọng trở thành thiên tôn mà đưa cho ta sao?
      Khương Lan chuyển giao Hậu Thổ Ấn, Vạn Dân Ấn, đối với Khương Phạm chấn động lớn.
      - Oán hận? Đương nhiên là có. - Khương Lan lạnh nhạt cười. - Chỉ là đại ca, ngươi phải hiểu được rằng, người chết cũng chết rồi, để cho những người còn sống được vui sướng mới là điều quan trọng nhất, ta chỉ là hy vọng Lập Nhi bọn họ sống thêm vui vẻ, sung sướng chút thôi. trưởng bối như ta vì vậy mà cao hứng lắm.
      Khương Phạm sắc mặt biến ảo.
      - Phu nhân. Ngày mai nàng cùng Nghiên Nhi, Tuấn Nhi đám người bọn họ Mê Vụ thành, thay ta trông coi bọn Lập Nhi. - Khương Phạm đột ngột hướng Thuần Vu Nhu bên cạnh .
      ------
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 42: Đây là số mệnh

      Từ trong tận đáy lòng của Thuần Vu Nhu vào lúc này rất vui mừng. Thuần Vu Nhu rất quan tâm đến con của mình, thực tế nàng vẫn canh cánh trong lòng. Hôm nay có thể giải quyết xong tất nhiên là nàng cao hứng vô cùng. Lại thêm chuyện Khương Phạm có được Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn nên nàng cũng cao hứng thay cho Khương Phạm.
      - Ngày mai? Sao nhanh vậy? - Khương Lan hơi ngạc nhiên hỏi.
      Khương Phạm lúc này đối mặt với Khương Lan, trong lòng có chút xấu hổ, :
      - nhanh, nhanh đâu. Tẩu tẩu của ngươi cũng vẫn thường nhớ đến Lập Nhi, chỉ vì vẫn còn lo lắng cho ta nên mới chưa gặp Lập Nhi. Bản thân ta lại từng đả thương Lập Nhi, ta trong lòng đối với phu phụ Tần Vũ hai người bọn họ có chút hổ thẹn, tạm thời có mặt mũi gặp bọn chúng, vì vậy, ta nên là hơn. Có tẩu tẩu của ngươi và đám Nghiên Nhi là đủ rồi.
      Khương Lan chỉ gật .
      Nghĩ đến Khương Lập, trong lòng Khương Lan liền cảm thấy vui vẻ hẳn lên.
      Cùng ngày hôm đó, Khương Lan quay trở lại Tử Huyền phủ, sau khi trở lại, y đến trò chuyện cả nửa ngày với Xa Hầu Viên rất cao hứng, đầu đề cũng ra khỏi những kiến thức cũ.
      Ngày thứ hai.
      Tần Vũ cùng với đám người Hầu Phí, Hắc Vũ, Lập Nhi, Tử Hà, Hồng Vân, Bạch Linh ngồi chuyện phiếm với nhau, tới lúc cao hứng chợt thấy thiên thần tỳ nữ chạy tới.
      - Chủ nhân, bên ngoài có đám người, họ là đến từ Phiêu Tuyết thành.
      Thiên Thần tỳ nữ vừa thưa xong, liền khiến cho bọn người Tần Vũ đều im lặng hẳn .
      - Phiêu Tuyết thành? - Tần Vũ nhướng mày hỏi.
      Hầu Phí, Hắc Vũ và chúng nhân cũng đều kinh nghi đứng cả lên.
      Lập Nhi chính là người đứng lên đầu tiên, mặt lộ vẻ hưng phấn và kích động vô cùng, kêu lên:
      - Là người của Phiêu Tuyết thành. Vũ ca, là hay a!
      Khương Lập cũng hưng phấn đứng bật lên, rồi lôi Tần Vũ chạy thẳng ra cổng chính của Tử Huyền phủ.
      Khương Lập trong lòng tràn ngập hưng phấn, kéo Tần Vũ chạy mau ra trước tiền viện của Tử Huyền phủ.
      - Khương Nghiên, còn có vị kia là Thuần Vu Nhu...
      Tần Vũ phát ra gian lực, rồi dừng lại trước đám người của Phiêu Tuyết Thành quan sát lúc. Hầu như những người này đều là người của Khương gia, đối với Khương Lập có tình cảm rất sâu đậm.
      Trong lòng Tần Vũ bắt đầu có nghi hoặc.
      Trong mấy năm gần đây tiếp xúc với Khương Phạm, Tần Vũ cũng biết được y vốn phải là loại người dễ dàng khâm phục kẻ khác. Hơn nữa, chính mình và y cũng có xích mích .
      - Khương Phạm kia thân là thánh hoàng, tất nhiên là rất xem trọng thể diện. Theo lý mà , y hẳn để cho người của Phiêu Tuyết thành đến đây mới phải, tại sao vậy nhỉ?
      Tần Vũ nghĩ thầm trong đầu như vậy Khương Lập ở bên cạnh cũng lập tức hô lên.
      - Vũ ca, mau tới đây. cần phải đứng bên mà lo lắng như vậy, huynh có nhận ra mẫu thân của ta chăng?
      Tần Vũ nghe hỏi liền thoát khỏi dòng suy nghĩ, chỉ mỉm cười hành lễ:
      - Xin ra mắt nhạc mẫu đại nhân!
      Rồi trong lòng lại nghĩ:
      - Bất kể Khương Phạm suy tính điều gì, dù sao cũng làm chuyện tốt đây.
      ra Khương Lập vốn vẫn nặng tình với thân nhân của nàng. Tần Vũ trước đây cũng có chút áy náy, nhưng hôm nay có thể xem là nhõm thư thái rồi.
      - Tần Vũ, ngươi vẫn tốt chứ? - Thuần Vu Nhu vừa nhìn thấy Tần Vũ liền gật đầu chào.
      Lúc đầu, nàng dùng trăm phương ngàn kế để giúp cho Chu Hiển trở thành con rể của mình, nhưng cuối cùng thế nào? Tất cả tứ đại thần vương của Lôi Phạt thành, kể cả người sau này trở thành thần vương là Chu Hiển, rốt cuộc đều theo nhau chết dần. Ngày hôm nay quả là thiên hạ của đám thiếu niên hậu bối, lại còn có thể trở thành thánh hoàng của Lôi Phạt thành nữa chứ.
      Ngày trước, khi còn ở trong Bắc cực Thánh Hoàng điện, nàng có thể tùy tiện bình phẩm Tần Vũ lúc nào cũng được, nhưng hôm nay, luận về địa vị Tần Vũ vượt qua cả bát đại thánh hoàng mà trở thành thần giới đệ nhất nhân. Giờ đây, có lẽ chỉ có tam đại thiên tôn cao cao tại thượng kia mới có đủ tài để áp chế Tần Vũ mà thôi.
      - Tần Vũ đại ca, những người này đa số huynh đều biết cả. Người này là ca ca của ta và Lập Nhi tỷ tỷ - Khương Tuấn. Vị này cũng là ca ca của ta và Lập Nhi tỷ tỷ, tên là...
      Khương Nghiên lúc này rất tích cực, ngừng giới thiệu chúng nhân với Tần Vũ. Tần Vũ đối với những người này phần lớn đều biết cả, vì dù sao chàng cũng từng ở Phiêu Tuyết thành thời gian dài, mà cho dù có biết ai cũng từng nghe Khương Lập nhắc tới. Hôm nay được Khương Nghiên lần lượt giới thiệu mọi người chàng cũng lập tức nhận ra.
      có mặt của đám người Phiêu Tuyết thành khiến cho toàn thể Tử Huyền phủ náo nhiệt hẳn lên, và người cao hứng nhất đương nhiên là Khương Lập, nhưng trong lòng Tần Vũ lại có điều nghi hoặc khó giải thích được.
      Tần Vũ mình tới chỗ nghỉ ngơi của Khương Lan.
      Ngày hôm qua Khương Lan hàn huyên lúc lâu với Xa Hầu Viên, nên hôm nay chỉ muốn chuyên tâm nghỉ ngơi. Lúc nãy vì cùng đến với đám người của Mê Vụ thành, nên y phải ứng phó lúc, sau đó chỉ nghĩ tới việc trở về phòng nghỉ ngơi.
      - Lan thúc, là con đây! - Tần Vũ vừa đến trước cửa đình viện liền lên tiếng.
      - Tiểu Vũ, vào ! - Giọng của Khương Lan từ trong vọng ra, đồng thời, cửa đình viện cũng tự động mở ra.
      Tần Vũ thấy vậy liền khoa chân bước vào. Lúc này Khương Lan ngồi độc ẩm, nhìn thấy Tần Vũ tiến vào, liền cười :
      - Lại đây, uống với ta vài chén.
      Tần Vũ mỉm cười ngồi xuống, bồi tiếp Khương Lan vài chén.
      - Lan thúc, con có việc muốn hỏi người. - Tần Vũ buông chén rượu, nhìn sang Khương Lan hỏi.
      Khương Lan cười :
      - Nhìn vẻ mặt của ngươi là ta biết có việc rồi, , chuyện gì vậy?
      Tần Vũ gật đầu, :
      - Lan thúc, Vạn Dân Ấn kia có chứa 'Thời gian pháp tắc' rất thâm ảo, người chỉ mới ở trong tân vũ trụ tu luyện có bốn năm, cho dù thời gian có gia tốc thêm hàng trăm vạn lần với bốn trăm vạn năm... dùng bốn trăm vạn năm để hiểu được 'thời gian pháp tắc' e rằng cũng chưa đủ. Hôm nay thấy Lan thúc trở ra, chẳng lẽ là thành công rồi?
      - Thế nào?
      Khương Lan nở nụ cười tươi:
      - Tiểu Vũ, theo lời ngươi , nếu ta thể lĩnh hội được 'thời gian pháp tắc' tịnh thể trở ra?
      - , phải! - Tần Vũ vội tiếp, - Lan thúc, người biết là con phải có ý đó mà.
      Khương Lan trông thấy bộ dạng ấy của Tần Vũ cả cười, :
      - Được lắm, chỉ là ta đùa với ngươi chút thôi. Ta rất hiểu ý của ngươi. Với thời gian tu luyện như vậy quả là rất ngắn để tham luyện 'thời gian pháp tắc'. tiến bộ của ta quả là nhiều.
      - Lan thúc, con rất muốn biết, việc người của Phiêu Tuyết thành đến đây có liên quan gì tới người ? Có phải người đến Phiêu Tuyết thành làm thuyết khách?
      Khương Lan nhìn sang Tần Vũ, nhưng gì.
      - Con đoán rằng, sau khi Lan thúc trở ra từ tân vũ trụ, ngay ngày thứ hai đến Phiêu Tuyết thành, rồi mới cùng với người của Phiêu Tuyết thành đến đây, vì vậy cho nên con mới nghĩ được thấu đáo về người.
      Tần Vũ lại cười :
      - Lan thúc, người làm chuyệt tốt. Bất quá, con vẫn còn thắc mắc, người làm sao có thể thuyết phục được nhạc phụ?
      - Đó chẳng qua là y bị chân tình đả động, và hiểu đạo lý đấy thôi.
      Khương Lan tùy ý trả lời, sau đó liền cạn luôn chén.
      - Bị đả động bởi chân tình và hiểu đạo lý? Chỉ đơn giản thế thôi? - Tần Vũ cảm thấy là khó tin.
      Tính cách của Khương Phạm làm sao mà Tần Vũ còn chưa ? Từ sau khi gặp kỳ ngộ rồi trở thành thiên tôn, y chẳng hề thương tiếc đến nữ nhi của mình. Cả thân huynh đệ cũng có thể đoạn tuyệt tình cảm mà do dự chút nào. Con người như vậy làm sao có thể bị thuyết phục dễ dàng được?
      - Lan thúc, người đừng gạt con. - Tần Vũ nhìn chăm chăm vào Khương Lan .
      Khương Lan bị chàng nhìn chằm chặp lúc lâu, khỏi bật cười, lắc đầu :
      - Được rồi, ngươi là hài tử, ta cho ngươi nghe cũng tốt. Kỳ , cũng có gì là đại cả, chỉ là ta đem Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn tặng cho Khương Phạm mà thôi. Vị đại ca này của ta mong mỏi hai cái ấn này từ lâu, nay ta đột nhiên đem tặng cho , tất nhiên là rất cảm kích mà nghe theo lời của ta. Điều đó cũng dễ hiểu thôi.
      Tần Vũ sững sờ.
      - Lan thúc, người ... người tặng Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn cho Khương Phạm rồi ư?
      Lúc này Tần Vũ cũng còn gọi Khương Phạm là nhạc phụ nữa.
      Tần Vũ vốn nghĩ là Lan thúc hẳn nỗ lực ít và phải trả ra cái giá nào đó mới có thể thuyết phục được đối phương, nhưng chàng lại ngờ được rằng cái giá phải trả lại là hai món vật, chứa kỳ ngộ để trở thành Thiên Tôn, và kia là Tàn Khuyết thiên tôn linh bảo.
      - Lan thúc, nếu như người có được Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn có cơ hội để trở thành Thiên Tôn. Có hai vật đó, người có thể so sánh với La Phàm kia, vậy tại sao người... người làm sao lại... - Trong lòng Tần Vũ có chút cam lòng.
      Khương Lan cười nhạt, :
      - có Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn thôi, hai vật đó đối với ta cũng có tác dụng nhiều. Giờ đây ta đối với cái ngôi vị Thiên Tôn còn khát vọng như trước nữa, có làm được thiên tôn hay cũng sao.
      - Lan thúc...- Tần Vũ nhíu mày.
      - Tiểu Vũ, được rồi, Vạn Dân Ấn là vật ngươi cho ta, còn ta lại tặng nó cho người khác. Ngươi giận ta chứ? - Khương Lan cười hỏi Tần Vũ.
      Tần Vũ lúc này chỉ biết dở khóc dở cười.
      - Khương Phạm này là...
      Tần Vũ khỏi có chút oán khí đối với lão. Trong lòng tức giận :
      - Năm đó, Khương Phạm vì muốn đạt được kỳ ngộ để trở thành Thiên Tôn, y tịnh nghĩ đến tình nghĩa huynh đệ với Lan thúc. Thậm chí, trong lúc chiêu thân cũng để cho ta có được ưu thế nào, lại còn muốn để cho Chu Hiển làm con rể.
      - Trước kia, lão thường hay châm chích ta, thậm chí còn hạ thủ ngoan độc đối với ta. Lúc đầu, khi thần vương, thánh hoàng rơi vào tân vũ trụ, sinh tử của lão ta rơi vào tay của ta, nhưng rốt cuộc, vì Lập Nhi mà ta nhân nhượng, để cho ông ta con đường thoát thân. Vốn tưởng rằng lão ta ghi nhớ đoạn ân tình nọ mà nghĩ đến lời khuyên nhủ của Lan thúc, rốt cuộc lão ta cũng bỏ ngoài tai tất cả, chỉ đợi sau khi Lan thúc tặng cho Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn mới chịu đáp ứng, loại người như vậy...
      Trong lòng Tần Vũ bắt đầu cảm thấy xem thường Khương Phạm.
      Trước kia, chàng vốn vẫn nhận lão là nhạc phụ, nhưng giờ đây lại muốn nhận nữa.
      - Khi y thu nhận Vạn Dân Ấn và Hậu Thổ Ấn có biểu lộ gì ? Lan thúc, y có chối từ hay ? - Tần Vũ nhìn sang Lan thúc hỏi.
      Lan thúc năng gì cả.
      Lúc ấy, Khương Phạm quả hề từ chối khi nhận lấy Vạn Dân Ấn và Hậu Thổ Ấn.
      - Được rồi, Tiểu Vũ. Khương Phạm vốn rất muốn trở thành thiên tôn, nay có dịp lấy được Vạn Dân Ấn và Hậu Thổ Ấn vào tay, tất nhiên là thể bỏ qua. Chuyện đó cũng can hệ gì, dù sao ta cũng muốn làm thiên tôn này nọ, cứ nhường cho đại ca thực nguyện vọng của y cũng sao. - Khương Lan điềm đạm .
      Khương Lan quả là người có lòng tốt, chuyện như thế cũng để tâm chút nào.
      - Trở thành thiên tôn ư?
      Tần Vũ cười:
      - Y có thể trở thành thiên tôn sao? Lan thúc, dù cho y có lấy được Vạn Dân Ấn và Hậu Thổ Ấn cũng trở thành Thiên Tôn được. Đó là số mệnh. Y vốn có phúc đó!
      Khương Lan bị lời của Tần Vũ làm cho kinh hãi, giọng của chàng chứa đầy tự tin.
      - Tiểu Vũ, sao ngươi lại dám chắc như vậy? - Khương Lan nghi hoặc hỏi.
      Tần Vũ mỉm cười. Chàng nhớ lại năm đó cùng với nhị ca Lâm Mông đối thoại, lúc ấy mới vừa ra khỏi trăm ngày, Lâm Mông từng , những thần vương ở trong Thiên Tôn sơn lúc bấy giờ có ai có thể trở thành Thiên Tôn được.
      Lúc đó Bắc cực thánh hoàng 'Khương Phạm' cũng ở trong Thiên Tôn sơn.
      - Lan thúc, việc tân Thiên Tôn đản sanh người cũng biết, Khương Phạm quyết thể trở thành Thiên Tôn được. - Tần Vũ lạnh nhạt .
      Chỉ là đến thời khắc này mà Khương Phạm vẫn nuôi hoài bão, muốn thông qua Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn mà tìm hiểu 'thời gian pháp tắc' để khổ tu đây mà.
      ---------------
      Thời gian trôi qua, đảo mắt nhìn lại thấm thoát được gần tám tháng.
      Tại Tử Huyền phủ, lúc này Hầu Phí tụ tập nhóm người ở bên ngoài đình viện. Hơn ngàn người của Tử Huyền phủ giọng xầm xì với nhau, còn ở bên trong đình viện là đám người Hầu Phí, Tần Vũ.
      Hôm nay chính là ngày sinh nở của hai người thê tử của Hầu Phí là Tử Hà và Hồng Vân.
      Lúc này Hầu Phí khẩn trương tới lui trước cửa phòng, hai tay nắm chặt vào nhau, hai mắt thỉnh thoảng lóe lên ánh hồng quang, toàn thân năng lượng cũng run lên từng chập.
      - Phí Phí, ngồi xuống , đừng lo lắng quá như vậy. - Tần Vũ lên tiếng khuyên nhủ.
      Hầu Phí nhìn Tần Vũ cái, rồi :
      - Đệ ngồi được hay sao?
      Nghe vậy, đám người trong đình viện nhất thời cùng thấy buồn cười, chỉ là lúc này ai nấy đều ráng giữ im lặng nên ai dám cười ra tiếng, e làm kinh động đến hai nữ nhân trong lúc lâm bồn.
      - Sao? - Tần Vũ nhướng mày hỏi.
      "Xoạt!". Tần Vũ bỗng biến mất ngay giữa đình viện, những người ở xung quanh như Hắc Vũ, Khương Lập, Dịch Phong, Xa Hầu Viên tất cả đều kinh ngạc đứng bật dậy.
      Tần Vũ lúc này lại đột ngột xuất con đường của Tử Huyền phủ, trước mặt chàng là trung niên nhân mặc tử bào tiến tới. Người này có dáng gầy ốm, lại có vẻ rất cao ngạo.
      Đôi mắt của người đó lấp loáng ánh hồng quang, đảo nhanh qua Tần Vũ.
      - Tiêu Dao thiên tôn tiền bối đại giá quang lâm, vãn bối vui mừng đến nỗi tự kiềm chế được. Chẳng hay lần này tiền bối hạ cố đến thăm, biết là có chuyện gì chăng? - Tần Vũ chắp tay hỏi.
      Người tiến đến chính là Tiêu Dao thiên tôn. Lúc này trong lòng Tần Vũ có cảm giác rằng chuyến đến thăm này của Tiêu Dao thiên tôn là có liên quan đến Hầu Phí.
      -------------------
      tầng của thượng giới, tại nơi gian cao nhất của thần giới là nơi hoàn toàn cách ly với những nơi khác của thần giới, nơi mà các Thần Vương khác thể phát ra được.
      Tại cái nơi gian độc lập lẻ loi này của thần giới tầng , lại có đám tường vân đủ màu sắc trôi lơ lửng, mà bên trong đó lại ước có tòa cung điện.
      Lúc này, có người đứng ở tại bên ngoài cửa cung điện, đôi mắt ưng của y nhìn xuống dưới. chính là người có thù oán với Tần Vũ, Lôi Phạt thiên tôn.
      - Hừ, sư đệ rốt cuộc cũng gặp được nhi tử bảo bối của mình.
      Lôi Phạt thiên tôn cười lạnh tiếng rồi tiếp:
      - Bất quá thời gian cũng ngắn lắm, năm năm, rồi lại năm năm. Năm năm sau khi tân nhiệm Thiên Tôn lựa chọn người kế tục, lúc đó ta còn gì phải cố kỵ mà có thể giết chết Tần Vũ. Tần Vũ, ta cứ để cho ngươi sống thêm năm năm nữa vậy.
      Trong mắt của Lôi Phạt thiên tôn lóe lên ánh hàn quang.
      ------
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      chương 43: Phụ thân?

      "Mau tránh đường."
      "Thái thượng tam trưởng lão đến, mau tránh."
      Thấy Tần Vũ mang theo người trung niên đến, hơn ngàn người tụ tập bên ngoài đình viện này đều tự giác mở ra con đường đủ cho ba người vừa, Tần Vũ cùng với Tiêu Diêu Thiên Tôn, mỉm cười tiến vào bên trong.
      Khi Tần Vũ, Tiêu Diêu Thiên Tôn vùa mới vào trong đình viện, bên trong đình viện đó Hắc Vũ, Xa Hầu Viên, Khương Lan mấy người nghi hoặc nhìn qua khi đó.....
      "Oa...." Liên tiếp hai tràng tiếng trẻ con khóc đột nhiên vang lên.
      Mọi người ở đây mặt đều xuất nét vui mừng, Tần Vũ nhìn thoáng qua Tiêu Diêu Thiên Tôn ở bên cạnh, cho dù luôn trầm ổn, giờ phút này trong mắt Tiêu Diêu Thiên Tôn cũng hàm chứa kích động, mục quang hoàn toàn dừng ở Hầu Phí bên ngoài cửa phòng.
      "Chi nha!"
      Cửa mở ra, Hầu Phí liền trực tiếp nhảy vào bên trong, Tần Vũ, Hắc Vũ, Khương Lan cùng rất nhiều người ở bên ngoài nhìn nhau cười to.
      "Đúng là hiếm thấy, tưởng được là hai đứa con của Hầu Phí trước sau, cơ hồ đồng thời xuất thế." Hắc Vũ ở bên cạnh than thở, mà lúc này....
      Khương Lan ánh mắt cũng dừng người Tiêu Diêu Thiên Tôn, sắc mặt hơi đổi: "Tiểu Vũ, biết vị này là...?" Khương Lan mặc dù miệng hỏi, nhưng xem vẻ mặt cũng đoán được.
      Sáu ngàn vạn ức năm, lần đầu tiên Thiên Tôn sơn hàng lâm, Tiêu Diêu Thần vương cũng tham gia trong đó, cuối cùng trở thành Thiên Tôn. Mà lần đó, Khương Lan cũng nhận biết được Tiêu Diêu Thần vương này. Chỉ là so sánh với năm đó, Tiêu Diêu Thiên Tôn nay, dung mạo cũng có chút thay đổi. Quan trọng nhất là khí chất so với năm đó bất đồng.
      "Khương Lan, sáu ngàn vạn ức năm gặp, ngươi quả nhiên nhận ra ta." Tiêu Diêu Thiên Tôn cười .
      Tần Vũ lúc này phi thường tự giác vung tay lên, cửa của đình viện liền đóng trở lại. Thân phận của Tiêu Diêu Thiên Tôn, tốt nhất là cho đám hậu bối đệ tử bên ngoài biết được, nếu biết huyên náo đến mức nào.
      "Lan thúc, vị này chính là Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối." Tần Vũ ở bên cạnh lên tiếng.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn?"
      Bên cạnh là nhóm người Hắc Vũ, Bạch Linh, Tả Thu Lâm đều lộ ra ánh mắt khiếp sợ, phải biết rằng, vị Thiên Tôn này là thần long thấy đầu thấy đuôi. Lại là Lôi phạt Thiên Tôn, ít người chỉ là xuyên qua "thủy mạc" trông thấy mà thôi.
      Cùng với Thiên Tôn chính diện chuyện, cả Thần giới cũng chẳng có bao nhiêu người có cái phúc khí này.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn đến đây làm gì?" Trong lúc này đáy lòng Khương Lan khỏi dấy lên nghi hoặc, bất quá mặt ngoài Khương Lan vẫn cung kính hành lễ như cũ: " tưởng được lại là Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối, tiền bối, mời ngồi bên này."
      Nguyên là đám người ngồi đều sớm đứng lên. Thiên Tôn đứng, ai mặt dày mà ngồi được chứ?
      Tiêu Diêu Thiên Tôn mặt lộ ra vẻ tươi cười. Cười phất tay : "Khương Lan, bất tất phải khách khí, hôm nay ta đến là vì...."
      "Ha ha, đại ca. Ta được trai , mau đến đây xem a." Hầu Phí thanh mãnh liệt vang lên khắp đình viện, tất cả mọi người hướng về phía cửa phòng nhìn lại. Chỉ thấy Hầu Phí mỗi tay ôm đứa trẻ con vọt đến. Cả người hưng phấn, nhãn tình lóe lên hồng quang.
      " nam nữ?" Hắc Vũ là người đầu tiên vọt đến, lập tức Khương Lập, Bạch Linh cùng đám người đến vây xung quanh, mọi người nhìn hai đứa trẻ đều vô cùng cao hứng.
      Tất cả mọi người trong đình viện đều khỏi lộ ra nụ cười vui sướng.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn lần này đến đây, phỏng chừng là bởi vì hai đứa con của Hầu Phí xuất thế." Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ, nhìn về phía Tiêu Diêu Thiên Tôn bên cạnh. Lúc này Tiêu Diêu Thiên Tôn kích động, dù là Tần Vũ, ngay cả con của Tần Vũ "Tần Sương" đều nhìn ra được.
      Tiêu Diêu Thiên Tôn ánh mắt di chuyển đến người hai đứa trẻ, mục quang tràn ngập kích động và hưng phấn.
      Có thể thấy là Tiêu Diêu Thiên Tôn cũng tự kiềm chế bản thân, có đứng lên.
      "Đại ca!" Hầu Phí ngẩng đầu nhìn. Thấy Tần Vũ qua đó, khỏi nhíu mày :"Đại ca, ngươi đứng xa như vậy làm gì, tới đây, mau tới đây, nhìn hai tiểu oa nhi này xem, ha ha." Hầu Phí ánh mắt chỉ liếc qua người Tiêu Diêu Thiên Tôn chút, mặc dù kinh ngạc người này trước nay chưa có gặp qua, nhưng Hầu Phí cũng mấy để ý.
      Chỉ thấy Hồng Vân, Tử Hà hai người từ trong phòng ra, thân là thiên thần cao thủ, việc sinh hài tử đối với thân thể ảnh hưởng tịnh lớn, Hồng Vân trực tiếp hô: "Hầu tử, đưa Hạnh nhi cho ta."
      "Hầu Hạnh, cái danh tự này nghe hay lắm a, phu nhân của ta, nữ nhi khả ái như vậy lại gọi là cái gì Hầu Hạnh, hay là nghe ta , gọi là Hầu Điềm Điềm nhé. Điềm Điềm, rất tốt." Hầu Phí lập tức .
      "Phốc!"
      Nhất thời đám người đều nở nụ cười, Tần Vũ, Hắc Vũ hai người cũng chẳng giúp gì được, trước khi đứa ra đời sớm thảo luận qua, bao nhiêu tên đề cập qua, Hầu Phí đều muốn. Cuối cùng lại chọn cái tên xú mĩ "Hầu Điềm Điềm".
      " biết ta có thể đặt tên cho đứa trẻ này ?" Tiêu Diêu Thiên Tôn vẫn kích động, bồi hồi, cuối cùng cũng tìm được chút dũng khí ra được câu như vậy.
      Hầu Phí trong mắt tóe lửa, nhìn Tiêu Diêu Thiên Tôn, liếc nhìn Tiêu Diêu Thiên Tôn cái: "Ngươi là ai? Hài tử của ta, như thế nào lại để ngươi đặt tên?"
      Tiêu Diêu Thiên Tôn ngẩn ra, đám người trong đình viện cả kinh. Mọi người đều biết vị này là Tiêu Diêu Thiên Tôn, Hầu Phí lại với Tiêu Diêu Thiên Tôn như vậy.
      "Phí Phí, vị này là Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối, được vô lễ." Khương Lan lập tức quát.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn?"
      Hầu Phí đảo mắt, trong lòng máy động, lão thiên, đâm vào tổ ong rồi. Hầu Phí lập tức ngoan ngoãn khom người hành lễ: "Vãn bối ra mắt Tiêu Diêu Thiên Tôn. Chỉ là đây là hài tử của vãn bối, danh tự tất nhiên là do vãn bối đặt, cũng cần tiền bối phí tâm."
      "Nhìn tốt hơn rồi." Tần Vũ đảo mắt đứng trầm mặc bên.
      Tần Vũ đoán được từ đầu, Hầu Phí cha mẹ, là do Khương Lan phát ra nhi. Hôm nay, Tiêu Diên Thiên Tôn này, chừng có quan hệ tới xuất thân của Hầu Phí.
      Tiêu Diêu Thiên Tôn môi động, nhưng lại dùng thần thức truyền : "Hầu Phí, ta là phụ thân của con."
      "Oanh!"
      Hầu Phí chỉ cảm thấy trong đầu giống như nổ mạnh, khoảng trống rỗng, qua chốc mới thanh tĩnh trở lại, hoàn toàn bị kinh hãi. Niềm nhưng phấn có nhi tử, nữ nhi lúc này hoàn toàn tan biến.
      Có, chấn kinh!
      Hầu Phí nhìn Tiêu Diêu Thiên Tôn, mục quang lăng lệ.
      Tiêu Diên Thiên Tôn cũng nhìn Hầu Phí mong chờ, ãnh mắt vô cùng hiền lành, ông chờ mong Hầu Phí gọi tiếng "cha".
      "Ha ha." Hầu Phí đột nhiên bật cười to, đưa hai đứa con trong tay phân biệt cho Tử Hà, Hồng Vân, sau đó mới chỉ vào Tiêu Diêu Thiên Tôn, bộ dạng "khóc cười được" : "Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối, ngươi ngươi là cha ta? Ha ha, đừng có đùa chứ, ta Hầu Phí cha mẹ, mặc dù trong lòng cũng có lúc nhớ đến cha mẹ, nhưng cũng nghĩ, tùy tiện người đến với ta là cha ta, ta liền nhận làm cha."
      Cả đình viện đột nhiên yên tĩnh.
      "Cha?"
      Cơ hồ tất cả mọi người bị những lời này của Hầu Phí làm cho kinh hãi, vừa rồi phỏng chừng cũng là do Tiêu Diêu Thiên Tôn lo lắng ảnh hưởng, dùng thần thức truyền . Bây giờ Hầu Phí lại ra miệng, làm mọi người kinh hãi.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn này là cha của Hầu Phí?" Tần Vũ trong lòng ra có kinh ngạc nhiều lắm.
      "Hầu tử, ngươi thể năng lung tung ở đây, chuyện đùa này thể chấp nhận được." Hắc Vũ ở bên cạnh lập tức đề tỉnh.
      Hầu Phí khóe miệng nhếch lên, tà nhãn nhìn Tiêu Diêu Thiên Tôn: "Tạp mao điểu, phải là ta đùa, mà theo ta vị Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối này mới đùa." Lúc này Hầu Phí mặc dù cười, nhưng ánh mắt lại rất quỷ dị.
      Tiêu Diêu Thiên Tôn khẽ cau mày, : "Hầu Phí, biết chúng ta có thể chuyện riêng với nhau hay ?"
      Tiêu Diêu Thiên Tôn tịnh muốn việc gia đình của mình, bị đám người xung quanh biết được. Dù sao ông cũng là Thiên Tôn, địa vị tôn sùng, cũng rất coi trọng mặt mũi.
      " mình chuyện? thân quen, cái gì chứ, muốn , ở đây luôn . Mọi người ở đây đều là thân bằng hảo hữu của ta. Hảo huynh đệ! Muốn , thôi . Ta còn muốn chơi với hai đứa con của ta." Hầu Phí ngữ khí chút khách khí.
      Tần Vũ có thể cảm nhận được, tâm cảnh Hầu Phí lúc này dao động rất mạnh.
      Lúc này Hầu Phí so với lúc bình thường hoàn toàn bất đồng. Hầu Phí lúc bình thường, nếu như nhìn thấy Tiêu Diêu Thiên Tôn, lại dám như vậy sao?
      "Mọi người trước tiên ra ngoài , nên ở đây quấy rầy." Tần Vũ lập tức quay về phía mọi người xung quanh .
      Khương Lan, Dịch Phong bọn họ cũng cảm thấy, Tiêu Diêu Thiên Tôn, Hầu Phí hai người khí có chút đặc biệt, mọi người cũng đều rất biết ý chào hỏi Tiêu Diêu Thiên Tôn, rồi từng người rời khỏi đình viện. Cuối cùng ngay cả Tử Hà, Hồng Vân cũng mang hai đứa trẻ con rời .
      "Phí Phí, cùng Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối thẳng thắn chuyện nhé, làm tình ." Tần Vũ nhắc nhở Hầu Phí tiếng.
      "Biết rồi, đại ca." Hầu Phí gật đầu lại với Tần Vũ.
      Tần Vũ hành lễ với Tiêu Diêu Thiên Tôn chút, rồi sau đó mới rời khỏi đình viện này. Sau khi Tần Vũ rời . Cả đình viện chỉ còn lại có Hầu Phí và Tiêu Diêu Thiên Tôn hai người.
      Cách đình viện xa có cái ghế đá, Tần Vũ ngồi xuống.
      "Đại ca, Hầu tử cùng Tiêu Diêu Thiên Tôn có quan hệ?" Hắc Vũ cũng tới ngồi lên chiếc ghế đá bên cạnh. Lập tức dò hỏi Tần Vũ.
      "Đừng có gấp, đợi chút nữa là biết ngay, bây giờ có đoán cũng vô dụng." Tần Vũ chau mày, đồng thời gian chi lực của tân vũ tru của Tần Vũ hoàn toàn tản ra, bao trùm cả đình viện.
      Thần Vương khác dám dùng thần thức điều tra. Sợ bị Tiêu Dieu Thiên Tôn phát . Chỉ là Tần Vũ lại sợ, tân vũ trụ gian chi lực quan sát hết thảy bên trong đình viện rất ràng.
      Tần Vũ quan sát tất cả, trong lòng thầm nghĩ: "Tiêu Diêu Thiên Tôn. Ngươi chuyện chuyện, nhưng đừng động thủ."
      Bất quản là như thế nào, Tần Vũ đều chịu đựng được huynh đệ của mình bị khi dễ.
      Bên trong đình viện.
      Hầu Phí, Tiêu Diêu Thiên Tôn hai người đều đứng thẳng, kỳ nếu chỉ nhìn diện mạo, Hầu Phí và Tiêu Diêu Thiên Tôn tương đối giống nhau. Chỉ là Hầu Phí người có cỗ bạo ngược chi khí, Tiêu Diêu Thiên Tôn lại vô cùng đạm bạc.
      "Có gì mau ." Hầu Phí trực tiếp .
      Tiêu Diêu Thiên Tôn chút tức giận, : "Hầu Phí, ta là phụ thân của ngươi. Điểm này chút nghi ngờ nào. Từ khi ngươi sinh ra đến giờ, nhiều năm như vậy, ngươi phát sinh chuyện gì phần lớn ta đều biết được, ta cũng có thể dùng hình ảnh chiếu lại tình đó cho ngươi xem."
      "Hầu Phí, ta nếu như phải thường xuyên quan sát ngươi, làm thế nào biết được ngươi từng phát sinh những tình gì? Thiên Tôn cũng có cái năng lực tính toán được quá khứ, tương lai." Tiêu Diêu Thiên Tôn cười : "Nếu phải ngươi với ta có quan hệ, ta thân là Thiên Tôn, tại sao lại thường xuyên chú ý đến ngươi?"
      "Hầu Phí ngẩn ra?"
      thể thừa nhận, Tiêu Diêu Thiên Tôn rất có đạo lý.
      Đoạn việc hồi còn ấu niên, cũng chỉ có Khương Lan, Khương Lập ràng nhất. Về sau cùng Tần Vũ tung hoành thiên hạ, làm những chuyện gì cũng chỉ có Tần Vũ, Hắc Vũ biết ràng.
      Tiêu Diêu Thiên Tôn muốn tra ra những tình trong quá khứ, trừ khi phải tiến hành "sưu hồn" Tần Vũ, Khương Lan mấy người.
      "Chuyện trong quá khứ? Ai biết Thiên Tôn có những thần thông gì, ta lại phải là Thiên Tôn. Bằng vào điểm này căn bản thể ngươi là phụ thân của ta. Huống chi...ngươi có phải là phụ thân của ta hay , cũng điểm nào quan hệ tới ta."
      Hầu Phí mặt mang theo nụ cười ta dị, "Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối, ta từ cho tới giờ, kinh lịch cũng rất nhiều, cùng đại ca với tạp mao điểu, tại phàm nhân giới hải vực chém giết, trong tiên phủ chém giết, từng trường từng trường chém giết, từ phàm nhân giới lên tới thần giới, ta từng bước từng bước tới. Ta cả đời này, trong ký ức căn bản có từ "phụ thân" này. Có hay có cha, đối với ta có ý nghĩa gì cả. Ta chính là từ tảng đá sinh ra."
      Nghe từng câu từng câu Hầu Phí , Tiêu Diêu Thiên Tôn sắc mặt khỏi trở nên tái nhợt.
      "Tốt, Tiêu Diêu Thiên Tôn tiền bối, ngươi là Thiên Tôn, Thiên Tôn cao cao tại thượng. Ngươi cần ở đây trêu đùa ta. ....ngươi đột nhiên tới đây ngươi là cha ta, ta có điểm thoải mái, bởi vì ta thích có người quản ta. Ta thích được tự do tự tại, có cha quản, nuôi dưỡng, những ngày như vậy đều rất tốt."
      Hầu Phí quay về phía Tiêu Diêu Thiên Tôn cười hi hi, rồi hướng về phía cửa đình viện tới.
      "Hầu Phí." Tiêu Diêu Thiên Tôn quát lên.
      "Tốt, ta vậy ngươi vẫn chưa minh bạch sao? Ta lại lần nữa, quản ngươi có phải là cha ta hay , liên quan gì đến ta cả." xong Hầu Phí trực tiếp mở cửa đình viện ra bên ngoài.
      "A, nhi tử, khuê nữ, cho cha ôm cái." Giọng ầm ĩ của Hầu Phí lại vang lên.
      ------
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :