Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 34 : Thông đạo màu đen

      - Mộc Khâm huynh, huynh buông chứ?
      Khương Phạm nhìn Mộc Khâm, cả Chu Hiển cũng nhìn y.
      Bọn họ lo nhất là Mộc Khâm ở trong lúc quan trọng này, chịu ảnh hưởng của Lục Diệp thần vương vừa đột nhiên xuất mà trực tiếp buông tay. Như thế bát đại thánh hoàng biến thành thất đại thánh hoàng, điều này rất hay.
      Mộc Khâm nhìn các thánh hoàng xung quanh gật đầu :
      - Yên tâm, chư vị, ta lui lại mình.
      Lúc này mấy người Khương Phạm mới an tâm.
      Tu La thần vương hốt nhiên lên tiếng hỏi Huyết Hải nữ vương:
      - Huyết Hải nữ vương, chúng ta chứ?
      Huyết Hải nữ vương Tiết Vân và Tu La thần vương La Phàm nhìn nhau cái. mặt hai người đều lên nụ cười.
      - .
      Hai người họ rất dứt khoát, trực tiếp bay về thông đạo điêu khắc. Lập tức hai vị thần vương khác của Tu La hải là Tôn Luyện và Liễu Liên cũng bay theo sát họ.
      Khương Phạm hét lên:
      - Nhất thiết thể để Vạn Dân Ấn bị họ đoạt được.
      Y cũng lập tức bay , đồng thời bảy vị thánh hoàng khác liền theo Khương Phạm bay về thông đạo.
      xuất phát của bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương, cũng làm cho những thần vương khác của bát đại thần tộc là Khương Hình, Thân Đồ , Phổ Thai Đồ, Hoàng Phủ Lôi, Thang Tương theo .
      - , cuộc chiến này, ta .
      Thần thức truyền của Đoan Mộc Ngọc vang lên trong não Đoan Mộc Như Phong.
      Lúc này, Đoan Mộc Như Phong bay đến gần cửa vào thông đạo, quay đầu nhìn về Đoan Mộc Ngọc phía xa cài rồi tức gật đầu, truyền :
      - Ngươi cứ về Kính Quang thành .
      Ở trong lòng Đoan Mộc Như Phong, thực lực Đoan Mộc Ngọc mạnh. cũng giúp được gì, để trở về là hay.
      Phong Hân nhìn về hảo tỷ muội 'Vân ' của mình :
      - Vân tỷ, lần này chết mất năm vị thế thần vương, lẽ ngươi còn muốn tới Mê Vụ thành đó sao? Nếu đánh giết, chừng chúng ta mất mạng. Mộc Ngư lão đại ca quay về rồi, chúng ta cũng nên về thôi.
      Vân trầm mặc giây lát.
      - Ma Điền huynh, ngươi thế nào?
      Vân nhìn về Ma Điền.
      Lúc này các thế thần vương bên trong Thiên tôn sơn cũng chỉ còn ba người Phong Hân, Vân và Ma Điền. Ma Điền hít sâu hơi, ánh mắt lóe sáng, nhìn về thông đạo điêu khắc:
      - Vân , Phong Hân, các ngươi hãy về . Ta sống biết bao nhiêu trăm ngàn vạn năm rồi, sống nhàm chán mãi vậy đối với ta mà bằng tham gia trường đánh giết cho rồi. Ta vẫn muốn liều xem. chừng, ta trở thành tân thiên tôn. Chung quy, ai là thiên tôn, ai có thể chuẩn xác được.
      Lời của Ma Điền, làm hai người Vân , Phong Hân trầm mặc.
      - Hưu.
      Ma Điền cũng hóa thành đạo lưu quang bay về thông đạo điêu khắc.
      Vân thở dài tiếng:
      - Phong Hân, chúng ta về.
      Từ khi Thiên tôn sơn giáng xuống đến giờ, bất quá mới gần ba mươi năm thời gian, nhưng số thần vương chết quá nhiều. Vân , Phong Hân căn bản cảm thấy được mình có hi vọng gì trở thành thiên tôn. Bọn họ quyết định buông tay.
      Huyết nữ vương Vũ Sát cười :
      - Tử Tín, , ta tin lắm là Tần Vũ tiểu huynh đệ chết. , theo ta xem xem.
      Thần vương của Tu La hải, Huyết sơn đều xuất phát. giờ chỉ còn hai vị thần vương của Song Vực đảo. là Phiểu Miểu thần vương, là Phổ Dẫn thần vương.
      - Phổ Dẫn, chúng ta hay ?
      Phiêu Miểu nữ vương nhìn về Phổ Dẫn.
      Phổ Dẫn cười nhạt tiếng:
      - Phiêu Miểu, giờ Song Vực đảo, Phật Vực chỉ còn lại mình ta, Tiên Vực chỉ còn mình ngươi. Chúng ta nên an nhiên quay về. Nếu Song Vực đảo rất có khả năng tan rã.
      Lần này bát đại thánh hoàng, Huyết Hải nữ vương, Tu La thần vương, Tôn Luyện Liễu Liên, Thang Tương, Khương Hình, Hoàng Phủ Lôi, Phổ Thai Đồ, Thân Đồ , Ma Điền, Huyết nữ vương 'Vũ Sát, Tử Tính, tổng cộng hai mươi vị thần vương trước sau đều tới Mê Vụ thành.
      Còn sáu vị thần vương Mộc Ngư, Vân , Phong Hân, Đoan Mộc Ngọc, Phiêu Miểu thần vương, Phổ Dẫn buông tay.
      "Hai mươi vị thần vương."
      Bên trong Tử Huyền Phủ, Tần Vũ nhìn thấy bên trong bức màn nước, từng thần vương ở thông đạo điêu khắc thuấn di biến mất, mặt lộ ra nét cười:
      - Lan thúc, e rằng bát đại thánh hoàng đến bên ngoài Mê Vụ thành. Chuẩn bị chút, mọi người tiến vào tân vũ trụ nhé.
      Đối diện với công kích của đám người bát đại thánh hoàng, Huyết Hải nữ vương, Tu La thần vương, Tần Vũ sớm có chuẩn bị.
      - Được.
      Khương Lan mỉm cười đáp.
      mặt mấy người Khương Lập, Hắc Vũ, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Hầu Phí đều có nụ cười. Thế cục hoàn toàn nằm trong điều khiển của bọn họ. Mấy người bát đại thánh hoàng, Huyết Hải nữ vương, Tu La thần vương có thể nghĩ là Tần Vũ chết, hoặc là trọng thương thể động đậy.
      Nhưng, mấy người họ tưởng tượng được rằng, linh hồn của Tần Vũ hấp thu bát đại bổn nguyên chi lực, nên sở hữu lực khôi phục kinh người.
      Ngoài ra, linh hồn của Tần Vũ hoàn toàn kết hợp với tân vũ trụ.
      "Bổn nguyên chi lực vũ trụ quả nhiên thần kỳ." Tần Vũ tán thưởng trong lòng.
      Bát đại thánh hoàng, cũng chỉ có thông qua bát đại linh châu mới có thể gián tiếp sử dụng được bổn nguyên chi lực vũ trụ. Còn cao thủ thiên tôn, cũng chỉ sử dụng được bổn nguyên chi lực. Bọn họ cách gì để linh hồn hấp thu được bổn nguyên chi lực.
      Bên trong vũ trụ, chỉ có vũ trụ sáng tạo giả, mới có thể để linh hồn hấp thu được bổn nguyên chi lực.
      Linh hồn hấp thu bổn nguyên chi lực đại biểu rằng linh hồn đó liên lạc kết hợp với nguồn của vũ trụ. Chỉ cần nguồn của vũ trụ bị diệt, linh hồn của Tần Vũ bất diệt.
      - Hô!
      Bầu trời vài vạn dặm, vô tận sương mù tiêu tán hết.
      Đám thần vương do bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương dẫn đầu, vào trong Mê Vụ thành. Tần Vũ biết là những thần vương này đến, do đó cửa thành của Mê Vụ thành căn bản có đóng.
      Chu Hiển chỉ về Tử Huyền Phủ lơ lửng trong trung, lạnh lùng :
      - Bọn Tần Vũ, Khương Lan chính ở trong Tử Huyền Phủ kia. Vạn Dân Ấn chắc chắn cũng ở đó.
      Tu La thần vương La Phàm nhìn về Tử Huyền Phủ, cân nhắc trong giây lát rồi liền cười nhạt, trực tiếp bay về Tử Huyền Phủ. Huyết Hải nữ vương thấy vậy, lập tức chịu lạc hậu liền lên theo.
      "Muốn đoạt được Vạn Dân Ấn trước?" Đồng tử Khương Phạm co lại.
      Khương Phạm dẫn đầu, bát đại thánh hoàng cũng bay về Tử Huyền Phủ. Lập tức mười vị thần vương khác cũng vội vàng lên theo.
      Nhưng chính lúc này -- --
      Bầu trời Tử Huyền Phủ, hốt nhiên xuất hiên lỗ đen khổng lồ trong phương viên ngàn dặm. Lỗ đen khổng lồ đó thâm u thấy đáy, ai biết đầu còn lại của lỗ đen đó là cái gì.
      Chỉ thấy Tử Huyền Phủ vốn bất động hóa thành đạo lưu quang trực tiếp bay vào bên trong lỗ đen kia.
      - Lôi Phạt thiên tôn xuất thủ rồi thôi, các ngươi còn muốn đuổi giết, là khi người quá đáng!
      Thanh của Khương Lan từ trong Tử Huyền Phủ xa xa truyền lại. Sau đó cả Tử Huyền Phủ liền tiến vào bên trong lỗ đen.
      Đám quần vương bay tới trước mặt thông đạo màu đen khổng lồ phương viên cả nghìn dặm có vài phần sững sờ.
      Thông đạo màu đen thâm u thấy đáy, đầu còn lại của nó là cái gì đây?
      Lúc này hai mươi vị thần vương có chút do dự.
      - Hừ, có gì phải sợ chứ? Trong Tử Huyền Phủ cũng có thần vương, cũng có thiên thần, thậm chí còn có cả vài thần nhân. Ngay cả những người đó đều dám tiến vào? Chúng ta có gì mà dám vào đây.
      Huyết Hải nữ vương Tiết Vân cười xòa tiếng, liền là người đầu tiên hóa thành quang mang đỏ máu bay vào bên trong thông đạo màu đen khổng lồ kia.
      Thông đạo màu đen, tựa như có thể thôn phệ tất cả vậy.
      - Khương Lan đó cũng coi là lợi hại, ngờ có thể trực tiếp tạo ra được thông đạo giữa Thần giới và gian hạ giới. Chúng ta ...
      Tu La thần vương La Phàm cười tiếng cũng bay vào bên trong thông đạo màu đen. Phía sau, Tôn Luyện, Liễu Liên thần vương liền theo sau tiến vào.
      Lúc này bát đại thánh hoàng cũng giật mình.
      Khi nhìn thấy thông đạo màu đen đó, trong lòng có phần lúng túng. Nhưng nghe thấy mấy người La Phàm , suy nghĩ cẩn thận lại, bọn họ đều hiểu ra.
      Thân Đồ Diêm ha ha cười lớn :
      - Ha ha, đúng, thông đạo màu đen này, có thể thông tới đâu đây? Thần giới thông tới các gian khác, tự nhiên những gian đó chỉ có thể là hạ giới.
      Khương Phạm hét lên tiếng:
      - Tiến vào hạ giới, trò trẻ con mà thôi. Ồ, nhanh lên, thông đạo nhanh thu kìa.
      Lập tức bát đại thánh hoàng hóa thành bát đại lưu quang, bay vào bên trong thông đạo màu đen. Phía sau, mấy người Hoàng Phủ Lôi, Khương Hình, Thân Đồ cũng bay vào theo.
      Từ lúc đó, hai mươi vị thần vương bay vào trong thông đạo màu đen.
      Tại tân vũ trụ, bên trong Tử Huyền Tinh.
      Tử Huyền Phủ bay lơ lửng . Mấy người Tần Vũ, Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Hắc Vũ, Hầu Phí đều đứng ở trung, mặt họ đều có nụ cười nhạt.
      Thông đạo màu đen đó, chính là do Tần Vũ chế tạo ra. Thông đạo tới tân vũ trụ, cố ý dẫn dụ những thần vương kia tiến vào tân vũ trụ.
      Khương Lan cười :
      - Tiểu Vũ, chiêu này của ngươi, quả là độc ác a.
      Hầu Phí cười quác quác :
      - Hắc hắc, độc ác cái gì chứ? Những thần vương đó hề nương tay đối với đại ca. Ta sớm thuận mắt với chúng rồi. Đại ca, lần này hãy để đệ giày xéo bọn chúng.
      - Ha ha, Hầu tử, ngươi muốn giày xéo những thần vương đó? Quá hèn hạ , ở trong tân vũ trụ mới đòi giày xéo chúng.
      Hắc Vũ cũng cười lớn lên.
      Bên trong tân vũ trụ, Hầu Phí được Tần Vũ truyền cho gian pháp tắc của tân vũ trụ. giờ hoàn toàn lĩnh ngộ. Ở nơi này, Hầu Phí có thể dễ dàng khống chế lực gian của tân vũ trụ.
      Nhưng những thần vương kia sao?
      Bên trong vũ trụ của Thần giới, bọn họ có thể coi là thần vương.
      Nhưng đến Tân vũ trụ, ' gian pháp tắc' của bọn họ hoàn toàn có tác dụng. Ngay cả 'Thời gian gia tốc' cũng trở nên vô dụng. Và 'Thời gian tĩnh chỉ' của Tu La thần vương và Huyết Hải nữ vương cũng vậy.
      Bọn họ cũng cách gì thuấn di mà chạy!
      Bên trong Tân vũ trụ, bọn họ chỉ có thể chịu giày xéo!
      Tần Vũ cười nhạt :
      - Tốt rồi. Đừng nữa, bọn họ tới rồi.
      Lập tức tất cả mọi người nhìn về phía trước.
      - Hô! Hô! Hô! Hô! ...
      Chỉ thấy người đầu tiên là Huyết Hải nữ vương bỗng xuất giữa trung, sau đó là Tu La thần vương, Tôn Luyện, Liễu Liên, bát đại thánh hoàng...mấy người thần vương liên tiếp tiến vào bên trong.
      Hai mươi vị thần vương lăng mà đứng.
      - Tần Vũ, ngươi chưa chết?
      Thấy Tần Vũ cười nhạt đứng ở giữa trung, Huyết Hải nữ vương khỏi chấn kinh.
      Mấy người Tu La thần vương, Khương Phạm, Chu Hiển cùng bát đại thánh hoàng cũng khiếp sợ nhìn về Tần Vũ xa trong trung. Trong suy nghĩ của bọn họ, đáng nhẽ Tần Vũ phải chết rồi mới đúng. Dù cho chưa chết, cũng phải trọng thương gần chết.
      Nhưng giờ xem ra, hình như Tần Vũ hề có chút thương thế nào.
      - Ha ha....
      Tần Vũ cười nhìn hai mươi vị thần vương:
      - Hoan nghênh chư vị thần vương tới thế giới của Tần Vũ ta.
      - Thế giới của ngươi?
      Hai mươi vị thần vương bọn La Phàm, Tiết Vân, Khương Phạm, Chu Hiển đều thấy nghi hoặc. Dù cho gian mà thần vương sáng tạo ra cũng có thể tính là gian, chứ còn xa lắm mới bằng thế giới.
      "Tần Vũ như vậy là có ý gì?" Mấy người Khương Phạm khỏi nhíu mày.
      Đoan Mộc Như Phong là người đầu tiên quát lên:
      - Tần Vũ, đừng lời thừa nữa. Ngươi trúng phải công kích của Lôi Phạt thiên tôn tiền bối, chết cũng trọng thương. Đừng ở trước mặt chúng ta mà ngụy trang...Mau mau giao Vạn Dân Ấn ra.
      Chu Hiển quát lên tiếng lạnh lẽo:
      - lời thừa với chúng để làm gì? Trực tiếp bắt lấy là được.
      Chỉ thấy Chu Hiển là người đầu tiên bay lên, Khương Phạm, Thân Đồ Diêm, Mộc Khâm, Thang Lam...bát đại thánh hoàng cũng nhau xông lên theo.
      - Bọn khốn. Lăn về!
      Chỉ thấy Hầu Phí chợt quát tiếng, rồi cầm Huyền Thanh Nhất Khí côn tựa như đánh vào bao cát, độc ác đánh lên mình Chu Hiển. Chu Hiển chỉ cảm thấy toàn thân đột nhiên bị trói buộc, thể cử động. Chỉ có thể nhìn Huyền Thanh Nhất Khí Côn nện lên người mình.
      "Thuấn di!" Chu Hiển muốn thuấn di.
      Nhưng hốt nhiên phát , mình căn bản cảm ứng được lực gian dao động, nên cách gì thuấn di.
      - Bồng!
      Huyền Thanh Nhất Khí Côn đánh lên mình Chu Hiển.
      Bảy vị thánh hoàng phía sau cũng gặp phải điều y như Chu Hiển, thể thuấn di, cũng bị trói buộc thể di động, chỉ có thể nhìn bản thân bị đánh. Chỉ thấy Huyền Thanh Nhất Khí Côn đó liên tục đánh lên mình bảy người.
      Tám vị thánh hoàng Chu Hiển, Khương Phạm giống như bao cát, có chút phản kháng nào bị Hầu Phí đánh bay .
      Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương cùng với những thần vương khác đầu ngây ngốc.
      - Đây, làm sao có thể?
      Bát đại thánh hoàng từ phía xa bay lại từng người , để ý tới máu tươi ở khóe miệng, mặt đầy vẻ khó mà tin được.
      - Chúng ta làm sao mà thể thuấn di? Làm sao cảm ứng được gian dao động, rồi cả thời gian trôi vậy?
      Bát đại thánh hoàng kinh hoảng thất thố.
      Hầu Phí giận dữ quát lớn:
      - Tất cả câm miệng lại cho ta, nếu ăn vài bổng nữa của bản Hầu gia.
      Tức bát đại thánh hoàng yên tĩnh lại. Bọn họ đều nghĩ tới chuyện vừa rồi mình bị Hầu Phí đánh bay như đánh bao cát.
      ------
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 35: Ngày tàn của các thần vương.

      Mấy người Tần Vũ, Khương Lan, Khương Lập, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Hắc Vũ đều đứng ở phía xa, đạm nhiên cười với nhau, vọng nhìn hai mươi vị thần vương tiến vào tân vũ trụ.
      Hầu Phí vác vai Huyền Thanh Nhất Khí Côn nhìn hai mươi vị thần vương đắc ý hét lên:
      - Nhìn cái gì mà nhìn, đến giờ, các ngươi còn biết tình cảnh của mình ư?
      Lúc này, Hầu Phí ở my tâm đầy vẻ giễu cợt đắc ý.
      Phóng mắt nhìn Thần giới trải qua bao nhiêu năm như vậy, có ai có thể chỉ thẳng vào mũi của nhóm siêu cấp cao thủ bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương mà chửi sao, hơn nữa các cao thủ đó còn thể phản kháng.
      Chu Hiển là người đầu tiên kêu lên:
      - Đây, rút cục nơi đây là nơi nào?
      Trong mắt Chu Hiển có vô tận nghi hoặc, phẫn nộ, cam, thấp giọng giận dữ ;
      - Làm sao lại tồn tại nơi như vậy? Vì sao ở nơi này, gian pháp tắc, thời gian pháp tắc đều vô dụng.
      - vũ trụ khổng lồ, vô số gian, nhưng bất cứ gian nào đáng nhẽ phải thế này, nên là thế khác a!
      Hoàng Phủ Ngự nhíu mày sâu, sắc mặt cay đắng.
      khi gian pháp tắc, thời gian pháp tắc cách gì sử dụng được, những thánh hoàng này, còn phải là những đồ chơi để mặc người ta giày xéo ư?
      Sắc mặt đám người Khương Phạm, Thân Đồ Diêm, Đoan Mộc Như Phong đều rất là khó coi. Dù là Tu La thần vương La Phàm vẫn luôn tự tin bình đạm, giờ trong mắt cũng có nét ưu tư khó mà tin được thể che giấu.
      Hai mươi vị thần vương đầy sợ hãi, lo lắng, khó tin ở trong lòng,
      Khi mà ' gian pháp tắc' cùng với phần 'Thời gian pháp tắc' mà bọn họ trông cậy nhất, ngờ ở nơi bí kỳ diệu hoàn toàn mất công hiệu. Làm sao mà bọn họ kinh hoàng cho được?
      Lúc này tâm trạng của hai mươi vị thần vương hỗn loạn nhất.
      Khương Phạm bỗng trực tiếp với Khương Lập:
      - Lập nhi, đây rút cục là chuyện gì?
      Khương Lập hơi ngẩn ngươi rồi muốn trả lời nhưng Hầu Phí lập nổi giận, chỉ Khương Phạm mắng:
      - Lão gia hỏa, sao ngươi lại với Lập nhi tỷ tỷ của ta?
      Tần Vũ cười nhạt :
      - Phí Phí, qua đây, để những thần vương này bình tĩnh giây lát. giờ e rằng từng người bọn họ đều hỗn loạn.
      Hầu Phí gật đầu, sau đó chỉ hai mươi vị thần vương:
      - Hừ, đám người các ngươi, lẽ đến giờ còn chưa minh bạch tình cảnh của bản thân ư? Suy nghĩ cho kỹ , từng người hãy nghĩ cho thông, nên dùng thái độ gì chuyện với chúng ta.
      Sau đó, Hầu Phí liền bay về bên cạnh Tần Vũ.
      Nhìn những đám mây phiêu đãng xung quanh, khí cũng trong sạch dễ chịu.
      Chỉ là hai mươi vị thần vương phát , mấy người bọn họ bị khốn trong cái vòng tròn có phương viên trăm mét. Bọn họ căn bản cách gì bay ra khỏi phạm vi đó. Khi đến nơi giới hạn, liền cảm thấy vách tường ngăn cản trong suốt.
      Khương Phạm thở dài :
      - gian giam lao, gian giam lao rất phổ thông.
      Hai mươi vị thần vương đoán thế nào cũng ra. gian giam lao này, chỉ là chiêu trong quá khứ các thần vương thường xuyên sử dụng để chà đạp các thiên thần. Chỉ cần chưa có lĩnh ngộ hoàn toàn ' gian pháp tắc', thể nào thoát ra khỏi.
      Nhưng tại, hai mươi vị thần vương bị ' gian giam lao' vây khốn.
      Nếu trước đây, có người với hai mươi vị thần vương rằng bọn họ có thể bị ' gian giam lao' vây khốn, bọn họ nhất định tin...Nhưng giờ phát sinh.
      Lúc này Chu Hiển biết nên khóc hay nên cười:
      - gian giam lao, đây, đây là...
      - Bọn họ có thể thi triển gian giam lao, lên điểm:
      Tu La thần vương rất tỉnh táo:
      - Ở nơi này, có thể thi triển ' gian pháp tắc', nhưng vì sao chúng ta cách gì sử dụng được?
      Những thần vương xung quanh đều gật đầu.
      Đối phương có thể sử dụng ' gian pháp tắc', vì sao bọn họ thể sử dụng được?
      Phổ Thai Hồng nhíu mày :
      - lẽ Tần Vũ đó có loại thần thông đặc biệt, làm cho chúng ta cách gì sử dụng được gian pháp tắc, thời gian pháp tắc. Điều này ít có khả năng.
      Những thần vương này hoàn toàn vào ngõ cụt.
      giờ bọn họ vẫn nghĩ đối phương có thể thi triển ' gian pháp tắc', còn bọn họ làm vậy được, là vì Tần Vũ sử dụng thần thông đặc biệt nào đó.
      - Ha ha, đại ca, huynh nên giải quyết đám thần vương này thế nào. Cái này đơn giản a, trực tiếp giết chết, phải là rất đơn giản ư?
      Thanh cười to của Hầu Phí từ phía xa vang lên.
      Tức thanh thảo luận của hai mươi vị thần vương liền ngưng lại.
      - Bọn chúng, bọn chúng thảo luận xử quyết chúng ta thế nào ư?
      Lúc này, thần vương 'Khương Hình' lo lắng.
      Các thần vương đều trầm mặc.
      - gian giam lao này, hoàn toàn cách tuyệt với ngoại giới, thanh tuyệt đối truyền qua.
      Tu La thần vương La Phàm đạm nhiên :
      - Tiểu tử Hầu Phí đó là cố ý dùng thanh để cho chúng ta nghe thấy.
      thực tế, Tu La thần vương La Phàm có quan hệ sư đồ với Hầu Phí.
      Lúc trước, Hầu Phí mới vào Thần giới lâu, liền bị Tôn Luyện mang . Về sau Tu La thần vương dạy Hầu Phí, kỳ Tu La thần vương La Phàm tịnh lo Tần Vũ đối với thế nào.
      Chu Hiển giận :
      - Hầu Phí đó, ngờ cố ý dọa chúng ta?
      Thanh Khương Phạm có phần trầm thấp:
      - , phải là dọa chúng ta. E rằng giờ nhóm người Tần Vũ thương lượng xử quyết chúng ta thế nào. Ở nơi này, chúng ta căn bản có lực phản kháng gì.
      Các thần vương nhất thời trầm mặc.
      Bọn họ hẹn mà cùng nhau nhìn về phía xa. Nơi đó, mấy người Tần Vũ, Khương Lan, Tả Thu Lâm đàm luận chuyện gì đó với nhau. Những thần vương này muốn nghe nhưng thể nghe được.
      - Phổ Thai Hồng đó giết. Được rồi, đại ca, Đoan Mộc Như Phong thế nào?
      Lại thanh của Hầu Phí vang lên trong gian giam lao.
      Hai mươi vị thần vương nghe vậy đều cảm thấy tim nhói lên trận dữ dội.
      Còn Phổ Thai Hồng, sắc mặt đại biến.
      -Phổ Thai huynh đệ đừng lo. Hầu Phí đó cố ý trêu đùa chúng ta.
      Hoàng Phủ Ngự lập tức an ủi Phổ Thai Hồng. Phổ Thai Hồng cười khổ :
      -Hoàng Phủ huynh, ta sao biết Hầu Phí trêu đùa chúng ta. Chỉ là cũng có khả năng, lời của Hầu Phí chính là nội dung thương lượng của bọn họ, ai...
      Tiếng thở dài của Phổ Thai Hồng làm cho chúng thần vương liền trầm mặc hẳn.
      Tiếng thở dài đó hàm vô tận vô lực, cam. Nhưng thế sao đây? Ngoài bối rối lúc ban đầu vừa phát ra thể dùng gian pháp tắc, Thời gian pháp tắc, giờ hai mươi vị thần vương đều minh bạch tình cảnh của mình.
      Bọn họ chính là cá thịt.
      Còn bọn Tần Vũ lại là dao thớt.
      Muốn giết muốn thịt hoàn toàn là do mấy người Tần Vũ quyết định.
      Các thần vương kìm được nhìn về phía nhóm người Tần Vũ, thậm chí có thần vương còn vọng tưởng từ cử động môi của mấy người Tần Vũ, đoán ra được họ gì.
      Chung quy....
      giờ mấy người Tần Vũ có thể quyết định sinh tử của bọn họ!
      Cảm giác mà tiểu mệnh bị người điều khiển, là rất đau khổ. Nhưng có đau khổ hơn, bọn họ cũng thể cải biến được . Đáy lòng của bọ có nghi hoặc mà cách gì giải đáp được:"Nơi này rút cục là nơi nào? Vì sao có nơi như vậy?"
      Nơi này, trong suy nghĩ của những thần vương đáng nhẽ là có tồn tại.
      Nhưng nơi này tồn tại, tồn tại có đạo lý của nó, làm cho những thần vương đành chịu cho Tần Vũ tùy ý chém giết.
      "Tần Vũ đó, sáng tạo bao nhiêu kỳ tích." Tu La thần vương La Phàm vọng nhìn về Tần Vũ cười phía xa, thầm trong lòng.
      Thi triển ' gian đông kết', rồi có thể dưới gian đông kết vẫn thuấn di được, lại có thể trực tiếp thuấn di tiến vào Thiên tôn sơn....Đủ các thể loại tình, Tần Vũ sáng tạo ra các kỳ tích. giờ Tần Vũ đưa bọn họ đến nơi như vậy.
      Lúc này...
      Kẻ sáng tạo kỳ tích Tần Vũ, càng nắm trong tay sinh tử của bọn họ.
      Trong mây trắng, mấy người Tần Vũ thương lượng giải quyết thế nào những thần vương kia.
      - Đại ca, Lan thúc, các người cần phải phiền toái vậy. Các ngươi nhẫn tâm giết, ta giết. Tu La thần vương là sư tôn ta, tự nhiên thể giết. Tôn Luyện là tiền bối của Viên tộc ta, cũng thể giết. Khương Phạm đó.. tuy là người quá tồi. Nhưng cũng có duyên cha con với Lập nhi tỷ tỷ, nên tha cái mạng của y. Những người khác, giết toàn bộ!
      Hầu Phí đứng bên, trong mắt hung quang lóe lên.
      Hầu Phí lúc này, nghĩ mình hơi giết hết nhiều thần vương như vậy, vinh diệu đó liền khiến kích động lên.
      Khương Lan mắng:
      - Phí Phí, đừng ở bên ồn ào.
      Khương Lan cũng có chút nổi giận. Hầu Phí này cứ luôn ở bên cạnh cổ vũ Tần Vũ giết giết. Theo lời của Hầu Phí, hình như giết sạch gần như tuyệt đại đa số thần vương mới tốt.
      - Vâng, Lan thúc.
      Hầu Phí bĩu môi, liền đứng sang bên lên tiếng nữa.
      - Khương Lan, ngươi cũng đừng có tâm của đàn bà, ta thấy Hầu Phí có lý đó. Hừ, những thần vương này lần lượt đuổi giết vào đây, từng có tâm nhân từ với chúng ta chưa? Bọn họ có thể đối với chúng ta như vậy, chúng ta giết họ thế nào?
      Thanh của Tả Thu Lâm vang lên, đồng thời ánh mắt u lãnh nhìn về Khương Lan.
      Lời này của Tả Thu Lâm vừa ra, Khương Lan lên tiếng nữa.
      Nếu Thần giới có người làm Khương Lan có phần úy kỵ có lẽ chỉ có vị thân tỷ tỷ Tả Thu Lâm của Tả Thu Mi này.
      - Tần Vũ, nếu ngươi muốn giết, ta động thủ thay ngươi là được. Khương Lập ngươi đừng nghĩ quá nhiều. Lúc trước Khương Phạm đối với ngươi niệm tình cha con, ta cũng vì ngươi mà giải quyết .
      Sát khí thân Tả Thu Lâm.
      Thân là 'Tử Vong thần vương', Tả Thu Lâm giết ngươi có cố kỵ gì cả.
      Tần Vũ cười nhạt:
      - Được rồi, Tả Thu Lâm tiền bối, ta cũng cần khuyên bảo. Trong lòng ta có biện pháp riêng xử trí họ.
      rồi, Tần Vũ phẩy tay cái.
      - Hô!
      gian giam lao trực tiếp tiêu tán. Hai mươi vị thần vương đều cảm thấy lưu động của khí, tức họ tự chủ được thấy lo ở trong lòng. Ánh mắt càng tập trung nhóm người Tần Vũ.
      Bọn họ biết...e rằng mấy người Tần Vũ có quyết định xử trí bọn họ.
      Hầu Phí lập tức dò hỏi:
      - Đại ca, huynh có quyết định, muốn giết bao nhiêu?
      Những thần vương này nghe thấy Hầu Phí như vậy, tức sắc mặt thoáng chốc trắng lại. Sau đó nhìn chằm chằm Tần Vũ, bọn họ rất muốn biết quyết định của .
      Tần Vũ , bay về hướng hai mươi vị thần vương. Mấy người Hầu Phí, Hắc Vũ, Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Khương Lập cũng bay theo. Cho đến trước những thần vương kia mười mét mới dừng lại.
      Chu Hiển lập tức hét lên:
      - Tần Vũ, bát đại thánh hoàng chúng ta chính là được trời đất ban cho.
      Bất quá, lúc này Chu Hiển cũng có sợ hãi.
      - Trời đất ban cho ư?
      Tần Vũ bật cười:
      - Chu Hiển, còn nhớ lần đầu chúng ta gặp mặt ?
      Chu Hiển sững sờ.
      - Ta nhớ khi lần đầu chúng ta gặp mặt, ngươi phẩy tay có thể hủy diệt tòa thành trì. Ta vẫn nhớ ràng, lúc đó tiểu nam hài ăn kẹo đường hồ lô trước khi chết nhìn ta, ánh mắt hi vọng đó cả cuộc đời ta quên được. Khi ta trách hỏi ngươi, giết nhiều người như vậy sợ trời phạt ư. Ngươi lại trả lời ta 'Ai hiểu trời hơn ta.'
      Tần Vũ thở dài tiếng.
      - Làm sao? Giết vài phàm nhân sao, lẽ được?
      Ánh mắt của Chu Hiển lạnh lùng. Xem bộ dạng như là công lý thuộc về vậy.
      - Ngươi nghĩ là ngươi hiểu trời. Nhưng, tại thế giới của ta...ta chính là trời.
      Ánh mắt Tần Vũ nhìn Chu Hiển lạnh lùng đến cực điểm :
      - giờ, ta tuyên bố, ngươi phải chịu trời trách, trời phạt!
      Chu Hiển bật cười, lạnh nhìn Tần Vũ:
      - Ngươi đúng là có năng lực giết ta. Nhưng trời trách trời phạt lại là ngươi có thể quyết định ư ? Huống chi Chu gia ta chính là chưởng quản lực lôi điện, chưởng quản năng lực trời phạt -----
      - Ầm!
      đạo lôi điện đen nhánh như mực từ giữa trung đánh xuống, hiểm ác đánh lên người Chu Hiển. Toàn thân Chu Hiển đột nhiên co giật, nhưng vẫn thể tin được ngẩng đầu nhìn trời:
      - , thể nào, lôi điện thể nào chịu khống chế của ta.
      - Chết .
      Sắc mặt Tần Vũ lãnh đạm. Chỉ thấy màu vàng, màu xanh biếc...lôi điện đủ các màu ngời hỗn hợp lại từ trung mãnh liệt đánh lên người Chu Hiển, trực tiếp đánh cho Chu Hiển hóa thành bụi.
      Chỉ có viên Lôi Nguyên Linh Châu bay lơ lửng.
      - xử trí Chu Hiển, nên xử trí các ngươi thôi.
      Tần Vũ cười nhạt nhìn mười chín vị thần vương ở đó. Mắt thấy Chu Hiển bị lôi điện đánh chết, chúng thần vương thoáng chốc thấy căng thẳng trong lòng.
      Tần Vũ thấy biểu tình của các thần vương, cười nhạt :
      - Có người kiến nghị giết hết toàn bộ các ngươi. Bất quá ta có ác tâm như vậy. Trong mười chín người các ngươi, đích xác có bốn năm kẻ có thể phải chịu trừng phạt nào mà rời khỏi đây. Ví như La Phàm huynh, hay vị nhạc phụ Khương Phạm của ta -- --
      Ánh mắt Tần Vũ nhìn về Khương Phạm.
      Khương Phạm nghe thấy lời đó, ngược lại ngẩn người ra.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 36: Tiêu Diêu Thiên Tôn

      Nhưng ngờ, nghe ý tứ trong lời của Tần Vũ, hình như muốn trực tiếp phóng thích mình bình yên rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
      "Tần Vũ, ngươi -" Khương Phạm nhìn Tần Vũ. Nhưng ra biết nên gì cho ổn.
      Ánh mắt Tần Vũ đảo qua các vị thần vương ở xung quanh, có thể cảm nhận được đáy lòng các thần vương ở đây đều quá sợi hãi rồi. Liền trực tiếp tuyên bố: "Những người sau, Tu La thần vương 'La Phàm', Khương Phạm, Hoàng Phủ Ngự cùng với Huyết nữ vương 'Vũ Sát', bốn người này có thể an nhiên mà rời ."
      Mười chín vị thần vương ở đây vẻ mặt đều thể rất nhiều vẻ khác nhau.
      Tỷ như Hoàng Phủ Ngự này vừa vui mừng lại vừa phẫn nộ, vui mừng là bởi vì tính mạng của bản thân được bảo vệ. Còn phẫn nộ chính là ...... Tần Vũ buông tha cho huynh đệ của - 'Hoàng Phủ Lôi'.
      Bốn người được Tần Vũ cho bình yên rời , đều là có những bối cảnh riêng, La Phàm là sư tôn của Hầu Phí. Khương Phạm dù sao cũng là phụ thân của Khương Lập, đại ca của Khương Lan. Hoàng Phủ Ngự lúc trước đối với Tần Vũ cũng có chút ân tình. Về phần Huyết nữ vương 'Vũ Sát'.
      Tần Vũ xem qua 'Thủy Mạc', thấy được cuộc thảo luận của chúng thần vương trong Thiên Tôn sơn ràng từng lời, từng câu . Cũng nhớ kỹ câu của Huyết nữ vương "Tử Tín, nhé, ta quá tin tưởng rằng Tần Vũ tiểu huynh đệ chết. , theo ta xem."
      Huyết nữ vương 'Vũ Sát' sở dĩ tìm tới đây. Căn bản phải vì muốn giết Tần Vũ. Mà vì nàng tin Tần Vũ chết như vậy, nên bản thân muốn đến xem.
      Tần Vũ vung ống tay lên-
      Nhất thời cách đó xa liền xuất cái hắc sắc thông đạo, mười chín vị thần vương đều hướng về thông đạo này mà nhìn lại. Bọn họ đều hiểu được, sợ rằng thông đạo này chính là thông đạo để trở về.
      "Thông đạo này, thông ra Thần giới, La Phàm huynh, mấy người các ngươi kia có thể rời ." Tần Vũ trực tiếp .
      "Tần Vũ, huynh đệ ta Tôn Luyện, còn có muội muội Liễu Liên nữa?" Tu La thần vương 'La Phàm' chưa mà nhìn chằm chằm Tần Vũ. thể bỏ Tôn Luyện, Liễu Liên lại được.
      Khương Phạm cũng rời , mà nhìn Tần Vũ : "Tần Vũ, còn Khương Hình của Phiêu Tuyết thành sao? cùng Lập nhi cũng có quan hệ huynh muội . Mặc dù phải là thân huynh muội." Khương Phạm trong lúc này. Cũng chỉ cố gợi ra quan hệ giữa Khương Hình và Khương Lập.
      "Tần Vũ. Đại ca Hoàng Phủ Lôi của ta nữa, ngươi giết chứ?" Hoàng Phủ Ngự nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ thấy những tình huống này, trong lòng càng hiểu được. Nhóm thần vương này, ít người có liên quan đến nhau, muốn chỉ phóng thích mấy người, sợ là được.
      "Hừ, được rồi, La Phàm huynh, Hoàng Phủ huynh. ta liền cho các ngươi. Ta xử trí cho các thần vương kia như thế nào." Ngữ khí của Tần Vũ ngữ đột nhiên lạnh .
      Trong đáy lòng mười chín vị thần vương nhất thời đều căng thẳng.
      Ánh mắt Tần Vũ đảo qua mười chín vị thần vương, lạnh lùng : "Ngoại trừ La Phàm, Khương Phạm, Huyết nữ vương 'Vũ Sát', Hoàng Phủ Ngự. Mười lăm vị thần vương còn lại, chỉ có hai con đường để lựa chọn."
      " con đường là chết, con đường là trở thành người hầu cho Tử Huyền Phủ ta." Sắc mặt Tần Vũ có chút thay đổi .
      Mười chín vị thần vương ở đây đều ngẩn ra, ngay cả Hầu Phí, Khương Lan, Khương Lập cùng đám người ở bên cạnh đều kinh ngạc. Vừa rồi bọn họ mực thương lượng giết ai, tha ai.Thực nghĩ tới Tần Vũ lại để cho những người đó trở thành người hầu.
      "Thánh Hoàng trở thành người hầu, đúng rồi, đúng rồi." Hầu Phí ở bên cạnh mắt sáng rực lên.
      "Tử lộ? Người hầu?" Thân Đồ Diêm nhướng mày, nhìn về phía Tần Vũ, "Tần Vũ, nếu chúng ta lựa chọn thành người hầu của Tử Huyền Phủ của ngươi, chúng ta phải làm bao lâu? Chẳng lẽ là vĩnh viễn?"
      "Cũng tính là vĩnh viễn. Chỉ là đợi cho lần Thiên Tôn sơn tiếp theo hạ xuống, các ngươi liền được khôi phục tự do." Tần Vũ cười nhạt , "Đương nhiên từ nay về sau Thiên Tôn sơn có hạ xuống nữa hay cũng nhất định. đơn giản. Khoảng sáu ngàn vạn ức năm. Trong mười lăm người các ngươi, đại bộ phận đều trở thành người hầu của Tử Huyền phủ trong sáu ngàn vạn ức năm. Sau sáu ngàn vạn ức năm, các ngươi liền được khôi phục tự do."
      "Đại bộ phận người?" Huyết nữ vương 'Vũ Sát' nhìn Tần Vũ, "Tần Vũ, trong mười lăm người này, chẳng lẽ còn có gì khác nhau?"
      Tần Vũ mỉm cười mà gật đầu: "Đúng, trong mười lăm người này. Hoàng Phủ Lôi, Đoan Mộc Như Phong, Thân Đồ Diêm, Khương Hình, Tử Tín, Huyết Hải nữ vương, sáu người này chỉ cần trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta trong ức năm, hết ức năm, liền có thể được khôi phục tự do."
      Hoàng Phủ Lôi, Thân Đồ Diêm và ít người nhõm hơi.
      Đối với thần vương cao thủ mà . ức năm cũng tính là dài. Dù sao Hoàng Phủ Lôi, Thân Đồ Diêm sống rất lâu, khoảng chừng ức hai ngàn vạn ức năm. Chỉ là làm người hầu ức năm, cũng phải thể chấp nhận được.
      ", chư vị mời theo ta tiến vào Tử Huyền phủ, tới Tử Huyền phủ rồi từ từ chuyện, như thế nào?" Tần Vũ cười nhạt .
      Trong Tử Huyền phủ còn có khung cảnh rất đẹp. Chúng thần vương theo bọn người Tần Vũ chậm rãi vào trong Tử Huyền phủ.
      Tần Vũ đưa nhóm thần vương này trực tiếp tới giữa viện tử trong Tử Huyền phủ: "Nơi đây là 'Lưu Thủy viên, trong Lưu Thủy viên cũng có hơn mười lầu các, từ nay về sau các thần vương sống ở nơi này."
      ít thần vương đột nhiên hiểu ra. Trở thành người hầu của Tử Huyền phủ cũng phải là chuyện khó có thể nhận.
      "Người hầu? Tần Vũ, ngươi muốn chúng ta làm cái gì?" Phổ Thai Hồng đột nhiên . "Phổ Thai Hồng ta dù sao cũng là Đông Nam Thánh Hoàng, mặc kệ như thế nào. Ngươi cũng đừng mơ tưởng vũ nhục được ta."
      Nhất thời Thang Lam, Mộc Khâm ít thần vương đều nhìn về phía Tần Vũ, đối với cao thủ thần vương bậc này mà . Có khi tình nguyện chết chứ muốn bị người khác vũ nhục.
      Tần Vũ nhìn các thần vương này, cười nhạt : "Yên tâm, ta hèn mọn như vậy, khi các ngươi lựa chọn thành người hầu của Tử Huyền phủ, các ngươi bình thường chỉ cần an cư tại Tử Huyền phủ, tùy ý mà chỉ đạo ít hậu bối đệ tử của Tử Huyền phủ tu luyện, hoặc là đánh những kẻ khiêu khích tôn nghiêm của Tử Huyền phủ cho chúng phải tháo chạy. Ngoài các việc này ra, các ngươi cần phải làm thêm chuyện gì cả. Hơn nữa, đối với những người khác trong Tử Huyền phủ. Ta chỉ , các ngươi là số nhân vật được ta mời tới. Như thế nào?"
      Thang Lam, Mộc Khâm cùng các thần vương nhìn nhau, trong mắt cùng có vui mừng lên.
      Nếu Tần Vũ thực làm như vậy, thể diện của bọn họ có thể được giữ lại..
      Những người ở đây biết bọn họ là người hầu của Tử Huyền phủ. Nhưng người ngoài biết đuợc. Bọn người Thang Lam cũng khẳng định được, những người ở đây cũng mang việc cực kỳ xấu hổ này ra ngoài.
      "Đương nhiên. Trong số các ngươi có những người là Thánh Hoàng, có đôi khi cũng phải thân! Các ngươi khi trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta, cũng phải hoàn toàn bị trói buộc tự do. Như vậy ...... mỗi ngàn năm, các ngươi có năm được rời khỏi Tử Huyền phủ ra bên ngoài, thời gian còn lại, phải ở trong Tử Huyền phủ." Tần Vũ .
      Trong lòng Thang Lam, Mộc Khâm và những người còn lại thấy nhàng.
      Trong số tình huống. Thánh Hoàng cũng cần phải thân. Tần Vũ dĩ nhiên , cứ ngàn năm cho bọn họ năm tự do. Thời gian, đối bọn họ mà như vậy là đủ rồi.
      "Được, ta đáp ứng." Đoan Mộc Như Phong là người thứ nhất đáp ứng.
      Trong mười lăm người. Có sáu người chỉ là người hầu trong vòng ức năm thôi, Đoan Mộc Như Phong là trong số sáu người đó. Nàng biết mình với Tần Vũ chút lưu tình. Tần Vũ vẫn còn làm như vậy, sợ rằng mười có tám chín phần là dựa vào quan hệ với Đoan Mộc Ngọc mà nhân nhượng. Đoan Mộc Như Phong tự nhiên phải biết tiến lùi.
      "Ta cũng đáp ứng." Mộc Khâm cũng đáp.
      Đám thần vương liên tiếp đáp ứng. Làm cho trong lòng Tu La thần vương, Khương Phạm, Hoàng Phủ Ngự đều cảm thấy nhàng hơn. Tần Vũ chỉ là làm cho những người đó tại Tử Huyền phủ thành 'người hầu'. Nhưng lại công khai. Điều này làm cho trong lòng bọn họ rất hài lòng .
      "Huyết Hải nữ vương. Chỉ còn lại có mình ngươi thôi." Tu La thần vương nhìn về phía Huyết Hải nữ vương .
      Đích xác, thời khắc này chỉ có Huyết Hải nữ vương là kẻ biểu thái độ gì.
      "Huyết Hải nữ vương, bất quá cũng chỉ có ức năm mà thôi. Ngươi ngay cả điều này đều thể đáp ứng hả?" Ma Điền ở bên .
      Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' lại nhìn Tần Vũ, trầm giọng : "Tần Vũ, biết có thể cùng ngươi chuyện riêng được ."
      "Hả. chuyện riêng. Được." Tần Vũ trầm ngâm chút cuối cùng gật đầu đáp ứng.
      Tần Vũ, Huyết Hải nữ vương hai người tiến vào giữa tiểu viện u tĩnh ở Tử Huyền phủ, trong phương viên gần ngàn dặm của Tử Huyền phủ, đích xác là nơi rất u tĩnh trống trải.
      "Huyết Hải nữ vương ." Tần Vũ nhìn về phía Huyết Hải nữ vương.
      "Ta nghĩ trở thành người hầu trong Tử Huyền phủ của ngươi." Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' nhìn Tần Vũ, kiên định mà .
      Tần Vũ nao nao.
      "Huyết Hải nữ vương. ngươi với ta khả dĩ có hạ thủ lưu tình, ta bây giờ chỉ là cho ngươi trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta trong ức năm. Chẳng lẽ điều này cũng được? Sanh lộ chọn. Ngươi chọn tử lộ?" Thanh Tần Vũ lạnh .
      Hình như, chính mình quá nhân từ rồi.
      Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' lúc này lắc đầu : ", phải là ý này, chỉ cần ngươi cho ta trở thành người hầu của Tử Huyền phủ. Ta liền cho ngươi ...... nguyên nhân tại sao lúc trước ta vào thời điểm tối hậu truớc mắt. Lại buông tha mà đoạt lấy nhất lưu Hồng Mông linh bảo của ngươi."
      Tần Vũ nghe thế, đáy lòng khỏi có tia hứng thú.
      Huyết Hải nữ vương lúc trước dùng sinh mệnh của 'Tử Hà, Hồng Vân', để uy hiếp mình. Muốn đoạt lấy nhất lưu Hồng Mông linh bảo, rốt cục khi chính mình cũng chịu đáp ứng, Huyết Hải nữ vương này, lại đột nhiên buông tha cho, vì cái gì đây?
      "Được, ta đáp ứng ngươi."
      ức năm làm người hầu. Thiếu nàng cũng chẳng sao, Tần Vũ trực tiếp đáp ứng.
      mặt Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' khỏi lộ ra tia vui mừng, nàng chỉ là đinh thử chút, nghĩ tới thành công.
      "Huyết Hải nữ vương, ngươi cũng mau ." Tần Vũ nhướng mày.
      Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' hít sâu hơi, rồi mới : "Bởi vì vào thời điểm tối hậu trước mắt. Có người trực tiếp dùng thần thức truyền với ta, làm cho ta được uy hiếp ngươi. được uy hiếp bọn Hầu Phí."
      "Có người dùng thần thức truyền với ngươi, ngươi còn nghe lời như thế? Chẳng lẽ là Thiên Tôn?" Tần Vũ chút liền suy đoán ra. "Là Phiêu Vũ Thiên Tôn?"
      Trong lòng Tần Vũ chút nghĩ tới Phiêu Vũ Thiên Tôn.
      Vì trong lòng Tần Vũ. có chút suy đoán, Phiêu Vũ Thiên Tôn mười phần có đến tám chín phần là ..kẻ thanh niên bạch phát ngân đồng trẻ tuổi kia. Nếu là , hết thảy mọi việc liền có thể giải thích đuợc.
      "Đúng, là Thiên Tôn, bất quá, phải là Phiêu Vũ Thiên tôn. Mà là kẻ năm đó với ta có chút giao tình là Tiêu Diêu Thiên Tôn." Huyết Hải nữ vương lúc này phi thường ràng, trực tiếp ra.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn?" Tần Vũ nghe xong, hơi có chút kinh ngạc.
      phải là Phiêu Vũ Thiên Tôn mà mình vừa đoán. Mà lại là Tiêu Diêu Thiên Tôn?
      Tiêu Diêu Thiên Tôn. Đối Tần Vũ cũng xem như tương đối chiếu cố. Lúc trước, trong khi tại Sơn Hải cung, Tiêu Diêu Thiên Tôn này, trực tiếp thân, cho Tần Vũ món đồ linh bảo.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn này. Vì cái gì mà trợ giúp ta, trợ giúp cho Phí Phí đây?" Đáy lòng Tần Vũ liền nghi hoặc.
      "Huyết Hải nữ vương, ngươi biết về Tiêu Diêu Thiên Tôn được bao nhiêu?" Tần Vũ nhìn về phía Huyết Hải nữ vương. "Liệu có biết trợ giúp ta, trợ giúp Hầu Phí vì nguyên nhân gì ?"
      Huyết Hải nữ vương trầm ngâm : "Tiêu Diêu Thiên Tôn trước khi trở thành Thiên Tôn, cùng ta có phần giao tình. Bất quá từ sau khi trở thành Thiên Tôn, ta cơ hồ có cùng gặp mặt lại nữa. Cho nên, vì cái gì mà trợ giúp ngươi, trợ giúp cho Hầu Phí, ta cũng hiểu."
      Tần Vũ hơi gật đầu.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn ......" Trong lòng Tần Vũ khỏi nổi lên nghi hoặc.
      Thần giới.
      Từ Tử Huyền phủ trở về lại Thần giới, cả Thần giới hình như vẫn giống như trước, vì cả Thần giới cũng có bao nhiêu kẻ biết được, các thần vương thuộc về tầng lớp chí cao thần giới, thế nhưng có nhiều người phải trở thành người hầu của Tử Huyền phủ.
      Trong Tử Huyền phủ.
      "Đại ca. Ngươi đành ở đây qua ức năm vậy, ức năm mà thôi. qua rất nhanh." Hoàng Phủ Ngự an ủi Hoàng Phủ Lôi .
      "Tôn Luyện, Liễu Liên, các ngươi ở lại đây mà tu luyện cho tốt. Tu La hải có ta, Thần giới cũng ai động vào được đâu." Tu La thần vương 'La Phàm' cũng an ủi .
      Đám thần vương đều an ủi cáo biệt lẫn nhau.
      Rồi sau đó bọn Khương Phạm, Huyết Hải nữ vương theo thứ tự mà bay khỏi Tử Huyền phủ, các thần vương còn lại đều ở lại Tử Huyền phủ, bắt đầu kiếp sống người hầu của Tử Huyền phủ.
      "La Phàm huynh, hãy chờ chút." lúc Tu La thần vương rời . Tần Vũ lên tiếng ngăn lại.
      "Tần Vũ. Ngươi có chuyện gì?" La Phàm nhìn về phía Tần Vũ.
      Đối với Tần Vũ. La Phàm cũng có bao nhiêu oán hận. Dù sao bọn họ đối với Tần Vũ thực bất lưu tình, hôm nay Tần Vũ có thể làm được đến mức này, còn giữ lại thể diện cho các vị thần vương, rất tốt rồi.
      "La Phàm huynh, ta biết ngươi lúc trước nhận dạy Hầu Phí, là do người nhắc nhở, biết người đó là ai, có thể cho ta biết ?" Tần Vũ hỏi dồn.
      Tu La thần vương ngẩn ra: "Ngươi người đó?"
      Trầm ngâm lát, Tu La thần vương gật đầu đáp: "Được rồi. ta cho ngươi. Lúc trước người nhắc nhở ta dạy dỗ tốt Hầu Phí, chính là chỗ dựa lớn nhất của phi thăng giả phương ta lúc này, Tiêu Diêu Thiên Tôn, trong tam đại Thiên Tôn!"
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn. quả nhiên là ." Con mắt Tần Vũ sáng ngời.
      ------
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 37: Kết cục mới

      "Mặc kệ, cuối cùng Tiêu Diêu Thiên Tôn và Hầu Phí có quan hệ qua lại như thế nào, ta ở đây có nghĩ loạn lên cũng vô dụng. Chỉ có để hai người bọn họ gặp mặt nhau, mới hy vọng có thể minh bạch được."
      Tần Vũ hơi hơi cau mày lại.
      "Tiêu Diêu Thiên Tôn này, phải là thần vương, ở nơi nào, ta muốn tìm cũng khó a." Tần Vũ tâm ý vừa động, tân vũ trụ gian lực như biển rộng bao trùm cả Thần giới. Hết thảy mọi thứ của Thần giới đều nằm trong quan sát của Tần Vũ.
      "Tam đại Thiên Tôn. người cũng tìm được." Trong lòng Tần Vũ có chút bất đắc dĩ.
      Đột nhiên Tần Vũ nở nụ cười.
      Mặc dù phát được tam đại Thiên Tôn. Nhưng Tần Vũ lại phát được đám thần vương làm người hầu trong Tử Huyền phủ kia. Người nào cũng triển khai thần thức, mà liên lạc với số các cao thủ của gia tộc ở bên ngoài.
      "Bát đại Thánh Hoàng Thần giới. Chỉ có vị luôn vọng tưởng trở thành Thiên Tôn - nhạc phụ kia cùng với Hoàng Phủ Ngự là được trở về, Chu Hiển chết, còn lại năm vị Thánh Hoàng. Thân Đồ Diêm và Đoan Mộc Như Phong phải ở lại đây đến hết ức năm. Ba vị còn lại, phải hết sáu ngàn vạn ức năm." Tần Vũ nghĩ vậy, mà khỏi mỉm cười.
      Lúc trước, đám thần vương tiến nhập vào trong tân vũ trụ, Tần Vũ vì việc xử lý các thần vương mà phải suy nghĩ rất nhiều.
      Bất quá, sau đó lại nghĩ.
      Nếu đem các thần vương đó ra thảm sát, dù sao cũng chỉ là giải pháp nhất thời. Còn nếu tha cho họ, cho họ làm người hầu, ngược lại bản thân mình càng thấy thoải mái hơn, lúc này địa vị tối cao là bát đại Thánh Hoàng. có tới năm kẻ trở thành người hầu cho mình, vinh hạnh này, ai từng có được chứ?
      "Chu Hiển chết. Lúc này Lôi Phạt thành còn vị thần vương nào, mà thượng bộ thiên thần của Chu gia, ra chẳng có mấy người tốt cả. Lôi Nguyên linh châu này, ta đưa cho ai đây?" Tần Vũ liền cau mày suy tính.
      Kính Quang thành.
      Kính Quang thành lúc này cũng bình thường như Kính Quang thành mọi khi, tuy chỉ có vị thần vương Đoan Mộc Ngọc, bất quá so với thất đại thánh địa. Kính Quang thành lại xem như ổn hơn.
      " nghĩ tới được. Lúc này Bát đại thánh địa, lại chỉ có Phiêu Tuyết thành, Huyễn Kim sơn và Kính Quang thành ta, là có vị thần vương. Trong đó, năm thành trì kia, cho dù có thần vương còn sống, cũng trở thành người hầu cho Tử Huyền phủ. Thậm chí Lôi Phạt thành, Thần vương còn chết sạch cả." Đoan Mộc Ngọc cười khổ rồi thở dài tiếng.
      Lúc này, Đoan Mộc Như Phong, thần thức truyền cùng Đoan Mộc Ngọc.
      Đoan Mộc Như Phong cũng giấu diếm việc phát sinh trong tân vũ trụ lại cho Đoan Mộc Ngọc. Đương nhiên là Đoan Mộc Như Phong cũng biết, bọn họ bị Tần Vũ dẫn vào nơi là tân vũ trụ, Đoan Mộc Như Phong cùng Đoan Mộc Ngọc chỉ biết gọi nó là thế giới của Tần Vũ.
      "Đoan Mộc Ngọc, tính ra vận khí cũng tốt, tại vì ngươi cùng Tần Vũ có phần giao tình, nên chỉ để cho thời gian ức năm làm người hầu thôi, như Thang Lam, Mộc Khâm, Phổ Thai Hồng, ba vị Thánh Hoàng, còn phải ở đó đến tận sáu ngàn vạn ức năm thời gian." Đoan Mộc Như Phong dùng thần thức truyền .
      Các thần vương này, mặc dù được phép vắng mặt khỏi Tử Huyền phủ. Nhưng thần thức của bọn họ vẫn bao trùm cả Thần giới. Tuy rời Tử Huyền phủ, nhưng bọn họ cũng có thể cùng với người nhà tiến hành thần thức truyền được.
      "Đoan Mộc Ngọc. ở đây, mọi tình của Kính Quang thành đều giao lại hết cho ngươi." Đoan Mộc Như Phong tiếp tục , "Đoan Mộc Ngọc, ngươi cùng Tần Vũ có giao tình là tốt. Cố mà duy trì mối giao tình này với Tần Vũ ...... Tần Vũ này thực lực là đáng sợ, hơn nữa thực lực còn gia tăng với tốc độ càng thêm kinh người, từ nay về sau cả Thần giới, ai còn phản kháng được với nữa, chỉ cần cùng Tần Vũ có quan hệ tốt. Kính Quang thành chúng ta, căn cơ càng thêm ổn định ."
      "Ta hiểu được rồi "
      chỉ có Đoan Mộc Như Phong, mà Thân Đồ Diêm, Thang Lam, Mộc Khâm, Phổ Thai Hồng, bốn vị Thánh Hoàng này, đồng dạng cũng cùng nhân mã của mình liên lạc bằng thần thức truyền . Bất quá đối tượng để bọn họ liên lạc đều là các Điện chủ của thánh địa, số ít các thượng bộ thiên thần mà thôi.
      Dù sao trong thánh địa của bọn họ, chẳng còn thần vương nào.
      "Phàm nhi, phụ hoàng phải bế quan tu luyện ức năm thời gian. Trong vòng ức năm, mọi tình của Hỏa Diệm sơn ta, giao cho ngươi và mấy vị thúc thúc bá bá. Phàm Nhi...có tình lớn gì, hãy cùng với các thúc thúc, bá bá mà bàn bạc thương lượng."
      "Vâng, thưa phụ thân" Thân Đồ Phàm cũng ở Hỏa Diệm sơn trực tiếp dùng thần thức truyền với phụ thân mình.
      Thân Đồ Phàm cũng biết là, giờ phút này, phụ thân đối với còn có chút cảm tạ nữa. Nếu phải Thân Đồ Phàm cùng Tần Vũ có chút giao tình, Thân Đồ Diêm làm sao mà chỉ phải làm người hầu trong Tử Huyền phủ có ức năm thời gian được.
      ức năm. Nếu đem so sánh với sáu ngàn vạn ức năm, cũng tức là gấp nhau tới sáu vạn lần a!
      Bát đại thánh địa của Thần giới bắt đầu cuộc sống bình lặng chưa từng có từ trước đến giờ. Còn trong tam đại thế lực phi thăng giả, Tu La hải, Huyết sơn, Song Vực đảo ba phương thế lực này cũng tĩnh lặng phi thường, nhắc gì đến truyện tranh đấu.
      Bởi vì, vô luận bát đại thánh địa, hay tam đại thế lực phi thăng giả, tất cả đều ràng điều:
      Trung tâm của Thần giới hôm nay chính là Mê Vụ thành.
      ai dám xâm phạm vào uy nghiêm của Mê Vụ Thành được.
      Trong Đông Nam Địa Để chi thành.
      "Phụ hoàng và nhị thúc sao lại thế được nhỉ? Tại sao lại bất quản mọi , còn từ nay về sau, sáu ngàn vạn ức năm nữa mới thân. tình của Địa Để chi thành, lại giao hết cho chúng ta."
      Phổ Thai Phân cau mày .
      "Đại ca...quái dị nhất là, phụ hoàng và nhị thúc lại còn trở về Địa Để chi thành trước rồi mới...." đại hán bên cạnh cũng nhíu mày .
      " biết Phụ hoàng và nhị thúc bây giờ ra sao nữa!"
      Thần giới lâm vào hoàn cảnh chưa từng có, cục diện mà thần vương rất thưa thớt, trong bát đại thánh địa còn có ba, Tu La hải còn có , Huyết Sơn cũng chỉ có , duy chỉ có Song Vực là còn đủ hai người. Cả Thần giới, tuyệt đại bộ phận thần vương, hơn mười vị thần vương đều ở trong Tử Huyền phủ.
      So với lúc Thiên Tôn Sơn phủ xuống, Thần giới có tới hơn bốn mươi vị thần vương. Chênh lệch thực quá lớn.
      Số lượng thần vương rất thưa thớt, đại bộ phận thượng bộ thiên thần nắm giữ các quyền lợi. Dần dần...giữa thần giới, thiên thần càng lúc càng khó có thể nhìn thấy thần vương, thần vương dấu diếm tung tích, càng khiến cho thần vương trong mắt các thiên thần bình thường, càng thêm thần bí.
      ******
      Trong Tử Huyền phủ.
      Mười vị thần vương đều phi thường tuân theo quy củ. Mỗi người đều chỉ đạo Tần thị đệ tử tu luyện. Bình thường đều ở ngay tại Lưu Thủy viên an tĩnh tu luyện hoặc tán gẫu với nhau.
      "Hắc hắc, thiên thần của bát đại thánh địa thần giới còn nghi hoặc, thần vương lưu lạc ở đâu, ha ha, thần vương đều tụ tập ở đây nè." Hầu Phí vào trong Lưu Thủy viên, nhìn thấy hai, ba vị thần vương. mặt khỏi nở nụ cười đắc ý.
      Phóng nhãn khắp Thần giới, nơi nào có thể có được thần vương nhiều như vậy?
      Tần Chính lúc này cũng ở trong Lưu Thủy viên, hướng về vị thần vương hỏi: "Tiền bối, hôm qua người dạy cho ta ...."
      "Phải tự mình tập trung suy nghĩ , vấn đề này thể ra được. Ngươi cứ chầm chậm tu luyện khắc thành, đừng có tới làm phiền ta."
      Lúc này Phổ Thai Hồng cùng Thân Đồ Diêm đánh cờ, đợi cho Tần Chính xong, nhịn được, chặn họng luôn.
      "Vâng, tiền bối." Tần Chính thấy Phổ Thai Hồng như thế. Liền đứng qua bên. Chuẩn bị đợi cho Phổ Thai Hồng chơi hết ván cờ xong. Mới lại tiếp tục hỏi
      Lúc này, Hầu Phí vào Lưu Thủy viên thấy hết mọi tình, nhất thời hai mắt trừng nộ. Hầu Phí bước ba bước, trực tiếp tới bên cạnh Phổ Thai Hồng mãnh liệt phách ba chưởng xuống mặt bàn cờ.
      "Bồng!" Bàn cờ đột nhiên vỡ vụn.
      Phổ Thai Hồng, Thân Đồ Diêm, hai người chấn động.
      Phổ Thai Hồng khỏi tức giận ngẩng đầu nhìn về phía kẻ mới đến. Hầu Phí trực tiếp chỉ thẳng vào mặt Phổ Thai Hồng quát: " Giỏi cho Phổ Thai Hồng ngươi! Ngươi nghĩ là đại ca ta mời ngươi về làm khách hả? Hừ, giữ thể diện cho ngươi, ngươi lại còn tưởng rằng mình là ai chứ?"
      Bàn tay Hầu Phí nắm lại, trong tay liền xuất Huyền Thanh Nhất Khí côn.
      Phổ Thai Hồng, Thân Đồ Diêm, hai người lập tức nhảy lùi lại.
      "Hầu Phí, ngươi muốn kiếm chuyện?" Phổ Thai Hồng cả giận .
      "Hầu Phí. Đối với tiền bối ta cũng nên lễ phép chút." Tần Chính bên cạnh lại khuyên can Hầu Phí.
      Hầu Phí vừa nghe, nhất thời càng thêm phát cáu. Hai mắt trợn lên nhìn về phía Phổ Thai Hồng: "Phổ Thai Hồng, ta cho ngươi biết, ngươi ở đây, chính là làm người hầu cho Tử Huyền phủ. làm người hầu, phải có tự giác của người hầu! Đại ca ta cho các ngươi thể diện, các ngươi lại nghĩ đại ca ta nhu nhược. Mẹ kiếp, nên sớm trực tiếp đem các ngươi giết chết hết."
      Nhất thời tất cả thần vương của Lưu Thủy viên đều tĩnh lặng lại.
      Bọn họ đều hiểu được mình là người hầu của Tử Huyền phủ, bất quá Tần Vũ cho người của Tử Huyền phủ, các thần vương này, đều là khách nhân do Tần Vũ mời tới, cho nên bọn người Tần Chính đối với những người này coi như rất lễ phép.
      Chỉ là vì luôn lễ phép như vậy, cũng khiến cho Phổ Thai Hồng dần dần có những xử kiểu cách như hồi còn là Thánh Hoàng.
      "Người hầu?" Thời khắc này Tần Chính nghi hoặc nhìn về phía Hầu Phí.
      Ánh mắt Hầu Phí đảo qua tất cả các thần vương ở đây, hừ lạnh tiếng : "Đại ca ta dối về hoàn cảnh của các ngươi, các ngươi lại thực ra vẻ. Các ngươi đều hiểu biết rất nhanh, tốt lắm! Đại ca để các ngươi lưu lại phần thể diện. Trong lòng các ngươi cũng nên tự giác chút, đừng có người nào cũng nghĩ, mình vẫn còn là Thánh Hoàng nữa!"
      "Phổ Thai Hồng, qua mà giảng giải cho Tần Chính nhị ca tận tình chút...." Hầu Phí lạnh lùng nhìn Phổ Thai Hồng.
      Phổ Thai Hồng nhướng mày, Mộc Khâm bên cạnh cũng chắp tay với Hầu Phí: "Hầu Phí, bọn tại hạ mấy ngày nay, đích thực là hơi quá đáng, từ hôm nay trở , tuyệt đối thế nữa" Mộc Khâm nhìn về phía Phổ Thai Hồng.
      Toàn bộ các thần vương ở đây, đều phi thường ràng. Thực lực của Tần Vũ, so với bọn họ còn cường mãnh hơn rất nhiều.
      "Hầu Phí, có lỗi, thái độ của ta quá đáng rồi." Phổ Thai Hồng lúc này cũng mềm mỏng.
      "Như vậy mới đúng chứ." Hầu Phí hừ lạnh tiếng. Trong "Tử Huyền phủ, người biết các ngươi là 'người hầu' rất ít, cho nên nếu các ngươi tự giác, còn tự cho mình là nhất, đến lúc đó chỉ cả người trong Tử Huyền phủ biết, mà ngay cả mọi người trong Thần giới đều biết!"
      Các thần vương này, sắc mặt đều biến đổi.
      Nếu việc này, bị người của cả Thần giới biết được, các thần vương này, so với chết còn thê thảm hơn.
      "Từ nay về sau, phát sinh chuyện như vậy nữa." Phổ Thai Hồng lúc này .
      Đương lúc Hầu Phí chỉnh đốn các thần vương. bản thân Tần Vũ lại ở Lôi Phạt thành. Thời khắc này, Tần Vũ toàn thân vận lam sắc trường sam, khẽ cười con đường sát vách núi của Lôi Phạt thành.
      "Tần Vũ, cám ơn"
      " cần, kỳ ta giết đến vị thần vương cuối cùng của Chu gia. Nên ra ta phải xin lỗi nhị ca mới đúng. Vì khiến huynh thêm phiền toái."
      Tần Vũ vừa vừa cùng Lâm Mông dùng thần thức truyền với nhau.
      "Ngươi giết cũng có gì là được cả. Cho dù đem cả bát đại Thánh Hoàng mà giết hết cũng có người kế thừa. Trong tám khỏa linh châu đều chứa ' gian pháp tắc'. Ngươi chỉ cần đem Lôi nguyên linh châu, cấp cho bất kỳ kẻ nào có huyết mạch của Chu gia, đều có thể trong thời gian rất ngắn mà lĩnh hội được hoàn toàn gian pháp tắc, trở thành tân Thánh Hoàng của Lôi Phạt thành."
      "Vậy Nhị ca, ngươi ta phải đem Lôi Nguyên linh châu cho ai đây?" Tần Vũ thần thức truyền đáp lại. tại Tần Vũ tới trước mặt Hoàng thành của Lôi Phạt thành, Hoàng thành cho phép ngoại nhân vào.
      "Cho ai hả?" Lúc này, trong phạm vi cách ngươi khoảng trăm bước, hài đồng, ta thấy cho là đúng đó." Lâm Mông truyền .
      "Hả?"
      Tần Vũ hướng bốn phương tám hướng mà cố nhìn lại, chỉ thấy đúng là cách đó xa, mép đường có hài đồng run rẩy. Tần Vũ liếc mắt quan sát hài đồng kia, thực lực vô cùng kém cỏi, chỉ là trung cấp thần nhân mà thôi.
      "Chắc cũng là đệ tử của Chu gia, nếu có khả năng tiến vào Lôi Phạt thành." Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
      Tần Vũ liền mỉm cười hướng về hài đồng này đến.
      run rẩy ở ngoài mép đường, hài đồng kia thấy có người đến, liền nghi hoặc mở to hai mắt nhìn về phía Tần Vũ.
      "Ngươi sao lại đứng ở mép đường. Chẳng lẽ sợ phụ thân, mẫu thân ngươi trách phạt hả?" Tần Vũ cười .
      "Người là ai?" Hài đồng này có vẻ cẩn thận hỏi dò.
      "Ngươi biết trước khi hỏi tên người khác, phải tên mình trước sao?" Tần Vũ có thêm hứng thú .
      Hài đồng này trầm mặc lát. Rồi mới đáp: "Ta tên là Chu Thanh!"
      "Ha, Chu Thanh. Sao ngươi lại ở đây đứng run rẩy như vậy?" Tần Vũ cười dò hỏi.
      "Bởi vì ta muốn rời khỏi Lôi Phạt thành, sở dĩ trước khi cũng phải tập làm quen với thổ địa xung quanh Lôi Phạt thành ." 'Chu Thanh' hài đồng trả lời, ra làm cho Tần Vũ có chút kinh dị.
      "Vì sao ngươi muốn rời khỏi Lôi phạt thành?" Tần Vũ cười dò hỏi.
      "Ta trong hàng đệ tử nhất bối của Chu gia tu luyện chậm nhất. Tự nhiên bị đuổi ra ngoài." Chu Thanh rất tự nhiên .
      Trong lòng Tần Vũ giật mình. Bát đại thần tộc phần lớn là có qui củ này. Bất quá cũng là để xúc tiến tu luyện của các đệ tử bên trong tộc được phát triển nhanh hơn. Và gia tăng cả cạnh tranh lẫn nhau nữa.
      "Chu Thanh, ta và ngươi có duyên, ta tặng ngươi món đồ." Tần Vũ mỉm cười .
      "Tặng ta cái gì?" Chu Thanh nghi hoặc nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ xoè tay ra, Lôi nguyên linh châu liền lơ lửng trong lòng bàn tay Tần Vũ. Tần Vũ tâm ý nhất động. Ngón tay Chu Thanh liền rách ra chút, giọt máu tươi bay ra dung nhập vào Lôi nguyên linh châu, Lôi nguyên linh châu liền trực tiếp dung nhập trong cơ thể Chu Thanh.
      "Tiểu Chu Thanh. Cáo từ." Tần Vũ xoa đầu Chu Thanh, sau đó liền xoay người rời .
      Chu Thanh giờ phút này nhận thấy Lôi nguyên linh châu ngừng truyền đến thông tin cho . cố gắng mở to mắt nhìn khắp bốn phương tám hướng nhưng Tần Vũ biến mất thấy đâu. Chu Thanh lớn tiếng gọi: "Người còn cho ta biết, người là ai?"
      "Ta gọi là Tần Vũ!"
      Thanh của Tần Vũ vang lên trong đầu Chu Thanh.
      ------
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 38: Thanh tu lão giả

      Khương Lan, Dịch Phong hai ngươi thưởng trà đàm luận.
      "Hầu Phí kia quả thực là bạo ngược a, hơn mười vị thần vương xem ra bị dọa vào quy củ nhiều rồi. tại ,mỗi người đều rất khiêm tốn kìa." Dịch Phong cười ha ha cười .
      Chuyện vừa nãy Hầu Phí giáo huấn răn đe chúng thần vương. Dịch Phong, Khương Lan, Tả Thu Lâm các vị thần vương của Tử Huyền Phủ đều biết hết. Nhưng chính những người này lại chút ngăn trở hành động của Hầu Phí.
      Khương Lập hơi gật gật đầu: " chút giáo huấn răn đe của Hầu Phí chắc gì tốt."
      "Đúng". Dịch Phong gật đầu đáp: "Tần Vũ với bọn thần vương kia lại so đo, bình thường có có cầu gì với bọn họ. Nên hơn mười vị thần vương lại coi Tử Huyền Phủ thành nơi để an nhàn, đám người này ở Lưu Thủy viên mà đánh cờ bàn luận, cứ coi như là các đấng tiền bối cao nhân vậy. Hừ, nếu phải là Hầu Phí răn dạy họ, qua mấy ngày nữa, ta cũng phải đem chuyện này ra thương thảo với Tần Vũ mới được."
      Dịch Phong cũng sớm thấy chuyện này vừa mắt rồi.
      Chiến bại. Tần Vũ tha cho đám thần vương này mạng. Để cho đám thần vương này làm người hầu trong Tử Huyền Phủ. Thế mà họ lại dám ra vẻ, lên mặt như thế.
      "Dịch Phong thúc. Lan thúc. Các người ở đây à." Thanh Tần Vũ vang lên.
      Lúc này Tần Vũ cũng vừa mới từ Lôi Phạt thành trở về. Khương lan, Dịch Phong hai người thấy Tần Vũ, lúc này vừa rót thêm chén trà, gọi Tần Vũ tới: "Tần Vũ, ngươi cũng ngồi xuống cùng chúng ta uống trà ."
      Tần Vũ đích xác cũng có chuyện muốn bàn bạc cùng Lan thúc. Nên cũng tự đến rồi ngồi xuống.
      "Lan thúc, người còn nhớ vật này chứ?" Tần Vũ sau khi uống ngụm trà, liền lật bàn tay ra, kim sắc Vạn Dân Ấn, cái vật mà Tần Vũ coi Lôi Phạt Thiên Tôn vào đâu đoạt lại.
      Nhìn kim sắc tiểu ấn trong tay Tần Vũ. Ánh mắt hai người Khương Lan, Dịch Phong đều sáng lên.
      "Vạn Dân Ấn?" Trong mắt Khương Lan khó nén nổi tò mò hỏi.
      Tần Vũ liền đưa Vạn Dân Ấn cho Khương Lan: "Lan thúc, người có Hậu Thổ Ấn, Vạn Dân Ấn này cũng tặng cho ngươi. Kể từ nay, cơ hội cho người trở thành Thiên Tôn, đích xác rất lớn."
      "Trở thành Thiên Tôn ư?" Khương Lan cười lạnh rồi lắc đầu . "Đúng là trong quá khứ, ta muốn thành Thiên Tôn, còn bây giờ là cuộc sống yên bình tại Tử Huyền Phủ này. Nhàn rỗi hướng dẫn Tần Sương, Tần Tư, hai tên tiểu hài tử kia hoặc là cùng với Dịch Phong huynh, phụ thân ngươi mà chuyện trời dưới đất. Lúc này ta đối với vị trí Thiên Tôn, ra còn ham muốn nữa rồi."
      Tần Vũ ngẩn người ra.
      Lan Thúc muốn? Vậy Vạn Dân Ấn này đem đưa cho ai đây?
      "Khương Lan huynh, Tần Vũ cũng là có ý tốt. Ngươi nên nhận lấy ." Dịch Phong ở bên cạnh khuyên.
      Tần Vũ cũng nhìn Khương Lan chờ mong, vì Tần Vũ mà Khương Lan chịu ít thiệt thòi, có thể đền ơn chút cho Khương Lan Tần Vũ cũng có chút yên lòng hơn.
      Khương Lan nhìn Tần Vũ lát, rồi lập tức nhận lấy Vạn Dân Ấn. Cười đáp: "Ài. Đối với ta, những thuật giảng về "Thời gian đảo thối" nằm trong Vạn Dân Ấn này, đích xác cũng có chút tò mò, có phen để hiểu trước về nó cũng tốt. Bất quá khoảng cách tới thời điểm Thiên Tôn đản sanh cũng đến nhanh, biết, tân Thiên Tôn là ai đây?"
      "Tân Thiên Tôn đản sanh cũng đến nhanh? Lời này thực là có ý gì?" Tần Vũ nhướng mày. Với lời này, Tần Vũ nghĩ sang tình huống.
      "Lan thúc. Muốn trở thành Thiên Tôn có phải chỉ có hai biện pháp hả. là có được cả ba phần của Thiên Tôn linh bảo, hai là hoàn toàn lĩnh ngộ được 'Thời gian pháp tắc'. Nếu Lan thúc người cùng với Tu La thần vương 'La Phàm' đều thể lĩnh ngộ hoàn toàn được, hơn nữa lại tập trung được ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo làm , vậy tân Thiên Tôn kia, làm sao mà có thể đản sanh được chứ." Tần Vũ nghi hoặc .
      Dựa theo lý giải của Tần Vũ.
      Nếu Khương Lập và La Phàm, đều thể lĩnh ngộ hoàn toàn được thời gian pháp tắc, lại thể tập trung được cùng lúc ba ấn cùng người. vị tân Thiên Tôn kia, nên đản sanh mới phải.
      "Ha ha.......Tần Vũ. Chẳng lẽ ngươi vẫn tưởng rằng ta và La Phàm. Vĩnh viễn có cách nào mà lĩnh ngộ được thời gian pháp tắc. Nên tân Thiên Tôn kia vĩnh viễn mà xuất ?" Khương Lan cười nhìn về Tần Vũ.
      Tần Vũ có chút ngạc nhiên.
      Khương Lan cười, tiếp tục : "Tình huống đó là có khả năng. lần, trong khi các thần vương còn thể xác định được ai giành thắng lợi hoàn toàn. các Thiên Tôn thầm ra tay. Khiến cho Thiên Tôn linh bảo liền trực tiếp bay tới Tiêu Diêu thần vương. Khiến cho trở thành Thiên Tôn mới."
      "Ta nghĩ, nếu lần này cả ta và La Phàm đều có cách nào lĩnh ngộ hoàn toàn được 'Thời gian pháp tắc', hoặc có cách nào mà tập trung được ba kiện Thiên Tôn linh bảo, sợ là các Thiên Tôn lại muốn ra tay lần nữa. " Khương Lan cười lạnh .
      Tần Vũ nghe thấy thế, trong lòng khỏi thầm nghĩ: "Thiên Tôn ra tay? Có khả năng quyết định được địa vị tân Thiên Tôn, e là phải bất kỳ Thiên Tôn nào cũng có. Phỏng chừng, rốt cục là kẻ thầm ra tay, chính là nhị ca Lâm Mông..."
      Lúc này ba bộ phận của Phù Thế Ấn - Thương Thiên Ấn, Hậu Thổ Ấn, Vạn Dân Ấn đều xuất thế rồi.
      Thời điểm Tân Thiên Tôn đản sanh, cũng nhanh chóng tới.
      Khương Lan có Vạn Dân Ấn liền mang vào trong tân vũ trụ. Bởi vì ngay giữa thần giới cho dù là Tần Vũ, cũng khó mà duy trì khu vực có gia tốc lên tới mười vạn lần được.
      Còn trong tân vũ trụ, tùy ý có thể duy trì khu vực có thời gian gia tốc lên tới trăm vạn lần.
      Màn đêm u ám biến mất, ánh sáng ban ngày rọi xuống. Bắt đầu ngày mới.
      Tần Vũ, Khương Lập, hai vợ chồng từ trong phòng ra. Bọn họ liền cùng Tần Tư, Tần Sương hai người con trai dùng bữa. Đừng đến cấp bậc của Tần Vũ, chỉ cần là tu luyện giả thông thường. cần đến ăn uống rồi.
      Chỉ là trong mắt bọn Tần Vũ. Chuyện dùng bữa cũng phải là để lấp đầy cái bụng mà là thư giãn hưởng thụ.
      "Phụ mẫu, nhi tử nghĩ có chuyện cần trao đổi với hai người." Tần Sương vừa mới ăn xong, liền với Tần Vũ, Khương Lập.
      Tần Vũ, Khương Lập hai người nhìn nhau. khỏi tò mò, Tiểu Sương này rốt cục muốn làm gì, Tần Vũ cười : "Tiểu Sương, có chuyện gì ."
      Tần Sương hít sâu hơi, sau đó mới : "Phụ mẫu. Hài nhi biết Tử Huyền Phủ này có thông đạo thông sang tân vũ trụ, mà tân vũ trụ lại có thể thông được sang Tiên Ma giới. Từ đó có thông đạo sang được nhân gian giới, hài nhi nghĩ, muốn tới Tiên Ma giới, rồi tới nhân gian giới chơi chơi chút."
      "Tới Tiên Ma giới, nhân gian giới chơi hả?" Khương Lập nhíu mày lại.
      "Tiểu Sương, vào lúc này ngươi ngay cả thực lực thần nhân còn chưa đạt vội vàng nghĩ đến chuyện ra ngoài. Đợi khi đạt được cảnh giới thần nhân, ta đáp ứng cho ngươi ra ngoài chơi." Khương Lập .
      Tần Sương nhất thời có nét khổ sở mặt.
      "Phải đợi đến khi đạt cảnh giới thần nhân a." Thanh của Tần Sương kéo dài thườn thượt.
      "Nhị đệ, đừng có gấp. Đạt đến cảnh giới thần nhân rất dễ dàng mà." Tần Tư bên cạnh khuyên bảo.
      "Hừ, đại ca, huynh xuất sinh lâu đạt tới cảnh giới thượng bộ thiên thần, hơn nữa với thực lực của huynh bây giờ. Sợ rằng cũng có thể đấu được trận với thần vương, đệ và huynh thực có cách nào để so sánh được đâu." Tần Sương có chút ảo não , sau đó liền đứng dậy mà bỏ ra ngoài.
      "Đứa hài tử này." Khương Lập lắc đầu thở dài mà .
      Tần Vũ cũng nhướng mày.
      Tần Vũ biết. Đáy lòng Tần Sương vẫn có bất bình, mặc dù Tần Tư đối với cũng tốt phi thường. Nhưng vì tốc độ tu luyện của Tần Sương thực là quá chậm chạp.
      "Tiểu Tư. Ngươi hãy ra ngoài trước, ta và mẫu thân ngươi có chút chuyện." Tần Vũ cười .
      "Vâng. Phụ thân" Tần Tư lúc này đứng dậy rời .
      Sau đó trong phòng chỉ còn Tần Vũ, Khương Lập hai người. Khương Lập nghi hoặc nhìn Tần Vũ: "Vũ ca, có tình gì vậy?"
      "Chuyện về Tiểu Sương. Nàng có cảm giác được gì hả?" Tần Vũ nhíu mày, "Tiểu Sương là hài tử của ta và nàng. Chúng ta đều là thần vương, vậy theo đạo lý, tư chất của Tiểu Sương tối thiểu cũng phải bắt kịp với đệ tử của bát đại thần tộc? Đệ tử trong bát đại thần tộc, coi như trong khoảng năm, sáu tuổi là vượt qua thần kiếp, trở thành hạ cấp thần nhân rồi."
      "Vừa lâu trước, trong khi ta tới Lôi Phạt thành, có gặp hài đồng tên là Chu Thanh. Hài đồng này cũng khoảng dưới mười , mười hai tuổi thôi, đạt tới cảnh giới trung cấp thần nhân. Mà trong số đồng lứa với nó, nó là đứa có thực lực yếu nhất. Còn Tiểu Sương, lúc này tới hai mươi tuổi rồi, mà ngay cả hạ cấp thần nhân chưa đạt nổi." Tần Vũ cũng khỏi lắc đầu than thở.
      Hai nhi tử của bản thân mình. Đại nhi tử Tần Tư, tư chất lại tốt tới mức thần kỳ, còn nhị nhi tử Tần Sương, tư chất lại thực thấp tới mức kỳ lạ.
      "Vũ ca, vậy huynh , ta phải làm gì bây giờ?" Khương Lập cũng có biện pháp.
      Tần Vũ trầm ngâm lát, rồi lắc đầu : "Thay đổi tư chất của con người, can thiệp vào bản chất của linh hồn. Chính ngay cả Thiên Tôn cũng làm được, phải đợi cho tân vũ trụ của ta hoàn toàn đại thành, đến lúc đó, phỏng chừng ta có phương pháp."
      "Tân vũ trụ hoàn toàn đại thành?" Con mắt của Khương Lập sáng lên, "Vũ ca, vậy tân vũ trụ của huynh còn bao lâu nữa đại thành vậy?"
      "Vốn ta vẫn vưởng là tân vũ trụ, hình thành tầng Thần giới, là tầng cùng cũng chỉ mất năm, sáu năm là ổn. Nhưng bây giờ ta mới thấy là, trong tầng thần giới này, lại chưởng quản năng lượng của vô số gian ở phía dưới, nên tốc độ hình thành chậm hơn chút...phỏng chừng, mất khoảng dưới mười năm." Trong lòng Tần Vũ cũng có ước tính.
      " dưới mười năm, là đại thành?" Khương Lập gật gật đầu.
      Lập tức nhìn về phía phòng ngoài: "Ai, Tiểu Sương này. Chỉ có thể đợi tới mười năm nữa. Sau mười năm, phụ thân trợ giúp cho con."
      Hài tử là quan tâm của phụ mẫu. Trong lòng Tần Sương vì tốc độ tu luyện cực kỳ chậm chạm mà khó chịu. Tần Vũ và Khương Lập trong lòng cũng vui, chỉ là lúc này cả hai cũng có biện pháp gì.
      Mươi năm, lúc vũ trụ đại thành, thần thông của Tần Vũ liền tăng lên nhiều lần.
      Thời gian trôi qua. Trong quãng thời gian này, Chu Thanh từ lúc có 'Lôi Nguyên Linh Châu' được hai năm, thần giới lại lần nữa xuất dấu hiệu thần vương đản sanh, thần giới lại có thêm vị thần vương.
      vị mà chỉ có thể xem là thiếu niên, thần vương thiếu niên.
      Chu Thanh, tân nhiệm Thánh Hoàng của Lôi Phạt thành, cũng trong số những nhân vật hiếm hoi ở đỉnh điểm. Trở thành Thánh Hoàng của Lôi Phạt thành. Chu Thanh đối với toàn bộ kiện đại chiến sau khi Thiên Tôn Sơn hạ xuống, càng thấu hiểu được ràng hơn.
      Chu Thanh cũng hiểu được, Tần Vũ vì sao lại tặng Lôi Nguyên Linh Châu.
      Mười phần đến tám chín phần do Tây bắc Thánh Hoàng 'Chu Hiển' bị Tần Vũ giết, trước đó mấy vị thần vương của Lôi Phạt thành như: 'Chu Nhiên, Chu Vô Luyến, Chu Thông, Chu Hoắc, đều bị Tần Vũ giết.
      Dù Chu Thanh sợ hãi về thực lực của Tần Vũ, nhưng bất quá Chu Thanh điểm cũng có hận Tần Vũ.
      "Hừ, Chu Hiển? Chu Hoắc?" Chu Thanh đối với mấy thần vương chết này. chút cảm tình cũng có, vì Chu Thanh chỉ là tầng lớp dưới cùng của Chu gia, thậm chí còn thiếu chút nữa bị trục xuất của Lôi Phạt thành rồi.
      Ở sâu trong đáy lòng của Chu Thanh. Ngược lại còn có cực kỳ cảm kích, người làm cho thoát thai hoán cốt, cho địa vị của phát sinh kịch liệt chuyển biến chính là Tần Vũ!
      Sau khi Chu Thanh trở thành thần vương, cả thần giới lại khôi phục bình ổn. Đại khái sau khi Chu Thanh thành thần vương khoảng ba đến bốn năm. Tại con đường của Úy Trì thành, phía đông của Thần giới.
      "Úy Trì thành? Thành trì mà Tần Vũ xuất phát từ đây?" vị thanh tu lão giả, vận thanh sắc trường bào, mỉm cười giữa đường.
      Thanh tu lão giả này, sắc mặt hồng nhuận. Da dẻ trắng trẻo như là trẻ con, nét mặt có vẻ mà người khác khi nhìn vào, cảm thấy có vui vẻ tha thiết. Ngay cả nụ cười cũng làm cho người xung quanh thấy ấm áp hẳn lên.
      " nghĩ tới là mấy ngàn năm ngắn ngủi công phu. Tần Vũ có thể sáng tạo ra đại cục diện như thế. sai, thực sai." Lão giả râu dài mỉm cười gật gật đầu.
      Cước bộ khẽ nhích. Chỉ hai ba bước, lão giả kia ra khỏi Úy Trì thành.
      Vung tay lên, dưới chân lão giả suất khối thất sắc tường vân. Chân đạp lên thất sắc tường vân, thanh tu lão giả với tốc độ cực nhanh trực tiếp hướng về Mê Vụ đầm bay .
      Xuyên qua Mê Vụ đầm lâu. phi tới ngoài Mê Vụ thành.
      "Hả, ngoài cửa vào Mê Vụ thành còn có thủ vệ?" Thanh tu lão giả ngắm nhìn Mê Vụ thành, khỏi lắc đầu than tiếng.
      Lúc này Mê Vụ thành xem ra phải là nơi muốn đến là có thể đến được, chỉ thấy thân ảnh của lão giả này bỗng dưng mơ hồ dần. Cuối cùng biến mất thấy đâu nữa, khi xuất trở lại, ở bên trong Mê Vụ thành.
      Bên trong Mê Vụ thành ngày hôm nay, rất phồn vinh.
      "Hả?" hạ bộ thiên thần Vũ Tuyền kinh dị trước chuyện vừa xảy ra trong nháy mắt. chỉ kịp cảm thấy trước mắt có mơ hồ. Rồi thanh tu lão giả xuất phía trước mặt.
      "Con mắt ta bị hoa hay sao?" Vũ Tuyền cảm thấy nghi hoặc.
      "Xin hỏi có phải thành chủ của Mê Vụ thành này. Có phải ở tòa thành trì lơ lửng phía kia ?" Lão giả này quay đầu về phía Vũ Tuyền cười dò hỏi.
      Vũ Tuyền căn bản nhìn thấu đối phương, lúc này đành cười đáp: "Tiền bối, thành chủ Mê Vụ thành, Tần Vũ đại nhân. Coi như ở trong Tử Huyền phủ, chỉ là lúc này, người có ở đó hay . Ta là tiểu nhân vật, ra thể nào mà biết được."
      "Ừ. Cám ơn ngươi." Lão giả mỉm cười gật đầu đáp lại.
      Rồi lập tức lão giả ngẩng đầu nhìn lên Tử Huyền phủ lơ lửng cao kia: "Cả cái phủ đệ, cũng là hạ phẩm thiên thần khí. thể được, thể được." Lão giả liền trực tiếp bay lên , nhằm hướng Tử Huyền phủ hướng tới.
      lát. Lão giả tới trước cửa của Tử Huyền phủ.
      "Đây là Tử Huyền phủ. Ngoại nhân được vào." Thủ vệ của Tử Huyền phủ lập tức quát lên.
      Lão giả mỉm cười lắc lắc đầu: "Cho gọi chủ nhân Tần Vũ của ngươi đến ."
      Lúc này, quản gia Phúc bá cũng nghe được tiếng quát của thủ vệ, trong lòng kinh ngạc: "Muốn gặp chủ nhân Tần Vũ? Người vừa đến này là ai?" Phúc bá trực tiếp tới cửa chính. Vừa nhìn thấy người.
      "Lão, lão chủ nhân!" Phúc bá hoàn toàn ngây người ra.
      " A Phúc!" Thanh tu lão giả thấy Phúc bá, con mắt khỏi sáng lên. mặt tràn đầy vui vẻ.
      ------
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :