Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 19: hậu thổ ấn xuất thế

      Bên trong đình giữa hồ nước, Tần Vũ mình lẳng lặng khoanh chân ngồi.
      Mà linh hồn Tần Vũ cùng tân vũ trụ hoàn toàn dung hợp, lúc này tân vũ trụ diễn biến càng lúc càng nhanh, vũ trụ công pháp phân làm ba tầng. Phức tạp nhất là tầng thứ nhất, nhân giới vũ trụ sớm thành công. Mà tầng gian vũ trụ thứ hai tiên ma giới cũng đến giai đoạn cuối cùng.
      "Xuy..xuy!"
      Vô số Hồng Mông linh khí điên cuồng, dũng mãnh tiến nhập vào tân vũ trụ tầng thứ hai, mà tầng gian đó cũng ngừng hoàn thiện.
      "Phòng chừng còn có hai năm thời gian nữa là tân vũ trụ tầng thứ hai hoàn toàn thành công." Tần Vũ hai mắt mở to, mặt lộ nét mỉm cười. Đối với hoàn thiện của tầng gian vũ trụ thứ hai, trong đáy lòng Tần Vũ có chút chờ mong.
      cũng nghĩ đến, khi tầng thứ hai hoàn thiện, thực lực của mình gia tăng rất nhiều lần.
      "Thiên Tôn sơn, Linh Bảo Mẫu Đĩnh vì sao chút động tĩnh đều có, Hậu Thổ ấn khi nào xuất thế?" Tần Vũ tâm ý vừa động. Tân vũ trụ gian lực dọc theo phù điêu thông đạo tiến vào trong Thiên Tôn sơn.
      Trong hạp cốc Thiên Tôn sơn.
      Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong ba người như trước ngồi cùng chỗ.. Giờ phút này trong hạp cốc, cơ hồ tất cả các thần vương đều căng thẳng. Hậu Thổ ấn tùy lúc đều có thể xuất thế.
      So sánh số lượng khi chờ đợi Thương Thiên ấn xuất thế, số lượng thần vương lúc này cũng thiếu ít. Thiếu Tu La thần vương La Phàm, còn có tám vị thần vương bị Tu La thần vương giết. Bất quá cũng còn nhiều vị thần vương khác...
      Khương Lan hướng ánh mắt về phía vị huyết hồng sắc trường phát nử tử ở xa.
      "Khương Lan huynh!" Dịch Phong tại bên dùng thần thức truyền dò hỏi.
      "Dựa theo lời Tần Vũ , huyết hồng sắc trường phát nữ tử kia có thể là thần bí cao thủ. Có thể thi triển thời gian tĩnh chỉ chỉ có siêu cấp cao thủ, huynh nhận ra huyết hồng sắc trường phát nữ tử kia ư?"
      Lúc trước, sau khi Tần Sương chào đời. Bọn người Khương Lan trở lại Thiên Tôn sơn. Tần Vũ lúc đó cũng nhận ra huyết hồng sắc trường phát nữ tử. Nhưng khi hỏi Khương Lan khi ấy Khương Lan lại nhận biết được.
      Bất quá theo thời gian trôi , Khương Lan vẫn xác định được.
      Khương Lan khẽ cau mày, tựa hồ có chút do dự.
      " xác định!" Khương Lan trả lời.
      " xác định? nhận thức được hay nhận thức được, tại sao lại xác định?" Dịch Phong có chút bất mãn.
      "Khương Lan huynh, có chuyện gì huynh trực tiếp ra ."
      Khương Lan thần thức truyền : "Dịch Phong huynh, Huyết Hải nữ vương này, nhìn khí thế ta hình như chưa bao giờ gặp qua. Chính là mấy năm gần đây, ta thường xuyên chú ý từ vẻ mặt đến nụ cười, đến từng động tác, ta phát nàng có điểm giống với cố nhân của ta."
      "Cố nhân?" Dịch Phong nhìn về phía Khương Lan.
      "Vị cố nhân kia tên gọi Tiết Vân, là ít , thuần khiết, năm đó Tiết Vân theo Tiêu Diêu thần vương kết thành nhóm. Cùng tranh đoạt Thiên Tôn sơn linh bảo." Khương Lan kể lại.
      "Cùng Tiêu Diêu thần vương liên thủ? Tiêu Diêu Thiên Tôn?" Dịch Phong có chút kinh ngạc.
      "Đúng! Chỉ là khi đó Tiêu Diêu thần vương vận khí tốt, lấy được Thiên Tôn linh bảo, trở thành tân nhiệm Thiên Tôn. Mà Tiết Vân như trước vẫn chỉ là thần vương bình thường, nàng sau đó cũng mai danh tính." Khương Lan nhíu mày nhìn Huyết Hải nữ vương đằng xa .
      "Khi trước, thực lực Tiết Vân rất bình thường, hơn nữa khí thế, ánh mắt cũng tàn nhẫn giống như vị Huyết Hải nữ vương này. Lúc trước thuần khiết như bạch ngọc, sao lại có biến hóa lớn như vậy. Ta thể tin được."
      "Chỉ là ít động tác của nàng và Tiết Vân năm đó có điểm giống nhau. Cho nên ta mới hoài nghi nàng là Tiết Vân. Đương nhiên chỉ là hoài nghi thôi."
      Khương Lan truyền .
      Dịch Phong gật đầu.
      "Khương Lan huynh. Tả Thu Lâm thần vương." Dịch Phong đột nhiên thần thức truyền cho hai người. Tả Thu lâm cũng mở to mắt nhìn về phía Dịch Phong.
      Dịch Phong mỉm cười, tiếp tục truyền :
      "Ta nghĩ đến việc, lúc này Tu La thần vương có mặt bên trong Thiên Tôn sơn. về thực lực, ba người chúng ta liên thủ xem như là cỗ thế lực . Cũng có cơ hội đoạt Hậu Thổ ấn."
      Tả Thu Lâm nhãn tình sáng ngời.
      Tả Thu Lâm và Khương Lan có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, thực lực tiếp cận Thánh Hoàng. Hôm nay, Khương Lan có La Vũ đao, mà Tả Thu Lâm có Vạn Liễu quyền trượng. Thực lực hai người tuyệt đối tiếp cận siêu cấp Thánh Hoàng. Về phần Dịch Phong cũng có nhất lưu Hồng Mông linh bảo Vạn Lý giang sơn.
      Ba người liên thủ tuyệt đối hơn hẳn ba Thánh Hoàng liên thủ.
      "Đúng! Có hy vọng." Tả Thu Lâm trong mắt lên vẻ hưng phấn. "Bởi vì Tu La thần vương có mặt ở đây. Hôm nay tám đại Thánh Hoàng cũng đoàn kết, Khương Phạm, Chu Hoắc, Thân Đồ Diêm ba người phe. Đoan Mộc Vân, Thang Lam, Mộc Khâm ba người nhóm. Còn thừa lại hai phương riêng lẻ...Tám đại Thành Hoàng đoàn kết, mà Huyết Hải nữ vương có lực công kích của nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Chúng ta chỉ cần cẩn thận chút là có hy vọng."
      Khương Lan trầm ngâm trong chốc lát.
      "Chúng ta thảo luận kế hoạch chút." Khương Lan đối với Hậu Thổ ấn trong đáy lòng cũng có chút chờ mong. Lúc này ba vị thần vương bắt đầu đàm luận. Vì tranh đoạt Hậu Thổ ấn mà bàn mưu.
      Khương Phạm, Chu Hoắc, Thân Đồ Diêm ba người đều tĩnh tọa.
      Khương Phạm hướng trung tâm hạp cốc nhìn Linh Bảo Mẫu Đỉnh. Hậu Thổ ấn sắp xuất thế, trong đáy lòng Khương Phạm cũng chờ mong hồi lâu.
      Trước tiên đoạt Hậu Thổ ấn. Sau nhờ Lôi Phạt Thiên Tôn đoạt Vạn Dân ấn. Nếu như thành công. Cơ hội Khương Phạm trở thành Thiên Tôn phi thường lớn.
      Khương Phạm theo quán tính hướng Linh Bảo Mẫu Đỉnh nhìn lại. Khi sắp sửa thu hồi ánh mắt, đột nhiên phát Linh Bảo Mẫu Đỉnh mơ hồ có quang mang năng lượng.
      "Di!"
      Khương Phạm con mắt nhất thời sáng lên.
      "Thân Đồ Diêm, Chu Hoắc, Hậu Thổ ấn sắp xuất thế!"
      Khương Phạm lập tức phản ứngm thần thức truyền . Khương Phạm căn bản dám có chút động tĩnh, e sợ khiến cho các thần vương chú ý. Khương Phạm còn muốn các thần vương kia phát chậm chút.
      Nhưng là các thần vương đều kinh hãi.
      Chung quanh ước quang mang biến hóa, cơ hồ làm cho tất cả các thần vương đều quay đầu nhìn lại.
      "Hậu Thổ ấn xuất thế?"
      đứng ở trong ngõ của hạp cốc, Huyết Hải nữ vương nhãn thần sáng rực. Huyết Hải nữ vương che dấu thực lực tiến vào Thiên Tôn sơn.
      Những người khác, như tám đại Thánh Hoàng căn bản có phát được thực lực kinh người của nàng.
      Huyết hải nữ vương liếm môi cái, liếc ánh mắt ra xa nhìn tám đại Thánh hoàng.
      "Hừ, sáu ngàn vạn lần ức năm gặp, nghĩ tới có mấy người ta nhận biết. Xem ra thay đổi rất lớn a. như vậy cũng tốt, làm cho các ngươi chú ý. Ta càng thêm dễ dàng đoạt được Hậu Thổ ấn."
      Tu La thần vương có mặt. Huyết Hải nữ vương tràn ngập tin tưởng.
      "Xuy...xuy!"
      Chỉ thấy Linh Bảo Mẫu Đỉnh cực lớn ước tán xuất quang mang, mà Linh bảo Mẫu Đỉnh quang mang càng thêm chói mắt. Tất cả các ánh mắt của thần vương cơ hồ đều tụ tập Linh bảo Mẫu Đỉnh.
      "Ầm!"
      Đột nhiên Linh Bảo Mẫu Đỉnh rung lên. Phía Linh Bảo Mẫu Đỉnh quang mang càng tỏa sáng, tuyệt đại thần vương cơ hồ đồng thời " Xoát!" trực tiếp bay đến Linh Bảo Mẫu Đỉnh.
      " gian đông kết!"
      Trong tám đại Thánh Hoàng, có năm đại Thánh Hoàng cơ hồ đồng thời thi triển gian đông kết. Mặc kệ ai đoạt được Hậu Thổ ấn đều là cách nào thuấn di trực tiếp đến phù điêu thông đạo.
      "Hưu!"
      Linh Bảo Mẫu Đỉnh đột nhiên chấn động, đạo quang mang màu tro kinh khủng bắn ra.
      Đạo quang mang này phi thường quỷ dị, sau khi bay xuống cái hồ . Rồi sau đó trực tiếp bay vào đám sơn thạch của hạp cốc. Tiến vào sâu trong lòng đá của Thiên Tôn sơn.
      Trợn mắt há mồm!
      Vốn phi hành trung, hơn mười vị thần vương đều đình trụ lại. Bọn họ lập tức sử dụng thần thức xuyến thấu vào trong long Thiên Tôn sơn. Nhưng kết cấu đất đá Thiên Tôn sơn vô cùng đặc thù, thần thức của hơn mười vị thần vương cách nào xuyên thấu vào trong được.
      ít thần vương đều triển khai thần thức, chú ý khắp nơi, mặc dù thần thức cách nào xâm nhập được vào trong lòng Thiên Tôn sơn nhưng là bọn họ có thể đợi cho đến khi Hậu Thổ ấn bay trở lại.
      Chính là....
      Đợi hồi lâu Hậu Thổ ấn điểm động tĩnh cũng có, phảng phất vẫn hoan hỉ ở bên trong Thiên Tôn sơn.
      "Độn!"
      Phổ Thai Đồ của gia tộc Phổ Thai quát khẽ tiếng, tức thi triển độn pháp đặc thù của gia tộc...Am hiểu độn pháp nhất chính là Phổ Thai gia tộc, lần này lại may mắn.
      Phổ Thai Đồ thi triển mấy lần nhưng cách nào tiến vào được.
      "Xem ra chỉ có cách dùng vũ khí đào bới Thiên Tôn sơn mà thôi."
      Khương Phạm nhíu mày. Nhưng khi nghĩ đến Thiên Tôn sơn thể tích lớn thế này, "Núi đá Thiên Tôn sơn trình độ cứng rắn ra sao?" Khương Phạm quan sát bề ngoài.
      Đột nhiên!
      "Bồng!" tiếng nổ lớn, chỉ thấy vị thần vương ngang nhiên dùng chiếc búa lớn bổ vào ngọn núi, vài viên đá văng ra, mặt núi chỉ lõm xuống nửa thước.
      Rất hiển nhiên, chỉ có Khương Phạm có ý niệm đào bới Thiên Tôn sơn, mà rất nhiều thần vương khác cũng nghĩ vậy. Hơn nữa còn có người ra tay hành động.
      "Lực công kích tám mươi phần trăm nhưng chỉ bổ ra được cái hố mà thôi!" Vị thần vương kia thở dài tiếng.
      Khương Phạm giờ phút này hiểu được độ cứng rắn của Thiên Tôn sơn, lại đưa mắt nhìn vô số sơn mạch khổng lồ tựa hồ như vô biên than thầm: "Với tốc độ đào bới như vậy, biết đến khi nào mới có thể phá vỡ được cả Thiên Tôn sơn?"
      Huống chi!
      Thiên Tôn sơn chính là từ trời giáng hạ, vạn bất đắc dĩ các thần vương cũng dám đem cả Thiên Tôn sơn phá hư.
      "Hô!" "Hô!" "Hô!" "Hô!"
      Chỉ thấy đám thần vương bắt đầu bay ra bốn phương tám hướng.
      Dịch Phong nhìn về phía Khương Lan : "Khương Lan huynh, giờ đây Hậu Thổ ấn bên trong Thiên Tôn sơn. Núi đá Thiên Tôn sơn vô cùng quái dị cực kỳ, thần thức cách nào xuyên thấu được. Ai cũng biết Hậu Thổ ấn từ chỗ nào bay ra. Chúng ta ba người tách ra tại ba nơi chờ đợi. chừng vận khí tốt, khi đoạt được Hậu Thổ ấn, còn có thể kịp rời ."
      Dịch Phong , kỳ cũng có ít thần vương nghĩ vậy.
      Nếu đám người đều ở trong hạp cốc, đợi đến khi Hậu Thổ ấn xuất trở lại. Lúc đó đoạt được Hậu Thổ ấn hay là dựa vào thực lực.
      Thiên Tôn sơn phương viên hơn mười ngàn dặm. Độ cao cũng cận trăm ngàn dặm. Là ngọn núi rất lớn. Bởi vì gian đông kết được sử dụng nên cách nào thuấn di. Việc phi hành cũng phải mất trong chốc lát.
      "Dịch Phong huynh cần vội."
      Khương Lan đạm cười .
      "Cái gì thuộc về chúng ta thuộc về chúng ta, nếu phải của chúng ta, cho dù có liều mạng cũng thể lấy được."
      "Huống chi, khi ba người chúng ta tách ra, cũng chỉ như ôm cây đợi thỏ. Nếu gặp may đoạt được cũng bị người khác cướp mất. Còn nếu ba người chúng ta cùng nhau, khi đoạt được, ba người chúng ta liên thủ ai dám cướp đoạt." Khương Lan đưa mắt nhìn sang Dịch Phong.
      Dịch Phong cười cười thêm gì nữa. Ở bên cạnh Tả Thu Lâm đưa mắt nhìn Khương Lan, cuối cùng cũng trầm mặc gì.
      có mấy vị thần vương giống như Khương Lan, để Hậu Thổ ấn ở trong lòng, những thần vương khác đều phi hành đến các nơi khác nhau của Thiên Tôn sơn dùng thần thức chăm chú quan sát.
      "Thân Đồ, Chu Hoắc. Hai người các vị nên cách ta quá xa, khi trong ba người có đoạt được Hậu Thổ ấn hai người còn lại có thể chi viện được." Khương Phạm lăng thần thức phát tán ra.
      Thân Đồ Diêm, Chu Hoắc hai người giữ cự li với Khương Phạm. Cự li gần vạn dặm. Hai người bọn họ cũng cẩn thận quan sát.
      Trong lúc chúng thần vương cẩn thận quan sát khắp nơi, thời gian tựa hồ trôi qua rất chậm.
      Thời gian tuần trà trôi qua, dài như cả trăm năm.
      "Dịch Phong, huynh xem những vị thần vương này, từng người đều..." Khương Lan mỉm cười đưa mắt nhìn về phía các thần vương ở xa.
      "Hưu!"
      Đột nhiên, đạo quang mang màu tro trực tiếp bay tới, rơi xuống dưới chân Khương Lan. Theo phản xạ tự nhiên Khương Lan giơ tay nắm lấy đạo quang mang màu tro này.
      "Phốc!" Bàn tay chấn động. Khương Lan nhìn vào trong tay mình.
      Chỉ thấy cái ấn màu tro nằm trong tay Khương Lan. mặt ấn có khắc ba chữ đặc thù, ba chữ này Khương Lan thể thể nhận biết được. Nhưng biết vì sao, trong đầu Khương Lan tự nhiên lên ba chữ -- Hậu Thổ ấn.
      "Hậu Thổ ấn!"
      Khương Lan lặng người , ở bên cạnh Dịch Phong và Tả Thu Lâm đưa mắt nhìn sang cũng là sửng sốt.
      "Còn nhìn gì nữa, mau chạy!" Khương Lan đột nhiên có phản ứng, dùng thần thức truyền cho Dịch Phong cùng với Tả Thu Lâm. Ba người lập tức biến thành ba đạo lưu quang cực nhanh hướng chân núi bay .
      Sau khi thần thức phát "Hậu Thổ ấn", các vị thần vương ngay lập tức từ khắp nơi trong Thiên Tôn sơn điên cuồng lao về phía đám Khương Lan ba người.
      ------
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 20: Trọng trọng kiếp sát

      Thần thức của các Thần Vương lúc vừa bao phủ Thiên tôn sơn cơ hồ đồng thời phát ra Hậu Thổ Ấn xuất , chút do dự, tất cả các Thần Vương đều dùng tốc độ nhanh nhất, hóa thành mười đạo lưu quang từ mọi hướng nhằm mục tiêu là Khương Lan phóng tới.
      "Hưu!"
      Chân đạp nhất lưu Hồng Mông linh bảo La Vũ đao. Khương Lan tốc độ càng đạt tới mức kinh khủng. Ngay cả Tả Thu Lâm và Dịch Phong so với Khương Lan còn chậm hơn chút.
      "Án chiếu theo kế hoạch lúc trước!" Tả Thu Lâm thần thức truyền .
      "Biết rồi." Khương Lan, Dịch Phong đều trả lời ngắn gọn, may mắn rằng lúc trước bọn họ có nghĩ qua, nếu bọn họ quả lấy được Hậu Thổ Ấn, làm thế nào để chạy trốn khỏi truy sát của rất đông các Thần Vương.
      Thiên Tôn sơn này quá lớn, mà các Thần Vương phân tán cũng rất rộng, Khi Khương Lan phi hành xuống phía dưới được gần nửa lộ trình. Mới có vị Thần Vương đầu tiên tới chặn lại. Bất quá sau vị Thần Vương này, liên tiếp ngừng rất nhiều Thần Vương chạy đến cản lại.
      " nửa lộ trình sau, xem ra tương đối khó khăn." Khương Lan trong mắt lên tia hưng phấn khó có được.
      " lâu, có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào này." Thời khắc này, Khương Lan cảm thấy huyết dịch toàn thên đều tựa hồ như sôi trào, năng lượng sung mãn vô tận.
      "Áo Thôn, mi cũng muốn ngăn cản ta?" Khương Lan quay về phía Thần Vương đầu tiên đuổi giết, trực tiếp thần thức truyền .
      Áo Thôn, chính là trong tam đại Thần Vương của Huyết sơn, bất quá luận về thực lực, Áo Thôn so với Khương Lan yếu hơn rất nhiều, đừng đến tại Khương Lan có nhất lưu Hồng Mông linh bảo.
      Áo Thôn nghĩ đến chênh lệch thực lực. "Ta thực lực yếu hơn, đây là muốn liều mạng, chịu chết sao?" Áo Thôn trong lòng chần trừ, điều này khỏi làm cho công kích của chậm lại chút.
      "Hưu!"
      Mốt đường cong xẹt qua. Khương Lan chân đạp La Vũ đao trực tiếp bỏ Áo Thôn rớt lại xa xa phía sau. Lúc này với tốc độ của Khương Lan, nếu mà đối thủ chỉ thoáng chần chừ, liền bị Khương Lan bỏ xa.
      Tiếng nổ lớn vang lên, tốc độ quả quá nhanh.
      Tả Thu Lâm cùng Dịch Phong cũng ở ngay phía sau Khương Lan, ba người khoảng cách với nhau cũng xa.
      "Hô!" "Hô!" "Hô!"......
      Từ phía trước liên tiếp bốn vị Thần Vương phóng đến, trong bốn vị Thần Vương này có hai vị là Thánh hoàng, phân biệt là Khương Phạm, Chu Hoắc cùng với Chu Nhiên, Khương Hình. Bốn vị Thần Vương này tự nhiên đối với Khương Lan rất quen thuộc.
      "Nhị đệ, đưa Hậu Thổ Ấn cho ta." Khương Phạm từ phía trước tới, lại còn dùng thần thức truyền .
      "Hừ, buồn cười."
      Khương Lan thần thức truyền . Mỗi bên thần thức truyền với nhau, hai bên nhân mã qua khoảng cách ngàn dặm trực tiếp chạm mặt nhau. Khương Lan dùng thần thức trực tiếp cuồng bạo trùng nhập vào trong đầu Khương Hình, Chu Nhiên: "Các ngươi cũng muốn cản ta?"
      Khương Hình, từ nghe truyền kỳ về trưởng thành của Khương Lan. Đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của Khương Lan cực tốc phóng tới, trong lòng có thoáng chấn động. khỏi có chút chậm lại. Chu Nhiên cũng là người thông minh, biết rằng chênh lẹch đôi bên rất lớn. "Ta theo phía sau đại bá là được." Chu Nhiên trực tiếp theo phía sau Chu Hoắc.
      "Hậu Thổ Ấn, là do tình thế bắt buộc."
      Khương Phạm lần cuối cùng thần thức truyền , Khương Phạm với Khương Lan khoảng cách chỉ trăm thước mà thôi, trăm thước cự li đối với tốc độ của hai vị đại Thần Vương, ngay cả thời gian nháy mắt cũng kịp đối mặt rồi.
      Đỉnh đầu Khương Phạm lơ lửng viên linh châu màu đen, chính là trấn tộc chi bảo "Ám Nguyên linh châu". người lại lên hắc sắc chiến y. Trong tay cũng xuất thanh hắc sắc trường thương. Mà La Vũ đao dưới chân Khương Lan trong nháy mắt ở trong tay.
      Khương Phạm, Khương Lan nhìn nhau.
      "Hô!"
      tiếng nổ lớn vang lên, Khương Phạm cùng Khương Lan va chạm vào nhau, Khương Lan tốc độ nhanh kinh hoàng, vòng qua bên cạnh Chu Hoắc. Về Phần Chu Nhiên, Khương Hình hai người càng dám ngăn cản.
      Tả Thu Lâm, Dịch Phong hai người vòng theo hai hình vòng cung, bỏ qua bốn vị Thần Vương này, bọn người Chu Hoắc cũng ngăn trở Tả Thu Lâm cùng Dịch Phong. Bởi vì Khương Phạm vùa giao thủ chính diện với Khương Lan, giờ phút này lại rơi xuống núi đá Thiên Tôn sơn.
      "Khương Phạm huynh, làm sao vậy?" Chu Hoắc lập tức phóng tới bên cạnh Khương Phạm.
      Khương Phạm khóe miệng có tiên huyết, quay đầu xuống phía dưới nhìn, lúc này bóng người Khương Lan sớm tiêu thất vô tung, chỉ là lờ mờ nghe được tiếng nổ kinh khủng lại còn có tiếng va chạm. Hiển nhiên phía dưới lại có giao thủ.
      "Ta sao." Khương Phạm lắc lắc đầu, đồng tử có chút co lại. "Chỉ là nghĩ tới, nhị đệ của ta đột nhiên sử dụng "thời gian gia tốc" đến mức xuất thần nhập hóa. Đối với "thời gian gia tốc" gần như vận dụng hết mức, đột nhiên khiến bổn nguyên chi lực của ta thể thương hại tới , lại đao chém trúng ta."
      Khương Phạm trong lòng ngẫm lại thực là trận kinh hãi.
      Nếu như phải trấn tộc linh bảo "Ám Nguyên linh châu" có công hiệu phòng ngự, Khương phạm thực trúng La Vũ đao vừa rồi, sợ rằng chỉ là thổ ra búng máu.
      "Lợi hại như vậy?" Chu Hoắc trong lòng cũng kinh ngạc.
      "Ta cũng chỉ biết nhị đệ rất lợi hại, lúc trước có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, trong khi đó ta đối mặt với , cũng nắm chắc tất thắng. Hôm nay có La Vũ đao, ta... phải là đối thủ của nữa." Khương Phạm trong lòng có chút hối hận.
      Bởi vì, La Vũ đao chính là Khương Phạm đua cho Khương Lan!
      Lúc trước, trong khi công khai chiêu thân, đệ nhất kiện lễ vật mà Tần Vũ dâng hiến chính là "La Vũ đao". Khương Phạm lúc đó lo lắng về việc Phiêu Tuyết thành gia tăng thực lực, nên đua "La Vũ đao cho Khương Lan. Ai ngờ, cuối cùng trong khi tuyển con rể, tự mình lựa chon Chu Hoắc. Làm Khương Lan hoàn toàn trở mặt với .
      Tần Vũ đưa cho Khương Phạm La Vũ Đao, cuối cùng lại quay về với Khương Lan.
      ....
      Trong lòng vừa nghĩ đến Tần Vũ, đáy lòng Khương Phạm liền có trận phiền muộn.
      " Mặc kệ như thế nào, Hậu Thổ Ấn này nhất định phải lấy được." Khương Phạm lại bay lên .
      "Khương Phạm huynh, ngươi lại muốn đuổi theo?" Chu Hoắc ở bên cạnh kinh ngạc, Khương Hình, Chu Nhiên cũng nhìn về phía Khương Phạm. Bọn họ đều cảm nhận được tốc độ phi hành của Khương Lan. Tốc độ phi hành của Khương Lan so với bọn họ nhanh hơn, đuổi theo từ phía sau, khoảng cách giữa đôi bên ngày càng xa, căn bản là đuổi kịp.
      Khương Phạm thần thức truyền : "Đừng lo lắng, đường có người chặn lại, bọn họ dám chắc cách nào bảo trì tốc độ cao. Huống chi...cửa phù điêu thông đạo còn có người cản trở. Toàn bộ Thiên Tôn sơn, chỉ có phù điêu thông đạo để ra, nhị đệ ta có khả năng ra ngoài dễ dàng như vậy."
      Lời còn quanh quẩn trong đầu Chu Hoắc,Chu Nhiên, Khương Hình ba người, Khương Phạm hóa thành đạo hắc quang hướng phía dưới đuổi tới. Chu Hoắc, Chu Nhiên, Khương Hình ba người chần chừ chút, ngáy sau đó cũng đuổi theo.
      "Khương Lan huynh, dừng lại."
      Từng đạo thần thức truyền liên tiếp vang lên trong đầu Khương Lan, những người đó phần lớn đều là người quen biết cũ của Khương Lan, ít người cùng Khương Lan quan hệ đều tồi. Bất quá khi dính líu đến Hậu Thổ Ấn, Những Thần Vương này khong hề nhường nhịn.
      "Dừng lại?"
      Khương Lan trong mắt có chút lãnh ý, ít Thần Vương trước đây cùng quan hệ tồi, chỉ là trong khi giao thủ vừa nãy, vài vị Thần Vương có quen biết lại tâm ngoan thủ lạt với . chút nào lưu tình.
      trường bào Khương Lan giờ phút này cũng nhiễm đầy huyết tích, trong đó vết máu của chính mình cũng có, của người khác cũng có.
      " cầu giết địch, chỉ cầu tốc độ nhanh nhất... phóng xuống phía dưới."
      Đây là ý nghĩ của Khương Lan, điều này cũng khiến cho Khương Lan cho tới giờ này cũng hạ sát chiêu đối với những Thần Vương này, chỉ là thoát khỏi những vị Thần Vương đó. Với tốc độ phi hành của Khương Lan, chỉ cần thoát khỏi đối phương, đối phương thể lại đuổi theo .
      Luận tốc độ, Khương Lan chân đạp nhất lưu Hồng Mông linh bảo La Vũ đao, có lẽ chỉ có Tu La Thần Vương có thể so với .
      Dù sao bát đại trấn tộc linh bảo, đều phải là linh bảo dùng để giá ngự phi hành, tuy giống với mình đều là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, tốc độ của bát đại Thánh Hoàng so với Khương Lan đều chậm hơn chút.
      "hô!""hô!"
      Tả Thu Lâm, Dịch Phong hai người vòng theo hai đường vòng cung, cực tốc hướng tới phù điêu thông đạo phía dưới phi xuống. Bọn họ hai người ra vô cùng thoải mái. đường, có vị Thần Vương nào ngăn trở bọn họ. Cơ hồ tất cả Thần Vương đều ngăn trở Khương Lan.
      "Khương Lan huynh thoát khỏi những người đó tốc độ nhanh a." Dịch Phong mặt có tia vui mừng.
      Tả Thu Lâm mặt vẫn lạnh lùng như cũ. Trực tiếp thần thức truyền :"Hừ, chỉ bất quá những Thần Vương này cũng đoàn kết, hơn nữa Thần Vương thực lợi hại, phần lớn đầu ra tay. Tại lối vào phù điêu thông đạo, có mấy vị Thánh Hoàng chờ đó."
      Dịch Phong sắc mặt cũng nghiêm túc lại.
      Những Thánh Hoàng này nghĩ đều vô cùng đơn giản, bất quản thế nào, Khương Lan cuối cùng là muốn thông qua lối vào phù điêu thông đạo ra ngoài. Cho nên chỉ cần ngăn ở trước của vào phù điêu thông đạo, liền có thể ngăn Khương Lan lại.
      đạo lưu quang màu đỏ phi tới chỗ cách phù điêu thông đạo vài trăm thước, lưu quang màu huyết hồng dừng lại hạ xuống, biến thành nhân ảnh, chính là Huyết Hải nữ vương.
      Huyết Hải nữ vương khi phát "Hậu Thổ Ấn" bị Khương Lan lấy được, liền toàn lực phi hành tới phù điêu thông đạo, đường ai ngăn trở, hơn nữa bản thân tốc độ cực nhanh, Huyết Hải nữ vương sớm trước Khương Lan. Liền đến vị trí cửa vào phù điêu thông đạo.
      "Hừ, những Thánh Hoàng này, lại cứ tưởng rằng mình rất lợi hại." Huyết Hải nữ vương liếc mắt cái thấy đứng ở trước cửa phù điêu thông đạo là bọn người Đoan Mộc Vân, Thang Lam, Hoàng Phủ Ngự.
      "Cho các người cùng Khương Lan mấy người đánh nhau trước. Sau đó...." Huyết Hải nữ vương trong lòng định ra kế hoạch phi thường tốt.
      Nàng thực lực mặc dù yếu, chỉ là khi đối mặt với những Đại Thánh Hoàng và Khương Lan, lại là có chút nguy hiểm. Quan trọng nhất chính là....những Đại Thánh Hoàng này nàng căn bản biết thực lực.
      " giấu thực lực."
      Đến thời khắc mấu chốt ra tay!
      "Phốc." La Vũ đao mang theo vệt máu tươi xẹt qua trường , Khương Lan chân đạp La Vũ đao, tốc độ thoáng chậm lại chút. Sau đó lại khôi phục cực han tốc độ. Tiếp tục bay xuống phía dưới.
      Mà phía sau Khương Lan, Thần Vương "Hoàng Phủ Lôi" nhìn theo bóng Khương Lan phía xa, trong lòng vô cùng ràng. Vừa rồi Khương Lan tha cho mạng. Chỉ cần Khương Lan bỏ thêm chút thời gian, là đủ để giết Hoàng Phủ Lôi. Lối vào phù điêu thông đạo, giờ phút này tụ tập mười vị Thần Vương. Mười vị Thần Vương này, có năm vị Thánh Hoàng cấp cao thủ, còn lại sáu người, phân biệt là Huyết hải nữ vương "Tiết Vân", ba vị Thần Vương của Tu La Hải: Tôn Luyện, Liễu Liên, An Tầm. Cùng với Huyết sơn Thần Vương ."Huyết nữ vương" Vũ Sát, cùng với Đoan Mộc Ngọc đứng xa xa bên.
      "Hô!"
      Người còn chưa đến, khí trở nên chấn động. Qua đó có thể thấy được tốc độ của Khương Lan.
      "Thang Lam, Mộc Khâm huynh, chúng ta hai người liên thủ cản Khương Lan lại." Đoan Mộc Vân nhìn chắm chằm lưu quang từ xa cực nhanh bay tới, đồng thời thần thức truyền an bài.
      Khương Lan, dù sao cũng chi là Khương Lan. phải là Tu La Thần Vương, cũng phải Tần Vũ. Hai vị Thánh Hoàng liên thủ là đủ ngăn trở Khương Lan. Huống chi...nơi này còn có các vị Thần Vương khác.
      "Chúng ta đừng có vội." Hoàng Phủ Ngự đứng bên cạnh Phổ Thai Hồng truyền . Hai vị Thần Vương này là cùng phe.
      "Xuất thủ!"
      Đoan Mộc Vân đột nhiên thần thức truyền quát, Thang Lam, Mộc Khâm hai người mục quang lập tức bạo xạ, thân ảnh hai người lập tức hóa thành tàn ảnh mang theo hai cỗ năng lượng kinh khủng màu xanh và lam nhằm phía Khương Lan. "Mộc Khâm, Thang Lam?" Khương Lan mục quang trở nên lãnh lệ, La Vũ đao dưới chân đột nhiên tiêu thất, sau đó liền xuất trong tay. Lúc này Tả Thu Lâm, Dịch Phong từ mặt bên tới bên cạnh cửa vào phù điêu thông đạo, bọn họ hai người đều nhìn Khương Lan, án chiếu theo kế hoạch, giờ phút này căn bản còn chưa tới lúc bọn họ ra tay.
      Vô luận là như thế nào, địch nhân trong lúc này, chỉ cho phép Khương Lan người rời .
      "Khương Lan huynh, trông cậy vào ngươi."Dịch Phong trong lòng yên lặng chờ đợi, mà Tả Thu Lâm cũng lạnh lùng như trước, chỉ là ánh mắt vẫn dừng lại người Khương Lan. Nhìn kĩ chỗ đông đảo các Thần Vương, Khương Lan cùng Mộc Khâm, Thang Lam hai đại Thần Vương chính diện giao thủ.
      đạo đao quang chói mắt.
      gian biến ảo, mọi người nhìn kĩ , Khương Lan cả người trở nên mơ hồ, thời gian lưu tốc xung quanh thân thể ngừng kịch liệt biến đổi. "Thời gian gia tốc" lúc này dược dùng tới cựu hạn.
      "Thời gian gia tốc, cũng có thể sử dụng đến mức này?" cách đó vài trăm thước Huyết Hải nữ vương trong lòng chấn kinh, nàng mặc dù lĩnh ngộ "thời gian tĩnh chỉ", nhưng có thể sử dụng "thời gian gia tốc", nàng thể thừa nhận, nàng cùng Khương Lan chênh lệch .
      "Phốc" tiếng, tiên huyết rải đầy trời. Khương Lan, Mộc Khâm, Thang Lam ba người đan xen vào nhau. Khương Lan sắc mặt trắng bệch, cơ hồ hề giảm tốc, chỉ để lại tàn ảnh liên tiếp, cực nhanh hướng tới phù điêu thông đạo phóng .

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 21: Tất cả để cho con.

      Thang Lam, Mộc Khâm đều dừng lại, xoay người nhìn về bóng lưng Khương Lan, trong lòng đều kinh hãi. Thực lực Khương Lan tuyệt đối so sánh với bọn họ chỉ có mạnh hơn chứ kém, đối mặt với hai đại Thánh Hoàng liên thủ, cũng có khả năng dễ dàng chạy thoát như vậy.
      "Khương Lan này, thực lực ràng có thể cùng chúng ta liều mạng, trọng thương như vậy mà tốc độ vẫn giảm." Mộc Khâm, Thang Lam đều rất tình. Bọn họ hai người điểm thương tổn đều có, mà Khương Lan lại bị thương. Đoan Mộc Vân sắc mặt biến đổi.
      Đối mặt với Khương Lan khí thế đạt tới đỉnh điểm cực nhanh lao tới, Đoan Mộc Vân đáy lòng có chút sợ hãi. người như thế nào có thể ngăn cản Khương Lan lúc này?
      "Đoan Mộc huynh, chúng ta cùng tiến lên."
      Thanh của Hoàng Phủ Ngự vang lên trong đầu, Đoan Mộc Vân chút do dự, "Ra tay!"
      Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân ba người vừa muốn chuẩn bị ra tay, chính là lúc này có người, có người so với bọn ra tay sớm hơn bước-chỉ thấy đạo sóng biển màu đỏ hướng về Khương Lan vọt tới.
      "Lui!"
      Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân đều cảm thấy tim đập thình thịch.
      "Rít, rít...."
      Tiếng nước suối chảy đột nhiên vang lên, chỉ thấy số hoa nhân, thảo nhân hạ xuống, trực tiếp bao vây đạo sóng biển màu đỏ. Hoàng Phủ Ngự đột nhiên hiểu ra.
      "Vạn lý giang sơn!"
      Hoàng Phủ Ngự, Đoan Mộc Vân bọn người năm đó khi giết Tả Thu Mi cũng từng đuổi giết Dịch Phong, Dịch Phong dùng Vạn Lý Giang Sơn cầm chân tám đại Thánh Hoàng, sau đó chạy thoát.
      Vạn lý giang sơn. Linh bảo gian. Có thể huyễn hóa thành nước chảy, cũng có thể huyễn hóa thành hoa cỏ, cây cối. "Chuyện gì xảy ra?"
      Huyết Hải nữ vương cảm thấy tràng cảnh chung quanh đột nhiên biến đổi, chính mình cũng lâm vào gian. Hơn nữa gian này lực trói buộc lớn đến dị thường. Nếu muốn phá, cũng phải dễ dàng.
      "Đây là cái gì? Ta như thế nào cho đến bây giờ có nghe qua." Huyết Hải nữ vương trong lòng đầy ảo não và tức giận.
      Nàng vừa mới thi triển thời gian tĩnh, nhưng Dịch Phong sớm ở bên cạnh lập tức ra tay.
      Dựa theo kế hoạch lúc trước Dịch Phong chính là chống lại Huyết Hải nữ vương.
      Huyết Hải nữ vương thực lực dù lợi hại, nhưng có nhất lưu Hồng Mông linh bảo công kích. Phải phá vỡ nhất lưu Hồng Mông linh bảo "vạn lý giang sơn", cũng cần thời gian dài.
      Thời gian dài đủ để Khương Lan trốn thoát.
      "Khương Lan huynh, vấn đề lớn nhất ta giúp huynh giải quyết, bây giờ phải trông vào hai người." Dịch Phong thần thức truyền . Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân thấy thần bí cao thủ đột nhiên bị vạn lý giang sơn vây khốn, lập tức hề do dự, ba người đỉnh đầu đều xuất ba khỏa bổn nguyên linh châu.
      Tam đại Thánh Hoàng liên thủ đối phó với Khương Lan.
      Nếu thất thủ, tam đại Thánh Hoàng đều có mặt mũi nhìn người khác.
      "Xuy xuy." chỉ thấy vô số rễ cành liễu màu xanh biếc phủ đầy trời hướng về phía tam đại Thánh Hoàng vọt tới.
      Những cành liễu này rất nhiều, tam đại Thánh Hoàng căn bản vốn kịp tránh, liền bị vô số cành rễ cây này trói buộc.
      Nhất lưu Hồng Mông linh bảo - Vạn Liễu.
      Quyền trượng 'Vạn Liễu", sở dĩ xưng là Vạn Liễu, đó là loại này có công hiệu trói buộc người.
      Tử Vong thần vương Tả Thu Lâm rốt cục ra tay.
      "Phá!"
      Hoàng Phủ Ngự, Đoan Mộc Vân, Phổ Thai Hồng ba người sắc mặt biến đổi. Nhưng ba người lập tức vận bổn nguyên lực đánh gãy những cành liễu này, nhưng bọn họ sai. Lần đầu tiên bọn họ vận bổn nguyên lực, chỉ làm cho những cành liễu chấn động chút. Cũng có đánh gãy.
      "Hừ, muốn thoát khỏi trói buộc, đâu có dễ dàng vậy?" Tả Thu Lâm cười lạnh tiếng, hắc quang trong mắt chợt lóe lên.
      " tốt."
      Hoàng Phủ Ngự ba người đều cảm thấy từ những cành liễu truyền đến cỗ lực lượng quỷ dị, kỳ lạ, loại lực lượng này trực tiếp công kích linh hồn bọn họ. Hơn nữa, rất ràng, lực lượng này công kích linh hồn phi thường mạnh.
      Tử vong thần vương công kích rất mạnh.
      Phối hợp quyền trượng Vạn Liễu, quả thực có thể là hoàn mỹ.
      "Bồng!" tam đại Thánh Hoàng đều cảm thấy linh hồn mình phảng phất bị côn trùng cắn, chỉ là tam đại Thánh Hoàng tại đỉnh đầu, bổn nguyên linh châu quang mang đại thịnh, ba cỗ bổn nguyên lực đột nhiên đạt tới trạng thái kinh hoàng. Quyền trượng Vạn Liễu lập tức bị chấn động kịch liệt.
      "Hừ, các ngươi may mắn."
      Tả Thu Lâm cũng cảm thấy quyền trượng Vạn Liễu tới cực hạn, đồng thời trói buộc ba vị Thánh Hoàng, đối với quyền trượng Vạn Liễu áp lực là quá lớn. Bất quá đoạn thời gian này, cho phép Khương Lan ở bên cạnh chạy vào giữa phù điêu thông đạo.
      "Chúng ta ."
      Dich Phong nhìn Tả Thu Lâm, hai người cũng ngay sau đó nhảy vào cửa phù điêu thông đạo. Về phần Tôn Luyện, Liễu Liên, An Tầm, Huyết nữ vương cách xa cửa vào phù điêu thông đạo căn bản có ngăn trở. "Hãy , hãy ..... cho các ngươi cao hứng trong chốc lát." An Tầm nhìn ba người biến mất tại gữa phù điêu thông đạo, mặt khỏi lộ ra nụ cười.
      An Tầm, Tôn Luyện, Liễu Liên ba người cũng có ngăn trở.
      Bởi vì bọn họ biết rằng, Tu La thần vương La Phàm chờ ở cửa vào phù điêu thông đạo. Với thực lực của Tu La thần vương La Phàm, bắt được Khương Lan, đoạt Hậu Thổ Ấn. Điều đó dễ như trở bàn tay?
      "Bồng!"
      trung vô tận hoa cỏ đột nhiên biến mất, chính là Dịch Phong thu hồi nhất lưu Hồng Mông linh bảo Vạn Lý Giang Sơn. Huyết Hải nữ vương vừa ra được, ánh mắt lập tức quét về tứ phương.
      Chỉ là Khương Lan còn đó.
      "Khương Lan đâu?" Huyết Hải nữ vương Tiết Vân ánh mắt lăng lệ nhìn về phía An Tầm.
      An Tầm phối hợp trả lời : "Bọn Khương Lan mấy người tiến vào phù điêu thông đạo, sợ là tới nơi khác rồi. "
      Huyết Hải nữ vương nghiến răng.
      Dùng mưu với người khác, lại bị mắc mưu! Huyết Hải nữ vương vốn tưởng thần vương đều nhận ra nàng, cho dù nhận ra cũng biết thực lực của nàng hôm nay. Duy nhất biết thực lực của nàng đạt đến thần vương cảnh giới là Tần Vũ, giờ phút này căn bản có mặt.
      Đáng tiếc......
      Nàng cũng biết, Tần Vũ có thể thông qua lực gian vũ trụ trực tiếp quan sát mọi người đến Thiên Tôn sơn, hơn nữa đem thân phận và thực lực của nàng cho Khương Lan, Tả Thu Lâm và Dịch Phong.
      Cố tình tính toán với vô tâm, Huyết Hải nữ vương há có thể thất bại? Thiên Tôn sơn tọa lạc tại vô tận ngoài khơi Tu La hải, chân núi Thiên Tôn sơn, tại cửa phù điêu thông đạo mặt nước, có chiếc thuyền , có người nằm đó.
      "Thời gian pháp tắc quả rất thâm ảo, lịch sử thần giới lĩnh ngộ được Thời Gian Tĩnh Chỉ chỉ có mấy người, nhưng mà dựa vào năng lực chính mình lĩnh ngộ ra Thời Gian Đảo Thối lại người." Tu La Thần Vương cảm thán tiếng.
      Từ lần trước lấy được Thương Thiên Ấn, La Phàm liền trỏ lại nơi ở của mình, bố trí thời gian gia tốc gấp vạn bội để tu luyện, ngoại giới mặc dù qua mười năm, nhưng La Phàm nghiên cứu Thiên Ấn gần mười vạn năm.
      Trong Thương Thiên Ấn, chứa bộ phận về thời gian pháp tắc, trong đó về Thời Gian Đảo Thối cũng có bộ phận rất .
      Chính là, trong đó chứa thời gian pháp tắc trọn vẹn, đặc biệt Thời Gian Đảo Thối quá ít. La Phàm căn bản cách nào từ đó lĩnh ngộ được Thời Gian Đảo Thối.
      "Cũng sai biệt lắm, đến rồi." La Phàm nhìn về phía lối vào phù điêu thông đạo, kỳ tại lối vào La Phàm bố trí cấm chế . Cẫm chế này đối với người có thương tổn gi', cũng có chút trở ngại.
      Nhưng mỗi khi có người vào cửa cấm chế liền tự động báo cho La Phàm biết.
      La Phàm đến lúc đó trực tiếp thi triển Thời Gian Tĩnh Chỉ đoạt lấy Hậu Thổ Ấn, sau đó quang minh chính đại mang Hậu Thổ Ấn rời . Giờ phút này Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong ba người, trước hai sau cực nhanh chạy trốn. Tại phù điêu thông đạo căn bản thể phi hành, chỉ có thể chạy. Ba người tốc độ cực nhanh, đảo mắt liền tới cửa phù điêu thông đạo.
      "Tới rồi."
      Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong nhãn tình khỏi sáng lên.
      "Chúng ta rốt cục thành công." Dịch Phong trong lòng mừng rỡ, thần thức trực tiếp truyền , "Khương Lan huynh, Tả Thu thần vương, chúng ta vừa ra nơi này lập tức thi triển thuấn di về Tử Huyền phủ, nên chần chờ, ta lo lắng Tu La thần vương ở bên ngoài."
      Tu La thần vương có thể ở bên ngoài, Khương Lan ba người có biện pháp gì, chỉ có thể dùng phản ứng kết hợp với tốc độ.
      Thấy Khương Lan ba người sắp thi triển thuấn di, Tu La thần vương nhanh chóng thi triển "Thời Gian Tĩnh Chỉ".
      "Phốc!"
      Khương Lan chạy ra khỏi cửa trước nhưng biết là khi vừa mới vọt tới cửa vào, cấm chế liền được khởi động. tiếng động Tu La thần vương thuyền ngoài biển chút do dự trực tiếp thi triển "Thời Gian Tĩnh Chỉ".
      "Thời Gian Tĩnh Chỉ".
      Tu La sóng biển chợt đình trệ, ngay cả chiến thuyền bồng bềnh cũng lặng xuống nhưng cuối cùng lại rơi xuống.
      Mà lúc này, Khương Lan mới chỉ lao ra phù điêu thông đạo, Tả Thu Lâm, Dịch Phong cũng vừa đến cửa, chưa kịp thuấn di, thân hình liền bị ngưng lại.
      Muốn động nhưng thể động.
      " ổn!"
      Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong trong lòng đều cảm thấy ổn, đồng thời trong lòng cũng thầm mắng, Tu La thần vương phản ứng quá nhanh. Chính là biết như thế, bọn họ cũng có biện pháp.
      "Làm mọi việc cuối cùng được hưởng!"
      Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong trong lòng lộ vẻ bất đắc dĩ cùng tức giận.
      "Hậu Thổ Ấn?"
      La Phàm trong lúc này cũng đứng lên, mỉm cười nhìn về phía Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong ba người.
      "Rất ảo não có phải ? Rất phẫn nộ? Bất quá, chỉ vô ích thôi. Hậu Thổ Ấn là của ta."
      La Phàm thân hình vừa động, hướng về phía Khương Lan. Ngay khi La Phàm hưng phấn ...
      "Hô!"
      Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong biến mất ngay trước mắt .
      Tu La thần vương hai mắt mở to, nhìn chằm chằm về phía trước: "Như thế nào có thể, dưới Thời Gian Tĩnh Chỉ, làm sao có thể thuấn di?" La Phàm đáy lòng chấn động.
      Đột nhiên, La Phàm nhớ tới người.
      "Tần Vũ, chẳng lẽ là Tần Vũ?"
      Chuyện này thể, La Phàm cũng chỉ có thể nghĩ đến Tần Vũ. Tần Vũ lúc trước khi chém giết tứ đại thần vương Lôi Phạt thành. Thi triển gian đông kết, vẫn có thể thuấn di. Chỉ với điểm này, có thể đoán ra.
      Hơn nữa Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong có quan hệ tầm thường với Tần Vũ. Ngoại trừ Tần Vũ, La Phàm căn bản thể tượng tượng được người nào có khả năng này nữa?
      "Rất ảo não có phải ? Rất phẫn nộ? Bất quá, chỉ vô ích thôi. Hậu Thổ Ấn là của ta."
      Lời La Phàm khi nãy lại vang lên trong đàu La Phàm.
      Tu La thần vương La Phàm cười khổ: "Quả nhiên là ngươi, Tần Vũ."
      Nhưng mà đám người Thánh Hoàng thần vương có lẽ dễ dàng buông tha như vậy. Tu La thần vương La Phàm nhìn thoáng qua thông đạo, có người lao ra cực nhanh khỏi phù điêu thông đạo.
      Trước hồ nước bên trong Tử Huyền phủ, phía trước mặt nước tụ tập ít người nhìn Thiên Tôn sơn phát sinh chiên đấu.
      khí chấn động. Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dich Phong ba người liền xuất ở bên cạnh.
      Khương Lan ba người vừa rồi bị nhốt, giờ phút này tới Tử Huyền phủ, loại cảm giác trái ngược này làm ba người trong lòng vui sướng thôi. Bọn họ nhìn bốn phía chút, trong lòng liền hiểu được trở lại Tử Huyền phủ.
      "Tiểu Vũ, cám ơn."
      Khương Lan nhìn về phía Tần Vũ.
      "Lan thúc, các người trước tiên tới tân vũ trụ bế quan, con bố trí cung điện với thời gian gia tốc mười vạn lần tại Tử Huyền tinh Đông Lam sơn, các người tới đó nghiên cứu Hậu Thổ Ấn chút ." Tần Vũ cười .
      "Án theo quy định của ba chúng ta, Hậu Thổ Ấn trước tiên rơi xuống tay Khương Lan, Hậu Thổ Ấn này do Khương Lan đoạt được." Thanh khàn khàn của Tả Thu Lâm vang lên.
      Dịch Phong cũng gật đầu.
      "Tốt lắm, Lan thúc, người khẩn trương nghiên cứu chút." Tần Vũ cười , ngữ khí có tia thúc giục. Bởi vì Tần Vũ phát ít thần vương từ phù điêu thông đạo vọt đến.
      "Những thần vương này, sợ rằng bỏ qua." Khương Lan nhíu mày .
      Khương Lan rất ràng, nếu là do Tu La thần vương đoạt được, phỏng chừng với thực lực của Tu La thần vương bọn họ tiếp tục truy đuổi theo. Hôm nay chính là vì Khương Lan mà tới.
      Thực lực Khương Lan tuy mạnh, nhưng còn chưa tới mức như Tu La thần vương, loại người này thể đối địch.
      "Yên tâm, Lan thúc, tất cả để cho con."
      ------
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 22: Chấn nhiếp sát chiêu

      Khương Lan nhìn về phía Tần Vũ, trong mắt hàm lo lắng.
      Lần này đối thủ phải chỉ có hay hai người, mà là bát đại thánh hoàng cùng với rất nhiều thần vương, đồng thời còn có Tu La thần vương và Huyết Hải nữ vương.
      khi những người này liên thủ, có lẽ Tần Vũ cũng thể ngăn cản được.
      - Yên tâm. Lan thúc. - Tần Vũ cười cười . - Bọn họ liên thủ đúng là có thể dọa người, bất quá ta cũng phải kẻ ngu, cứng chọi cứng theo bọn họ, nếu ngăn cản được, trực tiếp trốn vào tân vũ trụ là được.
      - Ha ha...
      Bên cạnh bọn Tần Đức, Tần Phong, Hầu Phí, Hắc Vũ, kể cả Khương Lan cũng nở nụ cười.
      Tần Vũ có ý niệm chạy trốn trong đầu là bọn họ an tâm rồi.
      - Phúc bá.
      Tần Vũ quay đầu nhìn lại phía sau. Phúc bá giờ phút này đứng sau mọi người, nghe Tần Vũ gọi, Phúc bá lập tức tới nhận mệnh lệnh.
      - Ngươi an bài chút, đóng cửa Mê Vụ thành. Cả Mê Vụ thành phải hoàn toàn cách li với ngoại giới. khi xuất điều gì nguy hiểm, ta liền mang cả Mê Vụ thành, kể cả Tử Huyền phủ đều chuyển vào tân vũ trụ. - Tần Vũ đạm cười .
      Mê Vụ thành mặt ngoài là bao vây trứ trận pháp gian đích. khi cửa thành đóng cửa, cả Mê Vụ thành hoàn toàn bị vây trong gian trận pháp. Chỉ cần Tần Vũ nguyện ý, người bên trong Mê Vụ thành được Tần Vũ chuyển tới tân vũ trụ mà hay biết gì.
      - Vâng, chủ nhân. - Phúc bá trực tiếp tuân mệnh.
      - Tiểu Vũ, ngươi như vậy là ta an tâm rồi, ta về Tử Huyền tinh trong tân vũ trụ trước.
      Khương Lan với Tần Vũ lát rồi sau đó trực tiếp hướng về phía Tử Huyền phủ bay .
      Giữa Mê Vụ thành có thông đạo thông với tân vũ trụ, đương nhiên ngoại nhân muốn qua thông đạo kia cũng phải được Tần Vũ đồng ý mới có thể vào, nếu cho dù tới cửa thông đạo, cũng thể tiến vào tân vũ trụ.
      Nhìn Lan thúc rời , Tần Vũ trong lòng cũng có chút thỏa mãn.
      - Cuối cùng Lan thúc cũng hiểu tình rồi.
      Tần Vũ từ đáy lòng đối với Khương Lan thực cảm kích, chỉ là vẫn chưa có cơ hội báo đáp, may mà hôm nay cơ hội tới được.
      Tần Vũ quả thực cũng có thực lực. Tân vũ trụ gian lực của trực tiếp bao trùm cả thần giới, kể cả Thiên Tôn Sơn. Tự nhiên nhất cử nhất động của chúng thần vương, ngay cả câu hay ánh mắt, Tần Vũ đều biết được ràng.
      Bên ngoài Phù điêu thông đạo, bát đại thánh hoàng, hơn hai mươi vị thần vương cùng với thực lực cường đại thần vương như Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương, đều tụ tập ở chỗ này, mà đám thần vương chung quanh còn bố trí trứ cấm chế. Đáng tiếc, cấm chế kia dễ dàng bị tân vũ trụ gian lực của Tần Vũ xuyên qua.
      - nghĩ tới Tu La thần vương ngươi lại đứng ở ngoài cửa Phù điêu thông đạo này. - Tây cực thánh hoàng 'Thân Đồ Diêm' cười lạnh .
      - Tưởng lần, Tu La thần vương ngươi chính đại quang minh thề đối với thiên tôn linh bảo chút dã tâm cũng có, bây giờ xem ra, hừ hừ! - Mộc Khâm cũng cười lạnh .
      Mộc Khâm và Thân Đồ Diêm đối với Tu La thần vương đếu oán hận phi thường bởi vì Đông Bắc Lâm Hải thành chỉ có hai đại thần vương, là Mộc Khâm, là Mộc Xiển.
      Trong lần Thương Thiên Ấn xuất thế, Tu La thần vương kia giết chết tám vị thần vương, trong đó bốn vị là người nhà của bát đại thần tộc, lần lượt là Thân Đồ Ngũ, Thuật Xiển, Đoan Mộc Lưu, Thang Liễu bốn người. Hôm nay Đông Bắc Lâm Hải thành chỉ còn lại vị thánh hoàng, Tây cực Hỏa Diệm sơn cũng chỉ còn lại có hai vị. Mộc Khâm và Thân Đồ Diêm tự nhiên phải hận Tu La thần vương.
      - Ha ha, ta chưa có hề tranh đoạt Hậu Thổ Ấn và Vạn Dân Ấn, chỉ là bước vào Thiên Tôn sơn mà thôi.
      Tu La thần vương 'La Phàm' từ đáy lòng ràng. Hai người này có việc gì nên gây .
      - Được rồi. Chư vị im lặng chút. - Chu Hoắc lạnh lùng .
      Nhất thời khí đột nhiên trầm xuống. ít thần vương đều nhìn về phía Chu Hoắc, giờ phút này Chu Hoắc đứng bên cạnh Khương Phạm sắc mặt tương đối tái nhợt. Vừa rồi trong lúc ngắn ngủi giao thủ tranh đoạt ít cao thủ bị thương, Khương Phạm cùng với số thần vương, đều là do Khương Lan đả thương. Mà Đoan Mộc Vân, Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng còn lại là bị Tử Vong thần vương 'Tả Thu Lâm' đả thương.
      Tam đại thánh hoàng, chỉ là bị trúng chiêu, nhưng linh hồn bọn họ đều bị xâm hại, nếu đơn thuần hưu dưỡng, có mất ngàn năm đừng mơ tưởng phục hồi như cũ, mà tại đây là thời khắc mấu chốt. Bọn họ cũng chỉ có phục dụng linh đan trân quý để chữa trị linh hồn.
      - việc Hậu Thổ Ấn lúc trước, ta muốn hỏi Tu La thần vương, Khương Lan kia sao có thể đào thoát khỏi ngươi? - Chu Hoắc nhìn về phía Tu La thần vương.
      - Hỏi . - Tu La thần vương cười .
      Chu Hoắc nghi hoặc hỏi:
      - Tu La thần vương, ngươi ở ngoài Phù điêu thông đạo, dựa vào thực lực của ngươi tin rằng bắt Khương Lan phải việc khó, nhưng Khương Lan vì sao lại đào thoát được? Ngươi có thể giải đáp nghi vấn của chúng ta ?
      - Tần Vũ! - Tu La thần vương lạnh nhạt tiếng,
      - Trong thời khắc mấu chốt, Tần Vũ ra tay cản trở ta, cứu bọn người Khương Lan.
      Chu Hoắc nghe được tên 'Tần Vũ', trong mắt tiết xuất đạo lãnh quang.
      Ngay cả Chu Nhiên ở phía sau cũng khỏi nắm chặt tay, ánh mắt phát ra sát khí thôi. Lôi Phạt thành và Tần Vũ, cừu oán quá lớn. Lúc trước khi Thiên Tôn sơn phủ xuống, Tần Vũ giết chết Chu Vô Luyến, Chu Thông khiến cho thực lực Lôi Phạt thành giảm , thanh thế cũng giảm , ngay cả địa vị cũng xuống ít.
      - 'Giết cha ta và nhị bá...'
      Chu Nhiên trong lòng lại xuất ra vô tận sát ý. nhưng tưởng tượng đến thực lực của Tần Vũ, Chu Nhiên trong lòng liền có cảm giác vô lực. Chênh lệch giữa và Tần Vũ quá lớn, đừng , kể cả thánh hoàng cũng phải đối thủ của Tần Vũ, làm sao báo thù đây?
      - 'Muốn báo thù. ngoại trừ chờ mong ông nội tự mình ra tay, cũng chỉ có nhờ chúng thần vương này thôi.'
      Ánh mắt Chu Nhiên quét chung quanh chúng thần vương rồi nhìn bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương toàn bộ đều ở đây, khi những người này liên thủ, muốn giết Tần Vũ tịnh phải việc khó. Chu Hoắc và Chu Nhiên nhìn nhau, hai người thông qua thần thức trao đổi chút.
      - Mọi người nên biết Khương Lan, Dịch Phong cùng với nữ tử thần bí kia, đều là có quan hệ với Tần Vũ, mặc dù chúng ta bây giờ biết Khương Lan ở nơi nào. Nhưng đến Mê Vụ thành của Tần Vũ, tuyệt đối là biện pháp trực tiếp nhất, cũng là tốt nhất. - Chu Hoắc lãng thanh .
      Chung quanh bọn thánh hoàng, thần vương đều trầm tư, khỏi gật gật đầu. Vô luận Khương Lan ở nơi nào, bọn họ muốn đối phó Khương Lan phải chuẩn bị đối phó với Tần Vũ. Hơn nữa hôm nay Khương Lan ở nơi nào bọn họ thể xác định, chỉ có Mê Vụ thành của Tần Vũ, ngoại trừ nơi này ra, bọn họ cũng có biện pháp nào khác tốt hơn.
      - Tần Vũ thực lực cường đại phi thường, mọi người nếu cứ phân tán, có lẽ bị Tần Vũ tiêu diệt! - Song Vực đảo 'Tầm Ngôn thần vương' lạnh nhạt .
      - Mọi người thực lực có mạnh có nhược, cho nên cũng dễ an bài, có điều phải chuẩn bị nhanh muộn mất. Hơn nữa trải qua trận chiến vừa rồi, ít thần vương cùng với thánh hoàng đều bị thương. Nếu cùng Tần Vũ giao thủ phải là ở trạng thái tốt nhất. Những ai có linh đan chữa trị linh hồn, mượn các thần vương.
      Song Vực đảo 'Tầm Ngôn' thần vương xong, cũng có ít người hưởng ứng. Cho dù là bọn người Khương Phạm cũng gật đầu đồng ý. đám thần vương nếu đoàn kết, đối mặt Khương Lan còn có thể chiến đấu được, khi gặp được thực lực mạnh như Tần Vũ, phỏng chừng đúng là bị Tần Vũ xem cả đám giống như những hạt đậu, đem toàn bộ ăn hết.
      Chu Hoắc từ phía sau Chu Nhiên tiến lên bước, :
      - Hôm nay chúng ta có bát đại thánh hoàng, hai mươi lăm vị thần vương, cùng với Tu La thần vương. Về thực lực, Tu La thần vương cũng đủ đối phó Tần Vũ, bát đại thánh hoàng liên thủ lại càng thêm lợi hại. Hai mươi lăm vị thần vương còn lại hoàn toàn có thể bố trí thành hai đại trận. nhóm mười sáu người bố trí thành 'Tứ Tượng Huyễn Ngự Trận ', nhóm là chín người bố trí mà thành địa...
      - Nực cười. - Huyết nữ vương của Huyết sơn cười. - Tạo thành đại trận ư? Ta lo lắng bát đại thần tộc các ngươi chừng, cẩn thận lại bị hại ngược lại.
      - Ta cũng đồng ý. - Huyết Hải nữ vương lạnh lùng , - Tranh đoạt Hậu Thổ Ấn phải xem thực lực của mọi người.
      -------------------
      Trong trung tâm Tử Huyền phủ, Tần Vũ nhắm mắt lại, thông qua tân vũ trụ gian lực, cẩn thận nghe ngóng chúng thần vương biện luận, cuối cùng Chu Nhiên, Chu Hoắc, Khương Phạm bọn người xuống nước, nhất trí đạt thành hiệp nghị.
      - Đến phiên ta xuất rồi.
      Đôi mắt Tần Vũ đột nhiên mở ra, sau đó đứng lên, bên cạnh Khương Lập và Bạch Linh vừa vừa cười.
      - Vũ ca. - Khương Lập nghi hoặc nhìn về phía Tần Vũ.
      - Lập Nhi, ta ra ngoài đây, các ngươi cứ ở đây.
      Tần Vũ nhắc nhở tiếng. rồi sau đó trực tiếp thuấn di ra khỏi Tử Huyền Phủ.
      Bên ngoài Mê Vụ thành, vân vụ dày đặc, vô tận vân vụ ở xunh quanh Tần Vũ tụ tập thành đóa phù vân, rồi sau đó ngồi lên , trong người lấy ra bàn trà, bàn trà có hồ tửu, tư thế giống như người nhàn nhã rong chơi, tự châm tự ẩm mình.
      lát sau.
      "Hô!". tiếng thét tràn đầy năng lượng từ xa vọng đến. Vô tận vân vụ xung quanh Tần Vũ lập tức tiêu tán, trong phạm vi ngàn dặm nhất thời trở nên trong xanh, chỉ là năng lượng mênh mông kia ngay cả đến tóc của Tần Vũ cũng làm rối loạn được chút nào.
      Hơn ba mươi thân ảnh xuất trước mặt Tần Vũ, bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương, nhóm thần vương, tất cả đều kinh ngạc nhìn Tần Vũ. Giờ phút này đối mặt với nhiều thần vương như vậy mà Tần Vũ vẫn thản nhiên ngồi đây uống rượu.
      Tần Vũ ngẩng đầu, nhìn thoáng qua chúng thần vương.
      - Bây giờ mới đến à?
      Tần Vũ lúc này mới đứng lên.
      - Hồ tửu này, ta uống xong rồi, hơn nữa trước đó, ta ở trong phủ đệ còn ngủ giấc nữa. nha, tốc độ các ngươi chậm quá.
      Tần Vũ đạm cười, ánh mắt chút ngần ngại quét lượt hơn ba mươi vị thần vương phía trước.
      - Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương.
      Ánh mắt Tần Vũ lúc nhìn hai người này thoáng có chút đình trệ, trong đống thần vương này, cũng chỉ có này hai người này là làm cho Tần Vũ thoáng có chút kiêng kị. Đương nhiên, bát đại thánh hoàng liên thủ cũng là rất kinh khủng.
      - Tần Vũ, mau bảo Khương Lan giao ra Hậu Thổ Ấn , ngươi tham gia Thiên Tôn sơn lại can thiệp vào tình bên trong, chẳng lẽ muốn chết hả? - Chu Hoắc lạnh lùng .
      Chu Hoắc đối với Tần Vũ phẫn hận vô cùng, nhưng giờ phút này cũng sợ hãi Tần Vũ.
      - Bảo Lan thúc giao ra Hậu Thổ Ấn... là buồn cười! Ta muốn hỏi các ngươi, lần xuất thế trước, Thương Thiên Ấn là do Tu La thần vương tìm được, vì sao các ngươi bảo Tu La thần vương giao ra Thương Thiên Ấn ? Chẳng lẽ các ngươi thấy Lan thúc ta rất dễ bị khi dễ, hay nhận thấy Tần Vũ ta cũng dễ dàng bị khi dễ?
      Tần Vũ trong mắt hàn quang chợt lóe lên, hồ tửu trong tay nhất thời bị niết thành bột phấn.
      Tu La thần vương cười cười :
      - Tần Vũ. ta tìm được Thương Thiên Ấn rồi sau đó cũng thề, hề bước vào Thiên Tôn sơn bước. Lúc này mới...
      - Lan thúc cũng có thể thề, bước vào Thiên Tôn sơn bước.
      Tần Vũ lập tức cắt lời Tu La thần vương, lập tức ánh mắt quét về phía bát đại thánh hoàng,
      - Nếu Lan thúc thề. Các ngươi có nguyện ý buông tha người ?
      Bát đại thánh hoàng khỏi khó xử.
      - Tần Vũ. - Chu Nhiên bên cạnh Chu Hoắc chỉ vào Tần Vũ quát. - Hôm nay bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, còn có rất nhiều thần vương khác đến đây để tìm ngươi chuyện, nhưng ngươi chút thành ý đều có, ngược lại cứ quỷ biện. Hừ, hôm nay rất nhiều vị thần vương tại đây đều muốn tìm được Hậu Thổ Ấn. Ngươi mau bảo Khương Lan giao ra, nếu như giao ra còn có thể chuyện, nếu như bằng ....
      Lời này Chu Nhiên vừa ra, tám vị thánh hoàng đều tự giác bắt đầu tụ lại, tựa hồ chuẩn bị liên thủ. Ngay cả Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương cũng giương mắt nhìn Tần Vũ.
      - Nếu như bằng ? Ngươi "nếu như bằng " à?
      Tần Vũ nhìn Chu Nhiên.
      - Ngươi uy hiếp ta hả?
      Lúc trước Tần Vũ vận dụng tân vũ trụ gian lực quan sát chúng thần vương thảo luận lúc đó, Chu Nhiên này chỉ khuyên bảo liên hợp chúng thần vương, hiển nhiên Chu Nhiên đối với Tần Vũ chỉ có đại hận. Chu nhiên trong mắt lộ vẻ tức giận, sát ý từ đáy lòng phát ra:
      - Uy hiếp ngươi sao...
      - Gian Đông Kết!
      Trong phạm vi gian ngàn dặm lập tức đình chỉ ba động.
      "Hưu!". Cơ hồ ngay lúc Tần Vũ thi triển ' gian đống kết', liền trực tiếp thuấn di tới bên cạnh Chu Nhiên, Tàn Tuyết thần thương trong tay nhanh như chớp trực tiếp xuất ra, tốc độ nhanh đến mức tận cùng.
      - Cẩn thận.
      Chu Hoắc bên cạnh và chúng thánh hoàng đều động nộ. Chu Nhiên hẳn muốn thuấn di chạy trốn, nhưng thể thuấn di được, sao tránh khỏi thương này của Tần Vũ? Trong tay Chu Hoắc xuất đạo trường tiên màu đen hướng tới trường thương trong tay Tần Vũ. Chạm vào huyền hoàng chi khí bên ngoài Tàn Tuyết thần thương tiếng, trường tiên màu đen liền bị đánh tan, Tàn Tuyết thần thương trực tiếp xuyên vào ngực Chu Nhiên. Kình khí trực tiếp xuyên vào tận óc Chu Nhiên.
      "Bồng!". Đầu Chu Nhiên bạo liệt, bỏ mạng tại chỗ.
      - Ta thích người khác uy hiếp ta.
      Tần Vũ cầm trong tay Tàn Tuyết thần thương, ánh mắt nhìn qua các thần vương chung quanh, các thần vương này phát chính mình thể thuấn di nhưng Tần Vũ lại có thể thuấn di, đáy lòng bọn họ đều khỏi có chút kinh hãi.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 23: Lại Tu La thần vương

      đám thần vương như đồng thời hoảng sợ, đều nhanh như chớp lùi về sau mấy trăm mét, tất cả thần vương có mặt, bao gồm cả bát đại thánh hoàng đều giữ khoảng cách với Tần Vũ.
      - Tần Vũ, ngươi...
      Chu Hoắc tức giận chỉ Tần Vũ, Chu Nhiên chết rồi, từ nay về sau, Lôi Phạt thành của chỉ còn lại trơ trọi thánh hoàng, trừ Chu Hoắc ra còn thần vương nào nữa.
      Hơn nữa trước đây Chu Vô Luyến và Chu Thông cũng đều bị Tần Vũ giết chết. Chu Hoắc làm sao oán hận Tần Vũ.
      oán hận đó ăn sâu vào trong tâm linh.
      - Thế nào? Tây Bắc thánh hoàng, ngươi có chuyện gì muốn với ta à? - Tần Vũ cười nhìn Chu Hoắc.
      Tàn Tuyết thần thương trong tay giơ cao. Trông như chuẩn bị xuất thủ.
      Chu Hoắc chỉ Tần Vũ, môi mấp máy, nhưng được lời nào.
      Lúc này hơn ba mươi vị thần vương, mỗi người đều thầm tính. Những thần vương thực lực bình thường đều sợ Tần Vũ. Dưới tình huống bị 'đống kết gian', Tần Vũ còn có thể thuấn di, các thần vương khác thể thuấn di.
      Chỉ bằng điểm đó, Tần Vũ hoàn toàn nắm quyền chủ động.
      Trong ánh mắt của các thần vương. tại, trừ Tu La thần vương La Phàm, thần vương nào có thể chống lại được Tần Vũ. Những thần vương này đều biết thực lực của Huyết Hải nữ vương, dù sao lúc Huyết Hải nữ vương ở Thiên Tôn sơn cũng chưa kịp thi triển thời gian tĩnh chỉ bị Dịch Phong cầm chân rồi.
      Ánh mắt Tần Vũ lướt qua các thần vương, nét mặt chợt nụ cười .
      Tất cả đều y hệt dự tính, đột nhiên giết chết Chu Nhiên, cái cảm giác sinh mệnh thể tự bản thân kiểm soát làm cho đám thần vương lo sợ, cũng hề tỏ ra bá đạo như trước.
      - tại phiền phức nhất chính là Tu La thần vương và Huyết Hải nữ vương. Bọn họ đều có năng lực thi triển 'thời gian tĩnh chỉ'. khi bọn họ thi triển, ta cũng thể di động... Hơn nữa bát đại thánh hoàng liên thủ, lực tấn công cũng rất khủng khiếp.
      Tần Vũ cũng cảm thấy áp lực.
      Nếu như Tu La thần vương, Huyết hải nữ vương, bát đại thánh hoàng liên thủ, cũng đành thuấn di bỏ chạy.
      - Tần Vũ.
      Giọng Huyết Hải nữ vương vang lên trong đầu Tần Vũ. Tần Vũ quay nhìn Huyết Hải nữ vương. Lúc hai người đối mặt với nhau. Huyết Hải nữ vương cười vẻ tự tin.
      - Tần Vũ, tới lúc này chắc ngươi hiểu , bát đại thánh hoàng khi liên thủ ngươi thể chống được, hơn nữa còn có Tu La thần vương và cả ta nữa... Tần Vũ, ngươi chắc chắn thua. - Giọng Huyết Hải nữ vương vang lên trong đầu Tần Vũ.
      Ánh mắt Tần Vũ rời Huyết Hải nữ vương, dừng lại nơi bát đại thánh hoàng, nhưng vẫn chú ý theo dõi Huyết Hải nữ vương và Tu La thần vương, đồng thời truyền tới Huyết Hải nữ vương.
      - Huyết Hải nữ vương, thực lực của ta ngươi chắc chắn rồi. Ngươi đúng, mình ta thể chống lại nhiều người các ngươi được. Đặc biệt còn có ngươi và Tu La thần vương, chỉ là ngươi phải biết . Nếu ta thắng được các ngươi. Ta có thể chạy, lúc gian đống kết, các ngươi thể thuấn di, chỉ có ta có thể thuấn di. Chỉ cần như thế, ta đứng ở thế thể bại trận, Huyết Hải nữ vương, ngươi có tin ?
      Huyết Hải nữ vương lặng người, rồi nghiến răng, ánh mắt lạnh lùng, thầm mắng:
      - Tên Tần Vũ này, làm sao có thể thuấn di lúc gian đống kết? trong tất cả mọi người chỉ có thuấn di được, nếu đánh cũng thể bại.
      Tần Vũ thấy biểu tình của Huyết hải nữ vương liền mỉm cười.
      - Tần Vũ, để Khương Lan đưa Hậu Thổ Ấn ra, đối với ngươi ta muốn động thủ, hy vọng ngươi đừng ép ta. - Giọng Tu La thần vương vang lên trong đầu Tần Vũ.
      Tần Vũ nhìn Tu La thần vương, lúc này Tu la thần vương 'La Phàm' cũng nhìn chằm chằm vào Tần Vũ.
      Đột nhiên tiếng hét lớn vang lên.
      - Tần Vũ, trước mặt các vị thần vương mà ngươi dám giết Chu Nhiên, chẳng coi chúng ta vào đâu. Chẳng nhẽ ngươi tưởng mình ngươi có thể thắng được bao nhiêu thần vương thế này?
      Ánh mắt Khương Phạm bừng sang, toàn thân tràn đầy luồng khí thế áp bức,
      - Tần Vũ, bảo Khương Lan đưa Hậu Thổ Ấn ra, chúng ta có thể tha cho ngươi mạng. Nếu ...
      Bát đại thánh hoàng như có liên hệ tâm linh, tám người di chuyển vị trí, hình thành đại trận huyền ảo.
      Tám viên bổn nguyên linh châu phát sáng chói mắt, các mầu sức mạnh bổn nguyên của vũ trụ ngừng vận chuyển, dung hợp bổ trợ, luồng khí khủng khiếp phát ra từ bát đại thánh hoàng.
      Tần Vũ cảm thấy hơi lo.
      - Bát đại thánh hoàng liên thủ, kể cả Tu La thần vương cũng thể đỡ được. Nhất khí bát nguyên, uy lực khủng khiếp kinh người.
      Tần Vũ vẫn nhớ khung cảnh Lôi Phạt thiên tôn thi triển nhất khí bát nguyên hủy diệt Mê Vụ thành.
      Nếu như đối mặt chính diện, tuyệt đối thể đỡ. Chỉ có cách bỏ chạy.
      - Ha ha...
      Tần Vũ đột nhiên bắt đầu cười lớn, các thần vương đều suy tính trong lòng. Tần Vũ liền thôi cười, nhìn hướng Khương Phạm cùng bát đại thánh hoàng,
      - Bát đại thánh hoàng. Hừ, nhất khí bát nguyên của các ngươi uy lực quả là kinh người. Nhưng muốn uy hiếp ta, ha ha... nằm mơ.
      -Muốn tấn công tới đây.
      Sương mù ở Mê Vụ triểu trạch từ từ tập trung hút về phía Tần Vũ. Giữa màn sương vô tận, Tần Vũ đứng vững giữa trung, tay cầm Tàn Tuyết thần thương, cười với bát đại thánh hoàng cùng các thần vương.
      - Ta thông báo cho các ngươi biết, lúc các ngươi xuất thủ, cũng chính là lúc ra ra tay. Ta muốn xem xem, các ngươi giết ta trước, hay là ta giết các ngươi trước.
      Tần Vũ tay cầm tàn tuyết thần thương, thân hình đột nhiên mờ mờ, từ người biến thành hai người.
      Tần Vũ thanh bào cùng Tần Vũ hắc bào so vai đứng vững. Liền đó thanh bào Tần Vũ thuấn di biến mất trước mắt đám thần vương, trực tiếp tới sau lưng bát đại thánh hoàng cách khoảng mấy trăm mét.
      Các vị thần vương đứng giữa hai Tần Vũ.
      Khương Phạm, Chu Hoắc, Đoan Mộc Vân, Thân Đồ Diêm đều ngập ngừng.
      - Cái này... Khương Phạm huynh, tên Tần Vũ này có thể thuấn di, chúng ta lại . Nếu như đấu với , dù nhất khí bát nguyên có thể truy tung đối thủ, nhưng tổn thất của phe ta cũng cực kỳ lớn. - Đoan Mộc Vân truyền .
      Bát đại thánh hoàng liếc mắt nhìn nhau. Trước đây bá khí ngút trời, lúc này lại do dự, mất hết quả quyết.
      Trong lúc Tần Vũ cùng bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, Huyết Hải thần vương căng thẳng, Khương Lan ở trong cung điện ở Đông Lam sơn trong tân vũ trụ tham ngộ.
      Thời gian bên trong cung điện này gia tốc mười vạn lần.
      Lúc đầu Tần Vũ chờ các thần vương ở trong Tử Huyền phủ, rồi uống hồ rượu, mọi người với đến. Tổng cộng khoảng hai ba tiếng.
      Hai, ba tiếng, trong cung điện Khương Lan tu luyện hai, ba trăm nghìn tiếng. Gần hai vạn thời gian thiên địa, khoảng mấy chục năm.
      Mấy chục năm tĩnh tu. Đối với Khương Lan mà , tiến bộ cực lớn.
      Trong Thương Thiên ấn, miêu tả thời gian gia tốc nhiều nhất. Thời gian tĩnh chỉ chỉ là phụ. Thời gian đảo lưu là ít nhất.
      Trong Hậu Thổ Ấn, miêu tả thời gian tĩnh chỉ nhiều nhất, thời gian gia tốc là phụ, thời gian đảo lưu ít nhất.
      Còn Vạn Dân Ấn quan trọng nhất, nội dung đề cập đến thời gian đảo lưu nhiều, thời gian gia tốc, thời gian tĩnh chỉ ít. Dù có được Vạn Dân Ấn, muốn lĩnh ngộ thời quang đảo lưu cũng cực kỳ khó khăn.
      Bởi vì nội dung liên quan đến thời quang đảo lưu bên trong Vạn Dân Ấn. Hai bộ phận quan trọng nhất, phân biệt được chứa trong Thương Thiên Ấn và Hậu Thổ Ấn. Thiếu hai phần này, rất khó lĩnh ngộ.
      Nội dung về thời quang đảo lưu trong Thương Thiên Ấn quá ít, điều đó khiến Tu La thần vương 'La Phàm' nghiên cứu nhiều năm nhưng dường như tiến bộ chút nào, dù gì cũng chỉ có được Thương Thiên Ấn.
      Còn Khương Lan có được Hậu Thổ Ấn.
      Bản thân Khương Lan, đối với lĩnh ngộ về thời gian phép tắc, trong đó phần thời gian gia tốc đạt đến cực hạn. Đối với thời gian tĩnh chỉ cũng hơi mơ hồ nhận thức. Chỉ là thiếu bước nhận thức cuối cùng.
      Trong Hậu Thổ Ấn chứa đựng nội dung về thời gian tĩnh chỉ nhiều nhất.
      Lúc này Khương Lan, như người lữ hành khát trong sa mạc gặp vùng ốc đảo, phát dòng nước ngọt mát, lập tức ngấu nghiến ngừng nghiên cứu lĩnh ngộ.
      Khương Lan lúc này hoàn toàn chìm đắm trong thế giới thời gian phép tắc.
      Lúc Khương Lan nghiên cứu, thời gian trôi qua cũng hề để ý.
      Lúc y nghiên cứu được khoảng tám chục năm, Khương Lan khẽ rùng mình, rồi đột ngột mở to mắt, nét mặt như cười mà cũng như khóc.
      - Thời gian tĩnh chỉ, thời gian tĩnh chỉ... tại ta có thể khiến thời gian ngừng lại, nhưng thể làm thời gian ngừng lại lúc ta và A Mi gặp nhau. - Nét mặt Khương Lan tràn đầy vẻ thất lạc.
      Gần tám mươi năm, Khương Lan hoàn toàn xóa bỏ bức nàm cuối cùng của thời gian tĩnh chỉ, lúc đột phá tầng này, y hoàn toàn hiểu ra.
      Có thể lĩnh ngộ nhanh như vậy vì có phần liên quan đến thành tựu của Khương Lan trong lĩnh vực thời gian phép tắc.
      Chỉ là...
      Lĩnh ngộ được thời gian tĩnh chỉ, trong lòng Khương Lan chẳng có chút vui mừng.
      Lúc này trong đầu Khương Lan ngừng tái lại khung cánh lúc cùng với Tả Thu Mi, lúc cười như phát ngốc, lúc lại buồn bã thở dài.... Y muốn làm cho thời gian xưa kia dừng lại.
      Trở về những ngày có Tả Thu Mi, để những ngày đó vĩnh viễn dừng lại, để trạng thái đó trở thành vĩnh hằng.
      Nhưng...
      thể. Chân linh của Tả Thu Mi bị tan, dù là thiên tôn thi triển thời gian đảo lưu cũng thể cứu sống Tả Thu Mi.
      Khương Lan nhớ lại khung cảnh lúc Tả Thu Mi sống những giây cuối cùng.
      Hai giọt nước mắt như trân châu lấp lánh bừng sang, cắt ngang gian. giọt nhập vào cơ thể của Khương Lập, giọt khác tiến vào vết rách gian. Trôi nối bao nhiêu năm, cuối cùng nhập vào thiếu niên bình thường ở phàm nhân giới.
      - Tiểu Vũ, đúng rồi, Tiểu Vũ vẫn còn đấu với các thần vương ở bên ngoài.
      Khương Lan đột nhiên sực tỉnh, y hoàn toàn bừng tỉnh thoát ra khỏi hồi ức.
      Khương Lan đứng bật dậy.
      Lĩnh ngộ được 'thời gian tĩnh chỉ', Khương Lan cũng có dã tâm tiếp tục tham ngộ thời gian đảo lưu. là nội dung liên quan đến thời gian đảo lưu bên trong Hậu Thổ Ấn quá ít, hai là...
      tại Tần Vũ ở bên ngoài giúp lão đối phó với rất nhiều thần vương.
      Khương Lan trước đây chỉ có thể địch được hai thánh hoàng, đối mặt với nhiều thần vương như vậy có cách nào. Nhưng tại y có thực lực kinh người.
      Có nhất lưu hồng mông linh bảo, lại có thời gian tĩnh chỉ.
      tại Khương Lan chính là Tu La thần vương mới, so với Tu La thần vương, thực lực hề thua kém.
      - Hy vọng tới kịp.
      "Hưu."
      Khương Lan hóa thành tia sang, trực tiếp bay ra khỏi cung điện, sau đó theo thông đạo trở về Tử Huyền phủ. Ra khỏi Tử Huyền phủ, xông thẳng tới chỗ Tần Vũ và các thần vương...
      Cả Tu La thần vương và Huyết Hải nữ vương, đối với thái độ thỏa hiệp của Tần Vũ đều tức giận. Tuy lo ngại Tần Vũ, nhưng nếu mọi người liên thủ cũng có lòng tin.
      - La Phàm huynh, chuẩn bị xong rồi. - Khương Phạm truyền .
      Lúc này bát đại thánh hoàng và Tu La thần vương bí mật kết thành đồng minh, quyết định cùng xuất thủ. Bát đại thánh hoàng mời Huyết Hải nữ vương giúp đỡ, bởi vì bọn họ biết lợi hại của Huyết Hải nữ vương.
      Huyết Hải nữ vương cũng gì.
      Nhưng Tần Vũ vẫn cẩn thận quan sát Huyết Hải nữ vương.
      - Ha ha...
      Tần Vũ cười rất thoải mái, đồng thời còn có chút điên cuồng, ánh mắt Tần Vũ lướt nhìn các thần vương chứa đựng chút máu tanh,
      - rất đâu rồi chưa chém giết trận sảng khoái, tới .
      Tần Vũ tay cầm Tàn Tuyết thần thương, đối mặt với các thần vương chút sợ sệt.
      Bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương cùng các thần vương khác đều cực kỳ cẩn thận. Nhưng lúc đó, luồng khí làm cho gian chấn động ngừng lao tới gần.
      bóng người từ Tử Huyền phủ xa xa bay tới như chớp.
      Tần Vũ ngạc nhiên quay đầu nhìn người tới, trong lòng khỏi nghi hoặc:
      - Lan thúc!
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :