Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      chương 4 Huyền phù đích thạch bản

      Cấm chế!
      Tần Vũ lần lần đầu tiên phát , có người có thể ngăn cản gian lực của tân vũ trụ.
      "Xuất rồi sao? Lan thúc, cái gì xuất ?"
      Tần Vũ chỉ có thể hỏi Khương Lan.
      Khương Lan nhìn Tần Vũ thoáng cười:
      "Tiểu Vũ, có phải là muốn dùng thần thức khám phá thanh quang nguyên thủy nọ, nhưng lại phát thần thức cách nào tới gần phải ?"
      Nghe xong lời này, Tần Vũ trong lòng vẫn chưa minh bạch: "Thanh quang nguyên thủy nọ tựa hồ có thể ngăn cách rất nhiều năng lượng, căn bản cho thần thức của tới gần, mặc kệ là gian lực hay linh hồn lực."
      "Đó là khối thạch bản huyền phù, cũng có thể xem như quy tắc thạch bản. mặt lưu lại ít quy tắc, cũng là quy tắc chúng ta phải tuân thủ tại Thiên Tôn sơn. Chỉ có tuân thủ quy tắc, mới có cơ hội trở thành Thiên Tôn." Khương Lan cười .
      Tần Vũ gật đầu.
      "Tiểu Vũ, thôi, mau xem chút. Ta muốn biết quy tắc của lần này so với lần trước có gì khác nhau."
      Khương Lan tiếp lời.
      Tần Vũ nắm tay Lập Nhi, hai nguời cùng phi hành theo Khương Lan hướng ngọn núi bay tới.
      Đỉnh núi Thiên Tôn sơn, phương viên bằng phẳng rộng tầm trăm thước, giờ phút này có hơn ba mươi vị thần vương đều tụ tập tại khu vực nho bên trong, cơ hồ tất cả thần vương đều ngẩng đầu nhìn thạch bản huyền phù lơ lửng phía bình thai.
      "Thạch bản huyền phù."
      Tần Vũ, Khương Lập, Khương Lan ba người cùng hạ xuống bình đài (thanh thai), ánh mắt Tần Vũ tập trung vào thạch bản huyền phù, toàn bộ thạch bản huyền phù màu đen, chỉ là mặt ngoài thạch bản có chữ viết. Mỗi chữ đều ấn sau vào trong thạch bản chừng ba phần, chữ nào cũng kim quang.
      Thạch bản này chất liệu đặc thù phi thường, vô luận năng lượng gì để thể chạm vào. Mọi người trong trường chỉ có thể dùng mắt mà nhìn.
      1. Xuất nhập Thiên Tôn sơn, chỉ có theo phù điêu thông đạo.
      2. Phá hư bất kỳ phù điêu nào trong phù điêu thông đạo, phạm tử tội.
      3. Biện pháp trở thành Thiên Tôn, đó là... thu được Thiên Tôn tầm bảo hoặc lĩnh ngộ được thời gian pháp tắc. Thiên Tôn linh bảo này, là vũ khí của Thiên Tôn mới.
      4. Thiên Tôn linh bảo, được luyện trong "Linh Bảo Mẫu đỉnh" của Thiên Tôn sơn.
      5. Linh Bảo Mẫu đỉnh, thể phá hư, cứ khoảng mười năm, bộ phận của Thiên Tôn linh bảo bay ra từ trong Linh Bảo Mẫu đỉnh. kiện Thiên Tôn linh bảo chia làm ba bộ phận phi xuất, trước sau tổng cộng dưới ba mươi năm.
      6. Thiên Tôn linh bảo chia ra làm ba, trong mỗi bộ phận đều chứa bộ phận thời gian pháp tắc. Nếu có Thần Vương thiên tài, chỉ cần thông qua hoặc hai phần lĩnh ngộ đầy đủ thời gian pháp tắc, là tân Thiên Tôn, đồng thời mặt của phần khác tự động bay vào tay .
      7. Nếu cách nào thông qua bộ phận mà hoàn toàn lĩnh ngộ thời gian pháp tắc. Sau đó nếu có được cả ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo, trở thành tân Thiên Tôn.
      Bảy quy tắc.
      Bảy quy tắc này khiến cho Tần Vũ trong lòng khỏi cảm thấy rung động.
      là trong lòng Tần Vũ đoán ra mục đích tạo ra quy tắc này, "tranh đoạt, chém giết. Lại để cho kiện đầy đủ Thiên Tôn linh bảo chia ra làm ba, để cho tranh đấu càng thêm thảm thiết." Tần Vũ trong lòng cảm thán.
      Quy tắc rất rằng, nếu muốn trở thành Thiên Tôn, phải có cả ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo mới được.
      Nếu chỉ có bộ phận, hoặc là hai bộ phận. Nếu có thể thông qua bộ phận thiếu này, lĩnh ngộ đầy đủ thời gian pháp tắc cũng là Thiên Tôn mới. Vấn đề là phải lĩnh ngộ đầy đủ thời gian pháp tắc, biết gian nan cỡ nào.
      Tần Vũ xem ra chỉ có thể có con đường để thành công là lấy được cả ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo.
      Con đuờng này tuy có thể thành công, nhưng có thể tưởng tượng được là chém giết nhau thảm thiết. phận khiến nguời khác thèm khát, nếu cần cả ba phần, vậy phải trở thành địch của tất cả thần vương Thần giới sao?
      Khương Lan bên cạnh cười :
      "Lập Nhi, cần cảm thán, Thiên Tôn mới sinh ra là kéo theo ít thần vương chết , đây là điều bình thường. Hôm nay ít thần vương ở chỗ này, chính là đợi tân Thiên Tôn sinh ra, biết có thể còn sống nửa hay ."
      Thanh Khương Lan lớn, nhưng chỉ là trong phương viên trăm thước nên mọi thần vương cơ hồ đều nghe được.
      "Chỉ còn sống nửa? Có thể được nửa là tốt rồi, sống hay chết là tùy vào dã tâm con người, nếu dã tâm quá lớn, mạng có thể mất."
      Thanh già nua từ bên cạnh vang lên, lão hầu râu tóc màu đen :
      "Khương Lan, còn nhớ kỹ năm đó Tu La thần vương thực lực có thể so với "Cửu U thần vương" ? Năm đó Cửu U thần vương mình tại cửa phù điêu thông đạo. người giữ quan, vạn người phá nổi. Khí thế ra sao? Chính là cuối cùng bị quần công giết chết."
      "Cửu U thần vương..." Khương Lan tựa hồ nhớ lại chuyện năm đó, cũng cảm thán gật gật đầu.
      Các thần vương sống sót qua lần tuyển chọn Thiên Tôn trước bắt đầu chuyện, còn lại cẩn thận nghe, hy vọng có thể tích lũy được ít kinh nghiệm.
      "Chặn thông đạo khẩu của Phù điêu thông đạo?"
      Tần Vũ nghe được lời của lão đầu râu tóc đen vừa rồi, trong lòng khỏi có lóe lên ý niệm.
      Chung quanh Thiên Tôn sơn này bị màng đỏ bao trùm, lớp màng màu đỏ này, theo như lý giải của Tu La Thần vương và mọi người gọi là "Thần Vương Tù Lung" bởi vậy có thể , căn bản có khả năng phá bỏ màng đỏ đó.
      Hơn nữa, Tần Vũ cũng có thể cảm nhận được lớp màng đỏ có khí tức uy hiếp.
      Trọng yếu nhất chính là theo như bảy điều quy tắc của huyền phù thạch bản kia, chỉ có con đường duy nhất xuất nhập Thiên Tôn sơn, đó là phù điêu thông đạo.
      Trong lòng Tần Vũ cũng hiểu được, bảy quy tắc nọ. Mặc dù là quy tắc, thực tế xem như bảy tin tức của Thiên Tôn cho mọi người biết, để cho những thần vương chưa lần có kinh nghiệm về Thiên Tôn sơn hiểu trong lòng.
      "Điều thứ hai trong bảy tin tức có cái gì rất là kỳ lạ" Tần Vũ vừa sực nhớ ra liền kinh ngạc.
      "Phá hư phù điêu trong phù điêu thông đạo, đều là tội chết." Đối với tin tức này, Tần Vũ khóc cười đều xong. Mặc dù mỗi bức Phù Điêu đều làm cho Tần Vũ trong lòng rung động.
      Nhưng trong toàn bộ phù điêu thông đạo có rất nhiều bức phù điêu, đặc biệt là bức phù điêu đầu tiên, chỉ về kĩ nghệ, phỏng chừng tiên nhân cũng có thể so tài cao thấp. Thần vương mà phá hủy bức phù điêu có giá trị đó, cũng phạm vào tử tội. Tính mạng của thần vương trong mắt người lập ra quy tắc kia quả đáng giá xu.
      Trong lúc đàm luận, các thần vương đều có ý thức kết hợp hai ba người thành nhóm. Sắp bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt, bọn họ có thể nghĩ ra rất bi thảm, vì Thiên Tôn linh bảo chia làm ba, sợ rằng tuyệt đại đa số thần vương đều chém giết đến lãnh khốc.
      Giao tình?
      Thể diện?
      Trước kỳ ngộ trở thành Thiên Tôn đều là lời đùa. ai bận tâm tới thể diện, mọi người đầu là kẻ địch. Cho dù chỉ có chút khả năng thành công. Vì cái danh, tất cả mọi người đều nguyện ý đánh nhau.
      "Oanh long long.."
      Đột nhiên cả Thiên Tôn sơn bắt đầu chấn động kịch liệt, các thần vương thân ở đỉnh Thiên Tôn sơn đều bay lên trung, chỉ thấy Thiên Tôn sơn càng rung chuyển dữ dội hơn.
      Khe hở liên tiếp mở rộng, từ đỉnh Thiên Tôn sơn hình thành khe hở kéo dài xuống dưới rồi ngưng phân liệt. ngừng hướng phía dưới lan xuống, vết nứt kéo dài hơn mười ngàn dặm. Cuối cùng Thiên Tôn sơn cũng ngừng chấn động, tái khôi phục yên tĩnh.
      Chỉ là lúc này vẻ ngoài của Thiên Tôn sơn thay đổi. Vốn là ngọn núi bỗng chia làm hai. Vừa nhìn tưởng như hai ngọn núi. Chỉ là hai ngọn núi kia cùng tọa lạc chỗ, khối huyền phù thạch bản vốn chỉ nằm ngọn núi, bây giờ thành nằm tại hai ngọn núi. Trong lúc đó hạp cốc ở giữa hai ngọn núi có chút ba động.
      "Hô!" "Hô!" "Hô!"
      Liền thấy vô số thân ảnh của các thần vương xuất giữa hạp cốc Thiên Tôn sơn, ai cũng đều phát ra nơi đặc thù này.
      Những chấn động ngầm bề mặt hạp cốc làm mặt đất lõm xuống. Rồi sau đó đỉnh khác từ từ lồi lên. Chiếc đỉnh này trông rất cổ và đơn điệu, mặt có chạm trổ các loại linh thú cổ. Thậm chí có cả hình khắc nổi, nhưng Tần Vũ cũng nhận ra đó là loại linh thú kì dị nào.
      "Linh Bảo Mẫu đỉnh!" Tu La thần vương cười .
      Lần Thiên Tôn sơn trước, bọn người Tu La thần vương thấy qua Linh Bảo Mẫu đỉnh, lúc này đây tự nhiên rất dễ dàng phân biệt. Mà phần lớn mọi người đều chưa thấy qua Linh Bảo Mẫu đỉnh, Linh Bảo Mẫu đỉnh này cùng có khí tức đồng dạng như "huyền phù thạch bản", khiến cho gian lực của Tần Vũ cách nào chạm vào được.
      "Linh Bảo Mẫu đỉnh, mẫu đỉnh có thể luyện chế Thiên Tôn linh bảo."Nhìn thấy đỉnh này, Tần Vũ cũng than thở trong lòng.
      "Loại kỹ nghệ luyện chế này, phải là cái loại phương pháp luyện chế nguyên thủy rồi." Tần Vũ trong lòng cảm thán. cách nào nghiên cứu Linh Bảo Mẫu được, Tần Vũ cũng vô pháp giải thích Linh Bảo Mẫu đỉnh vì sao lại có thể luyện chế linh bảo, thậm chí là Thiên Tôn linh tảo.
      "Cứ mười năm bay ra bộ phận. Lại là ba lần." Khương Lập bên thầm lắc đầu.
      "Lập Nhi, chính xác, là dưới mười năm trong đó lại bay ra bộ phận. Cũng phải chính xác mười năm." Khương Lan : "Đúng là dưới mười năm, chính xác là mười năm, vậy mới có thể khiến cho các thần vương dám có chút phân tâm. Nếu để ý phần Thiên Tôn linh bảo bay ra, bị người khác đoạt mất rồi, có hối cũng kịp."
      "Mặc dù có ba phần Thiên Tôn linh bảo. Chỉ cần sau khi lấy máu nhận chủ phần, uy lực cũng cao hơn nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Hơn nữa trong đó còn chứa bộ phận thời gian pháp tắc."
      Tẫn Vũ cũng thầm gật đầu.
      Ba phần Thiên Tôn linh bảo này, hấp dẫn lực của bất kỳ phần nào đối với thần vương mà đều rất lớn.
      "Vũ ca, trở về ." Khương Lập đột nhiên nhìn Tần Vũ .
      Tần Vũ thấy vẻ mặt Khương Lập, khỏi cười : "Tại sao mới đến chốc lát muốn về?"
      Khương Lập lắc lắc đầu : "Muội chỉ cảm thấy khí xung quanh có chút áp lực, ít thần vương đều đề phòng lẫn nhau, đề phòng người khác đánh lén bọn họ." Khương Lập cau mày.
      Tần Vũ khỏi cười.
      Đích xác là thế, chỉ là thần vương này mặc dù đều cẩn thận đề phòng. Nhưng ai dám tìm đến Tần Vũ phiền toái.
      "Ừm?"
      Tần Vũ ánh mắt đột nhiên liếc nhìn Khương Phạm ở xa xa, từ khi Tần Vũ đến Khương Phạm cùng Chu Hoắc căn bản là tới gần Tần Vũ, cũng chào hỏi Tần Vũ.
      "Lập nhi, chúng ta trở về." Tần Vũ gật đầu .
      "Lan thúc." Tần Vũ quay đầu nhìn Khương Lan,"Con cùng Lập nhi sớm thương lượng thỏa đáng, sau khi thành lập xong Mê Vụ thành, liền chuẩn bị sinh hạ đứa . Thông qua thời gian gia tốc... trong vòng năm, đứa tuyệt đối xuất sanh. Lan Thúc, nếu , các người về Mê Vụ thành trước, xem đứa ra đời, sau đó trở lại đây đoạt bộ phận Thiên Tôn linh bảo cũng muộn."
      " chuẩn bị sinh rồi sao?" con mắt Khương Lan nhất thời sáng ngời, "Tốt, dưới mười năm, sớm là bảy tám năm, khi đó hài tử của ngươi phỏng chừng có thể ba sơn thiệp hải (sinh ra) rồi."
      Trong mắt Khương Lan, hài tử của Tần Vũ và Khương Lập, so với Thiên Tôn linh bảo trọng yếu hơn.
      "Ta cũng về trước." Dịch Phong .
      Tả Thu Mi năm đó vẫn thân, sau đó hai giọt sinh mạng linh hồn chi lệ tuyển trúng đôi thanh niên, hôm nay đưa nếu xuất sinh, Dịch Phong làm sao có thể xem?
      Lập tức Tần Vũ, Khương Lập, Khương Lan, Dịch Phong, Tả Thu Lâm xuất phát trở về. Tần Vũ năm người rời khỏi Thiên Tôn sơn trở về Mê Vụ Thành.
      Hạp cốc giữa Thiên Tôn sơn, Khương Phạm liếc mắt nhìn mấy người Tần Vũ xa xa, sắc mặt đạm bạc như trước.
      Tần Vũ quật khởi cực nhanh, hơn nữa lần lượt biểu ra thực lực kinh người. đả kích đối với Khương Phạm cần cũng biết. Trong lòng ít thần vương, Khương Phạm càng thành trò cười.
      Chỉ là đối với việc này, Khương Phạm vẫn bảo trì trầm mặc.
      "Thiên Tôn! Thiên Tôn linh bảo chia làm ba, trong đó cái nhất định là của ta, lúc này đây, ta nhất định trở thành Thiên Tôn." đáy lòng Khương Phạm đối với Thiên Tôn, có khát vọng vô hạn.
      Ỷ trượng lớn nhất của , đó là Lôi Phạt Thiên Tôn giúp lần.
      Nhìn phương hướng mấy người Tần Vũ rời , Khương Phạm nhắm mắt lại, khoanh chân lẳng lặng ngồi hạp cốc. Thời gian cứ như vậy trôi ...
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 5: Nữ hài Tử Hà.

      Phương viên trăm dặm bên trong hồ, mặt hồ gợn sóng, chỉ thấy những làn gió thổi mặt nước, chiếc thuyền chậm rãi phiêu đãng. Tần Vũ và Khương Lập ở cùng chỗ. Hai người mặc cho chiếc thuyền tự trôi .
      Xung quanh con thuyền, thời gian lưu tốc gấp mười vạn lần so với bình thường! Với thực lực của Tần Vũ tại, tại Thần giới sử dụng thời gian gia tốc cũng rất dễ dàng.
      "Vũ ca, thời gian gia tốc mười vạn lần, phải huynh với Lan thúc bọn họ là chỉ cần mấy tháng đứa trẻ có thể được sinh ra?" Khương Lập dựa vào ngực Tần Vũ, giọng .
      Tần Vũ mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, bây giờ cái chúng ta cần phải làm là vượt qua đoạn thời gian nhàn nhã thảnh thơi này." Vừa , tay phải Tần Vũ kìm được vuốt mái tóc Lập nhi, tay trái đặt lên bụng nàng.
      "Ưm." Khương Lập nhàng gật đầu, khuôn mặt ửng hồng tràn ngập hạnh phúc.
      "Đúng rồi, Vũ ca, khi đứa bé được sinh ra, đặt tên nó là gì cho hay?" Khương Lập đột nhiên hỏi.
      Tần Vũ thấy nao nao.
      Đặt tên là gì?
      Lúc này Tần Vũ nhịn được nhớ lại năm đó trong khi chính mình tìm 'Huyễn Linh kính', tại Kính Tử phủ bị ảnh hưởng bởi tình cảnh, khi đó cũng từng cảm nhận được cùng Lập nhi kết hôn rồi sinh ra đứa trẻ.
      "Tần Tư. kể đứa trẻ đó là nam hay là nữ, đều gọi là Tần Tư. Thế nào?" Tần Vũ ra cái tên lúc trước tại Huyễn Linh kính, chịu ảnh hưởng mà thốt ra cái tên này.
      "Tần Tư, Tư. Tư ..."
      Khương Lập trong lòng hiểu được ngụ ý trong cái tên này của Tần Vũ. Lập tức ngẩng đầu nhìn Tần Vũ, ánh mắt chứa chan nhu tình làm cho Tần Vũ trong lòng hoàn toàn thoải mái. Cũng chăm chú nhìn Khương Lập.
      Ánh mắt nhìn nhau, giống như xuyên qua thời gian.
      Lần đầu tiên gặp mặt dưới đáy biển của phàm nhân giới, khi đó bản thân bị ngất . Nhưng được Khương Lập cứu.
      Lần cuối cùng gặp mặt tại phàm nhân giới, dưới cường hãn của Chu Hiển, khiến cho mình và Lập Nhi phải chia lìa.
      Hai hình ảnh đó cùng xuất lại trong đầu hai người.
      Tần Vũ nhàng cúi đầu, môi chạm vào môi Lập nhi. Hai người đều nhắm mắt lại, hưởng thụ hạnh phúc, đồng cảm trong sâu thẳm tâm hồn.
      "Vũ ca, nhiều năm như vậy Phí Phí vẫn có trở về. đâu? Huynh biết ?" Khương Lập đột nhiên dò hỏi. Khương Lập cũng rất quan tâm đến Hầu Phí.
      Tần Vũ tâm ý vừa động, tân vũ trụ gian lực lập tức tản ra, bao trùm cả Thần giới.
      "Ồ?"
      Tần Vũ mặt thoáng cười.
      "Như thế nào?" Khương Lập liên tục truy hỏi, nàng nhìn thấy vẻ mặt Tần Vũ, khẳng định xảy ra tình thú vị.
      Tần Vũ nhìn về phía Khương Lập mỉm cười : "Phí Phí, hình như thích . phía sau người ta."
      " thể nào?"
      Khương Lập có chút kinh ngạc, hai mắt mở to, "Phí Phí chỉ biết tới bạo lực, tảng đá đó mà cũng học theo đuổi con ?"
      " nghĩ tới, ngoại trừ thương ta, nếu như thế lâu như vậy cũng trở lại đây lần, với kẻ hiếu kỳ như , khi Thiên tôn sơn xuất đến nhìn qua cũng thèm nhìn. Bởi vậy có thể phán đoán Phí Phí lần này sợ là thực rơi vào ái tình rồi." Tần Vũ cười .
      " đó ở nơi nào?" Khương Lập hỏi dồn dập.
      "Nơi này lắm, nhưng đó tại dạo tại Úy Trì thành." Tần Vũ cười , "Úy Trì thành, huynh cảm giác Úy Trì thành này rất có duyên với mình."
      Thiên Tôn sơn xuất . Cơ hồ tất cả thần vương ở Thần giới đều chấn động. Nhân số Thần giới đa phần là thần nhân bình thường, trước đó đều có cuộc sống bình phàm. Thiên Tôn sơn xuất đối với những thần nhân này có chút liên quan. Thậm chí họ còn biết, trước đó vài ngày, Hồng Vân đầy trời, kim quang chiếu khắp nơi là do Thiên Tôn sơn xuất gây ra.
      Trong con mắt thần nhân. nếu là từ thần nhân biến thành thiên thần khi đó mới là vấn đề lạ thường và quan trọng.
      Nhưng vài ngày gần đây, Úy Trì thành Hình Viễn có bước tiến dài, tâm trạng phi thường cao hứng. Bởi vì mới bước chân vào thiên thần cảnh giới, trở thành thiên thần. Cuộc sống của Hình Viễn lập tức có thay đổi.
      Trong quá khứ phải ở nơi độc, bây giờ được nhiều kẻ tới bái phỏng
      Những người chung quanh nhìn mình, ánh mắt cũng trở nên khiêm cung.
      Nhưng bây giờ Hình Viễn cũng có chút buồn rầu.
      "Hình Viễn huynh, huynh chỉ cần chính thức trở thành viên quân của Úy Trì thành. Bằng vào thực lực của huynh ngày nay, chắc có địa vị cao trong quân đội. Hơn nữa Úy Trì thành chủ đối đãi với thiên thần tốt như vậy, thiết nghĩ huynh cũng được nghe..." Hình Viễn lúc này đối diện với với thanh niên trẻ, người này hướng về Hinh Viễn mỉm cười khuyên bảo.
      Hình Viễn chỉ im lặng, bộ dạng suy tư. Nhưng mà trong lòng phát khổ.
      "Tiếp tục ở lại Úy Trì thành?"
      Hình Viễn hoàn toàn ràng, nếu ở lại tòa thành như Úy Trì thành, tiếp nhận đãi ngộ, có thể tự coi như mình đạt được thành tựu.
      Bên cạnh Hình Viễn là thê tử , Tử Vân.
      "Vương huynh, Úy Trì thành chủ đề nghị, ta suy nghĩ kỹ. Hôm nay ta cùng Tử Vân ra ngoài còn có số việc, qua mấy ngày nữa chúng ta thảo luận lại vấn đề này." Hình Viễn khéo léo hạ lệnh trục khách.
      Thanh niên nam tử đối diện khuyên bảo Hình Viễn mỉm cười đứng lên: "Ta xin đợi tin tức tốt lành từ Viễn huynh ."
      Đợi nam tử này rời , Hình Viễn thở hơi dài.
      Đối mặt với thuyết khách của Úy Trì thành thành chủ, cũng rất đau đầu.
      "Hình Viễn ca, huynh lo lắng điều gì? là thiên thần đại cao thủ, vậy mà lại sầu muộn buồn phiền." bên cạnh Tử Vân lầm bầm .
      Hình Viễn lắc lắc đầu cười : "Chúng ta dù sao cũng sống rất lâu ở Úy Trì thành, thể quá đắc tội với Úy Trì thành chủ. Chỉ là ta căn bản nghĩ tới, ta ... muốn tới ... Mê Vụ thành!"
      "Mê Vụ thành?" bên cạnh Tử Vân lập tức sáng mắt lên, "Hảo bằng hữu của huynh Tần Vũ, kiến lập Mê Vụ thành? Tần Vũ đại nhân thực quá lợi hại, nghe vài ngày trước đó, bên ngoài Mê Vụ thành gây nên kinh động a, hai đại thần vương của Lôi Phạt thành đều bị giết, chính là Tần Vũ đại nhân xuất thủ. Bây giờ ít người đều muốn đến Mê Vụ thành này, mong muốn che chở của Tần Vũ đại nhân, làm thuộc hạ của ngài. An toàn ở nơi đó, khẳng định cần phải nhiều."
      Hai đại thần vương chết. Ảnh hưởng quá lớn, trận chiến kinh thiên động địa rất nhanh được truyền ra ngoài bởi những người có tham vọng lớn.
      Điều đó giống như cơn bão. Những người để ý tới Mê Vụ thành hầu như đều biết đến việc này. ít thiên thần đều chuẩn bị gia nhập làm việc cho Mê Vụ thành. Mê Vụ thành mấy ngày nay liên tiếp có thiên thần đến xin gia nhập.
      "Đến Mê Vụ thành, chúng ta cùng đến Mê Vụ thành." Tử Vân cuống quít đồng ý với quyết định này.
      Như Tử Vân nhìn thấy, thứ nhất Tần Vũ thực lực quá mạnh, thứ hai Tần Vũ đối với bọn họ cũng có giao tình. Đến Mê Vụ thành tự nhiên tốt hơn rất nhiều so với các địa phương khác.
      "Được. Chúng ta lập tức xuất phát, lưu lại đây chuyện phiền toái càng nhiều." Hình Viễn đứng lên, quyết định bây giờ xuất phát.
      Tử Vân cùng Hình Viễn hành động phi thường nhanh. Nhanh chóng thu thập chút đồ đạc. Hai người liền rời nơi mình ở, nhằm hướng truyền tống trận ở Úy Trì thành tiến đến.
      "Tử Vân. Muội phải biết biết Tần Vũ cũng xuất thân từ Tiên Ma giới chúng ta?" Tại ngã tư đường, Hình Viễn cười dò hỏi.
      "Huynh làm sao vậy?" Tử Vân nhìn phu quân mình.
      "Theo ta được biết, hôm nay ít thiên thần xuất thân từ giới đều chạy tới Mê Vụ thành, thí dụ như bên ngoài Úy Trì thành có Tử Đồng ngưu ma vương, còn có số ít thiên thần Ám Tinh giới cùng với bọn ta cũng tới đó. Vậy là náo nhiệt a." Hình Viễn cười to .
      Ở tại Thần giới lâu như vậy, Hình Viễn cũng biết ít người, chẳng hạn như Ám Tinh giới tiền bối cao thủ.
      Cao thủ Ám Tinh giới. Trong lịch sử cũng là những thiên thần cực mạnh, nhưng cũng người nào trở thành Thần vương, trở thành Thần vương cũng rất gian nan, khó khăn, số lượng quá ít.
      "Hình Viễn ca, kia phải Hầu Phí ?" Tử Vân đột nhiên chỉ về phía xa xa .
      "Như thế nào có thể, Hầu Phí phải ở tại Mê Vụ thành mới đúng." ngoài miệng , Hình Viễn cũng nhìn theo hướng ngón tay Tử Vân chỉ, vừa thấy khỏi cả kinh.
      Chỉ thấy xa xa, Hầu Phí vận trường bào màu kim sắc cùng với hai nữ tử bên cạnh, thỉnh thoảng lơ đễnh chuyện với hai nữ tử này."
      "Hầu Phí cùng nữ tử?" Hình Viễn cũng cảm thấy giật mình.
      "Hình Viễn ca, cần phải nhìn, cũng phải theo. Chúng ta trước tiên hãy tới Mê Vụ thành. Sau này thấy Hầu Phí, lúc đó hỏi lại." Tử Vân cười .
      Hình Viễn nhìn về phía Hầu Phí cùng hai người biến mất tại ngã tư cuối đường, rồi quay đầu theo Tử Vân, tiếp tục hướng truyện tống trận của Úy Trì thành đến.
      Ngã tư đường Úy Trì thành.
      Hầu Phí sóng vai cùng chỗ với hai nữ tử. người mặc hồng sam, người mặc tử sắc la sam. mặc tử sam cực kỳ trìu mến, còn mặc hồng sam mặt có chút lạnh như băng.
      "Tiểu Hoàng Ngư. nghe ngươi vậy đại ca ngươi rất lợi hại?" bên cạnh hồng sam nương lạnh lùng châm chọc .
      Hầu Phí mặt tràn đầy tự tin: "Điều đó tuyệt đối dối. Các nàng khi thấy đại ca ta biết thực lực huynh ấy đích thực kinh người cỡ nào."
      "Hoàng Ngư đại ca, người có đại ca là lợi hại." tử sam còn lại là thần tình vui vẻ .
      Hầu Phí tự đắc cười: "Đó là tự nhiên, nàng cũng xem Hoàng Ngư ta là ai." Hầu Phí rời Tử Huyền phủ ra bên ngoài nhiều năm qua, từ gặp được đôi tỷ muội này liền vẫn theo phía sau người ta, hai nữ tử này cũng chán ghét Hầu Phí, có cản .
      'Hầu Phí', 'Hắc Vũ', 'Tần Vũ' ba cái tên này, bởi vì Tần Vũ bản thân ở Thần giới, được ít người biết đến, hơn nữa Hầu Phí trong lòng muốn người biết được điều này. cố ý tên giả là 'Hoàng Ngư'.
      Ban đầu muốn chính là 'Hoàng Vũ'. Bởi Tần Vũ, Hắc Vũ vừa vặn kết hợp thành tên này. Chỉ là này hai này nghe nhầm nên gọi thành Hoàng Ngư, cho nên Hầu Phí chỉ có thể nhận chính mình là 'Hoàng Ngư'.
      "Tử Hà muội muội bị tên gia hỏa này lừa bằng miệng lưỡi ngon ngọt rồi, tỉ chắc là tám, chín phần là khoe khoang, khoác loác. Đại ca của nếu thực lợi hại, cung chủ chúng ta nhất định phải biết tên đại ca . Tiểu Hoàng Ngư, ngươi tên đại ca của ngươi !" mặc hồng sam nghiêm mặt .
      "Hồng Vân, Tử Hà, đại ca ta có với ta, ta thể tên ra bên ngoài. Ta muốn tự mình cố gắng. phụ thuộc vào đại ca, chỉ dựa vào bản thân!" Hầu Phí ngẩng đầu .
      "Muội đừng có tin nha." Hồng Vân .
      Tử Hà nhàng đẩy Hồng Vân: "Hồng Vân tỷ tỷ đừng như vậy, Hoàng Ngư đại ca thực lực cũng rất cao. Đúng rồi, trước đó vài ngày huynh ấy dễ dàng đánh bại hạ bộ thiên thần."
      "Hạ bộ thiên thần cái gì, nếu có bổn hãy đánh bại thượng bộ thiên thần cho chúng ta nhìn xem." Hồng Vân ra quan tâm đến điều gì.
      "Thượng bộ thiên thần cũng chỉ là thiên thần mà thôi, lúc nào đạt tới thần vương cảnh giới, Hồng Vân ta khẳng định cung kính với tiểu Hoàng Ngư này. Tiểu Hoàng Ngư, ngươi đạt tới thần vương cảnh giới?"
      Hầu Phí nhất thời bất đắc dĩ.
      "Vẫn chưa." Hầu Phí giọng có vẻ yếu ớt, nhưng lập tức Hầu Phí hai mắt sáng ngời , "Bất quá, lâu nữa, chung quy cũng có ngày ta đạt tới thần vương cảnh giới."
      "Chung quy cũng có ngày? Lời này ai cũng có thể được." Hồng Vân khinh thường .
      Hầu Phí trong lòng lúc này đối với Hồng Vân có chút nộ khí. Nhưng mặt dám biểu ra. Khi lần đầu tiên trông thấy Tử Hà trong lòng thực thích nha đầu đáng này, chỉ là Hồng Vân ...
      " giống như tảng băng lạnh, nếu phải vì Tử Hà, ta chịu đựng ngươi? sớm bổng đánh bay rồi." Hầu Phí trong bụng ngừng chửi rủa.
      "Tiểu Hoàng Ngư, chúng ta phải ăn cơm, chuẩn bị xắp xếp chút, ta cùng Tử Hà muội muội thích ăn cái gì ngươi đều biết rồi." Hồng Vân đưa ngón tay chỉ về tửu điếm phía trước trực tiếp .
      Hầu Phí đáp ứng ngay: "Chờ trong chốc lát." rồi Hầu Phí tiến về phía tửu điếm này. Hồng Vân cùng Tử Hà hai tỷ muội cũng vào trong đó.
      "Ngân long liên tử thang, bạch ngọc đôn hoàng ngư ..." Hầu Phí rất là thuần thục điểm tên các món ăn.
      Hồng Vân cùng Tử Hà lên ngồi, Hồng Vân khuôn mặt vẫn lạnh lùng như trước, thi thoảng cũng liếc nhìn Hầu Phí cái. Tử Hà vẫn ngừng nhìn Hầu Phí, trong mắt lộ vẻ vui vẻ hạnh phúc.
      "Phí Phí, ta cùng Lập nhi tỷ tỷ ngươi chuẩn bị sinh hài nhi, ngươi chẳng lẻ còn chưa chuẩn bị trở lại chuyến?" đạo thanh đột ngột vang lên trong đầu Hầu Phí.
      Hầu Phí rùng mình, ngây người ngẩn ngơ.
      Lập tức khuôn mặt lộ vẻ vui mừng như điên. Chỉ là trong chốc lát liền bất đắc dĩ nhìn về phía Tử Hà, muốn rời xa Tử Hà, chỉ là đại ca hài nhi của đại ca chuẩn bị được sinh ra.
      "Tử Hà, Hồng Vân. Ta phải trước đây." Hầu Phí bất đắc dĩ mở miệng , Tử Hà cùng Hồng Vân đều sửng sốt.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      chương 6: Nhi tử Tần Tư.

      "Ngươi phải ?" Hồng Vân nhướng mày nhìn Hầu Phí.
      Hầu Phí bất đắc dĩ gật đầu : "Đúng vậy, ta có việc quan trọng. Tử Hà, Hồng Vân các nàng yên tâm, qua đoạn thời gian ta nhất định tìm các nàng."
      " chứ?" trong mắt Tử Hà lộ ra tia kinh hỉ, ánh mắt Hồng Vân cũng thoáng lên, chỉ là trong nháy mắt liền biến mất, khôi phục dáng vẻ lạnh lùng như trước.
      "Ai cần ngươi tìm?" Hồng Vân lãnh đạm .
      "A, Hoàng Ngư đại ca, chúng ta ra ngoài chơi ba tháng rồi cũng đến lúc phải trở về. Lần này trở về, biết lúc nào mới có thể lại đựơc ra ngoài." Tử Hà giọng .
      "Đại nhân, các món ăn của người đây."
      Lúc này tiểu nhị trong tửu lâu mang đồ ăn tới, chỉ là bọn Hầu Phí ba người có tâm tình để ăn.
      "Trở về? Tử Hà, nàng luôn các nàng sống ở tại cung gì đó, rốt cuộc là cung nào? Ở đâu? cho ta biết. Sau này ta cũng có thể tìm các nàng." Hầu Phí hỏi.
      Tử Hà cùng Hồng Vân nhìn nhau, cuối cùng hướng về phía Hầu Phí lắc lắc đầu.
      "Cung chủ có lệnh, chúng ta thể lộ tin tức ra ngoài." Tử Hà bất đắc dĩ .
      Ngay cả người dễ gần nhất là Tử Hà cũng trả lời, Hầu Phí biết chính mình cũng có biện pháp để Tử Hà cùng Hồng Vân ra, trong lòng thầm nghĩ: "Hừ. xem ra đến lúc đó chỉ có thể nhờ giúp đỡ của đại ca để tìm kiếm nơi ở của Tử Hà."
      "Tử Hà, Hồng Vân, ta trước đây, các nàng trước hết hãy ăn ." Hầu Phí .
      Tử Hà, Hồng Vân đứng dậy, tiễn Hầu Phí ra khỏi tửu lâu, trong nháy mắt Hầu Phí hóa thành đạo lưu quang biến mất trong tầm mắt các nàng.
      "Hồng Vân tỷ tỷ, lần tới chúng ta khi nào mới có thể ra ngoài? Có thể xin với cung chủ. Cung chủ cũng rất thương chúng ta mà." Tử Hà nhìn Hồng Vân.
      Hồng Vân nhíu mày: "Lần này Thiên Tôn sơn xuất . Cung chủ bởi tình Thiên Tôn sơn rất phiền lòng, chúng ta lần này trở về, cũng nên quấy rầy cung chủ. Đợi việc Thiên Tôn sơn giải quyết xong, chúng ta cầu cung chủ, đến khi đó tương đối dễ dàng thành công hơn."
      Tử Hà cũng nhàng gật gật đầu.
      Tử Huyền phủ, tại tòa tiểu viện u tĩnh, Tần Vũ đứng trong sân, lo lắng nhìn cửa phòng đóng, qua lại.
      Bên trong sân chỉ có Tần Vũ, còn có thân phụ Tần Đức, Phong Ngọc Tử, cũng có Tần Phong, Tần Chính, Hắc Vũ, Hầu Phí đám hảo huynh đệ, đồng thời Khương Lan, Dịch Phong, Tả Thu Lâm cũng lẳng lặng chờ tại đây.
      Tần Vũ lo lắng, nhịn được đứng dậy.
      "Tiểu Vũ, bình tĩnh lại." Khương Lan đứng bên cạnh .
      Tần Vũ bất đắc dĩ cười, thê tử của mình ở bên trong, mình như thế nào mà bình tĩnh được. Trọng yếu nhất là ...... Khương Lập ở bên trong rất lâu rồi.
      "Hy vọng sinh nhanh lên chút." Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ, sau đó cố nén lo âu ngồi xuống đợi.
      Sau lúc lâu, Tần Vũ nhịn được lại đứng dậy.
      Đột nhiên -
      "Oa -" chỉ nghe tiếng khóc của hài nhi vang lên, các thần vương trong sân, Tần Đức, Tần Chính tất cả mọi người đều đứng hết dậy.
      Tần Vũ phảng phất như bị lôi điện đánh trúng, đứng ở đó bất động.
      "Ta có hài nhi rồi ?"
      Tần Vũ đột nhiên bừng tỉnh. từng bước tiến tới trước cửa phòng.
      "Chúc mừng!"
      Thê tử của Hắc Vũ, 'Bạch Linh' từ bên trong ra, mặt tràn đầy vui sướng, liền : " Là con trai. Là con trai, đứa bé rất đáng ."
      Tần Vũ trực tiếp đẩy cửa phòng lao vào.
      Trong phòng lúc này có mấy thị nữ hầu hạ. Khương Lập giờ thay quần áo khác, tay ôm hài nhi, nhìn chớp mắt vào hài nhi trong lòng, ánh mắt hiền hòa thương.
      Tần Vũ có thể cảm thấy mặt Khương Lập tỏa ra thần thái của người mẹ hiền. khiến người khác phải chú ý.
      Khương Lập, ngẩng đầu nhìn Tần Vũ, mỉm cười : "Vũ ca, là con trai, rất đáng ." Tần Vũ lúc này liền tới bên Khương Lập, cẩn thận nhìn kỹ nhi tử trong lòng nàng.
      Ánh mắt đứa trẻ trong sáng, chút tạp niệm, tò mò hướng về phía Tần Vũ.
      "Ô ô" - trong miệng phát ra thanh ràng lắm.
      Tần Vũ nhất thời mỉm cười.
      Khương Lập cười : "Đứa này cũng rất kỳ lạ. Vừa sinh ra liền khóc tiếng, sau đó thôi khóc nữa. Mang thai ba vạn sáu ngàn năm, biết đứa này có gì đặc biệt."
      "Lại đây với phụ thân." Tần Vũ quay về phía hài tử .
      Hài tử nhìn Tần Vũ chớp mắt, trong đôi mắt trong suốt kia tựa hồ có nghi hoặc.
      "Gọi phụ thân nào, phụ thân, phụ thân." Tần Vũ liên tục vài tiếng, nhi tử của mình còn chưa có gọi mình là phụ thân. Tự mình kêu vài tiếng phụ thân để chúc mừng.
      "Phụ thân!" thanh vang lên.
      Đầu tiên Tần Vũ chỉ hy vọng, lúc này nhất thời kinh hỉ, cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra ngoài.
      "Lập nhi, muội nghe được chứ. Nó gọi ta là phụ thân, gọi ta là phụ thân a." Tần Vũ hưng phấn tiếp nhận nhi tử từ trong tay Khương Lập, để hài nhi càng thêm thoải mái, hai tay Tần Vũ trong lúc đó hoàn khống chế gian lực nhu hòa bế lấy.
      Khương Lập thần tình cũng lên vẻ vui sướng: "Tiểu Tư. Gọi mẫu thân . Mẫu thân. Mẫu thân." Khương Lập nhìn về phía hài nhi liên tục vài tiếng.
      Đứa trẻ mở to mắt, có chút ngây thơ, nhìn Khương Lập chớp mắt, nhàng : "Mẫu thân!"
      Khương Lập nhất thời hưng phấn, khuôn mặt đỏ hồng.
      "Tiểu Tư, ngươi xem." Tần Vũ mặt tràn đầy nụ cười, trong tay còn lại xuất viên linh châu màu đỏ, đó chính là Hỏa Nguyên Linh châu.
      Hài nhi 'Tần Tư' này thấy Hỏa Nguyên Linh châu, lập tức mở to mắt, nhìn chớp mắt, tựa hồ thấy được lực hấp dẫn của bảo vật có quyến rũ lớn.
      Tần vũ vuốt vào tay 'Tần Tư', lập tức có giọt máu tươi xuất tại lòng bàn tay Tần Vũ. Tần Tư cũng hề lên vẻ đau đớn, Tần Vũ liền giọt máu của nhi tử mình lên Hỏa Nguyên Linh châu, trực tiếp dung nhập vào trong.
      "Ô ô ï½~" cái miệng nhắn của Tần Tư kêu lên vài tiếng, Hỏa Nguyên Linh châu liền hướng Tần Tư bay tới, sau đó bay vào trong lòng bàn tay của Tần Tư.
      Tần Tư lập tức lộ ra vẻ vui thích, mỉm cười.
      Tần Tư đúng là hài nhi thông minh tuyệt đỉnh. Hoài thoai ba vạn sáu ngàn năm. Tần Tư sau khi sinh, năng lực học tập phi thường nhanh. Gần ba ngày nó học xong cách chuyện, có thể đối thoại với mọi người.
      Đặc biệt sau khi Hỏa Nguyên Linh châu dung nhập vào cơ thể, mặc dù có hoàn toàn luyện hóa nhưng thân thể Tần Tư nhanh chóng được cải tạo, rất nhàng chạy nhảy khắp nơi, thậm chí có thể bay bầu trời.
      Ngay cả bạch sắc tịnh hỏa đều có thể tùy ý xuất ra, may mắn là Tần Tư cũng phân biệt ràng, biết được thể công kích chúng nhân, nếu Tần gia đệ tử bình thường hoàn toàn thể ngăn cản nó.
      "Tiểu Tư." Tần Vũ đứng bên hồ hướng về phía xa gọi lớn.
      Chỉ thấy mặt nước xa xa, xuất hỏa hồng nhân ảnh. Bên ngoài thân thể được lửa bao bọc, cơ hồ trong nháy mắt, bóng người bé này xuyên qua gian tới trước mặt Tần Vũ.
      Tần Tư khuôn mặt nhắn hồng hào, trong ánh mắt tràn đầy hưng phấn.
      "Phụ thân."
      Tần Tư vừa đến liền nhảy vào trong lòng Tần Vũ, ôm lấy cổ Tần Vũ, khuôn mặt nhắn rất hưng phấn vui vẻ. Tần Vũ cũng rất quý nó.
      Từ khi sinh ra đến bây giờ mới chỉ có ba tháng. Nhưng Tần Tư hiểu chuyện như đứa trẻ bảy tám tuổi. Về phần thực lực ...... lại càng đáng sợ. Cùng với Hỏa Nguyên Linh châu dung hợp nhất thể. Bởi vậy có thể tưởng tượng được thực lực kinh người cỡ nào.
      "Tiểu Tư, hôm nay làm những việc gì. cho phụ thân nghe ." Giọng Tần Vũ tràn đầy thương.
      Tần Tư vừa nhăn cái mũi nhắn, vừa với giọng rất trẻ con:
      "Phụ thân, hôm nay hài nhi tới đáy hồ bắt mấy con cá, bắt bọn chúng chơi với hài nhi lát, rồi hài nhi lại thả bọn chúng rời . Phụ thân, những con cá này đều rất sợ hài nhi, nhưng chúng cũng rất nhiều chuyện về phụ thân cho hài nhi biết."
      Tử Huyền phủ, bên trong hồ có các loại động vật. Đều được Tần Vũ trực tiếp lấy từ trong biển của Thần giới, thú Thần giới cơ hồ đều có thể mở miệng chuyện, cũng đều có đầy đủ trí tuệ.
      Những thú này dám phản kháng Tần Tư. Bọn họ biết Tần Tư tại nơi này chính là tiểu chủ nhân, thực tế cho dù có ý tưởng phản kháng, bọn chúng cũng có năng lực thương tổn Tần Tư. Tần Tư có 'Hỏa Nguyên Linh châu' trấn gia, đồng thời Tần Vũ còn tạo ra bộ phòng ngự nhị lưu Hồng Mông linh bảo cho nhi tử của mình.
      "Bọn chúng kể lại câu chuyện của ta cho con? Câu chuyện nào?" Tần Vũ cười .
      Tần Tư nghĩ qua thoáng rồi mới : "Bọn họ bảo là phụ thân là vị thần vương thực lực lợi hại. Hài nhi có hỏi bọn họ thần vương lợi hại thế nào, bọn họ thần vương là lợi hại nhất tại nơi này."
      Tần Vũ mỉm cười.
      Những thú Thần giới này, ngay cả thần nhân cảnh giới cũng chưa từng biết, biết ít tin tức đến nỗi đáng thương. Có thể biết thần vương là rất tốt rồi, trong mắt thú này thần vương chính là vô địch.
      "Phụ thân, thần vương có phải là lợi hại nhất ?" Tần Tư mở to mắt nhìn Tần Vũ, "Hài nhi hai ngày trước đây cũng nghe hai thúc thúc bọn họ chuyện, thần vương tụ tập tại Thiên Tôn sơn gì đó. Hình như là vì trở thành Thiên Tôn. Vậy có phải là Thiên Tôn so với thần vương còn lợi hại hơn?"
      Nghe được lời này của Tần Tư, Tần Vũ nhất thời nở nụ cười.
      "Đúng. Thiên Tôn so với thần vương còn lợi hại hơn nhiều." Tần Vũ gật đầu .
      "Thế còn phụ thân? Phụ thân có lợi hại hơn Thiên Tôn?" Tần Tư nhìn Tần Vũ, trong mắt lộ vẻ chờ mong, trong lòng Tần Tư phụ thân mới chính là lợi hại nhất.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      chương 7: Khắc Lôi Duy Cách

      "Oh ......" Tần Tư điệu bộ trầm ngâm suy nghĩ, gật gật đầu, đột nhiên vui vẻ nhìn Tần Vũ , "Cha, người có biện pháp làm cho hài nhi lớn nhanh hơn sao? Người làm cho hài nhi lớn lên, hài nhi lớn lên phụ thân có thể lợi hại như Thiên Tôn rồi. "
      Tần Vũ ngẩn người, thể nhịn cười.
      Tần Vũ có thể thông qua 'Thời gian gia tốc' làm cho Tần Tư nhanh chóng lớn lên. Chỉ là tiến hóa của vũ trụ hoàn toàn thể dựa vào 'thời gian gia tốc' để gia tốc.
      "Làm sao vậy? Cha, người cười cái gì? Phương pháp của hài nhi tốt sao?" Tần Tư nhìn Tần Vũ, nghi hoặc hỏi.
      ". Phụ thân rất cao hứng, cao hứng." Tần Vũ cười . "Tiểu Tư, qua vài ngày nữa cha cho ngươi cử hành lễ 'trăm ngày', đến lúc đó Khương gia gia bọn họ đều phải đưa quà cho con." Tần Vũ sờ sờ cái mũi của Tần Tư.
      "Quà ư?"
      Tần Tư con mắt sáng ngời.
      " Cha. Hay là người tổ chức vài cái sinh nhật cho con nha." Tần Tư có chút ranh mãnh . "Đầy tháng tổ chức lần. Lúc này cử hành trăm ngày, sau đó là nửa năm, chín tháng, năm ......"
      Tần Vũ khóc cười được.
      Tần Vũ còn nhớ kỹ, lần tổ chức 'đầy tháng' cho Tần Tư, cảnh Tần Tư ôm lấy nhiều quà quá đáng , tiểu hài nhi ôm đống lễ vật so với còn cao hơn nữa, chạy khắp nơi. Làm sao mà cho được? "Tiểu Tư, cử hành 'đầy tháng', 'trăm ngày' là phong tục ở quê hương cha lúc trước, con hiểu chưa? Chờ qua năm nay, sau này chỉ có ngày sinh nhật thôi." Tần Vũ quay về phía Tần Tư cẩn thận dạy bảo.
      Tử Huyền phủ, tại Hoàn Vũ điện, những người thân thuộc cùng ngồi xuống, tất cả mọi người đều cười , Tần Tư mặc cái yếm đỏ, phảng phất như tinh linh nghịch chạy khắp nơi.
      "Tiểu Tư. Lại gia gia bảo." Tần Đức vẫy tay .
      Tần Tư đưa mắt nhìn Tần Đức cái, nhưng lập tức mà là nhìn chằm chằm hai tay Tần Đức. Tần Đức cười cười, tay xuất món đồ chơi bằng gỗ. Món đồ chơi gỗ này chỉ khẽ dời động chút liền biến thành loại đồ chơi phi hành.
      "Oa." Tần Tư hóa làm đạo hồng quang lao vào trong lòng Tần Đức, sau đó cầm lấy món đồ chơi bằng gỗ, cẩn thận chơi đùa.
      Món đồ chơi bằng gỗ này là do Tần Đức đến tiên yểm giới thỉnh vị năng công xảo tượng hao phí rất nhiều tâm tư mới luyện chế thành, có thể biến thành thành nhiều loại đồ chơi, hơn nữa còn có thể tự động phi hành, hành tẩu và nhiều công năng khác.
      "Gia gia, sao Khương gia gia, Dịch gia gia, Tả Thu nãi nãi bọn họ còn tới?" Tần Tư nhìn Tần Đức nghi hoặc dò hỏi.
      Tần Đức cười : " cần vội vàng. Khương gia gia bọn họ tới Thiên Tôn sơn xem cái, họ rất nhanh trở lại thôi."
      "Thiên Tôn sơn? Ngay cả Khương gia gia bọn họ đều thích chỗ đó, cháu cũng muốn xem." Tần Tư thấp giọng , quay người chăm chú nhìn Tần Đức, "Gia gia dẫn cháu được ?"
      Tần Đức sờ sờ cái đầu của Tần Tư: "Tiểu Tư, ngay cả gia gia cũng chưa từng qua lần. Làm sao có thể dẫn ngươi ?"
      "Oh ......" Tần Tư lập tức uể oải cúi đầu.
      Trong lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên, từ ngoài Hoàn Vũ điện bọn người Khương Lan, Dịch Phong, Tả Thu Lâm tới, Tần Vũ cũng ở bên cạnh đến.
      "Ha ha. Ta cũng có chút hối hận tới Thiên Tôn sơn ." Tần Vũ tự giễu cười .
      "Oh. Có chuyện gì xảy ra sao?" Trong đại điện Tần Phong trực tiếp cất tiếng hỏi.
      Tần Vũ cười : "Lần này trong khi ta cùng Lan thúc bọn họ tới đó, thần vương ở cửa Thiên Tôn sơn lập tức khẩn trương hẳn lên. Hình như bọn họ nghi kị phòng ngừa lẫn nhau. Bất quá sau khi Lan thúc cho vài người quen biết nhi tử của ta được sinh ra. Đám thần vương này đều gửi ít quà cho tiểu Tư."
      "Quà ư?" Ánh mắt Tần Tư sáng ngời, giống như hầu tử chạy tới bên người Tần Vũ, ôm lấy ống quần Tần Vũ. Níu lấy Tần Vũ . " Phụ thân, quà ở đâu?"
      "Con xuống trước , cha đưa cho con." Tần Vũ .
      Tần Tư phản ứng phi thường nhanh chóng, từ người Tần Vũ nhảy xuống. Sau đó lùi lại vài bước nhìn Tần Vũ. Tần Vũ lúc này vung tay áo lên, Tần Tư chỉ thấy trước mặt lập tức xuất ít đồ kỳ lạ.
      Đưa quà cho Tần Tư. Hầu hết đều quá quý báu, nhiều nhất cũng chỉ có tam lưu Hồng Mông linh bảo mà thôi. Chỉ là loại vật phẩm này đối với tiểu hài tử là rất tốt.
      "Oa." Tần Tư đột nhiên đảo tròn hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hỉ.
      Tại yến tiệc náo nhiệt phi thường.
      Tần Vũ cùng Khương Lập nhìn nhi tử của mình ' khả ái biểu diễn', đều nheo mắt mỉm cười, bất quá Tần Tư vui đùa trong chốc lát rồi chạy tới trong lòng Khương Lập ngủ.
      "Tiểu Vũ, chúng ta chuẩn bị tốt lắm rồi. Ba ngày sau phải tới Thiên Tôn sơn, đợi đến khi bộ phận đầu tiên của Thiên Tôn Linh Bảo xuất thế." Khương Lan nhìn Tần Vũ .
      "Vội vậy sao? phải còn rất sớm sao?" Tần Vũ có chút nghi hoặc, dù sao tại huyền phù thạch bản nọ có ghi lại là 'khoảng mười năm', nhưng tại thời gian năm cũng còn chưa đến. Vội vàng như vậy có phải là lãng phí thời gian ?
      Khương Lan lắc đầu : ", chẳng lẽ nhìn tình huống lần này ngươi có phát nơi đó ám đấu rất kịch liệt . Chúng ta phải tới sớm chút. Lập mối quan hệ cùng vài người tại đó. Nếu đợi cho tới cuối cùng, cho dù chúng ta có cơ hội có được trong ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo, phỏng chừng các thần vương khác đều đến vây công."
      Dịch Phong nhìn Tần Vũ gật đầu : "Tần Vũ, ngươi nên nhớ kỹ 'Thần Vương Tù Lung' cùng với 'Phù Điêu Thông Đạo'. Thần Vương Tù Lung bao vây cả Thiên Tôn sơn, khiến cho tất cả thần vương đều phải dựa vào 'Phù Điêu thông Đạo' mới có thể rời . Mà cửa vào 'Phù Điêu Thông Đạo' cũng rộng, chỉ cần người cố thủ, những người khác trước hết phải đánh bại người này mới có thể vào. Đến lúc đó nếu Tu La thần vương chặn cửa, chúng ta dù có thu đuợc trong ba bộ phận của Thiên Tôn linh bảo sợ rằng cũng vô pháp mang ."
      Tần Vũ gật gật đầu.
      Thiên Tôn sơn phảng phất như cái Tù Lung, tiến vào trong đó chỉ có từ 'Phù Điêu Thông Đạo'.
      Mà 'Phù Điêu' thông đạo dài vạn thước, hơn nữa hoàn toàn thể phi hành, thuấn di. Chỉ cần có người thực lực mạnh cũng đủ chặn lại, những người khác muốn chạy thể thể chạy.
      "Cho nên, trước tiên chúng ta phải đánh gãy vài liên minh. Lập quan hệ tốt, cuối cùng cũng biến thành tranh đoạt." Khương Lan .
      Ba phần của Thiên Tôn linh bảo, cũng chính là ba bộ phận, phải là khối duy nhất. Điều này khiến mọi người bởi vì bộ phận liền lập tức đánh nhau sinh tử đến cùng.
      "Tốt lắm." Tần Vũ gật gật đầu.
      Đồng thời Tần Vũ trong lòng cũng có quyết định rồi . Cùng Lan thúc bọn họ tới Thiên Tôn sơn. Tự mình thi triển tân vũ trụ gian lực, xuyên thấu qua 'Phù Điêu' thông đạo cẩn thận xem xét bên trong bên trong Thiên Tôn sơn.
      Tân vũ trụ gian lực thể tiếp xúc Linh Bảo Mẫu đỉnh, thể tiếp xúc 'Huyền Phù Thạch Bản', cũng thể xuyên thấu 'Thần Vương Tù Lung'. Nhưng 'Phù Điêu' thông đạo mở ra, gian lực của Tần Vũ có thể phi thường dễ dàng thẩm thấu qua.
      Đợi đến khi yến tiệc tàn, mọi người cũng đều rời khỏi hoàn vũ điện. Tần Vũ cùng Khương Lập sóng vai hướng chỗ ở của mình đến. Trong lòng Khương Lập còn ôm Tần Tư ngủ.
      "Tần Vũ."
      Đột nhiên thanh vang lên, thanh nọ phi thường quen thuộc.
      "Thanh này, rất quen thuộc ......" Trong lòng Tần Vũ đột nhiên linh động, nhớ tới thanh này là của ai rồi, chính là thanh của người trẻ tuổi lúc trước đưa ba kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo cho , là thanh thanh của người trẻ tuổi ngân phát ngân đồng (tóc bạc mắt bạc).
      Tần Vũ lập tức quay đầu lại, Khương Lập cũng quay đầu nhìn qua.
      Chỉ thấy người trẻ tuổi ngân phát ngân đồng, mái tóc dài buộc sau ót mỉm cười nhìn Tần Vũ.
      "Xin chào." Ngân phát ngân đồng trẻ tuổi nhìn Tần Vũ, hơi khom người . "Lần trước ta thay mặt sư tôn, đưa ba kiện lễ vật cho ngươi, quả hôm nay Tần Vũ ngươi kết hôn hơn nữa còn có hài nhi."
      Tần Vũ nhớ lại lúc trước, cũng khỏi xúc động thôi.
      Chuyện phát sinh năm đó cho tới bây giờ. Chỉ khoảng thời gian ngắn. Nhưng bản thân thay đổi lớn. Mình cùng Khương Lập chạy trốn, hoàn toàn là đối lập với Thánh Hoàng. Cho tới hôm nay thực lực là tuyệt cường tại Thần giới.
      "Cám ơn. Chẳng biết ngươi là ...... ta đến bây giờ còn chưa biết tên ngươi." Tần Vũ vội vàng .
      "Ngươi có thể gọi ta ...... Khắc Lôi Duy Cách!" Ngân phát ngân đồng trẻ tuổi mỉm cười .
      "Khắc Lôi Duy Cách? cái tên này rất đặc thù." Tần Vũ mỉm cười .
      Ngân phát ngân đồng trẻ tuổi cười : "So với tên của người tại Thần giới, tên ta có chút đặc thù, hôm nay ta tới đây là bởi vì sư tôn muốn tự mình chúc mừng ngươi. Chúc mừng Tần Vũ ngươi đại hôn với Lập nhi."
      "Sư tôn của ngươi?" Tần Vũ trong lòng giật mình.
      Thực lực của ngân phát ngân đồng trẻ tuổi này, cho đến tận bây giờ Tần Vũ căn bản cũng nhìn , cho dù Tu La thần vương có ở trước mặt cũng cho cảm giác loại này, vậy sư tôn người tuổi trẻ này?
      "Sư tôn trước đó vài ngày vẫn có chuyện trọng yếu cần xử lý. Vì vậy khi Tần Vũ ngươi đại hôn, người kịp tới, định đến khi nhi tử của Tần Vũ ngươi được trăm ngày, sư tôn đến kịp. Bây giờ xem ra trăm ngày cũng đến kịp. Tần Vũ ngươi chờ trong chốc lát. sư tôn lập tức tới." Ngân phát ngân đồng tuổi trẻ mỉm cười . Nếu Lôi Phạt Thiên Tôn thấy 'Phiêu Vũ Thiên tôn' băng lãnh, vô tình lại chuyện như thế, khẳng định khiếp sợ, chấn kinh trừng mắt mà nhìn.
      ------
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 8: Nhị ca.

      Tần Vũ tự nhiên để phòng, người thanh niên ngân phát ngân đồng gọi là 'Khắc Lôi Duy Cách' này thực lực thâm bất khả trắc như vậy, thực lực sư tôn cũng hơn mình xa.
      Huống chi sư tôn thanh niên ngân phát ngân đồng này đưa cho mình ba kiện lễ vật, bản thân còn chưa có cảm tạ chút nào.
      "Vũ ca, là người thần bí đưa ba kiện linh bảo mà huynh ? "
      Khương Lập tâm niệm truyền với Tần Vũ. Nhìn hình dáng người trước mắt, Khương Lập nhớ lại lời Tần Vũ với nàng hình dáng người đưa ba kiện linh bảo
      Thanh niên ngân phát nân đồng nhìn Tần Vũ cười , rồi sau đó liền đứng tại đó lời cũng phát ra
      Lẳng lặng chờ đợi.
      Màn đêm đen tối sớm hạ xuống, lúc này hành lang yên lặng bao trùm, chỉ có xa xa đèn lồng lờ mờ có thể chiếu đến. Tần Vũ thấy người thanh niên ngân phát ngân đồng muốn gì, liền cũng có khơi chuyện, còn Khương Lập ôm Tần Tư ngủ say bên.
      "Hô!"
      Thình lình, gió nổi lên!
      Ngọn gió này phi tường kì quái, vô duyên vô cớ nổi lên, khiến Tần Vũ khỏi cảnh giác, đột nhiên đạo nhân ảnh từ xa xa giữa trung chậm rãi tới, giống như cầu thang, từng bước từ giữa trung xuống.
      Mỗi bước, đều giống như nhịp điệu ba động của toàn bộ gian.
      Nhân ảnh xa xa, Tần Vũ biết tại sao, căn bản thể nhìn , kể cả có ánh đèn mông lung trợ giúp, vẫn vậy thấy nhân ảnh đó xung quanh thân thể mảnh mơ hồ.
      Đợi đến khi nhân ảnh xuống, bước vào hành lang nhân ảnh mới trở lên ràng.
      Thân người cùng Tần Vũ khác nhau mấy, chỉ là trông so với Tần Vũ còn muốn to lớn hơn, cả người khiến cho người ta loại cảm giác vững vàng như núi, lại phiêu dật như gió, vững vàng cùng phiêu dật, hai loại phong cách hoàn toàn bất đồng đều tại người người biểu ra.
      "Ông!"
      Trong khi người này đến gần sát Tần Vũ, khu vực gian xung quanh Tần Vũ mấy người, gian ba động cùng ngoại giới thế nhưng bất đồng, phảng phất là hai khu vực gian khác nhau.
      " phải gian đống kết, mà là cải biến gian ba động?" Tần Vũ tâm trạng hoảng sợ, gian ba động, cũng có thể thay đổi? Tần Vũ từ trước tới giờ nghĩ tới.
      "Sư tôn."
      Thanh niên ngân phát ngân đồng lập tức cúi người xuống phi thường cung kính.
      "Ân." Nhân ảnh nọ gật đầu, thanh niên ngân phát ngân đồng lúc này mới đứng thẳng người lên, rồi sau đó đến bên cạnh nhân ảnh nọ đứng bất động, giống như hộ vệ bình thường.
      Tần Vũ nhìn kỹ người mới đến, đầu tiên chú ý đến đôi mắt người này.
      Con mắt là cửa sổ tâm linh, trong khi Tần Vũ nhìn mắt người này chốc lát, liền cảm giác tâm linh trận rung động, phảng phất giống như bản thân tâm linh như bị người xuyên qua.
      Kiếm!
      "Kiếm khí quá lợi hại, chỉ ánh mắt khiến linh hồn ta kinh hãi" Tần Vũ đáy lòng trận sợ hãi. Nhân vật như vậy quá kinh khủng, thậm chí còn khiến Tần Vũ sợ hãi chỉ muốn lập tức đem thân nhân trốn vào trong tân vũ trụ.
      đạo mục quang bình thường, có thể khiến linh hồn Tần Vũ kinh hãi.
      Nếu người đến có lòng đối phó Tần Vũ, vậy muốn giết Tần Vũ quả thực là chuyện cực kỳ dễ dàng. Bất quá trong mục quang này giống như chứa thiện ý thân thiết, lúc này mới khiến cho Tần Vũ quá khẩn trương.
      "Tại hạ Tần Vũ, biết ngài là?" Tần Vũ lễ phép hỏi.
      Người đến tóc dài tông màu đen, hai mắt sâu kín như hồ sâu, mặt có nụ cười khiến người ta cảm giác thân thiết. Hai vai to rộng khiến cho người khác cảm thấy vững chắc, trầm ổn. Nhưng thân hình cũng giống như con báo, làm cho người ta cảm nhận được sở hữu tốc độ, sức mạnh, linh mẫn.
      " người gần như hoàn mĩ." Tần Vũ thể thừa nhận.
      Trải qua vô số năm, mới thấy nhân vật khiến run sợ, người trước mắt có thanh nhã của Đoan Mộc Ngọc, có băng lãnh của Hắc Vũ, lại có loại khí chất đặc thù.
      "Rất tốt, Tần Vũ, lần đầu gặp mặt, cho phép ta trước tiên giới thiệu, ta tên 'Lâm Mông!' Lâm Mông cười .
      "Lâm Mông tiền bối, vị này là Khương Lập là thê tử của tại hạ, đây là nhi tử Tần Tư, nó tại ngủ" Tần Vũ nhã nhặn .
      Lâm Mông này thực lực quá khủng bố, đồ đệ thanh niên ngân phát ngân đồng khiến Tần Vũ kinh hãi, mà Lâm Mông...càng đáng sợ hơn nhiều so với thanh niên ngân phát ngân đồng, nhân vật như vậy, Tần Vũ cũng nên gọi tiếng tiền bối .
      Lâm Mông bình thản cười lắc đầu : " cần gọi cái gì tiền bối, nếu chê, gọi ta 'nhị ca' là được."
      "Nhị ca?" Tần Vũ trong lòng khỏi nghi hoặc.
      Ngay cả thanh niên ngân phát ngân đồng đứng sau Lâm Mông cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía Lâm Mông, vì cái gì muốn khiến Tần Vũ gọi 'nhị ca'? Chẳng lẽ còn có người để cho Tần Vũ gọi 'đại ca', hoặc là 'tam ca' chẳng hạn?
      "Đệ chỉ cần gọi ta là nhị ca, ngày sau đệ tự nhiên hiểu được đạo lí này." Lâm Mông bình thản cười .
      Tần Vũ cười.
      "Nhị ca." Tần Vũ cung thân hành lễ .
      Khương Lập bên cạnh cũng sớm cung thân : "Nhị ca."
      "Ha ha..." Lâm Mông nhếch miệng cười to, bất quá cho dù Lâm Mông cười, toàn thân đều có loại cảm giác cực kì trầm ổn, "Tần Vũ, đệ muội, phải hành đại lễ, đây là hài tử của hai người phải , quả nhiên rất khả ái, Oh, Hỏa Nguyên Linh châu còn chưa hoàn toàn luyện hóa."
      Lâm Mông với tay ra.
      Lâm Mông với tay ra, liền khiến người ta tự chủ được nhìn lại, tay Lâm Mông nhìn như bình thường, nhưng mà lại có loại quang trong suốt. Chỉ thấy tay phải Lâm Mông nhè phất cái người Tần Tư, tức Tần Tư thân hỏa quang sinh ra.
      "A?"
      Tần Tư mở to hai mắt, cảm thụ thân thể toát ra hỏa diễm. Đột nhiên hai mắt tỏa ánh sáng mạnh: "A. Hỏa Nguyên Linh châu hoàn toàn luyện hóa. tốt quá, tốt quá."
      Tần Tư vô cùng ngac nhiên.
      Mà bên cạnh Tân Vũ, Khương Lập lập tức đáy lòng vui sướng đồng thời trong lòng cũng vô cùng chấn kinh.
      Đơn thuần phất thủ, liền trong nháy mắt khiến cho người ta hoàn toàn luyện hóa kiện Hồng Mông linh bảo, đây là cái gì thần thông? Tần Vũ căn bản thể lí giải, điều này vượt hẳn phạm vi giải thích của Tần Vũ.
      "Cha, ông ấy là ai vậy?" Tần Tư kéo tay áo Tần Vũ, đầu ngón tay chỉ về phía Lâm Mông .
      Tần Vũ lúc này : "Tiểu Tư, ông ấy là nhị ca của cha vừa kết giao, con có thể gọi ông ấy là nhị bá."
      "Nhị bá?" cái miệng của Tần Tư lẩm nhẩm nhìn Lâm Mông, lập tức rất đáng kêu, "Nhị bá.."
      Lâm Mông nghe được câu này, nhất thời nở nụ cười.
      "Nhị bá, con từ khi sinh ra đến nay, con từ khi sinh ra đến bây giờ. Phụ thân con, hoặc là gia gia bọn họ đều đưa cho con vài món lễ vật, nhị bá trong nhà cũng tặng cho con vài kiện, nhị bá, người sao?"
      Lâm Mông cười to tiếng.
      "Nhưng ta cho con kiện lễ vật, Hỏa Nguyên Linh châu kia, lão già ta sớm tặng cho con." Lâm Mông cười .
      " sao?" Tần Tư quay đầu nhìn về phía phụ thân mình.
      Tần Vũ khóc cười được: "Tiểu Tư, sao gặp ai con cũng đòi lễ vật, bất quá Hỏa Nguyên Linh châu này đích xác là nhị bá Lâm Mông tặng cho con."
      "Oh. Lễ vật Nhị bá tặng cho con có thể ít, kiện cũng được, bất quá cha, cha còn chưa cho con kiện lễ vật." Tần Tư tính toán phi thương tinh minh.
      Tần Tư nhìn Lâm Mông, con mắt chớp chớp, lời nào.
      Lâm Mông cười cười, đơn thủ vung ra, trong tay liền xuất thanh kim sắc trường thương đưa cho Tần Tư: "Tiểu Tư, trường thương này tính là cái gì bảo vật, cũng cùng cấp bậc với Hỏa Nguyên Linh châu, đưa cho ngươi làm món đồ chơi, vui vẻ chơi ."
      Tần Vũ, Khương Lập tâm trạng hoảng sợ.
      Tùy tiện vung tay đưa ra thanh trường thương, là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, còn : ' tính là cái gì bảo vật' làm món đồ chơi... lời này khiến Tần Vũ được câu nào.
      Ngay cả nhất lưu Hồng Mông linh bảo, đều có thể đáp ứng đưa cho đứa thành món đồ chơi từ đây có thể đoán Lâm Mông kinh khủng.
      "Tần Vũ, nên nghĩ nhiều, bao lâu, đệ cũng kém với ta nhiều ít bao nhiêu." Lâm Mông thân thiết với Tần Vũ. "Công pháp tinh thân biến kia của đệ, so với công pháp của ta có thể điểm đều kém."
      Tần Vũ nhanh chóng tâm trạng quay ngược trở lại, trong lòng cũng đoán ra ít chuyện.
      "Nhị ca, đệ muốn hỏi người vấn đề. Huynh có thể biết 'Thiên Tôn Sơn Nhất Dịch' lần này, cuối cùng ai trở thành tân Thiên Tôn?" Tần Vũ trực tiếp dò hỏi.
      Lâm Mông cười tiếng : "Đệ trực tiếp hỏi, bất quá huynh chỉ có thể cho đệ...lần này 'Thiên Tôn sơn nhất dịch' như hôm nay đám người tại Thiên Tôn sơn, có ai trở thành Thiên Tôn cả."
      " người nào thành? Tu La thần vương cũng được?" Tần Vũ trong đầu nghĩ tới rất nhiều.
      Tần Vũ có chút đoán thân phận người trước mắt, Tần Vũ có hơn nửa phần nắm chắc, Lâm Mông trước mắt sợ rằng là chủ nhân thần giới vũ trụ này, đương nhiên chỉ là đoán...Tần Vũ dám hỏi.
      Chỉ là thực lực người trước mắt, hề nghi vấn cường mạnh đáng sợ.
      Thậm chí so với Thiên Tôn còn đáng sợ, Tần Vũ gặp qua Tiêu Diêu Thiên Tôn, Tần Vũ có cảm giác...Thiên Tôn căn bản thể so sánh với Lâm Mông trước mắt.
      "Tần Vũ, đối với tình tương lai nên muốn biết nhiều, nếu tốt, bất quá ta có thể cho đệ biết... qua lâu nữa, đệ còn có hài tử." Lâm Mông cười với Tần Vũ.
      Tần Vũ, Khương Lập khỏi ngẩn ra.
      Còn có hài tử nữa?
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :