TINH THẦN BIẾN Chương 31: Đống Kết Chu Vô Luyến này là người Tần Vũ úy kị nhất trong Lôi Phạt thành tứ đại thần vương, Chu Hoắc tuy có trấn tộc linh bảo tựa hồ uy hiếp còn lớn hơn, nhưng Tần Vũ như nay đối với bổn nguyên lực lí giải cũng cao hơn rất nhiều, thậm chí là linh hồn cũng hấp thụ vũ trụ bổn nguyên lực. Tri bỉ tri kỉ bách chiến bất đãi (biết người biết ta trăm trận nguy hiểm). Tần Vũ thèm để ý đến Chu Hoắc, nhưng đối với Chu Vô Luyến như vậy, theo tần Vũ biết vũ khí Chu Vô Luyến sử dụng chỉ là nhị lưu Hồng Mông linh bảo nhưng tực lực của rất mạnh, vì sao lợi hại như vậy, lợi hại ở nơi nào. Tất cả điều này Tần Vũ đều biết, biết đáng sợ nhất! "Hô!" Tố sắc đao mang cực nhanh hướng Tần Vũ chém tới, Tần Vũ có thể nhận ra xung quanh thanh sắc đao mang thời gian lưu tốc khi nhanh hơn trăm vạn lần, khi chỉ có mấy chục lần, nhưng thoạt nhìn thanh sắc đao mang này lại phối hợp rất tự nhiên, đồng thời...vô số trúc tử trong 'Vạn Lý Giang Sơn' thể ngăn cản đao mang chút nào. "Bồng!" Trong lúc đao mang tới gần thân thể Tần Vũ đao mang đột nhiên chậm lại, vùng gian thế nhưng xuất bộ phận đao ảnh chỉnh tề, may mắn ở đây là trong gian Hồng Mông linh bảo, tính ổn định gian ngay cả nhất lưu Hồng Mông linh bảo cũng thể dễ dàng phá khai. Mà Tần Vũ bản thân cũng trực tiếp thuấn di rời . Tần Vũ lần nữa xuất đến phía sau 'Lôi Yểm Thần Vương' Chu Vô Luyến, chút do dự Tàn Tuyết thần thương trong tay đâm ra, thân Tàn Tuyết thần thương chứa huyền hoàng khí lưu chuyển, Tàn Tuyết thần thương như giao long xuất thủy, mang theo tuyệt sát chi ý đâm tới Chu Vô Luyến. Tốc độ quá nhanh. Thuấn di, xuất thương, thời gian gia tốc, tất cả đều phối hợp với nhau cách vô cùng hoàn mỹ. "Chu Vô Luyến nếu muốn chết cũng chỉ có thuấn di chạy !" Tần Vũ mắt nhìn Tàn Tuyết thần thương phá vỡ tất cả uy thế của Chu Vô Luyến, đối với Tàn Tuyết thần thương Tần Vũ tuyệt đối tin tưởng. Mà lúc này, "Bồng!" Trúc xung quanh Tần Vũ thế nhưng bị đoạn liệt thành bột phấn, công kích của Tần Vũ quá mạnh mẽ, thậm chí khiến 'Vạn Lý Giang Sơn' hứng chịu cú đánh cực lớn. "Nga?" Chu Vô Luyến chú ý tới thương này, thanh sắc đoản đao trong tay phiêu dật biến hướng, tạo thành đường cong quỷ dị, bất khả tư nghị ngăn cản lại thương Tần Vũ đánh tới trước thân thể. Chỉ là Tàn Tuyết thần thương có thể ngạnh chống sao? "Di?" Tần Vũ đột nhiên sắc mặt biến đổi. Chỉ nghe thấy hai tiếng va chạm . Tố sắc đoản đao của Chu Vô Luyến toát ra vẻ mềm mại nhàng hai lần hạ xuống gần thương đầu của Tàn Tuyết thần thương, Tàn Tuyết thần thương liền mất độ chính xác. Tần Vũ lần đầu tiên thấy có người sử dụng 'dĩ nhu khắc cương' chống lại công kích của Tàn Tuyết thần thương. Dĩ nhu khắc cương, để xem 'cương' đạt đến trình độ nào. Tàn Tuyết thần thương lực công kích kinh khủng, cả thần giới cũng có mấy người có thể đạt tới trình độ như Chu Vô Luyến. Hai tròng mắt Chu Vô Luyến như hồ sâu thăm thẳm yên tĩnh nhưng bây giờ cũng khỏi kinh ngạc liếc mắt nhìn Tàn Tuyết thần thương của Tần Vũ, gật đầu lên tiếng: "Tần Vũ, trường thương trong tay ngươi uy lực đích xác rất lợi hại, dựa vào va chạm vừa rồi, ta cảm thấy áp bách của Tàn Tuyết thần thương mang đến... Bất quá chân chính thực lực của người, vũ khí chỉ là phần trong đó mà thôi." Tần Vũ nở nụ cười. "Chu Vô Luyến, ngươi kéo dài thời gian sao?" Tần Vũ cười . Tần Vũ có thể đoán ra mục đích lúc này của Chu Vô Luyến, bởi vì lúc này Chu Hoắc toàn tâm muốn nhanh chóng phá khai 'Vạn Lý Giang Sơn' đưa mọi người ra ngoài, mà Chu Vô Luyến chính là đến để kiềm chế Tần Vũ, chỉ là qua giao thủ nhanh chóng vừa qua, Chu Vô Luyến biết chính mình thể chính diện ngạnh chống Tần Vũ, cho nên dùng cách chuyện để kéo dài thời gian. " sai!" Chu Vô Luyến bình thản gật đầu, "Tần Vũ, ta biết thực lực của ngươi, tỷ như thời gian pháp tắc... ngươi đối với thời gian gia tốc đạt tới cảnh giới cực cao, ta cũng rất khâm phục thiên phú của ngươi, chỉ là thời gian gia tốc tịnh phải nhanh là tốt, có lúc nhanh chậm kết hợp với nhau hiệu quả tốt hơn nhiều, đây là kinh nghiệm tích lũy nhiều năm, như ta đây...phóng nhãn thần giới trừ Tu La thần vương, còn lại kể cả bát đại Thánh Hoàng mỗi người xuất thủ đều có khả năng giết ta, thậm chí bọn họ tập hợp lại sử dụng gian đống kết cũng thể. đây là kinh nghiệm... Tần Vũ, lĩnh ngộ cho tốt nhé." Tần Vũ trong lòng cũng khỏi nở nụ cười. Chu Vô Luyến mặc dù có đạo lí, nhưng mà đối với ta, có tác dụng sao? Tần Vũ nhìn Chu Vô Luyến cười : "Kinh nghiệm, đối với cao thủ cùng cấp có tác dụng, nhưng đối với cao thủ thực lực tuyệt đối cao có tác dụng, giống như ngươi kinh nghiệm có nhiều, cũng phải là đối thủ của Tu la Thần Vương", 'thời gian tĩnh chỉ' khi xuất ra, ngươi chỉ có thể mặc người áp bức." "Hơn nữa..." Tần Vũ hướng mũi Tàn Tuyết thần thương lên : "Tàn Tuyết thần thương của ta, vừa rồi ngươi thấy chỉ là chút uy lực thôi" Tần Vũ bĩu môi cười , "Tốt lắm, Chu Hoắc phỏng chừng cũng sắp phá khai gian này rồi, trước tiên tại đây đánh nhau với ngươi trận cuối cùng!" "Trận chiến cuối cùng?" Chu Vô Luyến nhướng mày. Tần Vũ cũng dài dòng, Tàn Tuyết thần thương vung ngang, miệng cười : "Cẩn thận!" Lập tức Tàn Tuyết thần thương nhoáng lên, thương đầu ảo hóa xuất ra vô số thương tinh, từng đạo kình khí giống như quần mãng xuất động, hướng Chu Vô Luyến quét ngang. ... "Tam đệ, nhị đệ, các đệ tiếp tục kiên trì trong chốc lát, ta lập tức có thể phá khai gian Vạn Lý Giang Sơn phong tỏa!" Nhìn liên miên lục sắc trúc tử lơ lửng trước mắt, Chu Hoắc toàn thần chăm chú thôi động uy lực chấn tộc linh bảo Lôi Nguyên Linh Châu. Chỉ thấy lơ lửng đỉnh đầu Chu Hoắc điện xà quấn quanh linh châu, quang mang hoặc là co rút lại thành điểm, ngay sau đó liền bành trướng ra cả vùng lớn. Gần sát xung quanh trúc tử ngừng nát bấy. Sách lược của Chu Hoắc rất đơn giản, để Chu Vô Luyến cùng Chu Thông trước tiên cầm chân Tần Vũ, sau khi phá khai 'Vạn Lý Giang Sơn', sau khi trở lại thần giới bọn chúng mới có thể yên tâm thong thả. Tại thần giới, bọn chúng có thể công kích Mê Vụ thành của Tần Vũ, nếu đánh lại cũng có thể trực tiếp thuấn di chạy về Lôi Phạt thành, để cho Lôi Phạt Thiên Tôn xuất mã. Lúc trước Phiêu Vũ Thiên Tôn có lệnh...lúc Thiên Tôn Sơn phủ xuống, trong đoạn thời gian chờ tân thiên tôn sinh ra, Lôi Phạt Thiên Tôn chỉ có thể xuất thủ lần, bất quá trước khi Thiên Tôn Sơn phủ xuống, giết mấy thần vương, loại quyền lợi này thiên tôn có. "Tên Tần Vũ này vận khí sao lại tốt như vậy, bản thân thực lực cao thế nhưng còn có mấy vị thần vương hỗ trợ." Chu Hoắc tận lực phá trừ tầng tầng trở ngại của 'Vạn Lý Giang Sơn'. ... ... Tần Vũ bổn tôn cùng Chu Vô Luyến giao chiến, còn phân thân của Tần Vũ cùng Chu Thông giao chiến, bề ngoài nhìn vào là bị Chu Thông kiềm chế, ra... "Là muốn lại quấy rối Chu Hoắc, lại bị Chu Thông ngăn cản." Thanh bào Tần Vũ giống như vô địch chiến thần, quyền cước, quyền cước lướt qua gian chấn động. Công kích đơn giản uy lực lại vô cùng đáng sợ. Chu Thông gian nan ngăn trở thanh bào Tần Vũ, có thời gian gia tốc, thanh bào Tần Vũ cũng có, Tần Vũ phân thân đồng dạng cũng có thần thông tân vũ trụ gian lực, 'thời gian gia tốc'. "Bồng!" Thanh bào Tần Vũ bản thân trực tiếp thuấn di đến Chu Thông, đầu dưới chân , quyền đầu của Tần Vũ trực tiếp hướng phía dưới đột nhiên đánh ra, quyền đầu phổ thông này mang theo uy áp vô tận, giống như ngọn núi từ hạ xuống, ở dưới Chu Thông thậm chí cảm thấy trong lòng trận run rẩy. "?" Chu Thông mặt có tia khổ tiếu, lựa chọn thuấn di tránh . 'Lôi Vũ Thần Vương' Chu Thông cũng nổi danh dũng vũ, thích nhất là lấy cứng đối cứng, phòng ngự nhục thể của đích xác rất cao, nhưng gặp phân thân Tần Vũ bản thân là nhất lưu Hồng Mông linh bảo sở hóa mà thành, phòng ngự tự hào, so sánh với Tần Vũ, như da mặt trẻ con so với da sắt thông thường. Căn bản là cùng đẳng cấp. "Chu Thông, xem ra ngươi chỉ biết chạy trốn!" Thanh bào Tần Vũ thân ảnh dừng lại, tiếp tục công kích. Thân ảnh Chu Thông cũng dừng lại, trong lòng cũng mừng rỡ thấy Tần Vũ xuất thủ, chỉ là nghe Tần Vũ , khỏi hừ lạnh tiếng : "Tần Vũ, ngươi ta thể so sánh như vậy, đây là đấu tranh sinh tử, ta thừa nhận phòng ngự bằng ngươi, nhưng chẳng lẽ bởi vậy ta để cho ngươi giết? có bản giết ta đừng tại đây nhiều lời. " "Nga, cũng còn có lí?" thanh bào Tần Vũ cười . Chu Thông nét mặt già nua cũng đỏ lên tức giận. Tại thần giới, thần vương muốn giết thần vương khó khăn vô cùng, bởi vì thần vương có thể thuấn di, trừ phi gặp được Thánh Hoàng, bởi vì Thánh Hoàng có thể đông kết gian khiến cho đối thủ thể thuấn di, đương nhiên Tu La thần vương cũng có thể dễ dàng giết chết thần vương bọn họ. Chỉ là Thánh Hoàng chỉ có tám người, lĩnh ngộ 'thời gian tĩnh chỉ' càng ít đến đáng thương. Cho nên...dưới tình huống bình thường, vị thần vương đối mặt với vị thần vương khác, khi vị thần vương này luôn ngừng thuấn di trốn tránh hơn nữa còn cùng đối thủ dây dưa, hành vi như vậy là 'trơ trẽn', bởi vì đánh lại người còn dây dưa với đối phương đích xác là biết xấu hổ. Chu Thông trong lòng tràn đầy nộ ý, có nhiệm vụ tại thân, chính là quấn lấy phân thân Tần Vũ, cho nên vừa rồi dưới tình huống đánh lại Tần Vũ vẫn quấn lấy đối phương, bản thân cũng bất lực. Dù sao, trong tứ đại thần vương, Chu Vô Luyến cùng giữ chân Tần Vũ bổn tôn cùng phân thân, Chu Hoắc công kích gian 'Vạn Lý Giang Sơn' còn Chu Nhiên... đối với thời gian pháp tắc khiếu thông, đối diện với thời gian gia tốc của phân thân Tần Vũ, căn bản vô pháp dây dưa, chừng còn chưa kịp phản ứng bị quyền đánh chết. "Ân, muốn phá khai?" Thanh bào Tần Vũ thấp giọng . Tần Vũ bổn tôn cùng phân thân, thực ra là thể, bản thân linh hồn của phân thân chính là bộ phận linh thức của Tần Vũ kết hợp với hình thể mà thành, thanh bào Tần Vũ cũng có thể cảm ứng được tân vũ trụ gian lực. Lúc này, ràng cảm giác được Vạn Lý Giang Sơn sắp bị phá khai. "Ông..." gian chấn động, từng cây trúc ngừng bạo liệt hóa thành bụi, Chu Thông nhìn thấy cảnh này mặt khỏi lộ ra tia hỉ sắc. "Chu Thông, trước khi các ngươi ra khỏi, đầu tiên cho ngươi lễ vật." Thanh bào Tần Vũ bình thản . "Cái gì." Chu Thông nhìn thanh bào Tần Vũ trước mắt, đột nhiên sắc mặt biến đổi. Bởi vì thanh bào Tần Vũ hóa thành đạo thanh sắc khí thể, hơn nữa đạo khí thể này tràn ngập, tại gần Chu Thông bộ phận thanh sắc khí thể đột nhiên hóa thành cái chân, lăng lệ đá ra. Chu Thông thuấn di né tránh. Nhưng cái chân lại hóa thành tố sắc khí thể, Chu Thông lúc này có cảm giác...chỉ cần thêm chút thời gian, gian này hoàn toàn bị phá, cho nên lúc này toàn tâm đề phòng thanh sắc khí thể như lưu thủy thông thường này. "Phốc!" Lại có bộ phận tố sắc khí thể gần sát Chu Thông biến thành quyền đầu, nhanh chóng đánh tới, Chu Thông lại thuấn di! "Bồng!" Chu Thông chỉ cảm giác thấy toàn thân căng thẳng, sau đó linh hồn cảm thấy trận đau đớn: "Bất hảo." Chu Thông trực tiếp thuấn di rời , mà lúc này gian 'Vạn Lý Giang Sơn' cuối cùng cũng hoàn toàn bị phá vỡ, Chu Vô Luyến vẫn kiềm chế Tần Vũ, liền thuấn di bay ra. ****** trung bên ngoài Mê Vụ thành, Tần Vũ, Khương Lập, Dịch Phong thần vương, Tả Thu Lâm bốn người đều lăng đứng thẳng, mà Chu Hoắc bốn vị Lôi Phạt thành thần vương sắc mặt đều khó coi. "Nhị đệ, thế nào?" Chu Hoắc nhìn bên cạnh Chu Thông thần vương sắc mặt tái nhợt. Chu Thông sắc mặt tái nhợt, nhìn tương đối hư nhược: " có gì, chỉ là nhất thời chú ý, ngờ phân thân Tần Vũ chẳng những biến thành khí lưu mà còn biến thành vũ khí của ." "Đại ca" Chu Vô Luyến liếc nhìn Chu Hoắc, lắc đầu. Chu Hoắc minh bạch ý tứ của tam đệ mình, hiển nhiên thực lực Mê Vụ thành quá mạnh, ngay cả bọn họ bốn người phá hủy Mê Vụ thành, phỏng chừng đều được Nhìn thoáng qua phía trước Mê Vụ thành tứ đại thần vương, Chu Hoắc lúc này liền muốn thần thức truyền để cho mọi người đồng thời chạy, xem ra thực muốn Lôi Phạt Thiên Tôn ra tay. "Các vị thần vương Lôi Phạt thành, hôm nay chư vị muốn phá hủy Mê Vụ thành của ta, giết người Mê Vụ thành, ta cũng 'có lễ đáp lại!'" Tần Vũ đột nhiên cười . Chu Hoắc cùng mọi người trong lòng đều cười thầm, bọn họ đều chờ mong phụ thân của mình đến đây. Nhưng hành động của Tần Vũ khiến bọn họ chấn kinh. Tần Vũ mỉm cười đơn thủ nhất chỉ: " gian đông kết!" Nhất thời, từ trung tâm Mê Vụ thành, gian trong vòng phương viên vạn dặm tất cả hoàn toàn đống kết, thể thuấn di. Biểu tình mấy người Chu Hoắc đều ngưng trệ. Tần Vũ trong lòng phát ra tia hung lệ chi khí: "Xem ra đến thời điểm kết thúc." ------
TINH THẦN BIẾN Chương 32: Thần Vương Vẫn Lạc Cho dù tỉnh táo như Chu Vô Luyến trong mắt cũng hoảng sợ. "Phụ thân, đây, đây là gian đống kết?" Chu Nhiên toàn thân ngây ngốc đứng cạnh Chu Vô Luyến. "Tên Tần Vũ này..." Tả Thu Lâm nhìn về phía Tần Vũ, trong nhất thời cũng ra lời. Trong khi Tần Vũ thi triển chiêu này, toàn trường ngoại trừ Khương Lập biết trước, còn lại mọi người đều bị chấn động. gian đống kết! Trong Thần vương chỉ có Thánh Hoàng mới có thể thi triển ' gian đông kết!' Các Thánh Hoàng sở dĩ địa vị tôn sùng, bởi vì ' gian đông kết', loại thần thông này khiến cho các thần vương đều cảm thấy sợ hãi, vô số năm trở lại đây các Thánh Hoàng thông qua trấn tộc linh bảo có thể gián tiếp đống kết gian, cũng vì chiêu này bọn họ có thể xem như là đỉnh giả trong các thần vương. Thần thông 'đống kết gian' ngay cả mạnh như Tu La thần vương cũng thể thi triển được. Cơ hồ tất cả các thần vương đều có nhận định gian đống kết chỉ có bát đại Thánh Hoàng mới có thể thi triển được. Nhưng... Bây giờ thần thông ' gian đống kết' này lại xuất người Tần Vũ! "Các ngươi chuẩn bị tốt lắm." Tần Vũ mặt nở nụ cười tàn khốc, đơn thủ vung lên, Tàn Tuyết thần thương liền xuất tay. Chu Hoắc sắc mặt trầm như nước trong hàn đàm (hàn đàm chi thủy), mục quang u lãnh nhìn Tần Vũ cười lạnh: "Tần Vũ, ngươi đích xác là kỳ tích sáng tạo giả, chỉ là ' gian đống kết' này chỉ để chúng ta thể thuấn di thôi, cho dù thuấn di, chẳng lẽ ngươi có thực lực giết chúng ta?" thuấn di, chỉ dựa vào tốc độ cùng với công kích. Tần Vũ muốn giết tứ đại thần vương cũng phải là tình đơn giản. "Hơn nữa..." Chu Hoắc thần thức tản khai, chỉ trong chốc lát liền kéo dài tới Lôi Phạt Thành. Thần thức của Chu Hoắc trực tiếp tiến nhập chỗ ở của phụ thân 'Lôi Phạt Thiên Tôn.' "Có đôi khi, kết cục ra ngoài liệu định của con người." Chu Hoắc mặt xuất nụ cười nhạt. Chu Hoắc, Chu Nhiên, Chu Thông mấy người bị rung động bởi vì ngay từ đầu Tần Vũ thi triển ra ' gian đống kết' khôi phục lại tự tin nguyên như trước, Lôi Phạt Thành tứ đại thần vương đằng sau còn có vị thiên tôn. Lôi Phạt Thiên Tôn! Thiên tôn xuất thủ, kể cả Tu La thần vương cũng trong nháy mắt biến thành tro bụi. "Thực là quá ngạo mạn, Tần Vũ, Tây Bắc Thánh Hoàng này để ta đối phó!" thanh khàn khàn vang lên, đồng thời Tả Thu Lâm liền bay lên Tần Vũ quay về Tả Thu Lâm thân thủ dừng lại cười : "Tả Thu Lâm tiền bối, bốn người bọn chúng, giao cho ta là đủ rồi." "Cuồng vọng!" Chu Hoắc, Chu Thông cơ hồ đồng thanh quát, còn Chu Nhiên cùng Chu Vô Luyến cũng khỏi lộ ra tia cười lạnh. Đống kết gian, chỉ khiến người ta thể thuấn di, phi hành có thể, muốn người giết bốn người đơn giản là nằm mơ. Lôi Phạt Thành, trong tòa trang viên u tĩnh, tử bào ngân phát lão giả sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, chắp tay nhìn phương đông, mục quang tựa hồ xuyên qua gian, chút bị hạn chế. " gian đống kết? Tên Tần Vũ này quả nhiên tồi nha." Lôi Phạt Thiên Tôn nhướng mày cái thấp giọng , giữa mi tâm nốt hồng đậu đỏ tươi cũng sáng rực. Trầm mặc lát. Lôi Phạt Thiên Tôn giọng : "Yểm nhi... các ngươi bốn người nhanh chóng li khai khu vực gian đống kết, lát... mười vạn dặm xung quanh Mê Vụ Thành, đều trở thành lịch sử của thần giới." thanh quỉ dị của Lôi Phạt Thiên Tôn vang lên bên tai Chu Hoắc, Chu Nhiên, Chu Thông, Chu Vô Luyến bốn người, thanh này đương nhiên chỉ có bốn người bon họ nghe được, Tần Vũ cùng mọi người đều vô pháp nghe thấy. "Ân? Hình như có chuyện xảy ra?" Tần Vũ trong lòng khẩn trương, vừa rồi xảy ra tình gì căn bản Tần Vũ thể biết ràng. Lúc này Tần Vũ còn hiểu đó là thời gian pháp tắc cùng gian pháp tắc kết hợp lại thành loại thần thông. "Nhị đệ, tam đệ, Nhiên nhi, chúng ta trước tiên li khai!" Chu Hoắc trong mắt lên tia hỉ ý. "Xem Tần Vũ lần này chết chắc!" Chu Thông đáy lòng chứa đầy oán khí với Tần Vũ, bất cứ ai cũng bằng. Lời Lôi Phạt Thiên Tôn vừa , bọn họ đều nghe hiểu được...rất hiển nhiên phụ thân bọn họ lần này quyết định là muốn biến xung quanh mười vạn dặm Mê Vụ Thành thành tro bụi! Vung tay ra thiên địa sụp đổ đấy là thực lực của thiên tôn. Thần vương tại trước mặt thiên tôn chỉ là đứa bé mà thôi. Lôi Phạt Thiên Tôn muốn xuất thủ hủy diệt toàn bộ khu vực mười vạn dặm tuyệt đối nuốt lời. "Tẩu!" Chu Hoắc, Chu Vô Luyến, Chu Thông, Chu Nhiên bốn người hóa thành bốn đạo lưu quang, trực tiếp hướng phía tây bay . "Tần Vũ, muốn giết chúng ta, cáp cáp, nằm mộng!" Chu Thông cười to chứa nộ ý vang khắp thiên địa, mà lập tức.. "Tiểu Vũ." Khương Lan từ trong Mê Vụ Thành bay ra liền , "Mau đuổi theo." Khương Lan bản thân muốn xuất phát, nhưng Tần Vũ mỉm cười với Khương Lan: "Lan thúc, cần vội." " vội? Chẳng lẽ tốc độ phi hành của người nhanh hơn bọn chúng, khu vực vạn dặm bọn chúng rất nhanh bay ra khỏi!" Khương lan có chút vội vàng. Tần Vũ nhìn xa xa bốn người rất nhanh biến mất trong mắt. "Định!" Tần Vũ giọng tiếng. Chỉ thấy Chu Thông, Chu Nhiên, Chu Hoắc, Chu Vô Luyến bốn người đều như nhau dừng ở giữa trung, căn bản thể di động tiếp, tình huống này khiến Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Khương Lan đều chấn kinh. "Đây là, thời gian tĩnh chỉ?" Khương Lan mấy người nhìn về phía Tần Vũ. Cảnh tượng này với thời gian tĩnh chỉ vô cùng giống nhau, thời gian tĩnh chỉ cũng đồng dạng khiến mọi người đều thể di động. "Lan thúc, chẳng lẽ các người biết... gian đống kết bất quá là đống kết gian lực mà thôi!" Tần Vũ vừa mới xong, liền thuấn di biến mất trước mắt Khương Lan cùng mọi người. Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong ba người đầu óc quay cuồng. Vận dụng gian đến công kích, uy lực vô cùng lớn chỉ là thần vương đều biết thuấn di, chiêu này có tác dụng, nhưng tại...Tần Vũ thi triển gian đống kết, các thần vương cách nào thuấn di được! gian đống kết, đống kết chính là thần giới gian lực. Tân vũ trụ gian lực lại chịu ảnh hưởng, Tần Vũ giống như vậy sử dụng tân vũ trụ gian lực áp bách tứ đại thần vương. Tứ đại thần vương thực lực tuy kém nhưng tại cách nào thuấn di, đối mặt vô cùng vô tận gian lực áp bách, bọn họ cũng rất khó phản kháng. "Bất hảo!" Trong Lôi Phạt Thành Lôi Phạt Thiên Tôn sắc mặt chợt biến, mặc dù cũng thể hiểu được Tần Vũ vì sao dưới tình huống này còn có thể thuấn di, chỉ là biết... Nếu còn xuất thủ, các con của đều chết... "Hanh, cho dù người là cái gì thiên tài, chết !" Lôi Phạt Thiên Tôn hồng đậu giữa mi tâm càng thêm đỏ rực, chỉ thấy đơn thủ chưởng xuất ra, trong miệng giọng : "Nhất Khí Bát Nguyên". Nhất Khí Bát Nguyên! Lúc trước lục đại Thánh Hoàng liên thủ đối phó Tần Vũ, công kích mạnh nhất cũng chỉ là nhất khí lục nguyên, thậm chí bát đại Thánh Hoàng liên thủ công kích mạnh nhất cũng chỉ là nhất khí bát nguyên, nhưng thiên tôn có thể dễ dàng thi triển xuất ra nhất khí bát nguyên. Lúc trước lục đại Thánh Hoàng đồng thời đống kết gian. Dưới công kích 'nhất khí lục nguyên' đều rung động, nhất khí bát nguyên...dựa theo ý nghĩ Lôi Phạt Thiên Tôn phá khai đống kết gian giết chết Tần Vũ là rất dễ dàng. Tần Vũ lần thuấn di xuất trước mặt tứ đại thần vương. "Ngươi, Tần Vũ, ngươi như thế nào còn có thể sử dụng gian lực!" Chu Hoắc khó có thể tin được, lớn tiếng hỏi, tam đại thần vương còn lại trong mắt khiếp sợ, phẫn nộ, bất đắc dĩ cùng với hận ý. Bị gian lực áp bách đứng yên, bốn người đều ràng, đây phải 'thời gian tĩnh chỉ' mà là gian áp bách! Nhưng ràng gian bị đống kết, Tần Vũ như thế nào lại sử dụng được gian lực? rất mâu thuẫn! "Đừng nghĩ, các ngươi nghĩ ra đâu, ta tiễn các ngươi đường, từ hôm nay trở , Lôi Phạt Thành còn thần vương." Tần Vũ tay cầm Tàn Tuyết thần thương trực tiếp tiến đến Chu Thông, người biểu đạt hận ý ràng nhất. Vung ra thương bình thường, tốc độ cũng nhanh. Nếu là trước kia, Chu Thông có vô số phương pháp để tránh né, nhưng lúc này Chu Thông bị gian lực áp bách đứng yên cách nào di động, chỉ có thể trơ mắt nhìn thương đâm tới . "Bồng!" đạo tiếng nổ rất lớn vang lên. Chỉ thấy xa xa Mê Vụ Thành to lớn có năng lượng kinh khủng ba động, cho nên trong chốc lát Mê Vụ Thành biến thành hư phế, vô tận bổn nguyên lực hướng xung quanh tám hướng tràn ngập tản ra. Mênh mông bổn nguyên khí tức, Tần Vũ cảm nhận được vô cùng ràng, ngay cả đống kết gian đều bị trận rung động. "Ân?" Tần Vũ tay cầm trường thương vẫn như cũ xuất ra, đồng thời sắc mặt hơi đổi, lập tức điều động gian lực áp bách đến, "Lôi Phạt Thiên Tôn công kích? Uy lực mạnh, muốn phá hủy Mê Vụ Thành, hơn nữa còn muốn phá hư gian đống kết, nhưng tính sai rồi." "Xuy.." Xuyên thấu xương đầu huyết nhục, thanh rất ràng, trường thương trực tiếp đâm vào trong ngực Chu Thông, vô số đạo kình khí trực tiếp theo đầu thương phát ra dọc theo cơ thể trực tiếp vào trong óc, trực tiếp phá vỡ linh hồn nguyên , chân linh cũng đồng dạng bị cắn, phá nát thể phá hơn được nữa. "Nhị đệ!" "Nhị ca!" "Nhị bá!" Chu Hắc, Chu Vô Luyến, Chu Nhiên đều đau khổ hô lên "Tần Vũ, ta Lôi Phạt Thành cùng ngươi thế bất lưỡng lập!" Chu Hoắc hình dáng điên cuồng. "Chẳng lẽ trước đây chúng ta có quan hệ tốt lắm sao?" Tần Vũ điềm nhiên cười , Chu Hoắc cùng mấy người nhất thời ấp úng. "Phụ thân!" Chu Hoắc trong lòng đau khổ kêu lên, vì sao cha thân là thiên tôn còn có đến giết chết Tần Vũ, cứu bọn ? Cầm Tàn Tuyết thần thương, Tần Vũ lại phi thân đến bên cạnh Chu Vô Luyến, mỉm cười : "Có phải là nghi hoặc Lôi Phạt Thiên Tôn vì sao cứu các ngươi?" "Đáng tiếc, ta cho các ngươi biết." Tần Vũ lại tiếp tục xuất thương. " có khả năng, cho dù bảy vị Thánh Hoàng liên thủ đống kết gian, cũng chống được 'nhất khí bát nguyên', chỉ có bát đại Thánh Hoàng đồng thời xuất thủ, tập kết bát đại bổn nguyên lực liên hợp đống kết gian, đống kết gian mới đạt tới cực đại, Tần Vũ này chẳng lẽ có thể khống chế được bát đại bổn nguyên lực?" Lôi Phạt Thiên Tôn tính sai. Nguyên vốn tưởng chiêu tất thắng thể nghi ngờ, thế nhưng thể phá được đống kết gian của Tần Vũ? "Thông nhi, phụ thân vì con báo thù" Lôi Phạt Thiên Tôn lần thứ nhất tính sai tổn thất nhi tử, nhưng lần này, Lôi Phạt Thiên Tôn lấy ra vũ khí mạnh nhất của mình - Thiên tôn linh bảo 'Nguyên Tội Kiếm.' thanh cự kiếm rộng chừng bằng bàn tay xuất trong tay Lôi Phạt Thiên Tôn, loại kinh khủng ba động truyền đến. Cự kiếm vung lên.. gian chỉ chấn động rồi nhanh chóng trở lại yên tĩnh. Đối mặt trường thương của Tần Vũ đâm đến, thế nhưng Chu Vô Luyến mặt lại có tia cười giải thoát: " chết, chết sao, cũng bất tất như vậy đau khổ, chỉ là, ta vĩnh viễn chờ được đến ngày nến cháy hết." "Phốc xích." "Bồng!" Chu Vô Luyến toàn thân phát ra loại ba động kinh khủng. Tự bạo! Thần vương tự bạo! Tần Vũ bản thân phòng ngự còn xa mới bằng phân thân của mình, hôm nay dám ở gần chịu công kích thần vương tự bạo. Tần Vũ lúc này liên tục thuấn di lùi lại. "Bất hảo." Tần Vũ sắc mặt đột nhiên đại biến. "Xuy!" Giống như dao cắt giấy, đạo kiếm khí trong suốt cực nhanh chém 'đống kết gian,' đống kết gian ngừng tán khai. "Công kích khủng bố!" Tần Vũ trong lòng rung động, bản thân linh hồn dung hợp bát đại bổn nguyên lực, đống kết gian đến mức cực hạn, nhưng công kích của đối phương như thể tới trình độ này. Hơn nữa đạo kiếm khí này chính là hướng Tần Vũ chém đến, dưới tình huống đống kết gian bị cắt, kiếm khí ngừng làm cho nó yếu . "Tán!" Tần Vũ cũng lùi bước, ngừng phát động tân vũ trụ gian lực chống lại kiếm khí, trong quá trình ngăn cản, kiếm khí này cũng ngừng làm cho nó yếu . đạo kiếm khí, chém vào đống kết gian tiêu hao phần lớn gian lực của Tần Vũ cuối cùng cũng hết, trong lòng Tần Vũ cũng thở dài trận, đạo kiếm khí thế nhưng công kích lực kinh khủng như vậy, Tần Vũ khẳng định, công kích lực so với Tàn Tuyết thần thương còn kinh khủng hơn. Tần Vũ còn biết... lực công kích kinh khủng so với Tàn Tuyết thần thương nguyên nhân chỉ vũ khí là thiên tôn linh bảo mà bản thân đối phương chính là thiên tôn. "Phụ thân!" Chu Nhiên thống khổ, phụ thân Chu Vô Luyến tự bạo chết ! "Chạy mau!" Chu Hoắc trảo chụp lấy , trực tiếp thi triển thuấn di đào tẩu, lúc này chạy chạy lúc nào? giờ Lôi Phạt Thành mất hai đại thần vương, tổn thất lớn như vậy trước nay chưa từng có. Tần Vũ, trở thành ác mộng của Lôi Phạt Thành. "Lôi Phạt Thiên Tôn sao?" Tần Vũ tâm ý vừa động, Khương lập, Khương Lan, Tả Thu lâm, Dịch Phong mọi người đều bị Tần Vũ thu vào trong tân vũ trụ. "Tối thiểu, muốn cảm thụ thực lực thiên tôn lần nữa!" hề lo lắng, Tần Vũ lúc này có chút háo hức để thử lại. Trong Lôi Phạt Thành, "Yểm nhi!" Lôi Phạt Thiên Tôn chỉ cảm thấy con mắt tối sầm, đáy lòng quí nhất là tam nhi tử thế nhưng chết, Chu Yểm chết! "Tần Vũ." Lội phạt thiên tôn tay giữ 'Nguyên Tội Kiếm', dĩ nhiên để ý gì cả chỉ muốn ra tay. Đột nhiên lúc này... "Oanh long long..." Thiên địa chấn động, hồng vân phiên thiên, kim quang soi sáng thiên địa, cỗ rung động con người, thiên địa chấn động vang lên, lúc này, toàn bộ mọi người thần giới đều dừng lại, khỏi ngẩng đầu nhìn lên trời. Chỉ thấy tòa sơn phong cực lớn lơ lửng từ hồng vân chậm rãi hạ xuống. "Sư đệ, theo qui tắc, thiên tôn sơn phủ xuống chờ tân đích thiên tôn sinh ra, đệ chỉ có cơ hội xuất thủ lần, mà cơ hội đó đệ hứa cấp cho Khương Phạm, như hôm nay thiên tôn sơn phủ xuống, nếu bây giờ ra tay đối phó với Tần Vũ...đó là vi phạm qui tắc, ta có thể thay đại sư tôn chấp hành thiên quy, trực tiếp giết ngươi! " đạo nhân ảnh xuất tại trước mặt Lôi Phạt Thiên Tôn, nhân ảnh dần dần , đích thị là người tuổi trẻ tóc vừa bạc vừa vàng. Mái tóc dài màu bạc buộc phía sau ót, giống như ba cái chỏm đầu màu đen của mũ quan. Lôi Phạt Thiên Tôn thấy người vừa đến, sắc mặt đại biến, lúc này cung kính cúi người : "Đại sư huynh!"
TINH THẦN BIẾN Quyển 18: Thiên Tôn sơn -- Chương 01: Hàng lâm - Sư đệ, sáu ngàn vạn năm trước khi Thiên Tôn sơn hàng lâm, lúc đó sư tôn xem trọng việc đó như thế nào chắc ngươi cũng biết. Hy vọng ngươi khiến cho sư tôn bị mất hứng. - Cái này, đại sư huynh, ta hiểu rồi. - Lôi Phạt thiên tôn vội vã trả lời. Phiêu Vũ thiên tôn quay lưng lại với Lôi Phạt thiên tôn thản nhiên tiêp: - Hiểu tốt. Năm đó nhờ sư tôn lựa chọn ngươi nên ngươi mới trở thành thiên tôn. Vì vậy ngươi nên có giác ngộ của vị thiên tôn... hai đứa con của ngươi đều chết, điều này ta biết. Trong vô số năm qua ngươi còn có đứa thứ ba, đồng thời ở tại hạ giới che giấu thân phận sinh sống có lẽ có ít người kế thừa. Vì vậy chết hai đứa cũng thành vấn đề. - Đại sư huynh dạy đúng lắm. - Lôi Phạt thiên tôn vội . Ba vị thiên tôn bình thường rất ít khi ở tại thần giới. Đa số thời gian che giấu thân phận sinh sống tại hạ giới. Vì vậy đương nhiên là có lưu lại hậu duệ. - Ngươi phải làm được. Phiêu Vũ thiên tôn xong rồi biến mất trước mặt Lôi Phạt thiên tôn. Lôi Phạt thiên tôn cung kính đợi Phiêu Vụ thiên tôn rời khỏi mới uể oải đứng dậy than: - Con của ta đúng là ít. Chỉ đáng tiếc người mà ta thích nhất lại chính là Yểm Nhi. Khi Chu Thông chết trong tâm của Lôi Phạt thiên tôn hề nghĩ ngợi nhiều. Ông ta chỉ cảm thấy tôn nghiêm của mình bị xúc phạm, cảm thấy có chút giận dữ. Nhưng khi Chu Vô Luyến chết Lôi Phạt thiên tôn cảm thấy trước mắt mình như bị màu đen bao phủ, cả người như muốn điên lên. - 'Báo thù?' Lôi Phạt thiên tôn nhíu mày, hai mắt ửng đỏ, trong lòng như tràn ngập kích động. Ông ta rất muốn báo thù, chỉ là khi nghĩ tới câu uy hiếp của Phiêu Vũ thiên tôn... "Nếu như tại ngươi ra tay đối phó với Tần Vũ... coi như ngược với quy định. Cái này, ta chỉ còn có cách thay mặt sư tôn, chấp hành thiên quy trực tiếp giết chết ngươi!". Nghĩ vậy Lôi Phạt thiên tôn bất giác phát lạnh, tức bỏ kế hoạch báo thù của mình. - Trong mắt sư tôn, ta cùng tam sư đệ đơn giản chỉ là công cụ mà thôi. Chỉ có đại sư huynh mới được sư tôn chân chính coi là đồ đệ. Lôi Phạt thiên tôn khi nghĩ tới vị "sư tôn" của mình trong tâm bất giác phát sợ. Sư tôn của ông ta thực lực quá mạnh, khủng bố tới mực phát sợ. Lôi Phạt thiên tôn có thể khẳng định điều là nếu sư tôn muốn giết có lẽ chỉ cần cái chớp mắt là đủ. Hai người ở cùng đẳng cấp... trở thành thiên tôn mà chỉ là do vận khí của may mắn mà thôi. Lúc đó nhờ "sư tôn" truyền cho gian pháp tắc, thời gian pháp tắc mà mới có thể may mắn trở thành thiên tôn. truyền được đương nhiên là lấy lại được. Lôi Phạt thiên tôn hiểu thực lực khủng khiếp của sư tôn mình. Khủng khiếp tới mức có lẽ là vô địch. - Sư tôn việc nào cũng giao cho đại sư huynh xử lý. Thậm chí tới mức trong vô số năm qua chỉ gặp ta có lần nhưng cũng chỉ có mấy câu. Còn đại sư huynh? - Lôi Phạt thiên tôn cảm thấy chán nản. Phiêu Vũ thiên tôn bất kì lúc nào cũng có thể diện kiến sư tôn. Còn Lôi Phạt thiên tôn trong cả hai ngàn vạn triệu năm trở lại đây mặc dù có gặp sư tôn vài lần nhưng những lúc đó là do có việc quan trọng, hơn nữa nếu được sư tôn cho phép cũng chẳng biết kiếm sư tôn ở đâu. Địa vị cách biệt quá xa dù cho có mặt cũng nhìn thấy ràng. Hơn nữa Phiêu Vũ thiên tôn lại còn có đặc quyền "hạ sát" các thiên tôn khác, toàn bộ quyền quản lý vũ trụ đều nằm trong tay Phiêu Vũ thiên tôn, việc này do đích thân sư tôn ra. Từ lúc xưa sư tôn quyền hạn của Phiêu Vũ thiên tôn là do trời định khiến cho Lôi Phạt thiên tôn từ trước tới giờ hề dám bất kính với Phiêu Vũ thiên tôn. - Nhưng cái chết của Yểm Nhi thể báo. Chỉ là phải nhẫn... đợi đến khi tân thiên tôn ra đời lúc đó là lúc hạ sát Tần Vũ. Mối cừu hận trong tâm Lôi Phạt thiên tôn dần dần trầm xuống. Ánh kim quang chiếu sáng khắp nơi, thanh chấn động khắp trời đất. Vô số nhân sĩ tại thần giới ngước đầu nhìn lên thấy áng mây hồng bao trùm khắp trời, ngọn núi cực lớn được mây bao phủ xung quanh từ từ hạ xuống. Tòa núi này rất lớn. Cả ngọn núi, ước chừng phương viên trăm ngàn dặm. ngọn núi lớn như thế trong cả thần giới cũng có ngọn núi nào như vậy. Trong phương viên trăm ngàn dặm, ngọn núi lớn từ cao phủ xuống. Khắp bầu trời thần giới đều là bị huyết vân bao phủ. Huyết vân vốn nằm ngọn núi lớn, chậm rãi phủ xuống. Độ cao càng lúc càng thấp, phỏng chừng tới vài ngày là có thể nhìn xuyên suốt đám huyết vân. ngọn núi cực lớn chậm rãi hạ xuống, làm chấn động lòng người. Trong khu hải vực rộng lớn ở Đông hải đột nhiên xuất cái thông đạo. Hải thủy tự nhiên tách ra, bóng người từ trong thông đạo ra. Chính là gã nam tử tóc dài màu huyết hồng. Ngẩng đầu nhìn lên trời. - Thiên Tôn sơn. Ha ha, quả nhiên là Thiên Tôn sơn. Bất quá nếu so với lần trước màu sắc của Thiên Tôn sơn lần này có thay đổi, biến thành màu lục sắc rồi. Áng mây lam vân khi xưa bây giờ cũng biền thành hồng vân! Màu hồng... ta rất thích... xem ra lần này có hy vọng thành công rồi. thế từ sáu ngàn vạn triệu năm về trước cho tới bây giờ, khi Thiên Tôn sơn tái xuất vị thế thần vương suốt đời truy cầu tu luyện này mới chịu bước ra ngoài. Có thể tu luyện tới cảnh giới thần vương, hầu như ai cũng đều có kì vọng mãnh liệt vào kết cục của tu luyện của mình. Nếu như có khát vọng, có mục tiêu cực hạn bọn họ có lẽ rất khó để mà tu luyện tới cảnh giới thần vương. Lần Thiên Tôn sơn hàng lâm khi trước, bát đại thánh hoàng có ai được lợi cả, mà ngược lại còn bị tiêu diêu thần vương mà bọn họ để vào mắt thu được thắng lợi cuối cùng. Tiêu diêu thần vương có thể là vị thần vương cũng chẳng lợi hại gì cho lắm, nhưng nhờ có Phiêu Vũ thiên tôn giúp đỡ nên bước trở thành thiên tôn. Cũng vì lý do đó mà Tiêu Diêu thiên tôn ra đời từ đó làm cho các thần vương khác càng thêm có hy vọng. - Thiên Tôn sơn hàng lâm, đâu phải cứ ai có thực lực người đó trở thành thiên tôn. Nếu quả là như vậy còn tranh đoạt nhau để làm gì? Tiêu Diêu thần vương có thể trở thành thiên tôn ta chừng cũng có thể. Chỉ thấy bóng thân ảnh từ ngọn hoang sơn của thần giới bay vụt lên để rồi sau đó thuấn di biến mất. Gần như tất cả các thần vương ai nấy đều động tâm. Thiên Tôn sơn hàng lâm, mọi người đều có cơ hội. Thực lực đương nhiên là rất quan trọng nhưng cũng nhất thiết là đại biểu cho tất cả. bầu trời Tu La hải có bốn người đứng yên, người đứng trước, ba người đứng sau. Người đứng chắp tay sau lưng chính là Tu La thần vương 'La Phàm'. La Phàm khuôn mặt vẫn giữ nụ cười lặng lẽ, đôi mắt nhìn chăm chú vào Thiên Tôn sơn ở trung. Ba người đứng đằng sau La Phàm phân biệt bởi nam tử mặc trường bào màu bạc, nam tử khác mặc trường bào màu xám và mỹ nữ lạnh lùng. Ba người này chính là ba thần vương khác của Tu La hải, An Tầm thần vương, Tôn Luyện thần vương (còn gọi là Bình Thiên thần vương) và Liễu Liên thần vương. - Mọi người, lần này vị trí thiên tôn ta nhất định phải giành được. Tiểu An, Tôn Luyện, Tiểu Liên, các người đều là thần vương do đó cũng đều có hy vọng. Vì vậy cần phải giúp đỡ ta. - La Phàm thản nhiên . Vài ngày nữa là Thiên Tôn sơn hàng lâm. Khi xưa là minh hữu, bằng hữu... nhưng vào lúc này tất cả những cái đó chỉ là chơi, có ai có thể tin được. Bởi vì là thần vương ai lại mơ tưởng trở thành thiên tôn chứ. Vào những lúc như thế này dù cho minh hữu cũng chỉ mở to mắt ra mà nhìn mình, chừng cẩn thận còn bị người ta giết mất cũng nên. Cái gương của sáu ngàn vạn triệu năm trước vẫn còn đó. - Đại ca, huynh cần phải nữa. - mặt An Tầm vẫn giữ nét lãnh khốc - Lần này có ai có thể ngăn cản huynh trở thành thiên tôn được đâu. - Đúng vậy, đại ca. - Liễu Liên đứng bên cạnh cũng gật đầu. Tôn Luyện cũng gật đầu tán thành. Hai mắt La Phàm quang mang vụt sáng, gật đầu : - Tốt, lời cảm ơn cũng cần làm gì. Tiểu An, Tiểu Liên, Tôn Luyện, đợi khi Thiên Tôn sơn ngưng hạ chúng ta tới đó. - Vâng, đại ca. An Bình, Tôn Luyện, Liễu Liên đều gật đầu. Mị lực của Tu La thần vương là rất kinh hãi. -------------------- Trong mê vụ chiểu trạch của thần giới. Mê Vụ thành sau khi bị Lôi Phạt thiên tôn hủy diệt bây giờ mọc lên tòa thành so với khi xưa giống hệt như nhau. Đối với Tần Vũ mà việc kiến tạo tòa thành thành vấn đề. tường thành của Mê Vụ thành, Tần Vũ và Khương Lập nắm tay cùng đứng bên cảm thụ hương vị do những cơn gió nhè thổi qua. - Vũ ca, với địa vị của Mê Vụ thành như bây giờ có thể là được củng cố. tại là lúc Thiên Tôn sơn hàng lâm, ta cũng phải cáo từ... thiên tôn đối với ta có sức hấp dẫn rất lớn. - Thanh của Tả Thu Lâm vang lên. Tần Vũ cùng Khương Lập quay lại nhìn Tả Thu Lâm. Tần Vũ cười : - Tả Thu Lâm tiền bối cứ . Lần này Thiên Tôn sơn hàng lâm, các thần vương tới đó xem ra cũng rất nhiều. gian chi lực tân vũ trụ của Tần Vũ đối với những việc phát sinh thần giới rất ràng. Trong lòng của Tả Thu Lâm cảm thấy rất dễ chịu. Mặc dù bà ta hề e sợ Tần Vũ nhưng bà ta cũng thu lấy của Tần Vũ kiện nhất lưu hồng mông linh bảo. Vì vậy nếu được Tần Vũ đồng ý mà li khai trong lòng cũng cảm thấy rất khó chịu. - Vậy, xin cáo từ. Tả Thu Lâm mặc dù rất cảm kích nhưng cũng nhiều, chỉ gật đầu, bay lên trung rồi thuấn di biến mất trước mắt của Tần Vũ và Khương Lập.
Chương 02: Địa vị - Muội nghĩ như vậy sao? - Tần Vũ nhìn Khương Lập cười. Khương Lập khẽ nhíu mày trầm ngâm lát rồi : - Có chút, bởi vì dù gì thiên tôn cũng có địa vị tối cao trong thần giới mà. - Chí cao, là chí cao sao? - Trong tâm Tần Vũ tự hỏi. Thần giới là vũ trụ sớm hoàn thiện. Trong mắt của rất nhiều người thiên tôn là ngôi vị tối cao còn tồn tại. Nhưng nếu như thiên tôn là tối cao chủ nhân sáng lập ra vũ trụ là ai chứ? - Vũ ca, huynh vẫn chưa là huynh có muốn hay muốn? - Khương Lập chất vấn. Tần Vũ cười lớn : - ta có dã tâm lớn như vậy, ta chỉ cần thực lực đủ để bảo hộ những người ta thương, những người ta quan tâm, vậy là đủ rồi. tại... ta cũng đạt được cầu đó rồi. mặt Tần Vũ ra nụ cười hạnh phúc. - Bước chân của chúng ta ở thần giới. Tại thần giới lúc này ai dám chọc tới Mê Vụ thành. Đối với việc tiêu diệt người của Lôi Phạt thành chấn động tới tất cả mọi người. Ta muốn sức ảnh hưởng của việc đó ... - Thân nhân của ta có thể nghĩ tới việc sinh sống bình thường. Ta cùng muội có thể sống cùng chỗ mà bị ai quấy nhiễu, cùng chờ đợi con của chúng ta ra đời. Như vậy ta cũng mãn nguyện. - Tần Vũ chầm chậm . Khương Lập nghe rất cảm động úp mặt vào ngực Tần Vũ. Tần Vũ đưa tay vuốt lấy mái tóc Khương Lập rồi cười, gì nhiều. Lúc này chỉ còn thanh của từng cơn gió thổi qua. Trong những ngày này, cả thần giới đều bị kim quang chiếu sáng. Bất luận dù cho vào ánh sáng ban ngày hay bóng tối ban đêm khi kim quang chiếu đều có tác dụng gì nữa. Thiên Tôn sơn vẫn từ từ hạ xuống. ----------------- Trong Tử Huyền phủ. Bốn người Tần Vũ, Khương Lập, Hắc vũ, Bạch Linh ngồi cùng nhau uống trà. - Tần Vũ. Chỉ thấy Dịch Phong thần vương bước tới. Khương Lan lúc này cũng theo. Tần Vũ liền đưa mắt nhìn về phía hai người. - Dịch Phong thúc, Lan thúc. - Cả bốn người tức đứng dậy nghênh đón. Dịch Phong thần vương khoát tay : - Các ngươi cứ tiếp tục . Ta đến chỉ muốn với ngươi tiếng. Thiên Tôn sơn đình chỉ hạ lạc, ta chuẩn bị tới Thiên Tôn sơn để xem. Trong tâm của ta vốn hề lo lắng cái gì. Chỉ là Thiên Tôn sơn khiến ta phải có chút động tâm. Tần Vũ gật đầu. Tần Vũ đương nhiên là hiểu tâm tư của Dịch Phong thần vương. - Lan thúc, người cũng muốn sao? - Tần Vũ quay về hướng Lan thúc hỏi. Khương Lan cười gật đầu : - Tiểu Vũ, thực lực của ngươi lúc này hoàn toàn khiến ta an tâm. Phóng mắt nhìn khắp thần giới... có lẽ ai là đối thủ của ngươi. Lần này Thiên Tôn sơn hàng lâm ta cũng muốn xem qua, chừng có thể gặp được số lão bằng hữu lâu gặp. Tần Vũ lại gật đầu. - Tiểu Vũ, ta biết ngươi đối với việc Thiên Tôn sơn có kì vọng gì nhiều. Chỉ là ta có ý khuyên ngươi nên tới xem qua cũng sao. Thiên Tôn sơn có điều rất đặc biệt. - Khương Lan trước khi liền . Tần Vũ bất giác có chút động tâm. Thiên Tôn sơn? Thiên Tôn sơn sao lại đột nhiên hàng lâm. Ai là người khống chế việc này chứ? Là thiên tôn sao? Tần Vũ quá tin vào điều này. Bởi vì Thiên Tôn sơn chứa kỳ ngộ để trở thành thiên tôn. Vì vậy thiên tôn thể tao ra Thiên Tôn sơn. lẽ là... - lẽ cái vũ trụ thần giới này lại có chủ nhân? - Tần Vũ thoáng động tâm - Tiểu Vũ, chúng ta trước. Khương Lan, Dịch Phong nhìn đám người Tần Vũ cười rồi tiêu thất. Sau khi Khương Lan rời khỏi Tần Vũ vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ. Nếu như Thiên Tôn sơn do chủ nhân của thần giới tạo ra Thiên Tôn sơn này nhất định phải xem qua lần. - Xem lần cũng sao. - Trong tâm Tần Vũ lúc này thay đổi quyết định. - Lập nhi, đợi dùng trà xong chúng ta cũng tới Thiên Tôn sơn xem thử? Tần Vũ nhìn Khương Lập đề nghị. Khương Lập nghe xong bất giác kinh ngạc hỏi, - Vũ ca, huynh sao lại thay đổi quyết định của mình vậy? - Thiên Tôn sơn? Hắc Vũ, Bạch Linh ở bên cạnh hai mắt sáng lên. Hắc Vũ liền : - Đại ca, Thiên Tôn sơn ra là ngọn núi như thế nào, ta cũng có thể tới đó xem được ? Tần Vũ lắc lắc đầu , - Tiểu Hắc, Thiên Tôn sơn này là ngọn núi thế nào ta cũng . Đối với Thiên Tôn sơn ta biết rất ít. Khi xưa ta hề có ý định xem nên cũng hỏi Lan thúc nhiều. Bất quá ta biết điều là trong Thiên Tôn sơn chỉ thần vương mới có thể tiến vào. Còn bất kì những người khác thể tiến vào bước. - Còn nữa, quanh Thiên Tôn sơn lúc này tụ tập ít thần vương. Thực lực của Tiểu Hắc miễn cưỡng cũng đủ nhưng vẫn gặp khá nhiều nguy hiểm, vì vậy ngươi là tốt hơn. Nếu như muốn xem Thiên Tôn sơn chỉ cần đứng nhìn từ đằng xa là đủ rồi. cần thiết phải tiếp cận với khu vực xuất thần vương làm gì. - Tần Vũ . Hắc Vũ gật đầu. Từ khi lĩnh ngộ được thời gian gia tốc cùng với lưu quang trường thương do Tần Vũ luyện chế có uy lực kém gì so với trấn tộc linh bảo của bát đại thánh hoàng, nếu so về lực công kích Hắc Vũ so với vị thần vương còn mạnh hơn. Chỉ là Hắc Vũ thể thuấn di... vì vậy khi phải đối diện với thần vương tất bị thua thiệt. Bất quá bản thân Hắc Vũ cũng hề bận tâm. Bởi vì biết tốc độ tu luyện của mình như vậy là rất nhanh. Huống chi chỉ với mình Tần Vũ như tại cũng đủ để chấn nhiếp các phương thần giới rồi. Địa vị y hệt như Tu La thần vương vậy. - ' gian đông kết' cùng với ' gian chi lực' của tân vũ trụ hai thứ kết hợp, uy lực tuyệt đối hề thua kém thời gian tĩnh chỉ. Khi xưa Tu La thần vương làm cho bát đại thánh hoàng rất e ngại. Nhưng tại người mà bát đại thánh hoàng e ngại nhất lại chính là Tần Vũ. Lúc này Tần Vũ cùng Khương Lập tà áo phất phơ phi hành bên phía Tu La hải. Nơi Thiên Tôn sơn hạ xuống chính là Tu La hải. Chỉ là phạm vi của Tu La hải so với Thiên Tôn sơn lớn hơn rất nhiều. Nếu như Thiên Tôn sơn hạ xuống mặt nước có lẽ nằm ở phía tây của Tu La hải. Ngọn Thiên Tôn sơn lúc này vẫn còn cách mặt nước khoảng vạn mét. Cả Thiên Tôn sơn phát ra xích hồng sắc quang mang. Nếu như chăm chú nhìn kỹ thấy trong xích hồng sắc đó còn có thanh sắc, lục sắc cùng các màu sắc khác. Thiên Tôn sơn lúc này có hơn bốn mươi vị thần vương. Những thần vương này ngoài bát đại thần tộc ra còn có các thế lực của phi thăng giả, các thần vương thế. Hôm nay tụ tập khá nhiều thần vương như vậy chủ yếu là vì Thiên Tôn sơn. Chỉ có điều quái dị là hơn bốn mươi vị thần vương lại chỉ tụ tập quanh khu vực. - ngờ lại có nhiều thế thần vương đến như vậy. Thực lực tàng rất hùng hậu. Nếu như cộng thêm thần vương của ba đại thế lực phi thăng giả hoàn toàn có thể so sánh với bát đại thần tộc của chúng ta. Tây cực thánh hoàng Thân Đồ Diêm trầm giọng cười với người bên cạnh là Nam cực thánh hoàng Đoan Mộc Vân. Đoan Mộc Vân gật đầu đồng tình. - Tiềm lực của phi thăng giả rất lớn. Nhân số của bọn họ rất nhiều lại phân bố ở khắp các giới. Mặc dù thiên tài rất ít nhưng nếu tính ra con số cũng rất lớn. Thêm vào đó thời gian càng lâu các cao thủ thần vương của phi thăng giả càng nhiều. Bát đại thần tộc của chúng ta huyết mạch ngày càng yếu, thiên phú càng ngày càng kém. - đến thiên tài, Tần Vũ là... - Thân Đồ Diêm chỉ than dài rồi gì thêm. Năm xưa khi Tần Vũ cùng Lôi Phạt thành giao tranh gây chấn động lớn. Bất kì thần vương nào năm đó cũng đều có thể cảm ứng được. Vì vậy tuyệt đại đa số thần vương đều dụng thần thức để quan sát. Tần Vũ có thể thi triển gian đông kết khiến cho tứ đại thần vương của Lôi Phạt thành vô pháp di động, hơn nữa lại còn sát hại hai vị thần vương. Nếu phải có siêu cấp cao thủ bí mật ra tay chỉ sợ tứ đại thần vương của Lôi Phạt thành đều bị tiêu diệt. Quá mạnh. Tần Vũ quá mạnh khiến cho những người quan chiến ai nấy đều kinh hãi. gian đông kết khiến cho người ta sợ hãi nhưng Tần Vũ lại dựa vào gian đông kết đó để thi triển cái tương tự như thời gian tĩnh chỉ khiến cho khống chế thân hình của đối phương (các thần vương ai có thể phát ra tồn tại của gian chi lực của tân vũ trụ). Hai cái này mà kết hợp Tần Vũ muốn giết thần vương quá dễ dàng. Y hệt như Tu La thần vương. Là Tu La thần vương mới, cá nhân địa vị vượt qua cả bát đại thánh hoàng. - Thân Đồ huynh, ngươi nhìn xem? Đoan Mộc Vân đột nhiên nhìn về hướng Đông. Chỉ thấy ở hướng Đông có đôi nam nữ trẻ tuổi từ từ bay tới. - Tần Vũ cùng Khương Lập. - Trong tâm Thân Đồ Diêm thoáng kinh hãi. Tần Vũ tại ngay cả người của Lôi Phạt thành có Lôi Phạt thiên tôn đứng sau chống lưng còn dám giết, còn dám giết ai chứ? - Với tính cách của Tần Vũ, con trai ta từng qua, địch ý của bọn họ đối với chúng ta nhiều. Bọn ta qua đó . Thân Đồ Diêm nhìn Đoan Mộc Vân . Đoan Mộc Vân cũng gật đầu. Tần Vũ nắm lấy tay Khương Lập thẳng tới Thiên Tôn sơn. Vừa mới tiếp cận Thiên Tôn sơn Tần Vu cảm thấy từ Thiên Tôn sơn phát ra khí tức rất nặng nề. Khi Tần Vũ quan sát lưu chuyển cùa xích hồng sắc quang mang bất giác biến sắc. - Thiên Tôn sơn này quá khủng khiếp. Tần Vũ lúc này hoàn toàn có đủ khả năng nhìn bên trong. Đại khái phía ngoài Thiên Tôn sơn lúc này được tầng xích hồng sắc bao trùm lấy hoàn toàn. Nhìn từ xa có thể nghĩ bản thân Thiên Tôn sơn có màu xích hồng sắc. - Tại hạ Động Hải Lam xin ra mắt phu phụ Tần Vũ thần vương , Khương Lập thần vương. Chỉ thấy trung niên nhân có vẻ cung kính với hai vợ chồng Tần Vũ. - Tại hạ Tây Hải Ma Điền. Tại Tây hải từng nhiều lần nghe qua đại danh của phu phụ Tần Vũ thần vương, chỉ là bây giờ mới có cơ hội gặp mặt. - lão giả cũng vừa cười vừa hành lễ . - biết Tần Vũ thần vương còn nhớ ta ? thanh trong trẻo vang lên. Bách Hoa thần vương Hoàng Phủ Lưu Hương cũng phi hành bay lại. Từng vị thần vương cứ thế tới gặp hai vợ chồng Tần Vũ chào hỏi. Bất luận là thần vương của bát đại thần tộc hay là thế thần vương, tất cả đối với Tần Vũ đều rất niềm nở. Hơn thế, trong mắt của đa số các thần vương đều lộ nét kính phục. Ngay cả đám người của Tây cực thánh hoàng, Tây nam thánh thoàng khi chuyện với Tần Vũ cũng phải xem xét từng lời . Bởi vì ai muốn vì câu vô ý mà làm cho mối quan hệ xấu cả. Hầu hết các thần vương đều lấy thân mật ra đối đãi. Với cách đối xử như vậy ngay cả bát đại thánh hoàng cũng chưa được như vậy. Nếu xét lúc trước chỉ có Tu La thần vương là nhận được chào hỏi ân cần của hầu hết các thần vương mà thôi. Khi các thần vương chỗ khác, Khương Lập lúc này mới nhìn Tần Vũ cười, trầm giọng khẽ: - Vũ ca, bọn họ đối với huynh dường như có chút sợ hãi đó. - chỉ với ta, sợ rằng đối với Tu La thần vương cũng như vậy. Các vị thần vương tới đây chính là vì muốn có lấy cơ hội. Bọn họ ai cũng lo lắng đắc tội với ta, sợ ta đối với họ ra tay vô tình. - Tần Vũ suy đoán suy nghĩ của những người đó. Nếu lúc bình thường các thế thần vương bọn họ chẳng ai phải lo lắng cái gì. Nhưng tại, bọn họ tới đây đương nhiên là muốn cùng hai người Tu La thần vương, Tần Vũ - hai siêu cấp cao thủ có thể dễ dàng giết chết bọn họ - thiết lập mối quan hệ tốt đẹp. - Tần Vũ. thanh quen thuộc vang lên. Tần Vũ quay đầu nhìn lại thấy Tu La thần vương 'La Phàm' cùng ba thần vương ở Tu La hải phi hành tới. - Nguyên ban đầu ta còn muốn giúp đỡ ngươi. Ha ha, bây giờ mà thực lực của ngươi có lẽ cũng hơn kém ta bao nhiêu. Đồng thời lúc này, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Khương Lan ba người cũng từ xa bay tới - Tu La thần vương. Ba người cùng gật đầu chào rồi quay về hướng Tần Vũ. Việc Tần Vũ tới đây khiến cho cả ba đều cảm thấy vui mừng. - Lan thúc, Thiên Tôn sơn ra xảy ra chuyện gì vậy, tại sao lại có lớp hồng sắc bao phủ bên ngoài? Ta cảm thấy có luồng năng lượng khí tức khủng khiếp bao trùm lên cả Thiên Tôn sơn. Chúng ta làm sao mà tiến vào trong đó được đây? Sau khi trò chuyện hồi, Tần Vũ liền cất tiếng hỏi. - Cái này để ta trả lời cho. Tu La thần vương 'La Phàm' cười : - Xem ra cấu trúc của Thiên Tôn sơn lần này cũng gần giống với lần trước. Lớp hồng sắc bao bên ngoài chính là "nhà tù của thần vương" vây lấy bọn ta năm đó. - Nhà tù thần vương? - Những danh tự này bất giác khiến cho Tần Vũ thấy ngạc nhiên. - Đặc tính của nhà tù này đợi chút nữa ta . Còn vào bằng cách nào? Tuy tại Thiên Tôn sơn bị "nhà tù thần vương" bao phủ nhưng đợi đến khi Thiên Tôn sơn ngừng hạ lúc đó xuất thông đạo rất đặc biệt - Phù Điêu thông đạo. Tu La thần vương cười cười tiếp. Phù điêu thông đạo? gian chi lực của Tần Vũ tức bao phủ lấy Thiên Tôn sơn. Cả Thiên Tôn sơn cách bên ngoài khoảng vài chục mét đều do hồng sắc bao phủ. Như vậy cái phù điêu thông đạo này ở đâu chứ?
TINH THẦN BIẾN Chương 3 - Phù Điêu Thông Đạo Tu La thần vương cười rồi nhìn Khương Lan bên cạnh: "Khương Lan, ngươi tới giải thích ràng cho Tần Vũ ." Khương Lan cười gật đầu, rồi nhìn Tần Vũ : "Tiểu Vũ, lần trước Thiên Tôn sơn hàng lâm, thông đạo chúng ta tiến vào Thiên Tôn sơn chính là Phù Điêu thông đạo. Lần này có phải là phù điêu thông đạo chưa chắc... Ta đại khái về phù điêu thông đạo lần thiên tôn sơn hàng lâm trước cho ngươi nghe." "Phù điêu thông đạo này, xuất dưới chân Thiên Tôn sơn, tất cả thần vương chỉ cần bước bước vào thể phi hành, càng khỏi đến thuấn di nữa. Trong phù điêu thông đạo, chỉ có thể dùng hai chân di chuyển. Sau khi ra khói phù điêu thông đạo, chính thức bước vào trong thiên tôn sơn. Mới có thể phi hành, thuấn di..." Khương Lan tóm tắt qua lượt. Phù điêu thông đạo là cái gì, cần biết quá ràng. Biết là bước vào đó, thể phi hành, thuấn di là đủ rồi. " thể phi hành, thuấn di." Tần Vũ nghĩ nghĩ lại, có thể khiến thần vương thể thuấn di, chỉ cần đống kết gian là được. Nhưng muốn làm tới mức thần vương thể phi hành... quả là khủng bố. Có thể khiến thần vương bộ, nhưng thể phi hành. Đó là loại thần thông gì? Ít ra Tần Vũ làm được. "Tần Vũ, ta chào mấy ông bạn già đây, xin lỗi." Giọng Tu La thần vương La Phàm cắt ngang luồng suy nghĩ của Tần Vũ. Tần Vũ mỉm cười gật đầu: "Tu La thần vương đừng để ý đến ta." Sau đó Tần Vũ cùng Khương Lập, Khương Lan, Tả Thu Lân, Dịch Phong mấy người đứng chụm vào chỗ, Thiên Tôn sơn đỏ rực từ từ hàng lâm. "Vũ ca, huynh xem thần giới có bao nhiêu thần vương chưa tới đây?" Khương Lập cười hỏi. Chỗ này số lượng thần vương khoảng bốn chục người, theo Khương Lập thấy, hầu như mỗi thần vương ở thần giới đều tới rồi. Số người chưa tới đếm đầu ngón tay. Tần Vũ đưa mắt nhìn khắp xung quanh. "Có ba thần vương chưa tới, trong đó có vị ở huyết hải." Tần Vũ : "Tất nhiên, nếu như có người có thể tránh được ta do tìm, chỉ ba người. Nếu như có người đó tồn tại, chắc cũng chẳng hề kém thần vương ở Huyết hải." Trong lúc Tần Vũ và Khương Lập chuyện, Thiên Tôn sơn lơ lửng cuối cùng cũng hàng lâm xuống mặt biển Tu La hải, toàn đáy tiếp xúc với mặt biển Tu La hải, rồi hoàn toàn ngừng hạ xuống tiếp. "Keng." tiếng kim loại chạm vào nhau đột nhiên từ dưới chân thiên tôn sơn truyền ra, phát tán bốn phương tám hướng, trong nháy mắt vang khắp cả thần giới. Toàn bộ thần vương đứng quanh thiên tôn sơn nghe thấy thanh đó đều chấn động trong lòng, sau đó mọi người chợt bừng tỉnh, hẹn cùng bay tới nơi phát ra thanh đó. " thanh đó?" Tần Vũ có chút nghi hoặc, Khương Lập đứng cạnh cũng hiểu? "Phù điêu thông đạo mở rồi." Khương Lan cười , "Tiểu Vũ, cần lo lắng, tại có nguy hiểm gì. Chỉ cần tiến vào là được... mà dù có nguy hiểm. Sợ là cũng chẳng mấy người làm ngươi bị thương được." Liền đó Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong ba người cười bay về phía chân thiên tôn sơn. gian lực trong tân vũ trụ của Tần Vũ bao trùm cả Thiên Tôn sơn, nháy mắt phát được biến hóa của Thiên Tôn sơn. Mặt nước Tu la hải dưới chân Thiên Tôn sơn hoàn toàn bình tĩnh, bình tĩnh như mặt gương, gợn sóng chút nào. Phía chân Thiên Tôn sơn, xuất thông đạo vào cao người rộng nửa người, tỏa ra hào quang mầu đen vô hạn, đó là thông đạo duy nhất có lẽ là Phù điêu thông đạo mà Tu la Thần vương, Khương Lan tới." "Khí tức quả là lợi hại." Lúc gian lực tân vũ trụ của tần Vũ chạm vào hào quang mầu đen ở cửa thông đạo, Tần Vũ cảm thấy thông đạo đó mang đến cho gian lực của tân vũ trụ cảm giác áp chế. "Lập nhi, chúng ta xem xem sao." Tần Vũ nhìn Khương Lập, Khương Lập mỉm cười gật đầu. Hai người sánh vai bay tới, thông đạo phát ra hào quang mầu đên chỉ cách mặt nước biển xích. Lúc này từng vị thần vương bước vào, ít thần vương vẻ mặt bình thản, nhưng ánh mắt toát lên vẻ cẩn thận. Lúc thấy vợ chồng Tần Vũ bay tới, nhóm thần vương chuẩn bị bước vào lập tức lùi bước đứng sang bên. "Tần Vũ, xin mời vào trước." Thần vương Đoan Mộc Lưu ở Nam cực Kính Quang thành cười . Tần Vũ cũng từ chối, vì biết từ chối cũng vô ích, liều cười với các vị thần vương xung quanh rồi nắm tay Lập Nhi bước vào thông đạo hào quang mầu đen. Lúc bước vào trong thông đạo, tâm trạng Tần Vũ hoàn toàn bình tĩnh lại. "Hóa ra đây là phù điêu thông đạo." Tần Vũ cười , Khương Lập cũng nắm tay Tần Vũ, như du ngoạn, cẩn thận nhìn phù điêu thông đạo. Phù điêu thông đạo là thông đạo thẳng tắp. Thông đạo cũng chỉ rộng cho hai, ba người ngang hàng, toàn bộ thông đạo được cấu tạo thành từ loại khoáng thạch màu đen. Đồng thời hai bên tường các tác phẩm phù điêu từng cái . "Kỹ thuật điêu khắc này, quả là vụng về." Tần Vũ nhìn lúc lâu, rồi cúi đầu thờ dài, "Tuy phù điêu phía sau so với phía trước tiến bộ rất nhiều, nhưng vẫn còn vụng về..." Bước đầu tiên luyện chế khí phôi trong luyện khí, liên quan đến mô hình của phôi, với các họa tiết điêu khắc... Tần Vũ tất nhiên có tư cách phát ngôn về việc này. "Muội thấy cũng khá." Khương Lập cười , "Phù điêu trong phù điêu thông đạo cái sau tốt hơn cái trước, ngừng tiến bộ. Muội tưởng, đến hết... phù điêu chỗ đó có thể khiến kinh ngạc." Tần Vũ cười. cảm thấy rất kỳ quái, cuối cùng là ai đặt phù điêu ở đây, kể cả dạo tự nhiên cũng chưa nhập vào được được điêu khắc. Tác phẩm như vậy cũng mang ra, mất mặt ràng. "Theo ý kiến của Tu La thần vương, Lan Thúc... phù điêu thông đạo lần trước lúc thiên tôn sơn hàng lâm xuất quá. Chẳng lẽ chủ nhân của vũ trụ này, cố ý mang ra cho mọi người xem?" Tần Vũ lại bắt đầu tò mò. Phù điêu này, cuối cùng là ngụ ý gì? Càng tiến về phía trước, Tần Vũ càng lúc càng kinh ngạc, bởi vì càng ở sâu bên trong, kỹ thuật phù điêu càng lúc càng cao siêu. Tới tận cùng thông đạo, bức phù điêu cuối cùng, cả Tần Vũ cũng cảm thấy kinh hoàng. Bức phù điêu cuối cùng là thanh kiếm. Kiếm khí tung hoàng, tê liệt gian. gì phá hủy được. "Kiếm ý kinh người." Nhìn bức phù điêu cuối cùng, sâu trong tim Tần Vũ như có loại giao cảm, cảm giác vô cùng kỳ diệu... giống như cảm giác lúc thế giới càn khôn vỡ ra, vũ trụ hình thành. Cực kỳ đặc biệt, Tần Vũ chợt dừng bước, ánh mắt rời bức phù điêu. Phía sau từng thần vương bước qua, chỉ có Tần Vũ tiếp tục đứng ở đó. Khương Lập đứng bên cạnh cũng ngạc nhiên, vì sao Tần Vũ lại để ý đến bức phù điêu cuối cùng như vậy. "Vũ ca, đến của phù điêu thông đạo rồi, chúng ta ra ." lúc sau, Khương Lập cuối cùng cũng lên tiếng. "Ồ." Tần Vũ chợt tỉnh, "Được, chúng ta ra ngoài." Tần Vũ năm tay Khương Lập bước ra khỏi phù điêu thông đạo, khung cảnh trước mắt thay đổi. Lúc trước ở bên ngoài, toàn bộ thiên tôn sơn như đỏ rực. Thực ra, màu đỏ rực đó chỉ như lớp da. Thiên Tôn sơn chủ yếu được cấu tạo bằng thanh thạch, hoàng thạch, ở đây, quái thạch khắp nơi, có lúc còn có nước rỏ tí tách, có chỗ cả vùng tảo xanh, có thể thiên tôn sơn này cũng rất lâu đời rồi. Phù phù phù... Chỉ thấy trung bên trong thiên tôn sơn từng bòng người liên tiếp bay lên , phần lớn thần vương phi hành. Chỉ có điều phi hành thế nào cũng thể xuyên qua lớp vỏ màu hồng, cũng chính là thần vương tù lung (nhà tù thần vương). "Tiểu Vũ." Khương Lan bay tới. "Lan thúc." Tần Vũ và Khương lập ra chào. Khương Lan cười : "Thế nào? Cảm giác thiên tôn sơn này thế nào." " tồi, phù điêu thông đạo để lại ấn tượng nhất cho cháu." Tần Vũ lại nghĩ về bức phù điêu, đột nhiên nẩy ra ý, "Đó chắc là quá trình phát triển của cao thủ, từ từ làm phù điêu, bức phù điêu cuối cùng chính là tác phẩm đại thành." "Ấn tượng?" Khương Lan có chút kinh ngạc. "Lan thúc, chẳng nhẽ người cảm thấy bức phù điêu cuối cùng tầm thường?" Tần Vũ cười trả lời. Khương Lan : "Bức phù điêu cuối cùng, cuối cùng đem kiếm ý trong kiếm đạo đặt vào, có gì khác nữa." ", phải thế." "Tần Vũ lắc đầu, cháu có thể cảm nhận, bức phù điêu đó chứa loại 'đạo' cực kỳ đặc thù, chỉ là đạo lộ tu luyện của cháu và nó giống nhau, thể cảm nhận hoàn toàn, chỉ có thể liên kết tâm linh cũng làm cho cháu sốc rồi." " à?" Khương Lan bắt đầu kinh ngạc. Nhiều năm rồi nhưng lão vẫn thể phát các phù điêu dùng để trang trí trong phù điêu thông đạo có chỗ nào đặc biệt. Tần Vũ vừa trả lời, nhưng lúc đó, từ đỉnh thiên tôn sơn cách chân núi hơn trăm vạn dạm, phát ra ánh sáng xanh dầy đặc. Với ánh sáng vô biên, ngay lập tức phủ khắp màu thanh tối lên toàn bộ thiên tôn sơn. "Xuất rồi? Nhanh thế à?" Trong ánh mắt Khương Lan sáng lên chút vui mừng. ------