Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao , dtkh, Hiệu đính: nhiephon Chương 8 Độc Tự Nhất Nhân (1) Lúc này bên ngoài đình viện, tiếng bước chân dồn dập chợt vang lên, hòa với tiếng gió thổi, lam y lão giả dẫn đầu đội nhân mã xuất ở bên trong đình viện, ngay khi lam y lão giả này trông thấy cảnh tượng bên trong đình viện, sắc mặt liền biến đổi. Tần Vũ hơi ngẩng đầu lên nhìn lam y lão giả với ánh mắt lạnh lẽo. Lam y lão giả nhìn thấy nét mặt Tần Vũ, tức khắc quỳ xuống : "Tham kiến tam điện hạ, thuộc hạ đến muộn." "Đến muộn?" Tần Vũ khẽ lặp lại lời trong lòng đầy phẫn nộ. Nếu đến sớm hơn chút, đoán rằng Liên gia gia của chết, tuy nhiên những người này đến trễ. Vả lại, Tần Vũ từng thấy qua lam y lão giả này ở bên cạnh phụ vương, biết rằng lão là trong những kẻ tâm phúc của phụ vương. "Vật ở đây các người hãy mang về vương phủ, còn Liên gia gia, tự ta đưa về." Thanh Tần Vũ lạnh lẽo có chút cảm tình. Tần Vũ đeo huyền thiết hộ tí và huyền thiết hộ thối rồi mới ôm Liên Ngôn vào lòng. Theo tiếng huýt dài của Tần Vũ, hắc ưng hóa thành đạo hắc quang từ lao xuống, thân hình Tần Vũ loáng cái, ngồi lưng hắc ưng. "Tiểu Hắc, trở về vương phủ." Tần Vũ nhàng . Hắc ưng tự hồ cảm thấy được đau đớn trong lòng Tần Vũ, đùa bỡn như lúc trước, lập tức vỗ hai cánh, dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía vương phủ tại Viêm kinh thành. Lam y lão giả nhìn theo Tần Vũ ngồi hắc ưng biến mất ở chân trời, đầu mày hơi cau lại, sau đó quay sang ra lệnh cho thủ hạ: "Mau, khiêng Kiếm Xỉ Hổ lên lập tức đưa về vương phủ nhanh." Lam y lão giả tự mình cất giữ đệ nhị khối Thông Thiên Đồ. "Liên Ngôn chết, song tên Dịch Khinh Ngữ cũng chết, xem như quá lỗ vốn. Bất quá vương gia ông ấy và Liên Ngôn tình cảm vô cùng sâu đậm…" Đầu mày lam y lão giả cau lại nhiều hơn, hiển nhiên lão cảm thấy được việc có chút hay. oOo Viêm kinh thành, trong vương phủ. Dưới gốc cổ thụ, Tần Đức và Từ Nguyên ngồi đối diện yên lặng chơi cờ vây. "Vương gia, người lại thua rồi." Từ Nguyên khẽ đặt xuống con cờ trắng xuống cười . Tần Đức nhìn lúc lâu, vừa lắc đầu cười vừa : "Từ Nguyên kỳ nghệ của ngươi ngày càng tinh tiến, cả ta cũng địch nổi ngươi." Từ Nguyên nhìn Tần Đức, lắc đầu : " phải kỳ nghệ Từ Nguyên tiến bộ mà hôm nay trong lòng vương gia yên tĩnh." Tần Đức thở dài : "Chính xác, hôm nay ta luôn cảm thấy hồi hộp, trong lòng được yên. Ta đúng là lo lắng về việc của Liên bá bá, theo lý mà , với thực lực của Liên bá bá thêm hai vị tiên thiên hậu kỳ cao thủ, giải quyết việc này thành vấn đề." "Vương gia yên tâm, Liên tiền bối thực lực rất mạnh, bên Hạng Quảng chẳng có mấy người có khả năng đả thương Liên tiền bối." Từ Nguyên cười . Đột nhiên, Tần Đức đứng dậy, ngẩng đầu nhìn lên trung. Hắc ưng từ lao xuống, bay nhanh đến chỗ Tần Đức, lưng hắc ưng chính là Tần Vũ ngồi xếp bằng, lập tức Tần Đức nở nụ cười, ông luôn chờ Tần Vũ quay trở về, Tần Vũ để lại nhiều Thạch Trung Diễm Sí Thiết như thế, với ông đúng là tài sản khổng lồ, đương nhiên ông phải khích lệ Tần Vũ phen. Song nét mặt tươi cười của Tần Đức đông cứng lại, bởi vì ông trông thấy trong lòng Tần Vũ còn có người nữa. "Bịch!" Tần Vũ từ lưng hắc ưng nhảy xuống đất. Ôm chặt Liên Ngôn, Tần Vũ cứ thế đứng yên cử động nhìn Tần Đức. Tần Đức nhìn thấy Liên Ngôn trong lòng Tần Vũ, sắc mặt lập tức trắng bệch, ông cố gắng khống chế bản thân từng bước từng bước tới, khuôn mặt trắng bệch vẫn mỉm cười của Liên Ngôn lên trong mắt ông. "Phụ vương, Liên gia gia chết." Trong tiếng bình tĩnh của Tần Vũ lại chứa đựng đau khổ vô cùng. "Tại sao ra nông nổi này, Liên bá người còn thở ?" Trong nháy mắt Tần Đức rớm lệ, lúc sau, đột nhiên Tần Đức quay qua Tần Vũ hỏi: "Vũ nhi, ta hỏi con, bên Hạng Quảng có tên gọi là Dịch Khinh Ngữ phải ?" Tần Vũ lắc đầu : " biết, con biết thân phận của những kẻ ấy." Tần Đức nhìn những lỗ thương tích người Liên Ngôn, than tiếng : "Đây là vết thương do Tú Hoa châm gây ra, bên Hạng Quảng kẻ có thể sử dụng Tú Hoa châm, lại đả thương Liên bá bá chỉ có Dịch Khinh Ngữ. Liên bá người cuối cùng được giải thoát." đời Tần Đức trải qua nhiều việc, tự nhiên ông có thể nhìn ra tâm của Liên Ngôn. "Kẻ giết Liên gia gia bị Liên gia gia đao chém chết." Tần Vũ liền , lúc đầu ở lưng hắc ưng bị thu hút bởi khí thế đại chiến của Liên Ngôn hai người, khi hạ xuống đúng lúc thấy Liên Ngôn giết chết đối phương, sau đó ngẩng mặt cười dài. Tần Đức hít sâu hơi, nhè gật đầu: "Liên bá người được giải thoát, Vũ nhi, con nên quá đau buồn. Trái lại, con phải cảm thấy cao hứng cho Liên gia gia con." Tuy nhiên, Tần Vũ gì cả, chỉ nhìn Liên Ngôn trong lòng, lúc sau có người hầu trong vương phủ tiếp lấy thi thể Liên Ngôn, Tần Vũ nhìn thi thể Liên Ngôn được đưa lúc lâu vẫn tiếng nào, sau đó hời hợt : "Phụ vương, tâm trạng con được tốt, con xin trở về nghỉ trước. Đừng để bất kỳ ai đến quấy rầy con." Tần Vũ xong liền xoay người về phía độc viện (nhà riêng) của riêng . Bên trong độc viện. Tần Vũ yên tĩnh ngồi ở ghế đá nhìn cây liễu phía trước, cành liễu rung rinh, Tần Vũ phảng phất thấy cảnh lúc và Liên Ngôn nô đùa ở nơi này. "Hô!" Thân hình Tần Vũ chợt động, lại bắt đầu vũ động trong đình viện, hoàn toàn chiếu theo ba mươi sáu động tác khối Thông Thiên Đồ thứ nhất, Tần Vũ căn bản suy nghĩ nhiều chỉ liên tục thực cực nhanh những động tác đó. Ba mươi sáu đạo thiên địa linh khí to bằng bắp tay tương hỗ đan xen tạo thành hình tròn, phảng phất áo giáp bao bọc Tần Vũ, sau đó những linh khí này thẩm thấu vào trong thể nội Tần Vũ. Nước mắt Tần Vũ lặng lẽ tuôn rơi. Tốc độ Tần Vũ lại càng lúc càng nhanh, căn bản phải luyện công chỉ là trút bớt nỗi buồn mà thôi, tự nhiên động tác cũng càng lúc càng nhanh hơn, ba mươi sáu động tác càng lúc càng nhanh cuối cùng cả người hóa thành cơn gió chớp động ở bên trong độc viện. Thiên địa linh khí càng lúc càng hùng hậu, tốc độ của Tần Vũ càng nhanh, thiên địa linh khí càng hùng hậu. Cuối cùng khi Tần Vũ trở nên giống như cơn gió phiêu đãng, khí trụ của ba mươi sáu đạo thiên địa linh khí lại sản sinh ngân quang nhàn nhạt, khi khí trụ chứa ngân quang dung nhập thể nội, toàn bộ cơ nhục đột nhiên run lên. "A!" cơn đau nhức nhối theo nội thể truyền lại, đột nhiên Tần Vũ dừng lại, cơ nhục mặt run run nước mắt trào ra, chút ức chế ngẩng mặt gầm lớn, biết bởi cơn đau nhức nhối trong cơ thể hay nỗi đau trong lòng, Tần Vũ cứ như vậy gầm lên rất lâu, thanh thanh liên miên bất đoạn, cho tới khi còn chút hơi nào trong cơ thể mới dừng lại, sau đó Tần Vũ ngừng hít thở hồng hộc. "Vũ nhi…" thanh của Tần Đức ở bên ngoài vang lên. Tần Vũ hít sâu hơi, cố giữ bình tĩnh : "Phụ vương, con cần khoảng thời gian để bình tâm lại, trong giai đoạn này đừng để bất kỳ ai đến quấy rầy con. Chỉ cần thời gian thôi, được ?" Bên ngoài độc viện yên tĩnh lúc lâu, sau đó tiếng bước chân từ từ rời .
Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao , dtkh, Hiệu đính: nhiephon Chương 9 Độc Tự Nhất Nhân (2) Độc viện bên cạnh bàn đá, Tần Vũ ngồi im như thế cử động. Ngồi như vậy suốt ngày đêm, Tần Vũ hoặc cười, hoặc bi thương, chợt Tần Vũ hơi mỉm cười, nụ cười giống như cơn gió thổi mọi thương tâm âu sầu. Tần Vũ từ từ đứng dậy ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. "Người chết rồi, tiếp tục thương tâm cũng vô dụng. Liên gia gia, người ở trời hãy xem, con tuyệt đối để người thất vọng." Tần Vũ trong lòng bình tĩnh , sau đó tiếng "ục ục" vang lên, Tần Vũ mỉm cười: " ngờ ngày đêm ăn uống, cái bụng đến bây giờ mới đói." xong, Tần Vũ sau đó trực tiếp truyền lệnh cho hạ nhân đem đến ít thức ăn. oOo Tần Đức nhìn chăm chú vào bức địa đồ quân tường trong thư phòng. "Vương gia, Tiểu Vũ nó vừa truyền lệnh cho hạ nhân đem đến ít thức ăn, xem giọng thần thái của tam điện hạ chắc khôi phục lại khá nhiều rồi." Từ Nguyên tới bên Tần Đức cười . "Sao?" Chân mày nhíu lại của Tần Đức giãn ra, mặt nở nụ cười: "Vũ nhi nó tâm tính cứng rắn, phải thứ vô dụng hoàn toàn đắm chìm trong bi thương." Nghe tin này, Tần Đức cũng cởi bỏ được hòn đá trong lòng. "Tốt rồi, tại Tần Vũ cần trông nom nhiều nữa, Từ Nguyên, ngươi đến xem xem, nơi này, nếu như chúng ta phái ba vạn liệt hổ quân ở…" Tần Đức tức bắt đầu thảo luận với Từ Nguyên. oOo Tần Vũ dùng món ăn ngon thịnh soạn, trong lòng lại nghĩ đến những việc khác. "Phụ vương người phải hoàn thành đại , ta nhất định phải tham gia, trong quá khứ người cự tuyệt ta vì ta chẳng phải là tiên thiên cao thủ, nay ta là tiên thiên cao thủ, hơn nữa lại là tiên thiên ngoại công cao thủ, nếu như ta cho phụ vương biết…" Trong mắt Tần Vũ loé tinh quang. Nhiều năm qua, Tần Vũ ngừng nỗ lực. Điều chờ đợi chính là khẳng định của phụ vương. Tiên thiên ngoại công cao thủ, điều này cũng đủ để làm phụ vương mình kinh ngạc và khen ngợi rồi chứ. "Đúng rồi, ngày ta vừa trở về độc viện, tựa hồ trong lúc vũ động ba mươi sáu động tác trong khối Thông Thiên Đồ thứ nhất, khi tốc độ đạt đến mức cao nhất, khí trụ thiên địa linh khí ngờ nảy sinh ra ngân quang, ngân quang đó lại sinh ra đau đớn kịch liệt." Tần Vũ hồi tưởng lại tình hình lúc ấy. Tần Vũ lúc đó tuy nhớ đến việc này, nhưng chìm đắm trong đau đớn bởi cái chết của Liên Ngôn nên suy nghĩ nhiều. "Thêm nữa hình như lúc tu luyện, tốc độ càng nhanh hấp thu thiên địa linh khí càng hùng hậu. Chà, thử lần nữa xem sao!" Trong lòng Tần Vũ hạ quyết tâm, hối hả ăn xong bữa cơm, sau đó ném đũa, thân thể hóa thành cơn gió, bắt đầu vũ động trong độc viện. Tốc độ! Tốc độ tu luyện những động tác này của Tần Vũ ngày càng tăng, khí trụ do ba mươi sáu đạo linh khí trời đất hình thành xoắn lấy nhau, tạo thành hình áo giáp bao bọc Tần Vũ. Tốc độ tăng nhanh mức độ ngưng tụ của khí trụ cũng ngừng tăng lên. Điểm điểm ngân quang sinh ra, rất ít, cột khí cũng có mấy điểm ngân quang xíu. "Là tốc độ này!" Mắt Tần Vũ sáng lên, lập tức khống chế tăng thêm tốc độ, cảm nhận được thiên địa linh khí có chứa ti ti ngân quang dung nhập nội thể khiến cơ nhục, thậm chí cả tế bào đều phát sinh biến đổi dồn dập, tế bào nứt vỡ song lại tái tạo lần nữa. Cơn đau kịch liệt sinh ra từ nơi sâu nhất khiến sắc mặt Tần Vũ bất giác trở nên tái xanh. May mắn thay, Tần Vũ chưa gia tăng tốc độ, ngân quang tại còn rất ít, cơn đau buốt ở vài vị trí Tần Vũ vẫn có thể chịu được, nếu như ngân quang quá nhiều, toàn thân đều đau đớn kịch liệt như thế, cho dù là Tần Vũ xem chừng cũng đau đến chết. Cơ bắp toàn thân ngừng hấp thu điểm điểm ngân quang, Tần Vũ phát ngân quang dường như là loại năng lượng cực kỳ tinh túy, so với thiên địa linh khí còn tinh túy hơn nhiều, tốc độ tôi luyện biến hóa cơ nhục hoàn toàn có thể cảm thấy tăng nhanh dần, đồng thời khí trụ ngừng bổ sung năng lượng tiếp tục dung nhập nội thể Tần Vũ. "Tốt lắm, quả nhiên, ‘Thông Thiên Đồ’ đơn giản chút nào, sao có khả năng chỉ hấp thu chút thiên địa linh khí mà thôi, biết đệ nhị khối và đệ tam khối có bí gì đây?" Tần Vũ thầm suy nghĩ, nhưng động tác bản thân lại hơi tăng thêm bậc. Ngay lập tức, tinh quang trôi nổi lấp lánh khí trụ trở nên nhiều hơn, cơn đau nhức trong thể nội Tần Vũ cũng tăng lên kịch liệt, đầu mày Tần Vũ hơi cau lại, mặt lại xuất nụ cười mỉm. Thời gian cứ thế trôi , hai ngày sau, những ngân quang hầu như di chuyển khắp toàn thân Tần Vũ, đợi ngân quang lần nữa qua chỗ ban đầu, Tần Vũ còn cảm thấy đau đớn kịch liệt, chỉ có chút cảm giác tê dại, còn cơ nhục tiến bộ nhanh như lúc mới đầu. Chỉ hai ngày luyện công, sức lực cơ nhục Tần Vũ tuyệt đối tăng lên gấp đôi và cũng dừng lại. "Tốc độ, tăng tốc lần nữa!" Tần Vũ tiếp tục vận động, suốt hai ngày vận động ngừng, Tần Vũ chút cảm giác đói cũng có, hấp thu nhiều thiên địa linh khí như vậy cũng đủ bổ sung năng lượng tiêu hao. Theo gia tăng tốc độ của Tần Vũ, ngân quang trong khí trụ tiếp tục tăng lên. "Vù vù!" Khí trụ thiên địa linh khí chứa đựng ngân quang thẩm thấu qua da, di động cực nhanh từ khối cơ nhục này sang khối cơ nhục khác cho tới khi bị hấp thu hoàn toàn. Tốc độ càng nhanh, nhất định ngân quang đặc biệt đó càng nhiều sao? "Việc này là sao? Tốc độ của mình tăng lên, ngân quang trái lại càng ít là sao?" Tần Vũ cuối cùng cũng phát được vấn đề này. Tốc độ tại căn bản là chưa đạt đến cực hạn của Tần Vũ, nên biết lúc này Tần Vũ vẫn mang phụ trọng. "Được rồi, giữ tốc độ như thế." Tần Vũ tăng tốc độ thêm, chiếu theo tốc độ tốt nhất này ngừng thực các động tác. Theo động tác của Tần Vũ, ba mươi sáu đạo khí trụ chứa ngân quang ngừng thẩm thấu vào thể nội Tần Vũ, từng đợt từng đợt cảm giác tê tái mĩ diệu ngừng sản sinh, sức mạnh cơ nhục toàn thân cũng từ từ tăng lên, lúc Tần Vũ chìm đắm trong loại cảm giác mĩ diệu này… "Tiểu Vũ, suốt ba ngày rồi, con chưa ăn chút gì sao?" Tiếng Từ Nguyên ở bên ngoài độc viện vang lên. Tần Vũ vừa nghe bất giác phân tâm, động tác cũng tự nhiên chậm lại, ngay sát na chậm lại ngân quang trong ba mươi sáu khí trụ bao bọc toàn thân Tần Vũ đột nhiên đại thịnh, mật độ ngờ tăng lên gấp nhiều lần. "Từ thúc…" Tần Vũ chỉ mới chữ này liền phát cảm giác tê tái trong nội thể tăng lên rất nhiều, cũng phát biến hoá kinh người ban nãy. "Việc này là sao? Ban nãy phải trạng thái tốt nhất à, sao trong sát na mình chậm lại ngân quang càng tăng lên nhiều." Đột nhiên mắt Tần Vũ lóe sáng, phảng phất ngọn đuốc cháy trong đêm tối, hốt nhiên trong lòng Tần Vũ nảy sinh cơn kích động. Hình như động tác trong ba mươi sáu đồ hình đó tịnh đơn giản như thế. "Tiểu Vũ." Thanh Từ Nguyên lại vang lên, Tần Vũ vội đáp: "Từ thúc, con chuyên tâm tu luyện, thúc đừng lo lắng. Chỗ con vẫn còn ít thức ăn và nước uống, Từ thúc, con ra ngoài độc viện này, thúc đừng để ai đến quấy rầy. Con phải chuyên tâm tu luyện…chính là bế quan!" Bế quan, thông thường cao thủ vì tránh bị quấy rầy, chuẩn bị ít thức ăn và nước uống, song tại nơi bị quấy rầy mới bắt đầu chuyên tâm tu luyện. "Bế quan?" Từ Nguyên hơi sững sờ, nhưng Từ Nguyên phải người bình thường liền cười : "Tốt, Tiểu Vũ, ta lập tức cho người chuẩn bị ít thức ăn và nước uống, con cứ an tâm tu luyện ở đây, ai quấy rầy con." "Đa tạ Từ thúc." Tần Vũ xong đợi cho người hầu đem thức ăn và nước uống đến, sau này, mới mình bóng bế quan, hết lòng nghiên cứu xem ba mươi sáu đồ hình ‘Thông Thiên Đồ’ rốt cuộc có bí gì?
Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao , dtkh, Hiệu đính: nhiephon Chương 10 Bạo Phát (1) Trong độc viện của Tần Vũ, hoàn toàn người lai vãng, Tần Vũ hóa thành vô số ảo ảnh ngừng di động giữa sân. " đúng, tốc độ giảm xuống mật độ vẫn tăng, nhưng lúc mới rồi…" Đầu mày Tần Vũ nhíu lại, lúc này sử dụng động tác trong ba mươi sáu bộ đồ tượng với tốc độ giảm xuống, nhưng ba mươi sáu khí trụ bao quanh bên ngoài thân thể thậm chí cả ngân quang cũng có. Tần Vũ nhớ rất , ban nãy lúc nghe tiếng Từ Nguyên bắt đầu giảm dần tốc độ, mật độ ngân quang trong khí trụ thiên địa linh khí đột nhiên gia tăng, những ngân quang trong phút chốc giống như lưu sa trực tiếp dung nhập thể nội. "Chẳng lẽ?" Tần Vũ hốt nhiên nghĩ đến khả năng. Ngay lập tức, động tác Tần Vũ lại nhanh lên, ba mươi sáu đạo khí trụ vây quanh phát ra điểm điểm ngân quang lần nữa, ngừng dung nhập nội thể Tần Vũ. Tốc độ đó chính là tốc độ thích hợp nhất lúc ban đầu của Tần Vũ, đột nhiên…Tốc độ giảm xuống. Gió nổi lên, thiên địa linh khí phen rung động, mật độ ngân quang trong ba mươi sáu đạo khí trụ xoay quanh thân thể Tần Vũ bỗng gia tăng. Tần Vũ trợn tròn mắt, những ngân quang dày đặc giống như ngân sa dung nhập thể nội, những điểm sáng bạc, từng điểm từng điểm dung nhập cơ nhục, gân cốt, kinh mạch toàn thân Tần Vũ, cảm giác tê tái cực độ lan khắp cơ thể. " sảng khoái!" Tần Vũ tự kiềm chế hét lên. Loại cảm giác đó đích xác là sảng khoái chưa từng có, còn dễ chịu hơn xoa bóp vạn lần. Tuy nhiên, chỉ trong giây lát mật độ ngân sắc quang điểm đột nhiên giảm thậm chí còn kém hơn khi bắt đầu vận động với tốc độ bình thường. "Việc này là thế nào?" Tần Vũ cuối cùng dừng lại, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. "Xem ban nãy, tốc độ luôn luôn nhanh cũng vô dụng, tốc độ giảm xuống mạch trạng thái càng tốt. Còn khi mới bắt đầu nhanh, ở động tác thứ mười sáu đột nhiên chậm lại, trái lại hiệu quả rất tốt…" Tần Vũ thầm suy nghĩ. "Chẳng lẽ…" Mắt Tần Vũ sáng lên: "Chẳng lẽ động tác này phải nhanh chậm phù hợp, cần nhanh nhanh, nên chậm chậm, đan xen tương hỗ mới thích hợp nhất sao?" Tần Vũ vừa nghĩ đến điều này, lập tức bắt đầu thử nghiệm. Trước tiên, chiếu theo tốc độ vận động nhanh cố định, đột nhiên trong vài động tác, tốc độ tăng lên hoặc giảm xuống, từ đó xác định động tác nào thích hợp nhanh hay chậm. Song khi Tần Vũ nghiên cứu sâu hơn cũng bắt đầu cảm thấy phiền não. Tỷ như động tác thứ mười sáu chậm là đúng, thế nhưng chậm phải có mức độ, rốt cuộc chậm đến mức nào. Tương tự, nhanh, cần nhanh đến mức nào? Hơn nữa động tác được quá cứng cần có điều hòa tương hỗ. Chuyển đổi giữa hai động tác, động tác thứ ba tay phải đặt xiên phía dưới, nhưng động tác thứ tư tay phải đặt xiên bên . Chỉ riêng quỹ đạo chuyển đổi đòi hỏi phải nghiên cứu kỹ lưỡng, quỹ đạo khác nhau, hiệu quả cũng khác nhau. Tóm lại, chỉ dựa vào ba mươi sáu đồ tượng huyền ảo này, phải tổng kết ra công pháp hoàn mĩ, xét đến cùng khó khăn. lần rồi lại lần nghiên cứu, Tần Vũ hoàn toàn tĩnh tâm thể hội, thời gian cứ thế trôi . Sau tháng ròng rã, Tần Vũ mới gần như tổng kết được loại công pháp rèn luyện chân chính, công pháp Thông Thiên Đồ hoàn toàn mới xuất . tháng sau. Chỉ thấy thân hình Tần Vũ như làn gió mềm mại nhàng lay động bên trong độc viện. Khi nhanh, lại tạo cho người khác cảm giác chậm chạp. Nhưng lúc chậm, cả người lại sinh ra đạo đạo tàn ảnh. Quái lạ, cực kỳ quái lạ. Quái lạ nhất chính là bên ngoài cơ thể Tần Vũ bất ngờ xuất áo giáp ngân sắc, , phải áo giáp ngân sắc mà là ba mươi sáu đạo khí trụ thuần túy ngân sắc xoắn quanh Tần Vũ tạo nên hình dạng áo giáp ngân sắc, ba mươi sáu đạo ngân sắc khí trụ ngừng dung nhập thể nội Tần Vũ, đồng thời hấp thụ thiên địa linh khí bên ngoài để bổ sung. "Ha, thống khoái!" Tần Vũ đột nhiên dừng lại, thân thể phen lay động, ba mươi sáu đạo ngân sắc khí trụ cũng tan biến thấy. Mật độ ngân sắc quang điểm từ điểm điểm xíu lúc bắt đầu đến bây giờ cả khí trụ hoàn toàn do ngân sắc quang điểm cấu thành, tháng qua cơ thể Tần Vũ biến hóa phát sinh theo từng ngày, sức mạnh cùng tốc độ đều tăng lên gấp nhiều lần. Mắt Tần Vũ hơi khép lại. Ba mươi sáu đồ tượng cấu thành bộ động tác hoàn mỹ, từng chiêu từng thức của bộ động tác này lần lượt được diễn dịch trong đầu Tần Vũ, lúc nhanh lúc chậm. Bộ công pháp thứ nhất của Thông Thiên Đồ cuối cùng được Tần Vũ nghiên cứu ra. Mắt Tần Vũ đột nhiên mở ra tán phát quang mang sáng rực. " biết trong đệ nhị khối Thông Thiên Đồ và đệ tam khối Thông Thiên Đồ chứa đựng bí mật gì." Trong lòng Tần Vũ bắt đầu trông mong, trong lúc nhục thể ngừng tiến bộ Tần Vũ cũng rất thích thụ hưởng thứ cảm giác tuyệt diệu ấy, tự nhiên mong mỏi hai khối Thông Thiên Đồ kia. "Ta nhớ…" Tần Vũ hốt nhiên nhớ lại đình viện nơi Liên Ngôn bị sát hại, khi ở bên thi thể Liên Ngôn, linh thức sớm phát khí tức của khối Thông Thiên Đồ khác, chỉ là Tần Vũ lúc đó chìm đắm trong đau thương chú ý đến việc này. "Phụ vương thu được đệ nhị khối Thông Thiên Đồ nhất định cất trong ‘trân bảo bí khố’." Ngay lập tức Tần Vũ nở nụ cười, trân bảo bí khố, Tần Vũ có đủ tư cách để vào. Ngay cả lấy bất cứ trân bảo nào, chỉ cần báo cho Tần Đức là xong. Tần Vũ lấy đệ nhất khối Thông Thiên Đồ trong lòng ra mỉm cười : "Khối Thông Thiên Đồ này đối với mình còn tác dụng gì lớn, nên thầm cho nó vào trân bảo bí khố thôi." Tần Vũ muốn bị phụ vương biết sát thủ Lưu Tinh là , dĩ nhiên Tần Đức nhất định biết đệ nhất khối Thông Thiên Đồ bị sát thủ Lưu Tinh lấy , nhưng đề phòng vạn nhất, Tần Vũ chỉ thầm giấu nó ở chỗ khó thấy trong trân bảo bí khố. Suốt tháng rèn luyện nay, Tần Vũ chưa từng ăn uống. tại nghĩ lại, Tần Vũ rất ngạc nghiên, theo biết, muốn đạt đến cảnh giới tích cốc ăn uống, chí ít tốc độ hấp thu linh khí thiên địa phải đạt mức độ kinh người. Bản thân Tần Vũ do Lưu Tinh Lệ hấp thu linh khí thiên địa cực nhanh rồi. Bây giờ, lại rèn luyện thêm công pháp thần bí của khối Thông Thiên Đồ thứ nhất, thiên địa linh khí hấp thu thậm chí biến thành ngân sắc quang điểm. "Rèn luyện nhanh như thế đúng là việc tốt. Cần gì quan tâm đến nguyên nhân, Lưu Tinh Lệ thần bí, còn có công pháp Thông Thiên Đồ thần bí, nguyên lý mình đều thể suy đoán ra được." Tần Vũ nở nụ cười . Sau đó, Tần Vũ liền rời khỏi độc viện đến nơi Tần Đức ở, dù sao nên báo Tần Đức trước rồi tới trân bảo bí khố cũng muộn. "Tam điện hạ." Hai thủ vệ bên ngoài nơi Tần Đức ở quỳ xuống chào. "Thông báo tiếng, ta muốn gặp phụ vương." Tần Vũ . trong hai tên thủ vệ trả lời: "Tam điện hạ, vương gia bế quan từ nửa tháng trước đến giờ vẫn chưa xuất quan, vương gia có ra lệnh bất kỳ ai cũng được quấy rầy trong lúc người bế quan." Tần Vũ nghe xong bất giác ngây người, phụ vương lại bế quan. "Được rồi, các ngươi tiếp tục canh gác." Tần Vũ mỉm cười xoay mình cất bước tiến về trân bảo bí khố, dù báo trước cũng có gì đáng ngại. Thủ vệ tập trung khá đông trong hành lang ngoài bảo khố, nhìn thấy Tần Vũ họ có bất kỳ cản trở, Tần Vũ cứ thẳng vào tòa lâu các sâu nhất, bước vào căn phòng trong lâu các, Tần Vũ khai mở cơ quan. Trong lúc tiếng "cách cách" vang lên, tường căn phòng ra thạch môn — thạch môn dẫn đến trân bảo bí khố, Tần Vũ tiến thẳng vào trong, sau đó thạch môn chuyển động đóng lại.
Dịch Giả: dtkh Hiệu đính: nhiephon Chương 11 Bạo Phát (2) Trân bảo bí khố là gian mật thất lớn lắm, hai bên mật thất có hai cái tủ làm bằng gỗ trầm hương lâu năm, trong tủ đặt trân trọng từng món từng món trân bảo, giữa mật thất có trúc ỷ và kỷ trà. Ở vị trí sát tường phía trước mặt đốt cổ hương, làn khói mờ mờ lan tỏa khắp nơi khiến mật thất có cảm giác yên tĩnh thiền định. "Đệ nhất khối ‘Thông Thiên Đồ’ này nên giấu ở khe hở giữa cạnh trái tủ và tường." Tần Vũ đến góc tường rồi lấy đệ nhất khối "Thông Thiên Đồ" trân quý đó từ trong ngực áo ra, nhìn qua cẩn thận lượt sau đó mới đặt vào khe hở ở góc tường. Tần Vũ đứng dậy hài lòng gật gật đầu: "Chà, đợi khi phụ vương phát ra khối Thông Thiên đồ này biết qua bao nhiêu năm tháng rồi, người cũng thể hoài nghi ta." Đối với thân phận sát thủ ‘Lưu Tinh’ của mình, Tần Vũ tịnh muốn cho phụ vương biết, bởi vì Tần Vũ nhận thấy việc ấy chẳng đáng khoe khoang. Giấu xong khối Thông Thiên đồ, Tần Vũ vừa lướt qua trân bảo tủ cổ mộc bất thình lình phát ngọc hạp đặt trong tủ. "Ta có cảm giác, nó chính là cái ta tìm!" Tần Vũ mỉm cười nhấc nắp ngọc hạp lên, khối ngọc hình vuông xuất ở trước mặt Tần Vũ, ánh sáng nhu hoà bao bọc cả khối ngọc vuông, nhìn bề ngoài hầu như có nét khác biệt với khối thứ nhất. Tần Vũ cầm khối ‘Thông Thiên đồ’ tay, mặt trước khối Thông Thiên Đồ có vài chữ – ‘Thông Thiên đồ nhị.’ "Là đệ nhị khối!" Trong lòng Tần Vũ rất vui mừng, theo biết ba khối Thông Thiên đồ chắc chắn có quan hệ với nhau. tu luyện xong đệ nhất khối, có được đệ nhị khối đúng là tốt nhất, nếu là đệ tam khối chừng vô pháp tu luyện. Tần Vũ nhìn đệ nhị khối ‘Thông Thiên Đồ’ đột nhiên mắt sáng lên, toàn bộ chú ý đều tập trung Thông Thiên Đồ. Ba mươi sáu đồ tượng. "Quả nhiên gần giống như ta dự liệu, vẫn là ba mươi sáu đồ tượng chỉ là đồ tượng này hoàn toàn khác với khối thứ nhất." Tần Vũ trải qua biến hóa lần trước, linh hồn cường đại hơn nhiều thậm chí có được linh thức. Linh thức vừa quét qua, những gì Tần Vũ trông thấy đều dễ dàng ghi nhớ trong đầu. Điều Tần Vũ muốn có được nhất chính là ba mươi sáu đồ tượng, những thứ khác Tần Vũ nghĩ đến nhiều, hơn nữa nghĩ nhiều nhất định tìm được. Cho đến bây giờ Tần Vũ vẫn cho rằng công pháp thần bí của siêu cấp cao thủ được đến trong ‘Quần Tiên Đại Chiến’ truyền thuyết, tuyệt đối phải đồ tượng bề mặt Thông Thiên Đồ. Người có chút thông minh cũng nhận định như thế, nếu đơn giản như vậy nhiều năm qua phỏng đoán sớm có người lĩnh ngộ. Quan trọng nhất chính là…chỉ tôi luyện nhục thể có thể đạt được lợi hại như thần bí nhân trong truyền thuyết sao? Linh thức kiểm tra cẩn thận lượt đệ nhị khối Thông Thiên Đồ, vẫn như cũ tìm thấy những chỗ bí khác. Tần Vũ chỉ có thể cười cho qua chuyện: "Tần Vũ ngươi ngốc quá vậy, trong quá khứ ba khối Thông Thiên Đồ biết qua tay bao nhiêu tu chân giả, họ vẫn phát được bí gì, chút linh thức này của ngươi sao có thể phát được?" Có được ba mươi sáu đồ tượng của đệ nhị khối Thông Thiên Đồ Tần Vũ hết sức thỏa mãn rồi. "Hắc hắc, vẫn chưa xem xét cẩn thận trong trân bảo bí khố rốt cuộc có những bảo vật gì?" Tần Vũ mỉm cười sau đó triển khai linh thức bao phủ cả trân bảo bí khố. Phạm vi linh thức Tần Vũ đạt tới vài trăm mét, chỉ tiểu mật thất tự nhiên dễ như trở bàn tay. "Miêu nhãn lớn như vậy rất hấp dẫn người ta. Cây phất trần đó dường như có gì khác thường…" Tần Vũ cười đùa bình phẩm giá trị đột nhiên vẻ tươi cười mặt Tần Vũ đông cứng lại. ", thể nào…" Linh thức Tần Vũ ràng phát bí mật, bất giác khiến Tần Vũ nên lời. Tần Vũ ngờ nghệch đưa tay cầm khối Thông Thiên Đồ trong ngọc hạp lên lần nữa. Sau đó…Tần Vũ ấn cơ quan bên hông ngọc hạp, tiếng tách, bất ngờ Tần Vũ dễ dàng mở ra thêm tầng trong ngọc hạp. Ngọc hạp này lại có hai tầng, Tần Vũ vốn cho rằng hộp ngọc này chỉ khá dày ở phần đáy mà thôi, té ra có hai tầng. Mà tầng thứ hai…lại khối ngọc hình vuông, ánh sáng nhu hòa và chữ viết ràng cho Tần Vũ biết lai lịch của khối ngọc vuông này…Đệ tam khối Thông Thiên Đồ! "Trời ạ, vận khí ta phải tốt đến thế sao, đây…" Tần Vũ lúc này hết sức hưng phấn, ba khối Thông Thiên Đồ trong truyền thuyết ngờ tìm được hết, đương nhiên bí bên trong Tần Vũ vô pháp hiểu thấu, điều cảm thấy hứng thú chỉ là ba mươi sáu đồ tượng thần bí. Tần Vũ thở dài hơi, ngầm than : "May mắn a, nếu dùng linh thức tra xét ta biết bên dưới ngọc hạp lại có khối Thông Thiên đồ." Đệ tam khối Thông Thiên Đồ và hai khối trước khác biệt lắm, cùng dạng chỉ khác ở ba mươi sáu đồ tượng. Tần Vũ lập tức ghi nhớ cẩn thận đồ tượng này. Tần Vũ tịnh biết, năm đó Tần Thủy Hoàng cùng lúc thu được ba khối Thông Thiên đồ, tuy nhiên vô pháp tham thấu bí bên trong. Cũng từng giống như Tần Vũ học các động tác đồ tượng nhưng Tần Thủy Hoàng chỉ phát những động tác này căn bản có chút hữu dụng, tự nhiên ông ta vứt bỏ. Tần triều bị diệt, đệ nhất khối và đệ nhị khối trong ba khối Thông Thiên Đồ bị thất lạc trong lúc nhốn nháo hoảng loạn, chỉ có đệ tam khối Thông Thiên Đồ ngàn năm trở lại đây luôn được Tần gia giấu kín. Tần Đức thu được đệ nhị khối Thông Thiên Đồ đương nhiên cất chung chỗ với đệ tam khối. oOo Giữa trưa ba ngày sau. Tần Vũ ở trong độc viện của mình cẩn thận thể hội động tác của ba mươi sáu đồ tượng trong đệ nhị khối Thông Thiên Đồ, chỉ thấy động tác Tần Vũ lúc nhanh lúc chậm. Lúc nhanh so với lúc nhanh nhất khi tu luyện đệ nhất khối còn nhanh hơn nhiều, lúc chậm so với lúc chậm nhất khi tu luyện đệ nhất khối còn chậm hơn. Tuy nhiên dù là động tác chậm, cả người Tần Vũ lại xuất vài đạo ảo ảnh rất quái dị. Người ngoài biết, bản thân Tần Vũ lại hiểu được nguyên nhân, luyện thể công pháp thần bí này Tần Vũ tạm thời đặt tên là "Thông Thiên huyền công", tu luyện công pháp này, trong chu vi hai, ba mét quanh Tần Vũ đều chịu ảnh hưởng của , khí bên ngoài thân thể Tần Vũ đều phát sinh bóp méo, điều này mới sinh ra ảo ảnh. Bên ngoài thân thể Tần Vũ như trước có ba mươi sáu đạo khí trụ bao quanh, chỉ là khí trụ này từ ngân sắc khí trụ biến thành màu trộn lẫn giữa ngân sắc và kim sắc, Tần Vũ có dự cảm khi bản thân hoàn toàn tu luyện thành công ba mươi sáu đồ tượng của đệ nhị khối "Thông Thiên Đồ", ba mươi sáu đạo ngân sắc khí trụ có thể biến thành kim sắc khí trụ. "Tam điện hạ, vương gia xuất quan, triệu tập tam điện hạ đến Minh Thiện các." Bên ngoài độc viện truyền đến thanh của người hầu. Tần Vũ vừa nghe liền ngừng tu luyện: "Phụ vương xuất quan rồi." Tần Vũ lấy khăn lau sơ tý, hơi duỗi lưng toàn thân kêu răng rắc hồi, sức lực cơ nhục mạnh mẽ giống như là thủy ngân lan truyền bên trong thể nội. Tu luyện công pháp này thân thể Tần Vũ tiến bộ thần tốc, sức mạnh và tốc độ đều đạt tới cảnh giới hoàn toàn mới, Tần Vũ ngày nay dù đối phó với Chân Từ phỏng chừng có thể dễ dàng giết chết đối phương. Tần Vũ hoạt động cơ nhục mặt chút, cười cười rồi rời khỏi độc viện thẳng tới Minh Thiện các. Tần Đức, Từ Nguyên, Tần Phong, Tần Chánh, Tần Vũ, tổng quản vương phủ Cát Mân, lam y lão giả, hôi y lão giả, tu chân giả Phong Ngọc Tử tổng cộng chín người, chín người này chính là tầng lớp cao nhất bên phía Tần Đức. Chung quanh Minh Thiện các được Phong Ngọc Tử bố trí cấm chế thần bí, thanh căn bản thể truyền ra ngoài. Sắc mặt Tần Đức và Phong Ngọc tử đều rất nghiêm túc, Tần Vũ thấy khí như vậy liền cảm thấy việc dường như rất trọng đại.
Dịch Giả:sollos, eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp ,vaan_2410,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao , dtkh,LacDeTuTai,TamBao , dtkh,Nhặn môn quần Chương 12 Bạo Phát (3) Tần Đức quét mắt nhìn lướt qua mọi người, sau đó : "Khẩn cấp triệu tập tất cả mọi người lại như thế này là có việc rất quan trọng. Bất quá việc này là tốt hay xấu cả ta cũng khó ." mặt Tần Đức có nụ cười khổ, Phong Ngọc Tử bên cạnh cũng như thế. "Phụ vương, rốt cuộc là có việc gì mà phụ vương lo lắng như thế?" Tần Chính lập tức hỏi, Tần Vũ, Tần Phong tất cả những người khác đều nhìn Tần Đức. Tần Đức lắc đầu bất lực : "Ta đạt được tiên thiên đại viên mãn bất quá hơn năm ngắn ngủi mà thôi, nhưng ở lần bế quan gần đây, ta đột nhiên dự cảm…hơn nửa năm tới, Tứ cửu thiên kiếp của ta đến. Tứ cửu thiên kiếp!" Thiên kiếp đầu tiên khi muốn trở thành tu chân giả, Tứ cửu thiên kiếp còn gọi là ‘Tiểu thiên kiếp.’ Mọi người trợn mắt há hốc mồm, đạt tới siêu cấp cao thủ tiên thiên đại viên mãn, có người khiếp sợ Tứ cửu thiên kiếp, nhưng cũng có người muốn vượt qua Tứ cửu thiên kiếp để trở thành tu chân giả. Tuy nhiên, Tứ cửu thiên kiếp dễ gặp được. Có người đạt đến tiên thiên đại thành vài chục đến trăm năm vẫn gặp được Tứ cửu thiên kiếp. Có người mới đạt đến tiên thiên đại viên mãn liền cảm ứng được Tứ cửu thiên kiếp của mình khi nào đến. Đó chính là quyết định ở cá nhân đối với lĩnh ngộ thiên đạo tự nhiên mà thôi. Ai ngờ Tần Đức tu luyện vài chục năm con đường võ đạo so với Liên Ngôn còn lợi hại hơn, lại cảm ứng được Tứ cửu thiên kiếp đến. Nhưng đây có phải là việc tốt ? Muốn vượt qua Tứ cửu thiên kiếp, đặc biệt với phương pháp tu luyện của Tiềm Long đại lục, có tu chân sư môn giúp đỡ, muốn vượt qua, căn bản là thập tử nhất sinh. Giờ đây, ngày cử binh gần kề, nếu Tần Đức độ kiếp thất bại chết tại đương trường, việc đó vậy là xong. Song nếu độ kiếp thành công, phía Tần gia thêm tu chân giả, thực lực đúng là đại tăng. Đáng tiếc tỷ lệ độ kiếp thành công quá thấp. "Sao có khả năng? Liên tiền bối nhiều năm tu luyện vẫn chưa gặp được Tứ cửu thiên kiếp, Vương gia ngài…" Trong lòng Từ Nguyên thình lình trở nên rối loạn, y theo Tần Đức nhiều năm như vậy, hai người ngoài quan hệ chủ công và thuộc hạ còn có cảm tình huynh đệ. Tứ cửu thiên kiếp a! Khả năng thành công quá thấp, trong ba đại thiên kiếp của tu chân giả, thiên kiếp sau so với thiên kiếp trước còn biến thái hơn. "Phụ vương!" Tần Vũ, Tần Phong, Tần Chính ba huynh đệ đều nhìn Tần Đức, trong mắt đều lo âu. Tứ cửu thiên kiếp a, điều này có nghĩa phụ vương của họ hơn nửa năm sau rất có khả năng qua đời, tuy họ mến phụ vương của mình, nhưng họ phải thừa nhận, Tứ cửu thiên kiếp quả quá gian nan. "Vũ nhi, cả Phong nhi, Chính nhi các con hai người làm ca ca, người nào cũng trưởng thành sao vẫn còn bộ dạng này. Nam tử hán đại trượng phu, đối diện Tứ cửu thiên kiếp, có trốn cũng trốn được vậy cứ độ lần cho xong, thành công là việc đáng mừng, thất b ại cũng sao." Gương mặt cương nghị của Tần Đức rất là tiêu sái và thống khoái. "Nhưng phụ vương, Tứ cửu thiên kiếp này…" Trong lòng Tần Vũ nhói đau, Liên gia gia vừa mất lâu, nếu như phụ vương cũng mất trong lần thiên kiếp này, đó… Nghĩ đến đây, Tần Vũ cảm thấy run sợ trong lòng. "Vũ nhi, ta biết Tứ cửu thiên kiếp nguy hiểm, gia gia ngươi mất trong lúc độ qua Tứ cửu thiên kiếp. Song thiên kiếp thể trốn thoát được. Nam nhi phải dám đối diện. Dù phải chết, cũng phải gắng sức vượt qua mới được." Giọng Tần Đức trở nên kiên định. Nhìn thấy mục quang của Tần Đức, Tần Vũ chỉ có thể gật gật đầu. "Hôm nay, ta triệu tập mọi người để an bài việc sau này. Từ bây giờ trở , việc lớn của Tần gia đều do Chính nhi phụ trách. cách khác, từ nay về sau, ta chỉ phụ trách chỉ đạo đằng sau, quyết định việc do Chính nhi tự mình phán đoán hạ lệnh." Tần Đức trực tiếp hạ lệnh . "Vâng, phụ vương!" Giọng Tần Chính tịnh có chút kích động nào. Vài năm trước đây, việc bình thường do Tần Chính quản lý ra quyết sách, lời Tần Đức hôm nay chính là tuyên bố đem đại quyền hoàn toàn giao cho Tần Chính. Ba nhi tử của Tần Đức, con trai trưởng Tần Phong giỏi về lĩnh binh tác chiến, con trai thứ Tần Chính giỏi về chính , con trai thứ ba Tần Vũ rất tự do, ít nhất Tần Đức tịnh ước thúc Tần Vũ nên làm gì, Tần Vũ muốn làm gì làm. "Phong nhi con phải nỗ lực, quân đội Tần gia hoàn toàn do quân công quyết định địa vị con." Tần Đức nhìn chăm chú Tần Phong . Tần Phong gật đầu tán thành, Tần Phong bản thân chính là tiên thiên cao thủ, lại thêm lĩnh binh tác chiến cực kỳ xuất sắc, dưới trướng có mười vạn quân, tuổi còn trẻ mà có địa vị như vậy. Tuy thân phận thế tử vương phủ cũng có ảnh hưởng, nhưng thực lực bản thân mới là quan trọng. "Vũ nhi…" Tần Đức nhìn Tần Vũ. thực tế, trong lòng Tần Đức cảm thấy mắc nợ đứa con thứ ba nhiều nhất, song trong hoàn cảnh này Tần Đức muốn nhiều những lời đa sầu đa cảm, chỉ nhìn chăm chú Tần Vũ hồi lâu, Tần Đức chầm chậm : "Vũ nhi, con muốn làm gì làm, phụ vương ước thúc con. Tuy nhiên, phụ vương chỉ muốn tặng con câu – ‘Nhớ kĩ, việc gì tin là đúng cứ làm, nam nhi Tần gia, thể sợ đầu sợ đuôi, khiếp sợ cái chết!" Tần Vũ nghe được lời dặn dò này trong lòng sôi sục cổ nhiệt huyết. "Vâng, phụ vương!" Tần Vũ kiên định . Tần Đức mỉm cười, Phong Ngọc Tử bên cạnh bắt đầu : "Ta cùng vương gia thương lượng qua, đợi hơn nửa năm sau khi việc này đến, mọi việc của Tần gia vẫn tiến hành như bình thường, ta và vương gia đồng thời dẫn theo vài tiên thiên cao thủ đến nơi bí mật nghênh đón thiên kiếp. Về ba vị thế tử, toàn bộ được theo." "Đúng thế, những người theo ta quyết định xong, đến lúc đó Cát tổng quản và số tiên thiên cao thủ, còn có thêm những cao thủ khác theo ta. Chính nhi ba người các con được theo." Lời Tần Đức như đinh đóng cột, tuyệt đối tiếp nhận bất kỳ phản đối nào. Tần Đức độ thiên kiếp, khó đoán Hạng Quảng có biết được tin tức hay , khi bắt được tin tức, Hạng Quảng nhất định phái cao thủ đến phá hoại. Tiên thiên cao thủ theo Tần Đức đều gặp nguy hiểm, Tần Đức thể để nhi tử của mình mạo hiểm. Tần Chính là Trấn Đông vương tương lai, quản lý đại quyền tự nhiên thể gặp rủi ro. Tần Phong là thống soái trong quân cũng thể dùng như hộ vệ cao thủ thông thường, khi xảy ra điều bất trắc thể cứu vãng. Còn Tần Vũ… "Phụ vương, con theo người!" Tần Vũ cất cao giọng : "Con biết theo phụ vương gặp nguy hiểm, đại ca nhị ca bọn họ thân mang trọng trách thể gặp rủi ro, nhưng con đối với việc cử binh có tác dụng đáng kể, con thể quản chính , thể quản quân …" " được!" Tần Đức đột nhiên ngắt lời Tần Vũ. "Tại sao?" Tần Vũ lập tức đứng dậy : "Tại sao được, phụ vương, người vẫn nhớ lời người vừa chứ? Việc gì tin là đúng cứ làm. Nam nhi của Tần gia, thể sợ đầu sợ đuôi, khiếp sợ cái chết! tại con phải theo phụ vương vì con tin như vậy là đúng. Cái chết, con tuyệt đối sợ, con chỉ muốn cùng phụ vương!" Tần Vũ nhìn Tần Đức chăm chú, căn bản có chút nhượng bộ. "Vũ nhi, con biết việc này nguy hiểm ?" Hạng Quảng có bao nhiêu tiên thiên cao thủ ta biết, ta cũng quan tâm, nhưng…bọn chúng có hai đại thượng tiên, hai người a. Phong bá bá con mình chỉ có thể ngăn chặn người, nếu như cả hai đại thượng tiên cùng đến, nguy hiểm rất lớn, con biết ?" Tần Đức liên tục. "Nguy hiểm, có thể khiếp sợ nguy hiểm sao?" Tần Vũ bình thản mỉm cười, căn bản chấp nhận Tần Đức cự tuyệt. Tần Đức lắc đầu : "Vũ nhi, lần này đều là cao thủ, toàn là tiên thiên cao thủ, con người tu luyện ngoại công theo có tác dụng gì? Con chút tác dụng cũng có, trái lại lúc nguy hiểm có thể liên lụy đến chúng ta. Cho nên con bỏ ý nghĩ đó !" "Tiên thiên?" Tần Vũ mỉm cười. Sau khi trở thành tiên thi ên cao thủ, Tần Vũ muốn cho phụ vương biết tin này, nhưng cái chết của Liên Ngôn khiến Tần Vũ trong lòng đau buồn quên báo cho phụ vương biết. Sau đó Tần Vũ lại bắt đầu tu luyện công pháp trong "Thông Thiên Đồ", Tần Đức lại bế quan, tự nhiên chưa có dịp cho phụ vương hay. "Tiếp chiêu!" Tần Vũ đột nhiên hét lớn, thân hình hóa thành đạo thiểm điện bắn thẳng về phía lam y lão giả. Lam y lão giả và hôi y lão giả đều là thủ hạ cao thủ siêu cấp của Tần Đức cùng cấp bậc với Liên Ngôn, bình thường quản lý công việc trong Thiên Võng. Lam y lão giả thân là tiên thiên đại viên mãn cao thủ với thực lực mạnh kinh khủng, quan sát Tần Vũ công kích đến. "Tam điện hạ!" Lam y lão giả mỉm cười duỗi tay ra. "Hừm!" Tần Vũ hừ lạnh tiếng, toàn bộ khí đều bắt đầu chấn động, hữu quyền hóa thành bôn lôi. Sau khi tu luyện khối Thông Thiên đồ thứ nhất và thứ hai đại thành, lần đầu tiên Tần Vũ bộc lộ thực lực chân chính của mình. Thân thể trải qua thời gian dài biến hóa, thực lực cuối cùng đạt đến cảnh giới nào? Mọi người tại trường chợt biến sắc. Lam y lão giả biết ổn, ngay lập tức vận khởi tiên thiên chân khí trong cơ thể, hữu chưởng biến thành kim sắc. Quyền đối chưởng! Bùng! Sau thanh chấn động kịch liệt, lam y lão giả chỉ cảm thấy sức mạnh cường đại và kinh khủng. Thuần túy sức mạnh nhục thể có tý chân khí, sức mạnh đáng sợ đó thấu qua thủ chưởng của lão tiến vào, sức mạnh nhục thể tinh thuần và cương mãnh. Lam y lão giả tự chủ lùi về phía sau, sau tiếng "rầm" lan can vỡ thành nhiều mãnh vụn, lam y lão giả cuối cùng đụng vào cấm chế Phong Ngọc Tử bố trí mới dừng lại. Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Vũ, trong mắt chỉ có kinh ngạc. Mặt Tần Vũ chút biểu , chỉ nhìn thẳng Tần Đức: "Phụ vương, người xem con đủ tư cách theo người ? Tiên thiên cao thủ, tiên thiên ngoại công cao thủ đầu tiên trong lịch sử Tiềm Long đại lục cũng tính là tiên thiên cao thủ." Thanh Tần Vũ khiến những người tại trường đều sững sờ. Tiên thiên ngoại công cao thủ! Từ cổ chí kim khi đến ngoại công, thiên hạ nghĩ đến ‘gian nan, thống khổ, cố hết sức vẫn thu được kết quả tốt, có tiền đồ, tối đa chỉ đạt đến hậu thiên cực hạn.’ Tuy nhiên từ hôm nay trở , những người tại đây biết được ngoại công cũng có thể đạt đến tiên thiên cảnh giới! "Quá mạnh, nếu như tam điện hạ sử dụng trung phẩm linh khí, thuộc hạ có là đối thủ hay rất khó !" Lúc này lam y lão giả cảm thấy xương tay phải của mình rất đau đớn, sức mạnh của Tần Vũ vượt xa cảnh giới ngày cùng Chân Từ quyết chiến. Tu luyện "Thông Thiên huyền công", trải qua cải tạo của thần bí ngân quang và kim quang, Tần Vũ so với lúc cùng Chân Từ quyết chiến phát sinh biến hóa triệt để. Tần Đức nhìn Tần Vũ, lúc này ai biết được trong lòng ông rốt cuộc chấn động đến mức nào. Trước mắt là đứa con thứ ba từ trước đến giờ ông chưa từng đặt nhiều hy vọng, đứa con thứ ba tu luyện ngoại công gian khổ nhất, có tiền đồ nhất, ngờ đến năm mười tám tuổi, khi người làm phụ thân như ông hề phát giác, thực lực đạt đến cảnh giới đáng sợ như vậy, hơn nữa trở thành tiên thiên ngoại công cao thủ xưa nay chưa từng có. "Phụ vương!" Tần Vũ lại lên tiếng, chờ câu trả lời của Tần Đức. Tần Đức im lặng hồi lâu rồi chầm chậm lắc đầu: " được!"