Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 02: Thệ yếu sát chi

      "Xoát!"
      Tần Vũ thuấn di cái tới phía đường lớn của Phiêu Tuyết thành.
      - Phí Phí, Tiểu Hắc, chúng ta thôi.
      Tần Vũ truyền trực tiếp vào đầu Hầu Phí, Hắc Vũ. Hầu Phí, Hắc Vũ lần này hề đến Thánh Hoàng điện.
      Bởi vì Tần Vũ sớm chuẩn bị lối khác, nếu như Khương Phạm đúng là chọn , Tần Vũ chỉ có thể chọn đem Lập nhi trốn.
      - Mẹ nó, gã Khương Phạm có mắt tròng.
      Hầu Phí nhận được thần thức truyền của Tần Vũ nhịn được giận dữ chửi bới, liền đó cũng bị thu nhập vào tân vũ trụ.
      Huynh đệ Phí Phí, Tiều Hắc và bọn Thu Thân Phục ở Phiêu Vân phủ đều bị Tần Vũ thu nhập vào tân vũ trụ. Tần Vũ thuấn di như thiểm điện liền rời khỏi Phiêu Tuyết thành.
      Cự ly mỗi cái thuấn di của Tần Vũ khoảng vài trăm dặm.
      Hai lần thuấn di ra khỏi Phiêu Tuyết thành, sau đó liền tiêu thất trong thiên địa chi gian, cho dù thần vương muốn liều mạng tìm kiếm cũng thể tìm ra thân ảnh của Tần Vũ.
      ******
      - Muốn giết ta? Nằm mơ !
      Tuy Tần Vũ tiêu thất nhưng thanh cười lớn vẫn còn vang vọng trong Thánh Hoàng điện.
      Tây Bắc Thánh Hoàng 'Chu Hoắc', Bắc cực Thánh Hoàng 'Khương Phạm' và bọn mấy vị Thánh Hoàng thấy Tần Vũ đột nhiên tiêu thất đều giật mình, thuấn di? Tần Vũ làm sao lại biết thuấn di? Chỉ sát na, các vị Thánh Hoàng này mau chóng phản ứng, hầu như đồng thời triển khai thần thức bao trùm cả thần giới.
      Nhưng mà tốc độ thuấn di của Tần Vũ làm sao định nghĩa?
      Hai cái thuấn di bất quá chỉ trong chớp mắt. Đợi đến khi các vị Thánh Hoàng phản ứng Tần Vũ tiêu thất tại thiên địa chi gian. Kể cả nhân mã của Tần Vũ ở trong Phiêu Vân phủ cũng tiêu thất còn ai.
      - thể nào.
      Chu Hoắc hô , thần thức điên cuồng khám xét cẩn thận cả thần giới, bao trùm cả hải dương vô biên. Khám xét từng hòn đảo nhưng vẫn tìm thấy khí tức của Tần Vũ.
      Cả đại điện tĩnh lặng cách khủng bố, các thiên thần bên dưới cũng bị dọa đến choáng váng.
      Vừa rồi đáo để phát sinh tình gì?
      Gã Tần Vũ đó coi thường Bắc cực Thánh Hoàng, Tây Bắc Thánh Hoàng, lên án Tây Bắc Thánh Hoàng như thế, lại còn Thánh Hoàng điện ngang nhiên muốn giết Chu Hiển, hơn nữa gã Tần Vũ đó còn thuấn di li khai.
      - nằm mơ phải ? - vị trung bộ thiên thần bên dưới thánh hoàng điện .
      Nhưng trong Thánh Hoàng điện, thạch trụ đổ vỡ, mặt đất nát bấy, lại còn tiên huyết do Chu Hiển phún xuất tường. Tất cả thuyết minh rằng vừa rồi chính là .
      - Các ngươi quay về trước . - Khương Phạm lạnh lùng .
      Đám thiên thần vội vàng từng người li khai. Đám thiên thần này biết... lần này vị Tần Vũ đó đúng là....
      *************
      Trong Thánh Hoàng điện chỉ còn mười lăm người, mười ba vị thần vương với lại Thuần Vu Nhu, Chu Hiển. Lúc này sắc mặt Chu Hiển trắng bệch, trong mắt uẩn hàm trận kinh sợ.
      - Phụ hoàng. - Chu Hiển đứng bên Chu Hoắc.
      - sao chứ? - Chu Hoắc hỏi.
      - Dĩ nhiên là sao.
      Chu Hiển gật đầu . Lúc này cả người Chu Hiển tâm thần cực kỳ rối loạn,
      - Phụ hoàng, công kích của gã Tần Vũ đó làm sao lại mạnh thế?
      Chu Hoắc nhàng lắc đầu, trong mắt ông cũng có chút nghi hoặc
      - Kì , ta cũng rất muốn biết.
      Trong lòng Chu Hoắc nhủ thầm, Chu Hoắc nhớ lại cảnh năm xưa khi Chu Hiển sinh ra, phụ thân ông là Lôi Phạt thiên tôn tặng lễ vật
      - 'Chu Hoắc, kiện ngọc bội này là trân quý tài liệu do ta thu thập, còn hao phí trăm năm thời gian luyện chế ra kiện đồ chơi để cho Chu Hiển tích huyết nhận chủ. Ngọc bội này có khả năng bảo vệ nó. Về lực phòng ngự... ngọc bội này có thể chống lại vài lần công kích của thần vương bình thường. Nếu ngươi dùng trấn tộc linh bảo công kích, ngọc bội này cũng có thể chống được lần mới bị vỡ.
      Lời của phụ thân còn thoảng bên tai.
      Nhưng ...
      Gã Tần Vũ này mới đạt cảnh giới thượng bộ thiên thân lại có thể dùng thanh trường thương đó trực tiếp chấn vỡ ngọc bội do Lôi Phạt thiên tôn tặng.
      - 'Gã Tần Vũ này đáo để lực như thế nào, thanh trường thương đó khẳng định là nhất lưu hồng mông linh bảo rồi, làm sao mà lại ai phát ra dấu hiệu của nhất lưu hồng mông linh bảo xuất thế?
      Chu Hoắc cũng cảm thấy thần bí của Tần Vũ.
      Trong lòng Chu Hoắc chỉ có thể xác nhận thanh trường thương đó là nhất lưu hồng mông linh bảo.
      Chứ thanh trường thương của Tần Vũ thể nào là thiên tôn linh bảo. Điều này Chu Hoắc muốn nghĩ cũng dám nghĩ vì ngay cả mỗi vị thiên tôn cũng chỉ được thiên địa tặng cho kiện thiên tôn linh bảo vào lúc thành thiên tôn.
      - Ha. Hình như mọi người đều xem gã Tần Vũ này rồi. - Huyết nữ vương .
      Thánh Hoàng mất mặt, ra bà chỉ vui mừng xem kịch.
      - Ta thấy, sau lưng Tần Vũ nhất định có thần vương cao thủ, nếu Tần Vũ làm sao có thể thuấn di li khai Thánh Hoàng điện được?
      Nam cực Thánh Hoàng nhíu mày ,
      - Khương Phạm huynh, huynh thế nào? Vừa rồi Khương Lập chắc là bị vị tàng thần vương cao thủ đó giấu phải.
      Khương Phạm trầm ngâm.
      Chân chính tình huống bản thân ông rất , thực tế bản thân ông dùng gian cấm cố với Khương Lập. Người khác đừng mong mang Khương Lập .
      Nhưng Khương Lập vẫn bị mang .
      Vô luận ra sao. Khương Phạm cũng nghĩ thông, nếu muốn chuyển di gian phải thông qua gian chi lực, dù cho thiên tôn tới cũng phải thông qua gian chi lực.
      Nếu dùng thần giới gian chi lực làm sao mang người thuấn di đây?
      Nghĩ thông.
      - lẽ, vừa rồi lúc ta bố trí gian cấm cố có điều sơ sót?
      Khương Phạm quay lại hoài nghi bản thân, nếu dùng gian chi lực tuyệt đối vô pháp thuấn di. Đây là điều căn bản.
      Đáng tiếc Khương Phạm vô luận như thế nào cũng nghĩ ra Tần Vũ dùng gian chi lực của vũ trụ khác.
      - Gã Tần Vũ này có thể thuấn di, có thể mang Lập Nhi . Nhất định sau lưng có vị thần vương rồi. - Khương Phạm cũng gật đầu sau đó cười lạnh, - Mặc kệ như thế nào nhất định phải tìm Lập Nhi về.
      - Khương Phạm huynh, tại sao huynh tiến hành gian cấm cố chung quanh Lập Nhi vậy. Nếu Lập Nhi thể nào bị mang .
      Đột nhiên có thần vương .
      Khương Phạm cười khổ trong lòng.
      - Điều ta nghĩ đến là sau lưng còn có tàng thần vương cao thủ.
      Khương Phạm xấu hổ cười , ông chỉ có thể như thế thôi. thể ,
      - Ta bố trí gian cấm cố rồi chỉ là phát sinh sơ sót.
      Thần vương chưởng khống gian pháp tắc, bố trí " gian cấm cố" phát sinh sơ sót tuyệt đối là chuyện cực kỳ đáng cười.
      - Gã Tần Vũ đó cũng lợi hại, cây tiên của Chu Hiển nhất định là kiên linh bảo đó. Thế mà dễ dàng bị băng đoạn, xem ra kiện trường thương tay Tần Vũ phải là nhất lưu hồng mông linh bảo rồi. Điều lợi hại nhất của gã Tần Vũ này là... biết được trong tay đáo để có mấy kiện nhất lưu hồng mông linh bảo.
      Huyết nữ vương ở bên .
      đúng sao?
      Tần Vũ công khai tam kiện nhất lưu hồng mông linh bảo rồi, kiện La Vũ đao hiến cấp Khương Phạm, kiện quyền trượng, còn có kiện trường thương vừa nhìn thấy.
      - Khương Phạm. Ta thấy ông tuyển nữ tế sai rồi đó. - Huyết nữ vương .
      - Vũ Lợi. Bà đừng đứng bên châm chọc nữa.
      Khương Phạm nhíu mày , uyết nữ vương cười vài tiếng rồi yên lặng bên nhiều.
      - Chư vị. còn gì để nữa. - Sắc mặt Chu Hoắc rất khó coi, - Gã Tần Vũ này mục vô tôn trưởng, công nhiên gây hấn với Thánh Hoàng lại còn ngang nhiên muốn giết con ta Chu Hiển. Mọi người cũng thấy, hơn nữa... gã Tần Vũ này còn cướp đoạt con dâu của Chu gia ta 'Khương Lập'.
      Trong mắt Chu Hoắc hàn quang thiểm thiểm:
      - Lần này chiêu thân là do các vị cùng bình phán, làm như vậy ràng là thèm để chư vị trong mắt, ta đề nghị... chúng ta mười phương cùng nhau truy sát gã Tần Vũ này!
      - Hi, đừng mười phương, - Huyết nữ vương 'Vũ Lợi' liền lên tiếng - Các người muốn truy sát Tần Vũ đừng có lôi kéo Huyết sơn chúng ta vào.
      Nghe Vũ Lợi lên tiếng, Chu Hoắc khỏi nhíu mày, Chu Hoắc cảm thấy vị Huyết nữ vương này đáng ghét nhưng mà vì ngại thân phận của Huyết nữ vương nên Chu Hoắc cũng thể gì.
      Tu La thần vương "La Phàm" cười nhạt :
      - Tần Vũ cũng là phi thăng giả xuất sinh, cũng có thể là thuộc về phi thăng giả chúng ta, muốn chúng ta truy sát Tần Vũ, nằm mơ. Chư vị, các người muốn truy sát Tần Vũ ta thể phụng bồi, cáo từ!
      La Phàm vung tay, quan tâm đến phản ứng của người khác, "súc địa thành thốn" thẳng lèo ra khỏi Thánh Hoàng điện.
      Song Vực đảo Phiêu Miễu thần vương cũng mỉm cười rồi li khai Thánh Hoàng điện, còn Huyết nữ vương tự nhiên cũng li khai.
      Tam đại thế lực phi thăng giả do Tu La thần vương làm chủ, Tu La thần vương phát thoại, có thể là thái độ của phi thăng giả tam phương thế lực này được quyết định.
      - Hừm. - Chu Hoắc nhìn thấy cảnh này khỏi hừm tiếng.
      Bất quá phi thăng giả tam phương thế lực sau lưng có Tiêu Diêu thiên tôn cũng e ngại bát đại thần tộc bọn họ.
      - Chư vị, các vị thấy sao? Có thể cùng nhau truy sát gã Tần Vũ đó ?
      Tây bắc Thánh Hoàng 'Chu Hoắc' lại nhìn về phía mấy người còn lại. Tối hậu mục quang dừng lại người Khương Phạm.
      Khương Phạm cũng nhìn Tây bắc Thánh Hoàng 'Chu Hoắc' :
      - Chu Hoắc huynh, xấu hổ. Con ta bị gã Tần Vũ cướp mất rồi, về sính lễ ta dám tiếp thụ.
      Chu Hoắc cười lạnh trong lòng.
      - 'Khương Phạm này trì hoãn hưởng ứng ra là do lo lắng về 'sính lễ'.'
      Chu Hoắc liền cười :
      - Khương Phạm huynh, đừng như thế, án chiếu theo danh sách sính lễ chỉ cần Khương Phạm huynh tuyên bố con rể là con ta. Sính lễ này bọn ta giao cho huynh, còn việc con dâu bị Tần Vũ cướp ... bọn ta tự nhiên muốn đoạt lại.
      Khương Phạm trong mắt quang mang lóe lên.
      - Đúng. Đương nhiên phải đoạt lại. - mặt Khương Phạm xuất tia giận dữ - Gã Tần Vũ này, ngang nhiên cướp đoạt con ta tại Thánh Hoàng điện, vô luận thế nào ta cũng muốn trả giá đắt. Chu Hoắc huynh, việc truy sát Tần Vũ, Phiêu Tuyết thành của ta tán thành.
      - Ta cũng tán thành.
      Tây cực Thánh Hoàng vốn mực đứng về phe Bắc cực Thánh Hoàng lên tiếng.
      - Chu Hoắc huynh, ta cũng tán thành. - Nam cực Thánh Hoàng cũng gật đầu .
      Chu Hoắc nghe Nam cực Thánh Hoàng nén được vui mừng vì Nam cực Thánh Hoàng ra hai thế lực khác khẳng định ủng hộ. Quả nhiên...
      - Gã Tần Vũ này coi thường Thánh Hoàng, quá đáng. Ta cũng tán thành với đề nghị của Chu Hoắc huynh. - Bích Ba hồ Tây nam Thánh Hoàng cũng gật đầu.
      - Ta cũng tán thành. - Lâm Hải chi thành Đông bắc Thánh Hoàng cũng gật đầu .
      Chỉ lúc có lục đại Thánh Hoàng đồng ý.
      Thần giới bát đại Thánh Hoàng, Phiêu Tuyết thành, Hỏa Diễm sơn là phe, Kính Quang thành, Bích Ba hồ, Lâm Hải chi thành là phe. Hai phe này vốn đối lập nhau.
      Huyễn Kim sơn và Địa Để chi thành theo phe nào.
      Nhưng Lôi Phạt thành chính là....
      - Hoàng Phủ huynh, ông sao?
      Chu Hoắc nhìn về phía Đông cực Thánh Hoàng 'Hoàng Phủ Ngự', Hoàng Phủ Ngự lạnh nhạt :
      - Tần Vũ vốn là Lam Huyền điện chủ của Đông cực Huyễn Kim sơn bọn ta. Lần này mặc dù hơi quá đáng, bất quá... trước đây vốn là người của ta, tại ta truy sát truyền ra ngoài phải chuyện hay. Huống chi, có lục đại thần tộc liên thủ, thiếu mình ta cũng chẳng là gì.
      - Địa Để thành bọn ta muốn tham gia chuyện này. - Đông nam Thánh Hoàng cũng .
      Chu Hoắc nhất thời nhíu mày, Chu Hiển ở bên cũng có chút gấp gáp, vừa muốn mở miệng Chu Hoắc ngăn lại. Chu Hoắc mỉm cười nhìn Đông cực Thánh Hoàng, Đông nam Thánh Hoàng:
      - Hoàng Phủ huynh, Phổ Thai huynh. Lưỡng vị quả nhiên muốn tham gia ta cũng cưỡng bách. Bất quá ta muốn tuyên bố với bên ngoài là bát đại Thánh Hoàng cùng nhau truy sát Tần Vũ, ta cầu lưỡng vị xuất lực, chỉ cần lưỡng phương các vị giúp Tần Vũ là được, thế nào?
      Đông cực Thánh Hoàng 'Hoàng Phủ Ngự' hơi nhíu mày, vừa muốn được Đông nam Thánh Hoàng thần thức truyền ngăn lại.
      - Vậy... được rồi, - Hoàng Phủ Ngự lạnh nhạt - Vậy các người cứ thương lượng làm sao truy sát Tần Vũ , ta trước.
      Hoàng Phủ Ngự trực tiếp thuấn di li khai.
      - Ta cũng cáo từ - Đông nam Thánh Hoàng mỉm cười, cũng li khai.
      - Hừm.
      thanh vang lên, khi chúng vị thần vương chuyển đầu nhìn, Mộc phủ thần vương Khương Lan cũng tiêu thất thấy đâu.
      - Khương Phạm huynh, Khương Lan này sao thế...
      Nam cực Thánh Hoàng khỏi nghi vấn nhìn về Khương Phạm, Khương Phạm tự nhiên nhớ tới lời cảnh cáo khi trước của Khương Lan.
      khi tuyển chọn Chu Hiển xem như triệt để quyết liệt với nhị đệ của mình.
      - Từ khi Tả Thu Mi chết , quan hệ của nhị đệ và ta tốt. Được rồi, mọi người mau bàn luận xem làm sao để truy sát Tần Vũ . - Khương Phạm cười nhạt .
      tình của Tả Thu Mi mấy vị Thánh Hoàng đây đều biết tự nhiên cũng hỏi nữa.
      - Ai!
      Khương Lan thuấn di về Mộc phủ, đến ngoài lâu các khi trước Khương Lập ở khỏi thở dài.
      Nhưng chính lúc này.
      - Lan thúc, đừng phản kháng.
      thanh quen thuộc vang lên trong đầu Khương Lan.
      - Tiểu Vũ?
      Khương Lan nén được vui mừng, hít hơi, Khương Lan liền bằng tiêu thất trong Mộc phủ.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 03: Công khai

      - Muốn tìm thấy ta? Đáng tiếc, các ngươi biết chút gì về tân vũ trụ của ta, tự nhiên thể cảm ứng được gian chi lực của ta. - Tần Vũ đứng tại đỉnh Đông Lam sơn tự mình.
      Tần Vũ trực tiếp tiến nhập tân vũ trụ từ trung bên ngoài Phiêu Tuyết thành. Bởi vì tiếp điểm của tân vũ trụ và thần giới chính là ở vị trí đó. gian chi lực của tân vũ trụ thông qua mấy tiếp điểm đó chậm rãi tán khai bao phủ phạm vi mấy trăm dặm.
      gian chi lực tự nhiên cũng thẩm thấu tiến nhập vào Phiêu Tuyết thành, Mộc phủ vừa hay nằm trong phạm vi đó.
      Tần Vũ mực yên lặng quan sát, bạo nộ của mấy vị Thánh Hoàng khi sử dụng thần thức điên cuồng tra xét, lúc lướt qua khu vực do gian chi lực của Tần Vũ bao phủ, Tần Vũ đều biết /
      đỉnh núi gió lạnh.
      Đám người Phúc bá, Thu Thân Phục, Hầu Phí, Hắc Vũ, Khương Lập đều bên cạnh Tần Vũ, Tần Vũ tay ôm Khương Lập, bọn Hầu Phí, Hắc Vũ, Phúc bá, Thu Thân Phục ở bên nghị luận.
      - Lập nhi, ta xin lỗi.
      Tần Vũ cúi đầu xuống Khương Lập ở trong lòng cách hối tiếc.
      Khuôn mặt Khương Lập khẽ mỉm cười, nhìn Tần Vũ nhè lắc đầu, hít hơi rồi gục đầu vào ngực Tần Vũ. Có thể cùng Tần Vũ ở chỗ, Khương Lập còn đòi hỏi gì khác.
      - Đại ca, gã Khương... - Hầu Phí nhìn Khương Lập cái rồi đổi giọng, - Cái ông Bắc cực Thánh Hoàng lại ngang nhiên bênh vực gã hỗn đản Chu Hiển đúng là quá đáng. Ah, đệ chịu nổi, đợi khi đệ đạt tới thần vương cảnh giới phải tìm giết bọn chúng phen.
      Hắc Vũ cũng nhịn được bật cười "phốc xích".
      - Cười cái gì mà cười? - Hầu Phí bực mình nhìn Hắc Vũ.
      Hắc Vũ mỉm cười :
      - Hầu tử, đợi đến khi ngươi đạt đến thần vương cảnh giới phải đợi đến lúc nào đây? Thần vương cảnh giới đâu phải dễ dàng đạt đến.
      Hầu Phí tắc tị hừm tiếng rồi im lặng.
      - Lan thúc quay lại rồi.
      Tần Vũ đột nhiên vui vẻ . Hầu Phí, Hắc Vũ hai người cùng nhìn Tần Vũ.
      gian chi lực của Tần Vũ thực quan sát Mộc phủ, đợi đến khi Lan thúc vừa quay về Mộc phủ Tần Vũ lại cảm thấy có thần thức của thần vương tiến hành quan sát liền trực tiếp dùng thần thức tham nhập thần giới tiến hành thần thức truyền .
      Chỉ sát na.
      Khương Lan mặc bộ ám kim sắc trường bào xuất trước mặt mấy người Tần Vũ. Khi Khương Lan nhìn thấy Tần Vũ, Khương Lập hai người trong mắt liền lên nét vui mừng, tán thưởng:
      - Tiểu Vũ, con quả nhiên làm ta thất vọng.
      - Lan thúc, . Chúng ta tới Vân Vụ sơn trang nghỉ ngơi trước . - Tần Vũ tâm tình cũng rất vui.
      Mang theo Khương Lan, khi chúng nhân về đến Vân Vụ sơn trang, lúc này Vân Vụ sơn trang rất náo nhiệt. Đương nhiên có hơn trăm người hầu thiên thần của Tần Vũ, còn có bọn Ốc Lam, Điểu Hách, Hồng Vũ, Lục Thủy ở đó.
      - Đại nhân.
      Hồng Vũ, Lục Thủy từ Vân Vụ sơn trang ra, hành lễ với Tần Vũ.
      Vân Vụ sơn trang còn là tòa trang viện được trang trí cực đẹp. Dù sao cũng là hành cung của Trấn Đông vương khi xưa. Đám người Tần Vũ, Khương Lan, Khương Lập, Hầu Phí, Hắc Vũ cùng vào trong đại sảnh.
      ******
      - Tiểu Vũ, còn nhớ lời năm xưa ta với con tại phàm nhân giới ?
      Khương Lan nhìn Tần Vũ, Khương Lập hai người, trong mắt ánh lên hài lòng.
      Tần Vũ bật cười.
      - Lan thúc, con nhớ lúc đầu gặp mặt Lập Nhi thúc còn cảnh cáo con được Lập Nhi. Nếu con thể giữ được cái mạng của mình. Lúc đó con chỉ là tu chân giả của phàm nhân giới, người mạnh hơn con đếm xuể. Lúc đó địa vị của con và công chúa của trong thần giới bát đại thần tộc có khoảng cách đúng là rất rất lớn. - Tần Vũ nghĩ tới cũng cảm thấy thần kỳ.
      Lần đầu gặp Lập Nhi, Tần Vũ làm sao nghĩ được Lập Nhi là nhân vật lợi hại như thế.
      Phàm nhân giới tu chân giả và thần giới công chúa, khoảng cách đúng là rất lớn.
      - Bất quá sau này phải là ta ủng hộ bọn con rồi sao? - Khương Lan cũng bật cười - , hôm nay ta nhìn thấy con và Lập Nhi chọc giận các Thánh Hoàng tại Thánh Hoàng điện, trong lòng ta cũng cảm thấy rất sợ.
      rồi Khương Lan sắc mặt trở nên rất phức tạp.
      Năm xưa, tuy ông có thể phản kháng nhưng quyết tâm phản kháng triệt để. Khi bị đại ca Khương Phạm ngăn trở ông chống lại được đại ca.
      Nếu như thần vương liều mạng, đại ca ông tuyệt đối chống lại được nhưng năm xưa Khương Lan chần chừ, vì thế... về sau làm Khương Lan hối hận khôn nguôi.
      - Sư tôn người làm sao... - Hầu Phí .
      Hắc Vũ ở bên trừng mắt nhìn Hầu Phí, lúc này Khương Lan cũng tỉnh lại, Khương Lan nhìn Hầu Phí cười :
      - Hầu Phí, ngươi xưng ta là sư tôn nhưng cái chức sư tôn này ta dám nhận.
      Hầu Phí trong đầu cảm thấy có chút tốt.
      - Năm xưa ta tìm thấy ngươi, mang ngươi theo đến Tử Huyền tinh cũng chỉ để ngươi tùy ý trưởng thành. Tuy rằng ngươi gọi ta là sư tôn nhưng mà bản lĩnh của người phải do ta truyền dạy. - Khương Lan cười .
      Khương Lan nhìn Tần Vũ:
      - Tiểu Vũ. Về sau con chuẩn bị làm thế nào?
      - Làm thế nào? Điều này còn phải . Có thù nhất định phải báo. - Hầu Phí liền .
      Hắc Vũ hạ giọng nạt tiếng:
      - Đừng lắm chuyện.
      Tần Vũ tức trầm ngâm.
      Về sau làm sao đây?
      Vì Khương Phạm tuyển chọn Chu Hiển chứ tuyển chọn , lại còn chọc giận các Thánh Hoàng, trực tiếp mang Khương Lập từ đó , nhưng về sau sao?
      - được lựa chọn. Chính là làm kẻ địch của bọn họ. - Tần Vũ chậm rãi .
      Phần tử bạo lực "Hầu Phí" trong mắt quang mang đột nhiên sáng lên, trong mắt Hắc Vũ hàn quang cũng lóe lên. Nhưng Khương Lập lại lo lắng nhìn Tần Vũ.
      - Bất quá... nay thực lực của con còn quá yếu, chỉ có thể nhẫn. - Tần Vũ trịnh trọng .
      Khương Lan gật đầu.
      - Lan thúc, con có chuyện muốn làm phiền thúc.
      Tần Vũ sắc mặt có chút đỏ, Khương Lan khẽ run nghi hoặc nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ nhìn Khương Lập ở bên rồi cười :
      - Con chuẩn bị kết hôn với Khương Lập, tuy thể mang đến cho Lập Nhi hôn lễ hoàn mỹ nhưng muốn làm cho nó được viên mãn. Lan thúc người làm đại diện họ nhà nhé.
      - Ha ha... - Khương Lan đột nhiên bật cười.
      Sắc mặt Khương Lập cũng đỏ bừng, đứng bên Tần Vũ hạ giọng ,
      - Huynh chịu trước với muội.
      - lẽ muội chịu?
      Tần Vũ cố ý mở to mắt nhìn Khương Lập, Khương Lập bị trêu chọc tránh khỏi đỏ bừng mặt.
      Tần Vũ cả cười ôm Lập nhi vào lòng.
      - Được, ta làm đại diện họ nhà , vậy đại diện họ nhà trai đâu? - Khương Lan nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ lúc này sắc mặt nghiêm túc:
      - Lan thúc, đến chuyện này cần phải nhờ Lan thúc người giúp đỡ rồi. Phụ vương và đại ca, nhị ca của con đều ở tiên ma giới. Trong lòng con lo lắng Lôi Phạt thành tìm thân nhân của con gây chuyện.
      - . cần lo lắng. - Khương Lan lắc đầu - Điều này con cứ yên tâm, các Thánh Hoàng xem trọng nhất là gì? Thân giữ Thánh Hoàng chi vị bao lâu nay, bọn họ xem trọng nhất là thể diện. Mấy đại Thánh Hoàng liên thủ đối phó con là cực hạn của bọn họ rồi, bọn họ thể dùng người của tiên ma giới để uy hiếp con đâu, nếu sợ rằng mặt mũi của Thánh Hoàng mất hết.
      Trong lòng Tần Vũ thấy .
      Quan tâm tắc loạn.
      Bản thân kết hôn, mấy người như phụ vương Tần Vũ dĩ nhiên phải mời.
      - Cái này... - Khương Lan hơi nhíu mày.
      Tần Vũ, Khương Lập nhìn nhau, lẽ Lan thúc có điều gì khó xử? Bất quá dùng thần thông của thần vương có thể tiến nhập vũ trụ gian của .
      - Lan thúc, có chuyện gì khó xử sao? - Tần Vũ tuân vấn.
      Khương Lan nhìn Tần Vũ, nhíu mày :
      - Tần Vũ, ta lo chuyện, nếu như con cùng ta tới Đăng Hỏa Thư thành, khẳng định trước hết phải quay lại thần giới sau đó ta mới có thể mang con tiến nhập tiên ma giới... nhưng mà khi quay lại thần giới nếu như gặp đúng lúc thần vương dùng thần thức tra xét, khi bị mấy đại Thánh Hoàng bao vây đúng là phiền toái.
      - Thánh Hoàng có trấn tộc linh bảo. Trấn tộc linh bảo cũng là nhất lưu hồng mông linh bảo cấp biệt, hơn nữa khi hòa cũng huyết mạch của các đại gia tộc uy lực càng đáng sợ, vị Thánh Hoàng cũng cực kỳ lợi hại, mấy vị Thánh Hoàng liên thủ cho dù ta muốn mang con cũng phi thường nguy hiểm. - Khương Lan lo lắng .
      Khương Lan lo cho Tần Vũ.
      Nếu như mình Khương Lan cho dù có vài vị Thánh Hoàng đến công kích, ông địch lại cũng có thể đào tẩu, nhưng mang theo Tần Vũ khác.
      - Lan thúc, để con cho thúc biết bí mật chân chính của vũ trụ gian này. - Tần Vũ cười .
      - Bí mật? - Khương Lan hiếu kỳ nhìn Tần Vũ.
      Khương Lan đối với vũ trụ gian này của Tần Vũ rất hiếu kỳ, cho dù là gian do thần vương bố trí gian pháp tắc vẫn là gian pháp tắc của thần giới. Trong gian đó mới có thể sử dụng gian pháp tắc.
      Nhưng trong vũ trụ gian của Tần Vũ, " gian pháp tắc", "Thời gian pháp tắc" của thần giới hoàn toàn vô dụng.
      - Tần Vũ, ta hoàn toàn hiểu được, Thánh Hoàng điện ta từng muốn thuấn di mang Lập nhi nhưng mà Khương Phạm bố trí gian cấm cố chung quanh Lập nhi. Ta hết sức nghi hoặc con làm sao có thể mang Lập nhi ? tại xem ra, gian cấm cố của Khương Phạm, thần giới gian cấm cố chi lực đối với tân vũ trụ gian chi lực của con có chút uy lực.
      Tần Vũ gật đầu.
      - Đúng. gian chi lực của con có thể bao phủ phạm vi vài trăm dặm. Thần thức của thần vương có tra xét hay con biết rất . - Tần Vũ tự tin .
      Khương Lan nhìn về phía Tần Vũ mục quang sáng lên.
      - Tiểu Vũ, tuy rằng ta con tu luyện theo đường nào nhưng ta có cảm giác... con giống với bất kỳ ai trong thần giới. Bọn họ truy cầu thần vương cảnh giới, truy cầu thiên tôn cảnh giới. Còn con... lại theo con đường khác.
      Khương Lan lúc này cũng cảm giác được tân vũ trụ này đáo để là cái gì.
      Hơn nữa, tân vũ trụ trong quá trình phát triển, gian chi lực mà Tần Vũ có thể sử dụng còn rất ít.
      Nếu như...
      khi tân vũ trụ hoàn tất phát triển, đạt tới trạng thái hoàn mĩ lực của Tần Vũ đạt tới mức nào?
      - Lan thúc, mới đây có thần vương dùng thần thức tra xét, con quan sát thấy đó là thần thức của Chu Hoắc. Bất quá tại ai tra xét thần giới. - Tần Vũ cười .
      Khương Lan gật đầu.
      - Tiểu Vũ, Thánh Hoàng điện con chọc giận mấy vị đại Thánh Hoàng ta thấy rất thống khoái, nhưng lại lo cho tương lai của con và Lập Nhi, lo rằng các con phải mực trốn tránh. Nhưng tại lòng tin của ta đối với con hết sức vững vàng. - Khuôn mặt Khương Lan tràn đầy tiếu dung.
      - Tiểu Vũ, con tại muốn tiên ma giới? - Khương Lan lúc này có thể rồi.
      Tần Vũ nhìn Khương Lập cái, hai người nhìn nhau liền hiểu suy nghĩ trong lòng nhau.
      Tần Vũ ngẩng đầu nhìn về Khương Lan, mở miệng :
      - tại thôi.
      - Được.
      Khương Lan nhè gật đầu, Tần Vũ nhìn Khương Lập cười:
      - Lập nhi, rất nhanh thôi. Nửa ngày là đủ rồi.
      Tần Vũ tâm ý nhất động. Tần Vũ, Khương Lan hai người liền tiêu thất trong đại sảnh
      Tần Vũ, Khương Lan hai người chỉ xuất ngoài Phiêu Tuyết thành trong chớp mắt, sau đó họ lại tiêu thất tại thần giới tiến nhập vào tiên ma giới.
      ------
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 04: Tiên ma giới

      Bên ngoài Ngụ Đức tinh thành trì, dãy núi uốn lượn như con sóng lớn, dãy núi này là của Tần thị nhất tộc.
      Tần gia.
      Tại tiên ma giới, Tần gia là gia tộc vô cùng thần bí. Vô luận là giới, tiên giới hay là ma giới, thủ lĩnh ba giới này đều vô cùng hữu hảo với Tần gia. Hơn nữa lực bản thân Tần gia cũng vô cùng khủng bố, đặc biệt là những 'sủng vật' năm xưa Tần Vũ giải cứu, cơ hồ lực của mỗi người đều vô cùng kinh nhân.
      ngọn phong có hai thanh niên ngồi đối mặt nhau uống rượu đàm luận.
      Hai người này, là người thanh niên có khí tức ôn hòa thân mang hắc sắc trường bào, trường bào được vén sang bên, còn có thanh niên mặc hoàng sắc trường bào, người mang cổ bá khí. Hai người này chính là đại ca và nhị ca của Tần Vũ.
      - Đại ca, nghe tiểu thiên tại của Tần gia ta đột phá kim tiên cảnh giới đạt tới nhất cấp tiên đế cảnh giới rồi đó. - Tần Chính mặt phớt nụ cười nâng chén .
      Tần Phong cười tiếng :
      - Đệ tới Tiểu Nam hả, tiểu tử đó đúng là rất khá.
      - Bất quá... - Tần Phong đột nhiên cảm thán, - đến thiên tài, tốc độ tu luyện của Tiểu Nam còn chậm hơi tam đệ Tiểu Vũ nhiều lắm.
      Nhắc đến Tần Vũ, Tần Chính cũng cảm thán:
      - Tiểu Vũ nó phi thăng thần giới, luận tư chất hai người bọn ta, sợ rằng tiên đế cảnh giới cũng khó mà đạt tới chứ đừng phi thăng thần giới, cũng chẳng biết đến khi nào mới có thể gặp mặt Tiểu Vũ.
      - Ngày đó chia tay, ta cũng nghĩ rằng sợ là bao giờ gặp lại được. - Tần Phong ngẩng đầu nhìn thiên .
      Thực lực hai người đều rất khá, có thể nhìn thấu qua khí quyển của Ngụ Đức tinh, nhìn thấy gian vô biên. Nhưng nhìn thấy gian vô biên có tác dụng gì? Cũng vô pháp nhìn thấy thần giới, nhìn thấy thân huynh đệ bọn họ Tần Vũ!
      - Ô!
      Tần Phong đột nhiên kinh dị thốt lên, giương mắt nhìn thẳng vào trung. Tần Chính cũng giương mắt nhìn trung, chớp hai mắt nỗ lực quan sát cẩn thận.
      Chỉ thấy hai đạo kim quang lóe lên trong trung, cơ hồ trong chớp mắt liền hạ xuống tòa phong. Hai đạo hào quang này liền hóa thành hai người.
      Tần Phong, Tần Chính run run nhìn người mới tới.
      - Nhị đệ, ta nằm mơ chứ?
      Tần Phong run rẩy với Tần Chính, Tần Chính hai mắt trừng trừng nhìn Tần Vũ:
      - Đệ cũng vô pháp xác định có phải là nằm mơ hay .
      - lẽ có người cố ý biến hóa thành hình dạng của Tiểu Vũ? - Tần Phong ngơ ngẩn , - Nhưng mà khí tức vì sao giống thế, nhãn thần đó...
      - Đại ca, nhị ca! - Người tới mở miệng .
      - Tiểu Vũ!
      Tần Phong chạy tới ôm chầm lấy Tần Vũ,
      - Tiểu tử ngươi lèo hơn vạn năm mới chịu quay lại. - Miệng mắng xong mắt Tần Phong cũng ươn ướt.
      Năm xưa chia tay, cơ hồ mọi người đều biết muốn gặp lại rất khó.
      Thậm chí ít người nhờ vả Tần Nam, sau khi Tần Nam đến thần giới gặp mặt Tần Vũ chuyển lời tới Tần Vũ giùm họ.
      - Tiểu Vũ quả nhiên quay lại rồi. - Tần Chính bên cạnh cũng cao hứng kích động đến đỏ mặt.
      - , nhanh lên, nhanh về. - Tần Chính đột nhiên liền hồi - Phụ hoàng biết được đệ quay về khẳng định rất cao hứng. Mau gặp phụ hoàng.
      Tần Vũ liền gật đầu.
      Cảm giác ở chung chỗ cùng thân nhân rất thoải mái, giống như con thuyền cuối cùng cập được bến cảng an toàn.
      Khương Lan đứng bên mỉm cười nhìn cảnh này.
      Lúc này trong lòng ông cũng hâm mộ Tần Vũ.
      *********
      Tại tiên ma giới, Tần Vũ sợ bị các thần vương phát . Nguyên do là thần thức của thần vương tối đa chỉ tra xét được thần giới, muốn tra xét các gian khác trước tiên phải thuấn di đến gian đó rồi mới tra xét.
      Trong đại điện Tần phủ.
      Trong cả đại điện đặt rất nhiều bàn, trong đại điện có vài trăm người cơ hồ toàn bộ đều là người của Tần thị nhất tộc. Trừ đại điện ra, bên ngoài đại điện cũng đặt rất nhiều bàn lộ thiên.
      - Bãi yến, khánh hạ!
      Đây là lời của Tần Đức ra lệnh cho hạ nhân sau khi gặp Tần Vũ.
      Bao nhiêu năm nay Tần Đức chưa hề cao hứng như hôm nay. Mặc dù Tần Vũ lúc trở về đại khái tình tại thần giới cho Tần Đức nghe.
      Biết tình huống của Tần Vũ có thể có chút nguy hiểm với ông nhưng Tần Đức vẫn rất cao hứng.
      Đám người Tần thị nhất tộc đều biết Tần Vũ là nhân vật phi thăng thần giới, nhưng người này quả nhiên từ thần giới quay về đúng là việc kinh nhân.
      Trong lòng đám tử đệ Tần thị cực kỳ khâm phục Tần Vũ.
      Sau khi yến tiệc xong, Tần Vũ cùng với Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính, Phong Ngọc Tử cùng bộ phận thành viên chủ yếu của Tần thị nhất tộc tụ tập tại nơi.
      - Phụ vương, tình huống ở thần giới các người biết rồi. Xin lỗi, các người nếu muốn tới thần giới chí thiểu tạm thời thể được. - Tần Vũ áy náy .
      Tôn tử của Tần Phong 'Tần Nam' cũng trở thành thanh niên tuấn mĩ.
      - Tam gia gia, cái đám Thánh Hoàng ở thần giới là đồ chẳng ra gì, đến thần giới làm gì? Trước đây con còn rất muốn tới thần giới nhưng tại nghe ra đến thần giới còn phải làm công nhân khai khoáng. Điều kiện sống như thế ràng là thảm hại hơn tiên ma giới nhiều. đâu, có mời con cũng tới thần giới. - Tần Nam liên tục hơi.
      - Tiểu Nam, người lớn chuyện đừng có chen miệng vào. - Tần Phong hạ giọng .
      Tần Đức bật cười:
      - Lời của Tiểu Nam tuy đường đột nhưng có đạo lí, nguyên bổn trong lòng ta đối với thần giới thần bí cũng rất mong mỏi, tưởng tượng nhiều điều thần kì mĩ hảo. Nhưng tại xem ra... - xong Tần Đức nhè lắc đầu.
      - Tiểu Vũ, theo lời con những gì con làm Thánh Hoàng điện ta cũng tán đồng. - Tần Đức mỉm cười - Còn việc đến vũ trụ gian của con, ta cũng nghĩ qua rồi, thế này ... Tần thị nhất tộc chúng ta, nếu muốn cùng ta, muốn để họ tiếp tục sống tại đây.
      - Nhất thiết án chiếu theo ý phụ vương. - Tần Vũ gật đầu .
      ***********
      Tần thị nhất tộc sinh sống ở tiên ma giới rất thoải mái. Tuyệt đại đa số người đều có khả năng phi thăng thần giới. Tối hậu ít người quyết định đến vũ trụ gian của Tần Vũ.
      Tử Huyền tinh của tân vũ trụ.
      Hơn hai trăm tử đệ Tần thị nhất tộc bằng xuất trung Tử Huyền tinh, đám tử đệ Tần thị nhất tộc này đều chấn kinh nhìn Tử Huyền tinh.
      - Chúng ta quay về phàm nhân giới rồi à? - ít người chấn kinh hỏi.
      - Đây là vũ trụ gian khác, tinh cầu này là do thái thượng tam trưởng lão sáng tạo ra. Hình dáng giống như quê hương của chúng ta, chỉ có điều là có người sinh sống. - Tần Chính cười .
      - Sáng tạo?
      Đám tử đệ Tần thị nhất tộc đều chấn kinh nên lời:
      - Đây là do thái thượng tam trưởng lão trong truyền kỳ của Tần thị nhất tộc chúng ta sáng tạo, sáng tạo...
      Hủy diệt dễ, sáng tạo khó.
      Đặc biệt là sáng tạo tinh cầu, ở tiên ma giới bọn họ chưa từng tưởng tượng ra.
      Tử đệ Tần thị nhất tộc đến đây cũng được vài ngày. Hôn lễ của Tần Vũ và Lập Nhi cũng được chuẩn bị khẩn trương và náo nhiệt.
      Ánh trăng như nước, Tần Vũ và Lập Nhi ngồi dựa vào nhau cùng ngắm trăng
      - Lập Nhi, mấy ngày này chuyện với đám vãn bối Tần gia quá buồn chứ? - Tần Vũ hi hi cười .
      Tần Vũ rất , tử đệ Tần thị nhất tộc đối với thái thượng tam trưởng lão rất sùng bái, lần này đám cưới của Tần Vũ và Khương Lập, đám tử đệ Tần thị nhất tộc đó khẳng định rất hiếu kì.
      Khương Lập cười gật đầu:
      - Vẫn tốt. Phụ vương huynh, còn có đại ca nhị ca. Năm xưa muội đều nhận biết tại phàm nhân giới vì thế nên cần giữ kẽ lắm.
      Tần Vũ gật đầu.
      - Vũ ca. - Khương Lập đột nhiên với Tần Vũ - Ba ngày sau chúng ta kết hôn đúng ?
      Tần Vũ vuốt tóc Khương Lập cười :
      - Ba ngày sau đại hôn. phải muội biết rồi sao? Sao thế, tại trong lòng thấy lo à?
      - Có chút. - Khương Lập .
      - Rất bình thường, thực tế tại trong lòng huynh cũng có chút khẩn trương. - Tần Vũ mỉm cười .
      - Huynh mà khẩn trương?
      Khương Lập ngẩng đầu nhìn Tần Vũ cái, bĩu môi .
      - Nếu tin muội nghe tim huynh đập nè.
      Tần Vũ cười với giọng trêu chọc. Khương Lập còn cố ý ghé vào ngực Tần Vũ lắng nghe.
      Đột nhiên.
      Hai người đều yên lặng.
      Tần Vũ cảm thụ được hơi ấm từ thân thể Khương Lập, ngẩng đầu ngắm trời đêm, trong lòng hết sức phức tạp. Tần Vũ rất , Lập Nhi chỉ cần ở bên cạnh tại chỗ, cần biết đó là nơi nào.
      Nhưng mà Hầu Phí, Hắc Vũ sao? Còn tử đệ Tần thị nhất tộc sao?
      Hoặc là, con của và Lập Nhi trong tương lai sao?
      lẽ để con mình mực trốn tại vũ trụ gian này vĩnh viễn ló mặt ra? Phải mực giấu đầu giấu đuôi? Tình cảnh này Tần Vũ vô luận thế nào cũng quyết để nó phát sinh.
      - 'Vì mấy người phụ vương, vì tử đệ Tần thị nhất tộc, vì bọn Phí Phí và Tiểu Hắc. Cũng là vì con cái trong tương lai của mình và Lập Nhi... Vô luận ra sao ta cũng phải chân chính giao phong với đám Thánh Hoàng trận. Vô luận ra sao ta cũng phải chiến đấu tại thần giới vì bọn họ phen.
      Tần Vũ tự nhủ trong long.
      Lúc này cảm thấy trách nhiệm. Tuy Lập Nhi cầu nhưng chính tha thứ cho bản thân.
      - Thần giới. Ta còn phải quay lại thần giới. - Tần Vũ tự nhủ trong long.
      Thần giới, đó chính là chiến trường của Tần Vũ và thần vương!
      ------------ o0o ---------------
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 05: Động phòng hoa chúc dạ

      - Nhị thúc người điều tra tiên ma giới phải ?
      Chu Hiển Lược lo lắng hỏi nam tử cao gầy đứng bên cạnh.
      Nam tử cao gầy này chính là trong Lôi Phạt thành tứ đại thần vương 'Lôi Vũ Thần Vương' Chu Thông, được coi là vị lợi hại nhất trong các thần vương.
      biến mất đột ngột của Tần Vũ, các vị thần vương thần giới cũng tìm thấy, tự nhiên hoài nghi Tần Vũ có phải là trốn đến trong gian vũ trụ bên dưới. Chu Hiển cũng biết Tần Vũ đến từ tiên ma giới, tự nhiên đối với tiên ma giới càng coi trọng.
      - Hiển nhi, ta đến tiên ma giới dò xét lần, cả tiên ma giới hề có khí tức của và Khương Lập.
      Chu thông sắc mặt lạnh lùng :
      - Bất quá Hiển nhi ngươi cũng cần lo lắng, Tần Vũ đó, ngờ coi thường Lôi Phạt Thành ta, công khai tranh giành tức phụ của Lôi Phạt thành, Lôi Phạt Thành ta bất luận ra sao tha cho .
      - Đúng, vô luận như thế nào cũng thể tha thứ. - Chu Hiển theo.
      Lôi Phạt Thành là người tối siêu nhiên trong bát đại thánh ở thần giới. từ xưa đến nay, thế lực nào dám bất kính với Lôi Phạt thành. Nhưng lần này, tại Thánh Hoàng điện, Tần Vũ chẳng những công nhiên bất kính với Tây Bắc Thánh Hoàng 'Chu Hoắc', còn tranh giành tức phụ của Lôi Phạt Thành, chuyện này giáng "bạt tai" rất mạnh mặt Lôi Phạt Thành.
      Tứ đại thần vương của Lôi Phạt thành, vô luận là ai cũng chịu được khẩu khí này.
      - Hiển nhi, ta chuẩn bị đến vũ trụ khác điều tra chút, xem tên Tần Vũ này có trốn trong đó . Lôi Vũ Thần Vương 'Chu Thông' , trong nháy mắt biến mất khỏi tường thành.
      Chu Hiển lập tức khom người.
      Đợi đến khi Chu Thông ly khai, Chu Hiển mới mình đứng tường thành, lẳng lặng nhìn lôi điện vô tận chung quanh Lôi Phạt thành.
      - A!
      Chu Hiển đột nhiên nắm chặt hai tay. Trong mắt lôi điện lóe lên dữ dội, tiếng gầm trong tiếng sấm dần dần tiêu tán.
      Chu Hiển , chỉ đứng thứ hai sau thượng bộ thiên thần của vu thần vương, lại là hoàng tử của Lôi Phạt thành. Vị trí chí tôn.... cũng là nhân vật hàng đầu tại thần giới.
      Nhưng thanh danh của hôm nay dễ nghe chút nào. Dù sao dựa theo việc đối ngoại công khai của bát đại Thánh Hoàng, Khương Lập phải là thê tử của Chu Hiển, Tần Vũ lại giành mất.
      Tần Vũ! Chu Hiển thầm kêu lên khe khẽ.
      Hơn mười ngàn năm qua, Tần Vũ bất quá chỉ là tiểu nhân vật của phàm nhân, Chu Hiển muốn dẫm chết đều là chuyện phi thường dễ dàng. Nhưng trong chớp mắt, nhất thời lưu ý... cả thần giới Thánh Hoành môn hợp lực, vậy mà đều thể tóm được Tần Vũ.
      Chu Hiển , càng là kẻ thất bại hoàn toàn.
      Cây thương đó, Chu Hiển nhớ Tần Vũ thích sát thương trước đó.
      - Nếu phải gia gia cho ta hộ thân chi bảo, ta có lẽ chết. gã Tần Vũ đó thực lực mạnh.
      Trước mặt Tần Vũ, Chu Hiển có sức đánh trả.
      - đến hai vạn năm ngắn ngủi, thực lực chênh lệch của ta và hoàn toàn điên đảo. - Chu Hiển cảm thấy rất sỉ nhục, - Nhất định phải bắt lấy , nhất định.
      Cơ mắt Chu Hiển hơi co giật.
      Đột nhiên mắt Chu Hiển sáng lên.
      - Đúng rồi, đám thân nhân của Tần Vũ. , được, phụ hoàng bọn họ tuyệt đối đồng ý dính líu tới thân nhân của Tần Vũ. - Chu hiển lắc đầu.
      hiểu rất , Lôi Phạt thành tứ đại thần vương phải là kẻ cao ngạo, nếu đuổi giết Tần Vũ khắp thế giới. Nhưng đụng đến thân nhân của Tần Vũ.
      - A!
      Ánh mắt Chu Hiển đột nhiên sáng ngời, ngay lập tức hóa thành đạo lưu quang cực nhanh hướng quân doanh của Lôi Phạt thành bay đến, sau hồi, Chu Hiển bay đến trước mặt thượng bộ thiên thần.
      - Điện hạ.
      Vị thượng bộ thiên thần thấy Chu Hiển vội hành lễ.
      - Lưu Sam, ngươi tuyển trung đội thiên thần tinh , theo ta dạo vòng tiên ma giới, đến dạo chơi vòng phàm nhân giới trong chốc lát.
      Chu Hiển cười nhạt .
      Lưu Sam mặc dù nghi hoặc, nhưng quyền điều phái trung đội tinh , Chu Hiển cũng có.
      - Dạ, điện hạ.
      Chu Hiển gật , lập tức mục quang nhìn vào hư . Khóe miệng phát ra nụ cười lạnh lùng:
      - Tần Vũ, ta vẫn tin, chút ngươi cũng tiếp xúc với thân nhân.
      lâu sau đó, Chu Hiển lại mang theo trung đội thiên thần tinh , thông qua thần giới gian chi môn mà Lôi Phạt thành chưởng quản, tiến về tiên ma giới
      trong khi các vị thần giới Thánh Hoàng toàn lực truy tầm, Tần Vũ và Khương Lập chính là ở trong tân vũ trụ Tử Huyền tinh - Tử Huyền phủ cử hành hôn lễ long trọng.
      Quá trình hôn lễ, hoàn toàn là dùng các phương thức bái thiên, nhập động phòng mà Tần vương triều trong quá khứ lưu truyền lại.
      Tử Huyền phủ của Nặc Đại lơ lửng giữa trung của hải dương, chung quanh mây mù vờn quanh, hai đầu của Tử Huyền phủ có hỏa diễm, hàn khí quấn quanh, mà bên trong tử huyền phủ lại có ít người.
      Trong Hoàn Vũ điện của Tử Huyền phủ mọi người tụ tập, ở giữa chính là Tần Vũ và Khương Lập mặc đại hồng hỉ bào.
      - Nhất bái thiên! - Phúc bá đứng bên cạnh cao giọng hô.
      Tần Vũ và Khương Lập đều quay về bái bầu trời bên ngoài điện bái, đứng bên cạnh có Hầu Phí, Hắc Vũ. Còn có thê tử Hắc Vũ cùng nữ nhân của mọi người, ai nấy đều trông rất vui vẻ, cười với nhau.
      - Nhị bái cao đường. - Thanh của Phúc bá lại vang lên.
      Tần Vũ và Khương Lập xoay người, bái hai người Khương Lan, Tần Đức ngồi đối diện phía , Khương Lan và Tần Đức mặt cười tươi như hoa
      - Ha ha, hảo hảo. - Khương Lan cười to .
      Tần Đức càng cười ha hả :
      - Trong ba đứa con trai của Tần Đức ta, đứa thứ ba là kết hôn trễ nhất, ha ha...
      Có phải như vậy ? Tần Phong và Tần Chính cả tằng tôn cũng có.
      - Phu thê giao bái!
      Tần Vũ và Khương Lập quay đầu đối mặt nhau bái bái, biết là khẩn trương như thế nào, hai người đụng đầu vào nhau cái, làm tiếng cười vang lên trong Hoàn Vũ điện.
      - Cùng nhập động phòng.
      Mặc dù là cùng nhập động phòng. Bất quá Tần Vũ còn chưa kịp cùng Khương Lập gì nhiều, bị kéo bồi mọi người uống rượu.
      - Chúc mừng đại bá.
      Nữ nhân của Hắc Vũ 'Hắc Đồng' nâng chén, nhìn Tần Vũ cười .
      - A, Tiểu Đồng.
      Tần Vũ tự nhiên nhớ đứa Hắc Đồng này, nhất là trong lúc này. vị nương xinh đẹp đứng bên cạnh Hắc Đồng, nâng chén với Tần Vũ:
      - Chúc mừng đại gia gia.
      Tần Vũ ngớ ra.
      - Đại bá, đây là con của ta và Quách Phàm ca ca.
      Hắc đồng ngay.
      - Chúc mừng đại gia gia.
      Lại có thanh niên hành lễ với Tần Vũ, Hắc Đồng cũng vội vàng :
      - Đại bá, đây là con trai của ta và Quách Phàm ca ca.
      Chính Tần Vũ mới vừa kết hôn, lúc đầu chăm lo cho Hắc Đồng lớn lên, ngờ có hai đứa hài tử rồi.
      Những người trong bàn nhìn vẻ mặt của Tần Vũ. Nhất thời cười rộ lên. Hầu Phí càng cười to, ôm bụng cười sặc sụa:
      - Ha ha. Đại ca, biết là mình chậm rồi hay sao, bất quá đừng có lo, sau này cùng tẩu tẩu cố gắng. Sanh ra vài đứa con nít.
      - Ngươi còn ta.
      Tần Vũ nhìn ra ngờ người câu đó chính là Hầu Phí.
      - Tam đệ, ngươi đứng đó làm gì, nhanh đến đây, nơi này còn có đám người chờ. - Tần phong cười kéo Tần Vũ đến bàn bên cạnh.
      - Đây là con của con thứ ba của ta, đây là chồng của con ta, đây là...
      Người trong bàn này đều là vãn bối của Tần Phong, trong lúc bồi tửu, Tần Vũ cảm thấy xấu hổ, dường như ngoại trừ Hầu Phí, huynh đệ của mình mỗi người đều có đám con cháu rồi.
      Đến nửa đêm, Tần Vũ mới thoát khỏi vòng vây của mọi người, bước vào động phòng.
      Ánh sáng từ ngọn nến đỏ phảng phất làm cho cả căn phòng như bị bao trùm bởi màn sa mỏng, làm cho người ta trong lòng càng thêm chút túy ý, nhìn Lập Nhi ngồi ở đầu giường lẳng lặng chờ mình, Tần Vũ cảm thấy rất thỏa mãn.
      - 'Ta vậy mà cũng kết hôn rồi.' - Tần Vũ ngẫm lại, cảm thấy là mơ hồ.
      bao nhiêu năm mong chờ ngày này, nhưng khi việc này trở thành , Tần Vũ dù sao cũng cảm thấy như mình trong giấc mộng.
      Hít hơi sâu. Tần Vũ bước tới bên cạnh Khương Lập, nhàng vén khăn dâu, lộ ra khuôn mặt ửng hồng.
      - Vũ ca. - Khương Lập dịu dàng .
      Tần Vũ lại nhìn Lập Nhi đến ngây ngốc. Da thịt nàng trong suốt như bạch ngọc, đến gần có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng tựa hồ càng thêm hấp dẫn .
      Tần Vũ và Lập Nhi bắt đầu hôn nhau. cởi bỏ quần áo của Lập Nhi, có chút run rẩy, Tần Vũ chậm rãi cởi bỏ quần áo của Lập Nhi, lộ ra da thịt nhu nhuyển như ngọc dương chi.
      Đêm
      Bị phiên hồng lãng, chỉ có vài tiếng rên rĩ mơ hồ vang lên.
      Trong lúc hai người đạt đến cao trào, linh hồn nguyên của Tần Vũ cùng nguyên của Lập Nhi cũng kết hợp với nhau, suy nghĩ trong lòng của hai người đều hề giữ lại.
      Linh dục dung hợp.
      Đột nhiên giọt nước mắt từ linh hồn nguyên của Tần Vũ bay ra, muốn dung nhập vào linh hồn nguyên của Khương Lập.
      - Vũ ca, chàng muốn làm gì?
      Khương Lập suy nghĩ nhưng cũng biết.
      'Hai giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ, chứa năng lượng bổn nguyên của sinh mệnh thần vương, khi ngươi hấp thu được hai giọt, ngươi liền có toàn bộ sinh mệnh thần vương, tin rằng ngươi hiểu được gian pháp tắc của sinh mệnh thần vương lưu lại. cũng có trợ giúp.'
      Linh hồn hai người kết hợp với nhau, ý niệm trong đầu hai người có thể dễ dàng cảm nhận được.
      Lưu Tinh Lệ cũng chính là sinh mệnh linh hồn chi lệ. Mặc dù hàm chứa năng lượng sinh mệnh thần vương, hơn nữa loại năng lượng này thần kỳ phi thường. Bất quá Tần Vũ thèm để ý, đem tặng cho Lập Nhi.
      Dù sao Tần Vũ cũng có vũ trụ.
      Ánh sáng mặt trời xuyên qua rèm cửa rũ xuống, Tần Vũ ngồi tựa giường, Khương Lập dựa đầu vào ngực Tần Vũ. Hai người nhấm nháp mùi hương cơ thể của nhau, cùng nhau rúc rích chuyện vợ chồng.
      - Đúng rồi, Lập Nhi.
      Tần Vũ đột nhiên chuyện nghiêm chỉnh,
      - Lập Nhi, món "tử lâm vũ y" ta cho nàng có quan hệ với Phiêu Vũ thiên tôn. "Tử lâm vũ y" này nàng mang vào thần giới cũng sao, đừng để người khác phát . Bất quá, ta tặng nàng món Phá Thủy, là hồng mông linh bảo nhất lưu do ta tự mình chế luyện, chưa bao giờ xuất tại thần giới, khẳng định gợi lên biến hóa của thần giới thiên.
      Ban đầu, sau khi, Tần Vũ phát mễ hồ khí tức chính là hồng mông linh khí, liền chế luyện ra món quyền trượng vạn liễu, sau khi cùng hao phí tốn nhiều thời gian và vật liệu trân quý, chế luyện ra bảy mươi ba kiện hồng mông linh bảo, trong bảy mươi ba kiện đó, chỉ có món là nhất lưu hồng mông linh bảo.
      Món hồng mông linh bảo này chính là Phá Thủy thần kiếm. Trước lúc kết hôn, Tần Vũ đem phá thủy và vũ lâm tử y giao cho Lập Nhi.
      Tần Vũ còn nhớ , vẻ mặt khả ái kinh ngạc của Khương Lập khi thấy hai món nhất lưu hồng mông linh bảo lúc trước.
      - A, ta biết.
      Khương Lập ngã vào lòng Tần Vũ thầm. Vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.
      Hai món hồng mông linh bảo mặc dù trân quý, nhưng Khương Lập thấy được hai món này chứa tình cảm của Tần Vũ đối với nàng, nàng càng thấy cảm động.
      - Lập Nhi, muốn luyện hóa hai món này, phỏng chừng mất bao lâu? - Tần Vũ dò hỏi.
      Khương Lập nhíu mày, trầm tư suy nghĩ.
      Tần Vũ bất giác bị cảnh Khương Lập nhíu mày hấp dẫn, chỉ mỉm cười nhìn nàng.
      - Hai món này đều là nhất lưu hồng mông linh bảo, hóa luyện so ra rất phiền toái. Phỏng chừng tối thiểu cũng phải vài thập vạn năm công phu.
      Khương Lập mơ hồ .
      - A. chàng nhìn cái gì? - Khương Lập lúc này mới phát Tần Vũ thất thần.
      - A. - Tần Vũ tiếp, - thấy cái gì, ta có nghe, đúng . A, nàng vừa mới hóa luyện món nhất lưu hồng mông linh bảo, tối thiểu cũng vài vạn thập niên công phu đúng .
      Khương Lập hoài nghi nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ trong lòng thầm thở phào:
      - 'May mắn ta là chủ nhân tân vũ trụ, tình phát sinh trong vũ trụ ta chỉ cần ý niệm trong đầu là biết.'
      - Lập Nhi, có việc muốn cho nàng biết, hóa luyện hồng mông linh bảo có phương pháp rất nhanh, chính là để hồng mông linh bảo bản thân hấp thu ít hồng mông linh khí. - Tần Vũ tiếp.
      - Hồng mông linh khí? nó ở đâu đến, đừng là hơn vài thập vạn niên chỉ sinh ra được ít hồng mông linh bảo, chuyện đó quả là đáng, Vũ ca, chàng từ nay về sau, nếu muốn cùng thần vương tranh đấu, thể tùy tiện lãng phí hồng mông linh khí, - Khương Lập trái lại tính toán cho Tần Vũ.
      Tần Vũ lúc này mới nhớ tới, mễ hồ khí tức là hồng mông linh khí, bản thân mình đến bây giờ cũng chưa cho Lập Nhi biết.
      - Lập Nhi, nàng xem qua hồng mông linh khí chưa? - Tần Vũ dò hỏi.
      - Đương nhiên xem qua. Lúc đầu, Tượng thần Xa Hầu Viên tại Phiêu Tuyết thành chế luyện món hồng mông linh bảo hạng nhì, chúng ta cũng đứng bên cạnh quan sát - Khương Lập ngay.
      - Ta đây mang nàng đến nơi có rất nhiều hồng mông linh khí. - Tần Vũ mỉm cười .
      - A.
      Khương Lập nhìn Tần Vũ.
      - Đừng có trố mắt ra như vậy, nhanh bận quần áo vào. - Tần Vũ cười thúc giục.
      ------
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 6: Thực lực đột thăng

      Dựa theo lập luận của Tần Vũ.
      Vũ trụ theo đó mà chia làm ba bộ phận, phàm nhân giới tầng, tiên ma giới có vô số các gian cùng cấp bậc thành tầng. ngoài ra cao nhất là thần giới. có vẻ như là giống hình kim tự tháp.
      Tại bên bờ của vũ trụ, khối gian vỡ vụn trôi phiêu phù, khi ngưng kết, khi vỡ vụn. Khí tức cuồng bạo lưu tán ra chung quanh, loại kinh khủng cuồng bạo kình khí này giống như là bất cứ thứ gì cũng có thể bị chúng dễ dàng phá hủy.
      Đột nhiên!
      đôi nam nữ đứng cạnh nhau xuất tại nơi này, chung quanh hai người họ cuồng bạo khí tức dường như thể đến gần chút nào. Tại vùng biên của vũ trụ này, đột nhiên lại xuất nơi tuyệt đối an toàn.
      - Vũ ca, huynh nơi có rất nhiều hồng mông linh khí là chỗ này sao? - Lập Nhi hỏi dò.
      Lập Nhi lần đầu nhìn thấy hồng mông linh khí, chỉ là chút mà thôi. Trong lòng Lập Nhi nghĩ, hồng mông linh khí mà có nhiều, chỉ vào khoảng dưới hai - ba mét là nhiều lắm rồi.
      - Ừ?nàng nhìn ra? - Tần Vũ hỏi lại.
      Lập Nhi nhất thời quay đầu lại nhìn Tần Vũ. Tần Vũ tiếp tục cười :
      - Nàng hướng phía trước nhìn xem, ở đó đó. - Tần Vũ chỉ về phía trước.
      Phía xa xa, mảnh khôn cùng hỗn độn khí lưu phảng phất giống như hải dương phô thiên cái địa tiến vào trong tân vũ trụ, làm cho tân vũ trụ ngừng phát triển.
      - Đó, đó... - Khương Lập trợn tròn cả hai mắt.
      - Chúng ta tới gần mà nhìn cho .
      Tần Vũ nắm tay Khương Lập, đấu chuyển tinh di. Tần Vũ mang theo Lập Nhi trong chốc lát tới vùng biên xa nhất của vũ trụ, lúc này bao quanh người đều là hồng mông linh khí.
      Trong khoảng cách khoảng ba bốn mét bên cạnh Tần Vũ là những vùng trống của vũ trụ.
      - Cái này, cái này đều là...?
      Khương Lập cảm thấy cổ họng mình như khô khốc, khí lưu trôi nổi ngừng ngay trước mắt, khí tức của nó đều giồng với hồng mông linh khí.
      Cái này đúng là hồng mông linh khí sao?
      Khương Lập dám tin.
      kiện hồng mông linh bảo hồi lô, luyện cho ra lại hồng mông linh khí chỉ vào khoảng dưới nắm tay mà thôi. Vì vậy mà hồng mông linh khí dù chỉ có chút cũng rất là trân quý.
      Nhưng trước mắt...
      - Vũ ca, đây là nơi mà chàng là có rất nhiều hồng mông linh khí à? - Khương Lập khó tin nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ mỉm cười:
      - Đúng, chẳng lẽ hồng mông linh khí ở đây còn chưa đủ nhiều?
      Khương Lập lúc này chẳng còn biết gì.
      - Nếu mà còn sợ đủ, đừng lo, nàng xem.
      Tần Vũ chỉ về biên phía bên cạnh ,
      - Đó là tầng giao nhau, vũ trụ giao nhau. Ở bên ngoài vũ trụ luôn luôn xuất ngừng "cưỡng hồ gian". A, gọi là cưỡng hồ gian, đúng ra nên gọi là 'hồng mông gian'.
      Lập Nhi theo hướng chỉ tay của Tần Vũ nhìn kĩ về phía đó.
      Xuyên quan tầng giao nhau, Lập Nhi có thể thấy được hồng mông gian.
      Trong hồng mông gian, hồng mông linh khí tựa như nước trong dòng suối, chậm rãi lưu động.
      Hồng mông linh khí nhiều... nhiều tới mức làm cho người ta phải sôi máu lên!!!
      - Thế gian vẫn còn địa phương như thế này. Ta vì sao trước nay chưa từng nghe qua? Phụ hoàng, Lan thúc bọn họ biết, thiên tôn cũng nhất định là biết. - Khương Lập nhìn về phía Tần Vũ.
      Tần Vũ trong lòng mọc ra cảm giác tự hòa.
      Được nữ nhân mình thương dùng mục quan như thế nhìn, loại cảm giác thỏa mãn này thể dùng từ ngữ mà diễn tả được.
      Cùng Lập Nhi với cuộc sống hôn nhân, Tần Vũ trải qua rất nhiều khoái lạc. Tần Vũ thân là tân vũ trụ chủ nhân, gian pháp tắc của tân vũ trụ hoàn tất. Tần Vũ liền đem toàn bộ gian pháp tắc của tân vũ trụ truyền cấp cho Lập Nhi. Loại tình này,Tần Vũ sớm muốn làm.
      Tần Vũ có tư cách truyền cho bất kì người nào gian pháp tắc của vũ trụ của mình.
      Cũng chỉ duy nhất có thể truyền cho.
      Chỉ là cho dù Lập Nhi nhận được, nhưng để hoàn toàn lĩnh ngộ, có lẽ cũng mất đoạn thời gian.
      - Lập Nhi cứ từ từ mà luyện hóa hai kiện hồng mông linh bảo kia, ta làm cho thời gian gia tốc chỗ nàng đạt đến cực hạn.rất nhanh.... ở ngoài chỉ cần năm nàng thành công rồi. - Nhìn thấy Lập Nhi ánh mắt mong chờ, Tần Vũ an ủi .
      Có hồng mông linh khí để tăng tốc luyện hóa, luyện hóa kiện hồng mông linh bảo có lẽ mất khoảng vạn năm. Hơn nữa tân vũ trụ thời gian gia tốc tới cực hạn, có lẽ cũng nhiều hơn vạn lần.
      năm thời gian cứ như vậy mà trôi qua.
      - Lần này có lẽ đoạn thời gian nữa Lập Nhi thành công.
      Tạm phân ly với Lập Nhi, Tần Vũ trong lòng muốn chút nào. Chỉ là Lập Nhi thực lực cần phải mạnh lên.
      Phòng ngự có nhất lưu hồng mông linh bảo 'Tử Lâm Vũ Y'. Công kích có nhất lưu hồng mông linh bảo 'Phá Thủy', hai kiện này đều phải qua đoạn thời gian mới luyện hóa được. Có hai kiện linh bảo này bên thân nàng, Tần Vũ cũng an tâm thêm chút.
      Chỉ là Lập Nhi tại vùng biên của vũ trụ, dựa vào hồng mông linh khí luyện hóa chưa đến tuần trà đột nhiên ra.
      - Vũ ca.
      Khương Lập bay tới bên cạnh Tần Vũ.
      - Có chuyện gì vậy? - Tần Vũ cười , - Chẳng lẽ nàng chịu được việc phân ly với ta sao?
      - . - Khương Lập lắc đầu.
      - Vậy làm sao? - Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
      - Muội... - Khương Lập muốn lại thôi.
      - Nàng có gì . Ừ, .
      Tần Vũ dùng ngữ khí như tiểu hài tử để dẫn dụ Khương Lập , Khương Lập lúc này mới rụt rè :
      - Muội luyện hóa hồng mông linh bảo khoảng dưới tháng đột nhiên phát , bụng của muội... giống như... là có rồi.
      Chỗ Tần Vũ mặc dù mới chỉ qua thời gian đến tuần trà, nhưng tại chỗ Khương Lập thời gian gia tốc hơn vạn lần, trải qua tháng cũng lạ.
      Khương Lập rất chậm, tựa như rụt rè. Tần Vũ nghe càng thấy gấp gáp.
      Nhưng nghe được đến câu cuối cùng, Tần Vũ sửng sốt.
      - Lập Nhi, nàng vừa cái gì? - Tần Vũ phải hỏi lại lần nữa.
      Khương Lập liền đỏ mặt như trái táo, cả vành tai cũng đỏ hồng lên. Nhưng đối mặt với ánh mắt nồng nhiệt của Tần Vũ, Khương Lập vẫn giọng :
      - Muội , trong bụng muôi có mang rồi.
      - Có?
      Tần Vũ phảng phất như bị ngây ngốc, miệng lắp bắp.
      - Tần Vũ ta sắp có hài tử sao? Ta sắp thành cha rồi sao?
      Tần Vũ cảm thấy giống như người bay lên, nhạng phiêu lãng. Trong lòng vui sướng... A, nó vượt ra khỏi phạm trù 'vui sướng' rồi.
      Tần Vũ lắc mạnh đầu tỉnh táo lại.
      - Lập Nhi tạm thời cần luyện hóa Hồng Mông linh bảo nữa, chúng ta mau trở về.
      Tần Vũ liên tục . Trong đáy lòng Tần Vũ, Lập Nhi đúng là bảo bối, ngay cả trong lời cũng hàm chứa lo âu.
      Tần Vũ lôi kéo Lập Nhi, nhanh chóng trở về Tử Huyền phủ.
      Tiến vào trong Tử Huyền phủ, Hắc Vũ, Hầu Phí đứng thảm cỏ chuyện liền ngừng lại, bên cạnh có Hắc Đồng và rất nhiều người cũng nhìn qua.
      - Đại ca, ngươi chẳng phải luyện hóa linh bảo sao? - Hầu Phí nghi hoặc . - Vì sao mà trở về nhanh như vậy?
      Hắc Vũ cũng nghi hoặc nhìn Tần Vũ.
      - Hai người các ngươi mau tránh đường ra nào. - Tần Vũ sau đó ra phía sau , - Hồng Vũ, Lục Thủy, hai nha đầu các ngươi mau đến đây.
      - Đại nhân.
      Hồng Vũ, Lục Thủy thấy Tần Vũ gấp gáp như vậy, liền vội tới.
      - Từ hôm nay trở hai người các ngươi theo phu nhân, bước rời cho ta. Nhớ cẩn thận mà phục thị, được xảy ra chuyện gì khác hiểu ? - Tần Vũ tiếp tục .
      - Vâng, đại nhân.
      Hồng Vũ, Lục Thủy mặc dù thấy ngữ khí của Tần Vũ kì lạ, nhưng vẫn nghe lời như cũ.
      - Đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? - Hầu Phí nghi hoặc .
      Hắc Vũ nhìn Tần Vũ từ xuống dưới:
      - Hầu Tử, nhìn biểu cùng với nhãn thần của đại ca, ta có cảm giác... tẩu tẩu có khả năng là có thai rồi.
      Hầu Phí lập tức mở to hai mắt ra nhìn Tần Vũ.
      Ngay lập tức Tần Vũ cười, cười cách rất sảng khoái:
      - Ha ha, Tiểu Hắc là có kinh nghiệm a.
      Hắc Vũ lúc này cũng cười.
      - A, thẩm thẩm có rồi sao? Đại bá, người sao lại để hai nha đầu phục thị vậy. Bọn chúng chút kinh nghiệm nào. - Hắc Đồng tức bất mãn .
      Tần Vũ hơi giật mình.
      Đúng, Hồng Vũ, Lục Thủy hề có kinh nghiệm hầu hạ phụ nữ mang thai, Tần Vũ trong lòng nhất thời lại càng gấp lên.
      - Tiểu Đồng, ngươi nhanh nhanh . - Tần Vũ liền .
      - Được rồi mà, đại bá người cứ yên tâm.
      Hắc Đồng lập tức ra ngoài. Ngay lúc đó thê tử của Hắc Vũ là Bạch Linh :
      - Đại ca, mặc dù Hắc Đồng có nhiều kinh nghiệm, chỉ là Tiểu Đồng làm việc trầm ổn, huynh thế nào có thể giao việc này cho nó được?
      Tần Vũ nhất thời nghĩ đến tính cách của Hắc Đồng - quỷ tinh linh. Để cho Hắc Đồng chiếu cố Lập Nhi? Bản thân sao có thể hồ đồ như vậy.
      - A, thể cho nó . - Tần Vũ cả người có chút gấp gáp.
      - Đại ca, chuyện này để cho ta làm là được rồi.loại tình này ta cũng kinh qua vài lần rồi.
      Bạch Linh cười . Tần Vũ lập tức gật đầu đáp ứng.
      Sau khi Bạch Linh rời . Tần Vũ phát ... những người ở xung quanh nhìn vào mình.
      - Thái thượng tam trưởng lão. Người giống như là khác với trước đây.
      thanh của nữ nhân từ phía Tần gia hậu bối vang lên, đồng thời còn nhìn trộm Tần Vũ vài lần.
      Tần Vũ trong lòng cười khổ.
      - Rối loạn, hoàn toàn rối loạn rồi!
      Ngay khi biết mình sắp trở thành cha, Tần Vũ rất kích động, hoảng loạn. Chỉ là sau đó Tần Vũ ổn định nhiều, trong quá trình chờ đợi cũng làm cho cảm giác gấp gáp dần mất .
      Khương Lập có thai, thoáng chốc ba năm, bụng chỉ là hơi nhô lên chút.
      - Có thai mười tháng, con dâu của ta sao? - Tần Đức cũng hiểu.
      Khương Lan mỉm cười :
      - Đừng quá lo lắng, thần giới đại đa số người có thai đều là mười tháng, bất quá trong bát đại thần tộc, cũng có lâu hơn, mà lâu nhất chính là hoài thai ba năm sáu tháng.
      - A? Lâu như vậy sao? - Tần Vũ ở bên cạnh lập tức hỏi.
      Tần Vũ vẫn lo lắng.
      Nếu mà sinh ra tốt, nhưng mà Lập Nhi vẫn cứ như vậy mà mang thai, chịu sinh hạ. Thậm chí tới bây giờ bụng cũng chỉ hơi nhô lên chút, nếu mà nhìn kĩ, nhất định nhìn ra.
      - Hoài thai ba năm sáu tháng, giống như Đoan Mộc Ngọc của Đoan Mộc gia tộc, nằm trong bụng mẹ ba năm sáu tháng mới chịu xuất thế. - Khương Lan cười .
      - Đoan Mộc Ngọc?
      Tần Vũ trong lòng cảm thấy sửng sốt, nghĩ tới hoá ra lại là Đoan Mộc Ngọc.
      - Theo ta được biết, ở thần giới thời gian nằm trong bụng mẹ càng lâu, thiên phú càng cao. - Khương Lan vừa cười vừa . - Tiểu vũ, xem hài tử của ngươi, sinh ra là phi thường a.
      Tần Vũ trong lòng cũng vui lên đôi chút.
      - Ba năm sáu tháng, hi vọng sau sáu tháng nữa hài tử có thể ra đời, bất quá.... lúc này bụng của Lập Nhi chỉ mới nhô lên có chút a. - Tần Vũ trong lòng có chút lo lắng.
      Lo lắng, ba năm sáu tháng cũng sinh ra.
      Thời gian trôi qua, đảo mắt mười năm qua, Khương Lập hoài thai thoáng chốc cũng mười năm, nhưng bụng so với bảy năm trước, cơ hồ có gì thay đổi.
      - Chỉ hơi nhô lên chút, ta cũng thấy được. - Tần Vũ cười khổ an ủi bản thân.
      Bản thân may mắn là chủ nhân của vũ trụ, có thể phát giác ra bụng của Khương Lập từ từ nhô ra chút xíu, nếu là những người khác, nhìn đến mù mắt cũng chẳng thể nhìn ra được.
      - Vũ ca.
      Lập Nhi đứng ở bên cạnh Tần Vũ, giương mắt nhìn Tần Vũ:
      - Vũ ca, được rồi, muội có cảm giác rằng hài tử trong bụng cho tới khi sinh ra còn rất lâu, chỉ là nếu mà cứ chậm như vậy, muội tiếp tục luyện hóa hồng mông linh bảo, muội tin vạn năm sau, hài tử này vẫn chịu sinh ra.
      đối với thượng bộ thiên thần mà , sinh hài tử hề có điểm nguy hiểm nào.
      Tần Vũ chỉ là quan tâm quá mà thôi.
      Cũng như có thai, luyện hóa hồng mông linh bảo, cũng đồng dạng có nguy hiểm. Tần Vũ sau đó gật đầu :
      - Được rồi, Lập Nhi, nàng cứ luyện hóa hồng mông linh bảo, ta ở bên cạnh quan sát chút.
      Tần Vũ trong lòng tin chuyện ma quỷ.
      - vạn năm, đứa hài tử này. vạn năm còn chưa chịu ra? - Tần Vũ quyết định thử nhìn xem.
      Tại vùng biên của vũ trụ, Tần Vũ và Lập Nhi khoanh chân ngồi sát nhau, Tần Vũ trong lòng hơi động làm cho thời gian gia tốc chỗ và Lập Nhi ngồi tăng lên đến cực hạn.
      Lập Nhi chầm chậm luyện hóa hồng mông linh bảo, nhưng Tần Vũ lại là thường xuyên chú ý tới bụng của Lập Nhi.
      - Năm ngàn năm qua , bụng cũng chỉ hơi nhô lên có chút. Tốt , ánh mắt mình có thể thấy được nhô lên của bụng. - Tần Vũ chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
      Xem tình hình....
      chừng, hài tử này cứ nằm yên trong bụng mẹ nó đến hai vạn năm.
      "Ông!"
      Vũ trụ Tần Vũ đứng đột nhiên có trận chấn động, loại chấn động này, có lẽ cả bọn người Khương Lan, Tần Đức đều có thể nghe thấy ràng. Tần Vũ là chủ nhân của vũ trụ này, tự nhiên càng nghe thấy ràng hơn.
      Hơi sửng sốt chút.
      - Vũ trụ chia làm ba tầng, có lẽ nào tầng thứ nhất hoàn thiện rồi?
      Tần Vũ ràng cảm nhận được vũ trụ này còn phát triển về bốn phía nữa.
      Phàm nhân giới của vũ trụ này hoàn toàn đại thành.
      - Thời gian pháp tắc cũng hoàn thiện rồi, lại còn...
      Tần Vũ ánh mắt đột nhiên lên vẻ kinh hỉ, lúc này cảm nhận được khi vũ trụ phàm nhân giới hoàn toàn hoàn thiện, thực lực của cũng được đề thăng.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :