Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao
      Hiệu đính: nhiephon


      Chương 4

      Tình Thiên Phích Lịch (2)


      Bên trong trạch viện cổ, đại đội nhân mã của Chu Tam đệ nhất phú hào tại Tiềm Long đại lục, đội cao thủ do Sở vương Hạng Quảng phái xuất, nhân mã hai bên tụ tập tại nơi này. Hai bên đều tỏ ra vô cùng cẩn thận, thế nhưng lực lượng lại khác biệt về đẳng cấp, biết vì sao trong đội ngũ Chu Tam phái đến chỉ có tiên thiên cao thủ hơn nữa lại là tiên thiên tiền kỳ. Trong khi người của Hạng Quảng toàn cao thủ, trong số đó có ít tiên thiên cao thủ.
      "Tại hạ Dịch Phong, hàng của chúng ta mang đến, của các ngươi đâu?"
      Người vừa phát thoại là nam tử tuấn mĩ môi điểm nụ cười tà dị. Tên Dịch Phong này chính là phó thống lĩnh Bá Long quân, cũng chính là thân đệ của Dịch Ngôn thống lĩnh đội quân bí mật Bá Long quân.
      Đầu lĩnh bên Chu Tam là lão già hói đầu to béo, lão mỉm cười đáp:
      "Các vị còn lo lắng gì nữa? Bọn ta cho dù có ăn gan hùm mật gấu cũng dám lừa các vị. Đây là thi thể Kiếm Xỉ Hổ hoàn chỉnh vô khuyết, mang ra đây!"
      Lão béo quát lớn lập tức có bốn đại hán từ phòng trong khiêng ra thi thể ám hồng sắc lão hổ dài năm mét, mười sáu thanh lợi kiếm đại biểu cho thân phận lão hổ‐ thú Kiếm Xỉ Hổ.
      " thú quả nhiên là thú, thời gian lâu như vậy mà thi thể vẫn thối rữa."
      Dịch Phong mỉm cười.
      Lão béo lắc đầu :
      "Dịch tiên sinh, thú dĩ nhiên vẫn là nhục thể nhưng bọn ta rắc ít "Lan Kiền Phấn" lên thi thể Kiếm Xỉ Hổ, điều này mới bảo đảm thi thể Kiếm Xỉ Hổ bị hủ nát."
      "Chậc chậc, Lan kiền phấn, thiên hạ đệ nhất phú hào quả hổ danh thiên hạ đệ nhất phú hào a."
      Dịch Phong chắc lưỡi tán thưởng:
      "Tốt lắm, bọn ta có thêm kinh nghiệm, hàng của chúng ta các ngươi xem xem."
      Dịch Phong phất tay, người sau lưng lập tức dâng lên ngọc hạp. Khai mở ngọc hạp, khối ngọc hình vuông tán phát đạo đạo thất thải quang mang.
      Lão béo hơi nheo mắt ngắm khối ngọc hình vuông, tinh quang lập lòe, thoáng chốc cười :
      " cần kiểm tra tỉ mỉ, chúng ta tin tưởng uy tín hoàng gia. Tốt, mọi người hợp tác vui vẻ, tương lai lão bản chúng ta hợp tác buôn bán nhiều hơn với hoàng tộc Hạng gia."
      Dịch Phong gật đầu hài lòng.
      "Người đâu, thu lấy thi thể Kiếm Xỉ Hổ."
      Dịch Phong vừa ra lệnh lập tức sau lưng có bốn người bước ra nâng thi thể to lớn lên, còn lão béo tiếp lấy Thông Thiên Đồ. Hai bên hợp tác chân thành hết sức vui vẻ.
      Ngay khi ấy, từng làn khói mờ nhạt phiêu hốt ngừng phân tán, lập tức người người vô lực ngã xuống, bốn tên đại hán nâng thi thể Kiếm Xỉ Hổ nháy mắt đổ vật ra, thất khiếu lưu huyết chết kịp ngáp.
      "Cẩn thận, trong khói có độc."
      Thanh lão béo đồng thời vang lên.
      Chỉ trong chốc lát, phe lão béo ngoại trừ lão toàn bộ trúng độc tử vong. Còn bên Dịch Phong liên tục ngã xuống phần lớn nhân mã, chỉ còn lại tám người đứng vững, tám người này chính là tiên thiên cao thủ trong số người đến đây lần này.
      Tiên thiên cao thủ có thể dừng hô hấp tiến hành tiên thiên thai tức. Độc vụ tự nhiên vô dụng, dù có hít vào chút dùng tiên thiên chân khí vẫn có thể vận công bức độc nhanh chóng.
      "Người của Tần Đức."
      Thanh Dịch Phong lạnh lẽo cất lên:
      "Tần Đức, việc của hoàng thượng các ngươi cũng dám nhúng tay vào lẽ nào muốn tạo phản sao!"
      Giọng Dịch Phong rất lớn truyền thẳng ra ngoài đình viện.
      Nơi đây là đất của Đông vực tam quận, ngoại trừ Trấn Đông Vương Tần Đức còn ai biết được chuyện này. Cho dù biết còn ai đủ can đảm nhúng tay vào.
      "Tạo phản? Hạng Quảng có Chân Từ giúp đỡ chắc hẳn cũng biết được việc làm của vương gia. Tuy việc đến nước này nhưng ngoài mặt vẫn phải giả vờ, bọn ta tạm thời chưa công khai diệt Hạng gia ngươi, nhưng mà…chỉ cần giết sạch các ngươi Hạng Quảng cũng đủ chứng cứ."
      giọng già nua vang lên.
      Liên Ngôn dẫn đầu, tổng cộng ba người vào trong đình viện. Thấy bộ dạng ba người sợ độc hiển nhiên đều là tiên thiên cao thủ. Bất quá chỉ có ba người mà thôi, còn bên Dịch Phong có tám người, chưa kể lão béo kia cũng là tiên thiên cao thủ. Dù vậy sắc mặt Dịch Phong vẫn cực kỳ khó coi.
      "Trấn Đông Vương, lão bản chúng ta là…"
      Lão béo vừa mở miệng định , nhưng…
      "Xoẹt!"
      đạo hàn quang nhoáng qua, lão béo chỉ kịp trợn trừng mắt lên rồi lăn ra chết tốt.
      hắc y lão giả phía sau Liên Ngôn nở nụ cười lãnh khốc, chiêu xuất ra liền giết tiên thiên cao thủ, lão béo căn bản thể phản kháng. Bên Trấn Đông Vương Tần Đức tổng cộng ba người.
      Hai tiên thiên hậu kỳ cao thủ, còn Liên Ngôn ông ta đạt đến mức tiên thiên đại viên mãn siêu cấp cao thủ. Tiên thiên đại viên mãn chính là đỉnh cao của tiên thiên hậu kỳ. Đạt đến tiên thiên đại viên mãn nhanh chóng tiếp nhận "Tứ cửu thiên kiếp."
      Dịch Phong lạnh lùng :
      "Trấn Đông Vương quả nhiên thực lực mạnh mẽ, thế nhưng chỉ ba người đến cướp đoạt có phần quá xem thường bọn ta."
      Sau Dịch Phong còn bảy người, bảy người này chỉ có tiên thiên hậu kỳ những người khác là tiên thiên trung kỳ và tiên thiên tiền kỳ, bản thân Dịch Phong bất quá là tiên thiên trung kỳ mà thôi, luận về so sánh thực lực Tần Đức phái ba đại cao thủ, đặc biệt là Liên Ngôn tiên thiên đại viên mãn căn bản ai có thể chống cự nổi.
      Liên Ngôn bình thản :
      "Hai vị, đừng phí lời với chúng, động thủ thôi."
      "Vâng, Liên tiền bối!"
      Hai hắc y lão giả khom người đáp lời.
      Dưới trướng Tần Đức, địa vị Liên Ngôn cực cao, bất kỳ cao thủ nào gặp mặt đều xưng hô tiếng "Liên tiền bối", điều này chỉ do thực lực Liên Ngôn cường đại mà còn vì từng trải lão luyện của ông.
      Hai mắt Dịch Phong loé hàn quang:
      "Vây công, tiêu diệt tiên thiên hậu kỳ trước."
      Tức khắc…
      Tám tiên thiên đại cao thủ kể cả Dịch Phong liền áp sát ba người Liên Ngôn, còn Liên Ngôn lại cười nhạt nhất động bất động, hai hắc y lão giả sau lưng ông cùng kề vai lướt tới.
      "Xoẹt!"
      Thân hình Liên Ngôn vụt lóe lên rồi đột nhiên biến mất.
      Tiên thiên hậu kỳ cao thủ duy nhất trong tám người Dịch Phong bỗng cảm thấy bất diệu, chiếu theo sợ hãi trong lòng đột ngột bổ nghiêng đao ra phía sau.
      "Bùng!".
      Thân hình Liên Ngôn xuất phía trước mỉm cười:
      "Phản ứng nhanh nhạy ."
      Đột nhiên, đạo đao mang sáng rực thịnh khai.
      Tên tiên thiên hậu kỳ cao thủ vội vã cử đao lên chống đỡ, song xuyên qua đao thể, cỗ tiên thiên đao khí truyền đến công thẳng vào thể nội gã.
      "Bùng!"
      Thân thể tiên thiên cao thủ này vỡ nát. Tiên thiên hậu kỳ cao thủ duy nhất chết, Liên Ngôn bất giác mỉm cười.
      Nhưng Liên Ngôn chưa kịp thu đao sắc mặt chợt biến, thân hình chớp lên tránh ra xa song tiếng rít sắc nhọn vang lên mặt Liên Ngôn xuất vết máu, trận hỗn chiến lập tức đình chỉ. trung niên nhân mặc y phục màu đỏ cười nhạt nhìn Liên Ngôn.
      "Khinh Ngữ, là ngươi."
      Hai mắt Liên Ngôn phát ra những tia nhìn cừu hận.
      "Phụ thân đại nhân."
      Dịch Phong nhìn thấy nghĩa phụ trung niên nhân mặc áo đỏ vội khom người chào. Trung niên nhân này là Ngữ trưởng lão thủ lĩnh của đội giao dịch lần này, cũng chính là phụ thân của Dịch Ngôn thủ lĩnh Bá Long quân, thủ lĩnh tiền nhiệm Bá Long quân. Dịch Khinh Ngữ là tên của Ngữ trưởng lão.
      "Liên Ngôn, phong độ kém năm xưa a, ta xuất thủ chậm chút ngươi lấy mạng tiên thiên hậu kỳ cao thủ. Bất quá…lần này ngươi chạy thoát đâu." Dịch Khinh Ngữ nở nụ cười tươi như hoa đào nở. Ngón tay thon thả lập lòe đạo hàn quang.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao
      Hiệu đính: nhiephon


      Chương 5

      Tình Thiên Phích Lịch (3)


      Liên Ngôn nhìn Dịch Khinh Ngữ chớp mắt, trong mắt lão ánh lên những tia nhìn đầy thống hận như muốn ăn tươi nuốt sống đối thủ, nếu như Tần Vũ có mặt tại đương trường chắc cảm thấy vô cùng kỳ quái. Ngày thường Liên Ngôn là người vô cùng bình tĩnh điềm đạm, lúc còn ở Vân Vụ sơn trang, lão vẫn thường ngồi yên trầm mặc hàng giờ liền, ít khi tỏ ra hưng phấn chứ đừng là tỏ ra kích động như bây giờ.
      Liên Ngôn nhếch mép khẽ cười hỏi:
      "Khinh Ngữ, ngươi còn nhớ chuyện trăm sáu mươi năm về trước chứ?"
      Dịch Khinh Ngữ cúi đầu im lặng, lát sau khẽ cười đáp:
      "Có phải là trận quyết đấu trăm sáu mươi năm trước giữa hai ta phải ? Đáng trách lúc đó ngươi công phu tu luyện còn kém quá, ngay cả tính mạng thê tử cũng bảo toàn nổi, lần đó nếu phải vào lúc tối hậu có Trấn Đông Vương xuất giải vây cái mạng của ngươi cũng toi rồi, để xem lần này ngươi chạy đâu cho thoát?"
      Người đạt đến tiên thiên cảnh giới thọ mệnh kéo dài hơn năm trăm năm, Liên Ngôn và Dịch Khinh Ngữ hơn trăm tuổi cũng có gì kỳ lạ, cả hai đều đạt đến cảnh giới tiên thiên đại viên mãn. Nhưng cả hai vẫn chưa tiếp nhận tứ cửu thiên kiếp. Thế mới có người vừa đạt được tiên thiên đại viên mãn phải chịu tứ cửu thiên kiếp, có người cả đời là tiên thiên đại viên mãn vẫn gặp được tứ cửu thiên kiếp. Tất cả chỉ phụ thuộc vào duyên số, thể cưỡng cầu.
      "Chạy ư? Tại sao lại phải chạy? Ta chờ cả trăm năm chỉ để có được ngày hôm nay."
      Song nhãn Liên Ngôn bất ngờ phát xuất lệ mang:
      "Các người giải quyết bọn chúng, Dịch Khinh Ngữ giao cho ta đối phó."
      "Dạ!"
      Hai hắc y lão giả lập tức khom người vâng mệnh.
      Ngay khi Liên Ngôn tập trung đấu khí về phía Dịch Khinh Ngữ cỗ khí thế lăng lệ ngất trời lập tức gây áp đảo lên đối thủ của lão, tay cầm đao cũng ngừng vận công sẵn sàng khai chiến, Dịch Khinh Ngữ lắc đầu khẽ cười, ngón tay thủ thế Lan Hoa Chỉ, tiến lên nghênh tiếp Liên Ngôn. Hai kẻ tử thù đối mặt, ai dám khinh xuất ra tay trước.
      Tiên thiên đại viên mãn nếu phải là người may mắn gặp được thiên tài địa bảo hay có được tuyệt đỉnh thần công, muốn đạt đến trình độ này tối thiểu phải mất trăm năm. Trừ phi có được «Tổ Long quyết» là loại công pháp huấn luyện thần tốc hay tìm được thiên tài địa bảo tại hồng hoang biên cương chỉ cần tối đa 10 năm.
      "A!"
      Tiếng kêu gào thảm liệt ngừng vang lên hoà với thanh chém giết liên tu bất tận. Hai hắc y lão giả tung hoành trong trận địa của phe Dịch Phong, đến đâu chém giết đến đấy, tứ chi kẻ địch bị đứt lìa vương vãi khắp nơi, máu văng tung toé nhuộm đỏ nền đất, hai vị hắc y lão giả kia cũng thụ thương ít, vậy mà liên đấu với kẻ địch bẩy người vẫn giết được tên và loại thêm tên nữa ra khỏi vòng chiến đấu. Liên Ngôn và Dịch Khinh Ngữ căn bản có thời gian lo lắng cho đồng đội.
      "Choeng!"
      Liên Ngôn chiến đao rời vỏ, đạo đạo đao mang nhất thời thịnh khai, nhanh như chớp bao lấy thân hình Dịch Khinh Ngữ, nhắm vào những nơi yếu hại công tới. Liên Ngôn người đao hợp nhất, thân mình như điện xẹt hoà nhập vào thế đao hết chiêu này đến chiêu kia muốn tận sát Dịch Khinh Ngữ.
      Đao quang loé lên, nhân ảnh tan biến.
      Đao mang tựa như chiếc bóng đeo bám theo thân hình Dịch Khinh Ngữ còn thân hình Dịch Khinh Ngữ khác gì loài quỷ mỵ thoắt thoắt như hư vô vô tận.
      "A!"
      vị hắc y lão giả chợt kêu lên thảm thiết, chỉ thấy giữa trán ông ta ra chấm tròn bé xíu thân hình lảo đảo chậm mất vài nhịp, lập tức bị đám người Dịch Phong từ phía sau ùa tới phân thây thành trăm mảnh. Thân hình Dịch Khinh Ngữ lại xuất lánh sang bên, bàn tay ngọc ngà xuất chiếc kim thêu dài bé xíu.
      Dịch Khinh Ngữ nhàng phất tay :
      "Liên Ngôn, ngươi biết tốc độ của ta là nhanh nhất sao? Ngươi chọn sai phương thức chiến đấu rồi."
      Vừa xong sắc mặt chợt biến vì phát thân hình Liên Ngôn mất hút, lập tức Dịch Khinh Ngữ nhắm mắt tập trung tinh thần.
      Thân hình Dịch Khinh Ngữ cũng lập tức biến mất đồng thời loạt thanh kim thiết giao tranh liên tiếp vang lên, thân hình hai người lại ra trước mắt chúng nhân rồi lại biến mất sau vài sát na ngắn ngủi…
      "Ầm! Ầm! Ầm!"
      thanh giao chiến vang rền khắp bốn phương, tốc độ hai người đều lên đến cực hạn khiến cho những người chung quanh chỉ nghe thấy tiếng mà thấy hình.
      "Ha ha ha! Thống khoái! Thống khoái!"
      Liên Ngôn sảng khoái cười lớn thành tiếng, thanh sung mãn thể hào khí ngất trời.
      "Liên Ngôn, ngờ ngươi tiến bộ nhanh như vậy, khá lắm!"
      Dịch Khinh Ngữ cất giọng nhu khen ngợi, máu hai người văng ra bị tốc độ cực cao làm tan biến thành muôn điểm huyết hoa trung, chỉ thấy hai người tinh thần cực khoái, chiến đấu đến độ lâm ly kỳ ảo người khác chỉ có thể nhìn mà thể hiểu, đột nhiên…
      Hai bóng người lại xuất tại đương trường hình thành thế đối lập.
      ngực Liên Ngôn xuất lỗ máu tươi ngừng rỉ ra. Còn Dịch Khinh Ngữ cũng mất hết vẻ tiêu sái tự tại, đầu tóc rối bù, vùng bụng xuất vết đao chém, máu chảy ròng ròng.
      "Ha ha!"
      Liên Ngôn đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài.
      "Hoa tàn hoa nở, xuân qua thu về, biết bao nhiêu năm trời Liên Ngôn ta mong chờ ngày hôm nay. Từ khi thê tử bị sát hại, ta cũng mất hết hứng thú hưởng thụ cuộc sống, cuộc sống này quá tàn nhẫn với ta, sao ta còn cố bám lấy nó? Kim tiền, quyền lực, ta coi như gió thoảng mây trôi, mỗi khi ta nhớ đến cái chết của thê tử, thứ duy nhất giữ ta còn sống chính là…là phải phân thây ngươi. Thế nhưng bao nhiêu năm nay ngươi nấp sâu trong sào huyệt của Phách long quân, giá như…"
      Mục quang của Liên Ngôn hoàn toàn hướng về phía Dịch Khinh Ngữ:
      "Hoàng thiên bất phụ khổ tâm nhân, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi. Ha ha, Dịch Khinh Ngữ, lại đây, chiến đấu với ngươi ta cảm thấy thống khoái."
      đạo kình khí vàng rực lần theo cơ thể của Liên Ngôn bạo phát ra ngoài, toàn thân Liên Ngôn như được bao bọc trong vần thái dương rực rỡ chói loà ngoạn mục, thân thể lão được bao bọc bởi loại tiên thiên cương khí cường đại nhất, khí thế cương mãnh, vượt xa thứ cương khí hộ thân của Chân Từ. Dịch Khinh Ngữ cảm thấy cương khí của Liên Ngôn vô cùng khó đối phó, nhất thời nhíu mày tỏ ra khó chịu.
      "Lão già cứng đầu này đúng là khó đối phó, hà!"
      Dịch Khinh Ngữ thở dài đầy phiền não, mình cũng xuất đạo ngân sắc quang mang, đầu tóc cũng hoá thành trắng xoá, cuối mỗi sợi tóc cũng phát ra tia sáng màu bạc, nhìn khác mấy so với mũi kim thêu tay của Dịch Khinh Ngữ.
      "Rầm!"
      Bầu khí chợt rung động phát ra thanh như sấm rền, từ trung tâm giữa Liên Ngôn và Dịch Khinh Ngữ áp lực kinh nhân bạo phát toả ra chung quanh hơn mười thước.
      Tại đương trường chỉ còn vị hắc y lão giả đấu với bốn người bên phía Dịch Phong, người này vốn hạ thêm được tên địch trước đó lâu nhưng toàn thân cũng thụ thương nghiêm trọng. tiên thiên cao thủ đấu bốn tiên thiên trung kỳ cao thủ, cho dù có là tiên thiên hậu kỳ cao thủ cũng tránh khỏi thụ trọng thương, người muốn giết 4 người càng khó khăn hơn. Đột nhiên…
      tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, toàn bộ sân sau đình viện rung lên như động đất, bụi mặt đất bị hất tung lên mù mịt, lực lượng cuồng bạo chấn lùi hắc y lão giả cùng 4 người bọn Dịch Phong thối lui vài bước, bất giác tất cả cùng đình chỉ chiến đấu nhìn như ngây dại vào trận đấu nơi trung tâm đình viện.
      "Vạn tiễn xuyên tâm!"
      Dịch Khinh Ngữ cất giọng the thé hét lên, tóc đầu hoá thành muôn vạn mũi lợi tiễn nhằm về phía thân hình Liên Ngôn xạ tới. Vẻ mặt Dịch Khinh Ngữ đầy cao ngạo, tin chắc mỗi mũi lợi tiễn hàm chứa ngân phát công kích lực thừa sức công phá hộ thể cương khí của Liên Ngôn. Tuy nhiên sát chiêu thực của …chính là mười mũi kim thêu được giấu kín trong muôn ngàn sợi tóc trắng kia.
      "Ầm!"
      Chiến đao của Liên Ngôn chém thẳng xuống, Dịch Khinh Ngữ chắp hai tay chặn lấy sống đao, khiến cho đao của Liên Ngôn tiến thêm được phân nào, đồng thời muôn ngàn sợi tóc cứng rắn như lợi tiễn nhằm hướng toàn thân Liên Ngôn công kích, ai biết trong số đó còn có mười mũi kim thêu hàm chứa khí kình khủng khiếp trong đám tóc công tới.
      Liên Ngôn vốn phát ra những mũi kim thêu này từ lâu nhưng lão giả vờ hay biết để dẫn dụ địch nhân sập bẫy. Báo cừu rửa hận, dĩ nhiên phải nghiên cứu võ công đối phương cẩn thận.
      "Ha ha ha!"
      Liên Ngôn đột nhiên ngửa mặt cười dài, tiếng cười vang động khắp thiên .
      "Á!"
      tiếng kêu thảm thiết vang lên, Dịch Khinh Ngữ đầu lìa khỏi cổ bắn văng lên , hai mắt vẫn còn trợn trừng như thể tin nổi, toàn bộ tóc của cũng bị chém đứt lìa. Thủ cấp Dịch Khinh Ngữ lăn lông lốc mặt sân, lấm lem bụi đất, những cao thủ phe Dịch Phong đứng quan chiến ngẩn người ra như si ngốc.
      ngực của Liên Ngôn cũng xuất mười lỗ thủng, mười mũi kim thêu đều trúng đích nhưng miệng lão vẫn mỉm cười, tay trái lão xuất thanh chiến đao màu đỏ bầm vẫn còn dính đầy máu tươi.
      Thanh chiến đao này vốn là do thạch trung diễm sí thiết chế luyện thành trung phẩm linh khí, Liên Ngôn hấp thu dấu vào trong cơ thể. cần phải đây chính là quân bài lợi hại mà Liên Ngôn cất công chuẩn bị sẵn, chính vào thời khắc tối hậu nhất lão mới triệu hồi trung phẩm linh khí chém đứt toàn bộ đầu tóc Dịch Khinh Ngữ rồi tiện tay hớt luôn thủ cấp đối phương.
      Thân pháp Dịch Khinh Ngữ quả đạt đến độ xuất thần nhập hoá, nếu ngay từ đầu biết Liên Ngôn dùng đến linh khí chiến đao chắc vội vã cao chạy xa bay chứ ngu ngốc ở lại đối địch.
      oOo
      Ngồi lưng hắc ưng bay cao đến chín tần mây, Tần Vũ cảm thấy vô cùng sảng khoái.
      "Khí lực cường đại. Tiểu Hắc, ngừng!"
      Tần Vũ cảm thấy bên dưới mặt đất bốc lên cỗ khí lực cường đại hết sức khủng bố, mặc dù từ xuống dưới đó rất xa tuy nhiên cỗ khí lực này cũng rất mạnh nên vẫn có thể cảm nhận sức mạnh rất ràng, từ khi trở thành tiên thiên cao thủ, năng lực cảm nhận khí tức của Tần Vũ ngừng phát triển linh mẫn dị thường, tự nhiên có cảm giác mạnh mẽ hơn người khác.
      "Chính là khí tức của Liên gia gia."
      Tần Vũ nhanh chóng nhận ra tung tích của cỗ khí tức kia.
      "Tiểu Hắc, mau hạ xuống!"
      Tần Vũ cảm thấy yên tâm, lệnh cho Tiểu Hắc nhanh chóng hạ xuống, lúc sau thấy tiểu đình viện bên dưới. Cũng vừa đúng lúc Liên Ngôn chém rơi đầu Dịch Khinh Ngữ.
      "Ha ha ha!"
      Liên Ngôn ngửa mặt cười ngớt, nhiệt lệ tuôn trào.
      Tần Vũ nhìn thấy ràng ngực Liên Ngôn có mười lỗ thủng do mười mũi kim thêu xuyên qua. Vốn tinh thông y đạo, chỉ cần nhìn qua Tần Vũ cũng biết mười lỗ thủng kia toàn nằm ở những vị trí yếu hại cơ thể, cơ hội cứu sống hầu như có, Tần Vũ như bị sét đánh ngang tai nhất thời đứng yên như trời trồng.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao
      Hiệu đính: nhiephon


      Chương 5

      Tình Thiên Phích Lịch (3)


      Liên Ngôn nhìn Dịch Khinh Ngữ chớp mắt, trong mắt lão ánh lên những tia nhìn đầy thống hận như muốn ăn tươi nuốt sống đối thủ, nếu như Tần Vũ có mặt tại đương trường chắc cảm thấy vô cùng kỳ quái. Ngày thường Liên Ngôn là người vô cùng bình tĩnh điềm đạm, lúc còn ở Vân Vụ sơn trang, lão vẫn thường ngồi yên trầm mặc hàng giờ liền, ít khi tỏ ra hưng phấn chứ đừng là tỏ ra kích động như bây giờ.
      Liên Ngôn nhếch mép khẽ cười hỏi:
      "Khinh Ngữ, ngươi còn nhớ chuyện trăm sáu mươi năm về trước chứ?"
      Dịch Khinh Ngữ cúi đầu im lặng, lát sau khẽ cười đáp:
      "Có phải là trận quyết đấu trăm sáu mươi năm trước giữa hai ta phải ? Đáng trách lúc đó ngươi công phu tu luyện còn kém quá, ngay cả tính mạng thê tử cũng bảo toàn nổi, lần đó nếu phải vào lúc tối hậu có Trấn Đông Vương xuất giải vây cái mạng của ngươi cũng toi rồi, để xem lần này ngươi chạy đâu cho thoát?"
      Người đạt đến tiên thiên cảnh giới thọ mệnh kéo dài hơn năm trăm năm, Liên Ngôn và Dịch Khinh Ngữ hơn trăm tuổi cũng có gì kỳ lạ, cả hai đều đạt đến cảnh giới tiên thiên đại viên mãn. Nhưng cả hai vẫn chưa tiếp nhận tứ cửu thiên kiếp. Thế mới có người vừa đạt được tiên thiên đại viên mãn phải chịu tứ cửu thiên kiếp, có người cả đời là tiên thiên đại viên mãn vẫn gặp được tứ cửu thiên kiếp. Tất cả chỉ phụ thuộc vào duyên số, thể cưỡng cầu.
      "Chạy ư? Tại sao lại phải chạy? Ta chờ cả trăm năm chỉ để có được ngày hôm nay."
      Song nhãn Liên Ngôn bất ngờ phát xuất lệ mang:
      "Các người giải quyết bọn chúng, Dịch Khinh Ngữ giao cho ta đối phó."
      "Dạ!"
      Hai hắc y lão giả lập tức khom người vâng mệnh.
      Ngay khi Liên Ngôn tập trung đấu khí về phía Dịch Khinh Ngữ cỗ khí thế lăng lệ ngất trời lập tức gây áp đảo lên đối thủ của lão, tay cầm đao cũng ngừng vận công sẵn sàng khai chiến, Dịch Khinh Ngữ lắc đầu khẽ cười, ngón tay thủ thế Lan Hoa Chỉ, tiến lên nghênh tiếp Liên Ngôn. Hai kẻ tử thù đối mặt, ai dám khinh xuất ra tay trước.
      Tiên thiên đại viên mãn nếu phải là người may mắn gặp được thiên tài địa bảo hay có được tuyệt đỉnh thần công, muốn đạt đến trình độ này tối thiểu phải mất trăm năm. Trừ phi có được «Tổ Long quyết» là loại công pháp huấn luyện thần tốc hay tìm được thiên tài địa bảo tại hồng hoang biên cương chỉ cần tối đa 10 năm.
      "A!"
      Tiếng kêu gào thảm liệt ngừng vang lên hoà với thanh chém giết liên tu bất tận. Hai hắc y lão giả tung hoành trong trận địa của phe Dịch Phong, đến đâu chém giết đến đấy, tứ chi kẻ địch bị đứt lìa vương vãi khắp nơi, máu văng tung toé nhuộm đỏ nền đất, hai vị hắc y lão giả kia cũng thụ thương ít, vậy mà liên đấu với kẻ địch bẩy người vẫn giết được tên và loại thêm tên nữa ra khỏi vòng chiến đấu. Liên Ngôn và Dịch Khinh Ngữ căn bản có thời gian lo lắng cho đồng đội.
      "Choeng!"
      Liên Ngôn chiến đao rời vỏ, đạo đạo đao mang nhất thời thịnh khai, nhanh như chớp bao lấy thân hình Dịch Khinh Ngữ, nhắm vào những nơi yếu hại công tới. Liên Ngôn người đao hợp nhất, thân mình như điện xẹt hoà nhập vào thế đao hết chiêu này đến chiêu kia muốn tận sát Dịch Khinh Ngữ.
      Đao quang loé lên, nhân ảnh tan biến.
      Đao mang tựa như chiếc bóng đeo bám theo thân hình Dịch Khinh Ngữ còn thân hình Dịch Khinh Ngữ khác gì loài quỷ mỵ thoắt thoắt như hư vô vô tận.
      "A!"
      vị hắc y lão giả chợt kêu lên thảm thiết, chỉ thấy giữa trán ông ta ra chấm tròn bé xíu thân hình lảo đảo chậm mất vài nhịp, lập tức bị đám người Dịch Phong từ phía sau ùa tới phân thây thành trăm mảnh. Thân hình Dịch Khinh Ngữ lại xuất lánh sang bên, bàn tay ngọc ngà xuất chiếc kim thêu dài bé xíu.
      Dịch Khinh Ngữ nhàng phất tay :
      "Liên Ngôn, ngươi biết tốc độ của ta là nhanh nhất sao? Ngươi chọn sai phương thức chiến đấu rồi."
      Vừa xong sắc mặt chợt biến vì phát thân hình Liên Ngôn mất hút, lập tức Dịch Khinh Ngữ nhắm mắt tập trung tinh thần.
      Thân hình Dịch Khinh Ngữ cũng lập tức biến mất đồng thời loạt thanh kim thiết giao tranh liên tiếp vang lên, thân hình hai người lại ra trước mắt chúng nhân rồi lại biến mất sau vài sát na ngắn ngủi…
      "Ầm! Ầm! Ầm!"
      thanh giao chiến vang rền khắp bốn phương, tốc độ hai người đều lên đến cực hạn khiến cho những người chung quanh chỉ nghe thấy tiếng mà thấy hình.
      "Ha ha ha! Thống khoái! Thống khoái!"
      Liên Ngôn sảng khoái cười lớn thành tiếng, thanh sung mãn thể hào khí ngất trời.
      "Liên Ngôn, ngờ ngươi tiến bộ nhanh như vậy, khá lắm!"
      Dịch Khinh Ngữ cất giọng nhu khen ngợi, máu hai người văng ra bị tốc độ cực cao làm tan biến thành muôn điểm huyết hoa trung, chỉ thấy hai người tinh thần cực khoái, chiến đấu đến độ lâm ly kỳ ảo người khác chỉ có thể nhìn mà thể hiểu, đột nhiên…
      Hai bóng người lại xuất tại đương trường hình thành thế đối lập.
      ngực Liên Ngôn xuất lỗ máu tươi ngừng rỉ ra. Còn Dịch Khinh Ngữ cũng mất hết vẻ tiêu sái tự tại, đầu tóc rối bù, vùng bụng xuất vết đao chém, máu chảy ròng ròng.
      "Ha ha!"
      Liên Ngôn đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài.
      "Hoa tàn hoa nở, xuân qua thu về, biết bao nhiêu năm trời Liên Ngôn ta mong chờ ngày hôm nay. Từ khi thê tử bị sát hại, ta cũng mất hết hứng thú hưởng thụ cuộc sống, cuộc sống này quá tàn nhẫn với ta, sao ta còn cố bám lấy nó? Kim tiền, quyền lực, ta coi như gió thoảng mây trôi, mỗi khi ta nhớ đến cái chết của thê tử, thứ duy nhất giữ ta còn sống chính là…là phải phân thây ngươi. Thế nhưng bao nhiêu năm nay ngươi nấp sâu trong sào huyệt của Phách long quân, giá như…"
      Mục quang của Liên Ngôn hoàn toàn hướng về phía Dịch Khinh Ngữ:
      "Hoàng thiên bất phụ khổ tâm nhân, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi. Ha ha, Dịch Khinh Ngữ, lại đây, chiến đấu với ngươi ta cảm thấy thống khoái."
      đạo kình khí vàng rực lần theo cơ thể của Liên Ngôn bạo phát ra ngoài, toàn thân Liên Ngôn như được bao bọc trong vần thái dương rực rỡ chói loà ngoạn mục, thân thể lão được bao bọc bởi loại tiên thiên cương khí cường đại nhất, khí thế cương mãnh, vượt xa thứ cương khí hộ thân của Chân Từ. Dịch Khinh Ngữ cảm thấy cương khí của Liên Ngôn vô cùng khó đối phó, nhất thời nhíu mày tỏ ra khó chịu.
      "Lão già cứng đầu này đúng là khó đối phó, hà!"
      Dịch Khinh Ngữ thở dài đầy phiền não, mình cũng xuất đạo ngân sắc quang mang, đầu tóc cũng hoá thành trắng xoá, cuối mỗi sợi tóc cũng phát ra tia sáng màu bạc, nhìn khác mấy so với mũi kim thêu tay của Dịch Khinh Ngữ.
      "Rầm!"
      Bầu khí chợt rung động phát ra thanh như sấm rền, từ trung tâm giữa Liên Ngôn và Dịch Khinh Ngữ áp lực kinh nhân bạo phát toả ra chung quanh hơn mười thước.
      Tại đương trường chỉ còn vị hắc y lão giả đấu với bốn người bên phía Dịch Phong, người này vốn hạ thêm được tên địch trước đó lâu nhưng toàn thân cũng thụ thương nghiêm trọng. tiên thiên cao thủ đấu bốn tiên thiên trung kỳ cao thủ, cho dù có là tiên thiên hậu kỳ cao thủ cũng tránh khỏi thụ trọng thương, người muốn giết 4 người càng khó khăn hơn. Đột nhiên…
      tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, toàn bộ sân sau đình viện rung lên như động đất, bụi mặt đất bị hất tung lên mù mịt, lực lượng cuồng bạo chấn lùi hắc y lão giả cùng 4 người bọn Dịch Phong thối lui vài bước, bất giác tất cả cùng đình chỉ chiến đấu nhìn như ngây dại vào trận đấu nơi trung tâm đình viện.
      "Vạn tiễn xuyên tâm!"
      Dịch Khinh Ngữ cất giọng the thé hét lên, tóc đầu hoá thành muôn vạn mũi lợi tiễn nhằm về phía thân hình Liên Ngôn xạ tới. Vẻ mặt Dịch Khinh Ngữ đầy cao ngạo, tin chắc mỗi mũi lợi tiễn hàm chứa ngân phát công kích lực thừa sức công phá hộ thể cương khí của Liên Ngôn. Tuy nhiên sát chiêu thực của …chính là mười mũi kim thêu được giấu kín trong muôn ngàn sợi tóc trắng kia.
      "Ầm!"
      Chiến đao của Liên Ngôn chém thẳng xuống, Dịch Khinh Ngữ chắp hai tay chặn lấy sống đao, khiến cho đao của Liên Ngôn tiến thêm được phân nào, đồng thời muôn ngàn sợi tóc cứng rắn như lợi tiễn nhằm hướng toàn thân Liên Ngôn công kích, ai biết trong số đó còn có mười mũi kim thêu hàm chứa khí kình khủng khiếp trong đám tóc công tới.
      Liên Ngôn vốn phát ra những mũi kim thêu này từ lâu nhưng lão giả vờ hay biết để dẫn dụ địch nhân sập bẫy. Báo cừu rửa hận, dĩ nhiên phải nghiên cứu võ công đối phương cẩn thận.
      "Ha ha ha!"
      Liên Ngôn đột nhiên ngửa mặt cười dài, tiếng cười vang động khắp thiên .
      "Á!"
      tiếng kêu thảm thiết vang lên, Dịch Khinh Ngữ đầu lìa khỏi cổ bắn văng lên , hai mắt vẫn còn trợn trừng như thể tin nổi, toàn bộ tóc của cũng bị chém đứt lìa. Thủ cấp Dịch Khinh Ngữ lăn lông lốc mặt sân, lấm lem bụi đất, những cao thủ phe Dịch Phong đứng quan chiến ngẩn người ra như si ngốc.
      ngực của Liên Ngôn cũng xuất mười lỗ thủng, mười mũi kim thêu đều trúng đích nhưng miệng lão vẫn mỉm cười, tay trái lão xuất thanh chiến đao màu đỏ bầm vẫn còn dính đầy máu tươi.
      Thanh chiến đao này vốn là do thạch trung diễm sí thiết chế luyện thành trung phẩm linh khí, Liên Ngôn hấp thu dấu vào trong cơ thể. cần phải đây chính là quân bài lợi hại mà Liên Ngôn cất công chuẩn bị sẵn, chính vào thời khắc tối hậu nhất lão mới triệu hồi trung phẩm linh khí chém đứt toàn bộ đầu tóc Dịch Khinh Ngữ rồi tiện tay hớt luôn thủ cấp đối phương.
      Thân pháp Dịch Khinh Ngữ quả đạt đến độ xuất thần nhập hoá, nếu ngay từ đầu biết Liên Ngôn dùng đến linh khí chiến đao chắc vội vã cao chạy xa bay chứ ngu ngốc ở lại đối địch.
      oOo
      Ngồi lưng hắc ưng bay cao đến chín tần mây, Tần Vũ cảm thấy vô cùng sảng khoái.
      "Khí lực cường đại. Tiểu Hắc, ngừng!"
      Tần Vũ cảm thấy bên dưới mặt đất bốc lên cỗ khí lực cường đại hết sức khủng bố, mặc dù từ xuống dưới đó rất xa tuy nhiên cỗ khí lực này cũng rất mạnh nên vẫn có thể cảm nhận sức mạnh rất ràng, từ khi trở thành tiên thiên cao thủ, năng lực cảm nhận khí tức của Tần Vũ ngừng phát triển linh mẫn dị thường, tự nhiên có cảm giác mạnh mẽ hơn người khác.
      "Chính là khí tức của Liên gia gia."
      Tần Vũ nhanh chóng nhận ra tung tích của cỗ khí tức kia.
      "Tiểu Hắc, mau hạ xuống!"
      Tần Vũ cảm thấy yên tâm, lệnh cho Tiểu Hắc nhanh chóng hạ xuống, lúc sau thấy tiểu đình viện bên dưới. Cũng vừa đúng lúc Liên Ngôn chém rơi đầu Dịch Khinh Ngữ.
      "Ha ha ha!"
      Liên Ngôn ngửa mặt cười ngớt, nhiệt lệ tuôn trào.
      Tần Vũ nhìn thấy ràng ngực Liên Ngôn có mười lỗ thủng do mười mũi kim thêu xuyên qua. Vốn tinh thông y đạo, chỉ cần nhìn qua Tần Vũ cũng biết mười lỗ thủng kia toàn nằm ở những vị trí yếu hại cơ thể, cơ hội cứu sống hầu như có, Tần Vũ như bị sét đánh ngang tai nhất thời đứng yên như trời trồng.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao
      Hiệu đính: nhiephon


      Chương 6

      Bồi Táng (1)


      Tâm trí Tần Vũ hoàn toàn trống rỗng, cảm giác đau khổ xâm chiếm khiến cảm thấy đầu đau nhức như bị trúng quyền, phải hơn khắc trôi qua Tần Vũ mới dần lấy lại được cảm nhận.
      "Liên gia gia!"
      Tiếng gọi thê lương của Tần Vũ làm rung động cả mặt đất, điều khiển hắc ưng gấp rút hạ xuống rồi nhanh chóng nhào lại ôm chầm lấy thân hình của Liên Ngôn.
      Liên Ngôn cúi đầu xuống nhìn thấy Tần Vũ, miệng lão khẽ điểm nụ cười hiền hoà:
      "Tiểu Vũ, sao con lại đến đây? Trước khi chết còn được gặp con lần cuối, quả ông trời đối đãi với ta bạc."
      Mặc dù bị trọng thương thập tử nhất sinh, giọng của Liên Ngôn vẫn trầm ấm dịu dàng như thường ngày.
      "Liên gia gia…"
      Tần Vũ nghẹn ngào biết gì, nhìn thấy vết thương ngực lão ngừng rỉ máu, chỉ biết nấc lên thành tiếng, nhiệt lệ tuôn trào.
      "Tiểu Vũ, đừng khóc, sinh lão bệnh tử vốn lẽ thường tình, Liên gia gia sống thừa quá lâu rồi. Sống chết đối với ta còn quan trọng nữa."
      Liên Ngôn gắng gượng đưa tay lau nước mắt cho Tần Vũ, nhàng khuyên nhủ , đột nhiên lão chợt chau mày, toàn thân vô lực từ từ ngồi bệt xuống đất.
      "Liên gia gia, ráng chịu đựng, con đưa người tìm đại phu."
      Tần Vũ đỡ lấy thân hình Liên Ngôn cố gắng bồng lão đến chỗ Hắc Ưng.
      Liên Ngôn mỉm cười lắc đầu:
      "Tiểu Vũ à, bất tất phải làm vậy, ta biết con tinh thông y đạo, thấy ta bị thương thế này con nghĩ còn cứu được sao? Ta tự biết nội thương của mình còn nặng hơn nhiều, chút hơi tàn này là do dồn hết tiên thiên chân khí tu luyện bao lâu nay mới duy trì được."
      Tần Vũ cắn môi lắc đầu, trong lòng muốn thừa nhận phũ phàng, mặc dù biết Liên gia gia chưa hề dối bao giờ. Liên Ngôn quả dốc cạn tiên thiên chân khí để duy trì tâm mạch.
      "A...a, phụ thân…con thề phải báo thù cho người, trước tiên là giết chết tên hắc y lão giả, sau đó phải băm vằm lão bất tử kia để tế vong linh người."
      thanh oán hận của Dịch Phong cất lên. thấy Liên Ngôn cận kề cái chết, căn bản có khả năng chống cự. Trong mắt Tần Vũ chợt loé lên tia nhìn lạnh lẽo.
      "Tiểu Vũ, đừng manh động, chạy mau con. Bốn kẻ đó đều là tiên thiên trung kỳ cao thủ còn hắc y lão giả kia là thủ hạ của phụ vương con, bọn ta đều bị trọng thương sợ thể ngăn cản bọn chúng được lâu."
      Liên Ngôn vội nắm lấy tay Tần Vũ khuyên nhủ, nhưng nay Tần Vũ bước vào tiên thiên cảnh giới, vốn để tâm đến lời khuyên của Liên Ngôn.
      Xét về thực lực của các cao thủ tại Tiềm Long đại lục phải đến "khí lực" của từng người. Đạt đến tiên thiên cảnh giới nghĩa là đan điền có thể dễ dàng hấp thụ tiên thiên chân khí, đây chính là kiến thức căn bản. Thế nhưng trường hợp của Tần Vũ so với các tiên thiên cao thủ khác hoàn toàn giống nhau, đan điền của hoàn toàn tích tụ chân khí.
      Vũ khí mạnh nhất của Tần Vũ chính là thân thể , đặc biệt là tốc độ. Dưới con mắt tinh đời của Liên Ngôn vẫn thể nhìn thấu thực lực của Tần Vũ. Toàn bộ cơ nhục của đều là lực lượng cường đại mà người khác thể phân biệt được.
      Tần Vũ tự hào khoe với Liên Ngôn:
      "Liên gia gia hãy yên lòng, mọi việc còn lại cứ tin tưởng để con giải quyết. cho Liên gia gia biết bí mật, ra con tu luyện ngoại công đạt đến tiên thiên cảnh giới. Ngoại công tiên thiên cảnh giới khác xa nội công. Theo con thấy còn mạnh hơn nhiều."
      Trong mắt Liên Ngôn lộ vẻ chấn động:
      "Ngoại công có thể đạt đến tiên thiên cảnh giới?"
      Từ xưa đến nay chưa từng có ai luyện ngoại công đạt đến tiên thiên cảnh giới, Liên Ngôn tuy bán tín bán nghi, nhưng lão cũng biết Tần Vũ hề dối gạt mình. Lão cũng cảm thấy yên tâm phần nào dần dần bình tâm lại.
      "A!"
      Vị hắc y lão giả còn lại kêu thảm tiếng sau khi bị bốn tên tiên thiên cao thủ hợp kích giết chết.
      "Ha ha lão già kia, ngươi dám ngang nhiên sát tử phụ thân của ta, ta phải tự tay băm ngươi thành trăm mảnh. Làm sao có thể để ngươi chết yên bình như vậy được!"
      Dịch Phong nghiến răng hăm doạ, trong mắt lên vẻ thống hận cực điểm, gương mặt tuấn hoàn toàn biến dạng thành vẻ mặt của ác ma.
      Liên Ngôn lúc này sắc mặt dần chuyển sang trắng bệch. Tần Vũ cũng thất kinh vì biết lão còn chịu được bao lâu nữa, ôm chặt lấy thân hình lão. chỉ cầu mong sao cho Liên gia gia có thể ra thanh thản.
      Liên Ngôn ngước nhìn lên trời, đôi mắt lão xa xăm như nhìn thấy thê tử từ hạ xuống để rước lão theo:
      "Lộ hoa đảo ảnh, yên vụ trám bích, linh chiểu ba noãn.
      Kim liễu diêu phong thụ thụ, hệ thải phảng long chu diêu ngạn.
      Thiên bộ hồng kiều, tham soa nhạn xỉ, trực xu thủy điện.
      Nhiễu kim đê, mạn diễn ngư long hí, thốc kiều xuân la khỉ, huyên thiên ti quản

      viêm kinh thành, kim phượng trì, y nhân thiến ảnh y cựu
      …"
      Miệng lão khe khẽ ngâm bài thơ tả lại khung cảnh diễm lệ trong Viêm kinh thành.
      Đến tận giây phút cuối cùng môi Liên Ngôn vẫn còn điểm nụ cười.
      Tần Vũ hãy còn ít tuổi, có nhiều chuyện vẫn chưa từng trải qua vì thế thể hiểu hết tâm của Liên Ngôn. Tuy nhiên cũng cảm nhận được lão ra rất bình thản còn gì để nuối tiếc.
      "Liên gia gia!"
      Tần Vũ thương tâm hét lên tiếng bi thảm để tiễn biệt lão.
      Từ đến lớn, người thường xuyên ở bên cạnh chăm sóc chỉ có Liên Ngôn, mỗi khi có việc phải quay về vương phủ, lúc nào cũng muốn mau chóng quay về Vân Vụ Sơn Trang để được gặp mặt Liên Ngôn. Có thể trong suốt ngần ấy năm Liên Ngôn thay thế hình ảnh của Tần Đức trong lòng của .
      "Tiểu tử kia, mi đau lòng làm gì."
      Dịch Phong khinh khỉnh cười lạnh.
      Dịch Phong trước sau thèm để Tần Vũ vào mắt vì gã chỉ căm hận mỗi Liên Ngôn, tuy nhiên gã tức giận vì bị tiếng hét của Tần Vũ làm cho giật mình, làm mất hết uy phong của thống lĩnh của quân đoàn cấm vệ quân. phần cũng vì gã căm hận Liên Ngôn thảm sát phụ thân gã mà có chỗ để phát tiết.
      Dịch Phong quỳ trước thi thể Dịch khinh Ngữ khấn:
      "Phụ thân đại nhân, hài nhi bất hiếu, nay hài nhi xin thay người báo cừu!"
      Rồi chuyển mình đứng dậy, lạnh lùng ra lệnh:
      "Động thủ, giết chết tên tiểu tử, còn thi thể của lão già hại chết nghĩa phụ ta để đó, tự tay ta băm vằm lão ra thành trăm mảnh để tế vong linh phụ thân đại nhân!"
      "Dạ!"
      Ba tên tiên thiên trung kỳ cao thủ lập tức cúi đầu vâng lệnh, trong mắt bọn chúng, Tần Vũ chẳng qua chỉ là tiểu tử lấy gì làm nguy hiểm.
      "Ngươi vừa gì?"
      Tần Vũ nhàng đặt thi thể của Liên Ngôn xuống đất, từ từ đứng lên, mục quang băng lãnh lăng lệ chiếu thẳng vào mặt Dịch Phong.
      Dịch Phong thèm để ý nheo mắt nhìn qua bên cạnh Tần Vũ:
      " biết nên phân thây lão già đáng ghét kia theo kiểu gì bây giờ nhỉ?"
      gương mặt gã xuất nụ cười thâm độc, hất hàm bảo bọn thuộc hạ:
      "Ba người các ngươi thay ta giáo huấn tên tiểu tử kia, cho nó biết nhúng mũi vào chuyện người khác có hậu quả gì!"
      Tên lùn nhất bọn cười hắc hắc bảo:
      "Nhị vị huynh đệ, nhường tên tiểu tử này cho ta giải quyết nhé! Hè hè…"
      Tần Vũ nheo mắt nhìn đối thủ, khoé mắt lộ đạo đạo hàn quang.
      "Tiểu tử, chịu chết !"
      Tên lùn lắc mình cái tay liền xuất thanh trường đao nhằm thẳng vào Tần Vũ chém tới, tốc độ thua kém gì huynh muội Nạp Lan bại dưới tay Tần Vũ, chỉ tiếc, Tần Vũ sau khi hạ sát Chân Từ còn giống với Tần Vũ trước đây nữa. nắm chặt nắm đấm lại, các ngón tay liền xuất màu đỏ bầm mờ mờ, chính là trung phẩm linh khí Diễm Sí Quyền Sáo.
      Tần Vũ thân hình chớp động liền xuất 3 đạo tàn ảnh, đồng thời.
      "Ầm!"
      tiếng kim thiết va chạm nhau, trung phẩm linh khí lập tức phát huy diệu dụng đập nát tiên phẩm chiến đao đồng thời tiện đà đấm thẳng vào yết hầu của tên lùn kia.
      Quyền chỉ công kích xuyên qua cương khí hộ thể!
      Tên lùn kinh hãi vì chiến đao bị đấm vỡ hoàn toàn có thời gian phản ứng, quyền của Tần Vũ đánh ra gom đủ sức mạnh vạn cân tập trung vào điểm, «Bình!»
      tiếng, cổ tên lùn kia lập tức xuất lỗ thủng to tướng.
      "Phịch!"
      Tên lùn tròng mắt lòi cả ra ngoài, ngả sụp xuống đất như cây chuối mà hiểu vì sao mình chết.
      Dịch Phong cùng hai tên đồng bọn đều là đỉnh đỉnh đại danh tiên thiên trung kỳ cao thủ thế nhưng chính mắt nhìn thấy đồng bọn bị sát hại mà cả thời gian phản ứng cũng có. Cả bọn trợn tròn mắt nhìn Tần Vũ, biết ở đâu chui ra tiên thiên cao thủ có thể dùng tay đấm vỡ tiên phẩm chiến đao vô cùng cứng rắn, nhất thời tâm thần chấn động sém chút vãi cả ra quần.
      "Ba người các ngươi chuẩn bị theo bồi táng cho Liên gia gia của ta!"
      Tần Vũ vận hết toàn thân sức mạnh, thậm chí từng tế bào nhất cũng liên tục sản sinh ra lực lượng, từ khi đạt đến cảnh giới tiên thiên ngoại công cao thủ, vẫn chưa thử qua lực công kích mạnh nhất gồm toàn bộ công lực của mình như thế nào?
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Dịch Giả: eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, Nhặn môn Quần, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp , Vaan,minhsbv, LacDeTuTai,TamBao
      Hiệu đính: nhiephon


      Chương 7

      Bồi Táng (2)


      Ánh mắt Tần Vũ lạnh băng phát ra sát khí, nhìn chăm chăm ba người trước mặt. Cái chết đột ngột của Liên Ngôn khiến trong lòng Tần Vũ tràn đầy phẫn hận, chút cam lòng. Ba người trước mặt lúc này đương nhiên trở thành đối tượng phát tiết của Tần Vũ. Hơn nữa ba tên này cùng Dịch Khinh Ngữ hợp công giết chết Liên gia gia.
      "Hừ, chẳng qua chỉ là thằng lỏi. Lúc nãy lão tử sơ ý, bị nó dọa sợ chết khiếp."
      Dịch Phong đột nhiên hất đầu, tiếp đó ánh mắt tàn độc dán chặt lên thân hình Tần Vũ giống như độc xà.
      "Sấu tử, Sửu nhân, cả ba chúng ta cùng lên, liên thủ giết chết thằng nhóc này trả thù cho nghĩa phụ."
      Hai tên thủ hạ vâng mệnh của Dịch Phong cùng gật đầu. tên đồng bọn của chúng vừa bị Tần Vũ giết trong chiêu xuất kỳ bất ý khiến trong lòng chúng khỏi giật mình kinh sợ. Chỉ khi ba người liên thủ bọn chúng mới còn đủ dũng khí. Bọn Dịch Phong ba tên nhìn chằm chằm Tần Vũ, toàn thân tiên thiên chân khí bắt đầu sôi lên. Chân khí ba người phát tán ra, hoàn toàn bao trùm Tần Vũ. Tần Vũ lúc này giống như cá nằm trong rọ.
      "Bùng! Bùng!"
      Huyền Thiết hộ tý cùng Huyền Thiết hộ thối được tháo ra, tùy ý quăng qua bên, đập xuống đá xanh trong đình viện tạo ra tiếng tiếng va đập trầm trọng. Tức bọn Dịch Phong ba người sắc mặt đại biến, tốc độ của Tần Vũ lúc nãy nhanh đến vậy, ngờ vẫn còn mang thêm vật nặng.
      "Liên gia gia, người chờ chút, đợi con giết hết đám này, con mang người trở về."
      Tần Vũ khấn với vong linh Liên gia.
      Tần Vũ ngăn được nhớ tới những lúc còn ở cùng với Liên Ngôn, thuở ấu thơ, suốt ngày quấn quít bên Liên Ngôn, van nài Liên Ngôn kể chuyện xưa cho nghe. Cùng những câu chuyện cổ tích của Liên Ngôn, Tần Vũ vẫn thường đắm mình trong những giấc mộng đẹp nhất.
      "Ngày xưa có tài tử, học hành cực khổ suốt mười năm ròng…"
      Mỗi lần kể chuyện xưa, Liên Ngôn luôn bắt đầu bằng:
      "Ngày xưa có …"
      Tần Vũ nhắm mắt nhớ lại những lúc Liên Ngôn ngồi bên giường thầm kể chuyện xưa cho ngủ, kỷ niệm đó ấp áp biết bao. Từ nay về sau, còn được gặp Liên gia gia hiền lành tốt bụng nữa. còn nghe thấy tiếng người ! còn nghe thấy tiếng người cười! Tần Vũ thể nào ngăn được đôi dòng nhiệt lệ nóng hổi tuôn trào.
      "Hừ!"
      Thân hình chớp lên, chút phong thanh, Tần Vũ biến mất.
      "A!"
      Tần Vũ nghiến răng dùng toàn lực đấm thẳng vào bụng Sấu Tử quyền chí mạng, tay của Tần Vũ giờ đây có thể nâng hơn ba ngàn cân, lực công của quyền đánh ra thực đạt hơn vạn cân. Xung lực ghê gớm
      "Oành!"
      Bụng Sấu tự đột nhiên chấn động mãnh liệt, tuy vùng bụng đến nỗi bị rách toát ra nhưng cơn đau thấu xương khiến tròng mắt lòi cả ra ngoài, thất khiếu lưu huyết. ra trong người lục phủ ngũ tạng bị xung lực vạn cân của 1 quyền đánh cho vỡ nát. Với xung lực vạn cân, chân khí tiên thiên trung kỳ của Sấu Tử cách nào chống nổi.
      Ghê ghớm thay cho nhất quyền đoạt mạng tiên thiên cao thủ trung kỳ.
      Tuy nhiên trong tâm trí Tần Vũ lúc này chỉ còn đọng lại từng đoạn hình ảnh hồi ức ấu thơ lần lượt ra trong đầu, ấm áp, ràng. Suốt đời Tần Vũ từ nay về sau vĩnh viễn thể nào quên những hình ảnh tuyệt vời đó.
      "Liên gia gia, mau mở cửa, con là Tần Vũ đây, con có chuyện muốn với người, mau mở cửa !"
      Tần vũ cấp thiết kêu gọi, Trong chốc lát, ánh đèn trong phòng như sáng lên.
      "Tiểu Vũ à, ta vừa mới ngủ được chút bị ngươi gọi dậy rồi."
      Cùng với thanh thân thiết biết nhường nào, cửa phòng chầm chậm mở ra.
      lão ông hiền từ độ chừng sáu mươi tuổi khoác áo choàng xuất trước mặt Tần Vũ.
      Tối đó, Liên gia gia tự mình giảng giải khác biệt giữa nội công, ngoại công; khác biệt giữa hậu thiên cao thủ, tiên thiên cao thủ và cả thượng tiên. Suốt đêm đó, giọng thân thiết của Liên gia gia vẽ lên cho Tần Vũ cả thế giới tu luyện khiến cho được mở rộng tầm mắt tiến lên cảnh giới mới.
      Gương mặt Tần Vũ thoáng nụ cười hiền hoà, như trở lại căn phòng tối hôm đó, trong phòng có Liên gia gia hiền từ như tiên ông trong cổ tích.
      "Sửu Nhân, cẩn thận!"
      Dịch Phong thét lớn, chùm lãnh quang từ trong tay bắn thẳng vào Tần Vũ.
      Tần Vũ căn bản thèm tránh né, lại quyền xuất ra vang lên hàng loạt tiếng kim thiết va chạm, cả đám kim thêu bị đánh nát hóa thành bụi phấn, thân hình Tần Vũ như cơn gió cuộn đến bên người Sửu Nhân.
      "Chết !"
      Sửu Nhân chém đao cực kỳ ác liệt về phía Tần Vũ.
      "A!"
      Sửu nhân đột nhiên cất tiếng kêu thảm, Tần Vũ phóng ra cước với tốc độ kinh nhân, lực lượng kinh khủng ngang nhiên chấn gẫy đầu gối Sửu nhân. Tiếp đó đơn thủ thành trảo, trực tiếp bấu vào chỗ yếu hại dọc xương sống Sửu Nhân. Chỉ lực truyền qua diễm sí quyền sáo được độ cứng của quyền sáo nhân lên mấy chục thành trực tiếp đánh vào chỗ yếu hại đó.
      tiếng thét ai oán nữa vang lên, Sửu Nhân thân thể vô lực ngã nhào ra đất, toàn thân ngừng co giật, từng búng máu tươi trào ra khỏi miệng. Cột sống của bị trảo công phá nát khiến thân hình hoá thành mềm oặt, chết rất khủng khiếp.
      Tần Vũ vẫn chìm đắm trong những ký ức ấm áp, những khi cùng Liên Ngôn vui vẻ trò chuyện, nụ cười từ ái của lão mỗi khi mắc phải lỗi lầm, bất giác gương mặt cũng nở nụ cười, nụ cười ngây thơ tận đáy lòng dành cho người thân nhất.
      Tần Vũ ngửa mặt đón từng làn gió thổi mát rượi, rồi quay sang Dịch Phong khẽ cười bảo:
      "Chỉ còn lại mình ngươi."
      Dịch Phong nhìn thấy nụ cười của Tần Vũ mà trong lòng phát run, chỉ trong vài sát na ngắn ngủi mà hai tiên thiên trung kỳ cao thủ bị sát tử dễ dàng, Dịch Phong bất quá mới vừa lên được tiên thiên trung kỳ, hỏi sao lại sợ…Chạy!
      Hồi ức lại quay về, cảnh sắc trong đầu Tần Vũ lại trở về lúc từ lưng hắc ưng nhìn thấy cảnh Liên Ngôn bị trúng kim cả người nhuốm máu, ngực có mười lỗ thủng hết sức khủng khiếp, sắc mặt Tần Vũ xám lại, nhìn thẳng về phía Dịch Phong tính co giò bỏ chạy. Thân hình chớp động, Tần Vũ hoá thành muôn đạo tàn ảnh.
      "Chết , đừng đuổi theo ta nữa, chết hết !"
      Dịch Phong gào lên kinh hãi, đồng thời hướng về phía Tần Vũ ném ra cả nắm kim thêu.
      Nhìn thấy những ngọn kim thêu phóng vút về phía mình, trong mắt Tần Vũ ánh lên những tia nhìn đầy cừu hận, tựa như tận mắt thấy từ mũi từng mũi kim thêu găm vào cơ thể Liên Ngôn.
      "Á…"
      Chỉ nghe thấy tiếng la đứt đoạn vì kiệt lực của Dịch Phong, mặc cho cố sức chạy như thế nào, tàn ảnh của Tần Vũ vẫn như bóng ma theo đuổi gã. Dịch Phong dồn hết tiên thiên chân khí vào khinh công, tốc độ khả dĩ đạt đến cực hạn kinh người mà vẫn sao cắt đuôi kẻ truy sát mình được. Thấy còn đường thoát, Dịch Phong vừa la hét như điên như dại vừa móc ra từng nắm kim thêu ném loạn xạ vào tàn ảnh của Tần Vũ.
      "Bùng!" "Bùng!" "Bùng!"
      Châm đến!
      Tay đỡ!
      Bất kỳ kẻ nào được chứng kiến cảnh này cũng chỉ có thể trợn mắt le lưỡi ghê ghớm thay cho sức mạnh, tốc độ, chính xác đến hoàn hảo của Tần Vũ.
      oOo
      Tiếng kim thiết va chạm cùng với tiếng thét vì đau đớn kinh hoàng của Dịch Phong xé toạt gian.
      Tần Vũ liên tiếp đấm nát kim thêu ném về phía mình, rồi tiến lên đấm gãy đôi tay của Dịch Phong, sau đó quyền hoá thành chỉ công kích vào huyệt mi tâm ở giữa trán Dịch Phong, cương kình xuyên thấu chân khí hộ thân vào não bộ . Thu tay lại, Tần Vũ xoay mình chuyển hướng về phía thi thể của Liên Ngôn mà thèm ngoái nhìn thảm trạng của Dịch Phong.
      "Rầm!"
      Thân hình Dịch Phong đổ ụp xuống đất đánh sầm tiếng, máu hoà với não chảy thành dòng nơi mũi miệng của , dĩ nhiên Dịch Phong hồn lìa khỏi xác.
      Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tứ đại tiên thiên trung kỳ cao thủ lần lượt bị Tần Vũ sát tử dễ dàng.
      Tu luyện ba mươi sáu bức đồ hình trong Đệ nhất khối Thông Thiên Đồ, thực lực của Tần Vũ gia tăng ít, chưa kể còn có trong tay trung phẩm linh khí, có thể thực lực hoàn toàn ngang ngửa với đẳng cấp của Chân Từ. Thế nhưng đối phương lên đến bốn tên tiên thiên trung kỳ cao thủ, theo lý thuyết có thắng cũng phải rất chật vật.
      Tuy nhiên võ công Tần Vũ phát huy hiệu quả cao nhất là khi…quần chiến, cần lo lắng đối phương có ba hay bốn tên, với thân pháp kinh người của Tần Vũ, hễ tiếp cận người nào là kẻ đó phải chân chính giao thủ với , chẳng khác gì lấy chọi .
      Tần Vũ bế xốc thi thể Liên Ngôn lên, cất giọng thân thiết, trìu mến :
      "Liên gia gia, để con đưa người về nhà."
      Cứ như lúc bình thường hai người vẫn thường trò chuyện, Tần Vũ tựa như thấy được Liên Ngôn khẽ mỉm cười gật đầu với .
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :