Tinh thần biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị (quyển 18/18quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 16: Khương Lan Đệ Tam Tầng

      "Tân vũ trụ này còn trong trạng thái trưởng thành, bây giờ ta chỉ có thể thi triển "thời gian gia tốc" đến mức hơn hai ngàn lần thôi." Đối với việc này Tần Vũ rất hài lòng.
      Bởi vì trong tầng ba của Khương Lan giới thời gian gia tốc tối đa cũng chỉ ở mức nghìn lần.
      Hơn nữa Tần Vũ còn cảm thấy ràng cực hạn của "thời gian gia tốc" mà mình thi triển ngừng đề cao theo bành trướng của "tân vũ trụ". Tần Vũ tin rằng khi đạt tới trình độ nhất định thời gian gia tốc gấp trăm ngàn lần cũng phải là mơ mộng viển vông.
      Tần Vũ cũng biết, "thời gian gia tốc" bất quá chỉ là tầng thứ nhất của "thời gian pháp tắc".
      Lúc Càn Khôn vỡ nát, vũ trụ mới hình thành, trong đầu Tần Vũ liền có lý giải đại khái về thời gian pháp tắc.
      Thời gian pháp tắc tổng cộng có ba tầng.
      Tầng thứ nhất, thời gian gia tốc. Đây là tầng cơ bản nhất. Nhưng tại thần giới cơ hồ phần lớn thần vương đều mắc kẹt ở tầng này, có số thần vương thậm chí đến tầng thứ nhất này còn chưa đạt tới.
      Tuy có rất nhiều thần vương cùng mắc kẹt trong tầng thứ nhất "thời gian gia tốc" này, nhưng giữa họ cũng có khác biệt. Yếu chỉ có thể gia tốc thời gian vài chục lần, mạnh có thể gia tốc đến ngàn lần, vạn lần, thậm chí nhiều hơn.
      Tầng thứ hai. Thời gian tĩnh chỉ!
      Tầng này thực khủng bố, khi có thần vương nào đó lĩnh ngộ được "thời gian tĩnh chỉ", thần vương phổ thông liền bị người đó chà đạp giày xéo, trừ phi dựa vào linh bảo cực kỳ lợi hại mới có thể miễn cưỡng phá trừ thời gian tĩnh chỉ.
      Đạt tới tầng này là thần vương mạnh nhất ở thần giới.
      Tầng thứ ba, thời gian đảo lưu.
      khi lĩnh ngộ thời gian đảo lưu chính là hoàn toàn lĩnh ngộ "thời gian pháp tắc", lúc này vị thần vương đó đạt tới cảnh giới thiên tôn.
      Bởi vì khi sử dụng thời gian đảo lưu có thể làm thần vương cường đại quay về thời điểm thực lực yếu ớt. Đó chính là điểm lợi hại của thiên tôn.
      Tân Tử Huyền tinh, tinh tú nhấp nháy trời, Tần Vũ đứng đỉnh Đông Lam sơn.
      " biết Lan thúc đạt tới tầng nào của "thời gian pháp tắc"?" Tần Vũ lẩm bẩm, trong lòng Tần Vũ sớm xem Lan thúc là thân nhân, là trưởng bối. cũng hy vọng Lan thúc có được thành tựu cao.
      Đối với thực lực của "thần vương" tại thần giới, Tần Vũ được lắm.
      Nhưng Tần Vũ biết điều, thần vương nắm " gian pháp tắc" trong tay, tùy tiện người bất kỳ đều có thể kích bại mình.
      Tần Vũ quay đầu nhìn sang bên cạnh, ở đó đột ngột xuất người, thanh sắc trường bào.
      Thanh sắc trường phát, chính là Hoa Liên phân thân của Tần Vũ.
      "Từ hôm nay trở , ngươi tu luyện ở đây. Nơi đây thời gian lưu tốc có thể đạt tới cực hạn, còn cao hơn Khương Lan giới nhiều." Tần Vũ cười bình thản .
      "Tuân lệnh, bản thể."
      Hoa Liên phân thân hành lễ với Tần Vũ sau đó ngồi xuống tọa thiền yên lặng tu luyện.
      "Thời gian lưu tốc lại tăng gấp đôi rồi." Tần Vũ mỉm cười, chỉ trong chớp mắt cực hạn của thời gian lưu tốc lại đề cao, vũ trụ ngừng mở rộng, thời gia lưu tốc vì vậy cứ đề cao ngừng.
      Còn tốc độ tu luyện của mình cũng càng ngày càng nhanh.
      Tâm ý Tần Vũ vừa động.
      dải Huyền Hoàng chi khí to lớn cũng xuất bên cạnh Tần Vũ. Tàn Tuyết thần thương vẫn lơ lửng trong Huyền Hoàng chi khí như trước. Càn Khôn thế giới vỡ nát rồi mọi thứ của Càn Khôn thế giới đều chuyển tới trong tân vũ trụ.
      "Huyền Hoàng chi khí tuy thể tiến nhập Khương Lan giới nhưng trong tân vũ trụ, tốc độ hấp thu Huyền Hoàng chi khí của Tàn Tuyết thần thương có thể đề cao gấp mấy ngàn lần so với trước."
      Sau đó Tần Vũ cũng khoanh chân ngồi xuống, yên lặng bắt đầu tu luyện.
      .......
      Trong Bắc cực Phiêu Tuyết thành của thần giới, bên ngoài Bắc cực thánh hoàng điện.
      Lúc này bên ngoài cửa điện có ngân phát thanh niên tuấn mỹ mặc bạch bào đứng, tuấn mỹ ngân phát thanh niên này tiếng nào, chỉ đứng lặng yên như thế trước cửa điện.
      Còn ở đằng xa có lục bào thanh niên cũng tuấn mỹ tới, lục bào thanh niên này hai mắt khép hờ, trong con ngươi thỉnh thoảng có lôi điện lấp lóe, người này chính là kẻ Tần Vũ biết trước đây, Chu Hiển.
      "Đoan Mộc Ngọc, huynh cũng ở đây à?" Chu Hiển nhìn thấy Đoan Mộc Ngọc trước cửa điện khỏi nhíu mày cất tiếng hỏi.
      Tuấn mỹ ngân phát thanh niên toàn thân bạch bào đó lúc này cũng ngoảnh đầu lại nhìn Chu Hiển cái, mỉm cười : "Chu huynh, lẽ huynh được đến còn ta sao?"
      Hai mắt Chu Hiển khẽ nhắm lại, điện xà uốn lượn chung quanh thân thể.
      Chu Hiển là hoàng tử của Tây Bắc Lôi Phạt thành trong tám đại thánh địa của thần giới, trong tám đại thánh địa của thần giới chỉ có Lôi Phạt thành có chức vị điện chủ. Chu Hiển còn là thượng bộ thiên thần, địa vị rất cao, gần với mấy vị thần vương của Lôi Phạt thành.
      Nhưng Chu Hiển lại biết , Đoan Mộc Ngọc trước mặt cũng phải là người bình thường.
      Đoan Mộc Ngọc, hoàng tử của "Nam cực Kính Quang thành" trong tám đại thánh địa tại thần giới, luận thực lực cũng là thượng bộ thiên thần. Hơn nữa còn là điện chủ của "Minh Ngọc điện" tại Kính Quang thành, địa vị cũng cực cao.
      Đoan Mộc Ngọc chính là tình địch của Chu Hiển, muốn cưới Lập nhi.
      Chu Hiển đối diện với mục quang của Đoan Mộc Ngọc đành cười cười: "Đoan Mộc huynh đây đương nhiên có thể tới rồi, chỉ là đệ thấy kỳ quái vì sao huynh lại đứng ngoài cửa mà vào trong thôi?"
      Lúc này thủ vệ của Bắc cực thánh hoàng điện lên tiếng: "Chu Hiển đại nhân, thánh hoàng bệ hạ có lệnh, quản là ai, lúc này đều được tiến nhập thánh hoàng điện. Chu Hiển đại nhân có thể chờ ở đây, đợi đến khi thánh hoàng cho phép hai vị đại nhân vào hoặc là tạm thời chỗ khác rồi quay lại sau."
      Chu Hiển lúc này mới ra là mệnh lệnh của thánh hoàng.
      Đoan Mộc Ngọc nhìn Chu Hiển cái: "Chu huynh, huynh đợi ở đây hay quay về trước ?"
      Chu Hiển mỉm cười, liếc Đoan Mộc Ngọc cái sau đó đến bên ngoài cửa điện, lặng lẽ đứng sánh vai với Đoan Mộc Ngọc: "Đoan Mộc huynh có thể đợi đương nhiên đệ cũng có thể."
      Đoan Mộc Ngọc cười khinh khỉnh, gì nữa. Chu Hiển cũng gì, hai người yên lặng đứng đó.
      Nội sảnh, bên trong Bắc cực thánh hoàng điện, phía bên ngoài nội sảnh hoàn toàn yên tĩnh nhưng từ trong lại có thanh tranh cãi khá kịch liệt.
      "Nhị đệ, đệ thế ngang ngược như thế được, đệ sủng ái Lập nhi, lẽ ta có? Nó là đứa con , biết những người này có gì tốt? Bọn họ muốn cưới Lập nhi, lẽ xứng với nó? Rốt cuộc tại sao nhị đệ lại cứ làm khó ta trong chuyện này." Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm giận dữ .
      Đám Đoan Mộc Ngọc, Chu Hiển ở Bắc cực Phiêu Tuyết thành nhiều năm nay, đám người này đều muốn cưới Lập nhi.
      Bắc cực thánh hoàng ông đương nhiên nguyện ý.
      Ông hoàn toàn có thể dựa vào chuyện này thu được ít lợi ích cho Bắc cực Phiêu Tuyết thành. Nhưng việc này cứ bị nhị đệ Khương Lan của ông ngăn trở suốt.
      Sắc mặt Khương Lan lạnh lùng, ông nhìn Đông cực thánh hoàng Khương Phạm: "Đại ca, đệ từng rồi, hôn nhân của Lập nhi nhất định phải để tự bản thân nó muốn, tuy huynh đem chuyện chiêu thân công bố ra ngoài thể thu hồi nhưng ngày chiêu thân phản do Lập nhi tự quyết định lấy."
      Trước đây Khương Phạm vốn tuyên bố công khai chiêu thân.
      Thân là Bắc cực thánh hoàng, nhất ngôn kí xuất, đương nhiên thể nuốt lời.
      Chỉ là ngày chiêu thân vẫn còn chưa xác định, điều này làm bọn Chu Hiển cứ phải mực chờ đợi tại đây. Dù đối với thượng bộ thiên thần thời gian mấy ý nghĩa, bọn họ gấp gáp, nhưng ai ai cũng hối lộ kết giao trong nội bộ Phiêu Tuyết thành, nỗ lực giành giật để tạo ra vị thế có lợi cho mình.
      Khương Phạm nhìn Khương Lan đầy giận dữ.
      Khương Lan lại cứ bình thản phản ứng.
      "Đại ca, năm xưa phải là huynh dùng trấn tộc linh bảo để bắt trói đệ sao? Huynh có bản lĩnh thử bắt trói đệ lần nữa xem? Lần trước là vì lợi ích của tám đại thần tộc nên đệ phản kháng. Lần này vì Lập nhi, dù huynh dùng trấn tộc linh bảo đệ cũng muốn thử xem đệ có chống lại được !" Khương Lan lạnh lùng nhìn Khương Phạm cái.
      Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm giật mình, sắc mặt trở nên phức tạp.
      Khi xưa tám đại thần tộc liên thủ giết Sinh Mệnh thần vương Tả Thu Mi. Nguyên nhân gây ra chuyện này rất nhiều. chỉ vì thần thông do Sinh Mệnh thần vương nắm giữ mà còn có quan hệ với vị Tu La thần vương của Tu La hải.
      Nhưng vô luận ra sao, Khương Lan vẫn thương Tả Thu Mi, Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm ông dùng đại nghĩa của tám đại thần tộc khuyên nhủ Khương Lan, dùng trấn tộc linh bảo bắt trói Khương Lan. Trong lòng Khương Phạm vẫn mực có chút áy náy với nhị đệ của mình vì điều này.
      Dù sao từ ngày đó trở , người huynh đệ vốn vô cùng thân thiết với mình biến thành lạnh lùng tới bây giờ.
      Khương Phạm khẽ hít hơi, nhíu mày.
      "Nhị đệ, tình khi xưa có thể gây thương tổn lớn cho đệ, nhưng việc này là quyết định chung của tám đại thần tộc, đệ dù sao cũng là tử đệ của tám đại thần tộc!"
      Trong mắt Khương Lan có tia thống khổ: "Đúng, đệ là tử đệ của tám đại thần tộc. Vì thế đệ phản kháng chịu trói, nhưng mà ... khi đó đáng ra đệ phải chết cùng với ấy." trong mắt Khương Lan tràn đầy bi thống.
      Đột nhiên mục quang của Khương Lan lăng lệ hẳn lên: "Đại ca, Lập nhi hấp thu giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ của A Mi, dù đệ phải chết cũng để ai cưỡng bách nó!"
      Dù chết cũng lùi bước!
      Toàn thân Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm khẽ run rẩy.
      Quyết tâm của nhị đệ Khương Lan của ông quá lớn.
      "Lần công khai chiêu thân này thể kéo dài nữa. Mấy vị thánh hoàng kia từng qua với ta, vô luận ra sao đều thể dùng dằng được nữa." Khương Phạm rất thành khẩn.
      Khương Lan hừ lạnh tiếng: "Trừ phi huynh muốn chân chính động thủ với đệ! Nếu huynh đừng mong cưỡng bách Lập nhi."
      Khương Lan nhìn đại ca của mình cái: "Cho dù chân chính động thủ, huynh và đệ ai sống ai chết còn khó lắm." rồi toàn thân Khương Lan biến mất thấy đâu nữa.
      Khương Phạm rùng mình rồi cười khổ.
      Năm xưa đối diện với cầu thân của bao nhiêu tuấn kiệt, Khương Phạm vô cùng cao hứng, còn là công khai chiêu thân. Nhưng ai biết được công khai chiêu thân rồi nhưng ngày chiêu thân cứ kéo dài mãi.
      Lập nhi căn bản ngăn được Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm, người ngăn trở chính là nhị đệ Khương Lan.
      "Động thủ với đệ? Chính xác là dù ta dùng đến trấn tộc linh bảo có kích bại được đệ hay cũng rất khó ." Trong lòng Khương Phạm phải là .
      Hơn nữa, Khương Phạm vô luận ra sao đều thể giết Khương Lan, dù sao Khương Lan cũng là trong ba đại thần vương của Phiêu Tuyết thành, giết Khương Lan chẳng phải là tự chặt tay sao?
      Trong Mộc phủ ở Phiêu Tuyết thành.
      Khương Lan nhìn nơi ở của Lập nhi ở đằng xa, khỏi cúi đầu thở dài, mỗi lần đối diện với đại ca của mình Khương Lan đều cảm thấy phiền não.
      "Phải kéo dài đến khi Tần Vũ nó có đủ thực lực và địa vị." Khương Lan than tiếng, nhưng vừa nghĩ tới Tần Vũ mặt Khương Lan lại có nét cười .
      Khương Lan rất tiến bộ kinh nhân của Tần Vũ: " tưởng được, cậu bé ở phàm nhân giới năm xưa tại là điện chủ Lam Huyền điện của Huyễn Kim sơn rồi."
      .....
      Trong vũ trụ do Tần Vũ kiến tạo.
      Trong lúc Tần Vũ ngồi tĩnh tọa, cây cỏ khô héo, sinh trưởng luân hồi hơn hai mươi lần. Cuối cùng da Tần Vũ tia bích lục sắc quang mang.
      Trong đầu Tần Vũ.
      Từng đạo thiên thần chi lực giống như thủy triều cuộn vào nhau, kịch liệt xoay tròn, trung tâm của thần chi lực đản sinh hạt bích lục sắc kim đan. Bích lục sắc thiên thần chi lực tràn vào trong bích lục sắc kim đan rồi hoàn toàn bị thôn phệ.
      Bích huyết kim đan thành!
      Hạt bích huyết kim trôi đến hai tay của linh hồn nguyên Tần Vũ.
      "Thần chi lực cuối cùng hoàn toàn biến đổi thành thiên thần chi lực, hình thành bích huyết kim đan rồi. tại chắc chắn có thể mở tầng ba Khương Lan giới rồi." Tần Vũ mở mắt ra.
      Trong mắt Tần Vũ tràn đầy vui mừng.
      Nhìn Hoa Liên phân thân bên cạnh, lại nhìn Tàn Tuyết thần thương ngừng hấp thu huyền hoàng chi khí trung, Tần Vũ mỉm cười, toàn thân rời khỏi nơi đó.
      Tần Vũ trực tiếp xuất trong đại sảnh nơi mình ở tại Lam Huyền điện.
      "Lúc mở tầng ba Khương Lan giới có thể gặp Lập nhi được rồi." Tần Vũ cầm lục sắc tiểu tháp, hai tay run run.
      Kích động tận đáy lòng.
      Từng đạo thiên thần chi lực trực tiếp quán nhập vào Khương Lan giới, hai tay Tần Vũ hơi run run, cuối cùng .. cả cái lục sắc tiểu tháp sáng bừng lên.
      Tầng ba Khương Lan giới mở ra!
      Hai mắt Tần Vũ phát ra ánh vui mừng.
      Lúc mở tầng ba Khương Lan giới, Khương Lan ở trong Mộc phủ tại Bắc cực Phiêu Tuyết thành thấy toàn thân chấn động, sau đó trong mắt cũng tràn đầy vui mừng.
      Liền đó toàn thân Khương Lan biến mất tại Phiêu Tuyết thành.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 17: Tái Kiến Lan Thúc

      "Cuối cùng mở được rồi sao?"
      Tầng ba Khương Lan giới mở ra nhưng Tần Vũ lại có cảm giác nằm mộng.
      Ló đầu ra khỏi cửa đại sảnh ngẩng lên nhìn trời.
      Bầu trời êm ả, mây trắng lững lờ bay.
      Gió thổi , vờn bay mái tóc dài của Tần Vũ, Tần Vũ nhìn về hướng gió thổi tới, ngoài cửa sảnh là sân, mục quang của Tần Vũ dừng lại cây liễu cổ thụ trong sân, hàng ngàn hàng vạn cành liễu phất phơ, nhưng vào lúc này ....
      Dưới ngàn vạn cành liễu đột nhiên ra bóng người, phảng phất như bản thể người đó tồn tại ở đây.
      Nhãn thần quen thuộc, nét tiếu dung quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc, tất cả đều quen thuộc.
      "Lan ... Lan thúc!"
      Tần Vũ cảm thấy toàn thân phảng phất như bị lôi điện xuyên qua, đầu óc lùng bùng, tuy biết mọi điều đều là nhưng biết chuyện gì xảy ra. Sau khi mở tầng ba Khương Lan giới, Tần Vũ liền bước vào loại trạng thái "mộng du".
      Toàn thân cảm thấy "lâng lâng", mọi việc giống như phải là .
      Tần Vũ liên tục hít sâu hai-ba hơi liền, đầu óc nóng bừng mới từ từ bình tĩnh lại. Gió mát phất lên mặt, Tần Vũ cảm thấy khuôn mặt nóng bừng cũng từ từ bình ổn.
      "Tiểu Vũ."
      mặt Khương Lan có nét tiếu dung đầy vẻ thương: " tưởng được gặp nhau chưa tới vạn năm con lại đạt được cảnh giới cao như thế này, hơn nữa còn trở thành điện chủ Lam Huyền điện của Đông cực Huyễn Kim sơn."
      Khương Lan vừa , tâm tình "thắc thỏm bất định" của Tần Vũ liền hoàn toàn bình tĩnh lại, khôi phục trạng thái bình thường.
      Trong lòng Tần Vũ đột nhiên kinh động ngay: "Lan thúc, thúc đến đây vậy mấy người Đông cực thánh hoàng phát ..."
      Khương Lan cười bình thản : "Cứ việc yên tâm, ba người Hoàng Phủ Ngự, Hoàng Phủ Lôi, Hoàng Phủ Lưu Hương phần lớn thời gian chỉ chú ý tới phủ đệ của bọn họ. chú ý tới Lam Huyền điện của con đâu. Hơn nữa, cho dù bọn họ có chú ý quan sát, muốn phát được tồn tại của ta cũng rất khó."
      Lúc này Tần Vũ mới thở phào trong lòng.
      Tần Vũ còn chưa lắm về thủ đoạn giữa các thần vương với nhau. Nhưng Lan thúc như thế khẳng định phải dựa vào điểm nào đó.
      "Lan thúc, vào trước rồi hãy ."
      Tần Vũ liền mời Lan thúc vào đại sảnh, đồng thời truyền cho Phúc bá: "Phúc bá, bất kể là ai tới cũng được phép quấy rầy ta."
      Tần Vũ là chủ nhân của Phúc bá, đối với mệnh lệnh của Tần Vũ, Phúc bá tự nhiên chấp hành kiên quyết.
      Trong đại sảnh.
      Khương Lan ngồi xuống nhưng Tần Vũ vẫn đứng.
      "Con cũng ngồi ."
      Khương Lan mỉm cười với Tần Vũ: "Đừng có giống như trẻ con thế."
      Tần Vũ có thể xem là có kinh nghiệm hơn nhiều, dù đối diện với mấy người Đông cực thánh hoàng, Bách Hoa thần vương, Tần Vũ cũng chưa từng quá khép nép, thậm chí trước mặt Đông cực thánh hoàng trong lòng Tần Vũ trước sau vẫn có cổ ngạo khí.
      Nhưng lúc ở trước mặt Lan thúc Tần Vũ liền phát , mình giống như đứa trẻ đứng trước người lớn. lãnh khốc, ngạo trước đó hoàn toàn còn nữa, chỉ có khép nép của đứa trẻ con.
      Trước thôi thúc của Khương Lan Tần Vũ mới ngồi xuống bên cạnh.
      Lúc này mặt Khương Lan có tia tiếu dung đầy tán thưởng, càng nhìn Tần Vũ càng thích. Sau đó nâng chén trà bên cạnh, uống ngụm rồi cười : "Tiểu Vũ à, con cũng biết đó, hôm nay là ngày ta cao hứng nhất trong bao nhiêu năm nay."
      Tần Vũ ngồi bên giống như đứa trẻ ngoan ngoãn chăm chú lắng nghe.
      "Từ khi Lập nhi theo ta về thần giới, ta vẫn mực quan tâm tới chuyện của con. Ngay cả việc con luyện hóa Mê Thần điện ta cũng thầm thi triển số thủ đoạn, làm đám thần vương của thần giới ai phát ra." Khương Lan cười ha ha .
      Trong lòng Tần Vũ khỏi chấn động.
      Đúng rồi.
      Thần vương nắm giữ " gian pháp tắc", tuy vô pháp dùng thần thức xuyên qua tầng ngăn cách gian để trực tiếp tra xét, nhưng chỉ cần bọn họ có ý chuyện muốn biết việc ở hạ giới phải là điều khó. Mình luyện hóa Mê Thần điện, đây là chuyện lớn. Tần Vũ vốn mực thấy kỳ quái, lẽ có thần vương nào chú ý, vì sao có thần vương nào tìm tới làm phiền mình?
      tại xem ra chính là do Lan thúc thầm giúp đỡ.
      "Đương nhiên, ta thể lúc nào cũng chú ý tới con, chỉ có thể lưu lại ấn ký người con, lúc con gặp nguy hiểm ta có thể biết ngay." Khương Lan đem mọi chuyện ra hết.
      "Ấn ký?" Tần Vũ có chút ngạc nhiên, "Lan thúc, thúc để lại ấn ký người con? thể nào, tuyệt đối thể nào!"
      tự tin của Tần Vũ tịnh phải là có cơ sở. tự tin đó đến từ ' gian chi lực của tân vũ trụ'. Trước quan sát bằng gian chi lực của tân vũ trụ do hoàn toàn nắm giữ, Tần Vũ cho rằng có cái gì có thể thoát khỏi quan sát của .
      Khương Lan mỉm cười : "Thực tế rất đơn giản, ta để lại ấn ký 'Khương Lan giới', con luyện hóa Khương Lan giới nên cũng có thể xem là để lại người con."
      "Khương Lan giới." Tần Vũ lúc này mới giật mình.
      "Tầng thứ nhất, thứ hai, thứ ba của Khương Lan giới đều có ấn ký ta để lại. Chỉ cần con mở tầng ra ta tự nhiên biết. Năm xưa khi con mở tầng , tầng hai ta đều xuất là do nguyên nhân này. Tầng ba cũng có ấn ký của ta, con chưa mở được tự nhiên biết. Khi con mở tầng ba ấn ký đó tự động tiêu tan." Khương Lan giải thích cặn kẽ.
      Tần Vũ hoàn toàn hiểu .
      Chẳng trách gian chi lực của mình vô pháp tra ra, ra ấn ký đó nằm trong tầng ba Khương Lan giới, trước đây mình chưa mở ra được tự nhiên vô pháp tra ra. khi mở ra ấn ký đó liền tự động tiêu tan, chẳng thể nào bị mình phát .
      "Ha ha, chuyện đó nữa, Tiểu Vũ, lúc trước khi ta phát con luyện hóa Mê Thần điện, ta đúng là thở phào. Nếu con luyện hóa Mê Thần điện mà chỉ dựa vào giúp đỡ của ta, muốn cưới Lập nhi đích xác là thiên nan vạn nan đó." Khương Lan cảm thán .
      Tần Vũ cũng phải là người ngây thơ như ở phàm nhân giới khi xưa nữa, đến thần giới lâu như thế cũng biết đại khái tình của thần giới.
      Lập nhi có giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ. Giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ đó có nửa tinh hoa năng lương và cảm ngộ gian pháp tắc của Sinh Mệnh thần vương "Tả Thu Mi". Đối với số thượng bộ thiên thần mà , đây đích xác là cánh cửa dẫn tới cảnh giới thần vương.
      Thần giới có rất nhiều người đạt tới đỉnh điểm của thượng bộ thiên thần.
      Bọn họ chỉ thiếu bước nữa là thành thần vương.
      Nhưng bước này lại làm khốn ít thiên tài, khi bọn họ có thể song tu cùng Lập nhi, lĩnh ngộ phần cảm ngộ do Sinh Mệnh thần vương lưu lại may ra mới có đột phá, trực tiếp đạt tới cảnh giới thần vương.
      "Tiểu Vũ, con cũng luyện hóa giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ kia, chắc chắn phải biết bí mật của sinh mệnh linh hồn chi lệ. Sinh Mệnh thần vương mất , để lại hai giọt lệ, giọt dung nhập vào thể nội của Lập nhi, giọt còn lại xé rách gian, tiến nhập vào trong các gian giao nhau." Khương Lan cười .
      Tần Vũ bắt đầu chú ý. biết "Lưu Tinh lệ" của mình chính là giọt lệ của Sinh Mệnh thần vương.
      "Lan thúc, các người ..." Tần Vũ đột nhiên ngộ ra.
      Khương Lan khẽ gật đầu : "Đứng, Lập nhi nó có được giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ, đối với giọt kia cũng có chút cảm ứng. Chỉ là giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ kia cứ bay lượn trong chỗ giao nhau của các gian loạn cả lên nên ta vô pháp tìm được chuẩn xác. Ngay cả Lập nhi cũng chỉ có cảm giác đại khái về phương hướng. Rất lâu sau đó ta và Lập nhi mới phát giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ còn lại cố định ở gian, vì thế bọn ta mới tới đó. Cũng là tới quê hương của con, Tử Huyền tinh."
      "Lan thúc, năm xưa khi thúc gặp con có phải biết rồi?" trong lòng Tần Vũ khỏi áy náy.
      Nghĩ tới khi xưa, Tần Vũ xem Lưu Tinh lệ là bí mật trọng yếu của mình, cứ nghĩ là bọn Lan thúc nhất định biết được.
      "Đúng. Khi xưa lúc Lập nhi phát ra con, liền xác định con có giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ còn lại. Dù sao lúc đó con còn quá yếu, căn bản sao luyện hóa sinh mệnh linh hồn chi lệ. Chỉ có thể vận dụng cách thô thiển ít năng lượng tối cơ bản mà thôi." Khương Lan cười bình thản .
      Tần Vũ chỉ biết cười cười.
      Trước đây, mình vận dụng năng lượng của Lưu Tinh lệ, ban đầu chỉ có thể đợi đến khi thụ thương để cho Lưu Tinh lệ chữa trị cách bị động. Mãi đến sau này mới biết vận dụng sinh mệnh nguyên lực.
      "A, khi trước lúc con ở cùng chỗ với Lập nhi tại sơn cốc dưới đáy biển liền cảm thấy tốc độ đề thăng cảnh giới linh hồn của mình nhanh lên nhiều. Xem ra nguyên nhân là vì con và Lập nhi cùng có sinh mệnh linh hồn chi lệ." Trong lòng Tần Vũ hoàn toàn hiểu .
      Tần Vũ nhìn về phía Khương Lan: "Lan thúc, con có chuyện này biết có nên hỏi hay ?"
      " ." Khương Lan cứ cười cười.
      "Lúc trước khi con căn bản chưa luyện hóa sinh mệnh linh hồn chi lệ, ban đầu mấy người Lan thúc cũng chưa quen biết gì con, sao giết con, đoạt giọt sinh mệnh linh hồn chi lệ còn lại vậy?" Tần Vũ mở miệng .
      Loại vấn đề này có thể làm tổn thương tình cảm, chỉ là Tần Vũ xem Lan thúc như trưởng bối, như thân nhân của mình vì thế hề e ngại.
      Khương Lan thở dài: "Sinh mệnh linh hồn chi lệ có chứa linh tính. Sinh mệnh linh hồn chi lệ tuyển chọn con chính là bản thân Sinh Mệnh thần vương tuyển chọn, ta đương nhiên muốn làm ngược lại ý nguyện của ấy, huống chi ... sinh mệnh linh hồn chi lệ phải cứ tùy tiện tìm người là có thể luyện hóa."
      Tần Vũ khẽ gật đầu.
      chuyện lâu, trong lòng Tần Vũ cứ canh cánh những tình liên quan tới Lập nhi, đến tại Tần Vũ cũng chuẩn bị lên tiếng hỏi.
      "Lan thúc."
      "Sao vậy?" Khương Lan thấy Tần Vũ muốn lại ngập ngừng, nhịn được nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ lưỡng lự lúc mới : "Lan thúc, Lập nhi ấy, Lập nhi tại ra sao?"
      Khương Lập liền bật cười.
      "Rốt cuộc con vẫn còn nhớ tới Lập nhi, ta còn cho là con quên rồi chứ."
      Khương Lan cười trêu chọc, đợi cho Tần Vũ nhấp nhổm Khương Lan mới : "Ha ha, trêu con chút thôi, đừng để ý. Bất quá về Lập nhi nhé." Nét tiếu dung mặt Khương Lan từ từ tiêu tan.
      Trong lòng Tần Vũ thấy sờ sợ.
      Khương Lan trịnh trọng : "Tình huống của Lập nhi bây giờ tốt lắm, chủ yếu là phụ hoàng của nó, cũng chính là Bắc cực thánh hoàng, thân phận của ông ấy chắc con cũng biết rồi?" như Khương Lan thấy, tuy ông chưa tin tức của Lập nhi cho Tần Vũ nhưng với thân phận bây giờ của Tần Vũ, tra ra thân phận của Lập nhi vô cùng dễ dàng.
      Tần Vũ khẽ gật đầu.
      Khương Lan tiếp tục : "Điều phiền toái nhất chính là phụ hoàng của Lập nhi trước đây muốn công khai chiêu thân với đám tuấn kiệt của thần giới, việc này là do Bắc cực thánh hoàng ông ấy tự ra, muốn thu hồi là có khả năng."
      "Công khai chiêu thân, vì sao con biết?" Tần Vũ đích xác biết chuyện này.
      Khương Lan : "Con mới tới thần giới chưa lâu, biết cũng bình thường. Hơn nữa người biết việc này tính ra cũng nhiều."
      Trong lòng Tần Vũ đột nhiên lo lắng, Bắc cực thánh hoàng công khai chiêu thân rồi, thánh hoàng khẳng định , hai là hai, bây giờ phải làm sao đây?
      "Lan thúc, Bắc cực thánh hoàng công khai chiêu thân vậy Lập nhi phải làm sao?" Tần Vũ hỏi ngay.
      "Đừng lo, tuy Bắc cực thánh hoàng công khai chiêu thân nhưng ngày chiêu thân mãi vẫn chưa định, ta cũng luôn giúp Lập nhi kéo dài thời gian ... Tần Vũ, trừ phi con đủ lông đủ cánh, có đủ thực lực để tranh đoạt với đám tình địch, nếu , ta luôn giúp Lập nhi nó trì hoãn." Khương Lan an ủi.
      Tần Vũ nghe xong trong lòng liền cảm thấy ấm áp.
      quan tâm của Khương Lan dành cho làm sao mà báo đáp?
      "Cảm ơn Lan thúc." Mắt Tần Vũ hơi đỏ.
      Khương Lan xoa đầu Tần Vũ cười ha ha : "Con đừng vội cảm ơn ta. tại tình huống của con cực kỳ hay, bây giờ bất kỳ ai trong số tình địch tranh đoạt Lập nhi với con cũng đều tầm thường."
      " tầm thường? lẽ con đấu lại?" Tần Vũ lúc này có chút giận dỗi.
      Tần Vũ cũng là trong bốn đại điện chủ của Đông cực Huyễn Kim sơn, trận pháp tông sư, người đứng đầu sau thần vương. Vậy mà còn chưa đủ tư cách sao?
      " phải đấu lại, nhưng chỉ với thực lực, bối cảnh của con bây giờ mà tranh đoạt hy vọng vô cùng mong manh." Khương Lan lắc đầu . "Trận pháp gian của con tuy lợi hại nhưng đối với tám đại thần tộc mà , chỉ cần phải là thần vương chẳng được xem ra gì. Còn mấy tình địch của con có ai tầm thường hết."
      Tần Vũ nhìn về phía Khương Lan: "Lan thúc, cho con biết, người có khả năng uy hiếp chuyện của con và Lập nhi có những ai?"
      Khương Lan trầm ngâm lúc mới : "Con bây giờ địa vị cũng được xem là cao, thực lực cũng lợi hại. Những người cạnh tranh bình thường bằng được, nhưng có bốn người luận thực lực cũng thua kém con bao nhiêu. Luận bối cảnh, sức ảnh hưởng lại mạnh hơn con."
      "Bốn kẻ cạnh tranh?" Tần Vũ nhíu mày.
      Tuy còn chưa nghe đến tên tuổi thân phận của bốn kẻ cạnh tranh nhưng Tần Vũ xem bốn người này là địch nhân.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 18: Tam thiên tôn

      Tần Vũ yên lặng nghe Khương Lan .
      "Tám đại thần tộc của thần giới phân thành Đông cực Hoàng Phủ gia tộc, Tây cực Thân Đồ nhất tộc, Nam cực Đoan Mộc nhất tộc, Bắc cực Khương thị nhất tộc. Còn có Đông Bắc Mộc thị nhất tộc, Đông Nam Phổ Thai nhất tộc, Tây Nam Thang thị nhất tộc cùng với Tây Bắc Chu thị nhất tộc."
      "Tám đại thần tộc này thâm căn cố đế, bất quá số lượng thành trì của thần giới chỉ có bao nhiêu đó, vì người của thần giới càng ngày càng nhiều, các thành trì vô pháp chứa đựng, càng ngày càng nhiều người bắt buộc phải sinh sống ở ngoài thành. Tám đại thần tộc của thần giới liền bàn bạc, sau đó đưa ra quyết định tạo nên chiến tranh mỗi sáu mươi ức năm lần. Đầu tiên, mục đích của cuộc chiến tranh này là để giảm bớt nhân khẩu của thần giới." Khương Lan hiểu rất các loại bí mật của thần giới.
      Giảm bớt nhân khẩu?
      Tần Vũ kinh hãi, sáu mươi ức năm chiến tranh lần. Loại tần suất này đối với người của thần giới vốn có tuổi thọ trường cửu mà cũng rất dài rồi.
      Tần Vũ hiểu hết nỗi khổ của tám đại thần tộc, khẽ gật đầu : "Đúng, thành trì chỉ có bao nhiêu đó, nếu người quá nhiều phải để nhiều người ở bên ngoài thành. Như thế việc quản lý càng rắc rối, sinh ra các thế lực cường đạo."
      "Ban đầu, là vì giảm bớt nhân khẩu."
      Khương Lan cười bất lực : "Nhưng chiến tranh nổ ra hết lần này đến lần khác, tám đại thần tộc quên luôn cả những điều bàn bạc lúc trước, trở nên hiếu thắng!"
      "Các đại thần tộc ban đầu chỉ để thiên thần thống lĩnh, đem quân đoàn thần nhân đánh nhau, công thành đoạt trại của nhau. Nhưng vì hiếu thắng, số thiên thần lợi hại, số tử đệ của tám đại thần tộc cũng tham gia chiến trường. chiến trường quản thân phận của người, dù là hoàng tử cũng có khả năng bị giết. Lần chiến tranh sáu mươi ức năm trước ... vượt ra khỏi tầm kiểm soát, trong chiến tranh có số thượng bộ thiên thần chết , cũng có số tử đệ của tám đại thần tộc. Điều này gây nên oán thù với nhau."
      Khương Lan có chút vô lực: "Vì thế tám đại thần tộc cũng phân thành phe phái."
      "Phe phái?" Tần Vũ cười thầm.
      Tần Vũ vốn cho là tám đại thần tộc này phải đồng lòng, nhưng tại xem ra quan hệ giữa tám đại thần tộc cũng hòa thuận.
      "Tám đại thần tộc, phe là Đoan Mộc nhất tộc, Thang thị nhất tộc, Mộc thị nhất tộc; phe khác là Khương gia và Thân Đồ nhất tộc. Hai phe này được coi là đối lập nhau." Khương Lan ra hai phe.
      Tần Vũ lại nghi hoặc hỏi: "Lan thúc, còn ba đại thần tộc kia sao?"
      Khương Lan mới ra năm thần tộc mà thôi.
      "Trong ba thần tộc kia Hoàng Phủ gia tộc và Phổ Thai gia tộc được xem là phe, bất quá bọn họ thích chiến tranh nên coi như là phe trung lập. Đối với chiến tranh bọn họ hoàn toàn tham dự. Hai nơi này tối đa là để quân đoàn thần nhân thủ hạ chém giết nhau thôi."
      "Cuối cùng là Chu gia ..." sắc mặt Khương Lan có chút nghiêm túc, "Chu gia rất đặc biệt. Chu thị nhất tộc này giúp ai, đồng thời bảy đại thần tộc kia cũng công kích họ!"
      "Vì sao?" Tần Vũ nhíu mày.
      Tám đại thần tộc vì sao mỗi Chu gia nằm ngoài?
      "Tiểu Vũ, kì thực tám đại thần tộc đều có chức trách riêng. Lôi Phạt thành này lại nắm giữ quản lý các loại kiếp nạn, thiên kiếp, thần kiếp... , tất cả đều do Chu gia quản lý."
      Tần Vũ kinh hãi.
      Chu gia này là ghê gớm.
      "Chỉ mỗi cái này có thể làm bảy đại thần tộc kia đối đãi cách đặc biệt, quan trọng nhất chính là ... ba đại thiên tôn của thần giới có thiên tôn xuất thân từ Chu gia!" lời của Khương Lan giống như chưa làm người ta sợ chết chưa ngừng.
      Tần Vũ chấn động trong lòng.
      Thiên tôn? Điều đó tồn tại trong truyền thuyết. cả thần vương cao thủ, ba đại thiên tôn, lại có người của Chu gia, chẳng trách Chu gia phong quang như thế.
      "Lan thúc. Hai vị thiên tôn còn lại sao? Bọn họ xuất thân từ đâu?" Tần Vũ hiếu kỳ hỏi.
      Khương Lan nhíu mày: "Hai thiên tôn kia ... điều này rất khó . Tiểu Vũ. Lúc thần giới đản sinh có hai vị thiên tôn. Hai thiên tôn này người xuất thân từ Chu gia, còn có người, thân phận cực kỳ bí , liên quan đến bất cứ tộc nào trong tám đại thần tộc."
      Tần Vũ khẽ gật đầu.
      "Trường đại chiến tối khủng bố của thần giới sáu nghìn vạn ức năm trước, lần đó ... mọi thần vương đều lộ diện chém giết lẫn nhau để giành giật điểm cơ hội trở thành tân thiên tôn. Nhưng mặc cho tám đại thần tộc, còn có số sĩ cấp thần vương chém giết thế nào nữa. Đến cuối cùng lại thành toàn cho thần vương thuộc thế lực phi thăng giả! Vị thần vương đó dựa vào cơ hội này mà thành tân thiên tôn."
      Tần Vũ giật mình.
      " ra thiên tôn sau rốt lại thuộc về thế lực phe phi thăng giả." Tần Vũ cảm thán.
      Khương Lan khẽ gật đầu cười : "Nếu phải vì vị thiên tôn này đản sinh. Ba thế lực Huyết sơn, Tu La hải, Song Vực đảo sao lại có thể ở trước mắt tám đại thần tộc lớn mạnh đến mức như bây giờ được."
      Tần Vũ gật đầu, cảm thán trong lòng.
      ảnh hưởng của thiên tôn quá lớn.
      Cả thần giới cho dù nhiều phi thăng giả hơn nữa, hiệu quả cũng bằng được thiên tôn xuất thân từ phi thăng giả!
      "Bất quá vị thiên tôn đó lại thuộc về loại người thích đơn độc. Chẳng hề có quan hệ sâu sắc với Tu La hải, Huyết sơn, Song Vực đảo. Chỉ cần tám đại thần tộc bọn ta liên thủ để tiêu diệt ba thế lực này vị thiên tôn đó cũng nhúng tay vào chuyện của thần giới."
      Khương Lan cười bình thản : "Dù sao vị thiên tôn đó cũng cần phải cố kị vị thiên tôn của Chu gia."
      Tần Vũ liền cười : "Lan thúc, ba vị thiên tôn, lẽ có tên gọi sao?"
      Khương Lan : "Ba vị thiên tôn, lúc bình thường bọn ta tôn xưng vị thiên tôn của Chu gia là Lôi Phạt thiên tôn, vị thiên tôn đản sinh sáu nghìn vạn ức năm trước là Tiêu Diêu thiên tôn. Còn vị sau rốt có thân phận bí nhất, người có thể là có địa vị tối cao trong ba vị thiên tôn bọn ta tôn xưng là Phiêu Vũ thiên tôn."
      Lôi Phạt thiên tôn, Tiêu Diêu thiên tôn cùng với người bí nhất, Phiêu Vũ thiên tôn.
      Đây chính là ba đại thiên tôn chí cao của thần giới.
      "Phiêu Vũ thiên tôn, địa vị tối cao?" Tần Vũ có chút ngạc nhiên.
      Khương Lan cười bình thản : "Đây cũng là do ta căn cứ vào kinh nghiệm bao nhiêu năm mà đoán ra, vị Phiêu Vũ thiên tôn này có xuất thân bí , thực lực bí , bất quá ... vô luận là Lôi Phạt thiên tôn hay là Tiêu Diêu thiên tôn sau này, đối đãi với Phiêu Vũ thiên tôn đều rất tôn kính, chỉ là Phiêu Vũ thiên tôn căn bản có dính dáng gì tới các thế lực tranh đấu của thần giới."
      Tần Vũ khẽ gật đầu.
      Thiên tôn cũng phân mạnh yếu sao, Tần Vũ lộ xuất sắc mặt nghi hoặc. Án chiếu theo quan điểm của Tần Vũ, cảm ngộ gian pháp tắc, thời gian pháp tắc liền thành thiên tôn.
      Đều là thiên tôn còn phân mạnh yếu?
      "Ta cũng hiểu. Chưa đạt tới cảnh giới thiên tôn có lẽ là nghĩ ra đâu."
      Khương Lan nhìn Tần Vũ: "Tám đại thần tộc, ba đại thế lực phi thăng giả, ngoài ra còn có tồn tại của ba vị thiên tôn. Mọi thứ con đều biết rồi, tại ta cho con biết thân phận của bốn người cạnh tranh lớn nhất của con."
      Tần Vũ nhíu mày.
      "Người yếu nhất trong bốn vị cạnh tranh của con, đương nhiên sức cạnh tranh còn mạnh hơn con chút." Khương Lan rồi chỉ cười nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ cũng chỉ biết cười khổ.
      Trong bốn người, kẻ có sức cạnh tranh yếu nhất còn mạnh hơn mình. Điều này biết sao nữa.
      "Người này tên gọi là Khuê Nhân Hầu, là điện chủ đời đầu của 'Khuê Hầu điện' tại Bắc cực Phiêu Tuyết thành, đối với Phiêu Tuyết thành có thể xem là lập rất nhiều đại công. Người này tại Phiêu Tuyết thành có quan hệ rất rộng, thêm vào đó thực lực sớm đạt tới đỉnh điểm thượng bộ thiên thần. theo đuổi Lập nhi, trong Phiêu Tuyết thành có rất nhiều người ủng hộ. Chính Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm đối diện với thỉnh cầu của bộ hạ lão thành cũng rất khó cự tuyệt." Khương Lan cảm thán .
      Tần Vũ lập tức ghi nhớ tên Khuê Nhân Hầu này.
      Đông cực Huyễn Kim sớn vốn chỉ có ba điện, ba điện chủ đời thứ nhất đều chết. Tên Khuê Nhân Hầu này lại còn là điện chủ đời thứ nhất, tư cách đích xác là sâu dày.
      Mình so sánh với người ta hình như chiếm được ưu thế gì.
      "Trong bốn kẻ cạnh tranh, người có sức cạnh tranh thứ hai từ dưới lên là Thân Đồ Phàm!" Khương Lan vừa ra Tần Vũ lập tức trở nên cảnh giác.
      Thân Đồ? phải trong tám đại thần tộc có Thân Đồ nhất tộc sao?
      Khương Lan tiếp tục : "Thân Đồ Phàm là thiếu niên vô cùng, vô cùng khả ái."
      Khương Lan rồi cũng bật cười: " Thân Đồ Phàm là bị phụ hoàng bức ép tới theo đuổi Lập nhi. Thân Đồ Phàm là thiếu niên thiên tài, tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh, bây giờ cũng là thượng bộ thiên thần rồi. có gì đáng kể, dựa dẫm lớn nhất chính là ... trong tám đại thần tộc của thần giới chỉ có Thân Đồ nhất tộc đứng cùng phe với Khương gia."
      mặt Tần Vũ có nụ cười khổ.
      Đúng. Đám ba thần tộc Đoan Mộc nhất tộc phe, Khương gia cùng với Thân Đồ nhất tộc cũng là phe.
      "Tuy phe, lúc bình thường Thân Đồ nhất tộc xem Khương gia là thủ lĩnh. Thân Đồ nhất tộc giúp đỡ Khương gia như thế, giờ đây muốn cưới Lập nhi cho hoàng tử của mình, Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm cũng rất khó cự tuyệt vì quan hệ của hai nhà quá thân mật." Khương Lan lắc đầu cảm thán .
      Tần Vũ cảm thấy ràng những kẻ cạnh tranh này gây áp lực cho mình.
      "Người cạnh tranh thứ ba thực tế cũng là thanh niên mà ta vô cùng thích. Có thể rất hoàn mỹ!" Khương Lan tán thưởng với vẻ hiếm thấy.
      Tần Vũ kinh ngạc trong lòng, có thể được Khương Lan nhận định là hoàn mỹ, người đó đích xác phải kẻ tầm thường.
      "Người này tên gọi là Đoan Mộc Ngọc."
      "Đoan Mộc Ngọc? Người của Đoan Mộc gia tộc? phải là phe đối lập với Khương gia sao?" Tần Vũ liền hỏi.
      Khương Lan cười : "Phe đối lập? là phe đối lập, bất quá là đối lập trong chiến tranh phổ thông, trong phần lớn các vấn đề quan hệ của tám đại thần tộc có thể coi là bình thường. Hơn nữa ảnh hưởng của Đoan Mộc Ngọc tại Nam cực Kính Quang thành vô cùng lớn, thậm chí còn ngang với Nam cực thánh hoàng!"
      "Ngang với Nam cực thánh hoàng?" Tần Vũ vô pháp tin tưởng.
      Khương Lan tiếp tục : "Tên Đoan Mộc Ngọc này cũng được xem là nhân vật truyền kỳ. trường luyến ái tuyệt thế năm đó cũng làm cho cả thần giới huyên náo. Ai biết được nữ tử vô cùng bình thường mà Đoan Mộc Ngọc thương lại bỏ rơi Đoan Mộc Ngọc."
      "Bị bỏ rơi?" Tần Vũ ngạc nhiên.
      Theo lời Khương Lan có thể xưng là nam tử hoàn mỹ lại bị nữ tử vô cùng bình thường bỏ rơi.
      "Tuy nữ tử đó sau này hối hận khôn nguôi nhưng có tác dụng gì chứ? Năm xưa nữ tử đó đoạn tuyệt quan hệ với Đoan Mộc Ngọc đáo để là vì nguyên nhân gì vẫn bí mật của thần giới."
      Khương Lan cười bình thản : "Bất quá tên Đoan Mộc Ngọc này luận thực lực đạt tới đỉnh điểm thượng bộ thiên thần từ lâu, thái độ đối với bất kỳ ai cũng vô cùng tốt. quản là đối với phụ mẫu, đối với thân nhân, đối với huynh đệ, tuyệt đối hai lời. Loại người này quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức ta tìm ra khuyết điểm nào. Ô ... có thể là có khuyết điểm. tin vào ái tình nữa, điểm này có thể tính là khuyết điểm ta cũng ."
      " còn tin vào ái tình?" Tần Vũ cảm thấy đầu óc mơ hồ, tên Đoan Mộc Ngọc này phải là quá đặc biệt kỳ lạ sao.
      "Bất quá ta rất hiểu , cho dù còn tin vào ái tình nhưng chỉ cần cưới ai tuyệt đối quan tâm vô cùng. Loại người như Đoan Mộc Ngọc, người muốn làm thê tử của quá nhiều." Khương Lan cảm thán .
      Khương Lan tiếp tục : " chỉ có thế, Đoan Mộc Ngọc cũng là điện chủ Minh Ngọc điện của Nam cực Kính Quang thành. Minh Ngọc điện là thủ lĩnh của ba điện tại Nam cực Kính Quang thành. Còn thực lực, địa vị, nhân cách, đều lời nào tả xiết. Hơn nữa còn , khi cưới được Lập nhi Nam cực Kính Quang thành đem hai mươi tòa thành trì tặng cho Bắc cực Phiêu Tuyết thành."
      Tần Vũ hít hơi dài.
      Sính lễ lớn quá, dưới quyền Đông cực Huyễn Kim sơn tổng cộng chỉ có 64 thành trì. Tên Đoan Mộc Ngọc này lại có thể đem hai mươi thành trì tặng cho đối phương, khí độ này đích xác là làm người ta tán thưởng.
      "Tên Đoan Mộc Ngọc này tặng là Nam cực Kính Quang thành tặng sao? Là hai mươi tòa thành trì đó!"
      Thành trì của thần giới là cố định, phải muốn kiến tạo là kiến tạo.
      "Đừng quên trước đó ta , sức ảnh hưởng của tên Đoan Mộc Ngọc này tại Nam cực Kính Quang thành ngang với Nam cực thánh hoàng. Hơn nữa quyết định này sớm được Nam cực thánh hoàng và mấy vị thần vương đồng ý." Khương Lan cười .
      Tần Vũ khẽ gật đầu.
      Đích xác là tình địch có sức uy hiếp vô cùng lớn.
      "Người cuối cùng con cũng gặp qua, Chu Hiển!" Khương Lan cảm thán tiếng .
      " , tên Chu Hiển này cũng là thượng bộ thiên thần, xem ra cũng rất tốt, nhưng thực thế đem so sánh với ba người kia ta lại thấy bằng. Nhưng mà ... sau lưng Chu Hiển có Lôi Phạt thành siêu nhiên, quan trọng nhất là còn có vị ... Lôi Phạt thiên tôn kia! Vì thế, ta xem nó là người cạnh tranh lớn nhất của con." Khương Lan xong mục quang ngưng lại nhìn Tần Vũ, tựa hồ muốn xem phản ứng của Tần Vũ lúc này.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 19: Cuối cùng cũng gặp lại

      Trầm mặc.
      Tần Vũ mực trầm mặc, trong đầu ngừng suy nghĩ.
      "Tám đại thần tộc tranh cao thấp, đối với tám đại thần tộc mà chỉ cần chưa đạt tới cảnh giới thần vương chẳng có ảnh hưởng mấy. Trận pháp gian của mình tuy là lợi hại nhưng sợ là chẳng lọt nổi vào trong mắt thần vương của tám đại thần tộc." Trong lòng Tần Vũ rất .
      Những lợi thế mà bản thân bây giờ có căn bản chẳng là gì cả.
      Bốn kẻ cạnh tranh.
      Khuê Nhân Hầu, người ta là điện chủ đời đầu của "Khuê Hầu điện" tại Bắc cực Phiêu Tuyết thành. Công lao to lớn. Quen biết cực rộng. Quan hệ với Bắc cực thánh hoàng cũng tầm thường.
      Thân Đồ Phàm, người ta là hoàng tử của Tây cực Hỏa Diễm sơn, thực lực mạnh mẽ khỏi . Quan trọng nhất là trong tám đại thần tộc chỉ duy nhất Thân Đồ thần tộc mực giúp đỡ Khương gia, đứng về phía Khương gia.
      Đoan Mộc Ngọc, nhân vật gần như hoàn mỹ, đồng thời đưa ra sính lễ làm người ta khó cự tuyệt.
      Chu Hiển, sau lưng có Lôi Phạt thành, còn có trong ba đại thiên tôn, Lôi Phạt thiên tôn.
      "Bất cứ kẻ cạnh tranh nào đều có chỗ dựa dẫm, chỗ dựa của mình là gì?"
      Tần Vũ nhíu mày: "Thực lực, phải có đủ thực lực!"
      Thuật luyện khí cũng là thực lực.
      "Khi mình thành "Tượng Thần", chắc chắn là có tư cách tranh đoạt với bọn họ." Tần Vũ thầm nhủ, thực tế Tần Vũ vẫn luôn giữ kín.
      Bởi vì ... "Tinh thần biến".
      Bảy đại cảnh giới trước đó của "Tinh thần biến" chỉ có thể xem là mới mẻ, chẳng có gì phi thường.
      Nhưng mà, Tần Vũ sáng tạo ra "Hắc Động chi cảnh" liền tới được "Cưỡng hồ gian". Sau đó "Càn Khôn chi cảnh" khai sáng ra thế giới. Đến bây giờ ... còn tạo nên vũ trụ.
      Bản thân có vũ trụ.
      Thành tựu như thế phi thường đến mức nào.
      Chỉ là thành tựu này quá lớn, lớn đến mức Tần Vũ dám loạn ra. Trừ phi tới ngày bản thân có thực lực cường đại đến mức còn sợ thiên tôn nữa may ra Tần Vũ mới còn giữ bí mật.
      " quản tình phát sinh đến mức nào, ta cho phép bất cứ ai chia cách ta và Lập nhi. Cho dù là thần vương, thiên tôn nhúng tay vào cũng chẳng sao. Ta cứ đưa Lập nhi trốn vào trong vũ trụ của mình, đợi vũ trụ trưởng thành đến trạng thái hoàn mỹ, thực lực của mình tăng đến cực điểm hãy quay lại đối phó với những kẻ gây trở ngại cũng muộn." Tần Vũ thầm nhủ.
      Vũ trụ của bản thân, Tần Vũ lo có người ngoài có thể tiến vào.
      Thứ nhất, vũ trụ của mình và vũ trụ mà thần giới, vô số gian loại tiên ma giới tồn tại là hai vũ trụ độc lập. Sợ rằng dù là thiên tôn, muốn xuyên tới vũ trụ khác cũng vô cùng khó khăn.
      Thứ hai là vũ trụ của bản thân Tần Vũ có gian pháp tắc và thời gian pháp tắc của riêng mình.
      "Dù thiên tôn có thể tiến nhập vũ trụ của mình, bọn họ đâu làm khó được ta?" Tần Vũ vô cùng tự tin.
      Thiên tôn là người lĩnh ngộ gian pháp tắc, thời gian pháp tắc, nhưng những gì bọn họ lĩnh ngộ là của vũ trụ có thần giới. Ba đại thiên tôn khi đến vũ trụ của Tần Vũ, căn bản có cách nào thi triển công kích nào, chỉ có t hể để cho Tần Vũ giày xéo mà thôi.
      "Đáng tiếc vũ trụ của ta còn trong quá trình trưởng thành. gian chi lực có thể tới thần giới xem ra chưa nhiều, năng lực trói buộc còn quá yếu." Tần Vũ thầm than.
      gian chi lực từ tân vũ trụ của Tần Vũ bây giờ cũng chỉ có thể trói giữ trung bộ thiên thần. Tối đa cũng chỉ gây trở ngại cho thượng bộ thiên thần mà thôi.
      Còn thần vương và thiên tôn.
      Chỉ cần ở trong vũ trụ của thần giới, Tần Vũ thể cưỡng bách bọn họ chui vào vũ trụ của mình. Trừ phi, đám thần vương này và ba đại thiên tôn nguyện ý tới vũ trụ của Tần Vũ.
      Nhưng mà, bọn họ có ngốc nghếch thế ?
      "Tiểu Vũ, nghĩ gì thế?" Khương Lan lên tiếng.
      Tần Vũ bừng tỉnh, cười với Lan thúc: "Con nghĩ làm sao để tranh đoạt Lập nhi với bốn kẻ cạnh tranh, bốn người này đích xác là có uy hiếp quá lớn."
      Khương Lan khe khẽ gật đầu.
      Tần Vũ đột nhiên trù trừ, điều này làm Khương Lan nghi hoặc, lúc sau Tần Vũ mới : "Lan thúc, phải thúc rằng đợi đến khi con mở được tầng ba Khương Lan giới an bài cho con và Lập nhi gặp mặt sao?"
      "Ha ha. Tên tiểu tử ngươi ra là nghĩ điều này." Khương Lan lập tức ha ha cười lớn.
      Tần Vũ thấy mặt nóng bừng.
      Tuy thời gian tu luyện chân thực của có vài chục vạn năm nhưng phương diện tình cảm, Tần Vũ đích xác vẫn còn rất non nớt. Đặc biệt là vì muốn gặp Lập nhi mà nỗ lực bao nhiêu năm nay. Lúc này mở miệng nhờ Lan thúc giúp đỡ Tần Vũ lại có cảm giác "khó mở miệng".
      "Được rồi, trêu con nữa, lần này ta tới đây cũng là vì muốn đưa con tới Phiêu Tuyết thành gặp Lập nhi. Con biết chứ mỗi lần Lập nhi gặp ta đều hỏi "Lan thúc, Tần Vũ đại ca huynh ấy ra sao rồi?"."
      Nghe Khương Lan thế trong ngực Tần Vũ liền tràn đầy cảm giác hạnh phúc.
      Điều Tần Vũ lo lắng nhất là ở cùng Lập nhi thời gian dài như thế, Lập nhi có thích người khác ? Tuy ý nghĩ này Tần Vũ ra nhưng vẫn có trong đáy lòng Tần Vũ, cũng hơi lo lắng.
      Vì thời gian hai người phân ly quá dài.
      Tần Vũ thậm chí dám tưởng tượng, nếu quả Lập nhi ở chung với người khác, ra sao.
      "Có khi mình cũng biến thành người tin vào ái tình như gã Đoan Mộc Ngọc kia."
      Tần Vũ thầm than trong lòng: "May thay, Lập nhi làm mình thất vọng."
      thương dành cho Lập nhi trong lòng Tần Vũ càng thêm sâu đậm.
      "Lan thúc, chúng ta thôi." Tần Vũ hít hơi dài, với Khương Lan.
      Khương Lan mỉm cười gật đầu sau đó nắm tay Tần Vũ. Hai người cứ thế biến mất tại Lam Huyền điện, Khương Lan hoàn toàn nắm vững gian pháp tắc, mang theo người thực thuấn di cũng vô cùng nhàng.
      Tần Vũ chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt biến ảo đứng sảnh đường vuông vắn. Khương Lan lúc này đứng bên cạnh Tần Vũ.
      Tần Vũ vừa muốn hỏi Lan thúc chuyện liên quan tới nơi này liền nghe thấy trận thanh .
      "A Liên, Lưu Hương, hai đứa các ngươi đừng có trêu chọc bừa bãi nữa." đạo thanh vang lên cả ngàn vạn lần trong mộng cất lên.
      Nghe thấy thanh đó, tâm linh kiên định của Tần Vũ hoàn toàn mềm nhũn.
      "Công chúa. Đừng xấu hổ nữa, vừa rồi muội nghe trong miệng người niệm cái gì mà Tần Vũ, muội tuyệt đối nghe lầm đâu."
      "Muội cũng nghe thấy, công chúa, người thừa nhận . Công chúa, công chúa, người sao thế?"
      Lúc này toàn thân Tần Vũ mang bộ dạng như nhập ma, bước từng bước về phía cửa, "Lưu Tinh lệ" trong linh hồn ngừng chấn động.
      "Trước giờ ta chưa cảm nhận như thế này, muội ở phía trước ta." Tần Vũ thầm.
      Bên kia cửa.
      Lập nhi toàn thân mặc bộ đồ trắng rộng rãi cũng bước từng bước về phía cửa như thế. giọt nhãn lệ trong linh hồn cũng chấn động. Cảm giác đó rất ràng, thâm nhập vào trong linh hồn!
      Sau khi về thần giới, cũng chưa từng cảm thấy tồn tại của Tần Vũ chân thực như thế.
      bước, hai bước ...
      lúc sau ...
      Tần Vũ, Lập nhi, ánh mắt của hai người họ nhìn nhau qua cánh cửa. Lúc này, hai người còn kiềm chế được, mắt đều ươn ướt.
      Tần Vũ há miệng muốn gì đó nhưng cả ngàn vạn lời trong lòng đều thể ra lấy câu.
      Lập nhi cũng giống thế, môi cứ mấp máy mà nên lời.
      Hai người cứ dán mắt vào nhau.
      Lúc này ....
      Hai người nhìn nhau, thốt nên lời.
      Tần Vũ và Lập nhi bất tri bất giác gặp nhau ở nơi, phảng phất như được linh hồn xúi giục, hai người ôm chầm lấy nhau.
      Dùng lực ôm chặt như muốn đem đối phương bỏ hoàn toàn vào trong lòng mình, nhập với mình làm thể.
      Khương Lan nhìn thấy cảnh này, cười sung sướng, nhưng trong mắt ông lấp lánh những giọt nước mắt li ti. Hai nha hoàn A Liên, Lưu Hương cũng chấn kinh bưng miệng nín thinh bên cạnh.
      Khương Lan lập tức thầm ra hiệu cho hai nha hoàn đó tránh , bản thân Khương Lan cũng lặng lẽ rời khỏi, đồng thời ra lệnh cho phép bất cứ ai tới quấy rầy.
      Khoảng thời gian này dành riêng cho Tần Vũ và Lập nhi.
      Hai tay Tần Vũ ôm siết lấy Lập nhi, hết lần này tới lần khác muốn siết chặt hơn, tựa như sợ Lập nhi lại rời lần nữa.
      biết qua bao lâu, hay là chỉ sát na.
      Tần Vũ và Lập nhi từ từ nới tay, Tần Vũ cúi đầu nhìn Lập nhi trong lòng, Lập nhi ngẩng đầu nhìn Tần Vũ.
      Bốn mắt chạm nhau.
      Tần Vũ đột nhiên cúi xuống, hôn lên giọt nước mắt bên khóe mắt Lập nhi. Nước mắt của Lập nhi lại càng nhiều hơn. mặt Lập nhi là nét tươi cười hạnh phúc nhưng nước mắt cứ tuôn.
      Lập nhi đột nhiên nhón chân, hôn đôi môi Tần Vũ đưa tới, đầu lưỡi cuộn vào nhau.
      Rất, rất lâu sau đó.
      Môi hai người mới rời ra.
      "Lập nhi." Tần Vũ cuối cùng cũng lên tiếng.
      "Tần Vũ đại ca." Nước mắt vẫn còn lấp lánh lông mi của Lập nhi.
      "Muội vốn cho là mình phải đợi cả ngàn vạn năm, thậm chí ức vạn năm. tưởng được Tần Vũ đại ca huynh ..." mặt Lập nhi tràn đầy hạnh phúc.
      Tần Vũ nhìn Lập nhi.
      biết vì sao, lúc này Tần Vũ cảm thấy có được Lập nhi là mình có cả thế giới, nếu có Lập nhi cả thế giới đều tối đen.
      "Vì muội ta có thể bỏ mọi thứ, bởi vì có muội huynh cũng mất hết mọi thứ.!" Tần Vũ lại siết Lập nhi chặt hơn chút.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TINH THẦN BIẾN
      Chương 20: Tuyển Trạch

      Chuyện của Tần Vũ rất dài, rất khúc chiết.
      Chuyện sau khi Lập nhi quay về thần giới tuy nhiều nhưng Lập nhi lại kể cho Tần Vũ nghe về mọi việc của mình từ khi còn bé tới giờ.
      Hai người chuyện mất mười ngày mới thấy tạm đủ.
      Tần Vũ hề che giấu Lập nhi điều gì, kể cả công pháp "Tinh Thần Biến", Càn Khôn thế giới do mình sáng tạo ra sau đó biến thành vũ trụ Tần Vũ đều hết.
      Vì điều này trong lòng Lập nhi càng thêm sùng bái thương Tần Vũ.
      "A. mười ngày rồi." Lập nhi đột nhiên kinh hãi kêu lên tiếng.
      Lập nhi bây giờ so với lúc ở phàm nhân giới bớt hai phần trang trọng, thêm vào hai phần xinh đẹp. Dù gì lúc ở phàm nhân giới cũng quá mạnh so với Tần Vũ, căn bản cùng tầng lớp. Thực lực chênh lệch quá lớn cũng làm cho Lập nhi rất khó tỏ ra mềm yếu trước mặt Tần Vũ.
      Nhưng lúc này Lập nhi bắt đầu buông lỏng.
      "Mười ngày rồi ư." Tần Vũ cũng có chút kinh ngạc, lúc bế quan tu luyện thời gian trôi qua có thể rất nhanh nhưng Tần Vũ tưởng được chuyện cũng có thể liên tục trong mười ngày.
      "Lan thúc khẳng định là giận rồi."
      Lập nhi khẽ nhíu đôi mày liễu. "Mười ngày nay chúng ta chẳng để ý tới Lan thúc, điều này phải là quá ..."
      Tần Vũ ôm chặt Lập nhi mỉm cười : "Yên tâm, Lan thúc hiểu chúng ta mà."
      Lập nhi trầm ngâm chốc, khẽ gật đầu: "Vậy tốt, qua thời thần, à , hai thời thần nữa chúng ta hãy tìm Lan thúc." rồi Lập nhi lại dụi đầu vào ngực Tần Vũ.
      Tần Vũ say mê vuốt ve mái tóc mượt mà của Lập nhi.
      Hai thời thần sau Tần Vũ và Lập nhi ra khỏi đình viện này. Lúc hai người Tần Vũ vừa ra Khương Lan liền xuất bên cái ao vuông.
      "Hai người các ngươi cuối cùng cũng nhớ đến lão gia hỏa ta rồi à." Khương Lan vui sướng cười ha ha .
      Từ khi Tả Thu Mi chết , trong lòng Khương Lan cũng chỉ có hai thanh niên là Tần Vũ và Lập nhi, Tần Vũ và Lập nhi hạnh phúc Khương Lan cũng có cảm giác vui sướng.
      Tần Vũ và Lập nhi nhìn nhau cười.
      "Được rồi, chúng ta đến bên kia ngồi xuống." Khương Lan chỉ cái bàn đá dưới gốc cổ thụ, chung quanh cái bàn đá hình vuông có ba cái ghế đá.
      Tần Vũ, Lập nhi, còn có Khương Lan cùng ngồi xuống.
      "Tuy tại chuyện này có chút vui nhưng ta vẫn phải với các con ... chuyện chiêu thân đáo để các con chuẩn bị giải quyết như thế nào?" Khương Lan nhìn Tần Vũ và Lập nhi.
      Sắc mặt Tần Vũ và Lập nhi lập thức trở nên trịnh trọng.
      "Có hai phương pháp, là hai đứa bọn con trốn , là Tần Vũ tham gia chiêu thân, đánh bại mọi người để quang minh chính đại cưới Lập nhi. Các con chọn cái nào?" Khương Lan hỏi.
      Lập nhi cắn môi.
      chuyện với Lập nhi cả mười ngày nay, Tần Vũ biết được phần lớn tình từ đến lớn của Lập nhi, lúc này trong lòng Tần Vũ cũng hiểu được Lập nhi nghĩ gì.
      Lập nhi vô cùng thương mẫu thân.
      Còn có em ruột Khương Nghiên với người chăm sóc cho tới lớn là Ngân Hoa bà bà. Còn có đám người quen từ đến lớn, Khương gia là gia đình của Lập nhi!
      Trong lòng Tần Vũ biết .
      Trốn . Bản thân và Lập nhi hoàn toàn có thể trốn trong vũ trụ của mình hoặc là Khương Lan giới, chung, trốn vô cùng đơn giản.
      Ít nhất là ảnh hưởng gì tới Tần Vũ.
      Nhưng mà, đối với Lập nhi lại rất thống khổ. Lập nhi phải rời xa thân nhân, rời xa bằng hữu, rời xa gia đình của . Thậm chí sau này gặp lại có khả năng quan hệ cha con còn ác liệt hơn.
      "Lập nhi, đừng lo, huynh nhất định quang minh chính đại cưới muội." Tần Vũ nắm lấy tay Lập nhi, mười ngón tay đan vào nhau, đồng thời mỉm cười nhìn Lập nhi.
      Trong lòng Lập nhi khỏi cảm động: "Tần Vũ đại ca, muội cần đâu, muội biết đám người muốn cưới muội có chỗ dựa rất lớn. Mong muốn trong lòng bọn họ muội cũng biết rất , Tần Vũ đại ca, huynh muốn quang minh chính đại thắng bọn họ rất khó. Tần Vũ đại ca, chúng ta trốn nhé ... sao đâu. Phụ hoàng và mẫu hậu có rất nhiều con mà."
      Thiếu mình muội cũng ít đâu." Tuy miệng cứng, nhưng vậy thôi, hai mắt lại đo đỏ.
      "Được rồi, Lập nhi, cứ tin huynh. Huynh nhất định thành công." Tần Vũ nắm chặt tay Lập nhi, tựa hồ muốn để cho Lập nhi cảm thụ được lòng tin của mình.
      Lập nhi nhìn Tần Vũ, cuối cùng mới gật đầu: "Tần Vũ đại ca, cần phải quá miễn cưỡng bản thân."
      "Huynh thế đâu." Tần Vũ cười xán lạn.
      Khương Lan ở bên cạnh nhìn thấy hai người như thế, thở dài tiếng, điều này làm chú ý của Tần Vũ, Lập nhi chuyển qua người Khương Lan.
      "Tiểu Vũ cũng phải có cơ hội nào. Tiểu Vũ có Mê Thần điện, là người kế thừa của Mê Thần điện. Chắc cũng có được phương pháp luyện khí của Xa Hầu Viên rồi chứ." Khương Lan cười nhìn Tần Vũ.
      Tần Vũ khẽ gật đầu.
      Khương Lan tiếp tục : "Vậy là được rồi, tiếp tục nỗ lực, bây giờ cảnh giới trận pháp của Tiểu Vũ rất cao rồi, nỗ lực nắm vững thuật luyện khí, đạt tới cảnh giới của Xa Hầu Viên tịnh phải có khả năng. khi con thành tân Tượng thần, vậy ... hy vọng để quang minh chính đại cưới Lập nhi rất lớn." Khương Lan rồi cười với Lập nhi.
      "Tượng thần Xa Hầu Viên? Tân Tượng thần?"
      Lập nhi lo lắng : "Điều này phải rất khó sao."
      " khó, khó." Tần Vũ ngay.
      Trước mặt Lập nhi, Tần Vũ quản là làm gì đều thập phần tự tin, sung mãn quyết tâm.
      "Lan thúc, con quyết định tạm thời ở lại nơi này của thúc yên tĩnh nghiên cứu đạo luyện khí. Nếu bên Lam Huyền điện có việc gì thuộc hạ của con truyền tấn cho con."
      Cả đám Thu Trọng Phục đều chịu trói buộc linh hồn, Tần Vũ là chủ nhân của bọn chúng, cho dù cự ly giữa hai bên xa xôi bọn Thu Trọng Phục cũng có thể tiến hành truyền bằng tâm niệm cho Tần Vũ.
      Truyền bằng tâm niệm.
      Điều này chỉ có chủ nhân và kẻ bị trói buộc linh hồn mới có thể làm được.
      Người khác căn bản có khả năng làm được.
      "Con ở đây cũng tốt, trong trường hợp có chuyện gì ta trực tiếp dùng thuấn di đưa con về." Khương Lan cũng thông tình đạt lý, ông biết Tần Vũ nỡ lòng rời xa Lập nhi.
      Khương Lan cũng lo lắng, từ sau khi Lập nhi Bắc cực thánh hoàng từng tới tìm , Khương Lan liền thi triển gian cấm chế, phong tỏa cả Mộc phủ. Trừ phi là thiên tôn hoặc được Khương Lan cho phép, nếu tuyệt đối thể tiến nhập vào trong Mộc phủ.
      "Lan thúc. Khương Lan giới này con gửi lại cho thúc." Tần Vũ ngửa tay đưa Khương Lan giới ra.
      Tâm ý vừa động, Hắc Vũ cũng từ trong Khương Lan giới ra, Hắc Vũ vốn mực yên lặng tu luyện trong Khương Lan giới nhưng lúc này Tần Vũ đành phải cắt ngang.
      Hắc Vũ nghi hoặc nhìn Tần Vũ cái sau đó mới nhìn thấy Lan thúc. Lúc này Tần Vũ chuyện với Lan thúc, Hắc Vũ chỉ có thể giữ im lặng.
      "Ta cần đâu. Con cứ dùng ." Khương Lan liền , trong lòng Khương Lan cho rằng Khương Lan giới tuy là kiện linh bảo lợi hại nhưng Tần Vũ còn quan trọng hơn.
      Tần Vũ đành : "Lan thúc, kỳ thực con sáng tạo ra gian, vì thế nên có Khương Lan giới con cũng vô cùng an toàn."
      về chuyện sáng tạo ra vũ trụ thực quá kinh người. Ngay cả Tần Vũ, đối với cấu tạo ba tầng của vũ trụ cũng còn là trong tư tưởng.
      "Sáng tạo ra gian?" Khương Lan với vẻ khó tin. " gian mà con sáng tạo ra là gian ổn định?"
      Thần vương có thể dựa vào " gian pháp tắc" để bố trí ra gian, nhưng gian đó có cách nào ổn định.
      Khương Lan cũng phải sử dụng rất nhiều bảo vật mới luyện chế ra Khương Lan giới, giữ ổn định được ba gian.
      "Đúng. gian ổn định." Tần Vũ gật đầu .
      "Tiểu Hắc, Khương Lan giới trả lại cho Lan thúc rồi, từ nay trở đệ tu luyện trong vũ trụ gian mà ta sáng tạo ra nhé." Tần Vũ cười .
      Hắc Vũ gật đầu sau đó cung kính hành lễ với Khương Lan : "Hắc Vũ bái kiến Lan thúc."
      "Tiểu Hắc, ta biết tên tiểu hắc ưng nhà ngươi cưới vợ và có con rồi." Khương Lan cười ha ha , sắc mặt lãnh tuấn của Hắc Vũ lập tức ửng hồng.
      "Được rồi, tới gian Tần Vũ con sáng tạo ra xem thử nào." Khương Lan lập tức chuyển đề tài.
      Tần Vũ khẽ gật đầu: "Lan thúc, thúc đừng phản kháng." Tần Vũ dặn dò. Khương Lan thập phần tín nhiệm Tần Vũ, mặc cho cổ lực lượng hút lấy mình.
      Chốc lát.
      Mấy người Tần Vũ, Lập nhi, Lan thúc, Hắc Vũ tới vũ trụ do Tần Vũ sáng tạo.
      Tân vũ trụ, tân Tử Huyền tinh.
      "Tử Huyền tinh, đây là Tử Huyền tinh!"
      Hắc Vũ há hốc miệng, trợn tròn mắt sau đó chấn kinh nhìn Tần Vũ: "Đại ca. Sao mà huynh làm được. Sao lại tới Tử Huyền tinh được. Tử Huyền tinh phải ở phàm nhân giới sao?"
      Khương Lan ở bên cạnh sắc mặt nghiêm túc: ", nơi đây phải là Tử Huyền tinh."
      Khương Lan khó tin nhìn Tần Vũ. Rất lâu nên câu nào.
      "Lan thúc. Sao thế ạ?" Tần Vũ liền hỏi.
      Khương Lan cảm thán : " gian do Tiểu Vũ sáng tạo ra này phi thường. Trong gian này gian pháp tắc với lại bộ phận thời gian pháp tắc mà ta cảm ngộ được đều có cách nào vận dụng. Ở nơi đây dù ta phi hành cũng chỉ dựa năng lượng trong thể nội thôi."
      Tần Vũ nghe thấy trong lòng lại vô cùng hiểu .
      Đây căn bản là vũ trụ khác, mọi thứ mà Khương Lan cảm ngộ được trong vũ trụ ban đầu đều thi triển được ở đây.
      "Con có gian này ta cũng yên tâm rồi." Khương Lan lúc này mới thu hồi Khương Lan giới.
      Khương Lan nhìn ra được gian do Tần Vũ sáng tạo ra này còn an toàn hơn Khương Lan giới nhiều. Tại đây, dù là thần vương thiên tôn tới cũng có cách nào dùng pháp tắc công kích người khác, chỉ có thể dựa vào năng lượng thể nội.
      Chỉ dùng năng lượng làm sao là đối thủ của Tần Vũ, người sáng tạo ra gian này được.
      Nơi đây Tần Vũ là vô địch.
      "Quái lạ, quái lạ." Hắc Vũ đột nhiên cảm thán. "Đại ca, nơi đây quái lạ . Đệ vào đây lại có cách nào tu luyện "Lưu Quang thương đạo" nữa."
      Tần Vũ khỏi kinh ngạc: "Lưu Quang thương đạo phải là thời gian pháp tắc sao, ở đây ta cũng có thể gia tốc thời gian mà. Sao đệ lại thể tu luyện?"
      "Thời gian gia tốc?" Khương Lan lại chấn động lần nữa.
      Thời gian gia tốc là nội dung tầng thứ nhất của thời gian pháp tắc. Chỉ là muốn có lĩnh ngộ với thời gian pháp tắc phải đạt tới cảnh giới thần vương mới có thể.
      "Trước đây đệ ở trong Khương Lan giới có thể tu luyện nhưng tới đây thậm chí là đệ cảm ứng được loại quy tắc kỳ diệu kia nữa." Hắc Vũ bất lực .
      Tần Vũ suy nghĩ lúc.
      "Quay về trước . Ta nghĩ là ta nguyên nhân rồi." Tần Vũ thẳng.
      Mấy người Khương Lan nhìn Tần Vũ, biết Tần Vũ biết cái gì. Nhưng bọn họ vẫn gật đầu, chỉ trong chớp mắt đoàn người Tần Vũ lại về tới Mộc phủ.
      Tần Vũ nhìn Hắc Vũ: "Tiểu Hắc, tại đệ có thể sử dụng được Lưu Quang thương đạo chưa?"
      "Có thể rồi. Đệ cảm ứng được loại quy tắc kỳ diệu đó rồi." mặt Hắc Vũ lộ xuất tia tiếu dung sau đó tay cầm Xuyên Vân thương bắt đầu múa may.
      Thương pháp của Hắc Vũ vô cùng quỷ dị.
      Án chiếu theo mắt nhìn của người trường thương của Hắc Vũ có khả năng đâm trúng thân người đó, nhưng lúc người đó nhận định như thế trường thương xuyên qua thân thể.
      Tốc độ lưu chuyển của thời gian rất quỷ dị. Chung quanh trường thương tốc độ thời gian lưu chuyển hoàn toàn biến hóa.
      "Thời gian gia tốc, ngươi quả biết thời gian gia tốc?" Khương Lan khỏi chấn kinh lên tiếng.
      Tần Vũ nghe thấy lời của Khương Lan trong lòng liền khẳng điẹnh "Lưu Quang thương đạo" của Tiểu Hắc chính là vận dụng ban đầu của thời gian pháp tắc.
      "Con nghĩ "Lưu Quang thương đạo" của Tiểu Hắc chắc chắn có quan hệ với Khương Lan giới. Lan thúc, thúc luyện chế ra Khương Lan giới, tốc độ lưu chuyển của gian trong Khương Lan giới giống với bên ngoài, có phải nguyên nhân là thời gian pháp tắc ?" Tần Vũ cười .
      Khương Lan gật đầu : "Dĩ nhiên rồi. Tốc độ lưu chuyển thời gian của ba gian giống nhau. Chỉ là tốc độ lưu chuyển càng lớn càng khó ổn định gian."
      "Con nghĩ, Tiểu Hắc chính là cảm thụ được chút thời gian pháp tắc tối cơ bản chứa trong "Khương Lan giới" nên mới sáng tạo ra "Lưu Quang thương đạo" đó." Tần Vũ ra suy đoán của mình.
      Khương Lan lắc đầu: ". có khả năng. Chưa tới cảnh giới thần vương tuyệt đối có cách nào nghiên cứu thời gian pháp tắc."
      Lan thúc nhận định có khả năng nhưng Tần Vũ biết điều này có khả năng.
      Bởi vì chưa đạt được cảnh giới thần vương tuyệt đối có khả năng nghiên cứu thời gian pháp tắc là quy định của vũ trụ có thần giới. Nhưng lúc trước Tần Vũ sáng tạo ra Càn Khôn thế giới lại phải chịu hạn chế này.
      Vì thế nên Hắc Vũ, người lúc trước chưa đạt tới cảnh giới thiên thần lại có thể đặt chân vào lĩnh vực thời gian pháp tắc.
      "Tồn tại tất có đạo lý. Lan thúc. Đừng nghĩ nhiều nữa." Tần Vũ khuyên.
      Vũ trụ của mình cùng với vũ trụ mà thần giới, tiên ma giới tồn tại. Hai vũ trụ giống nhau. Tần Vũ rất khó giải thích cho Lan thúc nghe, hơn nữa, đấy mới chỉ là suy đoán mà thôi.
      Hắc Vũ nhìn về phía Khương Lan: "Lan thúc, xem ra con còn phải tu luyện trong Khương Lan giới của thúc rồi."
      "Vậy ngươi cứ tu luyện trong đó ." Khương Lan mỉm cười .
      Khương Lan là người luyện chế Khương Lan giới, ba gian cũng do ông bố trí. Bây giờ ông luyện hóa lại "Khương Lan giới" đơn giản nhàng hơn Tần Vũ nhiều.
      Tần Vũ liền : "Tiểu Hắc, đệ vào Khương Lan giới từ từ tu luyện nhé, ta phải quay về vũ trụ gian của mình để nghiên cứu phương pháp luyện khí đây."
      Tần Vũ dĩ nhiên hạ quyết tâm.
      Nhất định phải toàn tâm toàn ý luyện khí cho đến khi đạt tới cảnh giới của Tượng thần Xa Hầu Viên.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :