1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tinh Khôi và Nồng Nhiệt - Y Sắc (127/127 chương + 6 phiên ngoại)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 29 – Sếp lớn và nhân viên quèn

      Sau việc “đội nón xanh”, Lục Tử Hiên và Ninh Tiểu Thuần gặp nhau 1 thời gian, vẫn như ngày thường, biểu căm tức ra ngoài, nhưng bắt đầu lẳng lặng quan sát và điều tra, dù có đào 3 thước đất lên cũng phải đào cho ra gã đàn ông đó. Ninh Tiểu Thuần nhận thấy khác thường của , vội vàng thi, thi xong bắt đầu đến Hoàn Nghệ làm.
      Lúc Ninh Tiểu Thuần mặc đồ công sở chính thức bước chân vào toà nhà Hoàn Nghệ, bỗng nảy sinh cảm giác vô cùng tự hào. Lần này ứng tuyển trợ lý tổng cộng có 12 người, 6 nam 6 nữ, nhìn sơ đều là tinh trong tinh . Phòng nhân mở hội nghị theo thông lệ, chào mừng họ gia nhập, khuyên họ cố gắng làm việc, sau đó phân họ đến các phòng khác nhau, tuỳ theo người phụ trách các phòng ban quen thuộc quy trình làm việc hướng dẫn.
      Ninh Tiểu Thuần bị phân đến phòng Tài vụ, trưởng phòng tài vụ họ Lý, là 1 phụ nữ mang kính gọng đen, tóc bới cao, đeo đồ trang sức trang nhã, mặc đồ công sở kín mít, toàn thân lộ ra mùi vị già cỗi. ta đẩy đẩy kính, chỉ vào vị trí bên cạnh, nghiêm nghị với Ninh Tiểu Thuần: “Chỗ của ở đây, trước tiên xem qua tư liệu, tìm hiểu về quy trình làm việc của công ty, hiểu chỗ nào hỏi tôi.” xong giẫm gót giày vào văn phòng.
      Ninh Tiểu Thuần cam chịu ngồi xuống xem mớ tài liệu rắc rối nhàm chán, chợt khoé mắt thấy 1 dáng người cao ráo đến, Ninh Tiểu Thuần kinh hoàng, là Cố Minh Vũ. Trưởng phòng Lý vừa bước vào phòng của mình quay phắt lại, vội vàng đón tiếp, khoé mắt giấu được nụ cười, chân thành : “Giám đốc đến đây có gì ạ, tìm tôi đúng ?”
      Cố Minh Vũ cười cười, : “Thư kí Hứa nghỉ phép, văn phòng tổng giám đốc khuyết 1 trợ lý, trưởng phòng Lý xem các trong văn phòng có ai thích hợp đề cử nhé.”
      Trưởng phòng Lý vội vàng gật đầu, cười : “Giám đốc yên tâm, tôi làm tốt chuyện này. Hay là mời giám đốc vào văn phòng bàn về cầu đối với trợ lý được ?”
      “Haha, cần, chỉ cần thông minh nhạy bén, hiểu công việc tài vụ là được.” Cố Minh Vũ tiếp tục bày ra nụ cười giết người đền mạng, “Làm phiền trưởng phòng Lý nhiều.” rồi bỏ mất.
      Ninh Tiểu Thuần liếc bóng lưng Cố Minh Vũ 1 cái, rồi nhìn nhìn sang bộ dạng trưởng phòng Lý mê trai, buồn cười muốn chết. Dáng vẻ này của ta với ta làm cho người ta cảm thấy cách nhau xa tít tắp, chả lẽ ta…
      “Bà già này thầm giám đốc đấy, lần nào cũng thế này, làm người ta nổi da gà.” Nhân viên bên cạnh nhích sang, thào Ninh Tiểu Thuần biết, chứng thực ý nghĩ trong đầu . Cố Minh Vũ hẳn là hoa thơm có chủ, lần trước ở quảng trường chắc là bạn ta. Xem ra, trưởng phòng Lý có cơ hội rồi.
      Tuy nơi công sở như chiến trường, nhưng nơi công sở cũng là nơi nhiều chuyện. Ninh Tiểu Thuần bĩu môi lắc đầu, mỉm cười với người đó, sau đó quay lại làm việc.
      mở máy tính lên, nhìn chằm chằm tài liệu trong tập giấy tờ suy nghĩ. vừa rồi thấy Cố Minh Vũ mà lấy làm kinh hãi, lại chợt nhớ đến Cung Triệt. Hoàn Nghệ là công ty của Cung Triệt, nhận thức này khiến lo lắng kịp chuẩn bị tinh thần. muốn gõ đầu mình đau, biết Hoàn Nghệ là công ty nổi tiếng trong giới kinh doanh, nhưng lại biết đến những nhân vật lớn bên . và Cung Triệt quan hệ như thế làm vô tình tìm hiểu thân phận của ta, chỉ biết ta là dân làm ăn lắm tiền. Cứ thế, đến bây giờ, mới đặt tổng giám đốc của Hoàn Nghệ với Cung Triệt lên ngang hàng.
      Giờ ta cùng 1 công ty, ta là tổng giám đốc ngồi tận cao, là nhân viên bé tầm thường, chắc hẳn gặp nhau, nhưng lại thấy nhõm. Quan hệ của họ trừ Cố Minh Vũ ra chẳng còn ai biết, nhưng vẫn cảm thấy đứng ngồi yên. ta chẳng thể chạm trán nhau ở đâu ngoại trừ giao dịch giường, nếu lỡ gặp ở công ty, biết nên dùng thái độ gì đối mặt với ta.
      Rắc rối quá thôi…. buồn rầu gãi đầu.
      ép mình phải xem tài liệu, nhưng cách nào xem nổi, lại tiếp tục suy nghĩ mông lung. có thể vào Hoàn Nghệ, chỗ ngồi này là gián tiếp xài quy tắc ngầm mà có được? Oh, my ladygaga!
      Nhưng mà, Cung Triệt là kiểu người tính toán, làm chuyện lỗ vốn, nên có chuyện ta cho vào cửa sau. vào bằng chính sức lực của mình!! Trong lòng hò hét. Hò hét xong rồi xem tiếp tài liệu.
      1 ngày trôi qua bình an vô , Ninh Tiểu Thuần hết giờ làm về nhà trọ, ngang qua quán cà phê của chị hàng xóm An Hội Lý, ngẫm nghĩ, bước vào. theo thói quen, muốn uống 1 ly capuchino và nhâm nhi thưởng thức 1 miếng matcha.
      An Hội Lý đột ngột đến, ngồi xuống kế bên Ninh Tiểu Thuần, dịch sát vào , : “Tiểu Thuần, em nghe chuyện này.”
      “Dạ?” Ninh Tiểu Thuần khó hiểu nhìn chị.
      “Gân đây lúc chị đóng cửa quán, thấy có người trốn trong góc tối nhìn chằm chằm nhà trọ màu hồng, buổi tối em cẩn thận 1 tí, nhớ chú ý đấy.” An Hội Lý lo lắng .
      “Vâng ạ.” Trong cánh rừng chim chóc gì cũng có, chi là 1 tên rình trộm. Ninh Tiểu Thuần nghĩ thầm trong lòng.

      Chương 30 – Cầu hoan được

      Ninh Tiểu Thuần cảm thấy tình trạng giờ của ở Hoàn Nghệ có thể hình dung bằng câu nước sôi lửa bỏng, vì gián tiếp làm mích lòng bà già trưởng phòng Lý, ra thấy mình cực kì vô tội. việc là thế này, hôm đó ôm đống tài liệu theo bà già đến kho tư liệu, ở hành lang gặp Cố Minh Vũ, Cố Minh Vũ thấy , vì thế lịch mỉm cười gật gật đầu với , xem như chào hỏi, nhưng cảnh nào lọt vào mắt bà già lại có ý nghĩ giống vậy.
      già cho rằng Ninh Tiểu Thuần mới vào công ty thể nào quen biết với tầng , bây giờ giám đốc cười với nhất định là sau lưng có chuyện gì mờ ám, mới khiến giám đốc chú ý tới . Bởi vậy bà già lật úp bình giấm, hậu quả cực nghiêm trọng. ta bắt đầu có thành kiến với Ninh Tiểu Thuần, cứ nhất mực hành hạ bảo xem tư liệu mà phân công việc cho làm.
      Lúc này Ninh Tiểu Thuần chỉ làm chân nấu nước pha trà cho đồng nghiệp, tất cả mọi người đều bận bịu làm chuyện lớn còn chỉ chạy vặt, làm linh tinh.
      Công sở như chiến trường, chưa nếm trải việc đấu đá lẫn nhau, chẳng qua vô tình mang tiếng xấu quan hệ bất chính vì ảo tưởng của cấp mình. Sau này làm gì đều phải vừa mắt cấp , cẩn thận chọc giận cấp chỉ có con đường chết.
      ủ rũ ra khỏi toà nhà Hoàn Nghệ, ở khúc quanh ngã tư đường, 1 chiếc BMW màu bạc chạy ngang qua, vô tình liếc vào trong xe, trong chớp mắt, người trong xe như có linh tính quay nhìn . 1 bên mặt góc cạnh nét, mày rậm mắt sáng, khoé miệng nhếch lên theo thói quen, chẳng phải Cung Triệt đó sao?
      ta nhìn nhanh, sau đó thu hồi ánh mắt, lái xe . Ninh Tiểu Thuần nhìn chăm chăm làn khói để lại ngẩn người. với ta tới bây giờ vẫn chưa gặp nhau trong công ty, từ sau lần làm tình lần trước cũng nửa tháng họ gặp lại. Bây giờ thấy nhau ở ngoài Hoàn Nghệ, còn cảm thấy khó chịu, chứ đừng gặp trong công ty. tâm tình phức tạp về phía trạm xe.
      Ninh Tiểu Thuần xuống xe về nhà trọ màu hồng, thấy Lục Tử Hiên đứng trước chậu hoa ly trước cửa nhà trọ nhìn ngó quanh quất gì đó. đến gần, vỗ vai , Lục Tử Hiên có vẻ giật mình, chột dạ quay đầu lại. Ninh Tiểu Thuần nghi hoặc nhìn , hỏi: “ sao vậy? Sao đứng đây?”
      Lục Tử Hiên cười cười, trả lời: “ đến tìm em, đoán em chưa về thấy hoa chỗ này nở đẹp quá, nên đứng ngắm 1 chút.”
      Ninh Tiểu Thuần cảm thấy lời là lạ, nhưng tìm ra lạ chỗ nào, bèn lắc lắc đầu : “Ăn cơm chưa? Nếu chúng ta cùng ăn nhé?”
      “Được.” đáp.
      Ninh Tiểu Thuần chợt nhớ đến 1 chuyện, kề sát tai hỏi, “ ở đây có thấy tên kì cục lén lút rình rập nào ?”
      Lén lút?! Lục Tử Hiên có vẻ tin, Ninh Tiểu Thuần tiếp: “Là chị Hội Lý , chị ấy lúc xong việc thấy có người núp trong tối, lén lút biết làm gì đó.”
      Giọt mồ hôi lạnh chảy xuống trán Lục Tử Hiên, phải đó chứ?! Gần đây tối nào cũng đến chỗ này theo dõi, nhưng tìm ra manh mối nào, thấy gian phu, ngược lại còn bị người ta cho là tên biến thái?!
      ra vẻ quan tâm : “Vậy em cẩn thận đó, có chuyện gì gọi ngay cho !” Ninh Tiểu Thuần gật đầu, đến quán ăn với .
      bàn ăn, Ninh Tiểu Thuần hỏi , “Phòng làm việc thế nào rồi? Có tốt ?” Lục Tử Hiên đáp: “Ừ, rất tốt, gần đây trúng được hạng mục lớn, chuẩn bị làm, chuẩn bị xong cạnh tranh bỏ thầu. Còn em, công việc được ?”
      đến công việc, Ninh Tiểu Thuần liền nhíu mày. “Tóm lại có 1 chữ, phiền!” miễn cưỡng .
      “Công việc vui là bình thường, cần buồn quá, từ từ cũng thuận lợi thôi.” Tay Lục Tử Hiên chụp lên mu bàn tay , ngón tay vừa vuốt vừa .
      “Ừ.” Ninh Tiểu Thuần muốn rút tay lại ăn cơm tiếp, nào ngờ Lục Tử Hiên cho, đè chặt lại, kề sát tai : “Đừng để phiền não trong lòng, chúng ta làm chuyện vui vẻ, bỏ hết áp lực đè nén, thế nào?” xong còn quên hà hơi vào tai .
      Ninh Tiểu Thuần hiểu ngay tức khắc chuyện vui theo lời là chuyện gì, nhưng mới xong việc về nhà, mệt mỏi vô cùng, giờ có tâm trạng làm chuyện đó với , nên khéo léo trả lời: “Em mệt lắm, chỉ muốn ngủ sớm 1 chút mà thôi.”
      Lục Tử Hiên vừa nghe, mặt xạm lại, chẳng lẽ tối nay tên đó tới tìm , nên kiếm cớ né ?! càng nghĩ càng giận, nhưng muốn rút dây động rừng, bèn châm chọc: “Vậy à, còn tưởng chỗ em cất giấu người nào đó chứ, haha…”
      Ninh Tiểu Thuần bất an nhíu mày, ráng mỉm cười: “ bậy bạ gì vậy!” rồi gõ đầu , rồi vùi đầu ăn cơm. lờ mờ cảm thấy có gì đó thay đổi, chuyện giấu lâu này cũng sắp bị lộ dưới ánh sáng.
      Lục Tử Hiên nhìn qua khoé mắt, hừ, ta luôn từ chối , chẳng lẽ ta có chút tình cảm nào với sao, vậy sao còn chia tay?!
      tuy rất giận , nhưng dù sao họ quen nhau cũng lâu, cũng có tình cảm. Nếu lập tức phá thủng tình trạng này, mọi người cũng khó xử, cũng luyến tiếc.
      buồn bực và 2 miếng cơm. Ninh Tiểu Thuần thoả mãn , còn có người bổ sung, có thể lên lầu tìm hàng xóm, ngon miệng vừa ăn kia!!

      Chương 31 – Lúc làm chuyện mây mưa

      Lục Tử Hiên đưa Ninh Tiểu Thuần về đến dưới lầu nhà trọ màu hồng, nhìn lên lầu. Khi thấy vào phòng mở đèn, lập tức lao lên cầu thang, nhàng lên tầng nhà Thiện Khiết Nhi. thấy ánh đèn từ trong phòng chiếu ra qua khe cửa, trong lòng vui vẻ, bước tới gõ , chỉ chốc lát sau nghe tiếng dép lê bước ra, cửa mở ra, Thiện Khiết Nhi mặc đồ ở nhà xuất trước mặt .
      Lục Tử Hiên biết hình tượng u sầu của có tác dụng chết người với Thiện Khiết Nhi, nên lần nào cũng dùng. ra vẻ đau thương dựa lên tường, ngước lên 1 góc 45 độ dưới ánh đèn ngoài hành lang. Ánh mắt sâu thẳm, nghe tiếng mở cửa, chậm rãi quay đầu, ánh mắt lướt qua, cuối cùng dừng người Thiện Khiết Nhi.
      Thiện Khiết Nhi liếc qua 1 cái bị ánh mắt sâu thẳm của hấp dẫn, bất giác ngã vào ánh mắt sâu như hồ nước thể kiềm hãm. Cuối cùng Lục Tử Hiên ho , đánh thức Thiện Khiết Nhi.
      Thiện Khiết Nhi mới thấy Lục Tử Hiên phấn khởi, hôm đó rồi, trong đầu vẫn luôn nhớ lại cảnh bọn họ an ủi nhau. Chẳng lẽ tình 1 đêm có ma lực lớn đến thế sao? luôn luôn chờ mong được gặp lại , giờ đây được thoả ước nguyện, lại nhìn chằm chằm ánh mắt mà ngẩn người, xấu hổ chết được. đến cùng, còn rất ít tuổi, nên đỏ mặt, cụp mắt nhìn chăm chú xuống đất.
      ấp úng : “ Can, có chuyện gì?”
      Lục Tử Hiên hơn 10 giây sau mới phản ứng, hoá ra bây giờ tên là “Can Hiên”. tiếp tục sắm vai u buồn, dùng giọng điệu buồn bã : “Ừm, có gì, chỉ là muốn gặp em.”
      Lời của như quả bom thả vào hồ nước yên tĩnh, tạo từng đợt sóng. nhớ ?! Thiện Khiết Nhi khó tin che miệng.
      mời vào sao?” Lục Tử Hiên nhìn hỏi.
      “Vâng, vâng, mau vào .” Thiện Khiết Nhi mở rộng cửa, nghiêng người cho vào. biết dẫn sói vào nhà, sói đói lại chuẩn bị xem như con cừu mà ăn sạch .
      Lục Tử Hiên ngồi xuống salon, tiếp tục thả viên đạn bọc đường, : “Tuy chúng ta chỉ mới gặp 1 lần, tuy biết tên em, nhưng lòng cứ luôn nhớ đến em…”
      Tay Thiện Khiết Nhi cầm ly nước run rẩy, sao lại chuyện nồng nàn đến vậy. đưa nước cho , sau đó : “Em tên Thiện Khiết Nhi.”
      “Khiết Nhi, ừm, tên thuần khiết.” Lục Tử Hiên lúc cầm ly nước như vô ý chạm vào tay , khiến Thiện Khiết Nhi nôn nao.
      Lục Tử Hiên vỗ vỗ vị trí bên cạnh kêu Thiện Khiết Nhi đến ngồi, nhăn nhó ngồi xuống. Thiện Khiết Nhi mở TV, TV chiếu phim thần tượng đến cảnh giết người đền mạng, 2 diễn viên nam nữ hôn nhau say sưa. Hơi thở dồn dập, lén nhìn Lục Tử Hiên ngồi bên, thấy Lục Tử Hiên cũng nhìn , mặt càng lúc càng gần, hô hấp của càng lúc càng nặng nề, nhắm mắt lại, môi Lục Tử Hiên ấm áp liền phủ lên môi .
      Tay luồn vào trong quần áo , vuốt ve 2 điểm nhạy cảm dưới. Hơi thở nóng rực lượn lờ bên cổ , 1 bên vú bị kéo ra ngoài áo, bàn tay to lớn thoả thích vuốt ve, ngón tay dài đè lên đầu vú, vân vê. Bàn tay phía dưới thẳng tiến, đẩy 2 cánh hoa mềm, nắm hoa hạch nhạy cảm, chà xát nhanh.
      cắn môi, hồi hộp. Càng hồi hộp càng hưng phấn, hơi nóng trong cơ thể càng tập trung, nhanh chóng cảm thấy giữa 2 đùi dần dần nóng ẩm, hơn nữa ngón tay vươn vào trong vờn trêu làm chất dịch bắt đầu trào ra.
      Ngón tay đùa giỡn đỉnh hồng, ngón giữa vào trong 1/3 vờn điểm mẫn cảm, khơi gợi khát khao mãnh liệt của , “Ah…” ngửa đầu rên khẽ, đầu gối yếu ớt co lên, 2 tay nắm chặt hông .
      để ngồi lên đùi, dựa vào người , tách 2 chân sang 2 bên, cởi chướng ngại vật, tách cánh hoa, đỉnh hồng mượt mà run rẩy dưới ánh đèn.
      “Chỗ này của em đẹp !” tựa cằm lên vai , thận trọng thưởng thức đầu ngón tay lượn vòng bên trong. “Đừng nhìn…” cảm thấy xấu hổ.
      “Em thích bị nhìn mà…” Tay xoa lối vào, chất dịch quả nhiên lại tràn ra.
      …” muốn kẹp chặt đùi, lại cho, dùng bắp chân cản lại, ngón tay vươn vào trong, khéo léo ra vào.
      “Xem , của em mút chặt này.” đẩy đầu nhìn xuống, tận mắt thấy ngón tay ra vào trong cơ thể mình, đầu ngón tay thấm chất dịch trong suốt. đỏ mặt, thẹn thùng quá sức. “Đừng vậy mà…” hổn hển cầu xin.
      màng để ý, nhanh chóng cởi quần áo, vật cương cứng ngẩng cao giữa 2 chân . “Em thích ngón tay hay cái này đến hầu hạ em?” lẩm bẩm bên tai . rút tay ra, cọ vật nóng lên cánh hoa. gì nhưng dịch đùi, chạm phải phân thân của , cảm giác nóng rực khiến nhanh chóng để chân lại chỗ cũ.
      “Em thích nó!” nhàng nâng mông , vật đó nhắm ngay lối vào, “Cầm nó,” , “Để nó vào người em!”
      biết phải làm sao, nhưng vẫn cố lấy can đảm đụng vật to lớn của . Cái đó của rất lớn, tay bao hết nổi…
      đỏ mặt đưa tay giúp để nó vào trong mình, cảm giác trong từ chút từng chút 1 bị căng ra, nghe thấy tế bào toàn thân đều hò hét vui mừng.
      “Di chuyển!” ra lệnh, “Dựa theo ý em mà di chuyển.” nắm eo , giúp lên xuống. 2 tay bám chặt tay vịn salon, cặp mông uốn éo tuỳ ý. mặc sức lợi dụng phân thân của thoả mãn bản thân, chủ động phương hướng và tốc độ. say sưa lên xuống, ngừng kích thích đỉnh đầu yếu ớt của .
      Phân thân của run lên trong , lối vào sưng đỏ mút chặt phân thân của , cho thấy còn muốn thoả mãn hơn nữa. ôm đứng lên, ép người lên tường, bức tường lạnh ngắt đè ép ngực . nâng mông ra vào mạnh mẽ, thân thể mảnh khảnh chấn động, cặp ngực méo mó tự nhiên. hé môi, phát ra tiếng kêu sung sướng theo mỗi lần ra vào của .
      hoàn toàn quên mất mình ở đâu, thoả lòng tận hưởng, để tình dục dẫn dắt 1 lần rồi 1 lần lên đến đỉnh điểm. Vách tường non mềm ngừng bao chặt phân thân của , cắn răng chịu đựng, cổ họng rên rỉ liên tục, đến khi kiềm được nữa, mới để mình phóng thích mầm móng…

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 32 – Trở thành trợ lí tổng giám đốc

      Trong văn phòng nơi đâu cũng thấy mọi người bận rộn, tiếng gõ bàn phím, tiếng máy photocopy cùng tiếng giày cao gót trộn lẫn vào nhau, lẫn nhưng loạn, tất cả tiến hành gọn gàng đâu vào đấy. Ninh Tiểu Thuần từ máy tính ngẩng đầu lên, nhìn các đồng nghiệp bận rộn, miễn cưỡng thở dài, vẫn làm mấy chuyện linh tinh lặt vặt. có nên đến chỗ bà già xin ra tiền tuyến đây?! Bằng , chắc qua khỏi kì thực tập này quá, vì biểu tốt nên bị đá đít.
      Ngay lúc Ninh Tiểu Thuần buồn rầu Cố Minh Vũ đến. Trưởng phòng Lý ra chào, cười tươi như hoa. Ánh mắt Cố Minh Vũ quét 1 vòng, thấy mọi người đều bận rộn, cười cười với trưởng phòng Lý: “Hôm nay tôi tới vì chuyện lần trước, biết trưởng phòng Lý có chọn được người nào thích hợp chưa?”
      già bối rối : “Phòng chúng tôi vì hạng mục lần này đều bận đến sứt đầu mẻ trán, trong thời gian ngắn nghĩ ra ai được, thưa giám đốc.”
      “Vậy à…” Cố Minh Vũ chau mày.
      “Tiểu Thuần phải rảnh rỗi đó sao?” Tiểu Tạ lần trước buôn chuyện với Ninh Tiểu Thuần đột ngột xen vào. nàng cảm thấy Tiểu Thuần rất đáng thương, nên kiềm được muốn ra tay nghĩa hiệp. Ai ngờ, nàng bị bà già trừng mắt liếc cho, đành phải cúi đầu làm việc tiếp.
      “Ninh Tiểu Thuần?!” Cố Minh Vũ với bà già nhưng mắt lại lướt qua chướng ngại vật hướng về phía Ninh Tiểu Thuần. Bà già lập tức : “ ấy là người mới, chưa có kinh nghiệm, có tư cách làm trợ lý tổng giám đốc.” Hơn nữa còn có tư cách tiếp xúc với giám đốc và tổng giám đốc!
      Cố Minh Vũ nhìn nhìn Ninh Tiểu Thuần, với trưởng phòng Lý: “Điều Hoàn Nghệ coi trọng là biểu năng lực của nhân viên, có cơ hội thể mới có kinh nghiệm. Ninh Tiểu Thuần theo tôi.” xong ra cửa.
      Ninh Tiểu Thuần đứng lên, trước mắt bao người theo Cố Minh Vũ. Lòng rất bất an, làm trợ lý tổng giám đốc có gì, còn có thể học hỏi kinh nghiệm, nhưng sếp là Cung Triệt là chuyện khác.
      ngồi trong phòng Cố Minh Vũ, vô tình xoắn mấy ngón tay vào nhau. Cố Minh Vũ hắng giọng: “Ninh Tiểu Thuần đúng , xem biểu phỏng vấn với thành tích học tập của tệ. Làm trợ lý tổng giám đốc là chuyện dễ dàng, biết về quy trình làm việc của công ty hết chưa?”
      ta có vẻ việc công, Ninh Tiểu Thuần bất giác thả lỏng người. : “Vâng, thời gian vừa rồi quen với quy trình làm việc của công ty, nhưng mà, nhất định phải là tôi làm trợ lý sao?”
      “Phân công công việc lấy lợi ích làm đầu. Tình hình trước mắt chỉ có mới làm được. Công ty định tuyển thêm 1 thư ký.” ngừng 1 chút, rồi : “Trong công ty phải quan tâm việc chung, đừng để tình cảm riêng tư ảnh hưởng đến công việc.”
      Ninh Tiểu Thuần gật đầu, đành phải nhận công việc này, làm cho tốt. mang đồ đạc của mình đến văn phòng ở tầng cao nhất, ngồi vào chỗ thư ký Hứa. Lúc này văn phòng im ắng, cửa phòng Cung Triệt đóng kín, ta có trong công ty.
      “Tôi mang tư liệu cho , chuẩn bị tốt 1 chút, đây là lịch trình mấy ngày sau của tổng giám đốc.” Cố Minh Vũ bước vào văn phòng, với .
      “Vâng, thưa giám đốc.”
      “Cố làm cho tốt.” Cố Minh Vũ trước khi vỗ vỗ vai .
      Ninh Tiểu Thuần loại bỏ suy nghĩ lung tung, tập trung tinh thần xem tư liệu. , nhất định phải thăng tiến, để cuộc sống của và gia đình sung túc hơn. giờ cơ hội ngay trước mắt, nhất định phải nắm bắt.
      Thế nên, lúc Cung Triệt ra khỏi thang máy, đứng ở cửa văn phòng, thấy Ninh Tiểu Thuần miệt mài làm việc, múa bút lia lịa. ra trợ lý mới mà Cố Minh Vũ chính là . giơ tay nhìn đồng hồ, gần 12h trưa, nhấc chân bước vào, vừa vừa về văn phòng: “Thời gian ăn trưa sắp hết rồi, nếu ăn còn thời gian đâu.”
      Mải mê trong tư liệu, Ninh Tiểu Thuần bị giọng đàn ông làm hoảng hồn, ngẩng đầu thấy thân hình cao ngất của Cung Triệt. mặc bộ âu phục đen cắt may vừa vặn, tóc chải cẩn thận, cầm cặp tài liệu, ràng là mới từ ngoài về. vừa nới cà vạt vừa vào phòng tổng giám đốc. Bởi vậy Ninh Tiểu Thuần chỉ nhìn thấy dáng người , nghi ngờ biết câu đó có phải hay nữa.
      Ninh Tiểu Thuần bây giờ mới thấy đói bụng, vươn vai, cầm túi xuống nhà ăn nhân viên.
      Ăn vội vàng, về văn phòng xong là còn 1 phút nữa đến giờ làm, liếc về phòng tổng giám đốc, biết Cung Triệt có trong đó ? ta ăn cơm chưa?
      lắc lắc đầu, phải biết bổn phận của mình mới được, tiếp tục đọc tư liệu. Đúng lúc này cửa phòng tổng giám đốc mở ra, 1 đôi chân dài đến trước mặt . Cung Triệt cầm 1 tập tài liệu đưa , bằng giọng bình thản: “Ngày kia có buổi bàn công chuyện với khách hàng lớn, chuẩn bị 1 chút.”
      Ninh Tiểu Thuần ngước lên, 2 tay nhận lấy, gật đầu, ánh mắt đảo xung quanh nhưng nhìn mắt . cũng mình bị làm sao nữa rồi.
      Cung Triệt thú vị nhìn , tiếng nào, lập tức quay về phòng.

      Chương 33 – Làm 1 dâu xinh đẹp

      Khi Ninh Tiểu Thuần chỉnh lý lại xong xuôi gần qua giờ tan tầm, trời tối rồi. ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen ngoài cửa sổ, thở dài. Quả nhiên, làm trợ lý tổng giám đốc phải là chuyện đơn giản. Chỗ cao chịu lạnh nổi mà. Công việc vừa nhiều lại vừa khó, đối với người mới như khó khăn, cần từ từ tiếp thu.
      nhìn thoáng cánh cửa kính đen dày 1 cái, cả buổi chiều nay Cung Triệt đều ở trong phòng, ra ngoài, lẽ công việc của ta cũng chồng chất như núi?!
      thu dọn xong, nghĩ xem có nên 1 tiếng với Cung Triệt là về hay . cửa thang máy mở, 1 xinh đẹp ra, thẳng hướng văn phòng. Ninh Tiểu Thuần lễ phép bước tới, “Xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc Hoàn Nghệ, xin hỏi có chuyện gì?”
      nhìn , hơi lo lắng chỉ vào cánh cửa phòng tổng giám đốc: “Cung Triệt có trong đó ?”
      Nếu ta gọi thẳng tên Cung Triệt như vậy, chắc chắn quan hệ của họ tuyệt đối ít, Ninh Tiểu Thuần gật đầu : “Tổng giám đốc ở bên trong, để tôi…” Ninh Tiểu Thuần chưa dứt câu, qua , thẳng đến cửa phòng tgd, ra sức đẩy cửa mạnh.
      Ninh Tiểu Thuần cẩn thận nhìn vào trong, thấy mày Cung Triệt nhăn tít lại, vội vàng : “Tổng giám đốc, này hỏi tôi, tôi chưa kịp thông báo với , ấy xông vào…”
      Cung Triệt nhìn 2 người, phẩy tay, bảo Ninh Tiểu Thuần ra, bước vào. Ninh Tiểu Thuần lùi nhanh ra ngoài, khép cửa lại. Lúc vừa thấy mặt đó cảm thấy quen quen, hình như thấy ở đâu rồi, nhưng lại nghĩ ra. Nghĩ ra, cũng muốn nghĩ nữa, vừa ngồi xuống nhớ ra chưa với Cung Triệt là phải về, giờ có khách thế này, nên về hay ở lại đây?!
      Lúc Ninh Tiểu Thuần buồn bực vấn đề hay ở trong phòng, khí thay đổi. Cung Triệt tiếp tục cúi xuống xem văn kiện, vừa xem vừa : “Có chuyện gì”
      Lạc Hi Hi lập tức đến gần Cung Triệt, : “Chiều nay, 2 bác tới nhà bàn vụ kết hôn với ba mẹ em!! Tại sao em biết em và định đoạt chuyện đám cưới rồi vậy?”
      Cung Triệt ngước mắt, buồn cười : “Vợ sắp cưới quý của ơi, định kết hôn thế chúng ta đính hôn làm gì? Hoàng đế vội thái giám vội, em hiểu chưa? Người lớn 2 nhà cứ bóng gió, đáng ghét, vậy cứ giao cho họ lo , vẹn cả đôi đường.”
      tiếp: “Huống hồ, lòng dạ bác Lạc chẳng lẽ em biết? Làm chuyện này sớm bác trai mới yên tâm, bị hụt khoản đầu tư của Cung gia chúng tôi!”
      Lạc Hi Hi nắm chặt tay, môi mấp máy, lại thể . biết Lạc gia gặp khó khăn về vốn lưu động, Cung gia với Lạc gia là những nhà giàu có, lẽ nào nhất định phải lấy điều kiện thông gia mới trợ giúp sao?
      “Có thể cấp vốn cho Lạc gia, em làm việc cho , đừng lấy hôn nhân làm điều kiện được ?” Lạc Hi Hi cầu xin. giờ nếu thương lượng, đến ngày cưới, còn hi vọng. Nhưng mà, có tư cách thương lượng sao?
      “Nguyên nhân muốn cưới là?” Cung Triệt lười biếng dựa vào ghế, nhàn nhã nhìn .
      “Em, em có tình cảm với .”
      “Vậy là có tình cảm với người khác phải ?”
      “…” Lạc Hi Hi biết trả lời ra sao, có nên chuyện với Cố Minh Vũ ra ? Nếu ra, ta có trút giận sang Cố Minh Vũ ?
      “Có thích người nào ? ta tốt hơn ?” Cung Triệt híp mắt nhìn .
      có! Chỉ vì em muốn nghĩ đến chuyện nhặt này, em thích tự do!!” mở to mắt dối, giờ nghiệp Cố Minh Vũ như mặt giữa trưa, dù chỉ 1 chút có thể huỷ hoại nghiệp của , họ cũng để nó xảy ra! Nên, đành phải dối, hi vọng Cung Triệt buông tha .
      Mắt Cung Triệt chợt loé, trong lòng cười lạnh. Đừng tưởng biết gì, gì có thể qua mắt được . Chuyện với Cố Minh Vũ biết từ lâu. làm chuyện lỗ vốn, thà rằng Lạc Hi Hi thẳng thắn mọi chuyện từ đầu chí cuối, còn giúp 2 người thành đôi, giúp người nhau thành thân thuộc. Nhưng vẫn dối , chuyện này tuyệt đối thể tha thứ. Đời ghét nhất là bị người khác lừa dối.
      “Vậy sao?” xoay bút, cười nhạo : “Em có biết điều thất bại nhất trong thương lượng là vì sao , là trong tay em có thứ đánh bại đối phương!!”
      ngồi thẳng người, đuổi , “Về nhà chuẩn bị cho tốt, làm 1 dâu xinh đẹp .”
      Lạc Hi Hi cắn môi, mắt đỏ lên, giận dữ trừng Cung Triệt, ôm mặt chạy nhanh ra ngoài.
      Ninh Tiểu Thuần chán chường xem lại tư liệu, chợt thấy cửa phòng tổng giám đốc mở ra, mắt đỏ hồng chạy ra, kịp ngăn lại, ấy vọt vào thang máy.
      chần chừ đứng trước cửa phòng Cung Triệt, người bên trong liền lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì à?”
      “Tổng giám đốc, tôi xin phép về.”
      “Ừ, về .” Cung Triệt ngừng 1 chút, “ đường cẩn thận.”
      Đột nhiên có 1 dòng nước ấm áp chảy qua tim, Ninh Tiểu Thuần gật đầu, chợt nhớ ra nhìn thấy bèn : “Vâng ạ. Tổng giám đốc cũng về sớm 1 chút, đừng làm việc quá sức.”
      Cung Triệt nghe xong, khoé miệng nhếch lên mỉm cười.
      Đêm, rất yên tĩnh. Ánh trăng sáng tỏ dịu dàng chiếu xuống mặt đất, cũng chiếu vào lòng người, ánh trăng như nước, ngọt ngào trong lòng.

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 34 – rượu thành thương

      Ánh sáng ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ sát đất của văn phòng, chiếu lên người Ninh Tiểu Thuần tới lui bên trong.
      Ừm, quần áo nhăn, tóc rất thẳng nếp, hợp đồng làm xong, lớp trang điểm trôi, tất cả đều rất tốt. Hôm nay là lần đầu tiên và sếp mình ra ngoài bàn chuyện làm ăn, khó tránh khỏi hồi hộp, hít sâu vào rồi thở ra, chắc chắn có sai sót.
      Cung Triệt từ phòng ra, vẫn mặc âu phục đen, mái tóc ngắn đen bóng chải sát, cầm theo cặp tài liệu, nhìn Ninh Tiểu Thuần : “Có thể được chưa?”
      Ninh Tiểu Thuần gật đầu, cầm túi hồ sơ cùng túi xách theo sát sau Cung Triệt. Xe chờ dưới lầu, 2 người ngồi vào phía sau. ngồi nghiêm chỉnh, nhìn chớp mắt, Cung Triệt buồn cười nhìn , giọng: “Take it easy! Chỉ là ăn bữa cơm kí cái hợp đồng thôi!”
      Chuyện làm ăn bàn bạc trong bữa cơm, từ xưa tới nay là chuyện thường tình. Ninh Tiểu Thuần quay qua, thấy mắt mang ý cười, trong mắt ánh lên ánh sáng dịu dàng như dòng nước lững lờ. Khoé miệng khẽ cong lên, nụ cười như như như tia sáng rực rỡ chói mắt của mặt trời. hồi hộp của tựa như vì nụ cười của mà giảm bớt, đầu óc căng thẳng thả lỏng.
      Xe dừng lại trước khách sạn 5 sao ở trung tâm thành phố, khách sạn quốc tế tiêu chuẩn bạch kim 5 sao đứng sừng sững, chiếm cứ cả khu đất trung tâm thương mại, quan sát cả 1 góc thành phố. Lấy màu vàng kim tươi tắn mà đậm màu làm màu sắc chủ đạo, bố cục mạnh mẽ mà phóng khoáng, đường nét duyên dáng tự nhiên, mang đậm phong cách vùng Địa Trung Hải, trang trí theo các phong cách thế giới, thêm hành lang tráng lệ uốn khúc, trang trí mạ vàng, từ trong lẫn ngoài đều thể quý phái hoàng gia.
      Ngay giây phút Ninh Tiểu Thuần xuống xe, cảm thấy mình như ở trong cuộc sống quý tộc xa hoa cao quý của Ai Cập thần bí. và Cung Triệt vừa vào đại sảnh, có người bước đến, dắt họ đến phòng VIP.
      Cửa phòng mở ra, Ninh Tiểu Thuần thấy có 2 người đàn ông ngồi bên trong, 1 người đứng tuổi mập mạp, 1 người trẻ tuổi gầy gò. Người đứng tuổi thấy họ vào đứng lên, nhiệt tình chào hỏi Cung Triệt. Cung Triệt bước qua, khách sáo chào hỏi: “Xin chào Hồ tổng, để ông đợi lâu.”
      “Đâu nào, tôi cũng vừa đến, mau ngồi .” Người được gọi là Hồ tổng niềm nở .
      Ninh Tiểu Thuần ngồi xuống theo Cung Triệt, lúc ngước lên thấy Hồ tổng nhìn , được tự nhiên mỉm cười gật đầu.
      “Cung tổng, xinh đẹp này là?” Hồ tổng hỏi.
      Ninh là trợ lý của tôi.” Cung Triệt khách sáo , bắt đầu vào chuyện chính, “Hồ tổng, đề nghị trước đây của chúng tôi, ông thấy được ?”
      Hồ tổng cười hê hê: “Nào, nào, chúng ta uống rượu rồi sau.” rồi ý bảo người trẻ tuổi bên cạnh rót rượu.
      “Tục ngữ , rượu thành thương, vào bữa rượu mới chuyện làm ăn. Người Đông Bắc chúng tôi nghĩa khí, trọng giao tình. Tình cảm sâu sắc, uống cạn, tình cảm hời hợt, chỉ nhấp môi. Cung tổng, tôi kính trước 1 ly.” Hồ tổng xong ngửa cổ, trút hết ly rượu trắng vào bụng.
      Ninh Tiểu Thuần biết tiếng tăm người Đông Bắc là “uống tới bến” lan truyền khắp nơi từ lâu. Trong mắt người Đông Bắc, uống rượu là so sánh tình cảm sâu hay cạn. Vì vậy, làm ăn với người Đông Bắc thông qua tiệc rượu, thắng họ mới có được lòng tin của họ, họ cho rằng là người có thể kết giao, sau này muốn làm gì, họ tạo điều kiện tất cả. Nếu thể uống rượu, hoặc khăng khăng uống nhiều, khiến họ có ác cảm, họ cho rằng lòng, giả dối, thể giao tiếp. Sau này làm chuyện gì, cũng thuận buồm xuôi gió. có dự cảm, lần bàn bạc này uống nhiều là điều thể.
      Cung Triệt sảng khoái cầm ly rượu, mặt đổi sắc, uống 1 hơi cạn hết.
      “Được lắm.” Hồ tổng khoái trá vỗ tay, sau đó với người bên cạnh, “Tiểu Ngô, rót rượu cho Cung tổng, rót cho Ninh 1 ly luôn. Rượu này là rượu ngon đấy, mùi vị hương thơm đều đậm đà… Vị cay làm bật lên vị nồng đậm, hương rượu sau khi uống vào, mùi vị vẫn còn mãi. Mọi người phải nhấm thử mới được.”
      Ninh Tiểu Thuần nhìn ly rượu nguyên chất bốc mùi thơm trước mặt, khó xử nhìn qua Cung Triệt. Rượu đậm đặc thế này, uống vào mấy ly, chắc chắn say.
      Cung Triệt nhìn , mỉm cười với Hồ tổng: “Hồ tổng, tiểu Ninh còn phải làm biên bản, tôi uống với ông vậy.”
      “Uống 1 ly có sao đâu, Ninh phải nể mặt đấy chứ?!” Hồ tổng chịu bỏ qua.
      Hồ tổng giờ cực kì hào hứng, uống chuyện bàn bạc này cũng suôn sẻ, cũng muốn làm tốt cuộc làm ăn này. Vì thế, cầm ly rượu kính Hồ tổng, rồi ngửa đầu uống hết. Rượu vừa vào cổ, vị cay nồng ngấm toàn thân, làm ho khẽ 2 tiếng.
      Cung Triệt chớp đúng thời cơ : “Hồ tổng, tôi rất vui được xúc tiến lần làm ăn này, Hoàn Nghệ chúng tôi thoả hiệp rất nhiều, biết Hồ tổng cảm thấy thế nào? Có hài lòng hay ?”
      Hồ tổng nhấp chút rượu, đôi mắt 1 mí lên tia giảo hoạt, sau đó tự mình rót đầy ly cho Cung Triệt, “Cung tổng, bên rất có thành ý, khiến tôi rất yên tâm, tôi rất muốn hợp tác cùng Hoàn Nghệ. Nhưng mà dự toán của Ngự Hoa đưa tôi thấp hơn của bên 1 tí, lợi nhuận càng nhiều. đến cùng, đều là đặt lợi ích lên hàng đầu, Cung tổng à, tôi cũng rất khó xử.” là 1 lão cáo già!!
      Ngự Hoa?! Đều là công ty tài chính rất lớn mạnh, lần này lại cạnh tranh với Hoàn Nghệ, tình thế ngày càng phức tạp, cũng thể chỉ lấy lòng lão hồ ly này bàn rượu đơn giản như thế này.

      Chương 35 – Buôn bán thành công

      Nghe lão hồ ly , lòng Ninh Tiểu Thuần dâng lên cảm giác bất an, trái lại Cung Triệt lại tràn đầy lòng tin, lộ chút hoang mang. đích thân đứng lên rót rượu cho Hồ tổng, “Hồ tổng, tôi kì vọng hợp tác của chúng ta, rất muốn có quyền tiêu thụ tơ lụa của Thịnh gia các ông, hơn nữa còn rất cần, nhưng về chuyện dự toán chúng tôi nhượng bộ…”
      Ninh Tiểu Thuần kinh hoàng, ta thế, cách làm cũng to gan mạo hiểm như vậy, sợ vuột mất lần làm ăn này sao, hay là ta có cách bị mất chuyện lần này?!
      Quả nhiên, Cung Triệt hề hoang mang: “Hồ tổng, tất cả mọi người có thể kiếm lời mới là làm ăn lâu dài, mới là đôi bên cùng có lợi. Việc làm ăn phải xây dựng cơ sở tin tưởng lẫn nhau. Tôi nhớ Hồ tổng hình như tính phát triển qua Đông Nam Á, thành lập phòng marketing, tập trung nguyên liệu muốn phân phối ở 2-3 thị trường đúng ?”
      Mắt Hồ tổng loé sáng, lên tiếng. Cung Triệt thừa thắng xông lên, tiếp: “Hoàn Nghệ chúng tôi ở bên đó có rất nhiều nơi tiêu thụ, hơn nữa tôi cũng quen 1 số thương nhân bản xứ, chắc hẳn giúp được Hồ tổng.”
      Hoá ra, Cung Triệt còn giấu chiêu, aiz, ta quả nhiên lợi hại, những nắm được quyền tiêu thụ ở phía Nam, còn có thể vươn ra nước ngoài! ta đánh nếu nắm chắc phần thắng. Ninh Tiểu Thuần khâm phục từ tận đáy lòng!
      Lão hồ ly nghe Cung Triệt xong, cầm ly rượu nhấp vài ngụm, : “Cung tổng là tuổi trẻ hứa hẹn, suy nghĩ thấu đáo, nhìn xa trông rộng, tôi khâm phục, haha. Được, Cung tổng, cậu có thể đưa hợp đồng cho tôi xem 1 chút.”
      Ninh Tiểu Thuần vội vàng đưa hợp đồng ra. Lão hồ ly cầm xem mấy lần, mới vung bút lên kí cái roẹt, sau đó đưa hợp đồng trở lại. Khoé miệng Cung Triệt nhếch , nhận lấy rồi cũng kí tên mình lên đó. Vì thế, việc làm ăn này được xác định.
      Hồ tổng tiếp tục phát huy nhiệt tình của người Đông Bắc, liên tục rót rượu cho Cung Triệt với Ninh Tiểu Thuần, hợp đồng kí xong, Ninh Tiểu Thuần cũng còn cớ từ chối, may mà Cung Triệt lấy lý do buổi chiều còn nhiều việc phải làm mà ngăn được ít. Chẳng mấy chốc sau, rượu bàn chỉ còn là bình . Ninh Tiểu Thuần quay sang nhìn Cung Triệt, ta như vẫn còn tỉnh táo, mắt vẫn còn có thần. Tửu lượng của ta là do xã giao với người khác mà luyện thành sao?
      Uống cũng ít, cụng ly cũng 1 hồi, đến giờ cơm trưa, thế là, thức ăn phong phú được mang lên bàn. Ninh Tiểu Thuần nhìn mà nên lời, trong lòng thầm tính bữa ăn này biết tiêu hết bao nhiêu tiền. Có điều, cái này có là gì, cái , cái lớn đến. Quyền tiêu thụ phía Nam, mở đầu trận chiến giành thắng lợi, kế tiếp chính là thủ tục thoả thuận tiêu thụ nước ngoài.
      Chuyện công việc với ăn trưa xong xuôi, lúc ngồi xe về lại Hoàn Nghệ là 2h chiều. Ninh Tiểu Thuần hơi mệt, đầu lâng lâng, liền thả lỏng người, dựa vào ghế nghỉ ngơi. Bên cạnh Cung Triệt nhắm mắt, người thoảng tới mùi rượu nồng nặc cùng với mùi cologne nhè dễ ngửi. Ninh Tiểu Thuần bất giác mở mắt nổi, ngả đầu ngủ thiếp.
      Lúc tỉnh lại, xe cũng về tới Hoàn Nghệ, phát đầu mình dựa vào vai Cung Triệt, vội vàng ngồi thẳng người, ngượng ngập: “Xin lỗi, tổng giám đốc.” Cung Triệt gì, nhấc chân xuống xe. Ninh Tiểu Thuần nhanh chóng cầm túi xách xuống theo.
      Ninh Tiểu Thuần trở lại văn phòng, chạy pha trà uống giải rượu. vừa thấy Cung Triệt vô tình vuốt trán, nhíu mày, chắc là ta hơi say. đến cùng, uống nhiều rượu như vậy, cơ thể khoẻ, tinh thần cũng tốt, chừng còn đau ốm, uống trà giải rượu đỡ hơn 1 tí.
      gõ cửa, bên trong ai đáp lại, gõ tiếp, qua hồi lâu vẫn có động tĩnh. khỏi nhíu mày, ta chắc say rượu, té ngã trong đó chứ? Nghĩ đến đấy, đợi nữa, xô mạnh cửa phòng, ai ngờ cửa khoá, vừa chạm mở.
      nhìn vào trong, thấy bóng dáng Cung Triệt đâu, bỗng thấy nghi ngờ. Chợt nghe loáng thoáng tiếng nước, lắng tai nghe, mắt đảo quanh phòng, hình như là từ phòng bên trái truyền đến. vẫn chưa quan sát hết phòng làm việc của Cung Triệt, ra bên trong còn có phòng à. Căn phòng đó dùng để làm gì nhỉ?
      buông ly trà, cẩn thận qua, định gõ cửa mở ra. Cung Triệt toàn thân ướt sũng, thân trần trụi, thân dưới quấn 1 cái khăn lông lớn. Nước chảy từ tóc xuống mặt, xuống lồng ngực cường tráng, hiển nhiên là vừa mới tắm ra.
      Thân hình đàn ông đẹp biết bao! Ninh Tiểu Thuần kiềm được nuốt cái ực. phải chưa thấy thân hình , kích thước lớn cũng thấy qua, còn từng tiếp xúc thân mật. Nhưng trong phòng làm việc nhìn dáng vẻ này của , lại đỏ mặt. Ánh nắng 3 4 giờ chiều xuyên qua cửa sổ, ánh lên người 1 quầng sáng dìu dịu.
      Ninh Tiểu Thuần nhanh chóng xoay người, chỉ vào ly trà bàn : “T..Tôi đem trà giải rượu đến, tôi ra ngoài trước.” rồi cúi đầu ra cửa, chưa được mấy bước bị cánh tay dài cản lại, ngã vào ngực Cung Triệt.
      “Tổng… giám đốc, tôi phải làm việc… uống hết trà .” Ninh Tiểu Thuần lắp ba lắp bắp.
      cần, có em là được…” Cung Triệt , Ninh Tiểu Thuần chưa kịp phản ứng, miệng bị người ta áp lên, mùi rượu nhàn nhạt thoảng đến, dường như bắt đầu say.

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 36 – Lửa tình

      Cung Triệt day môi, chạm môi Ninh Tiểu Thuần, hôn như chim mổ thóc, làm toàn thân tê dại từng cơn. Sau đó dùng lưỡi liếm khắp môi , cảm thấy như lướt qua những gai vị giác. Lưỡi liếm môi , rồi môi kẹp môi dưới mút vào, dùng đầu lưỡi kích thích và trêu chọc Ninh Tiểu Thuần. Đầu óc Ninh Tiểu Thuần trở nên hỗn loạn, theo bản năng đáp lại giống như cách làm với .
      Tay vuốt ve từ vai ra sau lưng , để cơ thể dán chặt vào nhau, đặt 2 tay lên hông , vòng quanh eo , còn tay thong thả dời xuống lưng ôm chặt . Ninh Tiểu Thuần áp sát thân trần trụi của Cung Triệt, cảm giác thân mật nóng bỏng làm cơ thể nóng bừng. Cung Triệt cảm nhận được thân mình mềm mại của Ninh Tiểu Thuần, đặc biệt là đôi gò trước ngực vô tình va chạm lồng ngực , như muốn điên cuồng.
      Lưỡi công phá hàm răng, thành công tiến vào miệng , bắt đầu đánh phá. Miệng còn vương mùi rượu thơm tho, rượu say mà người tự say. Chất cồn còn sót trước đó bắt đầu xâm nhập lên não, tự chủ vòng 2 tay quấn quanh cổ , khoảng cách giữa 2 người gần hơn. Đầu lưỡi trơn lạnh vào trong miệng, tham lam cướp hết hơi thở , ra sức càn quét khắp mọi ngõ ngách. Cảm giác rung động trong chớp mắt, khiến cả 2 quên hết mọi thứ chung quanh.
      1 tay Cung Triệt ôm siết vòng eo Ninh Tiểu Thuần, 1 tay ghì đầu , khiến nụ hôn càng sâu thêm. Lưỡi linh hoạt nhảy múa trong miệng , lưỡi đụng đầu lưỡi , sau đó sâu vào 2 bên khoang miệng, liếm từ lưỡi sang bên, sau đó lại tiếp tục khiêu khích nhau.
      Ninh Tiểu Thuần bắt đầu mệt mỏi, thân hình mềm nhũn, như gấu Koala bám người . Mắt mơ màng, khuôn mặt đỏ hồng, hơi thở yếu ớt. Cung Triệt đưa lưỡi vào dưới lưỡi , trêu đùa trái phải trước sau, nhằm ngay lúc muốn ngừng mà ngừng được lại rút lưỡi ra, để tự đưa lưỡi vào miệng .
      thực mưu kế thành công, cười đắc ý, nhanh nhẹn dùng môi bao trùm hàm răng rồi mút lưỡi , đầu lưỡi vẽ 1 vòng tuyệt mỹ lên lưỡi , rồi lại chạm vào đầu lưỡi , sau đó lại hút vào miệng. Cứ thế lặp lặp lại, Ninh Tiểu Thuần làm sao có thể kháng cự được khiêu khích dữ dội như thế, đầu nóng lên, kiềm được cúi đầu rên khẽ.
      Lúc này tay từ hông trở lại lên vai , lướt từ xương quai xanh, lướt ra đến ngực, bàn tay phủ lên ngực , vuốt ve thoả thích. Hơi thở ấm áp của 2 người quyện vào nhau, tiếng hít thở nặng nề nghe vang vang trong phòng làm việc.
      Đầu óc Ninh Tiểu Thuần như bị thiếu dưỡng khí, trống rỗng, thở càng lúc càng khó khăn, nên càng dán sát vào Cung Triệt. Cuối cùng Cung Triệt cũng buông ra, môi rời khỏi miệng , khẽ hôn lên mặt, lên trán, lên mắt , khiến tim Ninh Tiểu Thuần đập loạn nhịp.
      Tay luồn vào trong áo sơ mi , vuốt ve từ vòng eo lên , cuối cùng dừng lại ngực. Ninh Tiểu Thuần dán chặt Cung Triệt, cảm giác vật đó của thức tỉnh, bắt đầu ngẩng cao reo hò ầm ĩ. Vật đó cương cứng, cách lớp khăn lông chọc vào đùi , cảm xúc khác lạ chợt khiến tỉnh táo hơn, mở to 2 mắt, lẩm bẩm : “Đừng…”
      Tay Cung Triệt kéo áo ngực xuống, ngón tay kẹp đầu ngực. nghe thầm cũng tỉnh táo đôi chút, áp sát , khẽ bên tai: “ là tiểu tinh dụ dỗ người khác, em khiến muốn dừng mà dừng được!”
      “Tổng giám đốc, em phải làm việc… Bị người ta thấy, tốt…” Ninh Tiểu Thuần thở hào hển . rất sợ lỡ ai đó bắt gặp tình trạng giờ của họ, bảo sau này còn mặt mũi nào ở lại công ty. Quan hệ ngầm này của họ phải bị lộ sao?
      “Lửa cháy rồi, em bảo nên làm sao bây giờ?!” Hơi thở nặng nề của Cung Triệt phả vào tai , ngứa ngáy.
      “Dập tắt!” Ninh Tiểu Thuần thà.
      “Dập thế nào?” vẫn buông tha .
      Ninh Tiểu Thuần cực kì bất lực, vẫn chưa rời được, làm lại mê muội. : “Tắm nước lạnh.”
      “Thế nếu, lạnh làm hư sao?” Cung Triệt như hết cách nhìn , sau đó tiếp: “Vì khoẻ mạnh của , đành phải thế này vậy…” Lời vừa dứt, liền ôm ngang người vào phòng trong.

      Chương 37 – Bắt gian tại trận

      Ninh Tiểu Thuần bị Cung Triệt ôm vào trong phòng, ném lên giường. Ánh mắt nhìn quanh 1 vòng, nhận ra đây vốn là phòng ngủ, vừa quay đầu, Cung Triệt đè lên, thân hình cao lớn bao phủ Ninh Tiểu Thuần.
      “Tổng giám đốc… Bây giờ được, bây giờ là giờ làm việc…” Ninh Tiểu Thuần đẩy tay vào ngực Cung Triệt, lắp bắp . Độ ấm thân thể truyền từ bàn tay lan khắp thân, cảm giác nóng rực khiến phải rụt tay lại.
      “Ngoan, đánh nhanh thắng nhanh.” Cung Triệt vuốt vuốt tóc , sau đó đẩy ngã lên giường, hôn xuống.
      Nụ hôn nối tiếp nụ hôn khiến Ninh Tiểu Thuần mê mệt, đầu óc lộn xộn, thể suy nghĩ. Cung Triệt vừa hôn vừa cởi
      nút áo và dây kéo váy , vài động tác cởi sạch y phục. Môi từ cổ xuống, hôn lên ngực, hôn lên bụng, rồi vào mảnh đất thần bí. Đầu lưỡi quét bắp đùi , liếm đến cửa mình. khẽ thổi vào đó, hơi thở ấm áp phả vào lối vào, khiến Ninh Tiểu Thuần chịu nổi co rúm người lại.
      Ngón tay trườn vào di chuyển bên trong, vỗ về trêu vờn nhuỵ hoa khơi lên khoái cảm của . Dục vọng lại cháy lên, cả người Ninh Tiểu Thuần nhũn ra như phát sốt, người uốn éo, 1 luồng nhiệt bốc lên trong bụng, chất dịch bắt đầu rỉ ra ở thân dưới. Ngón tay thăm dò cảm nhận vuốt ve trong lối vào, làm ngón tay dính đầy chất dịch.
      Dạo đầu cũng kha khá, bây giờ có vào cũng làm đau, Cung Triệt giật khăn xuống, vật đàn ông ngẩng cao đầu, gào thét chờ đợi. nâng 2 chân gác lên vai , sau đó nhắm ngay cửa mình, đâm mạnh, vật đó vẫn chưa chìm vào bên trong.
      Ninh Tiểu Thuần khe khẽ rên rỉ, vật của rong ruổi trong mang theo từ hồi khoái cảm. Lúc đầu chỉ đẩy 9 lần, khiến nhộn nhạo, sau đó 1 lần đâm vào sâu. run rẩy toàn thân, khoái cảm từng đợt úp vào, thể ngăn cản. Đỉnh đầu thẳng sâu vào trong, rơi vào trạng thái hưng phấn cực độ, bên trong liên tục giãn ra rồi ngừng thắt lại. Càng như thế, cảm giác ép chặt của càng mạnh, khoái cảm ân ái đạt đến cao trào.
      Cung Triệt nhét gối nằm dưới lưng , cho dễ chịu. nhanh chóng đưa đẩy, để cảm giác sướng khoái của 2 người lên đến tận cùng. Chất dịch của ngừng tiết ra, thấm ướt dra giường. Trong nóng bỏng kẹp chặt của , khẽ rùng mình, tinh dịch ấm nóng phun ra sâu trong . 1 ít tinh dịch hoà với chất dịch chảy ra nới 2 người giao hợp, men theo đùi chảy xuống.
      Cung Triệt nằm người Ninh Tiểu Thuần, thở dốc, mồ hôi từ vòm ngực cường tráng chảy xuống, rơi lên người Ninh Tiểu Thuần. ôm chặt vai , điều chỉnh hơi thở.
      Cung Triệt vén tóc dính mặt , : “Chừng nào tắm rửa xong hãy ra.” Ninh Tiểu Thuần vừa định gật đầu, ngoài cửa có tiếng vặn nắm cửa, sau đó là tiếng kêu sợ hãi khó tin của phụ nữ.
      Cung Triệt nhanh nhẹn kéo dra giường qua, che khuất thân mình trần truồng của và Ninh Tiểu Thuần. 2 người cùng quay đầu lại, thấy Lạc Hi Hi che miệng sững sờ nơi cửa.
      Tiêu rồi!! Là từ đầu tiên xuất trong đầu Ninh Tiểu Thuần. Lúc vào đây đóng cửa, sau đó cửa phòng này cũng chỉ khép hờ, khoá. Người khác rất dễ bước vào. là bất cẩn!
      Ninh Tiểu Thuần thấy mặt Lạc Hi Hi nhăn nhúm, chột dạ quay đầu nơi khác, tránh phía sau Cung Triệt. Cung Triệt buông Ninh Tiểu Thuần ra, kéo mền đắp nhanh cho , sau đó cầm khăn lông quấn người lại, với Lạc Hi Hi: “Em ra ngoài chờ .” Lạc Hi Hi thầm nhìn họ vài lần, sau đó ra ngoài
      Cung Triệt xuống giường, đến tủ quần áo lấy đồ mặc xong, với Ninh Tiểu Thuần: “Em tắm trước .” Sau đó ra ngoài.
      Ninh Tiểu Thuần nắm chặt dra giường, nhìn chăm chăm trần nhà. Làm sao bây giờ, quan hệ ngầm của họ sắp bị công bố khắp thiên hạ rồi. làm sao còn làm ở Hoàn Nghệ được đây. Chuyện này để nhà trường biết được, hậu quả khó lường. ngồi dậy nhặt quần áo lên, đột nhiên đầu chợt loé, phát biểu cảm nhăn nhúm vừa rồi của Lạc Hi Hi giống cùng Cố Minh Vũ ở quảng trường trước đây. Chẳng lẽ…
      rón rén đến bên cửa, ép tai lên nghe. Nghe 1 hồi liền cảm thán kỹ thuật cách của Hoàn Nghệ tốt quá thôi, sợ tai vách mạch rừng. rất tò mò muốn biết họ gì, chuyện liên quan đến , thể quan tâm, bất đắc dĩ hé cửa 1 tí.
      Cung Triệt ngồi sau bàn làm việc, Lạc Hi Hi đứng đối diện cách cái bàn. Chỉ thấy Lạc Hi Hi vòng 2 tay trước ngực, cười lạnh : “Chồng sắp cưới thân của em ơi, cho hỏi vừa rồi làm gì đó?”
      Chồng sắp cưới?! Tim Ninh Tiểu Thuần rớt xuống cái bịch, ấy là vợ sắp cưới của Cung Triệt, vậy ấy quan hệ thế nào với Cố Minh Vũ?! Quan hệ tay 3 rắc rối à nha.
      Cung Triệt nhàn nhã : “Như em thấy thôi.”
      Lạc Hi Hi cắn môi, tức tối : “ thấy có lỗi với em sao, bị em bắt được tại trận, còn lời gì để đây?” ngờ nắm được nhược điểm của ta, phen này thương lượng có lợi thế rồi!
      “Em , em có tình cảm với , em muốn huỷ hôn với , lại quan tâm với người khác sao?”
      … bất kể thế nào, hôn ước còn đó, chồng sắp cưới của mình diễn xuân cung đồ trước mặt mình, em nuốt nổi cơn giận này à?” Lạc Hi Hi lạnh lùng .
      Cung Triệt lạnh lùng nhìn lại : “Vậy em muốn thế nào?”
      “Chỉ còn cách huỷ hôn, nhưng thể cắt đứt nguồn tài chính. Là bỏ em trước, còn gì để rồi chứ.” Lạc Hi Hi mừng thầm, “ đồng ý, em chuyện này ra, xem giải thích thế nào!”
      chẳng sao cả.” Cung Triệt vuốt vuốt tay, “Em đừng tưởng rằng em uy hiếp được , cùng lắm chúng ta huỷ hôn, cưới ấy, đổi tên từ tình nhân thành vợ chồng. chúng ta thể vì lợi ích 2 bên gia đình mà ở cùng, giờ mà bỏ cũng khó, nhưng chuyện vừa nãy lại đảo ngược tất cả. có thể cứu vãn lần này, càng nâng cao hình ảnh, còn em, vợ sắp cưới thân của , em cho rằng trong tay có yếu điểm của em ư?”
      Lạc Hi Hi biến sắc, gừng càng già càng cay, đấu lại ta được sao?! “, cho là toàn năng sao, xem mà lo liệu, cho vài ngày suy nghĩ, giải quyết êm đẹp chúng ta cứ chờ xem!” rồi, nghiến gót giầy, bỏ .
      Ninh Tiểu Thuần lẳng lặng ngồi xổm cạnh cửa, phải làm gì đây, muốn làm lớn chuyện này, bị Lục Tử Hiên biết, bị bạn bè biết, bị ba mẹ biết, còn mặt mũi nào mà sống nữa chứ?
      Cửa cạch mở ra, đẩy ngã Ninh Tiểu Thuần. Cung Triệt cao nhìn xuống , hỏi: “Sao vậy, sao tắm?”
      “Em, em… ta…” Ninh Tiểu Thuần đứt quãng .
      Cung Triệt hiểu muốn gì, đưa tay kéo đứng lên, trấn an: “Yên tâm, có gì đâu. tắm , sắp hết giờ làm việc rồi.”
      nhìn đôi mắt sâu của Cung Triệt, trong mắt lộ vẻ kiên định, gật đầu, bước vào phòng tắm.

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 38 – Dùng tiền đổi lấy lãng mạn

      Dòng nước ấm bắn ra từ vòi sen, chảy từ làn da trắng mịn nõn nà của Ninh Tiểu Thuần xuống đất, khí nóng bốc lên làm mờ gương. Ninh Tiểu Thuần lấy tay lau gương, hình ảnh phản chiếu trong gương là khuôn mặt tả tơi đau khổ. kéo kéo khoé miệng, lòng thầm nhủ: “1, 2, 3 vui lên nào!”
      nhìn mình trong gương, 1 khuôn mặt trái xoan thanh tú, đôi mắt long lanh, sống mũi cao, đôi môi hồng. 1 tay xoa ngực, tay kia lần xuống theo đường cong. Bầu ngực hình tròn trịa xinh đẹp, vun cao đầy đặn. Xuống 1 chút là vòng eo thon , bụng bằng phẳng, 2 chân cũng thon dài, mông tròn mẩy. nhìn mình trong gương, khẽ cười gượng, cầm khăn tắm, lau khô nước người. Sau đó mặc đồ vào, trang điểm nhàng, mang giày cao gót, rồi quay 1 vòng trước gương. Ừm, tốt rồi.
      Khi từ trong ra, Cung Triệt ngồi ở bàn xem văn kiện, thấy ra, : “Hết giờ chờ , chở em về.”
      Ninh Tiểu Thuần giờ rất mệt, cần phải chen chúc xe buýt đương nhiên là thích rồi, nhưng hết giờ làm cùng , có lời đồn đãi hay, chỉ khoát tay : “ cần, tự em về được.”
      Cung Triệt nhìn nhìn , môi mấp máy, muốn lại thôi, sau cùng chỉ gật đầu, để ra. Khi Ninh Tiểu Thuần về chỗ ngồi, nhìn đồng hồ treo tường, hết giờ làm, cầm di động xem thấy có 3 cuộc gọi nhỡ, là Lục Tử Hiên.
      nghi hoặc gọi lại, đầu dây bên kia lập tức bấm nhận, tiếng Lục Tử Hiên vang lên: “Hết giờ chờ em dưới lầu.”
      Chờ ?! “Có chuyện gì sao?” Ninh Tiểu Thuần ngạc nhiên vô cùng.
      “Chả lẽ có chuyện mới được tìm em sao? Đón bạn là chuyện bình thường mà. Chờ em đó, chúng ta cùng ăn tối.”
      “Ừm, được rồi.” Ninh Tiểu Thuần để điện thoại xuống, rất lấy làm lạ. Lần đầu tiên Lục Tử Hiên đến đón , làm vừa vui vừa thấy bất an. May mà vừa rồi nhận ý tốt của CT, bằng biết trả lời Lục Tử Hiên ra sao, đồng ý rồi lại từ chối Cung Triệt, chắc phải về vườn quá.
      thu dọn xong, thang máy xuống dưới, liếc mắt thấy Lục Tử Hiên mặc âu phục ở đại sảnh. Dáng người thon dài của luôn nổi bật trong đám đông.
      Lục Tử Hiên xoay người thấy Ninh Tiểu Thuần, mỉm cười bước đến: “Chúng ta thôi.”
      Ninh Tiểu Thuần gật đầu, cảm giác nụ cười của chứa ý nghĩa nào đó. Là nghĩ nhiều, lúc trước bị bà già áp bức, lúc này bị Boss lớn bóc lột, hay trong công ty đầu óc qua căng thẳng,1 vài chuyện xảy ra lại cảm thấy người ta khẩu phật tâm xà, nên bây giờ nhìn người khác cũng nhiễm thói quen này?!
      theo Lục Tử Hiên, vốn cho rằng ra trạm xe buýt, nào ngờ Lục Tử Hiên lại tiến về phía chiếc polo màu bạc đậu ở ven đường, dùng chìa khoá mở cửa xe vẫy tay với Ninh Tiểu Thuần. Ninh Tiểu Thuần chạy tới, chỉ vào chiếc polo hỏi: “Của ai vậy?’
      “Của .” Lục Tử Hiên vẫy vẫy chìa khoá xe tay giải thích: “Trả góp. Có xe, mới có phương tiện làm việc bên ngoài. Em lên , ngồi xem có thoải mái .” đưa tay ra hiệu mới , Ninh Tiểu Thuần cười cười, ngồi vào xe.
      Thiết kế bên ngoài mạnh mẽ đơn giản, gian bên trong thoải mái gấp bội, tháo tác điều khiển dễ dàng, ngờ xe này tốt đến vậy. Ninh Tiểu Thuần quay sang hỏi Lục Tử Hiên: “ nghiệp của mới bắt đầu, có trả nổi tiền xe ?”
      “Yên tâm, hoàn thành mấy đơn hàng có là thành vấn đề.” Lục Tử Hiên vừa lái xe vừa . Huống hồ, còn 1 đơn hàng lớn siêu lợi nhuận, bắt buộc phải làm. Nếu thành công, đến lúc đo có thể thu được cả danh và lợi.
      Tâm trạng của vui vẻ, với Ninh Tiểu Thuần: “Muốn gì ?”
      “Tuỳ , em đòi hỏi.” Ninh Tiểu Thuần dựa lưng vào ghế, có hơi mệt mỏi.
      “Vậy thưởng thức thức ăn Pháp .” Lục Tử Hiên quay đầu xe, lái đến quán ăn Pháp.
      Xe dừng lại trước 1 quán ăn Pháp trang hoàng tuyệt đẹp, Ninh Tiểu Thuần còn mặc đồ công sở, cảm thấy phù hợp. Lục Tử Hiên cho thời gian chần chừ, vào theo dẫn dắt của nhân viên phục vụ.
      Chỗ ngồi bên trong nhiều, nhưng khung cảnh rất hài hoà, rất thoải mái ấm cúng. Bày trí cách điệu lãng mạn thanh nhã, mang đầy phong cách nước Pháp. Thêm chiếc máy hát đĩa kiểu cũ phát ra những tác phẩm êm tai, đương nhiên đặc biệt nhất chính là hộp nhạc, tiếng nhạc vui tai làm người ta nhớ về thời thơ ấu vô tư lự. Ninh Tiểu Thuần lập tức thấy thích nơi này, aiz, chủ nghĩa tư bản cực kì độc ác, sa đoạ rồi…
      Lục Tử Hiên nhìn menu, hỏi Ninh Tiểu Thuần: “Em muốn ăn gì?”
      Ninh Tiểu Thuần nhìn nhìn, : “Em muốn phần gan ngỗng và ức vịt.”
      Lục Tử Hiên đưa menu cho waiter, gọi món: “Vậy cho 2 phần gan ngỗng và ức vịt, thêm cá hồi sốt vang đỏ, salad thôm thịt, và 1 chai vang đỏ.”
      Ninh Tiểu Thuần hôm nay uống nhiều rượu, cau mày: “Đừng kêu rượu đâu.”
      Lục Tử Hiên nhìn , gật đầu: “Được, bỏ rượu. Vậy gọi món tráng miệng nhé?” Ninh Tiểu Thuần gật đầu, hôm nay Lục Tử Hiên ngoan ngoãn phục tùng , khiến được chiều chuộng mà lo lắng.
      Thức ăn trang trí đẹp đẽ, chất lượng mê người, 2 người dưới ánh nến lung linh hưởng thụ khí lãng mạn. và Lục Tử Hiên lần đầu tiên ăn ở quán ăn cao cấp thế này, đồ ăn đắt đến khó tin.
      Lục Tử Hiên cầm khăn ăn chùi miệng, hỏi: “Tráng miệng gọi CreamBrulee nhé?”
      CreamBrulee?! Đây là loại bánh làm từ bơ, bên trong thơm mềm, bên ngoài giòn xốp, thú vui của thực khách là dùng cái muỗng bạc xắn xuống, lớp đường cháy vàng nứt ra, bên dưới là bánh put-ding vàng và lớp đường mặt đưa vào miệng, vừa mềm vừa ngọt! Ninh Tiểu Thuần thèm thuồng nên gật đầu.
      Bữa tối lãng mạn và sang trọng kết thúc, Lục Tử Hiên đưa Ninh Tiểu Thuần về thẳng nhà trọ mà chạy về hướng trường đại học. Xuống xe, Ninh Tiểu Thuần khó hiểu: “Sao về nhà trọ?” Lục Tử Hiên cười , kéo vào trong trường.
      Lục Tử Hiên đưa đến dưới tán cây, đập vào mắt là từng chùm bông hoa tươi tắn, mặc sức tranh nhau nở rộ đầu cành. Màu hồng nhạt mang tới mùi hương ấm áp. Gió đêm dịu dàng, bí mật mang theo hương thơm nồng tan trong rừng cây. Đoá hoa theo gió bay xuống, như cơn mưa hoa rơi chung quanh họ.
      Ninh Tiểu Thuần thích thú chạy vòng quanh gốc cây. Từng cánh hoa màu hồng gần như trắng muốt từ ngọn cây rụng xuống, rơi đỉnh đầu, đáp gương mặt, lượn quanh người . Gió thổi tung mái tóc dài của , lướt qua gò má, cùng cánh hoa rơi xuống, phất phơ trong trung. Nụ cười môi như đôi cánh thiên thần… Hình ảnh đó đẹp biết là bao.
      Tình cảm trong lòng Lục Tử Hiên khẽ rung lên, bước lên ôm eo Ninh Tiểu Thuần, nhàng kéo vào lòng. Ninh Tiểu Thuần nhìn ánh mắt nóng cháy của , tim đập rộn lên. Nơi đây là nơi lần đầu tiên họ hôn nhau, có hồi ức tốt đẹp. chậm rãi nhắm mắt lại, chung quanh rất yên tĩnh, chỉ nghe tiếng tim cả 2 đập phối hợp, cùng hơi thở ấm áp hoà lẫn.

      Chương 39 – Đề nghị hẹn hò

      Từ trường về nhà muộn, Ninh Tiểu Thuần tắm rửa xong lên giường ngủ liền. Mai là cuối tuần, có thể ngủ tự do, mơ màng nở nụ cười. Hôm sau tỉnh dậy, mở mail, có 1 thư của Hoàn Nghệ gởi đến. Mở ra xem, nội dung là Hồ tổng bên Thịnh gia tuần sau đến họp ở Hoàn Nghệ, cần chuẩn bị sẵn tài liệu vv… Vốn định có 1 cuối tuần thoải mái, nào ngờ ông trời chiều lòng, lại phải cố gắng.
      Sáng thứ Hai Ninh Tiểu Thuần đúng giờ vào Hoàn Nghệ, lúc vào đại sảnh thấy Judy với Mary xì xào bàn tán, thỉnh thoảng còn trưng nụ cười háo sắc. Ninh Tiểu Thuần mỉm cười, công ty chỉ là chiến trường khói súng mà còn là nơi buôn chuyện. Lại có chàng đẹp trai nào đến đây sao? nhìn 2 người 1 cái rồi bước vô thang máy, nhấn nút tầng 28. Từ tầng 20 trở xuống là tầng của viên chức bình thường làm việc, tầng 20 trở lên chủ yếu là các phòng ban, tầng 28 là tầng của tổng giám đốc. Nhiều lúc đứng ở tầng 28 lại thấm thía câu nơi cao lạnh lẽo.
      ra thang máy, vào tầng làm việc của tổng giám đốc thấy mấy nhân viên vội vàng vào phòng hội nghị. Tầng của tgd chia làm 3 khu vực lớn, 1 của tiếp khách, 2 của nhân viên, 3 là của tổng giám đốc. Khu vực nhân viên được ngăn thành từng gian từng gian bằng kính trong suốt, nhân viên ngày thường đều làm việc đâu vào đấy. Chỗ ngồi của NTT lại ở ngay khu tổng giám đốc, ngay ngoài văn phòng. 1 mình đơn ngồi ở ngoài, rất đáng thương.
      vừa nhìn chăm chú phòng họp khu tiếp đãi, vừa về chỗ ngồi. Qua cửa sổ kính nhìn xuyên vào phòng hội nghị, thấy 2 người đàn ông ngồi bên trong, 1 người gầy gò, 1 người mập mạp. Ô, người mập mạp đó phải là Hồ tổng sao?!
      Nghi ngờ của được xác định rất mau, vừa lúc người mập mạp đứng lên tới cửa, bốn mắt nhìn nhau với Ninh Tiểu Thuần. Ông bật cười sảng khoái, vẫy tay với : “ Ninh, chúng ta lại gặp nhau.”
      Câu chào hỏi của ông vừa thốt ra, cả khu nhân viên đồng loạt quay về phía . Ninh Tiểu Thuần thích làm trung tâm chú ý, cúi đầu chào, giọng điềm đạm: “Ông khoẻ , Hồ tổng. Từ sau lần kí hợp đồng chúng ta vẫn chưa gặp lại. Mời Hồ tổng vào ngồi, tổng giám đốc đến nhanh thôi.” Vừa vừa mời Hồ tổng vào phòng. Mọi người có chuyện bàn tán, liền quay lại tiếp tục làm việc.
      Trong phòng hội nghị, người còn lại đứng lên gật đầu chào Ninh Tiểu Thuần. Ninh Tiểu Thuần cảm thấy người đó có chút quen quen, nhưng nhớ nổi gặp ở đâu, đành mỉm cười gật đầu lại. với Hồ tổng: “Hồ tổng, mời ông ngồi, tôi ra ngoài làm việc ạ.”
      “Ừ, .” Được chấp thuận của ông, Ninh Tiểu Thuần nhanh chóng ra. về chỗ mình, cầm điện thoại gọi Cung Triệt: “Tổng giám đốc, Hồ tổng đến. Chừng nào mới đến công ty?”
      “Em tiếp Hồ tổng trước, tôi đến nhanh.” Cung Triệt trong điện thoại.
      Ninh Tiểu Thuần đành ỉu xìu chạy đến phòng trà nước bưng ít bánh ngọt qua phòng họp. để bánh trước mặt Hồ tổng và người kia, Hồ tổng với người đó: “Tiểu Ngô, cậu cũng ăn 1 ít xem.”
      Tiểu Ngô?! Là tiểu Ngô lần trước theo Hồ tổng? Cằm Ninh Tiểu Thuần suýt rớt xuống. Sao lại khác xa nhau vậy, trước kia ràng là đeo kính gọng đen, kiểu tóc mọt sách kỹ lưỡng, nhìn rất hiền lành. Bây giờ lại đeo kính, 2 mắt sáng ngời, mũi rất cao, kiểu tóc thay đổi, bồng bềnh, tràn ngập sức sống. Bộ âu phục màu trắng bạc mặc người, càng lộ ra khí chất. Má ơi, người đẹp nhờ lụa, Phật đẹp nhờ cà sa, quả đúng là vậy mà. Chẳng lẽ mấy lúc nãy là bàn tán về ta?!
      Tiểu Ngô cảm nhận được ánh mắt của Ninh Tiểu Thuần, ngẩng đầu nhếch miệng cười với , lộ hàm răng trắng tinh. “ Ninh, tôi tên Ngô Kỳ Vũ.”
      “Ninh Tiểu Thuần.” Ninh Tiểu Thuần khách sáo đáp lại.
      Ngô Kì Vũ đứng lên, bước tới mấy bước, mặt ửng đỏ đáng ngờ, ta thấy ánh mắt Ninh Tiểu Thuần, giọng : “ Ninh, sau giờ làm có thể mời bữa cơm ?”
      Mời ăn cơm?! Ninh Tiểu Thuần sững sờ chết đứng, ý gì đây?
      “Trong giờ làm việc xin đừng hẹn hò với nhân viên nữ trong công ty tôi.” 1 giọng lạnh lùng nhưng trong trẻo từ ngoài cửa vang lên.
      Là Cung Triệt. Ninh Tiểu Thuần cần quay đầu lại cũng biết là . Nguy rồi, bị Boss lớn bắt gặp trong thời gian làm việc xen lẫn việc riêng với người khác, có bị trừ lương đây?!
      “Trợ lý Ninh, mang bản kế hoạch tới đây.” Cung Triệt nhìn 1 cái, kéo ghế ngồi xuống, chuyện với Hồ tổng. Ninh Tiểu Thuần dám lên tiếng, vâng lời làm theo.
      Cuộc họp từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, Ninh Tiểu Thuần hề ngẩng đầu, 1 mực lặng lẽ ngồi cạnh Cung Triệt, lặng lẽ làm biên bản. biết có phải đa nghi , cảm giác ánh mắt trợ lý Ngô cứ lâu lâu lại đảo qua người . Quái lạ, ta muốn làm gì, chỉ mới gặp 1 lần mời ăn cơm? Có ý đồ gì đây?
      Cuộc họp chấm dứt, tiễn Hồ tổng đến thang máy, ánh mắt Ngô Kì Vũ dừng người , muốn lại thôi, cuối cùng bị ánh mắt nghiêm nghị lạnh lùng cùng khí thế mạnh mẽ của Cung Triệt áp đảo, đành phải thôi, ngoan ngoãn theo Hồ tổng vào thang máy.
      Cung Triệt xoay người về văn phòng, Ninh Tiểu Thuần theo sát phía sau. Vừa vào phòng, đóng cửa lại, Cung Triệt liền quay lại, hai tay vòng trước ngực, châm chọc : “Trợ lý Ninh có sức quyến rũ ghê gớm !”
      “Tổng giám đốc, tôi biết ta hẹn tôi, chuyện liên quan đến tôi… Tôi, tôi về làm việc đây. xong chạy về bàn làm việc, vùi đầu tận lực làm
      Đánh chết cũng tin mình quyến rũ đến vậy, mới gặp 1 lần, khiến người ta vừa gặp nhớ, gặp lại . tự biết bản thân có bao nhiêu trọng lượng.
      Trong công ty cần lo việc công, thể để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc. Được, cố gắng làm thôi. Nhưng mà, ánh mắt Boss lớn sao cứ dính người , làm như ngồi bàn chông ấy. dứt khoát ngẩng lên, chưa gặp ánh mắt , Cung Triệt thu tầm mắt, thẳng 1 nước vào văn phòng.
      thở phào nhõm, cuối cùng có thể yên tâm làm việc. Ai ngờ, được bao lâu, Cung Triệt ôm 1 đống văn kiện ra, để bàn , lạnh lùng : “Nhập những văn kiện này vào máy tính, cần gấp.” xong bỏ , mấy bước, quay đầu lại : “Nếu chưa làm xong việc bỏ hẹn hò với người khác, trừ lương.”
      Ninh Tiểu Thuần như bong bóng xì hơi, gục bàn, nhìn đống văn kiện mà đau đầu muốn chết.
      nhận lời mời của trợ lý Ngô, có cần trừng phạt thế ? Đưa ra lời mời là ta, có phải đâu! bị oan mà.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :