1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tinh hệ long thành - Lưu Ly Vân (c12.1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6: Cửu vĩ hồ

      <1>



      Phong cảnh phía sau núi Nguyệt Ma cùng phía trước núi cũng khác nhau quá nhiều, nhưng lại nhiều nhà gỗ hơn, được sắp theo quy luật nào cả. Thiên Tinh vừa bên vừa hướng nàng giới thiệu, nhà gỗ nơi này đều là do chính chủ nhân chọn địa phương rồi chính mình kiến tạo, nàng thấy Vũ Lam cùng Ám Dạ cũng có phòng ở, cho nên muốn chọn cái địa phương có phong cảnh đẹp rồi lại gọi người giúp bọn bắt đầu tạo phòng đôi.

      "Thiên Tinh tiền bối, ngươi tính để cho ta cùng Ám Dạ ở cùng nơi sao?" Vũ Lam kỳ quái hỏi.

      "Các ngươi phải vợ chồng sao?" Thiên Tinh hồn nhiên hỏi lại.

      Thời điểm nghe Thiên Tinh ngây ngô hỏi lại câu đó, nàng thầm thở dài câu.

      thể trách ngươi sống ngàn năm rồi mà còn đơn thuần như vậy, muốn trách chỉ có thể trách cái người thiết kế ra ngươi đơn thuần tới mức ngu ngốc thôi.

      " phải." Vũ Lam giọt mồ hôi lạnh to.

      " vấn đề gì đâu, phòng hai người có cách gian mà , các ngươi mỗi người phòng cũng đâu có sao."

      ". . . . . ." Dù sao phòng ở đối bọn họ mà cũng có cái tác dụng gì, cùng lắm chính là cất mấy thứ đồ đạc, nơi hồi phục thể lực, huống chi cùng đại soái ca Ám Dạ này ở cùng chỗ. . . . . . Lời này nghe được đều cảm thấy rất thích.

      "Chúng ta tại đâu?"

      "Giúp ngươi bắt hồ ly nha!"

      "Ngươi phải thể ra tay với hồ ly sao?"

      "Có loại hồ ly giống như vậy."

      "Loại hồ ly nào?"

      "Cửu vĩ hồ!"

      ". . . . . ." Vũ Lam lập tức dừng chân lại, hoảng sợ nhìn Thiên Tinh, "Loại đó level rất cao, có phải cũng giống loại hồ ly kia công kích người Nguyệt Ma phái?"

      "Đừng lo lắng ." Thiên Tinh đến cạnh thân thể của nàng,kín đáo giả bộ vô cùng gian nan mà vỗ vỗ bả vai của nàng, "Chúng ta chính là đến hỏi nó có nguyện ý làm sủng vật của ngươi thôi mà."

      ". . . . . ." Cửu vĩ hồ hẳn là tên rất lợi hại . . . . . .

      Nàng cùng Thiên Tinh vừa vừa chuyện phiếm, nàng dần dần phát Thiên Tinh chỉ là cái tiểu nương đáng , còn có mặt khác vô cùng trầm ổn, nếu nàng thạt mười tám tuổi như nàng , khẳng định là tuyệt sắc mỹ nữ còn hơn tỷ tỷ nàng.

      "Cửu vĩ hồ ở phía trước, bình thường ai dám quấy rầy giấc ngủ của nó cả ." Thiên Tinh dừng chân, chỉ chỉ vào con hồ ly sưởi nắng mà ngủ bên cạnh sơn động lớn, "Chúng ta chờ lát, chờ xem nó có tỉnh lại . Để ta cho ngươi nghe chút về quá khứ của con hồ ly này . Cửu vĩ hồ này ban đầu là sủng vật của sư tôn, nhưng là sau đó lại sư tôn thoái vị, giao quyền quản lý phái cho Thiên Nguyệt tỷ tỷ, còn bản thân bắt đầu du ngoạn nơi nơi, cho nên liền phóng sinh nó đến nơi này. Nó kỳ rất muốn cùng sư tôn lữ hành, nhưng sư tôn biết nguyên nhân vì sao mà chịu mang nó , sau đó nó luôn ở chỗ này".

      Vậy vì sao ngươi bắt nó làm sủng vật?" Hay là cửu vĩ hồ này có cái tập tính đặc biệt gì khiến cho người ta thể nhận? Còn tại, chuyện cũ cùng vị sư tôn trong truyền thuyết kia cũng nên tạm gác qua mộtt bên thôi.

      "Bởi vì nó là sủng vật bậc cao thôi, sư tôn có ra lệnh cho môn phái ta thể lấy !" Thiên Tinh bất đắc dĩ buông tay than thở.

      "Bậc cao?!!" Trong Long Hồn bất kể là vật này nọ đều có phân chia các bậc thấp - trung cấp - cao cấp riêng biệt, nếu bình thường quái đều là level thấp, ngay cả boss cũng rất ít có loại trung cấp, diễn đàn có phần lớn rồng trong game đều là trung cấp , có lợi hại hơn chút tự nhiên là cao cấp , nhưng thông thường quái level cao vẫn là lần đầu tiên nghe thấy .

      "Cửu vĩ hồ thế nhưng là sủng vật tốt có hai nha, nó thuộc hệ Phong, cho nên ngươi nhất định có thể mang nó làm sủng vật ." Thiên Tinh quả quyết , đỏ mắt vô cùng với con hồ ly này.

      "Như vậy, nếu ta lấy nó làm sủng vật ngượng ngùng quá." Đây chính là thứ tốt, tuy rằng Thiên Tinh có rồng lửa trong người, nhưng dù sao hồ ly cao cấp cũng đâu có giống rồng đâu.

      "Kỳ cửu vĩ hồ thực đáng thương, ngươi biết , mỗi lần sư tôn trở về, nó đều đau khổ cầu xin làm để sư tôn mang nó ra ngoài . . . . . ." Thiên Tinh ưu thương nhìn cửu vĩ hồ ngủ say, "Nhưng sư tôn cũng chưa từng để ý tới nó, là ý chí sắt đá, hôm nay thấy ngươi là người thuộc hệ Phong, hơn nữa còn thích hồ ly như vậy, cho nên muốn ngươi nguyện ý mang nó ."

      "Ta thấy hồ ly hồng hồng, còn tưởng rằng nó cũng thuộc là hệ Hỏa chứ." Vũ Lam chu miệng, lại vì tư tưởng của chính mình mà cảm thấy buồn bực phen.

      ". . . . . . Mỗi con hồ ly có thuộc tính giống nhau, trong nhà của ta hầu hết rồng đều là quái trung cấp thôi. . . . . ." Thiên Tinh nhìn cửu vĩ hồ đỏ mắt, xem ra nàng cũng thực vừa ý với con hồ ly kia nha.

      "Rồng lửa kia của ngươi là quái trung cấp ?" Vũ Lam hôm nay được mở mang kiến thức phen, con rồng lửa kia của Thiên Tinh lợi hại như vậy, chỉ có hình thể siêu khủng bố, sức chiến đấu cũng mạnh vô cùng.

      "Đúng nha, đó là ‘Tề Hỏa Long’. Ngươi cho rằng quái cao cấp có bình thường như vậy sao, rồng cao cấp cũng dễ bắt , ta còn chưa đủ thực lực đâu. . . . . .

      Gặp được rồng toàn lại lúc nó lại gần gậy ma pháp của ta, lúc trước vì nhổ vảy rồng thuộc hệ Hỏa, cho nên tiện đó thuần hóa nó đem về dùng luôn." Thiên Tinh vô thức bĩu môi, thuần hóa được con rồng kia khẳng định tốn ít tinh lực, Vũ Lam thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ sau này muốn chế tạo gậy ma pháp cũng phải tiêu tốn nhiều sức lực như vậy để cố gắng sao????

      "A..... a.... nó tỉnh rồi!"

      Thiên Tinh nắm lấy tay nàng chạy qua, nàng rốt cục thấy ràng con cửu vĩ hồ này,nó quả thực chính là bản phóng đại của mấy chú hồ ly đáng mà. . . . ..

      Da lông mềm mại, toàn thân màu vỏ quýt đậm màu, chín cái đuôi dài tùy ý rối tung, toàn thân tràn đầy cảm giác khiến người ta muốn xông lên ôm lấy nó. Nó ngẩng đầu lên, phỏng chừng lớn hơn người bình thường chút, khéo léo giật giật lỗ tai, nhìn về phía Thiên Tinh.

      "Thiên Tinh, ngươi lại tìm ta chơi đùa sao?" Cửu vĩ hồ ánh mắt híp lại nửa, lộ ra dáng vẻ xinh đẹp nhìn Thiên Tinh.

      Có thể sao??? Vũ Lam mở to hai mắt nhìn, ra quái cao cấp đều có trí tuệ. . . . . .

      "Hắc hắc, lần này ta dẫn theo người khác tới đây nữa nha." Thiên Tinh đem Vũ Lam đẩy lên trước mặt cửu vĩ hồ, nàng ngượng ngùng cười cười, hồ ly kia đưa cái mũi lên ngửi ngửi nàng.

      "Có người ngoài?" tiếng kêu bén nhọn lọt vào tai nàng, Vũ Lam cảm giác được bản thân mình nhanh chóng ngã xuống đất, ra nó còn có thể công kích bằng sóng !

      "Có hứng thú ?" Thiên Tinh bắt chước hành động quyến rũ thiếu nam ngây thơ nhìn cửu vĩ hồ.

      "Duyên Thiều nàng. . . . . ." Nội tâm cửu vĩ hồ dường như giãy dụa, Vũ Lam biết Duyên Thiều là tên của sư tôn, xem ra con hồ ly này đối với chủ nhân cũ vẫn là nhớ mãi quên.

      "Nàng là người có ý chí sắt đá mà, mang ngươi đâu, ngươi tính ở chỗ này chờ nàng cả đời sao?" Bộ dáng Thiên Tinh cùng con hồ ly này thoạt nhìn rất quen thuộc, nghe thấy lời này đầu hồ ly liền cúi xuống, cảm giác do dự bắt đầu tăng lên.

      "Ngươi yên tâm , ta dẫn ngươi chơi rất nhiều nơi đó, ngươi đáng mà, ta có thể ôm ngươi cái ?" Xem ra chủ nhân tương lai chủ của ngươi xuất mã ngươi còn muốn dài dòng nửa ngày mới chịu bằng lòng , có cái bánh lớn như vậy rơi xuống mà chiếm mới có đạo lý đâu.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6: Cửu vĩ hồ ly

      <2>


      Cửu vĩ hồ nghe được lời của Vũ Lam liền ngẩng đầu, nhìn nàng cái, "Ngươi mang ta nhìn khắp thế giới này sao?"

      "Đương nhiên!" Con hồ ly này đúng là ham chơi, khẳng định là bị nhốt ở núi lâu ngày rồi nên nhu cầu thiết yếu tại là ra ngoài phóng thích oán khí.

      "Trước khi ta có thể có cơ hội gặp Duyên Thiều lần ?" Biểu tình của cửu vĩ hồ ràng trở nên hưng phấn hơn, nhưng mà nàng tìm sư tôn làm cái gì?

      "Có thể nha, dù sao ta cũng tìm sư tôn có việc,nhưng mà chúng ta trước hết ở lại ngây ngốc vài ngày rồi mới ." Vũ Lam hưng phấn gật gật đầu, nghĩ rằng đem con hồ ly này trở thành vật sở hữu của chính mình, tâm tình kích động tới mức như thế nào cũng che dấu được.

      " vấn đề gì, ta khẳng định rằng trước ngày mai Duyên Thiều trở về." Cửu vĩ hồ muốn đứng thẳng lên, giống như ngươi có thể mang nó rồi.

      Nhưng mang nó thế nào đây? Vũ Lam bắt đầu rơi hắc tuyến, chẳng lẽ cùng nó thôi ’ sau đó nó theo nàng? Nàng gì mà đánh mất cái ‘thuần hóa thuật’ rồi, trong lúc chưa nghĩ tới hệ thống vang lên thanh tuyệt vời.

      "Chúc mừng ngài thành công bắt được cửu vĩ hồ, bởi vì đây là thú cao cấp cho nên ngài thể sửa đổi tên của thú, chúc ngài chơi game vui vẻ."

      ". . . . . ." cái pháp sư hệ Phong level 17 chỉ cần dùng ‘Thuần hoán thuật’ lần mà thu được con sủng vật cao cấp, loại bánh đậu xanh từ trời dưới đất thế này còn có thể có cái thứ hai sao?

      Nàng mở thanh sủng vật xem xét tin tức tư liệu chút, trong game Long Hồn có quy định: level của sủng vật thể cao hơn chủ nhân quá mười cấp, cho nên tại cửu vĩ hồ mới chỉ có level 27. Quái cao cấp là trí năng, cho nên cần chủ nhân thêm điểm thuộc tính bản thân chúng cũng hiểu được nhiệm vụ của mình, lực công kích cùng nhanh nhẹn thoạt nhìn đều rất cao, biết lúc đánh quái có cái cảm giác gì.

      Vũ Lam nhìn nhìn thời gian, quay đầu , "Thiên Tinh tiền bối, chút nữa ta trở về xem Tiểu Ám học thế nào, hôm nay thực cám ơn ngươi."

      "Chút lòng thành, chút lòng thành thôi." Thiên Tinh vẫy tay, hướng thôn phía trước đến, "Về sau nếu muốn thử tạo gậy ma pháp, lúc đó đừng quên tìm ta hỗ trợ."

      Này phải vô nghĩa sao? tìm ngươi hỗ trợ lẽ ta lại để lãng phí mất nguồn tài nguyên tươi sống chắc?

      "Chủ nhân, chúng ta ra núi Nguyệt Ma rồi chỗ nào trước nha?" Sau khi cửu vĩ hồ biến thành sủng vật của nàng liền nó có ba loại trạng thái, loại chính là nàng vừa rồi nhìn đến, trạng thái bình thường, loại thứ hai chính là trạng thái thu tại, trừ bỏ túm mấy cái đuôi ở đằng sau ra có chỗ nào khác hồ ly thông thường, loại trạng thái thứ ba tạm thời giữ bí mật, muốn sau khi gặp sư tôn mới có thể triển lãm cho nàng xem.

      "Ngươi muốn chỗ nào nha, kỳ ta chỗ nào đều sao cả, đến hỏi ý kiến Tiểu Ám thử cũng tốt." Có cái sủng vật có trí tuệ cũng là cái ưu việt , đến chỗ nào cũng nhàm chán nữa rồi.

      "Tiểu Ám là ai vậy, là bằng hữu của chủ nhân sao?"

      "Đúng nha, là cái đại siêu cấp soái ca đấy."

      "Thiết, có người nào đẹp hơn ta sao?"

      Ngươi là cái hồ ly đừng cùng con người so ai đẹp hơn được hả?

      đúng là đầu óc bị nước có ga tiến vào mà, Vũ Lam mở thanh kỹ năng ra nhấn chọn kỹ năng ‘Tình Nghĩa Tướng Tùy’, núi Nguyệt Ma lớn như vậy, muốn nàng bộ về có khi hai ngày cũng chưa chắc quay về được!

      "Tiểu Ám, kỹ năng luyện thế nào rồi?" Ám Dạ thấy Vũ Lam đột nhiên xuất ở trước mặt khoa trương hù dọa cái.

      "Học kiếm thuật, chẳng qua là muốn kiểm tra lại xem bản thân mình điểu khiển được kiếm tốt chưa . Kiếm thuật sư rất lợi hại , ta chỉ sợ ta điểu khiển tốt." Ám Dạ nhìn nhìn hồ ly trong tay nàng, "Bắt được sủng vật rồi?"

      "Uh, Thiên Tinh ủy thác, lấy uổng lắm." Nàng vui vẻ vuốt ve bộ lông mềm mại của cửu vĩ hồ, nghĩ tới nó ngơ ngác nhìn Ám Dạ lúc, câu làm cho người ta trực tiếp ngã xuống đất.

      "Người này quả rất tuấn tú, gần bằng với ta !"

      ". . . . . ." Ám Dạ nghi hoặc nhíu mày, "Có thể sao? Cái gì vậy."

      "Nó là sủng vật cao cấp. . . . . ." Nàng ngượng ngùng cho việc ‘ lấy bánh uổng phí’ này, "Quá trình khá phức tạp, lần sau chậm rãi cho ngươi, ngươi luyện thêm chút nữa , ta tìm Thiên Nguyệt."

      Ám Dạ nhìn con hồ ly nào đó ngơ ngác trong lòng ta, dại ra nửa ngày vẫn chưa gì.

      "Thiên Nguyệt sư phụ!" Chạy vào trước ngôi nhà gỗ, thấy Thiên Nguyệt chà lau Kinh Lôi Kiếm chính mình dùng được của nàng.

      Vũ Lam đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, đợi Thiên Nguyệt chuyện liền mở miệng , "Thanh Kinh Lôi Kiếm ngươi từng qua trước kia là của sư tôn ?"

      "Ân." Thiên Nguyệt quả nhiên là cái ôn nhu tỷ tỷ, có chút trách cứ hành động vô lý này của nàng.

      "Nhưng là sư tôn phải pháp sư hệ Phong sao?"

      "Sư tôn là kiếm sĩ hệ Phong." Thiên Nguyệt tiếp tục mỉm cười, nhu nhược như nước như vậy, vì cái gì lại muốn luyện hệ Lôi cường thế như vậy chứ, rất thích nàng ta. Vũ Lam mân miệng, trong đầu nảy ra cái ý nghĩ lấy nàng cùng Lam Vũ hai người đối lập mà so sánh.

      "Vậy nàng dùng hệ Lôi như thế nào . . . . . .?"

      "Cho nên sư tôn cũng cũng phát huy lực lượng lớn nhất của Kinh Lôi Kiếm." Thiên Nguyệt bình tĩnh giải thích, Vũ Lam thầm vì tên Ám Dạ kia mà cảm thấy cao hứng, mà đột nhiên hai mắt Thiên Nguyệt sáng lên, "Tiểu Cửu?"

      "A, Thiên Nguyệt nha đầu lâu thấy ." Cửu vĩ hồ trong lòng Vũ Lam đột nhiên ngẩng đầu lên, "Ta quyết định cùng nha đầu hệ Phong này rồi, Duyên Thiều nàng. . . . . . Ha ha."

      "Như vậy sư tôn cũng cao hứng . . . . . ." Thiên Nguyệt lại càng vui mừng, cười tươi hơn.

      Sau khi hai vị NPC nào đó đầu đuôi đối thoại. . . . . .

      "Tiểu Lạc, ngươi tìm ta còn có chuyện gì khác sao?" Thiên Nguyệt so với Ám Dạ hào phóng hơn nhiều, nhìn tên của ta liền trực tiếp kêu Tiểu Lạc, mà phải gọi Hội Lạc.

      "Uh, ta nghĩ trước tiên đem kỹ năng ‘Ma Chi Cánh’ học . . . . . . Tiểu Cửu sư tôn nhanh chóng quay lại, làm xong vấn đề cần thiết chúng ta phải rời ."

      Nàng sờ sờ hồ ly nằm ở trong lòng, nó cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng chờ mong.

      "Nhanh như vậy, sao ở thêm vài ngày?" Thiên Nguyệt có chút thương cảm, cũng khó trách. Nơi này hoang vắng, bóng ma bóng quỷ cũng thấy cái, khó có Vũ Lam cùng Ám Dạ tới nơi này bái sư, ngờ lại rời nhanh như vậy.

      "Tiểu cửu cũng muốn ra ngoài ngắm nhìn cảnh vật lắm rồi." Nàng cố ý đem chuyện cửu vĩ hồ ly này muốn ra ngoài ra, vạn nhất nàng ngăn cản được sức quyến rũ Thiên Nguyệt muốn nàng ở lại tâm tình chắc chắn xong rồi!

      "Cũng tốt, vậy ngươi nghe kỹ nha, kỹ năng của ‘Ma Chi Cánh’ gồm ba giai đoạn, cánh của ngươi tại là giai đoạn hình thành thứ nhất, phải nhớ luyện tập thêm nhiều lần, làm cho độ thuần thục của cánh tăng lên, như vậy tốc độ cùng độ cao cũng tăng lên tương ứng. Ta tại muốn dạy ngươi cách nhận cánh giai đoạn thứ hai, lông chim ‘Ma Chi Cánh’ đều là vũ khí rất mạnh, khi ngươi sơ cấp có thể sử dụng mười phần trăm lông chim làm vũ khí công kích địch nhân, theo độ thuần thục tăng lên. Đến khi đạt cao cấp ngươi có thể dùng trăm phần trăm lông chim công kích địch nhân rồi. Tới khi cánh của ngươi bước vào giai đoạn thứ ba, khi ngươi vào bậc đầu tiên của giai đoạn thứ hai rồi, ngươi hãy quay lại đây ta dạy ngươi."

      Nhìn kỹ năng lại tăng thêm trong thanh kỹ năng, trong lòng nàng chỉ muốn reo hò to.

      "Chủ nhân, Duyên Thiều trở lại!" Tiểu Cửu đột nhiên ở trong lòng của nàng kêu to lên, nàng cũng rất muốn biết loại trạng thái thứ ba của con hồ ly này rốt cuộc là cái bộ dáng gì, vì thế vội vàng cùng Thiên Nguyệt tạm biệt sau đó dùng kỹ năng ‘Tình Nghĩa Tướng Tùy’ tới bên người Ám Dạ.

      "Tiểu Ám, sư tôn trở lại." Lần xuất đột ngột này của nàng làm Ám Dạ có phản ứng gì nhiều, phỏng chừng sắp miễn dịch rồi , "Tiểu Cửu dẫn đường!"
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 7: Sư tôn Duyên Thiều

      <1>


      "Bình thường Duyên Thiều nàng trở về đều tới Nguyệt Ma Thạch trước ."

      Tiểu Cửu thoải mái cọ cọ thân thể vào người Vũ Lam, bộ lông nó mềm mềm chọc nàng ngứa trận, Ám Dạ cũng nhịn được muốn sờ sờ vào Tiểu Cửu chút lại bị nó trừng mắt lại, "Chủ nhân, thấy nàng các ngươi phải cẩn thận, nàng đối người xa lạ thân thiện đâu."

      "Như vậy sao. . . . . ." cái NPC có trí tuệ NPC còn có thể thế nào,thu phục cách vô cùng đơn giản thôi mà, chỉ số thông minh của họ làm sao có thể so với loài người được.

      Nguyệt Ma Thạch, tên như ý nghĩa, chính là khối đá lớn, chỉ là khối cự thạch tản ra tầng hào quang màu đỏ, xung quanh tảng đá hề nghe thấy tiếng động, tựa hồ nhóm hồ ly rất sợ tiếp cận vật này.

      "Duyên Thiều!" Tiểu cửu nhảy khỏi cái ôm ấp của nàng, vượt qua Nguyệt Ma Thạch rồi qua, cước bộ rất chậm, còn tận lực tránh Nguyệt Ma Thạch, khối đá tảng to lớn hô kệch kia rốt cuộc có cái bản lĩnh gì, thế nhưng lại có thể khiến cho đường đường là cửu vĩ hồ cao cấp cũng phải sợ hãi như vậy?

      "Tiểu Cửu?" cái thanh thanh lệ từ phía sau Nguyệt Ma Thạch truyền đến, người còn chưa xuất thấy được mái tóc đen khẽ phiêu tán theo chiều gió, thẳng tắp kéo dài tới mặt đất, bị gió thổi chút khẽ lộ ra đường cong mỹ lệ tựa bức tranh.

      "Là ta!" Con hồ ly kia nhanh chóng nhảy tới bên người sư tôn, bị tóc đen che lấp nên nhìn thấy được bộ dáng của nàng.

      "Ngươi lại tới tìm ta sao? Ta rồi ta mang ngươi ra ngoài . . . . . .
      Di?" Sư tôn đột nhiên ngừng lại quay đầu nhìn thấy Vũ Lam, " ra ngươi tìm được chủ nhân mới rồi sao? tốt quá!"

      Người Nguyệt Ma phái nghĩ thế nào mà người người đều hy vọng Tiểu Cửu tìm được chủ nhân vậy?

      Sư tôn cùng hai người Thiên Tinh Thiên Nguyệt lại thuộc loại bề ngoài bất đồng, núi Nguyệt Ma là mỹ nữ chồng chất. Thiên Tinh nhắn đáng , Thiên Nguyệt ôn nhu trầm tĩnh, mà Duyên Thiều sư tôn lại mang vẻ cao ngạo yên tĩnh.

      "Sư tôn?" Vũ Lam thấy Duyên Thiều nhìn nàng chằm chằm ra tiếng, cúi đầu gọi nàng tiếng.

      "Ngươi. . . . . ." Duyên Thiều cau mày, hình như nhớ lại chuyện gì đó, nhưng là qua nửa ngày vẫn là nhớ ra được cái gì, nàng thét lớn tiếng. Tựa hồ đối với trí nhớ của chính mình vô cùng bất mãn, "Ngươi chính là tiểu chủ nhân mới của Tiểu Cửu? Tên này bình thường rất ham chơi, phải nhớ luôn thả nó ra ngoài đấy." Nàng cười nhạt mọt chút nhìn Tiểu Cửu, vẻ mặt của Tiểu Cửu vô cùng hưng phấn, xem ra rất muốn khôi phục trạng thái thứ ba.

      "Chủ nhân, người tốt lắm, Duyên Thiều vì bảo vệ ta tự mình chạy xuống núi nên phong ấn trạng thái thứ ba lại cho ta, tại phong ấn được mở!" Tiểu Cửu làm vẻ mặt giống kẻ trộm, chắc chắn rằng khi Vũ Lam thấy trạng thái thứ ba của nó bị giật mình vậy.

      Duyên Thiều nhanh chậm vuốt ve Tiểu Cửu, người Tiểu Cửu bắt đầu thoáng hào quang, "Ba loại trạng thái của Cửu vĩ hồ đại biểu cho các hình thức khác nhau, trạng thái thứ nhất là hình thức vật cưỡi, trạng thái thứ hai là hình thức chiến đấu, trạng thái thứ ba mới là trạng thái bình thường, đương nhiên là dù nó ở trạng thái chiến đấu nào cũng đều vô cùng mạnh."

      "Cái gì! Bộ dáng tiểu bất điểm ở trạng thái thứ hai kia lại là hình thức chiến đấu?"

      Nàng kinh ngạc hồi tưởng lại cái trạng thái thứ hai tạo hình tiểu hồ ly đáng kia, hoàn toàn có khả năng liên tưởng tới hình ảnh cùng nhau chiến đấu được.

      Duyên Thiều chỉ đáp lại nàng câu: “Đến lúc đó ngươi biết”, sau đó thèm nhắc lại, nàng buông hai tay thả Tiểu Cửu xuống, hào quang chậm rãi ảm đạm rồi mờ dần.

      Chờ tới khi hào quang người Tiểu Cửu dần dần tắt hẳn, nó quay trở lại mặt đất, sau đó biến hóa nhanh chóng. . . . . .

      Hình người?

      Vũ Lam trừng lớn ánh mắt nhìn Tiểu Cửu giằng co ba giây, sau đó nhéo Ám Dạ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh mình cái, nghe được quát to tiếng, nàng xác định chính mình có nằm mơ, cuối cùng nàng liền đem ánh mắt dừng lại ở người Duyên Thiều.

      "Sư tôn, Tiểu Cửu nó. . . . . ."

      "Cửu vĩ hồ là cao cấp quái nha, đương nhiên có thể biến thành hình người rồi." Duyên Thiều buồn cười nhìn nàng, mà Tiểu Cửu cũng mang theo vẻ mặt thối đứng lên đối mặt nàng, khó trách nó lại cùng Ám Dạ so với ai đẹp mắt hơn, mái tóc dài tới thắt lưng màu đỏ sậm, trường bào tinh xảo vỏ quýt, mặt lộ ra biểu tình diễm tựa tiếu phi tiếu, hai cái răng nanh hồ ly sắc nhọn lộ ra, ánh mắt câu hồn, trăm mị tụ sinh.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 7: Sư Tôn Duyên Thiều

      <2>


      "Quả nhiên là con hồ ly tinh." Vũ Lam chậc chậc lên tiếng, lắc lắc đầu đánh giá Tiểu Cửu.

      "Ta là nam!" Tiểu Cửu vứt bộ dáng quyến rũ kia sang bên, phồng má tức giận, trông đáng vô cùng . . . . . .

      Nàng đột nhiên chạy tới cọ cọ vào mặt , "Tiểu Cửu, ngươi đáng mà.... ......."

      Tiểu Cửu hoảng sợ đẩy nàng ra, để ý để ý đến cái búa ấy! Vô cùng rắm thối mà hừ tiếng, cũng thấy được tại ở hình thái này quá mức khiến người khác nảy sinh ham thích . Vũ Lam quay đầu nhìn thoáng qua Ám Dạ, tựa hồ có phản ứng gì, chính là mang theo biểu tình chút hâm mộ lại buồn cười mà nhìn nàng.

      "Oa ha ha ha!" Nàng xoa thắt lưng bắt đầu cười lớn, "Tiểu Cửu, cho dù hình dạng người của ngươi rất đẹp, theo ta khiến ngươi mở mang kiến thức chút xem cái gì mới nghiêm túc gọi soái ca, chủ nhân ngươi là ta đâu cũng đều gặp soái ca. . . . . ."

      Nàng chính là ở chỗ này ra sức kích thích Tiểu Cửu, để ý tới Duyên Thiều ở bên cũng nín thở nhìn nàng rất lâu.

      "Ta nhớ ra rồi!" Duyên Thiều đột nhiên kinh hô trận khiến Vũ Lam thiếu chút nữa đem nửa hồn của Vũ Lam bay ra ngoài, "Ngươi là con của Triệu Bảo An?"

      "Cái gì?" Những lời này phải Vũ Lam , mà là Ám Dạ nhìn Duyên Thiều mà , còn nàng vẫn còn trong trạng thái ngây người chưa kịp phản ứng.

      "Ngươi là NPC có trí tuệ? Ngươi biết ba ta sao?" Hầu hết bề ngoài của các NPC có ý thức đều được thiết kế ra, cũng phải dùng bề ngoài của chính mình làm tiêu chuẩn, cho nên cho dù nhìn Duyên Thiều Vũ Lam cũng thể biết nàng được là ai.

      "Uh, ta là Nhất Hào, là NPC đầu mối rất trọng yếu của nhiệm vụ đó." Duyên Thiều lắc đầu, tiếp tục đánh giá nàng, "Lúc ta vừa thấy ngươi liền cảm thấy ngươi nhìn rất quen mắt, nhìn đến bộ dáng ngươi lấy tay xoa thắt lưng cười lớn. . . . . . Cùng mẹ ngươi đúng là giống nha."

      ". . . . . ." Nàng thực thể gì. Thế giới này ngờ lại như vậy. Nhưng Ám Dạ ở bên hình như gì, ngừng nhìn nàng than , thỉnh thoảng còn lắc đầu. Chẳng lẽ cũng quen biết nàng? Nàng qua cũng gặp qua . . . . . . Lại cái nghi vấn nảy lên trong lòng Vũ Lam, trí nhớ trong đầu thấy chút nào.

      "Ta mấy ngày hôm trước ở Paris có nhìn thấy cha mẹ ngươi , hai người bọn họ bắt chước mấy tên trẻ tuổi trong Long hồn này chơi game cũng kém lợi hại chút nào, mấy người như các người cũng so được với bọn họ đâu!" Duyên Thiều kích động giống như nhìn thấy bằng hữu cũ của mình, ôm bả vai của nàng mà , " nghĩ tới kia hai vị này thế nhưng cũng chơi game, bất quá thoạt nhìn vận khí của ngươi ngờ lại tốt như vậy, chỉ câu được soái ca, còn bái được cái sư phụ tốt như Thiên Nguyệt, vận khí tốt hơn chính là gặp được ta nữa. Hai người các ngươi thế nhưng lại có cách tiếp nhận đầu mối nhiệm vụ từ chỗ Bách Hào, phải biết rằng cái tên Bách Hào kia ở trong thực cũng là cái tên lòng dạ hẹp hòi vô địch nha, lúc trước còn thề với chúng ta rằng: đời này có người nào có thể đến nhận được nhiệm vụ từ chỗ đâu. Nhưng ngờ tới lại có kẻ đầu tiên tiếp nhận được nhiệm vụ rồi. . . . . . Ha ha ha"

      "A đúng rồi, ngươi chính là ma nữ đại nhân nga." Vũ Lam trong mộng bỗng sực tỉnh, suýt chút quên mất nàng là NPC trọng yếu trong nhiệm vụ của NPC, "Ngươi làm sao có thể biết ràng như vậy nha?

      "Ngươi nghĩ ta là ai chứ, mau đưa thư cho ta, ta cho các ngươi nhiệm vụ tiếp theo cần hoàn thành."

      Ám Dạ thực ngoan ngoãn đem thư hai tay dâng lên, có điều vẻ mặt của thoạt nhìn rất kỳ quái, có phải hay bị cái gì kích thích rồi?

      Duyên Thiều nhận thư sau xem cũng xem mà trực tiếp vo viên thành cục ném qua bên, "Đầu mối chính nhiệm vụ là 100 cái nhiệm vụ tất cả cùng đều được hoàn thành, điều kiện rất khó khăn, trong khi tiến độ của các ngươi tại có chút nhanh quá, bình thường cho dù qua level năm mươi mới có thể tới nơi này của ta để giao thư cũng hề dễ dàng , các ngươi mới level mười bảy. . . . . . Dù sao bước tiếp theo các ngươi phải làm là Danh Lãm Hoàng Đô cho nhị hoàng tử biết nhiệm vụ hoàn thành , đây là cái nhiệm vụ nhánh, còn có điều kiện chính nữa là các ngươi phải giúp ta tìm được ‘Chúc Long Thủ Trạc’".

      Chúc Long? Nàng nhớ tới thời điểm sảng khoái lúc mới nhận được ‘Chúc Long Thủ Trạc’ khi nhận xong đầu mối chính nhiệm vụ , có lẽ cái này cùng ‘Chúc Long Thủ Trạc’ có cái quan hệ gì mật thiết thể ra ?

      "Cùng ‘Chúc Long Thủ Trạc’ có liên quan gì sao?"

      "Đương nhiên là có. . . . . . Nhưng ta thể lộ ra được, các ngươi tự dùng vận khí bản thân mà làm . Dù sao level tại cũng quá thấp, cho dù tìm được ‘Chúc Long’ rồi cũng thành vô dụng." Duyên Thiều ngẩng đầu nhìn trần nhà, "Ta phải logout đây , để thân thể này du ngoạn , ta thêm các ngươi làm hảo hữu, có cái vấn đề gì cần hỏi cứ tới tìm ta . Bye bye , hẹn gặp lại nha con của Triệu Bảo An!"

      Nhìn khung hảo hữu đặc biệt có cái tên Nhất Hào ngừng phát sáng, Vũ Lam đột nhiên phát bản thân mình hình như kết giao với ba cái chân nhân NPC . Long Hồn lớn như vậy, vận khí của nàng thế nhưng tốt như vậy sao? Mới vào game được nhân viên tiếp tân Thất Hào coi trọng thêm hảo hữu, sau đó chính là cái tên Bách Hào chả có gì hay ho kia, tại còn có Nhất Hào rất ngốc nghếch này, hơn nữa nàng còn cùng bản thân mình quen biết nhau trong thực . . . . . .
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: Sư tôn Duyên Thiều

      <3>

      "Tiểu Ám, chúng ta tìm Thiên Nguyệt cáo biệt thôi, sau đó tìm bằng hữu của ngươi được ?" Lúc Duyên Thiều rời , Tiểu Cửu vẫn duy trì hình dạng người đứng ở bên cạnh người nàng với bộ mặt vô cùng đáng sợ, tình huống của Ám Dạ còn kì quái hơn, từ lúc đầu cho tới giờ vẫn mang vẻ thất thần mặt.

      "Ân." Câu trả lời thực ngắn gọn, đầu cũng có ngẩng lên, giống như lúc hai người mới bắt đầu quen biết, có khi so với thời điểm kia càng thêm khác biệt, dù sao khi đó đôi bên vẫn còn lộ ra hương vị thản nhiên ngại ngùng, mà tại như là hai người qua đường xa lạ.

      hàng ba người cứ yên lặng như vậy cỏ, Tiểu Cửu thấy bọn họ hai người lời nào cũng biết xấu hổ trước mở miệng. Dù sao cũng quen trầm mặc mình rồi, chính là có điểm tò mò nên cứ nhìn qua nhìn lại Vũ Lam cùng Ám Dạ.

      Hai người cùng Thiên Nguyệt rất nhanh cáo biệt xong, chính là vài câu cáo biệt qua loa cùng vài câu dặn dò. Thiên Tinh xung phong nhận việc đưa bọn họ trở về, bởi vì núi Nguyệt Ma quá mức hẻo lánh, quái level cao lại nhiều, phiền toái nhất là ngay cả cái trạm truyền tống cũng có.

      Ngồi ở lưng hoả long của Thiên Tinh, hai người vẫn thực trầm mặc, thực ăn ý ai cũng để ý tới ai, chỉ có điều, trong lòng Vũ Lam cũng nghĩ ngợi mấy chuyện linh tinh, bình thường còn có thể hỏi tại suy nghĩ cái gì.

      Tiểu Cửu lần này cũng nhàn rỗi, cùng Thiên Tinh ngồi ở đầu rồng mà tán gẫu thiên nam địa bắc.

      Tiểu Ám rốt cuộc bị làm sao vậy? Nàng rất muốn qua tiếp cận hỏi han chút, nhưng dường như người lại lộ ra hương vị giống với trước kia, quá mức xa lạ. Ngẫm lại thấy phát sinh tình huống như này nguyên nhân bắt đầu từ sau lúc hai người họ gặp qua Duyên Thiều, nhưng ngẫm lại cũng đâu có phát sinh cái chuyện tình gì đặc biệt nha. Lại cẩn thận nghĩ lại hình như là sau khi biết nàng là con của Triệu Bảo An , nhưng ràng là ba ba mình có quan hệ bạn hữu rất tốt, có người từ chối, lại càng ai dám cùng ông kết thù.

      là vô cùng quỷ dị mà . . . . . .

      Đến cửa Danh Lãm hoang cung, Thiên Tinh liền phải trở về rồi, Tiểu Cửu bắt đầu luyến tiếc nàng, hơn nữa chủ nhân của cũng rối loạn như nhìn thấy quỷ, bản thân ham chơi như vậy, làm sao có thể chịu được nỗi đơn tịch mịch trong quãng thời gian dài sắp tới như vậy được đây?

      "Ta phải trở về giúp đỡ tỷ tỷ ta rồi, đoạn thời gian trốn ra ngoài quậy phá lúc trước thực dài." Thiên Tinh thở dài, vỗ vỗ bả vai Tiểu Cửu an ủi, "Ngươi cũng nhìn chút , tình huống tại của chủ nhân ngươi tám phần là do bệnh tương tư hại thôi ."

      Ta dựa vào. . . . . . Ngươi cái Thiên Tinh này! ràng bản thân mình cũng do bệnh tương tư hại, giờ còn đổ tới đầu của ta! Tiểu Cửu chỉ là con hồ ly thôi nha, biết cái gì chứ? Vũ Lam trừng mắt nhìn Thiên Tinh, người này gỉa vờ bộ dáng thâm trầm ra còn có thể thối hơn hồ ly.

      “Có phải chủ nhân thích nam nhân đẹp mắt gần bằng ta bên cạnh chủ nhân kia ?" Hoá ra Tiểu Cửu này cũng cảm thấy rối rắm.

      "Ngươi cứ tùy cơ ứng biến , ta cũng giúp được ngươi." Thiên Tinh lắc đầu thở dài, khiến cho nàng so với mấy vị lão tiền bối đứ cao vọng trọng giống nhau như đúc. Chẳng phải chuyện của chính ngươi cũng chưa giải quyết tốt sao, lại còn muốn ý kiến tới chuyện của chúng ta nữa? Ta vẫn còn chờ thắt tơ hồng giúp ngươi kia kìa. Cũng biết Thiên Tinh rốt cuộc có biết chuyện với Tiểu Cửu của nàng đủ lớn khiến chúng ta đều nghe được hay hay . Vũ Lam ngay cả liếc mắt xem thường cũng lười luôn, nếu cứ có vài cái NPC kiểu này . . . . . .

      Lần này tiến vào Danh Lãm hoàng cung trở nên dễ dàng hơn nhiều, thị vệ ngoài cửa vừa thấy Vũ Lam cùng Ám Dạ đến đây lập tức cung kính đem bọn họ đưa tới thư phòng của nhị hoàng tử. Nhị hoàng tử thấy hai người bọn họ trở lại nhanh như vậy, khóe mắt lướt qua tia vui mừng, "Ma nữ đại nhân nhận được thư của ta sao?"

      "Đúng vậy." Ám Dạ đứng ở cửa, tựa hồ đối với đầu mối nhiệm vụ lần này tuyệt đối thèm quan tâm, chỉ buồn bã cúi đầu, cũng biết là suy nghĩ cái chuyện gì.

      "Nàng có gì thêm ?" Lúc Nhị hoàng tử hỏi chuyện rất nóng vội, khiến nàng thực muốn YY quan hệ của với Duyên Thiều sư tôn!

      "Ma nữ đại nhân nàng hiểu ý tứ của ngươi ."

      "Ha ha ha ha. . . . . ." Khuôn mặt Nhị hoàng tử giãn ra rồi cười cười, ngờ vị soái ca trông trầm ổn này khi cười lên lại lộ ra hương vị hiểm như vậy, khiến nàng nhịn được lại nhìn thêm vài lần.

      "Lần này các ngươi làm tốt lắm, ta thưởng hậu hĩnh cho các ngươi." Nhị hoàng tử thu hồi khuôn mặt tươi cười của bản thân lại, vô cùng trịnh trọng nhìn nàng, "Các ngươi giúp ta lớn như vậy chiếu cố, sau này có cái phiền toái gì cứ nhớ tới tìm ta là được."

      điều này phải là quá mức vô nghĩa rồi sao? Nàng sớm ở khu Danh Lãm này hỏi thăm qua rồi, vị nhị hoàng tử này là người nhiếp chính, nắm giữ quyền lợi rất lớn ở đây, tựa hồ còn có được đội quân của chính . Vị trí hoàng tử này lúc nào cũng phải đấu tranh nhưng ra có dò la ra cũng chẳng được bao nhiêu, nhưng tổng thể cũng dường như vị nhị hoàng tử này có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế lớn nhất.

      "Trước xin đa tạ nhị hoàng tử, xin hỏi còn có chuyện gì để chúng ta được cống hiến sức lực ?" Vũ Lam quay đầu liếc qua Ám Dạ cái, người kia làm cái gì đó. Duyên Thiều từng qua, cái đầu mối nhiệm vụ sinh ra rất nhiều nhiệm vụ con khác nhau, bọn họ từng ở chỗ ma nữ đại nhân nhận được cái nhiệm vụ con, tại trong này hình như vẫn còn cái nhiệm vụ con khác đợi họ nhận lấy, tại sao lại quan tâm chút nào vậy?

      "Uh, ma nữ đại nhân bên kia yên lòng rồi, chờ lúc thời cơ đến ta tất nhiên tìm các ngươi quay lại." Nhị hoàng tử đánh giá bọn họ phen, tựa tiếu phi tiếu gật gật đầu. Chẳng lẽ giống như Duyên Thiều , level còn rất thấp, nhiệm vụ tiếp theo còn chưa thể làm được?

      Vội vàng cáo biệt nhị hoàng tử, nàng cũng quay người lại, mở miệng hỏi Ám Dạ tại nên đâu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :