Chương 042 – Giật mình tỉnh ngộ
“Yên Nhiên, tránh ra.” Nam nhân xoay người cái liền ôm lấy nàng, vút tiếng, sau lưng liền trúng ám khí.
“Sư huynh, huynh có sao ?” Bùi Yên Nhiên đỡ lấy , sau đó xoay người quát Cơ Tinh Hồn: “Thuốc giải, mau cho huynh ấy thuốc giải.”
“ có thuốc giải, ngươi nên biết, ám khí của Cơ Tinh Hồn ta từ trước đến nay chưa bao giờ có thuốc giải.” Cơ Tinh Hồn lạnh lùng .
“Yên Nhiên, sao, ta sợ chết.” Nam tử xong lại đột nhiên quỳ xuống trước : “Cơ Tinh Hồn, ta chỉ cầu xin người đối xử tử tế với Yên Nhiên, muội ấy ngươi, nếu như mạng của ta có thể khiến ngươi nàng, vậy ta nguyện ý chết.”
“Nữ nhân ta rất nhiều, chẳng lẽ người nào ta cũng phải chiếu cố sao? Ngươi tính là gì, mạng của ngươi ở trong mắt ta đáng đồng.” Cơ Tinh Hồn cách vô tình.
Bùi Yên Nhiên đứng ở đó, vẻ mặt thay đổi lúc xanh lúc đỏ, sư huynh van xin đến thế, nhưng lại có thể vô tình như vậy.
“ tại, chắc ngươi nên hiểu, ai mới là người thực thích ngươi, nguyện lấy sinh mệnh để đổi lại hạnh phúc cho ngươi. Ngươi còn do dự gì nữa?” Cung Tuyết Thiến đứng ở phía sau nàng .
câu dường như khiến nàng tỉnh mộng, Bùi Yên Nhiên lập tức đỡ lấy sư huynh, ánh mắt sáng ngời, mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, tựa đầu vào trước ngực : “Sư huynh, xin lỗi, thực xin lỗi, sao muội lại có thể bỏ qua tình cảm của huynh, tình của huynh. Nhưng mà sao, từ nay về sau muội ở bên huynh, cho dù là tào địa phủ, muội cũng cùng huynh.”
“Yên Nhiên ngốc, ta muốn muội còn sống, sống tốt, muội biết ? Ta muội, nhưng ta chưa từng có mong ước xa vời muốn muội đáp lại, ta chỉ cần muội hạnh phúc.” Trong mắt nam nhân đong đầy cảm động.
“Nhưng nếu có huynh, làm sao muội có thể sống, ai quan tâm muội, ai cam tâm tình nguyện vì muội làm bất cứ việc gì, ai cho muội hạnh phúc.” Bùi Yên Nhiên nắm tay .
“Yên Nhiên.” Thanh của nam nhân có chút nghẹn ngào, rốt cuộc đợi được đến lúc nàng những lời này, nhưng lại là thời khắc sinh ly tử biệt.
“Sư huynh, huynh cần gì cả, cho dù có chết muội cũng nguyện ý ở bên huynh.” Bùi Yên Nhiên xong, giơ móng tay lên định cho vào trong miệng.
Taylại đột nhiên bị người ta giữ lấy, Cơ Tinh Hồn lạnh lùng nhìn nàng: “Ngươi muốn chết như vậy sao?”
“Buông tay, ta chết rồi phải rất hợp ý của ngươi sao? Nhưng ngươi yên tâm, bây giờ ta phải vì ngươi mà chết. Ta hối hận, bản thân nhìn thấu ngươi sớm chút. Nhưng mà, tại quan trọng nữa rồi.” Bùi Yên Nhiên xong lại dường như cởi bỏ được những ân oán trong lòng.
“Yên Nhiên, Yên Nhiên, hình như ta trúng độc.”Nam tử lúc này mới cảm nhận được.
“Cái gì?” Bùi Yên Nhiên sửng sốt, Cơ Tinh Hồn cho người khác thuốc giải, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
“Kinh ngạc như vậy sao? Ta cho người khác thuốc giải, nhưng ta cũng , mỗi ám khí bắn ra đều chứa độc dược.” Cơ Tinh Hồn .
tại nàng mới biết được, vừa rồi là cố ý đùa giỡn mình, chút cảm kích :“Ta cảm kích ngươi đâu.”
“Ta trước nay cần người khác cảm kích, nhất là ngươi.”Cơ Tinh Hồn cười lạnh.
“Yên Nhiên, chúng ta thôi.” Nam tử tự mình rút ra ám khí ở sau lưng rồi .
muốn cho nàng tiếp tục nhìn nam nhân kia, lại càng muốn nàng cùng ta dây dưa . Hạnh phúc của bản thân dễ dàng gì mới có được.
“Vâng, sư huynh, chúng ta trở lại núi cùng thành thân nhé, huynh có nguyện ý lấy muội hay ?” Nàng đỡ nam tử dậy, vừa vừa .
“Nguyện ý, ta đương nhiên nguyện ý.”
Chương 043 – muốn làm bằng hữu với ngươi
màn hận tình thù kết thúc viên mãn như vậy, may mắn là tất cả đều vui vẻ. Thực ra, Cung Tuyết Thiến biết, tuy rằng nàng ta đồng ý lấy nam tử kia nhưng nhất thời trong lòng rất khó quên người mình từng sâu đậm. Muốn quên hoàn toàn phải cần rất nhiều thời gian.
Chưởng quầy tới, nhìn thấy nơi đây đống hỗn độn, rất đau lòng, biết phải làm sao? Nhưng cũng dám đắc tội với môn chủ Độc môn Cơ Tinh Hồn nổi danh giang hồ.
“Đây xem như là bồi thường cho hôm nay.” Ai ngờ lại đột nhiên ném ra xấp ngân phiếu rất dày.
“Cám ơn môn chủ, cám ơn môn chủ.” Chưởng quầy mừng rỡ cám ơn.
Khách khứa lần lượt rời , lúc này Cung Tuyết Thiến mới với Tiểu Vân: “Chúng ta cũng thôi.”
Vừa mới bước chân chợt nghe gọi lại từ phía sau: “Tiểu thư, xin dừng bước.”
“Còn có chuyện gì sao?” Cung Tuyết Thiến quay người lại.
“Ta muốn cảm tạ tiểu thư hôm nay ra tay tương trợ, chi bằng ta mời nàng ăn cơm.” biết vì sao, Cơ Tinh Hồn đề nghị. đột nhiên rất muốn tìm hiểu nàng, sau vẻ bề ngoài bình thường có thể nào là người khác thường hay ?
“ cần. ra là ta làm điều thừa, cho dù có nhắc nhở của ta, chỉ sợ ngươi cũng sớm biết trong chén rượu kia có độc.” Cung Tuyết Thiến tự giễu . Bây giờ, nàng mới hiểu được mình xen vào việc của người khác.
“Tiểu thư quả nhiên băng tuyết thông minh. Chúng ta hãy làm bằng hữu .” Cơ Tinh Hồn cũng phủ nhận, lại tiếp. nghĩ ai cự tuyệt làm bằng hữu với .
“ xin lỗi, ta muốn làm bằng hữu với ngươi.” Cung Tuyết Thiến lễ phép cự tuyệt. Nàng muốn liên quan đến những gì thị phi, nhất là nam nhân giống , nữ tử vừa rồi chính là ví dụ điển hình.
“Cái gì?” Cơ Tinh Hồn sửng sốt, nàng cái gì? muốn làm bằng hữu với ?
“Ha ha ha ha.” đột nhiên cười ha hả, : “Nàng nên biết đời này có bao nhiêu người vì muốn làm bằng hữu của ta mà phải vắt hết óc, nàng lại cự tuyệt.”Ngữ khí kia giống như nàng biết tốt xấu.
“Đó là do trong lòng bọn họ có mưu đồ với ngươi, nhưng ta lại có. Hơn nữa bằng hữu là phải tâm kết giao mới là bằng hữu chân chính, chứ phải vì lợi dụng nhau mới kết giao. Thực xin lỗi, ta tiếp được.” Cung Tuyết Thiến ảm đạm cười, xong liền xoay người bước .
Bằng hữu tâm kết giao? Cơ Tinh Hồn sửng sốt, đời này có loại bằng hữu như vậy sao? Dù sao vẫn chưa gặp qua, thoáng chốc liền ngăn cản ở trước mặt nàng: “Nếu có mưu đồ, vậy có thể làm bằng hữu được ?”
“Việc này làm sao có thể dùng được hay được để hình dung? Hơn nữa, ta cũng muốn làm bằng hữu với ngươi. Tránh ra, ta phải về nhà.” Cung Tuyết Thiến cười khẽ, cự tuyệt lần nữa. Ai biết được, đúng lúc này, trận gió lạnh lại đột nhiên từ ngoài cửa sổ thổi vào.
Làm cho tóc nàng che ở mặt nháy mắt bay lên, lộ ra khuôn mặt nhắn đẹp đẽ cùng nụ cười thản nhiên.
Cơ Tinh Hồn nhìn thấy có chút ngây người. Mỹ nữ từng gặp rất nhiều nhưng nữ tử thanh thuần nhiễm bụi trần, đẹp tựa búp bê giống nàng là lần đầu tiên nhìn thấy. Khóe môi nhếch lên nụ cười tà mị. Nàng trốn thoát khỏi đâu.