1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Thất Bên Cố Đại Nhân - Triệm Y

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      19. Chương 19: Tiểu Thất nguyện nhúng tay
      Edit: 1900




      Ngồi ghế đá dưới tàng cây lớn, Khương Nhu phe phẩy chiếc khăn lụa trong tay như mong xua cái nóng bức trong người, chạy lên chạy xuống, chốc chốc lát lát lại kéo thả con diều, như vậy sao có thể nóng bức cơ chứ?

      Lệnh Tân Chi bưng chén nước ô mai tới giải khát mới cảm thấy dễ chịu hơn chút.

      “Tiểu thư, nghe Lãnh mụ , nhị gia của Trương gia đến làm khách trong phủ ta. Lúc này ở Tứ Phương trai dùng trà.” Tâm tư của nương nhà mình, mấy nha đầu điều . Vừa có tin tức liền lanh lợi báo ngay cho chủ tử.

      Vị nhị gia kia, thường xuyên mang áo tối màu, giày ủng đều được làm từ gấm trắng. Người cao lớn tuấn lãng lại tao nhã hữu lễ, khác gì tiên giáng trần. vậy, còn là đệ tử thế gia số ở Thái Long quận này, được bầu chọn là phu quân tâm tâm niệm niệm của rất nhiều nương.

      Hiếm thấy có người nào giữ mình trong sạch như vậy, nghe , sau sinh nhật mười ba tuổi của mình, cự tuyệt hai cái thông phòng mà lão phu nhân Trương gia sắp xếp cho. Còn , tuổi nên lòng cầu học, nên vì vật bên ngoài mà gây nhiễu tâm. Lời này vào trong tai người xung quanh, chính là ý chí cao xa của nhị gia Trương gia, tương lai chắc chắc là kẻ có tiền đồ.

      “Trương nhị gia tới sao?” Hoảng hốt, Khương Nhu ngẩng đầu đón ánh sáng chói mắt, nháy mắt sau đó, biết là đau hay khó chịu.

      Cuối cùng vẫn là bỏ lỡ. Thời điểm nàng thích , truy đuổi phía sau , trong mắt người kia chỉ có thất muội muội. Mà quận thủ phủ xưa bằng nay, nàng bước vào thư viện Lộc Sơn, hai người cùng đường nữa. Ngược lại, là xứng với nàng.

      nhìn xem tam tỷ tỷ và cửu muội muội nghỉ ngơi thế nào rồi? Nếu nghỉ tốt rồi, chúng ta nên sớm trở về.” Dù sao cũng là người trong lòng lâu, giờ nàng bỏ qua, cũng có chút tiếc nuối.

      Sau này hai người khác đường, cũng cần thiết quyến luyến làm chi.

      Tân Chi rũ mắt thu thập thức ăn trong hộp, nhất thời ràng suy nghĩ của nương, hôm nay nương làm sao vậy nhỉ? Nếu là lúc trước, chỉ cần nghe tới tên Trương nhị gia, ngũ nương luôn soi gương tô điểm. Tới khi xinh đẹp mới chịu ra ngoài gặp người. Còn tới tận Tứ Phương trai của nhị gia để nhiều hơn mấy câu, tìm chủ ý để nhìn vị kia nhiều hơn cơ mà.

      Dù tận mắt thấy vị kia đối đãi với thất nương tươi cười ôn hòa, nương cũng bao giờ chịu thua. Đặc biệt khi biết phu nhân có ý tác đôi cho hai người, nương càng thêm thân thiết với phu nhân nữa mà.

      Sao mới có mấy ngày biến hóa to lớn như vậy chứ?

      “Tiểu thư, ngài qua Tứ Phương trai tìm thất nương chuyện?” Giản Vân so với Tân Chi càng thích lấy lòng chủ tử, lại phải người biết suy nghĩ, giờ phút này biến khéo thành vụng.

      Lạnh lùng liếc Giản Vân cái, Khương Nhu đứng dậy, cười cười hô gọi hai vị nương trở lại.

      Ba người tới hành lang, mắt Khương Nhu tùy ý nhìn thoáng qua, vừa lúc đối diện với cái cửa sổ, qua thanh cửa, là ánh mắt quen thuộc của người kia.

      ! Hai người đối mắt, đều vô cùng ngạc nhiên. Người kia gật gật đầu cái, bóng người biến mất trước cửa sổ. Khương Nhu vội vàng quay đầu nhìn, quả nhiên, ô cửa sổ bên cạnh có bóng lưng của .

      Bóng lưng nam tử cao lớn chưa từng quay đầu, phía gài chiếc trâm ngọc đơn giản. Chỉ ánh nhìn, cũng làm đảo loạn tâm trạng của nàng.

      “Ngũ muội muội?” đường chuyện náo nhiệt. Đột nhiên quay đầu liền thấy thiếu người, ngũ muội nàng quay đầu nhìn xung quanh. Cũng hiểu xem cái gì mà nhập thần như vậy? Khương Chi gọi nàng vài tiếng, mới thấy người quay đầu, phát đúng, “Sao vậy? Sắc mặt muội sao lại kém vậy?”

      ?” Tay nâng hai gò má, Khương Nhu miễn cưỡng cười cười, “Vừa rồi, hình như muội thấy con nhền nhện”

      Hai người kia nghe vậy cũng sợ hãi theo. “Trở về phải với quản mới được, dọn dẹp kiểu gì” Bước cũng nhanh chân hơn như để tránh xa vật gì đó ghê gớm.

      cách xa, trong lòng Khương Nhu lại càng ngột ngạt. ràng, nàng là người xoay người bước trước, vì sao khi thấy , lại phải xấu hổ, hơn nữa…

      ……

      “Cũng hiểu sao ngũ nương ngày hôm nay tới? Tiểu nhân còn đặc biệt chuẩn bị trà lài thượng hạng.” Phúc An thu thập trà cụ, tự thầm mình.

      Khương Dục đưa Trương Sâm về trở lại, nghe nhắc vậy, trong mắt lóe lên tia hiểu .

      Lại nhìn Khương Viện, trong phòng sớm tháo trướng cẩm bình, tiểu nương vẫn ngồi xích đu, dường như có việc gì, lông mi máy động liên tục, ràng là nghe vào lỗ tai.

      “A Viện định chuyện này cho ngũ muội muội nghe sao? Nàng còn chưa biết, hai vị thế huynh của Trương gia cũng muốn nhập học chung với bọn ta đâu.”

      Thất nương dáng ngồi đoan chính, tay nâng quyển sách, mắt cũng nâng, kiên định lắc đầu.

      nguyện nhúng tay.”

      Nếu Trương gia nhìn trúng nàng, chừng ngày sau người được gả qua là nàng. Lúc này giúp Khương Nhu, chẳng phải khiến bản thân thêm việc? tình còn chưa định ra, nàng ngăn trở những động tác kia của Khương Nhu, nàng còn chưa tới mức dâng trào lương tâm mà chỉ điểm.

      Bất cứ người nào đều phải chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình, phải sao? Ví như nàng, sơ ý bị người nhìn thấu, từng bước tới ngày hôm nay, là hối hận vô cùng, nàng cũng phải yên lặng mà chịu đựng đó thôi.

      Khương Dục bước qua, sờ sờ đầu nàng, khóe miệng cũng cười nhàn nhạt.

      Rất tốt, tâm tính như vậy, hại người, cũng chịu thiệt thòi.

      …….

      Lại qua mấy ngày, phủ thượng có khách mời mà tới. Người tới lại là người vừa rời chưa quá tháng, phu nhân đại phòng Đồng thị dẫn theo cả đoàn người quay trở lại. Bên cạnh Đồng thị là nhị nương Khương Xuân có bảy phần giống mẫu thân nàng. Cuối cùng, là Sử mụ, cánh tay đắc lực của lão phu nhân Khương gia. Sử mụ mụ tươi cười niềm nở ‘vạn phúc’ với Hứa thị.

      Đoàn người quây quần tiến vào trong phòng khách, Khương Viện ngồi bên người Hứa thị, con ngươi trong veo, nhìn cả đầu đầy trang sức lấp lánh của nhị nương.

      Xoa xoa mắt, Khương Viện là hiếu kì a, vật nặng như vậy gài đầu, cái cổ của nhị nương đau à?

      hoài nghi, người có lợi dậy sớm như Đồng thị, với cái cá tính bá đạo của Khương Xuân, hai mẫu nhi nhà này hôm nay đột nhiên tới bái phỏng? Liền cả Sử mụ mụ cũng tới, còn cười đến là hiền hòa như vậy. Ba kẻ này tới đây làm gì?

      “Lão thái thái nghe nhị phòng có hỉ , trong lòng vô cùng cao hứng. Trước đó trong ngực ngột ngạt, giờ người cũng thư thái hơn. Lại tới trong phật đường niệm kinh bái phật, khen nhị lão gia và phu nhân vô cùng hiếu thuận.”

      Lời mở màn này quen thuộc nha, lần nào lão phu nhân muốn bức bách nhị phòng, câu mở đầu cũng như vậy?

      Thất nương ngồi thẳng hẳn người lên, nhìn cái thân hình đẫy đà của Sử mụ, lại nhìn cái mặt hai cằm và nốt ruồi viền môi bà tử ta, lại nhìn phong thư tay Hứa thị…

      “Chuyện này thiếp thân làm chủ được. là mệnh lệnh của lão phu nhân, tự nhiên phải hỏi ý tứ của đại nhân. Nếu mấy vị vội vã ly khai, vẫn nên ở lại chờ thêm chút thời gian.”

      Khương Viện mẫn cảm nhìn thấy ánh mắt chứa lãnh ý của Hứa thị, điển hình của cái kiểu ngoài cười trong cười!

      Quả nhiên, phàm là việc có nhị nương dính dáng vào, kiên quyết bình tĩnh được.
      Last edited: 8/3/20
      thongminh123, noair, sweet mandy7 others thích bài này.

    2. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      Chúc nửa thế giới luôn vui vẻ và xinh đẹp [​IMG][​IMG][​IMG]
      Đặc biệt, nhận được thiệt là nhiều hoa và quá nhé [​IMG][​IMG][​IMG]
      Tôm Thỏ, levuong, Mengotinh_Ranluoi2 others thích bài này.

    3. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      Ơn giời, cung ta mở lại được rồi!
      levuongMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      hihi, chào mừng nàng @1900 quay trở lại nè. Chờ đón các chương tiếp theo của nàng nha
      sweet mandy, Tôm Thỏ1900 thích bài này.

    5. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      TIỂU THẤT BÊN CỐ ĐẠI NHÂN

      CHƯƠNG 20:
      TIỂU THẤT BỊ THƯƠNG

      EDITOR: 1900


      (1900: Ta thay đổi số danh từ, họ tên trong truyện cho dễ hiểu từ chương 20 nhé các nàng. Trước bảo trì đăng chương 20 rồi, hiểu sao bị mất, phải chỉnh lại từ đầu luôn @@)


      “Nhị tỷ tỷ, người kéo ta ra đây là vì chuyện này?”

      Kể từ hôm qua, sau khi bị phu nhân Hứa thị tiếng động đuổi ra khỏi phòng, Khương Xuân chờ kịp tìm tới cửa. tóm được nàng quyết , từ Đào Hoa viện chạy tới Tứ Phương các cầu Khương Dục, cuối cùng cũng lôi lôi kéo kéo được Khương Viện về nhà thủy tạ bên hồ sen để chuyện đứng đắn.

      Đầu tiên, nàng liền nhắc tới mấy nương khi còn bé thân cận ra sao hồi còn ở đại trạch, ~tình cảm vô cùng thâm hậu. Tiếp theo, từ khi Nhị phòng chuyển ra, nàng mỗi ngày đều nhớ nhớ nhung nhung. Cuối cùng, mỗi người các nàng sau này đều phải gả cho người, cần nâng đỡ nhau a @@

      Nghe tới nỗi đầu choáng mắt hoa, Khương Viện bị hư tình ý giả của nàng đau cả đầu, nhị nương mới chuyển tới chủ đề chính. Cũng mang hồn của thất nương trở lại mặt đất đấy.

      “Nhị tỷ tỷ, phải người nghị hôn rồi sao? Sao lại muốn thư viện học? Phu nhân , tam tỷ tỷ cũng xem mắt, trước khi lấy chồng nên ra ngoài. Càng tới xa.”

      Lời này của tiểu Thất cũng ràng, chuyện hoang đường như vậy, chắc chắn được! Đáng tiếc nhị nương là ai chứ, những điều nghịch ý nàng, bao giờ vào đầu cả.

      Nắm tay chặt tay, lời ngạo khí, “Chức quan kia của phụ thân ta, sang năm mới có thể định. Lúc này nghị thân, phải làm người ta chiếm hết tiện nghi? Kéo dài nửa năm nữa, tương lai sau này gả được người càng tốt hơn!”

      Khương Viện lẳng lặng nhìn nàng, mấy năm gặp, đôi mắt của nhị nương thấp chút nào!

      “Lần trước đại phu nhân còn , thay nhị tỷ nhìn trúng hai vị tuấn tài phẩm mạo hơn người. Còn chút băn khoăn chọn trong hai, sau đó liền trao đổi canh thiếp. tại lại muốn đổi ý, muốn đáp lời bên đàng trai kia ra sao?”

      Trần Thế Mỹ cũng là sau này đạt được mục đích mới vứt bỏ bã cám. Đại phòng ‘qua cầu rút ván’ như này có phải hơi sớm? Nơi nào có phong phạm diễn xuất mà thế gia nên có?

      *Trần Thế Mỹ: câu truyện này có trong Bao Công á, chắc các nàng cũng biết, phiên bản đỗ Trạng Nguyên công danh xong ruồng bỏ vợ con nghèo ý.

      “Vào thư viện, giá trị con người tự nhiên như nước lên thuyền vậy. Đến lúc đó, nơi nào còn thấy ‘sóng’ này chứ. Lại , nữ nhi khi nào gả ra, tự nhiên do chúng ta định đoạt. Công đạo? bái đường thành thân, cần cái gì công đạo!”

      Tiểu Thất xem ra được phen mở rộng tầm mắt a, “Trần sử đại nhân mà nhị tỷ ngài cũng thấy chưa tốt?”

      Trần sử chính là chức quan dưới quận thủ của phụ thân, phụ trách việc thị sát các huyện, cũng là chức quan béo bở. Đại lão gia quan chức, dựa vào lão thái gia mới có thể kết thân mối nhân duyên này, còn tính là ủy khuất Khương Xuân nàng .

      “Tiểu lại nha môn, cũng dám trèo cao? biết xấu hổ, nằm mơ !” Nhị nương khinh thường cười , mặt đều là khinh thường thèm che dấu.

      Mắt thấy nữa cũng giải quyết được, Khương Viện liền sửa lại tóc tránh thoát lôi kéo của nàng.

      “Nhị tỷ nếu muốn thư viện, muội sao có thể làm chủ được, tỷ cầu phụ thân mới tốt.”

      “Còn phải do tiểu Thất muội tuổi còn chưa vội nghị thân sao. Lần này muội chủ động nhường cơ hội này cho tỷ, sau tới tuổi muội lại thư viện học sau.” Cánh tay Khương Xuân tiếng động ôm lấy tiểu Thất.

      Khương Nhu cũng là giao hảo, nhưng tâm tư thâm sâu, sao có thể buông tha cơ hội tốt như này. Muội muội tiểu Thất này lại cơ linh như vậy, chừng chỉ cần hống nàng vui vẻ là có thể chủ động nhường cơ hội này cho mình?

      Nếu thất nương chủ động từ bỏ, nhị tỷ như nàng, chỉ cần khéo chút, chắc chắn liền bắt vào tay.

      Đây là nghĩ mình là kẻ ngu dốt? Khương Viện buồn cười.

      Càng ngày càng được kiến thức giáo dưỡng của Đồng thị, lợi hại a, thể bội phục da mặt dày của người này, mặt hồng tim nhảy, cứ như vậy đòi ngươi đáp ứng nàng, khả năng còn có thể ăn vạ !

      “Nhị tỷ có nghe qua chưa, thế tử tới phủ ta làm khách, sớm gặp qua muội và ngũ tỷ. Nếu từ bỏ, chính là phủi mặt mũi của thế tử a.”

      “Sao có thể? Thân phận thế tử là gì, gặp cũng gặp qua thôi, chẳng lẽ còn có thể nhớ ngươi sao?”

      Khương Viện bất đắc dĩ, quay đầu , muốn để ý cái kẻ dở hơi này.

      Nàng cũng hy vọng người nọ cứ thế mà quên mình!!!!

      “Nhị tỷ cần nhiều lời, việc này muội thể đồng ý.”

      Mới vừa tươi cười hớn hở, đảo mắt mặt lạnh trừng trừng, “ chịu?”

      Trở mặt hơn lật sách , Khương Viện cũng hé răng.

      Mặt sóng hồ lóng lánh, phía dưới cầu có vài đôi uyên ương hí thủy. Cỏ lau bờ bên kia, mảnh xanh biếc, từ xa nhìn lại, chỉ làm tâm hồn người ta thoải mái. Nếu có vị nương Khương Xuân này, ngồi nơi đây thưởng cảnh cũng cmn vui sướng.

      Mắt thấy dáng vẻ chịu hé răng, nhị nương giận sôi máu rồi.

      “Hảo, hay cho Khương Viện ngươi, quá ích kỷ, tiểu nhân tham hư vinh! Ngày thường giả bộ ngoan thuận ôn dịu, mọi đều thương lượng. Lúc này có ai, thế nào, biết làm bộ làm tịch? cho rằng được thư viện Lộc Sơn là ngươi có thể bay lên làm phượng hoàng? Thất muội đừng quên, dù năng lực thế nào, thời điểm xuất giá cũng là lão phu nhân gật đầu!”

      Dùng sức buông cổ tay nàng, móng tay sắc nhọn của Khương Xuân liền xẹt qua da thịt ai kia. Lời tàn nhẫn lại mang theo uy hiếp.

      ‘Tê’, tiếng hít hơi, Khương Viện hô đau vội vàng thu tay lại, chỉ thất mu bàn tay trắng nõn lại có ba vạch máu ghê người.

      Thất nương hiếm khi tức giận cũng trầm mặt. phải vì nàng bị thương, mà vị này cố ý! Giờ phút này, trong mắt Khương Xuân mang theo ý cảnh cáo rệt.”

      Vốn tưởng rằng, con người này cùng lúc giống nhau, coi ai ra gì là cực hạn rồi. Thế mà, giờ xem ra, tâm địa của nàng cũng hỏng rồi.

      “Tiểu thư!” Lục Bình cùng Thôi mụ ở bên ngoài thấy tình hình này, vội vàng chạy lại, nâng tay của nương nhà mình lên, càng nhìn càng đau lòng.

      “Nhị nương, chuyện này ngài làm quá mức! Ta bẩm lại với đại nhân!” Thôi mụ sốt ruột, tiếc dĩ hạ phạm thượng.

      Khương Xuân hừ lạnh, làn váy xoay theo chuyển động, mang theo nô tỳ thân cận nghênh ngang rời .

      Thân ảnh kiệt ngạo như vậy, trong mắt Khương Viện, càng thêm kiên định suy nghĩ của nàng.

      “Tiểu thư, ngài nếu đau, cũng đừng chịu đựng, kêu ra mới tốt.” Mới vừa vào trong sân viện nhà mình, Thôi mụ cao giọng gọi người mang nước ấm tới, lại mang theo khăn sạch, cẩn thận lau nhàng. Cầm khăn tay chặt, vừa kinh vừa giận, ngăn được phát run trong lòng.

      Xuân đứng bên, sớm tức trắng mặt. nghĩ tới, đều nhiều năm gặp, vừa gặp nhị nương điêu ngoa ngang ngược như vậy!

      Khương Viện an tĩnh ngồi ghế, cười trấn an hai người. Tức giận trong mắt sớm tan , lại khôi phục bình thản ấm áp thường ngày, nhìn nụ cười này cũng khiến người thư thái vui vẻ.

      “Lúc nãy đau, giờ khá hơn nhiều.”

      “Thất muội bị thương?” thanh từ xa truyền lại, là đại gia Khương Nam. Ngữ khí nôn nóng, còn chưa kịp vào hỏi chuyện ngay.

      Mành được vén lên, quả nhiên Khương Nam, Khương Dục sóng vai lại đây, cả hai đều mặt thối, trầm nhìn đến, hiển nhiên đều cực kỳ tức giận.

      “Bị thương ở đâu?” Nhìn thấy Thôi mụ nâng bàn tay của nàng lên, đôi mày rậm của Khương Nam nhíu càng chặt. Khương Dục lạnh lùng như nước, nhìn chằm chằm biểu mặt nàng.

      “Người vô can liền lui trước. Mang đại phu vào đây.” Nắm cánh tay khác của nàng, Khương Dục thuận thế ngồi xuống, sương lạnh trong mắt biến mất, cứ nhìn nàng chớp mắt.

      Khương Nam khó hiểu, làm sao cảm giác, nhị đệ là tức giận Thất muội?

      “Lần này là vì sao? Lại khiến ngươi ngoan ngoãn nghe lời, theo nàng chạy ra ngoài?” Lúc trước còn ở Tứ Phương các, vốn định nghiêm khắc cự tuyệt. Nếu phải do nàng giành trước đồng ý, trong mắt còn lộ ra khẩn cầu, há khiến thả người?

      Dù vậy, cũng vẫn yên tâm mà phái Phúc An ngầm theo sau, nghĩ tới vẫn cứ xảy ra chuyện.

      Thôi mụ, Xuân đều bị Khương Dục đuổi ra ngoài, trong phòng chỉ còn ba huynh muội. Lúc này, chút cố kỵ, nhị gia liền hỏi vấn đề sắc bén phi thường.

      Khương Nam nghi hoặc, đánh giá đôi huynh muội này. Đặc biệt là tiểu thất, muội ấy buông mí mắt, hai tay đặt đầu gối, môi cắn chặt.

      Đây vẫn là lần đầu thấy cái dáng vẻ này của thất muội. sao nhỉ, vẫn xinh đẹp như trước, thiếu ý cười, lại thêm chút...trầm tĩnh?

      Hai người trầm mặc hồi lâu, Khương thất nương hiểu rằng trốn được, đành phải khó khăn mà .

      “Đây là cơ hội khó có được, thể bỏ qua. Bị thương như vậy là ngoài ý muốn.”

      thể thừa nhận, nàng giỏi xem mặt đoán ý, nghiền ngẫm nhân tâm, cũng có thời điểm tính ra.

      Cũng đáng, dù chịu chút da thịt đau đớn, chuyện này, nàng cũng hối hận!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :