1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tiểu thư phế vật thật yêu nghiệt - Bồ Đề Khổ Tâm ( Hoàn - 6 quyển - 5 phiên ngoại )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 18 (2)

      Edit: rinnina

      "Chuyện này, ai..." Hoằng Quy thở dài, , "Ta vừa mới trở về từ phủ thành chủ, Phượng thành chủ căn cứ tra xét của các vị quận chúa, bí cảnh Linh năm nay giống như xảy ra vấn đề gì, hạn chế nhân số vào, thể giống lúc trước vào vô điều kiện."

      "Sao lại thế này a? Bí cảnh Linh lại có vấn đề?" Hác Bằng Du .

      " biết là nguyên nhân gì. Phượng thành chủ cũng biết." Hoằng Quy , " Ban đầu ta bàn bạc xong với Liêu lão nhân, đến lúc đó con cùng người của Công hội Luyện đan sư cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, nhưng là giờ danh ngạch của Công hội Luyện đan sư chỉ có 8 danh ngạch, còn người đủ điều kiện bị bỏ nửa. Cho nên ta suy nghĩ, muốn con buông tha cho việc tiến vào bí cảnh Linh."

      "Sư phó? !" Độc Thiên Diệp nghĩ tới Hoằng Quy như vậy, nhất thời phản ứng kịp.

      "Ai, " Hoằng Quy lại thở dài, , "Bí cảnh Linh cũng tốt như người bên ngoài nghĩ. Tuy bên trong có rất nhiều thiên tài địa bảo, có rất nhiều kỳ ngộ, nhưng bên trong cũng có rất nhiều nguy hiểm. Mỗi lần bí cảnh Linh xuất , người ra đến nửa người vào. Hơn nữa mỗi lần xuất bên trong ra sao đều giống lần trước, kinh nghiệm của người trước căn bản là vô dụng. Ban đầu ta nghĩ con có thể cùng người của Công hội Luyện đan sư và Công hội Luyện khí sư, nhưng lúc này nhân số của họ giảm mạnh, thực lực cũng yếu ít. Cho nên..."

      "Cho nên nếu con muốn vào, nguy hiểm lớn hơn nữa ." Độc Thiên Diệp tiếp lời.

      Hoằng Quy gật đầu, dựa theo tình cảm, muốn Độc Thiên Diệp tiến vào bí cảnh Linh. Cho dù năm nay Công hội Linh sư vẫn như cũ có ai vào, cho dù Công hội Linh sư suy sụp, nhưng vẫn lấy an nguy của Độc Thiên Diệp làm trọng. Nhất là mọi người lý do bí cảnh Linh xuất vấn đề, bên trong là bộ dáng gì ai cũng biết!

      "Sư phó, con biết ngài lo lắng cho con, nhưng con phải vào." Độc Thiên Diệp .

      "Ai, ta biết con buông tay ." Hoằng Quy .

      "Sư phó, nếu danh ngạch hữu hạn, mấy gia tộc khác làm sao bây giờ?" Độc Thiên Diệp hỏi.

      " tại các quận đều chuẩn bị tỷ thí gia tộc, để cho người phù hợp điều kiện tỷ thí, sau đó là các quận tỷ thí, cuối cùng tuyển ra trăm người vào bí cảnh." Hoằng Quy .

      "Nếu chúng ta có thể cùng nhau vào tốt rồi. Đến lúc đó có nguy hiểm gì ta cũng có thể xung phong đứng trước tiểu sư muội." Hác Bằng Du câu, dẫn dến8 những người khác cũng cảm thán.

      Theo như lời Hoằng Quy, trước khi bí cảnh Linh mở ra nửa năm, trận đấu chọn lựa của các quận bắt đầu dùng hừng hực khí thế tiến hành. Độc Thiên Diệp xem trận đấu này, nhưng vẫn thỉnh thoảng chú ý tin tức, Bùi Thiếu Nam lại thỉnh thoảng cho nàng ai lại thăng cấp, ai sau khi vào bí cảnh Linh có thể phát triển đội hữu thành lâm thời gì đó.

      Độc Thiên Diệp cười cười, đội hữu lâm thời, đội hữu chân chính là người có thể yên tâm giao phó sau lưng, là người có thể cùng nàng sóng vai chiến đấu! Mà chiến hữu chân chính của nàng, trước mắt chỉ có người là Bách Lý Như Yên! Nhưng ngay cả Như Yên có đến thế giới này hay , ở đâu nàng cũng biết!

      Bởi vì tình huống có biến, trạng huống , Độc Thiên Diệp thể chuẩn bị càng nhiều. May mắn mọi người Mạc gia xuất quan, Đô Đô hóa huyễn khí trong Luyện Hồ thành linh khí, để nàng có thể tu luyện trong Luyện Hồ. Thứ tốt này, ở tình huống khẩn cấp cũng cần lấy đến dùng đúng ?

      "Tranh, tranh, tranh."

      "Phanh, phanh, phanh!"

      Độc Thiên Diệp ở trong Luyện Hồ lý đàn tấu Mị lên, sóng đánh nát những hòn đá bốn phía, phát ra từng trận tiếng động. Đợi khúc chấm dứt, chung quanh nàng còn hòn đá nào.

      "Chủ nhân, công của ngài lại tiến bộ!" Đô Đô xuất trước mặt Độc Thiên Diệp, nhìn bốn phía hỗn độn .

      " công này quá lợi hại, dùng chuôi thánh khí này dã có thể phát ra uy lực như thế, nếu dùng Phục Hy cầm, biết là hiệu quả thế nào." Độc Thiên Diệp cảm thán.

      "Chủ nhân, lĩnh vực của ngài thành hình rồi, công cũng luyện được lợi hại như thế, khi nào mới xuất quan?" Tiểu Hỏa bay qua, rơi xuống bên người Độc Thiên Diệp hỏi.

      Độc Thiên Diệp thu Mị, đứng dậy nhìn Tiểu Hỏa, : "Muội lại nhàm chán chứ gì ? ! Chúng ta ra ngoài. xem lúa này chọn lựa tiến hành thế nào, nhìn xem bọn ngoại công có về chưa."

      Độc Thiên Diệp xong, mang theo Tiểu Hỏa ra khỏi Luyện Hồ. Sau khi ra ngoài tìm Hoằng Quy, tìm hiểu chút tình hình gần đây của trận đấu chọn lựa, biết được tất cả trận đấu xong, trăm người được chọn cũng định ra. Hơn nữa Công hội Luyện đan sư, Công hội Luyện khí sư, Công hội Thuần thú sư, Công hội Lính đánh thuê mỗi chỗ 8 người, cộng thêm Độc Thiên Diệp, năm nay tổng cộng có 133 người tiến vào bí cảnh Linh.

      "Nếu con còn ra, ta phải gọi con. Còn có nửa tháng bí cảnh Linh xuất , năm nay cửa vào ở gần thành Long Hoa, cho nên giờ mọi người đều thành Long Hoa chờ rồi." Hoằng Quy .

      Ách, thành Long Hoa...

      Độc Thiên Diệp liên hệ với bọn Mạc Chấn Đình chút, hai ngày sau, bọn họ về tới thành Nấm, nhưng vào thành, Độc Thiên Diệp ra ngoài thành tìm bọn họ, đưa bọn họ vào trong Luyện Hồ, đến lúc đó cùng Độc Thiên Diệp bí cảnh Linh.

      Bởi vì lối vào ở thành Long Hoa, gần chỗ Công hội Thuần thú sư, cho nên Độc Thiên Diệp muốn quá sớm, sau đó vẫn là Hoằng Quy sợ lâm thời xảy ra vấn đề gì, để bọn Hác Bằng Du cùng nàng thành Long Hoa.

      Độc Thiên Diệp vừa đến thành Long Hoa khiến cho các thế lực chú ý. Nhất là vì mâu thuẫn giữa Công hội Linh sư và Công hội Thuần thú sư hơn năm trước, mà là có tin tức năm nay Công hội Linh sư có người phù hợp tiến vào bí cảnh Linh, chính là Độc Thiên Diệp !

      Công hội Linh sư là trong những thế lực siêu cấp lớn đại lục Linh, nhưng là hai lần trước có người phù hợp điều kiện, năm nay có người vào nhưng chỉ có người !

      Chuyện Độc Thiên Diệp khiêu chiến hội trưởng Công hội Thuần thú sư lần trước làm ồn ào huyên náo toàn bộ đại lục, mọi người đều cảm thán Bách Tân Nham cư nhiên bị người đến từ gian thấp đánh bại, có người nghĩ tuổi của Độc Thiên Diệp. Nghĩ ở gian như đại lục Huyền Nguyệt, có thể tu luyện đến cấp bậc huyễn tôn, dù thế nào cũng phải hai trăm năm, tất cả mọi người cho rằng Độc Thiên Diệp là người phản lão hoàn đồng, nghĩ tới nàng cư nhiên còn chưa đến năm mươi tuổi?!

      Thần vương trung cấp, thuần thú tông sư, nghe còn là luyện đan sư, còn chưa đến năm mươi tuổi, mấy chữ này ở cùng chỗ, khiến người nhìn thấy hoảng sợ mù mắt.

      Độc Thiên Diệp và bọn Phong Khinh Nhiễm đến thành Long Hoa, chọn khách sạn chuẩn bị vào, mới vừa vào thấy hai bóng người tính quen thuộc.

      _Hết chương 18_
      Last edited: 1/3/16

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 19: bí cảnh quỷ dị

      Edit: rinnina

      Điền Mộng và Bách Phượng Lan trước khi Bách Phượng Lan xuất giá là hảo tỷ muội, tuy rằng tuổi hai người chênh lệch có khá lớn, nhưng chuyện này cũng ảnh hưởng đến cảm tình của hai người.

      Ca ca Điền Mộng là Điền Ngạo trúng tuyển vào bí cảnh Linh năm nay, Điền Mộng và những người khác của Điền gia sớm cùng đến thành Long Hoa.

      Bách Phượng Lan từ chuyện năm rưỡi trước về sau vẫn ở tại Công hội Thuần thú sư, biết được hảo hữu của mình đến thành Long Hoa, thường xuyên đến tìm nàng chuyện phiếm du lịch vân vân.

      Thời tiết hôm nay tệ, hai người hẹn nha ra ngoài dạo, nghĩ tới vừa ra đến cửa khách sạn nhìn thấy Độc Thiên Diệp và bốn sư huynh của nàng.

      Cái gọi là kẻ thù gặp lại hết sức đỏ mắt, huống chi là hai người đều có cừu oán với Độc Thiên Diệp. Bách Phượng Lan nhìn thấy Độc Thiên Diệp muốn xông lên bầm thây vạn đoạn nàng ra, may mắn Điền Mộng giữ nàng lại.

      "Tiện nhân, ngươi cư nhiên còn dám tới nơi này ?!" Phải biết nếu ánh mắt có thể giết người, hận trong mắt Bách Phượng Lan có thể thiên đao vạn quả Độc Thiên Diệp.

      "Ôi uy, ta Công hội Linh sư , các ngươi lại muốn tới ở khách sạn. Gặp phải chó điên, là hủy tâm trạng tốt của ta." Hác Bằng Du đánh ngáp .

      "Ngươi ai là chó ? !" Bách Phượng Lan phẫn nộ hỏi.

      "Ai nhận chính là người đó." Hác Bằng Du .

      "Ngươi..."

      Bách Phượng Lan giãy khỏi tay Điền Mộng muốn công kích bọn Độc Thiên Diệp. Bị Điền Mộng mạnh mẽ đè xuống, nở nụ cười với bọn Hác Bằng Du, lôi kéo Bách Phượng Lan .

      " thôi, chúng ta thuê phòng." Phong Khinh Nhiễm , cũng để bọn Bách Phượng Lan vào mắt. Tuy rằng sau lưng đều có công hội, nhưng chênh lệch giữa nàng và bọn họ chỉ chút.

      "Được."

      Mấy người vào trong khách sạn, lập tức có tiểu nhị lên đón tiếp bọn họ. Đều là nhân vật phong vân của đại lục Linh, tự nhiên được khoản đãi nhiệt tình, nhất là Độc Thiên Diệp, lần trước khiêu chiến sau khi nàng Bách Tân Nham vốn lộ mặt bên ngoài, mọi người đều rất ngạc nhiên với nàng.

      Thuê phòng, mấy người bình tĩnh lên lầu, đá những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu ở phía sau.

      bên khác, sau khi Điền Mộng lôi Bách Phượng Lan ra, mới vừa xa, Bách Phượng Lan tránh khỏi tay Điền Mộng.

      "Buông, ngươi kéo ta làm gì? ! Nếu phải ngươi lôi kéo ta, ta khiến cho tiện nhân kia đẹp mặt !" Bách Phượng Lan bất mãn trừng mắt nhìn Điền Mộng, oán nàng xen vào việc của người khác.

      "Nếu ta lôi kéo ngươi, ngươi chịu thiệt." Điền Mộng .

      "Hừ, thành Long Hoa này là địa bàn của Công hội Thuần thú sư ta, Công hội Linh sư của nàng tính cái gì." Bách Phượng Lan .

      " Tỷ tỷ tốt của ta, tuy rằng nơi này là địa bàn của Công hội Thuần thú sư, nhưng lúc này chỉ có mình ngươi nha. Bọn họ có tới năm! Cho dù Bách gia gia dẫn người đến, vậy trước đó cũng đủ cho bọn họ đánh ngươi chút." Điền Mộng giải thích, "Hơn nữa nếu nàng xảy ra chuyện ở thành Long Hoa, đến lúc đó người của Công hội Linh sư tìm các ngươi phiền toái ."

      Bách Phượng Lan ngẫm lại đúng là như vậy, : "Sao ta lại quên chứ ? Nhìn thấy tiện nhân kia, trong lòng ta tựa như bị lửa đốt. đem nàng bầm thây vạn đoạn giải được mối hận trong lòng của ta!"

      "Lan tỷ tỷ, ngươi muốn giết nàng cũng phải chọn lúc làm cho Công hội Linh sư có phương pháp chuyện !" Điền Mộng .

      "Muội có biện pháp gì ?" Bách Phượng Lan hỏi.

      Điền Mộng nhìn nhìn chung quanh, sau đó bên tai Bách Phượng Lan: "Nghe Công hội Linh sư chỉ có mình nàng bí cảnh Linh. phải tỷ cũng sao? Mọi người của Công hội Thuần thú sư đều nghe lời tỷ , khi các ngươi vào còn phải tỷ muốn thế nào là thế ấy sao. Hơn nữa bên trong phải còn có mãnh thú gì đó sao, tùy tiện chế tạo chút ngoài ý muốn là được. Người gặp chuyện may trong bí cảnh Linh, đến lúc đó Công hội Linh sư muốn trách cũng trách đến đầu của tỷ."

      Bách Phượng Lan càng nghe càng cao hứng, : "Biện pháp này tốt, vậy tỷ đây để nàng sống lâu vài ngày. Đến lúc đó vào, chuyện thứ nhất tỷ làm là đoạt tánh mạng nàng! Cảm ơn muội nha Mộng Nhi, nếu phải có muội vừa nãy chắc chắn tỷ phải chịu thiệt . , chúng ta trở về thương lượng chi tiết."

      Bởi vì Bách Phượng Lan cũng là thuần thú sư, tuổi vừa vặn đủ dùng, cho nên lần này nàng được ở trong danh sách của Công hội Thuần thú sư. Lúc trước nàng muốn vào xem thử có kỳ ngộ gì , giờ biết Độc Thiên Diệp cũng vào, vậy mục đích lần này của nàng muốn xóa mối hận trong lòng!

      Hai ngày sau, các thế lực khác đến đủ. Căn cứ tình hình trước khi bí cảnh Linh mở ra trong dĩ vãng, mọi người rất nhanh phán đoán ra cửa vào lần này ở đâu. Cửa vào vừa được tìm ra, người muốn vào hạ trại gần đó, chờ sau khi bí cảnh mở ra có thể vào ngay.

      Độc Thiên Diệp đến ngọn núi, nhìn lều trại dưới khe núi cái rồi lại cái, thở dài.

      "Sao vậy ?" Phong Khinh Nhiễm vào phía sau nàng, nghe thấy tiếng nàng thở dài thân thiết hỏi.

      "Sao sư huynh lại tới đây." Độc Thiên Diệp hỏi.

      "Nhìn thấy muội ra, huynh cùng đến đây. Vừa nãy muội cảm thán cái gì?" Phong Khinh Nhiễm đến bên người Độc Thiên Diệp, hỏi.

      "Ta suy nghĩ những người nơi này, vào, có bao nhiêu người có thể ra." Độc Thiên Diệp .

      biết vì sao, đối với bí cảnh lần này, trong lòng của nàng có loại dự cảm tốt. Giống như bên trong phát sinh chuyện tốt gì đí. Nàng cho mình là vì lần này rất khác thường, mình chỉ nghĩ vớ vẫn, nhưng cảm giác trong lòng lại thể xem . Hơn nữa lần trước Hoằng Quy , bình thường khi số người ra đến nửa số người vào, cho nên mới nhịn được cảm thán chút.

      "Những người khác có thể ra bao nhiêu chúng ta cần biết, chỉ cần muội có thể bình an ra là được rồi." Phong Khinh Nhiễm , "Cho nên sau khi muội vào, tìm được Ngát Hương hoa tìm nơi nấp chờ bí cảnh lại mở ra là được. Huynh thấy vẻ mặt ngày đó của Bách Phượng Lan, vẫn là buông cừu hận. Muội chỉ có người, huynh sợ nàng làm chuyện tốt gì với muội trong bí cảnh. Dù sao địa vị của nàng trong Công hội Thuần thú sư vẫn rất cao, nếu nàng để những người khác đối phó muội..."

      "Sư huynh, khi nào biến huynh biến thành như vậy, khụ khụ, dong dài." Độc Thiên Diệp nghe lời của Phong Khinh Nhiễm, nhịn được ngắt lời.

      Phong Khinh Nhiễm cốc đầu nàng, : "Huynh đây là quan tâm muội!"

      "Muội biết." Độc Thiên Diệp , "Muội chú ý. Nếu nàng dám an phận bên trong, muội nghĩ nếu trong đó xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Công hội Thuần thú sư cũng đến mức tìm đến đầu chúng ta."

      Lời ngầm chính là, nếu lần này Bách Phượng Lan tìm nàng gây phiền toái, nàng trực tiếp muốn tánh mạng của nàng ta!

      "Muội biết là được rồi." Phong Khinh Nhiễm , "Ngày mai sư phó và hội trưởng các công hội khác, còn có quận chúa các quận đều đến."

      "Bọn họ tới làm cái gì?"

      "Bí cảnh này mở ra còn cần ít lực lượng bên ngoài tác động, bọn họ đến để mở bí cảnh ra. thôi, trở về nghỉ ngơi sớm chút." Phong Khinh Nhiễm xong mang Độc Thiên Diệp về doanh địa của bọn họ.

      ra người tiến và bí cảnh cũng chỉ có hơn tram người, nhưng vì người đến đưa tiễn và người xem náo nhiệt, khe núi trống trải ban đầu kín người. Bọn Độc Thiên Diệp đến có vẻ trễ, cho nên chỉ có thể dựng lều đỉnh núi gần đó. Rời xa những người đó, cũng khá thanh tĩnh.

      Sáng hôm sau, quận chúa các quận và hội trưởng các công hội lục tục đến, đứng đỉnh núi nhìn người bên dưới. Hoằng Quy tìm được bọn Độc Thiên Diệp, mang các nàng theo bên người.

      Nhìn thấy các quận chúa đến, tất cả mọi người lên đỉnh núi. Độc Thiên Diệp theo sau Hoằng Quy, nhìn nhìn những quận chúa này, phát cấp bậc những người đó cũng thấp, thấp nhất đều là huyễn hoàng trung cấp, xem ra muốn ngồi vị trí quận chúa, thực lực phải hùng hậu!

      Khi mọi người đến đông đủ, lão giả mặc áo trắng nâng tay ý bảo mọi người im lặng, sau đó : "Bí cảnh năm nay xuất ở quận Phượng Tiên, làm quận chúa, ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Căn cứ dò xét của hai mươi mấy quận chúa chúng ta, trong bí cảnh năm nay xuất những trạng huống chúng ta biết, cho nên số người vào giảm mạnh, hơn nữa thời gian bí cảnh mở ra cũng thi đấu. Các ngươi đều là nhân tài vĩ đại trải qua tầng tầng tuyển chọn, chúc các ngươi có thể tìm được kỳ ngộ của chính các ngươi ở bên trong. Mặt khác, sau khi vào chỗ dừng chân là tùy cơ, cho nên các ngươi cùng nhau tốt nhất là giữ liên lạc bằng thông tin thạch gì đó. vào là chúng ta cho mở cửa cho các ngươi vào, tháng đến, bí cảnh tự động đẩy người bên trong ra, chỗ ra cũng là tùy cơ, các ngươi tới đâu ta cũng biết. Đối với chỗ này đó các ngươi phải làm tốt chuẩn bị tư tưởng."

      Sauk hi quận chúa quận Phượng Tiên xong về sau, liếc mắt nhìn những quận chúa khác cái, sau đó lấy ra hạt châu mầu trắng ngà ném tới giữa trung. Khi hạt châu ổn định, các quận chúa cùng nhau rót thần lực vào vào hạt châu. Trong lúc nhất thời hào quang bắn ra bốn phía, mọi người đều mở mắt được.

      Độc Thiên Diệp lấy tay che mắt, bởi vì nhìn thấy, chỉ có thể cảm thấy bốn phía chớp lên, mặt đất rung chuyển. Sau khoảng phút, hào quang tản , nàng mở mắt, nhìn thấy chỗ hạt châu vừa nãy mở ra cánh cửa bằng nước. Có người gấp gáp phi thân vào.

      "A —— "

      bóng người rơi xuống từ giữa trung đến, tiếng kêu thảm thiết hấp dẫn người ở bên ngoài. Sau khi thấy ràng trạng huống, mọi người đều cười rộ lên.

      "A, năm nay lại có người muốn lừa dối qua cửa !"

      " năm mươi bốn tuổi , phải luyện đan sư gì, còn muốn vào, xứng đáng bị như vậy." người cầm thử sinh thạch đưa về phía người ngã xuống kia tìm hiểu, người quá tuổi.

      "Thiên Diệp, con vào bên trong, có thời gian tháng, nhớ phải nắm lấy cơ hội." Hoằng Quy , "Ta xong với Liêu lão nhân để người Công hội Luyện đan sư giúp con chú ý Ngát Hương hoa."

      Độc Thiên Diệp gật gật đầu.

      "Khi vào phải chú ý đề phòng người Công hội Thuần thú sư. Ta nghe Bách Phượng Lan cũng vào, nhớ cẩn thận." Hoằng Quy tiếp tục .

      Chờ Hoằng Quy dặn dò xong, những người khác vào gần hết. Độc Thiên Diệp tiếng với mọi người, sau đó bay đến cánh cửa. Người vừa nãy cầm thử sinh thạch còn chưa thu hồi thử sinh thạch, khi Độc Thiên Diệp bay qua, thử sinh thạch phát ra đạo ánh sáng, ra số 20 to.

      " nhân tài 20 tuổi." Người nọ nhìn con số lơ đãng câu, sau đó mới phản ứng lại đây, la lớn: "20? Người kia mới 20 tuổi? Thần của ta!"

      Giọng của người nọ kéo lực chú ý mọi người lại, thần vương 20 tuổi? Ai lợi hại như vậy ?

      "Đó phải tiểu đồ đệ của hội trưởng Công hội Linh sư sao? Cư nhiên mới hai mươi tuổi!"

      "Trờia! phải nàng là thần vương trung cấp sao? Làm sao đến được vậy? !"

      "Lần trước còn khiêu chiến hội trưởng Công hội Thuần thú sư hơn nữa còn thắng lợi ."

      " nghiệt !"

      "Ta thấy chúng ta đều cần sống."

      Người của Công hội Linh sư nhìn những người khác cảm khái từng đợt, bọn họ cũng muốn , tiểu sư muội bọn họ còn chỉ có như thế!

      Khi Độc Thiên Diệp phi thân đến trước cửa vào hơi dừng chút, còn bị ám ảnh bỏi đường hầm gian lần trước. Nhắm mắt lại, nàng vùi đầu vọt vào, bỏ tất cả tiếng cảm thán lại bên ngoài.

      Đường hầm trong tưởng tượng cũng xuất , khi Độc Thiên Diệp mở mắt phát mình đứng đất. Nàng nhìn nhìn bốn phía, phát nơi này và bên ngoài khác biệt gì, có núi có sông, hoa cỏ cây cối, ánh mặt trời, mặt đất rộng lớn. Nghe nơi này còn có mấy linh thú ngạc nhiên cổ quái gì đó.

      Nàng muốn bay đến giữa trung xem địa hình chung quanh, lại phát nơi này cư nhiên thể phi hành! Nàng chấn động. Chẳng lẽ nơi này còn hạn chế linh lực sao ? Nàng lại dùng linh lực chút, phát có thể sử dụng bình thường, mới hơi yên lòng. Chắc là nơi này cấm bay.

      Nàng kêu bọn Tiểu Hỏa ra, Tiểu Hỏa có thể bay bình thường, các thú khác được.

      "Xem ra nơi này là có hạn chế , chỉ có dùng cánh mới có thể bay." Độc Thiên Diệp .

      " có việc gì đâu tỷ tỷ, muội có thể mang tỷ mà." Tiểu Hỏa trong hình dáng tự vệ đến bên người Độc Thiên Diệp .

      " ta có cánh còn có chỗ tốt này." Tiểu Ngân nhìn cánh của Tiểu Hỏa, hận thể trừng ra cái động đó.

      "Vậy bọn Tiểu Ngân về Luyện Hồ trước , Tiểu Hỏa muội mang tỷ bốn phía nhìn xem." Độc Thiên Diệp xong, thu những thú thú khác vào Luyện Hồ, lại làm cho Tiểu Hoả trở lại hình dáng ban đầu, mang theo nàng bay tới giữa trung.

      Xem ra bí cảnh Linh này , tuy khi bọn họ vào là tùy cơ hạ xuống, nhưng Tiểu Hỏa mang nàng bay nửa ngày cũng có nhìn thấy người, có thể thấy được trình độ phân tán.

      "Tiểu hỏa, chúng ta đỉnh núi bên dưới nhìn xem có Ngát Hương hoa hay , hoặc là tìm linh thú hỏi thử xem." Độc Thiên Diệp .

      May mắn có Tiểu Hỏa, nếu ở dưới tình huống nàng thể bay muốn nàng xa như vậy, vậy còn mệt chết nàng sao! tháng này cái gì cũng cần làm, tiêu tốn hết thời gian vào việc đường!

      Tiểu Hỏa mang theo Độc Thiên Diệp rơi xuống đỉnh núi trống trải, sau khi rơi xuống mới phát nơi này có loại cỏ màu nâu có răng cưa mọc rậm rạp, từ xa nhìn còn tưởng rằng là tảng đá lớn.

      "Tỷ tỷ, đây là cái gì vậy ?" Tiểu Hỏa thấy Độc Thiên Diệp sau khi xuống nhìn đám cỏ này ngẩn người, hỏi.

      "Đây là cỏ răng cưa, muội cẩn thận chút đừng để bị nó cắt vào da. Nếu như bị răng cưa này cắt qua da, nó thừa cơ tiêm chất gây tê vào trong thân thể muội, cho dù là thần vương cao nhất, cũng khó có thể ngăn cản. Ngắn nửa ngày, dài phải mười ngày nửa tháng mới có thể khôi phục." Độc Thiên Diệp vừa , bên cẩn thận dắt Tiểu Hỏa ra ngoài.

      ra khỏi bụi cỏ răng cưa, Độc Thiên Diệp cẩn thận dời gốc cây vào Luyện Hồ.

      "Chúng ta nhìn xem có linh thú gì , tìm con hỏi làm sao tìm được Ngát Hương hoa." Độc Thiên Diệp .

      "Dạ." Vì tìm thêm phiền toái cho Độc Thiên Diệp, tiểu hỏa trở lại hình dáng tự vệ (bản thu , tưởng tượng như chim sẻ bảy màu), đứng vai Độc Thiên Diệp.

      Ban đầu họ nghĩ rằng tìm thấy linh thú rất nhanh, nhưng đến khi trời tối các nàng cũng thấy vật còn sống nào.

      "Tỷ tỷ, muội cảm thấy nơi này có chút kỳ quái." Tiểu Hỏa , " phải nơi này có rất nhiều linh thú sao, sao hôm nay chúng ta đụng phải dù chỉ con vậy ?"

      "Là có chút kỳ quái." Độc Thiên Diệp đào đào đống lửa trước mặt, , "Bọn sư phó nhất định có, ít nhất là từng có. Hoặc là là chúng ta còn chưa gặp phải, nếu chính là nơi này xảy ra chuyện gì rồi."

      "Vậy làm sao bây giờ a? Chúng ta tìm thấy linh thú, biết làm sao mới tìm được Ngát Hương hoa !" Tiểu Hỏa .

      "Ngày mai lại tìm." Độc Thiên Diệp .

      biết có phải ảo giác hay , nàng luôn cảm thấy có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm nàng, loại cảm giác này phi thường thoải mái. Nhưng nàng ngưng thần cảm giác chút, cũng phát người nào hoặc là linh thú.

      "Nơi này có vấn đề." Ngay khi Độc Thiên Diệp nhìn xem xong quanh, Giáng Vực luôn luôn ngủ trong khô lâu nhĩ đinh đột nhiên ra, nhìn nhìn hắc ám bốn phía, nhíu mày .

      "Giáng Vực ? Sao ngươi lại ra ?" Độc Thiên Diệp nhìn thấy Giáng Vực, phi thường kinh ngạc. Kẻ được tự nhiên này từ lần trước rời lại trở về vẫn luôn luôn ngủ say, cho dù Độc Thiên Diệp ngẫu nhiên gọi , cũng trả lời, như là cáu kỉnh, như là ngượng ngùng.

      "Ta cảm thấy hương vị quen thuộc nên tỉnh." Giáng Vực .

      "Hương vị gì vậy, sao muội ngửi được." Tiểu Hỏa cẩn thận ngửi khứu, có hương vị đặc biệt gì mà.

      Độc Thiên Diệp nhìn Giáng Vực nghi hoặc, hỏi: "Sao vậy ? xảy ra chuyện gì?"

      "Là..." Giáng Vực muốn , đột nhiên ngậm miệng, : "Ở thế giới bên ngoài thể chuyện nơi đó, đây là quy tắc, ta cũng thể ."

      Giáng Vực thường xuyên chạy khắp các gian, cũng biết là gặp người nào gian nào quen thuộc. Nếu thể , nàng hỏi. Nhưng ngay cả cũng phản ứng như thế, cuối cùng bí cảnh Linh này làm sao vậy ?

      "Thần hỏa của nó là hy vọng thắp sáng hắc ám. Ngươi cẩn thận." Giáng Vực để lại câu như vậy, lại chạy vào hoa tai khô lâu.

      " có ý gì ?" Tiểu Hỏa khó hiểu hỏi.

      Độc Thiên Diệp lắc đầu, nàng cũng hiểu. Nghĩ đến thần hỏa, Độc Thiên Diệp đánh phượng hoàng kim hỏa vào trong tay thưởng thức, đoán xem câu kia của Giáng Vực là có ý gì. Nàng suy nghĩ lát cũng nghĩ ra được, lại phát từ khi kim hỏa ra, cảm giác bị rình coi kia con2.

      Sau khi phát ra, nàng lại thu phượng hoàng kim hỏa vào trong cơ thể, lát sau, cảm giác bị rình coi lại xuất . Lặp lại vài lần như thế, nàng càng chắc chắn có cái gì thầm nhìn trộm, hơn nữa rất sợ phượng hoàng kim hỏa.

      Bởi vì chán ghét cảm giác này, Độc Thiên Diệp đơn giản đặt phượng hoàng kim hỏa bên cạnh mình, sau đó ôm Tiểu Hỏa ngủ.

      Cùng lúc đó, trong gian khác, nữ tử hắc sa váy dài chà lau cây đao mình vừa mới chém mấy con quỷ, bóng đen vô thanh vô tức xuất sau nàng.

      "Công chúa, vương mời ngài qua. Có chuyện lớn !"

      _hết chương 19_
      Last edited: 1/3/16
      Phong Vũ Yênthuyt thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 20: thời khắc nguy cơ

      Nữ tử váy đen cũng quay đầu lại, tiếp tục chà lau thanh đao, hỏi: "Ngươi có biết là chuyện gì ?"

      "Bẩm công chúa, vương chờ ngài qua tự với ngài." Bóng đen .

      "Ta biết." Nữ tử thu đao, xoay người ra ngoài.

      Cung điện màu đen, tất cả những gì lọt vào trong tầm mắt đều là màu đen .

      Nữ tử đường tới, mọi người đường gặp nàng đều hành lễ. Ánh mắt lạnh như băng của nàng liếc mắt nhìn bọn họ cái, gật gật đầu tiếp tục . Để lại những ánh mắt kinh ngạc.

      Nữ tử váy đen mặc kệ phản ứng của những người đó, trực tiếp vào cung điện của ca ca. Vừa vào thấy nam tử ngồi vương tọa.

      "Ca ca, huynh tìm muội có gì sao ?"

      "Như Yên, ngài đến rồi." Vương nhìn thấy nữ tử váy đen, , "Gần đây chỗ của huynh xảy ra chút chuyện, người khác làm việc đáng tin cậy, phải vừa vặn muội muốn rèn luyện sao, huynh định để muội xử lý giúp huynh."

      "Chuyện gì?"

      "Có mấy quỷ lão nhân biết chui ra từ nơi này bằng cách nào, chạy đến gian khác. Huynh xem rồi, nơi đó là mật cảnh của đại lục Linh. Muội chỉ cần giải quyết bọn họ là được." Áo choàng màu đen hoa lệ bị cầm ở trong tay giày vò vặn veo5, xuất mấy nếp nhăn.

      " Mật cảnh Linh?"

      "Đúng vậy. Mật cảnh Linh giờ mở ra lần nữa, tháng sau đẩy toàn bộ người phải cư dân bên ra ngoài. Đến lúc đó bọn họ làm tới cỡ nào cũng biết được. Khi đó nếu muốn mang bọn họ về rất phiền toái ."

      "Muội biết." Nữ tử váy đen đứng dậy chuẩn bị rời .

      "Đúng rồi, Như Yên, muội bảo huynh giúp muội tìm nữ tử tên Độc Thiên Diệp kia, có tin tức ."

      Câu này của Mộng Thiên Quân kéo lại cước bộ nữ tử. Nhìn thấy đối phương dừng lại nhìn , trong lòng nhịn được cảm thán, muội muội này là rất biết đả kích , đối với ngoại nhân mà còn so để bụng hơn .

      "Nàng phải ngoại nhân." Bách Lý Như Yên đoán được suy nghĩ của Mộng Thiên Quân, lãnh nghiêm mặt .

      "Được rồi, nàng phải ngoại nhân, ta mới là ngoại nhân chứ gì." Mộng Thiên Quân ghen tỵ .

      Từ lần trước sau khi nàng bị thương thay đổi lớn, tuy nàng như vậy tệ, nhưng vẫn là cảm thấy như trước đáng hơn. Ai, hai đứa đều là muội muội của , đành phải nhận ! Nhưng muội muội này theo họ mẫu thân, ngay cả cá tính cũng giống mẫu thân như vậy, đáng tiếc mẫu thân thể nhìn thay61.

      "Ca ca cũng phải ngoại nhân." Bách Lý Như Yên .

      "Hắc hắc." Câu của nàng khiến Mộng Thiên Quân nở nụ cười, , "Được rồi, thấy muội ngoan như vậy, huynh cho muội Độc Thiên Diệp ở nơi nào."

      Bách Lý Như Yên nhìn Mộng Thiên Quân, dáng vẻ khẩn trương kia khiến lại mất hứng lấy bạch ngọc thạch ra ném cho nàng, : "Giờ nàng ở trang Mật cảnh Linh. Sau khi muội vào mật cảnh Linh, điểm màu đen bạch ngọc thạch chính là nàng. Hừ hừ, chớ quên quy củ nơi này, đến bên ngoài thể chuyện nơi này. Còn có, thứ này, muội dùng xong cứ vứt , cần mang trở lại."

      "Muội biết." Bách Lý Như Yên cầm bạch ngọc thạch xoay người ra ngoài.

      "Vương, cần phái người theo công chúa ?" Bóng đen xuất phía sau Mộng Thiên Quân hỏi.

      " cần." Mộng Thiên Quân , "Nàng mất hứng."

      "Nhưng những người trốn lần này thực lực cũng thấp, mình công chúa , chỉ sợ có nguy hiểm." Bóng đen .

      Mộng Thiên Quân giương mắt nhìn bóng đen cái, : "Leng Keng, ta phát ngươi gần đây còn để bụng nàng hơn ta, ngươi là ảnh vệ của ta hay là của nàng ?"

      "Thuộc hạ chỉ là quan tâm người vương quan tâm." Bóng đen quỳ xuống .

      "Đứng lên đứng lên, chúng ta là giao tình gì, cần như vậy . Tốt xấu chúng ta cũng ở cùng nhau mấy Bách vạn năm." tay Mộng Thiên Quân gõ tay vịn, , "Nha, ta mặc kệ, tự ngươi nỗ lực lên. Nhưng từ lần trước nguyên thần của nha đầu kia trở về vị trí cũ, biến hóa , có thể thành công hay , hắc hắc, ta chờ xem đó!"

      "Vương..."

      "Nhưng lần này chỉ có nàng có thể , ngươi có chuyện khác phải làm. Nàng còn muốn tìm đồng đội kiếp trước của nàng, cũng độc, rảnh quan tâm ngươi nha!" Mộng Thiên Quân , "Mấy lão gia khác nhìn thấy bọn họ ra ngoài, đều nghĩ biện pháp ra ngoài áo, ngươi quản quản cho tốt. Trừ ngươi ra, người khác đều quản được bọn họ ! trước mở cửa cho nàng ."

      "Dạ."

      Bách Lý Như Yên nhìn bạch ngọc thạch này, đến nơi Mộng Thiên Quân cho nàng. Nghĩ đến sắp gặp Độc Thiên Diệp, trong lòng nàng kích động trận. Nhưng quen nghiêm mặt, cho dù trong lòng cao hứng cũng biểu ra ngoài.

      Bách Lý Như Yên, Độc Thiên Diệp, hai cái tên này bao lâu cùng xuất ?

      "Công chúa, vương bảo ta tới mở thông đạo ra cho ngài." Leng Keng xuất phía sau Bách Lý Như Yên, cung kính .

      "Leng Keng, mỗi lần ngươi đều phải xuất phía sau ta sao?" Bách Lý Như Yên , "Nếu phải lá gan ta lớn, sớm bị ngươi hù chết ."

      "Công chúa, người nơi này như chúng ta thể chết được." Leng Keng nghiêm trang .

      Bách Lý Như Yên thở dài, : "Ngươi mở thông đạo ."

      "Dạ."

      Leng Keng đến nơi lúc trước những người đó rời , hai tay kết ấn, cánh cửa chậm rãi mở ra trước mặt bọn họ.

      "Công chúa, cánh cửa này 10 ngày sau lại mở ra, ta ở chỗ này cung nghênh ngài." Leng Keng , "Ngài nhớ cẩn thận."

      Bách Lý Như Yên tới trước cửa, liếc mắt nhìn Leng Keng cái, : "Ta vẫn muốn biết, bản mặt này của ngươi khi cười rộ lên ra sao."

      Bách Lý Như Yên xong phi thân vào trong cửa, để lại Leng Keng vẻ mặt cổ quái đứng ở đó. Nghĩ đến lời của Bách Lý Như Yên trong, miệng kéo kéo, như luyện tập cười thế nào.Vài ngày sau, mọi người phát gần đây Leng Keng đại nhân mấy Bách vạn năm cười khi mình luôn cầm gương cười với mình...

      ---

      Trong Mật cảnh Linh, những người tiến vào tìm kỳ ngộ đón ngày thứ hai.

      "Tiểu thư, chúng ta tìm ngày đêm, vẫn tìm được Độc Thiên Diệp, tiếp tục như vậy cũng phải biện pháp." Giữa trung, siêu thần thú cấp 3 chở ba người bay lượn. người diện mạo đáng khinh nhìn Bách Phượng Lan .

      Sauk hi bọn họ tiến vào cách nhau xa, liên hệ qua thông tin thạch tìm được nhau, sau đó bắt đầu tìm kiếm Độc Thiên Diệp. Nhưng qua ngày đêm, đừng là Độc Thiên Diệp, những người khác cũng chưa từng thấy người nào. Nếu cứ tiếp tục tìm thế này, đợi cho kỳ hạn tháng đến, bọn họ lần này công dã tràng.

      "Đúng vậy, tiểu thư, có biện pháp gì có thể biết tiện nhân kia ở đâu ?" người khác .

      "Biện pháp gì?" Bạch Phượng Lan nghĩ nghĩ, lấy ra khối ngọc thạch từ trong nhẫn gian. Khối ngọc thạch này là Điền Mộng cho nàng trước khi nàng vào, có thể tìm được tung tích Độc Thiên Diệp. Sauk hi nàng tiến vào sốt ruột tìm Độc Thiên Diệp báo thù, mới quên mat61.

      Hai người khác thấy nàng lấy cái này ra, đều tiến lên xem.

      "Tiểu thư, ba điểm đen này là chúng ta, vậy điểm đen còn lại là tiện nhân kia sao?" Đáng khinh nam hỏi.

      "Chắc vậy."

      "Còn xa."

      Bạch Phượng Lan thu hồi bạch ngọc thạch, sau đó với thú thú dưới thân, " hướng đông nam."

      "Tiểu thư, nghe tiện nhân kia có rất nhiều huyễn thú, bây giờ chúng ta lên sợ phải đối thủ của nàng." nam tử .

      "Đúng, chúng ta nên phương pháp. Tiểu Lâm, ngươi rất thông minh, ngươi nghĩ lại xem có biện pháp nào ." Bạch Phượng Lan .

      Siêu thần thú mang theo ba người bay về hướng có Độc Thiên Diệp, dọc theo đường thương thảo nên đối phó Độc Thiên Diệp thế nào.

      nơi khác, Độc Thiên Diệp mang theo Tiểu Hỏa cẩn thận qua đầm lầy.

      "Tỷ tỷ, nơi này cư nhiên ngay cả muội cũng thể bay." Tiểu Hỏa cầm cành cây chọc chọc đầm lầy trước mặt, dò xét có thể đặt chân hay .

      "Rất kỳ quái, chưa từng nghe trong bí cảnh còn cấm bay, giờ ngay cả các ngươi cũng thể bay." Độc Thiên Diệp nhìn nhìn bầu trời u ám, cứ cảm thấy nơi này là lạ .

      Ban đầu buổi sáng sau khi tỉnh lại, nàng để Tiểu Hỏa chở nàng tìm kiếm nơi khô ráo, bởi vì Ngát Hương hoa sống ở nơi có vẻ khô ráo. Tiểu Hỏa bay láy, đầm lầy này đột nhiên thể bay, hai người lập tức rơi xuống. May mắn Tiểu Hỏa bay cao, hai người cũng rơi vào trong đầm lầy, nhưng vẫn bị dính đầy bùn.

      Sau đó hai người đứng lên, Độc Thiên Diệp muốn lấy từ gian ra bộ quần áo để thay, đột nhiên phát cư nhiên thể dùng nhẫn gian ở đây. Nàng lập tức kinh hãi, sau đó phát cư nhiên ngay cả đồ trong Luyện Hồ cũng lấy được.

      Trong lòng nàng bối rối nửa phút, sau đó tiếp nhận chuyện này là thực. Sáng hôm nay nàng còn lấy đồ từ trong gian ra, cho nên trạng huống lúc này hẳn là giống như Tiểu Hỏa thể bay. Cũng may vận dụng linh lực có vấn đề, điều này làm cho nàng yên tâm lại.

      Hai người từng bước tới, còn phải đối phó linh thú thỉnh thoảng xuất , người đều bị bùn bắn tung tóe lên, ngay cả mặt cũng có, thoạt nhìn vô cùng chật vật.

      "Tỷ tỷ, có động tĩnh." Tiểu Hỏa đột nhiên dừng lại .

      Độc Thiên Diệp ngưng thần nghe chút, : "Hẳn là có rất nhiều linh thú đến đây. Lập tức qua đầm lầy, chúng ta phải chạy nhanh qua, bằng chúng ta rất bất lợi."

      "Ân." Tiểu Hỏa gật gật đầu, bước chân hai người nhanh hơn, cuối cùng khi nhìn thấy tiên phong của đàn linh thú ra khỏi đầm lầy.

      Sau khi hai người nhìn thấy thú thú chạy như điên đến, bình tĩnh nổi.

      "Ông trời của ta!" Lần đầu tiên Tiểu Hỏa nhìn thấy linh thú mà kinh hô.

      Độc Thiên Diệp nhìn thấy trận thế phía trước, khóe miệng nhịn được co rút. Có cần phải tàn bạo như vậy hay ? !

      Chỉ thấy trăm con linh thú từ bình nguyên phía trước chạy vội đến, tro bụi cuồn cuộn bay lên che mất cả mảnh trời. Mỗi con linh thú cấp bậc còn thấp!

      "Ngoan ngoãn, tỷ tỷ, lần này chúng ta gaặp phiền toái lớn." Tiểu Hỏa .

      Lúc này người và thú trong Luyện Hồ đều ra được, chỉ có hai người các nàng, nếu cấp bậc linh thú thấp còn đỡ, nhưng cấp bậc bằng Tiểu Hỏa cũng ít. Chẳng lẽ muốn dùng ngọn lửa đốt toàn bộ thành tro sao?

      Khi đàn thú nhìn thấy hai người Độc Thiên Diệp cũng dừng lại, ngược lại còn chạy nhanh hơn. Hai người nhìn thấy kinh ngạc thôi, các nàng thành bánh trái ngon gì rồi sao?

      Đợi đàn thú đến gần, Độc Thiên Diệp mới phát , mỗi con linh thú hình như là bị cái gì làm loạn tâm trí, cứ tiến thẳng về phía trước, nhìn thấy có cái gì ngăn trở gì đó, tỷ như cây cối, tảng đá, chúng nó đều phải lên đánh chút. Giờ nhìn thấy Độc Thiên Diệp và Tiểu Hỏa đứng trước mặt, tự nhiên đánh tới các nàng.

      " có biện pháp, lên ." Độc Thiên Diệp xong, chạy qua đàn thú.

      Nếu các nàng sử dụng linh lực, linh thú cũng theo bản năng dùng linh lực đánh trả, cho nên họ thể sử dụng linh lực, lâu luyện tập bộ pháp Phiêu Miểu và vô Tướng thần công, hôm nay vừa vặn dùng nó để phá vây.

      Vô Tướng thần công và bộ pháp Phiêu Miểu tuy vẫn dùng thường xuyên, nhưng nàng có ngừng luyện tập. Dưới tình huống dám dùng linh lực, chỉ có thế dùng cái này. Nhưng ràng vẫn thể chống lại nhiều linh thú như vậy cùng nhau công kích. Dần dần, nàng cảm thấy mình mệt, tay cũng nâng lên.

      Độc Thiên Diệp tận lực cho mình bị linh thú bao vây, như vậy mình muốn phá vây càng khó khăn. Nàng dùng ít linh lực hóa thành trường kiếm, bước lên trước, kiếm chọc mù mắt siêu thần thú cấp 1 độc giác tê. Con siêu thần thú kia ngửa mặt lên trời hét to tiếng, sau đó bắt đầu di chuyển loạn xạ trong đàn linh thú, linh thú khác bị sừng của nó đâm chảy máu, càng thêm thú tính, xoay người đánh tới độc giác tê.

      Đội ngũ ban đầu coi như có trật tự bị tách ra, từ lấy Độc Thiên Diệp và Tiểu Hỏa làm mục tiêu chuyển thành công kích lẫn nhau. Điều này làm cho Độc Thiên Diệp có thể thở hổn hển hơi.

      "Tỷ tỷ, như vậy cũng phải biện pháp. Nếu muội dùng lửa đốt chúng thành tro ?" Trong tay Tiểu Hỏa cũng cầm thanh trường kiếm, lưng tựa lưng với Độc Thiên Diệp thở hào hển.

      Độc Thiên Diệp nhìn nhìn đàn thú, hỏi: " Muội xem thử giờ có thể sử dụng kim hỏa ?"

      Tiểu Hỏa thử chút, : " thể dùng Kim hỏa! Đây là chỗ nào, ngay cả hỏa diễm bản mạng cũng thể dùng."

      "Hẳn là chướng khí trong đầm lầy độc tính quá lớn, vặn vẹo gian nơi này. Giờ chúng ta phải mau chóng ly khai nơi này, bằng nếu bị linh thú giết chết, bị chướng khí độc chết." Độc Thiên Diệp .

      "Tỷ tỷ, muội thở được." Tiểu Hỏa ho khan .

      Độc Thiên Diệp cũng biết mình sắp thể hô hấp, nghĩ đến Tiểu Hỏa hẳn là khác mình lắm, thử triệu hồi nó về gian khế ước của linh thú. Ban đầu nàng nghĩ thất bại, nghĩ tới cư nhiên thành công. Nhưng thiếu Tiểu Hỏa, tình huống của nàng càng thêm gian nan.

      Đột nhiên, nàng phát da lông của siêu thần thú có bột phấn màu đỏ, chắc là bị rắc lên . Nhìn nhìn những linh thú khác, người con nào cũng cũng có bột phấn. Nàng nháy mắt hiểu được chân tướng. Ai muốn nàng chết nhất, Độc Thiên Diệp biết ràng.

      "Cho ngươi đường sống ngươi cần, nếu hôm nay ta sống ra ngoài, ngươi cứ chờ xuống địa ngục !" Độc Thiên Diệp hung hăng .

      Bao lâu rồi mình có chật vật như vậy ? Mỗi lần gặp khó khăn, nàng đều hóa hiểm thành lành, tuy rằng chịu ít khổ, nhưng giống hôm nay như vậy bị buộc đến góc chết nhiều lắm.

      lát sau, người nàng muốn bị thương nhiều chỗ, máu chảy ra ngoài, hòa lẫn với bùn đất.

      Chẳng lẽ hôm nay ta vong tại đây sao?

      Độc Thiên Diệp bị độc giác tê đánh bay, rơi xuống, bắn tung tóe ít bụi bậm. Nhìn thấy lớn dã tượng chạy vội về phía mình, nàng cam lòng nghĩ.

      Ngay khi dã tượng sắp giẫm lên nàng, đạo kiếm khí cắt tới từ phía sau, kiếm làm bị thương chân cự tượng, thừa dịp nó lui về phía sau, ôm lấy nàng lui về phía sau tránh khỏi nguy hiểm.

      _Hết chương 20_

      P/s: Nghệ thuật cắt chương là đây, biết là Yên tỷ hay Tiêu ca hay người nào khác nhỉ ?
      Last edited: 5/3/16
      Nhiên Nhiên, thuytPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      nam chính nam chính nam chính...
      tấm lòng độc giả kêu gọi nam chính xuất che chở cho TD.
      để nàng mình chiến đấu, đau lòng.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen dang den hoi gay can.co len nha ban

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :